Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2098: Tần Đỉnh Mạnh Mẽ
Tần Vấn Thiên với giáo chủ Càn Khôn giáo tất nhiên là không có đáp lời nào, chỉ thấy giáo chủ Càn Khôn giáo tiếp tục mở miệng nói:
- Bất kể thế nào thì cũng không thể để Tần Vấn Thiên lọt vào tay Tần tộc các ngươi được, nếu không hắn giao tất cả bí mật cho Tần tộc, tất cả người ở Thái Cổ chúng ta muốn lấy được còn khó hơn chiếm được từ Tần Vấn Thiên nhiều.
Mọi người nghe thấy giáo chủ Càn Khôn giáo nói vậy lại lung lay suy nghĩ. Nói cũng rất có lý, tuy là Tần Đỉnh cam đoan rằng nếu có được bí mật Thiên Quật sẽ mở ra Thiên Quật cùng để cho các thế lực vào chung nhưng tin tưởng được mấy phần?
Trước mặt lợi ích to lớn, bất kì ngôn ngữ đều không đáng tin cậy. Một khi Tần tộc đổi ý, vậy bọn họ uy hiếp Tần tộc hay uy hiếp Tần Vấn Thiên khó hơn? Lực lượng của Tần tộc tất nhiên là sẽ càng mạnh hơn nếu có Thiên Quật. Cho nên là giáo chủ Càn Khôn lo lắng cũng không sai.
- Theo như ngươi nói, vậy có phải là muốn giao Tần Vấn Thiên cho Càn Khôn giáo của ngươi?
Bên trong Tần tộc lại truyền ra một âm thanh lạnh như băng, kèm theo mấy phần tức giận.
- Cũng giống như việc ta không yên tâm về Tần tộc vậy, ắt hẳn Tần tộc cũng không yên tâm với Càn Khôn giáo bọn ta.
Giáo chủ Càn Khôn giáo hờ hững nói:
- Tần Vấn Thiên, chi bằng ngươi đồng ý mở ra Thiên quật để mọi người đi vào tu hành, có lẽ sẽ còn một con đường sống.
- Giáo chủ Càn Khôn giáo cho là thù hận giữa ta và Tần tộc còn có cơ hội để hóa giải ư?
Tần Vấn Thiên ảm đạm cười nói.
- Ta có một đề nghị thế này, hôm nay mọi người đều ở đây, chi bằng hãy giúp ta san Tần tộc thành bình địa, giải quyết nỗi băn khoăn trong lòng ta. Tần tộc bị tiêu diệt rồi ta sẽ mở ra Thiên Quật, để mọi người cùng đi vào tu luyện, có được không?
Lời nói của Tần Vấn Thiên khiến sắc mặt của đám người Tần tộc ngưng lại, nhìn hắn với ánh mắt lạ lùng. Vậy mà lại muốn khích bác cường giả Thái Cổ đồng loạt đối phó với Tần tộc ư?
Ánh mắt của đám cường giả lóe lên, nhìn về phía Tần tộc một cái. Tuy là rất động lòng nhưng nếu làm như vậy khiến bọn họ rất để tâm. Đám thiên thần bình thường thì bọn có thể ở lại đánh, dùng lực lượng liên thủ của tất cả bọn họ diệt Tần tộc là hoàn toàn có thể. Nhưng vấn đề là Tần tộc có mấy kẻ cực kì mạnh, bọn họ không đánh lại được, hậu hoạn lớn vô cùng, còn đối phó Tần Vấn Thiên thì đơn giản hơn nhiều.
Huống hồ chi, ai dám dẫn đầu? Điều này đồng nghĩa với việc xé rách da mặt với Tần tộc.
- Ý tưởng này của ngươi tính ra cũng hoàn hảo lắm.
Chỉ nghe thấy một tiếng nói nhàn nhạt vang lên. Một bóng người tuyệt sắc bước ra, bộ váy dài bay bay, đẹp đẽ đến ngộp thở. Bất ngờ thay, đó chính là Đệ nhất tiên Cửu thiên hồng trần – Cửu Thiên Huyền Nữ.
Rất nhiều người trong Tần thành si mê ngắm nhìn bóng dáng kia, trong lòng vẽ ra đủ loại suy nghĩ viển vông. Nhưng mà, người đó là Cửu Thiên Huyền Nữ. Mấy suy nghĩ của bọn họ chỉ dám nghĩ trong lòng, không ai có thể lấy được nàng cả.
- Nếu không đàm phán thành công vậy chi bằng giao Tần Vấn Thiên này cho ta, như thế nào?
Cửu Thiên Huyền Nữ mở miệng nói. Ngay cả đệ nhất tiên Cửu thiên hồng trần này cũng không thể tránh khỏi mê hoặc của Thiên Quật, muốn tranh thủ một ít.
- Suy nghĩ của ngươi cũng hay ho lắm.
Thê tử Tần Chính lạnh nhạt nói. Đều là nữ nhân tuyệt sắc nên tất nhiên ả rất ghen tị với đệ nhất tiên của cửu thiên hồng trần này.
- Nếu mọi người cũng chưa nghĩ ra, vậy thì đơn giản thôi, trước tiên phế bỏ tu vi của hắn, bắt hắn nói ra bí mật Thiên Quật ngay tại đây. Làm như vậy mọi người đã cảm thấy vừa ý chưa?
Tần Đỉnh mở miệng lần nữa, âm thanh truyền khắp thiên hạ, rất nhiều người thầm gật đầu. Nói như vậy vẫn được, Tần Vấn Thiên có bị phế đi hay không bọn họ cũng không quan trọng vấn đề đó lắm.
Tần Vấn Thiên cười lạnh:
- Nếu như ta bị phế rồi các vị cho là còn sống ư? Chi bằng chết đi luôn cho xong. Nếu như các vị không đồng ý với đề nghị thứ nhất của ta, vậy ta cho các vị thêm một sự lựa chọn nữa, không cần các vị phải diệt Tần tộc, chỉ cần bảo vệ ta đi đến Thiên Quật ta sẽ mở ra Thiên Quật, để cho các thế lực đi vào. Chỉ có Tần tộc không cho phép đặt chân vào. Đề nghị như vậy, các vị cảm thấy thế nào?
Ánh mắt của tất cả các cường giả đều lóe lên, có người nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên hỏi:
- Ngươi sẽ không gạt chúng ta chứ?
- Ta ở nơi đây, các vị cũng đi theo với ta, ta gạt bằng cách nào?
Tần Vấn Thiên đáp lại.
Rất nhiều người động lòng. Đề nghị này lại rất hay, bọn họ không cần đối phó với Tần tộc, chỉ cần bảo vệ Tần Vấn Thiên không chết, mang hắn đi đến Thiên Quật là được.
- Tần Đỉnh tiền bối ắt hẳn là cũng nghe thấy rồi. Xem ra Tần Vấn Thiên không thể để cho Tần tộc phế đi.
Giáo chủ Càn Khôn giáo nói. Thân hình Cửu Thiên Huyền Nữ chợt lóe, dường như là đã làm xong công tác chuẩn bị, mở miệng nói:
- Ta đồng ý đề nghị này.
Đi vào Thiên Quật tu luyện mới là mục đích của bọn họ. Còn Tần Vấn Thiên thì bọn họ cũng chẳng có thâm cừu đại hận gì.
- Cái này, cũng chính là Tần Vấn Thiên cảm nhận được sự mạnh mẽ của Tần tộc à?
Rất nhiều người thầm nghĩ, dùng lực lượng của các cường giả Thái Cổ ngăn cản Tần tộc thay hắn, cái này cũng là một cách hay. Nhưng mà, Tần Vấn Thiên thật sự dự định vì thế mà buông Thiên Quật ư?
- Nếu ta nói, Tần Vấn Thiên, ta muốn Tần tộc bình yên thì sao?
Âm thanh của Tần Đỉnh càng lúc càng lạnh hơn. Nếu Tần tộc để Tần Vấn Thiên bình an vô sự rời đi thì sẽ là chuyện cực kì nhục nhã. Tần Vấn Thiên khiêu khích Tần tộc trong ngày đám cưới của Tần Đãng Thiên, vậy Tần Tộc tính là cái gì?
Huống hồ chi, hắn nói là để cho thế lực Thái Cổ vào Thiên Quật, chỉ có Tần tộc là ngoại lệ. Nếu cứ như vậy thì Tần tộc sẽ trở thành kẻ thua thiệt nhiều nhất, làm sao bọn họ có thể đáp ứng chứ.
- Tiền bối thực là làm khó bọn ta rồi.
Giáo chủ Càn Khôn giáo đáp lại.
Tiếng nói của hắn vang lên, uy áp càng mạnh mẽ hơn đè nặng hơn nữa. Trên bầu trời, một vệt quang ám đầy đáng sợ vụt qua, lưu động trên bầu trời, càng ngày càng nhiều, cho đến khi bao phủ hết bầu trời.
Một loại uy áp kinh người tràn ra từ phía trong Tần tộc. Bịch một tiếng, tim mọi người run lên, tựa như là đang cảm nhận được một loại uy áp đến từ linh hồn. Thiên uy này quá mạnh mẽ. Bên trong Tần tộc dường như là có một con mãnh thú hồng hoang.
Khắp cả không gian đều là áp lực vô cùng.
Cuối cùng, trên bầu trời Tần tộc xuất hiện một bóng người. Thần sắc của gã rất bình tĩnh, nhưng lại giống như chưa đựng uy áp kinh thiên. Bước đi tùy ý nhưng
Phía trên trường kích tràn ra lực lượng hủy diệt trời đất, áp lực cực lớn.
- Kích phán xử!
Vô số người rung động từ đáy lòng. Mới đây thôi, bọn họ còn đang dao động vì lời nói của Tần Vấn Thiên, muốn nhúng tay vào đưa Tần Vấn Thiên rời đi an toàn. Nhưng bây giờ bọn họ lại xuất hiện ý nghĩ từ bỏ.
Tần Đỉnh của Tần tộc nổi giận, trường kích trong tay lão khiến cho mọi người liên tưởng đến một tin đồn liên quan đến Tần Tộc.
Một vị tổ tiên của Tần tộc có tu vi cực cao, chính y đã bắt đầu cho rất nhiều năm thịnh thế của Tần tộc. Nghe nói, y theo đuổi vô thượng chi đạo tuy nhiên đã thất bại. Cũng vì vậy mà y dung sinh mệnh còn lại, nhập vào trong một món thần binh, dùng sự sống đúc thành thần binh thực sự, truyền thừa lại cho hậu nhân Tần tộc, chính là cây kích phán xử này.
Thực lực của bản thân Tần Đỉnh cũng đã mạnh mẽ kinh người, vậy mà hôm nay lại còn mang theo kích phán xử xuất hiện. Điều này cũng nói lên được lửa giận trong gã bây giờ đã ra sao. Hôm nay Tần tộc chịu hết mọi nhục nhã, Tần Vấn Thiên lại còn muốn lợi dụng cường giả các thế lực để đối phó với Tần tộc.
Nếu Tần Chính đã không ngăn cản được, vậy gã cũng không thể làm gì khác hơn là bước ra ngoài.
- Tần Vấn Thiên giao cho Tần tộc ta. Ngày mà bí mật Thiên Quật được cởi bỏ, ta sẽ để cho các ngươi vào đó tu luyện. Ai còn nghi ngờ quyết định của ta?
Tần Đỉnh lạnh lùng mở miệng. Lần này gã cường thế như vậy, nếu lời nói không có tác dụng, tì sẽ dùng thủ đoạn trực tiếp nhất – võ lực.
Hôm nay, tuy nói là các cường giả của tiên vực Thái Cổ tề tựu về đây, nhưng thực ra những người này đến từ những thế lực cao thấp ở các vực khác nhau, vẫn có thực lực khác biệt. Ví dụ như tam đại cao cấp thế lực của Hoang vực dù đã tản đi nhưng chênh lệch giữa bọn họ với các thế lực cao cấp của Thiên vực cũng không hề nhỏ.
Bây giờ ai ai cũng biết người mạnh nhất Tần tộc là Tần Đỉnh mang theo lửa giận mà xuất hiện, tay cầm kích phán xử, ai dám hùa theo?
- Tiền bối đang muốn ép buộc bọn ta phải đồng ý ư?
Giáo chủ Càn Khôn giáo mở miệng nói. Hắn tuy là giáo chủ Càn Khôn giáo, thân phận cực kì cao nhưng Tần Đỉnh xem như là nhân vật tiền bối của hắn, hắn với Tần Chính là đồng bối.
- Không cần trốn trốn tránh tránh nữa đâu. Nếu đã tói rồi thì đi ra đi. Tần Vấn Thiên đã cam đoan gì với ngươi?
Tần Đỉnh lạnh lùng nói, ánh mắt nhìn về phía xa. Rất nhiều ánh mắt các thiên thần chớp chớp. Vẫn có người khác? Hơn nữa, hình như là người mà Tần Đỉnh cũng xem trọng. Thậm chí bọn họ còn không nhận ra.
- Tần Đỉnh, ngươi vẫn cứ cường thế như vậy.
Một giọng nói vang đến, sau đó chỉ thấy một ông lão bước đến từ phía xa xa. Mỗi một bước đi đều tựa như khiến cả hư không run rẩy.
Rất nhiều thiên thần đưa mắt nhìn ông lão này, bọn họ cũng chưa từng gặp ổng ta. Đôi mắt xinh đẹp của Cửu Thiên Huyền Nữ ngưng lại một cái, không nghĩ đến là ông ta cũng đến. Đây chính là giáo chủ Càn Khôn giáo đời trước, cũng là sư tôn của giáo chủ Càn Khôn giáo.
- Nhiều năm vậy rồi, ngươi còn chưa chết à?
Tần Đỉnh lạnh như băng nói.
- Ha ha, ngươi còn sống tốt như vậy, sao ta lại chết được chứ.
Lão giáo chủ cười nói, ánh mắt ông ta nhìn chằm chăm cây kích phán xét trong tay Tần Đỉnh, nói:
- Đối phó một vài tiểu bối ngươi lại dùng đến thần bình luôn à.
- Có người không để cho Tần tộc ta vui vẻ thống khoái, tất nhiên là ta mất hứng rồi.
Tần Đỉnh nói, sau đó ánh mắt lại nhìn về phía dưới, nói:
- Lời nói lúc trước, những gì nên nói ta đều đã nói rồi. Nếu có người muốn ra tay ngăn cản thì đừng trách ta không khách khí.
- Dạ, cha.
Tần Chính gật đầu, ánh sáng thần phạt lại lấp lánh, cực kì sáng lóa. Chỉ thấy từng tia xiềng xích thần phạt đánh về phía Tần Vấn Thiên. Không thèm nói nhảm nữa, cha cũng đã cầm kích phán xét xuất hiện rồi, tất cả đều đã định rồi.
Trong tay Tần Vấn Thiên xuất hiện một cây côn màu đen, thần sắc hơi khó chịu. Sự mạnh mẽ của Tần Đỉnh đã vượt ra khỏi suy đoán của hắn. Một câu nói đã chấn giữ được tất cả, đám thiên thần không dám làm chuyện ngu ngốc. Hôm nay, người có thể thay hắn cản lại Tần tộc dường như chỉ có Càn Khôn giáo.
- Ầm ầm.
Thân thể Tần Vấn Thiên trở nên to lớn hơn, cây côn màu đen trong tay hắn cũng dài hơn, đứng trên bầu trời giống như một thiên thần thực sự. Nếu muốn khai chiến, vậy thì thả lỏng tay chân mà đánh một trận.
- Bất kể thế nào thì cũng không thể để Tần Vấn Thiên lọt vào tay Tần tộc các ngươi được, nếu không hắn giao tất cả bí mật cho Tần tộc, tất cả người ở Thái Cổ chúng ta muốn lấy được còn khó hơn chiếm được từ Tần Vấn Thiên nhiều.
Mọi người nghe thấy giáo chủ Càn Khôn giáo nói vậy lại lung lay suy nghĩ. Nói cũng rất có lý, tuy là Tần Đỉnh cam đoan rằng nếu có được bí mật Thiên Quật sẽ mở ra Thiên Quật cùng để cho các thế lực vào chung nhưng tin tưởng được mấy phần?
Trước mặt lợi ích to lớn, bất kì ngôn ngữ đều không đáng tin cậy. Một khi Tần tộc đổi ý, vậy bọn họ uy hiếp Tần tộc hay uy hiếp Tần Vấn Thiên khó hơn? Lực lượng của Tần tộc tất nhiên là sẽ càng mạnh hơn nếu có Thiên Quật. Cho nên là giáo chủ Càn Khôn lo lắng cũng không sai.
- Theo như ngươi nói, vậy có phải là muốn giao Tần Vấn Thiên cho Càn Khôn giáo của ngươi?
Bên trong Tần tộc lại truyền ra một âm thanh lạnh như băng, kèm theo mấy phần tức giận.
- Cũng giống như việc ta không yên tâm về Tần tộc vậy, ắt hẳn Tần tộc cũng không yên tâm với Càn Khôn giáo bọn ta.
Giáo chủ Càn Khôn giáo hờ hững nói:
- Tần Vấn Thiên, chi bằng ngươi đồng ý mở ra Thiên quật để mọi người đi vào tu hành, có lẽ sẽ còn một con đường sống.
- Giáo chủ Càn Khôn giáo cho là thù hận giữa ta và Tần tộc còn có cơ hội để hóa giải ư?
Tần Vấn Thiên ảm đạm cười nói.
- Ta có một đề nghị thế này, hôm nay mọi người đều ở đây, chi bằng hãy giúp ta san Tần tộc thành bình địa, giải quyết nỗi băn khoăn trong lòng ta. Tần tộc bị tiêu diệt rồi ta sẽ mở ra Thiên Quật, để mọi người cùng đi vào tu luyện, có được không?
Lời nói của Tần Vấn Thiên khiến sắc mặt của đám người Tần tộc ngưng lại, nhìn hắn với ánh mắt lạ lùng. Vậy mà lại muốn khích bác cường giả Thái Cổ đồng loạt đối phó với Tần tộc ư?
Ánh mắt của đám cường giả lóe lên, nhìn về phía Tần tộc một cái. Tuy là rất động lòng nhưng nếu làm như vậy khiến bọn họ rất để tâm. Đám thiên thần bình thường thì bọn có thể ở lại đánh, dùng lực lượng liên thủ của tất cả bọn họ diệt Tần tộc là hoàn toàn có thể. Nhưng vấn đề là Tần tộc có mấy kẻ cực kì mạnh, bọn họ không đánh lại được, hậu hoạn lớn vô cùng, còn đối phó Tần Vấn Thiên thì đơn giản hơn nhiều.
Huống hồ chi, ai dám dẫn đầu? Điều này đồng nghĩa với việc xé rách da mặt với Tần tộc.
- Ý tưởng này của ngươi tính ra cũng hoàn hảo lắm.
Chỉ nghe thấy một tiếng nói nhàn nhạt vang lên. Một bóng người tuyệt sắc bước ra, bộ váy dài bay bay, đẹp đẽ đến ngộp thở. Bất ngờ thay, đó chính là Đệ nhất tiên Cửu thiên hồng trần – Cửu Thiên Huyền Nữ.
Rất nhiều người trong Tần thành si mê ngắm nhìn bóng dáng kia, trong lòng vẽ ra đủ loại suy nghĩ viển vông. Nhưng mà, người đó là Cửu Thiên Huyền Nữ. Mấy suy nghĩ của bọn họ chỉ dám nghĩ trong lòng, không ai có thể lấy được nàng cả.
- Nếu không đàm phán thành công vậy chi bằng giao Tần Vấn Thiên này cho ta, như thế nào?
Cửu Thiên Huyền Nữ mở miệng nói. Ngay cả đệ nhất tiên Cửu thiên hồng trần này cũng không thể tránh khỏi mê hoặc của Thiên Quật, muốn tranh thủ một ít.
- Suy nghĩ của ngươi cũng hay ho lắm.
Thê tử Tần Chính lạnh nhạt nói. Đều là nữ nhân tuyệt sắc nên tất nhiên ả rất ghen tị với đệ nhất tiên của cửu thiên hồng trần này.
- Nếu mọi người cũng chưa nghĩ ra, vậy thì đơn giản thôi, trước tiên phế bỏ tu vi của hắn, bắt hắn nói ra bí mật Thiên Quật ngay tại đây. Làm như vậy mọi người đã cảm thấy vừa ý chưa?
Tần Đỉnh mở miệng lần nữa, âm thanh truyền khắp thiên hạ, rất nhiều người thầm gật đầu. Nói như vậy vẫn được, Tần Vấn Thiên có bị phế đi hay không bọn họ cũng không quan trọng vấn đề đó lắm.
Tần Vấn Thiên cười lạnh:
- Nếu như ta bị phế rồi các vị cho là còn sống ư? Chi bằng chết đi luôn cho xong. Nếu như các vị không đồng ý với đề nghị thứ nhất của ta, vậy ta cho các vị thêm một sự lựa chọn nữa, không cần các vị phải diệt Tần tộc, chỉ cần bảo vệ ta đi đến Thiên Quật ta sẽ mở ra Thiên Quật, để cho các thế lực đi vào. Chỉ có Tần tộc không cho phép đặt chân vào. Đề nghị như vậy, các vị cảm thấy thế nào?
Ánh mắt của tất cả các cường giả đều lóe lên, có người nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên hỏi:
- Ngươi sẽ không gạt chúng ta chứ?
- Ta ở nơi đây, các vị cũng đi theo với ta, ta gạt bằng cách nào?
Tần Vấn Thiên đáp lại.
Rất nhiều người động lòng. Đề nghị này lại rất hay, bọn họ không cần đối phó với Tần tộc, chỉ cần bảo vệ Tần Vấn Thiên không chết, mang hắn đi đến Thiên Quật là được.
- Tần Đỉnh tiền bối ắt hẳn là cũng nghe thấy rồi. Xem ra Tần Vấn Thiên không thể để cho Tần tộc phế đi.
Giáo chủ Càn Khôn giáo nói. Thân hình Cửu Thiên Huyền Nữ chợt lóe, dường như là đã làm xong công tác chuẩn bị, mở miệng nói:
- Ta đồng ý đề nghị này.
Đi vào Thiên Quật tu luyện mới là mục đích của bọn họ. Còn Tần Vấn Thiên thì bọn họ cũng chẳng có thâm cừu đại hận gì.
- Cái này, cũng chính là Tần Vấn Thiên cảm nhận được sự mạnh mẽ của Tần tộc à?
Rất nhiều người thầm nghĩ, dùng lực lượng của các cường giả Thái Cổ ngăn cản Tần tộc thay hắn, cái này cũng là một cách hay. Nhưng mà, Tần Vấn Thiên thật sự dự định vì thế mà buông Thiên Quật ư?
- Nếu ta nói, Tần Vấn Thiên, ta muốn Tần tộc bình yên thì sao?
Âm thanh của Tần Đỉnh càng lúc càng lạnh hơn. Nếu Tần tộc để Tần Vấn Thiên bình an vô sự rời đi thì sẽ là chuyện cực kì nhục nhã. Tần Vấn Thiên khiêu khích Tần tộc trong ngày đám cưới của Tần Đãng Thiên, vậy Tần Tộc tính là cái gì?
Huống hồ chi, hắn nói là để cho thế lực Thái Cổ vào Thiên Quật, chỉ có Tần tộc là ngoại lệ. Nếu cứ như vậy thì Tần tộc sẽ trở thành kẻ thua thiệt nhiều nhất, làm sao bọn họ có thể đáp ứng chứ.
- Tiền bối thực là làm khó bọn ta rồi.
Giáo chủ Càn Khôn giáo đáp lại.
Tiếng nói của hắn vang lên, uy áp càng mạnh mẽ hơn đè nặng hơn nữa. Trên bầu trời, một vệt quang ám đầy đáng sợ vụt qua, lưu động trên bầu trời, càng ngày càng nhiều, cho đến khi bao phủ hết bầu trời.
Một loại uy áp kinh người tràn ra từ phía trong Tần tộc. Bịch một tiếng, tim mọi người run lên, tựa như là đang cảm nhận được một loại uy áp đến từ linh hồn. Thiên uy này quá mạnh mẽ. Bên trong Tần tộc dường như là có một con mãnh thú hồng hoang.
Khắp cả không gian đều là áp lực vô cùng.
Cuối cùng, trên bầu trời Tần tộc xuất hiện một bóng người. Thần sắc của gã rất bình tĩnh, nhưng lại giống như chưa đựng uy áp kinh thiên. Bước đi tùy ý nhưng
Phía trên trường kích tràn ra lực lượng hủy diệt trời đất, áp lực cực lớn.
- Kích phán xử!
Vô số người rung động từ đáy lòng. Mới đây thôi, bọn họ còn đang dao động vì lời nói của Tần Vấn Thiên, muốn nhúng tay vào đưa Tần Vấn Thiên rời đi an toàn. Nhưng bây giờ bọn họ lại xuất hiện ý nghĩ từ bỏ.
Tần Đỉnh của Tần tộc nổi giận, trường kích trong tay lão khiến cho mọi người liên tưởng đến một tin đồn liên quan đến Tần Tộc.
Một vị tổ tiên của Tần tộc có tu vi cực cao, chính y đã bắt đầu cho rất nhiều năm thịnh thế của Tần tộc. Nghe nói, y theo đuổi vô thượng chi đạo tuy nhiên đã thất bại. Cũng vì vậy mà y dung sinh mệnh còn lại, nhập vào trong một món thần binh, dùng sự sống đúc thành thần binh thực sự, truyền thừa lại cho hậu nhân Tần tộc, chính là cây kích phán xử này.
Thực lực của bản thân Tần Đỉnh cũng đã mạnh mẽ kinh người, vậy mà hôm nay lại còn mang theo kích phán xử xuất hiện. Điều này cũng nói lên được lửa giận trong gã bây giờ đã ra sao. Hôm nay Tần tộc chịu hết mọi nhục nhã, Tần Vấn Thiên lại còn muốn lợi dụng cường giả các thế lực để đối phó với Tần tộc.
Nếu Tần Chính đã không ngăn cản được, vậy gã cũng không thể làm gì khác hơn là bước ra ngoài.
- Tần Vấn Thiên giao cho Tần tộc ta. Ngày mà bí mật Thiên Quật được cởi bỏ, ta sẽ để cho các ngươi vào đó tu luyện. Ai còn nghi ngờ quyết định của ta?
Tần Đỉnh lạnh lùng mở miệng. Lần này gã cường thế như vậy, nếu lời nói không có tác dụng, tì sẽ dùng thủ đoạn trực tiếp nhất – võ lực.
Hôm nay, tuy nói là các cường giả của tiên vực Thái Cổ tề tựu về đây, nhưng thực ra những người này đến từ những thế lực cao thấp ở các vực khác nhau, vẫn có thực lực khác biệt. Ví dụ như tam đại cao cấp thế lực của Hoang vực dù đã tản đi nhưng chênh lệch giữa bọn họ với các thế lực cao cấp của Thiên vực cũng không hề nhỏ.
Bây giờ ai ai cũng biết người mạnh nhất Tần tộc là Tần Đỉnh mang theo lửa giận mà xuất hiện, tay cầm kích phán xử, ai dám hùa theo?
- Tiền bối đang muốn ép buộc bọn ta phải đồng ý ư?
Giáo chủ Càn Khôn giáo mở miệng nói. Hắn tuy là giáo chủ Càn Khôn giáo, thân phận cực kì cao nhưng Tần Đỉnh xem như là nhân vật tiền bối của hắn, hắn với Tần Chính là đồng bối.
- Không cần trốn trốn tránh tránh nữa đâu. Nếu đã tói rồi thì đi ra đi. Tần Vấn Thiên đã cam đoan gì với ngươi?
Tần Đỉnh lạnh lùng nói, ánh mắt nhìn về phía xa. Rất nhiều ánh mắt các thiên thần chớp chớp. Vẫn có người khác? Hơn nữa, hình như là người mà Tần Đỉnh cũng xem trọng. Thậm chí bọn họ còn không nhận ra.
- Tần Đỉnh, ngươi vẫn cứ cường thế như vậy.
Một giọng nói vang đến, sau đó chỉ thấy một ông lão bước đến từ phía xa xa. Mỗi một bước đi đều tựa như khiến cả hư không run rẩy.
Rất nhiều thiên thần đưa mắt nhìn ông lão này, bọn họ cũng chưa từng gặp ổng ta. Đôi mắt xinh đẹp của Cửu Thiên Huyền Nữ ngưng lại một cái, không nghĩ đến là ông ta cũng đến. Đây chính là giáo chủ Càn Khôn giáo đời trước, cũng là sư tôn của giáo chủ Càn Khôn giáo.
- Nhiều năm vậy rồi, ngươi còn chưa chết à?
Tần Đỉnh lạnh như băng nói.
- Ha ha, ngươi còn sống tốt như vậy, sao ta lại chết được chứ.
Lão giáo chủ cười nói, ánh mắt ông ta nhìn chằm chăm cây kích phán xét trong tay Tần Đỉnh, nói:
- Đối phó một vài tiểu bối ngươi lại dùng đến thần bình luôn à.
- Có người không để cho Tần tộc ta vui vẻ thống khoái, tất nhiên là ta mất hứng rồi.
Tần Đỉnh nói, sau đó ánh mắt lại nhìn về phía dưới, nói:
- Lời nói lúc trước, những gì nên nói ta đều đã nói rồi. Nếu có người muốn ra tay ngăn cản thì đừng trách ta không khách khí.
- Dạ, cha.
Tần Chính gật đầu, ánh sáng thần phạt lại lấp lánh, cực kì sáng lóa. Chỉ thấy từng tia xiềng xích thần phạt đánh về phía Tần Vấn Thiên. Không thèm nói nhảm nữa, cha cũng đã cầm kích phán xét xuất hiện rồi, tất cả đều đã định rồi.
Trong tay Tần Vấn Thiên xuất hiện một cây côn màu đen, thần sắc hơi khó chịu. Sự mạnh mẽ của Tần Đỉnh đã vượt ra khỏi suy đoán của hắn. Một câu nói đã chấn giữ được tất cả, đám thiên thần không dám làm chuyện ngu ngốc. Hôm nay, người có thể thay hắn cản lại Tần tộc dường như chỉ có Càn Khôn giáo.
- Ầm ầm.
Thân thể Tần Vấn Thiên trở nên to lớn hơn, cây côn màu đen trong tay hắn cũng dài hơn, đứng trên bầu trời giống như một thiên thần thực sự. Nếu muốn khai chiến, vậy thì thả lỏng tay chân mà đánh một trận.
Bình luận facebook