Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2114: Bánh xe lịch sử
Trong hư không cuồng bạo, yêu khí nhảy loạn, Tần Vấn Thiên giống như một pho tượng Yêu Thần vậy, phong tư tuyệt thế, quân lâm thiên hạ.
Tù trưởng Ngưu Thần tộc dùng Vô Tận Quỳ Ngưu đánh tới cực nhanh, Tần Vấn Thiên thì triệu hoán Vô Tẫn Đại Yêu ra chiến đấu cho hắn, giống như đây là trận chiến tranh đoạt vị trí Yêu Chủ giữa hai vị tuyệt thế yêu thần.
Trong hư không mênh mông, sức mạnh hủy diệt tàn sát bừa bãi, Quỳ Ngưu lao nhanh không thể xâm nhập vào, Tần Vấn Thiên được đại yêu bảo vệ quanh người, hắn đứng giữa Yêu Thần, vô cùng xuất chúng.
Một pho tượng Quỳ Ngưu khổng lồ nhìn chằm chằm bóng dáng của Tần Vấn Thiên, hai tròng mắt của hắn ta vô cùng đáng sợ, ánh mắt lạnh lẽo, không ngờ Tần Vấn Thiên đã mạnh mẽ đến mức này.
Một đường sáng hung lệ đáng sợ đến tột cùng hiện lên, thân hình của tù trưởng Ngưu Thần tộc di chuyển, Vô Tẫn Quỳ Ngưu khổng lồ kia vọt tới chỗ của Tần Vấn Thiên, muôn vàn Quỳ Ngưu mở đường xé nát mọi thứ, không ngừng có Yêu Thần giết tới, đụng chạm vào Ngưu Thần đang lao nhanh về trước, dần dần, càng ngày càng ít Quỳ Ngưu mở đường nhưng thân thể của hắn ta lại không có dừng lại.
Đôi mắt yêu dị to lớn của của hắn ngắm chặt chẽ Tần Vấn Thiên, một góc trường mâu của Ngưu Thần đột nhiên hóa thành sừng lộ ra ánh sáng tối đen, đột nhiên tốc độ của hắn ta nhanh hơn, trên trời xanh xuất hiện hư ảnh Ngưu Thần to lớn đến tột cùng, kiềm chặt khoảng không nơi này, nơi hắn ta đi qua, Yêu Thần bị sừng của hắn đâm thủng, tan thành mây khói, giống như đầy trời Yêu Thần cũng không có cách nào ngăn cản đòn tấn công của hắn ta.
Trong mắt hắn ta, chỉ có Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên vẫn như cũ đứng ở kia không nhúc nhích chút nào, đôi mắt của hắn nhìn thẳng về phía Quỳ Ngưu khổng lồ đang trùng kích đến kia, hình như tù trưởng của Ngưu Thần tộc đã cuồng bạo hơn, có vẻ đã mất đi kiên nhẫn, dùng hết toàn lực tấn công hắn, muốn tru diệt hắn để trừ hậu hoạn sau này.
Nhưng mà, thân là tù trưởng Ngưu Thần tộc, hắn ta cũng không phải người lỗ mãng, bản thân hắn ta có đủ thực lực đạt đến mức đáng sợ, mới dám làm càn như thế , giẫm đạp cả trời xanh.
- Ầm.
Bầu trời xanh run lên kịch kiệt, giống như trái tim Tần Vấn Thiên cũng đang run rẩy theo.
- Ầm, ầm, ầm...
Tù trưởng Ngưu Thần tộc càng đến gần thì trái tim của Tần Vấn Thiên cũng càng chấn động kịch liệt hớn, phảng phất như sắp nổ tung, nhảy lên cực nhanh, không chỉ có trái tim, mỗi một bộ phận trên người hắn giống như đều đang run run, một sức mạnh đè ép khiến người ta hít thở không thông giáng xuống, giống như bầu trời sập xuống đè lên người, không thể nhúc nhích.
Thân hình khổng lồ của Vô Tẫn Quỳ Ngưu càng ngày càng gần, yêu mang trong mắt hắn ta càng ngày càng yêu dị đáng sợ.
Thân thể kia giống như hóa thành một tia sáng hủy diệt, đâm tới Tần Vấn Thiên, muốn đâm thủng người của Tần Vấn Thiên, lúc hắn ta tới gần, trước kia Tần Vấn Thiên chưa từng cảm nhận được sức mạnh đè ép mạnh mẽ đến như vậy, đây là một trong những đối thủ cực mạnh mà hắn đã đối mặt.
Tần Vấn Thiên khó khăn di chuyển, muốn nhấc chân lại phát hiện rất khó, hai chân giống như vì cảm giác đè ép đáng sợ kia mà run rẩy giật giật, hai tay cũng vô cùng nặng nề, cùng với Ngưu Thần tộc tù trưởng gần người liều mạng, đạo pháp lực lượng cũng cường lớn đến cực hạn, cho dù là hắn, đều đã khó có thể tránh thoát.
Lúc này, trên người Tần Vấn Thiên xuất hiện một tầng ánh sáng màu vàng kim chói lóa, ánh sàng này chiếu khắp trời đất rộng lớn, giống như Tuyên Cổ chi Đạo, hạ xuống vùng trời đất này.
Chỉ trong chớp mắt, cả trời xanh như đã chìm vào một thế giới mà không gian tràn ngập màu vàng kim, các đường cong vô tận di chuyển giống như đang phong ấn sức mạnh gì đó, còn bầu trời không ngừng tỏa sáng kia lại như Không Gian Chi Lực mạnh mẽ nhất, còn phần sức mạnh đang di chuyển lưu lại giống Thời Gian Chi Lực.
Bóng dáng đang lao nhanh của tù trưởng Ngưu Thần tộc hình như càng ngày càng chậm lại, có vẻ đã chìm vào đầm lầy của thời không màu vàng kim kia, thân hình Quỳ Ngưu lao nhanh theo hắn ta cũng cứng ngắc tại chỗ không có cách nào nhúc nhích, điên cuồng gầm thét vùng vẫy lại chẳng thể tránh thoát.
Đây giống như một mảnh không gian tuyệt đối, có sức mạnh đạo pháp không gì sánh kịp chất chứa trong đó, dung hợp các loại sức mạnh của Tần Vấn Thiên từ xưa đến nay vào nhau, vận dụng ra đạo pháp cực hạn.
- Giam cầm tuyệt đối.
Miệng Tần Vấn Thiên phun ra mấy chữ lạnh như băng, ánh sáng màu vàng kim kia càng long lanh hơn nữa, mọi thứ như đã dừng lại, trong thời không vang vọng cảm giác hoàn toàn yên lặng, không chỉ có người khác mà ngay cả thân thể của Tần Vấn Thiên, cũng giống như đã chìm vào yên lặng.
Trong vùng không gian kia, thời gian giống như không còn di chuyển, không gian cũng yên tĩnh lại, cho dù dùng sự mạnh mẽ của tù trưởng Ngưu Thần tộc trong phút giây này, cũng yên lặng giống như một pho tượng Vô Tẫn Quỳ Ngưu khổng lồ, hắn ta thành một pho tượng trông rất sống động.
Cuối cùng là sức mạnh đạo pháp mạnh mẽ đến cỡ nào mới có thể khiến tù trưởng Ngưu Thần tộc không thể chống cự mà bị giam cầm ở trong đó?
Phía dưới, ánh mắt của vô số cường giả ngưng kết tại chỗ đó, cho dù là Lạc Thần Xuyên và mấy vị yêu chủ cũng phải ngóng nhìn Hư Không rồi để lộ ra vẻ mặt rung động, bọn họ cũng không biết tiến bộ của Tần Vấn Thiên trong mấy năm nay, không biết hiện giờ đạo pháp của Tần Vấn Thiên mạnh mẽ đến nhường nào, nhưng hình như hắn không cần dựa vào Tinh hồn, sức mạnh đạo pháp của hắn không ngừng mạnh mẽ hơn, trở nên hoàn thiện.
Giờ khắc này hắn khiến một vùng không gian tuyệt đối giam cầm, đó là sức mạnh tuyệt đối, tù trưởng Ngưu Thần tộc mạnh mẽ như vậy nhưng cũng bị giam cầm, giống như hóa thành một pho tượng màu vàng kim, chuyện này thật sự rất đáng sợ, nếu như bọn họ đối mặt Tần Vấn Thiên có phải cũng không có sức chống cự giống như vậy không?
Cả không gian ngưng kết lại, nhưng sức mạnh đạo pháp lại như không chỗ không có, vẫn đang chuyển động trong vô hình, trong ánh mắt của tù trưởng Ngưu Thần tộc lộ ra vẻ sợ hãi, thời khắc nàyđạo pháp của hắn ta hoàn toàn bị áp chế, không có cách nào phá giải cục diện trước mắt, cảm giác chờ đợi bị động thế này giống như đang chờ Tần Vấn Thiên phát quyết vậy, cảm giác này quá đau khổ.
Từng luồng đạo uy trôi trong tại không gian tuyệt đối giam cầm giữa, giam cầm sinh mệnh, giam cầm thời không, tù trưởng Ngưu Thần tộc chỉ cảm thấy ý chí phản kháng của mình đang càng ngày càng yếu, thân thể hắn ta co giật một chút, phát xuất một tiếng hí hống trầm thấp nhưng sau đó lại dừng lại.
Ánh mắt hắn ta nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên, giờ phút này hình như Tần Vấn Thiên cũng không chịu nổi, đang dùng hết sức lực để khống chế sức mạnh đạo pháp, hắn cũng đã hóa thành một pho tượng một loại, hai người đều đã giống như hóa thành những pho tượng vĩnh hằng cứ đứng sừng sững giữa trời xanh như thế, hình như sẽ mãi mãi không bao giờ động đậy nữa.
Thời gian từng chút trôiqua, trời xanh vẫn yên lặng như cũ, tù trưởng Ngưu Thần tộc làm ra động tác rất nhỏ, nhưng theo thời gian dần trôi, hắn ta không có chút hàng động tác nào nữa, thậm chí ngay cả ánh mắt của hắn ta cũng đang dần dần trở nên vô thần, không ai biết giờ phút này hắn ta suy nghĩ chuyện gì, cũng không có ai biết hắn ta đang trải qua chuyện kinh khủng như thế nào.
Tim của mọi người trong Ngưu Thần tộc đập rộn lên, vô cùng căng thẳng nhưng không có ai dám đi cứu viện, cho dù là thiên thần cũng không dám, bởi vì ngay trên đỉnh đầu bọn họ, Lạc Thần Xuyên và thiên thần của Yêu Thần sơn đang canh chừng ở đó, dưới tình huống thực lực cách xa như vậy, nếu bọn họ dám cứu viện thì chỉ có đường chết.
Hôm nay, Ngưu Thần tộc bọn họ, thật sự phải nghênh đón tận thế sao?
Rất nhiều Quỳ Ngưu đã nổi lên cảm giác bất an sợ hãi.
Giống như đã qua rất lâu rất lâu, cuối cùng ánh sáng màu vàng kim dần dần tan mất, không gian tuyệt đối giam cầm cũng lỏng lẻo, Tần Vấn Thiên thở sâu, trên mặt mà lại ẩn ẩn có nét mỏi mệt, ngay vừa rồi hắn không có lúc nào là không phóng thích sức mạnh đạo pháp của mình để áp chế tù trưởng Ngưu Thần tộc ép hắn ta không còn sức tránh thoát, hơn nữa còn không ngừng cướp đoạt tánh mạng của đối phương.
Lúc này, tù trưởng Ngưu Thần tộc giống như thật sự đã hóa thành một pho tượng, rơi khỏi bầu trời xanh biên biếc, pho tượng vô cùng khổng lồ rơi xuống, tạo ra một tiếng nổ tung, vô tận địa vực của Ngưu Thần tộc bị đập bể vỡ ra, thân hình khổng lồ kia chính là thân thể của tù trưởng Ngưu Thần tộc, giống như một pho tượng pho tượng Tuyên Cổ rơi xuống chỗ của Ngưu Thần tộc, tọa lạc tại đó, nhưng bọn họ lại biết trước đó không lâu, hắn ta vẫn còn là tù trưởng Ngưu Thần tộc không ai bì nổi, nhân vật thiên thần vô cùng mạnh mẽ.
Sao lại có thể xảy ra chuyện như thế này?
Vô số cường giả của Ngưu Thần tộc không thể tin nổi kết quả này.
Tù trưởng của bọn họ , bị đánh bại, thậm chí bị cướp đoạt sinh mệnh.
Thân thể Tần Vấn Thiên đi khỏi trời xanh, hắn lấy ra một cây Mộc Côn màu đen, nhìn qua giống như thiên thần hạ phàm vậy, đập tới pho tượng kia, sau một tiếng nổ vang kinh khủng, pho tượng kia run rẩy mấy cái, sau đó hoàn toàn không còn sức sống.
Tần Vấn Thiên, vậy mà còn đánh thêm một đòn, bởi vì hắn biết đã xảy ra chuyện gì, hắn biết vừa nãy cũng không giết chết Ngưu Thần tộc tù trưởng thật, tồn tại mạnh mẽ đến mức này quá khó giết, nhất định không được để lại hậu hoạn.
- Ngưu Thần tộc vô đạo, làm loạn trong hoang vực, năm đó dùng thủ đoạn hèn hạ diệt Đấu Chiến Thánh tộc, hôm nay, ta thân là Thánh chủ của Đấu Chiến Thánh tộc, mang theo tộc trưởng của Đấu Chiến Thánh tộc đến đây, tiêu diệt Ngưu Thần tộc.
Tần Vấn Thiên nhàn nhạt mở miệng, trong Ngưu Thần bảo đột nhiên bộc phát ra vô số tiếng gầm thét.
Những lời Tần Vấn Thiên nói như đang tuyên án tử hình cho bọn họ.
Tần Vấn Thiên muốn Thái Cổ tiên vực không còn Ngưu Thần tộc.
Một trận chiến thảm thiết nổ ra trên Ngưu Thần bảo, trong trận chiến này, vô số người chết, mà Ngưu Thần tộc bị xoá tên trong Hoang vực, bọn Tần Vấn Thiên rời khỏi đó.
Sau này có người tới Ngưu Thần bảo, bọn họ chỉ nhìn thấy một đống hoang tàn đổ nát.
Bọn Tần Vấn Thiên đi khỏi đó nhưng trên phế tích lại xuất hiện mấy bóng dáng, lúc này bọn họ đang yên tĩnh đứng trên phế tích, trong lòng xuất hiện vô tận cảm thán, đây là Ngưu Thần tộc mạnh mẽ đã từng oai phong trong Hoang vực vô số năm tháng , hiện giờ lại chìm vào trong bụi bặm của lịch sử, bọn họ tận mắt chứng kiến một thế lực cao nhất diệt vong.
Chuyện đã xảy ra trên Hoang vực dùng tốc độ cực nhanh truyền khắp tám vực Thái Cổ, truyền vào tai mỗi một người, vô số người run sợ vì chuyện này.
Một thế lực cao nhất bị tiêu diệt, đủ khiến Thái Cổ tiên vực run rẩy một cái rồi.
Bây giờ, không chỉ có Ngưu Thần tộc bị giết, sau lưng chuyện này, còn có một chuyện khác càng khiến người ta cảm thấy lạnh cả sống lưng, Tần Vấn Thiên đánh chết tù trưởng Ngưu Thần tộc, vậy hiện giờ đã hắn mạnh tới mức nào rồi?
Rất nhiều thế lực cao nhất của Thái Cổ tiên vực bắt đầu đứng ngồi không yên, bây giờ Tần Vấn Thiên dùng danh nghĩa của Đấu Chiến Thánh tộc đi báo thù, có lẽ tránh việc chạm đến thần kinh mẫn cảm của các thế lực, nhưng một yêu tộc vô cùng mạnh mẽ bị tiêu diệt, sao các thế lực có thể bình thản ung dung nổi!
Trong Tiên vực, tràn ngập cảm xúc khủng hoảng, đương nhiên cũng khiến rất nhiều người điên cuồng nhớ nhung!
Tù trưởng Ngưu Thần tộc dùng Vô Tận Quỳ Ngưu đánh tới cực nhanh, Tần Vấn Thiên thì triệu hoán Vô Tẫn Đại Yêu ra chiến đấu cho hắn, giống như đây là trận chiến tranh đoạt vị trí Yêu Chủ giữa hai vị tuyệt thế yêu thần.
Trong hư không mênh mông, sức mạnh hủy diệt tàn sát bừa bãi, Quỳ Ngưu lao nhanh không thể xâm nhập vào, Tần Vấn Thiên được đại yêu bảo vệ quanh người, hắn đứng giữa Yêu Thần, vô cùng xuất chúng.
Một pho tượng Quỳ Ngưu khổng lồ nhìn chằm chằm bóng dáng của Tần Vấn Thiên, hai tròng mắt của hắn ta vô cùng đáng sợ, ánh mắt lạnh lẽo, không ngờ Tần Vấn Thiên đã mạnh mẽ đến mức này.
Một đường sáng hung lệ đáng sợ đến tột cùng hiện lên, thân hình của tù trưởng Ngưu Thần tộc di chuyển, Vô Tẫn Quỳ Ngưu khổng lồ kia vọt tới chỗ của Tần Vấn Thiên, muôn vàn Quỳ Ngưu mở đường xé nát mọi thứ, không ngừng có Yêu Thần giết tới, đụng chạm vào Ngưu Thần đang lao nhanh về trước, dần dần, càng ngày càng ít Quỳ Ngưu mở đường nhưng thân thể của hắn ta lại không có dừng lại.
Đôi mắt yêu dị to lớn của của hắn ngắm chặt chẽ Tần Vấn Thiên, một góc trường mâu của Ngưu Thần đột nhiên hóa thành sừng lộ ra ánh sáng tối đen, đột nhiên tốc độ của hắn ta nhanh hơn, trên trời xanh xuất hiện hư ảnh Ngưu Thần to lớn đến tột cùng, kiềm chặt khoảng không nơi này, nơi hắn ta đi qua, Yêu Thần bị sừng của hắn đâm thủng, tan thành mây khói, giống như đầy trời Yêu Thần cũng không có cách nào ngăn cản đòn tấn công của hắn ta.
Trong mắt hắn ta, chỉ có Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên vẫn như cũ đứng ở kia không nhúc nhích chút nào, đôi mắt của hắn nhìn thẳng về phía Quỳ Ngưu khổng lồ đang trùng kích đến kia, hình như tù trưởng của Ngưu Thần tộc đã cuồng bạo hơn, có vẻ đã mất đi kiên nhẫn, dùng hết toàn lực tấn công hắn, muốn tru diệt hắn để trừ hậu hoạn sau này.
Nhưng mà, thân là tù trưởng Ngưu Thần tộc, hắn ta cũng không phải người lỗ mãng, bản thân hắn ta có đủ thực lực đạt đến mức đáng sợ, mới dám làm càn như thế , giẫm đạp cả trời xanh.
- Ầm.
Bầu trời xanh run lên kịch kiệt, giống như trái tim Tần Vấn Thiên cũng đang run rẩy theo.
- Ầm, ầm, ầm...
Tù trưởng Ngưu Thần tộc càng đến gần thì trái tim của Tần Vấn Thiên cũng càng chấn động kịch liệt hớn, phảng phất như sắp nổ tung, nhảy lên cực nhanh, không chỉ có trái tim, mỗi một bộ phận trên người hắn giống như đều đang run run, một sức mạnh đè ép khiến người ta hít thở không thông giáng xuống, giống như bầu trời sập xuống đè lên người, không thể nhúc nhích.
Thân hình khổng lồ của Vô Tẫn Quỳ Ngưu càng ngày càng gần, yêu mang trong mắt hắn ta càng ngày càng yêu dị đáng sợ.
Thân thể kia giống như hóa thành một tia sáng hủy diệt, đâm tới Tần Vấn Thiên, muốn đâm thủng người của Tần Vấn Thiên, lúc hắn ta tới gần, trước kia Tần Vấn Thiên chưa từng cảm nhận được sức mạnh đè ép mạnh mẽ đến như vậy, đây là một trong những đối thủ cực mạnh mà hắn đã đối mặt.
Tần Vấn Thiên khó khăn di chuyển, muốn nhấc chân lại phát hiện rất khó, hai chân giống như vì cảm giác đè ép đáng sợ kia mà run rẩy giật giật, hai tay cũng vô cùng nặng nề, cùng với Ngưu Thần tộc tù trưởng gần người liều mạng, đạo pháp lực lượng cũng cường lớn đến cực hạn, cho dù là hắn, đều đã khó có thể tránh thoát.
Lúc này, trên người Tần Vấn Thiên xuất hiện một tầng ánh sáng màu vàng kim chói lóa, ánh sàng này chiếu khắp trời đất rộng lớn, giống như Tuyên Cổ chi Đạo, hạ xuống vùng trời đất này.
Chỉ trong chớp mắt, cả trời xanh như đã chìm vào một thế giới mà không gian tràn ngập màu vàng kim, các đường cong vô tận di chuyển giống như đang phong ấn sức mạnh gì đó, còn bầu trời không ngừng tỏa sáng kia lại như Không Gian Chi Lực mạnh mẽ nhất, còn phần sức mạnh đang di chuyển lưu lại giống Thời Gian Chi Lực.
Bóng dáng đang lao nhanh của tù trưởng Ngưu Thần tộc hình như càng ngày càng chậm lại, có vẻ đã chìm vào đầm lầy của thời không màu vàng kim kia, thân hình Quỳ Ngưu lao nhanh theo hắn ta cũng cứng ngắc tại chỗ không có cách nào nhúc nhích, điên cuồng gầm thét vùng vẫy lại chẳng thể tránh thoát.
Đây giống như một mảnh không gian tuyệt đối, có sức mạnh đạo pháp không gì sánh kịp chất chứa trong đó, dung hợp các loại sức mạnh của Tần Vấn Thiên từ xưa đến nay vào nhau, vận dụng ra đạo pháp cực hạn.
- Giam cầm tuyệt đối.
Miệng Tần Vấn Thiên phun ra mấy chữ lạnh như băng, ánh sáng màu vàng kim kia càng long lanh hơn nữa, mọi thứ như đã dừng lại, trong thời không vang vọng cảm giác hoàn toàn yên lặng, không chỉ có người khác mà ngay cả thân thể của Tần Vấn Thiên, cũng giống như đã chìm vào yên lặng.
Trong vùng không gian kia, thời gian giống như không còn di chuyển, không gian cũng yên tĩnh lại, cho dù dùng sự mạnh mẽ của tù trưởng Ngưu Thần tộc trong phút giây này, cũng yên lặng giống như một pho tượng Vô Tẫn Quỳ Ngưu khổng lồ, hắn ta thành một pho tượng trông rất sống động.
Cuối cùng là sức mạnh đạo pháp mạnh mẽ đến cỡ nào mới có thể khiến tù trưởng Ngưu Thần tộc không thể chống cự mà bị giam cầm ở trong đó?
Phía dưới, ánh mắt của vô số cường giả ngưng kết tại chỗ đó, cho dù là Lạc Thần Xuyên và mấy vị yêu chủ cũng phải ngóng nhìn Hư Không rồi để lộ ra vẻ mặt rung động, bọn họ cũng không biết tiến bộ của Tần Vấn Thiên trong mấy năm nay, không biết hiện giờ đạo pháp của Tần Vấn Thiên mạnh mẽ đến nhường nào, nhưng hình như hắn không cần dựa vào Tinh hồn, sức mạnh đạo pháp của hắn không ngừng mạnh mẽ hơn, trở nên hoàn thiện.
Giờ khắc này hắn khiến một vùng không gian tuyệt đối giam cầm, đó là sức mạnh tuyệt đối, tù trưởng Ngưu Thần tộc mạnh mẽ như vậy nhưng cũng bị giam cầm, giống như hóa thành một pho tượng màu vàng kim, chuyện này thật sự rất đáng sợ, nếu như bọn họ đối mặt Tần Vấn Thiên có phải cũng không có sức chống cự giống như vậy không?
Cả không gian ngưng kết lại, nhưng sức mạnh đạo pháp lại như không chỗ không có, vẫn đang chuyển động trong vô hình, trong ánh mắt của tù trưởng Ngưu Thần tộc lộ ra vẻ sợ hãi, thời khắc nàyđạo pháp của hắn ta hoàn toàn bị áp chế, không có cách nào phá giải cục diện trước mắt, cảm giác chờ đợi bị động thế này giống như đang chờ Tần Vấn Thiên phát quyết vậy, cảm giác này quá đau khổ.
Từng luồng đạo uy trôi trong tại không gian tuyệt đối giam cầm giữa, giam cầm sinh mệnh, giam cầm thời không, tù trưởng Ngưu Thần tộc chỉ cảm thấy ý chí phản kháng của mình đang càng ngày càng yếu, thân thể hắn ta co giật một chút, phát xuất một tiếng hí hống trầm thấp nhưng sau đó lại dừng lại.
Ánh mắt hắn ta nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên, giờ phút này hình như Tần Vấn Thiên cũng không chịu nổi, đang dùng hết sức lực để khống chế sức mạnh đạo pháp, hắn cũng đã hóa thành một pho tượng một loại, hai người đều đã giống như hóa thành những pho tượng vĩnh hằng cứ đứng sừng sững giữa trời xanh như thế, hình như sẽ mãi mãi không bao giờ động đậy nữa.
Thời gian từng chút trôiqua, trời xanh vẫn yên lặng như cũ, tù trưởng Ngưu Thần tộc làm ra động tác rất nhỏ, nhưng theo thời gian dần trôi, hắn ta không có chút hàng động tác nào nữa, thậm chí ngay cả ánh mắt của hắn ta cũng đang dần dần trở nên vô thần, không ai biết giờ phút này hắn ta suy nghĩ chuyện gì, cũng không có ai biết hắn ta đang trải qua chuyện kinh khủng như thế nào.
Tim của mọi người trong Ngưu Thần tộc đập rộn lên, vô cùng căng thẳng nhưng không có ai dám đi cứu viện, cho dù là thiên thần cũng không dám, bởi vì ngay trên đỉnh đầu bọn họ, Lạc Thần Xuyên và thiên thần của Yêu Thần sơn đang canh chừng ở đó, dưới tình huống thực lực cách xa như vậy, nếu bọn họ dám cứu viện thì chỉ có đường chết.
Hôm nay, Ngưu Thần tộc bọn họ, thật sự phải nghênh đón tận thế sao?
Rất nhiều Quỳ Ngưu đã nổi lên cảm giác bất an sợ hãi.
Giống như đã qua rất lâu rất lâu, cuối cùng ánh sáng màu vàng kim dần dần tan mất, không gian tuyệt đối giam cầm cũng lỏng lẻo, Tần Vấn Thiên thở sâu, trên mặt mà lại ẩn ẩn có nét mỏi mệt, ngay vừa rồi hắn không có lúc nào là không phóng thích sức mạnh đạo pháp của mình để áp chế tù trưởng Ngưu Thần tộc ép hắn ta không còn sức tránh thoát, hơn nữa còn không ngừng cướp đoạt tánh mạng của đối phương.
Lúc này, tù trưởng Ngưu Thần tộc giống như thật sự đã hóa thành một pho tượng, rơi khỏi bầu trời xanh biên biếc, pho tượng vô cùng khổng lồ rơi xuống, tạo ra một tiếng nổ tung, vô tận địa vực của Ngưu Thần tộc bị đập bể vỡ ra, thân hình khổng lồ kia chính là thân thể của tù trưởng Ngưu Thần tộc, giống như một pho tượng pho tượng Tuyên Cổ rơi xuống chỗ của Ngưu Thần tộc, tọa lạc tại đó, nhưng bọn họ lại biết trước đó không lâu, hắn ta vẫn còn là tù trưởng Ngưu Thần tộc không ai bì nổi, nhân vật thiên thần vô cùng mạnh mẽ.
Sao lại có thể xảy ra chuyện như thế này?
Vô số cường giả của Ngưu Thần tộc không thể tin nổi kết quả này.
Tù trưởng của bọn họ , bị đánh bại, thậm chí bị cướp đoạt sinh mệnh.
Thân thể Tần Vấn Thiên đi khỏi trời xanh, hắn lấy ra một cây Mộc Côn màu đen, nhìn qua giống như thiên thần hạ phàm vậy, đập tới pho tượng kia, sau một tiếng nổ vang kinh khủng, pho tượng kia run rẩy mấy cái, sau đó hoàn toàn không còn sức sống.
Tần Vấn Thiên, vậy mà còn đánh thêm một đòn, bởi vì hắn biết đã xảy ra chuyện gì, hắn biết vừa nãy cũng không giết chết Ngưu Thần tộc tù trưởng thật, tồn tại mạnh mẽ đến mức này quá khó giết, nhất định không được để lại hậu hoạn.
- Ngưu Thần tộc vô đạo, làm loạn trong hoang vực, năm đó dùng thủ đoạn hèn hạ diệt Đấu Chiến Thánh tộc, hôm nay, ta thân là Thánh chủ của Đấu Chiến Thánh tộc, mang theo tộc trưởng của Đấu Chiến Thánh tộc đến đây, tiêu diệt Ngưu Thần tộc.
Tần Vấn Thiên nhàn nhạt mở miệng, trong Ngưu Thần bảo đột nhiên bộc phát ra vô số tiếng gầm thét.
Những lời Tần Vấn Thiên nói như đang tuyên án tử hình cho bọn họ.
Tần Vấn Thiên muốn Thái Cổ tiên vực không còn Ngưu Thần tộc.
Một trận chiến thảm thiết nổ ra trên Ngưu Thần bảo, trong trận chiến này, vô số người chết, mà Ngưu Thần tộc bị xoá tên trong Hoang vực, bọn Tần Vấn Thiên rời khỏi đó.
Sau này có người tới Ngưu Thần bảo, bọn họ chỉ nhìn thấy một đống hoang tàn đổ nát.
Bọn Tần Vấn Thiên đi khỏi đó nhưng trên phế tích lại xuất hiện mấy bóng dáng, lúc này bọn họ đang yên tĩnh đứng trên phế tích, trong lòng xuất hiện vô tận cảm thán, đây là Ngưu Thần tộc mạnh mẽ đã từng oai phong trong Hoang vực vô số năm tháng , hiện giờ lại chìm vào trong bụi bặm của lịch sử, bọn họ tận mắt chứng kiến một thế lực cao nhất diệt vong.
Chuyện đã xảy ra trên Hoang vực dùng tốc độ cực nhanh truyền khắp tám vực Thái Cổ, truyền vào tai mỗi một người, vô số người run sợ vì chuyện này.
Một thế lực cao nhất bị tiêu diệt, đủ khiến Thái Cổ tiên vực run rẩy một cái rồi.
Bây giờ, không chỉ có Ngưu Thần tộc bị giết, sau lưng chuyện này, còn có một chuyện khác càng khiến người ta cảm thấy lạnh cả sống lưng, Tần Vấn Thiên đánh chết tù trưởng Ngưu Thần tộc, vậy hiện giờ đã hắn mạnh tới mức nào rồi?
Rất nhiều thế lực cao nhất của Thái Cổ tiên vực bắt đầu đứng ngồi không yên, bây giờ Tần Vấn Thiên dùng danh nghĩa của Đấu Chiến Thánh tộc đi báo thù, có lẽ tránh việc chạm đến thần kinh mẫn cảm của các thế lực, nhưng một yêu tộc vô cùng mạnh mẽ bị tiêu diệt, sao các thế lực có thể bình thản ung dung nổi!
Trong Tiên vực, tràn ngập cảm xúc khủng hoảng, đương nhiên cũng khiến rất nhiều người điên cuồng nhớ nhung!
Bình luận facebook