Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2133: Thiên Thần hóa xương trắng, ai nắm giữ Cửu Thiên
- Nguyệt Trường Không đã làm gì?
Các cường giả của Tử Vi Thần Đình thầm nghĩ trong lòng, hiện nay, Nguyệt Trường Không đã là người chấp trưởng của Tử Vi Thần Đình, tự xưng Nguyệt Thần, những việc hắn làm cơ bản không hề nói với Tử Vi Thần Đình, bởi thế, đối với sự phẫn nộ của Tần Vấn Thiên, những người của Tử Vi Thần Đình đến nay còn chưa biết là vì sao.
Tần Vấn Thiên, tại sao lại tức giận tới độ tới đánh Tử Vi Thần Đình?
Có điều lúc này cũng không có thời gian để mà quan tâm tới những điều này, Thôn Thiên cự Thú sẽ nuốt cả bầu trời, Thần Đình bị nhổ cả gốc lên, giống như một tòa thành trì bị nhổ lên, dần dần lơ lửng trên bầu trời, những tòa nhà đã bị sụp đổ cũng bị bay lên lơ lửng, bị hút vào trong chiếc miệng lớn trên trời cao đó, những người trong Thần Đình cũng không thoát được, bọn họ điên cuồng vũng vẫy, nhưng bị một lực cuốn nuốt cực lớn đáng sợ giữ chặt lấy bọn họ, không ai có thể chống lại được sức mạnh này, quá cường đại rồi.
- Tử Vi Thần Kiếm.
Tử Vi Tinh Chủ mở miệng nói, nhất thời, các Thiên Thần của Tử Vi Thần Đình mỗi người chiếm một phương vị, Tinh Hồn phóng ra, trong nháy mắt, liên hệ được với Cửu Thiên, Tử Vi thần trận đáng sợ sắp xuất hiện, trên bầu trời sao dường như có tinh tú Tử Vi lóe sáng, sau đó, vô tận ánh sáng từ trên trời chiếu xuống, hóa thành mưa sao băng rơi thẳng xuống.
Tòa thành đó đột nhiên hóa thành đêm tối, không có mặt trời, cửu thiên lơ lửng ở trên, ánh sáng tinh tú chói lòa chiếu sáng bao la, đạo tinh quang đó, hóa thành Tử Vi thần kiếm, lao xuống giết chóc từ trên bầu trời, hàng vạn hàng triệu kiếm quang chiếu rủ xuống, ở giữa có bảy đạo ánh sáng rực rỡ, càng làm sáng cả không gian đen tối, hiệu triệu hàng vạn hàng triệu kiếm quang, rơi vuông góc xuống, tấn công về phía Thôn Thiên Cự Thú vô cùng to lớn và cả Tần Vấn Thiên trên bầu trời kia.
Vô số những con người trong tòa thành trì đó, bọn họ ngẩng đầu lên nhìn trời, con thú cực lớn trên bầu trời đó, thật quá đáng sợ, vắt ngang bầu trời, giống như Yêu Thần tuyệt thế, không ngừng nuốt cả tòa thành trì này vào trong miệng nó, nó ở trên trời cao, Tử Vi thần tiễn lao xuống giết chóc, muốn chém chết hủy diệt nó.
Tần Vấn Thiên bước tới, muốn giúp Tiểu Hỗn Đản.
- Ngươi đi giết bọn chúng, ở đây giao cho ta.
Một tiếng nói trầm trầm phát ra từ trong miệng Tiểu Hỗn Đản, Tần Vấn Thiên gật đầu, vì cái chết của Tiểu Diệp mà hắn tực giận cuồng nộ, nhưng chưa hoàn toàn đánh mất tư duy suy nghĩ của mình, trên người Tiểu Hỗn Đản dường như lại có một sự biến hóa gì đó xảy ra, nó trở nên càng cường đại hơn trước, hiện nay, nó giống như Vương thú Tinh không, Chí Tôn trong loài yêu thú.
Tần Vấn Thiên giậm chân, bước về phía Thiên Thần người đang khống chế Tử Vi Thần Kiếm của Tử Vi Thần Đình, trên người, ánh sáng Tịnh Thế chói lọi không gì sánh được phóng ra, dường như vượt qua ngoài không gian thời gian, trực tiếp hạ xuống trên người Thiên Thần của Tử Vi Thần Đình.
“Xuy, xuy…”, có Thiên Thần cơ thể tiêu tán từng chút từng chút một dưới ánh sáng Tịnh Thế, bọn họ sợ hãi cúi đầu nhìn xuống, nhìn thử cơ thể của chính mình, đang không ngừng mất đi, đang bị tịnh hóa.
Tịnh Thế Đạo, có thể khắc chế tất cả sức mạnh tà ác, nhưng không chỉ có như thế, đây là một đạo pháp thần thông siêu cường, có thể tịnh hóa mọi thứ trong thế gian, hơn nữa đối với tà pháp thì sức mạnh hủy diệt của nó càng mạnh càng lớn, bởi vì trong nó có chứa đựng những thuộc tính phật môn.
- Điều này là không thể nào.
Có Thiên Thần giận dữ gầm lên, sức mạnh đạo pháp xung quanh bọn họ đều bị tịnh hóa tan biến, không thể ngăn cản được đòn tấn công của Tần Vấn Thiên, những năm vừa rồi, hắn đã cường đại hơn trước đây đến bao nhiêu rồi cơ chứ?
Thiên Thần, ở trước hắn không thể chịu nổi một đòn sao?
Nguyệt Trường Không vốn dĩ đã không nên tồn tại trên thế gian này, nhưng mà chỉ vì một lần Tử Vi Thần Đình che chở, khiến cho y sống cho tới hiện tại, trở thành kẻ gây họa cho chúng sinh, hơn nữa, cả tòa Tử Vi Thần Đình cũng bị y khống chế, trở thành công cụ sát nhân của Nguyệt Trường Không, nếu đã như vậy, vậy thì hôm nay, hắn sẽ siêu độ cho Tử Vi Thần Đình, cho dù có tăng thêm các loại tội nghiệt cho bản thân, hắn cũng một mình gánh chịu hết.
Dưới ánh sáng Tịnh Thế, từng cơ thể của các Thiên Thần không ngừng tiêu tan, dường như hóa thành tro tàn.
- Không…
Có Thiên Thần lộ ra thần sắc sợ hãi, điên cuồng gào lớn, nhưng mà cũng vô ích, cơ thể của bọn họ đang biến mất, cho đến khi từng chút từng chút hóa thành hư vô, hồn bay phách tán, triệt để biến mất khỏi thế giới này.
Trong trời đất, các nhân vật đại Thiên Thần của Tử Vi Thần Đình, chỉ còn lại một vị Thiên Thần, Tinh Chủ của Tử Vi Thần Đình, thực lực của hắn là mạnh nhất, vẫn còn đang tiếp tục chống cự với Tịnh Thế Đạo của Tần Vấn Thiên.
Còn như về hàng vạn hàng triệu kiếm quang trên trời cao kia, bị cơ thể to lớn của Tiểu Hỗn Đản ngăn cản, cơ thể của nó che phủ cả bầu trời, vắt ngang qua trời, từ trên người nó phóng ra vô tận những ánh sáng tinh hoa thần thánh, những vảy lông chim sắc vàng kim lấp lánh dường như ẩn chứa sức mạnh siêu cấp đáng sợ, những nhát kiếm thông thường chém xuống không thể làm lay động một chút nào cơ thể của nó, có thể thấy cơ thể ấy vững vàng kiên cố tới mức nào, không gì có thể lay động nổi.
Khi bảy đại kiếm cực lớn ở trung tâm đó hạ xuống, rơi xuống trên lưng nó, những vảy lông vũ trên lưng nó dường như hóa thành Thần trận siêu cấp, diễn biến thành chiếc miệng Tinh Không khổng lồ, khiến cho các thanh kiếm lớn từng chút từng chút một bị lún sâu vào, dần dần bị nuốt gọn.
Tử Vi Thần kiếm, không ngờ, bị nó nuốt sống.
Cơ thể Tiểu Hỗn Đản dường như không còn là cơ thể máu thịt thuần túy, mà càng giống như một hố đen Tinh Không sâu thẳm vô cùng, có từng mảnh từng mảnh hình vẽ trần trận.
Tử Vi Thần Đình mênh mông to lớn, giống như một tòa cổ thành đáng sợ, dần dần rơi vào bên trong chiếc miệng khổng lồ trên bầu trời cao, phía dưới, vô tận các sinh linh cảm thấy kinh hoàng sợ hãi, Yêu Thú bên cạnh Tần Vấn Thiên lúc này hoàn toàn giống như một Vương thú Tinh không, nó nuốt cả tòa thành, nuốt hết Tử Vi Thần Đình, thật sự quá đáng sợ, bọn họ có người từng được tận mắt chứng kiến Thần trận, nhưng vẫn không giật mình kinh hãi khiếp sợ bằng cảnh tượng đang diễn ra trước mắt này.
Lúc này, trong lòng của mọi người đều đang nghĩ, năm đó, khi Tử Vi Thần Đình hủy diệt Thiên Thần Sơn, có từng bao giờ nghĩ đến việc bọn họ cũng sẽ có một ngày như vậy, bị hủy diệt hoàn toàn.
Cơ thể Tử Vi Tinh Chủ khẽ run rẩy, cho dù là với sự cường đại của hắn, lúc này cũng cảm thấy một cơn kinh hãi trong lòng, bất lực, bất kể là Tần Vấn Thiên hay là Tiểu Hỗn Đản, đều đã cường đại tới độ khiến hắn cảm thấy khiếp sợ
Tử Vi Thần Đình, kết thúc rồi.
Hắn có hơi chút hận chính mình, Nguyệt Trường Không, hắn đã không hề đưa Tử Vi Thần Đình tới đỉnh cao, Tử Vi Thần Đình vì hắn mà bị hủy diệt.
Nếu sớm biết như vậy, trước đây, đã từng, tại sao hắn còn giữ lại Nguyệt Trường Không, năm đó, khi Nguyệt Trường Không nuốt chửng sư tôn, thì đã không nên để hắn ở lại, tạo thành đại họa ngày hôm nay, mai táng Thần Đình, biến hôm nay thành ngày diệt vong.
- Tần Vấn Thiên, các ngươi làm như thế này là tội nghiệp rất lớn, nếu ngươi đã sử dụng sức mạnh phật đạo, không sợ tội nghiệt báo ứng lên người ngươi sao?
Tử Vi Tinh Chủ lạnh như băng nói.
Ánh mắt Tần Vấn Thiên lạnh tựa băng, nhìn chằm chằm vào Tử Vi Tinh Chủ, sau đó quét nhìn khắp trời đất, lạnh lùng nói:
- Nếu như người trong thiên hạ giết hại người thân của ta, ta sẽ mai táng trời xanh, các loại tội nghiệt, muôn vạn kiếp nạn, một mình ta gánh.
Vừa dứt lời, Tần Vấn Thiên bước tới một bước, đi về phía Tử Vi Tinh Chủ, liếc nhìn một cái, đạo hóa thế giới, thời gian không gian ngừng lại, niêm phong sinh mạng.
Phía sau Tử Vi Tinh Chủ xuất hiện một mảnh thế giới tinh không, Tử Vi tinh tú lấp lánh, chói lòa rực rỡ như vậy, ánh sáng tinh tú vô tận hạ xuống người hắn, hắn nắm giữ các vì tinh tú.
- Giết.
Tử Vi Tinh Chủ lạnh lùng thốt lên, tinh tú vô tận hóa thành sát trận Tinh Hồn, những tia sáng vô tận, lấy Tần Vấn Thiên là trung tâm, đan xen giăng kín khắp nơi, muốn băm nát Tần Vấn Thiên thành từng mảnh vụn nhỏ.
Toàn thân Tần Vấn Thiên nổi lên những cơn cuồng phong không gian thời gian, muốn nuốt trọn toàn bộ ánh sáng sát phạt tinh tú đó vào trong, nhưng Sát trận ngang dọc trên khắp bầu trời, dường như nối thành từng sợi từng sợi thẳng, có vô số các sợi thẳng tắp được sinh ra, trực tiếp xé nát hủy diệt mọi thứ, cho dù là hố đen không gian, cũng đều bị xé toang cả, mặc dù là thế giới hư không, cũng đều bị tiêu diệt như nhau.
Sát trận tia sáng nhanh tới mức nào chứ, thấy như có vẻ sắp hạ xuống tới cơ thể của Tần Vấn Thiên, ánh sáng Tịnh Thế trên người Tần Vấn Thiên vẫn sáng rực chói lòa như trước, có vô tận những tia sáng đã đụng độ với Sát trận đó, trời cao dường như đã dừng đứng lại.
- Sinh mệnh, bất động.
Tần Vấn Thiên thốt lên, một đạo pháp khác của hắn, vẫn duy trì tác dụng lên cơ thể của Tử Vi Tinh Chủ, ưu thế lớn nhất của hắn chính là ở chỗ giỏi nhiều đạo pháp, hơn nữa, một một loại đạo pháp, đều là những đạo cực kỳ mạnh, có thể độc lập tác chiến, khi những đạo pháp này đồng thời phóng ra phát huy uy lực từ cùng một người, hiệu quả của nó sẽ khủng bố tới mức nào?
Đạo đạo có hàng ngàn hàng vạn, có người nắm giữ khống chế được một đạo pháp cường đại, tu hành nó tới cực hạn, thì có thể xưng hùng xưng bá một phương, nhưng mà Tần Vấn Thiên, hắn có ưu thế thiên phú, có thể kết nối với vô tận những tinh tú, bất cứ đạo pháp nào trên người hắn, đều có khả năng được lĩnh ngộ.
Ánh sáng của Sát trận dần dần yếu đi, trở nên ảm đạm, Tử Vi Tinh Chủ cảm thấy số mạng của bản thân mình, sức mạnh của bản thân mình, đang bị phong ấn từng chút từng chút một, không gian thời gian đã bất động, sức mạnh đạo pháp của hắn đã càng lúc càng yếu đi, cuối cùng, Sát trận tinh không đã không còn ngăn cản được đạo pháp Tịnh Thế, ánh sáng rực rỡ chảy ngược, lao ngược lại đầy chết chóc về phía hắn.
Vào khoảnh khắc này, Tử Vi Tinh Chủ mở mắt ra, ngầng đầu nhìn lên bầu trời xanh bao la vô bờ bến, trong đôi mắt không có nỗi hoảng sợ, không có sợ hãi, chỉ có một tia nhìn không cam lòng, chung quy, vẫn không có cơ hội để theo đuổi tới cùng bí mật của Cửu Thiên.
Hôm nay, Tử Vi Tinh Chủ là hắn, sẽ bỏ mạng nơi này.
- Tai họa lớn ở Thái Cổ, đến cuối cùng, Thiên Thần hóa xương trắng, ai sẽ nắm giữ Cửu Thiên.
Tử Vi Tinh Chủ thốt ra một tràng thở dài cảm thán, sau đó, cơ thể của hắn bị nuốt chìm trong ánh sáng, biến mất đi từng chút một, mãi cho tới khi, hóa thành tinh quang, hoàn toàn biến mất không một dấu vết.
- Tai họa lớn ở Thái Cổ.
Lòng người kinh hãi chấn động, đều cảm thấy có một bầu không khí mang đầy vẻ bi thương, tộc Ngưu Thần của Hoang Vực, Thiên Thần Sơn của Huyền Vực, Tử Vi Thần Đình, nối tiếp nhau bị hủy diệt, là một thế lực đứng đầu từng hùng cứ một phương, trở thành cát bụi.
Tần tộc, bị suy yếu, không còn thấy được uy phong năm xưa.
Yêu Thần Sơn di chuyển, Lạc Thần Sơn vỡ toác, cuộc tranh chấp giữa thế giới Tây Phương và Thiên Quật, còn chưa thật sự bạo phát, có thể nói đây thận sự là một cơn đại họa lớn.
Kết quả là, Thiên Thần hóa xương trắng, nhân vật đỉnh cấp Thái Cổ, trong vô số vô tận các sinh mệnh mới có một vị Thiên Thần xuất hiện, cứ lần lượt ngã xống thế này, đây chẳng phải là nỗi bi thương của thời đại sao?
Hoặc có thể nói, đây là một mở đầu khác.
Điểm kết thúc của tai họa, vĩnh viễn luôn là điểm khởi đầu cho một điều mới, ai, ai sẽ nắm giữ Cửu Thiên đây.
- Tử Vi Thần Đình không còn tồn tại nữa.
Người trong thế gian phải mất rất lâu vẫn không cách nào trấn tĩnh được nội tâm mình, một người một thú, cùng nhau đáp xuống từ trên trời cao, hủy diệt Thần Đình, giết chết Tử Vi Tinh Chủ.
Yêu thú đó, gào thét giận dữ trên cao, nuốt trọn thiên địa, tựa như Vương thú Tinh Không.
Người đó, phong hoa tuyệt đại, hào quang vẻ vang ở Thái Cổ Tiên Vực, nhất thế vô song, cho dù là Vương Thú Tinh Không, cũng là Yêu Thú bên hắn thôi.
Một sự kết hợp như vậy, đủ để khiến bất kỳ thế lực nào ở Thái Cổ Tiên Vực phải lo lắng sợ hãi.
Người thanh niên kia nói, nếu người trong thiên hạ giết người thân của hắn, hắn sẽ chôn vùi trời cao, đây là một lời cảnh cáo sao? Người thân của hắn, chết trong tay của Tử Vi Thần Đình? Chết trong tay của Nguyệt Trường Không? Hắn muốn cảnh cáo những thế lực đỉnh cấp kia, cảnh cáo thế nhân, ai giết người thân của hắn, hắn sẽ mai táng trời xanh, cho dù có vạn kiếp bất phục thì cũng sẽ không tiếc.
Các cường giả của Tử Vi Thần Đình thầm nghĩ trong lòng, hiện nay, Nguyệt Trường Không đã là người chấp trưởng của Tử Vi Thần Đình, tự xưng Nguyệt Thần, những việc hắn làm cơ bản không hề nói với Tử Vi Thần Đình, bởi thế, đối với sự phẫn nộ của Tần Vấn Thiên, những người của Tử Vi Thần Đình đến nay còn chưa biết là vì sao.
Tần Vấn Thiên, tại sao lại tức giận tới độ tới đánh Tử Vi Thần Đình?
Có điều lúc này cũng không có thời gian để mà quan tâm tới những điều này, Thôn Thiên cự Thú sẽ nuốt cả bầu trời, Thần Đình bị nhổ cả gốc lên, giống như một tòa thành trì bị nhổ lên, dần dần lơ lửng trên bầu trời, những tòa nhà đã bị sụp đổ cũng bị bay lên lơ lửng, bị hút vào trong chiếc miệng lớn trên trời cao đó, những người trong Thần Đình cũng không thoát được, bọn họ điên cuồng vũng vẫy, nhưng bị một lực cuốn nuốt cực lớn đáng sợ giữ chặt lấy bọn họ, không ai có thể chống lại được sức mạnh này, quá cường đại rồi.
- Tử Vi Thần Kiếm.
Tử Vi Tinh Chủ mở miệng nói, nhất thời, các Thiên Thần của Tử Vi Thần Đình mỗi người chiếm một phương vị, Tinh Hồn phóng ra, trong nháy mắt, liên hệ được với Cửu Thiên, Tử Vi thần trận đáng sợ sắp xuất hiện, trên bầu trời sao dường như có tinh tú Tử Vi lóe sáng, sau đó, vô tận ánh sáng từ trên trời chiếu xuống, hóa thành mưa sao băng rơi thẳng xuống.
Tòa thành đó đột nhiên hóa thành đêm tối, không có mặt trời, cửu thiên lơ lửng ở trên, ánh sáng tinh tú chói lòa chiếu sáng bao la, đạo tinh quang đó, hóa thành Tử Vi thần kiếm, lao xuống giết chóc từ trên bầu trời, hàng vạn hàng triệu kiếm quang chiếu rủ xuống, ở giữa có bảy đạo ánh sáng rực rỡ, càng làm sáng cả không gian đen tối, hiệu triệu hàng vạn hàng triệu kiếm quang, rơi vuông góc xuống, tấn công về phía Thôn Thiên Cự Thú vô cùng to lớn và cả Tần Vấn Thiên trên bầu trời kia.
Vô số những con người trong tòa thành trì đó, bọn họ ngẩng đầu lên nhìn trời, con thú cực lớn trên bầu trời đó, thật quá đáng sợ, vắt ngang bầu trời, giống như Yêu Thần tuyệt thế, không ngừng nuốt cả tòa thành trì này vào trong miệng nó, nó ở trên trời cao, Tử Vi thần tiễn lao xuống giết chóc, muốn chém chết hủy diệt nó.
Tần Vấn Thiên bước tới, muốn giúp Tiểu Hỗn Đản.
- Ngươi đi giết bọn chúng, ở đây giao cho ta.
Một tiếng nói trầm trầm phát ra từ trong miệng Tiểu Hỗn Đản, Tần Vấn Thiên gật đầu, vì cái chết của Tiểu Diệp mà hắn tực giận cuồng nộ, nhưng chưa hoàn toàn đánh mất tư duy suy nghĩ của mình, trên người Tiểu Hỗn Đản dường như lại có một sự biến hóa gì đó xảy ra, nó trở nên càng cường đại hơn trước, hiện nay, nó giống như Vương thú Tinh không, Chí Tôn trong loài yêu thú.
Tần Vấn Thiên giậm chân, bước về phía Thiên Thần người đang khống chế Tử Vi Thần Kiếm của Tử Vi Thần Đình, trên người, ánh sáng Tịnh Thế chói lọi không gì sánh được phóng ra, dường như vượt qua ngoài không gian thời gian, trực tiếp hạ xuống trên người Thiên Thần của Tử Vi Thần Đình.
“Xuy, xuy…”, có Thiên Thần cơ thể tiêu tán từng chút từng chút một dưới ánh sáng Tịnh Thế, bọn họ sợ hãi cúi đầu nhìn xuống, nhìn thử cơ thể của chính mình, đang không ngừng mất đi, đang bị tịnh hóa.
Tịnh Thế Đạo, có thể khắc chế tất cả sức mạnh tà ác, nhưng không chỉ có như thế, đây là một đạo pháp thần thông siêu cường, có thể tịnh hóa mọi thứ trong thế gian, hơn nữa đối với tà pháp thì sức mạnh hủy diệt của nó càng mạnh càng lớn, bởi vì trong nó có chứa đựng những thuộc tính phật môn.
- Điều này là không thể nào.
Có Thiên Thần giận dữ gầm lên, sức mạnh đạo pháp xung quanh bọn họ đều bị tịnh hóa tan biến, không thể ngăn cản được đòn tấn công của Tần Vấn Thiên, những năm vừa rồi, hắn đã cường đại hơn trước đây đến bao nhiêu rồi cơ chứ?
Thiên Thần, ở trước hắn không thể chịu nổi một đòn sao?
Nguyệt Trường Không vốn dĩ đã không nên tồn tại trên thế gian này, nhưng mà chỉ vì một lần Tử Vi Thần Đình che chở, khiến cho y sống cho tới hiện tại, trở thành kẻ gây họa cho chúng sinh, hơn nữa, cả tòa Tử Vi Thần Đình cũng bị y khống chế, trở thành công cụ sát nhân của Nguyệt Trường Không, nếu đã như vậy, vậy thì hôm nay, hắn sẽ siêu độ cho Tử Vi Thần Đình, cho dù có tăng thêm các loại tội nghiệt cho bản thân, hắn cũng một mình gánh chịu hết.
Dưới ánh sáng Tịnh Thế, từng cơ thể của các Thiên Thần không ngừng tiêu tan, dường như hóa thành tro tàn.
- Không…
Có Thiên Thần lộ ra thần sắc sợ hãi, điên cuồng gào lớn, nhưng mà cũng vô ích, cơ thể của bọn họ đang biến mất, cho đến khi từng chút từng chút hóa thành hư vô, hồn bay phách tán, triệt để biến mất khỏi thế giới này.
Trong trời đất, các nhân vật đại Thiên Thần của Tử Vi Thần Đình, chỉ còn lại một vị Thiên Thần, Tinh Chủ của Tử Vi Thần Đình, thực lực của hắn là mạnh nhất, vẫn còn đang tiếp tục chống cự với Tịnh Thế Đạo của Tần Vấn Thiên.
Còn như về hàng vạn hàng triệu kiếm quang trên trời cao kia, bị cơ thể to lớn của Tiểu Hỗn Đản ngăn cản, cơ thể của nó che phủ cả bầu trời, vắt ngang qua trời, từ trên người nó phóng ra vô tận những ánh sáng tinh hoa thần thánh, những vảy lông chim sắc vàng kim lấp lánh dường như ẩn chứa sức mạnh siêu cấp đáng sợ, những nhát kiếm thông thường chém xuống không thể làm lay động một chút nào cơ thể của nó, có thể thấy cơ thể ấy vững vàng kiên cố tới mức nào, không gì có thể lay động nổi.
Khi bảy đại kiếm cực lớn ở trung tâm đó hạ xuống, rơi xuống trên lưng nó, những vảy lông vũ trên lưng nó dường như hóa thành Thần trận siêu cấp, diễn biến thành chiếc miệng Tinh Không khổng lồ, khiến cho các thanh kiếm lớn từng chút từng chút một bị lún sâu vào, dần dần bị nuốt gọn.
Tử Vi Thần kiếm, không ngờ, bị nó nuốt sống.
Cơ thể Tiểu Hỗn Đản dường như không còn là cơ thể máu thịt thuần túy, mà càng giống như một hố đen Tinh Không sâu thẳm vô cùng, có từng mảnh từng mảnh hình vẽ trần trận.
Tử Vi Thần Đình mênh mông to lớn, giống như một tòa cổ thành đáng sợ, dần dần rơi vào bên trong chiếc miệng khổng lồ trên bầu trời cao, phía dưới, vô tận các sinh linh cảm thấy kinh hoàng sợ hãi, Yêu Thú bên cạnh Tần Vấn Thiên lúc này hoàn toàn giống như một Vương thú Tinh không, nó nuốt cả tòa thành, nuốt hết Tử Vi Thần Đình, thật sự quá đáng sợ, bọn họ có người từng được tận mắt chứng kiến Thần trận, nhưng vẫn không giật mình kinh hãi khiếp sợ bằng cảnh tượng đang diễn ra trước mắt này.
Lúc này, trong lòng của mọi người đều đang nghĩ, năm đó, khi Tử Vi Thần Đình hủy diệt Thiên Thần Sơn, có từng bao giờ nghĩ đến việc bọn họ cũng sẽ có một ngày như vậy, bị hủy diệt hoàn toàn.
Cơ thể Tử Vi Tinh Chủ khẽ run rẩy, cho dù là với sự cường đại của hắn, lúc này cũng cảm thấy một cơn kinh hãi trong lòng, bất lực, bất kể là Tần Vấn Thiên hay là Tiểu Hỗn Đản, đều đã cường đại tới độ khiến hắn cảm thấy khiếp sợ
Tử Vi Thần Đình, kết thúc rồi.
Hắn có hơi chút hận chính mình, Nguyệt Trường Không, hắn đã không hề đưa Tử Vi Thần Đình tới đỉnh cao, Tử Vi Thần Đình vì hắn mà bị hủy diệt.
Nếu sớm biết như vậy, trước đây, đã từng, tại sao hắn còn giữ lại Nguyệt Trường Không, năm đó, khi Nguyệt Trường Không nuốt chửng sư tôn, thì đã không nên để hắn ở lại, tạo thành đại họa ngày hôm nay, mai táng Thần Đình, biến hôm nay thành ngày diệt vong.
- Tần Vấn Thiên, các ngươi làm như thế này là tội nghiệp rất lớn, nếu ngươi đã sử dụng sức mạnh phật đạo, không sợ tội nghiệt báo ứng lên người ngươi sao?
Tử Vi Tinh Chủ lạnh như băng nói.
Ánh mắt Tần Vấn Thiên lạnh tựa băng, nhìn chằm chằm vào Tử Vi Tinh Chủ, sau đó quét nhìn khắp trời đất, lạnh lùng nói:
- Nếu như người trong thiên hạ giết hại người thân của ta, ta sẽ mai táng trời xanh, các loại tội nghiệt, muôn vạn kiếp nạn, một mình ta gánh.
Vừa dứt lời, Tần Vấn Thiên bước tới một bước, đi về phía Tử Vi Tinh Chủ, liếc nhìn một cái, đạo hóa thế giới, thời gian không gian ngừng lại, niêm phong sinh mạng.
Phía sau Tử Vi Tinh Chủ xuất hiện một mảnh thế giới tinh không, Tử Vi tinh tú lấp lánh, chói lòa rực rỡ như vậy, ánh sáng tinh tú vô tận hạ xuống người hắn, hắn nắm giữ các vì tinh tú.
- Giết.
Tử Vi Tinh Chủ lạnh lùng thốt lên, tinh tú vô tận hóa thành sát trận Tinh Hồn, những tia sáng vô tận, lấy Tần Vấn Thiên là trung tâm, đan xen giăng kín khắp nơi, muốn băm nát Tần Vấn Thiên thành từng mảnh vụn nhỏ.
Toàn thân Tần Vấn Thiên nổi lên những cơn cuồng phong không gian thời gian, muốn nuốt trọn toàn bộ ánh sáng sát phạt tinh tú đó vào trong, nhưng Sát trận ngang dọc trên khắp bầu trời, dường như nối thành từng sợi từng sợi thẳng, có vô số các sợi thẳng tắp được sinh ra, trực tiếp xé nát hủy diệt mọi thứ, cho dù là hố đen không gian, cũng đều bị xé toang cả, mặc dù là thế giới hư không, cũng đều bị tiêu diệt như nhau.
Sát trận tia sáng nhanh tới mức nào chứ, thấy như có vẻ sắp hạ xuống tới cơ thể của Tần Vấn Thiên, ánh sáng Tịnh Thế trên người Tần Vấn Thiên vẫn sáng rực chói lòa như trước, có vô tận những tia sáng đã đụng độ với Sát trận đó, trời cao dường như đã dừng đứng lại.
- Sinh mệnh, bất động.
Tần Vấn Thiên thốt lên, một đạo pháp khác của hắn, vẫn duy trì tác dụng lên cơ thể của Tử Vi Tinh Chủ, ưu thế lớn nhất của hắn chính là ở chỗ giỏi nhiều đạo pháp, hơn nữa, một một loại đạo pháp, đều là những đạo cực kỳ mạnh, có thể độc lập tác chiến, khi những đạo pháp này đồng thời phóng ra phát huy uy lực từ cùng một người, hiệu quả của nó sẽ khủng bố tới mức nào?
Đạo đạo có hàng ngàn hàng vạn, có người nắm giữ khống chế được một đạo pháp cường đại, tu hành nó tới cực hạn, thì có thể xưng hùng xưng bá một phương, nhưng mà Tần Vấn Thiên, hắn có ưu thế thiên phú, có thể kết nối với vô tận những tinh tú, bất cứ đạo pháp nào trên người hắn, đều có khả năng được lĩnh ngộ.
Ánh sáng của Sát trận dần dần yếu đi, trở nên ảm đạm, Tử Vi Tinh Chủ cảm thấy số mạng của bản thân mình, sức mạnh của bản thân mình, đang bị phong ấn từng chút từng chút một, không gian thời gian đã bất động, sức mạnh đạo pháp của hắn đã càng lúc càng yếu đi, cuối cùng, Sát trận tinh không đã không còn ngăn cản được đạo pháp Tịnh Thế, ánh sáng rực rỡ chảy ngược, lao ngược lại đầy chết chóc về phía hắn.
Vào khoảnh khắc này, Tử Vi Tinh Chủ mở mắt ra, ngầng đầu nhìn lên bầu trời xanh bao la vô bờ bến, trong đôi mắt không có nỗi hoảng sợ, không có sợ hãi, chỉ có một tia nhìn không cam lòng, chung quy, vẫn không có cơ hội để theo đuổi tới cùng bí mật của Cửu Thiên.
Hôm nay, Tử Vi Tinh Chủ là hắn, sẽ bỏ mạng nơi này.
- Tai họa lớn ở Thái Cổ, đến cuối cùng, Thiên Thần hóa xương trắng, ai sẽ nắm giữ Cửu Thiên.
Tử Vi Tinh Chủ thốt ra một tràng thở dài cảm thán, sau đó, cơ thể của hắn bị nuốt chìm trong ánh sáng, biến mất đi từng chút một, mãi cho tới khi, hóa thành tinh quang, hoàn toàn biến mất không một dấu vết.
- Tai họa lớn ở Thái Cổ.
Lòng người kinh hãi chấn động, đều cảm thấy có một bầu không khí mang đầy vẻ bi thương, tộc Ngưu Thần của Hoang Vực, Thiên Thần Sơn của Huyền Vực, Tử Vi Thần Đình, nối tiếp nhau bị hủy diệt, là một thế lực đứng đầu từng hùng cứ một phương, trở thành cát bụi.
Tần tộc, bị suy yếu, không còn thấy được uy phong năm xưa.
Yêu Thần Sơn di chuyển, Lạc Thần Sơn vỡ toác, cuộc tranh chấp giữa thế giới Tây Phương và Thiên Quật, còn chưa thật sự bạo phát, có thể nói đây thận sự là một cơn đại họa lớn.
Kết quả là, Thiên Thần hóa xương trắng, nhân vật đỉnh cấp Thái Cổ, trong vô số vô tận các sinh mệnh mới có một vị Thiên Thần xuất hiện, cứ lần lượt ngã xống thế này, đây chẳng phải là nỗi bi thương của thời đại sao?
Hoặc có thể nói, đây là một mở đầu khác.
Điểm kết thúc của tai họa, vĩnh viễn luôn là điểm khởi đầu cho một điều mới, ai, ai sẽ nắm giữ Cửu Thiên đây.
- Tử Vi Thần Đình không còn tồn tại nữa.
Người trong thế gian phải mất rất lâu vẫn không cách nào trấn tĩnh được nội tâm mình, một người một thú, cùng nhau đáp xuống từ trên trời cao, hủy diệt Thần Đình, giết chết Tử Vi Tinh Chủ.
Yêu thú đó, gào thét giận dữ trên cao, nuốt trọn thiên địa, tựa như Vương thú Tinh Không.
Người đó, phong hoa tuyệt đại, hào quang vẻ vang ở Thái Cổ Tiên Vực, nhất thế vô song, cho dù là Vương Thú Tinh Không, cũng là Yêu Thú bên hắn thôi.
Một sự kết hợp như vậy, đủ để khiến bất kỳ thế lực nào ở Thái Cổ Tiên Vực phải lo lắng sợ hãi.
Người thanh niên kia nói, nếu người trong thiên hạ giết người thân của hắn, hắn sẽ chôn vùi trời cao, đây là một lời cảnh cáo sao? Người thân của hắn, chết trong tay của Tử Vi Thần Đình? Chết trong tay của Nguyệt Trường Không? Hắn muốn cảnh cáo những thế lực đỉnh cấp kia, cảnh cáo thế nhân, ai giết người thân của hắn, hắn sẽ mai táng trời xanh, cho dù có vạn kiếp bất phục thì cũng sẽ không tiếc.
Bình luận facebook