• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Thái cổ thần vương convert (2 Viewers)

  • Chương 2158: Thần Lăng thay đổi

Tại Hồng Vực, trong vùng biển treo trên bầu trời, cấm địa hoàn toàn cách biệt với thế gian.

Lúc này, một bên thế giới đang trải qua đại biến cố, ánh mắt tất cả mọi người đều chăm chú nhìn về cùng một phía, nơi đó chính là Thần Lăng.

Phía bên đó dường như xuất hiện ảo ảnh, từng ngọn mộ địa thần lăng vậy mà lại chiếu hình lên trên trời cao, một khí tức yên lặng đáng sợ bao trùm tất cả, mây đen hắc ám bao phủ trời xanh, gió bão nổi lên, thiên địa gào rít giận dữ, như là cảnh tượng của ngày tận thế.

Càng đáng sợ hơn chính là, trong một mảnh phong bạo đáng sợ đó mơ hồ có thể nhìn thấy được một bóng người vô cùng to lớn, hắn đứng sừng sững chính giữa gió bão, xung quanh có rất nhiều cái đầu đáng sợ đangđiên cuồng cắn nuốt tất cả, muốn cắn nuốt cả trận gió lốc này vào trong đầu của hắn, dường như muốn thu nạp lực lượng của cả tòa thần lăng.

Ở phía sát đường chân trời có một bóng người yên tĩnh đang đứng sừng sững, mặc cho gió bão tàn sát bừa bãi, hắn chỉ đứng lẳng lặng nhìn tất cả mọi chuyện phát sinh. Đó chính là người thủ mộ.

Người thủ mộ bảo vệ thần lăng, bọn họ là người hiểu rõ thần lăng nhất. Người thủ mộ của đời này đã từng tiên đoán, thần lăng sẽ có đại biến, hiện tại tiên đoán dường như quả thật đã ứng nghiệm, thần lăng đại biến, xem ra hắn đã sớm nhìn ra một vài chuyện.

Nghe đồn, thần lăng này mai táng một nhóm nhân vật cực đáng sợ từ thời cổ, bao gồm cả Thần Vương. Trong một trận chiến đại nạn, bọn họ đã ngã xuống và bị thiêu cháy, nơi chôn cất hóa thành thần lăng, gieo rắc đạo pháp ở trong thần lăng. Theo truyền thuyết lâu đời, các cường giả chôn cất trong thần lăng sẽ mượn đạo pháp mà sống lại, trùng sinh hậu thế. Đương nhiên, không ai biết truyền thuyết này là thật hay là giả, nhưng hẳn người thủ mộ có thể đã nhìn ra điều gì đó, vậy nên mới biết trước thần lăng sẽ thay đổi.

Nhưng thoạt nhìn qua, sự thay đổi của thần lăng càng giống như là do có người từ ngoài đến thúc đẩy, kẻ đó tu hành lực lượng tà ác đáng sợ, hiện tại hắn đang cắn nuốt lực lượng vô tận của thần lăng.

Người canh giữ lăng mộ không can thiệp vào. Ai cũng biết người canh giữ lăng mộ có quy củ ràng buộc riêng, thần lăng sẽ ban lực lượng cho người canh giữ lăng mộ, thế nhưng đồng thời bọn họ cũng phải bị ràng buộc bởi một vài quy tắc, trong đó mọi người đều biết đến một quy tắc, rằng trước khi chưa tìm được người kế tiếp thay thế cho mình thì người canh giữ lăng mộ không được rời khỏi cấm địa.

Đến cả lúc này, người canh giữ lăng mộ cũng chỉ là đứng bên cạnh quan sát tất cả những chuyện đó phát sinh, hắn không ngăn cản kẻ tà tu kia cắn nuốt lực lượng của thần lăng.

Ngoại trừ người canh giữ lăng mộ cùng với kẻ tà tu kia, trong thần lăng còn có một bóng người khác, đó là Tần Đãng Thiên. Hắn đứng ở trong trận gió lốc, ngẩng đầu nhìn khuôn mặt đã trở nên tà ác của Nguyệt Trường Không cắn nuốt tất cả, ánh mắt có chút lạnh giá. Tất cả lực lượng khủng khiếp trong thần lăng đều để cho Nguyệt Trường Không hưởng thụ hay sao?

Tần Đãng Thiên không cam lòng. Vài năm nay ở trong thần lăng, hắn đã có những bước tiến cực lớn, tu vi lột xác, tên tà tu Nguyệt Trường Không kia lại muốn đi sau vượt trước, cướp đoạt lực lượng của thần lăng sao? Dựa vào cái gì?

Nghĩ đến đây, Tần Đãng Thiên dậm chận bước về phía trước, vậy mà lại trực tiếp đi về phía Nguyệt Trường Không. Chỉ thấy tinh hồn phía sau hắn lập lòe, tinh hồn Thái Sơ phóng ra từng tia sáng loá mắt rực rỡ, tinh hồn hóa đạo, uy lực đáng sợ lao thẳng về phía Nguyệt Trường Không.

- Ân?

Ánh mắt tà túy của Nguyệt Trường Không toát lên một tia sáng lạnh lẽo, liếc mắt nhìn Tần Đãng Thiên bên kia, trong ánh mắt khinh thường có vài phần châm chọc. Tần Đãng Thiên muốn ngăn cản hắn sao?

Không một ai có thể ngăn cản hắn, hắn đã thức tỉnh. Đương nhiên, hắn vẫn là Nguyệt Trường Không, dung hợp ký ức hai đời của Nguyệt Trường Không, một khi lực lượng trong thần lăng bị hắn hoàn toàn cắn nuốt, hắn có thể nhanh chóng khôi phục đến trạng thái đỉnh phong, có thể tiết kiệm được nhiều năm tu hành. Năm đó gia hỏa kia chôn cất ở đây thật đúng là thay mình tiết kiệm được không ít chuyện.

Bàn tay của Nguyệt Trường Không vươn về phía trước, sương mù màu đen từ lòng bàn tay che khuất bầu trời, giống như có một cái động không đáy hắc ám xuất hiện vậy. Từng cái đầu xuất hiện trong bóng tối thâm thúy bay thẳng đến phía Tần Đãng Thiên, muốn cắn nuốt toàn thân Tần Đãng Thiên.

Đạo pháp Thái Sơ điên cuồng diễn hóa, thần quang màu trắng tinh thuần đáng sợ sinh ra trong thiên địa, giống như lợi kiếm màu trắng mà chém chết tất cả mọi lực lượng trên thế gian. Khi chém tới những cái đầu lâu tà ác kia, từng cái đầu ma quỷ liền trực tiếp hóa thành tử khí màu đen kịt, từng chút một tiêu tan thành mây khói.

- Tần Đãng Thiên, ngươi dám ngăn cản ta?

Nguyệt Trường Không tà ác cười, nói:

- Muốn chết sao? Ngươi có tin ta huỷ diệt cả Tần tộc nhà ngươi hay không? Cắn nuốt Tần tộc nhà ngươi, biến bọn hắn thành chất dinh dưỡng.

- Tà tu hèn mọn sao có thể thành đại đạo.

Tần Đãng Thiên châm chọc một tiếng, năng lực diễn hóa của tinh hồn Thái Sơ trở nên càng đáng sợ hơn trước, chỉ thấy nơi nào ánh sáng màu trắng hủy diệt tất cả đi qua thì sương mù màu đen cũng đều bị tản đi, tiêu tan thành mây khói, hóa thành bụi trần.

- Không biết tự lượng sức mình, khó trách ngươi lại thất bại thê thảm trong tay Tần Vấn Thiên như vậy.

Nguyệt Trường Không châm chọc, từng bộ xương khô trắng ởn không ngừng xuất hiện, cứ như là đang phát ra từng tiếng khà khà đáng sợ. Lời ấy lại trực tiếp ảnh hưởng tới ý niệm của Tần Đãng Thiên, khiến cho trong đầu hắn xuất hiện hình bóng của Tần Vấn Thiên. Dường như giờ phút này, người đang đối mặt với hắn không còn là Nguyệt Trường Không nữa mà là Tần Vấn Thiên.

Tần Vấn Thiên, chính là tâm ma của hắn, lực lượng tiêu cực này bị Nguyệt Trường Không kích phát ra, Tần Đãng Thiên nhất định phải đối diện.

Nguyệt Trường Không nắm giữ tất cả mọi lực lượng đạo pháp tiêu cực trên thế gian, thứ có thể ảnh hưởng tới lòng người.

Trong con ngươi của Tần Đãng Thiên lộ ra huyết sắc, khí tức trên người cuồng bạo phóng ra, trong đầu của hắn không ngừng hồi tưởng tất cả mọi thứ về Tần Vấn Thiên, trận đánh khuất nhục, còn có sự phản bội của Khúc Nghê Thường. Năm đó khi Tần Vấn Thiên giáng lâm Tần tộc, hắn trong nháy mắt từ thiên chi kiêu tử rơi xuống, trở thành đối tượng bị người ta nhạo báng, tất cả đều là bởi vì Tần Vấn Thiên.

Tâm ma dường như hóa thành từng vị ma đầu, đều là hình dáng của Tần Vấn Thiên, chúng trấn áp đánh giết về phía hắn, khiến cho Tần Đãng Thiên cảm thấy có chút tuyệt vọng và thống khổ, giống như hắn không thể chiến thắng đối thủ đã định của đời mình.

- Không nghĩ tới sau nhiều năm tu hành, trưởng thành và lĩnh ngộ như vậy trong thần lăng mà ta cuối cùng lại vẫn không thể buông bỏ được.

Trong đầu Tần Đãng Thiên xuất hiện một giọng nói. Hắn nhắm mắt lại, dung nhan tuyệt mỹ của thần nữ Nghê Thường dần dần biến mất khỏi não hắn, hắn nhớ tới một vị nữ tử tuyệt sắc khác, nàng giống như Cửu Thiên Thần nữ cao không thể leo tới, nàng lạnh lùng vô song, tu vi kinh thiên, hóa ra lại chính là Tần Khả Hân.

Nữ tử ưu tú thế gian nay không thiếu, vì sao hắn lại không thoát ra được thế này? Còn có Tần Vấn Thiên, mục đích của hắn không phải chính là muốn đánh bại tên đó sao, hiện tại sao lại vẫn bị tâm ma khống chế.

- Nguyệt Trường Không, đây không phải là lòng ta có ma, đây là tâm ma của ngươi.

Tần Đãng Thiên lạnh như băng mở miệng. Đạo pháp Thái Sơ điên cuồng diễn hóa, cuối cùng lại sinh ra từng vị ma đầu, mỗi một ma đầu đều lấy nguyên hình của Tần Vấn Thiên mà đánh về phía Nguyệt Trường Không.

- Theo ta được biết, từ ngày gặp phải Tần Vấn Thiên trở đi, ngươi đã trở thành trò cười bị người trong thiên hạ chế nhạo, ngươi mấy lần thua hắn, chưa bao giờ thu được dù chỉ một lần thắng lợi. Ngươi có muốn giết chết hắn hay không?

Trong lời Tần Đãng Thiên nói có sức cường đại mê hoặc, ánh mắt Nguyệt Trường Không lóe lên, lập tức tà tà nở nụ cười:

- Không ngờ ngươi lại lấy đạo pháp của ta để đối phó ta? Nếu là lúc trước ta có thể sẽ thật sự bị ảnh hưởng, nhưng ta của hiện tại từ lâu đã không phải là Nguyệt Trường Không của ngày trước.

Phía xa, người thủ mộ vẫn yên tĩnh đứng sừng sững ở đấy mà nghe đoạn đối thoại của bọn họ và quan sát bọn họ chiến đấu. Phong bạo khủng khiếp trong thần lăng không ngừng cuốn về phía hai người bọn họ, từng tiếng va chạm kinh thiên rất nhanh đã truyền ra, Tần Đãng Thiên tuy mạnh nhưng vẫn bị áp chế, không biết kết cục của trận thần lăng tranh đoạt này sẽ như thế nào.

Chỉ có điều, hắn cũng không quan tâm tới kết cục, hắn càng cảm thấy hứng thú với đối thoại của bọn họ cùng với người mà bọn họ nhắc tới.

Hiện tại, hắn chỉ hy vọng tất cả những chuyện này kết thúc sớm một chút, như vậy hắn liền xem như là đã hoàn thành sứ mệnh của người thủ mộ, có thể rời đi.

Trên thực tế, thần lăng hiện tại đã không ràng buộc được hắn, thế nhưng hắn vẫn nguyện ý tuân theo sứ mệnh của mình, dù sao thì ở chỗ này hắn cũng đã nhận được rất nhiều. Nam nhi đầu đội trời chân đạp đất, sao lại có thể nói mà không giữ lời.

- Thật là một thủ đoạn tà ác.

Hắn bình tĩnh quan sát chiến đấu bên kia, thấy các loại thủ đoạn của Nguyệt Trường Không thì trong lòng thầm nghĩ một tiếng, thế nhưng Tần Đãng Thiên cũng không có vừa, hắn dùng ý chí cường đại mà kiên trì chiến đấu.

Lúc này, gió bão thần lăng giống như thương long muốn nuốt hết tất cả, trên bầu trời như thể có một đôi mắt xuất hiện nhìn chằm chằm vào trận chiến giữa hai bên.

Nguyệt Trường Không ngẩng đầu, nhìn cặp mắt kia mà nói:

- Bằng hữu cũ, ta tới thăm ngươi, cùng ta xưng bá thái cổ đi thôi, từ nay về sau, chúng ta độc tôn thiên hạ.

Cặp mắt kia toát lên một tia sáng cực kỳ yêu dị, sau đó gió bão kinh người đè ép trời cao, dường như thương long đang bay về phía Nguyệt Trường Không và Tần Đãng Thiên. Thân hình Nguyệt Trường Không lóe lên, phi về phía gió bão trên trời cao, dường như khắp cả trời xanh đều bị hắn chặn đường, một cái đầu lâu vô cùng đáng sợ cắn nuốt chư thiên lao thẳng về phía trời xanh.

- Ầm.

Một lực lượng hủy thiên diệt địa bạo phát, thương long cuối cùng lại đánh một trận với Nguyệt Trường Không. Lực lượng khủng khiếp bạo phát, ánh mắt của Tần Đãng Thiên lạnh như băng, thân thể hắn phóng lên cao, lại cũng nhảy vào trong chiến cuộc, cùng nhau đối phó với Nguyệt Trường Không. Hắn muốn lực lượng này.

Chẳng biết từ lúc nào, bên cạnh người canh giữ lăng mộ đã xuất hiện một vị phụ nhân tuyệt mỹ, nàng đứng lặng lẽ tại đó mà quan sát tất cả những điều này, nhìn trận chiến kinh thiên động địa. Một lúc lâu sau, một tiếng gầm thét giận dữ của Nguyệt Trường Không truyền ra.

- Sắp kết thúc rồi.

Mỹ phụ kia khẽ nói, người thủ mộ gật đầu. Trong quá trình đại chiến, Nguyệt Trường Không điên cuồng triển khai lực lượng của thần lăng, thế nhưng lực lượng trong thần lăng lại thà lựa chọn Tần Đãng Thiên, cho nên Nguyệt Trường Không chỉ có thể sử dụng được một phần lực lượng.

Gió bão hủy diệt dần dần yếu đi, dường như tất cả đã sắp kết thúc. Người thủ mộ nắm lấy bàn tau của thê tử, thân hình lóe lên mà đi về phía trấn nhỏ. Bọn họ đứng ở trên hư không, mở miệng nói:

- Cấm địa sẽ mở cửa, có ai muốn ra ngoài thì hãy đi cùng ta.

Không ít bóng người lóe lên, trong đó có một vài lão nhân. Bọn họ đứng lặng lẽ ở phía sau đôi phu thê này, ánh mắt vẩn đục lúc này lại toát ra phong quang. Cuối cùng bọn họ đã có thể rời đi, một lần nữa về Thái Cổ hay sao.

Bên phía thần lăng, mặt đất xuất hiện từng vết nứt, như thể bạo phát động đất, trời cao chấn động, mặt đất tách ra, từ phía xa có sóng lớn kéo tới như là biển gầm, muốn phá hủy tất cả. Rất nhiều người đều nhìn lại phía bên kia, nghe đồn thần lăng là căn cơ trấn thủ một phương thế giới, hiện tại thần lăng mà biến mất thì mảnh thế giới này cũng sẽ biến mất theo nó hay sao.

Thế giời bên ngoài là như thế nào? Rất nhiều người trong lòng đều suy nghĩ, có vài phần mơ ước. Bọn họ nhìn người canh giữ lăng mộ, lần lượt đi tới phía sau hắn, nguyện ý theo hắn cùng đi ra bên ngoài ngắm nhìn thế giới!

- Đi thôi.

Người canh giữ lăng mộ tiền bước về phía trước, không hề quay đầu liếc mắt nhìn lại, dường như tất cả đều không còn quan hệ gì với hắn nữa.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Thái Cổ Thần Vương
Thái Cổ Thần Vương
  • Tịnh Vô Ngân
Thái Cổ Chân Long Quyết
  • Mộng Tìm Thiên Cổ
3945. Thứ...
Thái cổ chí tôn convert
  • 5.00 star(s)
  • Lưỡng Xử Nhàn Sầu
Chap-3599

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom