Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2187: Tập trung
Tiểu Tây Thiên sắp đến rồi!
Tại Tần Thiên Thần tông, tâm tình khủng hoảng đang lan tràn, nói không thèm quan tâm một chút nào là không có khả năng. Mấy năm nay, toàn bộ Thái Cổ Tiên Vực đều đang bàn luận về đại quân của thế giới tây phương, người đời tại tất cả những nơi bọn họ đi qua đều bị độ hóa, không một ai có thể ngăn cản, đó là đại quân của cả một thế giới. Không ai tưởng tượng được thế giới tây phương lại có một quân đoàn lớn như vậy, đây là muốn nhất thống Thái Cổ, xưng bá cửu thiên mà.
Nghe đồn, tại mỗi một nơi mà Phật tây phương đến, Phật âm khiến cho võ tu không dám chống lại, trở nên một lòng hướng Phật, thành kính hệt như tín đồ Phật môn thật sự, lực lượng cường đại này nghịch thiên tới mức nào cơ chứ, quả thực là không thể tưởng tượng nổi, liệu có ai có thể ngăn cản?
Hiện tại, phương hướng mà thế giới tây phương đang đi về chính là phía Thiên Quật bọn họ. Rất hiển nhiên, Thiên Quật là mục tiêu cuối cùng của Tiểu Tây Thiên, nắm được Thiên Quật trong tay, tiếp theo khiến cho thiên hạ quy thuận, từ nay về sau Thái Cổ sẽ chỉ có một thế lực chính thống, chính là Phật môn Tây Thiên, từ nay về sau Tiểu Tây Thiên nhất thống thiên hạ.
Mỗi một bước của thế giới tây phương đều khiến lòng người chấn động, người đời đều hiểu chuyện này có quan hệ tới cục diện sau này của Thái Cổ.
Trước đó rất nhiều người đều cho rằng Thiên Quật có nhiều phần thắng, có thể trở thành bá chủ của Thái Cổ sau này, thế nhưng sau khi Thần Vương phương tây trở về dẫn dắt đại quân Vũ Vực độ hóa tiến về phương đông, bọn họ lại thấy mình đã sai. Sau vô số năm tháng tĩnh lặng, Thần Vương trở về diện kiến thiên hạ, còn chưa xuất chiến mà đã khiến cho cả Thái Cổ chấn động.
Thế giới tây phương đã bước vào lãnh địa của Thiên Vực.
Thế giới tây phương đã cách Vô Nhai thành vạn dặm, đang tiến phía Vô Nhai thành.
Thế giới tây phương đã đến sát biên giới Vô Nhai thành, đã tiến quân về phía Vô Nhai hải.
Từng đạo tin tức lần lượt truyền về Thiên Quật, nhân tâm tại Tần Thiên Thần tông bất ổn, Tần Vấn Thiên cuối cùng cũng đã xuất quan, hắn ở tại cung điện treo trên bầu trời, mọi người đều tập trung lại, thân nhân bằng hữu của hắn đều đã đến, hiển nhiên từng khuôn mặt quen thuộc đều đã biết bọn họ sắp phải đối mặt với cái gì.
- Phụ thân, mẫu thân.
Tần Vấn Thiên quay sang Tần Viễn Phong và Lạc Thần Thiên Tuyết mà hô một tiếng, thần sắc Tần Viễn Phong bình tĩnh, trong con ngươi xinh đẹp của Lạc Thần Thiên Tuyết lại toát lên nét lo lắng nhàn nhạt, còn Tần Khả Hân đứng sau lưng bọn họ lại mang một ánh mắt kiên định.
- Vấn Thiên, Tiểu Tây Thiên thế tới ồ ạt, Nguyệt Trường Không và Xa Hầu cũng có thể đồng thời xuất hiện, giậu đổ bìm leo.
Lạc Thần Xuyên mở miệng nói, năm Đại Yêu Chủ của Yêu Thần sơn đứng ở bên cạnh hắn, hiện tại khí độ của bọn họ càng thêm không tầm thường, thậm chí hiện tại Yêu Thần sơn đã không chỉ có năm Đại Yêu Chủ, sau lưng bọn họ còn có mấy vị Yêu Thần, đều là những Yêu Thần quật khởi trong mấy năm nay.
- Vậy thì cứ đánh một trận, lưu lại tất cả bọn hắn.
Giọng nói của Quân Mộng Trần lạnh như băng, ý chí chiến đấu kinh người. Sau khi để thua Xa Hầu, hắn bế quan tu hành, mấy năm nay lại lột xác, trở nên mạnh hơn so với trước kia.
- Ta phải nuốt sống bọn hắn.
Tiểu Hỗn Đản trầm thấp quát, hắn từ nhỏ chưa từng được gặp phụ mẫu, hóa ra tất cả đều là bởi vì Thần Vương phương tây.
- Chiến.
Ý chí chiến đấu trên người Tề Vũ ngùn ngụt bốc lên, trên thân người của Đấu Chiến Thánh tộc phía sau lưng hắn cũng đều lượn lờ ý chí chiến đấu kinh người, còn có không ít cường giả Thiên Thần.
Bên cạnh, Nam Hoàng Nữ Đế, Bắc Minh Đại Đế, Trường Thanh Đại Đế, Cơ Đế, Bạch Tình và những người khác đều lần lượt mang theo thuộc hạ của mình, quân đoàn Thiên Thần trùng trùng điệp điệp tập trung tại đây, hiển nhiên bọn họ đều đã chuẩn bị từ sớm, sẵn sàng đánh một trận.
Tần Vấn Thiên nhìn từng khuôn mặt quen thuộc trước mắt, hắn không có cách nào biết trước hậu quả của trận chiến này sẽ như thế nào, thế nhưng hắn chỉ có thể cố gắng hết sức để bảo vệ đại gia đình này.
- Trận chiến này sẽ có người chết trận.
Tần Vấn Thiên nhìn về phía mọi người mà nói, giọng điệu có chút trầm trọng, hắn không muốn công kích sĩ khí, chỉ là đang nói sự thực.
Ánh mắt của mọi người khẽ động, Tề Vũ cười nói:
- Đi theo Thánh Chủ nhiều năm, từ cảnh giới Tiên Đế đặt chân tới cảnh giới của ngày hôm nay, lĩnh hội phong quang của thần, vì Thái Cổ xưng vương đánh một trận thì có chết trận cũng là vinh quang, không hối hận.
Nữ đế Nam Hoàng Yêu Nguyệt cười mỉm, nàng vốn đã tao nhã vô song xinh đẹp vô cùng, nụ cười này lại càng thêm kinh diễm, thản nhiên nói:
- Vấn Thiên, quan hệ giữa chúng ta từ lâu đã không cần nhiều lời, Nam Hoàng thị tuy là của ta nhưng cũng là của ngươi, nếu như ta trẻ tuổi một chút, cùng lứa cùng thời với ngươi thì chắc cũng đã theo đuổi ngươi rồi. Ngươi đã từng trả giá nhiều như vậy vì Nam Hoàng thị ta, nay Nam Hoàng thị sẽ vì Thiên Quật, vì tương lai của chúng ta mà đánh một trận.
- Yêu Nguyệt tao nhã vô song, nếu như ngươi theo đuổi ta thì ta khẳng định sẽ không ngăn cản được mị lực của ngươi.
Tần Vấn Thiên nghe xong thản nhiên cười, tình cảm giữa hắn và Nam Hoàng thị quả thật là không cần nhiều lời.
- Ta nếu chết trận, Vấn Thiên, ngươi phải giúp ta chiếu cố U Hoàng cho tốt.
Bắc Minh Đại Đế mở miệng nói, liếc mắt trừng Tần Vấn Thiên. Cho tới nay, cái tên này còn chưa cho U Hoàng một danh phận, ở Thiên Quật này làm gì có ai không biết tâm ý của Bắc Minh U Hoàng đối với Tần Vấn Thiên.
- Được.
Tần Vấn Thiên trịnh trọng gật đầu.
- Cuối cùng thì mấy người tới từ Thanh Huyền như chúng ta đây cũng có cơ hội tham dự vào trận chiến phong vương Thái Cổ, cũng vinh dự lắm đó chứ.
Trường Thanh Đại Đế vừa cười vừa nói, nhẹ nhàng như gió thoảng mây bay.
- Yêu Thần sơn ta cược tiền đồ, nếu thắng, từ nay về sau nhất mạch Yêu Thần sơn sẽ là vương tộc của Thái Cổ, cho dù mấy lão gia hỏa chúng ta chết trận cũng không hề gì.
Thôn Thiên Yêu Chủ quay sang nói với Tần Vấn Thiên.
- Tiền bối yên tâm, nếu ta xưng vương Thái Cổ, Yêu Thần sơn sẽ là vương tộc nhất mạch.
Tần Vấn Thiên gật đầu, thần sắc các Yêu Chủ của Yêu Thần sơn lóe lên tia sáng ngoan lệ. Trận chiến này mà thắng thì sẽ chính là phong vương của Thái Cổ, không hề giống với thế lực đỉnh cấp của Hoang Vực trước đây, Yêu Thần sơn sẽ đời đời trở thành vương tộc của Thái Cổ, trở thành trung tâm của Thiên Quật. Bọn họ tín nhiệm nhân phẩm của Tần Vấn Thiên.
- Hay thay một câu cược tiền đồ, Vấn Thiên, sau trận chiến này, ngươi có thể bỏ qua tất cả những chuyện trước kia của Càn Khôn giáo và Cửu Thiên Huyền Nữ cung chúng ta hay không.
Càn Khôn giáo chủ nói.
- Đương nhiên, nếu thắng trận chiến này, bất kể các vị sống hay chết, người nơi này, thế lực của nơi này, gia tộc của nơi này, tất cả sẽ đều là vương tộc của Thái Cổ, cùng ta nắm giữ Thái Cổ.
- Ta không quan tâm có là vương tộc Thái Cổ hay không, ta chỉ cần Vấn Thiên ca ca bình an, nếu ngươi có chuyện gì thì dù có chiến thắng này, rất nhiều người cũng sẽ không sống nổi.
Bạch Tình ngưng đôi mắt đẹp mà nhìn Tần Vấn Thiên, nàng không cầu dung hợp, chỉ cần hắn bình an thì nàng cũng yên lòng.
- Nha đầu ngốc.
Tần Vấn Thiên đưa tay nhẹ vỗ về mái tóc của Bạch Tình. Cả đời này, hắn đã thiếu nợ không ít người, Tình nha đầu lại chính là một trong những người mà hắn thiếu nợ.
Thanh Nhi, Khuynh Thành, Dạ Thiên Vũ, các nàng đều đứng lặng lẽ bên cạnh Tần Vấn Thiên mà không nói gì. Tần Vấn Thiên không hy vọng các nàng tham gia vào cuộc chiến này, thế nhưng sao bọn họ lại có thể không tham gia vào cuộc chiến ấy cơ chứ. Trận chiến này, các nàng thề sống chết theo cùng.
Luyện Ngục, Hạ Lan Thu Nguyệt đứng sau lưng Tần Vấn Thiên lặng lẽ nhìn tất cả mọi chuyện.
Tần Vấn Thiên đánh ánh mắt nhìn về phía sau, nghĩa phụ Tần Xuyên của hắn, Diệp Thanh Vân, tỷ tỷ Tần Dao của hắn, Nhược Hoan, còn có rất nhiều người thân, từng khuôn mặt quen thuộc đều đang mang theo khẩn trương mà nhìn hắn, ai cũng biết trận chiến này Tần Vấn Thiên sẽ phải đối mặt với cái gì, cho dù hắn hiện tại đã cường đại như vậy, these nhưng không một ai dám nói trận chiến này nhất định có thể thắng. Đối thủ của bọn họ rất đáng sợ.
- Ngày trước Thanh Huyền đánh một trận sao mà thảm khốc, Vấn Thiên đã sống sót qua trận chiến ấy, giờ tới trận chiến này, Vấn Thiên đã có thực lực như thế thì còn sợ gì.
Lúc này, Bạch Vô Nhai mở miệng, hồi tưởng lại năm đó cuộc chiến thảm khốc của Thanh Huyền tại Trường Thanh Tiên Quốc, cao giọng nói:
- Thanh Huyền đã từng mấy lần đại chiến, Thanh Huyền phong vương, dễ dàng đoạt được Thiên Đế Cung, tới nay Thiên Quật đánh một trận, Thái Cổ phong vương.
- Bạch sư huynh nói rất đúng, trận chiến này Thái Cổ phong vương, thiên hạ tranh phong.
Các cường giả đều thấy nhiệt huyết điên cuồng dâng lên.
- Xuất phát.
Tần Vấn Thiên xoay người, chậm rãi đi về phía ngoài Thiên Quật, các cường giả theo sau, thẳng thắn cương nghị.
Rất nhiều người nhìn theo bóng lưng của Tần Vấn Thiên, gió cuốn rền vang, giống như là một đi không trở lại.
Sông lớn nổi sóng cuộn về phương đông, nhân vật phong lưu thiên cổ vẫn nói cười, sợ gì đánh một trận, ngán gì cái chết.
... ...
Sau khi mọi người rời đi, Vô Nhai thành trở thành một tòa thành trống, tất cả đều tập trung đến Vô Nhai Hải Vực và xung quanh Vô Nhai hải mà chờ thế giới tây phương đến, không có một ai dám ngăn cản thế giới tây phương một đường thẳng tiến, bọn họ đều đã nghe nói hậu quả sẽ bị trực tiếp độ hóa.
Từ khoảng cách của một thành, người của Vô Nhai Hải Vực đã có thể nhìn thấy được tôn thân Phật đạo lẩn trong mây đã thu hút sự chú ý bây lâu. Quá chấn động! Không nhìn thấy được đầu Phật, chỉ có thể nhìn thấy thân thể.
Phật âm từ một khoảng cách vô tận truyền đến, rất nhiều cường giả đều đóng kín giác quan thứ sáu, không để cho bản thân bị ảnh hưởng bởi Phật âm. Về phần những người có tu vi yếu, bọn họ nào dám lưu lại, tất cả đã sớm rời khỏi Vô Nhai thành. Phạm vi lan tỏa của cuộc chiến có một không hai này đúng là khó có thể tưởng tượng được, nếu lưu lại thì bất cứ lúc nào cũng có thể sẽ phải chết, quá nguy hiểm.
Đương nhiên, cũng có người không nỡ rời đi, bọn họ muốn chứng kiến trận đánh mang tính lịch sử này. Cuộc chiến này hiếm có khó gặp, có một không hai, phóng tầm mắt khắp lịch sử Thái Cổ cũng đều không tìm được ghi chép gì, có thể so sánh với trận chiến diệt thế năm đó tại Thanh Huyền. Nếu như trận chiến này quyết định ra bá chủ của Thái Cổ sau này, như vậy ảnh hưởng của nó đối với hậu thế còn hơn cả trận chiến diệt thế ấy chứ.
Đây chính là trận chiến nhất định sẽ được lịch sử ghi khắc, có ai lại không muốn tận mắt chứng kiến?
Tất cả những người có chút thực lực đều không nỡ rời đi, cho dù có nguy hiểm tời tính mạng thì bọn họ vẫn muốn được chứng kiện trận chiến này.
Ngay tại lúc này, Phật âm dần dần trở nên trầm thấp, không còn vang vọng khắp cả thiên địa nữa, hình như có ý định thu lại. Thế nhưng ánh sáng thần thánh màu vàng lại hoàn toàn không rút đi, tiếp tục bao phủ trời cao, không ngừng bay về phía bên này.
Một tòa thành mênh mông vô bờ lúc này lại có vẻ thật nhỏ bé, bị Phật quang màu vàng bao trùm.
Cuối cùng, quân đoàn thế giới tây phương đã chiếm Vô Nhai thành, các vị Phật của Tiểu Tây Thiên dẫn đầu đoàn người đi tới Vô Nhai hải vực, thân hình bọn họ dừng lại mà nhìn về phía Tần Thiên Thần tông.
Đây là điểm đến chính của bọn họ trong chuyến đi này, giống như người đời suy đoán, thế giới tây phương độ hóa phương đông là muốn đoạt lấy Thiên Quật.
Về phía bên kia, đám người Nguyệt Trường Không cũng đã đến, hắn dẫn đầu rất nhiều nhân vật đã từng là đầu sỏ cao cấp các các thế lực tại Thái Cổ cùng với các cường giả Thiên Thần, cả đoàn đáp xuống Vô Nhai hải vực gặp gỡ thế giới tây phương. Nhìn Thiên Quật từ phía xa, khóe mắt Nguyệt Trường Không lộ ra một nét cười lạnh như băng, cuối cùng ngày này cũng đã tới, hắn đã chờ đợi ngày này rất lâu.
Từ trên trời cao, một đạo ánh sáng sắc bén tới mức tận cùng đáp xuống, phá vỡ Vô Nhai hải, khai mở hải vực. Một tia đạo pháp màu vàng xuất hiện, nối thẳng từ Vô Nhai hải vực tới Tần Thiên Thần tông.
Bóng dáng ấy chính là Xa Hầu, hắn đứng ở trước đại đạo màu vàng, ánh mắt đáng sợ tới cực điểm ngưng lại mà nhìn về phía trước.
Giống như suy đoán của rất nhiều người tại Thiên Quật, cường giả khắp nơi đã tập trung lại chứ không phải chỉ có thế lực của mình thế giới tây phương, toàn bộ các lực lượng mạnh nhất tại Thái Cổ đã tập trung về Tần Thiên Thần tông!
Tại Tần Thiên Thần tông, tâm tình khủng hoảng đang lan tràn, nói không thèm quan tâm một chút nào là không có khả năng. Mấy năm nay, toàn bộ Thái Cổ Tiên Vực đều đang bàn luận về đại quân của thế giới tây phương, người đời tại tất cả những nơi bọn họ đi qua đều bị độ hóa, không một ai có thể ngăn cản, đó là đại quân của cả một thế giới. Không ai tưởng tượng được thế giới tây phương lại có một quân đoàn lớn như vậy, đây là muốn nhất thống Thái Cổ, xưng bá cửu thiên mà.
Nghe đồn, tại mỗi một nơi mà Phật tây phương đến, Phật âm khiến cho võ tu không dám chống lại, trở nên một lòng hướng Phật, thành kính hệt như tín đồ Phật môn thật sự, lực lượng cường đại này nghịch thiên tới mức nào cơ chứ, quả thực là không thể tưởng tượng nổi, liệu có ai có thể ngăn cản?
Hiện tại, phương hướng mà thế giới tây phương đang đi về chính là phía Thiên Quật bọn họ. Rất hiển nhiên, Thiên Quật là mục tiêu cuối cùng của Tiểu Tây Thiên, nắm được Thiên Quật trong tay, tiếp theo khiến cho thiên hạ quy thuận, từ nay về sau Thái Cổ sẽ chỉ có một thế lực chính thống, chính là Phật môn Tây Thiên, từ nay về sau Tiểu Tây Thiên nhất thống thiên hạ.
Mỗi một bước của thế giới tây phương đều khiến lòng người chấn động, người đời đều hiểu chuyện này có quan hệ tới cục diện sau này của Thái Cổ.
Trước đó rất nhiều người đều cho rằng Thiên Quật có nhiều phần thắng, có thể trở thành bá chủ của Thái Cổ sau này, thế nhưng sau khi Thần Vương phương tây trở về dẫn dắt đại quân Vũ Vực độ hóa tiến về phương đông, bọn họ lại thấy mình đã sai. Sau vô số năm tháng tĩnh lặng, Thần Vương trở về diện kiến thiên hạ, còn chưa xuất chiến mà đã khiến cho cả Thái Cổ chấn động.
Thế giới tây phương đã bước vào lãnh địa của Thiên Vực.
Thế giới tây phương đã cách Vô Nhai thành vạn dặm, đang tiến phía Vô Nhai thành.
Thế giới tây phương đã đến sát biên giới Vô Nhai thành, đã tiến quân về phía Vô Nhai hải.
Từng đạo tin tức lần lượt truyền về Thiên Quật, nhân tâm tại Tần Thiên Thần tông bất ổn, Tần Vấn Thiên cuối cùng cũng đã xuất quan, hắn ở tại cung điện treo trên bầu trời, mọi người đều tập trung lại, thân nhân bằng hữu của hắn đều đã đến, hiển nhiên từng khuôn mặt quen thuộc đều đã biết bọn họ sắp phải đối mặt với cái gì.
- Phụ thân, mẫu thân.
Tần Vấn Thiên quay sang Tần Viễn Phong và Lạc Thần Thiên Tuyết mà hô một tiếng, thần sắc Tần Viễn Phong bình tĩnh, trong con ngươi xinh đẹp của Lạc Thần Thiên Tuyết lại toát lên nét lo lắng nhàn nhạt, còn Tần Khả Hân đứng sau lưng bọn họ lại mang một ánh mắt kiên định.
- Vấn Thiên, Tiểu Tây Thiên thế tới ồ ạt, Nguyệt Trường Không và Xa Hầu cũng có thể đồng thời xuất hiện, giậu đổ bìm leo.
Lạc Thần Xuyên mở miệng nói, năm Đại Yêu Chủ của Yêu Thần sơn đứng ở bên cạnh hắn, hiện tại khí độ của bọn họ càng thêm không tầm thường, thậm chí hiện tại Yêu Thần sơn đã không chỉ có năm Đại Yêu Chủ, sau lưng bọn họ còn có mấy vị Yêu Thần, đều là những Yêu Thần quật khởi trong mấy năm nay.
- Vậy thì cứ đánh một trận, lưu lại tất cả bọn hắn.
Giọng nói của Quân Mộng Trần lạnh như băng, ý chí chiến đấu kinh người. Sau khi để thua Xa Hầu, hắn bế quan tu hành, mấy năm nay lại lột xác, trở nên mạnh hơn so với trước kia.
- Ta phải nuốt sống bọn hắn.
Tiểu Hỗn Đản trầm thấp quát, hắn từ nhỏ chưa từng được gặp phụ mẫu, hóa ra tất cả đều là bởi vì Thần Vương phương tây.
- Chiến.
Ý chí chiến đấu trên người Tề Vũ ngùn ngụt bốc lên, trên thân người của Đấu Chiến Thánh tộc phía sau lưng hắn cũng đều lượn lờ ý chí chiến đấu kinh người, còn có không ít cường giả Thiên Thần.
Bên cạnh, Nam Hoàng Nữ Đế, Bắc Minh Đại Đế, Trường Thanh Đại Đế, Cơ Đế, Bạch Tình và những người khác đều lần lượt mang theo thuộc hạ của mình, quân đoàn Thiên Thần trùng trùng điệp điệp tập trung tại đây, hiển nhiên bọn họ đều đã chuẩn bị từ sớm, sẵn sàng đánh một trận.
Tần Vấn Thiên nhìn từng khuôn mặt quen thuộc trước mắt, hắn không có cách nào biết trước hậu quả của trận chiến này sẽ như thế nào, thế nhưng hắn chỉ có thể cố gắng hết sức để bảo vệ đại gia đình này.
- Trận chiến này sẽ có người chết trận.
Tần Vấn Thiên nhìn về phía mọi người mà nói, giọng điệu có chút trầm trọng, hắn không muốn công kích sĩ khí, chỉ là đang nói sự thực.
Ánh mắt của mọi người khẽ động, Tề Vũ cười nói:
- Đi theo Thánh Chủ nhiều năm, từ cảnh giới Tiên Đế đặt chân tới cảnh giới của ngày hôm nay, lĩnh hội phong quang của thần, vì Thái Cổ xưng vương đánh một trận thì có chết trận cũng là vinh quang, không hối hận.
Nữ đế Nam Hoàng Yêu Nguyệt cười mỉm, nàng vốn đã tao nhã vô song xinh đẹp vô cùng, nụ cười này lại càng thêm kinh diễm, thản nhiên nói:
- Vấn Thiên, quan hệ giữa chúng ta từ lâu đã không cần nhiều lời, Nam Hoàng thị tuy là của ta nhưng cũng là của ngươi, nếu như ta trẻ tuổi một chút, cùng lứa cùng thời với ngươi thì chắc cũng đã theo đuổi ngươi rồi. Ngươi đã từng trả giá nhiều như vậy vì Nam Hoàng thị ta, nay Nam Hoàng thị sẽ vì Thiên Quật, vì tương lai của chúng ta mà đánh một trận.
- Yêu Nguyệt tao nhã vô song, nếu như ngươi theo đuổi ta thì ta khẳng định sẽ không ngăn cản được mị lực của ngươi.
Tần Vấn Thiên nghe xong thản nhiên cười, tình cảm giữa hắn và Nam Hoàng thị quả thật là không cần nhiều lời.
- Ta nếu chết trận, Vấn Thiên, ngươi phải giúp ta chiếu cố U Hoàng cho tốt.
Bắc Minh Đại Đế mở miệng nói, liếc mắt trừng Tần Vấn Thiên. Cho tới nay, cái tên này còn chưa cho U Hoàng một danh phận, ở Thiên Quật này làm gì có ai không biết tâm ý của Bắc Minh U Hoàng đối với Tần Vấn Thiên.
- Được.
Tần Vấn Thiên trịnh trọng gật đầu.
- Cuối cùng thì mấy người tới từ Thanh Huyền như chúng ta đây cũng có cơ hội tham dự vào trận chiến phong vương Thái Cổ, cũng vinh dự lắm đó chứ.
Trường Thanh Đại Đế vừa cười vừa nói, nhẹ nhàng như gió thoảng mây bay.
- Yêu Thần sơn ta cược tiền đồ, nếu thắng, từ nay về sau nhất mạch Yêu Thần sơn sẽ là vương tộc của Thái Cổ, cho dù mấy lão gia hỏa chúng ta chết trận cũng không hề gì.
Thôn Thiên Yêu Chủ quay sang nói với Tần Vấn Thiên.
- Tiền bối yên tâm, nếu ta xưng vương Thái Cổ, Yêu Thần sơn sẽ là vương tộc nhất mạch.
Tần Vấn Thiên gật đầu, thần sắc các Yêu Chủ của Yêu Thần sơn lóe lên tia sáng ngoan lệ. Trận chiến này mà thắng thì sẽ chính là phong vương của Thái Cổ, không hề giống với thế lực đỉnh cấp của Hoang Vực trước đây, Yêu Thần sơn sẽ đời đời trở thành vương tộc của Thái Cổ, trở thành trung tâm của Thiên Quật. Bọn họ tín nhiệm nhân phẩm của Tần Vấn Thiên.
- Hay thay một câu cược tiền đồ, Vấn Thiên, sau trận chiến này, ngươi có thể bỏ qua tất cả những chuyện trước kia của Càn Khôn giáo và Cửu Thiên Huyền Nữ cung chúng ta hay không.
Càn Khôn giáo chủ nói.
- Đương nhiên, nếu thắng trận chiến này, bất kể các vị sống hay chết, người nơi này, thế lực của nơi này, gia tộc của nơi này, tất cả sẽ đều là vương tộc của Thái Cổ, cùng ta nắm giữ Thái Cổ.
- Ta không quan tâm có là vương tộc Thái Cổ hay không, ta chỉ cần Vấn Thiên ca ca bình an, nếu ngươi có chuyện gì thì dù có chiến thắng này, rất nhiều người cũng sẽ không sống nổi.
Bạch Tình ngưng đôi mắt đẹp mà nhìn Tần Vấn Thiên, nàng không cầu dung hợp, chỉ cần hắn bình an thì nàng cũng yên lòng.
- Nha đầu ngốc.
Tần Vấn Thiên đưa tay nhẹ vỗ về mái tóc của Bạch Tình. Cả đời này, hắn đã thiếu nợ không ít người, Tình nha đầu lại chính là một trong những người mà hắn thiếu nợ.
Thanh Nhi, Khuynh Thành, Dạ Thiên Vũ, các nàng đều đứng lặng lẽ bên cạnh Tần Vấn Thiên mà không nói gì. Tần Vấn Thiên không hy vọng các nàng tham gia vào cuộc chiến này, thế nhưng sao bọn họ lại có thể không tham gia vào cuộc chiến ấy cơ chứ. Trận chiến này, các nàng thề sống chết theo cùng.
Luyện Ngục, Hạ Lan Thu Nguyệt đứng sau lưng Tần Vấn Thiên lặng lẽ nhìn tất cả mọi chuyện.
Tần Vấn Thiên đánh ánh mắt nhìn về phía sau, nghĩa phụ Tần Xuyên của hắn, Diệp Thanh Vân, tỷ tỷ Tần Dao của hắn, Nhược Hoan, còn có rất nhiều người thân, từng khuôn mặt quen thuộc đều đang mang theo khẩn trương mà nhìn hắn, ai cũng biết trận chiến này Tần Vấn Thiên sẽ phải đối mặt với cái gì, cho dù hắn hiện tại đã cường đại như vậy, these nhưng không một ai dám nói trận chiến này nhất định có thể thắng. Đối thủ của bọn họ rất đáng sợ.
- Ngày trước Thanh Huyền đánh một trận sao mà thảm khốc, Vấn Thiên đã sống sót qua trận chiến ấy, giờ tới trận chiến này, Vấn Thiên đã có thực lực như thế thì còn sợ gì.
Lúc này, Bạch Vô Nhai mở miệng, hồi tưởng lại năm đó cuộc chiến thảm khốc của Thanh Huyền tại Trường Thanh Tiên Quốc, cao giọng nói:
- Thanh Huyền đã từng mấy lần đại chiến, Thanh Huyền phong vương, dễ dàng đoạt được Thiên Đế Cung, tới nay Thiên Quật đánh một trận, Thái Cổ phong vương.
- Bạch sư huynh nói rất đúng, trận chiến này Thái Cổ phong vương, thiên hạ tranh phong.
Các cường giả đều thấy nhiệt huyết điên cuồng dâng lên.
- Xuất phát.
Tần Vấn Thiên xoay người, chậm rãi đi về phía ngoài Thiên Quật, các cường giả theo sau, thẳng thắn cương nghị.
Rất nhiều người nhìn theo bóng lưng của Tần Vấn Thiên, gió cuốn rền vang, giống như là một đi không trở lại.
Sông lớn nổi sóng cuộn về phương đông, nhân vật phong lưu thiên cổ vẫn nói cười, sợ gì đánh một trận, ngán gì cái chết.
... ...
Sau khi mọi người rời đi, Vô Nhai thành trở thành một tòa thành trống, tất cả đều tập trung đến Vô Nhai Hải Vực và xung quanh Vô Nhai hải mà chờ thế giới tây phương đến, không có một ai dám ngăn cản thế giới tây phương một đường thẳng tiến, bọn họ đều đã nghe nói hậu quả sẽ bị trực tiếp độ hóa.
Từ khoảng cách của một thành, người của Vô Nhai Hải Vực đã có thể nhìn thấy được tôn thân Phật đạo lẩn trong mây đã thu hút sự chú ý bây lâu. Quá chấn động! Không nhìn thấy được đầu Phật, chỉ có thể nhìn thấy thân thể.
Phật âm từ một khoảng cách vô tận truyền đến, rất nhiều cường giả đều đóng kín giác quan thứ sáu, không để cho bản thân bị ảnh hưởng bởi Phật âm. Về phần những người có tu vi yếu, bọn họ nào dám lưu lại, tất cả đã sớm rời khỏi Vô Nhai thành. Phạm vi lan tỏa của cuộc chiến có một không hai này đúng là khó có thể tưởng tượng được, nếu lưu lại thì bất cứ lúc nào cũng có thể sẽ phải chết, quá nguy hiểm.
Đương nhiên, cũng có người không nỡ rời đi, bọn họ muốn chứng kiến trận đánh mang tính lịch sử này. Cuộc chiến này hiếm có khó gặp, có một không hai, phóng tầm mắt khắp lịch sử Thái Cổ cũng đều không tìm được ghi chép gì, có thể so sánh với trận chiến diệt thế năm đó tại Thanh Huyền. Nếu như trận chiến này quyết định ra bá chủ của Thái Cổ sau này, như vậy ảnh hưởng của nó đối với hậu thế còn hơn cả trận chiến diệt thế ấy chứ.
Đây chính là trận chiến nhất định sẽ được lịch sử ghi khắc, có ai lại không muốn tận mắt chứng kiến?
Tất cả những người có chút thực lực đều không nỡ rời đi, cho dù có nguy hiểm tời tính mạng thì bọn họ vẫn muốn được chứng kiện trận chiến này.
Ngay tại lúc này, Phật âm dần dần trở nên trầm thấp, không còn vang vọng khắp cả thiên địa nữa, hình như có ý định thu lại. Thế nhưng ánh sáng thần thánh màu vàng lại hoàn toàn không rút đi, tiếp tục bao phủ trời cao, không ngừng bay về phía bên này.
Một tòa thành mênh mông vô bờ lúc này lại có vẻ thật nhỏ bé, bị Phật quang màu vàng bao trùm.
Cuối cùng, quân đoàn thế giới tây phương đã chiếm Vô Nhai thành, các vị Phật của Tiểu Tây Thiên dẫn đầu đoàn người đi tới Vô Nhai hải vực, thân hình bọn họ dừng lại mà nhìn về phía Tần Thiên Thần tông.
Đây là điểm đến chính của bọn họ trong chuyến đi này, giống như người đời suy đoán, thế giới tây phương độ hóa phương đông là muốn đoạt lấy Thiên Quật.
Về phía bên kia, đám người Nguyệt Trường Không cũng đã đến, hắn dẫn đầu rất nhiều nhân vật đã từng là đầu sỏ cao cấp các các thế lực tại Thái Cổ cùng với các cường giả Thiên Thần, cả đoàn đáp xuống Vô Nhai hải vực gặp gỡ thế giới tây phương. Nhìn Thiên Quật từ phía xa, khóe mắt Nguyệt Trường Không lộ ra một nét cười lạnh như băng, cuối cùng ngày này cũng đã tới, hắn đã chờ đợi ngày này rất lâu.
Từ trên trời cao, một đạo ánh sáng sắc bén tới mức tận cùng đáp xuống, phá vỡ Vô Nhai hải, khai mở hải vực. Một tia đạo pháp màu vàng xuất hiện, nối thẳng từ Vô Nhai hải vực tới Tần Thiên Thần tông.
Bóng dáng ấy chính là Xa Hầu, hắn đứng ở trước đại đạo màu vàng, ánh mắt đáng sợ tới cực điểm ngưng lại mà nhìn về phía trước.
Giống như suy đoán của rất nhiều người tại Thiên Quật, cường giả khắp nơi đã tập trung lại chứ không phải chỉ có thế lực của mình thế giới tây phương, toàn bộ các lực lượng mạnh nhất tại Thái Cổ đã tập trung về Tần Thiên Thần tông!
Bình luận facebook