Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 58: Hoàng Quý Phi
Hôm sau, Tỉnh Đế nhìn Ân Niệm Yên nhắm mắt nằm trên long sàn, miệng thì nào "Trẫm không biết ái là cảm giác gì, trẫm là Đế Vương, lòng mang thiên hạ bá tánh, từ nhỏ được Phụ Hoàng dạy rất nhiều thứ, chưa từng nhắc đến chữ ái này,, trẫm chỉ biết cho dù hậu cung có bao nhiêu người, thì trẫm cùng không để bất cứ ai bất kính nàng, vượt qua nàng, Niệm Nhi nàng tỉnh lại đi, được không? Bọn nhỏ cùng trẫm đợi nàng tỉnh lại".
Cứ như vậy đến một giờ sau, Tỉnh Đế gọi Dương Trung "Thánh chỉ đã xong rồi thì đi tuyên chỉ đi, nhớ kỷ gọi Các phòng các khố chuẩn bị thật kỷ, đợi người tỉnh lại liền có thể dùng".
"Nô tài liền đi" Dương Trung cầm thánh chỉ hướng Phượng Tê Cung đi, hiện tại đang là thỉnh an giờ, chắc chắn các cung chủ tử còn đang ở đó, nghỉ đến sắc mặt từng người sau khi nghe được thành chỉ nội dung, Dương Trung lắc đầu, thôi làm tốt việc của mình đi.
Hàn ma ma bước vào "Hoàng Hậu nương nương, Dương công công cầm thánh chỉ đến, nói là hiệu dụ lục cung".
"Còn không mau chuẩn bị, mời Dương công công vào đi".
"Hoàng Hậu nương nương kim an, Lão nô là đến tuyên chỉ" sau đó lấy thánh chỉ ra tuyên đọc "Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu rằng, Bích Tiêu Cung Ngọc Quý Phi Ân Thị, nhu gia hiền thục, kính cẩn nghe lời, tuân thủ cung quy, dạy dỗ Hoàng Tử thông minh lanh lợi, Cứu giá có công, tâm trẫm cực ái, nay tấn vì Hoàng Quý Phi, ban phong hòa vì Ngọc Thuần, hưởng Tây Cung nguyệt Phụng, vĩnh hưởng này ân, khâm thử....".
"Hoàng Thượng vạn tuế vạn vạn tuế...".
"Hoàng hậu nương nương, Hoàng thượng có lệnh nhất định phải chuẩn bị thật trang trọng lễ phong phi, lệnh cho nhất phẩm mệnh phụ trở xuống phải vào cung hành đại lễ" Dương Trung vừa dứt lời liền nghe một tiếng "Xoảng..." Dung Phi không biết vô tình hoặc là nhịn không được quăng ngã ly trà xuống sàng.
"Thần thiếp vô tình đụng phải chung trà, thần thiếp thất lễ" Dung phi lấy lại bình tỉnh, quỳ xuống thỉnh tội.
"Nếu vô tình vậy thôi đi, nếu còn vô tình thêm vài lần nữa, sợ là không tốt cho Dung Phi đâu, ngươi cẩn thận ngẫm lại đi" Hoàng hậu không muốn trị tội bất cứ ai lúc này, mấy ngày qua đã quá nhiều chuyện, làm nhân tâm hoảng sợ, hiện tại là nên trấn an.
"Phiền Dương công công truyền đạt lời bổn cung với Hoàng Thượng, bổn cung nhất định làm thật trịnh trọng, đúng với Hoàng Quý Phi lễ".
"Lão nô trước cáo lui".
Dương Trung đi rồi, Hoàng hậu cũng không giữ người lại, Hàn ma ma đỡ Hoàng Hậu vào bên trong tẩm điện "Chủ Tử, Hoàng Thượng không đợi hỏi ý ngài đã hạ chỉ, như vậy..."
"Ma ma, Bích Tiêu Cung chỉ có thể là bạn, Dung Phi mưu kế sâu, ra tay tàn nhẫn, ngay cả Thái Hậu được ám vệ bảo hộ vẫn bị trúng độc thủ của nàng ta, nhưng ngươi có thấy nàng ta thắng Ân Niệm Yên bao giờ chưa? Tần tiệp Dư bảy năm không đối thủ, lại thua thê thảm như vậy, hiện tại chỉ có thể đợi thời cơ.
Ân Niệm Yên lấy mạng của mình ra đua thì có bao nhiêu người đua lại, nếu bổn cung có chút không vui, hoặc là không tận lực làm, chỉ sợ không chỉ là Hoàng Quý Phi đâu, ma ma quên là địa vị ngang với Tây cung sao?"
Đúng vậy, Thái tổ hoàng đế từng có hai vị Hoàng hậu tại vị cùng một lúc, hậu cung chia ra hai bên Đông tây rõ ràng, nếu lần này làm thánh nhan không vui, sợ là lịch sử lập lại đi?
"Là lão nô nghỉ sai rồi, lão nô nhất định dẫn người đi làm thỏa đáng nhất".
"Ân, nếu đã ngang hàng với Tây Cung đãi ngộ, vậy chuẩn bị Phượng Quan chính đuôi đi, đuôi nhỏ hơn chính cung là được" trong lòng tuy không quá thoải mái, nhưng nàng biết nàng không thể đắc tội Ân Niệm Yên, càng không thể đắc tội Hoàng Đế, chính người nam nhân này cho nàng hậu thuẩn, nàng mới có thể an ổn Hậu Cung.
"Lão nô đã biết".
Tiểu Bạch chịu không nổi Ân Niệm Yên hỏi đông hỏi tây, còn chiêu chọc hắn đủ thứ, cuối cùng tức giận đuổi người, nói hắn cần ba tháng thời gian để thăng cấp, cái gì cần thiết đều đã mua sẳn, cuối cùng là rơi vào yên tỉnh, Ân Niệm Yên không còn cách nào khác, đánh phải tỉnh dậy.
"Niệm Nhi... nàng tỉnh rồi... Dương trung gọi Ngự y vào.... Mau...."
Cảnh tượng đầu tiên nàng nhìn thấy chính là Tỉnh Đế rống to, trên mặt tuy có vài phần lo lắng nhưng vẫn là một cái uy nghiêm Đế Vương, nàng nhớ tới nam chính trong mấy chuyện ngôn tình ở hiện đại, cái gì là râu ria không cắt, tóc tai rối bời... hình ảnh như vậy của người đàn ông chỉ có yêu chết đi sống lại mới có, Tỉnh Đế nếu thật như vậy mới làm nàng hoảng sợ đâu.
"Hoàng Thượng thật ồn".
"Không lương tâm nữ nhân, không ồn ngươi sẽ tỉnh dậy sa?, đợi Ngự Y kiểm tra lại cho nàng trước đã, muốn nói gì sao lại nói" Tỉnh Đế sủng nịnh nói.
Ba vị Ngự Y bước vào khám mạch, qua mười phút thời gian, kết luận là không có gì đáng ngại "Hoàng Quý Phi mạch tượng đã không đáng ngại, vài ngày nay cần phải ăn uống thanh đạm, tốt nhất là không ăn thứ dầu mỡ, vết thương đang kéo vẩy không nên di chuyển mạnh, tránh cho vết thương rách ra, sợ là cần thời gian dài tỉnh dưỡng".
"Trẫm biết rồi, các ngươi đã vội vài ngày, trở lại phủ nghỉ ngơi đi".
"Chúng thần cáo lui".
Ân Niệm Yên cười nhìn Tỉnh Đế nói "Ngủ một giấc tỉnh dậy liền thành Hoàng Quý Phi?".
"Đúng vậy, là Trẫm Hoàng Quý Phi, vị ngang cùng Tây Cung, nàng có thể sánh bước cùng trẫm trong những dịp trọng đại, Niệm Nhi... Trẫm là đế vương, tâm chứa thiên hạ bá tánh, không có chổ cho tình cảm nam nữ, nàng là trẫm nữ nhân, là trẫm hoàng nhi mẫu thân, là người nhà của trẫm, cả đời này trẫm nhất định bảo vệ mẫu tử các ngươi, dung túng nàng, ngoại trừ đại nghịch bất đạo ra, thì trẫm có thể tha thứ hết thảy".
Có Thể đoạn tình cảm này chưa đủ để hắn từ bỏ hết thảy, cũng có thể hắn chỉ là rung động nhất thời, bất quá nàng cũng không quan tâm, bởi vì nàng chưa từng muốn tình cảm của một vị đế vương, cùng Đế Vương yêu đương hoặc là yêu hắn thì có mấy ai có kết quả tốt? Ngoại trừ chuyện ngôn tình.
"Như vậy, Thần thiếp có thể đi ngang ở hậu cung rồi, thần thiếp nhớ hai đứa nhỏ, Hoàng Thượng gọi người đến được không?".
"Tốt, Dương Trung sẽ đi gọi Hoàng Nhi nhóm đến cho nàng, mau thôi" hắn có chút thất vọng, cho dù không màng mạng của mình cứu hắn, nhưng Niệm Nhi vẫn cố bảo vệ tâm của mình, một chút ái cũng không lộ ra, Niệm Nhi... sẽ có một ngày nàng sẽ nói yêu trẫm sao?
"Tỉnh rồi?" Hoàng hậu đang cùng Hàn ma ma kiểm tra lại chi tiết Hoàng Quý Phi sắc phong lễ, Đại cung nữ Hạ Tranh bước vào báo lại, Hoàng Hậu có chút giật mình, tỉnh lại cũng quá đúng lúc đi.
"Đúng vậy, vừa mới tỉnh lại, Dương công công đã đi đón hai vị Hoàng tử đến Thiên Ân Điện, Nhị công chúa cũng đi theo" thời gian này Nhị công chúa thường xuyên đến Bích Tiêu Cung, giúp Đại Hoàng Tử chăm sóc Ngũ Hoàng Tử, ba đứa nhỏ tự mình chăm sóc nhau, nhìn thấy mà thương, nhưng đại nhân lại không có cách nào nhúng tay vào.
"Như vậy cũng tốt, hậu cung tuy rằng nghiến răng nghiến lời, nhưng không lâu nữa sẽ trở lại bình thường đi, Hoàng Thượng không bước chân vào hậu cung, đám người kia quá an tỉnh, bổn cung cảm thấy không quá quen" .
"Hiện tại đã vào đông, sáu tháng sau chính là Tuyển tú, nương nương nên dưỡng sức, sau này có tân nhân, cuộc chiến mới lại bắt đầu" Hàn ma ma cười cùng Hoàng hậu nói chuyện phiếm.
"Ân, nếu người đã tỉnh, thì sắc phong lễ làm sớm chút đi, trước khi tuyết rơi là tốt nhất, đỡ mọi người vất vả đứng dưới tuyết".
Hỷ Hòa Cung liên tiếp có tiếng đồ bị quăng ngã, tiếng cung nhân nhỏ giọng khóc làm cho Dung Phi càng thêm tức giận vừa đánh vừa mắng "Tiện nhân... ông trời thật không có mắt, tại sao cho nàng ta tỉnh lại đâu? Một đám tiện nhân thích chống đối bổn cung, khốn kiếp... thật khốn kiếp...".
"Chủ tử cẩn thận thân thể, đừng va phải những mãnh vỡ kia, chủ tử ngồi bên này đi, nô tỳ muốn nói câu nói cũ, chưa đến cuối cùng chưa biết ai mới là kẻ chiến thắng, chủ tử đã nhẫn nại mười năm, sau không chờ thêm chút nữa đâu? Vài tháng nữa là tổng tuyển tú, ngài tìm một cái dễ sinh nở tân nhân, nuôi dưỡng hoàng tự mới là quan trọng, muốn lật đỗ Hoàng Quý Phi nhất định phải có hoàng tử trong tay.
Chủ tử tha thứ cho nô tỳ nói lời bất kính, vị trí Hoàng Quý Phi hay Hoàng hậu không bằng Phúc Thọ Cung vị trí" dứt lời Đại Cung nữ Lộ Tư quỳ xuống thỉnh tội.
"Đứng lên đi, lời nói này chỉ có thể nói một lần là đủ, ngươi đi gọi người dọn sạch chổ nầy đi, vào trong kho nhìn xem có thứ nào khác cần trưng bày ra thì làm đi, Điệ trung Tỉnh chắc chắn sẽ không bổ sung thêm" Lộ Tư nói đúng, nàng nên nhìn ra trông rộng, cứ nhìn cái trước mắt sợ là tự mình đi hướng quỷ diệt đi.
Hoa Diên Cung Đức Phi ngồi uống trà ấm áp, ngắm vài cọng hoa nở cuối cùng trong chậu kia, nghe Liên Tụ kể lại các cung phản ứng làm niềm vui "Dung Phi tính tình này không tốt đi? Cứ đập như vậy thì lấy đâu ra thứ tốt đưa đại lễ cho Hoàng Quý Phi? còn có Tần tiệp Dư mẹ con tự cắn xe lẫn nhau thật tốt, loại người một lòng trèo cao, làm gì biết dạy dỗ con cái?"
"Đúng vậy chủ tử, nghe nói Tần Tiệp Dư muốn Đại công chúa học theo Nhị công chúa, lấy danh nghĩa trưởng tỷ, đi thăm hỏi đệ muội, như vậy mới được Hoàng Thượng để mắt đến, nhưng Đại công chúa xưa nay kêu ngạo, lúc nào cũng tưởng mình là Trưởng nữ, sau này nhất định là Trưởng công chúa, xem thường thứ xuất đệ muội ra mặt, làm Hoàng Thượng không vui còn không tự biết".
"Được rồi, nghe như vậy cũng đủ rồi, ngươi tìm hiểu xem khi nào Hoàng Quý Phi trở lại Bích Tiêu Cung, bổn cung cùng Tứ Nhi đi thăm hỏi đi" Thiên Ân Điện ngoại trừ Hoàng hậu cùng Hoàng Quý Phi ra, thì chưa có bất cứ phi tần nào dám đến đó cầu kiến đâu, nàng tự thủ cung quy nhất định không ra sai lầm.
Cứ như vậy đến một giờ sau, Tỉnh Đế gọi Dương Trung "Thánh chỉ đã xong rồi thì đi tuyên chỉ đi, nhớ kỷ gọi Các phòng các khố chuẩn bị thật kỷ, đợi người tỉnh lại liền có thể dùng".
"Nô tài liền đi" Dương Trung cầm thánh chỉ hướng Phượng Tê Cung đi, hiện tại đang là thỉnh an giờ, chắc chắn các cung chủ tử còn đang ở đó, nghỉ đến sắc mặt từng người sau khi nghe được thành chỉ nội dung, Dương Trung lắc đầu, thôi làm tốt việc của mình đi.
Hàn ma ma bước vào "Hoàng Hậu nương nương, Dương công công cầm thánh chỉ đến, nói là hiệu dụ lục cung".
"Còn không mau chuẩn bị, mời Dương công công vào đi".
"Hoàng Hậu nương nương kim an, Lão nô là đến tuyên chỉ" sau đó lấy thánh chỉ ra tuyên đọc "Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu rằng, Bích Tiêu Cung Ngọc Quý Phi Ân Thị, nhu gia hiền thục, kính cẩn nghe lời, tuân thủ cung quy, dạy dỗ Hoàng Tử thông minh lanh lợi, Cứu giá có công, tâm trẫm cực ái, nay tấn vì Hoàng Quý Phi, ban phong hòa vì Ngọc Thuần, hưởng Tây Cung nguyệt Phụng, vĩnh hưởng này ân, khâm thử....".
"Hoàng Thượng vạn tuế vạn vạn tuế...".
"Hoàng hậu nương nương, Hoàng thượng có lệnh nhất định phải chuẩn bị thật trang trọng lễ phong phi, lệnh cho nhất phẩm mệnh phụ trở xuống phải vào cung hành đại lễ" Dương Trung vừa dứt lời liền nghe một tiếng "Xoảng..." Dung Phi không biết vô tình hoặc là nhịn không được quăng ngã ly trà xuống sàng.
"Thần thiếp vô tình đụng phải chung trà, thần thiếp thất lễ" Dung phi lấy lại bình tỉnh, quỳ xuống thỉnh tội.
"Nếu vô tình vậy thôi đi, nếu còn vô tình thêm vài lần nữa, sợ là không tốt cho Dung Phi đâu, ngươi cẩn thận ngẫm lại đi" Hoàng hậu không muốn trị tội bất cứ ai lúc này, mấy ngày qua đã quá nhiều chuyện, làm nhân tâm hoảng sợ, hiện tại là nên trấn an.
"Phiền Dương công công truyền đạt lời bổn cung với Hoàng Thượng, bổn cung nhất định làm thật trịnh trọng, đúng với Hoàng Quý Phi lễ".
"Lão nô trước cáo lui".
Dương Trung đi rồi, Hoàng hậu cũng không giữ người lại, Hàn ma ma đỡ Hoàng Hậu vào bên trong tẩm điện "Chủ Tử, Hoàng Thượng không đợi hỏi ý ngài đã hạ chỉ, như vậy..."
"Ma ma, Bích Tiêu Cung chỉ có thể là bạn, Dung Phi mưu kế sâu, ra tay tàn nhẫn, ngay cả Thái Hậu được ám vệ bảo hộ vẫn bị trúng độc thủ của nàng ta, nhưng ngươi có thấy nàng ta thắng Ân Niệm Yên bao giờ chưa? Tần tiệp Dư bảy năm không đối thủ, lại thua thê thảm như vậy, hiện tại chỉ có thể đợi thời cơ.
Ân Niệm Yên lấy mạng của mình ra đua thì có bao nhiêu người đua lại, nếu bổn cung có chút không vui, hoặc là không tận lực làm, chỉ sợ không chỉ là Hoàng Quý Phi đâu, ma ma quên là địa vị ngang với Tây cung sao?"
Đúng vậy, Thái tổ hoàng đế từng có hai vị Hoàng hậu tại vị cùng một lúc, hậu cung chia ra hai bên Đông tây rõ ràng, nếu lần này làm thánh nhan không vui, sợ là lịch sử lập lại đi?
"Là lão nô nghỉ sai rồi, lão nô nhất định dẫn người đi làm thỏa đáng nhất".
"Ân, nếu đã ngang hàng với Tây Cung đãi ngộ, vậy chuẩn bị Phượng Quan chính đuôi đi, đuôi nhỏ hơn chính cung là được" trong lòng tuy không quá thoải mái, nhưng nàng biết nàng không thể đắc tội Ân Niệm Yên, càng không thể đắc tội Hoàng Đế, chính người nam nhân này cho nàng hậu thuẩn, nàng mới có thể an ổn Hậu Cung.
"Lão nô đã biết".
Tiểu Bạch chịu không nổi Ân Niệm Yên hỏi đông hỏi tây, còn chiêu chọc hắn đủ thứ, cuối cùng tức giận đuổi người, nói hắn cần ba tháng thời gian để thăng cấp, cái gì cần thiết đều đã mua sẳn, cuối cùng là rơi vào yên tỉnh, Ân Niệm Yên không còn cách nào khác, đánh phải tỉnh dậy.
"Niệm Nhi... nàng tỉnh rồi... Dương trung gọi Ngự y vào.... Mau...."
Cảnh tượng đầu tiên nàng nhìn thấy chính là Tỉnh Đế rống to, trên mặt tuy có vài phần lo lắng nhưng vẫn là một cái uy nghiêm Đế Vương, nàng nhớ tới nam chính trong mấy chuyện ngôn tình ở hiện đại, cái gì là râu ria không cắt, tóc tai rối bời... hình ảnh như vậy của người đàn ông chỉ có yêu chết đi sống lại mới có, Tỉnh Đế nếu thật như vậy mới làm nàng hoảng sợ đâu.
"Hoàng Thượng thật ồn".
"Không lương tâm nữ nhân, không ồn ngươi sẽ tỉnh dậy sa?, đợi Ngự Y kiểm tra lại cho nàng trước đã, muốn nói gì sao lại nói" Tỉnh Đế sủng nịnh nói.
Ba vị Ngự Y bước vào khám mạch, qua mười phút thời gian, kết luận là không có gì đáng ngại "Hoàng Quý Phi mạch tượng đã không đáng ngại, vài ngày nay cần phải ăn uống thanh đạm, tốt nhất là không ăn thứ dầu mỡ, vết thương đang kéo vẩy không nên di chuyển mạnh, tránh cho vết thương rách ra, sợ là cần thời gian dài tỉnh dưỡng".
"Trẫm biết rồi, các ngươi đã vội vài ngày, trở lại phủ nghỉ ngơi đi".
"Chúng thần cáo lui".
Ân Niệm Yên cười nhìn Tỉnh Đế nói "Ngủ một giấc tỉnh dậy liền thành Hoàng Quý Phi?".
"Đúng vậy, là Trẫm Hoàng Quý Phi, vị ngang cùng Tây Cung, nàng có thể sánh bước cùng trẫm trong những dịp trọng đại, Niệm Nhi... Trẫm là đế vương, tâm chứa thiên hạ bá tánh, không có chổ cho tình cảm nam nữ, nàng là trẫm nữ nhân, là trẫm hoàng nhi mẫu thân, là người nhà của trẫm, cả đời này trẫm nhất định bảo vệ mẫu tử các ngươi, dung túng nàng, ngoại trừ đại nghịch bất đạo ra, thì trẫm có thể tha thứ hết thảy".
Có Thể đoạn tình cảm này chưa đủ để hắn từ bỏ hết thảy, cũng có thể hắn chỉ là rung động nhất thời, bất quá nàng cũng không quan tâm, bởi vì nàng chưa từng muốn tình cảm của một vị đế vương, cùng Đế Vương yêu đương hoặc là yêu hắn thì có mấy ai có kết quả tốt? Ngoại trừ chuyện ngôn tình.
"Như vậy, Thần thiếp có thể đi ngang ở hậu cung rồi, thần thiếp nhớ hai đứa nhỏ, Hoàng Thượng gọi người đến được không?".
"Tốt, Dương Trung sẽ đi gọi Hoàng Nhi nhóm đến cho nàng, mau thôi" hắn có chút thất vọng, cho dù không màng mạng của mình cứu hắn, nhưng Niệm Nhi vẫn cố bảo vệ tâm của mình, một chút ái cũng không lộ ra, Niệm Nhi... sẽ có một ngày nàng sẽ nói yêu trẫm sao?
"Tỉnh rồi?" Hoàng hậu đang cùng Hàn ma ma kiểm tra lại chi tiết Hoàng Quý Phi sắc phong lễ, Đại cung nữ Hạ Tranh bước vào báo lại, Hoàng Hậu có chút giật mình, tỉnh lại cũng quá đúng lúc đi.
"Đúng vậy, vừa mới tỉnh lại, Dương công công đã đi đón hai vị Hoàng tử đến Thiên Ân Điện, Nhị công chúa cũng đi theo" thời gian này Nhị công chúa thường xuyên đến Bích Tiêu Cung, giúp Đại Hoàng Tử chăm sóc Ngũ Hoàng Tử, ba đứa nhỏ tự mình chăm sóc nhau, nhìn thấy mà thương, nhưng đại nhân lại không có cách nào nhúng tay vào.
"Như vậy cũng tốt, hậu cung tuy rằng nghiến răng nghiến lời, nhưng không lâu nữa sẽ trở lại bình thường đi, Hoàng Thượng không bước chân vào hậu cung, đám người kia quá an tỉnh, bổn cung cảm thấy không quá quen" .
"Hiện tại đã vào đông, sáu tháng sau chính là Tuyển tú, nương nương nên dưỡng sức, sau này có tân nhân, cuộc chiến mới lại bắt đầu" Hàn ma ma cười cùng Hoàng hậu nói chuyện phiếm.
"Ân, nếu người đã tỉnh, thì sắc phong lễ làm sớm chút đi, trước khi tuyết rơi là tốt nhất, đỡ mọi người vất vả đứng dưới tuyết".
Hỷ Hòa Cung liên tiếp có tiếng đồ bị quăng ngã, tiếng cung nhân nhỏ giọng khóc làm cho Dung Phi càng thêm tức giận vừa đánh vừa mắng "Tiện nhân... ông trời thật không có mắt, tại sao cho nàng ta tỉnh lại đâu? Một đám tiện nhân thích chống đối bổn cung, khốn kiếp... thật khốn kiếp...".
"Chủ tử cẩn thận thân thể, đừng va phải những mãnh vỡ kia, chủ tử ngồi bên này đi, nô tỳ muốn nói câu nói cũ, chưa đến cuối cùng chưa biết ai mới là kẻ chiến thắng, chủ tử đã nhẫn nại mười năm, sau không chờ thêm chút nữa đâu? Vài tháng nữa là tổng tuyển tú, ngài tìm một cái dễ sinh nở tân nhân, nuôi dưỡng hoàng tự mới là quan trọng, muốn lật đỗ Hoàng Quý Phi nhất định phải có hoàng tử trong tay.
Chủ tử tha thứ cho nô tỳ nói lời bất kính, vị trí Hoàng Quý Phi hay Hoàng hậu không bằng Phúc Thọ Cung vị trí" dứt lời Đại Cung nữ Lộ Tư quỳ xuống thỉnh tội.
"Đứng lên đi, lời nói này chỉ có thể nói một lần là đủ, ngươi đi gọi người dọn sạch chổ nầy đi, vào trong kho nhìn xem có thứ nào khác cần trưng bày ra thì làm đi, Điệ trung Tỉnh chắc chắn sẽ không bổ sung thêm" Lộ Tư nói đúng, nàng nên nhìn ra trông rộng, cứ nhìn cái trước mắt sợ là tự mình đi hướng quỷ diệt đi.
Hoa Diên Cung Đức Phi ngồi uống trà ấm áp, ngắm vài cọng hoa nở cuối cùng trong chậu kia, nghe Liên Tụ kể lại các cung phản ứng làm niềm vui "Dung Phi tính tình này không tốt đi? Cứ đập như vậy thì lấy đâu ra thứ tốt đưa đại lễ cho Hoàng Quý Phi? còn có Tần tiệp Dư mẹ con tự cắn xe lẫn nhau thật tốt, loại người một lòng trèo cao, làm gì biết dạy dỗ con cái?"
"Đúng vậy chủ tử, nghe nói Tần Tiệp Dư muốn Đại công chúa học theo Nhị công chúa, lấy danh nghĩa trưởng tỷ, đi thăm hỏi đệ muội, như vậy mới được Hoàng Thượng để mắt đến, nhưng Đại công chúa xưa nay kêu ngạo, lúc nào cũng tưởng mình là Trưởng nữ, sau này nhất định là Trưởng công chúa, xem thường thứ xuất đệ muội ra mặt, làm Hoàng Thượng không vui còn không tự biết".
"Được rồi, nghe như vậy cũng đủ rồi, ngươi tìm hiểu xem khi nào Hoàng Quý Phi trở lại Bích Tiêu Cung, bổn cung cùng Tứ Nhi đi thăm hỏi đi" Thiên Ân Điện ngoại trừ Hoàng hậu cùng Hoàng Quý Phi ra, thì chưa có bất cứ phi tần nào dám đến đó cầu kiến đâu, nàng tự thủ cung quy nhất định không ra sai lầm.
Bình luận facebook