Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
CHƯƠNG 9 YẾT KIẾN
CHƯƠNG 9: YẾT KIẾN
Ba ngày sau, Thủy Tiên dậy từ lúc trời mờ sáng, Tú Minh hỏi xem mặc bộ y phục nào thì tốt, Thủy Tiên lại nói: "Lan Thu, ngươi cảm thấy hôm nay ta trang phục thế nào thì tốt?"
Lan Thu suy nghĩ một lát, mới trịnh trọng nói: "Lúc trước khi giúp tiểu chủ thu dọn đồ đạc, có nhìn thấy một chiếc váy gấm thêu hoa nhỏ màu nhạt, nô tỳ nghĩ là rất được, còn về kiểu tóc, hơi búi lên, vấn tóc trùng xuống là được."
"Tú Minh, còn không mau làm theo lời Lan Thu nói?" Tú Minh thưa vâng, lại không ngừng hành động trên tay, Thủy Tiên thì nhìn Lan Thu mỉm cười, "Rất hợp ý của ta. Lan Thu, mấy thứ này, ngươi đều xem giúp ta một chút, trong cung nếu chúng ta có thể luôn làm bạn, thật sự là một chuyện tốt."
Lan Thu cũng khá cảm động, bước tới vấn tóc cho Thủy Tiên, nghiêm túc nói: "Tiểu chủ không chê nô tỳ là được, nô tỳ cũng sẽ cố gắng hết sức."
Bởi vì sáng sớm Như phi đã qua nói chuyện với nàng, nói sức khỏe mình không được tốt, sẽ đến trễ một chút, Thủy Tiên là người mới vào cung, nên tôn trọng hoàng quý phi, kêu nàng tự đi trước, không cần đợi nàng ta.
Mà khi Thủy Tiên đến ngoài cửa Loan Ly điện của Diên Khang cung, đã có người tới trước, xinh đẹp kiều diễm, chính là người từng nói chuyện cùng lúc tuyển tú - Đổng Nguyệt Bình. Trong này cũng có một lí do, là vì nàng ta ở Nguyệt Minh các ngay Diên Khang cung, gần Loan Ly điện nhất.
Đổng Nguyệt Bình nhìn thấy Thủy Tiên, miễn cưỡng đành qua hành lễ, Thủy Tiên gật đầu, còn chưa nói "Mời Đổng mỹ nhân bình thân", Đổng Nguyệt Bình đã tự mình đứng thẳng dậy. Lan Thu cũng hơi không cam lòng, nhưng tiểu chủ bên cạnh lại hết sức bình thản, nàng đương nhiên cũng không tiện nói gì.
Dần dần, mọi người đến khá đông đủ rồi, Mạnh Vũ Yên đã mấy ngày không gặp nàng, hành lễ theo đúng phẩm cấp xong, mới vòng tay nói, "Tỷ tỷ ở cùng Như phi nương nương có tốt không?"
Thủy Tiên gật đầu, "Như phi rất tốt tính, không hề làm khó người khác. Nhưng còn muội, lát nữa thỉnh an hoàng quý phi xong, muội hãy tới cung của tỷ một chuyến, tỷ đã chuẩn bị vài thứ, đi lại trong hậu cung, dù sao muội cũng phải có sự chuẩn bị."
Cha Mạnh Vũ Yên không tham tiền không mưu mô, lần này tiến cung tuy đã dùng hết sức của cả nhà để chuẩn bị cho Vũ Yên, chung quy cũng không giàu có bằng phi tần khác, mới ngắn ngủi mấy ngày như vậy, đã có hạ nhân âm thầm trêu chọc, mặc dù Vũ Yên tốt tính, Thủy Tiên cũng nói rất uyển chuyển, nàng ấy vẫn đỏ mặt, thấp giọng nói: "Làm phiền tỷ tỷ phải lo lắng, nhưng những thứ này đều là nhà tỷ tỷ chuẩn bị cho tỷ tỷ, muội…"
Thủy Tiên chặn lại lời của nàng ấy, trấn an: "Về sau trong cung muội mới là người nhà của tỷ, phải chăm sóc lẫn nhau, nếu như nhận tỷ làm tỷ tỷ, thì đừng khách khí." Nói đến đây, sợ Vũ Yên đùn đẩy nữa, bèn tìm chuyện khác hỏi nàng ấy, "Nha đầu bên cạnh cũng khá tốt phải không? Vừa rồi nàng thấy chúng ta nói chuyện, đã lui về phía sau, đúng là rất thức thời."
"Ngân Nhi lớn hơn muội mấy tuổi, muội mới đến, yếu đuối, nàng lại rất lợi hại, giúp muội trông coi người bên dưới. Nàng nói lúc trước nàng làm việc ở Ngự thiện phòng, bây giờ được điều qua đây hầu hạ muội, đã rất thỏa mãn rồi."
Mạnh Vũ Yên nói tốt cho tỳ nữ của mình, Thủy Tiên nghe nàng ấy nói như vậy cũng yên tâm hơn nhiều, chỉ dặn dò: "Nhưng muội cũng không thể quá mềm yếu, dần dà kiểu gì cũng có tiểu nhân thấy muội dễ bắt nạt, mà muội cũng là người có cha mẹ cưng chiều nuôi lớn, sao lại để yên cho người ta giẫm đạp."
Thủy Tiên nói thẳng lời này ra, nhưng Mạnh Vũ Yên hiểu tất cả đều vì muốn tốt cho nàng ấy, lập tức gật đầu đồng ý, còn nói: "Về sau có thể thường được gặp tỷ tỷ, tỷ tỷ nhất định phải dạy thêm cho muội nhé."
Nói một hồi, cũng không thấy thời gian chờ đợi quá dài nữa, đợi các nương nương có địa vị cao trong cung lục tục đến rồi, Lý công công bên cạnh hoàng quý phi liền đi ra, mời mọi người vào, sau khi các chủ cung đều an tọa rồi, những tú nữ mới vừa vào cung như Thủy Tiên đều im lặng đứng đó.
Hoàng quý phi mặc cung trang màu vàng nhạt, bên trên thêu hình mẫu đơn lớn với màu sắc tươi sáng, trông rất đẹp đẽ quý giá, nhưng nàng ta lại có ánh mắt sâu thẳm, khuôn mặt như vầng trăng, bộ y phục này càng làm nổi bật vẻ cao quý của nàng ta. Lư Dĩnh Chi nhìn lướt qua một vòng, đang định nói, Lý công công ở ngoài cửa lại tâu: "Nhã dung hoa đến."
Thủy Tiên ngẩn người xong mới phản ứng được Nhã dung hoa này chính là tần phi mà hoàng thượng yêu thích, tự mình phong hiệu cho kia.
Các nương nương ngồi trên cao có người đưa mắt với nhau, chỉ nghe thấy một đợt tiếng bước chân nhẹ nhàng, Nhã dung hoa xinh đẹp với chiếc cằm nhọn và dáng người xinh xắn bước vào, cất tiếng lảnh lót như chim vàng anh: "Tần thiếp tới trễ, xin hoàng quý phi thứ tội."
Hoàng quý phi vẫn mỉm cười ấm áp, "Tới rồi thì mau ngồi đi, các vị muội muội vẫn đang chờ bái kiến ngươi đó."
Nhã dung hoa vẫn chưa nói gì, Uyển tần Bùi Uyển Tú bên cạnh đã cướp lời: "Nương nương, tần thiếp nghĩ đêm qua Nhã dung hoa thị tẩm, nên chắc hôm nay thân thể không thoải mái, vậy mới tới trễ, nhưng các vị muội muội trong cung đều tới bái kiến nương nương mà, nương nương nói như vậy, Nhã dung hoa sẽ thật sự không còn đất dung thân nữa mất."
Nhã dung hoa Hà Uyển Thanh nghe nàng ta nói như vậy, nhưng không châm chọc lại, mà tỏ vẻ như đã quen rồi, chỉ hành lễ với hoàng quý phi, rồi an tọa.
Hoàng quý phi biết rõ Uyển tần đang chọc ngoáy quan hệ giữa Hà Uyển Thanh và phi tần khác, cũng không nói gì, mà chỉ coi như không nghe thấy, ra hiệu cho Lăng Hạ có thể bắt đầu thỉnh an.
Lăng Hạ liền chỉ dạy cho các tú nữ mới đến hành lễ với các vị chủ tử, đầu tiên là hoàng quý phi, sau khi nàng ta được thánh sủng gần như sắp lên ngôi hậu, mặc dù không đến mức phải hành đại lễ, nhưng cũng phải hành lễ phức tạp hơn bình thường nhiều, mãi đến khi nghe hoàng quý phi nói: "Các vị muội muội bình thân đi." Mọi người mới thở phào trong lòng một cái.
Dưới hoàng quý phi không có quý phi, xếp dưới chính là Như phi chính nhị phẩm. Bạch Sở Viên vốn tính lạnh lùng, lúc này cũng không tỏ uy, khoát tay nói: "Bình thân."
Sau đó là Lệ chiêu nghi tòng nhị phẩm, Tĩnh tần và Uyển tần chính tam phẩm, những người này đều hành lễ bình thường là được, đến Nhã dung hoa, Lăng Hạ nói: "Nhã tiểu chủ không phải chủ một cung, gặp mặt nhau là được rồi."
Thủy Tiên biết trong cung, tần vị từ chính tam phẩm trở lên, mới tính là chủ một cung, nhưng không ngờ, Nhã dung hoa lại chỉ hơi được sủng ái hơn, vẫn chỉ là chính tứ phẩm, không cho người ta mặt mũi đến vậy.
Đương nhiên, Phó Thủy Tiên nàng chỉ là chính ngũ phẩm mà thôi, lại mới vào cung, tự mình phải cẩn thận, chuyện của người khác biết qua trong lòng là được rồi.
Gặp mặt như vậy xong, hoàng quý phi bắt đầu thông báo, vẫn chỉ nói mấy điều như "Phải chung sống hòa thuận, không thể đố kị khắc khẩu, làm cung tần thì phải biết coi trọng sức khỏe của mình, duy trì dòng dõi cho hoàng gia."…
Với thân phận của hoàng quý phi, lại đã tham dự toàn bộ quá trình tuyển tú, sẽ không kêu từng người ra gặp, nhưng luôn có người không nhẫn nhịn được, đợi nàng ta nói xong, Uyển tần hỏi ngay: "Không biết vị nào là Phó chiêu hoa?"
Thủy Tiên tiến lên một bước, hành lễ, trả lời: "Xin gặp Uyển tần."
Bùi Uyển Tú quan sát Phó Thủy Tiên một phen, trong lòng có cảm xúc khó tả, tuy nói dung nhan vị Phó chiêu hoa này quả thực không tầm thường, nhưng cũng thật sự vì mình đã già rồi, kém xa một tiểu cô nương trẻ trung mười mấy tuổi, màu da hồng hào, trông rất xinh xắn.
Nhưng Bùi Uyển Tú lại nói: "Vốn đã nghe nói trong tuyển tú lần này có một mỹ nhân hiếm gặp, chính là vị Phó chiêu hoa đây, bây giờ nhìn thấy quả nhiên không phải chỉ là hư danh."
Ba ngày sau, Thủy Tiên dậy từ lúc trời mờ sáng, Tú Minh hỏi xem mặc bộ y phục nào thì tốt, Thủy Tiên lại nói: "Lan Thu, ngươi cảm thấy hôm nay ta trang phục thế nào thì tốt?"
Lan Thu suy nghĩ một lát, mới trịnh trọng nói: "Lúc trước khi giúp tiểu chủ thu dọn đồ đạc, có nhìn thấy một chiếc váy gấm thêu hoa nhỏ màu nhạt, nô tỳ nghĩ là rất được, còn về kiểu tóc, hơi búi lên, vấn tóc trùng xuống là được."
"Tú Minh, còn không mau làm theo lời Lan Thu nói?" Tú Minh thưa vâng, lại không ngừng hành động trên tay, Thủy Tiên thì nhìn Lan Thu mỉm cười, "Rất hợp ý của ta. Lan Thu, mấy thứ này, ngươi đều xem giúp ta một chút, trong cung nếu chúng ta có thể luôn làm bạn, thật sự là một chuyện tốt."
Lan Thu cũng khá cảm động, bước tới vấn tóc cho Thủy Tiên, nghiêm túc nói: "Tiểu chủ không chê nô tỳ là được, nô tỳ cũng sẽ cố gắng hết sức."
Bởi vì sáng sớm Như phi đã qua nói chuyện với nàng, nói sức khỏe mình không được tốt, sẽ đến trễ một chút, Thủy Tiên là người mới vào cung, nên tôn trọng hoàng quý phi, kêu nàng tự đi trước, không cần đợi nàng ta.
Mà khi Thủy Tiên đến ngoài cửa Loan Ly điện của Diên Khang cung, đã có người tới trước, xinh đẹp kiều diễm, chính là người từng nói chuyện cùng lúc tuyển tú - Đổng Nguyệt Bình. Trong này cũng có một lí do, là vì nàng ta ở Nguyệt Minh các ngay Diên Khang cung, gần Loan Ly điện nhất.
Đổng Nguyệt Bình nhìn thấy Thủy Tiên, miễn cưỡng đành qua hành lễ, Thủy Tiên gật đầu, còn chưa nói "Mời Đổng mỹ nhân bình thân", Đổng Nguyệt Bình đã tự mình đứng thẳng dậy. Lan Thu cũng hơi không cam lòng, nhưng tiểu chủ bên cạnh lại hết sức bình thản, nàng đương nhiên cũng không tiện nói gì.
Dần dần, mọi người đến khá đông đủ rồi, Mạnh Vũ Yên đã mấy ngày không gặp nàng, hành lễ theo đúng phẩm cấp xong, mới vòng tay nói, "Tỷ tỷ ở cùng Như phi nương nương có tốt không?"
Thủy Tiên gật đầu, "Như phi rất tốt tính, không hề làm khó người khác. Nhưng còn muội, lát nữa thỉnh an hoàng quý phi xong, muội hãy tới cung của tỷ một chuyến, tỷ đã chuẩn bị vài thứ, đi lại trong hậu cung, dù sao muội cũng phải có sự chuẩn bị."
Cha Mạnh Vũ Yên không tham tiền không mưu mô, lần này tiến cung tuy đã dùng hết sức của cả nhà để chuẩn bị cho Vũ Yên, chung quy cũng không giàu có bằng phi tần khác, mới ngắn ngủi mấy ngày như vậy, đã có hạ nhân âm thầm trêu chọc, mặc dù Vũ Yên tốt tính, Thủy Tiên cũng nói rất uyển chuyển, nàng ấy vẫn đỏ mặt, thấp giọng nói: "Làm phiền tỷ tỷ phải lo lắng, nhưng những thứ này đều là nhà tỷ tỷ chuẩn bị cho tỷ tỷ, muội…"
Thủy Tiên chặn lại lời của nàng ấy, trấn an: "Về sau trong cung muội mới là người nhà của tỷ, phải chăm sóc lẫn nhau, nếu như nhận tỷ làm tỷ tỷ, thì đừng khách khí." Nói đến đây, sợ Vũ Yên đùn đẩy nữa, bèn tìm chuyện khác hỏi nàng ấy, "Nha đầu bên cạnh cũng khá tốt phải không? Vừa rồi nàng thấy chúng ta nói chuyện, đã lui về phía sau, đúng là rất thức thời."
"Ngân Nhi lớn hơn muội mấy tuổi, muội mới đến, yếu đuối, nàng lại rất lợi hại, giúp muội trông coi người bên dưới. Nàng nói lúc trước nàng làm việc ở Ngự thiện phòng, bây giờ được điều qua đây hầu hạ muội, đã rất thỏa mãn rồi."
Mạnh Vũ Yên nói tốt cho tỳ nữ của mình, Thủy Tiên nghe nàng ấy nói như vậy cũng yên tâm hơn nhiều, chỉ dặn dò: "Nhưng muội cũng không thể quá mềm yếu, dần dà kiểu gì cũng có tiểu nhân thấy muội dễ bắt nạt, mà muội cũng là người có cha mẹ cưng chiều nuôi lớn, sao lại để yên cho người ta giẫm đạp."
Thủy Tiên nói thẳng lời này ra, nhưng Mạnh Vũ Yên hiểu tất cả đều vì muốn tốt cho nàng ấy, lập tức gật đầu đồng ý, còn nói: "Về sau có thể thường được gặp tỷ tỷ, tỷ tỷ nhất định phải dạy thêm cho muội nhé."
Nói một hồi, cũng không thấy thời gian chờ đợi quá dài nữa, đợi các nương nương có địa vị cao trong cung lục tục đến rồi, Lý công công bên cạnh hoàng quý phi liền đi ra, mời mọi người vào, sau khi các chủ cung đều an tọa rồi, những tú nữ mới vừa vào cung như Thủy Tiên đều im lặng đứng đó.
Hoàng quý phi mặc cung trang màu vàng nhạt, bên trên thêu hình mẫu đơn lớn với màu sắc tươi sáng, trông rất đẹp đẽ quý giá, nhưng nàng ta lại có ánh mắt sâu thẳm, khuôn mặt như vầng trăng, bộ y phục này càng làm nổi bật vẻ cao quý của nàng ta. Lư Dĩnh Chi nhìn lướt qua một vòng, đang định nói, Lý công công ở ngoài cửa lại tâu: "Nhã dung hoa đến."
Thủy Tiên ngẩn người xong mới phản ứng được Nhã dung hoa này chính là tần phi mà hoàng thượng yêu thích, tự mình phong hiệu cho kia.
Các nương nương ngồi trên cao có người đưa mắt với nhau, chỉ nghe thấy một đợt tiếng bước chân nhẹ nhàng, Nhã dung hoa xinh đẹp với chiếc cằm nhọn và dáng người xinh xắn bước vào, cất tiếng lảnh lót như chim vàng anh: "Tần thiếp tới trễ, xin hoàng quý phi thứ tội."
Hoàng quý phi vẫn mỉm cười ấm áp, "Tới rồi thì mau ngồi đi, các vị muội muội vẫn đang chờ bái kiến ngươi đó."
Nhã dung hoa vẫn chưa nói gì, Uyển tần Bùi Uyển Tú bên cạnh đã cướp lời: "Nương nương, tần thiếp nghĩ đêm qua Nhã dung hoa thị tẩm, nên chắc hôm nay thân thể không thoải mái, vậy mới tới trễ, nhưng các vị muội muội trong cung đều tới bái kiến nương nương mà, nương nương nói như vậy, Nhã dung hoa sẽ thật sự không còn đất dung thân nữa mất."
Nhã dung hoa Hà Uyển Thanh nghe nàng ta nói như vậy, nhưng không châm chọc lại, mà tỏ vẻ như đã quen rồi, chỉ hành lễ với hoàng quý phi, rồi an tọa.
Hoàng quý phi biết rõ Uyển tần đang chọc ngoáy quan hệ giữa Hà Uyển Thanh và phi tần khác, cũng không nói gì, mà chỉ coi như không nghe thấy, ra hiệu cho Lăng Hạ có thể bắt đầu thỉnh an.
Lăng Hạ liền chỉ dạy cho các tú nữ mới đến hành lễ với các vị chủ tử, đầu tiên là hoàng quý phi, sau khi nàng ta được thánh sủng gần như sắp lên ngôi hậu, mặc dù không đến mức phải hành đại lễ, nhưng cũng phải hành lễ phức tạp hơn bình thường nhiều, mãi đến khi nghe hoàng quý phi nói: "Các vị muội muội bình thân đi." Mọi người mới thở phào trong lòng một cái.
Dưới hoàng quý phi không có quý phi, xếp dưới chính là Như phi chính nhị phẩm. Bạch Sở Viên vốn tính lạnh lùng, lúc này cũng không tỏ uy, khoát tay nói: "Bình thân."
Sau đó là Lệ chiêu nghi tòng nhị phẩm, Tĩnh tần và Uyển tần chính tam phẩm, những người này đều hành lễ bình thường là được, đến Nhã dung hoa, Lăng Hạ nói: "Nhã tiểu chủ không phải chủ một cung, gặp mặt nhau là được rồi."
Thủy Tiên biết trong cung, tần vị từ chính tam phẩm trở lên, mới tính là chủ một cung, nhưng không ngờ, Nhã dung hoa lại chỉ hơi được sủng ái hơn, vẫn chỉ là chính tứ phẩm, không cho người ta mặt mũi đến vậy.
Đương nhiên, Phó Thủy Tiên nàng chỉ là chính ngũ phẩm mà thôi, lại mới vào cung, tự mình phải cẩn thận, chuyện của người khác biết qua trong lòng là được rồi.
Gặp mặt như vậy xong, hoàng quý phi bắt đầu thông báo, vẫn chỉ nói mấy điều như "Phải chung sống hòa thuận, không thể đố kị khắc khẩu, làm cung tần thì phải biết coi trọng sức khỏe của mình, duy trì dòng dõi cho hoàng gia."…
Với thân phận của hoàng quý phi, lại đã tham dự toàn bộ quá trình tuyển tú, sẽ không kêu từng người ra gặp, nhưng luôn có người không nhẫn nhịn được, đợi nàng ta nói xong, Uyển tần hỏi ngay: "Không biết vị nào là Phó chiêu hoa?"
Thủy Tiên tiến lên một bước, hành lễ, trả lời: "Xin gặp Uyển tần."
Bùi Uyển Tú quan sát Phó Thủy Tiên một phen, trong lòng có cảm xúc khó tả, tuy nói dung nhan vị Phó chiêu hoa này quả thực không tầm thường, nhưng cũng thật sự vì mình đã già rồi, kém xa một tiểu cô nương trẻ trung mười mấy tuổi, màu da hồng hào, trông rất xinh xắn.
Nhưng Bùi Uyển Tú lại nói: "Vốn đã nghe nói trong tuyển tú lần này có một mỹ nhân hiếm gặp, chính là vị Phó chiêu hoa đây, bây giờ nhìn thấy quả nhiên không phải chỉ là hư danh."