Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 91
CHƯƠNG 91
Nếu như không biết tốt xấu.
Anh không ngại tiêu diệt cả nhà họ Triệu.
“Chúng ta đi thôi.” Bà cụ nhìn chằm chằm vào Vương Bác Thần.
Triệu Húc dừng lại, vừa muốn đứng dậy.
Vương Bác Thần lạnh lùng nói: “Vẫn chưa xong đâu.”
“Mày!”
Triệu Húc tức giận muốn phun máu, vẫn phải tiếp tục đánh mình.
Cuối cùng, một trăm cái tát đã được đánh xong.
Mặt Triệu Húc đã không còn hình dạng, sưng giống như là cái đầu heo, đã mất đi cảm giác, xanh xanh tím tím, tất cả đều là máu.
Ngay cả hít thở cũng trở nên đau đớn vô cùng.
Triệu Húc cúi thấp đầu, ánh mắt tàn nhẫn đến cực hạn.
Trở lại nhà họ Triệu, bà cụ Triệu âm trầm dặn dò: “Đợi ngày mai sau khi Triệu Thanh Hà ký hợp đồng xong rồi thì Hồng lập tức đến nhà trẻ hành động, bắt cái con nhỏ con của nó.”
Triệu Hồng độc ác nói: “Bà nội, bà yên tâm đi, cháu đã sắp xếp xong xuôi rồi.”
Sáng ngày hôm sau.
Vương Bác Thần đưa Dao Dao đi học.
Triệu Húc mang theo một gương mặt đầu heo đi ký hợp đồng với Triệu Thanh Hà.
Ký hợp đồng xong là đã đến mười một giờ, Triệu Húc kiểm tra nhiều lần, lập tức cho người đưa đến tập đoàn Triệu thị.
Triệu Húc mang theo vẻ mặt của tiểu nhân, cảm giác vô cùng ưu việt mà nói: “Triệu Thanh Hà, căn nhà của các người đã bị tôi bán đi rồi, ngày mai sẽ có người đến dọn, các người mau cút ra ngoài đi.”
Triệu Thanh Hà sửng sờ: “Anh có ý gì chứ?”
“Đương nhiên là bà nội lừa gạt các người rồi, ngu ngốc.”
Triệu Húc chỉ vào Triệu Thanh Hà, trong mắt đều là vẻ tàn độc: “Để bà nội và chúng tôi quỳ xuống, cô nghĩ là mình sẽ có cuộc sống thoải mái hả? Cô ở trong mắt của bà nội chỉ là một công cụ có thể vứt bỏ thôi, cô thật sự cho rằng bà ấy sẽ quan tâm sống chết của cô à?”
Triệu Thanh Hà giật mình nở một nụ cười tự giễu.
Mình còn ngu ngốc ôm lấy chút ảo tưởng cuối cùng với bà nội.
Mà bọn họ chưa bao giờ xem mình như là người thân.
Triệu Húc ác độc nói: “Triệu Thanh Hà, cô vẫn nên quan tâm đến con gái của cô đi, ha ha.”
Triệu Thanh Hà hoảng hốt, có một loại dự cảm không tốt: “Anh có ý gì?”
Triệu Húc đánh vào mặt Triệu Thanh Hà làm Triệu Thanh Hà té ngã dưới đất, còn hung ác đạp thêm mấy đạp, oán độc nói: “Tiện nhân, còn dám kêu tao quỳ xuống hả? Mày vẫn nên về thăm nhà một chút đi kìa, tao sẽ khiến cho con gái của mày chết trước mặt mày.”
Triệu Thanh Hà chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, cô chạy về nhà như điên.
Vương Bác Thần đang nấu cơm ở trong nhà.
Trần Ngọc đã đến công ty Hoa Nguyên, đó là công ty do chồng bà thành lập, vừa mới thu hồi lại, bà phải đến đó xem xem.
Lúc Trần Ngọc để lại Vương Bác Thần ở nhà làm cơm trưa, khi anh nhìn thấy bộ dạng này của Triệu Thanh Hà thì lập tức nổi giận.
Nếu như không biết tốt xấu.
Anh không ngại tiêu diệt cả nhà họ Triệu.
“Chúng ta đi thôi.” Bà cụ nhìn chằm chằm vào Vương Bác Thần.
Triệu Húc dừng lại, vừa muốn đứng dậy.
Vương Bác Thần lạnh lùng nói: “Vẫn chưa xong đâu.”
“Mày!”
Triệu Húc tức giận muốn phun máu, vẫn phải tiếp tục đánh mình.
Cuối cùng, một trăm cái tát đã được đánh xong.
Mặt Triệu Húc đã không còn hình dạng, sưng giống như là cái đầu heo, đã mất đi cảm giác, xanh xanh tím tím, tất cả đều là máu.
Ngay cả hít thở cũng trở nên đau đớn vô cùng.
Triệu Húc cúi thấp đầu, ánh mắt tàn nhẫn đến cực hạn.
Trở lại nhà họ Triệu, bà cụ Triệu âm trầm dặn dò: “Đợi ngày mai sau khi Triệu Thanh Hà ký hợp đồng xong rồi thì Hồng lập tức đến nhà trẻ hành động, bắt cái con nhỏ con của nó.”
Triệu Hồng độc ác nói: “Bà nội, bà yên tâm đi, cháu đã sắp xếp xong xuôi rồi.”
Sáng ngày hôm sau.
Vương Bác Thần đưa Dao Dao đi học.
Triệu Húc mang theo một gương mặt đầu heo đi ký hợp đồng với Triệu Thanh Hà.
Ký hợp đồng xong là đã đến mười một giờ, Triệu Húc kiểm tra nhiều lần, lập tức cho người đưa đến tập đoàn Triệu thị.
Triệu Húc mang theo vẻ mặt của tiểu nhân, cảm giác vô cùng ưu việt mà nói: “Triệu Thanh Hà, căn nhà của các người đã bị tôi bán đi rồi, ngày mai sẽ có người đến dọn, các người mau cút ra ngoài đi.”
Triệu Thanh Hà sửng sờ: “Anh có ý gì chứ?”
“Đương nhiên là bà nội lừa gạt các người rồi, ngu ngốc.”
Triệu Húc chỉ vào Triệu Thanh Hà, trong mắt đều là vẻ tàn độc: “Để bà nội và chúng tôi quỳ xuống, cô nghĩ là mình sẽ có cuộc sống thoải mái hả? Cô ở trong mắt của bà nội chỉ là một công cụ có thể vứt bỏ thôi, cô thật sự cho rằng bà ấy sẽ quan tâm sống chết của cô à?”
Triệu Thanh Hà giật mình nở một nụ cười tự giễu.
Mình còn ngu ngốc ôm lấy chút ảo tưởng cuối cùng với bà nội.
Mà bọn họ chưa bao giờ xem mình như là người thân.
Triệu Húc ác độc nói: “Triệu Thanh Hà, cô vẫn nên quan tâm đến con gái của cô đi, ha ha.”
Triệu Thanh Hà hoảng hốt, có một loại dự cảm không tốt: “Anh có ý gì?”
Triệu Húc đánh vào mặt Triệu Thanh Hà làm Triệu Thanh Hà té ngã dưới đất, còn hung ác đạp thêm mấy đạp, oán độc nói: “Tiện nhân, còn dám kêu tao quỳ xuống hả? Mày vẫn nên về thăm nhà một chút đi kìa, tao sẽ khiến cho con gái của mày chết trước mặt mày.”
Triệu Thanh Hà chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, cô chạy về nhà như điên.
Vương Bác Thần đang nấu cơm ở trong nhà.
Trần Ngọc đã đến công ty Hoa Nguyên, đó là công ty do chồng bà thành lập, vừa mới thu hồi lại, bà phải đến đó xem xem.
Lúc Trần Ngọc để lại Vương Bác Thần ở nhà làm cơm trưa, khi anh nhìn thấy bộ dạng này của Triệu Thanh Hà thì lập tức nổi giận.
Bình luận facebook