Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 148
CHƯƠNG 148
Vương Bác Thần vội vàng tìm một lý do, mỉm cười an ủi.
Sau này phải chú ý hơn, may là tiếng khóc của Dao Dao đánh thức mình, nếu không thì hậu quả khó mà lường được.
Triệu Thanh Hà không hỏi nữa, mà lại im lặng ôm lấy Vương Bác Thần, một bên mặt dán bên ngực trái anh.
Cô rất đau lòng.
Cô biết rằng anh rất khó chịu.
Vô cùng khó khăn.
Rất rất khổ.
Nhưng mà mặc kệ khổ như thế nào, khó khăn như thế nào, cô mãi mãi luôn đứng bên cạnh anh.
Tất cả những khổ đau, cô nguyện ý gánh vác cùng với anh.
Một người gánh vác, gọi là gánh vác.
Hai người gánh vác, đó gọi là nhà.
Trong mười mấy ngày nay, Triệu Thanh Hà vẫn luôn bận bịu chuyện ở công ty.
Vương Bác Thần đưa đón Dao Dao, nhận Phương Viên làm em gái mình.
“Triệu tổng, xảy ra chuyện lớn rồi, các nhà sản xuất không cung cấp nguyên liệu nữa.”
Triệu Thanh Hà vừa mới đến công ty chưa tới nửa tiếng đồng hồ thì thư ký đã gọi điện thoại tới, giọng điệu lo lắng.
“Cái gì, có chuyện gì xảy ra vậy, nói rõ một chút đi.”
Triệu Thanh Hà gấp gáp, công ty Hoa Nguyên của cô vừa nhận thầu một tòa nhà ở thành phố mới.
Bởi vì các dự án khác đều đã bị nhà họ Lý và nhà họ Triệu cướp đi, ngay cả tứ đại gia tộc cũng không có bao nhiêu dự án.
Dựa vào năng lực hiện tại của công ty Hoa Nguyên, có thể nhận thầu một tòa nhà là đã tốt lắm rồi.
Nhưng mà bây giờ bên phía công ty kia lại cắt đứt nguồn cung cấp nguyên vật liệu, chuyện này như là trực tiếp bóp lấy yết hầu công ty Hoa Nguyên.
Triệu Thanh Hà vô cùng rối rắm, gia đình có thể xoay chuyển được hay không đều phụ thuộc vào tòa nhà này, hơn nữa, tiền nhận thầu đều là do nhà họ Hồ đầu tư.
“Công ty bên kia nói là nhà họ Lý cho ra cái giá gấp ba, mua đứt tất cả nguồn cung cấp nguyên liệu…”
“Chờ một chút, để tôi đi qua đó xem xem.”
Triệu Thanh Hà gấp đến độ như kiến bò trên chảo nóng, gia đình mình có thể xoay chuyển được hay không thì phải trông cậy vào tòa nhà này.
Bây giờ nguyên vật liệu đã bị nhà họ Lý mua đứt rồi, nếu như tòa nhà này không thể được xây dựng, vậy thì tiền đầu tư sẽ đổ sông đổ biển.
“Thanh Hà, sao vậy, để anh đưa em đi.”
Vương Bác Thần nhíu mày.
Nhà họ Lý không nhịn được nữa rồi, ra tay với công ty Hoa Nguyên hả?
Tôi không tìm các người, các người lại tự mình đưa đến cửa.
“Ừm.”
Triệu Thanh Hà vội vàng dẫn Vương Bác Thần chạy tới công ty.
Vương Bác Thần vội vàng tìm một lý do, mỉm cười an ủi.
Sau này phải chú ý hơn, may là tiếng khóc của Dao Dao đánh thức mình, nếu không thì hậu quả khó mà lường được.
Triệu Thanh Hà không hỏi nữa, mà lại im lặng ôm lấy Vương Bác Thần, một bên mặt dán bên ngực trái anh.
Cô rất đau lòng.
Cô biết rằng anh rất khó chịu.
Vô cùng khó khăn.
Rất rất khổ.
Nhưng mà mặc kệ khổ như thế nào, khó khăn như thế nào, cô mãi mãi luôn đứng bên cạnh anh.
Tất cả những khổ đau, cô nguyện ý gánh vác cùng với anh.
Một người gánh vác, gọi là gánh vác.
Hai người gánh vác, đó gọi là nhà.
Trong mười mấy ngày nay, Triệu Thanh Hà vẫn luôn bận bịu chuyện ở công ty.
Vương Bác Thần đưa đón Dao Dao, nhận Phương Viên làm em gái mình.
“Triệu tổng, xảy ra chuyện lớn rồi, các nhà sản xuất không cung cấp nguyên liệu nữa.”
Triệu Thanh Hà vừa mới đến công ty chưa tới nửa tiếng đồng hồ thì thư ký đã gọi điện thoại tới, giọng điệu lo lắng.
“Cái gì, có chuyện gì xảy ra vậy, nói rõ một chút đi.”
Triệu Thanh Hà gấp gáp, công ty Hoa Nguyên của cô vừa nhận thầu một tòa nhà ở thành phố mới.
Bởi vì các dự án khác đều đã bị nhà họ Lý và nhà họ Triệu cướp đi, ngay cả tứ đại gia tộc cũng không có bao nhiêu dự án.
Dựa vào năng lực hiện tại của công ty Hoa Nguyên, có thể nhận thầu một tòa nhà là đã tốt lắm rồi.
Nhưng mà bây giờ bên phía công ty kia lại cắt đứt nguồn cung cấp nguyên vật liệu, chuyện này như là trực tiếp bóp lấy yết hầu công ty Hoa Nguyên.
Triệu Thanh Hà vô cùng rối rắm, gia đình có thể xoay chuyển được hay không đều phụ thuộc vào tòa nhà này, hơn nữa, tiền nhận thầu đều là do nhà họ Hồ đầu tư.
“Công ty bên kia nói là nhà họ Lý cho ra cái giá gấp ba, mua đứt tất cả nguồn cung cấp nguyên liệu…”
“Chờ một chút, để tôi đi qua đó xem xem.”
Triệu Thanh Hà gấp đến độ như kiến bò trên chảo nóng, gia đình mình có thể xoay chuyển được hay không thì phải trông cậy vào tòa nhà này.
Bây giờ nguyên vật liệu đã bị nhà họ Lý mua đứt rồi, nếu như tòa nhà này không thể được xây dựng, vậy thì tiền đầu tư sẽ đổ sông đổ biển.
“Thanh Hà, sao vậy, để anh đưa em đi.”
Vương Bác Thần nhíu mày.
Nhà họ Lý không nhịn được nữa rồi, ra tay với công ty Hoa Nguyên hả?
Tôi không tìm các người, các người lại tự mình đưa đến cửa.
“Ừm.”
Triệu Thanh Hà vội vàng dẫn Vương Bác Thần chạy tới công ty.
Bình luận facebook