Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 206
CHƯƠNG 206
“Anh Vương, tôi nhìn làm hết lưới phòng hộ, nhưng không biết chuyện gì, lúc tôi đến xem, lưới phòng hộ chỗ đó không thấy nữa.”
Tháng chạp trời đông giá rét, lão Ngũ vội đến đổ cả mồ hôi: “Anh Vương, tôi đã hỏi rồi, không ai biết lưới phòng hộ đó lúc nào không còn nữa, vừa rồi đều đang nghỉ trưa, không ai biết Bạch Kiến Thiết chạy lên đó làm gì.”
Vương Bác Thần càng tin tưởng suy đoán của mình, chuyện này có mờ ám!
Nhưng anh chưa nói ra, từ từ gật đầu, nói: “Hà, đừng lo lắng, chuyện này sẽ điều tra rõ ràng.”
Triệu Thanh Hà nắm chặt lấy tay Vương Bác Thần, sắc mặt tái nhợt: “Bác Thần, nên làm sao đây, xảy ra án mạng rồi, có người chết rồi.”
“Có anh ở đây, không sao.”
Vương Bác Thần thấp giọng nói vài câu bên tai Triệu Thanh Hà.
Triệu Thanh Hà sững sờ, lập tức không còn hoảng loạn vậy nữa, thở phào như trút bỏ gánh nặng.
Nhưng dù sao cũng xảy ra mạng người.
Vương Bác Thần vốn muốn để Triệu Thanh Hà và Lan Tầm vào trước, nhưng ngoài ý muốn là Triệu Thanh Hà lại chủ động đứng ra, đi về phía ký giả.
“Bác Thần, có chuyện chúng ta cùng gánh, chỉ cần chúng ta trong sạch, đừng hòng ai muốn hãm hại chúng ta.”
“Chúng tôi sẽ không trả thiếu một đồng tiền bồi thường, cũng sẽ không trốn tránh trách nhiệm mà công ty Hoa Nguyên của chúng tôi phải chịu. Ngoài ra, đợi đến khi cảnh sát đến thì sẽ tra ra rõ ràng chính xác chuyện gì đã xảy ra.”
Lúc này, Triệu Thanh Hà giống như một nữ chiến binh, đối mặt với tên phóng viên gian xảo, mặc dù trong lòng sợ hãi nhưng cô vẫn không trốn tránh.
Nhìn thấy cảnh này, khóe mắt Vương Bác Thần hơi nóng lên.
Triệu Thanh Hà đang thương anh.
Có một người vợ như vậy thì còn đòi hỏi gì hơn nữa chứ!
Ngay lúc này, cảnh sát đến, lập tức kiểm soát hiện trường, đồng thời chặn nhóm phóng viên ở bên ngoài.
Vương Bác Thần với Triệu Thanh Hà hợp tác điều tra.
Sau khi giải quyết xong chuyện ở hiện trường, cảnh sát cho người gọi người nhà, có một số việc cần người nhà phải ra mặt.
“Chị Thanh Hà, anh rể, hai người nhìn xem, trên mạng mọi người đang bàn luận chuyện này.”
Lan Tầm hoảng sợ nói, suýt chút nữa làm rơi điện thoại xuống đất.
Vương Bác Thần nghe vậy liền nhíu chặt lông mày.
Vấn đề này đang được thảo luận trên khắp các diễn đàn mạng, lượt xem bài đăng được theo dõi nhiều nhất đã vượt qua con số 8 triệu, hơn nữa vẫn đang tiếp tục tăng nhanh.
Còn chưa đầy nửa giờ!
Điều này càng trở nên kỳ lạ hơn.
Là nhà họ Triệu hay nhà họ Lý?
“Chủ thầu khoán lòng dạ độc ác, bớt xén nguyên vật liệu khiến công nhân ngã lầu!!”
“Công ty Hoa Nguyên thành phố Hà Châu, công nhân ngã lầu, vấn đề an toàn công trình nghiêm trọng !!”
“Công nhân ngã lầu, chủ tịch công ty Hoa Nguyên cho người chặn phóng viên!!”
“Anh Vương, tôi nhìn làm hết lưới phòng hộ, nhưng không biết chuyện gì, lúc tôi đến xem, lưới phòng hộ chỗ đó không thấy nữa.”
Tháng chạp trời đông giá rét, lão Ngũ vội đến đổ cả mồ hôi: “Anh Vương, tôi đã hỏi rồi, không ai biết lưới phòng hộ đó lúc nào không còn nữa, vừa rồi đều đang nghỉ trưa, không ai biết Bạch Kiến Thiết chạy lên đó làm gì.”
Vương Bác Thần càng tin tưởng suy đoán của mình, chuyện này có mờ ám!
Nhưng anh chưa nói ra, từ từ gật đầu, nói: “Hà, đừng lo lắng, chuyện này sẽ điều tra rõ ràng.”
Triệu Thanh Hà nắm chặt lấy tay Vương Bác Thần, sắc mặt tái nhợt: “Bác Thần, nên làm sao đây, xảy ra án mạng rồi, có người chết rồi.”
“Có anh ở đây, không sao.”
Vương Bác Thần thấp giọng nói vài câu bên tai Triệu Thanh Hà.
Triệu Thanh Hà sững sờ, lập tức không còn hoảng loạn vậy nữa, thở phào như trút bỏ gánh nặng.
Nhưng dù sao cũng xảy ra mạng người.
Vương Bác Thần vốn muốn để Triệu Thanh Hà và Lan Tầm vào trước, nhưng ngoài ý muốn là Triệu Thanh Hà lại chủ động đứng ra, đi về phía ký giả.
“Bác Thần, có chuyện chúng ta cùng gánh, chỉ cần chúng ta trong sạch, đừng hòng ai muốn hãm hại chúng ta.”
“Chúng tôi sẽ không trả thiếu một đồng tiền bồi thường, cũng sẽ không trốn tránh trách nhiệm mà công ty Hoa Nguyên của chúng tôi phải chịu. Ngoài ra, đợi đến khi cảnh sát đến thì sẽ tra ra rõ ràng chính xác chuyện gì đã xảy ra.”
Lúc này, Triệu Thanh Hà giống như một nữ chiến binh, đối mặt với tên phóng viên gian xảo, mặc dù trong lòng sợ hãi nhưng cô vẫn không trốn tránh.
Nhìn thấy cảnh này, khóe mắt Vương Bác Thần hơi nóng lên.
Triệu Thanh Hà đang thương anh.
Có một người vợ như vậy thì còn đòi hỏi gì hơn nữa chứ!
Ngay lúc này, cảnh sát đến, lập tức kiểm soát hiện trường, đồng thời chặn nhóm phóng viên ở bên ngoài.
Vương Bác Thần với Triệu Thanh Hà hợp tác điều tra.
Sau khi giải quyết xong chuyện ở hiện trường, cảnh sát cho người gọi người nhà, có một số việc cần người nhà phải ra mặt.
“Chị Thanh Hà, anh rể, hai người nhìn xem, trên mạng mọi người đang bàn luận chuyện này.”
Lan Tầm hoảng sợ nói, suýt chút nữa làm rơi điện thoại xuống đất.
Vương Bác Thần nghe vậy liền nhíu chặt lông mày.
Vấn đề này đang được thảo luận trên khắp các diễn đàn mạng, lượt xem bài đăng được theo dõi nhiều nhất đã vượt qua con số 8 triệu, hơn nữa vẫn đang tiếp tục tăng nhanh.
Còn chưa đầy nửa giờ!
Điều này càng trở nên kỳ lạ hơn.
Là nhà họ Triệu hay nhà họ Lý?
“Chủ thầu khoán lòng dạ độc ác, bớt xén nguyên vật liệu khiến công nhân ngã lầu!!”
“Công ty Hoa Nguyên thành phố Hà Châu, công nhân ngã lầu, vấn đề an toàn công trình nghiêm trọng !!”
“Công nhân ngã lầu, chủ tịch công ty Hoa Nguyên cho người chặn phóng viên!!”
Bình luận facebook