Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 248
CHƯƠNG 248
Đau đớn!
Đám người nghiêm chỉnh đăng ký xong, cũng luôn miệng cam đoan sẽ giữ mồm giữ miệng, không nói cho bất cứ ai.
“Được rồi, giải tán cả đi.”
Canh Phong phất tay.
Sau đó nhìn sang phía nhà họ Lý.
Nhà họ Lý, các người sẵn sàng đón nhận lửa giận của Thần chủ chưa?
Chờ các người biết anh Vương chính là Thần chủ thì chắc biểu cảm phong phú lắm nhỉ?
Một đám ngu xuẩn!
“Bác Thần, có phải anh giấu em chuyện gì không?”
Triệu Thanh Hà dừng bước, nghiêm túc nhìn Vương Bác Thần.
“Sao cơ?”
Vương Bác Thần sửng sốt, chẳng lẽ Triệu Thanh Hà biết thân thế thực sự của anh rồi?
Cũng tốt, để cô ấy biết cũng có thể chuẩn bị tâm lý.
Ngay khi anh đang định tiết lộ thân phận, Triệu Thanh Hà lại nói: “Trước kia anh từng làm hộ vệ cho Thần chủ à?”
“Hả?”
Vương Bác Thần ngây ngẩn cả người. Anh làm hộ vệ cho anh á?
Triệu Thanh Hà nghiêm trang nói tiếp: “Anh đừng gạt em, em biết cả rồi.”
Vương Bác Thần dở khóc dở cười. Cái gì mà em biết cả rồi? Em biết chuyện anh còn phải làm hộ vệ cho anh à?
Anh cười tủm tỉm định giải thích. Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Triệu Thanh Hà lại nói với thần bí vẻ thần bí: “Em không ngốc, sao có thể không đoán ra chứ? Chỉ có hộ vệ của Thần chủ mới có cơ hội đỡ đạn cho Thần chủ, hơn nữa cũng chỉ có hộ vệ của Thần chủ mới có thể quan hệ tốt như vậy với Canh Phong và Tư Lam thôi. Nếu không anh phải giải thích việc tư lệnh David khách sáo với anh như vậy thế nào đây?”
Triệu Thanh Hà cảm thấy mình đã đoán đúng, còn nói tiếp: “Anh xuất ngũ là vì đỡ đạn bị thương, sau đó không thể tiếp tục tham gia quân ngũ, đúng không? Anh nói thật cho em đi, có phải bây giờ vẫn còn bị ảnh hưởng không?”
“Thanh Hà, em nghe anh nói…”
Vương Bác Thần vừa định nói, Triệu Thanh Hà đã vươn tay che miệng anh.
Hai mắt Triệu Thanh Hà rưng rưng lệ, xót xa nói: “Bác Thần, em biết anh quật cường, nhất định muốn lật đổ nhà họ Lý nên mới tìm cơ hội đỡ đạn cho Thần chủ. Hơn nữa anh là hộ vệ của Thần chủ, Thần chủ áy náy trong lòng nên mới tốt với anh như vậy. Nhất định là Thần chủ coi anh như cháu trai trong nhà.”
Cháu trai?
Từ từ.
Ai nói Thần chủ là một ông già thế?
Vương Bác Thần khóc dở mếu dở. Nhưng anh hiểu, cho dù anh nói thế nào thì Triệu Thanh Hà cũng sẽ không tin anh chính là Thần chủ.
Dù sao trong mắt mọi người, muốn đạt tới vị trí của Thần chủ chỉ bằng bốn năm ngắn ngủi là chuyện mơ mộng hão huyền.
Đau đớn!
Đám người nghiêm chỉnh đăng ký xong, cũng luôn miệng cam đoan sẽ giữ mồm giữ miệng, không nói cho bất cứ ai.
“Được rồi, giải tán cả đi.”
Canh Phong phất tay.
Sau đó nhìn sang phía nhà họ Lý.
Nhà họ Lý, các người sẵn sàng đón nhận lửa giận của Thần chủ chưa?
Chờ các người biết anh Vương chính là Thần chủ thì chắc biểu cảm phong phú lắm nhỉ?
Một đám ngu xuẩn!
“Bác Thần, có phải anh giấu em chuyện gì không?”
Triệu Thanh Hà dừng bước, nghiêm túc nhìn Vương Bác Thần.
“Sao cơ?”
Vương Bác Thần sửng sốt, chẳng lẽ Triệu Thanh Hà biết thân thế thực sự của anh rồi?
Cũng tốt, để cô ấy biết cũng có thể chuẩn bị tâm lý.
Ngay khi anh đang định tiết lộ thân phận, Triệu Thanh Hà lại nói: “Trước kia anh từng làm hộ vệ cho Thần chủ à?”
“Hả?”
Vương Bác Thần ngây ngẩn cả người. Anh làm hộ vệ cho anh á?
Triệu Thanh Hà nghiêm trang nói tiếp: “Anh đừng gạt em, em biết cả rồi.”
Vương Bác Thần dở khóc dở cười. Cái gì mà em biết cả rồi? Em biết chuyện anh còn phải làm hộ vệ cho anh à?
Anh cười tủm tỉm định giải thích. Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Triệu Thanh Hà lại nói với thần bí vẻ thần bí: “Em không ngốc, sao có thể không đoán ra chứ? Chỉ có hộ vệ của Thần chủ mới có cơ hội đỡ đạn cho Thần chủ, hơn nữa cũng chỉ có hộ vệ của Thần chủ mới có thể quan hệ tốt như vậy với Canh Phong và Tư Lam thôi. Nếu không anh phải giải thích việc tư lệnh David khách sáo với anh như vậy thế nào đây?”
Triệu Thanh Hà cảm thấy mình đã đoán đúng, còn nói tiếp: “Anh xuất ngũ là vì đỡ đạn bị thương, sau đó không thể tiếp tục tham gia quân ngũ, đúng không? Anh nói thật cho em đi, có phải bây giờ vẫn còn bị ảnh hưởng không?”
“Thanh Hà, em nghe anh nói…”
Vương Bác Thần vừa định nói, Triệu Thanh Hà đã vươn tay che miệng anh.
Hai mắt Triệu Thanh Hà rưng rưng lệ, xót xa nói: “Bác Thần, em biết anh quật cường, nhất định muốn lật đổ nhà họ Lý nên mới tìm cơ hội đỡ đạn cho Thần chủ. Hơn nữa anh là hộ vệ của Thần chủ, Thần chủ áy náy trong lòng nên mới tốt với anh như vậy. Nhất định là Thần chủ coi anh như cháu trai trong nhà.”
Cháu trai?
Từ từ.
Ai nói Thần chủ là một ông già thế?
Vương Bác Thần khóc dở mếu dở. Nhưng anh hiểu, cho dù anh nói thế nào thì Triệu Thanh Hà cũng sẽ không tin anh chính là Thần chủ.
Dù sao trong mắt mọi người, muốn đạt tới vị trí của Thần chủ chỉ bằng bốn năm ngắn ngủi là chuyện mơ mộng hão huyền.
Bình luận facebook