Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 289
CHƯƠNG 289
Vương Bác Thần mỉm cười, định đi mua xe.
Triệu Thanh Hà đi làm tan làm đều phải chen chúc trên tàu điện ngầm, điều này đã khiến anh rất đau lòng.
Hơn nữa, các bà bác ở tiểu khu cứ mỉa mai ba mẹ vợ, ngay cả một chiếc xe cũng không mua nổi, khiến cho ba mẹ vợ mấy ngày đều không vui, không ra ngoài luôn.
Vương Bác Thần đi tới một cửa hàng 4S của BMW, anh đắn đo, nếu mua chiếc quá đắt, với tính cách của Thanh Hà chắc chắn sẽ không nhận.
Mua một chiếc BMW 1.2 – 1.5 tỷ, Thanh Hà cho dù có hỏi, anh cũng dễ kiếm cớ.
“Thưa anh, xin hỏi anh là muốn mua xe sao?”
Một nữ nhân viên bán hàng lập tức đi tới, mỉm cười hỏi.
“Ừm, tôi xem thử trước.”
Vương Bác Thần thờ ơ nói.
Vừa nghe lời này, nhân viên bán hàng tên Hạ Liễu lập tức không có hứng thú nữa, loại người bình thường nói xem thử thì đều là đồ nghèo không có mấy đồng, chỉ tới xem.
Hơn nữa người này ăn mặc bình thường, nhìn thế nào cũng không giống là người có tiền. Trên giày còn dính một ít nước bùn, nhìn một cái là biết người nghèo.
Cô ta lập tức lạnh nhạt nói: “Vậy anh xem đi, đừng sờ lung tung, nếu xảy ra vấn đề, anh không đền nổi đâu, mỗi một chiếc xe của chúng tôi, phí bảo dưỡng đều rất đắt.” Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Vương Bác Thần chợt sững người, loại người này anh thấy nhiều rồi nên không quan tâm.
Anh chỉ vào một chiếc xe màu đỏ rồi hỏi: “Chiếc đó bao nhiêu tiền?”
Hạ Liễu không kiên nhẫn mà nói: “Đó là chiếc BMW X5, rất đắt, có hỏi anh cũng không mua nổi. Tôi vẫn là kiến nghị anh, đi mua chiếc vài trăm triệu thôi, không có nhiều tiền thì đừng hỏi người khác ra vẻ, đừng có ngay cả phí bảo dưỡng cũng không bỏ ra được… Ông chủ Liêu, anh đến rồi.”
Hạ Liễu cũng lười quan tâm, bởi vì lại có một cặp vợ chồng đi vào, trên cổ của người đàn ông đeo dây chuyền vàng lớn, người phụ nữ cả người mặc đồ hiệu, trong tay cầm túi LV, nhìn một cái là biết người giàu.
Mắt của cô ta bỗng nhiên sáng lên, thuận tay vẫy gọi một thực tập sinh: “Tiểu Khổng, cô qua đây tiếp người này.”
Sau đó trực tiếp bỏ lại Vương Bác Thần không quan tâm, nở nụ cười rạng rỡ đi tới chỗ cặp vợ chồng đó, vẻ mặt rất nịnh nọt. Thái độ đối đãi với Vương Bác Thần hoàn toàn tương phản.
Vương Bác Thần hơi nhíu mày, nhưng cũng không nói gì cả.
Lúc này, một cô gái khoảng 20 tuổi vội vàng chạy tới, có hơi lo lắng nói: “Chào anh, tôi tên Khổng Nguyệt Nhi, xin hỏi anh là muốn mua chiếc xe như nào?”
“Tôi xem thử trước.”
Vương Bác Thần vẫn đáp như vậy.
“Ồ, vậy tôi giới thiệu cho anh một chút, xin hỏi anh là mua cho mình chạy sao? Chiếc xe mà đang anh xem là chiếc BMW X5, giá là gần 2.1 tỷ…”
Khổng Nguyệt Nhi lo lắng báo giá, nhìn ra được cô ta chuẩn bị rất đầy đủ.
Nhưng cô ta chỉ là thực tập sinh, đi theo Hạ Liễu được một tháng rồi nhưng chưa bán được một chiếc nào cả, các đơn ngon đều bị Hạ Liễu cướp mất, cô ta cũng không nói gì.
Bây giờ đi cùng Vương Bác Thần xem xe, tuy không biết anh có mua hay không, nhưng cô ta vẫn rất hết mình.
Vương Bác Thần mỉm cười, định đi mua xe.
Triệu Thanh Hà đi làm tan làm đều phải chen chúc trên tàu điện ngầm, điều này đã khiến anh rất đau lòng.
Hơn nữa, các bà bác ở tiểu khu cứ mỉa mai ba mẹ vợ, ngay cả một chiếc xe cũng không mua nổi, khiến cho ba mẹ vợ mấy ngày đều không vui, không ra ngoài luôn.
Vương Bác Thần đi tới một cửa hàng 4S của BMW, anh đắn đo, nếu mua chiếc quá đắt, với tính cách của Thanh Hà chắc chắn sẽ không nhận.
Mua một chiếc BMW 1.2 – 1.5 tỷ, Thanh Hà cho dù có hỏi, anh cũng dễ kiếm cớ.
“Thưa anh, xin hỏi anh là muốn mua xe sao?”
Một nữ nhân viên bán hàng lập tức đi tới, mỉm cười hỏi.
“Ừm, tôi xem thử trước.”
Vương Bác Thần thờ ơ nói.
Vừa nghe lời này, nhân viên bán hàng tên Hạ Liễu lập tức không có hứng thú nữa, loại người bình thường nói xem thử thì đều là đồ nghèo không có mấy đồng, chỉ tới xem.
Hơn nữa người này ăn mặc bình thường, nhìn thế nào cũng không giống là người có tiền. Trên giày còn dính một ít nước bùn, nhìn một cái là biết người nghèo.
Cô ta lập tức lạnh nhạt nói: “Vậy anh xem đi, đừng sờ lung tung, nếu xảy ra vấn đề, anh không đền nổi đâu, mỗi một chiếc xe của chúng tôi, phí bảo dưỡng đều rất đắt.” Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Vương Bác Thần chợt sững người, loại người này anh thấy nhiều rồi nên không quan tâm.
Anh chỉ vào một chiếc xe màu đỏ rồi hỏi: “Chiếc đó bao nhiêu tiền?”
Hạ Liễu không kiên nhẫn mà nói: “Đó là chiếc BMW X5, rất đắt, có hỏi anh cũng không mua nổi. Tôi vẫn là kiến nghị anh, đi mua chiếc vài trăm triệu thôi, không có nhiều tiền thì đừng hỏi người khác ra vẻ, đừng có ngay cả phí bảo dưỡng cũng không bỏ ra được… Ông chủ Liêu, anh đến rồi.”
Hạ Liễu cũng lười quan tâm, bởi vì lại có một cặp vợ chồng đi vào, trên cổ của người đàn ông đeo dây chuyền vàng lớn, người phụ nữ cả người mặc đồ hiệu, trong tay cầm túi LV, nhìn một cái là biết người giàu.
Mắt của cô ta bỗng nhiên sáng lên, thuận tay vẫy gọi một thực tập sinh: “Tiểu Khổng, cô qua đây tiếp người này.”
Sau đó trực tiếp bỏ lại Vương Bác Thần không quan tâm, nở nụ cười rạng rỡ đi tới chỗ cặp vợ chồng đó, vẻ mặt rất nịnh nọt. Thái độ đối đãi với Vương Bác Thần hoàn toàn tương phản.
Vương Bác Thần hơi nhíu mày, nhưng cũng không nói gì cả.
Lúc này, một cô gái khoảng 20 tuổi vội vàng chạy tới, có hơi lo lắng nói: “Chào anh, tôi tên Khổng Nguyệt Nhi, xin hỏi anh là muốn mua chiếc xe như nào?”
“Tôi xem thử trước.”
Vương Bác Thần vẫn đáp như vậy.
“Ồ, vậy tôi giới thiệu cho anh một chút, xin hỏi anh là mua cho mình chạy sao? Chiếc xe mà đang anh xem là chiếc BMW X5, giá là gần 2.1 tỷ…”
Khổng Nguyệt Nhi lo lắng báo giá, nhìn ra được cô ta chuẩn bị rất đầy đủ.
Nhưng cô ta chỉ là thực tập sinh, đi theo Hạ Liễu được một tháng rồi nhưng chưa bán được một chiếc nào cả, các đơn ngon đều bị Hạ Liễu cướp mất, cô ta cũng không nói gì.
Bây giờ đi cùng Vương Bác Thần xem xe, tuy không biết anh có mua hay không, nhưng cô ta vẫn rất hết mình.
Bình luận facebook