-
Chương 971-975
Chương 971 Kỷ lục vạn năm (2)
Vào lúc này, tất cả mọi người đều nín thở, gắt gao nhìn chằm chằm con số trên màn hình, ngay cả thở mạnh cũng không dám.
Bởi vì Long Thần, rất có khả năng trở thành người đầu tiên trong một vạn năm qua thành công viết danh tự của mình lên trên tượng đài Thiên Kiếp!
Đây là thành tựu mà vô số tiền bối kinh tài tuyệt diễm cũng chưa từng đạt tới!
Gần như có thể đoán được, nếu như Long Thần thật sự có thể ghi danh vào trên tượng đài Thiên Kiếp thì chắc chắn sẽ lưu danh vạn cổ!
Và tất cả mọi người, đang chứng kiến khoảnh khắc vĩ đại này bằng chính đôi mắt của mình, cũng cùng có vinh dự, may mắn làm sao?
Nhất là cả đám người đến từ Long tộc, càng là mọi người xiết chặt nắm đấm lại, trên mặt của tất cả đều đầy vẻ kích động, chờ mong thời khắc vinh quang này sẽ đến!
Ngay cả chuyện mà tông chủ của bát đại tiên môn cũng chưa từng làm được, Long Thần lại sắp làm được, từ sau ngày hôm nay, tên tuổi của Long Thần sẽ vang vọng toàn bộ Tu Chân giới! Mà Long tộc cũng đủ để đạt tới tình trạng sánh vai cùng với bát đại tiên môn!
Tuy nhiên, ở bên trong ánh mắt của rất nhiều người:
Ầm!
Một thân ảnh từ bên trong Thiên Kiếp thần tháp bị đẩy lùi ra ngoài!
"Ai!"
Tất cả người ở nơi này, sau khi trải qua một lúc yên tĩnh, thì có một tiếng thở dài vang lên, những thế lực đối lập với Long tộc kia thì thi nhau thở phào nhẹ nhõm.
Đám người Long tộc kia thì trên mặt của mỗi người càng là hiện ra vẻ chán nản.
"Long Thần! Thành tích cuối cùng, 700 tầng!"
Sau khi người chủ trì tuyên bố thành tích của Long Thần ra thì ngay lập tức mọi người lại thi nhau thở dài một lần nữa.
Vốn là cái thành tích này đã đủ để treo những thiên tài khác lên đánh, thậm chí có thể nói đã là thành tích tốt nhất ở một vạn năm qua!
Thế nhưng là còn kém một chút nữa, còn kém một chút xíu nữa là có thể ghi danh lên trên tượng đài Thiên Kiếp a!
Đáng tiếc!
Thật là đáng tiếc!
Ngay cả Long Thần sau khi hạ xuống trên mắt đất cũng không thể không lắc đầu thở dài một lúc, trên gương mặt không có chút rung động nào lại hiện ra vẻ vô cùng thất vọng.
Vẻn vẹn chỉ có kém một tầng nữa thôi a!
Chỉ cần hắn có thể leo lên được một tầng nữa, thì có thể lưu lại tên của mình trên tượng đài Thiên Kiếp, lưu danh vạn cổ, vinh quang gia thân!
Đây là chuyện mà có bao nhiêu thiên tài tu chân đều tha thiết mơ ước có thể làm được a!
Đáng tiếc, tất cả những thứ này, cuối cùng lại hóa thành bọt nước!
Điều này giống như kỳ thi tuyển sinh đại học trên Trái Đất, thành tích của Long Thần, chỉ bị kẹt trong điểm số kém hơn một chút nho nhỏ!
Nhiều hơn một chút thì có thể thi lên đại học, kém một chút điểm thì chỉ có thể thi rớt.
"Ai! Long Thần có lẽ là tồn tại có hi vọng nhất ghi danh trên tượng đài Thiên Kiếp, bây giờ ngay cả hắn cũng thất bại, những người khác thì chỉ sợ càng không có hy vọng đi?"
"Đúng vậy! Thành tích lần trước của Long Thần chính là thành tích tốt nhất ở bên trong các thiên kiêu! Đáng tiếc, cuối cùng vẫn không thể phá vỡ kỷ lục vạn năm qua! Mấy đại thiên kiêu khác đoán chừng cũng không được!"
"Cái này cũng khó mà nói! Ta nhớ được khảo hạch thần tháp lần trước, Lạc Huyền băng kia xếp hạng thứ hai so với Long Thần cũng không kém bao nhiêu! Còn có Tuyệt Vô Địch kia ở bên trong thập đại thiên kiêu lần trước, thế nhưng là một vị có tuổi tác nhỏ nhất, chỉ nói về tiềm lực mà nói cũng chưa chắc sẽ thua Long Thần, Lạc Huyền Băng!"
"Có đạo lý! Để cho chúng ta rửa mắt mà đợi đi! Nếu ngay cả hai vị kia đều không thể đánh vỡ kỷ lục vạn năm, thì đó mới chính là hoàn toàn không được!"
...
Ở bên trong tiếng bàn tán sôi nổi của mọi người, chớp mắt một cái lại đi qua bốn nhóm, cũng không có xuất hiện thành tích cao một lần nào, thậm chí ngay cả 300 tầng cũng không có ai có thể đạt tới.
Không thể không nói, thiên tài bình thường có khoảng cách quả thực không hề nhỏ so với thập đại thiên kiêu!
Cuối cùng:
Đi tới nhóm thứ hai mươi, cũng tức là một nhóm trước nhóm của Diệp Trần.
Không khí ở đây lập tức tăng vọt lên lần nữa, chỉ vì ở bên trong tổ này có một người:
Tuyệt Vô Địch!
Đúng vậy, rất khéo, không biết có phải có người cố tình động tay động chân hay không, Tuyệt Vô Địch vừa đúng ở trong nhóm trước nhóm của Diệp Trần.
Chẳng mấy chốc, mười sáu người đứng vào vị trí của riêng mình, hai tay Tuyệt Vô Địch ôm vai, ngạo nghễ mà đứng, vẻn vẹn về mắt khí thế đến xem thì đã hạ thấp toàn bộ khí thế của mười lăm người còn lại xuống.
Sau khi người chủ trì ra lệnh một tiếng, mười lăm người kia ngay lập tức xông vào trong lối vào, duy chỉ có Tuyệt Vô Địch không vội vàng mà chậm rãi bước vào trong đó.
"Quả nhiên là phong phạm cao thủ a!"
Mọi người thi nhau tán thưởng.
Nếu như đổi thành một tên thiên tài bình thường khác mà làm như thế thì khẳng định sẽ bị người mắng là đang làm ra vẻ, nhưng Tuyệt Vô Địch làm như thế thì sẽ không có một ai cho là như vậy.
Bởi vì hắn có vốn liếng để làm ra vẻ!
Bá bá bá!
Ánh mắt của tất cả mọi người lại tập trung trên bảng thành tích của Tuyệt Vô Địch, chẳng mấy chốc vang lên từng đợt tiếng kinh hô:.. 96... 189... Cũng gióng với Long Thần trước đó, tốc độ của Tuyệt Vô Địch cũng ổn định, tuy nhiên tốc độ so với Long Thần còn nhanh hơn rất nhiều, giống như một vụ phóng tên lửa, thời gian chỉ trong nháy mắt đã vượt qua 200 tầng!
Mà mười lăm tên thiên tài bình thường còn lại kia vào lúc này vẫn còn đang giãy dụa ở dưới 50 tầng.
Chênh lệch không lớn bình thường!
"Đã vượt qua 500 tầng!"
Trong đám người có người kinh hô một tiếng, hóa ra Tuyệt Vô Địch lúc này đã vượt qua 500 tầng, met thời gian đến lúc này mới chỉ trôi qua không đến nửa canh giờ!
Không những như thế, sau khi Tuyệt Vô Địch vượt qua 500 tầng, tốc độ cũng không có chậm hơn bao nhiêu, gần như vẫn đang ổn định đi lên!
"Đã đến 600 tầng!"
Lại có tiếng kinh hô từ trong đám người, vào lúc này, tất cả mọi người đều đang gắt gao nhìn chằm chằm vào trên màn hình lớn số tầng đi lên của Tuyệt Vô Địch, còn về thành tích của mười lăm người khác căn bản không có người đi để ý.
"Ha ha ha! Tiểu tử họ Diệp! Bây giờ ngươi đã biết chính mình với Tuyệt sư huynh của ta là có bao nhiêu chênh lệch chưa? Biết đánh cược trước đó ngươi lập ra là buồn cười cỡ nào chưa? Ha ha ha!"
Lăng Hiêu bỗng nhiên hướng về phía Diệp Trần, chế giễu không chút kiêng kỵ nào.
Vẻ mặt Diệp Trận đạm mạc, căn bản không thèm để ý.
Từ lúc hắn từ bên trong miệng của Hỗn Thế Ma Viên biết được, tầng cao nhất của Thiên Kiếp thần tháp có ẩn chứa áo nghĩa của Hỗn Độn pháp tắc thì mục tiêu của hắn chính là 1000 tầng! Tầng cao nhất!
Đối với hắn mà nói, không đạt được tới tầng cao nhất thì cho dù có lên tới tầng thứ 999 thì đó cũng là thất bại!
Nhưng mà theo Lăng Hiêu, Diệp Trần không nói lời nào thì rõ ràng là sợ hãi, nhận sợ, lập tức càng cảm thấy đắc ý.
Một bên khác, sau khi Tuyệt Vô Địch vượt qua tầng thứ 680, tốc độ rõ ràng bắt đầu trở nên chậm.
"685... 686... 687..."
Tốc độ của Tuyệt Vô Địch càng lên cao thì càng ngày càng chậm, mọi người thấy cảnh tượng này thì thi nhau lắc đầu thở dài một lần nữa.
"Quả nhiên a! Tuyệt Vô Địch so với Long Thần vẫn là phải yếu hơn một chút, đừng nói ghi danh vào tượng đài Thiên Kiếp cho dù là kỷ lục của Long Thần chỉ sợ cũng khó mà vượt qua!" "Xem ra là không có hi vọng!"
"Lưu danh ở trên tượng đài Thiên Kiếp thật sự là quá khó khăn!"
...
Vào lúc mọi người ở đây thi nhau lắc đầu thở dài, bỗng nhiên có người chỉ vào trên màn hình lớn, hô to lên:
"Mau nhìn! Tốc độ của Tuyệt Vô Địch bỗng nhiên lại tăng lên!"
Mọi người lập tức nhanh chóng nhìn vào:
Quả nhiên, Tuyệt Vô Địch vốn là đã đạt tới tầng thứ 689, dường như đã đạt tới cực hạn, thế nhưng là không hiểu vì sao, tốc độ bỗng nhiên tăng vọt, thế mà một hơi vọt tới tầng thứ 696!
Tuy nhiên, ngay sau đó tốc độ lại bắt đầu chậm lại.
Mà mọi người thấy được cảnh tượng này, lúc đầu vốn đã hết hy vọng, thì bây giờ tất cả lại treo lên..
Chương 972 Mục tiêu của ta, là 1000 tầng!
Mỗi lần Tuyệt Vô Địch tăng lên một tầng thì thời gian cần thiết để vượt qua gia tăng lên gấp bội!
Từ tầng 690 đến tầng 699 trọn vẹn dùng khoảng thời gian hơn ba giờ.
Vào lúc này, tất cả mọi người đều đang nín thở, nhìn chòng chọc vào số tầng trên màn hình.
Cuối cùng!
Tầng thứ 700!
Tuyệt Vô Địch thế mà thật đạt tới tầng 700!
Phải biết, mặc dù Long Thần thiếu mất một tầng nữa, không thể ghi danh lên tượng đaià Thiên Kiếp, thế nhưng lại cũng đã phá vỡ kỷ lục cao nhất tốn tại suốt vạn năm qua.
Tuy nhiên, lúc này còn chưa có đi qua bao lâu thế mà đã bị Tuyệt Vô Địch đuổi theo!
Tuy nhiên, vào lúc này không có ai đi reo hò cũng không có ai đi chúc mừng, bởi vì mọi người lại thấy được hy vọng lần nữa!
Chỉ cần tiến thêm một bước nữa thôi Tuyệt Vô Địch sẽ đánh vỡ kỷ lục vạn năm qua, thành công dồn một tên ở vị trí cuối cùng trên tượng đài Thiên Kiếp xuống dưới, từ đây vạn cổ lưu danh!
Hắn cuối cùng sẽ giống như Long Thần sắp thành lại bại? Dừng bước ở tầng 700?
Hya là một lần hành động mà thành công mang lại vinh quang to lớn cho bản thân và môn phái của mình?
Vào lúc này, vâng cả một cái đỉnh núi rộng lớn như vậy có tới mấy vạn người, hiện tại lại im lặng tới đáng sợ, giống như một cây châm rơi xuống mặt đất cũng có thể nghe được tiếng vang.
Về phần đám người Kình Thương tông kia, gần như đều nhanh muốn hít thở không thông, cho dù là Tôn trưởng lão hay là Lăng Hiêu trước đó một mực đang chế giễu Diệp Trần, giờ phút này tất cả đều gắt gao nhìn chằm chằm vào màn hình lớn, mặt mũi đầy vẻ kích động khó mà ức chế.
Chỉ cần danh tự của Tuyệt Vô Địch thành công lưu lại ở trên tượng đài Thiên Kiếp thì danh vọng của Kình Thương tông chắc chắn sẽ một lần hành động vượt qua tất cả bảy đại tiên môn khác, chân chính trở thành tông môn đứng đầu trong bát đại tiên môn!
Đây là vinh diệu bực nào!
Cuối cùng:
Ông ~~
Màn hình lớn lại hơi chao đảo một cái nữa, đại biểu số tầng của Tuyệt Vô Địch xảy ra biến hóa:
Tầng 701!
Ầm
Ngay vào lúc số tầng xảy ra biến hóa thì một bóng người từ trong Thiên Kiếp thần tháp bị đánh bay ra.
Chẳng mấy chốc, Tuyệt Vô Địch đã rơi ầm ầm trên mặt đất, sắc mặt tái nhợt, lung lay sắp đổ, hiển nhiên là đã tiêu hao nghiêm trọng.
Tuy nhiên, vào giờ phút này, ở bên trong mắt của mọi người, thân ảnh Tuyệt Vô Địch lại có vẻ cao lớn dị thường!
Hắn làm được thật!
Tầng 701!
Vạn năm đều không có phát mất ghi chép, thế mà bị Tuyệt Vô Địch phá vỡ!
Ầm ầm!
Nơi xa, tượng đài Thiên Kiếp cao tới ngàn mét kia bỗng nhiên rông động kịch liệt một trận!
Ở chỗ cái danh tự cuối cùng nhất trên tượng đại Thiên Kiếp kia, bỗng nhiên bắt đầu biến mất từ từ, thay vào đó là một cái danh tự mới tinh:
Tuyệt Vô Địch!!
Trọn vẹn một vạn năm tượng đài Thiên Kiếp cũng không có thay đổi, cuối cùng hôm nay xuất hiện một cái tên mới!
Người có tên được ghi trên tượng đài Thiên Kiếp thì chắc chắn sẽ lưu danh vạn cổ, đời đời bất hủ!
Oanh!
Sau khi trải qua một lúc yên tĩnh, toàn bộ trên đỉnh núi lập tức vang lên tiếng vỗ tay như sấm.
"Ha ha ha! Làm được! Hắn thật làm được!"
Tôn trưởng lão của Kình Thương tông hưng phấ cười ha ha, gần như là vui đến phát khóc.
Mà mấy tên thiên tài còn lại của Kình Thương tông thì nhanh chóng vọt tới trước mặt Tuyệt Vô Địch lung lay sắp đổ, đỡ hắn về bên trong trận doanh của Kình Thương tông.
Mà đại biểu của bảy đại tiên môn còn lại và mười ba phe thế lực thấy được cảnh này thì trên mặt thi nhau hiện ra vẻ mặt ngưng trọng.
Kình Thương tông vốn là một trong bát đại tiên môn, hơn nữa ở bên trong bát đại tiên môn có thực lực cũng rất cao, những năm gần đây, khuếch trương một cách trắng trợn.
Bây giờ, trong môn lại xuất hiện một tên yêu nghiệt nghịch thiên như thế, danh vọng của Kình Thương tông chắc chắn phải một lần hành động vượt trên các thế lực khác, trở thành tông môn đứng đầu trong bát đại tiên môn!
"Nghĩ không ra a! Nghĩ không ra! Hai mươi năm ngắn ngủi, tiểu tử Tuyệt Vô Địch kia vậy mà đã tiến bộ đến tình trạng như thế! Xem ra đầu bảng Thiên Kiêu lần này sợ là phải đổi chủ!"
Trong trận doanh của Phượng tộc, Phong lão tứ lắc đầu, một mặt thở dài nói.
Mà vô luận là Long Thần, Phong Hoa Vũ hay là Nhạc Vô Kỵ, nhìn thấy thành tích này của Tuyệt Vô Địch, tất cả đều xiết chặt nắm đấm, sắc mặt mọi người trở nên nghiêm túc.
Nhất là Long Thần, sau khi trải qua thất bại thảm bại bên trong Mê La Tinh Hải kia, mười năm vừa qua hắn một khắc cũng chưa từng thư giãn, không nghĩ tới vậy mà lại bị Tuyệt Vô Địch vượt qua!
Tuy rằng, khảo nghiệm Thiên Kiếp thần tháp là mức tiềm lực chứ không phải là chiến lực chân chính, nhưng loại tư vị bị người ép một đầu này, để người luôn luôn đều là đệ nhất như hắn cảm thấy vô cùng không thoải mái.
Trên toàn bộ đỉnh núi ở trong mấy vạn người, vẫn như cũ còn có thể bảo trì sự bình tình, ngoài Diệp Trần ra chỉ sợ cũng chỉ có Lạc Huyền Băng.
Vô luận là Long Thần hay là Tuyệt Vô Địch sau khi có thành tích đi ra, tâm tình của Lạc Huyền Băng đều không có thay đổi quá lớn, dường như căn bản không có để ở trong lòng.
...
Bởi vì Tuyệt Vô Địch thành công phá vỡ ghi chép vạn năm được gọi là kỷ lục trong vạn năm qua, ghi tên lên tượng đài Thiên Kiếp, toàn bộ khung cảnh ở đây suýt nữa thì không còn khống chế được, ước chừng phải đi qua gần một giờ, không khí ở đây, lúc này mới dần dần lắng lại.
Khảo hạch tiếp tục!
"Người tham gia khảo hạch nhóm thứ hai mươi mốt, mời lên trước chuẩn bị!"
Sau khi người chủ trì ra lệnh một tiếng, Diệp Trần chậm rãi hướng Thiên Kiếp thần tháp đi tới, Hi Nguyệt ở đằng sau thì tràn đầy vẻ lo lắng, nhịn không được hô một tiếng:
"Diệp Trần cố hết sức là tốt rồi! Tuyệt đối không cần miễn cưỡng chính mình!"
Theo như Hi Nguyệt thì Tuyệt Vô Địch dành được thành tích nghịch thiên thì sẽ tạo thành áp lực tâm lý rất lớn đối với Diệp Trần, tuy rằng mặt ngoài của hắn không thể hiện ra cái gì thế nhưng trong lòng chắc chắn rất áp lực.
Diệp Trần quay đầu nhìn lại, hướng về phía Hi Nguyệt mỉm cười nói:
"Yên tâm đi! Nàng dâu, chỉ là 700 tầng mà thôi, phu quân ngươi còn không có để vào mắt! Mục tiêu của ta thế nhưng là 1000 tầng!"
Xoạt!
Diệp Trần vừa nói ra khỏi miệng lời này, mọi người đầu tiên là sững sờ, sau đó thì thi nhau cười vang lên không kiêng kỵ chút nào.
"Ha ha ha! Thật sự là chết cười ta!"
"Tiểu tử này chẳng lẽ bị kích thích, đầu hư mất rồi?"
"Đây là không biết mùi vị a!"
"Tiểu tử ngông cuồng! Ta thấy hắn ngay cả 100 tầng cũng chưa chắc đã đi qua!"
"Hắn là ngu xuẩn sao? Còn 1000 tầng! Ngay cả Hạo Thiên đại đế năm đó cũng mới chỉ tới tầng 997 mà thôi! Hắn cho là hắn là Nguyên Thủy đại đế chuyển thế sao?"
"Ha ha ha! Đây là chuyện buồn cười nhất mà đời ta nghe thấy được!"
...
Giọng nói trào phúng, châm chọc giống như thủy triều cuốn tới, thậm chí ngay cả Hi Nguyệt cũng đã trở thành đối tượng mà mọi người chế giễu!
"Đều nói Thánh nữ Hi Nguyệt của Lạc Hà tông cực kỳ thông minh, cơ trí hơn người, bây giờ xem ra a, thật đúng là hữu danh vô thực!"
"Nàng thông minh hay không ta không biết, nhưng cái ánh mắt xem người này thật sự là không ra hồn!"
"Không sai! Đặt vào Tuyệt Vô Địch dạng tuyệt đại thiên kiêu này không chịu lại hết lần này tới lần khác đi thích một cái tên gia hỏa không biết mùi vị như vậy, thật sự là ngu không ai bằng a!"
"Đoán chừng bây giờ xem như muốn hối hận thì chỉ sợ cũng không kịp đi!"
...
Tiếng chế giễu của mọi người liên tiếp vang lên bên tai không dứt.
Sắc mặt của Quỳnh Bích Lạc tái mét, không thể không hung hăng trừng mắt với Hi Nguyệt, giận không cãi nói:
"Nha đầu ngốc, nhìn thấy chưa! Đây chính là nam nhân mà ngươi chọn, ngông cuồng! Không biết gì! Không biết mùi vị! Quả thực chính là một con tôm tép nhãi nhép! Quỳnh Bích Lạc ta làm sao lại dạy dỗ ra một tên đồ đệ ngu xuẩn như ngươi vậy!"
Hốc mắt của Hi Nguyệt đỏ bừng, cúi đầu thật thấp, nhẹ giọng giải thích:
"Không phải! Diệp Trần hắn không phải người như vậy!"
Quỳnh Bích Lạc nặng nề thở dài một hơi, lắc đầu nói:
"Ngươi a! Thật sự là bị mỡ heo làm cho tâm trí mê muội! Vi sư cũng lười nói nhảm với ngươi, hắn đến tột cùng là trùng hay là Long, lập tức là có thể thấy rõ ràng!"
Chương 973 Kém cỏi nhất trong lịch sử?
Một bên khác, ở bên trong tiếng trào phúng chế giễu của mọi người, Diệp Trần chậm rãi đi tới trước mặt Thiên Kiếp thần tháp.
Xảo chính là, Lăng Hiêu kia vừa đúng có vị trí gần với Diệp Trần.
"Ha ha! Họ Diệp, ta phát hiện ta cũng bắt đầu bội phục ngươi! Da mặt của ngươi cuối cùng là được làm từ cái gì? Tại sao lại có thể dày tới mức độ như vậy!"
Diệp Trần không để ý đến, Lăng Hiêu tiếp tục mở miệng giễu cợt nói:
"Nếu như ta là ngươi thì tranh thủ thời gian đập đầu chết đi cho rồi! Còn 1000 tầng, ngươi mẹ nó tại sao không nói chính mình là Nguyên Thủy đại đế chuyển thế đi? Nói như vậy có lẽ còn có đồ đần sẽ tin! Ha ha ha!"
Đối mặt với sự chế nhạo của Lăng Hiêu, Diệp Trần từ đầu đến cuối không có bắt chuyện, tuy nhiên trong lòng đã động sát ý.
Chỉ cần hắn đợi lát nữa hắn thắng đánh cược thì có thể quang minh chính đại giết chết đi cái con ruồi chán ghét này, à không con dĩn mới đúng!
Mà chuyện quan trọng trước mắt là hắn dốc hết toàn lực leo lên tầng cao nhất đạt được áo nghĩa Hỗn Độn pháp tắc!
Như vậy hào ngôn trước đó Diệp Trần thả ra, thế nhưng là hắn cũng rõ ràng đạt được đúng như những gì mình nói ra.
Ngay cả chuyện mà Hạo Thiên đại đế siêu cấp yêu nghiệt từ cổ chí kim cũng không thể làm được, độ khó kia rất lớn, có thể tưởng tượng được!
Hắn nhất định phải ứng phó toàn lực mới có một cái khả năng nhỏ nhoi như vậy, tuyệt đối không thể chịu thua một chút nào!
"Bắt đầu!"
Sau khi người chủ trì quát lớn một tiếng, Diệp Trần hít sâu một hơi, điều chỉnh trạng thái của mình đến tốt nhất, mới chậm rãi hướng lối đi vào bên trong thần tháp mà đến.
"Này! Giả y như thật! Ta ngược lại muốn nhìn xem ngươi còn có thể liều chết tới khi nào!"
Lăng Hiêu lại mở miệng ra giễu cợt một câu nữa, đồng thời thân thể nhoáng một cái đã xông vào bên trong.
Chẳng mấy chốc, Diệp Trần cũng tiến vòa bên trong Thiên Kiếp thần tháp:
Ông ~
Không gian xung quanh lắc lư một lúc:
Ngay sau đó, Diệp Trần phát hiện chính mình đã xuất hiện ở bên trong một cái không gian thần bí.
Mà ở phía trước hắn xuất hiện một cái thang đá uốn lượn hướng lên trên, mỗi một bậc thang đá, mỗi bậc thang đá rộng khoảng chừng mười mét và dài gần vạn mét.
Diệp Trần hơi sững sờ, chẳng mấy chốc đã hiểu rõ:
"Chẳng lẽ mỗi một bậc thang đá tương đương với một tầng?"
Vừa nghĩ đến đây, Diệp Trần cũng không có nóng lòng xông đi lên mà là chậm rãi bước lên những bậc đá đầu tiên.
Ông!
Trọng lực xung quanh đột nhiên tăng lên gấp mười!
Ngay sau đó:
Răng rắc!
Trên không trung đột nhiên có một đạo thần lôi đánh xuống, giống như trống rỗng xuất hiện.
Cho dù là Diệp Trần cũng hoàn toàn không kịp phản ứng thì đạo thần lôi kia đã rơi vào trên người hắn.
"Ừm? Bên trong đạo thần lôi này dường như bao hàm lực lượng quy tắc? Hơn nữa sau khi được thần lôi này đập tới, lực lượng pháp tắc của ta dường như càng thêm ngưng thực, thậm chí mơ hồ đã bắt đầu ngưng tụ thành phù văn!"
Phát hiện này lập tức để cho Diệp Trần hết sức vui mừng, từ sau khi hắn ở trên đường luân hồi lĩnh ngộ được bốn mươi chín loại lực lượng pháp tắc, thật ra thì vẫn suy nghĩ, làm sao để có thể ngưng tụ lực lượng pháp tắc thành phù văn, thế nhưng lại từ đầu đến cuối không thể thành công.
Mà cái thần lôi trước mắt này, thế mà còn có công hiệu bực này, thực sự hoàn toàn vượt ra ngoài dự liệu của Diệp Trần!
Trong lòng Diệp Trần đang nghĩ ngợi:
Răng rắc!!
Lại có một đạo thần lôi bổ xuống, đánh vào trên người Diệp Trần một lần nữa.
Diệp Trần không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, tâm niệm vừa động:
"Tạo Hóa pháp tắc!"
Ông ~~
Một cỗ năng lượng cường đại tràn ngập khí tức Tạo Hóa bao phủ ở trên người Diệp Trần, mơ hồ đã bắt đầu hiện ra hình thái của phù văn.
Diệp Trần thấy thế thì lập tức mặt mũi đầy vẻ mừng như điên:
"Xem ra ta đoán không có sai! Nếu như ta có thể mượn nhờ lực lượng thần lôi này, ngưng tụ bốn mươi chín loại pháp tắc thành phù văn, cho dù là không thể đạt được Hỗn Độn pháp tắc, một loại pháp tắc cuối cùng thì thực lực của ta chắc chắn có thể tăng lên rất nhiều!"
Vừa nghĩ đến đây, Diệp Trần cũng không có sốt ruột tiến lên, sau khi bị đánh trọn vẹn chín đạo thần lôi, đã không còn thần lôi rơi xuống, hắn lúc này mới chậm rãi đi lên bậc thang thứ hai.
Răng rắc!
Đợi đến sau khi Diệp Trần leo lên đạo bậc thang thứ hai, thần lôi quả nhiên lại rơi xuống một lần nữa, hơn nữa uy lực so với ở trên bậc thang thứ nhất cường đại hơn gần mười lần!
Lại là liên tiếp chín đạo thần lôi, Diệp Trần thản nhiên nhận toàn bộ, phù văn của Tạo Hóa pháp tắc cũng bắt đầu xuất hiện hình thức ban đầu.
Diệp Trần không do dự lập tức lại bước lên trên thềm đá ở bậc thang thứ ba, bắt đầu tiếp tục dùng thần lôi rèn đúc lực lượng pháp tắc của mình.
Đối với người vượt tầng khác mà nói, khẳng định là tận khả năng không nên bị thần lôi bổ trúng, cho nên tốc độ vượt tầng càng nhanh thì càng tốt!
Nhưng mà Diệp Trần thì lại khác, hắn ước gì mỗi một đạo thần lôi đều bổ lên trên người của mình, dùng để rèn đúc lực lượng pháp tắc của mình cho nên tự nhiên phải chậm hơn rất nhiều, trọn vẹn đợi chín đạo thần lôi ở trên mỗi một bậc thang sau khi toàn bộ đánh vào trên người mình thì lúc này mới sẽ đi lên bậc tiếp theo cũng có thể nói là lên một tầng tiếp theo.
...
Bên ngoài Thiên Kiếp thần tháp:
Mọi người thấy trên màn hình lớn, tình huống vượt tầng của mười sáu người thì sớm đã cười vang một mảnh.
Chỉ thấy tốc độ nhanh nhất, đương nhiên phải kể tới Lăng Hiêu của Kình Thương tông, bây giờ vẫn chưa tới nửa giờ đã đột phá được 100 tầng, vẻn vẹn dựa vào tốc độ mà nói, không kém Tuyệt Vô Địch lúc trước một chút nào!
Mà cũng được mọi người chăm chú nhìn vào còn có Diệp Trần, chỉ có điều sở dĩ Diệp Trần làm người khác chú ý cũng không phải là bởi vì thành tích của hắn tốt giống như Lăng Hiêu mà ngược lại là rất kém cỏi, cực kém!
Gần nửa giờ qua đi, Diệp Trần thế mà mới chỉ đạt tới tầng thứ tám!
Thậm chí ngay cả trưởng lão Nguyên Thủy môn người phụ trách chủ trì kia đã có lần cho là có phải trận pháp của mình xảy ra vấ đề gì rồi hay không?
Sau khi trải qua kiểm tra một phen thì trưởng lão Nguyên Thủy môn xác nhật mọi thứ đều bình thường, số liệu hoàn toàn không có vấn đề!
Diệp Trần thật mới chỉ xông qua tầng thứ tám...
Trong lúc nhất thời, mọi người sớm đã cười đến gãy lưng rồi, toàn bọ người ở trên đỉnh núi, hầu như đều trạn ngập tiếng chế giễu và chửi rủa.
"Ha ha! Ta nói cái gì ấy nhỉ! Tiểu tử này chính là một con tôm tép nhãi nhép!"
"Dựa theo cái tốc độ vượt tầng này của hắn, nhiều nhất là 30 tầng, không thể cao hơn nữa!"
"Cái tên này rất có khả năng đáh vỡ ghi chép của Thiên Kiếp thần tháp từ trước tới nay, tuy nhiên xác thực ghi chép là kém cỏi nhất!"
"Hắn sẽ trở thành một chuyện cười lớn nhất trong lịch sử cuộc chiến Bách Niên Thiên Kiêu!"
"Này! Thật là không biết, lúc trước hắn thông qua khảo nghiệm leo núi Thiên Kiếp như thế nào a?"
...
Trong trận doanh của Lạc Hà tông, sắc mặt của Quỳnh Bích Lạc tái xanh vô cùng:
"Xem ra ta vẫn là thực sự đánh giá cao hắn! Vốn cho là hắn ít nhất cũng có thực lực ở mức độ trung đẳng, không nghĩ tới vậy mà lại phế vật tới mức độ này!"
Nói xong lời này, Quỳnh Bích Lạc nhìn về phía Hi Nguyệt ở một bên, lạnh lùng nói:
"Nha đầu ngốc! Lần này ngươi dù sao cũng nên tuyệt vọng đi a? Nhìn thấy chưa! Đây chính là nam nhân mà ngươi chọn!"
Hạc Phi ở một bên cũng hùa theo giễu cợt nói:
"Đúng vậy, Hi Nguyệt, tông chủ đại nhân nói đúng, phế vật như vậy căn bản không đáng để ngươi thích!"
Không nghĩ tới, Hi Nguyệt hít sâu một hơi, ngẩng đầu nhìn thẳng vào Quỳnh Bích Lạc, nói:
"Sư phụ! Lời này của ngài ta không đồng ý, ta thích hắn, không có liên quan gì đến hắn có thực lực mạnh hay yếu, coi như hắn thật là phế vật, ta cũng thích hắn!"
"Hơn nữa, kết quả còn chưa có đi ra, ngài bây giờ kết luận xuống không khỏi cũng quá sớm chút a?"
Hai con ngươi của Quỳnh Bích Lạc lập tức trừng một cái, hiển nhiên không nghĩ tới, ái đồ vẫn luôn dịu dàng ngoan ngoãn biết nghe lời này của mình cũng dám công khai chống đối nàng ta:
"Được a! Ngươi đã chưa từ bỏ ý định, vậy chúng ta chờ thành tích của tiểu tử kia đi ra, đến lúc đó xem ngươi có thể nói được gì!"
Chương 974 Người được đánh giá chơi liều nhất
Cách đó không xa, ở bên trong trận doanh của Kình Thương tông, thần sắc Tuyệt Vô Địch đã khôi phục bình thường, nhìn thấy thành tích trên màn hình lớn cũng không thể không lắc đầu:
"Thiệt thòi trước đó ta thế mà còn muốn coi hắn là vật thay thế cho tâm ma kia của ta, không nghĩ tới đúng là một rúi rơm!"
Sau khi Tuyệt Vô Địch liếc qua thành tích của Diệp Trần thì thu hồi ánh mắt, sau đó hai mắt nhắm lại, hơi điều tức.
Long Thần, Phong Hoa Vũ, Nhạc Vô Kỵ thậm chí ngay cả Lạc Huyền Băng cũng đều âm thầm lắc đầu ở trong lòng:
"Xem ra là ta suy nghĩ quá nhiều!"
Tất cả người trải qua Thiên Kiếp thần tháp đều biết, tốc đột vượt tầng càng chậm thì sẽ bị số lần thần lôi bổ trúng càng nhiều!
Lấy loại tốc độ chậm như ốc sên này của Diệp Trần thì cho dù là Long Thần và Tuyệt Vô Địch cũng tuyệt đối khó mà lấy được thành tích gì tốt.
Cho nên, không có người nào sẽ cho rằng, Diệp Trần là đang giả heo ăn thịt hổ, nếu như hắn thật muốn loại phương thức này đi hấp dẫn lực chú ý của mọi người, vậy đơn giản là quá ngủ xuẩn!
Diệp Trần cũng không biết, cái nhìn của người bên ngoài đối với hắn, cho dù hắn biết, hắn cũng sẽ không để ý.
Hắn lúc này đang đắc ý hưởng thụ những thứ gì ngon ngọt nhất trên đời, đừng nhắc tới là vui vẻ tới cỡ nào.
Người khác đều sợ bị thần lôi mang theo pháp tắc bổ trúng, duy chỉ có Diệp Trần thì ngược lại ngại thần lôi đánh quá ít!
Cuối cùng:
Dùng ước chừng hơn một giờ, Diệp Trần đi tới bậc thang thứ hai mươi mốt đã bị trọn vẹn 180 lần thần lôi mang theo pháp tắc bổ trúng người!
Răng rắc!
Răng rắc!
Răng rắc!
Lại là chín đạo thần lôi qua đi:
Ông ~~
Tạo Hóa pháp tắc quay xung quanh Diệp Trần bỗng nhiên bắt đầu xảy ra biến hóa, dần dần hội tụ ở một chỗ, tạo thành một đạo phù văn vô cùng hoa mỹ lại hiện ra khí tức thần bí!
"Ha ha! Phù văn Tạo Hóa pháp tắc! Xong rồi!!"
Diệp Trần hết sức vui mừng, vốn là từ lĩnh ngộ ra pháp tắc đến lúc ngưng tự pháp tắc thành phù văn, cho dù là cường giả Độ Kiếp Đế Quân cũng cần phải hao phí khoảng thời gian mấy trăm năm thậm chí hơn ngàn năm!
Mà bây giờ, Diệp Trần ở dưới sự hỗ trợ của Thần lôi mang theo pháp tắc vậy mà chỉ dùng hơn một giờ ngắn ngủi! Điều này làm cho hắn có thể nào không thích?
"Tiếp tục!"
Sau khi Diệp Trần mừng rỡ xong, thu hồi phù văn Tạo Hóa pháp tắc vào trong cơ thể, sau đó chậm rãi gọi loại pháp tắc thứ hai Hủy Diệt pháp tắc ra, tiếp tục bước lên trên bậc thang tiếp theo.
...
Chỉ chớp mắt,
Lại qua hơn một giờ, tính đến thời điểm này, mười sáu người của nhóm thứ hai mươi mốt đã có mười bốn người bị đào thải, duy chỉ còn lại Diệp Trần và Lăng Hiêu vẫn như cũ còn ở bên trong Thiên Kiếp thần tháp.
Chỉ có điều, Lăng Hiêu lúc này đã đột phá tới tầng thứ 500, lập tức muốn xung kích tới tầng thứ 600, mà Diệp Trần lại mới chỉ khó khăn lắm đột phá tới tầng thứ 50!
Chênh lệch gấp mười lần!
Mọi người lại thi nhau trào phúng một lần nữa:
"Tiểu tử này thật đúng là mẹ nó có thể chịu a! Thế mà còn không có bị đào thải!"
"Xem ra tiểu tử này, cũng không phải rác rưởi như vậy đi!"
"Chẳng qua là liều chết thôi! Ta dám đánh cược, nhiều nhất 60 tầng, hắn chắc chắn sẽ bị đánh ra!"
...
Tuy nhiên, lại qua gần một giờ, Diệp Trần đã vững bước vào tầng thứ 80, vẫn như cũ còn đang chậm chạp lên cao.
Mà Lăng Hiêu kia tuy rằng thành công đột phá đến tầng thứ 600, nhưng tốc độ lúc này đã hoàn toàn chậm lại.
Cuối cùng, khi tiến vào tầng thứ 612 chịu không đến mười mấy phút:
Ầm!
Một bóng người từ bên trong Thiên Kiếp thần tháp bay ra:
"Khụ khụ khụ!"
Sau khi Lăng Hiêu rơi xuống đất, trước tiên nhìn về phía màn hình lớn, phát hiện danh tự của Diệp Trần vẫn còn đang lấp lóe thì hai mắt lập tức trừng một cái:
"Làm sao có thể? Tiểu tử kia thế mà còn không có...phốc!"
Sau khi Lăng Hiêu kinh ngạc, đến lúc nhìn thấy thành tích của Diệp Trần thì lập tức ôm bụng cười lên ha hả:
"Thế mà mới có tầng thứ 88. phế vật a phế vật! Ngươi là khôi hài đến vậy sao? Thật lãng phí cảm tình của bản công tử! Ha ha ha!"
Tuy nhiên chẳng mấy chốc:
Lại liên tiếp đi qua hơn một giờ, Diệp Trần đã vững bước bước vào tầng thứ 100, lại dường như còn không có bất kỳ dấu hiệu nào muốn đi ra.
Ba tiếng sau, Diệp Trần bước vào tầng thứ 130, tiếp tục duy trì sự ổn định, vững bước lên cao.
Sáu tiếng sau, Diệp Trần đi tới tầng thứ 160, vẫn như trước không có dấu hiệu nào muốn đi ra...
Mọi người ở phía dưới đều nhanh muốn điên lên rồi!
Nhất là nhóm người tham gia khảo hạch thứ hai mươi hai, càng là nhịn không được mà bắt đầu chửi ầm lên:
"Tiểu tử này, quả thực chính là cứt ỉa đầy bồn cầu a!"
"Đây là để chúng ta phải đợi đến lúc nào?"
"Còn có ra hay không!"
"Trưởng lão, ngài cứ mặc kệ không quản sao? Tiểu tử kia nếu như cứ luôn ở bên trong đó không ra, chẳng lẽ chúng ta cũng chỉ có thể ở chỗ này chờ không thôi sao?"
Có người thực sự không nhịn nổi, bắt đầu hướng trưởng lão Nguyên Thủy môn kháng nghị.
Ông lão kia rõ ràng cũng chưa bao giờ gặp loại tình huống này, vẻ mặt cũng có chút khó coi.
Hắn phụ trách chủ trì khảo hạch Thiên Kiếp thần tháp đã trên trăm năm, thông thường ở dưới tình huống bình thường, nhiều nhất cũng chỉ có tám, chín tiếng thì chắc chắn cũng phải đi ra.
Chơi liều giống như Diệp Trần này, nhưng vẫn là lần đầu tiên gặp được, trước đó quả thực chưa từng nghe thấy!
"Các vị chờ một lát, ta đi thương nghị với môn chủ đại nhân một chút!"
Chẳng mấy chốc, ông lão kia và môn chủ Nguyên Thủy môn cùng với một đám cao tầng, sau khi trải qua trao đổi thương nghị một phen, cuối cùng quyết định:
Cửa mà Diệp Trần tiến vào kia, trước tiên tạm thời phong bế, người tham gia khảo hạch còn lại, toàn bộ trở thành mười lăm người một nhóm, tiếp tục tiến hành khảo hạch.
Chỉ chốc lát:
Những người tham gia khảo hạch còn lại, lại phân nhóm một lần nữa hoàn tất, đồng thời bắt đầu tiến hành đâu vào đấy.
Ở bên trong mấy tổ sau đó, xuất hiện một ít người tham gia khảo hạch có thành tích tương đối chói sáng.
Ví dụ như:
Dịch Bạch của Vô Cực tông, một lần hành động cầm xuống thành tích kinh người 652 tầng, dẫn tới mọi người thốt lên một tràng.
Từ Lương Sơn của Thái Huyền tông cũng lấy được thành tích tốt với 647 tầng.
Dư Thương Ngô của Lạc Hà tông cũng vượt qua 600 tầng.
Sau khi khảo hạch tiếp tục tiến hành gần như không có người nào đi chú ý tới thành tích của Diệp Trần.
Dù sao, ở trong suy nghĩ của mọi người, Diệp Trần hoàn toàn chính là đang liều chết, căn bản sẽ không lấy được cái thành tích gì quá tốt, sớm muộn gì chính mình cũng không chịu nổi, tự nhiên sẽ chủ động rời khỏi.
Một mực đến nhóm thứ hai mươi bảy, Hi Nguyệt cầm xuống thành tích kinh người 660 tầng, lúc này mới có người nhớ tới Diệp Trần:
"Mau nhìn! Tiểu tử họ Diệp kia thế mà đột phá tới 400 tầng a!"
Có người bỗng nhiên kinh hô lên một tiếng, mọi người thi nhau nhìn vào góc dưới cùng của màn hình lớn.
Tầng thứ 412!
Mọi người ngay lập tức xì xào bàn tán, Diệp Trần thế mà trong lúc không ai để ý đã đột phá qua 400 tầng!
Kết quả tạm thời này đã vượt xa dự đoán của tất cả mọi người dành cho hắn!
Vào lúc này, đã không có người nào chế giễu hắn nữa, mặc dù cũng có rất nhiều người vẫn không tin thành tích cuối cùng của Diệp Trần có thể vượt qua thập đại thiên kiêu, thế nhưng tình huống trước mắt đến xem thì thành tích này của hắn đã coi như không tệ!
Ít ra đã vượt qua rất nhiều thiên tài bình thường!
"Chẳng lẽ vượt tầng với tốc độ càng chậm, ngược lại càng có lợi?"
Có người đã bắt đầu nghi ngờ, Diệp Trần nắm giữ một loại kỹ xảo vượt tầng nào đó lợi hại hơn.
Tuy nhiên, mấy tổ sau đó có người thử nghiệm dùng loại phương thức vượt tầng này mà thành tích lại rối tinh rối mù...
Chỉ chớp mắt:
Sau khi một nhóm cuối cùng bắt đầu lên tham gia thì từ lúc Diệp Trần tiến vào Thiên Kiếp thần tháp tới lúc này đã đi qua khoảng thời gian năm ngày!
Mà Diệp Trần cũng đã xông phá 600 tầng, hơn nữa vẫn đang vững bước lên cao!
Đến lúc này, sắc mặt của mọi người cuối cùng bắt đầy xảy ra biến hóa rất nhỏ...
Chương 975 Mọi người sợ hãi!
Phải biết, phàm là có người có thể ở bên trong Thiên Kiếp thần tháp đạt tới 600 tầng trở lên, không hề nghi ngờ, mỗi một vị đều là thiên tài trong thiên tài!
Dù sao, cho dù Tuyệt Vô Địch phá vỡ ghi chép vạn năm cũng mới vẻn vẹn chỉ ở tầng 701 mà thôi.
Mọi người thực sự không thể nào tiếp thu được, Diệp Trần trước đó trong mắt bọn hắn rõ ràng chỉ là một tên phế vật, thế mà lập tức trở thành tồn tại có thể sánh vai với thập đại thiên kiêu!
Mà trong những người có mặt ở đây, người khó có thể tiếp nhận cái kết quả này của Diệp Trần nhất, dĩ nhiên chính là Lăng Hiêu lấy thành tích vượt tầng mà cược mệnh với Diệp Trần.
Thành tích của hắn là 612 tầng, trước đó, hắn đánh chết cũng không tin, thành tích của Diệp Trần có thể vượt qua hắn, thậm chí ngảy cả tiếp cận đều tuyệt đối không có khả năng!
Nhưng là bây giờ, Diệp Trần lại lấy loại tốc độ chậm như ốc sên này, từng chút một tới gần thành tích của hắn!
"Tại sao có thể như vậy! Không! Đây không có khả năng!!"
Lăng Hiêu nhịn không được mà rống lớn một tiếng, nhìn chòng chọc vào số tầng ở trên màn hình lớn, trong lòng hò hét, hy vọng một giây sau, Diệp Trần sẽ từ bên trong Thiên Kiếp thần tháp bị đánh ra ngoài.
Đáng tiếc, rất nhanh, hắn thất vọng!
Tầng thứ 610... tầng thứ 611... tầng thứ 612...
Diệp Trần từ đầu tới cuối một mực duy trì tốc độ chậm như con ốc sên, lại không có bất kỳ hồi hộp nào, phá vỡ thành tích của Lăng Hiêu, giống như một cái bánh xe khổng lồ, hung hăng đề qua trên người Lăng Hiêu!
Phù phù!
Lăng Hiêu nhìn chằm chặp vào trên màn hình, số tầng vẫn đang biến hóa chậm chạp, cả ngươi như thể bị sét đánh, hai chân mềm nhũn, buông mình ngồi trên mặt đất, mặt nghệt ra như vừa mất hết gia tài của mình.
Hắn thua!
Hắn lại có thể thua!
Bại bởi tên kia trong mắt hắn chỉ là một tên phế vật!
Không hiểu, hắn chợt nhớ tới một câu nói trước đó của Diệp Trần:
"Nếu như ta là phế vật, vậy ngươi chẳng phải ngay cả phế vật cũng không bằng! Ngay cả phế vật cũng không bằng!!"
Câu nói này không ngừng quanh quẩn ở trong đầu Lăng Hiêu, làm cả người hắn đều gần như sắp hỏng mất.
Long Thần, Phong Hoa Vũ, Nhạc Vô Kỵ mấy vị thiêu kiêu vào lúc này tất cả cũng đều rơi vào trong trầm tư.
Bọn họ gần như cùng lúc đang tự hỏi một vấn đề, nếu như đổi lại là bọn hắn, lấy tốc độ chậm như vậy mà vượt tầng, kết quả đó sẽ là như thế nào?
Cuối cùng, mấy người gần như đều cho ra một cái kết luận giống nhau.
Nếu như đổi lại là bọn hắn thì bọn hắn khả năng ngay cả 500 tầng cũng khó mà đạt tới!
Phải biết, mỗi một tầng đều có chín đạo thần lôi, nếu như lấy tốc độ vượt tầng này của Diệp Trần, đó chính là phải thừa nhận tổng cộng 4500 đạo thần lôi!
Đây quả thực là một con số vô cùng kinh khủng!
Mà Diệp Trần lấy loại tốc độ này thế mà đã đột phá tới hơn 600 tầng, đây chẳng phải mang ý nghĩa, hắn đã tiếp nhận hơn năm ngàn đạo thần lôi rồi hay sao?
Trời ạ!
Đây là người có thể làm được chuyện này sao?
Mà sau khi mấy đại thiên kiêu suy nghĩ hiểu ra mấu chốt trong đó thì vẻ mặt thi nhau hiện ra vẻ kinh ngạc nồng đậm!
"Chẳng lẽ trên người của hắn có pháp bảo siêu cấp nghịch thiên nào đó sao? Hay là nắm giữ một loại thủ đoạn gian lận nào đó?"
Trong lúc bọn hắn đang nghi ngờ không thôi, bỗng nhiên có người kinh hô lên:
"Mau nhìn! Lạc Huyền Băng cũng đột phá 600 tầng!"
Nghe được điều này, mấy người Long Thần lúc này mới kịp phản ứng, ở bên trong nhóm cuối cùng này còn có một tồn tại mà khiến tất cả mọi người phải nhìn vào, đó chính là Lạc Huyền Băng!
Tốc độ của Lạc Huyền Băng cực nhanh, xông phá 600 tầng, chẳng mấy chốc thì đã vượt qua Diệp Trần, sau khi xông thẳng tới tầng thứ 690 thì tốc độ mới chậm lại một cách rõ rệt.
Rất rõ ràng, từ tầng thứ 690 lên tới tầng thứ 700 là một cái vách ngăn không nhỏ.
Vô luận là Long Thần, Tuyệt Vô Địch hay là Lạc Huyền Băng, một khi tiến vào tầng thứ 690, tốc độ của tất cả đều đại giảm!
Tầng thứ 691... tầng thứ 692...
Tốc độ của Lạc Huyền Băng tuy rằng giảm mạnh, nhưng vẫn còn nhanh hơn Diệp Trần rất nhiều, thẳng đếm chậm rãi đạt tới tầng thứ 699, lúc này mới rõ ràng có xu thế dừng lại.
Vào lúc này, ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung ở trên thành tích của Lạc Huyền Băng.
Tuy rằng biểu hiện của Diệp Trần là nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người, nhưng cách tầng thứ 700 còn có khoảng cách nhất định.
Mà Lạc Huyền Băng lúc này thì đã đi tưới biên giới đánh vỡ ghi chép!
Tất cả mọi người rất hiếu kỳ, Lạc Huyền Băng có thể vượt qua Long Thần hay không? Hay là có thể vượt qua Tuyệt Vô Địch hay không?
Mà ở trong mọi người, người cực kỳ căng thẳng tất nhiên không ai bằng Tuyệt Vô Địch.
Bởi vì nếu như Lạc Huyền Băng thật vượt qua hắn, thậm chí chỉ cần có thành tích ngang hang với hắn thì có thể đẩy danh tự của hắn từ trên tượng đài Thiên Kiếm xuống dưới!
Nếu như so sánh, Long Thần tương đối thản nhiên, bởi vì trên đầu hắn đã có Tuyệt Vô Địch, cũng không quan tâm lại có thêm một cái Lạc Huyền Băng.
Cuối cùng, ở bên trong ánh mắt mong chờ của tất cả mọi người, số tầng lại biến động một lần nữa:
700!
Lạc Huyền Băng thành công đạt tới tầng 700!
Tuy nhiên, cũng không có kiên trì được quá lâu:
Oanh!
Một bóng người từ bên trong Thiên Kiếp thần tháp bay ra.
"Lạc Huyền Băng! Thành tích cuối cùng, 700 tầng!"
"Ai!"
Mọi người thi nhau thở dài một cái, hiển nhiên có chút mất mát.
Mà Tuyệt Vô Địch thì thở phào nhẹ nhõm, Lạc Huyền Băng không thể làm rung chuyển vị trí của hắn, tên của hắn vẫn như cũ có thể bảo lưu ở trên tượng đài Thiên Kiếp.
Tuy nhiên, hắn cũng không có cao hứng quá lâu, bởi vì hắn chợt phát hiện, Diệp Trần trong lúc không ai để ý thế mà đã đạt tới tầng thứ 674!
Chẳng mấy chốc, những người khác cũng chú ý tới tình huống này, tàon trường lập tức lại yên tĩnh lại một lần nữa.
Đến lúc này, không ai còn dám mở miệng chế giễu với Diệp Trần.
Nói đùa, dù là Diệp Trần vào lúc này, từ bên trong Thiên Kiếp thần tháp bị đánh ra ngoài, bây giờ cái thành tích này, vậy cũng vẻn vẹn chỉ ở dưới ba người Tuyệt Vô Địch, Long Thần và Lạc Huyền Băng mà thôi!
Huống chi lúc này Diệp Trần vẫn còn đang lấy tốc độ cực kỳ chậm rãi, vẫn đang vững bước đi lên!
"Cái tên này! Quá biến thái!"
"Ta muốn thu về lời nói trước đó của ta! Kẻ này quả thực không phải người a!"
"Các ngươi nói, hắn có thể đánh vỡ ghi chép của Tuyệt Vô Địch, ghi tên vào trên tượng đài Thiên Kiếp hay không?"
...
Mà trong mọi người thì người kích động nhất tự nhiên ngoài Hi Nguyệt ra thì không còn có thể là ai khác.
Hi Nguyệt hít sâu một hơi, nhìn về phía một bên, Quỳnh Bích Lạc sớm đã nhìn tưới trợn tròn mắt, chậm rãi nói:
"Sư phụ, bây giờ, ngài còn cảm thấy Diệp Trần hắn là phế vật sao?"
Hi Nguyệt vô cùng vui mừng, nàng ta cảm thấy sống tới lớn như vậy cho tới bây giờ dường như chưa có bao giờ vui vẻ như hôm nay!
Thậm chí, Diệp Trần lấy được thành tích như vậy, nàng ta cảm thấy so với mình lấy được thành tích của mình còn vui vẻ hơn gấp mười lần!,
Tuy rằng, cho dù Diệp Trần bị mọi người nói là phế vật, nàng ta vẫn như cũ không hề thay đổi tình cảm của chính mình đối với hắn.
Thế nhưng là lại có nữ nhân nào không hi vọng nam nhân của mình là anh hùng được mọi người để ý tới?
Mà giờ khắc này, nàng ta cuối cùng có thể ưỡn ngược ngẩng cao đầu nói cho tất cả mọi người, nam nhân mà nàng thích cũng không kém hơn so với bất cứ người nào!
Quỳnh Bích Lạc há to miệng, cuối cùng căn bản cũng không có lực đi phản bác.
Từ biểu hiện trước mắt của Diệp Trần đến xem đã hoàn toàn không thua kém bất kỳ thiên kiêu đỉnh cấp nào của Tu Chân giới, thậm chí còn có hơn!
Đối với Diệp Trần, nàng quả thật là nhìn sai rồi!
Tuy nhiên, Quỳnh Bích Lạc trầm mặc một lát, bỗng nhiên buồn bã nói:
"Ta thừa nhận, ta đích xác coi thường hắn! Tiềm lực của hắn e là cho dù so với Tuyệt Vô Địch cũng không kém chút nào, thậm chí còn hơn!"
"Thế nhưng là tiềm lực dù sao cũng chỉ là tiềm lực, thiên tài tại trước lúc không có trưởng thành, tất cả đều chỉ là hoa trong gương, trăng trong nước! Ngươi cho rằng lấy hắn chỉ có thực lực cảnh giới Hóa Thần tầng một, có tư cách tranh đoạt vị trí đứng đầu bảng Thiên Kiêu sao?"
Hi Nguyệt nghe xong lời này, trên gương mặt xinh đẹp vốn đang là hưng phấn, lập tức hơi khựng lại, trong đôi mắt đẹp hiện lên vẻ lo lắng.
Vào lúc này, tất cả mọi người đều nín thở, gắt gao nhìn chằm chằm con số trên màn hình, ngay cả thở mạnh cũng không dám.
Bởi vì Long Thần, rất có khả năng trở thành người đầu tiên trong một vạn năm qua thành công viết danh tự của mình lên trên tượng đài Thiên Kiếp!
Đây là thành tựu mà vô số tiền bối kinh tài tuyệt diễm cũng chưa từng đạt tới!
Gần như có thể đoán được, nếu như Long Thần thật sự có thể ghi danh vào trên tượng đài Thiên Kiếp thì chắc chắn sẽ lưu danh vạn cổ!
Và tất cả mọi người, đang chứng kiến khoảnh khắc vĩ đại này bằng chính đôi mắt của mình, cũng cùng có vinh dự, may mắn làm sao?
Nhất là cả đám người đến từ Long tộc, càng là mọi người xiết chặt nắm đấm lại, trên mặt của tất cả đều đầy vẻ kích động, chờ mong thời khắc vinh quang này sẽ đến!
Ngay cả chuyện mà tông chủ của bát đại tiên môn cũng chưa từng làm được, Long Thần lại sắp làm được, từ sau ngày hôm nay, tên tuổi của Long Thần sẽ vang vọng toàn bộ Tu Chân giới! Mà Long tộc cũng đủ để đạt tới tình trạng sánh vai cùng với bát đại tiên môn!
Tuy nhiên, ở bên trong ánh mắt của rất nhiều người:
Ầm!
Một thân ảnh từ bên trong Thiên Kiếp thần tháp bị đẩy lùi ra ngoài!
"Ai!"
Tất cả người ở nơi này, sau khi trải qua một lúc yên tĩnh, thì có một tiếng thở dài vang lên, những thế lực đối lập với Long tộc kia thì thi nhau thở phào nhẹ nhõm.
Đám người Long tộc kia thì trên mặt của mỗi người càng là hiện ra vẻ chán nản.
"Long Thần! Thành tích cuối cùng, 700 tầng!"
Sau khi người chủ trì tuyên bố thành tích của Long Thần ra thì ngay lập tức mọi người lại thi nhau thở dài một lần nữa.
Vốn là cái thành tích này đã đủ để treo những thiên tài khác lên đánh, thậm chí có thể nói đã là thành tích tốt nhất ở một vạn năm qua!
Thế nhưng là còn kém một chút nữa, còn kém một chút xíu nữa là có thể ghi danh lên trên tượng đài Thiên Kiếp a!
Đáng tiếc!
Thật là đáng tiếc!
Ngay cả Long Thần sau khi hạ xuống trên mắt đất cũng không thể không lắc đầu thở dài một lúc, trên gương mặt không có chút rung động nào lại hiện ra vẻ vô cùng thất vọng.
Vẻn vẹn chỉ có kém một tầng nữa thôi a!
Chỉ cần hắn có thể leo lên được một tầng nữa, thì có thể lưu lại tên của mình trên tượng đài Thiên Kiếp, lưu danh vạn cổ, vinh quang gia thân!
Đây là chuyện mà có bao nhiêu thiên tài tu chân đều tha thiết mơ ước có thể làm được a!
Đáng tiếc, tất cả những thứ này, cuối cùng lại hóa thành bọt nước!
Điều này giống như kỳ thi tuyển sinh đại học trên Trái Đất, thành tích của Long Thần, chỉ bị kẹt trong điểm số kém hơn một chút nho nhỏ!
Nhiều hơn một chút thì có thể thi lên đại học, kém một chút điểm thì chỉ có thể thi rớt.
"Ai! Long Thần có lẽ là tồn tại có hi vọng nhất ghi danh trên tượng đài Thiên Kiếp, bây giờ ngay cả hắn cũng thất bại, những người khác thì chỉ sợ càng không có hy vọng đi?"
"Đúng vậy! Thành tích lần trước của Long Thần chính là thành tích tốt nhất ở bên trong các thiên kiêu! Đáng tiếc, cuối cùng vẫn không thể phá vỡ kỷ lục vạn năm qua! Mấy đại thiên kiêu khác đoán chừng cũng không được!"
"Cái này cũng khó mà nói! Ta nhớ được khảo hạch thần tháp lần trước, Lạc Huyền băng kia xếp hạng thứ hai so với Long Thần cũng không kém bao nhiêu! Còn có Tuyệt Vô Địch kia ở bên trong thập đại thiên kiêu lần trước, thế nhưng là một vị có tuổi tác nhỏ nhất, chỉ nói về tiềm lực mà nói cũng chưa chắc sẽ thua Long Thần, Lạc Huyền Băng!"
"Có đạo lý! Để cho chúng ta rửa mắt mà đợi đi! Nếu ngay cả hai vị kia đều không thể đánh vỡ kỷ lục vạn năm, thì đó mới chính là hoàn toàn không được!"
...
Ở bên trong tiếng bàn tán sôi nổi của mọi người, chớp mắt một cái lại đi qua bốn nhóm, cũng không có xuất hiện thành tích cao một lần nào, thậm chí ngay cả 300 tầng cũng không có ai có thể đạt tới.
Không thể không nói, thiên tài bình thường có khoảng cách quả thực không hề nhỏ so với thập đại thiên kiêu!
Cuối cùng:
Đi tới nhóm thứ hai mươi, cũng tức là một nhóm trước nhóm của Diệp Trần.
Không khí ở đây lập tức tăng vọt lên lần nữa, chỉ vì ở bên trong tổ này có một người:
Tuyệt Vô Địch!
Đúng vậy, rất khéo, không biết có phải có người cố tình động tay động chân hay không, Tuyệt Vô Địch vừa đúng ở trong nhóm trước nhóm của Diệp Trần.
Chẳng mấy chốc, mười sáu người đứng vào vị trí của riêng mình, hai tay Tuyệt Vô Địch ôm vai, ngạo nghễ mà đứng, vẻn vẹn về mắt khí thế đến xem thì đã hạ thấp toàn bộ khí thế của mười lăm người còn lại xuống.
Sau khi người chủ trì ra lệnh một tiếng, mười lăm người kia ngay lập tức xông vào trong lối vào, duy chỉ có Tuyệt Vô Địch không vội vàng mà chậm rãi bước vào trong đó.
"Quả nhiên là phong phạm cao thủ a!"
Mọi người thi nhau tán thưởng.
Nếu như đổi thành một tên thiên tài bình thường khác mà làm như thế thì khẳng định sẽ bị người mắng là đang làm ra vẻ, nhưng Tuyệt Vô Địch làm như thế thì sẽ không có một ai cho là như vậy.
Bởi vì hắn có vốn liếng để làm ra vẻ!
Bá bá bá!
Ánh mắt của tất cả mọi người lại tập trung trên bảng thành tích của Tuyệt Vô Địch, chẳng mấy chốc vang lên từng đợt tiếng kinh hô:.. 96... 189... Cũng gióng với Long Thần trước đó, tốc độ của Tuyệt Vô Địch cũng ổn định, tuy nhiên tốc độ so với Long Thần còn nhanh hơn rất nhiều, giống như một vụ phóng tên lửa, thời gian chỉ trong nháy mắt đã vượt qua 200 tầng!
Mà mười lăm tên thiên tài bình thường còn lại kia vào lúc này vẫn còn đang giãy dụa ở dưới 50 tầng.
Chênh lệch không lớn bình thường!
"Đã vượt qua 500 tầng!"
Trong đám người có người kinh hô một tiếng, hóa ra Tuyệt Vô Địch lúc này đã vượt qua 500 tầng, met thời gian đến lúc này mới chỉ trôi qua không đến nửa canh giờ!
Không những như thế, sau khi Tuyệt Vô Địch vượt qua 500 tầng, tốc độ cũng không có chậm hơn bao nhiêu, gần như vẫn đang ổn định đi lên!
"Đã đến 600 tầng!"
Lại có tiếng kinh hô từ trong đám người, vào lúc này, tất cả mọi người đều đang gắt gao nhìn chằm chằm vào trên màn hình lớn số tầng đi lên của Tuyệt Vô Địch, còn về thành tích của mười lăm người khác căn bản không có người đi để ý.
"Ha ha ha! Tiểu tử họ Diệp! Bây giờ ngươi đã biết chính mình với Tuyệt sư huynh của ta là có bao nhiêu chênh lệch chưa? Biết đánh cược trước đó ngươi lập ra là buồn cười cỡ nào chưa? Ha ha ha!"
Lăng Hiêu bỗng nhiên hướng về phía Diệp Trần, chế giễu không chút kiêng kỵ nào.
Vẻ mặt Diệp Trận đạm mạc, căn bản không thèm để ý.
Từ lúc hắn từ bên trong miệng của Hỗn Thế Ma Viên biết được, tầng cao nhất của Thiên Kiếp thần tháp có ẩn chứa áo nghĩa của Hỗn Độn pháp tắc thì mục tiêu của hắn chính là 1000 tầng! Tầng cao nhất!
Đối với hắn mà nói, không đạt được tới tầng cao nhất thì cho dù có lên tới tầng thứ 999 thì đó cũng là thất bại!
Nhưng mà theo Lăng Hiêu, Diệp Trần không nói lời nào thì rõ ràng là sợ hãi, nhận sợ, lập tức càng cảm thấy đắc ý.
Một bên khác, sau khi Tuyệt Vô Địch vượt qua tầng thứ 680, tốc độ rõ ràng bắt đầu trở nên chậm.
"685... 686... 687..."
Tốc độ của Tuyệt Vô Địch càng lên cao thì càng ngày càng chậm, mọi người thấy cảnh tượng này thì thi nhau lắc đầu thở dài một lần nữa.
"Quả nhiên a! Tuyệt Vô Địch so với Long Thần vẫn là phải yếu hơn một chút, đừng nói ghi danh vào tượng đài Thiên Kiếp cho dù là kỷ lục của Long Thần chỉ sợ cũng khó mà vượt qua!" "Xem ra là không có hi vọng!"
"Lưu danh ở trên tượng đài Thiên Kiếp thật sự là quá khó khăn!"
...
Vào lúc mọi người ở đây thi nhau lắc đầu thở dài, bỗng nhiên có người chỉ vào trên màn hình lớn, hô to lên:
"Mau nhìn! Tốc độ của Tuyệt Vô Địch bỗng nhiên lại tăng lên!"
Mọi người lập tức nhanh chóng nhìn vào:
Quả nhiên, Tuyệt Vô Địch vốn là đã đạt tới tầng thứ 689, dường như đã đạt tới cực hạn, thế nhưng là không hiểu vì sao, tốc độ bỗng nhiên tăng vọt, thế mà một hơi vọt tới tầng thứ 696!
Tuy nhiên, ngay sau đó tốc độ lại bắt đầu chậm lại.
Mà mọi người thấy được cảnh tượng này, lúc đầu vốn đã hết hy vọng, thì bây giờ tất cả lại treo lên..
Chương 972 Mục tiêu của ta, là 1000 tầng!
Mỗi lần Tuyệt Vô Địch tăng lên một tầng thì thời gian cần thiết để vượt qua gia tăng lên gấp bội!
Từ tầng 690 đến tầng 699 trọn vẹn dùng khoảng thời gian hơn ba giờ.
Vào lúc này, tất cả mọi người đều đang nín thở, nhìn chòng chọc vào số tầng trên màn hình.
Cuối cùng!
Tầng thứ 700!
Tuyệt Vô Địch thế mà thật đạt tới tầng 700!
Phải biết, mặc dù Long Thần thiếu mất một tầng nữa, không thể ghi danh lên tượng đaià Thiên Kiếp, thế nhưng lại cũng đã phá vỡ kỷ lục cao nhất tốn tại suốt vạn năm qua.
Tuy nhiên, lúc này còn chưa có đi qua bao lâu thế mà đã bị Tuyệt Vô Địch đuổi theo!
Tuy nhiên, vào lúc này không có ai đi reo hò cũng không có ai đi chúc mừng, bởi vì mọi người lại thấy được hy vọng lần nữa!
Chỉ cần tiến thêm một bước nữa thôi Tuyệt Vô Địch sẽ đánh vỡ kỷ lục vạn năm qua, thành công dồn một tên ở vị trí cuối cùng trên tượng đài Thiên Kiếp xuống dưới, từ đây vạn cổ lưu danh!
Hắn cuối cùng sẽ giống như Long Thần sắp thành lại bại? Dừng bước ở tầng 700?
Hya là một lần hành động mà thành công mang lại vinh quang to lớn cho bản thân và môn phái của mình?
Vào lúc này, vâng cả một cái đỉnh núi rộng lớn như vậy có tới mấy vạn người, hiện tại lại im lặng tới đáng sợ, giống như một cây châm rơi xuống mặt đất cũng có thể nghe được tiếng vang.
Về phần đám người Kình Thương tông kia, gần như đều nhanh muốn hít thở không thông, cho dù là Tôn trưởng lão hay là Lăng Hiêu trước đó một mực đang chế giễu Diệp Trần, giờ phút này tất cả đều gắt gao nhìn chằm chằm vào màn hình lớn, mặt mũi đầy vẻ kích động khó mà ức chế.
Chỉ cần danh tự của Tuyệt Vô Địch thành công lưu lại ở trên tượng đài Thiên Kiếp thì danh vọng của Kình Thương tông chắc chắn sẽ một lần hành động vượt qua tất cả bảy đại tiên môn khác, chân chính trở thành tông môn đứng đầu trong bát đại tiên môn!
Đây là vinh diệu bực nào!
Cuối cùng:
Ông ~~
Màn hình lớn lại hơi chao đảo một cái nữa, đại biểu số tầng của Tuyệt Vô Địch xảy ra biến hóa:
Tầng 701!
Ầm
Ngay vào lúc số tầng xảy ra biến hóa thì một bóng người từ trong Thiên Kiếp thần tháp bị đánh bay ra.
Chẳng mấy chốc, Tuyệt Vô Địch đã rơi ầm ầm trên mặt đất, sắc mặt tái nhợt, lung lay sắp đổ, hiển nhiên là đã tiêu hao nghiêm trọng.
Tuy nhiên, vào giờ phút này, ở bên trong mắt của mọi người, thân ảnh Tuyệt Vô Địch lại có vẻ cao lớn dị thường!
Hắn làm được thật!
Tầng 701!
Vạn năm đều không có phát mất ghi chép, thế mà bị Tuyệt Vô Địch phá vỡ!
Ầm ầm!
Nơi xa, tượng đài Thiên Kiếp cao tới ngàn mét kia bỗng nhiên rông động kịch liệt một trận!
Ở chỗ cái danh tự cuối cùng nhất trên tượng đại Thiên Kiếp kia, bỗng nhiên bắt đầu biến mất từ từ, thay vào đó là một cái danh tự mới tinh:
Tuyệt Vô Địch!!
Trọn vẹn một vạn năm tượng đài Thiên Kiếp cũng không có thay đổi, cuối cùng hôm nay xuất hiện một cái tên mới!
Người có tên được ghi trên tượng đài Thiên Kiếp thì chắc chắn sẽ lưu danh vạn cổ, đời đời bất hủ!
Oanh!
Sau khi trải qua một lúc yên tĩnh, toàn bộ trên đỉnh núi lập tức vang lên tiếng vỗ tay như sấm.
"Ha ha ha! Làm được! Hắn thật làm được!"
Tôn trưởng lão của Kình Thương tông hưng phấ cười ha ha, gần như là vui đến phát khóc.
Mà mấy tên thiên tài còn lại của Kình Thương tông thì nhanh chóng vọt tới trước mặt Tuyệt Vô Địch lung lay sắp đổ, đỡ hắn về bên trong trận doanh của Kình Thương tông.
Mà đại biểu của bảy đại tiên môn còn lại và mười ba phe thế lực thấy được cảnh này thì trên mặt thi nhau hiện ra vẻ mặt ngưng trọng.
Kình Thương tông vốn là một trong bát đại tiên môn, hơn nữa ở bên trong bát đại tiên môn có thực lực cũng rất cao, những năm gần đây, khuếch trương một cách trắng trợn.
Bây giờ, trong môn lại xuất hiện một tên yêu nghiệt nghịch thiên như thế, danh vọng của Kình Thương tông chắc chắn phải một lần hành động vượt trên các thế lực khác, trở thành tông môn đứng đầu trong bát đại tiên môn!
"Nghĩ không ra a! Nghĩ không ra! Hai mươi năm ngắn ngủi, tiểu tử Tuyệt Vô Địch kia vậy mà đã tiến bộ đến tình trạng như thế! Xem ra đầu bảng Thiên Kiêu lần này sợ là phải đổi chủ!"
Trong trận doanh của Phượng tộc, Phong lão tứ lắc đầu, một mặt thở dài nói.
Mà vô luận là Long Thần, Phong Hoa Vũ hay là Nhạc Vô Kỵ, nhìn thấy thành tích này của Tuyệt Vô Địch, tất cả đều xiết chặt nắm đấm, sắc mặt mọi người trở nên nghiêm túc.
Nhất là Long Thần, sau khi trải qua thất bại thảm bại bên trong Mê La Tinh Hải kia, mười năm vừa qua hắn một khắc cũng chưa từng thư giãn, không nghĩ tới vậy mà lại bị Tuyệt Vô Địch vượt qua!
Tuy rằng, khảo nghiệm Thiên Kiếp thần tháp là mức tiềm lực chứ không phải là chiến lực chân chính, nhưng loại tư vị bị người ép một đầu này, để người luôn luôn đều là đệ nhất như hắn cảm thấy vô cùng không thoải mái.
Trên toàn bộ đỉnh núi ở trong mấy vạn người, vẫn như cũ còn có thể bảo trì sự bình tình, ngoài Diệp Trần ra chỉ sợ cũng chỉ có Lạc Huyền Băng.
Vô luận là Long Thần hay là Tuyệt Vô Địch sau khi có thành tích đi ra, tâm tình của Lạc Huyền Băng đều không có thay đổi quá lớn, dường như căn bản không có để ở trong lòng.
...
Bởi vì Tuyệt Vô Địch thành công phá vỡ ghi chép vạn năm được gọi là kỷ lục trong vạn năm qua, ghi tên lên tượng đài Thiên Kiếp, toàn bộ khung cảnh ở đây suýt nữa thì không còn khống chế được, ước chừng phải đi qua gần một giờ, không khí ở đây, lúc này mới dần dần lắng lại.
Khảo hạch tiếp tục!
"Người tham gia khảo hạch nhóm thứ hai mươi mốt, mời lên trước chuẩn bị!"
Sau khi người chủ trì ra lệnh một tiếng, Diệp Trần chậm rãi hướng Thiên Kiếp thần tháp đi tới, Hi Nguyệt ở đằng sau thì tràn đầy vẻ lo lắng, nhịn không được hô một tiếng:
"Diệp Trần cố hết sức là tốt rồi! Tuyệt đối không cần miễn cưỡng chính mình!"
Theo như Hi Nguyệt thì Tuyệt Vô Địch dành được thành tích nghịch thiên thì sẽ tạo thành áp lực tâm lý rất lớn đối với Diệp Trần, tuy rằng mặt ngoài của hắn không thể hiện ra cái gì thế nhưng trong lòng chắc chắn rất áp lực.
Diệp Trần quay đầu nhìn lại, hướng về phía Hi Nguyệt mỉm cười nói:
"Yên tâm đi! Nàng dâu, chỉ là 700 tầng mà thôi, phu quân ngươi còn không có để vào mắt! Mục tiêu của ta thế nhưng là 1000 tầng!"
Xoạt!
Diệp Trần vừa nói ra khỏi miệng lời này, mọi người đầu tiên là sững sờ, sau đó thì thi nhau cười vang lên không kiêng kỵ chút nào.
"Ha ha ha! Thật sự là chết cười ta!"
"Tiểu tử này chẳng lẽ bị kích thích, đầu hư mất rồi?"
"Đây là không biết mùi vị a!"
"Tiểu tử ngông cuồng! Ta thấy hắn ngay cả 100 tầng cũng chưa chắc đã đi qua!"
"Hắn là ngu xuẩn sao? Còn 1000 tầng! Ngay cả Hạo Thiên đại đế năm đó cũng mới chỉ tới tầng 997 mà thôi! Hắn cho là hắn là Nguyên Thủy đại đế chuyển thế sao?"
"Ha ha ha! Đây là chuyện buồn cười nhất mà đời ta nghe thấy được!"
...
Giọng nói trào phúng, châm chọc giống như thủy triều cuốn tới, thậm chí ngay cả Hi Nguyệt cũng đã trở thành đối tượng mà mọi người chế giễu!
"Đều nói Thánh nữ Hi Nguyệt của Lạc Hà tông cực kỳ thông minh, cơ trí hơn người, bây giờ xem ra a, thật đúng là hữu danh vô thực!"
"Nàng thông minh hay không ta không biết, nhưng cái ánh mắt xem người này thật sự là không ra hồn!"
"Không sai! Đặt vào Tuyệt Vô Địch dạng tuyệt đại thiên kiêu này không chịu lại hết lần này tới lần khác đi thích một cái tên gia hỏa không biết mùi vị như vậy, thật sự là ngu không ai bằng a!"
"Đoán chừng bây giờ xem như muốn hối hận thì chỉ sợ cũng không kịp đi!"
...
Tiếng chế giễu của mọi người liên tiếp vang lên bên tai không dứt.
Sắc mặt của Quỳnh Bích Lạc tái mét, không thể không hung hăng trừng mắt với Hi Nguyệt, giận không cãi nói:
"Nha đầu ngốc, nhìn thấy chưa! Đây chính là nam nhân mà ngươi chọn, ngông cuồng! Không biết gì! Không biết mùi vị! Quả thực chính là một con tôm tép nhãi nhép! Quỳnh Bích Lạc ta làm sao lại dạy dỗ ra một tên đồ đệ ngu xuẩn như ngươi vậy!"
Hốc mắt của Hi Nguyệt đỏ bừng, cúi đầu thật thấp, nhẹ giọng giải thích:
"Không phải! Diệp Trần hắn không phải người như vậy!"
Quỳnh Bích Lạc nặng nề thở dài một hơi, lắc đầu nói:
"Ngươi a! Thật sự là bị mỡ heo làm cho tâm trí mê muội! Vi sư cũng lười nói nhảm với ngươi, hắn đến tột cùng là trùng hay là Long, lập tức là có thể thấy rõ ràng!"
Chương 973 Kém cỏi nhất trong lịch sử?
Một bên khác, ở bên trong tiếng trào phúng chế giễu của mọi người, Diệp Trần chậm rãi đi tới trước mặt Thiên Kiếp thần tháp.
Xảo chính là, Lăng Hiêu kia vừa đúng có vị trí gần với Diệp Trần.
"Ha ha! Họ Diệp, ta phát hiện ta cũng bắt đầu bội phục ngươi! Da mặt của ngươi cuối cùng là được làm từ cái gì? Tại sao lại có thể dày tới mức độ như vậy!"
Diệp Trần không để ý đến, Lăng Hiêu tiếp tục mở miệng giễu cợt nói:
"Nếu như ta là ngươi thì tranh thủ thời gian đập đầu chết đi cho rồi! Còn 1000 tầng, ngươi mẹ nó tại sao không nói chính mình là Nguyên Thủy đại đế chuyển thế đi? Nói như vậy có lẽ còn có đồ đần sẽ tin! Ha ha ha!"
Đối mặt với sự chế nhạo của Lăng Hiêu, Diệp Trần từ đầu đến cuối không có bắt chuyện, tuy nhiên trong lòng đã động sát ý.
Chỉ cần hắn đợi lát nữa hắn thắng đánh cược thì có thể quang minh chính đại giết chết đi cái con ruồi chán ghét này, à không con dĩn mới đúng!
Mà chuyện quan trọng trước mắt là hắn dốc hết toàn lực leo lên tầng cao nhất đạt được áo nghĩa Hỗn Độn pháp tắc!
Như vậy hào ngôn trước đó Diệp Trần thả ra, thế nhưng là hắn cũng rõ ràng đạt được đúng như những gì mình nói ra.
Ngay cả chuyện mà Hạo Thiên đại đế siêu cấp yêu nghiệt từ cổ chí kim cũng không thể làm được, độ khó kia rất lớn, có thể tưởng tượng được!
Hắn nhất định phải ứng phó toàn lực mới có một cái khả năng nhỏ nhoi như vậy, tuyệt đối không thể chịu thua một chút nào!
"Bắt đầu!"
Sau khi người chủ trì quát lớn một tiếng, Diệp Trần hít sâu một hơi, điều chỉnh trạng thái của mình đến tốt nhất, mới chậm rãi hướng lối đi vào bên trong thần tháp mà đến.
"Này! Giả y như thật! Ta ngược lại muốn nhìn xem ngươi còn có thể liều chết tới khi nào!"
Lăng Hiêu lại mở miệng ra giễu cợt một câu nữa, đồng thời thân thể nhoáng một cái đã xông vào bên trong.
Chẳng mấy chốc, Diệp Trần cũng tiến vòa bên trong Thiên Kiếp thần tháp:
Ông ~
Không gian xung quanh lắc lư một lúc:
Ngay sau đó, Diệp Trần phát hiện chính mình đã xuất hiện ở bên trong một cái không gian thần bí.
Mà ở phía trước hắn xuất hiện một cái thang đá uốn lượn hướng lên trên, mỗi một bậc thang đá, mỗi bậc thang đá rộng khoảng chừng mười mét và dài gần vạn mét.
Diệp Trần hơi sững sờ, chẳng mấy chốc đã hiểu rõ:
"Chẳng lẽ mỗi một bậc thang đá tương đương với một tầng?"
Vừa nghĩ đến đây, Diệp Trần cũng không có nóng lòng xông đi lên mà là chậm rãi bước lên những bậc đá đầu tiên.
Ông!
Trọng lực xung quanh đột nhiên tăng lên gấp mười!
Ngay sau đó:
Răng rắc!
Trên không trung đột nhiên có một đạo thần lôi đánh xuống, giống như trống rỗng xuất hiện.
Cho dù là Diệp Trần cũng hoàn toàn không kịp phản ứng thì đạo thần lôi kia đã rơi vào trên người hắn.
"Ừm? Bên trong đạo thần lôi này dường như bao hàm lực lượng quy tắc? Hơn nữa sau khi được thần lôi này đập tới, lực lượng pháp tắc của ta dường như càng thêm ngưng thực, thậm chí mơ hồ đã bắt đầu ngưng tụ thành phù văn!"
Phát hiện này lập tức để cho Diệp Trần hết sức vui mừng, từ sau khi hắn ở trên đường luân hồi lĩnh ngộ được bốn mươi chín loại lực lượng pháp tắc, thật ra thì vẫn suy nghĩ, làm sao để có thể ngưng tụ lực lượng pháp tắc thành phù văn, thế nhưng lại từ đầu đến cuối không thể thành công.
Mà cái thần lôi trước mắt này, thế mà còn có công hiệu bực này, thực sự hoàn toàn vượt ra ngoài dự liệu của Diệp Trần!
Trong lòng Diệp Trần đang nghĩ ngợi:
Răng rắc!!
Lại có một đạo thần lôi bổ xuống, đánh vào trên người Diệp Trần một lần nữa.
Diệp Trần không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, tâm niệm vừa động:
"Tạo Hóa pháp tắc!"
Ông ~~
Một cỗ năng lượng cường đại tràn ngập khí tức Tạo Hóa bao phủ ở trên người Diệp Trần, mơ hồ đã bắt đầu hiện ra hình thái của phù văn.
Diệp Trần thấy thế thì lập tức mặt mũi đầy vẻ mừng như điên:
"Xem ra ta đoán không có sai! Nếu như ta có thể mượn nhờ lực lượng thần lôi này, ngưng tụ bốn mươi chín loại pháp tắc thành phù văn, cho dù là không thể đạt được Hỗn Độn pháp tắc, một loại pháp tắc cuối cùng thì thực lực của ta chắc chắn có thể tăng lên rất nhiều!"
Vừa nghĩ đến đây, Diệp Trần cũng không có sốt ruột tiến lên, sau khi bị đánh trọn vẹn chín đạo thần lôi, đã không còn thần lôi rơi xuống, hắn lúc này mới chậm rãi đi lên bậc thang thứ hai.
Răng rắc!
Đợi đến sau khi Diệp Trần leo lên đạo bậc thang thứ hai, thần lôi quả nhiên lại rơi xuống một lần nữa, hơn nữa uy lực so với ở trên bậc thang thứ nhất cường đại hơn gần mười lần!
Lại là liên tiếp chín đạo thần lôi, Diệp Trần thản nhiên nhận toàn bộ, phù văn của Tạo Hóa pháp tắc cũng bắt đầu xuất hiện hình thức ban đầu.
Diệp Trần không do dự lập tức lại bước lên trên thềm đá ở bậc thang thứ ba, bắt đầu tiếp tục dùng thần lôi rèn đúc lực lượng pháp tắc của mình.
Đối với người vượt tầng khác mà nói, khẳng định là tận khả năng không nên bị thần lôi bổ trúng, cho nên tốc độ vượt tầng càng nhanh thì càng tốt!
Nhưng mà Diệp Trần thì lại khác, hắn ước gì mỗi một đạo thần lôi đều bổ lên trên người của mình, dùng để rèn đúc lực lượng pháp tắc của mình cho nên tự nhiên phải chậm hơn rất nhiều, trọn vẹn đợi chín đạo thần lôi ở trên mỗi một bậc thang sau khi toàn bộ đánh vào trên người mình thì lúc này mới sẽ đi lên bậc tiếp theo cũng có thể nói là lên một tầng tiếp theo.
...
Bên ngoài Thiên Kiếp thần tháp:
Mọi người thấy trên màn hình lớn, tình huống vượt tầng của mười sáu người thì sớm đã cười vang một mảnh.
Chỉ thấy tốc độ nhanh nhất, đương nhiên phải kể tới Lăng Hiêu của Kình Thương tông, bây giờ vẫn chưa tới nửa giờ đã đột phá được 100 tầng, vẻn vẹn dựa vào tốc độ mà nói, không kém Tuyệt Vô Địch lúc trước một chút nào!
Mà cũng được mọi người chăm chú nhìn vào còn có Diệp Trần, chỉ có điều sở dĩ Diệp Trần làm người khác chú ý cũng không phải là bởi vì thành tích của hắn tốt giống như Lăng Hiêu mà ngược lại là rất kém cỏi, cực kém!
Gần nửa giờ qua đi, Diệp Trần thế mà mới chỉ đạt tới tầng thứ tám!
Thậm chí ngay cả trưởng lão Nguyên Thủy môn người phụ trách chủ trì kia đã có lần cho là có phải trận pháp của mình xảy ra vấ đề gì rồi hay không?
Sau khi trải qua kiểm tra một phen thì trưởng lão Nguyên Thủy môn xác nhật mọi thứ đều bình thường, số liệu hoàn toàn không có vấn đề!
Diệp Trần thật mới chỉ xông qua tầng thứ tám...
Trong lúc nhất thời, mọi người sớm đã cười đến gãy lưng rồi, toàn bọ người ở trên đỉnh núi, hầu như đều trạn ngập tiếng chế giễu và chửi rủa.
"Ha ha! Ta nói cái gì ấy nhỉ! Tiểu tử này chính là một con tôm tép nhãi nhép!"
"Dựa theo cái tốc độ vượt tầng này của hắn, nhiều nhất là 30 tầng, không thể cao hơn nữa!"
"Cái tên này rất có khả năng đáh vỡ ghi chép của Thiên Kiếp thần tháp từ trước tới nay, tuy nhiên xác thực ghi chép là kém cỏi nhất!"
"Hắn sẽ trở thành một chuyện cười lớn nhất trong lịch sử cuộc chiến Bách Niên Thiên Kiêu!"
"Này! Thật là không biết, lúc trước hắn thông qua khảo nghiệm leo núi Thiên Kiếp như thế nào a?"
...
Trong trận doanh của Lạc Hà tông, sắc mặt của Quỳnh Bích Lạc tái xanh vô cùng:
"Xem ra ta vẫn là thực sự đánh giá cao hắn! Vốn cho là hắn ít nhất cũng có thực lực ở mức độ trung đẳng, không nghĩ tới vậy mà lại phế vật tới mức độ này!"
Nói xong lời này, Quỳnh Bích Lạc nhìn về phía Hi Nguyệt ở một bên, lạnh lùng nói:
"Nha đầu ngốc! Lần này ngươi dù sao cũng nên tuyệt vọng đi a? Nhìn thấy chưa! Đây chính là nam nhân mà ngươi chọn!"
Hạc Phi ở một bên cũng hùa theo giễu cợt nói:
"Đúng vậy, Hi Nguyệt, tông chủ đại nhân nói đúng, phế vật như vậy căn bản không đáng để ngươi thích!"
Không nghĩ tới, Hi Nguyệt hít sâu một hơi, ngẩng đầu nhìn thẳng vào Quỳnh Bích Lạc, nói:
"Sư phụ! Lời này của ngài ta không đồng ý, ta thích hắn, không có liên quan gì đến hắn có thực lực mạnh hay yếu, coi như hắn thật là phế vật, ta cũng thích hắn!"
"Hơn nữa, kết quả còn chưa có đi ra, ngài bây giờ kết luận xuống không khỏi cũng quá sớm chút a?"
Hai con ngươi của Quỳnh Bích Lạc lập tức trừng một cái, hiển nhiên không nghĩ tới, ái đồ vẫn luôn dịu dàng ngoan ngoãn biết nghe lời này của mình cũng dám công khai chống đối nàng ta:
"Được a! Ngươi đã chưa từ bỏ ý định, vậy chúng ta chờ thành tích của tiểu tử kia đi ra, đến lúc đó xem ngươi có thể nói được gì!"
Chương 974 Người được đánh giá chơi liều nhất
Cách đó không xa, ở bên trong trận doanh của Kình Thương tông, thần sắc Tuyệt Vô Địch đã khôi phục bình thường, nhìn thấy thành tích trên màn hình lớn cũng không thể không lắc đầu:
"Thiệt thòi trước đó ta thế mà còn muốn coi hắn là vật thay thế cho tâm ma kia của ta, không nghĩ tới đúng là một rúi rơm!"
Sau khi Tuyệt Vô Địch liếc qua thành tích của Diệp Trần thì thu hồi ánh mắt, sau đó hai mắt nhắm lại, hơi điều tức.
Long Thần, Phong Hoa Vũ, Nhạc Vô Kỵ thậm chí ngay cả Lạc Huyền Băng cũng đều âm thầm lắc đầu ở trong lòng:
"Xem ra là ta suy nghĩ quá nhiều!"
Tất cả người trải qua Thiên Kiếp thần tháp đều biết, tốc đột vượt tầng càng chậm thì sẽ bị số lần thần lôi bổ trúng càng nhiều!
Lấy loại tốc độ chậm như ốc sên này của Diệp Trần thì cho dù là Long Thần và Tuyệt Vô Địch cũng tuyệt đối khó mà lấy được thành tích gì tốt.
Cho nên, không có người nào sẽ cho rằng, Diệp Trần là đang giả heo ăn thịt hổ, nếu như hắn thật muốn loại phương thức này đi hấp dẫn lực chú ý của mọi người, vậy đơn giản là quá ngủ xuẩn!
Diệp Trần cũng không biết, cái nhìn của người bên ngoài đối với hắn, cho dù hắn biết, hắn cũng sẽ không để ý.
Hắn lúc này đang đắc ý hưởng thụ những thứ gì ngon ngọt nhất trên đời, đừng nhắc tới là vui vẻ tới cỡ nào.
Người khác đều sợ bị thần lôi mang theo pháp tắc bổ trúng, duy chỉ có Diệp Trần thì ngược lại ngại thần lôi đánh quá ít!
Cuối cùng:
Dùng ước chừng hơn một giờ, Diệp Trần đi tới bậc thang thứ hai mươi mốt đã bị trọn vẹn 180 lần thần lôi mang theo pháp tắc bổ trúng người!
Răng rắc!
Răng rắc!
Răng rắc!
Lại là chín đạo thần lôi qua đi:
Ông ~~
Tạo Hóa pháp tắc quay xung quanh Diệp Trần bỗng nhiên bắt đầu xảy ra biến hóa, dần dần hội tụ ở một chỗ, tạo thành một đạo phù văn vô cùng hoa mỹ lại hiện ra khí tức thần bí!
"Ha ha! Phù văn Tạo Hóa pháp tắc! Xong rồi!!"
Diệp Trần hết sức vui mừng, vốn là từ lĩnh ngộ ra pháp tắc đến lúc ngưng tự pháp tắc thành phù văn, cho dù là cường giả Độ Kiếp Đế Quân cũng cần phải hao phí khoảng thời gian mấy trăm năm thậm chí hơn ngàn năm!
Mà bây giờ, Diệp Trần ở dưới sự hỗ trợ của Thần lôi mang theo pháp tắc vậy mà chỉ dùng hơn một giờ ngắn ngủi! Điều này làm cho hắn có thể nào không thích?
"Tiếp tục!"
Sau khi Diệp Trần mừng rỡ xong, thu hồi phù văn Tạo Hóa pháp tắc vào trong cơ thể, sau đó chậm rãi gọi loại pháp tắc thứ hai Hủy Diệt pháp tắc ra, tiếp tục bước lên trên bậc thang tiếp theo.
...
Chỉ chớp mắt,
Lại qua hơn một giờ, tính đến thời điểm này, mười sáu người của nhóm thứ hai mươi mốt đã có mười bốn người bị đào thải, duy chỉ còn lại Diệp Trần và Lăng Hiêu vẫn như cũ còn ở bên trong Thiên Kiếp thần tháp.
Chỉ có điều, Lăng Hiêu lúc này đã đột phá tới tầng thứ 500, lập tức muốn xung kích tới tầng thứ 600, mà Diệp Trần lại mới chỉ khó khăn lắm đột phá tới tầng thứ 50!
Chênh lệch gấp mười lần!
Mọi người lại thi nhau trào phúng một lần nữa:
"Tiểu tử này thật đúng là mẹ nó có thể chịu a! Thế mà còn không có bị đào thải!"
"Xem ra tiểu tử này, cũng không phải rác rưởi như vậy đi!"
"Chẳng qua là liều chết thôi! Ta dám đánh cược, nhiều nhất 60 tầng, hắn chắc chắn sẽ bị đánh ra!"
...
Tuy nhiên, lại qua gần một giờ, Diệp Trần đã vững bước vào tầng thứ 80, vẫn như cũ còn đang chậm chạp lên cao.
Mà Lăng Hiêu kia tuy rằng thành công đột phá đến tầng thứ 600, nhưng tốc độ lúc này đã hoàn toàn chậm lại.
Cuối cùng, khi tiến vào tầng thứ 612 chịu không đến mười mấy phút:
Ầm!
Một bóng người từ bên trong Thiên Kiếp thần tháp bay ra:
"Khụ khụ khụ!"
Sau khi Lăng Hiêu rơi xuống đất, trước tiên nhìn về phía màn hình lớn, phát hiện danh tự của Diệp Trần vẫn còn đang lấp lóe thì hai mắt lập tức trừng một cái:
"Làm sao có thể? Tiểu tử kia thế mà còn không có...phốc!"
Sau khi Lăng Hiêu kinh ngạc, đến lúc nhìn thấy thành tích của Diệp Trần thì lập tức ôm bụng cười lên ha hả:
"Thế mà mới có tầng thứ 88. phế vật a phế vật! Ngươi là khôi hài đến vậy sao? Thật lãng phí cảm tình của bản công tử! Ha ha ha!"
Tuy nhiên chẳng mấy chốc:
Lại liên tiếp đi qua hơn một giờ, Diệp Trần đã vững bước bước vào tầng thứ 100, lại dường như còn không có bất kỳ dấu hiệu nào muốn đi ra.
Ba tiếng sau, Diệp Trần bước vào tầng thứ 130, tiếp tục duy trì sự ổn định, vững bước lên cao.
Sáu tiếng sau, Diệp Trần đi tới tầng thứ 160, vẫn như trước không có dấu hiệu nào muốn đi ra...
Mọi người ở phía dưới đều nhanh muốn điên lên rồi!
Nhất là nhóm người tham gia khảo hạch thứ hai mươi hai, càng là nhịn không được mà bắt đầu chửi ầm lên:
"Tiểu tử này, quả thực chính là cứt ỉa đầy bồn cầu a!"
"Đây là để chúng ta phải đợi đến lúc nào?"
"Còn có ra hay không!"
"Trưởng lão, ngài cứ mặc kệ không quản sao? Tiểu tử kia nếu như cứ luôn ở bên trong đó không ra, chẳng lẽ chúng ta cũng chỉ có thể ở chỗ này chờ không thôi sao?"
Có người thực sự không nhịn nổi, bắt đầu hướng trưởng lão Nguyên Thủy môn kháng nghị.
Ông lão kia rõ ràng cũng chưa bao giờ gặp loại tình huống này, vẻ mặt cũng có chút khó coi.
Hắn phụ trách chủ trì khảo hạch Thiên Kiếp thần tháp đã trên trăm năm, thông thường ở dưới tình huống bình thường, nhiều nhất cũng chỉ có tám, chín tiếng thì chắc chắn cũng phải đi ra.
Chơi liều giống như Diệp Trần này, nhưng vẫn là lần đầu tiên gặp được, trước đó quả thực chưa từng nghe thấy!
"Các vị chờ một lát, ta đi thương nghị với môn chủ đại nhân một chút!"
Chẳng mấy chốc, ông lão kia và môn chủ Nguyên Thủy môn cùng với một đám cao tầng, sau khi trải qua trao đổi thương nghị một phen, cuối cùng quyết định:
Cửa mà Diệp Trần tiến vào kia, trước tiên tạm thời phong bế, người tham gia khảo hạch còn lại, toàn bộ trở thành mười lăm người một nhóm, tiếp tục tiến hành khảo hạch.
Chỉ chốc lát:
Những người tham gia khảo hạch còn lại, lại phân nhóm một lần nữa hoàn tất, đồng thời bắt đầu tiến hành đâu vào đấy.
Ở bên trong mấy tổ sau đó, xuất hiện một ít người tham gia khảo hạch có thành tích tương đối chói sáng.
Ví dụ như:
Dịch Bạch của Vô Cực tông, một lần hành động cầm xuống thành tích kinh người 652 tầng, dẫn tới mọi người thốt lên một tràng.
Từ Lương Sơn của Thái Huyền tông cũng lấy được thành tích tốt với 647 tầng.
Dư Thương Ngô của Lạc Hà tông cũng vượt qua 600 tầng.
Sau khi khảo hạch tiếp tục tiến hành gần như không có người nào đi chú ý tới thành tích của Diệp Trần.
Dù sao, ở trong suy nghĩ của mọi người, Diệp Trần hoàn toàn chính là đang liều chết, căn bản sẽ không lấy được cái thành tích gì quá tốt, sớm muộn gì chính mình cũng không chịu nổi, tự nhiên sẽ chủ động rời khỏi.
Một mực đến nhóm thứ hai mươi bảy, Hi Nguyệt cầm xuống thành tích kinh người 660 tầng, lúc này mới có người nhớ tới Diệp Trần:
"Mau nhìn! Tiểu tử họ Diệp kia thế mà đột phá tới 400 tầng a!"
Có người bỗng nhiên kinh hô lên một tiếng, mọi người thi nhau nhìn vào góc dưới cùng của màn hình lớn.
Tầng thứ 412!
Mọi người ngay lập tức xì xào bàn tán, Diệp Trần thế mà trong lúc không ai để ý đã đột phá qua 400 tầng!
Kết quả tạm thời này đã vượt xa dự đoán của tất cả mọi người dành cho hắn!
Vào lúc này, đã không có người nào chế giễu hắn nữa, mặc dù cũng có rất nhiều người vẫn không tin thành tích cuối cùng của Diệp Trần có thể vượt qua thập đại thiên kiêu, thế nhưng tình huống trước mắt đến xem thì thành tích này của hắn đã coi như không tệ!
Ít ra đã vượt qua rất nhiều thiên tài bình thường!
"Chẳng lẽ vượt tầng với tốc độ càng chậm, ngược lại càng có lợi?"
Có người đã bắt đầu nghi ngờ, Diệp Trần nắm giữ một loại kỹ xảo vượt tầng nào đó lợi hại hơn.
Tuy nhiên, mấy tổ sau đó có người thử nghiệm dùng loại phương thức vượt tầng này mà thành tích lại rối tinh rối mù...
Chỉ chớp mắt:
Sau khi một nhóm cuối cùng bắt đầu lên tham gia thì từ lúc Diệp Trần tiến vào Thiên Kiếp thần tháp tới lúc này đã đi qua khoảng thời gian năm ngày!
Mà Diệp Trần cũng đã xông phá 600 tầng, hơn nữa vẫn đang vững bước lên cao!
Đến lúc này, sắc mặt của mọi người cuối cùng bắt đầy xảy ra biến hóa rất nhỏ...
Chương 975 Mọi người sợ hãi!
Phải biết, phàm là có người có thể ở bên trong Thiên Kiếp thần tháp đạt tới 600 tầng trở lên, không hề nghi ngờ, mỗi một vị đều là thiên tài trong thiên tài!
Dù sao, cho dù Tuyệt Vô Địch phá vỡ ghi chép vạn năm cũng mới vẻn vẹn chỉ ở tầng 701 mà thôi.
Mọi người thực sự không thể nào tiếp thu được, Diệp Trần trước đó trong mắt bọn hắn rõ ràng chỉ là một tên phế vật, thế mà lập tức trở thành tồn tại có thể sánh vai với thập đại thiên kiêu!
Mà trong những người có mặt ở đây, người khó có thể tiếp nhận cái kết quả này của Diệp Trần nhất, dĩ nhiên chính là Lăng Hiêu lấy thành tích vượt tầng mà cược mệnh với Diệp Trần.
Thành tích của hắn là 612 tầng, trước đó, hắn đánh chết cũng không tin, thành tích của Diệp Trần có thể vượt qua hắn, thậm chí ngảy cả tiếp cận đều tuyệt đối không có khả năng!
Nhưng là bây giờ, Diệp Trần lại lấy loại tốc độ chậm như ốc sên này, từng chút một tới gần thành tích của hắn!
"Tại sao có thể như vậy! Không! Đây không có khả năng!!"
Lăng Hiêu nhịn không được mà rống lớn một tiếng, nhìn chòng chọc vào số tầng ở trên màn hình lớn, trong lòng hò hét, hy vọng một giây sau, Diệp Trần sẽ từ bên trong Thiên Kiếp thần tháp bị đánh ra ngoài.
Đáng tiếc, rất nhanh, hắn thất vọng!
Tầng thứ 610... tầng thứ 611... tầng thứ 612...
Diệp Trần từ đầu tới cuối một mực duy trì tốc độ chậm như con ốc sên, lại không có bất kỳ hồi hộp nào, phá vỡ thành tích của Lăng Hiêu, giống như một cái bánh xe khổng lồ, hung hăng đề qua trên người Lăng Hiêu!
Phù phù!
Lăng Hiêu nhìn chằm chặp vào trên màn hình, số tầng vẫn đang biến hóa chậm chạp, cả ngươi như thể bị sét đánh, hai chân mềm nhũn, buông mình ngồi trên mặt đất, mặt nghệt ra như vừa mất hết gia tài của mình.
Hắn thua!
Hắn lại có thể thua!
Bại bởi tên kia trong mắt hắn chỉ là một tên phế vật!
Không hiểu, hắn chợt nhớ tới một câu nói trước đó của Diệp Trần:
"Nếu như ta là phế vật, vậy ngươi chẳng phải ngay cả phế vật cũng không bằng! Ngay cả phế vật cũng không bằng!!"
Câu nói này không ngừng quanh quẩn ở trong đầu Lăng Hiêu, làm cả người hắn đều gần như sắp hỏng mất.
Long Thần, Phong Hoa Vũ, Nhạc Vô Kỵ mấy vị thiêu kiêu vào lúc này tất cả cũng đều rơi vào trong trầm tư.
Bọn họ gần như cùng lúc đang tự hỏi một vấn đề, nếu như đổi lại là bọn hắn, lấy tốc độ chậm như vậy mà vượt tầng, kết quả đó sẽ là như thế nào?
Cuối cùng, mấy người gần như đều cho ra một cái kết luận giống nhau.
Nếu như đổi lại là bọn hắn thì bọn hắn khả năng ngay cả 500 tầng cũng khó mà đạt tới!
Phải biết, mỗi một tầng đều có chín đạo thần lôi, nếu như lấy tốc độ vượt tầng này của Diệp Trần, đó chính là phải thừa nhận tổng cộng 4500 đạo thần lôi!
Đây quả thực là một con số vô cùng kinh khủng!
Mà Diệp Trần lấy loại tốc độ này thế mà đã đột phá tới hơn 600 tầng, đây chẳng phải mang ý nghĩa, hắn đã tiếp nhận hơn năm ngàn đạo thần lôi rồi hay sao?
Trời ạ!
Đây là người có thể làm được chuyện này sao?
Mà sau khi mấy đại thiên kiêu suy nghĩ hiểu ra mấu chốt trong đó thì vẻ mặt thi nhau hiện ra vẻ kinh ngạc nồng đậm!
"Chẳng lẽ trên người của hắn có pháp bảo siêu cấp nghịch thiên nào đó sao? Hay là nắm giữ một loại thủ đoạn gian lận nào đó?"
Trong lúc bọn hắn đang nghi ngờ không thôi, bỗng nhiên có người kinh hô lên:
"Mau nhìn! Lạc Huyền Băng cũng đột phá 600 tầng!"
Nghe được điều này, mấy người Long Thần lúc này mới kịp phản ứng, ở bên trong nhóm cuối cùng này còn có một tồn tại mà khiến tất cả mọi người phải nhìn vào, đó chính là Lạc Huyền Băng!
Tốc độ của Lạc Huyền Băng cực nhanh, xông phá 600 tầng, chẳng mấy chốc thì đã vượt qua Diệp Trần, sau khi xông thẳng tới tầng thứ 690 thì tốc độ mới chậm lại một cách rõ rệt.
Rất rõ ràng, từ tầng thứ 690 lên tới tầng thứ 700 là một cái vách ngăn không nhỏ.
Vô luận là Long Thần, Tuyệt Vô Địch hay là Lạc Huyền Băng, một khi tiến vào tầng thứ 690, tốc độ của tất cả đều đại giảm!
Tầng thứ 691... tầng thứ 692...
Tốc độ của Lạc Huyền Băng tuy rằng giảm mạnh, nhưng vẫn còn nhanh hơn Diệp Trần rất nhiều, thẳng đếm chậm rãi đạt tới tầng thứ 699, lúc này mới rõ ràng có xu thế dừng lại.
Vào lúc này, ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung ở trên thành tích của Lạc Huyền Băng.
Tuy rằng biểu hiện của Diệp Trần là nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người, nhưng cách tầng thứ 700 còn có khoảng cách nhất định.
Mà Lạc Huyền Băng lúc này thì đã đi tưới biên giới đánh vỡ ghi chép!
Tất cả mọi người rất hiếu kỳ, Lạc Huyền Băng có thể vượt qua Long Thần hay không? Hay là có thể vượt qua Tuyệt Vô Địch hay không?
Mà ở trong mọi người, người cực kỳ căng thẳng tất nhiên không ai bằng Tuyệt Vô Địch.
Bởi vì nếu như Lạc Huyền Băng thật vượt qua hắn, thậm chí chỉ cần có thành tích ngang hang với hắn thì có thể đẩy danh tự của hắn từ trên tượng đài Thiên Kiếm xuống dưới!
Nếu như so sánh, Long Thần tương đối thản nhiên, bởi vì trên đầu hắn đã có Tuyệt Vô Địch, cũng không quan tâm lại có thêm một cái Lạc Huyền Băng.
Cuối cùng, ở bên trong ánh mắt mong chờ của tất cả mọi người, số tầng lại biến động một lần nữa:
700!
Lạc Huyền Băng thành công đạt tới tầng 700!
Tuy nhiên, cũng không có kiên trì được quá lâu:
Oanh!
Một bóng người từ bên trong Thiên Kiếp thần tháp bay ra.
"Lạc Huyền Băng! Thành tích cuối cùng, 700 tầng!"
"Ai!"
Mọi người thi nhau thở dài một cái, hiển nhiên có chút mất mát.
Mà Tuyệt Vô Địch thì thở phào nhẹ nhõm, Lạc Huyền Băng không thể làm rung chuyển vị trí của hắn, tên của hắn vẫn như cũ có thể bảo lưu ở trên tượng đài Thiên Kiếp.
Tuy nhiên, hắn cũng không có cao hứng quá lâu, bởi vì hắn chợt phát hiện, Diệp Trần trong lúc không ai để ý thế mà đã đạt tới tầng thứ 674!
Chẳng mấy chốc, những người khác cũng chú ý tới tình huống này, tàon trường lập tức lại yên tĩnh lại một lần nữa.
Đến lúc này, không ai còn dám mở miệng chế giễu với Diệp Trần.
Nói đùa, dù là Diệp Trần vào lúc này, từ bên trong Thiên Kiếp thần tháp bị đánh ra ngoài, bây giờ cái thành tích này, vậy cũng vẻn vẹn chỉ ở dưới ba người Tuyệt Vô Địch, Long Thần và Lạc Huyền Băng mà thôi!
Huống chi lúc này Diệp Trần vẫn còn đang lấy tốc độ cực kỳ chậm rãi, vẫn đang vững bước đi lên!
"Cái tên này! Quá biến thái!"
"Ta muốn thu về lời nói trước đó của ta! Kẻ này quả thực không phải người a!"
"Các ngươi nói, hắn có thể đánh vỡ ghi chép của Tuyệt Vô Địch, ghi tên vào trên tượng đài Thiên Kiếp hay không?"
...
Mà trong mọi người thì người kích động nhất tự nhiên ngoài Hi Nguyệt ra thì không còn có thể là ai khác.
Hi Nguyệt hít sâu một hơi, nhìn về phía một bên, Quỳnh Bích Lạc sớm đã nhìn tưới trợn tròn mắt, chậm rãi nói:
"Sư phụ, bây giờ, ngài còn cảm thấy Diệp Trần hắn là phế vật sao?"
Hi Nguyệt vô cùng vui mừng, nàng ta cảm thấy sống tới lớn như vậy cho tới bây giờ dường như chưa có bao giờ vui vẻ như hôm nay!
Thậm chí, Diệp Trần lấy được thành tích như vậy, nàng ta cảm thấy so với mình lấy được thành tích của mình còn vui vẻ hơn gấp mười lần!,
Tuy rằng, cho dù Diệp Trần bị mọi người nói là phế vật, nàng ta vẫn như cũ không hề thay đổi tình cảm của chính mình đối với hắn.
Thế nhưng là lại có nữ nhân nào không hi vọng nam nhân của mình là anh hùng được mọi người để ý tới?
Mà giờ khắc này, nàng ta cuối cùng có thể ưỡn ngược ngẩng cao đầu nói cho tất cả mọi người, nam nhân mà nàng thích cũng không kém hơn so với bất cứ người nào!
Quỳnh Bích Lạc há to miệng, cuối cùng căn bản cũng không có lực đi phản bác.
Từ biểu hiện trước mắt của Diệp Trần đến xem đã hoàn toàn không thua kém bất kỳ thiên kiêu đỉnh cấp nào của Tu Chân giới, thậm chí còn có hơn!
Đối với Diệp Trần, nàng quả thật là nhìn sai rồi!
Tuy nhiên, Quỳnh Bích Lạc trầm mặc một lát, bỗng nhiên buồn bã nói:
"Ta thừa nhận, ta đích xác coi thường hắn! Tiềm lực của hắn e là cho dù so với Tuyệt Vô Địch cũng không kém chút nào, thậm chí còn hơn!"
"Thế nhưng là tiềm lực dù sao cũng chỉ là tiềm lực, thiên tài tại trước lúc không có trưởng thành, tất cả đều chỉ là hoa trong gương, trăng trong nước! Ngươi cho rằng lấy hắn chỉ có thực lực cảnh giới Hóa Thần tầng một, có tư cách tranh đoạt vị trí đứng đầu bảng Thiên Kiêu sao?"
Hi Nguyệt nghe xong lời này, trên gương mặt xinh đẹp vốn đang là hưng phấn, lập tức hơi khựng lại, trong đôi mắt đẹp hiện lên vẻ lo lắng.