-
Chương 1016-1020
Chương 1016 Thông đạo thứ hai
Ông lão Phản Hư này tên là Lâm Thương Hải, là tông chủ của một môn phái nhị lưu ở Tu Chân giới, trước đó vốn là chịu mệnh lạnh của tứ đại tiên môn, lúc này mới tiến vào Hạo Thiên giới tìm hiểu tin tức, bây giờ Diệp Trần lợi dụng hắn mang tin tức truyền đạt trở về, tự nhiên không có gì thích hợp bằng.
Diệp Trần phong ấn toàn bộ những môn nhân này của Lâm Thương Hải ở trên tinh cầu hoang vu kia, sau đó thì mang theo Lâm Thương Hải quay trở về Trái Đất, về tới cửa vào ở dưới chân đỉnh núi Everest.
"Sau khi trở về, nên nói cái gì không nên nói cái gì cũng không cần ta phải nhiều lời chứ?"
Diệp Trần nhàn nhạt mở miệng nói.
Lâm Thương Hải vội vàng cuống quít gật đầu, nói:
"Vâng vâng! Diệp tiền bối xin yên tâm, ta chắc chắn dựa theo ngài nói mà xử lý!"
Diệp Trần nhẹ gật đầu:
"Chờ ngươi làm xong chuyện này, ta tự nhiên sẽ thả môn nhân của ngươi, đừng có giở mánh khóe gì, bằng không cho dù là ở Tu Chân giới ta muốn giết ngươi thì cũng dễ như trở bàn tay!"
Lâm Thương Hải lập tức gật đầu như gà mổ thóc, liên tục đồng ý.
Ầm ầm!
Diệp Trần thuận tay vung lên, mở ra thông đạo không gian, ném Lâm Thương hải vào trong đó.
Diệp Trần thật ra thì cũng không lo lắng Lâm Thương Hải sẽ làm trái ý mình, lại hoặc là bị người của Kình Thương tông phát hiện mánh khóe gì, cho dù là chuyện bại lộ, người của Kình Thương tông chắc là cũng sẽ hiểu rõ, Công Tôn Vô Ngã đã rơi vào trong tay của hắn, cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ!
Nhưng là trước mắt, Diệp Trần lại gặp phải một vấn đề khó giải khác:
Lạc Hà tông chỉ cần còn ở Tu Chân giới một ngày, chung quy nguy cơ phải chịu lấy áp lực từ bát đại tiên môn sẽ luôn tồn tại!
Bây giờ loại tình huống này chỉ có hai loại biện pháp có thể giải quyết!
Một là nghĩ biện pháp đưa toàn bộ người của Lạc Hà tông vào bên trong Hạo Thiên giới.
Hai là Diệp Trần có thực lực chống lại bát đại tiên môn, thậm chí nhổ tận gốc Kình Thương tông.
Mà hai cái biện pháp này, chẳng những đều rất khó làm, hơn nữa đều có một cái tiền đề, chính là trước tiên đều phải vào Tu Chân giới mới được!
Thế nhưng là hiện nay, ở một đầu thông đạo bên kia, nhân mã của tứ đại tiên môn chỉ sợ sớm đã có mai phục.
Hơn nữa, lão hồ ly Vân Thương Sinh kia còn sống, nếu như hắn cứ đi vào như vậy thì chắc chắn sẽ bị hắn liếc mắt nhận ra!
Lúc trước hắn sử dụng lực lượng thế giới của Hạo Thiên giới bị một bàn tay của Thiên Ý Tu Chân giới đánh nổ, nếu như nói trong lòng không có một chút sợ hãi nào vậy thì chắc chắn là giả.
Diệp Trần càng nghĩ, cũng thực sự nghĩ không ra một cái biện pháp tốt nào.
"Chẳng lẽ đã định sẵn là không cứu được Lạc Hà tông sao? Hi Nguyệt, xem ra đời này, ta cũng không có cách nào đến giúp được ngươi a!"
Ngai vào lúc Diệp Trần gần như muốn từ bỏ thì bỗng nhiên linh quang lóe lên:
"Không đúng! Lúc trước lần đầu tiên ta tiến vòa Tu Chân giới, nhưng cũng không có xuất hiện ở Mê La Tinh Hải mà là ở một cái tinh vực nhỏ cấp hai ở biên giới Tu Chân giới!"
"Đây có phải là mang ý nghĩa, thông đạo giữa Hạo Thiên giới và Tu Chân giới không phải chỉ có một cái? "
Sau khi đạo suy nghĩ này xuất hiện thì tinh thần của Diệp Trần lập tức trở nên hưng phấn, lập tức lách mình trở về bên trong tiên mộ, ở bên trong mảnh không trung loạn lưu này, tìm tòi cẩn thận.
Không nghĩ tới, dưới phen tìm kiếm này, Diệp Trần thật đúng là có chỗ phát hiện!
"Ngoại trừ cái thông đạo mà ta tái tạo ra, dường như Hạo Thiên giới và Tu Chân giới còn có một cái tiết điểm khác, mơ hồ ăn khớp?"
Sau khi Diệp Trần trầm tư một lát, trên khuôn mặt bỗng nhiên hiện ra vẻ mừng rỡ:
"Ta hiểu được! Hóa ra lúc trước Hạo Thiên đại đế vì phòng ngừa ngoại địch xâm lấn Hạo Thiên giới cho nên tự tay hủy đi thông đạo tới Tu Chân giới, nhưng lại vì hậu nahan của Hạo Thiên giới có thể có cơ hội tiến vào Tu Chân giới lấy được truyền thừa mà hắn lưu lại, cho nên lưu lại một cái thông đạo một chiều, chỉ có điều lúc trước ta từ Mê La Tinh Hải trở về chịu đến lực lượng thời không xunh kích che giấu đi thông đạo một chiều kia..."
Sau khi nghĩ thông suốt rõ ràng chân tướng chuyện này thì Diệp Trần lập tức thao túng lực lượng thế giới, bắt đầu chữa trị thông đạo kia.
Khoảng ba ngày sau, Diệp Trần cuối cùng một lần nữa sửa chữa thành công thông đạo này!
Diệp Trần đèn nén tâm tình kích động, phóng xuất ra một đạo thần niệm, dọc theo thông đạo này mà đi.
Một lúc lâu sau, trên gương mặt lo lắng bất an lập tức hiện ra một nụ cười mỉm.
"Không sai! Quả nhiên là vùng tinh vực khi lần đầu tiên ta tiến vào Tu Chân giới!"
...
Cùng lúc đó, Mê La Tinh Hải, Tu Chân giới!
Thế lực của tứ đại tiên môn sớm đã trú đóng ở phía trên tinh cầu bên ngoài Mê La Tinh Hải, bao vây toàn bộ xung quanh Mê La Tinh Hải!
Ở trên tinh cầu chỗ thế lực của Vô Cực tông:
"Khởi bẩm tông chủ đại nhân, căn cứ vào tình huống mà thuộc hạ biết, gần nhất hôm nay chỉ có Lâm Thương Hải tông chủ Lăng Vân tông từ bên trong Hạo Thiên giới trở về, hơn nữa sau khi lão gia hỏa này vừa ra tới thì tiến vào trong trận doanh của Kình Thương tông, dường như báo cáo một loại tình báo rất quan trọng nào đó!"
Một tên trưởng lão Vô Cực tông ở một bên hướng về phía Vân Thương Sinh tông chủ Vô Cực tông khom người báo cáo.
"Ồ?"
Vân Thương Sinh nghe xong, chỉ là khẽ chau mày, không nói thêm gì nữa.
Tên trưởng lão kia thấy thế lập tức nhịn không được lại nói:
"Tông chủ đại nhân, nếu như thuộc hạ đoán không có sai, Lâm Thương Hải chắc là được Công Tôn tông chủ phái trở về, tam đại tông chủ đến nay đều chưa có trở về, ngài nói có phải bọn có phải thật sự phát hiện ra cái gì hay không? Chúng ta có nên hay không..."
Không đợi tên trưởng lão kia nói xong thì Vân Thương Sinh lại khoát tay áo, nói:
"Không vội! Người mà chúng ta phái đi vào, đến nay vẫn còn chưa có trở về, mọi thứ vẫn nên cẩn thận thì hơn!"
"Hơn nữa, mấy ngày gần đây, ngoại trừ Lâm Thương Hải kia ra, tất cả những người khác vậy mà không có một người trở về! Ngươi chẳng lẽ không cảm thấy được ở trong đó có chút mánh khóe gì sao?"
Tên trưởng lão của Vô Cực tông kia sau khi nghe xong lời này thì sắc mặt lập tức hơi đổi một chút:
"Ý của Tông chủ đại nhân là, những người tiến vào Hạo Thiên giới kia ở bên trong gặp phải chuyện ngoài ý muốn? Thế nhưng tam đại tông chủ kia thế nhưng đường đường là cường giả Đế Quân! Chuyện này không có khả năng lắm a?"
Vân Thương Sinh cười lạnh:
"Lời nói mặc dù là như thế! Thế nhưng là ngươi phải biết, đó dù sao cũng là một phương thế giới khác, bên trong đến tột cùng là tồn tại sự khủng khiếp gì, chúng ta ai cũng không nói được! "
"Cho nên, vẫn là câu nói kia, dục tốt bất đạt! Ở trước khi tình huống không có sáng tỏ, không thể hành động thiếu suy nghĩ!"
Tên trưởng lão kia một mặt ngưng trọng nhẹ gật đầu:
"Thuộc hạ hiểu!"
Vân Thương Sinh trầm ngâm một lát, bỗng nhiên lại nói:
"Đúng rồi! Ngươi nhanh chóng trở về Vô Cực tông một chuyến, mang theo Vô Cực Nhân Quả bàn tới đây cho bổn tông chủ!"
Trưởng lão kia lập tức hơi kinh hãi, sau đó thì hiện ra vẻ nghi hoặc:
"Tông chủ đại nhân! Ngài đây là có ý gì? Đó là Vô Cực Nhân Quả bàn, chẳng lẽ còn có thể truy tung người ở thế giới khác?"
Vân Thương Sinh lắc đầu, nói:
"Đương nhiên không thể! Tuy nhiên ta vẫn luôn có một loại cảm giác, tiểu tử kia trước đó bị Thiên Ý của Tu Chân giới giết chết, có lẽ không có chết dễ dàng như vậy!"
Trưởng lão kia nghe được điều này thì lập tức càng thêm ngạc nhiên:
"Tông chủ đại nhân nói, là cái tên tiểu tử ở trên tinh cầu Nguyên Thủy giết chết Vân trưởng lão sao? Hắn coi như còn sống, làm sao có gan mà quay lại đây?"
Vân Thương Sinh lại lắc đầu lần nữa, hít sâu một hơi, nói:
"Vấn đề này cũng khó mà nói! Ngươi làm sao có thể xác định, từ Hạo Thiên giới tiến vào Tu Chân giới chỉ có một cái thông đạo?"
Chương 1017 Lại vào Tu Chân giới
Sau khi Diệp Trần phát hiện đả thông thông đạo thứ hai cũng không có lập tức tiến vào Tu Chân giới.
Trước lúc rời đi, hắn tự nhiên phải đi về bàn giao một phen trước đã, thuận tiện mang theo Hỗn Thế Ma Viên tên hỗ trợ đắc lực này.
Trở lại căn biệt thự số một ở Vân Châu:
Ngoại trừ Hi Nguyệt, mấy người Tô Lam ra thì Diệp Thiên Ca, Sịch Sơn Hà và người của Cuồng Tiên môn, tất cả cũng đều chờ đợi ở đây đã lâu.
Trước đó, Diệp Trần và toàn bộ những tên Thiên Ngoại Tà Ma kia biến mất không thấy đâu nữa, mọi người tuy rằng cảm thấy Diệp Trần chắc chắn sẽ không có việc gì, thế nhưng là tung tích mất đi liên tiếp mấy ngày, tự nhiên cũng khó tránh khỏi lo lắng.
Nhìn thấy Diệp Trần trở về, mọi người lúc này mới thi nhau thở phào nhẹ nhõm.
Mọi người nói chuyện được một lúc, Chúc Minh Phi bỗng nhiên tiến lên phía trước nói:
"Môn chủ, bây giờ toàn cầu rơi vào tây giặc, chỉ còn có một mình Hoa Hạ chúng ta là độc lập, mấy ngày nay, những tên Thiên Ngoại Tà Ma kia, biết được tin tức ngài mất tích, dường như lại bắt đầu ngo ngoe muốn động!"
Diệp Trần nghe được điều này thì khóe miệng không thể không hơi nhếch lên, hiện ra nụ cười lạnh:
"Bọn họ đã không biết tốt xấu, vậy thì ta sẽ tác thành cho bọn hắn! Truyền mệnh lệnh của ta xuống dưới, từ ngày hôm nay, Cuồng Tiên môn đối ngoại tuyên chiến, bắt đầu thanh trừ Thiên Ngoại Tà Ma!"
Thật ra thì lấy năng lực chưởng khống Hạo Thiên giới của Diệp Trần bây giờ, chỉ cần hắn muốn thì hoàn toàn có thể trong vài phút diệt đi toàn bộ những người của Tu Chân giới xâm nhập vào Hạo Thiên giới kia.
Tuy nhiên, Diệp Trần cũng không có làm như vậy, bởi vì hắn muốn dùng những người này đến ma luyện tu vi môn hạ đệ tử của mình, đồng thời còn có thể mượn cơ hội này làm gia tăng uy vọng của Cuồng Tiên môn trên toàn cầu lên tới đỉnh phong, sau này dẫn theo người của Địa Cầu cùng nhau đối kháng Tu Chân giới xâm lấn.
Dù sao, chỉ có mình hắn mạnh cũng không có ý nghĩa quá lớn, chỉ có thực lực tổng hợp của Hạo Thiên giới cường đại thì đó mới là thật sự cường đại, nói không chừng trong tương lai có thể phản công xâm lược lại Tu Chân giới!
Vừa nghĩ đến đây, Diệp Trần dừng lại một chút, lại nói tiếp:
"Sau khi thanh trừ xong những tên Thiên Ngoại Tà Ma kia, Cuồng Tiên môn ở trên bảy châu lục trên toàn cầu, phân biệt thiệt lập một trường đại học tu chân, ở mỗi một quốc gia lớn thiết lập phân bộ của Cuồng Tiên môn, tận sức tăng lên trình độ tu vi của người trên toàn cầu!"
Diệp Trần vừa nói ra lời này, ngoại trừ Hi Nguyệt thì mấy người Tô Lam không hiểu được trong đó là gì, nhưng những người còn lại thì ngay lập tức thi nhau hiện ra sự sợ hãi lẫn vui mừng.
Nghe được ý tứ trong lời nói này của Diệp Trần, đây không chỉ là muốn thanh trừ lực lượng Thiên Ngoại Tà Ma mà còn là nhịp điệu muốn thống nhất toàn cầu a!
Chỉ có điều, bọn họ làm sao biết được rằng, bản thân Diệp Trần vốn đã là chúa tể tuyệt đối của thế giới, quyền lực ở thế tục đối với hắn mà nói, không có bất cứ một chút ý nghĩa gì, hắn chẳng qua là muốn lấy người Trái Đất làm cơ sở lấy Trái Đất làm đầu nguồn, tương lai phát triển thành loại tồn tại giống như Tu Chân giới!
Sau khi Diệp Trần nói xong lời này thì ngược lại nhìn về phía Dịch Sơn Hà ở một bên, nói:
"Việc này ta hy vọng Dịch lão và quân đội cũng tham gia giúp đỡ chút!"
Dịch Sơn Hà vốn là còn có mấy phần lo lắng, nghe được điều này thì mặt mũi lập tức hiện đầy vẻ vui mừng, vội vàng gật đầu đồng ý.
Có câu nói này của Diệp Trần, chỉ chờ Cuồng Tiên môn khu trừ sạch sẽ Thiên Ngoại Tà Ma, vậy Hoa Hạ quốc chắc chắn sẽ áp đảo trên các quốc gia khác, thực sự trở thành đại quốc đệ nhất trên toàn cầu!
Chỉ là Dịch Sơn hà làm sao cũng không nghĩ tới, ở trong tương lai không lâu, nhân loại sẽ vượt qua ngân hà, xông ra hệ Thái Dương, thậm chí là cả dải ngân hà, đến lúc đó, Trái Đất cũng hiện ra không có gì đáng kể.
Sau khi bàn giao chuyện này xong, mọi người thi nhau rời khỏi.
Diệp Trần kéo Hi Nguyệt tới một bên, lúc này mới hướng về phía nàng ta nói từ đầu tới cuối về chuyện của Lạc Hà tông.
Hi Nguyệt nghe thấy Diệp Trần phải mạo hiểm tiến vòa Tu Chân giới đi cứu vớt Lạc Hà tông thì lúc này có thái độ rất kiên quyết biểu thị phải cùng đi với Diệp Trần.
Diệp Trần nói cạn lời, Hi Nguyệt vẫn kiên trì với ý kiến của mình, cuối cùng đành phải đồng ý.
Thật ra thì kể từ thời điểm Hi Nguyệt tìm về trí nhớ kiếp trước cho đến nay, tu vi chẳng những tăng lên nhanh chóng, đạt đến cảnh giới Hóa Thần đỉnh phong, thực lực cũng xưa đâu bằng nay, cho dù đối mặt với Hợp Đạo Tiên Quân cũng có sức đánh một trận.
Huống chi, nếu như Hi Nguyệt không cùng tiến về thì Lạc Hà tông chỉ sợ cũng sẽ không tin tưởng Diệp Trần, chứ đừng nói đến việc từ bỏ thế lực tông môn hiện có để chạy trốn tới Hạo Thiên giới.
Cuối cùng, Diệp Trần mang theo Hỗn Thế Ma Viên và Hi Nguyệt cùng nhau rời khỏi Vân Châu, lần nữa đi tới trước cửa vào tiên mộ, trực tiếp thông qua thông đạo thứ hai tiến vào trong Tu Chân giới.
Đúng như lúc lần đầu tiên tiến vào Tu Chân giới, đây là một cái tinh vực cấp hai tên là tinh vực Thiên Lang nằm ở khu vực biên giới của Tu Chân giới.
"Ở trước khi đi tới Lạc Hà tông thì chúng ta còn phải đi tới một nơi khác trước! Đi gặp một người!"
Diệp Trần bỗng nhiên mở miệng nói.
Hỗn Thế Ma Viên và Hi Nguyệt thi nhau hiện ra vẻ hoài nghi:
"Người nào?"
Diệp Trần mỉm cười, cũng không có nói là ai mà là lật bàn tay một cái, lấy ra pháp bảo không gian Tiêu Dao tiên châu.
"Hắn chính là người tặng Tiêu Dao Tiên châu cho ta!"
Nói xong lời này, tâm niệm Diệp Trần vừa động thì đã dẫn Hỗn Thế Ma Viên và Hi Nguyệt rời khỏi tinh vực Thiên Lang, thẳng đến tinh vực Thiên Huyền mà đi.
Diệp Trần nói tới, tự nhiên chính là Yêu Đế, Cửu lão ngày xưa là thuộc hạ của Hạo Thiên đại đế ở trên tinh cầu Thiên Huyền kia!
Thật ra thì, sau khi lấy được truyền thừa của Hạo Thiên đại đế, Diệp Trần vẫn muốn gặp lại vị Cửu lão này một lần, đáng tiếc trước đó quả thật có quá nhiều chuyện, cho nên cũng không có cái cơ hội này.
Bây giờ, lại vừa đúng là có một cái cơ hội, mà nói không chừng còn có thể có thêm một người cường đại giúp đỡ.
Thật ra thì, lần này tiến vào Tu Chân giới, thật sự là tương đối mạo hiểm, một khi để bát đại tiên môn phát hiện hành tung của hắn thì chắc chắn sẽ tương đối nguy hiểm!
Tinh vực Thiên Lang rất gần với tinh vực Thiên Huyền, hơn nữa lại có Tiêu Dao tiên châu gia trì, chẳng mấy chốc đã đi tới trên tinh cầu Thiên Huyền.
Lại đi tới trước một cái hồ nước trong dãy núi yêu thú kia một lần nữa:
"Rống!!"
"Rống!!"
Cùng với hai tiếng kêu kinh khủng đó, hao đạo thân thể cao lớn một đên một đỏ lao ra khỏi hồ nước, sau đó thì gầm thét hướng về phía mấy người Diệp Trần đánh tới.
Đây rõ ràng là hai con yêu thú cự mãng, từ khí tức nhìn lại, chí ít cũng là yêu thú ngũ giai.
Không đợi Diệp Trần động thủ thì Hỗn Thế Ma Viên mặt mũi sớm đã tràn đầy hưng phấ ở một bên đã xông ra ngoài:
"Tôn thượng! Hai con rắn nhỏ mà thôi, để ta giải quyết!"
Từ khi Hỗn Thế Ma Viên cũng như Diệp Trần từ Tu Chân giới tới Hạo Thiên giới qua lại giữa hai giới này đâm ra ngôn ngữ cứ lộn tùng phèo giữa giới này với giới kia, bên Hạo Thiên giới thì là rắn còn ở Tu Chân giới sẽ gọi là xà hay mãng, cũng như ở Tu Chân giới thường sẽ là thê tử nhưng ở Hạo Thiên giới cũng có cách gọi là thê tử từ thời phong kiến, nhưng bây giờ là thời hiện đại sẽ là vợ, nữ nhân sẽ là con gái, nàng ta thì sẽ là cô ta....
Đang khi nói chuyện, Hỗn Thế Ma Viên đã hiện ra chính bản thể của mình, song chưởng trực tiếp tùy tiện một trảo, ngay lập tức bắt được cổ của hao con cự mãng kia, sau đó gắt gao đặt ở trên mặt đất.
"Ngao!!!"
Hai con cự mãng kia không có bất luận sức phản kháng nào, ngay lập tức bị Hỗn Thế Ma Viên gắt gao bắt lấy, mặc cho bọn họ giãy giụa như thế nào, từ đầu đến cuối không cách nào tránh thoát, chỉ có thể liều mạng gào lên.
"Chỉ là hai con tiểu xà, cũng dám tới tìm vượn gia gia ngươi gây rắc rối! Nhìn ta rút gân lột da của các ngươi!"
Hỗn Thế Ma Viên nói xong, giơ cái chân to lớn của mình lên, đang muốn giẫm vào trên người hai con cự mãng kia.
Đúng lúc này, Diệp Trần cũng đã nhận ra được hai con cự mãng này thì vội vàng vọt tới trước mặt:
"Lão vượn! Dừng tay!"
Mà hai con cự mãng kia cũng lập tức nhận ra Diệp Trần, nhất là con cự mãng màu đen kia vậy mà miệng nói tiếng người, trong giọng nói hiện ra vẻ vui mừng nồng đậm:
"Chủ nhân!"
Hóa ra cái con cự mãng màu đen này bỗng nhiên chính là U Minh Viêm Xà mà lúc trước Diệp Trần ở bên trong di tích của Tạo Hóa Thiên Quân thu phục được, mà con cự mãng màu đỏ kia thì chính là Thôn Thiên Mãng.
Chương 1018 Gặp lại Yêu Đế
Nhìn thấy U Minh Viêm Xà một lần nữa, Diệp Trần cũng rất mừng rỡ, đang muốn để Hỗn Thế Ma Viên thả U Minh Viêm Xà và Thôn Thiên Mãng ra.
Đúng lúc này:
Ầm ầm!
Phía dưới hồ kia, đột nhiên lại truyền đến một tiếng vang, sau đó là một đạo bóng dáng còn khổng lồ hơn cả hai con cự mãng kia mấy lần, lao ra từ trong hồ nước!
Trong lúc nhất thời toàn bộ dãy núi yêu thú đều đi theo đó mà mạnh mẽ rung chuyển, giống như xảy ra một cơn địa chấn đặc biệt lớn!
Chỉ thấy, ở trong hồ nước phía dưới này có một con quái vật khổng lồ lao ra, rõ ràng là một con cự mãng dài đến gần ngàn mét, thế nhưng là nửa phần trên của con cự mãng này lại có hình người, đầu người thân rắn, hết sức kỳ lạ.
"Con khỉ ngang ngược từ đâu tới? Cũng dám làm tổn thương tôn nhi của ta!"
Yêu Đế vừa xuất hiện thì lập tức gầm thét đánh về phía Hỗn Thế Ma Viên.
"Đến hay lắm!"
Hỗn Thế Ma Viên thấy thế thì lập tức quát lớn một tiếng, thuận tay vứt bỏ Thôn Thiên Mãng và U Minh Viêm Xà xuống, dưới chân bỗng nhiên giẫm một cái thì trực tiếp phi thân nhảy lên, lao về phái Yêu Đế Cửu lão.
Ầm ầm!
Thân thể khổng lồ của Yêu Đế kia lập tức uốn éo, cái đuôi khổng lồ dài tới vài trăm mét kia, lập tức giống như một một cái dây thừng to khổng lồ hướng Hỗn Thế Ma Viên hung hăng quất xuống!
Không gian xung quanh lập tức vỡ vụn, không trung rung chuyển một trận, như thể tính cả toàn bộ tinh cầu Thiên Huyền cũng phải mạnh mẽ lắc lư một cái.
Uy lực của một đuôi roi này chỉ sợ đã có thể so với một kích của Độ Kiếp Đế Quân!
Thật ra thì, đây cũng là lần đầu tiên Diệp Trần nhìn yếu Yêu Đế xuất thủ, lần gặp mặt trước đó, tu vi của Diệp Trần còn chưa bước vào cảnh giới Hóa Thần, cho dù ở dưới tình huống lôi hết át chủ bài ra thì nhiều nhất cũng chỉ có thực lực Hóa Thần Thiên Quân mà thôi, căn bản ngay cả tư cách để Yêu Đế xuất thủ cũng không có!
"Cửu lão không hổ là tồn tại đã từng đi theo Hạo Thiên đại đế, thực lực cũng không kém tứ đại Đến Quân kia, chỉ sợ đã đạt tới cấp độ yêu thú bát giai đi?"
Hỗn Thế Ma Viên thấy thế, không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, bên trong đôi mắt hiện ra vẻ hưng phấn nồng đậm, thế mà cũng không né tránh, trực tiếp giơ quyền lên đánh ra, hiển nhiên là có ý định liều mạng với Yêu Đế!
Hỗn Thế Ma Viên tuy rằng chỉ có thất giai đỉnh phong, nhưng hắn chính là dị chủng thượng cổ, thực lực thế mà so với yêu thú bát giai cho nên không sợ chút nào.
Hơn nữa, Hỗn Thế Ma Viên trời sinh có tính hiếu chiến, có thể gặp phải yêu thú có thực lực tương đương với hắn cũng không phải là một chuyện dễ dàng, hắn đương nhiên sẽ không tùy tiện buông tha cơ hội được chiến đấu này.
Oanh long long long long!
Sau khi hai người ở trên không trung va chạm vào nhau, lập tức giống như hai khỏa tinh cầu xảy ra va chạm, phạm vi không gian trong vòng mấy trăm dặm trong nháy mắt đầu bị đánh nát bấy!
Sau đó, một cỗ sóng xung kích cường đại hướng bốn phương tám hướng lan tràn mà đi, toàn bộ dãy núi yêu thú trong nháy mắt biến thành một đống phế tích!
Đến ngàn vạn con yêu thú mà tính ở dưới cỗ lực trùng kích cường đại này, tất cả đều thi nhau bị vùi lấp dưới mặt đất.
Hai đại yêu thú này, dù sao cũng đều là cường giả cấp Đế Quân, vẻn vẹn mới chỉ giao thủ một chiêu thì đã phá hủy toàn bộ dãy núi yêu thú!
Mà Hỗn Thế Ma Viên và Yêu Đến sau khi va chạm vào nhau, cũng riêng phần mình lùi lại hơn mười dặm, đúng là lực lượng ngang nhau!
Về phần Hi Nguyệt, Thôn Thiên Mãng và U Minh Viêm Xà đứng ở phía dưới quan sát, nếu không phải có Diệp Trần che chở, thì ở dưới làn sóng trùng kích cường đại trước đó, vào lúc này coi như không chết thì chỉ sợ cũng đã bị thương nặng.
"A? Không nghĩ tới mấy chục vạn năm rồi bản đế không có xuống núi, Yêu giới lại có loại cường giả bực này như ngươi! Ngươi đến cùng là thần thánh phương nào?"
Yêu Đế hiển nhiên không nghĩ tới, đối phương chỉ là một con yêu thú thất giai vậy mà có thể có được thực lực ngang bằng với hắn, lập tức nhịn không được mà kinh hô một tiếng.
Không nghĩ tới Hỗn Thế Ma Viên nghe được điều này thì lập tức cười ha ha, một mặt vẻ đùa cợt, nói:
"Chỉ là một con Cửu U Thôn Thiên Mãng sống mấy trăm vạn năm mà thôi, cũng dám ở trước mặt vượn gia gia của ngươi tự nhận mình lớn hơn? Thật sự là lố bịch!"
"Ngươi nói cái gì?"
Yêu Đế nghe được điều này thì lập tức hơi sững sờ, ánh mắt cẩn thận đánh giá trên thân Hỗn Thế Ma Viên một phen, bên trong đôi mắt hiện ra vẻ chấn kinh nồng đậm:
"Chẳng lẽ ngươi là dị chủng thượng cổ Hỗn Thế Ma Viên sóng vai cùng với Thần Long, Phượng Hoàng trong truyền thuyết sao? Điều này sao có thể! Hỗn Thế Ma Viên sớm ở vô số kỷ nguyên trước đó thì đã bị diệt tuyệt a!"
Hỗn Thế Ma Viên lại cười ngạo nghễ một lần nữa:
"Xem ra ngươi còn không tính quá ngu! Chí ít ngươi còn nghe nói qua đại danh của vượn gia gia ta!"
"Hừ!"
Yêu Đế thấy ngôn ngữ của Hỗn Thế Ma Viên ngạo mạn thì lập tức hừ lạnh một tiếng, trên mặt đã hiên ra sắc mặt giận dữ:
"Cho dù ngươi là dị chủng thượng cổ, nhưng chẳng qua cũng chỉ là thất giai mà thôi, cũng dám ở trước mặt bản đế nói ra lời nói điên cuồng!"
Hỗn Thế Ma Viên lập tức giận dữ:
"Được ngươi cái con quái vật người chẳng ra người xà chẳng ra xà này! Cũng dám nói như vậy với vượn gia gia ngươi, muốn chết!"
Tính khí của Hỗn Thế Ma Viên vốn nóng nảy, một lời không hợp cũng đã phi thân lên, lần nữa hướng đối phương giết tới.
"Ta ngược lại muốn nhìn xem, ngươi chỉ là một con yêu thú cấp bảy thì có thể có bản lãnh gì?"
Yêu Đế cũng tương tự không cam lòng yếu thế, cái đuôi lớn lập tức vung lên cũng xông tới.
Ầm ầm!
Mắt thấy hai đại yêu thú này sắp động thủ lần nữa.
Diệp Trần thấy thế không thể không lắc đầu, thân thể đành phải nhoáng một cái cũng vọt tới.
Lấy tu vi và thực lực của hai vị trước mắt này, nếu như tiếp tục đánh tiếp thì chỉ sợ cả quả tinh cầu Thiên Huyền này cũng sẽ bị bọn họ phá hủy!
Ầm ầm!
Mắt thấy công kích của hai đại yêu thú sắp va chạm vào với nhau lần nữa, hai tay Diệp Trần nhanh chóng kết ấn, sau đó song chưởng bỗng nhiên đánh ra.
Không gian phía trước lập tức vỡ vụn, ở bên trong hư không vô tận kia xuất hiện một cái vòng xoáy hình dạng lỗ đen.
Hô hô hô!
Công kích mà hai đại yêu thú phát ra lập tức chui vào bên trong vòng xoáy lỗ đen kia, sau đó thì biến mất không thấy gì nữa.
Chẳng mấy chốc:
Không gian vỡ vụn lại khôi phục như lúc ban đầu, thật giống như chuyện gì cũng không có xảy ra.
"Ồ!"
Yêu Đế nhìn thấy cảnh tượng này thì lập tức phát ra một tiếng kinh hô.
Mà ngay cả Hỗn Thế Ma Viên cũng có chút ngoài ý muốn!
Nhỡ rõ trước đó ở tinh cầu Nguyên Thủy, tu vi của Diệp Trần cũng chỉ có ở cấp độ Hợp Đạo Tiên Quân, không nghĩ tới trong thời gian ngắn như vậy, vậy mà tiến bộ đến trình độ như vậy, e là cho dù đối mặt với Độ Kiếp Đế Quân cũng đã không rơi vào thế hạ phong.
"Lão Cửu! Lão Vượn! Tất cả đều là người một nhà, chớ có tổn thương hòa khí!"
Sau khi Diệp Trần dễ dàng hóa giải thế công của cả hai, đứng ở vị trí giữa hai con yêu thú, mở miệng cười nói.
Hỗn Thế Ma Viên tự nhiên nghe theo Diệp Trần như thiên lôi sai đâu đánh đó, lập tức đi tới sau lưng Diệp Tràn, đứng vững thân hình, không lên tiếng nữa.
Mà Yêu Đế kia, vào lúc này cũng đã nhận ra Diệp Trần, sớm đã kinh ngạc vạn phần há mồm ra thật to, mắt như muốn lòi ra ngoài, chỗ nào còn nhớ tới chuyện đánh nhau với Hỗn Thế Ma Viên?
"Là ngươi! Tiểu gia hỏa, khí tức ở trên người ngươi...chẳng lẽ ngươi đã nhận được truyền thừa của đại đế?"
Yêu Đế vô cùng kích động, thân thể nhoáng một cái hóa thành ông lão bình thường đi tới trước mặt Diệp Trần, mặt mũi tràn đầy vẻ kích động.
Hắn làm sao cũng không nghĩ tới, lúc này mới chỉ có mười mấy năm mà thôi, tiểu tử này trước đó ở trước mặt hắn chỉ giống như một con kiến hôi mà thôi, vậy mà đã phát triển đến tình trạng này!
Hơn nữa, từ trên người Diệp Trần, hắn cảm nhận được khí tức của Hạo Thiên đại đế vô cùng rõ ràng!
Diệp Trần mỉm cười:
"May mắn không làm nhục mệnh! Cửu lão, đã lâu không gặp rồi!"
Chương 1019 Vĩnh Hằng chi thạch
Nghe được câu trả lời của Diệp Trần, vẻ kích động trên mặt của Yêu Đế lập tức càng trở nên nồng đậm:
Mười vạn năm!
Hắn đợi khoảng mười vạn năm!
Hắn vốn cho là Diệp Trần tuy có tư chất không tê, nhưng muốn có được truyền thừa của Hạo Thiên đại đế thì cũng không có dễ dàng như vậy, chỉ sợ ít nhất cũng phải mất khoảng thời gian tới mấy trăm năm, tuyệt đối không nghĩ tới hắn vậy mà thành công nhanh tới như vậy!
"Được được được! Ta quả nhiên không có nhìn lầm người! Ngươi đã đạt được truyền thừa của đại đế vậy thì từ nay về sau, ngài chính là chủ nhân mới của ta!"
Yêu Đế kích động nói xong lời này thì bỗng nhiên hít sâu một hơi, sau đó hướng về phía Diệp Trần quỳ gối xuống:
"Cửu U Thôn Thiên Mãng, bái kiến chủ nhân!"
Diệp Trần tranh thủ đỡ Yêu Đế dậy:
"Cửu lão nói quá lời! Ngài là tiền bối của ta, hơn nữa nếu không phải lúc trước ngài chỉ điểm, ta cũng không có khả năng đạt được truyền thừa của Hạo Thiên đại đế! Ngài tuyệt đối không cần phải xưng hô như thế, cứ gọi ta là Diệp Trần thì được rồi!"
Cửu U Thôn Thiên Mãng thì vội vàng lắc đầu:
"Như vậy sao được! Ngài đã đạt được truyền thừa của lão chủ nhân, đó chính là chủ nhân mới của ta, lão già này cũng không dám lỗ mãng!"
Diệp Trần nói hết lời, Cửu U Thôn Thiên Mãng vẫn chung thủy với ý kiến của mình.
Lúc này, Hỗn Thế Ma Viên đứng ở phía sau Diệp Trần bỗng nhiên mở miệng nói:
"Cần gì phải phiền phức như vậy! Tiểu thảo Xà, không bằng ngươi giống như ta cùng gọi là tôn thượng là được rồi!"
Cửu U Thôn Thiên Mãng nghe được Hỗn Thế Ma Viên mở miệng nói lời vô lễ thì lập tức trợn mắt trừng một cái, hiển nhiên ân oán trước đó còn chưa có hoàn toàn tiêu tan.
Mắt thấy không khí này có chút không ổn lắm, Diệp Trần vội vàng nói:
"Đề nghị này của lão Vượng rất hay, Cửu lão quyết định như vậy đi!"
Cửu U Thôn Thiên Mãng thấy Diệp Tràn mở miệng, lúc này mới dịch chuyển ánh mắt rời khỏi trên người Hỗn Thế Ma Viên, nhẹ gật đầu, nói:
"Thôi, vậy ta liền nghe theo chủ...Tôn thượng!"
Sau đó, Diệp Trần nói ra kế hoạch tiến vào Tu Chân giới lần này của mình cho Cửu U Thôn Thiên Mãng nghe:
"Cửu lão, lần này tiến về Lạc Hà tông thực sự hung hiểm vạn phần, ngươi có nguyện ý đi theo ta hay không?"
Không nghĩ tới, Cửu U Thôn Thiên Mãng lập tức nhướng mày, nói:
"Tôn Thượng có lệnh, thuộc hạ đương nhiên phải nghe theo, tuy nhiên..."
Nói đến đây, không đợi Cửu U Thôn Thiên Mãng nói dứt lời thì Hỗn Thế Ma Viên ở một bên cũng đã nhịn không được mà chế giễu:
"Này! Tôn thượng, ngươi thấy được không? Con tiểu thảo xà này ngoài miệng nói thì êm tai, thật ra thì cũng chỉ là nói mà thôi, vừa nghe nói phải là kẻ địch với bát đại tiên môn thì lập tức biến thành rùa đen rút đầu a!"
Cửu U Thôn Thiên Mãng lập tức tức giận đến không nhịn được, lập tức quát lớn một tiếng:
"Con khỉ thối kia! Ngươi bớt ở chỗ này nói bậy bạ đi! Bản đế năm đó đi theo lão chủ nhân, chinh chiến vô số tinh vực, nhất thống toàn bộ Tu Chân giới! Năm đó tông chủ của bát đại tiên môn gặp bản đế cũng phải ngoan ngoãn hành lễ, ta sẽ sợ bọn họ sao?"
Hỗn Thế Ma Viên cười lạnh nói:
"Chính ngươi cũng đã nói, ngươi là theo chân vị lão chủ nhân kia của ngươi, cho nên mới được nở mày nở mặt như vậy, bây giờ không có chỗ dựa, lá gan không phải cũng nhỏ đi sao? Bằng không làm sao lại xấu hổ như vậy?"
"Ngươi!! Ngươi nói bậy nói bạ!!"
Cửu U Thôn Thiên Mãng tức giận đến lồng ngực đều muốn nổ, Hỗn Thế Ma Viên này, miệng xác thực cũng quá cay độc.
Mắt thấy hai đại yêu thú một lời bất hòa là muốn xảy ra xung đột, Diệp Trần vội vàng mở miệng ngăn lại, thật vất vả mới trấn an bọn hắn xuống tới.
"Cửu lão, ta tôn trọng lựa chọn của ngươi, nếu như ngươi không muốn thì tôi sẽ không bao giờ miễn cưỡng!"
Diệp Trần chậm rãi mở miệng nói, mặc dù ít nhiều có chút thất vọng, thế nhưng hắn cũng không muốn ép buộc.
Không nghĩ tới, Cửu U Thôn Thiên Mãng lập tức một mặt vội vàng nói:
"Tôn thượng, ngài thật là hiểu nhầm ta! Cho dù là tuyên chiến với bát đại tiên môn, lão già ta lại có sợ gì? Ta là muốn nói, ở trước khi đi tới Lạc Hà tông kia còn có một chuyện quan trọng nhất định phải xử lý!"
Cửu U Thôn Thiên Mãng vừa mới nói chuyện, Hỗn Thế Ma Viên lại chen lời nói:
"Hắc hắc! Nói thật dễ nghe, chẳng qua chỉ là lấy cớ thôi!"
Mắt thấy Cửu U Thôn Thiên Mãng tức giận đến hai mắt muốn nứt ra, Diệp Trần đành phải xụ mặt, hướng về phía Hỗn Thế Ma Viên nói:
"Lão vượn, ngươi trước tiên không nên mở miệng nói chuyện! Cửu lão, ngươi cũng đừng để ý tới hắn, ngươi nói tiếp, đến cùng là chuyện quan trọng gì mà cần phải xử lý, ta có lẽ có thể giúp được!"
Cửu U Thôn Thiên Mãng hít sâu một hơi, áp chế lửa giận trong lòng xuống, lúc này mới chậm rãi mở miệng nói:
"Tôn thượng, việc này chỉ sợ không có sự giúp đỡ của ngài thì không được!"
Lông mày Diệp Trần lập tức nhíu lại:
"Ồ? Đến cùng là chuyện gì xảy ra?"
Cửu U Thôn Thiên Mãng lại xoay chuyển lời nói, chỉ vào hồ nước phía dưới, chậm rãi nói:
"Tôn thượng, ngài có biết, lão già ta vì sao phải ẩn cư ở chỗ này lâu đến mười vạn năm không"
Diệp Trần lắc đầu, biểu thị không biết.
Trên mặt Cửu U Thôn Thiên Mãng hiện ra nụ cười, nói:
"Bởi vì nơi đây cất giữ một cái Hỗn Độn Linh Bảo kinh thiên động địa, chính là năm đó lão chủ nhân cũng vô cùng muốn có được bảo vật này, đáng tiếc cuối cũng cũng không thể luyện hóa thành công..."
Diệp Trần lập tức giật mình:
"Hỗn Độn Linh Bảo?"
Hỗn Độn Linh Bảo, tên như ý nghĩa, là pháp bảo tiên thiên được đản sinh ra ở bên trong hỗn độn, là tồn tại còn thần bí hơn cả so với Thần khí!
Ví dụ như Diệt Thế Ma đao trong tay Diệp Trần thuộc về Hỗn Độn Linh Bảo, chẳng qua là không trọn vẹn, vốn là một thể với Trường Sinh kiếm của Vô Cực tông.
Nhưng cho dù chỉ là một nửa, Diệt Thế Ma đao cũng đã có thể so sánh với Thần khí!
Mà ngay cả Hỗn Thế Ma Viên nghe được điều này thì trên mặt cũng hiện ra vẻ kinh hãi, rất hiếm thấy không có mở miệng ra để chế giễu.
"Các ngươi đi theo ta đi!"
Cửu U Thôn Thiên Mãng vung lên tay áo dài, trực tiếp hướng về hồ nước ở phía dưới mà lao đi, Diệp Trần và Hỗn Thế Ma Viên liếc nhau một cái cũng vội vàng đuổi theo.
Hi Nguyệt và hai con cự mãng ở đằng sau cũng lập tức đuổi theo.
Mọi người chui xuống hồ nước, chẳng mấy chốc thì đi tới chỗ cung điện thần bí dưới đáy hồ kia.
Cửu U Thôn Thiên Mãng mang theo mọi người tiến vào trong cung điện, một mặt xuyên qua mấy chục đạo cấm chế, dường như đã đi tới khu vực trung tâm của cung điện thần bí.
Diệp Trần trước đó đã từng tiến vào trong cung điện một lần, tuy nhiên lần đó chỉ là tiến vào vòng ngoài của cung điện, căn bản không biết bên trong vậy mà ẩn tàng sâu như thế.
Cuối cùng, sau khi đi qua gần trăm đạo cấp chế, dường như tiến vào bên trong một mảnh không gian vô cùng quỷ dị.
Mà ở vị trí trung tâm của mảnh không gian quỷ dị này, có một hòn đá lớn chừng bàn tay tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt đang lơ lửng ở đó.
Hòn đá này mới nhìn thì dường như cũng không có bất kỳ chỗ kỳ lạ nào, cùng với hòn đá bình thường thì không khác nhau mấy.
Nhưng vô luận là Diệp Trần hay là Hỗn Thế Ma Viên sau khi nhìn thấy hòn đá lớn chừng bàn tay này thì trên mặt tất cả đều hiện ra vẻ mặt ngưng trọng.
Diệp Trần có thể cảm nhận được rõ ràng, khi hắn bước chân vào mảnh không gian này, Hỗn Độ pháp tắc vẫn luôn giấu kín ở chỗ sâu nhất bên trong thân thể của mình dường như hơi rung động một chút!
Mà Hỗn Thế Ma Viên thì sau khi gắt gao đánh giá hòn đá kia một lát, bỗng nhiên hoảng sợ nói:
"Ta nhớ rồi, đây là Vĩnh Hằng chi thạch! Là năm đó Nguyên Thủy lão nhi vì củng cố Tu Chân giới mà đặc biệt từ bên trong thế giới Hỗn Độn thu thập được Vĩnh Hằng chi thạch này a! Làm sao lại xuất hiện ở đây? Kỳ lạ! Quá kỳ lạ!"
Hỗn Thế Ma Viên vừa thốt ra lời này thì vô luận là Diệp Trần hay là Cửu U Thôn Thiên Mãng, lập tức tất cả đều ngây ngẩn cả người.
Chương 1020 Vấn đế khó giải
"Vĩnh Hằng chi thạch?"
"Vĩnh Hằng chi thạch là như thế nào?"
Không chỉ có mình Diệp Trần có vẻ mặt chả biết gì, ngay cả Cửu U Thôn Thiên Mãng, hiển nhiên cũng là lần đầu tiên nghe nói vật này.
Hỗn Thế Ma Viên nghe thấy Cửu U Thôn Thiên Mãng mở miệng hỏi thì lập tức đắc ý cười ha ha:
"Uổng cho ngươi còn ở nơi này trông giữ mười vạn năm, thế mà ngay cả đồ vật mình bảo vệ là cái gì cũng không biết!"
Mặt mo của Cửu U Thôn Thiên Mãng lập tức hơi đỏ lên, hiện ra vẻ mặt xấu hổ, vậy mà khó có được không có mở miệng cãi lại.
Thật sự là hắn không biết thứ này là cái gì, đây là lúc trước Hạo Thiên đại đế ở trước khi còn chưa mở Hạo Thiên giới thì đã phát hiện cái gì bảo này, Hạo Thiên đại đế biết vật này không tầm thường, thế nhưng lại từ đầu đến cuối cũng không hiểu nổi ảo diệu trong đó, cũng không có cách nào đi luyện hóa, thế là ở chỗ này xây dựng một tòa cung điện, đồng thời phong ấn ở dưới đáy hồ.
Về sau, Hạo Thiên đại đế vượt qua thiên kiếp, sau khi mở ra Hạo Thiên giới thì lúc này mới mơ hồ viết được tác dụng của vật này, đáng tiếc khi đó hắn đã là chủ của một phương thế giới, không cách nào tiến vào Tu Chân giới.
Thế là ở trước khi Hạo Thiên đại đế tiến vào thế giới Hỗn Độn, đã để Cửu U Thôn Thiên Mãng chờ đợi ở chỗ này, đồng thời dặn dò hắn, nếu thật sự có người có thể đạt được truyền thừa của hắn thì cần phải để cho người đạt được truyền thừa của hắn luyện hóa vật này!
Sau khi Cửu U Thôn Thiên Mãng chậm rãi nói ra chân tướng chuyện này, nhìn về phía Hỗn Thế Ma Viên:
"Ngươi vừa mới nói, thứ này gọi là Vĩnh Hằng chi thạch, Vĩnh Hằng chi thạch là cái gì?"
Hỗn Thế Ma Viên lập tức cười đắc ý, một mặt cân nhắc, nói:
"Tiểu thảo xà, ngươi đây là đang hướng ta thỉnh giáo sao? Nếu là thỉnh giáo thì có phải nên có thái độ của kẻ thỉnh giáo hay không?"
Diệp Trần không thể không lắc đầu:
"Lão vượn, chúng ta đang trong lúc không có thời gian, ngươi cũng không cần lại thừa nước đục thả câu!"
Hỗn Thế Ma Viên lúc này mới không có trêu đùa Cửu U Thôn Thiên Mãng nữa, bĩu môi, chậm rãi nói:
"Ta vừa mới nói qua, thứ này là lúc trước Nguyên Thủy lão nhi, ở lúc tạo dựng Tu Chân giới mà từ bên trong hỗn độn thu thập được mà tới!"
"Ta nhớ được, Nguyên Thủy lão nhi từ bên trong thế giới Hỗn Độn, tổng cộng đạt được chín khối Vĩnh Hằng chi thạch, sau đó lấy tám khối trong đó làm căn cơ, kết hợp với thiên tài địa bảo của Tu Chân giới, chế tạo ra tám cái thần trụ chống trời, sau đó lại lấy ức vạn sao trời hay còn gọi là tinh không làm bàn cờ, bày ra một cái đại trận kinh thiên, như vậy mới khiến cho Tu Chân giới trước đó luôn hỗn loạn không ổn định mà chậm rải trở nên ngay ngắn trật tự, cuối cùng trở thành như ngày hôm nay..."
Sau khi nghe Hỗn Thế Ma Viên kể lại xong, Diệp Trần và Cửu U Thôn Thiên Mãng lập tức kinh ngạc đến ngây người lần nữa.
Nhất là trên mặt Cửu U Thôn Thiên Mãng lập tức hiện ra vẻ kinh nghi nồng đậm:
"Nguyên Thủy lão nhi trong miệng của ngươi nói chính là...Nguyên Thủy đại đế?"
Hỗn Thế Ma Viên cười ha ha một tiếng:
"Không phải vậy thì ngươi cho rằng là ai? Ta bị Nguyên Thủy lão nhi kia phong ấn ở bên trong núi Thiên Kiếp, vượt qua vô số năm tháng, nếu không phải như vậy ta há lại sẽ chỉ có thất giai?"
"Cái này..."
Cửu U Thôn Thiên Mãng rõ ràng là có chút quá tải, không thể không nhìn về phía Diệp Trần, Diệp Trần thì nhẹ gật đầu, biểu thị Hỗn Thế Ma Viên nói không có sai.
Hỗn Thế Ma Viên nhìn thấy ánh mắt khiếp sợ của Cửu U Thôn Thiên Mãng thì lập tức càng tỏ ra đắc ý, lại nói tiếp:
"Đúng rồi! Tôn thượng, ta nhớ được Nguyên Thủy lão nhi đã từng nói, thế giới mới sinh ra thì chắc chắn có nghĩa là thế giới cũ biến mất."
"Chỉ có lúc Tu Chân giới bắt đầu sụp đổ thì năng lượng mới có thể điên cuồng chảy về hướng Hạo Thiên giới!"
"Mà nếu như ngài muốn để cho Tu Chân giới nhanh chóng sụp đổ thì đánh nát tám cái thần trụ chống trời kia thì có lẽ là biện pháp tốt nhất!"
Diệp Trần nghe xong lời nói này của Hỗn Thế Ma Viên thì lông mày cũng lập tức hơi nhíu lại:
"Vậy ngươi có biết tám cái thần trụ chống trời kia là ở nơi nào không?"
Hỗn Thế Ma Viên lập tức cười:
"Nói đến vừa khéo, tám cái thần trụ chống trời này vừa đúng ở chỗ mà chúng ta đối đầu"
Diệp Trần khẽ chau mày:
"Không phải là bát đại tiên môn chứ?"
Hỗn Thế Ma Viên nhẹ gật đầu, nói:
"Không sai! Bát đại tiên môn này thật ra thì từ xưa đều xuất từ môn hạ của Nguyên Thủy môn, là Nguyên Thủy lão nhi phái bát đại đệ tử đi trấn thủ thần trụ chống trời!"
"Ở dưới gợi ý của Nguyên Thủy lão nhi, bát đại đệ tử khai sơn lập phái, lúc này mới có bát đại tiên môn như bây giờ!"
"Chỉ là không có nghĩ tới là, cái này đia qua vô số kỷ nguyên, Nguyên Thủy môn sớm đã xuống dốc, ngược lại là bát đại tiên môn, cư nhiên trở thành trụ cột của Tu Chân giới!"
"Hơn nữa, tôn thượng, ngài còn nhớ rõ trước đó, ngài bị Thiên Ý của Tu Chân giới công kích sao? Cái này chắc chắn là có liên quan tới việc bát đại tiên môn thủ hộ thần trụ chống trời!"
Diệp Trần lập tức giật mình, lúc trước lúc mà hắn muốn tru sát Đồ Diệt Sinh thì bị một chưởng của Thiên Ý của Tu Chân giới đánh nổ, việc này hắn vẫn không hiểu nguyên do trong đó, bây giờ nghĩ lại ccũng đã có thể hiểu được rõ ràng.
Đồ Diệt Sinh là tông chủ của một trong bát đại tiên môn, gánh vác chức trách bảo vệ thần trụ chống trời, nói theo cách khác thì chính là thủ hộ giả của Tu Chân giới, tự nhiên sẽ được Thiên Ý của Tu Chân giới bảo vệ!
Hơn nữa bát đại tiên môn sở dĩ có thể kéo dài không suy, hơn phân nửa cũng là bởi vì nguyên nhân được Thiên Ý của Tu Chân giới bảo vệ.
Trong khi nói chuyện, Diệp Trần cũng đã chậm rãi đi tới trước viên Vĩnh Hằng chi thạch kia, trực tiếp đưa tay chộp tới.
Nhưng không ngờ, Diệp Trần khẽ vươn tay chộp tới vậy mà bàn tay trực tiếp xuyên thẳng qua!
"A? Hòn đá kia nhìn như bình thường, bên trong lại bao hàm một cỗ lực lượng thần bí không thuộc về thế giới này, không hổ là Hỗn Độn Linh Bảo!"
Diệp Trần ngạc nhiên qua đi, lập tức tập trung ý chí, lần nữa chậm rãi xòe bàn tay ra chộp tới.
Đáng tiếc, sau khi thử liên tiếp mấy lần, thế nhưng tất cả đều thất bại mà dừng.
Cửu U Thôn Thiên Mãng ở một bên, trên mặt lập tức hiện ra vẻ thất vọng, yếu ớt thở dài một hơi, nói:
"Xem ra Vĩnh Hằng chi thạch này quả nhiên khó mà luyện hóa, lão chủ nhân lúc trước thử qua vô số biện pháp cũng không mang đi khỏi nơi này..."
Diệp Trần thì chau may trong chốc lát, không thể không nhìn về phía Hỗn Thế Ma Viên, nói:
"Lão vượn, Vĩnh Hằng chi thạch này là Nguyên Thủy đại đến mang ra từ bên trong thế giới Hỗn Độn, hắn là làm được như thế nào?"
Hỗn Thế Ma Viên vò đầu dứt tai trong chốc lát, cuối cùng thì lắc đầu:
"Ta cũng không phải là hiểu rõ, tuy nhiên ta nhớ rõ, Nguyên Thủy lão nhi đã từng nói, Vĩnh Hằng chi thạch này vĩnh viễn không vẫn diệt, là nền tảng tốt nhất của thế giới, nhưng cũng không cho phép tồn tại ở giữa vạn vật trên đời, thế nhưng là Nguyên Thủy lão nhi trước đó, dùng nó để luyện hóa thần trụ chống trời như thế nào thì ta không được biết rồi..."
Cửu U Thôn Thiên Mãng cũng không thể không liên tục lắc đầu thở dài:
"Chẳng lẽ chỉ có thể trơ mắt nhìn một kiện Hỗn Độn Linh Bảo như vậy, không thể đạt được nó sao?"
Người nói vô tâm, ngươi nghe lại có ý, trong lòng Diệp Trần bỗng nhiên khẽ động:
"Hỗn Độn Linh Bảo? Vĩnh Hằng chi thạch không cho phép tồn tại ở giữa vạn vật trên đời, nếu như cùng loại Hỗn Độn Linh Bảo đến từ thế giới Hỗn Độn thì sao đây?"
Sau khi trong lòng hiện ra đạo ý nghĩ này, Diệp Trần lúc đó tâm niệm vừa động:
Hô!
Diệt Thế Ma đao cũng đã xuất hiện ở trong lòng bàn tay của Diệp Trần:
Ong ong ~~~
Sau khi Diệt Thế Ma đao xuất hiện thì lập tức bắt đầu rung động dữ dội, Vĩnh Hằng chi thạch ở đằng trước kia chẳng mấy chốc cũng xuất hiện phản ứng.
Diệp Trần lập tức mừng rỡ:
"Quả nhiên! Có cách!"
Ông lão Phản Hư này tên là Lâm Thương Hải, là tông chủ của một môn phái nhị lưu ở Tu Chân giới, trước đó vốn là chịu mệnh lạnh của tứ đại tiên môn, lúc này mới tiến vào Hạo Thiên giới tìm hiểu tin tức, bây giờ Diệp Trần lợi dụng hắn mang tin tức truyền đạt trở về, tự nhiên không có gì thích hợp bằng.
Diệp Trần phong ấn toàn bộ những môn nhân này của Lâm Thương Hải ở trên tinh cầu hoang vu kia, sau đó thì mang theo Lâm Thương Hải quay trở về Trái Đất, về tới cửa vào ở dưới chân đỉnh núi Everest.
"Sau khi trở về, nên nói cái gì không nên nói cái gì cũng không cần ta phải nhiều lời chứ?"
Diệp Trần nhàn nhạt mở miệng nói.
Lâm Thương Hải vội vàng cuống quít gật đầu, nói:
"Vâng vâng! Diệp tiền bối xin yên tâm, ta chắc chắn dựa theo ngài nói mà xử lý!"
Diệp Trần nhẹ gật đầu:
"Chờ ngươi làm xong chuyện này, ta tự nhiên sẽ thả môn nhân của ngươi, đừng có giở mánh khóe gì, bằng không cho dù là ở Tu Chân giới ta muốn giết ngươi thì cũng dễ như trở bàn tay!"
Lâm Thương Hải lập tức gật đầu như gà mổ thóc, liên tục đồng ý.
Ầm ầm!
Diệp Trần thuận tay vung lên, mở ra thông đạo không gian, ném Lâm Thương hải vào trong đó.
Diệp Trần thật ra thì cũng không lo lắng Lâm Thương Hải sẽ làm trái ý mình, lại hoặc là bị người của Kình Thương tông phát hiện mánh khóe gì, cho dù là chuyện bại lộ, người của Kình Thương tông chắc là cũng sẽ hiểu rõ, Công Tôn Vô Ngã đã rơi vào trong tay của hắn, cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ!
Nhưng là trước mắt, Diệp Trần lại gặp phải một vấn đề khó giải khác:
Lạc Hà tông chỉ cần còn ở Tu Chân giới một ngày, chung quy nguy cơ phải chịu lấy áp lực từ bát đại tiên môn sẽ luôn tồn tại!
Bây giờ loại tình huống này chỉ có hai loại biện pháp có thể giải quyết!
Một là nghĩ biện pháp đưa toàn bộ người của Lạc Hà tông vào bên trong Hạo Thiên giới.
Hai là Diệp Trần có thực lực chống lại bát đại tiên môn, thậm chí nhổ tận gốc Kình Thương tông.
Mà hai cái biện pháp này, chẳng những đều rất khó làm, hơn nữa đều có một cái tiền đề, chính là trước tiên đều phải vào Tu Chân giới mới được!
Thế nhưng là hiện nay, ở một đầu thông đạo bên kia, nhân mã của tứ đại tiên môn chỉ sợ sớm đã có mai phục.
Hơn nữa, lão hồ ly Vân Thương Sinh kia còn sống, nếu như hắn cứ đi vào như vậy thì chắc chắn sẽ bị hắn liếc mắt nhận ra!
Lúc trước hắn sử dụng lực lượng thế giới của Hạo Thiên giới bị một bàn tay của Thiên Ý Tu Chân giới đánh nổ, nếu như nói trong lòng không có một chút sợ hãi nào vậy thì chắc chắn là giả.
Diệp Trần càng nghĩ, cũng thực sự nghĩ không ra một cái biện pháp tốt nào.
"Chẳng lẽ đã định sẵn là không cứu được Lạc Hà tông sao? Hi Nguyệt, xem ra đời này, ta cũng không có cách nào đến giúp được ngươi a!"
Ngai vào lúc Diệp Trần gần như muốn từ bỏ thì bỗng nhiên linh quang lóe lên:
"Không đúng! Lúc trước lần đầu tiên ta tiến vòa Tu Chân giới, nhưng cũng không có xuất hiện ở Mê La Tinh Hải mà là ở một cái tinh vực nhỏ cấp hai ở biên giới Tu Chân giới!"
"Đây có phải là mang ý nghĩa, thông đạo giữa Hạo Thiên giới và Tu Chân giới không phải chỉ có một cái? "
Sau khi đạo suy nghĩ này xuất hiện thì tinh thần của Diệp Trần lập tức trở nên hưng phấn, lập tức lách mình trở về bên trong tiên mộ, ở bên trong mảnh không trung loạn lưu này, tìm tòi cẩn thận.
Không nghĩ tới, dưới phen tìm kiếm này, Diệp Trần thật đúng là có chỗ phát hiện!
"Ngoại trừ cái thông đạo mà ta tái tạo ra, dường như Hạo Thiên giới và Tu Chân giới còn có một cái tiết điểm khác, mơ hồ ăn khớp?"
Sau khi Diệp Trần trầm tư một lát, trên khuôn mặt bỗng nhiên hiện ra vẻ mừng rỡ:
"Ta hiểu được! Hóa ra lúc trước Hạo Thiên đại đế vì phòng ngừa ngoại địch xâm lấn Hạo Thiên giới cho nên tự tay hủy đi thông đạo tới Tu Chân giới, nhưng lại vì hậu nahan của Hạo Thiên giới có thể có cơ hội tiến vào Tu Chân giới lấy được truyền thừa mà hắn lưu lại, cho nên lưu lại một cái thông đạo một chiều, chỉ có điều lúc trước ta từ Mê La Tinh Hải trở về chịu đến lực lượng thời không xunh kích che giấu đi thông đạo một chiều kia..."
Sau khi nghĩ thông suốt rõ ràng chân tướng chuyện này thì Diệp Trần lập tức thao túng lực lượng thế giới, bắt đầu chữa trị thông đạo kia.
Khoảng ba ngày sau, Diệp Trần cuối cùng một lần nữa sửa chữa thành công thông đạo này!
Diệp Trần đèn nén tâm tình kích động, phóng xuất ra một đạo thần niệm, dọc theo thông đạo này mà đi.
Một lúc lâu sau, trên gương mặt lo lắng bất an lập tức hiện ra một nụ cười mỉm.
"Không sai! Quả nhiên là vùng tinh vực khi lần đầu tiên ta tiến vào Tu Chân giới!"
...
Cùng lúc đó, Mê La Tinh Hải, Tu Chân giới!
Thế lực của tứ đại tiên môn sớm đã trú đóng ở phía trên tinh cầu bên ngoài Mê La Tinh Hải, bao vây toàn bộ xung quanh Mê La Tinh Hải!
Ở trên tinh cầu chỗ thế lực của Vô Cực tông:
"Khởi bẩm tông chủ đại nhân, căn cứ vào tình huống mà thuộc hạ biết, gần nhất hôm nay chỉ có Lâm Thương Hải tông chủ Lăng Vân tông từ bên trong Hạo Thiên giới trở về, hơn nữa sau khi lão gia hỏa này vừa ra tới thì tiến vào trong trận doanh của Kình Thương tông, dường như báo cáo một loại tình báo rất quan trọng nào đó!"
Một tên trưởng lão Vô Cực tông ở một bên hướng về phía Vân Thương Sinh tông chủ Vô Cực tông khom người báo cáo.
"Ồ?"
Vân Thương Sinh nghe xong, chỉ là khẽ chau mày, không nói thêm gì nữa.
Tên trưởng lão kia thấy thế lập tức nhịn không được lại nói:
"Tông chủ đại nhân, nếu như thuộc hạ đoán không có sai, Lâm Thương Hải chắc là được Công Tôn tông chủ phái trở về, tam đại tông chủ đến nay đều chưa có trở về, ngài nói có phải bọn có phải thật sự phát hiện ra cái gì hay không? Chúng ta có nên hay không..."
Không đợi tên trưởng lão kia nói xong thì Vân Thương Sinh lại khoát tay áo, nói:
"Không vội! Người mà chúng ta phái đi vào, đến nay vẫn còn chưa có trở về, mọi thứ vẫn nên cẩn thận thì hơn!"
"Hơn nữa, mấy ngày gần đây, ngoại trừ Lâm Thương Hải kia ra, tất cả những người khác vậy mà không có một người trở về! Ngươi chẳng lẽ không cảm thấy được ở trong đó có chút mánh khóe gì sao?"
Tên trưởng lão của Vô Cực tông kia sau khi nghe xong lời này thì sắc mặt lập tức hơi đổi một chút:
"Ý của Tông chủ đại nhân là, những người tiến vào Hạo Thiên giới kia ở bên trong gặp phải chuyện ngoài ý muốn? Thế nhưng tam đại tông chủ kia thế nhưng đường đường là cường giả Đế Quân! Chuyện này không có khả năng lắm a?"
Vân Thương Sinh cười lạnh:
"Lời nói mặc dù là như thế! Thế nhưng là ngươi phải biết, đó dù sao cũng là một phương thế giới khác, bên trong đến tột cùng là tồn tại sự khủng khiếp gì, chúng ta ai cũng không nói được! "
"Cho nên, vẫn là câu nói kia, dục tốt bất đạt! Ở trước khi tình huống không có sáng tỏ, không thể hành động thiếu suy nghĩ!"
Tên trưởng lão kia một mặt ngưng trọng nhẹ gật đầu:
"Thuộc hạ hiểu!"
Vân Thương Sinh trầm ngâm một lát, bỗng nhiên lại nói:
"Đúng rồi! Ngươi nhanh chóng trở về Vô Cực tông một chuyến, mang theo Vô Cực Nhân Quả bàn tới đây cho bổn tông chủ!"
Trưởng lão kia lập tức hơi kinh hãi, sau đó thì hiện ra vẻ nghi hoặc:
"Tông chủ đại nhân! Ngài đây là có ý gì? Đó là Vô Cực Nhân Quả bàn, chẳng lẽ còn có thể truy tung người ở thế giới khác?"
Vân Thương Sinh lắc đầu, nói:
"Đương nhiên không thể! Tuy nhiên ta vẫn luôn có một loại cảm giác, tiểu tử kia trước đó bị Thiên Ý của Tu Chân giới giết chết, có lẽ không có chết dễ dàng như vậy!"
Trưởng lão kia nghe được điều này thì lập tức càng thêm ngạc nhiên:
"Tông chủ đại nhân nói, là cái tên tiểu tử ở trên tinh cầu Nguyên Thủy giết chết Vân trưởng lão sao? Hắn coi như còn sống, làm sao có gan mà quay lại đây?"
Vân Thương Sinh lại lắc đầu lần nữa, hít sâu một hơi, nói:
"Vấn đề này cũng khó mà nói! Ngươi làm sao có thể xác định, từ Hạo Thiên giới tiến vào Tu Chân giới chỉ có một cái thông đạo?"
Chương 1017 Lại vào Tu Chân giới
Sau khi Diệp Trần phát hiện đả thông thông đạo thứ hai cũng không có lập tức tiến vào Tu Chân giới.
Trước lúc rời đi, hắn tự nhiên phải đi về bàn giao một phen trước đã, thuận tiện mang theo Hỗn Thế Ma Viên tên hỗ trợ đắc lực này.
Trở lại căn biệt thự số một ở Vân Châu:
Ngoại trừ Hi Nguyệt, mấy người Tô Lam ra thì Diệp Thiên Ca, Sịch Sơn Hà và người của Cuồng Tiên môn, tất cả cũng đều chờ đợi ở đây đã lâu.
Trước đó, Diệp Trần và toàn bộ những tên Thiên Ngoại Tà Ma kia biến mất không thấy đâu nữa, mọi người tuy rằng cảm thấy Diệp Trần chắc chắn sẽ không có việc gì, thế nhưng là tung tích mất đi liên tiếp mấy ngày, tự nhiên cũng khó tránh khỏi lo lắng.
Nhìn thấy Diệp Trần trở về, mọi người lúc này mới thi nhau thở phào nhẹ nhõm.
Mọi người nói chuyện được một lúc, Chúc Minh Phi bỗng nhiên tiến lên phía trước nói:
"Môn chủ, bây giờ toàn cầu rơi vào tây giặc, chỉ còn có một mình Hoa Hạ chúng ta là độc lập, mấy ngày nay, những tên Thiên Ngoại Tà Ma kia, biết được tin tức ngài mất tích, dường như lại bắt đầu ngo ngoe muốn động!"
Diệp Trần nghe được điều này thì khóe miệng không thể không hơi nhếch lên, hiện ra nụ cười lạnh:
"Bọn họ đã không biết tốt xấu, vậy thì ta sẽ tác thành cho bọn hắn! Truyền mệnh lệnh của ta xuống dưới, từ ngày hôm nay, Cuồng Tiên môn đối ngoại tuyên chiến, bắt đầu thanh trừ Thiên Ngoại Tà Ma!"
Thật ra thì lấy năng lực chưởng khống Hạo Thiên giới của Diệp Trần bây giờ, chỉ cần hắn muốn thì hoàn toàn có thể trong vài phút diệt đi toàn bộ những người của Tu Chân giới xâm nhập vào Hạo Thiên giới kia.
Tuy nhiên, Diệp Trần cũng không có làm như vậy, bởi vì hắn muốn dùng những người này đến ma luyện tu vi môn hạ đệ tử của mình, đồng thời còn có thể mượn cơ hội này làm gia tăng uy vọng của Cuồng Tiên môn trên toàn cầu lên tới đỉnh phong, sau này dẫn theo người của Địa Cầu cùng nhau đối kháng Tu Chân giới xâm lấn.
Dù sao, chỉ có mình hắn mạnh cũng không có ý nghĩa quá lớn, chỉ có thực lực tổng hợp của Hạo Thiên giới cường đại thì đó mới là thật sự cường đại, nói không chừng trong tương lai có thể phản công xâm lược lại Tu Chân giới!
Vừa nghĩ đến đây, Diệp Trần dừng lại một chút, lại nói tiếp:
"Sau khi thanh trừ xong những tên Thiên Ngoại Tà Ma kia, Cuồng Tiên môn ở trên bảy châu lục trên toàn cầu, phân biệt thiệt lập một trường đại học tu chân, ở mỗi một quốc gia lớn thiết lập phân bộ của Cuồng Tiên môn, tận sức tăng lên trình độ tu vi của người trên toàn cầu!"
Diệp Trần vừa nói ra lời này, ngoại trừ Hi Nguyệt thì mấy người Tô Lam không hiểu được trong đó là gì, nhưng những người còn lại thì ngay lập tức thi nhau hiện ra sự sợ hãi lẫn vui mừng.
Nghe được ý tứ trong lời nói này của Diệp Trần, đây không chỉ là muốn thanh trừ lực lượng Thiên Ngoại Tà Ma mà còn là nhịp điệu muốn thống nhất toàn cầu a!
Chỉ có điều, bọn họ làm sao biết được rằng, bản thân Diệp Trần vốn đã là chúa tể tuyệt đối của thế giới, quyền lực ở thế tục đối với hắn mà nói, không có bất cứ một chút ý nghĩa gì, hắn chẳng qua là muốn lấy người Trái Đất làm cơ sở lấy Trái Đất làm đầu nguồn, tương lai phát triển thành loại tồn tại giống như Tu Chân giới!
Sau khi Diệp Trần nói xong lời này thì ngược lại nhìn về phía Dịch Sơn Hà ở một bên, nói:
"Việc này ta hy vọng Dịch lão và quân đội cũng tham gia giúp đỡ chút!"
Dịch Sơn Hà vốn là còn có mấy phần lo lắng, nghe được điều này thì mặt mũi lập tức hiện đầy vẻ vui mừng, vội vàng gật đầu đồng ý.
Có câu nói này của Diệp Trần, chỉ chờ Cuồng Tiên môn khu trừ sạch sẽ Thiên Ngoại Tà Ma, vậy Hoa Hạ quốc chắc chắn sẽ áp đảo trên các quốc gia khác, thực sự trở thành đại quốc đệ nhất trên toàn cầu!
Chỉ là Dịch Sơn hà làm sao cũng không nghĩ tới, ở trong tương lai không lâu, nhân loại sẽ vượt qua ngân hà, xông ra hệ Thái Dương, thậm chí là cả dải ngân hà, đến lúc đó, Trái Đất cũng hiện ra không có gì đáng kể.
Sau khi bàn giao chuyện này xong, mọi người thi nhau rời khỏi.
Diệp Trần kéo Hi Nguyệt tới một bên, lúc này mới hướng về phía nàng ta nói từ đầu tới cuối về chuyện của Lạc Hà tông.
Hi Nguyệt nghe thấy Diệp Trần phải mạo hiểm tiến vòa Tu Chân giới đi cứu vớt Lạc Hà tông thì lúc này có thái độ rất kiên quyết biểu thị phải cùng đi với Diệp Trần.
Diệp Trần nói cạn lời, Hi Nguyệt vẫn kiên trì với ý kiến của mình, cuối cùng đành phải đồng ý.
Thật ra thì kể từ thời điểm Hi Nguyệt tìm về trí nhớ kiếp trước cho đến nay, tu vi chẳng những tăng lên nhanh chóng, đạt đến cảnh giới Hóa Thần đỉnh phong, thực lực cũng xưa đâu bằng nay, cho dù đối mặt với Hợp Đạo Tiên Quân cũng có sức đánh một trận.
Huống chi, nếu như Hi Nguyệt không cùng tiến về thì Lạc Hà tông chỉ sợ cũng sẽ không tin tưởng Diệp Trần, chứ đừng nói đến việc từ bỏ thế lực tông môn hiện có để chạy trốn tới Hạo Thiên giới.
Cuối cùng, Diệp Trần mang theo Hỗn Thế Ma Viên và Hi Nguyệt cùng nhau rời khỏi Vân Châu, lần nữa đi tới trước cửa vào tiên mộ, trực tiếp thông qua thông đạo thứ hai tiến vào trong Tu Chân giới.
Đúng như lúc lần đầu tiên tiến vào Tu Chân giới, đây là một cái tinh vực cấp hai tên là tinh vực Thiên Lang nằm ở khu vực biên giới của Tu Chân giới.
"Ở trước khi đi tới Lạc Hà tông thì chúng ta còn phải đi tới một nơi khác trước! Đi gặp một người!"
Diệp Trần bỗng nhiên mở miệng nói.
Hỗn Thế Ma Viên và Hi Nguyệt thi nhau hiện ra vẻ hoài nghi:
"Người nào?"
Diệp Trần mỉm cười, cũng không có nói là ai mà là lật bàn tay một cái, lấy ra pháp bảo không gian Tiêu Dao tiên châu.
"Hắn chính là người tặng Tiêu Dao Tiên châu cho ta!"
Nói xong lời này, tâm niệm Diệp Trần vừa động thì đã dẫn Hỗn Thế Ma Viên và Hi Nguyệt rời khỏi tinh vực Thiên Lang, thẳng đến tinh vực Thiên Huyền mà đi.
Diệp Trần nói tới, tự nhiên chính là Yêu Đế, Cửu lão ngày xưa là thuộc hạ của Hạo Thiên đại đế ở trên tinh cầu Thiên Huyền kia!
Thật ra thì, sau khi lấy được truyền thừa của Hạo Thiên đại đế, Diệp Trần vẫn muốn gặp lại vị Cửu lão này một lần, đáng tiếc trước đó quả thật có quá nhiều chuyện, cho nên cũng không có cái cơ hội này.
Bây giờ, lại vừa đúng là có một cái cơ hội, mà nói không chừng còn có thể có thêm một người cường đại giúp đỡ.
Thật ra thì, lần này tiến vào Tu Chân giới, thật sự là tương đối mạo hiểm, một khi để bát đại tiên môn phát hiện hành tung của hắn thì chắc chắn sẽ tương đối nguy hiểm!
Tinh vực Thiên Lang rất gần với tinh vực Thiên Huyền, hơn nữa lại có Tiêu Dao tiên châu gia trì, chẳng mấy chốc đã đi tới trên tinh cầu Thiên Huyền.
Lại đi tới trước một cái hồ nước trong dãy núi yêu thú kia một lần nữa:
"Rống!!"
"Rống!!"
Cùng với hai tiếng kêu kinh khủng đó, hao đạo thân thể cao lớn một đên một đỏ lao ra khỏi hồ nước, sau đó thì gầm thét hướng về phía mấy người Diệp Trần đánh tới.
Đây rõ ràng là hai con yêu thú cự mãng, từ khí tức nhìn lại, chí ít cũng là yêu thú ngũ giai.
Không đợi Diệp Trần động thủ thì Hỗn Thế Ma Viên mặt mũi sớm đã tràn đầy hưng phấ ở một bên đã xông ra ngoài:
"Tôn thượng! Hai con rắn nhỏ mà thôi, để ta giải quyết!"
Từ khi Hỗn Thế Ma Viên cũng như Diệp Trần từ Tu Chân giới tới Hạo Thiên giới qua lại giữa hai giới này đâm ra ngôn ngữ cứ lộn tùng phèo giữa giới này với giới kia, bên Hạo Thiên giới thì là rắn còn ở Tu Chân giới sẽ gọi là xà hay mãng, cũng như ở Tu Chân giới thường sẽ là thê tử nhưng ở Hạo Thiên giới cũng có cách gọi là thê tử từ thời phong kiến, nhưng bây giờ là thời hiện đại sẽ là vợ, nữ nhân sẽ là con gái, nàng ta thì sẽ là cô ta....
Đang khi nói chuyện, Hỗn Thế Ma Viên đã hiện ra chính bản thể của mình, song chưởng trực tiếp tùy tiện một trảo, ngay lập tức bắt được cổ của hao con cự mãng kia, sau đó gắt gao đặt ở trên mặt đất.
"Ngao!!!"
Hai con cự mãng kia không có bất luận sức phản kháng nào, ngay lập tức bị Hỗn Thế Ma Viên gắt gao bắt lấy, mặc cho bọn họ giãy giụa như thế nào, từ đầu đến cuối không cách nào tránh thoát, chỉ có thể liều mạng gào lên.
"Chỉ là hai con tiểu xà, cũng dám tới tìm vượn gia gia ngươi gây rắc rối! Nhìn ta rút gân lột da của các ngươi!"
Hỗn Thế Ma Viên nói xong, giơ cái chân to lớn của mình lên, đang muốn giẫm vào trên người hai con cự mãng kia.
Đúng lúc này, Diệp Trần cũng đã nhận ra được hai con cự mãng này thì vội vàng vọt tới trước mặt:
"Lão vượn! Dừng tay!"
Mà hai con cự mãng kia cũng lập tức nhận ra Diệp Trần, nhất là con cự mãng màu đen kia vậy mà miệng nói tiếng người, trong giọng nói hiện ra vẻ vui mừng nồng đậm:
"Chủ nhân!"
Hóa ra cái con cự mãng màu đen này bỗng nhiên chính là U Minh Viêm Xà mà lúc trước Diệp Trần ở bên trong di tích của Tạo Hóa Thiên Quân thu phục được, mà con cự mãng màu đỏ kia thì chính là Thôn Thiên Mãng.
Chương 1018 Gặp lại Yêu Đế
Nhìn thấy U Minh Viêm Xà một lần nữa, Diệp Trần cũng rất mừng rỡ, đang muốn để Hỗn Thế Ma Viên thả U Minh Viêm Xà và Thôn Thiên Mãng ra.
Đúng lúc này:
Ầm ầm!
Phía dưới hồ kia, đột nhiên lại truyền đến một tiếng vang, sau đó là một đạo bóng dáng còn khổng lồ hơn cả hai con cự mãng kia mấy lần, lao ra từ trong hồ nước!
Trong lúc nhất thời toàn bộ dãy núi yêu thú đều đi theo đó mà mạnh mẽ rung chuyển, giống như xảy ra một cơn địa chấn đặc biệt lớn!
Chỉ thấy, ở trong hồ nước phía dưới này có một con quái vật khổng lồ lao ra, rõ ràng là một con cự mãng dài đến gần ngàn mét, thế nhưng là nửa phần trên của con cự mãng này lại có hình người, đầu người thân rắn, hết sức kỳ lạ.
"Con khỉ ngang ngược từ đâu tới? Cũng dám làm tổn thương tôn nhi của ta!"
Yêu Đế vừa xuất hiện thì lập tức gầm thét đánh về phía Hỗn Thế Ma Viên.
"Đến hay lắm!"
Hỗn Thế Ma Viên thấy thế thì lập tức quát lớn một tiếng, thuận tay vứt bỏ Thôn Thiên Mãng và U Minh Viêm Xà xuống, dưới chân bỗng nhiên giẫm một cái thì trực tiếp phi thân nhảy lên, lao về phái Yêu Đế Cửu lão.
Ầm ầm!
Thân thể khổng lồ của Yêu Đế kia lập tức uốn éo, cái đuôi khổng lồ dài tới vài trăm mét kia, lập tức giống như một một cái dây thừng to khổng lồ hướng Hỗn Thế Ma Viên hung hăng quất xuống!
Không gian xung quanh lập tức vỡ vụn, không trung rung chuyển một trận, như thể tính cả toàn bộ tinh cầu Thiên Huyền cũng phải mạnh mẽ lắc lư một cái.
Uy lực của một đuôi roi này chỉ sợ đã có thể so với một kích của Độ Kiếp Đế Quân!
Thật ra thì, đây cũng là lần đầu tiên Diệp Trần nhìn yếu Yêu Đế xuất thủ, lần gặp mặt trước đó, tu vi của Diệp Trần còn chưa bước vào cảnh giới Hóa Thần, cho dù ở dưới tình huống lôi hết át chủ bài ra thì nhiều nhất cũng chỉ có thực lực Hóa Thần Thiên Quân mà thôi, căn bản ngay cả tư cách để Yêu Đế xuất thủ cũng không có!
"Cửu lão không hổ là tồn tại đã từng đi theo Hạo Thiên đại đế, thực lực cũng không kém tứ đại Đến Quân kia, chỉ sợ đã đạt tới cấp độ yêu thú bát giai đi?"
Hỗn Thế Ma Viên thấy thế, không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, bên trong đôi mắt hiện ra vẻ hưng phấn nồng đậm, thế mà cũng không né tránh, trực tiếp giơ quyền lên đánh ra, hiển nhiên là có ý định liều mạng với Yêu Đế!
Hỗn Thế Ma Viên tuy rằng chỉ có thất giai đỉnh phong, nhưng hắn chính là dị chủng thượng cổ, thực lực thế mà so với yêu thú bát giai cho nên không sợ chút nào.
Hơn nữa, Hỗn Thế Ma Viên trời sinh có tính hiếu chiến, có thể gặp phải yêu thú có thực lực tương đương với hắn cũng không phải là một chuyện dễ dàng, hắn đương nhiên sẽ không tùy tiện buông tha cơ hội được chiến đấu này.
Oanh long long long long!
Sau khi hai người ở trên không trung va chạm vào nhau, lập tức giống như hai khỏa tinh cầu xảy ra va chạm, phạm vi không gian trong vòng mấy trăm dặm trong nháy mắt đầu bị đánh nát bấy!
Sau đó, một cỗ sóng xung kích cường đại hướng bốn phương tám hướng lan tràn mà đi, toàn bộ dãy núi yêu thú trong nháy mắt biến thành một đống phế tích!
Đến ngàn vạn con yêu thú mà tính ở dưới cỗ lực trùng kích cường đại này, tất cả đều thi nhau bị vùi lấp dưới mặt đất.
Hai đại yêu thú này, dù sao cũng đều là cường giả cấp Đế Quân, vẻn vẹn mới chỉ giao thủ một chiêu thì đã phá hủy toàn bộ dãy núi yêu thú!
Mà Hỗn Thế Ma Viên và Yêu Đến sau khi va chạm vào nhau, cũng riêng phần mình lùi lại hơn mười dặm, đúng là lực lượng ngang nhau!
Về phần Hi Nguyệt, Thôn Thiên Mãng và U Minh Viêm Xà đứng ở phía dưới quan sát, nếu không phải có Diệp Trần che chở, thì ở dưới làn sóng trùng kích cường đại trước đó, vào lúc này coi như không chết thì chỉ sợ cũng đã bị thương nặng.
"A? Không nghĩ tới mấy chục vạn năm rồi bản đế không có xuống núi, Yêu giới lại có loại cường giả bực này như ngươi! Ngươi đến cùng là thần thánh phương nào?"
Yêu Đế hiển nhiên không nghĩ tới, đối phương chỉ là một con yêu thú thất giai vậy mà có thể có được thực lực ngang bằng với hắn, lập tức nhịn không được mà kinh hô một tiếng.
Không nghĩ tới Hỗn Thế Ma Viên nghe được điều này thì lập tức cười ha ha, một mặt vẻ đùa cợt, nói:
"Chỉ là một con Cửu U Thôn Thiên Mãng sống mấy trăm vạn năm mà thôi, cũng dám ở trước mặt vượn gia gia của ngươi tự nhận mình lớn hơn? Thật sự là lố bịch!"
"Ngươi nói cái gì?"
Yêu Đế nghe được điều này thì lập tức hơi sững sờ, ánh mắt cẩn thận đánh giá trên thân Hỗn Thế Ma Viên một phen, bên trong đôi mắt hiện ra vẻ chấn kinh nồng đậm:
"Chẳng lẽ ngươi là dị chủng thượng cổ Hỗn Thế Ma Viên sóng vai cùng với Thần Long, Phượng Hoàng trong truyền thuyết sao? Điều này sao có thể! Hỗn Thế Ma Viên sớm ở vô số kỷ nguyên trước đó thì đã bị diệt tuyệt a!"
Hỗn Thế Ma Viên lại cười ngạo nghễ một lần nữa:
"Xem ra ngươi còn không tính quá ngu! Chí ít ngươi còn nghe nói qua đại danh của vượn gia gia ta!"
"Hừ!"
Yêu Đế thấy ngôn ngữ của Hỗn Thế Ma Viên ngạo mạn thì lập tức hừ lạnh một tiếng, trên mặt đã hiên ra sắc mặt giận dữ:
"Cho dù ngươi là dị chủng thượng cổ, nhưng chẳng qua cũng chỉ là thất giai mà thôi, cũng dám ở trước mặt bản đế nói ra lời nói điên cuồng!"
Hỗn Thế Ma Viên lập tức giận dữ:
"Được ngươi cái con quái vật người chẳng ra người xà chẳng ra xà này! Cũng dám nói như vậy với vượn gia gia ngươi, muốn chết!"
Tính khí của Hỗn Thế Ma Viên vốn nóng nảy, một lời không hợp cũng đã phi thân lên, lần nữa hướng đối phương giết tới.
"Ta ngược lại muốn nhìn xem, ngươi chỉ là một con yêu thú cấp bảy thì có thể có bản lãnh gì?"
Yêu Đế cũng tương tự không cam lòng yếu thế, cái đuôi lớn lập tức vung lên cũng xông tới.
Ầm ầm!
Mắt thấy hai đại yêu thú này sắp động thủ lần nữa.
Diệp Trần thấy thế không thể không lắc đầu, thân thể đành phải nhoáng một cái cũng vọt tới.
Lấy tu vi và thực lực của hai vị trước mắt này, nếu như tiếp tục đánh tiếp thì chỉ sợ cả quả tinh cầu Thiên Huyền này cũng sẽ bị bọn họ phá hủy!
Ầm ầm!
Mắt thấy công kích của hai đại yêu thú sắp va chạm vào với nhau lần nữa, hai tay Diệp Trần nhanh chóng kết ấn, sau đó song chưởng bỗng nhiên đánh ra.
Không gian phía trước lập tức vỡ vụn, ở bên trong hư không vô tận kia xuất hiện một cái vòng xoáy hình dạng lỗ đen.
Hô hô hô!
Công kích mà hai đại yêu thú phát ra lập tức chui vào bên trong vòng xoáy lỗ đen kia, sau đó thì biến mất không thấy gì nữa.
Chẳng mấy chốc:
Không gian vỡ vụn lại khôi phục như lúc ban đầu, thật giống như chuyện gì cũng không có xảy ra.
"Ồ!"
Yêu Đế nhìn thấy cảnh tượng này thì lập tức phát ra một tiếng kinh hô.
Mà ngay cả Hỗn Thế Ma Viên cũng có chút ngoài ý muốn!
Nhỡ rõ trước đó ở tinh cầu Nguyên Thủy, tu vi của Diệp Trần cũng chỉ có ở cấp độ Hợp Đạo Tiên Quân, không nghĩ tới trong thời gian ngắn như vậy, vậy mà tiến bộ đến trình độ như vậy, e là cho dù đối mặt với Độ Kiếp Đế Quân cũng đã không rơi vào thế hạ phong.
"Lão Cửu! Lão Vượn! Tất cả đều là người một nhà, chớ có tổn thương hòa khí!"
Sau khi Diệp Trần dễ dàng hóa giải thế công của cả hai, đứng ở vị trí giữa hai con yêu thú, mở miệng cười nói.
Hỗn Thế Ma Viên tự nhiên nghe theo Diệp Trần như thiên lôi sai đâu đánh đó, lập tức đi tới sau lưng Diệp Tràn, đứng vững thân hình, không lên tiếng nữa.
Mà Yêu Đế kia, vào lúc này cũng đã nhận ra Diệp Trần, sớm đã kinh ngạc vạn phần há mồm ra thật to, mắt như muốn lòi ra ngoài, chỗ nào còn nhớ tới chuyện đánh nhau với Hỗn Thế Ma Viên?
"Là ngươi! Tiểu gia hỏa, khí tức ở trên người ngươi...chẳng lẽ ngươi đã nhận được truyền thừa của đại đế?"
Yêu Đế vô cùng kích động, thân thể nhoáng một cái hóa thành ông lão bình thường đi tới trước mặt Diệp Trần, mặt mũi tràn đầy vẻ kích động.
Hắn làm sao cũng không nghĩ tới, lúc này mới chỉ có mười mấy năm mà thôi, tiểu tử này trước đó ở trước mặt hắn chỉ giống như một con kiến hôi mà thôi, vậy mà đã phát triển đến tình trạng này!
Hơn nữa, từ trên người Diệp Trần, hắn cảm nhận được khí tức của Hạo Thiên đại đế vô cùng rõ ràng!
Diệp Trần mỉm cười:
"May mắn không làm nhục mệnh! Cửu lão, đã lâu không gặp rồi!"
Chương 1019 Vĩnh Hằng chi thạch
Nghe được câu trả lời của Diệp Trần, vẻ kích động trên mặt của Yêu Đế lập tức càng trở nên nồng đậm:
Mười vạn năm!
Hắn đợi khoảng mười vạn năm!
Hắn vốn cho là Diệp Trần tuy có tư chất không tê, nhưng muốn có được truyền thừa của Hạo Thiên đại đế thì cũng không có dễ dàng như vậy, chỉ sợ ít nhất cũng phải mất khoảng thời gian tới mấy trăm năm, tuyệt đối không nghĩ tới hắn vậy mà thành công nhanh tới như vậy!
"Được được được! Ta quả nhiên không có nhìn lầm người! Ngươi đã đạt được truyền thừa của đại đế vậy thì từ nay về sau, ngài chính là chủ nhân mới của ta!"
Yêu Đế kích động nói xong lời này thì bỗng nhiên hít sâu một hơi, sau đó hướng về phía Diệp Trần quỳ gối xuống:
"Cửu U Thôn Thiên Mãng, bái kiến chủ nhân!"
Diệp Trần tranh thủ đỡ Yêu Đế dậy:
"Cửu lão nói quá lời! Ngài là tiền bối của ta, hơn nữa nếu không phải lúc trước ngài chỉ điểm, ta cũng không có khả năng đạt được truyền thừa của Hạo Thiên đại đế! Ngài tuyệt đối không cần phải xưng hô như thế, cứ gọi ta là Diệp Trần thì được rồi!"
Cửu U Thôn Thiên Mãng thì vội vàng lắc đầu:
"Như vậy sao được! Ngài đã đạt được truyền thừa của lão chủ nhân, đó chính là chủ nhân mới của ta, lão già này cũng không dám lỗ mãng!"
Diệp Trần nói hết lời, Cửu U Thôn Thiên Mãng vẫn chung thủy với ý kiến của mình.
Lúc này, Hỗn Thế Ma Viên đứng ở phía sau Diệp Trần bỗng nhiên mở miệng nói:
"Cần gì phải phiền phức như vậy! Tiểu thảo Xà, không bằng ngươi giống như ta cùng gọi là tôn thượng là được rồi!"
Cửu U Thôn Thiên Mãng nghe được Hỗn Thế Ma Viên mở miệng nói lời vô lễ thì lập tức trợn mắt trừng một cái, hiển nhiên ân oán trước đó còn chưa có hoàn toàn tiêu tan.
Mắt thấy không khí này có chút không ổn lắm, Diệp Trần vội vàng nói:
"Đề nghị này của lão Vượng rất hay, Cửu lão quyết định như vậy đi!"
Cửu U Thôn Thiên Mãng thấy Diệp Tràn mở miệng, lúc này mới dịch chuyển ánh mắt rời khỏi trên người Hỗn Thế Ma Viên, nhẹ gật đầu, nói:
"Thôi, vậy ta liền nghe theo chủ...Tôn thượng!"
Sau đó, Diệp Trần nói ra kế hoạch tiến vào Tu Chân giới lần này của mình cho Cửu U Thôn Thiên Mãng nghe:
"Cửu lão, lần này tiến về Lạc Hà tông thực sự hung hiểm vạn phần, ngươi có nguyện ý đi theo ta hay không?"
Không nghĩ tới, Cửu U Thôn Thiên Mãng lập tức nhướng mày, nói:
"Tôn Thượng có lệnh, thuộc hạ đương nhiên phải nghe theo, tuy nhiên..."
Nói đến đây, không đợi Cửu U Thôn Thiên Mãng nói dứt lời thì Hỗn Thế Ma Viên ở một bên cũng đã nhịn không được mà chế giễu:
"Này! Tôn thượng, ngươi thấy được không? Con tiểu thảo xà này ngoài miệng nói thì êm tai, thật ra thì cũng chỉ là nói mà thôi, vừa nghe nói phải là kẻ địch với bát đại tiên môn thì lập tức biến thành rùa đen rút đầu a!"
Cửu U Thôn Thiên Mãng lập tức tức giận đến không nhịn được, lập tức quát lớn một tiếng:
"Con khỉ thối kia! Ngươi bớt ở chỗ này nói bậy bạ đi! Bản đế năm đó đi theo lão chủ nhân, chinh chiến vô số tinh vực, nhất thống toàn bộ Tu Chân giới! Năm đó tông chủ của bát đại tiên môn gặp bản đế cũng phải ngoan ngoãn hành lễ, ta sẽ sợ bọn họ sao?"
Hỗn Thế Ma Viên cười lạnh nói:
"Chính ngươi cũng đã nói, ngươi là theo chân vị lão chủ nhân kia của ngươi, cho nên mới được nở mày nở mặt như vậy, bây giờ không có chỗ dựa, lá gan không phải cũng nhỏ đi sao? Bằng không làm sao lại xấu hổ như vậy?"
"Ngươi!! Ngươi nói bậy nói bạ!!"
Cửu U Thôn Thiên Mãng tức giận đến lồng ngực đều muốn nổ, Hỗn Thế Ma Viên này, miệng xác thực cũng quá cay độc.
Mắt thấy hai đại yêu thú một lời bất hòa là muốn xảy ra xung đột, Diệp Trần vội vàng mở miệng ngăn lại, thật vất vả mới trấn an bọn hắn xuống tới.
"Cửu lão, ta tôn trọng lựa chọn của ngươi, nếu như ngươi không muốn thì tôi sẽ không bao giờ miễn cưỡng!"
Diệp Trần chậm rãi mở miệng nói, mặc dù ít nhiều có chút thất vọng, thế nhưng hắn cũng không muốn ép buộc.
Không nghĩ tới, Cửu U Thôn Thiên Mãng lập tức một mặt vội vàng nói:
"Tôn thượng, ngài thật là hiểu nhầm ta! Cho dù là tuyên chiến với bát đại tiên môn, lão già ta lại có sợ gì? Ta là muốn nói, ở trước khi đi tới Lạc Hà tông kia còn có một chuyện quan trọng nhất định phải xử lý!"
Cửu U Thôn Thiên Mãng vừa mới nói chuyện, Hỗn Thế Ma Viên lại chen lời nói:
"Hắc hắc! Nói thật dễ nghe, chẳng qua chỉ là lấy cớ thôi!"
Mắt thấy Cửu U Thôn Thiên Mãng tức giận đến hai mắt muốn nứt ra, Diệp Trần đành phải xụ mặt, hướng về phía Hỗn Thế Ma Viên nói:
"Lão vượn, ngươi trước tiên không nên mở miệng nói chuyện! Cửu lão, ngươi cũng đừng để ý tới hắn, ngươi nói tiếp, đến cùng là chuyện quan trọng gì mà cần phải xử lý, ta có lẽ có thể giúp được!"
Cửu U Thôn Thiên Mãng hít sâu một hơi, áp chế lửa giận trong lòng xuống, lúc này mới chậm rãi mở miệng nói:
"Tôn thượng, việc này chỉ sợ không có sự giúp đỡ của ngài thì không được!"
Lông mày Diệp Trần lập tức nhíu lại:
"Ồ? Đến cùng là chuyện gì xảy ra?"
Cửu U Thôn Thiên Mãng lại xoay chuyển lời nói, chỉ vào hồ nước phía dưới, chậm rãi nói:
"Tôn thượng, ngài có biết, lão già ta vì sao phải ẩn cư ở chỗ này lâu đến mười vạn năm không"
Diệp Trần lắc đầu, biểu thị không biết.
Trên mặt Cửu U Thôn Thiên Mãng hiện ra nụ cười, nói:
"Bởi vì nơi đây cất giữ một cái Hỗn Độn Linh Bảo kinh thiên động địa, chính là năm đó lão chủ nhân cũng vô cùng muốn có được bảo vật này, đáng tiếc cuối cũng cũng không thể luyện hóa thành công..."
Diệp Trần lập tức giật mình:
"Hỗn Độn Linh Bảo?"
Hỗn Độn Linh Bảo, tên như ý nghĩa, là pháp bảo tiên thiên được đản sinh ra ở bên trong hỗn độn, là tồn tại còn thần bí hơn cả so với Thần khí!
Ví dụ như Diệt Thế Ma đao trong tay Diệp Trần thuộc về Hỗn Độn Linh Bảo, chẳng qua là không trọn vẹn, vốn là một thể với Trường Sinh kiếm của Vô Cực tông.
Nhưng cho dù chỉ là một nửa, Diệt Thế Ma đao cũng đã có thể so sánh với Thần khí!
Mà ngay cả Hỗn Thế Ma Viên nghe được điều này thì trên mặt cũng hiện ra vẻ kinh hãi, rất hiếm thấy không có mở miệng ra để chế giễu.
"Các ngươi đi theo ta đi!"
Cửu U Thôn Thiên Mãng vung lên tay áo dài, trực tiếp hướng về hồ nước ở phía dưới mà lao đi, Diệp Trần và Hỗn Thế Ma Viên liếc nhau một cái cũng vội vàng đuổi theo.
Hi Nguyệt và hai con cự mãng ở đằng sau cũng lập tức đuổi theo.
Mọi người chui xuống hồ nước, chẳng mấy chốc thì đi tới chỗ cung điện thần bí dưới đáy hồ kia.
Cửu U Thôn Thiên Mãng mang theo mọi người tiến vào trong cung điện, một mặt xuyên qua mấy chục đạo cấm chế, dường như đã đi tới khu vực trung tâm của cung điện thần bí.
Diệp Trần trước đó đã từng tiến vào trong cung điện một lần, tuy nhiên lần đó chỉ là tiến vào vòng ngoài của cung điện, căn bản không biết bên trong vậy mà ẩn tàng sâu như thế.
Cuối cùng, sau khi đi qua gần trăm đạo cấp chế, dường như tiến vào bên trong một mảnh không gian vô cùng quỷ dị.
Mà ở vị trí trung tâm của mảnh không gian quỷ dị này, có một hòn đá lớn chừng bàn tay tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt đang lơ lửng ở đó.
Hòn đá này mới nhìn thì dường như cũng không có bất kỳ chỗ kỳ lạ nào, cùng với hòn đá bình thường thì không khác nhau mấy.
Nhưng vô luận là Diệp Trần hay là Hỗn Thế Ma Viên sau khi nhìn thấy hòn đá lớn chừng bàn tay này thì trên mặt tất cả đều hiện ra vẻ mặt ngưng trọng.
Diệp Trần có thể cảm nhận được rõ ràng, khi hắn bước chân vào mảnh không gian này, Hỗn Độ pháp tắc vẫn luôn giấu kín ở chỗ sâu nhất bên trong thân thể của mình dường như hơi rung động một chút!
Mà Hỗn Thế Ma Viên thì sau khi gắt gao đánh giá hòn đá kia một lát, bỗng nhiên hoảng sợ nói:
"Ta nhớ rồi, đây là Vĩnh Hằng chi thạch! Là năm đó Nguyên Thủy lão nhi vì củng cố Tu Chân giới mà đặc biệt từ bên trong thế giới Hỗn Độn thu thập được Vĩnh Hằng chi thạch này a! Làm sao lại xuất hiện ở đây? Kỳ lạ! Quá kỳ lạ!"
Hỗn Thế Ma Viên vừa thốt ra lời này thì vô luận là Diệp Trần hay là Cửu U Thôn Thiên Mãng, lập tức tất cả đều ngây ngẩn cả người.
Chương 1020 Vấn đế khó giải
"Vĩnh Hằng chi thạch?"
"Vĩnh Hằng chi thạch là như thế nào?"
Không chỉ có mình Diệp Trần có vẻ mặt chả biết gì, ngay cả Cửu U Thôn Thiên Mãng, hiển nhiên cũng là lần đầu tiên nghe nói vật này.
Hỗn Thế Ma Viên nghe thấy Cửu U Thôn Thiên Mãng mở miệng hỏi thì lập tức đắc ý cười ha ha:
"Uổng cho ngươi còn ở nơi này trông giữ mười vạn năm, thế mà ngay cả đồ vật mình bảo vệ là cái gì cũng không biết!"
Mặt mo của Cửu U Thôn Thiên Mãng lập tức hơi đỏ lên, hiện ra vẻ mặt xấu hổ, vậy mà khó có được không có mở miệng cãi lại.
Thật sự là hắn không biết thứ này là cái gì, đây là lúc trước Hạo Thiên đại đế ở trước khi còn chưa mở Hạo Thiên giới thì đã phát hiện cái gì bảo này, Hạo Thiên đại đế biết vật này không tầm thường, thế nhưng lại từ đầu đến cuối cũng không hiểu nổi ảo diệu trong đó, cũng không có cách nào đi luyện hóa, thế là ở chỗ này xây dựng một tòa cung điện, đồng thời phong ấn ở dưới đáy hồ.
Về sau, Hạo Thiên đại đế vượt qua thiên kiếp, sau khi mở ra Hạo Thiên giới thì lúc này mới mơ hồ viết được tác dụng của vật này, đáng tiếc khi đó hắn đã là chủ của một phương thế giới, không cách nào tiến vào Tu Chân giới.
Thế là ở trước khi Hạo Thiên đại đế tiến vào thế giới Hỗn Độn, đã để Cửu U Thôn Thiên Mãng chờ đợi ở chỗ này, đồng thời dặn dò hắn, nếu thật sự có người có thể đạt được truyền thừa của hắn thì cần phải để cho người đạt được truyền thừa của hắn luyện hóa vật này!
Sau khi Cửu U Thôn Thiên Mãng chậm rãi nói ra chân tướng chuyện này, nhìn về phía Hỗn Thế Ma Viên:
"Ngươi vừa mới nói, thứ này gọi là Vĩnh Hằng chi thạch, Vĩnh Hằng chi thạch là cái gì?"
Hỗn Thế Ma Viên lập tức cười đắc ý, một mặt cân nhắc, nói:
"Tiểu thảo xà, ngươi đây là đang hướng ta thỉnh giáo sao? Nếu là thỉnh giáo thì có phải nên có thái độ của kẻ thỉnh giáo hay không?"
Diệp Trần không thể không lắc đầu:
"Lão vượn, chúng ta đang trong lúc không có thời gian, ngươi cũng không cần lại thừa nước đục thả câu!"
Hỗn Thế Ma Viên lúc này mới không có trêu đùa Cửu U Thôn Thiên Mãng nữa, bĩu môi, chậm rãi nói:
"Ta vừa mới nói qua, thứ này là lúc trước Nguyên Thủy lão nhi, ở lúc tạo dựng Tu Chân giới mà từ bên trong hỗn độn thu thập được mà tới!"
"Ta nhớ được, Nguyên Thủy lão nhi từ bên trong thế giới Hỗn Độn, tổng cộng đạt được chín khối Vĩnh Hằng chi thạch, sau đó lấy tám khối trong đó làm căn cơ, kết hợp với thiên tài địa bảo của Tu Chân giới, chế tạo ra tám cái thần trụ chống trời, sau đó lại lấy ức vạn sao trời hay còn gọi là tinh không làm bàn cờ, bày ra một cái đại trận kinh thiên, như vậy mới khiến cho Tu Chân giới trước đó luôn hỗn loạn không ổn định mà chậm rải trở nên ngay ngắn trật tự, cuối cùng trở thành như ngày hôm nay..."
Sau khi nghe Hỗn Thế Ma Viên kể lại xong, Diệp Trần và Cửu U Thôn Thiên Mãng lập tức kinh ngạc đến ngây người lần nữa.
Nhất là trên mặt Cửu U Thôn Thiên Mãng lập tức hiện ra vẻ kinh nghi nồng đậm:
"Nguyên Thủy lão nhi trong miệng của ngươi nói chính là...Nguyên Thủy đại đế?"
Hỗn Thế Ma Viên cười ha ha một tiếng:
"Không phải vậy thì ngươi cho rằng là ai? Ta bị Nguyên Thủy lão nhi kia phong ấn ở bên trong núi Thiên Kiếp, vượt qua vô số năm tháng, nếu không phải như vậy ta há lại sẽ chỉ có thất giai?"
"Cái này..."
Cửu U Thôn Thiên Mãng rõ ràng là có chút quá tải, không thể không nhìn về phía Diệp Trần, Diệp Trần thì nhẹ gật đầu, biểu thị Hỗn Thế Ma Viên nói không có sai.
Hỗn Thế Ma Viên nhìn thấy ánh mắt khiếp sợ của Cửu U Thôn Thiên Mãng thì lập tức càng tỏ ra đắc ý, lại nói tiếp:
"Đúng rồi! Tôn thượng, ta nhớ được Nguyên Thủy lão nhi đã từng nói, thế giới mới sinh ra thì chắc chắn có nghĩa là thế giới cũ biến mất."
"Chỉ có lúc Tu Chân giới bắt đầu sụp đổ thì năng lượng mới có thể điên cuồng chảy về hướng Hạo Thiên giới!"
"Mà nếu như ngài muốn để cho Tu Chân giới nhanh chóng sụp đổ thì đánh nát tám cái thần trụ chống trời kia thì có lẽ là biện pháp tốt nhất!"
Diệp Trần nghe xong lời nói này của Hỗn Thế Ma Viên thì lông mày cũng lập tức hơi nhíu lại:
"Vậy ngươi có biết tám cái thần trụ chống trời kia là ở nơi nào không?"
Hỗn Thế Ma Viên lập tức cười:
"Nói đến vừa khéo, tám cái thần trụ chống trời này vừa đúng ở chỗ mà chúng ta đối đầu"
Diệp Trần khẽ chau mày:
"Không phải là bát đại tiên môn chứ?"
Hỗn Thế Ma Viên nhẹ gật đầu, nói:
"Không sai! Bát đại tiên môn này thật ra thì từ xưa đều xuất từ môn hạ của Nguyên Thủy môn, là Nguyên Thủy lão nhi phái bát đại đệ tử đi trấn thủ thần trụ chống trời!"
"Ở dưới gợi ý của Nguyên Thủy lão nhi, bát đại đệ tử khai sơn lập phái, lúc này mới có bát đại tiên môn như bây giờ!"
"Chỉ là không có nghĩ tới là, cái này đia qua vô số kỷ nguyên, Nguyên Thủy môn sớm đã xuống dốc, ngược lại là bát đại tiên môn, cư nhiên trở thành trụ cột của Tu Chân giới!"
"Hơn nữa, tôn thượng, ngài còn nhớ rõ trước đó, ngài bị Thiên Ý của Tu Chân giới công kích sao? Cái này chắc chắn là có liên quan tới việc bát đại tiên môn thủ hộ thần trụ chống trời!"
Diệp Trần lập tức giật mình, lúc trước lúc mà hắn muốn tru sát Đồ Diệt Sinh thì bị một chưởng của Thiên Ý của Tu Chân giới đánh nổ, việc này hắn vẫn không hiểu nguyên do trong đó, bây giờ nghĩ lại ccũng đã có thể hiểu được rõ ràng.
Đồ Diệt Sinh là tông chủ của một trong bát đại tiên môn, gánh vác chức trách bảo vệ thần trụ chống trời, nói theo cách khác thì chính là thủ hộ giả của Tu Chân giới, tự nhiên sẽ được Thiên Ý của Tu Chân giới bảo vệ!
Hơn nữa bát đại tiên môn sở dĩ có thể kéo dài không suy, hơn phân nửa cũng là bởi vì nguyên nhân được Thiên Ý của Tu Chân giới bảo vệ.
Trong khi nói chuyện, Diệp Trần cũng đã chậm rãi đi tới trước viên Vĩnh Hằng chi thạch kia, trực tiếp đưa tay chộp tới.
Nhưng không ngờ, Diệp Trần khẽ vươn tay chộp tới vậy mà bàn tay trực tiếp xuyên thẳng qua!
"A? Hòn đá kia nhìn như bình thường, bên trong lại bao hàm một cỗ lực lượng thần bí không thuộc về thế giới này, không hổ là Hỗn Độn Linh Bảo!"
Diệp Trần ngạc nhiên qua đi, lập tức tập trung ý chí, lần nữa chậm rãi xòe bàn tay ra chộp tới.
Đáng tiếc, sau khi thử liên tiếp mấy lần, thế nhưng tất cả đều thất bại mà dừng.
Cửu U Thôn Thiên Mãng ở một bên, trên mặt lập tức hiện ra vẻ thất vọng, yếu ớt thở dài một hơi, nói:
"Xem ra Vĩnh Hằng chi thạch này quả nhiên khó mà luyện hóa, lão chủ nhân lúc trước thử qua vô số biện pháp cũng không mang đi khỏi nơi này..."
Diệp Trần thì chau may trong chốc lát, không thể không nhìn về phía Hỗn Thế Ma Viên, nói:
"Lão vượn, Vĩnh Hằng chi thạch này là Nguyên Thủy đại đến mang ra từ bên trong thế giới Hỗn Độn, hắn là làm được như thế nào?"
Hỗn Thế Ma Viên vò đầu dứt tai trong chốc lát, cuối cùng thì lắc đầu:
"Ta cũng không phải là hiểu rõ, tuy nhiên ta nhớ rõ, Nguyên Thủy lão nhi đã từng nói, Vĩnh Hằng chi thạch này vĩnh viễn không vẫn diệt, là nền tảng tốt nhất của thế giới, nhưng cũng không cho phép tồn tại ở giữa vạn vật trên đời, thế nhưng là Nguyên Thủy lão nhi trước đó, dùng nó để luyện hóa thần trụ chống trời như thế nào thì ta không được biết rồi..."
Cửu U Thôn Thiên Mãng cũng không thể không liên tục lắc đầu thở dài:
"Chẳng lẽ chỉ có thể trơ mắt nhìn một kiện Hỗn Độn Linh Bảo như vậy, không thể đạt được nó sao?"
Người nói vô tâm, ngươi nghe lại có ý, trong lòng Diệp Trần bỗng nhiên khẽ động:
"Hỗn Độn Linh Bảo? Vĩnh Hằng chi thạch không cho phép tồn tại ở giữa vạn vật trên đời, nếu như cùng loại Hỗn Độn Linh Bảo đến từ thế giới Hỗn Độn thì sao đây?"
Sau khi trong lòng hiện ra đạo ý nghĩ này, Diệp Trần lúc đó tâm niệm vừa động:
Hô!
Diệt Thế Ma đao cũng đã xuất hiện ở trong lòng bàn tay của Diệp Trần:
Ong ong ~~~
Sau khi Diệt Thế Ma đao xuất hiện thì lập tức bắt đầu rung động dữ dội, Vĩnh Hằng chi thạch ở đằng trước kia chẳng mấy chốc cũng xuất hiện phản ứng.
Diệp Trần lập tức mừng rỡ:
"Quả nhiên! Có cách!"