-
Chương 1061-1065
Chương 1061 Chết!
Ầm ầm!
Đại trưởng lão Cơ gia vỗ ra một chưởng, thời không xung quanh lập tức xuất hiện ngàn vạn chưởng ấn, mang theo khí thế ngập trời, phong bế hết tất cả đường lui của Diệp Trần, thực lực cảnh giới Độ Kiếp hậu kỳ lập tức được thi triển đi ra!
"Tiểu tử! Chịu chết đi!"
Đại trưởng lão Cơ gia đầy tự tin, cũng không có quá để Diệp Trần vào trong mắt.
Mà những người còn lại khác của Cơ gia, tất cả cũng đều đang có vẻ mặt xem kịch vui, hiển nhiên cũng đều cảm thấy Diệp Trần chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.
Diệp Trần lại ngay cả nhìn cũng không nhìn đại trưởng lão Cơ gia, mà trực tiếp cong ngón búng ra:
Ầm!
Một chỉ này phát ra, khí thế hoành ép cửu thiên, giống như có thể gạt bỏ mọi thứ trên thế gian.
Bành!
Ngàn vạn chưởng ấn kia của đại trưởng lão Cơ gia lập tức bị một cái búng tay này của Diệp Trần chấn vỡ toàn bộ, hơn nữa thế đi không có chiều hướng giảm, lại bắn về phía đại trưởng lão Cơ gia!
"Cái gì!"
Đại trưởng lão Cơ gia lập tức kinh hô một tiếng, hai mắt trợn lên thật lớn, hiển nhiên làm sao cũng không nghĩ tới, thực lực của Diệp Trần vậy mà cường đại tới tình trạng như thế này!
Đáng tiếc, còn không có đợi hắn hoàn toàn phải ứng lại là có chuyện gì đang xảy ra:
Bành!
Cả người đại trưởng lão Cơ gia đã bị một chỉ này của Diệp Trần rõ ràng xuyên thủng, sau đó thì thần hồn câu diệt!
Tê ~~
Những tên cường giả còn lại của Cơ gia ôm tâm tư xem kịch vui thì tất cả lập tức hít vào một ngụm khí lạnh, vẻ mặt của mọi người hiện ra vô cùng chấn động, mà ngay cả lão tổ Cơ gia kia vậy mà cũng đầy biểu cảm ngạc nhiên.
Phải biết, vị đại trưởng lão Cơ gia này chính là cường giả siêu cấp cảnh giới Độ Kiếp hậu kỳ, ở trên toàn bộ núi Huyễn Diệt, thực lực cũng đủ để đưa thân vào năm vị trí đầu!
Bây giờ thế mà bị một tên tiểu bối giết đi, hơn nữa chỉ dùng một chiêu trong nháy mắt giết chết!
Chỉ sợ cho dù là lão tổ Cơ gia, vị cường giả được công nhận là cường giả đệ nhất núi Huyễn Diệt cũng không có đủ thực lực kinh khủng như thế a?
"Cái này...làm sao lại như vậy?!! Chẳng lẽ ngươi là..."
Lão tổ Cơ gia gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Trần, dường như là nghĩ tới một loại khả năng nào đó, đột nhiên hai chân khụy xuống, quỳ xuống dưới đất, cao giọng nói:
"Chúc mừng chủ nhân đoạt xá thành công!"
Ở trong suy nghĩ của lão tổ Cơ gia, thực lực của Diệp Trần trước đó tuy rằng không yếu, nhưng so với hắn vẫn phải kém mấy phần, bây giờ thế mà ngay cả đại trưởng lão của Cơ gia hắn cũng có thể giết chết một cách dễ dàng tới như vậy thì chỉ có thể có một khả năng:
Vị ở bên trong không gian của cây Bồ Đề kia đã đoạt xá thành công thân thể của Diệp Trần!
Hơn nữa phải biết, lão tổ Cơ gia là được chứng kiến thực lực và thủ đoạn của Hỗn Độn thú, nếu như không phải đoạt xá thành công, Diệp Trần làm sao có khả năng từ bên trong vùng không gian kia chạy trốn được ra ngoài?
Xoạt!
Lão tổ Cơ gia quỳ xuống như vậy, những người còn lại của Cơ gia, lập tức từng tên tất cả đều choáng váng.
Những người kia vốn còn muốn mời lão tổ ra mặt xuất thủ, lời đến khóe miệng lại tất cả đều nuốt ừng ực trở vào.
Mà ngay cả Diệp Trần cũng hơi sững sờ, nhưng chẳng mấy chốc thì đã hiểu ra được ý nghĩ của lão tổ Cơ gia, tuy nhiên hắn cũng không nói thêm gì.
Tuy rằng lấy thực lực hôm nay của hắn, lại có thêm Hỗn Độn Huyễn Diệt bia, đủ để treo lão tổ Cơ gia lên tét mông đít một cách dễ dàng, thế nhưng là muốn giết chết hắn, quả thực vẫn phải tốn nhiều sức lực!
Hơn nữa việc quan trong trước mắt là đi cứu bọn người Hi Nguyệt, giữa hắn và lão tổ Cơ gia cũng không có thâm cừu đại hận gì, hắn đã nghĩ nhầm mình đã bị Hỗn Độn thú đoạn xá thành công, vậy thì không bằng đâm lao thì bay theo lao vậy.
"Nếu như còn dám có lần sau, ta chắc chắn diệt sạch toàn tộc của ngươi!"
Diệp Trần bắt chiếc khẩu khí của Hỗn Độn thú, sau khi quẳng xuống câu này thì trực tiếp hướng phương hướng Tuyệt Ẩn cốc mà bay đi.
Mà Cơ gia lão tổ kia tự nhiên không nghi ngờ gì, vội vàng dập đầu như giã tỏi:
"Vâng vâng vâng! Cẩn tuân mệnh lệnh của chủ nhân!"
Một mực chờ đến khi thân ảnh của Diệp Trần đã biến mất hoàn toàn không thấy, lão tổ Cơ gia lúc này mới từ dưới đất run lẩy bẩy mà đứng dây, trên mặt đều là vẻ nghĩ mà sợ, có thể thấy được Hỗn Độn thú lưu lại ở trong lòng của hắn là một cái bóng ma cực kỳ đáng sợ.
"Lão tổ! Ngài...ngày vừa rồi làm sao...tiểu tử kia mặc dù có chút tà môn, nhưng Cơ gia chúng ta có nhiều người như vậy, ngài cũng không cần phải như thế chứ?"
Sau khi mọi người của Cơ gia phản ứng lại thì có ngươi ngay lập tức nhịn không được mà đưa ra ý kiến bất đồng trong lòng mình.
Các cường giả còn lại của Cơ gia cũng lập tức thi nhau âm thầm gật đầu, trong ánh mắt nhìn về phía lão tổ Cơ gia đã thiếu đi mấy phần kính nể, nhiều hơn mấy phần coi thường, thậm chí là xem thường!
Nói cho cùng thì, phải biết Cơ gia là đại thế lực đệ nhất núi Huyễn Diệt, đã từng thống trị núi Huyễn Diệt tới gần mười vạn năm mà lão tổ Cơ gia thân là cường giả tôn quý nhất của Cơ gia bọn họ, bây giờ vậy mà hướng một tên tiểu tử vắt mũi còn chưa sạch quỳ xuống đất dập đầu, tự xưng mình là nô bộ, thực sự làm cho Cơ gia rất mất thể diện!
"Hừ!"
Lão tổ Cơ gia nghe xong lời nói của người kia thì lập tức lạnh lùng hừ một cái, sau đó không nói hai lời, ngay lập tức đưa tay chính là một chưởng:
Bành!
Người vừa nói ra ý kiến bất đồng kia lập tức bị một chưởng của lão tổ Cơ gia trực tiếp đánh nổ!
Các cường giả còn lại của Cơ gia hiển nhiên không nghĩ tới, vị lão tổ này của bọn họ vậy mà nói ra tay thì ra tay, sắc mặt của từng tên đều thay đổi lớn, nhịn không được mà thi nhau lùi lại, ai cũng không dám nói thêm câu nào.
Lão tổ Cơ gia nhìn mọi người ở xung quanh một vòng, lạnh giọng nói:
"Sau này nếu như ai còn dám bất kính đối với chủ nhân, giết chết không tha!"
Cùng lúc lão tổ Cơ gia nói ra lời này, còn nhịn không được hướng phương hướng Diệp Trần rời khỏi, sâu trong đôi mắt hiện ra vẻ kiêng dè vô cùng nồng đậm.
Hắn nhưng là đã từng tận mắt chứng kiến sự cường đại của Hỗn Độn thú, thậm chí hắn có thể có được thực lực như ngày hôm nay, trở thành đệ nhất nhất trên núi Huyễn Diệt thì cũng đều là may mắn mà có Hỗn Độn thú chỉ điểm, bây giờ tưởng Diệp Trần đã bị Hỗn Độn thú đoạt xá, cho nên căn bản không dám có bất kỳ ý định phản kháng nào!
Điều này cũng không khó để lý giải, dù sao Hỗn Độn thú kia thế nhưng là tồn tại vượt qua cả cường giả cấp Đại Đế, hơn nữa bất tử bất diệt, cường đại tới nghịch thiên.
...
Tuyệt Ẩn cốc, bên ngoài mấy vạn dặm!
Vào lúc này, hơn trăm tên cường giả Cơ gia và Đoan Mộc gia, tất cả đều đã bao vây toàn bộ Tuyệt Ẩn cốc thành từng vòng, hai bên đang kịch chiến.
Trong sơn cốc phía dưới, Hỗn Thế Ma Viên và Cửu U Thôn Thiên Mãng, tất cả đều đã mang theo vết thương trên ngươi, người của Lạc Hà tông cũng đã có chỗ tử thương.
"Khặc khặc! Đại mỹ nhân, lấy ngươi chỉ có thực lực cảnh giới Phản Hư, bản công tử coi như đứng để cho ngươi đánh, ngươi cũng không làm gì được bản công tử a! Hắc hắc!"
Hi Nguyệt lúc này đối chiến rõ ràng chính là một tên đệ tử trẻ tuổi của Cơ gia, tuy rằng không thể so sánh với thiên tài như Cơ Vô Cương, Cơ Vô Chương thế nhưng thực lực cũng đã có tới cảnh giới Hợp Đạo trung kỳ.
Hà Hi Nguyệt ở trong khoảng thời gian này, tuy rằng tu vi cũng đột nhiên tăng mạnh, nhưng cũng chỉ có cảnh giới Phản Hư mà thôi, xa xa không cách nào có thể đánh đồng với tên thanh niên của Cơ gia này.
Ầm!
Thanh niên Cơ gia lại vỗ ra một chưởng nữa, Hi Nguyệt lập tức liên tục lùi lại, khóe miệng đã bắt đầu hiện ra một vệt tơ máu.
"Hắc hắc! Đại mỹ nhân, ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói đi!"
Thanh niên Cơ gia cười tà một tiếng, một cái dây thừng dài trong lòng bàn tay bay ra, trong nháy mắt đã trói chặt Hi Nguyệt đã bị thương lại.
"Hi Nguyệt!"
Quỳnh Bích Lạc ở nơi xa cũng rất chật vật, nhìn thấy ái đồ của mình bị bắt thì lập tức kinh hô một tiếng, đáng tiếc bà ta bây giờ cũng đang bị một tên cường giả của Đoan Mộc gia cuốn lấy, căn bản không có lực để tiến lên cứu.
Mà Hỗn Thế Ma Viên và Cửu U Thôn Thiên Mãng cũng bị một đám cường giả vây công, cũng bất lực.
Ngay vào lúc Hi Nguyệt đã cảm thấy tuyệt vọng, bỗng nhiên một giọng nói như sấm sét đột nhiên từ trên trời cao truyền tới:
"Dám đụng đến nữ nhân của ta, chết!"
Chương 1062 Ngươi cách cái chết không xa!
Sưu!
Cùng với giọng nói như tiếng sấm trời này rơi xuống, một đạo ánh sáng sáng chói hướng về phía tên thanh niên Cơ gia kia nổ bắn mà tới.
Bành!
Thanh niên Cơ gia kia căn bản không kịp phản ứng lại, thậm chí ngay cả tiếng kêu thảm cũng không kịp phát ra thì cả người trong nháy mắt đã hóa thành một đám sương máu, hoàn toàn biến mất khỏi trên thế giới này.
Đột nhiên xảy ra chuyện bất ngờ, lập tức hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người thi nhau nhìn về phía bên này.
Chỉ thấy, một bóng người từ trên trời cao, chậm rãi bay xuống tới, rơi vào trước mặt Hi Nguyệt.
"Diệp Trần!"
Hi Nguyệt lập tức vui mừng hô lên một tiếng, bay nhào vào trong ngực Diệp Trần, hốc mắt đỏ bừng, nước mắt đã không cầm được mà chảy xuống.
"Ngoan, có ta ở đây rồi thì không sao nữa rồi!"
Diệp Trần vỗ vỗ bả vai Hi Nguyệt, nhẹ giọng an ủi một câu, lúc này mới chậm rãi ngẩng đầu lên liếc nhìn mọi người ở xung quanh một lần.
"Tôn thượng!"
Sau khi Hỗn Thế Ma Viên và Cửu U Thôn Thiên Mãng nhìn thấy Diệp Trần thì cũng cảm thấy ngạc nhiên mà hô to một tiếng, sau đó thừa dịp các cường giả của Cơ gia và Đoan Mộc gia còn đang ngây người, nhanh chóng lùi lại tới bên cạnh Diệp Trần mà những người còn lại của Lạc Hà tông cũng vội vàng co vào một nhóm về tới cạnh Diệp Trần, hai bên lại kéo dài khoảng cách ra một lần nữa.
"Khặc khặc! Diệp huynh đệ, không nghĩ tới mạng ngươi thật đúng là lớn, thế mà vẫn còn chưa chết!"
Trong đám người, một giọng nói tràn ngập sự chế giễu đột nhiên vang lên.
Diệp Trần ngẩng đầu nhìn lại, bên trong đôi mắt lập tức hiện ra vẻ lạnh lùng.
Người vừa mới mở miệng nói chuyện này bỗng nhiên chính là Đoan Mộc Phong!
Hóa ra, hôm mà Hỗn Độn thú bạo động, dẫn tới núi Chu Hoảng xảy ra thay đổi lớn, hai đại thiên tài khác từ bên trong không gian phong ấn chạy ra ngoài, duy chỉ có Diệp Trần là không thấy xuất hiện, mọi người đều cho rằng Diệp Trần đã chết ở bên trong.
Bởi vì Diệp Trần trước đó xuất chiến thay cho Đoan Mộc gia, hơn nữa ở bên trong Hội võ bảy tộc liên tiếp giết đi hai đại thiên tài của Cơ gia, sau đó Cơ gia tự nhiên tính món nợ này lên trên đầu của Đoan Mộc gia.
Đoan Mộc Phong thì lo ngại thế lực của Cơ gia, hơn nữa cho rằng Diệp Trần đã chết, thế là quả quyết bán đứng Diệp Trần, một mạch nói ra tung tích của đám người Hi Nguyệt, cho nên lúc này mới có cục diện hai đại gia tộc cùng nhau vây quét như bây giờ.
Diệp Trần cười lạnh:
"Ta không chết, mà ngươi lại cách cái chết không xa!"
Đoan Mộc Phong nghe được điều này, đầu tiên là hơi sững sờ, sau đó thì cười lên ha hả, giống như là nghe được chuyện cười hài hước nhất trong đời:
"Họ Diệp! Ngươi nói mạnh miệng như vậy mà không sợ đau đầu lưỡi của mình sao! Chỉ dựa vào ngươi cùng với một đám phế vật này mà cũng muốn chống lại hai đại gia tộc chúng ta sao? Nếu như ta là ngươi thì tuyệt đối sẽ không ngoi đầu lên vào thời điểm này, thật sự là không biết sống chết!"
Đoan Mộc Phong nói xong lời này thì trong trận doanh của Cơ gia ở một bên có một người đàn ông trung niên đi tới:
"Đoan Mộc Phong, không cần phải nói lời vô nghĩa! Giết những người này, ân óa hai nhà chúng ta như vậy mà kết thúc!"
Người đàn ông trung niên nói xong lời này, hai bên nhanh chóng kết ấn, sau đó hướng về phía Diệp Trần đột nhiên vỗ ra một cái:
"Tiểu tử! Ngươi giết hai đại thiên tài của Cơ gia chúng ta, vậy thì nạp mạng đi cho ta!!!"
Ầm!
Sau khi người đàn ông trung niên kia vỗ ra một chưởng, từ trong lòng bàn tay của hắn đột nhiên nở bắt ra một cây trường thương màu đỏ, mang theo khí tức hủy thiên diệt địa, đột nhiên tăng vọt đến mấy ngàn mét, hướng Diệp Trần hung hăng giáng xuống!
Người đàn ông trung niên này, hiển nhiên cũng là một tên cường giả đỉnh câp có cảnh giưới Độ Kiếp trung kỳ, mà cái pháp bảo trường thương này thì cũng là một kiện Tiêp khí cấp bậc cực phẩm, cho dù là Hỗn Thế Ma Viên hay là Cửu U Thôn Thiên Mãng đối mặt với một kích này thì vẻ mặt cũng không thể không hiện ra vẻ ngưng trọng, trong lòng đã chuẩn bị sẵn bất cứ lúc nào cũng có thể ra tay hỗ trợ Diệp Trần.
"Cẩn thận!"
Hi Nguyệt vẫn còn đang ở trong vòng tay Diệp Trần, cũng không thể không kinh hô một tiếng, mở miệng nhắc nhở Diệp Trần, đồng thời cũng chuẩn bị xuất thủ toàn lực, thay Diệp Trần chia sẻ một chút áp lực.
Nhưng không ngờ, Diệp Trần một mặt bình thản, như thể căn bản không để một kích kinh khủng kia của đối phương vào trong mắt, thậm chí một cánh tay vẫn đang ôm chặt lấy eo nhỏ nhắn của Hi Nguyệt.
Mà đợi đến khi một kích hủy thiên diệt địa kia sắp rơi xuống tới nơi thì lúc này Diệp Trần mới giơ một cánh tay khác lên:
"Hư Vô Chi Thủ!"
Ầm ầm!
Sau khi Diệp Trần quát khẽ một tiếng, trên đỉnh đầu Diệp Trần, đột nhiên xuất hiện một đạo chưởng ấn to lớn như mộng như ảo, vững vàng chặn lại một kích kinh khủng kia của đối phương.
"Cái gì!"
Không những vị cường giả này của Cơ gia sợ ngây người, mà tất cả người của hai đại gia tộc đều vì đó mà trợn mắt há hốc mồm.
Thậm chí ngay cả Hỗn Thế Ma Viên, Cửu U Thôn Thiên Mãng và người của Lạc Hà tông cũng đều không có nghĩ tới, Diệp Trần vậy mà đã chặn lại được một kích cường hãn tới có thể hủy thiên diệt địa kia một cách dễ dàng như thế!
"Đồng nát sắt vụn! Cũng dám khoe khoang ở trước mặt ta?"
Diệp Trần cười chế giễu một tiếng, đồng thời bàn tay nhẹ nhằng nắm lại:
Bành!
Trường thương Tiên Khí tỏa ra ánh sáng chói mắt kia thế mà ở dưới một nắm của Diệp Trần, lại giống như con rối được nhào nặt từ bùn, trong nháy mắt vỡ vụn ra, hóa thành một đám không khí!
"Cái này..."
Tất cả mọi người thấy cảnh này thì lập tức từng tên giống như thể gặp quỷ.
Đây chính là một kiện Tiên khí cực phẩm, thế mà bị Diệp Trần dùng tay không bóp nát dễ dàng như thế?
Thực lực của người này cũng quá đáng sợ tới nghịch thiên đi!
Bạch bạch bạch!
Pháp bảo bị Diệp Trần hủy diệt đi một cách dễ dàng, tên cường giả Cơ gia kia cũng bị dính một cỗ lực lượng phản phệ lớn, trên không trung liên tiếp lùi lại mấy chục bước, khóe miệng đã tràn ra một chút máu tươi, hiển nhiên cũng đã bị nội thương không nhẹ.
Đây là bởi vì Diệp Trần sử dụng lực lượng của mình tác dụng lên pháp bảo, cho nên cường giả Cơ gia kia mới may mắn trốn qua một kiếp.
"Thực lực của hắn...làm sao lại trở nên mạnh tới như vậy!"
Không chỉ tên cường giả Cơ gia kia ở trên mặt hiện ra vẻ mặt vô cùng trắng bệch, mà Đoan Mộc Phong ở một bên hai mắt cũng trợn lồi ra thật lớn, quả thực chính là không thể tin được những gì mình đã nhìn thấy.
Thực lực Diệp Trần trước đó biểu hiện ra đã để cho hắn cảm thấy chấn kinh, nhưng vẫn còn ở trong phạm vi có thể tiếp nhận, mà bây giờ Diệp Trần lộ ra chiêu này, lập tức xa xa nằm ngoài dự đoán của hắn, để hắn vừa kinh vừa sợ, thân thể đã không nhịn được mà bắt đầu run rẩy lên.
"Đoan Mộc Phong!"
Sau khi Diệp Trần xuất thủ chấn nhiếp mọi người, cũng không có thừa thắng truy kích, mà lại nhìn về phía Đoan Mộc Phong một lần nữa, mở miệng nhàn nhạt nói:
"Từ lúc ngươi phản bội ta, ngươi chắc phải biết sẽ có kết quả gì rồi chứ! Nể tình trước đó ngươi cũng coi như đã giúp ta, ta cho ngươi một chút thể diện, ngươi tự sát đi!"
Đoan Mộc Phong nghe được lời này của Diệp Trần thì hai con ngươi lập tức co rụt lại, sau đó thì ngửa mặt lên trời cười ha hả:
"Họ Diệp! Ngươi cho rằng ngươi là ai? Một câu nói thì có thể để cho ta tự sát? Hiện tại bên chúng ta có khoảng chín vị Độ Kiếp Đế Quân, mà các ngươi chỉ có ba vị mà thôi, chúng ta những người này cùng nhau công kích, ngươi cảm thấy ngươi chống đỡ được sao?"
Tên cường giả Cơ gia kia lúc này cũng từ trong hoảng sợ trước đó mà bình tĩnh trở lại, lập tức hét lớn một tiếng:
"Tất cả mọi người nghe hiệu lệnh của ta, đồng loạt ra tay, diệt tiểu tử này!!"
"Vâng!!"
Các cường giả của hai đại gia tộc lập tức thi nhau gọi ra pháp bảo, trên không trung hình thành xu thế kết hợp lại, vây đám người Diệp Trần ở phía dưới vào, bất cứ lúc nào cũng có thể xuất thủ.
Diệp Trần thấy thế, vẻ mặt vẫn như cũ không có một chút rung động nào, lắc đầu, thấp giọng lẩm bẩm nói:
"Thôi được, hôm nay ta sẽ lấy các ngươi để luyện tay một chút, thử uy lực của Hỗn Độn Linh Bảo kia một lần!"
Cùng lúc nói ra lời này, Diệp Trần lật bàn tay một cái, trong lòng bàn tay xuất hiện một cái bia nhỏ màu xám, bỗng nhiên chính là Hỗn Độn Huyễn Diệt bia!
Chương 1063 Hỗn Độn Nguyên châu
Ầm!
Một kích hợp lực của chín cường giả Độ Kiếp Đế Quân, hướng về phía đám người Diệp Trần ở phía dưới ép xuống tới!
Chín cường giả Độ Kiếp Đế Quân này, tất cả đều đã tìm hiểu được lực lượng pháp tắc, chín cỗ lực lượng cường hãn dung hợp vào một chút đủ để hủy thiên diệt địa, vượt xa ngũ đại cường giả của Cơ gia ngày trước vây công bọn họ.
Ngay vào lúc Hỗn Thế Ma Viên, Cửu U Thôn Thiên Mãng và người của Lạc Hà tông, tất cả đều thay đổi lớn sắc mặt, chuẩn bị ra sức chống lại.
Hô!
Mọi người thấy một tấm bia đá màu xám từ trong lòng bàn tay của Diệp Trần bay ra, sau đó nhanh chóng cao lớn lên, ngăn ở trước mặt mọi người, cản lại một kích hợp lực của chín tên cường giả Độ Kiếp Đế Quân.
Ầm ầm!
Trên tấm bia đá màu xám kia, mang theo một cỗ khí tức to lớn cao ngạo khó mà hình dung, như thể đây là lực lượng không thuộc về thế giới này, phá hủy một kích hợp lực của chín tên cường giả Độ Kiếp Đế Quân một cách dễ dàng, hơn nữa còn hướng bọ họ hoành ép tới!
Bành! Bành! Bành!
Hỗn Độn Huyễn Diệt bia ở trên không trung quét ngang mà đi, trong nháy mắt đã có ba tên Độ Kiếp Đế Quân vốn không kịp phản ứng lại thì đã bị tấm bia đá khổng lồ kia nện cho nổ tung!
"Cái gì!"
"Đây là pháp bảo gì? Làm sao lại mạnh tới như vậy!"
"Mau lui lại... nhanh nhanh lui lại!"
...
Sáu tên cường giả Độ Kiếp Đế Quân còn lại, nhìn thấy cảnh tượng quỷ dị này, sau khi phản ứng lại thì lập tức thi nhau nhanh chóng lùi lại phía sau.
Tuy nhiên, ngay sau đó thì Hỗn Độn Huyễn Diệt bia giống như xuyên qua thời không, trực tiếp quét ngang mà tới!
Bành! Bành! Bành!
Lại có thêm ba tên Độ Kiếp Đế Quân nữa bị Hỗn Độn Huyễn Diệt bia đập trúng, rõ ràng đập cho nổ tung lên!
Ngoài đó ra, những nơi Hỗn Độn Huyễn Diệt Bia đi qua, nhưng tên cường giả bình thường của hai đại gia tộc kia, càng trông giống như giấy, đụng phải lập tức chết bất đắc kỳ tử, mười mấy tên cường giả hóa thành từng đám sương máu.
Lực lượng một kích của Hỗn Độn Huyễn Diệt bia khinh khủng như vậy!
Chỉ như thế, đây là Diệp Trần còn chưa có luyện hóa hoàn toàn món Hỗn Độn Linh Bảo này, bằng không uy lực chắc chắn còn khủng bố hơn nữa!
"Chết!"
Cùng lúc đó, Diệp Trần đã phi thân nhanh chóng lao tới, lại đuổi kịp hai tên Độ Kiếp Đế Quân, trực tiếp cong ngón búng ra hai lần lập tức tiêu diệt hai tên cường giả Độ Kiếp Đế Quân.
Đến tận đây, chẳng qua mới chỉ trong nháy mắt, chín cường giả Độ Kiếp Đế Quân đã bị Diệp Trần tiêu diệt mất tám người, vẻn vẹn chỉ còn lại có Đoan Mộc Phong kia!
"Diệp huynh đệ! Ta sai rồi! Van cầu ngươi, tha ta, tha cho ta đi a!"
Đoan Mộc Phong sớm đã bị dọa sợ đến hốn vía như muốn bay lên mây, vừa điên cuồng chạy trốn, vừa hướng về phía sau hét lớn lên, hướng Diệp Trần cố gắng cầu xin tha thứ.
Diệp Trần hừ lạnh một tiếng cũng không nói một lời, nhanh chóng đuổi theo chẳng mấy chốc cũng đã đuổi kịp tới đằng sau Đoan Mộc Phong, vung Hỗn Độn Huyễn Diệt bia lên, hướng Đoan Mộc Phong hung hăng đập xuống dưới!
Đối với những kẻ phản bội mình, Diệp Trần thế nhưng từ trước tới nay chưa bao giờ biết mềm lòng là gì.
"Không!!"
Đoan Mộc Phong thấy vậy thì lập tức phát ra một tiếng hét lớn không cam lòng, đồng thời hai tay bỗng nhiên đẩy về phía sau:
Oanh!
Một viên châu màu xanh tỏa ra hào quang óng ánh, từ trong thân thể Đoan Mộc Phong nổ bắn mà ra.
"Ồ!"
Ở bên trong Hỗn Độn Huyễn Diệt bia lập tức truyền đến tiếng kinh hô của khí linh, sau đó khí linh thông qua thần thức truyền âm vào trong đầu của Diệp Trần:
"Đây chính là Hỗn Độn Nguyên châu!"
Ầm ầm!
Viên bảo châu màu xanh kia với Hỗn Độn Huyễn Diệt bia va chạm vào nhau, ánh sáng màu xanh trên bảo châu lập tức ảm đạm đi rất nhiều.
Tuy nhiên, Đoan Mộc Phong nhân cơ hội này đã bỏ chạy đến bên ngoài hơn mấy ngàn dặm.
Mặc dù Diệp Trần có chút ngoài ý muốn, làm sao cũng không nghĩ tới, món pháp bảo này của Đoan Mộc Phong vậy mà có thể ngăn cản Hỗn Độn Huyễn Diệt bia, tuy nhiên hắn lập tức lại vỗ ra một chưởng bổ sung:
"Hư Không Chi Thủ!"
Ầm!
Đoan Mộc Phong vốn cho rằng mình có thể chạy thoát, bỗng nhiên cảm nhận được một cỗ cảm giác nguy cơ to lớn, không thể không quay đầu nhìn lại một cái.
Chỉ thấy, loáng thoáng qua có một cái bàn tay to lớn, giống như ở trong hư không đằng sau bất ngờ lao tới trên đỉnh đầu của hắn, hung hăng đập xuống dưới!
"Không!!"
Đoan Mộc Phong rống lớn một tiếng, cả người ngay lập tức bị đập thành một đám sương máu, chết không thể chết thêm lần nữa.
Mà các cường giả còn lại của hai đại gia tộc thì sớm đã bị sự cường đại của Diệp Trần làm cho vô cùng rung động, mắt thấy toàn bộ chín cường giả Độ Kiếp Đế Quân tất cả đều đã ngã xuống, bọn họ nơi nào còn dám ở lại, từng tên thi nhau chạy như điên.
Diệp Trần cũng lười đuổi theo, thuận tay hướng kiện pháp bảo mà trước đó Đoan Mộc Phong lấy ra bắt lấy, viên bảo châu tỏa ra ánh sáng màu xanh kia đã được Diệp Trần nắm vào trong lòng bàn tay.
Thật ra thì, Diệp Trần trước đó đã từng thấy Đoan Mộc Phong dùng qua pháp bảo này, lúc ấy hắn cảm thấy viên bảo châu này không đơn giản, bây giờ xem ra hiển nhiên so với sự tưởng tượng của hắn còn vô cùng không đơn giản.
Ong ong ~
Sau khi viên bảo châu màu xanh kia rơi vào trong lòng bàn tay của Diệp Trần thì lập tức giãy giụa kịch liệt, hiển nhiên là khí linh của pháp bảo muốn thoát khỏi sự khống chế của Diệp Trần.
Diệp Trần tâm niệm vừa động ngay lập tức xóa đi tinh thần lạc ấn mà Đoan Mộc Phong lưu lại trên viên bảo châu này, sau đó thì viên bảo châu này lập tức im lặng lại.
"Khí linh tiền bối, ngươi vừa rồi nói nó là Hỗn Độn Nguyên châu? Chẳng lẽ cũng là một cái Hỗn Độn Linh Bảo?"
Diệp Trần thu hồi Hỗn Độn Huyễn Diệt bia vào trong cơ thể, dùng thần niệm câu thông với khí linh của Hỗn Độn Huyễn Diệt bia.
"Không sai! Chuẩn xác mà nói, thứ này có lẽ cũng chỉ là một bộ phận của Hỗn Độn Nguyên châu!"
Khí linh của Hỗn Độn Huyễn Diệt bia lập tức bắt đầu giải thích cho Diệp Trần nghe:
"Lúc trước lão chủ chân dùng thần thông vô thượng, phong ấn mảnh tinh vực này, chắc là đã đoán trước chắc hắn sẽ có một ngày con người sẽ tới nơi đây, cho nên mới chia Hỗn Độn Nguyên châu có năng lượng to lớn ra làm tám phần, phân tán ở bên trong mảnh tinh vực này..."
"Chỉ cần tìm được toàn bộ tám viên bảo châu này, ngưng tụ thành Hỗn Độn Nguyên châu một lần nữa, thì khi đó năng lượng cường đại của Hỗn Độn Nguyên châu có thể phá vỡ phong ấn của mảnh tinh vực này!"
Diệp Trần nghe xong lời này, lập tức mừng rỡ, tuy rằng bây giờ hắn đã thu được Hỗn Độn Huyễn Diệt bia và Hỗn Độn thú, thế nhưng lại phát hiện phong ấn của mảnh tinh vực này thực sự quá mức cường đại, căn bản không cách nào có thể pháp vỡ.
Dựa theo cách nói của khí linh Hỗn Độn Huyễn Diệt bia thì hắn chỉ cần đi tìm được thêm bảy viên đồng châu khác, hợp thành Hỗn Độn Nguyên châu một lần nữa thì có thể phá vỡ được phong ấn của tinh vực Huyễn Diệt này sau đó mới có thể mang theo mọi người rời đi.
"Chỉ là không biết, bảy viên đồng châu khác hiện tại đang ở nơi nào?"
Ngay vào lúc Diệp Trần đang suy nghĩ:
Ở nơi xa!
Hô!
Hô!
Hô!
Từng đạo khí tức cường hãn đột nhiên hò hét mà tới, đảo mắt một cái cũng đã đi tới trước mặt Diệp Trần.
Mà người dẫn đầu kia bỗng nhiên chính là lão tổ Cơ gia mà trước đó bị Diệp Trần lừa.
Mà ngoài lão tổ Cơ gia và các cường giả Cơ gia ra thì các cường giả của sáu đại gia tộc còn lại, thế mà tất cả cũng đều tới đây, có tới hơn mười vị cường giả Độ Kiếp Đế Quân!
Người của Lạc Hà tông vừa mới được thở dốc một lúc thì sau khi nhìn thấy đội hình này ngay lập tức vẻ mặt của tất cả lại biến sắc, nhịn không được mà run lẩy bẩy, có người thậm chí còn suýt chút nữa vì sợ quá mà ngất đi.
Có tới hơn mười vị Độ Kiếp Đế Quân, đội hình bực này, sao mà kinh khủng!
"Tiểu tử ngươi rất giỏi! Thế mà ngay cả lão phu cũng bị ngươi lừa!"
Lão tổ Cơ gia đầu tiên là nhìn người của Lạc Hà tông ở phái dưới một cái, sau đó lại nhìn vào Diệp Trần một lúc, bên trong đôi mắt hiện ra ngọn lửa giận vô cùng nồng đậm.
Chuyện cho tới bây giờ, xem như thằng ngu cũng có thể nhìn ra, Diệp Trần tuyệt đối không bị Hỗn Độn thú đoạt xá, bằng không cần gì phải quan tâm tới sự sống hay cái chết của những người ở dưới này?
Diệp Trần đảo mắt quét qua các cường giả của bảy đại gia tộc, trên mặt cũng không thể không hiện ra vẻ mặt ngưng trọng.
Cường giả đỉnh cấp của bảy đại gia tộc vậy mà tất cả cũng đều tới, mà tới tận hơn mười vị Độ Kiếp Đế Quân, nhất là thực lực của lão tổ Cơ gia kia, đã có thể so với cường giả cấp Đại Đế cũng không kém nhiều lắm, Diệp Trần cho dù có Hỗn Độn Huyễn Diệt bia ở trong tay thì cũng cảm nhận được áp lực to lớn!
Chương 1064 Đánh bại lão tổ Cơ gia!
Đúng lúc này, Hỗn Độn Huyễn Diệt bia trong cơ thể của Diệp Trần bỗng nhiên khẽ run lên:
Hô!
Một đạo hư ảnh khổng lồ đột nhiên xuất hiện ở trên đỉnh đầu Diệp Trần.
"Đây là.... Quái vật gì?"
Mọi người ở xung quanh lập tức giật nảy mình, thi nhau kinh hô lên, mà lão tổ Cơ gia kia thì sắc mặt càng là thay đổi lớn, không thể không liên tục lùi lại.
Chỉ thấy đạo hư ảnh này giống như một con trâu rừng to lớn, tuy nhiên lại có khuôn mặt của con người, bỗng nhiên chính là con Hỗn Độn thú kia!
Tuy nhiên, đây cũng không phải là bản thể của Hỗn Độn thú, chỉ là một đạo hình chiếu tinh thần mà thôi.
Hỗn Độn thú mặc dù không có cách nào chạy ra khỏi không gian phong ấn của Hỗn Độn Huyễn Diệt bia, nhưng lại có thể dùng thần niệm của chính mình, thông qua khe hở chiếu hình ra ngoài.
Hắn bây giờ cũng đã ở cùng một trận doanh với Diệp Trần, tự nhiên không thể để Diệp Trần gặp phải nguy hiểm, nhỡ đâu xảy ra chút chuyện gì ngoài ý muốn thì hắn sẽ bị nhốt ở bên trong Hỗn Độn Huyễn Diệt bia mãi mãi.
"Nô bộc ti tiện! Lá gan của ngươi thật đúng là không nhỏ a!"
Một đôi mắt lớn tròn trịa của Hỗn Độn thú trừng một cái, gắt gao nhìn chằm chằm vào lão tổ Cơ gia ở phía dưới, nói ra lời khiển trách lạnh lùng.
Lão tổ Cơ gia nhìn thấy Hỗn Độn thú hiện thân thì lập tức suýt chút nữa bị dọa cho tè dầm, tuy nhiên chẳng mấy chốc thì lại phát hiện, Hỗn Độn thú trước mắt chẳng qua chỉ là một đạo hình chiếu bằng tinh thần mà thôi, trong nháy mắt lại thở phào nhẹ nhõm, sau khi vẻ mặt dao động một lúc, bỗng nhiên cười lạnh nói:
"Không nghĩ tới ngươi thế mà bị một tên tiểu tử vắt mũi còn chưa sạch thu phục, xem ra ngươi cũng không có lợi hại như ta tưởng tượng a!"
Trước kia hắn sở dĩ thần phục Hỗn Độn thú, chẳng qua là muốn từ chỗ của Hỗn Độn thú thu hoạch được chỗ tốt cho việc tu luyện của mình, bây giờ thấy Hỗn Độn thú đã bị Diệp Trần thu phục, tự nhiên cũng sẽ không tiếp tục tự cho mình là nô bộc.
Hơn nữa, hắn thấy, tu vi và thực lực của mình cũng không kém Diệp Trần, chỉ cần phối hợp với cường giả của bảy tộc giết chết Diệp Trần, nói không chừng có thể đạt được pháp bảo của Diệp Trần, sau đó xoay người trở thành chủ nhân của Hỗn Độn thú!
Hỗn Độn thú thấy ngày thường lão tổ Cơ gia khúm núm trước mặt mình, bây giờ vậy mà cũng dám nói với mình như vậy thì lập tức tức giận nổi trận lôi đình, đáng tiếc hắn căn bản không có bất kỳ biện pháp nào.
"Diệp tiểu tử, ngươi nhanh diệt cái tên tiện nô này cho ta!"
Hắn bây giờ chỉ là một đạo hình chiếu tinh thần, không có một chút sức chiến đấu nào, chỉ có thể dựa vào Diệp Trần.
Diệp Trần không thể không lắc đầu, tuy nhiên hắn vẫn gọi ra Hỗn Độn Huyễn Diệt bia, hung hăng hướng lão tổ Cơ gia mà đánh tới!
Ầm ầm!
Hỗn Độn Huyễn Diệt bia trong nháy mắt bành trướng tới độ cao gần vạn mét, mang theo khí tức hỗn độn kinh người, hoành ép cửu thiên, hướng lão tổ Cơ gia trấn áp tới!
"Ừm?"
Lão tổ Cơ gia hiển nhiên cũng không nghĩ tới, món pháp bảo trong tay Diệp Trần vậy mà cường đại như vậy, thậm chí đều vượt qua uy năng của Thần khí!
"Chu Hoàng kiếm!"
Lão tổ Cơ gia không đám chủ quan chút nào, lập tức gọi là pháp bảo vô thượng của Cơ gia bọn họ.
Ầm!
Cùng với một đạo ánh sáng vàng sáng chói xông thẳng lên trời cao, một thanh kiếm khổng lồ bay lên không trung, hướng Hỗn Độn Huyễn Diệt bia mà ngăn cản.
Bá bá bá!
Các cường giả của bảy đại gia tộc ở xung quanh thấy cảnh này thì lập tức thi nhau lùi lại, trên mặt của mọi người đầy vẻ kinh hãi:
"Bia đá kia là pháp bảo gì? Khí tức làm sao lại nghịch thiên tới như thế!"
"Lão tổ Cơ gia ngay cả Chu Hoàng kiếm cũng buộc phải lấy ra!"
"Chu Hoàng kiếm thế nhưng là thần binh đệ nhất của trong núi Huyễn Diệt, ở bên trong hàng ngũ Thần khí cũng thuộc về thượng phẩm, lão tổ Cơ gia chắc là có thể thắng a?"
"Cái vấn đề này cũng khó mà nói! Pháp bảo của tiểu tử kia có phần tà môn, dường như cũng không kém hơn so với Chu Hoàng kiếm đâu!"
...
Ầm!
Ầm!
Ầm!
Trong tiếng kinh hô của tất cả mọi người ở xung quanh, hai đại pháp bảo định cấp Hỗn Độn Huyễn Diệt bia và Chu Hoàng kiếm đã điên cuồng va chạm vào nhau tới ngàn vạn lần, thời không trong phạm vi vạn dặm xung quanh cũng sớm đã bị ảnh hưởng vỡ nát không chịu nổi, hai người bây giờ hoàn toàn là đánh nhau ở bên trong "hư không" (P/s: đánh nát thời không thì hóa thành hư không, hư không chỉ tồn tại trong thời gian ngắn sẽ bị thời không lấp đầy).
Không thể không nói, thực lực của lão tổ Cơ gia này cũng rất chi là mạnh, không hổ là lão quái vật sống ở trên núi Huyễn Diệt mấy vạn năm, thực lực đã gần tiếp cận với cấp Đại Đế, ở trước khi Diệp Trần chưa có đốn ngộ, căn bản xa xa không cách nào đánh đồng được với ông ta!
Cho dù là bây giờ, nếu không phải trong tay Diệp Trần có Hỗn Độn Huyễn Diệt bia thì chỉ sợ sớm đã rơi vào thế hạ phong từ lâu rồi!
"Đồ đần! Quả thực là đồ đần! Trong tay có Hỗn Độn Linh Bảo đỉnh cấp mà còn không đối phó được một tên phế vật! Vẫn là để ta tới giúp ngươi đi!"
Trên đỉnh đầu hai người, hình chiếu tinh thần của Hỗn Độn thú nhìn chiến đấu của hai người vào trong mắt thì lập tức vừa vội vừa tức, trong nháy mắt hóa thành một sợi ánh sáng trắng, lập tức vui vào trong đầu của Diệp Trần.
"Tiểu tử! Không cần phản kháng, cẩn thận lĩnh ngộ ảo diệu trong một chiêu này của ta!"
Diệp Trần bỗng nhiên cảm nhận được thức hải của mình khẽ run lên, hơi do dự một chút, cuối cùng lựa chọn tiếp nhận sợi năng lượng tinh thần này của Hỗn Độn thú.
Hỗn Độn thú bây giờ với hắn cũng coi là cùng chung mối thù, cũng không thể ở vào thời điểm này mà gây ra chuyện bất lợi cho hắn.
Ông ~~
Sau khi Diệp Trần tiếp nhận đạo lực lượng tinh thần này của Hỗn Độn thú, trong đầu bỗng nhiên dần hiện ra một chiêu mà Hỗn Độn thú trước đó dùng hai cái sừng công kích hắn, tuy nhiên lại hiển thị chậm lại vô số lần, để Diệp Trần có thể nhìn thấy rõ huyền bí được ẩn giống trong một chiêu này!
"Thì ra là thế! Không nghĩ tới Hỗn Độn thú đối với việc vận dụng áo nghĩa Hỗn Độn đã đạt tới tình trạng huyền diệu như thế này!"
Bỗng nhiên, Diệp Trần từ bên trong một chiêu này, dường như đã lĩnh ngộ được áo nghĩa tinh túy của Hỗn Độn, mặc dù mới chỉ hiểu được một chút vẻ bề ngoài mà thôi, thế nhưng lại đi so với trước đó thì đã có sự tiến bộ hơn rất nhiều!
Không thể không nói, nếu như lúc trước hắn không phải trùng hợp may mắn mà tìm hiểu được lực lượng Vĩnh Hằng thì cho dù là một trăm tên Diệp Trần ở cùng một chỗ cũng tuyệt đối chắc chắn không phải là đối thủ của Hỗn Độn thú!
"Hỗn Độn Nhất Kích!"
Sau khi sư hiểu biết đối với Hỗn Độn pháp tắc đạt tới cảnh giới hoàn toàn mới, Diệp Trần lập tức vung Hỗn Độn Huyễn Diệt bia lên, lấy bia đá bắt chước hai cái sừng của Hỗn Độn thú, hướng lão tổ Cơ gia hung hăng đập xuống tới!
"Sao lại thế!"
Lão tổ Cơ gia kia, hiển nhiên không nghĩ tới, thực lực của Diệp Trần sẽ lập tức đột nhiên tăng mạnh, lập tức phát ra một tiếng kinh hô, lập tức giơ Chu Hoàng kiếm nằm ngang trước mặt, toàn lực ngăn cản.
Cạch!
Thần khí Chu Hoàng kiếm và Hỗn Độn Huyễn Diệt bia lại hung hăng va chạm vào nhau.
Tuy nhiên công kích lần này của Diệp Trần rõ ràng sắc bén hơn rất nhiều:
Răng rắc!
Dưới sự va chạm mạnh của cái bia đá khổng lồ kia vào trên thanh Thần khí Chu Hoàng kiếm, thanh Chu Hoàng kiếm kia thế mà đứt gãy ra!
"Phốc!"
Lão tổ Cơ gia phải gánh chịu phản phệ ngay lập tức điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi lớn, cả người lập tức bay ngược ra đằng sau, khí tức nhanh chóng giảm xuống rất nhiều, vẻ mặt cũng trở nên vô cùng trắng bệch.
"Cái này... cái này..."
Những người đang đứng quan sát ở xa xa xung quanh trên trời, thậm chí cả những người ở trong sơn cốc phía dưới thấy cảnh tượng này thì tất cả ngay lập tức đều trợn mắt há hốc mồm.
Thật ra thì từ lúc hai người giao thủ cho đến lúc phân ra thắng bại, trước sau chẳng qua cũng chỉ trong hơn một cái chớp mắt.
Cho dù là ai cũng không nghĩ tới, lão tổ Cơ gia lôi ra cả Thần khí thượng phẩm rồi vậy mà vẫn thua tới một cách nhanh chóng như thế!
Cường giả bảy tộc ở xa xa, thấy cảnh này thì hai mắt lập tức nhìn nhau, từng tên giống như tưởng mình đang nằm mơ.
Mà Hỗn Thế Ma Viên, Cửu U Thôn Thiên Mãng và đám người Hi Nguyệt ở phía dưới, sau khi phản ứng lại thì thi nhau hưng phấn kinh hô lên:
"Thế mà lại thắng? Tu vi của Tôn thượng bây giờ chỉ sợ so với lão chủ nhân ngày xưa trước lúc chưa mở ra thế giới cũng chẳng kém bao nhiêu đi!"
Cửu U Thôn Thiên Mãng nhịn không được mà cảm khái một tiếng, bên trong đôi mắt hiện ra vẻ vô cùng kích động.
Chương 1065 Bát đại nguyên châu!
"Lão tổ Cơ gia, ngươi không phải là đối thủ của ta, nhận thua đi!"
Diệp Trần giơ Hỗn Độn Huyễn Diệt bia trong tay lên cao, lạnh lùng nhìn xuốg lão tổ Cơ gia đã bị thương ở phía dưới, nhàn nhạt mở miệng nói.
Không nghĩ tới, lão tổ Cơ gia lại cười lạnh:
"Tiểu tử, lão phu quả thật là coi thường ngươi! Tuy nhiên, ngươi cho rằng hủy đi Chu Hoàng kiếm, thì lão phu không làm gì được ngươi sao?"
Nói xong lời này, bàn tay lão tổ Cơ gia bỗng nhiên lật một cái:
Oanh!
Từ trong lòng bàn tay của lão tổ Cơ gia bỗng nhiên xuất hiện một viên bảo châu phát ra ánh sáng trắng, cùng với viên bảo châu trong tay Diệp Trần kia ngoài khác nhau về màu sắc ra thì có thể nói là giống nhau y như đúc.
"Cũng không phải chỉ có mình ngươi là có Hỗn Độn Linh Bảo, lão phu cũng có!"
Lão tổ Cơ gia hừ lạnh một tiếng, chân nguyên rót vào bên trong viên bảo châu màu trắng kia, lập tức phát ra một đạo ánh sáng sáng chói.
Diệp Trần nhìn thấy viên bảo châu màu trắng thần bí kia thì hai mắt lập tức trừng một cái.
Lúc này, giọng nói của khí linh Hỗn Độn Huyễn Diệt bia lại truyền vào trong đầu Diệp Trần một lần nữa:
"Đây chính là một trong tám bộ phận của Hỗn Độn Nguyên Châu!"
"Hỗn Độn Nguyên châu kia được lão chủ nhân chia làm tám bộ phận, phân biệt đối ứng với Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, Phong, Lôi, Quang!"
"Viên trong tay của ngươi là Phong Nguyên Chi châu, mà viên trong tay lão già này thì Quang Nguyên Chi châu!"
Giọng nói của Khí linh vừa mới rơi xuống, lão tổ Cơ gia bỗng nhiên hướng về phía sáu đại tộc còn lại cao giọng la lên:
"Sáu vị gia chủ, lấy thần châu của các ngươi ra đi! Tiểu tử này là kẻ địch chung của bảy đại gia tộc chúng ta, chúng ta nhất định phải lấy bảy viên thần châu ra phối hợp với nhau thì mới có thể diệt đi kẻ này!"
Sáu người cầm lái của sáu đại gia tộc còn lại cũng đã ý thức được sự cường đại của Diệp Trần, nghe thấy lời này của lão tổ Cơ gia thì sau khi hai mắt nhìn nhau, tất cả đều thi nhau khẽ quát lớn một tiếng:
Ầm!
Ầm
Ầm
Từng viên bảo châu sáng chói thi nhau từ trong tay của sáu gia chủ sáu đại gia tộc bắn ra.
"Mộc Nguyên Chi châu!"
"Thủy Nguyên Chi châu!"
"Hỏa Nguyên Chi châu!"
...
Bảy đại gia tộc vậy mà gọi ra bảy viên nguyên châu, cùng với Phong Nguyên Chi châu trước đó mà Diệp Trần đạt được, bát đại nguyên châu vậy mà đều tập trung ở đây!
"Thật đúng là vừa mới nghe thấy còn chưa kịp đi tìm thì tất cả đã có đầy đủ ở đây!"
Diệp Trần thấy cảnh này, đầu tiên là sửng sốt, sau đó thì nhịn không được mà cười lên ha hả.
Vừa rồi hắn còn đang sầu muộn, không biết đi nơi nào tìm kiếm bảy viên nguyên châu còn lại, không nghĩ tới vậy mà ở trong tay của bảy đại gia tộc, hơn nữa bây giờ xuất hiện cùng một lúc ở trước mặt hắn!
Hoá ra, bảy gia tộc sở dĩ có thể trở thành bảy đại gia tộc của núi Huyễn Diệt cũng là bởi vì trong tay bọn họ phân biệt nhau nắm giữ lấy một bộ phận của Hỗn Độn Nguyên châu.
Phải biết, Hỗn Độn Nguyên châu tuy rằng được chia ra làm tám, nhưng vẫn là Hỗn Độn Linh Bảo, hơn nữa đều không kém Thần khí chút nào, là một trong những bảo vật trấn tộc của bảy đại gia tộc.
Hơn nữa, ở trên núi Huyễn Diệt này, vẫn luôn lưu truyền một cái truyền thuyết, khi tám viên thần châu tập trung lại là có thể mở ra phong ấn của tinh vực Huyễn Diệt.
Đáng tiếc là bảy đại gia tộc đạt được bảy viên thần châu, duy chỉ có viên thần châu thứ tám Phong Nguyên Chi châu thì vẫn luôn không có người tìm thấy.
Trước đó, Đoan Mộc Phong sở dĩ bị cường giả Cơ gia truy sát cũng là bởi vì hắn đật được viên thần châu thứ tám Phong Nguyên Chi châu kia.
Chỉ có điều bây giờ lại rơi vào trong tay của Diệp Trần!
Cường giả của bảy tộc thấy Diệp Trần bỗng nhiên bật cười thì lập tức thi nhau ngạc nhiên một lúc, hiển nhiên không biết là Diệp Trần đang cười vì cái gì.
"Tiểu tử này chẳng lẽ bị hóa điên rồi sao?"
"Sắt chết đến nơi rồi thế mà còn cười ra sảng khoái như vậy!"
"Bảy viên thần châu kết hợp, ta cũng không tin lần này hắn còn có thể sống!"
...
Người cầm lái của bảy đại gia tộc, vừa kêu gào đồng thời đã đối với Diệp Trần hiện lên chiều hướng vây quanh.
Phải biết, tuy rằng gia chủ sáu đại gia tộc khác, thực lực không bằng lão tổ Cơ gia, nhưng chít ít thì cũng đều là cường giả Độ Kiếp hậu kỳ, lạo thêm lão tổ Cơ gia vị cường giả cấp chuẩn Đại Đế này (cấp nửa bước Đại Đế), hơn nữa bảy người này, mỗi người còn có một cái Hỗn Độn Linh Bảo, cho dù là thật đối mặt với cường giả cấp Đại Đế cũng có sức đánh một trận!
"Không cần phải nói lời vô nghĩa với tên tiểu tử này, Chúng ta đồng loạt ra tay giết hắn!"
Lão tổ Cơ gia hét lớn một tiếng, thúc giục Quang Nguyên Chi châu trong tay đối với Diệp Trần xuất thủ trước.
Ầm!
Quang Nguyên Chi châu mang theo lực lượng Hỗn Độn vô cùng to lớn hướng về phía Diệp Trần nổ bắn mà tới!
Mà sáu gia chủ của sáu đại gia tộc còn lại cũng theo đó mà thi nhau hướng về phía trước:
Oanh! Oanh! Oanh!
Lục đại nguyên châu còn lại cũng thi nhau được gọi ra hướng về phía Diệp Trần mà công kích tới.
Bảy đại cường giả đỉnh cấp, vận dụng bảy viên Hỗn Độn Linh Bảo, trong nháy mắt phong bế tất cả đường lui của Diệp Trần, giống như ngưng kết thời gian lại, phong ấn lại không gian, để Diệp Trần muốn tránh cũng không thể tránh, không thể làm gì!
Hỗn Thế Ma Viên ở phía dưới thấy thế, không nhịn được muốn xông lên phía trước giúp một tay thì lại bị Cửu U Thôn Thiên Mãng ở một bên kéo lại:
"Lão vượn, ngươi bình tĩnh một chút! Loại chiến đấu cấp bậc này, đã không phải là chúng ta có thể nhúng tay vào, ngươi và ta bây giờ mà đi lên, chẳng những không giúp đỡ được gì, còn sợ sẽ làm vướng víu cho Tôn thượng!"
Hỗn Thế Ma Viên nghe được điều này thì lập tức vừa tức vừa gấp, song quyền nắm chặt, hai mắt đỏ bừng, cuối cùng vẫn là nhịn được.
Cửu U Thôn Thiên Mãng nói không sai, bảy đại cường giả đỉnh cấp tăng thêm bảy viên Hỗn Độn Linh Bảo, một kích hợp lực của đội hình cường đại như thế, đã có thể so với cường giả cấp Đại Đế, xa xa không phải thực lực ở cấp độ như bọn họ có thể nhúng tay!
Hi Nguyệt thấy cảnh này, trên gương mặt xinh đẹp đã trắng bệch từ lâu, thân thể mềm mại lại phải lung lay như thể sắp đổ, tinh thần căng thẳng tới cực điểm.
Ầm ầm!
Một kích hợp lực của bảy đại cường giả đỉnh cấp, bảy cỗ lực lượng đủ để hủy thiên diệt địa, toàn bộ tập trung vào trên người Diệp Trần, lập tức phát ra một đạo hào quang vô cùng sáng chói, xen lẫn tiếng vỡ vụn của thời không, vang vọng thật lâu không thôi.
Bảy cỗ lực lượng hỗn độn mênh mông kia, sau khi tập trong vào một chỗ, toàn bộ thiên địa đều rung chuyển, như thể rơi xuống vực thẳm vô biên, thiên địa đang thay đổi, dường như đã mất đi khả năng khống chế, ngay cả lực lượng pháp tắc dường như cũng đang vỡ tan một cách nhanh chóng!
"Lực lượng này, thật là khủng khiếp!"
"Một kích hợp lực của bảy đại thần châu, vậy mà cường đại đến tình trạng này!"
"Tiểu tử kia lần này chắc chắn phải chết!"
...
Cường giả của bảy đại gia tộc còn lại, sóm đã lùi ra ngoài hơn ngàn dặm, nhìn qua cảnh tượng một kích hợp lực cường đại của bảy đại cường giả đánh nát bấy không gian mà thi nhau kinh hô cảm khái.
Mà đám người Hi Nguyệt ở phía dưới thì mọi người đều có vẻ mặt trắng bệch, nhất là Hi Nguyệt, mặt nghệt ra như mất sổ gạo, nhưng đôi mắt đẹp vẫn gắt gao nhìn chằm chằm vào đoàn hào quang óng ánh ở trên trời cao, hy vọng lại có thể có kỳ tích xảy ra.
Tuy nhiên đợi một lúc lâu, cái gì cũng không thấy xảy ra, thậm chí cũng đã hoàn toàn không cách nào cảm ứng được khí tức của Diệp Trần.
"Trần, ngươi thật sư cứ bỏ ta ở lại như vậy sao?"
Trên mặt Hi Nguyệt trắng bệch không chút máu, thân thể lay động một lúc, như thể lúc nào cũng có thể ngã xuống đất.
Ngay vào lúc trong Tuyệt Ảnh cốc là một mảnh tuyệt vọng, lúc cường giả của bảy tộc vô cùng phấn chấn:
Ầm ầm!
Từ bên trong đoàn hào quang sáng chói thật lâu vẫn chưa tán đi kia, đột nhiên có một tấm bia đá khổng lồ màu xám bay ra, hướng một tên cường giả bên trong bảy đại cường giả hung hăng đập xuống!
Ầm ầm!
Đại trưởng lão Cơ gia vỗ ra một chưởng, thời không xung quanh lập tức xuất hiện ngàn vạn chưởng ấn, mang theo khí thế ngập trời, phong bế hết tất cả đường lui của Diệp Trần, thực lực cảnh giới Độ Kiếp hậu kỳ lập tức được thi triển đi ra!
"Tiểu tử! Chịu chết đi!"
Đại trưởng lão Cơ gia đầy tự tin, cũng không có quá để Diệp Trần vào trong mắt.
Mà những người còn lại khác của Cơ gia, tất cả cũng đều đang có vẻ mặt xem kịch vui, hiển nhiên cũng đều cảm thấy Diệp Trần chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.
Diệp Trần lại ngay cả nhìn cũng không nhìn đại trưởng lão Cơ gia, mà trực tiếp cong ngón búng ra:
Ầm!
Một chỉ này phát ra, khí thế hoành ép cửu thiên, giống như có thể gạt bỏ mọi thứ trên thế gian.
Bành!
Ngàn vạn chưởng ấn kia của đại trưởng lão Cơ gia lập tức bị một cái búng tay này của Diệp Trần chấn vỡ toàn bộ, hơn nữa thế đi không có chiều hướng giảm, lại bắn về phía đại trưởng lão Cơ gia!
"Cái gì!"
Đại trưởng lão Cơ gia lập tức kinh hô một tiếng, hai mắt trợn lên thật lớn, hiển nhiên làm sao cũng không nghĩ tới, thực lực của Diệp Trần vậy mà cường đại tới tình trạng như thế này!
Đáng tiếc, còn không có đợi hắn hoàn toàn phải ứng lại là có chuyện gì đang xảy ra:
Bành!
Cả người đại trưởng lão Cơ gia đã bị một chỉ này của Diệp Trần rõ ràng xuyên thủng, sau đó thì thần hồn câu diệt!
Tê ~~
Những tên cường giả còn lại của Cơ gia ôm tâm tư xem kịch vui thì tất cả lập tức hít vào một ngụm khí lạnh, vẻ mặt của mọi người hiện ra vô cùng chấn động, mà ngay cả lão tổ Cơ gia kia vậy mà cũng đầy biểu cảm ngạc nhiên.
Phải biết, vị đại trưởng lão Cơ gia này chính là cường giả siêu cấp cảnh giới Độ Kiếp hậu kỳ, ở trên toàn bộ núi Huyễn Diệt, thực lực cũng đủ để đưa thân vào năm vị trí đầu!
Bây giờ thế mà bị một tên tiểu bối giết đi, hơn nữa chỉ dùng một chiêu trong nháy mắt giết chết!
Chỉ sợ cho dù là lão tổ Cơ gia, vị cường giả được công nhận là cường giả đệ nhất núi Huyễn Diệt cũng không có đủ thực lực kinh khủng như thế a?
"Cái này...làm sao lại như vậy?!! Chẳng lẽ ngươi là..."
Lão tổ Cơ gia gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Trần, dường như là nghĩ tới một loại khả năng nào đó, đột nhiên hai chân khụy xuống, quỳ xuống dưới đất, cao giọng nói:
"Chúc mừng chủ nhân đoạt xá thành công!"
Ở trong suy nghĩ của lão tổ Cơ gia, thực lực của Diệp Trần trước đó tuy rằng không yếu, nhưng so với hắn vẫn phải kém mấy phần, bây giờ thế mà ngay cả đại trưởng lão của Cơ gia hắn cũng có thể giết chết một cách dễ dàng tới như vậy thì chỉ có thể có một khả năng:
Vị ở bên trong không gian của cây Bồ Đề kia đã đoạt xá thành công thân thể của Diệp Trần!
Hơn nữa phải biết, lão tổ Cơ gia là được chứng kiến thực lực và thủ đoạn của Hỗn Độn thú, nếu như không phải đoạt xá thành công, Diệp Trần làm sao có khả năng từ bên trong vùng không gian kia chạy trốn được ra ngoài?
Xoạt!
Lão tổ Cơ gia quỳ xuống như vậy, những người còn lại của Cơ gia, lập tức từng tên tất cả đều choáng váng.
Những người kia vốn còn muốn mời lão tổ ra mặt xuất thủ, lời đến khóe miệng lại tất cả đều nuốt ừng ực trở vào.
Mà ngay cả Diệp Trần cũng hơi sững sờ, nhưng chẳng mấy chốc thì đã hiểu ra được ý nghĩ của lão tổ Cơ gia, tuy nhiên hắn cũng không nói thêm gì.
Tuy rằng lấy thực lực hôm nay của hắn, lại có thêm Hỗn Độn Huyễn Diệt bia, đủ để treo lão tổ Cơ gia lên tét mông đít một cách dễ dàng, thế nhưng là muốn giết chết hắn, quả thực vẫn phải tốn nhiều sức lực!
Hơn nữa việc quan trong trước mắt là đi cứu bọn người Hi Nguyệt, giữa hắn và lão tổ Cơ gia cũng không có thâm cừu đại hận gì, hắn đã nghĩ nhầm mình đã bị Hỗn Độn thú đoạn xá thành công, vậy thì không bằng đâm lao thì bay theo lao vậy.
"Nếu như còn dám có lần sau, ta chắc chắn diệt sạch toàn tộc của ngươi!"
Diệp Trần bắt chiếc khẩu khí của Hỗn Độn thú, sau khi quẳng xuống câu này thì trực tiếp hướng phương hướng Tuyệt Ẩn cốc mà bay đi.
Mà Cơ gia lão tổ kia tự nhiên không nghi ngờ gì, vội vàng dập đầu như giã tỏi:
"Vâng vâng vâng! Cẩn tuân mệnh lệnh của chủ nhân!"
Một mực chờ đến khi thân ảnh của Diệp Trần đã biến mất hoàn toàn không thấy, lão tổ Cơ gia lúc này mới từ dưới đất run lẩy bẩy mà đứng dây, trên mặt đều là vẻ nghĩ mà sợ, có thể thấy được Hỗn Độn thú lưu lại ở trong lòng của hắn là một cái bóng ma cực kỳ đáng sợ.
"Lão tổ! Ngài...ngày vừa rồi làm sao...tiểu tử kia mặc dù có chút tà môn, nhưng Cơ gia chúng ta có nhiều người như vậy, ngài cũng không cần phải như thế chứ?"
Sau khi mọi người của Cơ gia phản ứng lại thì có ngươi ngay lập tức nhịn không được mà đưa ra ý kiến bất đồng trong lòng mình.
Các cường giả còn lại của Cơ gia cũng lập tức thi nhau âm thầm gật đầu, trong ánh mắt nhìn về phía lão tổ Cơ gia đã thiếu đi mấy phần kính nể, nhiều hơn mấy phần coi thường, thậm chí là xem thường!
Nói cho cùng thì, phải biết Cơ gia là đại thế lực đệ nhất núi Huyễn Diệt, đã từng thống trị núi Huyễn Diệt tới gần mười vạn năm mà lão tổ Cơ gia thân là cường giả tôn quý nhất của Cơ gia bọn họ, bây giờ vậy mà hướng một tên tiểu tử vắt mũi còn chưa sạch quỳ xuống đất dập đầu, tự xưng mình là nô bộ, thực sự làm cho Cơ gia rất mất thể diện!
"Hừ!"
Lão tổ Cơ gia nghe xong lời nói của người kia thì lập tức lạnh lùng hừ một cái, sau đó không nói hai lời, ngay lập tức đưa tay chính là một chưởng:
Bành!
Người vừa nói ra ý kiến bất đồng kia lập tức bị một chưởng của lão tổ Cơ gia trực tiếp đánh nổ!
Các cường giả còn lại của Cơ gia hiển nhiên không nghĩ tới, vị lão tổ này của bọn họ vậy mà nói ra tay thì ra tay, sắc mặt của từng tên đều thay đổi lớn, nhịn không được mà thi nhau lùi lại, ai cũng không dám nói thêm câu nào.
Lão tổ Cơ gia nhìn mọi người ở xung quanh một vòng, lạnh giọng nói:
"Sau này nếu như ai còn dám bất kính đối với chủ nhân, giết chết không tha!"
Cùng lúc lão tổ Cơ gia nói ra lời này, còn nhịn không được hướng phương hướng Diệp Trần rời khỏi, sâu trong đôi mắt hiện ra vẻ kiêng dè vô cùng nồng đậm.
Hắn nhưng là đã từng tận mắt chứng kiến sự cường đại của Hỗn Độn thú, thậm chí hắn có thể có được thực lực như ngày hôm nay, trở thành đệ nhất nhất trên núi Huyễn Diệt thì cũng đều là may mắn mà có Hỗn Độn thú chỉ điểm, bây giờ tưởng Diệp Trần đã bị Hỗn Độn thú đoạt xá, cho nên căn bản không dám có bất kỳ ý định phản kháng nào!
Điều này cũng không khó để lý giải, dù sao Hỗn Độn thú kia thế nhưng là tồn tại vượt qua cả cường giả cấp Đại Đế, hơn nữa bất tử bất diệt, cường đại tới nghịch thiên.
...
Tuyệt Ẩn cốc, bên ngoài mấy vạn dặm!
Vào lúc này, hơn trăm tên cường giả Cơ gia và Đoan Mộc gia, tất cả đều đã bao vây toàn bộ Tuyệt Ẩn cốc thành từng vòng, hai bên đang kịch chiến.
Trong sơn cốc phía dưới, Hỗn Thế Ma Viên và Cửu U Thôn Thiên Mãng, tất cả đều đã mang theo vết thương trên ngươi, người của Lạc Hà tông cũng đã có chỗ tử thương.
"Khặc khặc! Đại mỹ nhân, lấy ngươi chỉ có thực lực cảnh giới Phản Hư, bản công tử coi như đứng để cho ngươi đánh, ngươi cũng không làm gì được bản công tử a! Hắc hắc!"
Hi Nguyệt lúc này đối chiến rõ ràng chính là một tên đệ tử trẻ tuổi của Cơ gia, tuy rằng không thể so sánh với thiên tài như Cơ Vô Cương, Cơ Vô Chương thế nhưng thực lực cũng đã có tới cảnh giới Hợp Đạo trung kỳ.
Hà Hi Nguyệt ở trong khoảng thời gian này, tuy rằng tu vi cũng đột nhiên tăng mạnh, nhưng cũng chỉ có cảnh giới Phản Hư mà thôi, xa xa không cách nào có thể đánh đồng với tên thanh niên của Cơ gia này.
Ầm!
Thanh niên Cơ gia lại vỗ ra một chưởng nữa, Hi Nguyệt lập tức liên tục lùi lại, khóe miệng đã bắt đầu hiện ra một vệt tơ máu.
"Hắc hắc! Đại mỹ nhân, ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói đi!"
Thanh niên Cơ gia cười tà một tiếng, một cái dây thừng dài trong lòng bàn tay bay ra, trong nháy mắt đã trói chặt Hi Nguyệt đã bị thương lại.
"Hi Nguyệt!"
Quỳnh Bích Lạc ở nơi xa cũng rất chật vật, nhìn thấy ái đồ của mình bị bắt thì lập tức kinh hô một tiếng, đáng tiếc bà ta bây giờ cũng đang bị một tên cường giả của Đoan Mộc gia cuốn lấy, căn bản không có lực để tiến lên cứu.
Mà Hỗn Thế Ma Viên và Cửu U Thôn Thiên Mãng cũng bị một đám cường giả vây công, cũng bất lực.
Ngay vào lúc Hi Nguyệt đã cảm thấy tuyệt vọng, bỗng nhiên một giọng nói như sấm sét đột nhiên từ trên trời cao truyền tới:
"Dám đụng đến nữ nhân của ta, chết!"
Chương 1062 Ngươi cách cái chết không xa!
Sưu!
Cùng với giọng nói như tiếng sấm trời này rơi xuống, một đạo ánh sáng sáng chói hướng về phía tên thanh niên Cơ gia kia nổ bắn mà tới.
Bành!
Thanh niên Cơ gia kia căn bản không kịp phản ứng lại, thậm chí ngay cả tiếng kêu thảm cũng không kịp phát ra thì cả người trong nháy mắt đã hóa thành một đám sương máu, hoàn toàn biến mất khỏi trên thế giới này.
Đột nhiên xảy ra chuyện bất ngờ, lập tức hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người thi nhau nhìn về phía bên này.
Chỉ thấy, một bóng người từ trên trời cao, chậm rãi bay xuống tới, rơi vào trước mặt Hi Nguyệt.
"Diệp Trần!"
Hi Nguyệt lập tức vui mừng hô lên một tiếng, bay nhào vào trong ngực Diệp Trần, hốc mắt đỏ bừng, nước mắt đã không cầm được mà chảy xuống.
"Ngoan, có ta ở đây rồi thì không sao nữa rồi!"
Diệp Trần vỗ vỗ bả vai Hi Nguyệt, nhẹ giọng an ủi một câu, lúc này mới chậm rãi ngẩng đầu lên liếc nhìn mọi người ở xung quanh một lần.
"Tôn thượng!"
Sau khi Hỗn Thế Ma Viên và Cửu U Thôn Thiên Mãng nhìn thấy Diệp Trần thì cũng cảm thấy ngạc nhiên mà hô to một tiếng, sau đó thừa dịp các cường giả của Cơ gia và Đoan Mộc gia còn đang ngây người, nhanh chóng lùi lại tới bên cạnh Diệp Trần mà những người còn lại của Lạc Hà tông cũng vội vàng co vào một nhóm về tới cạnh Diệp Trần, hai bên lại kéo dài khoảng cách ra một lần nữa.
"Khặc khặc! Diệp huynh đệ, không nghĩ tới mạng ngươi thật đúng là lớn, thế mà vẫn còn chưa chết!"
Trong đám người, một giọng nói tràn ngập sự chế giễu đột nhiên vang lên.
Diệp Trần ngẩng đầu nhìn lại, bên trong đôi mắt lập tức hiện ra vẻ lạnh lùng.
Người vừa mới mở miệng nói chuyện này bỗng nhiên chính là Đoan Mộc Phong!
Hóa ra, hôm mà Hỗn Độn thú bạo động, dẫn tới núi Chu Hoảng xảy ra thay đổi lớn, hai đại thiên tài khác từ bên trong không gian phong ấn chạy ra ngoài, duy chỉ có Diệp Trần là không thấy xuất hiện, mọi người đều cho rằng Diệp Trần đã chết ở bên trong.
Bởi vì Diệp Trần trước đó xuất chiến thay cho Đoan Mộc gia, hơn nữa ở bên trong Hội võ bảy tộc liên tiếp giết đi hai đại thiên tài của Cơ gia, sau đó Cơ gia tự nhiên tính món nợ này lên trên đầu của Đoan Mộc gia.
Đoan Mộc Phong thì lo ngại thế lực của Cơ gia, hơn nữa cho rằng Diệp Trần đã chết, thế là quả quyết bán đứng Diệp Trần, một mạch nói ra tung tích của đám người Hi Nguyệt, cho nên lúc này mới có cục diện hai đại gia tộc cùng nhau vây quét như bây giờ.
Diệp Trần cười lạnh:
"Ta không chết, mà ngươi lại cách cái chết không xa!"
Đoan Mộc Phong nghe được điều này, đầu tiên là hơi sững sờ, sau đó thì cười lên ha hả, giống như là nghe được chuyện cười hài hước nhất trong đời:
"Họ Diệp! Ngươi nói mạnh miệng như vậy mà không sợ đau đầu lưỡi của mình sao! Chỉ dựa vào ngươi cùng với một đám phế vật này mà cũng muốn chống lại hai đại gia tộc chúng ta sao? Nếu như ta là ngươi thì tuyệt đối sẽ không ngoi đầu lên vào thời điểm này, thật sự là không biết sống chết!"
Đoan Mộc Phong nói xong lời này thì trong trận doanh của Cơ gia ở một bên có một người đàn ông trung niên đi tới:
"Đoan Mộc Phong, không cần phải nói lời vô nghĩa! Giết những người này, ân óa hai nhà chúng ta như vậy mà kết thúc!"
Người đàn ông trung niên nói xong lời này, hai bên nhanh chóng kết ấn, sau đó hướng về phía Diệp Trần đột nhiên vỗ ra một cái:
"Tiểu tử! Ngươi giết hai đại thiên tài của Cơ gia chúng ta, vậy thì nạp mạng đi cho ta!!!"
Ầm!
Sau khi người đàn ông trung niên kia vỗ ra một chưởng, từ trong lòng bàn tay của hắn đột nhiên nở bắt ra một cây trường thương màu đỏ, mang theo khí tức hủy thiên diệt địa, đột nhiên tăng vọt đến mấy ngàn mét, hướng Diệp Trần hung hăng giáng xuống!
Người đàn ông trung niên này, hiển nhiên cũng là một tên cường giả đỉnh câp có cảnh giưới Độ Kiếp trung kỳ, mà cái pháp bảo trường thương này thì cũng là một kiện Tiêp khí cấp bậc cực phẩm, cho dù là Hỗn Thế Ma Viên hay là Cửu U Thôn Thiên Mãng đối mặt với một kích này thì vẻ mặt cũng không thể không hiện ra vẻ ngưng trọng, trong lòng đã chuẩn bị sẵn bất cứ lúc nào cũng có thể ra tay hỗ trợ Diệp Trần.
"Cẩn thận!"
Hi Nguyệt vẫn còn đang ở trong vòng tay Diệp Trần, cũng không thể không kinh hô một tiếng, mở miệng nhắc nhở Diệp Trần, đồng thời cũng chuẩn bị xuất thủ toàn lực, thay Diệp Trần chia sẻ một chút áp lực.
Nhưng không ngờ, Diệp Trần một mặt bình thản, như thể căn bản không để một kích kinh khủng kia của đối phương vào trong mắt, thậm chí một cánh tay vẫn đang ôm chặt lấy eo nhỏ nhắn của Hi Nguyệt.
Mà đợi đến khi một kích hủy thiên diệt địa kia sắp rơi xuống tới nơi thì lúc này Diệp Trần mới giơ một cánh tay khác lên:
"Hư Vô Chi Thủ!"
Ầm ầm!
Sau khi Diệp Trần quát khẽ một tiếng, trên đỉnh đầu Diệp Trần, đột nhiên xuất hiện một đạo chưởng ấn to lớn như mộng như ảo, vững vàng chặn lại một kích kinh khủng kia của đối phương.
"Cái gì!"
Không những vị cường giả này của Cơ gia sợ ngây người, mà tất cả người của hai đại gia tộc đều vì đó mà trợn mắt há hốc mồm.
Thậm chí ngay cả Hỗn Thế Ma Viên, Cửu U Thôn Thiên Mãng và người của Lạc Hà tông cũng đều không có nghĩ tới, Diệp Trần vậy mà đã chặn lại được một kích cường hãn tới có thể hủy thiên diệt địa kia một cách dễ dàng như thế!
"Đồng nát sắt vụn! Cũng dám khoe khoang ở trước mặt ta?"
Diệp Trần cười chế giễu một tiếng, đồng thời bàn tay nhẹ nhằng nắm lại:
Bành!
Trường thương Tiên Khí tỏa ra ánh sáng chói mắt kia thế mà ở dưới một nắm của Diệp Trần, lại giống như con rối được nhào nặt từ bùn, trong nháy mắt vỡ vụn ra, hóa thành một đám không khí!
"Cái này..."
Tất cả mọi người thấy cảnh này thì lập tức từng tên giống như thể gặp quỷ.
Đây chính là một kiện Tiên khí cực phẩm, thế mà bị Diệp Trần dùng tay không bóp nát dễ dàng như thế?
Thực lực của người này cũng quá đáng sợ tới nghịch thiên đi!
Bạch bạch bạch!
Pháp bảo bị Diệp Trần hủy diệt đi một cách dễ dàng, tên cường giả Cơ gia kia cũng bị dính một cỗ lực lượng phản phệ lớn, trên không trung liên tiếp lùi lại mấy chục bước, khóe miệng đã tràn ra một chút máu tươi, hiển nhiên cũng đã bị nội thương không nhẹ.
Đây là bởi vì Diệp Trần sử dụng lực lượng của mình tác dụng lên pháp bảo, cho nên cường giả Cơ gia kia mới may mắn trốn qua một kiếp.
"Thực lực của hắn...làm sao lại trở nên mạnh tới như vậy!"
Không chỉ tên cường giả Cơ gia kia ở trên mặt hiện ra vẻ mặt vô cùng trắng bệch, mà Đoan Mộc Phong ở một bên hai mắt cũng trợn lồi ra thật lớn, quả thực chính là không thể tin được những gì mình đã nhìn thấy.
Thực lực Diệp Trần trước đó biểu hiện ra đã để cho hắn cảm thấy chấn kinh, nhưng vẫn còn ở trong phạm vi có thể tiếp nhận, mà bây giờ Diệp Trần lộ ra chiêu này, lập tức xa xa nằm ngoài dự đoán của hắn, để hắn vừa kinh vừa sợ, thân thể đã không nhịn được mà bắt đầu run rẩy lên.
"Đoan Mộc Phong!"
Sau khi Diệp Trần xuất thủ chấn nhiếp mọi người, cũng không có thừa thắng truy kích, mà lại nhìn về phía Đoan Mộc Phong một lần nữa, mở miệng nhàn nhạt nói:
"Từ lúc ngươi phản bội ta, ngươi chắc phải biết sẽ có kết quả gì rồi chứ! Nể tình trước đó ngươi cũng coi như đã giúp ta, ta cho ngươi một chút thể diện, ngươi tự sát đi!"
Đoan Mộc Phong nghe được lời này của Diệp Trần thì hai con ngươi lập tức co rụt lại, sau đó thì ngửa mặt lên trời cười ha hả:
"Họ Diệp! Ngươi cho rằng ngươi là ai? Một câu nói thì có thể để cho ta tự sát? Hiện tại bên chúng ta có khoảng chín vị Độ Kiếp Đế Quân, mà các ngươi chỉ có ba vị mà thôi, chúng ta những người này cùng nhau công kích, ngươi cảm thấy ngươi chống đỡ được sao?"
Tên cường giả Cơ gia kia lúc này cũng từ trong hoảng sợ trước đó mà bình tĩnh trở lại, lập tức hét lớn một tiếng:
"Tất cả mọi người nghe hiệu lệnh của ta, đồng loạt ra tay, diệt tiểu tử này!!"
"Vâng!!"
Các cường giả của hai đại gia tộc lập tức thi nhau gọi ra pháp bảo, trên không trung hình thành xu thế kết hợp lại, vây đám người Diệp Trần ở phía dưới vào, bất cứ lúc nào cũng có thể xuất thủ.
Diệp Trần thấy thế, vẻ mặt vẫn như cũ không có một chút rung động nào, lắc đầu, thấp giọng lẩm bẩm nói:
"Thôi được, hôm nay ta sẽ lấy các ngươi để luyện tay một chút, thử uy lực của Hỗn Độn Linh Bảo kia một lần!"
Cùng lúc nói ra lời này, Diệp Trần lật bàn tay một cái, trong lòng bàn tay xuất hiện một cái bia nhỏ màu xám, bỗng nhiên chính là Hỗn Độn Huyễn Diệt bia!
Chương 1063 Hỗn Độn Nguyên châu
Ầm!
Một kích hợp lực của chín cường giả Độ Kiếp Đế Quân, hướng về phía đám người Diệp Trần ở phía dưới ép xuống tới!
Chín cường giả Độ Kiếp Đế Quân này, tất cả đều đã tìm hiểu được lực lượng pháp tắc, chín cỗ lực lượng cường hãn dung hợp vào một chút đủ để hủy thiên diệt địa, vượt xa ngũ đại cường giả của Cơ gia ngày trước vây công bọn họ.
Ngay vào lúc Hỗn Thế Ma Viên, Cửu U Thôn Thiên Mãng và người của Lạc Hà tông, tất cả đều thay đổi lớn sắc mặt, chuẩn bị ra sức chống lại.
Hô!
Mọi người thấy một tấm bia đá màu xám từ trong lòng bàn tay của Diệp Trần bay ra, sau đó nhanh chóng cao lớn lên, ngăn ở trước mặt mọi người, cản lại một kích hợp lực của chín tên cường giả Độ Kiếp Đế Quân.
Ầm ầm!
Trên tấm bia đá màu xám kia, mang theo một cỗ khí tức to lớn cao ngạo khó mà hình dung, như thể đây là lực lượng không thuộc về thế giới này, phá hủy một kích hợp lực của chín tên cường giả Độ Kiếp Đế Quân một cách dễ dàng, hơn nữa còn hướng bọ họ hoành ép tới!
Bành! Bành! Bành!
Hỗn Độn Huyễn Diệt bia ở trên không trung quét ngang mà đi, trong nháy mắt đã có ba tên Độ Kiếp Đế Quân vốn không kịp phản ứng lại thì đã bị tấm bia đá khổng lồ kia nện cho nổ tung!
"Cái gì!"
"Đây là pháp bảo gì? Làm sao lại mạnh tới như vậy!"
"Mau lui lại... nhanh nhanh lui lại!"
...
Sáu tên cường giả Độ Kiếp Đế Quân còn lại, nhìn thấy cảnh tượng quỷ dị này, sau khi phản ứng lại thì lập tức thi nhau nhanh chóng lùi lại phía sau.
Tuy nhiên, ngay sau đó thì Hỗn Độn Huyễn Diệt bia giống như xuyên qua thời không, trực tiếp quét ngang mà tới!
Bành! Bành! Bành!
Lại có thêm ba tên Độ Kiếp Đế Quân nữa bị Hỗn Độn Huyễn Diệt bia đập trúng, rõ ràng đập cho nổ tung lên!
Ngoài đó ra, những nơi Hỗn Độn Huyễn Diệt Bia đi qua, nhưng tên cường giả bình thường của hai đại gia tộc kia, càng trông giống như giấy, đụng phải lập tức chết bất đắc kỳ tử, mười mấy tên cường giả hóa thành từng đám sương máu.
Lực lượng một kích của Hỗn Độn Huyễn Diệt bia khinh khủng như vậy!
Chỉ như thế, đây là Diệp Trần còn chưa có luyện hóa hoàn toàn món Hỗn Độn Linh Bảo này, bằng không uy lực chắc chắn còn khủng bố hơn nữa!
"Chết!"
Cùng lúc đó, Diệp Trần đã phi thân nhanh chóng lao tới, lại đuổi kịp hai tên Độ Kiếp Đế Quân, trực tiếp cong ngón búng ra hai lần lập tức tiêu diệt hai tên cường giả Độ Kiếp Đế Quân.
Đến tận đây, chẳng qua mới chỉ trong nháy mắt, chín cường giả Độ Kiếp Đế Quân đã bị Diệp Trần tiêu diệt mất tám người, vẻn vẹn chỉ còn lại có Đoan Mộc Phong kia!
"Diệp huynh đệ! Ta sai rồi! Van cầu ngươi, tha ta, tha cho ta đi a!"
Đoan Mộc Phong sớm đã bị dọa sợ đến hốn vía như muốn bay lên mây, vừa điên cuồng chạy trốn, vừa hướng về phía sau hét lớn lên, hướng Diệp Trần cố gắng cầu xin tha thứ.
Diệp Trần hừ lạnh một tiếng cũng không nói một lời, nhanh chóng đuổi theo chẳng mấy chốc cũng đã đuổi kịp tới đằng sau Đoan Mộc Phong, vung Hỗn Độn Huyễn Diệt bia lên, hướng Đoan Mộc Phong hung hăng đập xuống dưới!
Đối với những kẻ phản bội mình, Diệp Trần thế nhưng từ trước tới nay chưa bao giờ biết mềm lòng là gì.
"Không!!"
Đoan Mộc Phong thấy vậy thì lập tức phát ra một tiếng hét lớn không cam lòng, đồng thời hai tay bỗng nhiên đẩy về phía sau:
Oanh!
Một viên châu màu xanh tỏa ra hào quang óng ánh, từ trong thân thể Đoan Mộc Phong nổ bắn mà ra.
"Ồ!"
Ở bên trong Hỗn Độn Huyễn Diệt bia lập tức truyền đến tiếng kinh hô của khí linh, sau đó khí linh thông qua thần thức truyền âm vào trong đầu của Diệp Trần:
"Đây chính là Hỗn Độn Nguyên châu!"
Ầm ầm!
Viên bảo châu màu xanh kia với Hỗn Độn Huyễn Diệt bia va chạm vào nhau, ánh sáng màu xanh trên bảo châu lập tức ảm đạm đi rất nhiều.
Tuy nhiên, Đoan Mộc Phong nhân cơ hội này đã bỏ chạy đến bên ngoài hơn mấy ngàn dặm.
Mặc dù Diệp Trần có chút ngoài ý muốn, làm sao cũng không nghĩ tới, món pháp bảo này của Đoan Mộc Phong vậy mà có thể ngăn cản Hỗn Độn Huyễn Diệt bia, tuy nhiên hắn lập tức lại vỗ ra một chưởng bổ sung:
"Hư Không Chi Thủ!"
Ầm!
Đoan Mộc Phong vốn cho rằng mình có thể chạy thoát, bỗng nhiên cảm nhận được một cỗ cảm giác nguy cơ to lớn, không thể không quay đầu nhìn lại một cái.
Chỉ thấy, loáng thoáng qua có một cái bàn tay to lớn, giống như ở trong hư không đằng sau bất ngờ lao tới trên đỉnh đầu của hắn, hung hăng đập xuống dưới!
"Không!!"
Đoan Mộc Phong rống lớn một tiếng, cả người ngay lập tức bị đập thành một đám sương máu, chết không thể chết thêm lần nữa.
Mà các cường giả còn lại của hai đại gia tộc thì sớm đã bị sự cường đại của Diệp Trần làm cho vô cùng rung động, mắt thấy toàn bộ chín cường giả Độ Kiếp Đế Quân tất cả đều đã ngã xuống, bọn họ nơi nào còn dám ở lại, từng tên thi nhau chạy như điên.
Diệp Trần cũng lười đuổi theo, thuận tay hướng kiện pháp bảo mà trước đó Đoan Mộc Phong lấy ra bắt lấy, viên bảo châu tỏa ra ánh sáng màu xanh kia đã được Diệp Trần nắm vào trong lòng bàn tay.
Thật ra thì, Diệp Trần trước đó đã từng thấy Đoan Mộc Phong dùng qua pháp bảo này, lúc ấy hắn cảm thấy viên bảo châu này không đơn giản, bây giờ xem ra hiển nhiên so với sự tưởng tượng của hắn còn vô cùng không đơn giản.
Ong ong ~
Sau khi viên bảo châu màu xanh kia rơi vào trong lòng bàn tay của Diệp Trần thì lập tức giãy giụa kịch liệt, hiển nhiên là khí linh của pháp bảo muốn thoát khỏi sự khống chế của Diệp Trần.
Diệp Trần tâm niệm vừa động ngay lập tức xóa đi tinh thần lạc ấn mà Đoan Mộc Phong lưu lại trên viên bảo châu này, sau đó thì viên bảo châu này lập tức im lặng lại.
"Khí linh tiền bối, ngươi vừa rồi nói nó là Hỗn Độn Nguyên châu? Chẳng lẽ cũng là một cái Hỗn Độn Linh Bảo?"
Diệp Trần thu hồi Hỗn Độn Huyễn Diệt bia vào trong cơ thể, dùng thần niệm câu thông với khí linh của Hỗn Độn Huyễn Diệt bia.
"Không sai! Chuẩn xác mà nói, thứ này có lẽ cũng chỉ là một bộ phận của Hỗn Độn Nguyên châu!"
Khí linh của Hỗn Độn Huyễn Diệt bia lập tức bắt đầu giải thích cho Diệp Trần nghe:
"Lúc trước lão chủ chân dùng thần thông vô thượng, phong ấn mảnh tinh vực này, chắc là đã đoán trước chắc hắn sẽ có một ngày con người sẽ tới nơi đây, cho nên mới chia Hỗn Độn Nguyên châu có năng lượng to lớn ra làm tám phần, phân tán ở bên trong mảnh tinh vực này..."
"Chỉ cần tìm được toàn bộ tám viên bảo châu này, ngưng tụ thành Hỗn Độn Nguyên châu một lần nữa, thì khi đó năng lượng cường đại của Hỗn Độn Nguyên châu có thể phá vỡ phong ấn của mảnh tinh vực này!"
Diệp Trần nghe xong lời này, lập tức mừng rỡ, tuy rằng bây giờ hắn đã thu được Hỗn Độn Huyễn Diệt bia và Hỗn Độn thú, thế nhưng lại phát hiện phong ấn của mảnh tinh vực này thực sự quá mức cường đại, căn bản không cách nào có thể pháp vỡ.
Dựa theo cách nói của khí linh Hỗn Độn Huyễn Diệt bia thì hắn chỉ cần đi tìm được thêm bảy viên đồng châu khác, hợp thành Hỗn Độn Nguyên châu một lần nữa thì có thể phá vỡ được phong ấn của tinh vực Huyễn Diệt này sau đó mới có thể mang theo mọi người rời đi.
"Chỉ là không biết, bảy viên đồng châu khác hiện tại đang ở nơi nào?"
Ngay vào lúc Diệp Trần đang suy nghĩ:
Ở nơi xa!
Hô!
Hô!
Hô!
Từng đạo khí tức cường hãn đột nhiên hò hét mà tới, đảo mắt một cái cũng đã đi tới trước mặt Diệp Trần.
Mà người dẫn đầu kia bỗng nhiên chính là lão tổ Cơ gia mà trước đó bị Diệp Trần lừa.
Mà ngoài lão tổ Cơ gia và các cường giả Cơ gia ra thì các cường giả của sáu đại gia tộc còn lại, thế mà tất cả cũng đều tới đây, có tới hơn mười vị cường giả Độ Kiếp Đế Quân!
Người của Lạc Hà tông vừa mới được thở dốc một lúc thì sau khi nhìn thấy đội hình này ngay lập tức vẻ mặt của tất cả lại biến sắc, nhịn không được mà run lẩy bẩy, có người thậm chí còn suýt chút nữa vì sợ quá mà ngất đi.
Có tới hơn mười vị Độ Kiếp Đế Quân, đội hình bực này, sao mà kinh khủng!
"Tiểu tử ngươi rất giỏi! Thế mà ngay cả lão phu cũng bị ngươi lừa!"
Lão tổ Cơ gia đầu tiên là nhìn người của Lạc Hà tông ở phái dưới một cái, sau đó lại nhìn vào Diệp Trần một lúc, bên trong đôi mắt hiện ra ngọn lửa giận vô cùng nồng đậm.
Chuyện cho tới bây giờ, xem như thằng ngu cũng có thể nhìn ra, Diệp Trần tuyệt đối không bị Hỗn Độn thú đoạt xá, bằng không cần gì phải quan tâm tới sự sống hay cái chết của những người ở dưới này?
Diệp Trần đảo mắt quét qua các cường giả của bảy đại gia tộc, trên mặt cũng không thể không hiện ra vẻ mặt ngưng trọng.
Cường giả đỉnh cấp của bảy đại gia tộc vậy mà tất cả cũng đều tới, mà tới tận hơn mười vị Độ Kiếp Đế Quân, nhất là thực lực của lão tổ Cơ gia kia, đã có thể so với cường giả cấp Đại Đế cũng không kém nhiều lắm, Diệp Trần cho dù có Hỗn Độn Huyễn Diệt bia ở trong tay thì cũng cảm nhận được áp lực to lớn!
Chương 1064 Đánh bại lão tổ Cơ gia!
Đúng lúc này, Hỗn Độn Huyễn Diệt bia trong cơ thể của Diệp Trần bỗng nhiên khẽ run lên:
Hô!
Một đạo hư ảnh khổng lồ đột nhiên xuất hiện ở trên đỉnh đầu Diệp Trần.
"Đây là.... Quái vật gì?"
Mọi người ở xung quanh lập tức giật nảy mình, thi nhau kinh hô lên, mà lão tổ Cơ gia kia thì sắc mặt càng là thay đổi lớn, không thể không liên tục lùi lại.
Chỉ thấy đạo hư ảnh này giống như một con trâu rừng to lớn, tuy nhiên lại có khuôn mặt của con người, bỗng nhiên chính là con Hỗn Độn thú kia!
Tuy nhiên, đây cũng không phải là bản thể của Hỗn Độn thú, chỉ là một đạo hình chiếu tinh thần mà thôi.
Hỗn Độn thú mặc dù không có cách nào chạy ra khỏi không gian phong ấn của Hỗn Độn Huyễn Diệt bia, nhưng lại có thể dùng thần niệm của chính mình, thông qua khe hở chiếu hình ra ngoài.
Hắn bây giờ cũng đã ở cùng một trận doanh với Diệp Trần, tự nhiên không thể để Diệp Trần gặp phải nguy hiểm, nhỡ đâu xảy ra chút chuyện gì ngoài ý muốn thì hắn sẽ bị nhốt ở bên trong Hỗn Độn Huyễn Diệt bia mãi mãi.
"Nô bộc ti tiện! Lá gan của ngươi thật đúng là không nhỏ a!"
Một đôi mắt lớn tròn trịa của Hỗn Độn thú trừng một cái, gắt gao nhìn chằm chằm vào lão tổ Cơ gia ở phía dưới, nói ra lời khiển trách lạnh lùng.
Lão tổ Cơ gia nhìn thấy Hỗn Độn thú hiện thân thì lập tức suýt chút nữa bị dọa cho tè dầm, tuy nhiên chẳng mấy chốc thì lại phát hiện, Hỗn Độn thú trước mắt chẳng qua chỉ là một đạo hình chiếu bằng tinh thần mà thôi, trong nháy mắt lại thở phào nhẹ nhõm, sau khi vẻ mặt dao động một lúc, bỗng nhiên cười lạnh nói:
"Không nghĩ tới ngươi thế mà bị một tên tiểu tử vắt mũi còn chưa sạch thu phục, xem ra ngươi cũng không có lợi hại như ta tưởng tượng a!"
Trước kia hắn sở dĩ thần phục Hỗn Độn thú, chẳng qua là muốn từ chỗ của Hỗn Độn thú thu hoạch được chỗ tốt cho việc tu luyện của mình, bây giờ thấy Hỗn Độn thú đã bị Diệp Trần thu phục, tự nhiên cũng sẽ không tiếp tục tự cho mình là nô bộc.
Hơn nữa, hắn thấy, tu vi và thực lực của mình cũng không kém Diệp Trần, chỉ cần phối hợp với cường giả của bảy tộc giết chết Diệp Trần, nói không chừng có thể đạt được pháp bảo của Diệp Trần, sau đó xoay người trở thành chủ nhân của Hỗn Độn thú!
Hỗn Độn thú thấy ngày thường lão tổ Cơ gia khúm núm trước mặt mình, bây giờ vậy mà cũng dám nói với mình như vậy thì lập tức tức giận nổi trận lôi đình, đáng tiếc hắn căn bản không có bất kỳ biện pháp nào.
"Diệp tiểu tử, ngươi nhanh diệt cái tên tiện nô này cho ta!"
Hắn bây giờ chỉ là một đạo hình chiếu tinh thần, không có một chút sức chiến đấu nào, chỉ có thể dựa vào Diệp Trần.
Diệp Trần không thể không lắc đầu, tuy nhiên hắn vẫn gọi ra Hỗn Độn Huyễn Diệt bia, hung hăng hướng lão tổ Cơ gia mà đánh tới!
Ầm ầm!
Hỗn Độn Huyễn Diệt bia trong nháy mắt bành trướng tới độ cao gần vạn mét, mang theo khí tức hỗn độn kinh người, hoành ép cửu thiên, hướng lão tổ Cơ gia trấn áp tới!
"Ừm?"
Lão tổ Cơ gia hiển nhiên cũng không nghĩ tới, món pháp bảo trong tay Diệp Trần vậy mà cường đại như vậy, thậm chí đều vượt qua uy năng của Thần khí!
"Chu Hoàng kiếm!"
Lão tổ Cơ gia không đám chủ quan chút nào, lập tức gọi là pháp bảo vô thượng của Cơ gia bọn họ.
Ầm!
Cùng với một đạo ánh sáng vàng sáng chói xông thẳng lên trời cao, một thanh kiếm khổng lồ bay lên không trung, hướng Hỗn Độn Huyễn Diệt bia mà ngăn cản.
Bá bá bá!
Các cường giả của bảy đại gia tộc ở xung quanh thấy cảnh này thì lập tức thi nhau lùi lại, trên mặt của mọi người đầy vẻ kinh hãi:
"Bia đá kia là pháp bảo gì? Khí tức làm sao lại nghịch thiên tới như thế!"
"Lão tổ Cơ gia ngay cả Chu Hoàng kiếm cũng buộc phải lấy ra!"
"Chu Hoàng kiếm thế nhưng là thần binh đệ nhất của trong núi Huyễn Diệt, ở bên trong hàng ngũ Thần khí cũng thuộc về thượng phẩm, lão tổ Cơ gia chắc là có thể thắng a?"
"Cái vấn đề này cũng khó mà nói! Pháp bảo của tiểu tử kia có phần tà môn, dường như cũng không kém hơn so với Chu Hoàng kiếm đâu!"
...
Ầm!
Ầm!
Ầm!
Trong tiếng kinh hô của tất cả mọi người ở xung quanh, hai đại pháp bảo định cấp Hỗn Độn Huyễn Diệt bia và Chu Hoàng kiếm đã điên cuồng va chạm vào nhau tới ngàn vạn lần, thời không trong phạm vi vạn dặm xung quanh cũng sớm đã bị ảnh hưởng vỡ nát không chịu nổi, hai người bây giờ hoàn toàn là đánh nhau ở bên trong "hư không" (P/s: đánh nát thời không thì hóa thành hư không, hư không chỉ tồn tại trong thời gian ngắn sẽ bị thời không lấp đầy).
Không thể không nói, thực lực của lão tổ Cơ gia này cũng rất chi là mạnh, không hổ là lão quái vật sống ở trên núi Huyễn Diệt mấy vạn năm, thực lực đã gần tiếp cận với cấp Đại Đế, ở trước khi Diệp Trần chưa có đốn ngộ, căn bản xa xa không cách nào đánh đồng được với ông ta!
Cho dù là bây giờ, nếu không phải trong tay Diệp Trần có Hỗn Độn Huyễn Diệt bia thì chỉ sợ sớm đã rơi vào thế hạ phong từ lâu rồi!
"Đồ đần! Quả thực là đồ đần! Trong tay có Hỗn Độn Linh Bảo đỉnh cấp mà còn không đối phó được một tên phế vật! Vẫn là để ta tới giúp ngươi đi!"
Trên đỉnh đầu hai người, hình chiếu tinh thần của Hỗn Độn thú nhìn chiến đấu của hai người vào trong mắt thì lập tức vừa vội vừa tức, trong nháy mắt hóa thành một sợi ánh sáng trắng, lập tức vui vào trong đầu của Diệp Trần.
"Tiểu tử! Không cần phản kháng, cẩn thận lĩnh ngộ ảo diệu trong một chiêu này của ta!"
Diệp Trần bỗng nhiên cảm nhận được thức hải của mình khẽ run lên, hơi do dự một chút, cuối cùng lựa chọn tiếp nhận sợi năng lượng tinh thần này của Hỗn Độn thú.
Hỗn Độn thú bây giờ với hắn cũng coi là cùng chung mối thù, cũng không thể ở vào thời điểm này mà gây ra chuyện bất lợi cho hắn.
Ông ~~
Sau khi Diệp Trần tiếp nhận đạo lực lượng tinh thần này của Hỗn Độn thú, trong đầu bỗng nhiên dần hiện ra một chiêu mà Hỗn Độn thú trước đó dùng hai cái sừng công kích hắn, tuy nhiên lại hiển thị chậm lại vô số lần, để Diệp Trần có thể nhìn thấy rõ huyền bí được ẩn giống trong một chiêu này!
"Thì ra là thế! Không nghĩ tới Hỗn Độn thú đối với việc vận dụng áo nghĩa Hỗn Độn đã đạt tới tình trạng huyền diệu như thế này!"
Bỗng nhiên, Diệp Trần từ bên trong một chiêu này, dường như đã lĩnh ngộ được áo nghĩa tinh túy của Hỗn Độn, mặc dù mới chỉ hiểu được một chút vẻ bề ngoài mà thôi, thế nhưng lại đi so với trước đó thì đã có sự tiến bộ hơn rất nhiều!
Không thể không nói, nếu như lúc trước hắn không phải trùng hợp may mắn mà tìm hiểu được lực lượng Vĩnh Hằng thì cho dù là một trăm tên Diệp Trần ở cùng một chỗ cũng tuyệt đối chắc chắn không phải là đối thủ của Hỗn Độn thú!
"Hỗn Độn Nhất Kích!"
Sau khi sư hiểu biết đối với Hỗn Độn pháp tắc đạt tới cảnh giới hoàn toàn mới, Diệp Trần lập tức vung Hỗn Độn Huyễn Diệt bia lên, lấy bia đá bắt chước hai cái sừng của Hỗn Độn thú, hướng lão tổ Cơ gia hung hăng đập xuống tới!
"Sao lại thế!"
Lão tổ Cơ gia kia, hiển nhiên không nghĩ tới, thực lực của Diệp Trần sẽ lập tức đột nhiên tăng mạnh, lập tức phát ra một tiếng kinh hô, lập tức giơ Chu Hoàng kiếm nằm ngang trước mặt, toàn lực ngăn cản.
Cạch!
Thần khí Chu Hoàng kiếm và Hỗn Độn Huyễn Diệt bia lại hung hăng va chạm vào nhau.
Tuy nhiên công kích lần này của Diệp Trần rõ ràng sắc bén hơn rất nhiều:
Răng rắc!
Dưới sự va chạm mạnh của cái bia đá khổng lồ kia vào trên thanh Thần khí Chu Hoàng kiếm, thanh Chu Hoàng kiếm kia thế mà đứt gãy ra!
"Phốc!"
Lão tổ Cơ gia phải gánh chịu phản phệ ngay lập tức điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi lớn, cả người lập tức bay ngược ra đằng sau, khí tức nhanh chóng giảm xuống rất nhiều, vẻ mặt cũng trở nên vô cùng trắng bệch.
"Cái này... cái này..."
Những người đang đứng quan sát ở xa xa xung quanh trên trời, thậm chí cả những người ở trong sơn cốc phía dưới thấy cảnh tượng này thì tất cả ngay lập tức đều trợn mắt há hốc mồm.
Thật ra thì từ lúc hai người giao thủ cho đến lúc phân ra thắng bại, trước sau chẳng qua cũng chỉ trong hơn một cái chớp mắt.
Cho dù là ai cũng không nghĩ tới, lão tổ Cơ gia lôi ra cả Thần khí thượng phẩm rồi vậy mà vẫn thua tới một cách nhanh chóng như thế!
Cường giả bảy tộc ở xa xa, thấy cảnh này thì hai mắt lập tức nhìn nhau, từng tên giống như tưởng mình đang nằm mơ.
Mà Hỗn Thế Ma Viên, Cửu U Thôn Thiên Mãng và đám người Hi Nguyệt ở phía dưới, sau khi phản ứng lại thì thi nhau hưng phấn kinh hô lên:
"Thế mà lại thắng? Tu vi của Tôn thượng bây giờ chỉ sợ so với lão chủ nhân ngày xưa trước lúc chưa mở ra thế giới cũng chẳng kém bao nhiêu đi!"
Cửu U Thôn Thiên Mãng nhịn không được mà cảm khái một tiếng, bên trong đôi mắt hiện ra vẻ vô cùng kích động.
Chương 1065 Bát đại nguyên châu!
"Lão tổ Cơ gia, ngươi không phải là đối thủ của ta, nhận thua đi!"
Diệp Trần giơ Hỗn Độn Huyễn Diệt bia trong tay lên cao, lạnh lùng nhìn xuốg lão tổ Cơ gia đã bị thương ở phía dưới, nhàn nhạt mở miệng nói.
Không nghĩ tới, lão tổ Cơ gia lại cười lạnh:
"Tiểu tử, lão phu quả thật là coi thường ngươi! Tuy nhiên, ngươi cho rằng hủy đi Chu Hoàng kiếm, thì lão phu không làm gì được ngươi sao?"
Nói xong lời này, bàn tay lão tổ Cơ gia bỗng nhiên lật một cái:
Oanh!
Từ trong lòng bàn tay của lão tổ Cơ gia bỗng nhiên xuất hiện một viên bảo châu phát ra ánh sáng trắng, cùng với viên bảo châu trong tay Diệp Trần kia ngoài khác nhau về màu sắc ra thì có thể nói là giống nhau y như đúc.
"Cũng không phải chỉ có mình ngươi là có Hỗn Độn Linh Bảo, lão phu cũng có!"
Lão tổ Cơ gia hừ lạnh một tiếng, chân nguyên rót vào bên trong viên bảo châu màu trắng kia, lập tức phát ra một đạo ánh sáng sáng chói.
Diệp Trần nhìn thấy viên bảo châu màu trắng thần bí kia thì hai mắt lập tức trừng một cái.
Lúc này, giọng nói của khí linh Hỗn Độn Huyễn Diệt bia lại truyền vào trong đầu Diệp Trần một lần nữa:
"Đây chính là một trong tám bộ phận của Hỗn Độn Nguyên Châu!"
"Hỗn Độn Nguyên châu kia được lão chủ nhân chia làm tám bộ phận, phân biệt đối ứng với Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, Phong, Lôi, Quang!"
"Viên trong tay của ngươi là Phong Nguyên Chi châu, mà viên trong tay lão già này thì Quang Nguyên Chi châu!"
Giọng nói của Khí linh vừa mới rơi xuống, lão tổ Cơ gia bỗng nhiên hướng về phía sáu đại tộc còn lại cao giọng la lên:
"Sáu vị gia chủ, lấy thần châu của các ngươi ra đi! Tiểu tử này là kẻ địch chung của bảy đại gia tộc chúng ta, chúng ta nhất định phải lấy bảy viên thần châu ra phối hợp với nhau thì mới có thể diệt đi kẻ này!"
Sáu người cầm lái của sáu đại gia tộc còn lại cũng đã ý thức được sự cường đại của Diệp Trần, nghe thấy lời này của lão tổ Cơ gia thì sau khi hai mắt nhìn nhau, tất cả đều thi nhau khẽ quát lớn một tiếng:
Ầm!
Ầm
Ầm
Từng viên bảo châu sáng chói thi nhau từ trong tay của sáu gia chủ sáu đại gia tộc bắn ra.
"Mộc Nguyên Chi châu!"
"Thủy Nguyên Chi châu!"
"Hỏa Nguyên Chi châu!"
...
Bảy đại gia tộc vậy mà gọi ra bảy viên nguyên châu, cùng với Phong Nguyên Chi châu trước đó mà Diệp Trần đạt được, bát đại nguyên châu vậy mà đều tập trung ở đây!
"Thật đúng là vừa mới nghe thấy còn chưa kịp đi tìm thì tất cả đã có đầy đủ ở đây!"
Diệp Trần thấy cảnh này, đầu tiên là sửng sốt, sau đó thì nhịn không được mà cười lên ha hả.
Vừa rồi hắn còn đang sầu muộn, không biết đi nơi nào tìm kiếm bảy viên nguyên châu còn lại, không nghĩ tới vậy mà ở trong tay của bảy đại gia tộc, hơn nữa bây giờ xuất hiện cùng một lúc ở trước mặt hắn!
Hoá ra, bảy gia tộc sở dĩ có thể trở thành bảy đại gia tộc của núi Huyễn Diệt cũng là bởi vì trong tay bọn họ phân biệt nhau nắm giữ lấy một bộ phận của Hỗn Độn Nguyên châu.
Phải biết, Hỗn Độn Nguyên châu tuy rằng được chia ra làm tám, nhưng vẫn là Hỗn Độn Linh Bảo, hơn nữa đều không kém Thần khí chút nào, là một trong những bảo vật trấn tộc của bảy đại gia tộc.
Hơn nữa, ở trên núi Huyễn Diệt này, vẫn luôn lưu truyền một cái truyền thuyết, khi tám viên thần châu tập trung lại là có thể mở ra phong ấn của tinh vực Huyễn Diệt.
Đáng tiếc là bảy đại gia tộc đạt được bảy viên thần châu, duy chỉ có viên thần châu thứ tám Phong Nguyên Chi châu thì vẫn luôn không có người tìm thấy.
Trước đó, Đoan Mộc Phong sở dĩ bị cường giả Cơ gia truy sát cũng là bởi vì hắn đật được viên thần châu thứ tám Phong Nguyên Chi châu kia.
Chỉ có điều bây giờ lại rơi vào trong tay của Diệp Trần!
Cường giả của bảy tộc thấy Diệp Trần bỗng nhiên bật cười thì lập tức thi nhau ngạc nhiên một lúc, hiển nhiên không biết là Diệp Trần đang cười vì cái gì.
"Tiểu tử này chẳng lẽ bị hóa điên rồi sao?"
"Sắt chết đến nơi rồi thế mà còn cười ra sảng khoái như vậy!"
"Bảy viên thần châu kết hợp, ta cũng không tin lần này hắn còn có thể sống!"
...
Người cầm lái của bảy đại gia tộc, vừa kêu gào đồng thời đã đối với Diệp Trần hiện lên chiều hướng vây quanh.
Phải biết, tuy rằng gia chủ sáu đại gia tộc khác, thực lực không bằng lão tổ Cơ gia, nhưng chít ít thì cũng đều là cường giả Độ Kiếp hậu kỳ, lạo thêm lão tổ Cơ gia vị cường giả cấp chuẩn Đại Đế này (cấp nửa bước Đại Đế), hơn nữa bảy người này, mỗi người còn có một cái Hỗn Độn Linh Bảo, cho dù là thật đối mặt với cường giả cấp Đại Đế cũng có sức đánh một trận!
"Không cần phải nói lời vô nghĩa với tên tiểu tử này, Chúng ta đồng loạt ra tay giết hắn!"
Lão tổ Cơ gia hét lớn một tiếng, thúc giục Quang Nguyên Chi châu trong tay đối với Diệp Trần xuất thủ trước.
Ầm!
Quang Nguyên Chi châu mang theo lực lượng Hỗn Độn vô cùng to lớn hướng về phía Diệp Trần nổ bắn mà tới!
Mà sáu gia chủ của sáu đại gia tộc còn lại cũng theo đó mà thi nhau hướng về phía trước:
Oanh! Oanh! Oanh!
Lục đại nguyên châu còn lại cũng thi nhau được gọi ra hướng về phía Diệp Trần mà công kích tới.
Bảy đại cường giả đỉnh cấp, vận dụng bảy viên Hỗn Độn Linh Bảo, trong nháy mắt phong bế tất cả đường lui của Diệp Trần, giống như ngưng kết thời gian lại, phong ấn lại không gian, để Diệp Trần muốn tránh cũng không thể tránh, không thể làm gì!
Hỗn Thế Ma Viên ở phía dưới thấy thế, không nhịn được muốn xông lên phía trước giúp một tay thì lại bị Cửu U Thôn Thiên Mãng ở một bên kéo lại:
"Lão vượn, ngươi bình tĩnh một chút! Loại chiến đấu cấp bậc này, đã không phải là chúng ta có thể nhúng tay vào, ngươi và ta bây giờ mà đi lên, chẳng những không giúp đỡ được gì, còn sợ sẽ làm vướng víu cho Tôn thượng!"
Hỗn Thế Ma Viên nghe được điều này thì lập tức vừa tức vừa gấp, song quyền nắm chặt, hai mắt đỏ bừng, cuối cùng vẫn là nhịn được.
Cửu U Thôn Thiên Mãng nói không sai, bảy đại cường giả đỉnh cấp tăng thêm bảy viên Hỗn Độn Linh Bảo, một kích hợp lực của đội hình cường đại như thế, đã có thể so với cường giả cấp Đại Đế, xa xa không phải thực lực ở cấp độ như bọn họ có thể nhúng tay!
Hi Nguyệt thấy cảnh này, trên gương mặt xinh đẹp đã trắng bệch từ lâu, thân thể mềm mại lại phải lung lay như thể sắp đổ, tinh thần căng thẳng tới cực điểm.
Ầm ầm!
Một kích hợp lực của bảy đại cường giả đỉnh cấp, bảy cỗ lực lượng đủ để hủy thiên diệt địa, toàn bộ tập trung vào trên người Diệp Trần, lập tức phát ra một đạo hào quang vô cùng sáng chói, xen lẫn tiếng vỡ vụn của thời không, vang vọng thật lâu không thôi.
Bảy cỗ lực lượng hỗn độn mênh mông kia, sau khi tập trong vào một chỗ, toàn bộ thiên địa đều rung chuyển, như thể rơi xuống vực thẳm vô biên, thiên địa đang thay đổi, dường như đã mất đi khả năng khống chế, ngay cả lực lượng pháp tắc dường như cũng đang vỡ tan một cách nhanh chóng!
"Lực lượng này, thật là khủng khiếp!"
"Một kích hợp lực của bảy đại thần châu, vậy mà cường đại đến tình trạng này!"
"Tiểu tử kia lần này chắc chắn phải chết!"
...
Cường giả của bảy đại gia tộc còn lại, sóm đã lùi ra ngoài hơn ngàn dặm, nhìn qua cảnh tượng một kích hợp lực cường đại của bảy đại cường giả đánh nát bấy không gian mà thi nhau kinh hô cảm khái.
Mà đám người Hi Nguyệt ở phía dưới thì mọi người đều có vẻ mặt trắng bệch, nhất là Hi Nguyệt, mặt nghệt ra như mất sổ gạo, nhưng đôi mắt đẹp vẫn gắt gao nhìn chằm chằm vào đoàn hào quang óng ánh ở trên trời cao, hy vọng lại có thể có kỳ tích xảy ra.
Tuy nhiên đợi một lúc lâu, cái gì cũng không thấy xảy ra, thậm chí cũng đã hoàn toàn không cách nào cảm ứng được khí tức của Diệp Trần.
"Trần, ngươi thật sư cứ bỏ ta ở lại như vậy sao?"
Trên mặt Hi Nguyệt trắng bệch không chút máu, thân thể lay động một lúc, như thể lúc nào cũng có thể ngã xuống đất.
Ngay vào lúc trong Tuyệt Ảnh cốc là một mảnh tuyệt vọng, lúc cường giả của bảy tộc vô cùng phấn chấn:
Ầm ầm!
Từ bên trong đoàn hào quang sáng chói thật lâu vẫn chưa tán đi kia, đột nhiên có một tấm bia đá khổng lồ màu xám bay ra, hướng một tên cường giả bên trong bảy đại cường giả hung hăng đập xuống!