- Hừ, phế vật vô dụng, hắn cho dù khống chế khôi lỗi thì thế nào, những tử vật kia chẳng có gì đáng sợ cả, chúng ta cũng có, lập tức đuổi theo, phái người tùy cơ tiêu diệt bọn chúng, không thể cho chúng và người Thiên Nguyên địa vực tụ hợp! Thiên Hổ địa vực Điêu Phong bất mãn hừ lạnh nói, hắn lại nói: - Hắn tới vừa vặn, có thể bắt hắn thì đoạt truyền thừa. Ảnh Mã bị chửi mà không dám phản bác, hôm nay hắn là người cô đơn, nhất định phải mượn nhờ thế lực đối phương trả thù, cho dù như thế nào hắn cũng phỉa nhịn, huống chi thực lực của Điêu Phong còn hơn xa hắn. Hắn nói sang chuyện khác: - Chúng ta cũng có khôi lỗi? - Tự nhiên có, mau đuổi theo bọn họ, nhất định phải tiêu diệt bọn chúng. Điêu Phong thập phần ngạo nghễ nói. - Nhưng mà phương hướng chúng rút đi là hướng Thiên Nguyên địa vực, chúng ta đuổi theo không? Ảnh Mã lại nói. - Cái gì, ít nói nhảm, đuổi theo mau! Điêu Phong nói ra, phất phất tay dẫn người đuổi theo người Thiên Long Minh. Ánh mắt Ảnh Mã lóe ra thần sắc câm phẫn, nhưng vẫn không dám lộ ra. Ba Mạc truyền âm cho Ảnh Mã nói - Lão Mã, chúng trước tiên tiêu diệt bọn chúng đã, ngày sau chúng ta sẽ đi tới nơi khác tổ kiến bang hội, không cần nhìn sắc mặt của bọn chúng. - Lão Mạc, ngươi nói đúng, ta trước nhịn đi, đợi sau này phanh thây xé xác tên này! Ảnh Mã đáp. Chuyến người này đuổi theo thật nhanh, mau chóng tiêu diệt Thiên Long Minh để chấm dứt hậu hoạn. Đến lúc đó Thiên Hổ địa vực và Diệt Long Hội liên hợp, chính là lúc Thiên Nguyên địa vực gặp tai nạn. - Đáng chết, bọn chúng thoát đi cũng nhanh! Điêu Phong mắng, sau đó lại nói: - Đều là ngươi vô dụng, nếu có thể cuốn lấy bọn chúng một lát, bọn chúng làm sao trốn được. - Điêu Phong, bây giờ không phải lúc nói lời này, bọn chúng cải biến phương hướng, rõ ràng không có tụ hợp với người Thiên Nguyên địa vực, chúng ta tăng thêm tốc độ tất nhiên có thể giết bọn chúng. Ba Mạc mở miệng nói. Đối với Ba Mạc nói chuyện thì Điêu Phong không có ý tứ phản bác, đó là bởi vì Ba Mạc tại Chí Tôn bảng bài danh cao hơn hắn, hắn không dám đắc tội người mạnh như vậy. Bọn họ tiếp tục truy kích, nhưng mà đây cũng là tai nạn của bọn họ. Trên đường đi không gian nam vực, đám người Lăng Tiếu tụ tập ở nơi này. Vì nơi đây có không gian loạn lưu ngăn cách tự nhiên, muốn tiến tới phải phí chân tay mới được. Bọn họ chọn nơi này chính là khiến người Diệt Long Hội không hoài nghi gì, làm cho đối phương cảm thấy bọn họ đang chạy trốn. Mà sau khi vào không gian loạn lưu này, bọn họ tìm kiếm nơi có loạn thạch nghỉ ngơi. Lúc này Lăng Tiếu cũng nhanh chóng bố trí ảo trận, chuẩn bị nghênh đón người của Diệt Long Hội tới. - Không nghĩ tới tiểu tử này có thể ngưng tụ hình chiếu chiến thần, có thể so với những Thủy Thần viễn cổ! Lăng Thái Mông khẽ thở dài. Lạc Đông Thăng nói: - Xem ra tương lai của Thiên Long Môn chúng ta giao cho hắn không có vấn đề gì rồi. - Nói thì nói như thế, mấu chốt là tiểu tử này quá không an phận, bảo hắn ở lại trong Thiên Long Môn là ít có khả năng, ta sợ ngày sau hắn như đại ca ra ngoài ngoại vực, không biết bao nhiêu vạn năm còn chưa thấy quay về! Lăng Thái Mông đáp. - Ân, trước tiên tiêu diệt đám người Diệt Long Hội đi, miễn cho bọn chúng ngày sau sinh thêm sự cố. Lạc Đông Thăng nói. Một hồi lâu sau, Lăng Tiếu rốt cục đã bố trí xong ảo trận. - Hy vọng đúng như ngươi nói, uy lực của ảo trận này cường đại mới tốt. Lạc Đông Thăng nhìn qua và nói. Thời điểm này Lăng Thái Mông nói: - Bọn chúng đã xông tới. Chỉ thấy Điêu Phong xung trận ngựa lên trước, mang theo Ba Mạc, Ảnh Mã và trên trăm tên Chí Tôn cưỡi các loại thánh thú xông vào, bắt đầu tiến vào khu vực ảo trận của Lăng Tiếu. - Ta đã cảm ứng được người Thiên Long Minh ở nơi này, bọn chúng không có trốn, nhất định là muốn lưu lại đây quyết chiến, xem ra bọn chúng không buông tha giãy dụa, như thế rất tốt! Điêu Phong thập phần tự mãn nói. - Trước có gấp đi qua, ta cảm giác, cảm thấy có chút không đúng! Ảnh Mã vội vàng kêu to. Hắn tới ngoại vực nhiều năm, bản năng cảm ứng nguy hiểm vượt xa người thường. Chỉ tiếc Điêu Phong vô tình quát: - Lá gan của ngươi quá nhỏ, chúng ta nhiều người như vậy còn sợ cái gì? - Không, bọn chúng chắc chắn có tính toán, chúng ta không thể đi vào! Ảnh Mã kiên định quát. - Hỗn đản, ta nhìn ngươi là không muốn sống, cút đi cho ta! Điêu Phong thập phần không kiên nhẫn quát lên, bắt lấy Ảnh mã. - Muốn bắt ta, ngươi còn chưa có tư cách này, ta không đi chịu chết với các ngươi, lão Mạc ngươi tin thì đi theo ta! Ảnh Mã vốn là phong thuộc tính, Điêu Phong muốn bắt hắn cũng không dễ dàng, hắn dễ dàng lui ra ngoài, hơn nữa còn nói với Ba Mạc. - Mặc kệ có nguy hiểm gì, dùng thực lực của chúng ta đã đủ đối kháng, Thần Phủ Bang của ta không thể chết vô ích, hôm nay ta muốn trả thù! Ba Mạc lần này cũng không nói giúp Ảnh Mã, hắn ứng một tiếng, hắn nói xong thì rảo bước đi thẳng về phía trước. - Lạc Đông Thăng, Lăng Thái Mông đều xuất hiện đi, hôm nay là ngày chết của các ngươi. Điêu Phong cũng mặc kệ Ảnh Mã, hắn quát lên. Hai người đi vào, những người khác cũng nhao nhao theo sau. Cùng lúc đó bọn họ nhin thấy cảnh vật biến hóa. Có ít người nhìn thấy cừu nhân của mình, có ít người thì là đụng phải tâm ma tập kích, bọn họ nhao nhao tự giết lẫn nhau, xem người bên cạnh là địch thủ, không muốn sống đuổi giết! Nhất thời trong ảo trận này có hơn một trăm Chí Tôn tiến hành chém giết thảm thiết. Điêu Phong cùng với Ba Mạc thực lực cường đại nhất, bọn họ đồng thời ra tay tiêu diệt vài tên Chí Tôn Thủy Thần. Bọn họ còn tưởng rằng là người của Thiên Long Minh, đúng là giết rất cao hứng. Tâm ý của bọn họ rất cứng rắn, nhưng mà đối mặt ảo trận trước mặt thì bó tay! Ảo trận này có uy lực mạnh mẽ, không chỉ có thể ảnh hưởng tâm trí, càng có thể khiến người lâm vào điên cuồng lên. Điêu Phong và đám người Ba Mạc tiến vào trận thì lập tức mất đi lý trí, tiếp tục như vậy sớm muộn gì cũng tự giết lẫn nhau mà thôi. Mà nhìn qua Lăng Tiếu, Lăng Thái Mông cùng với Lạc Đông Thăng mừng như điên. - Cái này... Ảo trận này quả nhiên khủng bố, ngay cả Điêu Phong cùng Ba Mạc cũng bị vây khốn, bọn chúng hiện tại giết hơn mười người, tốt, tốt! Sớm biết tiểu tử ngươi có thủ đoạn nghịch thiên như vậy, ta sớm mang theo ngươi ra ngòi. Lăng Thái Mông vô cùng mừng rỡ nói ra. Lạc Đông Thăng cười nói: - Ảo trận bình thường đối phó võ giả bình thường, nhưng mà ảo trận này chỉ đối phó được Chí Tôn một lúc thôi, nhưng mà ảo trận này quá mạnh, giống như vẽ rồng điểm mắt, ảo trận như vật sống, ai cũng đừng mong thoát ra được. - Không, chúng ta còn xem nhẹ một người, lão tổ tông, ngươi nhanh đi qua giết Ảnh Mã, hắn có khả năng phát hiện chút gì đó! Thần sắc Lăng Tiếu ngưng tụ quát. - Đúng vậy, rõ ràng không có bóng dáng của Ảnh Mã, tên này đã sớm rút đi, chẳng lẽ hắn phát hiện ảo trận, ta đi bắt hắn!
Bình luận facebook