Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 786
Ba nữ tử trên giường, biểu tình của mỗi người đều không giống nhau!
Đường Thư Dao vẫn như cũ cả người trần truồng vùi mình bên trong chăn đệm, trước ngực lộ ra tảng lớn da thịt trắng như tuyết. Ngón tay nàng còn đang nhẹ nhàng xoắn xoắn một lọn tóc trên đầu. Trên dung nhan thiếu nữ mang theo ý cười nhàn nhạt, căn bản không hề quan tâm đến chuyện mình bị người khác phát hiện gian tình.
Tâm tình của Quang Minh Thánh Nữ tại thời khắc này vô cùng phức tạp. Tuy rằng trên mặt nàng đeo khăn che mặt, thế nhưng vẫn như cũ cúi gầm đầu xuống, quả thật giống như đang muốn tìm một khe nứt mà chui vào! Quả thật quá mất mặt rồi!
Cả đời này của nàng đã bao giờ gặp qua chuyện như vậy? Lại bị người khác bắt gian tại trận! Hiện tại cho dù nàng muốn giải thích, phỏng chừng cũng sẽ không có ai tin tưởng.
Thật là càng muốn ẩn giấu, lại càng không thể giải thích!
Hơn nữa, từ trong đối thoại giữa Ninh Tiểu Xuyên cùng Nhiếp Thị Song Mỹ lúc nãy, nàng tự nhiên có thể nghe ra, cái gọi là Đinh Xuân Thu kia, kỳ thật chính là Ninh Tiểu Xuyên!
Mà kẻ giết chết Thiên Hoàng Thái Tử, cũng chính là Ninh Tiểu Xuyên!
Người đã cứu nàng ra từ trong tay Thần Tử cùng Thánh Tử của Dương Giáo, cũng chính là Ninh Tiểu Xuyên!
Kẻ này ẩn giấu thật sự đủ sâu a!
Trong lòng nàng càng thêm hối hận. Nếu như lúc trước nàng biết được Đinh Xuân Thu chính là Ninh Tiểu Xuyên, chắc chắn sẽ không đưa ra hứa hẹn lấy thân báo đáp! Bởi vì với sự thấu hiểu của nàng đối với Ninh Tiểu Xuyên, cho dù nàng không hứa hẹn lấy thân báo đáp, Ninh Tiểu Xuyên cũng nhất định sẽ cứu nàng!
- Phải làm sao bây giờ? Ngàn vạn lần không nên bị người ta hiểu lầm mới tốt!
- Ôi mẹ nơi! Tình huống gì đây? Ninh Tiểu Xuyên, đừng nói ngươi mới chính là vị Trưởng lão Dương Giáo kia a? Không ngờ lại có thể đồng thời kéo Cửu Thiên Linh Nữ, Quang Minh Thánh Nữ, muội muội Linh Nữ của Thiên Đế Sơn lên trên giường! Giáo chủ của Dương Giáo lúc còn trẻ cũng không trâu bò được như ngươi a!
Đúng lúc này, Nhạc Minh Tùng chợt từ bên ngoài đi vào. Nhìn thấy ba mỹ nữ trên giường, trên mặt hắn tràn ngập các loại biểu tình: kinh thán, khâm phục, hâm mộ, sùng bái…
Quang Minh Thánh Nữ cũng không dám ở lại nữa, toàn thân hóa thành một đạo lưu quang bạch sắc, một chưởng đem Nhạc Minh Tùng đang đứng ngoài cửa đánh bay ra ngoài. Nàng nhanh chóng phóng ra khỏi căn phòng, bay về phía thiên ngoại.
Nhiếp Lan Chi cũng chân tay lóng ngóng từ trên giường đi xuống, cúi gầm mặt xuống đất, nhanh chóng đi về phía Nhiếp Lan Tâm, bộ dáng xấu xấu hổ hổ nói:
- Tỷ tỷ, ta và Tiểu Hầu gia… là trong sạch a…
Sắc mặt Nhiếp Lan Tâm lạnh lẽo, một cỗ hàn khí băng lãnh khiếp người từ trên người nàng bộc phát ra. Cả căn phòng đều bao phủ một tầng băng sương, rít từng chữ nói:
- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi giải thích thế nào đây?
Lúc này, Ninh Tiểu Xuyên cũng đau đầu không thôi. Hắn không muốn tranh luận cùng Nhiếp Lan Tâm, chỉ nghiêm nghị nói:
- Nhiếp cô nương, ta và Lan Chi thật sự rất trong sạch! Đúng không, Lan Chi?
Nhiếp Lan Chi giống như con gà mổ thóc vậy, gật đầu liên hồi.
Lúc này, Nhạc Minh Tùng mới từ dưới đất bò dậy, nói chen vào:
- Lừa gạt người nào a? Cũng đã ôm lên giường rồi, các ngươi còn có thể trong sạch đến đâu? Cầm thú a! Quang Minh Thánh Nữ băng thanh ngọc khiết thế nào? Lại bị ngươi đạp hư! Lan Chi cô nương đơn thuần khả ái thế nào? Vậy mà cũng không thoát khỏi độc thủ! Cửu Thiên Linh Nữ xinh đẹp mỹ miều thế nào? Cuối cùng cũng là dê vào miệng cọp!
Ninh Tiểu Xuyên hung hăng liếc nhìn Nhạc Minh Tùng một cái, nói:
- Nhiếp cô nương, đừng nghe hắn nói bậy! Ta vẫn luôn xem Lan Chi là muội muội của ta!
Nhạc Minh Tùng e sợ thiên hạ không loạn, nói chen vào:
- Vậy ngươi cũng xem Cửu Thiên Linh Nữ là muội muội sao? Có ca ca nào thương yêu muội muội mình như thế không?
Khuôn mặt Ninh Tiểu Xuyên tối sầm lại, đánh ra một đạo chưởng ấn, một lần nữa đánh Nhạc Minh Tùng bay thẳng ra ngoài. Lần này Nhạc Minh Tùng bị đánh bay xa hơn lúc nãy rất nhiều.
Sau đó, Nhiếp Lan Tâm cùng Ninh Tiểu Xuyên nhất thời giằng co với nhau. Một hồi chiến đấu trời long đất lở tựa hồ sắp sửa bạo phát!
Không có cách nào! Đối với Nhiếp Lan Tâm, người quan trọng nhất cả đời nàng chính là muội muội! Mối quan hệ giữa hai người thậm chí còn vượt qua mối thân tình giữa hai tỷ muội!
Nàng quan hệ với Ninh Tiểu Xuyên, đó hoàn toàn là một chuyện ngoài ý muốn!
Thế nhưng nàng tuyệt đối không cho phép muội muội của mình cũng bước vào vết xe đổ của chính mình! Nếu không, chẳng phải là quá tiện nghi cho Ninh Tiểu Xuyên rồi sao?
Cho nên, đối với chuyện này, nàng tuyệt đối không thể nhẫn nhịn!
- Muốn động thủ sao? Vậy thì cũng phải tính thêm ta nữa a!
Lúc này Đường Thư Dao đã mặc lên người váy dài màu xanh nhạt cùng xiêm y thêu hoa đào. Dáng người thướt tha, chân ngọc thon dài từ trên giường đi xuống, ánh mắt nhìn chằm chằm Nhiếp Lan Tâm.
Tuy rằng đêm qua nàng đã bị Ninh Tiểu Xuyên chơi đùa đến chết đi sống lại, thế nhưng thể chất của nàng vốn cũng không phải là phàm thể, đã dần dần khôi phục lại.
Mái tóc dài đen sẫm sáng bóng trên đầu Đường Thư Dao nhu thuận rũ xuống hai bên gương mặt, trong đồng tử còn mang theo từng tia từng tia xuân tình mê người.
Nàng vốn là trời sinh mị cốt, bộ dáng gợi cảm xinh đẹp. Sau khi trải qua nam nhân chân chính khai phá, tuy rằng nhìn qua vẫn như cũ giống như một nàng thiếu nữ mười sáu, mười bảy tuổi, thế nhưng có vẻ dung quang tỏa sáng, càng thêm quyến rũ mê người! Quả thật giống như một quả mật đào đã chín muồi, đợi người tới cắn một cái!
Một thiếu nữ dung nhan mỹ lệ như vậy, đã có thể mê chết người không đền mạng. Cộng thêm dáng người gợi cảm nóng bỏng, tuyệt đối là vưu vật mà bất kỳ nam nhân nào cũng sẽ động tâm, hận không thể lập tức ôm nàng lên trên giường.
- Muốn động thủ với ta? Phải nhìn xem ngươi có tư cách không!
Sau lưng Nhiếp Lan Tâm bắn ra một mảnh vân vụ ngọc bạch sắc, xoay tròn chung quanh thân thể nàng, phát ra thanh âm không khí bị xé rách.
Ào ào!
Vân vụ ngọc bạch sắc ngưng tụ thành hơn một ngàn chuôi ngọc kiếm, hóa thành một dòng kiếm hà, chém mạnh về phía Đường Thư Dao.
Đường Thư Dao cũng không hề yếu kém, nhanh chóng đánh ra một quyển Chân Nhân Cổ Đồ.
Bức Cổ đồ mở rộng ra, tản mát ra từng tia từng tia khí tức Chân Nhân long hình, ngưng tụ thành hư ảnh một vị lão giả tóc bạc như cước.
Hư ảnh lão giả đứng thẳng trên Chân Nhân Cổ Đồ, quả thật giống như một vị Thánh giả hành tẩu trong đại thế.
Ầm!
Toàn bộ ngàn vạn chuôi ngọc kiếm đều bị Chân Nhân Cổ Đồ kia hoàn toàn ngăn cản.
Trong lòng Đường Thư Dao thất kinh. Không hổ là Linh Nữ của Thiên Đế Sơn, tu vi quả thật cường đại, gần như đâm xuyên thủng quyển Chân Nhân Cổ Đồ kia luôn!
Quyển Chân Nhân Cổ Đồ này chính là một kiện Chí Tôn Khí! Hơn nữa một vị Chân Nhân của Đường Tộc còn đem lực lượng của chính mình ẩn chứa vào trong Cổ đồ, uy lực bộc phát ra đủ để đè sập cả một mảnh sơn lĩnh.
- Thực lực của ngươi thật ra cũng không tệ! Nhưng mà, muốn đấu một trận với ta, vẫn còn kém rất nhiều!
Ánh mắt Nhiếp Lan Tâm lãnh lệ, so với hai ngôi sao còn rực rỡ hơn nhiều. Từ mi tâm nàng tản mát ra một vầng quang hoa lóng lánh, một trắng một đen. Hai đạo cổ văn xoay quanh chuyển động tại mi tâm nàng.
Hai đạo cổ văn kia vô cùng thần bí, giống như là tế văn mà các tiên hiền Viễn Cổ dùng khi tế tự Thiên Thần. Hình dạng của văn tự rất giống hai pho Thần tượng vậy.
Đây chính là hai đạo Thần tuệ của Nhiếp Lan Tâm!
Vù vù!
Đột nhiên, trong hư không chợt xuất hiện từng vòng từng vòng rung động, một đóa thanh liên nở rộ bất ngờ chui ra, tản mát ra thanh mang rực rỡ, ngăn cản giữa Nhiếp Lan Tâm cùng Đường Thư Dao.
Trên người Hoa Thanh Liên, tản mát ra thần quang ngũ thải, đứng ở trung tâm đóa thanh liên, nhìn xuống hai người bên dưới, nói:
- Cửu Thiên Linh Nữ, Thiên Đế Linh Nữ! Ta phụng mệnh lệnh của Chưởng giáo Chân Nhân, mời hai vị đến Minh Cảnh Tiên Trì, dự họp đại hội Tu sĩ Thánh Thổ Bắc Cương!
Ngày hôm nay chính là ngày dự họp đại hội Tu sĩ Thánh Thổ Bắc Cương, Cửu Thiên Linh Nữ đại biểu cho thế hệ trẻ của Cửu Thiên Các tham dự đại hội.
Đại biểu của thế hệ trẻ Thiên Đế Sơn vốn là Thiên Hoàng Thái Tử, nhưng nếu Thiên Hoàng Thái Tử đã chết rồi, như vậy dĩ nhiên là nên do Linh Nữ của Thiên Đế Sơn thay thế.
Đây là hội nghị đỉnh phong giữa các Đại Thánh Thổ, chỉ có tinh anh cùng bá chủ thế hệ trước của các Đại Thánh Thổ mới có tư cách tham dự vào. Những Tu sĩ khác chỉ có thể bàng quan.
Ánh mắt của Đường Thư Dao cùng Nhiếp Lan Tâm đều bất thiện, nhìn chằm chằm đối phương, cuối cùng vẫn ngừng tay, không tiếp tục chiến đấu tiếp nữa.
- Hai vị, mời đi theo ta!
Ánh mắt Hoa Thanh Liên tràn ngập thâm ý liếc nhìn về phía Ninh Tiểu Xuyên một cái, sau đó chân đạp trên thanh liên, hướng về phía Minh Cảnh Tiên Trì bay đi.
Đường Thư Dao biết đại hội Tu sĩ ngày hôm nay thập phần quan trọng, không thể dừng lại được, mới hừ lạnh một tiếng, lập tức theo Hoa Thanh Liên chạy tới Minh Cảnh Tiên Trì.
- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi tốt nhất không nên có chủ ý với muội muội ta! Bằng không, ta tuyệt đối sẽ không để yên cho ngươi!
Nhiếp Lan Tâm lạnh lùng liếc nhìn Ninh Tiểu Xuyên một cái, trên lưng huyễn hóa ra một cặp cánh chim ngọc bạch sắc, giống như một vị Thiên sứ băng tuyết, mang theo Nhiếp Lan Chi, đuổi theo phương hướng của Hoa Thanh Liên cùng Đường Thư Dao.
- Cuối cùng cũng kết thúc!
Ninh Tiểu Xuyên thở dài ra một hơi, trong lòng thầm nghĩ:
- Xem ra thật sự không nên trêu chọc vào nữ nhân! Mới ngủ với một Đường Thư Dao, không ngờ lại gây ra phong ba lớn như vậy! May mắn sự tình cũng không tạo thành lớn chuyện, bằng không, căn bản cũng sẽ dẹp loạn không nổi!
Lúc này, Nhạc Minh Tùng lại một lần nữa bò trở về, nhìn chằm chằm theo bóng lưng Nhiếp Lan Tâm rời đi, trầm giọng nói:
- Bà nương thúi Nhiếp Lan Tâm kia quả thật quá kiêu ngạo! Ninh Tiểu Xuyên, dù sao ngươi cũng đã ăn muội muội nàng rồi, hay là, ngay cả nàng, ngươi cũng làm một trận đi? Ngày hôm nay nàng dám ác miệng mắng chửi ngươi, ngày mai phải khiến cho nàng nằm rạp trên giường kêu la rách giọng luôn!
Thái độ của tên này chuyển biến cũng quá nhanh rồi!
Ninh Tiểu Xuyên nghi hoặc hỏi:
- Ngươi rốt cuộc là đứng bên nào?
- Đương nhiên là bên phía ngươi rồi! Ninh Tiểu Xuyên, ngươi còn không tin tưởng vào giao tình giữa hai chúng ta sao?
Ánh mắt Nhạc Minh Tùng khẽ nheo lại một cái, ngón tay vân vê hai chòm râu trên mép, lộ ra nụ cười bỉ ổi:
- Chỗ này của ta có một loại bảo dược có thể khiến cho nàng hoàn toàn nghe lời! Chính là Thánh vật của Âm Dương Thánh Giáo Trung Thổ, gọi là Thiên Nhất Thánh Thủy! Chỉ cần cho nàng ăn một giọt, đảm bảo sẽ khiến cho nàng cùng ngươi thiên nhân hợp nhất, khiến cho nàng hoàn toàn nghe theo lời ngươi, dục tiên dục tử, muốn ngừng mà không được, dục hỏa thiêu thân!
- Đừng nói ngươi thật sự chính là vị Trưởng lão Dương Giáo kia chứ?
Ninh Tiểu Xuyên nhìn chằm chằm hắn, nói.
Ánh mắt Nhạc Minh Tùng trừng lớn, nói:
- Làm sao có thể? Một giọt Thiên Nhất Thánh Thủy này chính là do ta giúp một vị Trưởng lão của Âm Dương Thánh Giáo luyện chế một kiện Chí Tôn Khí, sau đó hắn tặng cho ta làm thù lao! Ta vốn luôn coi ngươi là huynh đệ, hơn nữa ta cũng thập phần không quen nhìn bộ dáng phách lối của bà nương thúi Nhiếp Lan Tâm kia! Hiện tại chính là lúc chúng ta cho nàng nhận một chút dạy dỗ a!
Nói xong, Nhạc Minh Tùng liền lấy từ trong lòng ngực ra một bình ngọc nhỏ tinh xảo đặc sắc, không nói thêm lời nào, nhét vào trong tay Ninh Tiểu Xuyên:
- Loại Thánh vật này chính là bảo vật vô giá, dược lực phi thường mạnh! Đừng nói là một ả Nhiếp Lan Tâm, coi như là một trăm ả Nhiếp Lan Tâm cũng có thể đánh ngã! Bất quá, chỉ có một giọt này mà thôi, ngươi ngàn vạn lần không nên lãng phí a!
Nhạc Minh Tùng sờ sờ cằm, đột nhiên nhãn tình sáng lên, nói:
- Ngày hôm nay, toàn bộ các thiên tài tuấn kiệt của Đại Thánh Thổ Bắc Cương đều tụ tập đến Minh Cảnh Tiên Trì của Quang Minh Thánh Thổ! Rất nhiều thiên kiêu chi nữ cũng tới, không chỉ có Linh Nữ của Cửu Thiên Các, Linh Nữ của Thiên Đế Sơn, còn có Thần Nữ của Dược Thần Cốc nữa! Nghe nói Trung Thổ cũng có mấy vị truyền nhân Thánh Thổ diễm tuyệt thiên hạ đến tham gia! Ngươi nói xem, nếu như chúng ta đổ giọt Thiên Nhất Thánh Thủy này vào Minh Cảnh Tiên Trì, chẳng phải là sẽ có thể đem các nàng một lưới bắt hết rồi sao?
- Ninh Tiểu Xuyên, đây chính là cơ hội tốt một trận thành danh a! Lẽ nào ngươi không muốn lưu lại một chút chuyện tình ái phong lưu trong Tu luyện giới, khiến cho hậu nhân tán dương cùng ước ao sao? Huyết dịch tuổi trẻ cuồn cuộn thiêu đốt a!
Đường Thư Dao vẫn như cũ cả người trần truồng vùi mình bên trong chăn đệm, trước ngực lộ ra tảng lớn da thịt trắng như tuyết. Ngón tay nàng còn đang nhẹ nhàng xoắn xoắn một lọn tóc trên đầu. Trên dung nhan thiếu nữ mang theo ý cười nhàn nhạt, căn bản không hề quan tâm đến chuyện mình bị người khác phát hiện gian tình.
Tâm tình của Quang Minh Thánh Nữ tại thời khắc này vô cùng phức tạp. Tuy rằng trên mặt nàng đeo khăn che mặt, thế nhưng vẫn như cũ cúi gầm đầu xuống, quả thật giống như đang muốn tìm một khe nứt mà chui vào! Quả thật quá mất mặt rồi!
Cả đời này của nàng đã bao giờ gặp qua chuyện như vậy? Lại bị người khác bắt gian tại trận! Hiện tại cho dù nàng muốn giải thích, phỏng chừng cũng sẽ không có ai tin tưởng.
Thật là càng muốn ẩn giấu, lại càng không thể giải thích!
Hơn nữa, từ trong đối thoại giữa Ninh Tiểu Xuyên cùng Nhiếp Thị Song Mỹ lúc nãy, nàng tự nhiên có thể nghe ra, cái gọi là Đinh Xuân Thu kia, kỳ thật chính là Ninh Tiểu Xuyên!
Mà kẻ giết chết Thiên Hoàng Thái Tử, cũng chính là Ninh Tiểu Xuyên!
Người đã cứu nàng ra từ trong tay Thần Tử cùng Thánh Tử của Dương Giáo, cũng chính là Ninh Tiểu Xuyên!
Kẻ này ẩn giấu thật sự đủ sâu a!
Trong lòng nàng càng thêm hối hận. Nếu như lúc trước nàng biết được Đinh Xuân Thu chính là Ninh Tiểu Xuyên, chắc chắn sẽ không đưa ra hứa hẹn lấy thân báo đáp! Bởi vì với sự thấu hiểu của nàng đối với Ninh Tiểu Xuyên, cho dù nàng không hứa hẹn lấy thân báo đáp, Ninh Tiểu Xuyên cũng nhất định sẽ cứu nàng!
- Phải làm sao bây giờ? Ngàn vạn lần không nên bị người ta hiểu lầm mới tốt!
- Ôi mẹ nơi! Tình huống gì đây? Ninh Tiểu Xuyên, đừng nói ngươi mới chính là vị Trưởng lão Dương Giáo kia a? Không ngờ lại có thể đồng thời kéo Cửu Thiên Linh Nữ, Quang Minh Thánh Nữ, muội muội Linh Nữ của Thiên Đế Sơn lên trên giường! Giáo chủ của Dương Giáo lúc còn trẻ cũng không trâu bò được như ngươi a!
Đúng lúc này, Nhạc Minh Tùng chợt từ bên ngoài đi vào. Nhìn thấy ba mỹ nữ trên giường, trên mặt hắn tràn ngập các loại biểu tình: kinh thán, khâm phục, hâm mộ, sùng bái…
Quang Minh Thánh Nữ cũng không dám ở lại nữa, toàn thân hóa thành một đạo lưu quang bạch sắc, một chưởng đem Nhạc Minh Tùng đang đứng ngoài cửa đánh bay ra ngoài. Nàng nhanh chóng phóng ra khỏi căn phòng, bay về phía thiên ngoại.
Nhiếp Lan Chi cũng chân tay lóng ngóng từ trên giường đi xuống, cúi gầm mặt xuống đất, nhanh chóng đi về phía Nhiếp Lan Tâm, bộ dáng xấu xấu hổ hổ nói:
- Tỷ tỷ, ta và Tiểu Hầu gia… là trong sạch a…
Sắc mặt Nhiếp Lan Tâm lạnh lẽo, một cỗ hàn khí băng lãnh khiếp người từ trên người nàng bộc phát ra. Cả căn phòng đều bao phủ một tầng băng sương, rít từng chữ nói:
- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi giải thích thế nào đây?
Lúc này, Ninh Tiểu Xuyên cũng đau đầu không thôi. Hắn không muốn tranh luận cùng Nhiếp Lan Tâm, chỉ nghiêm nghị nói:
- Nhiếp cô nương, ta và Lan Chi thật sự rất trong sạch! Đúng không, Lan Chi?
Nhiếp Lan Chi giống như con gà mổ thóc vậy, gật đầu liên hồi.
Lúc này, Nhạc Minh Tùng mới từ dưới đất bò dậy, nói chen vào:
- Lừa gạt người nào a? Cũng đã ôm lên giường rồi, các ngươi còn có thể trong sạch đến đâu? Cầm thú a! Quang Minh Thánh Nữ băng thanh ngọc khiết thế nào? Lại bị ngươi đạp hư! Lan Chi cô nương đơn thuần khả ái thế nào? Vậy mà cũng không thoát khỏi độc thủ! Cửu Thiên Linh Nữ xinh đẹp mỹ miều thế nào? Cuối cùng cũng là dê vào miệng cọp!
Ninh Tiểu Xuyên hung hăng liếc nhìn Nhạc Minh Tùng một cái, nói:
- Nhiếp cô nương, đừng nghe hắn nói bậy! Ta vẫn luôn xem Lan Chi là muội muội của ta!
Nhạc Minh Tùng e sợ thiên hạ không loạn, nói chen vào:
- Vậy ngươi cũng xem Cửu Thiên Linh Nữ là muội muội sao? Có ca ca nào thương yêu muội muội mình như thế không?
Khuôn mặt Ninh Tiểu Xuyên tối sầm lại, đánh ra một đạo chưởng ấn, một lần nữa đánh Nhạc Minh Tùng bay thẳng ra ngoài. Lần này Nhạc Minh Tùng bị đánh bay xa hơn lúc nãy rất nhiều.
Sau đó, Nhiếp Lan Tâm cùng Ninh Tiểu Xuyên nhất thời giằng co với nhau. Một hồi chiến đấu trời long đất lở tựa hồ sắp sửa bạo phát!
Không có cách nào! Đối với Nhiếp Lan Tâm, người quan trọng nhất cả đời nàng chính là muội muội! Mối quan hệ giữa hai người thậm chí còn vượt qua mối thân tình giữa hai tỷ muội!
Nàng quan hệ với Ninh Tiểu Xuyên, đó hoàn toàn là một chuyện ngoài ý muốn!
Thế nhưng nàng tuyệt đối không cho phép muội muội của mình cũng bước vào vết xe đổ của chính mình! Nếu không, chẳng phải là quá tiện nghi cho Ninh Tiểu Xuyên rồi sao?
Cho nên, đối với chuyện này, nàng tuyệt đối không thể nhẫn nhịn!
- Muốn động thủ sao? Vậy thì cũng phải tính thêm ta nữa a!
Lúc này Đường Thư Dao đã mặc lên người váy dài màu xanh nhạt cùng xiêm y thêu hoa đào. Dáng người thướt tha, chân ngọc thon dài từ trên giường đi xuống, ánh mắt nhìn chằm chằm Nhiếp Lan Tâm.
Tuy rằng đêm qua nàng đã bị Ninh Tiểu Xuyên chơi đùa đến chết đi sống lại, thế nhưng thể chất của nàng vốn cũng không phải là phàm thể, đã dần dần khôi phục lại.
Mái tóc dài đen sẫm sáng bóng trên đầu Đường Thư Dao nhu thuận rũ xuống hai bên gương mặt, trong đồng tử còn mang theo từng tia từng tia xuân tình mê người.
Nàng vốn là trời sinh mị cốt, bộ dáng gợi cảm xinh đẹp. Sau khi trải qua nam nhân chân chính khai phá, tuy rằng nhìn qua vẫn như cũ giống như một nàng thiếu nữ mười sáu, mười bảy tuổi, thế nhưng có vẻ dung quang tỏa sáng, càng thêm quyến rũ mê người! Quả thật giống như một quả mật đào đã chín muồi, đợi người tới cắn một cái!
Một thiếu nữ dung nhan mỹ lệ như vậy, đã có thể mê chết người không đền mạng. Cộng thêm dáng người gợi cảm nóng bỏng, tuyệt đối là vưu vật mà bất kỳ nam nhân nào cũng sẽ động tâm, hận không thể lập tức ôm nàng lên trên giường.
- Muốn động thủ với ta? Phải nhìn xem ngươi có tư cách không!
Sau lưng Nhiếp Lan Tâm bắn ra một mảnh vân vụ ngọc bạch sắc, xoay tròn chung quanh thân thể nàng, phát ra thanh âm không khí bị xé rách.
Ào ào!
Vân vụ ngọc bạch sắc ngưng tụ thành hơn một ngàn chuôi ngọc kiếm, hóa thành một dòng kiếm hà, chém mạnh về phía Đường Thư Dao.
Đường Thư Dao cũng không hề yếu kém, nhanh chóng đánh ra một quyển Chân Nhân Cổ Đồ.
Bức Cổ đồ mở rộng ra, tản mát ra từng tia từng tia khí tức Chân Nhân long hình, ngưng tụ thành hư ảnh một vị lão giả tóc bạc như cước.
Hư ảnh lão giả đứng thẳng trên Chân Nhân Cổ Đồ, quả thật giống như một vị Thánh giả hành tẩu trong đại thế.
Ầm!
Toàn bộ ngàn vạn chuôi ngọc kiếm đều bị Chân Nhân Cổ Đồ kia hoàn toàn ngăn cản.
Trong lòng Đường Thư Dao thất kinh. Không hổ là Linh Nữ của Thiên Đế Sơn, tu vi quả thật cường đại, gần như đâm xuyên thủng quyển Chân Nhân Cổ Đồ kia luôn!
Quyển Chân Nhân Cổ Đồ này chính là một kiện Chí Tôn Khí! Hơn nữa một vị Chân Nhân của Đường Tộc còn đem lực lượng của chính mình ẩn chứa vào trong Cổ đồ, uy lực bộc phát ra đủ để đè sập cả một mảnh sơn lĩnh.
- Thực lực của ngươi thật ra cũng không tệ! Nhưng mà, muốn đấu một trận với ta, vẫn còn kém rất nhiều!
Ánh mắt Nhiếp Lan Tâm lãnh lệ, so với hai ngôi sao còn rực rỡ hơn nhiều. Từ mi tâm nàng tản mát ra một vầng quang hoa lóng lánh, một trắng một đen. Hai đạo cổ văn xoay quanh chuyển động tại mi tâm nàng.
Hai đạo cổ văn kia vô cùng thần bí, giống như là tế văn mà các tiên hiền Viễn Cổ dùng khi tế tự Thiên Thần. Hình dạng của văn tự rất giống hai pho Thần tượng vậy.
Đây chính là hai đạo Thần tuệ của Nhiếp Lan Tâm!
Vù vù!
Đột nhiên, trong hư không chợt xuất hiện từng vòng từng vòng rung động, một đóa thanh liên nở rộ bất ngờ chui ra, tản mát ra thanh mang rực rỡ, ngăn cản giữa Nhiếp Lan Tâm cùng Đường Thư Dao.
Trên người Hoa Thanh Liên, tản mát ra thần quang ngũ thải, đứng ở trung tâm đóa thanh liên, nhìn xuống hai người bên dưới, nói:
- Cửu Thiên Linh Nữ, Thiên Đế Linh Nữ! Ta phụng mệnh lệnh của Chưởng giáo Chân Nhân, mời hai vị đến Minh Cảnh Tiên Trì, dự họp đại hội Tu sĩ Thánh Thổ Bắc Cương!
Ngày hôm nay chính là ngày dự họp đại hội Tu sĩ Thánh Thổ Bắc Cương, Cửu Thiên Linh Nữ đại biểu cho thế hệ trẻ của Cửu Thiên Các tham dự đại hội.
Đại biểu của thế hệ trẻ Thiên Đế Sơn vốn là Thiên Hoàng Thái Tử, nhưng nếu Thiên Hoàng Thái Tử đã chết rồi, như vậy dĩ nhiên là nên do Linh Nữ của Thiên Đế Sơn thay thế.
Đây là hội nghị đỉnh phong giữa các Đại Thánh Thổ, chỉ có tinh anh cùng bá chủ thế hệ trước của các Đại Thánh Thổ mới có tư cách tham dự vào. Những Tu sĩ khác chỉ có thể bàng quan.
Ánh mắt của Đường Thư Dao cùng Nhiếp Lan Tâm đều bất thiện, nhìn chằm chằm đối phương, cuối cùng vẫn ngừng tay, không tiếp tục chiến đấu tiếp nữa.
- Hai vị, mời đi theo ta!
Ánh mắt Hoa Thanh Liên tràn ngập thâm ý liếc nhìn về phía Ninh Tiểu Xuyên một cái, sau đó chân đạp trên thanh liên, hướng về phía Minh Cảnh Tiên Trì bay đi.
Đường Thư Dao biết đại hội Tu sĩ ngày hôm nay thập phần quan trọng, không thể dừng lại được, mới hừ lạnh một tiếng, lập tức theo Hoa Thanh Liên chạy tới Minh Cảnh Tiên Trì.
- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi tốt nhất không nên có chủ ý với muội muội ta! Bằng không, ta tuyệt đối sẽ không để yên cho ngươi!
Nhiếp Lan Tâm lạnh lùng liếc nhìn Ninh Tiểu Xuyên một cái, trên lưng huyễn hóa ra một cặp cánh chim ngọc bạch sắc, giống như một vị Thiên sứ băng tuyết, mang theo Nhiếp Lan Chi, đuổi theo phương hướng của Hoa Thanh Liên cùng Đường Thư Dao.
- Cuối cùng cũng kết thúc!
Ninh Tiểu Xuyên thở dài ra một hơi, trong lòng thầm nghĩ:
- Xem ra thật sự không nên trêu chọc vào nữ nhân! Mới ngủ với một Đường Thư Dao, không ngờ lại gây ra phong ba lớn như vậy! May mắn sự tình cũng không tạo thành lớn chuyện, bằng không, căn bản cũng sẽ dẹp loạn không nổi!
Lúc này, Nhạc Minh Tùng lại một lần nữa bò trở về, nhìn chằm chằm theo bóng lưng Nhiếp Lan Tâm rời đi, trầm giọng nói:
- Bà nương thúi Nhiếp Lan Tâm kia quả thật quá kiêu ngạo! Ninh Tiểu Xuyên, dù sao ngươi cũng đã ăn muội muội nàng rồi, hay là, ngay cả nàng, ngươi cũng làm một trận đi? Ngày hôm nay nàng dám ác miệng mắng chửi ngươi, ngày mai phải khiến cho nàng nằm rạp trên giường kêu la rách giọng luôn!
Thái độ của tên này chuyển biến cũng quá nhanh rồi!
Ninh Tiểu Xuyên nghi hoặc hỏi:
- Ngươi rốt cuộc là đứng bên nào?
- Đương nhiên là bên phía ngươi rồi! Ninh Tiểu Xuyên, ngươi còn không tin tưởng vào giao tình giữa hai chúng ta sao?
Ánh mắt Nhạc Minh Tùng khẽ nheo lại một cái, ngón tay vân vê hai chòm râu trên mép, lộ ra nụ cười bỉ ổi:
- Chỗ này của ta có một loại bảo dược có thể khiến cho nàng hoàn toàn nghe lời! Chính là Thánh vật của Âm Dương Thánh Giáo Trung Thổ, gọi là Thiên Nhất Thánh Thủy! Chỉ cần cho nàng ăn một giọt, đảm bảo sẽ khiến cho nàng cùng ngươi thiên nhân hợp nhất, khiến cho nàng hoàn toàn nghe theo lời ngươi, dục tiên dục tử, muốn ngừng mà không được, dục hỏa thiêu thân!
- Đừng nói ngươi thật sự chính là vị Trưởng lão Dương Giáo kia chứ?
Ninh Tiểu Xuyên nhìn chằm chằm hắn, nói.
Ánh mắt Nhạc Minh Tùng trừng lớn, nói:
- Làm sao có thể? Một giọt Thiên Nhất Thánh Thủy này chính là do ta giúp một vị Trưởng lão của Âm Dương Thánh Giáo luyện chế một kiện Chí Tôn Khí, sau đó hắn tặng cho ta làm thù lao! Ta vốn luôn coi ngươi là huynh đệ, hơn nữa ta cũng thập phần không quen nhìn bộ dáng phách lối của bà nương thúi Nhiếp Lan Tâm kia! Hiện tại chính là lúc chúng ta cho nàng nhận một chút dạy dỗ a!
Nói xong, Nhạc Minh Tùng liền lấy từ trong lòng ngực ra một bình ngọc nhỏ tinh xảo đặc sắc, không nói thêm lời nào, nhét vào trong tay Ninh Tiểu Xuyên:
- Loại Thánh vật này chính là bảo vật vô giá, dược lực phi thường mạnh! Đừng nói là một ả Nhiếp Lan Tâm, coi như là một trăm ả Nhiếp Lan Tâm cũng có thể đánh ngã! Bất quá, chỉ có một giọt này mà thôi, ngươi ngàn vạn lần không nên lãng phí a!
Nhạc Minh Tùng sờ sờ cằm, đột nhiên nhãn tình sáng lên, nói:
- Ngày hôm nay, toàn bộ các thiên tài tuấn kiệt của Đại Thánh Thổ Bắc Cương đều tụ tập đến Minh Cảnh Tiên Trì của Quang Minh Thánh Thổ! Rất nhiều thiên kiêu chi nữ cũng tới, không chỉ có Linh Nữ của Cửu Thiên Các, Linh Nữ của Thiên Đế Sơn, còn có Thần Nữ của Dược Thần Cốc nữa! Nghe nói Trung Thổ cũng có mấy vị truyền nhân Thánh Thổ diễm tuyệt thiên hạ đến tham gia! Ngươi nói xem, nếu như chúng ta đổ giọt Thiên Nhất Thánh Thủy này vào Minh Cảnh Tiên Trì, chẳng phải là sẽ có thể đem các nàng một lưới bắt hết rồi sao?
- Ninh Tiểu Xuyên, đây chính là cơ hội tốt một trận thành danh a! Lẽ nào ngươi không muốn lưu lại một chút chuyện tình ái phong lưu trong Tu luyện giới, khiến cho hậu nhân tán dương cùng ước ao sao? Huyết dịch tuổi trẻ cuồn cuộn thiêu đốt a!
Bình luận facebook