Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 100
- Đông Phương Trường Minh ngươi chỉ dựa vào một viên Nguyệt Ánh Thạch mà muốn cáo buộc Bổn soái thông địch phản quốc thật sự là quá mức hoang đường.
Sau khi xem xong hình ảnh bên trong Nguyệt Ánh Thạch trong lòng Tư Mã Trường Phong vừa tức giận vừa kinh hãi nhưng mà hắn dù sao cũng là người đã lăn lộn trên quan trường nhiều năm tâm cơ rất là thâm trầm chỉ trong chốc lát đã bình tĩnh lại nhìn Đông Phương Trường Minh quát hỏi.
- Hoang đường? Đại Nguyên soái chút nữa ngài sẽ biết lời nói của ta thật ra có phải là hoang đường hay không. Dẫn hắn vào đây!!
Đông Phương Trường Minh cười lạnh nói.
Tiếng nói của hắn vừa dứt thì bên ngoài lập tức xuất hiện hai tên binh sĩ kéo theo Ngụy Khoái toàn thân bị trói vào bên trong đại sảnh.
- Đông Phương Tướng quân không Tiểu Hầu Gia người này là?
Chư tướng đảo mắt quan sát Ngụy Khoái một lần sau đó nhìn Đông Phương Trường Minh tò mò hỏi.
- Chư vị Tướng quân người này tên là Ngụy Khoái là tướng địch đã dẫn quân tập kích Mỏ Ba Lâm của ta cũng là cháu của Sát Thần - Ngụy Vô Nhai viên Nguyệt Ánh Thạch trong tay ta chính là do hắn đưa cho!
Đông Phương Trường Minh nhàn nhạt nói.
- Ngụy Khoái mau đem hết những điều ngươi đã nói với ta kể lại cho chư vị Tướng quân ở đây đi!!
Hơi dừng một chút hắn lại tiếp tục.
- Vâng đại nhân!
Ngụy Khoái cung kính nói một tiếng sau đó nhanh chóng đem hết mọi chuyện từ đầu tới đuôi nói ra.
- Tê!
Sau khi nghe hết mọi chuyện chư tướng đồng thời hít sâu một hơi khí lạnh kinh hãi nhìn Tư Mã Trường Phong tất cả bọn họ đều không thể nào tin được Đại Nguyên soái của mình lại có thể làm ra chuyện hãm hại đồng liêu mãi quốc cầu vinh như vậy.
- Grao!
Tư Mã Trường Phong trông thấy ánh mắt chúng tướng thì bỗng nhiên giống như phát điên gầm lên một tiếng sau đó vung tay ném ra một quả cầu màu đen.
- Lôi Chấn Tử.
Chư tướng nhìn thấy mấy viên cầu màu đen đó thì kinh hãi hét lên một tiếng vội vàng lui về phía sau.
- Vút!
Nhân lúc mọi người đang bận rộn đối phó với mấy viên Lôi Chấn Tử mà mình phóng ra Tư Mã Trường Phong lập tức thi triển khinh công hóa thành một đạo hào quang lao ra khỏi Phủ Thành chủ.
Bây giờ trong đầu Tư Mã Trường Phong chỉ có một ý nghĩ đó là chạy phải chạy cho thật nhanh dù thế nào cũng phải thoát ra khỏi đây chỉ cần có thể thoát được dựa vào thực lực Tứ Giai và khối tài sản khổng lồ tích lũy được trong mấy chục năm qua cho dù không có chức Đại Nguyên soái - Đại Sở thì Tư Mã Trường Phong vẫn tự tin có thể sống tiêu diêu khoái hoạt.
Nhưng mà Đông Phương Trường Minh làm sao có thể để cho kẻ thù hại chết phụ thân và gia gia của mình chạy thoát dễ dàng như vậy được chỉ thấy hắn bước lên phía trước một bước thân hình liền quỷ dị biến mất một giây sau lại xuất hiện trước mặt Tư Mã Trường Phong ầm ầm đánh ra một quyền.
- Phụt!
Tư Mã Trường Phong bị một quyền của Đông Phương Trường Minh đánh trúng lập tức phun ra một ngụm máu tươi ngã xuống đất bất tỉnh.
Chư tướng vừa mới đuổi đến nhìn thấy cảnh này sắc mặt đều vô cùng kinh hãi giống như là gặp quỷ vậy bọn họ tuy biết là tốc độ tu luyện của vị Tiểu Hầu Gia này rất nhanh thực lực cũng vô cùng cường đại nhưng bọn họ nghĩ thế nào cũng không ngờ được chỉ trong một khoảng thời gian ngắn hắn đã phát triển đến mức có thể giải quyết Tư Mã Trường Phong chỉ trong vòng một chiêu.
- Mau bắt trói hắn lại đợi đến khi trận chiến này kết thúc thì giải về giao cho triều đình phán xử!!
Đông Phương Trường Minh không quan tâm đến kẻ khác nhìn mình như thế nào sau khi đánh ngất Tư Mã Trường Phong thì trầm giọng kêu lên một tiếng.
- Vâng Tiểu Hầu Gia!
Chư tướng nghe vậy cung kính kêu lên một tiếng sau đó hai người trong nhanh chóng lôi Tư Mã Trường Phong đang hôn mê trên mặt đất vào đại lao.
- Chư vị Tướng quân không... không xong rồi quân địch đã đánh tới dưới thành rồi!!
Đúng lúc này đột nhiên lại có một tên binh sĩ hoảng hốt chạy vào kêu lớn.
- Cái gì? Tại sao lại như vậy?
- Sao đại quân Bái Nguyệt Quốc lại đánh tới vào lúc này??
Chư tướng nghe xong thì hoảng sợ nói ngày hôm nay đại biến liên tục xảy ra thật sự làm cho bọn họ có chút thích ứng không kịp.
- Tất cả đừng ồn! Ta nghĩ là do tướng soái của địch đã nhận được tin về chuyện của ta cho nên mới muốn nhân cơ hội nội bộ chúng ta rối loạn đến đánh lén!!
Đông Phương Trường Minh nhíu nhíu mày suy nghĩ một chút rồi kêu lên một tiếng.
- Như vậy Tiểu Hầu Gia bây giờ chúng ta phải tính sao?
Trương Long Tướng quân là người đầu tiên bình tĩnh lại nhìn Đông Phương Trường Minh hỏi.
- Trước tiên các ngươi theo ta lên tường thành quan sát tình hình cái đã!
Đông Phương Trường Minh nhàn nhạt nói.
- Vâng!
Chư tướng đồng loạt kêu lên một tiếng sau đó đi theo Đông Phương Trường Minh.
....
Khi bọn họ bước lên tường thành thì chỉ thấy bên ngoài Ba Lăng Thành đã bị một biển người mặc giáp đen bao phủ.
Dẫn đầu đại quân Bái Nguyệt Quốc là một chiếc thanh đồng chiến xa người ngồi trên đó là một lão giả thân cao ba trượng hai mắt lấp lánh tinh quang chính là Bình Thiên Đại Tướng quân của Bái Nguyệt Quốc - Vân Phụng Thiên.
- Tiểu Hầu Gia xem ra lần này bọn chúng đã khuynh sào xuất động không dự tính chừa lại đường lui nữa rồi!!
Trương Long đảo mắt quan sát biển người đông nghịt trước mắt một vòng rồi nhìn Đông Phương Trường Minh trầm giọng nói.
- Ừm!
Đông Phương Trường Minh nghe vậy gật đầu một cái trong lòng cũng không có quá nhiều ngạc nhiên bởi vì hắn hiểu rằng lúc này Bái Nguyệt Quốc đã mất đi tên nội ứng Tư Mã Trường Phong tất nhiên không muốn dây dưa nữa mà sẽ dốc hết toàn lực xuất binh công phá Ba Lăng Thành để hoàn thành chiến lược công lược Đông Bắc lần này của bọn họ.
- Trương Long ngươi mau báo cho đội Hỏa Diễm Cung vào vị trí!
Tiếp theo chỉ nghe Đông Phương Trường Minh quát lớn.
- Vâng!
Trương Long nghe lệnh lập tức chạy đi truyền lệnh trong chớp mắt hơn một vạn cung tiễn thủ tay cầm Hỏa Diễm Cung đã bước lên tường thành.
- Bắn!
Đông Phương Trường Minh lại kêu lên một tiếng.
- Xíu xíu xíu....
Hơn một vạn mũi Hỏa Điểu Vũ Tiễn lập tức được bắn ra.
- Đối phương dùng Linh Cụ ngươi mau báo cho Ma Pháp Sự lập màn chắn phòng thủ!!
Vân Phụng Thiên ngồi trên thanh đồng chiến xa thấy vậy trầm giọng kêu lên một tiếng.
- Ầm! Ầm!
Dưới mệnh lệnh của hắn một lớp màn sáng to lớn nhanh chóng được dựng lên trên bầu trời bao phủ hoàn toàn hai mươi vạn đại quân của Bái Nguyệt Quốc lại khiến cho Hỏa Điểu Vũ Tiễn dù có cường đại đến mấy cũng không thể tạo ra bao nhiêu công dụng.
- Tiểu Hầu Gia đối phương đã có đề phòng bây giờ chúng ta phải làm sao đây??
Chư tướng Đại Sở thấy vậy thì lo lắng nhìn Đông Phương Trường Minh hỏi.
- Trương Long ngươi ở lại đây chỉ binh sĩ tiếp tục bắn tên không được để cho Ma Pháp Sư của đối phương rảnh tay còn những người khác chuẩn bị theo ta xuất trận!!
Đông Phương Trường Minh không nóng không lạnh ra lệnh.
- Vâng!
Chư tướng cung kính kêu lên một tiếng.
Sau khi xem xong hình ảnh bên trong Nguyệt Ánh Thạch trong lòng Tư Mã Trường Phong vừa tức giận vừa kinh hãi nhưng mà hắn dù sao cũng là người đã lăn lộn trên quan trường nhiều năm tâm cơ rất là thâm trầm chỉ trong chốc lát đã bình tĩnh lại nhìn Đông Phương Trường Minh quát hỏi.
- Hoang đường? Đại Nguyên soái chút nữa ngài sẽ biết lời nói của ta thật ra có phải là hoang đường hay không. Dẫn hắn vào đây!!
Đông Phương Trường Minh cười lạnh nói.
Tiếng nói của hắn vừa dứt thì bên ngoài lập tức xuất hiện hai tên binh sĩ kéo theo Ngụy Khoái toàn thân bị trói vào bên trong đại sảnh.
- Đông Phương Tướng quân không Tiểu Hầu Gia người này là?
Chư tướng đảo mắt quan sát Ngụy Khoái một lần sau đó nhìn Đông Phương Trường Minh tò mò hỏi.
- Chư vị Tướng quân người này tên là Ngụy Khoái là tướng địch đã dẫn quân tập kích Mỏ Ba Lâm của ta cũng là cháu của Sát Thần - Ngụy Vô Nhai viên Nguyệt Ánh Thạch trong tay ta chính là do hắn đưa cho!
Đông Phương Trường Minh nhàn nhạt nói.
- Ngụy Khoái mau đem hết những điều ngươi đã nói với ta kể lại cho chư vị Tướng quân ở đây đi!!
Hơi dừng một chút hắn lại tiếp tục.
- Vâng đại nhân!
Ngụy Khoái cung kính nói một tiếng sau đó nhanh chóng đem hết mọi chuyện từ đầu tới đuôi nói ra.
- Tê!
Sau khi nghe hết mọi chuyện chư tướng đồng thời hít sâu một hơi khí lạnh kinh hãi nhìn Tư Mã Trường Phong tất cả bọn họ đều không thể nào tin được Đại Nguyên soái của mình lại có thể làm ra chuyện hãm hại đồng liêu mãi quốc cầu vinh như vậy.
- Grao!
Tư Mã Trường Phong trông thấy ánh mắt chúng tướng thì bỗng nhiên giống như phát điên gầm lên một tiếng sau đó vung tay ném ra một quả cầu màu đen.
- Lôi Chấn Tử.
Chư tướng nhìn thấy mấy viên cầu màu đen đó thì kinh hãi hét lên một tiếng vội vàng lui về phía sau.
- Vút!
Nhân lúc mọi người đang bận rộn đối phó với mấy viên Lôi Chấn Tử mà mình phóng ra Tư Mã Trường Phong lập tức thi triển khinh công hóa thành một đạo hào quang lao ra khỏi Phủ Thành chủ.
Bây giờ trong đầu Tư Mã Trường Phong chỉ có một ý nghĩ đó là chạy phải chạy cho thật nhanh dù thế nào cũng phải thoát ra khỏi đây chỉ cần có thể thoát được dựa vào thực lực Tứ Giai và khối tài sản khổng lồ tích lũy được trong mấy chục năm qua cho dù không có chức Đại Nguyên soái - Đại Sở thì Tư Mã Trường Phong vẫn tự tin có thể sống tiêu diêu khoái hoạt.
Nhưng mà Đông Phương Trường Minh làm sao có thể để cho kẻ thù hại chết phụ thân và gia gia của mình chạy thoát dễ dàng như vậy được chỉ thấy hắn bước lên phía trước một bước thân hình liền quỷ dị biến mất một giây sau lại xuất hiện trước mặt Tư Mã Trường Phong ầm ầm đánh ra một quyền.
- Phụt!
Tư Mã Trường Phong bị một quyền của Đông Phương Trường Minh đánh trúng lập tức phun ra một ngụm máu tươi ngã xuống đất bất tỉnh.
Chư tướng vừa mới đuổi đến nhìn thấy cảnh này sắc mặt đều vô cùng kinh hãi giống như là gặp quỷ vậy bọn họ tuy biết là tốc độ tu luyện của vị Tiểu Hầu Gia này rất nhanh thực lực cũng vô cùng cường đại nhưng bọn họ nghĩ thế nào cũng không ngờ được chỉ trong một khoảng thời gian ngắn hắn đã phát triển đến mức có thể giải quyết Tư Mã Trường Phong chỉ trong vòng một chiêu.
- Mau bắt trói hắn lại đợi đến khi trận chiến này kết thúc thì giải về giao cho triều đình phán xử!!
Đông Phương Trường Minh không quan tâm đến kẻ khác nhìn mình như thế nào sau khi đánh ngất Tư Mã Trường Phong thì trầm giọng kêu lên một tiếng.
- Vâng Tiểu Hầu Gia!
Chư tướng nghe vậy cung kính kêu lên một tiếng sau đó hai người trong nhanh chóng lôi Tư Mã Trường Phong đang hôn mê trên mặt đất vào đại lao.
- Chư vị Tướng quân không... không xong rồi quân địch đã đánh tới dưới thành rồi!!
Đúng lúc này đột nhiên lại có một tên binh sĩ hoảng hốt chạy vào kêu lớn.
- Cái gì? Tại sao lại như vậy?
- Sao đại quân Bái Nguyệt Quốc lại đánh tới vào lúc này??
Chư tướng nghe xong thì hoảng sợ nói ngày hôm nay đại biến liên tục xảy ra thật sự làm cho bọn họ có chút thích ứng không kịp.
- Tất cả đừng ồn! Ta nghĩ là do tướng soái của địch đã nhận được tin về chuyện của ta cho nên mới muốn nhân cơ hội nội bộ chúng ta rối loạn đến đánh lén!!
Đông Phương Trường Minh nhíu nhíu mày suy nghĩ một chút rồi kêu lên một tiếng.
- Như vậy Tiểu Hầu Gia bây giờ chúng ta phải tính sao?
Trương Long Tướng quân là người đầu tiên bình tĩnh lại nhìn Đông Phương Trường Minh hỏi.
- Trước tiên các ngươi theo ta lên tường thành quan sát tình hình cái đã!
Đông Phương Trường Minh nhàn nhạt nói.
- Vâng!
Chư tướng đồng loạt kêu lên một tiếng sau đó đi theo Đông Phương Trường Minh.
....
Khi bọn họ bước lên tường thành thì chỉ thấy bên ngoài Ba Lăng Thành đã bị một biển người mặc giáp đen bao phủ.
Dẫn đầu đại quân Bái Nguyệt Quốc là một chiếc thanh đồng chiến xa người ngồi trên đó là một lão giả thân cao ba trượng hai mắt lấp lánh tinh quang chính là Bình Thiên Đại Tướng quân của Bái Nguyệt Quốc - Vân Phụng Thiên.
- Tiểu Hầu Gia xem ra lần này bọn chúng đã khuynh sào xuất động không dự tính chừa lại đường lui nữa rồi!!
Trương Long đảo mắt quan sát biển người đông nghịt trước mắt một vòng rồi nhìn Đông Phương Trường Minh trầm giọng nói.
- Ừm!
Đông Phương Trường Minh nghe vậy gật đầu một cái trong lòng cũng không có quá nhiều ngạc nhiên bởi vì hắn hiểu rằng lúc này Bái Nguyệt Quốc đã mất đi tên nội ứng Tư Mã Trường Phong tất nhiên không muốn dây dưa nữa mà sẽ dốc hết toàn lực xuất binh công phá Ba Lăng Thành để hoàn thành chiến lược công lược Đông Bắc lần này của bọn họ.
- Trương Long ngươi mau báo cho đội Hỏa Diễm Cung vào vị trí!
Tiếp theo chỉ nghe Đông Phương Trường Minh quát lớn.
- Vâng!
Trương Long nghe lệnh lập tức chạy đi truyền lệnh trong chớp mắt hơn một vạn cung tiễn thủ tay cầm Hỏa Diễm Cung đã bước lên tường thành.
- Bắn!
Đông Phương Trường Minh lại kêu lên một tiếng.
- Xíu xíu xíu....
Hơn một vạn mũi Hỏa Điểu Vũ Tiễn lập tức được bắn ra.
- Đối phương dùng Linh Cụ ngươi mau báo cho Ma Pháp Sự lập màn chắn phòng thủ!!
Vân Phụng Thiên ngồi trên thanh đồng chiến xa thấy vậy trầm giọng kêu lên một tiếng.
- Ầm! Ầm!
Dưới mệnh lệnh của hắn một lớp màn sáng to lớn nhanh chóng được dựng lên trên bầu trời bao phủ hoàn toàn hai mươi vạn đại quân của Bái Nguyệt Quốc lại khiến cho Hỏa Điểu Vũ Tiễn dù có cường đại đến mấy cũng không thể tạo ra bao nhiêu công dụng.
- Tiểu Hầu Gia đối phương đã có đề phòng bây giờ chúng ta phải làm sao đây??
Chư tướng Đại Sở thấy vậy thì lo lắng nhìn Đông Phương Trường Minh hỏi.
- Trương Long ngươi ở lại đây chỉ binh sĩ tiếp tục bắn tên không được để cho Ma Pháp Sư của đối phương rảnh tay còn những người khác chuẩn bị theo ta xuất trận!!
Đông Phương Trường Minh không nóng không lạnh ra lệnh.
- Vâng!
Chư tướng cung kính kêu lên một tiếng.
Bình luận facebook