Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 114
Nửa ngày sau sau khi dẫn hai người Đông Phương Trường Minh và Trang A Phật đi tham quan khắp Tàng Bảo Các một vòng Từ Phong lại dẫn bọn họ bước vào một gian tĩnh thất ba người cùng ngồi xuống uống trà nói chuyện.
- Đông Phương Tướng quân ngài cũng đã đi hết một vòng nơi này, không biết ngài cảm thấy Tàng Bảo Các của chúng ta thế nào hả?
Lúc này chỉ thấy Từ Phong ngồi trên ghế thái sư nâng chén trà trong tay nhìn Đông Phương Trường Minh cười hỏi.
- Từ Lão bản nếu nói tới Vạn Bảo Các nếu nói tới Vạn Bảo Các này của ngươi đúng là một nơi không tệ. Tối hôm nay Đông Phương ta xem như được mở rộng tầm mắt rồi!!
Đông Phương Trường Minh nhàn nhạt nói một tiếng.
- Đông Phương Tướng quân ngài nói thật hay. Tại hạ không phải khoe khoang nhưng nếu nói chỗ bán đan dược pháp khí trên Thiên Nguyên Đại Lục này Vạn Bảo Các chúng ta tự nhận mình đứng thứ hai thì chắc chắn không ai có thể đứng thứ nhất được!!
Từ Phong nghe được những lời của Đông Phương Trường Minh thì lộ ra vẻ tự hào nói.
- Từ Lão bản ngươi nói đúng nếu nói tới đan dược và bảo vật thì Vạn Bảo Các quả thật đứng đầu trên cả đại lục nhưng mà tại sao Từ Lão bản ngươi hôm nay lại phải mời ta đến đây hơn nữa còn tốn công sức cho ta đi xem sản nghiệp của ngài chứ?
Đông Phương Trường Minh gật đầu một cái rồi đột nhiên hỏi.
- Hả! Nếu Đông Phương Tướng quân đã thẳng thắn như vậy thì tại hạ cũng không vòng vo nữa ngày hôm nay sở dĩ ta mời ngài đến đây là muốn bàn chuyện hợp tác với ngươi. Chỉ cần Đông Phương Tướng quân đồng ý trở thành một tên Khách khanh Trưởng lão của Vạn Bảo Các chúng ta sau này xuất thủ trợ giúp chúng ta trong những lúc cần thiết thì Từ mỗ có thể hứa với ngài sau này Vạn Bảo Các chúng ta sẽ không ngừng cung ứng các loại tài nguyên cần thiết cho tu luyện như là đan dược, pháp khí,... cho ngài và binh sĩ dưới trướng ngài trợ giúp cho bọn họ tu luyện. Được không hả?
Từ Phong nghe thấy câu hỏi của Đông Phương Trường Minh thì lộ ra vẻ sửng sốt nhưng mà rất nhanh đã khôi phục lại bình thường nhìn hắn cười nói.
- Cung ứng những loại tài nguyên cần thiết để cho ta và binh sĩ của ta tu luyện? Không biết mỗi tháng Vạn Bảo Các các ngươi có thể cung ứng được bao nhiêu??
Đông Phương Trường Minh nghe vậy không lập tức trả lời mà nhíu mày hỏi ngược lại.
- Cái này sao? Như vậy đi đan dược hạ phẩm mỗi tháng không giới hạn, đan dược trung phẩm hai ngàn bình, thượng phẩm thì hai trăm bình. Hơn nữa nếu sau này trong số binh lính của ngươi có người có tư chất xuất sắc bọn ta cũng sẽ không keo kiệt mà tặng cho bọn họ các loại pháp quyết!
Từ Phong ra vẻ hào phóng vung tay cười nói.
Đông Phương Trường Minh nghe thấy những lời của Từ Phong thì hai mắt không nhịn được co rụt lại hắn hoàn toàn không ngờ được vì lôi kéo mình lại ra cái giá to lớn như vậy nhưng nếu đã có cái bánh to lớn như vậy đưa tới tận miệng mình mà hắn không ăn thì đúng là phí của trời.
- Vậy thì cứ quyết định vậy đi!!
Sau khi suy nghĩ xong Đông Phương Trường Minh nhìn Từ Phong gật đầu nói.
- Tốt! Như vậy thì sau này chúng ta hợp tác vui vẻ!
Từ Phong nghe vậy thì vui mừng kêu lên một tiếng.
Tiếp theo đó hai người lại bàn bạc thêm một số chuyện nữa rồi Đông Phương Trường Minh liền dẫn Trang A Phật cáo từ rời đi.
- Ông chủ tại sao ngài lại ra cái giá to lớn như vậy để thương lượng với Đông Phương Trường Minh chứ? Dù số đan dược đó với chúng ta chẳng là gì cả nhưng cũng là một bút tiền không nhỏ a! Sao có thể tặng không cho hắn như vậy?
Sau khi hai người rời đi sau lưng Từ Phong đột nhiên xuất hiện một lão giả nhìn hắn nghi hoặc hỏi.
- Lão Lục những gì ngươi nói sao ta lại không biết chứ? Nhưng mà ta tin cái giá mà ta bỏ ra hôm nay tuyệt đối sẽ không bị lỗ đâu bởi vì đó là liên quan đến việc Vạn Bảo Các chúng ta có thể khôi phục như xưa hay không đó!!
Từ Phong trầm giọng nói một tiếng.
- Cái gì? Một tên tiểu tử như Đông Phương Trường Minh thì có liên quan gì đến việc Vạn Bảo Các chúng ta có thể khôi phục như xưa hay không chứ?
Người được gọi Lão Lục nghe vậy càng thêm nghi hoặc hỏi.
- Trước đây ta đã dùng Tử Vi Đẩu Số tính qua phát hiện trên người Đông Phương Trường Minh có một loại đại vận đạo, đại khí vận mà người khác không thể nào có được hắn rất có thể là một tên Thượng Cổ cường giả chuyển thế. Nếu thật sự là như vậy thì bây giờ chúng ta trợ giúp cho hắn tương lai hắn khi thực lực hắn chắc chắn cũng sẽ trợ giúp cho chúng ta có lại những thứ mất đi!!
Từ Phong trầm giọng nói một tiếng.
- Ngươi đâu phải không biết vào một vạn năm trước Vạn Bảo Các chúng ta có thế lực to lớn như thế nào? Khi đó dù các đỉnh cấp thế lực ở Tiên Ảo Đại Lục và Ma Ảo Đại Lục như Quang Minh Giáo Đình, Lục Đại Thánh Địa cũng phải nể mặt chúng ta mấy phần. Đáng tiếc là vào lúc chúng ta hưng thịnh nhất Đại Thiên Kiếp đáng chết đó lại đột nhiên từ trên trời giáng xuống khiến chúng ta không chỉ tổn thất nặng nề từ đó dần dần bắt đầu đi vào con đường suy vong đến hiện tại tuy nhìn bề ngoài vẫn rất hào nhoáng nhưng tình hình thật sự lại ngày càng tệ hơn theo ta tính toán nếu không có thay đổi gì thì cùng lắm chỉ năm mươi năm nữa chúng ta sẽ thật sự diệt vong. Nếu đã như vậy tại sao chúng ta không buông tay đánh cược một lần chứ??
Hơi dừng lại một chút Từ Phong đột nhiên lại chuyển giọng nói.
- Thì ra là vậy! Ông chủ anh minh là Lão Lục ánh mắt của Lão Lục ta thiển cận rồi!!
Lão Lục nghe vậy thì trong mắt xuất hiện vẻ hiểu ra nhìn Từ Phong ôm quyền cung kính nói.
.....
Sau khi rời khỏi Vạn Bảo Các Đông Phương Trường Minh lập tức trở về Đông Phương Hầu Phủ của mình căn dặn Vương Phúc một số chuyện rồi liền tiến vào bên trong một gian mật thất bế quan, bên ngoài gian mật thất đó có bố trí một cái trận pháp nho nhỏ mà mấy năm nay hắn đã lãnh ngộ được.
Đông Phương Trường Minh cũng không muốn trong lúc mình bế quan lại đột nhiên bị người khác làm phiền.
Đông Phương Trường Minh ở trong mật thất khoanh chân ngồi trên một cái bồ đoàn để cho tinh thần và pháp lực trong cơ thể đạt đến mức độ cao nhất sau đó mới vung tay lấy từ trong không gian giới chỉ ra một cái hộp ngọc nhỏ màu đen cẩn thận mở ra.
Khi hộp ngọc vừa mở ra một khối tinh thể tức giác màu đen bóng lập tức từ bên trong bay ra nó chính là ma tinh hạch của Ma Thú Thú Thần đã bị hắn diệt sát cách đây không lâu.
Lúc này chỉ thấy Đông Phương Trường Minh trịnh trọng liếc nhìn viên ma tinh hạch đang phiêu phù trên không trung một chút sau đó hai tay bắt quyết ngẩng đầu lên phun ra một ngọn chân hỏa màu trắng cẩn thận bao bọc lấy ma tinh hạch trên không trung lại bắt đầu quá trình luyện hóa lâu dài.
Việc liên tục duy trì chân hỏa như vậy đối với pháp lực trong cơ thể Đông Phương Trường Minh thật sự là một gánh nặng rất lớn nhưng mà may mắn là trước khi quyết định bắt đầu luyện hóa ma tinh hạch hắn đã có chuẩn bị sẵn lượng lớn đan dược để khôi phục pháp lực cho nên tạm thời có thể không cần lo lắng về vấn đề này.
Thời gian từ từ trôi đi, chớp mắt đã trôi qua ba ngày lúc này chỉ thấy mặt ngoài của viên ma tinh hạch màu đen đang lơ lửng trên không trung đã xuất hiện dấu hiệu hòa tan các loại chất lỏng đủ màu không ngừng từ bên trong chảy ra.
Liên tiếp hơn mười ngày như vậy cuối cùng tất cả tạp chất bên trong ma tinh hạch của Thú Thần cũng đã bị Đông Phương Trường Minh hoàn toàn loại bỏ ra ngoài nó đã bị luyện hóa thành một quả cầu màu trắng lớn bằng nắm tay không ngừng phát ra từng tia sáng nhu hòa.
- Ầm!
Nhìn thấy như vậy trên mặt Đông Phương Trường Minh xuất hiện một nụ cười thỏa mãn sau đó mở to miệng ra hút lấy quả cầu đó vào trong bụng mình.
- Ầm! Ầm!!
Tiếp theo đó chỉ nghe từ bên trong cơ thể của Đông Phương Trường Minh liên tục vang lên hai tiếng nổ to nhờ có tinh nguyên Thú Thần trợ giúp mà giờ phút này tu vi của hắn đã trực tiếp tăng vọt lên tới cảnh giới Lục Giai sơ kỳ hơn nữa còn không lưu lại bất kỳ hậu quả gì.
- Cuối cùng cũng đã đạt đến Lục Giai!
Cảm nhận được tu vi của bản thân gia tăng trên mặt Đông Phương Trường Minh thoáng xuất hiện một nụ cười sau đó chỉ thấy thân thể của hắn đột nhiên vặn vẹo một cái quỷ dị biến mất trong mật thất.
Một giây sau hắn đã xuất hiện bên trong Nội Thiên Địa của mình.
PS: Do mấy ngày nay trong người mình đang bị bệnh lại mất ngủ cho nên chất lượng truyện viết ra hơi tệ. Mong các bạn thông cảm mình sẽ cố gắng cải thiện hơn!!
- Đông Phương Tướng quân ngài cũng đã đi hết một vòng nơi này, không biết ngài cảm thấy Tàng Bảo Các của chúng ta thế nào hả?
Lúc này chỉ thấy Từ Phong ngồi trên ghế thái sư nâng chén trà trong tay nhìn Đông Phương Trường Minh cười hỏi.
- Từ Lão bản nếu nói tới Vạn Bảo Các nếu nói tới Vạn Bảo Các này của ngươi đúng là một nơi không tệ. Tối hôm nay Đông Phương ta xem như được mở rộng tầm mắt rồi!!
Đông Phương Trường Minh nhàn nhạt nói một tiếng.
- Đông Phương Tướng quân ngài nói thật hay. Tại hạ không phải khoe khoang nhưng nếu nói chỗ bán đan dược pháp khí trên Thiên Nguyên Đại Lục này Vạn Bảo Các chúng ta tự nhận mình đứng thứ hai thì chắc chắn không ai có thể đứng thứ nhất được!!
Từ Phong nghe được những lời của Đông Phương Trường Minh thì lộ ra vẻ tự hào nói.
- Từ Lão bản ngươi nói đúng nếu nói tới đan dược và bảo vật thì Vạn Bảo Các quả thật đứng đầu trên cả đại lục nhưng mà tại sao Từ Lão bản ngươi hôm nay lại phải mời ta đến đây hơn nữa còn tốn công sức cho ta đi xem sản nghiệp của ngài chứ?
Đông Phương Trường Minh gật đầu một cái rồi đột nhiên hỏi.
- Hả! Nếu Đông Phương Tướng quân đã thẳng thắn như vậy thì tại hạ cũng không vòng vo nữa ngày hôm nay sở dĩ ta mời ngài đến đây là muốn bàn chuyện hợp tác với ngươi. Chỉ cần Đông Phương Tướng quân đồng ý trở thành một tên Khách khanh Trưởng lão của Vạn Bảo Các chúng ta sau này xuất thủ trợ giúp chúng ta trong những lúc cần thiết thì Từ mỗ có thể hứa với ngài sau này Vạn Bảo Các chúng ta sẽ không ngừng cung ứng các loại tài nguyên cần thiết cho tu luyện như là đan dược, pháp khí,... cho ngài và binh sĩ dưới trướng ngài trợ giúp cho bọn họ tu luyện. Được không hả?
Từ Phong nghe thấy câu hỏi của Đông Phương Trường Minh thì lộ ra vẻ sửng sốt nhưng mà rất nhanh đã khôi phục lại bình thường nhìn hắn cười nói.
- Cung ứng những loại tài nguyên cần thiết để cho ta và binh sĩ của ta tu luyện? Không biết mỗi tháng Vạn Bảo Các các ngươi có thể cung ứng được bao nhiêu??
Đông Phương Trường Minh nghe vậy không lập tức trả lời mà nhíu mày hỏi ngược lại.
- Cái này sao? Như vậy đi đan dược hạ phẩm mỗi tháng không giới hạn, đan dược trung phẩm hai ngàn bình, thượng phẩm thì hai trăm bình. Hơn nữa nếu sau này trong số binh lính của ngươi có người có tư chất xuất sắc bọn ta cũng sẽ không keo kiệt mà tặng cho bọn họ các loại pháp quyết!
Từ Phong ra vẻ hào phóng vung tay cười nói.
Đông Phương Trường Minh nghe thấy những lời của Từ Phong thì hai mắt không nhịn được co rụt lại hắn hoàn toàn không ngờ được vì lôi kéo mình lại ra cái giá to lớn như vậy nhưng nếu đã có cái bánh to lớn như vậy đưa tới tận miệng mình mà hắn không ăn thì đúng là phí của trời.
- Vậy thì cứ quyết định vậy đi!!
Sau khi suy nghĩ xong Đông Phương Trường Minh nhìn Từ Phong gật đầu nói.
- Tốt! Như vậy thì sau này chúng ta hợp tác vui vẻ!
Từ Phong nghe vậy thì vui mừng kêu lên một tiếng.
Tiếp theo đó hai người lại bàn bạc thêm một số chuyện nữa rồi Đông Phương Trường Minh liền dẫn Trang A Phật cáo từ rời đi.
- Ông chủ tại sao ngài lại ra cái giá to lớn như vậy để thương lượng với Đông Phương Trường Minh chứ? Dù số đan dược đó với chúng ta chẳng là gì cả nhưng cũng là một bút tiền không nhỏ a! Sao có thể tặng không cho hắn như vậy?
Sau khi hai người rời đi sau lưng Từ Phong đột nhiên xuất hiện một lão giả nhìn hắn nghi hoặc hỏi.
- Lão Lục những gì ngươi nói sao ta lại không biết chứ? Nhưng mà ta tin cái giá mà ta bỏ ra hôm nay tuyệt đối sẽ không bị lỗ đâu bởi vì đó là liên quan đến việc Vạn Bảo Các chúng ta có thể khôi phục như xưa hay không đó!!
Từ Phong trầm giọng nói một tiếng.
- Cái gì? Một tên tiểu tử như Đông Phương Trường Minh thì có liên quan gì đến việc Vạn Bảo Các chúng ta có thể khôi phục như xưa hay không chứ?
Người được gọi Lão Lục nghe vậy càng thêm nghi hoặc hỏi.
- Trước đây ta đã dùng Tử Vi Đẩu Số tính qua phát hiện trên người Đông Phương Trường Minh có một loại đại vận đạo, đại khí vận mà người khác không thể nào có được hắn rất có thể là một tên Thượng Cổ cường giả chuyển thế. Nếu thật sự là như vậy thì bây giờ chúng ta trợ giúp cho hắn tương lai hắn khi thực lực hắn chắc chắn cũng sẽ trợ giúp cho chúng ta có lại những thứ mất đi!!
Từ Phong trầm giọng nói một tiếng.
- Ngươi đâu phải không biết vào một vạn năm trước Vạn Bảo Các chúng ta có thế lực to lớn như thế nào? Khi đó dù các đỉnh cấp thế lực ở Tiên Ảo Đại Lục và Ma Ảo Đại Lục như Quang Minh Giáo Đình, Lục Đại Thánh Địa cũng phải nể mặt chúng ta mấy phần. Đáng tiếc là vào lúc chúng ta hưng thịnh nhất Đại Thiên Kiếp đáng chết đó lại đột nhiên từ trên trời giáng xuống khiến chúng ta không chỉ tổn thất nặng nề từ đó dần dần bắt đầu đi vào con đường suy vong đến hiện tại tuy nhìn bề ngoài vẫn rất hào nhoáng nhưng tình hình thật sự lại ngày càng tệ hơn theo ta tính toán nếu không có thay đổi gì thì cùng lắm chỉ năm mươi năm nữa chúng ta sẽ thật sự diệt vong. Nếu đã như vậy tại sao chúng ta không buông tay đánh cược một lần chứ??
Hơi dừng lại một chút Từ Phong đột nhiên lại chuyển giọng nói.
- Thì ra là vậy! Ông chủ anh minh là Lão Lục ánh mắt của Lão Lục ta thiển cận rồi!!
Lão Lục nghe vậy thì trong mắt xuất hiện vẻ hiểu ra nhìn Từ Phong ôm quyền cung kính nói.
.....
Sau khi rời khỏi Vạn Bảo Các Đông Phương Trường Minh lập tức trở về Đông Phương Hầu Phủ của mình căn dặn Vương Phúc một số chuyện rồi liền tiến vào bên trong một gian mật thất bế quan, bên ngoài gian mật thất đó có bố trí một cái trận pháp nho nhỏ mà mấy năm nay hắn đã lãnh ngộ được.
Đông Phương Trường Minh cũng không muốn trong lúc mình bế quan lại đột nhiên bị người khác làm phiền.
Đông Phương Trường Minh ở trong mật thất khoanh chân ngồi trên một cái bồ đoàn để cho tinh thần và pháp lực trong cơ thể đạt đến mức độ cao nhất sau đó mới vung tay lấy từ trong không gian giới chỉ ra một cái hộp ngọc nhỏ màu đen cẩn thận mở ra.
Khi hộp ngọc vừa mở ra một khối tinh thể tức giác màu đen bóng lập tức từ bên trong bay ra nó chính là ma tinh hạch của Ma Thú Thú Thần đã bị hắn diệt sát cách đây không lâu.
Lúc này chỉ thấy Đông Phương Trường Minh trịnh trọng liếc nhìn viên ma tinh hạch đang phiêu phù trên không trung một chút sau đó hai tay bắt quyết ngẩng đầu lên phun ra một ngọn chân hỏa màu trắng cẩn thận bao bọc lấy ma tinh hạch trên không trung lại bắt đầu quá trình luyện hóa lâu dài.
Việc liên tục duy trì chân hỏa như vậy đối với pháp lực trong cơ thể Đông Phương Trường Minh thật sự là một gánh nặng rất lớn nhưng mà may mắn là trước khi quyết định bắt đầu luyện hóa ma tinh hạch hắn đã có chuẩn bị sẵn lượng lớn đan dược để khôi phục pháp lực cho nên tạm thời có thể không cần lo lắng về vấn đề này.
Thời gian từ từ trôi đi, chớp mắt đã trôi qua ba ngày lúc này chỉ thấy mặt ngoài của viên ma tinh hạch màu đen đang lơ lửng trên không trung đã xuất hiện dấu hiệu hòa tan các loại chất lỏng đủ màu không ngừng từ bên trong chảy ra.
Liên tiếp hơn mười ngày như vậy cuối cùng tất cả tạp chất bên trong ma tinh hạch của Thú Thần cũng đã bị Đông Phương Trường Minh hoàn toàn loại bỏ ra ngoài nó đã bị luyện hóa thành một quả cầu màu trắng lớn bằng nắm tay không ngừng phát ra từng tia sáng nhu hòa.
- Ầm!
Nhìn thấy như vậy trên mặt Đông Phương Trường Minh xuất hiện một nụ cười thỏa mãn sau đó mở to miệng ra hút lấy quả cầu đó vào trong bụng mình.
- Ầm! Ầm!!
Tiếp theo đó chỉ nghe từ bên trong cơ thể của Đông Phương Trường Minh liên tục vang lên hai tiếng nổ to nhờ có tinh nguyên Thú Thần trợ giúp mà giờ phút này tu vi của hắn đã trực tiếp tăng vọt lên tới cảnh giới Lục Giai sơ kỳ hơn nữa còn không lưu lại bất kỳ hậu quả gì.
- Cuối cùng cũng đã đạt đến Lục Giai!
Cảm nhận được tu vi của bản thân gia tăng trên mặt Đông Phương Trường Minh thoáng xuất hiện một nụ cười sau đó chỉ thấy thân thể của hắn đột nhiên vặn vẹo một cái quỷ dị biến mất trong mật thất.
Một giây sau hắn đã xuất hiện bên trong Nội Thiên Địa của mình.
PS: Do mấy ngày nay trong người mình đang bị bệnh lại mất ngủ cho nên chất lượng truyện viết ra hơi tệ. Mong các bạn thông cảm mình sẽ cố gắng cải thiện hơn!!
Bình luận facebook