Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 292
Người đầu tiên bước ra khỏi hắc động là một người thanh niên thân mặc một bộ trường bào màu xám nhạt khoảng chừng ba mươi tuổi trên khuôn mặt tuấn tú hiện rõ vẻ lạnh lùng cùng âm hiểm.
Theo sau hắn là khoảng hơn mấy chục Thiên Cấp cường giả mỗi một tên đều có hình dáng kỳ dị vô cùng có người đầu chim, có kẻ mặt ngựa vừa nhìn đã biết tất cả đều là cường giả Yêu Tộc.
Trong đó ngoài thanh niên dẫn đầu ra thì còn có ba người đáng chú ý.
Người đầu tiên là một tráng hán thân mặc kim giáp sáng chói cái đặc biệt là sau lưng của kẻ này lại có tám cái đầu rồng không ngừng phát ra từng tiếng long ngâm kinh thiên động địa giống như muốn hủy thiên diệt địa.
Hai người còn lại là một đôi nam nữ thanh tú động tác thân mật vô cùng thoạt nhìn dáng vẻ bên ngoài của hai người thì giống y như một đôi nhân loại yêu nhau bình thường nếu có khác thì chỉ là đồng tử trong mắt của bọn họ không có màu đen giống như người bình thường mà lại có màu vàng lợt mà thôi.
- Yêu hậu nương nương, Lục Áp Thái tử đã lâu không gặp dạo này có hai người có khỏe không?
Lúc này chỉ thấy người thanh niên mặc trường bào màu xám trầm giọng kêu lên một tiếng.
- Côn Bằng tên tiểu nhân phản phúc ngươi, không ngờ lại dám xuất hiện trước mặt bọn ta đúng là chán sống rồi! Ngày hôm nay chúng ta nhất định phải phanh thây tên phản đồ như ngươi ra thành trăm vạn mảnh nếu không thì bọn ta không phải Yêu Tộc nữa rồi!
Thường Hi và Lục Áp nghe thấy lời nói của người thanh niên áo xám thì trong mắt hiện lên vẻ hận thù khó có thể kiềm chế được quát lên một tiếng
Thật ra giữa hai bên đã xảy ra ân oán gì mà bọn họ lại phản ứng gay gắt như vậy?
Thì ra vào thời đại Viễn Cổ người thanh niên áo xám cũng chính là Côn Bằng là quân sư bên cạnh Yêu Hoàng Thái Nhất được phong cho chức Yêu Sư.
Cái gì là Yêu Sư?
Chức vị này không khác với Thừa tướng ở những Vương Triều phàm nhân bao nhiêu. Côn Bằng đảm nhận chức ở Yêu Giới tuyệt đối là một nhân vật phong vân dưới một mình Yêu Hoàng lại đứng trên ngàn vạn Yêu Tộc.
Ngay cả hai mẹ con Thường Hi, Lục Áp là thê tử của Thái Nhất có danh phận cao ngất ngưỡng nhưng xét về thực quyền chưa chắc hơn được vị Yêu Sư đại nhân này bao nhiêu.
Có thể nói hắn là đệ nhị nhân cũng không quá đáng.
Vậy mà không ngờ vào thời khắc quan trọng nhất của Viễn Cổ đại chiến Côn Bằng lại đi phản bội lại Yêu Giới tiết lộ điểm yếu trong phòng tuyến của bọn họ cho Thiên Đạo khiến cho Yêu Hoàng vẫn lạc Yêu Giới cũng biến thành Đệ Tam Giới hoang tàn như hiện nay!
Thử hỏi hiện tại gặp lại hắn Thường Hi cùng với Lục Áp làm sao có thể không phẫn nộ.
Có điều lúc này đối diện với ánh mắt như muốn giết người của bọn họ Cô Bằng vẫn tỏ ra như thường không có bất kỳ phản ứng nào chỉ chăm chú nhìn vào dị tượng bên trên Mặt Trời giống như không để mẹ con bọn họ vào trong mắt vậy.
- Ầm!
Đột nhiên phía sau lưng Lục Áp lại xuất hiện mười mấy đạo độn quang phá không bay tới.
Bọn họ chính là những cường giả của Yêu Cung đã được Lục Áp cử ra tuần tra bốn phương sau khi phát hiện hành tung của đám người Côn Bằng bọn họ đã lập tức đuổi theo muốn ngăn lại không nghĩ vẫn chậm một bước.
- Các ngươi canh gác kiểu gì vậy? Tại sao lại để cho bọn chúng xông qua mà không phát hiện ra một chút nào??
Nhìn thấy đám người mới xuất hiện trước mắt mình Lục Áp tỏ ra tức giận quát lớn một tiếng.
- Thuộc hạ đáng chết xin Yêu Chủ tha tội!
Chúng cường giả của Yêu Cung tự biết bản thân có tội nghe được lời nói của Lục Áp không dám phản kháng chút nào lập tức quỳ xuống xưng tội.
- Được rồi! Đừng nói nhiều nữa tội của các ngươi ta sẽ ghi lại đợi sau này khi trở lại Yêu Cung sẽ xử phạt sau. Hiện tại các ngươi mau xông lên chặn đám người này cho ta tuyệt đối không thể để cho bọn chúng đến gần Mặt Trời cản trở Phụ hoàng của ta sống lại!!
Lục Áp tuy rằng tức giận nhưng cũng biết hiện nay không phải lúc để nội bộ lục đục cho nên rất nhanh đã kiềm chế cơn giận của mình lại trầm giọng nói.
- Vâng Yêu Chủ!
Đám cường giả Yêu Cung nghe vậy cung kính kêu lên một tiếng sau đó hung mãnh xông về phía đối thủ.
- Giết!
Những cường giả Yêu Tộc sau lưng Côn Bằng thấy vậy không cần căn dặn ngoại trừ đại hán kim giáp cùng với cặp nam nữ thanh tú ra tất cả đồng thời xông lên phía trước nghênh địch.
- Ầm ầm ầm....
Một trận đại chiến lập tức nổ ra không gian xung quanh đều bị nó làm cho ầm ầm vỡ tan đủ để thấy trình độ hung mãnh của trận chiến này tuyệt đối không thua kém trận chiến phía trước Luân Hồi Môn lúc trước.
Nhưng có lẽ do nhân số cùng thực lực của hai bên tham chiến không hơn kém nhau quá nhiều cho nên trong một thời gian ngắn cũng không thể phân định thắng bại.
- Côn Bằng nạp mạng đi! Thỉnh Bảo Bối Xoay Người!
Giữa trận đại chiến chỉ thấy Lục Áp đưa tay gỡ cái hồ lô màu vàng trên lưng của mình xuống trầm giọng quát lên một tiếng.
- Vút!
Lời vừa dứt từ trong hồ lô màu vàng lập có một thanh phi đao rộng ba trượng dài năm trượng bắn ra phá không bắn về phía Côn Bằng.
Trên đường phi đao đi qua không gian bốn phía đều bị cắt nát thành trăm mảnh đủ biết độ sắc bén của nó đạt đến mức độ nào.
- Lục Áp không ngờ một thời gian không gặp Trảm Tiên Phi Đao trong tay ngươi đã đạt đến cảnh giới này thật khiến cho người ta phải kinh ngạc!
Côn Bằng thấy vậy lộ vẻ tán thưởng nói.
- Có điều muốn dùng nó để đối phó ta vẫn còn thiếu một ít!
Nhưng sau khi nói được một nửa hắn lại đột nhiên chuyển giọng.
Vừa nói hắn vừa đưa tay phải lên dùng năm ngón tay chụp lại thành trảo đánh lên không trung một cái.
- Ầm!
Trong chớp mắt Trảm Tiên Phi Đao do Lục Áp phóng ra liền bị trảo cương của Côn Bằng tóm chặt lại không thể tiến thêm một chút nào.
- Ầm!
Hai bên giằng co một lúc lâu rồi Trảm Tiên Phi Đao ầm ầm bay ngược về phía chủ nhân.
- Côn Bằng ngươi... ngươi đã đến cảnh giới Nghịch Thiên!
Lục Áp bị lực lượng phản chấn đẩy lui về phía sau một đoạn kinh hãi kêu lên một tiếng.
Uy lực của Trảm Tiên Phi Đao do bản thân phát ra thế nào Lục Áp là người hiểu rõ nhất những cường giả dưới Thiên Cấp hậu kỳ chỉ cần vừa nhìn thấy nó lập tức bị một đao giây sát, cho dù Thiên Cấp hậu kỳ trở lên chỉ cần thân thể không đủ cường đại cũng không dám mạo hiểm chạm vào nếu không sẽ phải nhận lãnh kết quả cực kỳ cực kỳ thê thảm!
Thật không ngờ hiện nay thứ Pháp bảo bá đạo như vậy lại bị Côn Bằng tùy tiện dùng một trảo chặn lại!
Điều này cho thấy cái gì?
Nó cho thấy một thân thực lực của hắn tuyệt đối đã vượt qua giới hạn của Thiên Cấp đạt đến cảnh giới tối cao trong tu luyện Nghịch Thiên Cấp.
- Trần Tằm, Thanh Ti hai người các ngươi thay Bổn tọa chăm sóc cho Thái tử. Ta phải đi thăm Yêu Hoàng bệ hạ một chút không có thời gian chơi đùa với hắn!
Côn Bằng không trả lời câu hỏi của Lục Áp chỉ nhìn đôi nam nữ nhàn nhạt nói một tiếng sau đó hóa thành một đạo hào quang bay lên không trung xông thẳng về phía Mặt Trời.
- Đứng lại cho ta! Ai cho ngươi rời đi hả?
Lục Áp thấy vậy quát lên một tiếng.
Nhưng lúc hắn đang muốn đuổi theo thì lại bị đôi thanh niên nam nữ mặc bạch bào cản lại.
- Tại hạ Trần Tằm đây là thê tử của ta Thanh Ti hai người chúng ta gặp qua Thái tử điện hạ, hy vọng người có thể dùng chân ở đây một chút!
Người thanh niên nhìn Lục Áp cười nói.
- Khốn kiếp! Cút cho ta!
Tuy nụ cười trên môi Trần Tằm thoạt nhìn qua phi thường thân thiện nhưng khi lọt vào mắt của Lục Áp lại biến thành phi thường chướng mắt hắn không nhịn được quát lên một tiếng sau đó tung ra một chưởng cương hỏa diễm.
Thứ hỏa diễm ẩn chứa bên trong chưởng cương của Lục Áp cũng không phải hỏa diễm bình thường mà là loại hỏa diễm nóng nhất trong thiên hạ Thái Dương Chân Hỏa.
Thái Dương Chân Hỏa bình thường vốn đã có vô cùng đáng sợ Thái Dương Chân Hỏa do Tam Túc Kim Ô tộc phóng ra càng có uy lực đáng sợ hơn gấp mười lần vừa xuất hiện đã biến hư không bốn phía thành một cái Hỏa Ngục nóng cháy.
- Đi mau là Thái Dương Chân Hỏa của Yêu Chủ!
- Tuyệt đối không thể chạm vào nó!
- Mau đi thôi!
- Đúng đó!
- Chạy thôi!
- Các ngươi chờ ta bới!
Những Thiên Cấp cường giả đang chiến đấu xung quanh bất luận là người của Yêu Cung hay Yêu Tộc Côn Bằng mang theo nhìn thấy cảnh đó thì sắc mặt đồng thời đại biến không có ngoại lệ đều cắm đầu cắm cổ ba chân bốn cẳng chạy ra xa không dám chạm vào.
- Ầm!
Nhưng thật không ngờ hai phu phụ Trần Tằm, Thanh Ti thân đứng ở trung tâm của Hỏa Ngục chịu sự công kích trực tiếp của Thái Dương Chân Hỏa mà nhìn thấy thứ lửa đoạt mạng này dần dần đến gần mình chẳng những không hoảng sợ chút nào ngược lại còn tỏ ra bình thản vô cùng. "
- Phù!
- Phù!
Khi hỏa chưởng của Lục Áp đến gần bọn họ trong phạm vi trăm trượng hai người mới đột nhiên hé miệng ra phun ra một luồng kinh thiên hàn khí.
- Rắc rắc rắc....
Hàn khí vừa xuất hiện lập tức đóng băng không khí xung quanh tạo thành một tấm Băng Thuẫn cực lớn chắn ở trước mặt bọn họ.
- Ầm!
Băng Thuẫn này giằng co với chưởng cương do Thái Dương Chân Hỏa ngưng tụ thành của Lục Áp không ngờ lại không rơi xuống hạ phong chút nào.
- Hàn khí đáng sợ như vậy có thể chính diện đối chọi với Thái Dương Chân Hỏa của ta. Các ngươi rốt cuộc là Yêu loại gì?
Lục Áp nhìn thấy cảnh đó hai mắt hơi co rụt lại kinh ngạc kêu lên một tiếng.
- Vừa rồi phu quân của ta nói thiếu một chuyện quên giới thiệu xuất thân của chúng ta xin Thái tử điện hạ thứ lỗi. Bản thể của hai người bọn ta là Kim Nhãn Băng Tằm Vương trong Tuyệt Đỉnh Băng Sơn!
Thanh Ti che miệng lại nhìn Lục Áp cười nói.
- Kim Nhãn Băng Tầm Vương!
Lục Áp nghe vậy sắc mặt nhất thời trầm xuống.
Kim Nhãn Băng Tằm Vương là một trong Thập Đại Kỳ Trùng trời sinh đã nó Hàn Băng Bổn Nguyên là thiên địch của tất cả cường giả tu Hỏa Đạo trong thiên hạ. Cho dù Thái Dương Chân Hỏa trong tay của Lục Áp có bá đạo nhưng gặp phải hai con một lúc muốn thoát ra trong thời gian ngắn cũng là chuyện không thể nào.
Theo sau hắn là khoảng hơn mấy chục Thiên Cấp cường giả mỗi một tên đều có hình dáng kỳ dị vô cùng có người đầu chim, có kẻ mặt ngựa vừa nhìn đã biết tất cả đều là cường giả Yêu Tộc.
Trong đó ngoài thanh niên dẫn đầu ra thì còn có ba người đáng chú ý.
Người đầu tiên là một tráng hán thân mặc kim giáp sáng chói cái đặc biệt là sau lưng của kẻ này lại có tám cái đầu rồng không ngừng phát ra từng tiếng long ngâm kinh thiên động địa giống như muốn hủy thiên diệt địa.
Hai người còn lại là một đôi nam nữ thanh tú động tác thân mật vô cùng thoạt nhìn dáng vẻ bên ngoài của hai người thì giống y như một đôi nhân loại yêu nhau bình thường nếu có khác thì chỉ là đồng tử trong mắt của bọn họ không có màu đen giống như người bình thường mà lại có màu vàng lợt mà thôi.
- Yêu hậu nương nương, Lục Áp Thái tử đã lâu không gặp dạo này có hai người có khỏe không?
Lúc này chỉ thấy người thanh niên mặc trường bào màu xám trầm giọng kêu lên một tiếng.
- Côn Bằng tên tiểu nhân phản phúc ngươi, không ngờ lại dám xuất hiện trước mặt bọn ta đúng là chán sống rồi! Ngày hôm nay chúng ta nhất định phải phanh thây tên phản đồ như ngươi ra thành trăm vạn mảnh nếu không thì bọn ta không phải Yêu Tộc nữa rồi!
Thường Hi và Lục Áp nghe thấy lời nói của người thanh niên áo xám thì trong mắt hiện lên vẻ hận thù khó có thể kiềm chế được quát lên một tiếng
Thật ra giữa hai bên đã xảy ra ân oán gì mà bọn họ lại phản ứng gay gắt như vậy?
Thì ra vào thời đại Viễn Cổ người thanh niên áo xám cũng chính là Côn Bằng là quân sư bên cạnh Yêu Hoàng Thái Nhất được phong cho chức Yêu Sư.
Cái gì là Yêu Sư?
Chức vị này không khác với Thừa tướng ở những Vương Triều phàm nhân bao nhiêu. Côn Bằng đảm nhận chức ở Yêu Giới tuyệt đối là một nhân vật phong vân dưới một mình Yêu Hoàng lại đứng trên ngàn vạn Yêu Tộc.
Ngay cả hai mẹ con Thường Hi, Lục Áp là thê tử của Thái Nhất có danh phận cao ngất ngưỡng nhưng xét về thực quyền chưa chắc hơn được vị Yêu Sư đại nhân này bao nhiêu.
Có thể nói hắn là đệ nhị nhân cũng không quá đáng.
Vậy mà không ngờ vào thời khắc quan trọng nhất của Viễn Cổ đại chiến Côn Bằng lại đi phản bội lại Yêu Giới tiết lộ điểm yếu trong phòng tuyến của bọn họ cho Thiên Đạo khiến cho Yêu Hoàng vẫn lạc Yêu Giới cũng biến thành Đệ Tam Giới hoang tàn như hiện nay!
Thử hỏi hiện tại gặp lại hắn Thường Hi cùng với Lục Áp làm sao có thể không phẫn nộ.
Có điều lúc này đối diện với ánh mắt như muốn giết người của bọn họ Cô Bằng vẫn tỏ ra như thường không có bất kỳ phản ứng nào chỉ chăm chú nhìn vào dị tượng bên trên Mặt Trời giống như không để mẹ con bọn họ vào trong mắt vậy.
- Ầm!
Đột nhiên phía sau lưng Lục Áp lại xuất hiện mười mấy đạo độn quang phá không bay tới.
Bọn họ chính là những cường giả của Yêu Cung đã được Lục Áp cử ra tuần tra bốn phương sau khi phát hiện hành tung của đám người Côn Bằng bọn họ đã lập tức đuổi theo muốn ngăn lại không nghĩ vẫn chậm một bước.
- Các ngươi canh gác kiểu gì vậy? Tại sao lại để cho bọn chúng xông qua mà không phát hiện ra một chút nào??
Nhìn thấy đám người mới xuất hiện trước mắt mình Lục Áp tỏ ra tức giận quát lớn một tiếng.
- Thuộc hạ đáng chết xin Yêu Chủ tha tội!
Chúng cường giả của Yêu Cung tự biết bản thân có tội nghe được lời nói của Lục Áp không dám phản kháng chút nào lập tức quỳ xuống xưng tội.
- Được rồi! Đừng nói nhiều nữa tội của các ngươi ta sẽ ghi lại đợi sau này khi trở lại Yêu Cung sẽ xử phạt sau. Hiện tại các ngươi mau xông lên chặn đám người này cho ta tuyệt đối không thể để cho bọn chúng đến gần Mặt Trời cản trở Phụ hoàng của ta sống lại!!
Lục Áp tuy rằng tức giận nhưng cũng biết hiện nay không phải lúc để nội bộ lục đục cho nên rất nhanh đã kiềm chế cơn giận của mình lại trầm giọng nói.
- Vâng Yêu Chủ!
Đám cường giả Yêu Cung nghe vậy cung kính kêu lên một tiếng sau đó hung mãnh xông về phía đối thủ.
- Giết!
Những cường giả Yêu Tộc sau lưng Côn Bằng thấy vậy không cần căn dặn ngoại trừ đại hán kim giáp cùng với cặp nam nữ thanh tú ra tất cả đồng thời xông lên phía trước nghênh địch.
- Ầm ầm ầm....
Một trận đại chiến lập tức nổ ra không gian xung quanh đều bị nó làm cho ầm ầm vỡ tan đủ để thấy trình độ hung mãnh của trận chiến này tuyệt đối không thua kém trận chiến phía trước Luân Hồi Môn lúc trước.
Nhưng có lẽ do nhân số cùng thực lực của hai bên tham chiến không hơn kém nhau quá nhiều cho nên trong một thời gian ngắn cũng không thể phân định thắng bại.
- Côn Bằng nạp mạng đi! Thỉnh Bảo Bối Xoay Người!
Giữa trận đại chiến chỉ thấy Lục Áp đưa tay gỡ cái hồ lô màu vàng trên lưng của mình xuống trầm giọng quát lên một tiếng.
- Vút!
Lời vừa dứt từ trong hồ lô màu vàng lập có một thanh phi đao rộng ba trượng dài năm trượng bắn ra phá không bắn về phía Côn Bằng.
Trên đường phi đao đi qua không gian bốn phía đều bị cắt nát thành trăm mảnh đủ biết độ sắc bén của nó đạt đến mức độ nào.
- Lục Áp không ngờ một thời gian không gặp Trảm Tiên Phi Đao trong tay ngươi đã đạt đến cảnh giới này thật khiến cho người ta phải kinh ngạc!
Côn Bằng thấy vậy lộ vẻ tán thưởng nói.
- Có điều muốn dùng nó để đối phó ta vẫn còn thiếu một ít!
Nhưng sau khi nói được một nửa hắn lại đột nhiên chuyển giọng.
Vừa nói hắn vừa đưa tay phải lên dùng năm ngón tay chụp lại thành trảo đánh lên không trung một cái.
- Ầm!
Trong chớp mắt Trảm Tiên Phi Đao do Lục Áp phóng ra liền bị trảo cương của Côn Bằng tóm chặt lại không thể tiến thêm một chút nào.
- Ầm!
Hai bên giằng co một lúc lâu rồi Trảm Tiên Phi Đao ầm ầm bay ngược về phía chủ nhân.
- Côn Bằng ngươi... ngươi đã đến cảnh giới Nghịch Thiên!
Lục Áp bị lực lượng phản chấn đẩy lui về phía sau một đoạn kinh hãi kêu lên một tiếng.
Uy lực của Trảm Tiên Phi Đao do bản thân phát ra thế nào Lục Áp là người hiểu rõ nhất những cường giả dưới Thiên Cấp hậu kỳ chỉ cần vừa nhìn thấy nó lập tức bị một đao giây sát, cho dù Thiên Cấp hậu kỳ trở lên chỉ cần thân thể không đủ cường đại cũng không dám mạo hiểm chạm vào nếu không sẽ phải nhận lãnh kết quả cực kỳ cực kỳ thê thảm!
Thật không ngờ hiện nay thứ Pháp bảo bá đạo như vậy lại bị Côn Bằng tùy tiện dùng một trảo chặn lại!
Điều này cho thấy cái gì?
Nó cho thấy một thân thực lực của hắn tuyệt đối đã vượt qua giới hạn của Thiên Cấp đạt đến cảnh giới tối cao trong tu luyện Nghịch Thiên Cấp.
- Trần Tằm, Thanh Ti hai người các ngươi thay Bổn tọa chăm sóc cho Thái tử. Ta phải đi thăm Yêu Hoàng bệ hạ một chút không có thời gian chơi đùa với hắn!
Côn Bằng không trả lời câu hỏi của Lục Áp chỉ nhìn đôi nam nữ nhàn nhạt nói một tiếng sau đó hóa thành một đạo hào quang bay lên không trung xông thẳng về phía Mặt Trời.
- Đứng lại cho ta! Ai cho ngươi rời đi hả?
Lục Áp thấy vậy quát lên một tiếng.
Nhưng lúc hắn đang muốn đuổi theo thì lại bị đôi thanh niên nam nữ mặc bạch bào cản lại.
- Tại hạ Trần Tằm đây là thê tử của ta Thanh Ti hai người chúng ta gặp qua Thái tử điện hạ, hy vọng người có thể dùng chân ở đây một chút!
Người thanh niên nhìn Lục Áp cười nói.
- Khốn kiếp! Cút cho ta!
Tuy nụ cười trên môi Trần Tằm thoạt nhìn qua phi thường thân thiện nhưng khi lọt vào mắt của Lục Áp lại biến thành phi thường chướng mắt hắn không nhịn được quát lên một tiếng sau đó tung ra một chưởng cương hỏa diễm.
Thứ hỏa diễm ẩn chứa bên trong chưởng cương của Lục Áp cũng không phải hỏa diễm bình thường mà là loại hỏa diễm nóng nhất trong thiên hạ Thái Dương Chân Hỏa.
Thái Dương Chân Hỏa bình thường vốn đã có vô cùng đáng sợ Thái Dương Chân Hỏa do Tam Túc Kim Ô tộc phóng ra càng có uy lực đáng sợ hơn gấp mười lần vừa xuất hiện đã biến hư không bốn phía thành một cái Hỏa Ngục nóng cháy.
- Đi mau là Thái Dương Chân Hỏa của Yêu Chủ!
- Tuyệt đối không thể chạm vào nó!
- Mau đi thôi!
- Đúng đó!
- Chạy thôi!
- Các ngươi chờ ta bới!
Những Thiên Cấp cường giả đang chiến đấu xung quanh bất luận là người của Yêu Cung hay Yêu Tộc Côn Bằng mang theo nhìn thấy cảnh đó thì sắc mặt đồng thời đại biến không có ngoại lệ đều cắm đầu cắm cổ ba chân bốn cẳng chạy ra xa không dám chạm vào.
- Ầm!
Nhưng thật không ngờ hai phu phụ Trần Tằm, Thanh Ti thân đứng ở trung tâm của Hỏa Ngục chịu sự công kích trực tiếp của Thái Dương Chân Hỏa mà nhìn thấy thứ lửa đoạt mạng này dần dần đến gần mình chẳng những không hoảng sợ chút nào ngược lại còn tỏ ra bình thản vô cùng. "
- Phù!
- Phù!
Khi hỏa chưởng của Lục Áp đến gần bọn họ trong phạm vi trăm trượng hai người mới đột nhiên hé miệng ra phun ra một luồng kinh thiên hàn khí.
- Rắc rắc rắc....
Hàn khí vừa xuất hiện lập tức đóng băng không khí xung quanh tạo thành một tấm Băng Thuẫn cực lớn chắn ở trước mặt bọn họ.
- Ầm!
Băng Thuẫn này giằng co với chưởng cương do Thái Dương Chân Hỏa ngưng tụ thành của Lục Áp không ngờ lại không rơi xuống hạ phong chút nào.
- Hàn khí đáng sợ như vậy có thể chính diện đối chọi với Thái Dương Chân Hỏa của ta. Các ngươi rốt cuộc là Yêu loại gì?
Lục Áp nhìn thấy cảnh đó hai mắt hơi co rụt lại kinh ngạc kêu lên một tiếng.
- Vừa rồi phu quân của ta nói thiếu một chuyện quên giới thiệu xuất thân của chúng ta xin Thái tử điện hạ thứ lỗi. Bản thể của hai người bọn ta là Kim Nhãn Băng Tằm Vương trong Tuyệt Đỉnh Băng Sơn!
Thanh Ti che miệng lại nhìn Lục Áp cười nói.
- Kim Nhãn Băng Tầm Vương!
Lục Áp nghe vậy sắc mặt nhất thời trầm xuống.
Kim Nhãn Băng Tằm Vương là một trong Thập Đại Kỳ Trùng trời sinh đã nó Hàn Băng Bổn Nguyên là thiên địch của tất cả cường giả tu Hỏa Đạo trong thiên hạ. Cho dù Thái Dương Chân Hỏa trong tay của Lục Áp có bá đạo nhưng gặp phải hai con một lúc muốn thoát ra trong thời gian ngắn cũng là chuyện không thể nào.
Bình luận facebook