Trên đại điện, Tiết Đạo Quang chậm rãi đứng dậy, ánh mắt của hắn bễ nghễ, cả đại điện đều ở trong khí thế của hắn ông ông rung động.
- Cá đã cắn câu rồi, dĩ nhiên là nên kéo lưới thôi.
Tiết Đạo Quang thản nhiên nói:
- Thần tử là chưởng giáo tương lai, ít ngày nữa sẽ kế thừa đại thống. Chúng ta những đệ tử của Thần Tiêu tông này tự nhiên là muốn giúp hắn một tay. Người này dám can đảm đối nghịch với Thần tử, đó chính là dĩ hạ phạm thượng, ngỗ nghịch tông môn, ở trước lúc Thần tử đăng vị tự nhiên cần thanh trừ, đây cũng là một cái công lớn. --- Truyền lệnh xuống, nói cho những người khác để cho bọn họ hết thảy đều tới đây, vô luận như thế nào cũng không thể để cho tiểu tử này có một tia cơ hội chạy trốn.
Tiết Đạo Quang nói xong, trên mặt lộ ra rét lạnh sâu đạm, hiển lộ ra bản sắc của Tội sắc Tiên hoàng.
Dưới điện, Chân truyền đệ tử truyền tin ứng lệnh, nhanh chóng rời đi.
... ...
- Chủ nhân, bọn họ thật giống như đã phát hiện chúng ta.
Tạp Mễ Lạp cảm ứng đến khí tức ba động trong căn cứ, đột nhiên nói.
Liền ở lúc trước một chốc lát, trong cả trụ sở vẫn là đâu vào đấy, cực kỳ an tĩnh. Nhưng khi nàng cùng Lâm Hi xuất hiện, khí tức trong cả căn cứ tông phái đột nhiên xao động, rối loạn, muốn nói không có quỷ, đó mới thật kỳ quái.
- Bọn họ không phát hiện ra chúng ta mới thật là kỳ quái.
Lâm Hi thản nhiên nói.
Tình huống như thế hắn cũng không xa lạ gì, ở trên người Thái Nguyên cung cùng Đâu Suất cung hắn đã sớm lĩnh giáo.
Những người này đã dám xuất thủ với người bên cạnh hắn, nhất định là đối với hắn có lý giải rất đầy đủ, có lẽ bức họa của hắn đã sớm truyền đi rồi.
- Không quản bọn họ sử dụng loại thủ đoạn gì, hôm nay đều không sao cả. Bọn họ lại dám ra tay với ta cũng nhất định sẽ giải quyết bọn họ, ta sẽ khiến cho bọn họ biết, cái gì là bọ ngựa đấu xe, không biết tự lượng sức mình!
Trong thanh âm của Lâm Hi để lộ ra hàn ý thật sâu.
- Phanh!
Lâm Hi y bào vỡ ra, trực tiếp lướt vào lối đi đại điện, song còn chưa xâm nhập được mười trượng, chân khí quyển ra, một đạo nhân ảnh chợt từ bên cạnh bay ra, vắt ngang ở phía trước Lâm Hi.
- Yêu nghiệt, trọng địa tông phái liền là các ngươi có thể tiến vào sao?
Người nọ nói ra như sấm, khí lãng quay cuồng, ánh mắt không nhìn Lâm Hi, lại là bá một tiếng rơi vào Tạp Mễ Lạp ở phía sau lưng hắn, chỉ chó mà mắng mèo quát lên:
- Cút!
- Ngươi!
Tạp Mễ Lạp nghe vậy giận tím mặt, đây còn là lần đầu tiên có người dám ở trước mặt mắng nàng là yêu nghiệt.
- Cút ngay!
Thần sắc Lâm Hi cứng nhắc, mặt không biểu tình nhìn tên chân truyền đệ tử ở trước mắt này, lạnh lùng nói.
- Ngươi nói gì?
Trong mắt người nọ xẹt qua một đạo thần sắc giận dữ, nhìn Lâm Hi một cái, cười lạnh một trận, trên mặt lộ ra hàn ý um tùm:
- Hừ! Ta hoài nghi ngươi cấu kết với yêu nghiệt, hiện tại muốn bắt ngươi đi đại lao điều tra. Ngươi tốt nhất biết điều chịu trói một chút, nếu không mà nói, dựa theo tông quy giới luật, ngươi đó là một con đường chết, có thể liền xử quyết!
Nói như vậy, chân khí đề tụ, một mặt đề phòng Lâm Hi, một mặt giống như lão hổ vồ thỏ, chuẩn bị tùy thời đánh ra.
Song phản ứng của Lâm Hi cực kỳ ngoài dự liệu của hắn.
- Ta nói rồ, lăn... Mở ---
Lâm Hi lạnh lùng nói, dưới chân hắn đạp một cái, đột nhiên lúc này tung người mà ra!
Oanh!
Thân thể của Lâm Hi lấy một loại phương thức khiến người ta ứng phó không kịp, mãnh liệt đụng vào tên chân truyền đệ tử này.
- A!
Một tiếng kêu thê lương thảm thiết, xé rách hư không, mắt của tên chân truyền đệ ử này cơ hồ cũng bị đụng lồi ra rồi, một sát na kia lục phủ ngũ tạng phảng phất giống như dồn vào một đoàn, tên chân truyền đệ tử này trực tiếp phảng phất như là đạn pháp bay ra ngoài, rầm rầm rầm liên tiếp đánh vỡ mấy trọng kim chúng tường bích cứng rắn, dày đặc. Máu tươi phiêu tán rơi rụng, lấy một loại phương thức thảm thiết rơi xuống mặt đất, miệng mở rộng ra, hai mắt nhô ra, không còn nhúc nhích, trực tiếp ngất đi.
Không nghĩ tới, hoàn toàn không nghĩ tới!
Lâm Hi một câu cũng chưa nói, không hề giả dối trực tiếp liền là va chạm bá liệt, loại khí thế này nghiền nát hết thảy, khiến người ta khiếp sợ.
Ngay cả chỗ sâu quần điện cũng hít thở không thông trong chốc lát, tựa hồ là tất cả mọi người bị phương thức của Lâm Hi hù dọa rồi.
Đây là một loại tuyên bố, cũng là một loại ra oai phủ đầu, Lâm Hi lấy một loại phương thức đặc biệt tuyên cáo hắn đến rồi, lộ ra cường quyền của hắn!
- Hừ!
Chỗ sâu quần điện mơ hồ vang lên một trận hừ lạnh, cũng là đối với phương thức này của Lâm Hi cảm thấy bất mãn.
Lâm Hi cũng không dừng lại, loại tiên phóng phái ra đánh trận đầu tiên chẳng qua là chút ít tiểu tốt, không đáng giá để hẳn mỉm cười một cái. Đối với chút ít người muốn cầm mình khai đao, hướng Thần tử hiến công, Lâm Hi đáp lại chính là đả kích nghiền ép hết thảy.
Lúc lấy đạo lý nói không thông, cường quyền chính là chân lý duy nhất!
- Ông!
Lóe lên một cái, Lâm Hi xuất hiện ở bên cạnh quần điện.
Một cái vòng tròn cự đại xuất hiện ở trước mặt Lâm Hi, bóng người chi chít, thần sắc lãnh khốc xuất hiện ở chung quanh. Nhảy vọt qua tất cả cản trở cùng vây công, cuối cùng trực tiếp liền là 'Đại trận hầu hạ'!
Trong hư không yên tĩnh giống như chết, từng đạo ánh mắt sâm lãnh từ bốn phương tám hướng đánh giá qua, nhìn chằm chằm vào Lâm Hi, tạo thành một loại áp lực vô hình to lớn khiến ngời ta hít thở không thông!
Không khí ở trong nháy mắt liền hạ xuống điểm đóng băng, giương cung bạt kiếm, một mảnh khẩn trương!
Lâm Hi dừng bước, ở phía sau hắn Hấp Huyết nữ vương Tạp Mễ Lạp thần sắc cứng đờ, hiện lên cảm giác nguy hiểm nồng đậm, trong lòng xao động bất an.
Loại quần hùng nhìn chung quanh này, không khí khẩn trương như sinh tử treo cao này cơ hồ khiến nàng hỏng mất!
Đoạn đường này tới đây, nàng mượn lấy lực lượng của Lâm Hi một đường bạo trướng, đạt đến Tiên Đạo lục trọng Hóa Thân cảnh, so sánh với rất nhiều Tiên Đạo cường giả đều phải lợi hại hơn.
Nhưng mà ở trước mắt nàng, Tiên Đạo tam trọng, tứ trọng, ngũ trọng, lục trọng..., thậm chí ngay cả Ma Hoàng thất trọng cũng không biết có bao nhiêu, từng đạo thần thức vững vàng tỏa định ở trên thân thể hai người.
Thực lực của Tạp Mễ Lạp mặc dù cực mạnh, nhưng dưới tình huống như thế một khi động thủ, 'tan xương nát thịt, hài cốt không còn' cũng chỉ là chuyện ở một cái sát na!
Không nghi ngờ chút nào, đây là trận chiến hung hiểm nhất mà Tạp Mễ Lạp trải qua.
Không một ai lên tiếng, không khí khẩn trương tới cực điểm, tựa như là một chỉnh thể tùy thời sẽ đứt đoạn.
Lâm Hi không nói gì, cũng không bị trận thế ở trước mắt nhiếp trụ. Hắn đã hạ quyết tâm liền đối với các loại tình huống có chuẩn bị, loại trận chiến này cũng không bị hắn để vào trong mắt.
- Bắt lại cho ta!
Một tiếng quát chói tai oanh long long từ phía trước truyền đến, thanh âm cao cao tại thượng để lộ ra uy nghiêm thật sâu, đầu tiên phá vỡ yên tĩnh.
Bình luận facebook