-
Chương 426-430
Chương 426
Phụt một tiếng, Long Tường trực tiếp bị Quân Tiêu Dao chụp bay, xương sườn trong ngực rung động lên răng rắc.
Cũng may Long Tường là Thi Hài Long Tộc, thân thể cường hãn, nếu không có lẽ cũng sẽ giống như thiên kiêu của Bát Tí Chu Ma tộc, bị một chưởng hạ gục trong nháy mắt.
Nhìn thấy Long Tường cũng bị một chiêu làm bị thương nặng, ở đây vang lên tiếng xuýt xoa hết đợt này đến đợt khác.
Tất cả mọi người đều mở to hai mắt nhìn, không thể tin nổi.
Long Tường còn mạnh hơn Đọa Vũ Thánh Tử quá nhiều.
“Đừng vội càn rỡ!” Huyết Sát tộc vương quát lạnh một tiếng, cũng ra tay.
Nghe đồn nhất tộc này là lột xác ra từ một giọt ma huyết, lai lịch vô cùng thần bí khủng bố.
Thiên kiêu của Huyết Sát tộc chỉ cần giơ tay là Huyết Hải ngập trời đã lật úp đến.
Đó là đại thần thông thiên phú của Huyết Sát tộc, Táng Sinh Huyết Hải!
Quân Tiêu Dao thấy thế thì cả người bùng lên thần hỏa vô tận, chỉ cần giơ tay đã có ngọn lửa bảy màu sặc sỡ tràn ra, đó chính là Đà Xá Cổ Đế Viêm!
Quân Tiêu Dao dùng hỏa chủng Đà Xá Cổ Đế Viêm để niết bàn, cho nên tất nhiên có thể tùy tâm khống chế Đà Xá Cổ Đế Viêm.
“Đó là... Đế viêm!”
Sắc mặt của hiên kiêu Huyết Sát tộc lập tức thay đổi.
Đối với nhất tộc bọn họ mà nói, năng lượng họ sợ hãi nhất không gì hơn những sức mạnh chí cương chí cường như lôi đình, ngọn lửa…
Mà ở Vạn Cổ Táng Thổ, gần như tất cả sinh linh đều có thuộc tính âm hàn, không có bao nhiêu sinh linh khống chế được lôi đình và lửa.
Cũng bởi vậy, Huyết Sát tộc mới có thể hùng bá một phương ở Vạn Cổ Táng Thổ.
Nhưng hiện tại, Quân Tiêu Dao tung ra đế viêm, quả thực là khắc tinh của Huyết Sát tộc.
Xuy xuy!
Đà Xá Cổ Đế Viêm và Huyết Hải va chạm, xèo xèo tỏa ra khói trắng.
Mảnh Huyết Hải khiến người ta nghe tiếng đã sợ vỡ mật này căn bản không có bất cứ uy hiếp nào đối với Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao tịnh chỉ làm kiếm, một Lục Tiên Kiếm quyết chém ngang ra.
Thiên kiêu của Huyết Sát tộc vội vàng né tránh, nhưng vẫn bị Lục Tiên Kiếm quyết đánh trúng, một cánh tay văng ra.
Thiên kiêu của Huyết Sát tộc cũng bại trận lui xuống.
Vị thiên kiêu cấp bậc Thập Tiểu Vương thứ ba khiêu chiến cũng thất lợi!
“Đây là tiêu chuẩn của Thập Tiểu Vương Táng thổ sao, thật là khiến bản Thần Tử thất vọng.” Quân Tiêu Dao khẽ lắc đầu.
Hắn cũng không muốn bày ra tư thái nghiền áp này, bởi vì chẳng thú vị gì mấy.
Đáng tiếc chính là, không ai có thể làm hắn tung ra thêm mấy chiêu.
Đối với Quân Tiêu Dao mà nói, những trận này thậm chí không được tính là làm nóng người.
Những sinh linh Táng thổ tham gia thịnh yến đều lộ ra vẻ mặt khuất nhục cực độ!
Thập Tiểu Vương cao cao tại thượng trong cảm nhận của bọn họ lại bị một thiên kiêu ngoại giới miệt thị, quả thực mất hết mặt mũi.
Mà Thập Tiểu Vương ở đây đều lộ ra biểu cảm lạnh lẽo cực độ.
Chỉ có Lang Huyên không tức giận vì lời nói của Quân Tiêu Dao, nữ nhân vốn sùng bái cường giả.
Quân Tiêu Dao càng bày ra khí phách vô địch thì trong lòng Lang Huyên càng si mê lưu luyến.
Thậm chí khi nàng nhìn về phía các sinh linh Mặc Lăng, trong đôi mắt xinh đẹp còn mang theo một sự chán ghét không chút nào che giấu.
Nàng hổ thẹn khi làm bạn với đám người Mặc Lăng, thậm chí không muốn cùng danh xưng Thập Tiểu Vương với bọn họ.
Nhìn thấy ánh mắt của Lang Huyên, Mặc Lăng lập tức nổ tung, trong óc nóng lên, nhịn không được muốn ra tay.
Nhìn thấy Mặc Lăng ra tay, thiên kiêu Luyện Thi Tông bên cạnh cũng quát lạnh một tiếng: “Mọi người đều đừng chần chờ, trực tiếp ra tay, trấn áp hắn trước lại nói!”
Thiên kiêu của Luyện Thi Tông cũng ra tay.
Sau khi Mặc Lăng và thiên kiêu của Luyện Thi Tông ra tay thì những thiên kiêu còn lại trong Thập Tiểu Vương chưa có động tĩnh cũng sôi nổi tấn công.
Cái gì mà thể diện, hiện tại đã không rảnh lo đến chuyện đó, trấn áp được Quân Tiêu Dao mới là quan trọng nhất.
Cho dù bọn họ chơi trò xa luân chiến, một đám đơn độc xông lên cũng không thể đánh bại Quân Tiêu Dao, hiện tại cậy vào duy nhất của họ chính là ưu thế nhân số.
Tuy như vậy sẽ bị người ta lên án, nhưng cũng đỡ hơn là bị Quân Tiêu Dao nhục mạ.
“Một trong những ảo giác của kẻ yếu là cho rằng đánh hội đồng là có thể chiến thắng.”
Nhìn Thập Tiểu Vương xông lên, trong mắt Quân Tiêu Dao mang theo sự lạnh lẽo trào phúng như từ trên cao nhìn xuống.
Nếu nói có hơn cả trăm ngàn thiên kiêu cấp bậc như Thập Tiểu Vương tấn công thì nói không chừng thật sự có thể mang đến một ít phiền toái cho Quân Tiêu Dao.
Nhưng mấy tên trước mắt cùng nhau xông lên thì cũng không có gì khác biệt đối với Quân Tiêu Dao.
“Ma Mãng Thôn Thiên!”
Mặc Lăng thi triển ra thần thông nhất tộc của gã, phía sau gã tràn ngập sương đen, hiện ra một hư ảnh Thôn Thiên Ma Mãng nửa hư ảo.
Nó há mồm ra, cứ như có thể cắn nuốt một mảnh vòm trời.
Quân Tiêu Dao giơ tay, dùng Thôn Thần Ma Công để chống cự, một đám lốc xoáy cắn nuốt màu đen hiện lên, khả năng luyện hóa cắn nuốt của chúng không kém hơn thần thông thiên phú của Mặc Lăng chút nào.
Đồng thời, thiên kiêu của Luyện Thi Tông cũng ra tay, quan tài bên người hắn ta mở ra, một khối xác ướp cổ cả người toàn là lông đen xuất hiện.
Cả người xác ướp cổ kia tràn ngập cảm giác cứng rắn, chỉ dựa vào thân thể là có thể sánh ngang với cường giả Hư Thần Cảnh.
Đây cũng là nguyên nhân thiên kiêu của Luyện Thi Tông có thể đứng trong Thập Tiểu Vương.
Tu vi của hắn chỉ ở Thần Hỏa Cảnh tiểu viên mãn, không tính là nổi bật, nhưng dựa vào một khối xác ướp cổ, lại đủ để nghiền áp đa số các thiên kiêu.
Xác ướp cổ thò đôi tay ra, mười móng tay giống như gai nhọn màu đen sắc bén cắt qua hư không, tấn công về hướng Quân Tiêu Dao.
Những thiên kiêu còn lại của Thập Tiểu Vương cũng sôi nổi ra tay.
Các loại thủ đoạn cường hãn đều được thi triển ra.
Cảnh tượng này làm chấn động mọi người ở đây.
Thập Tiểu Vương cao cao tại thượng, mỗi một vị đều đủ để quét ngang một phương.
Có ai ngờ Thập Tiểu Vương lại liên thủ để công kích một người.
Quả thực chưa từng nhìn thấy trường hợp này.
“Cho dù thiên kiêu Quân gia có bại thì cũng không oan.” Có sinh linh Táng thổ cảm thán.
“Không sai, dù hắn bị trấn áp thì cũng sẽ danh chấn tứ phương, dù sao cũng là mấy vị Thập Tiểu Vương đồng loạt ra tay, mới trấn áp được hắn ta.”
Mọi người ở đây đều cảm thấy, cho dù Quân Tiêu Dao có thua thì vẫn đầy vinh quang.
Nhưng chuyện xảy ra kế tiếp lại khiến tất cả mọi người không thể tin nổi.
Quả thực có thể nói là điên đảo nhận thức của bọn họ!
Hết chương 426.
Chương 427
Quân Tiêu Dao một tay thi triển Thôn Thần Ma Công, trực tiếp cường thế đánh tan thần thông thiên phú của Mặc Lăng, hơn nữa còn phản sát lại.
Thân thể Mặc Lăng chấn động, vội vàng lui về phía sau, sợ bị lốc xoáy cắn nuốt cuốn vào thì không chết cũng bị lột da.
Sau đó, thiên kiêu của Luyện Thi Tông tung ra xác ướp cổ, cường thế đánh tới.
Quân Tiêu Dao nắm năm ngón tay lại, chẳng những thúc giục sức mạnh của Tượng Thần Trấn Ngục Kính mà cũng gia trì thêm sức mạnh của Hoang Cổ Thánh Thể vào. Sau đó còn thúc giục sức mạnh Đại La Tiên Cốt trên cánh tay.
Chỉ thoáng chốc, khí huyết mênh mông, tiên quang lóng lánh.
Hắn tung ra một quyền đã làm hư không chấn động, dựng nên gợn sóng!
Phanh!
Quân Tiêu Dao tung một quyền siêu thần, trực tiếp đánh xác ướp cổ kia chia năm xẻ bảy.
Quân Tiêu Dao mở năm ngón tay ra, bắt một cái về hướng hư không, thần quang hội tụ thành Thiên Thần chi Mâu, một mâu đâm thẳng về hướng thiên kiêu của Luyện Thi Tông.
Thiên kiêu của Luyện Thi Tông sợ đến hồn vía lên mây, hoàn toàn không ngờ xác ướp cổ có nhục thân sánh ngang với Hư Thần Cảnh của mình lại bị Quân Tiêu Dao dùng một quyền đánh nát.
Đây chính là toàn bộ tâm huyết hắn ta tế luyện mấy năm nay, thế mà đã nước chảy về biển đông.
Thiên kiêu của Luyện Thi Tông vội vàng xoay người ngăn cản, lại căn bản không ngăn được Thiên Thần chi Mâu, trực tiếp bị xuyên thủng ngực, đóng đinh trên vách núi.
Tiếp theo, Quân Tiêu Dao đại khai đại hợp, tung ra quyền chưởng, như muốn đánh tan cả vạn dặm hư không!
Thiên kiêu cấp bậc Thập Tiểu Vương của La Sát nhất tộc bị Quân Tiêu Dao trực tiếp đập vỡ vụn thân thể!
Thiên kiêu Tử Linh tộc am hiểu linh hồn chi đạo, lại bị Quân Tiêu Dao lấy Tam Thế Nguyên Thần thúc giục Hỗn Độn Thần Ma, nghiền nát nguyên Thần Tử Linh thành hư vô!
Nguyên Thần Tử Linh khiến người ta nghe tiếng sợ vỡ mật lại yếu ớt như giấy trước mặt Tam Thế Nguyên Thần của Quân Tiêu Dao, căn bản không ngăn cản được.
Nhìn Thập Tiểu Vương người thì bị thương nặng, kẻ thì ngã xuống, toàn bộ Táng Hồn Sơn lâm vào sự yên tĩnh như cái chết.
Kết quả này hoàn hoàn điên đảo nhận thức của bọn họ!
Thập Tiểu Vương liên thủ mà cũng đánh không lại một mình Quân Tiêu Dao, ngược lại còn bị phản sát hết mấy người!
“Vị Thần Tử Quân Gia này rốt cuộc mạnh tới mức độ nào vậy?”
“Hắn là đệ nhất nhân trẻ tuổi của Tiên Vực ngoại giới sao?”
Rất nhiều sinh linh Táng thổ đều thất thần lẩm bẩm.
Bọn họ đang tìm lý do an ủi chính mình, nếu không căn bản không thể chấp nhận kết quả này.
Nếu một thiên kiêu bất kỳ nào của ngoại giới tiến vào cũng có thể quét ngang Thập Tiểu Vương, vậy chênh lệch giữa Táng thổ và Tiên Vực không khỏi quá lớn.
Đám người Long Tường, Mặc Lăng đều lộ ra vẻ mặt kiêng kị, sắc mặt khó coi, lại không nói những lời như 'Làm càn' nữa.
Thậm chí Cửu U Ngao căn bản không ra tay, trong thú đồng lộ ra ngưng trọng cực độ.
Nó cũng không phải Cửu U Ngao chân chính, chỉ có được một tia huyết mạch Cửu U Ngao mà thôi.
“Thật là quá cường đại.” Lang Huyên cũng nhịn không được kinh ngạc cảm thán trong lòng.
Tuy nàng ta đã giao thủ với Quân Tiêu Dao, nhưng đa phần là thăm dò, Quân Tiêu Dao cũng không thật sự triển lộ năng lực.
Mà hiện tại, thực lực mà Quân Tiêu Dao thể hiện ra đủ để làm cả Táng thổ chấn động.
Nhưng mà, nhìn biểu cảm vân đạm phong khinh của Quân Tiêu Dao, Lang Huyên bỗng nghĩ tới một điều.
Có phải Quân Tiêu Dao vẫn chưa dùng hết toàn lực hay không?
Nghĩ đến điểm này, thân thể mềm mại của Lang Huyên cũng nhịn không được mà khẽ run lên.
Nếu thật sự như vậy thì quá khủng bố.
“Thần Tử Quân Gia, rốt cuộc thực lực của ngươi mạnh đến mức nào?” Long Tường lạnh lùng nói.
Hắn ta muốn biết, rốt cục Quân Tiêu Dao xem như thiên kiêu cấp bậc nào ở Tiên Vực.
Nếu thiên kiêu Tiên Vực đều yêu nghiệt giống như Quân Tiêu Dao, vậy tuyệt đối là đả kích trí mạng với bọn họ.
Quân Tiêu Dao nghe vậy thì ánh mắt nhìn chung quanh một vòng, tất cả sinh linh Táng thổ bắt gặp ánh mắt hắn thì đều bất giác lảng tránh.
Kế tiếp, Quân Tiêu Dao mở miệng nói ra bốn chữ vô cùng đơn giản: “Ta là vô địch!”
Bốn chữ này vừa dứt, một uy áp khó có thể miêu tả trút xuống thập phương.
Thiên kiêu trong Thập Tiểu Vương ở đây đều có cảm giác muốn hít thở không thông.
Bốn chữ vô cùng đơn giản này lại bày ra hết sự cuồng ngạo.
Nhưng giờ phút này, lại không có sinh linh nào mở miệng phản bác hoặc trào phúng.
Bởi vì hiện thực đã được bày ra ngay trước mắt.
Quân Tiêu Dao thật sự có khí thế vô địch!
Bầu không khí trong toàn bộ Táng Hồn Sơn vô cùng áp lực.
Thực hiển nhiên, Thập Vương thịnh yến lần này gần như là sân khấu thuộc về một mình Quân Tiêu Dao.
Ánh hào quang của Thập Tiểu Vương đều trở nên ảm đạm nhạt nhòa trước mặt hắn!
“Khó trách công chúa điện hạ sẽ thích hắn...” Nhìn thiếu niên tuấn mỹ đứng giữa thiên địa lại lộ ra vẻ mặt bình đạm như nước, Tần Tiên Nhi lẩm bẩm tự nói.
Đại trượng phu chính là như thế!
Trong lòng mọi người ở đây hết sức áp lực, bỗng có người mở miệng nói: “Đúng rồi, bá thể cổ đại đứng đầu Thập Tiểu Vương của Minh Vương điện ở đâu rồi?”
“Đúng vậy, sao Sở Thiên Bá của Minh Vương điện không tới, nếu hắn đến thì chưa chắc sẽ để thiên kiêu ngoại giới này ra vẻ ta đây!”
“Sở Thiên Bá chính là Thương Thiên Bá Thể vạn cổ không có lấy một trong truyền thuyết, mặc dù chỉ là tàn khuyết, nhưng không phải ai cũng có thể chống lại!”
Nhắc tới đến Sở Thiên Bá, sinh linh Táng thổ vừa rồi còn lộ ra vẻ mặt suy sụp, lúc này lập tức lên tinh thần.
Người mạnh nhất trong Thập Tiểu Vương của bọn họ còn chưa đánh một trận với Quân Tiêu Dao.
Nói không chừng Sở Thiên Bá có thể vớt vát lại danh dự cho Vạn Cổ Táng Thổ thì sao?
Nhớ lại trước đây khi Sở Thiên Bá hiện thế, hắn ta một mình bò ra từ vực sâu vô tận, khí thế cuồng bá kia làm chấn động toàn bộ Thiên Minh vực.
“Hình như ta nghe nói, Sở Thiên Bá sẽ trực tiếp đi đến cái khe Táng Giới.”
“Đúng vậy, thân là đứng đầu Thập Tiểu Vương, hắn thật sự có thể không cần tới tham gia Thập Vương thịnh yến, có tư cách trực tiếp tiến vào Táng Giới.”
“Đáng tiếc, hôm nay không nhìn thấy Sở Thiên Bá đối chiến với Thần Tử Quân Gia.”
Một ít sinh linh Táng thổ lắc đầu, cảm thấy có chút đáng tiếc.
Bởi vì Quân Tiêu Dao chưa từng thi triển ra thánh thể dị tượng ở Táng thổ, cũng không cố tình sử dụng sức mạnh của Hoang Cổ Thánh Thể, cho nên sinh linh Táng thổ cũng không biết Quân Tiêu Dao là Hoang Cổ Thánh Thể.
Nếu biết được thì bọn họ cũng sẽ không tự tin vào Sở Thiên Bá như vậy.
Hết chương 427.
Chương 428
Hoang Cổ Thánh Thể và Thương Thiên Bá Thể không có phân chia cao thấp, trong những cuộc chiến xưa nay thì hai bên có thắng có thua, trước nay không bên nào có thể thật sự nghiền áp bên còn lại.
“Là bá thể cổ đại tàn khuyết kia, Sở Thiên Bá sao?”
Nghe thấy những lời nghị luận chung quanh, trong mắt Quân Tiêu Dao hiện lên một ám quang.
Tất nhiên hắn cũng biết rõ thông tin của Thập Tiểu Vương, cũng có một chút hiểu biết đối với Sở Thiên Bá.
Nói thật, Quân Tiêu Dao cũng cảm thấy rất hứng thú với Thương Thiên Bá Thể.
Loại thể chất này là một trong những thể chất ít ỏi có thể tranh phong với Hoang Cổ Thánh Thể, hơn nữa giữa hai bên còn có cảm giác như túc địch.
Cứ như đối thủ số mệnh.
“Sở Thiên Bá, hy vọng ngươi đừng làm ta thất vọng.” Quân Tiêu Dao nỉ non nói.
Đến lúc này Thập Vương thịnh yến cũng đã kéo màn.
Mà các Thập Tiểu Vương đã không có hứng thú tranh đấu với nhau.
Bọn họ liên thủ cũng đánh không lại Quân Tiêu Dao, nội đấu chỉ tăng thêm độ ngu xuẩn của bọn họ.
Mà thế lực sau lưng Thập Tiểu Vương cũng không muốn để Quân Tiêu Dao tiến vào Táng Giới.
Ánh mắt một ít cường giả lập loè, đang âm thầm tính toán kế hoạch sau đó.
Nói ngắn gọn, bọn họ nhất định phải ngăn cản Quân Tiêu Dao tiến vào Táng Giới!
Chuyện ở Thập Vương thịnh yến cũng thật sự lan truyền khắp toàn bộ Vạn Cổ Táng Thổ.
Lần này, toàn bộ Vạn Cổ Táng Thổ đều như muốn nổ tung.
Tất cả sinh linh Táng thổ vừa nghe thấy tin tức này thì phản ứng đầu tiên đều là, con mẹ nó ngươi đang đùa ta à?
Sau đó, sau khi hiểu biết tình hình chân chính, họ đều cứng họng, không thể tin được.
Mỗi một thiên kiêu cấp bậc Thập Tiểu Vương cũng đủ để quét ngang một phương, là kẻ đứng đầu một vực.
Kết quả hiện tại, chư vương liên thủ cũng không thể làm Quân Tiêu Dao bị tổn thương mảy may nào, thậm chí còn bị phản sát vài vị.
Điều này không khác gì sét đánh giữa trời quang đối với các sinh linh Táng thổ.
Nhưng khi biết được Quân Tiêu Dao ở ngoại giới cũng là thiên kiêu vô địch, tâm tình bọn họ cũng coi như hơi bình ổn lại một chút.
Nếu thiên kiêu Tiên Vực ngoại giới đều yêu nghiệt giống như Quân Tiêu Dao, vậy những sinh linh Táng thổ càng chịu đả kích mạnh hơn nữa.
Sau khi Thập Vương thịnh yến kết thúc, Quân Tiêu Dao vẫn ở lại chỗ Lang Huyên.
Vài ngày sau, bọn họ sẽ cùng đi đến cái khe Táng Giới.
Quân Tiêu Dao cũng có thể đi hoàn thành nhiệm vụ đánh dấu.
Trong sương phòng xa xỉ của lâu thuyền, Quân Tiêu Dao đang tùy ý dựa vào bên cạnh giường.
Tần Tiên Nhi và Lang Huyên đứng một trái một phải bóp vai cho Quân Tiêu Dao.
Bàn tay nhỏ như ngọc mềm mại của hai nàng cực kỳ có tiết tấu mà bóp vai cho Quân Tiêu Dao, khiến hắn vô cùng thoải mái.
Đổi là trước kia, tuy Lang Huyên thích Quân Tiêu Dao đến mấy, nhưng tuyệt đối không có khả năng làm chuyện của thị nữ như vậy.
Nhưng sau khi chứng kiến sự cường thế bá đạo của Quân Tiêu Dao trong Thập Vương thịnh yến, trái tim nàng ta đã hoàn toàn hòa tan.
Tính cách nàng ta cực kỳ cường thế, muốn cưỡi trên người Quân Tiêu Dao. Hiện tại lại luôn ảo tưởng trong đầu là bị Quân Tiêu Dao cưỡi.
Càng mãnh liệt càng tốt.
Tốt nhất có thể chơi hư nàng ta luôn.
Lang Huyên cũng không biết tại sao tâm lý của mình lại xảy ra chuyển biến lớn như thế.
Có thể là do các nam nhân trước kia nàng ta gặp được đều mang tư thái khom lưng uốn gối, không khác gì con chó.
Mà Quân Tiêu Dao lại là người đầu tiên bá đạo như thế trước mặt nàng ta.
Đam mê kỳ quái trong lòng Lang Huyên thức tỉnh rồi.
“Quân công tử, ngươi cho rằng bọn họ sẽ để ngươi bình yên tiến vào Táng Giới sao?” Lang Huyên vừa bóp vai cho Quân Tiêu Dao, vừa nói.
Nàng ta đã bắt đầu suy xét mọi chuyện cho Quân Tiêu Dao.
“Không sao cả, nếu bọn chúng muốn ngăn cản, ta sẽ để chúng biết cái gì gọi là tuyệt vọng.” Quân Tiêu Dao nói.
Hắn biết, hắn giết thiên kiêu các chủng tộc như Bát Tí Chu Ma tộc và Huyết Sát tộc, bọn họ nhất định sẽ không dễ dàng bỏ qua.
Đừng nói để Quân Tiêu Dao tiến vào Táng Giới, thậm chí họ còn có khả năng ôm ấp tâm tư diệt sát Quân Tiêu Dao.
Nhưng Quân Tiêu Dao cũng không để ý.
Chỉ cần những thế lực chủng tộc đó dám ra tay thì Quân Tiêu Dao sẽ làm bọn chúng biết cái gì gọi là hối hận!
Nghe thấy Quân Tiêu Dao lạnh nhạt khí phách lên tiếng như thế, trái tim thiếu nữ của Lang Huyên càng tê dại.
Đào nguyên chảy nước, ứa ra róc rách.
Hừm, chỉ đang hình dung phong cảnh, tuyệt đối không có nghĩa khác.
“Ướt?” Quân Tiêu Dao cúi đầu nhìn thoáng qua.
“Ưm.” Lang Huyên yếu ớt khẽ kêu như tiếng muỗi, kiều nhan nhiễm hồng đào.
“Vậy còn không mau mau đi xuống, đừng làm ướt giường của Quân mỗ.” Quân Tiêu Dao vung tay, đẩy Lang Huyên ra.
Lang Huyên: “???”
Con mẹ nó... Thứ thẳng nam sắt thép!
Cho dù là nữ tử diễm tuyệt thiên hạ như Lang Huyên cũng nhịn không được muốn chửi thề.
Rõ ràng bề ngoài là chó con tuấn tú, cố tình trái tim lại là thẳng nam sắt thép.
Tần Tiên Nhi bên cạnh cũng nhịn không được phì một tiếng bật cười.
Nàng phát hiện, hiện tại mình đã không chán ghét Quân Tiêu Dao như lúc đầu nữa.
Vị công tử tuấn tú này, tuy ngày thường như kẻ ác không nói nhiều, nhưng có đôi khi cũng rất thú vị, rất đáng yêu.
...
Ngay vào lúc Quân Tiêu Dao nhàn nhã chờ đợi tiến vào Táng Giới.
Những vị vương, thiên kiêu Táng thổ còn lại như Long Tường, Mặc Lăng, Cửu U Ngao lại đang tìm mọi cách tăng thực lực của bản thân lên.
Đồng thời họ còn nghĩ nên ngăn cản Quân Tiêu Dao tiến vào như thế nào.
Các thế lực cường đại như Bát Tí Chu Ma tộc, Huyết Sát tộc đã đạt thành nhận thức chung, tuyệt đối không có khả năng để một thiên kiêu ngoại lai tiến vào Táng Giới.
Mặc dù trước đó cũng không có quy tắc này, nhưng bọn họ muốn tạo ra nó.
Bên kia, ở Minh Vương điện, trên một ngọn núi trơ trọi.
Sở Thiên Bá đang ngồi xếp bằng.
Sở dĩ hắn ta không dự tiệc, cũng không phải vì nguyên nhân của bản thân, mà là có người ngăn cản hắn ta đi.
Hư không phía trước hắn ta có một hình chiếu nửa hư ảo hiện ra.
Nhưng mặc dù chỉ là một hình chiếu, cũng có một loại uy thế khủng bố muốn áp sụp chư thiên vạn giới.
Hết chương 428.
Chương 429
Hình chiếu mơ hồ kia chính là điện chủ của Minh Vương điện, Thiên Minh Táng Hoàng!
Mà Sở Thiên Bá thân là bá thể cổ đại, thiên kiêu mạnh nhất Minh Vương điện, cũng là đệ tử của Thiên Minh Táng Hoàng.
“Sư tôn, vì sao người không cho con tiến đến tranh bá với Hoang Cổ Thánh Thể kia?” Sở Thiên Bá không cam lòng.
Hắn ta vốn định phân cao thấp với Quân Tiêu Dao kia ở Thập Vương thịnh yến.
Kết quả sư tôn của hắn ta, Thiên Minh Táng Hoàng lại ngăn cản.
“Thần Tử Quân Gia kia có chút bản lĩnh, có lẽ các ngươi không rõ lắm, nhưng ở Hoang Thiên Tiên Vực, có thể nói hắn là người nổi bật nhất thế hệ trẻ, cả quái thai cổ đại cũng thua trong tay hắn.” Thiên Minh Táng Hoàng nói.
“Sư tôn, chẳng lẽ ngài cho rằng bá thể của ta không bằng thánh thể của Thần Tử Quân Gia kia?” Sở Thiên Bá thầm cắn răng mà nói.
Trước kia bất cứ Thương Thiên Bá Thể nào cũng có tính cách bá đạo vô biên, duy ngã độc tôn.
Cho nên Sở Thiên Bá căn bản không chịu đựng được mình bị Quân Tiêu Dao đè lên đầu.
Hiện tại ở Thiên Minh vực cũng xuất hiện một ít lời đồn, nói Sở Thiên Bá kiêng kị Thần Tử Quân Gia nên mới không dám đi dự tiệc.
Điều này làm Sở Thiên Bá không thể chấp nhận.
“Tất nhiên vi sư tin tưởng con, nếu là bá thể hoàn chỉnh thì tất nhiên đủ để tranh phong với thiên kiêu Quân gia kia, nhưng hiện tại con lại đang tàn khuyết.”
“Biện pháp duy nhất là tiến vào Táng Giới, tìm được ao Chúng Sinh Luân Hồi.”
“Đại cơ duyên này đủ để bá thể của con khôi phục, khỏi hẳn, thậm chí tẩy lễ, thăng hoa.”
“Đến lúc đó, con muốn trấn áp thánh thể Quân gia kia cũng chỉ cần lật tay một cái mà thôi.”
Nghe Thiên Minh Táng Hoàng nói thế, Sở Thiên Bá mới hơi thoải mái hơn.
Thì ra Thiên Minh Táng Hoàng đã thay hắn ta nghĩ kỹ đường đi.
“Đa tạ sư tôn dụng tâm lương khổ, nhưng nếu thiên kiêu Quân gia cũng tiến vào Táng Giới, đến lúc đó...” Sở Thiên Bá muốn nói lại thôi.
Hắn ta cảm thấy, có khả năng Quân Tiêu Dao sẽ cản trở mình thu hoạch cơ duyên.
Dù sao hai đại thể chất trời sinh đã đối địch.
Quân Tiêu Dao cũng không có khả năng ngốc đến trơ mắt nhìn hắn ta khôi phục bá thể hoàn chỉnh.
Thiên Minh Táng Hoàng lạnh nhạt nói: “Yên tâm, có lẽ giết thiên kiêu Quân gia này sẽ đưa tới một ít đại nhân quả.”
“Nhưng nếu ngăn cản hắn tiến vào Táng Giới thì không hề khó khăn, việc này Minh Vương điện nhất định sẽ xử lý.”
Nghe Thiên Minh Táng Hoàng nói xong, Sở Thiên Bá cũng xem như hoàn toàn yên lòng.
“Quân gia thánh thể, chờ bá thể của ta hoàn toàn khôi phục thì ngươi lấy cái gì mà đấu với ta, đời này sẽ là Thương Thiên Bá Thể ta làm chúa tể!”
Dã tâm của Sở Thiên Bá rõ như ban ngày.
Hắn ta muốn lấy danh Thương Thiên Bá Thể, hoàn toàn đạp Hoang Cổ Thánh Thể dưới chân!
Ngay vào lúc toàn bộ Vạn Cổ Táng Thổ thập vực gió nổi mây phun vì chuyện của Táng Giới.
Sâm La vực, trong một cung điện hắc ám.
Một bóng hình xinh đẹp ngạo nhân mặc váy dài màu đen ngồi ngay ngắn trên vương tọa bạch cốt.
Trong mười vị vực chủ của Táng thổ thập vực, có một tồn tại truyền kỳ, sinh linh Táng thổ đều gọi nàng là...
Nữ Táng Hoàng quỷ diện!
Mọi người đều biết, mỗi một vực trong Vạn Cổ Táng Thổ thập vực đều có một vị vực chủ.
Tỷ như Âm Minh vực là Táng Hoàng của Đọa Vũ tộc.
Tu La vực là Tu La Ma Quốc quốc chủ.
Mà Thiên Minh vực lại là Thiên Minh Táng Hoàng của Minh Vương điện.
Nhưng trong thập vực này có một vực cực kỳ đặc thù.
Đó chính là Sâm La vực.
Những vực chủ các vực khác đều là người thống trị thế lực bất hủ.
Mà vực chủ của Sâm La vực lại là một người cô đơn, cũng không có bất cứ thế lực nào.
Quan trọng nhất chính là, vực chủ của Sâm La vực còn là một nữ tử.
Không ai biết tên thật của nàng là gì, nàng cũng chưa bao giờ dùng gương mặt thật gặp người.
Bởi vì trên mặt nàng luôn đeo một cái mặt nạ quỷ diện.
Cho nên sinh linh của Táng thổ thập vực đều gọi nàng là nữ Táng Hoàng quỷ diện.
Nhưng điểm mà nữ Táng Hoàng quỷ diện khiến người người ca ngợi nhất vẫn là thực lực của nàng.
Từ những năm tháng xa xăm trước đó, nữ Táng Hoàng quỷ diện cũng đã là người thống trị Sâm La vực, chưa bao giờ có người uy hiếp được địa vị của nàng.
Cũng từng có Táng Hoàng khác muốn khiêu chiến nữ Táng Hoàng quỷ diện, cuối cùng lại chết thảm.
Bởi vậy, những người biết được chuyện này đã tiến hành xếp hạng cho vực chủ thập vực, nữ Táng Hoàng quỷ diện chính là người đứng ở vị trí đầu tiên.
Cho dù là Thiên Minh Táng Hoàng của Minh Vương điện cũng chỉ có thể khuất phục ở vị trí thứ hai.
Bởi vậy có thể thấy được, nữ Táng Hoàng quỷ diện có được danh vọng và địa vị như thế nào ở Vạn Cổ Táng Thổ.
Giờ phút này, trong một tòa cung điện hắc ám ở Sâm La vực.
Trên bạch cốt vương tọa, nữ Táng Hoàng quỷ diện ngồi trên đó.
Nàng mặc một bộ váy đen, bao lấy ngọc thể thon dài mà đáng kiêu ngạo.
Da trắng như tuyết, lóng lánh tỏa sáng.
Ba ngàn sợi tóc đen tùy ý xỏa tung, tăng thêm vài phần thần bí lười biếng mị hoặc cho nữ Táng Hoàng.
Trên mặt nàng tuy có đeo mặt nạ quỷ diện, nhưng chỉ nhìn từ dáng người cũng biết chắc đó là một nữ tử phong hoa tuyệt đại, khuynh quốc khuynh thành.
Trong bảng mỹ nhân do một vài người biết tin ở Vạn Cổ Táng Thổ sắp xếp thì nữ Táng Hoàng quỷ diện là tồn tại duy nhất không lộ mặt, chỉ dựa vào khí chất đã đủ để mê đảo chúng sinh.
Thậm chí cả Lang Huyên diễm quan thiên hạ cũng chỉ có thể xếp sau nữ Táng Hoàng quỷ diện, khuất phục đứng ở vị trí thứ hai.
Giờ phút này, nữ Táng Hoàng quỷ diện gõ ngón tay ngọc lên tay vịn vương tọa, nỗi lòng như lâm vào một loại dao động nhàn nhạt.
Đối với nữ Táng Hoàng quỷ diện mà nói, chuyện này thật không thể tưởng tượng.
Từ khi thức tỉnh ý thức tới nay, nàng vẫn luôn lẻ loi một mình.
Nàng chưa bao giờ có cảm xúc cô độc, vẫn luôn là một nữ Táng Hoàng cao cao tại thượng, lạnh nhạt quan sát chúng sinh.
Chỉ là ngẫu nhiên, trong trí nhớ tàn phá nào đó, từng có một ít cảnh tượng hiện lên như đèn kéo quân.
Tỷ như sẽ xuất hiện bóng dáng một thiếu niên bạch y kéo tay một tiểu nha đầu.
Trong tay tiểu nha đầu kia có cầm một mặt nạ quỷ diện như khóc như cười.
“Đây rốt cuộc là nhân quả của người nào, là bổn hoàng sao?” Nữ Táng Hoàng quỷ diện lẩm bẩm tự nói.
Hết chương 429.
Chương 430
Tiếng nói của nàng dịu dàng nhưng lại mang theo chút khàn khàn, thật giàu từ tính.
“Vì sao trong khoảng thời gian này cứ cảm thấy tâm thần không yên, có chuyện sắp sửa xảy ra sao?” Nữ Táng Hoàng quỷ diện hơi hoảng hốt.
Nàng chậm rãi nâng tay ngọc lên, trên bàn tay nâng một túi thơm.
Nếu Quân Tiêu Dao có ở đây thì nhất định sẽ bất ngờ phát hiện, túi thơm trong tay Nữ Táng Hoàng quỷ diện giống với cái túi thơm hắn có được từ hạ giới y như đúc.
Mà cái túi thơm kia đến từ tế đàn anh linh, tín vật của một vị nữ tử quỷ diện.
“Bỉ ngạn hoa khai thất sắc thiên, hoa lạc thành tiên nhất thiên niên, phần nhân quả thuộc về bổn hoàng tới rồi sao, nếu là như vậy thì khả năng duy nhất chỉ có thể là thiên kiêu Quân gia gần đây nhấc lên phong vân vô tận kia.”
Ánh mắt dưới mặt nạ của nữ Táng Hoàng quỷ diện thật sâu kín.
Tất nhiên nàng cũng biết được Quân Tiêu Dao gây nên phong ba ở thập vực Vạn Cổ Táng Thổ.
“Xem ra, bổn hoàng phải đích thân đi một chuyến.” Nữ Táng Hoàng quỷ diện nỉ non.
Toàn bộ cung điện hắc ám lâm vào yên lặng.
...
Thời gian mấy ngày trôi qua.
Ngày tiến vào Táng Giới cũng đã đến.
Rất nhiều sinh linh Táng thổ đều sôi nổi khởi hành, chuẩn bị đi đến biên giới Táng Giới.
Mặc dù bọn họ không có tư cách tiến vào, nhưng có thể đi xem náo nhiệt cũng được.
Đám người Quân Tiêu Dao cũng xuất phát.
Có Lang Huyên an bài hành trình, Quân Tiêu Dao cũng không cần nhọc lòng cái gì, chỉ cần lẳng lặng chờ đợi là được.
Táng Giới chính là trung tâm của Táng thổ thập vực.
Ở nơi cực bắc của Thiên Minh vực, giáp giới với Táng Giới.
Khe hở kia cũng nằm ở nơi đây.
Đây là một mảnh tuyệt địa tràn ngập tử khí.
Mặt đất tỏa ra màu đỏ rực, không phải dạng hình thành từ thiên nhiên, càng như bị máu tươi nhiễm đỏ sau khi trải qua đại chiến.
Hài cốt của các loại sinh vật không biết tên trải rộng tứ phương.
Có thể nói, nếu sinh linh Táng thổ không có đủ can đảm và tự tin thì không dám tiến vào Táng Giới.
Mà hơn mười năm trước, sau khi Táng Giới phong bế, nơi đây càng ít vết chân người xuất hiện.
Nhưng hôm nay, mảnh địa vực vốn tĩnh mịch hoang vắng này trở nên vô cùng náo nhiệt.
Đông đảo thế lực Táng thổ cùng hội tụ đến đây.
Trên bầu trời, các loại cốt long, khô lâu điểu lôi kéo liễn xe mà đến.
Trên mặt đất cũng có rất nhiều sinh linh Táng thổ đi đến, giống như đàn kiến chi chít.
Bọn họ tới đây, không chỉ là vì xem náo nhiệt ở Táng Giới.
Có một nguyên nhân càng quan trọng, chính là vì trận chiến đấu giữa Quân Tiêu Dao và bá thể cổ đại của Minh Vương điện.
Trận chiến đấu này cực kỳ thu hút người nhìn.
Nói từ trình độ nào đó thì đây là trận chiến đấu giữa thiên kiêu mạnh nhất Hoang Thiên Tiên Vực và thiên kiêu mạnh nhất Vạn Cổ Táng Thổ thập vực.
Tất nhiên rất thu hút mọi người.
Ầm ầm ầm!
Phía chân trời có các loại động tĩnh truyền đến, đó là các tiểu vương tiến tới.
Các sinh linh Long Tường của Thi Hài Long Tộc, Mặc Lăng của Thôn Thiên Ma Mãng tộc, Cửu U Ngao, thiên kiêu của Huyết Sát tộc đều tới.
Khí tức của bọn họ mạnh hơn trước đó mấy phần.
Hiển nhiên trong khoảng thời gian ngắn ngủn này, bọn họ đều có được gia tăng nào đó.
Đặc biệt là Cửu U Ngao, trước đó nó vẫn chưa ra tay ở Thập Vương thịnh yến, cho nên người ta cũng không tra xét được thực lực thật sự của nó.
Ngoài ra, những thế lực mà thiên kiêu trong tộc bị Quân Tiêu Dao đánh chết, như Bát Tí Chu Ma tộc, Luyện Thi Tông cũng tới.
Mục đích của bọn họ tất nhiên là muốn toàn lực ngăn cản Quân Tiêu Dao tiến vào Táng Giới.
Mà lúc này, mặt đất bỗng chấn động, một người khổng lồ đen nhánh vượt qua sơn lĩnh mà đến.
“Là Cự Ma Khôi của Minh Vương điện, rốt cuộc Minh Vương điện cũng tới!”
Khi nhìn thấy người khổng lồ đen nhánh kia, toàn trường đều vang lên tiếng kinh động xôn xao.
Minh Vương điện là một trong những thế lực mạnh nhất Vạn Cổ Táng Thổ, người dẫn đầu Thiên Minh Táng Hoàng cũng là cường giả tuyệt đỉnh của Táng thổ.
Mà giờ phút này, trên người Cự Ma Khôi có một đám người đang đứng.
Người cầm đầu đứng trên đỉnh đầu Cự Ma Khôi.
Đó là một nam tử dáng người to lớn, cơ bắp toàn thân màu đồng cổ, trên đó trải rộng vết rách, tóc đen xỏa tung, bay lên theo gió.
Khuôn mặt hắn ta thô cuồng, trong đôi mắt có cảnh tượng sao trời ngã xuống hiện hóa ra, cả người mang theo khí thế kiệt ngạo cuồng, bộc lộ mũi nhọn.
Nam tử tuổi trẻ dáng người to lớn này có khí tức cực kỳ kinh người, có một khí thế vô địch quét ngang tất cả.
Không phải Sở Thiên Bá thì có thể là ai?
“Rốt cuộc cũng tới, đứng đầu Thập Tiểu Vương, bá thể cổ đại, Sở Thiên Bá!”
Nhìn thấy Sở Thiên Bá đã đến, toàn thể sinh linh Táng thổ đều hưng phấn.
Nguyên nhân không ngoài gì khác, là bởi vì Sở Thiên Bá là thiên kiêu có khả năng đánh bại Quân Tiêu Dao, cứu vớt danh dự của Táng thổ nhất.
“Thánh thể của Quân gia ở đâu?”
Sở Thiên Bá đưa mắt nhìn chung quanh một vòng, ánh mắt như lang như ưng, sắc nhọn bễ nghễ!
Nhìn thấy Sở Thiên Bá có khí thế duy ngã độc tôn như vậy, sinh linh Táng thổ ở đây càng kích động đến tâm thần run rẩy!
Bá thể cổ đại, vĩnh viễn tích thần!
Mà ngay vào lúc chúng sinh linh Táng thổ lâm vào cao trào, một giọng nói lãnh đạm mang theo nghiền ngẫm bỗng vang vọng: “Chỉ là một khối tàn phế thể mà thôi, vội vã tìm đường chết như vậy sao?”
Sau khi giọng nói đó truyền ra, nơi xa có lâu thuyền xa xỉ lao vút qua hư không mà đến.
Một bóng người như tiên nhân bạch y siêu nhiên đứng sừng sững trên khung trời.
Thánh thể, bá thể!
Kẻ địch số mệnh!
Rốt cuộc cũng chạm mặt!
Hoang Cổ Thánh Thể Quân Tiêu Dao.
Thương Thiên Bá Thể Sở Thiên Bá.
Hai người này, một người là Thần Tử Quân Gia vô địch quét ngang Hoang Thiên Tiên Vực; Một người là thiên kiêu đứng đầu tuyệt đỉnh của Vạn Cổ Táng Thổ thập vực, Thập Tiểu Vương.
Hai người này gặp nhau, có thể nói làm kích động dâng lên muôn vàn phong vân, khiến vô số người chú ý.
Mà rất nhiều người tại đây, khi nghe thấy Sở Thiên Bá nói ra câu thánh thể Quân gia thì sắc mặt đều cứng lại.
“Ta... Ta không nghe lầm đó chứ, Sở Thiên Bá mở miệng gọi Quân gia thánh thể, vị Thần Tử Quân Gia kia lại là Hoang Cổ Thánh Thể trong truyền thuyết sao?”
“Không sai, hẳn là vậy, khó trách nhục thân của Thần Tử Quân Gia này cường hãn như thế, cả Thi Hài Long Tộc cũng không bằng, thì ra là Hoang Cổ Thánh Thể có nhục thân vô song.”
Hết chương 430.
Phụt một tiếng, Long Tường trực tiếp bị Quân Tiêu Dao chụp bay, xương sườn trong ngực rung động lên răng rắc.
Cũng may Long Tường là Thi Hài Long Tộc, thân thể cường hãn, nếu không có lẽ cũng sẽ giống như thiên kiêu của Bát Tí Chu Ma tộc, bị một chưởng hạ gục trong nháy mắt.
Nhìn thấy Long Tường cũng bị một chiêu làm bị thương nặng, ở đây vang lên tiếng xuýt xoa hết đợt này đến đợt khác.
Tất cả mọi người đều mở to hai mắt nhìn, không thể tin nổi.
Long Tường còn mạnh hơn Đọa Vũ Thánh Tử quá nhiều.
“Đừng vội càn rỡ!” Huyết Sát tộc vương quát lạnh một tiếng, cũng ra tay.
Nghe đồn nhất tộc này là lột xác ra từ một giọt ma huyết, lai lịch vô cùng thần bí khủng bố.
Thiên kiêu của Huyết Sát tộc chỉ cần giơ tay là Huyết Hải ngập trời đã lật úp đến.
Đó là đại thần thông thiên phú của Huyết Sát tộc, Táng Sinh Huyết Hải!
Quân Tiêu Dao thấy thế thì cả người bùng lên thần hỏa vô tận, chỉ cần giơ tay đã có ngọn lửa bảy màu sặc sỡ tràn ra, đó chính là Đà Xá Cổ Đế Viêm!
Quân Tiêu Dao dùng hỏa chủng Đà Xá Cổ Đế Viêm để niết bàn, cho nên tất nhiên có thể tùy tâm khống chế Đà Xá Cổ Đế Viêm.
“Đó là... Đế viêm!”
Sắc mặt của hiên kiêu Huyết Sát tộc lập tức thay đổi.
Đối với nhất tộc bọn họ mà nói, năng lượng họ sợ hãi nhất không gì hơn những sức mạnh chí cương chí cường như lôi đình, ngọn lửa…
Mà ở Vạn Cổ Táng Thổ, gần như tất cả sinh linh đều có thuộc tính âm hàn, không có bao nhiêu sinh linh khống chế được lôi đình và lửa.
Cũng bởi vậy, Huyết Sát tộc mới có thể hùng bá một phương ở Vạn Cổ Táng Thổ.
Nhưng hiện tại, Quân Tiêu Dao tung ra đế viêm, quả thực là khắc tinh của Huyết Sát tộc.
Xuy xuy!
Đà Xá Cổ Đế Viêm và Huyết Hải va chạm, xèo xèo tỏa ra khói trắng.
Mảnh Huyết Hải khiến người ta nghe tiếng đã sợ vỡ mật này căn bản không có bất cứ uy hiếp nào đối với Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao tịnh chỉ làm kiếm, một Lục Tiên Kiếm quyết chém ngang ra.
Thiên kiêu của Huyết Sát tộc vội vàng né tránh, nhưng vẫn bị Lục Tiên Kiếm quyết đánh trúng, một cánh tay văng ra.
Thiên kiêu của Huyết Sát tộc cũng bại trận lui xuống.
Vị thiên kiêu cấp bậc Thập Tiểu Vương thứ ba khiêu chiến cũng thất lợi!
“Đây là tiêu chuẩn của Thập Tiểu Vương Táng thổ sao, thật là khiến bản Thần Tử thất vọng.” Quân Tiêu Dao khẽ lắc đầu.
Hắn cũng không muốn bày ra tư thái nghiền áp này, bởi vì chẳng thú vị gì mấy.
Đáng tiếc chính là, không ai có thể làm hắn tung ra thêm mấy chiêu.
Đối với Quân Tiêu Dao mà nói, những trận này thậm chí không được tính là làm nóng người.
Những sinh linh Táng thổ tham gia thịnh yến đều lộ ra vẻ mặt khuất nhục cực độ!
Thập Tiểu Vương cao cao tại thượng trong cảm nhận của bọn họ lại bị một thiên kiêu ngoại giới miệt thị, quả thực mất hết mặt mũi.
Mà Thập Tiểu Vương ở đây đều lộ ra biểu cảm lạnh lẽo cực độ.
Chỉ có Lang Huyên không tức giận vì lời nói của Quân Tiêu Dao, nữ nhân vốn sùng bái cường giả.
Quân Tiêu Dao càng bày ra khí phách vô địch thì trong lòng Lang Huyên càng si mê lưu luyến.
Thậm chí khi nàng nhìn về phía các sinh linh Mặc Lăng, trong đôi mắt xinh đẹp còn mang theo một sự chán ghét không chút nào che giấu.
Nàng hổ thẹn khi làm bạn với đám người Mặc Lăng, thậm chí không muốn cùng danh xưng Thập Tiểu Vương với bọn họ.
Nhìn thấy ánh mắt của Lang Huyên, Mặc Lăng lập tức nổ tung, trong óc nóng lên, nhịn không được muốn ra tay.
Nhìn thấy Mặc Lăng ra tay, thiên kiêu Luyện Thi Tông bên cạnh cũng quát lạnh một tiếng: “Mọi người đều đừng chần chờ, trực tiếp ra tay, trấn áp hắn trước lại nói!”
Thiên kiêu của Luyện Thi Tông cũng ra tay.
Sau khi Mặc Lăng và thiên kiêu của Luyện Thi Tông ra tay thì những thiên kiêu còn lại trong Thập Tiểu Vương chưa có động tĩnh cũng sôi nổi tấn công.
Cái gì mà thể diện, hiện tại đã không rảnh lo đến chuyện đó, trấn áp được Quân Tiêu Dao mới là quan trọng nhất.
Cho dù bọn họ chơi trò xa luân chiến, một đám đơn độc xông lên cũng không thể đánh bại Quân Tiêu Dao, hiện tại cậy vào duy nhất của họ chính là ưu thế nhân số.
Tuy như vậy sẽ bị người ta lên án, nhưng cũng đỡ hơn là bị Quân Tiêu Dao nhục mạ.
“Một trong những ảo giác của kẻ yếu là cho rằng đánh hội đồng là có thể chiến thắng.”
Nhìn Thập Tiểu Vương xông lên, trong mắt Quân Tiêu Dao mang theo sự lạnh lẽo trào phúng như từ trên cao nhìn xuống.
Nếu nói có hơn cả trăm ngàn thiên kiêu cấp bậc như Thập Tiểu Vương tấn công thì nói không chừng thật sự có thể mang đến một ít phiền toái cho Quân Tiêu Dao.
Nhưng mấy tên trước mắt cùng nhau xông lên thì cũng không có gì khác biệt đối với Quân Tiêu Dao.
“Ma Mãng Thôn Thiên!”
Mặc Lăng thi triển ra thần thông nhất tộc của gã, phía sau gã tràn ngập sương đen, hiện ra một hư ảnh Thôn Thiên Ma Mãng nửa hư ảo.
Nó há mồm ra, cứ như có thể cắn nuốt một mảnh vòm trời.
Quân Tiêu Dao giơ tay, dùng Thôn Thần Ma Công để chống cự, một đám lốc xoáy cắn nuốt màu đen hiện lên, khả năng luyện hóa cắn nuốt của chúng không kém hơn thần thông thiên phú của Mặc Lăng chút nào.
Đồng thời, thiên kiêu của Luyện Thi Tông cũng ra tay, quan tài bên người hắn ta mở ra, một khối xác ướp cổ cả người toàn là lông đen xuất hiện.
Cả người xác ướp cổ kia tràn ngập cảm giác cứng rắn, chỉ dựa vào thân thể là có thể sánh ngang với cường giả Hư Thần Cảnh.
Đây cũng là nguyên nhân thiên kiêu của Luyện Thi Tông có thể đứng trong Thập Tiểu Vương.
Tu vi của hắn chỉ ở Thần Hỏa Cảnh tiểu viên mãn, không tính là nổi bật, nhưng dựa vào một khối xác ướp cổ, lại đủ để nghiền áp đa số các thiên kiêu.
Xác ướp cổ thò đôi tay ra, mười móng tay giống như gai nhọn màu đen sắc bén cắt qua hư không, tấn công về hướng Quân Tiêu Dao.
Những thiên kiêu còn lại của Thập Tiểu Vương cũng sôi nổi ra tay.
Các loại thủ đoạn cường hãn đều được thi triển ra.
Cảnh tượng này làm chấn động mọi người ở đây.
Thập Tiểu Vương cao cao tại thượng, mỗi một vị đều đủ để quét ngang một phương.
Có ai ngờ Thập Tiểu Vương lại liên thủ để công kích một người.
Quả thực chưa từng nhìn thấy trường hợp này.
“Cho dù thiên kiêu Quân gia có bại thì cũng không oan.” Có sinh linh Táng thổ cảm thán.
“Không sai, dù hắn bị trấn áp thì cũng sẽ danh chấn tứ phương, dù sao cũng là mấy vị Thập Tiểu Vương đồng loạt ra tay, mới trấn áp được hắn ta.”
Mọi người ở đây đều cảm thấy, cho dù Quân Tiêu Dao có thua thì vẫn đầy vinh quang.
Nhưng chuyện xảy ra kế tiếp lại khiến tất cả mọi người không thể tin nổi.
Quả thực có thể nói là điên đảo nhận thức của bọn họ!
Hết chương 426.
Chương 427
Quân Tiêu Dao một tay thi triển Thôn Thần Ma Công, trực tiếp cường thế đánh tan thần thông thiên phú của Mặc Lăng, hơn nữa còn phản sát lại.
Thân thể Mặc Lăng chấn động, vội vàng lui về phía sau, sợ bị lốc xoáy cắn nuốt cuốn vào thì không chết cũng bị lột da.
Sau đó, thiên kiêu của Luyện Thi Tông tung ra xác ướp cổ, cường thế đánh tới.
Quân Tiêu Dao nắm năm ngón tay lại, chẳng những thúc giục sức mạnh của Tượng Thần Trấn Ngục Kính mà cũng gia trì thêm sức mạnh của Hoang Cổ Thánh Thể vào. Sau đó còn thúc giục sức mạnh Đại La Tiên Cốt trên cánh tay.
Chỉ thoáng chốc, khí huyết mênh mông, tiên quang lóng lánh.
Hắn tung ra một quyền đã làm hư không chấn động, dựng nên gợn sóng!
Phanh!
Quân Tiêu Dao tung một quyền siêu thần, trực tiếp đánh xác ướp cổ kia chia năm xẻ bảy.
Quân Tiêu Dao mở năm ngón tay ra, bắt một cái về hướng hư không, thần quang hội tụ thành Thiên Thần chi Mâu, một mâu đâm thẳng về hướng thiên kiêu của Luyện Thi Tông.
Thiên kiêu của Luyện Thi Tông sợ đến hồn vía lên mây, hoàn toàn không ngờ xác ướp cổ có nhục thân sánh ngang với Hư Thần Cảnh của mình lại bị Quân Tiêu Dao dùng một quyền đánh nát.
Đây chính là toàn bộ tâm huyết hắn ta tế luyện mấy năm nay, thế mà đã nước chảy về biển đông.
Thiên kiêu của Luyện Thi Tông vội vàng xoay người ngăn cản, lại căn bản không ngăn được Thiên Thần chi Mâu, trực tiếp bị xuyên thủng ngực, đóng đinh trên vách núi.
Tiếp theo, Quân Tiêu Dao đại khai đại hợp, tung ra quyền chưởng, như muốn đánh tan cả vạn dặm hư không!
Thiên kiêu cấp bậc Thập Tiểu Vương của La Sát nhất tộc bị Quân Tiêu Dao trực tiếp đập vỡ vụn thân thể!
Thiên kiêu Tử Linh tộc am hiểu linh hồn chi đạo, lại bị Quân Tiêu Dao lấy Tam Thế Nguyên Thần thúc giục Hỗn Độn Thần Ma, nghiền nát nguyên Thần Tử Linh thành hư vô!
Nguyên Thần Tử Linh khiến người ta nghe tiếng sợ vỡ mật lại yếu ớt như giấy trước mặt Tam Thế Nguyên Thần của Quân Tiêu Dao, căn bản không ngăn cản được.
Nhìn Thập Tiểu Vương người thì bị thương nặng, kẻ thì ngã xuống, toàn bộ Táng Hồn Sơn lâm vào sự yên tĩnh như cái chết.
Kết quả này hoàn hoàn điên đảo nhận thức của bọn họ!
Thập Tiểu Vương liên thủ mà cũng đánh không lại một mình Quân Tiêu Dao, ngược lại còn bị phản sát hết mấy người!
“Vị Thần Tử Quân Gia này rốt cuộc mạnh tới mức độ nào vậy?”
“Hắn là đệ nhất nhân trẻ tuổi của Tiên Vực ngoại giới sao?”
Rất nhiều sinh linh Táng thổ đều thất thần lẩm bẩm.
Bọn họ đang tìm lý do an ủi chính mình, nếu không căn bản không thể chấp nhận kết quả này.
Nếu một thiên kiêu bất kỳ nào của ngoại giới tiến vào cũng có thể quét ngang Thập Tiểu Vương, vậy chênh lệch giữa Táng thổ và Tiên Vực không khỏi quá lớn.
Đám người Long Tường, Mặc Lăng đều lộ ra vẻ mặt kiêng kị, sắc mặt khó coi, lại không nói những lời như 'Làm càn' nữa.
Thậm chí Cửu U Ngao căn bản không ra tay, trong thú đồng lộ ra ngưng trọng cực độ.
Nó cũng không phải Cửu U Ngao chân chính, chỉ có được một tia huyết mạch Cửu U Ngao mà thôi.
“Thật là quá cường đại.” Lang Huyên cũng nhịn không được kinh ngạc cảm thán trong lòng.
Tuy nàng ta đã giao thủ với Quân Tiêu Dao, nhưng đa phần là thăm dò, Quân Tiêu Dao cũng không thật sự triển lộ năng lực.
Mà hiện tại, thực lực mà Quân Tiêu Dao thể hiện ra đủ để làm cả Táng thổ chấn động.
Nhưng mà, nhìn biểu cảm vân đạm phong khinh của Quân Tiêu Dao, Lang Huyên bỗng nghĩ tới một điều.
Có phải Quân Tiêu Dao vẫn chưa dùng hết toàn lực hay không?
Nghĩ đến điểm này, thân thể mềm mại của Lang Huyên cũng nhịn không được mà khẽ run lên.
Nếu thật sự như vậy thì quá khủng bố.
“Thần Tử Quân Gia, rốt cuộc thực lực của ngươi mạnh đến mức nào?” Long Tường lạnh lùng nói.
Hắn ta muốn biết, rốt cục Quân Tiêu Dao xem như thiên kiêu cấp bậc nào ở Tiên Vực.
Nếu thiên kiêu Tiên Vực đều yêu nghiệt giống như Quân Tiêu Dao, vậy tuyệt đối là đả kích trí mạng với bọn họ.
Quân Tiêu Dao nghe vậy thì ánh mắt nhìn chung quanh một vòng, tất cả sinh linh Táng thổ bắt gặp ánh mắt hắn thì đều bất giác lảng tránh.
Kế tiếp, Quân Tiêu Dao mở miệng nói ra bốn chữ vô cùng đơn giản: “Ta là vô địch!”
Bốn chữ này vừa dứt, một uy áp khó có thể miêu tả trút xuống thập phương.
Thiên kiêu trong Thập Tiểu Vương ở đây đều có cảm giác muốn hít thở không thông.
Bốn chữ vô cùng đơn giản này lại bày ra hết sự cuồng ngạo.
Nhưng giờ phút này, lại không có sinh linh nào mở miệng phản bác hoặc trào phúng.
Bởi vì hiện thực đã được bày ra ngay trước mắt.
Quân Tiêu Dao thật sự có khí thế vô địch!
Bầu không khí trong toàn bộ Táng Hồn Sơn vô cùng áp lực.
Thực hiển nhiên, Thập Vương thịnh yến lần này gần như là sân khấu thuộc về một mình Quân Tiêu Dao.
Ánh hào quang của Thập Tiểu Vương đều trở nên ảm đạm nhạt nhòa trước mặt hắn!
“Khó trách công chúa điện hạ sẽ thích hắn...” Nhìn thiếu niên tuấn mỹ đứng giữa thiên địa lại lộ ra vẻ mặt bình đạm như nước, Tần Tiên Nhi lẩm bẩm tự nói.
Đại trượng phu chính là như thế!
Trong lòng mọi người ở đây hết sức áp lực, bỗng có người mở miệng nói: “Đúng rồi, bá thể cổ đại đứng đầu Thập Tiểu Vương của Minh Vương điện ở đâu rồi?”
“Đúng vậy, sao Sở Thiên Bá của Minh Vương điện không tới, nếu hắn đến thì chưa chắc sẽ để thiên kiêu ngoại giới này ra vẻ ta đây!”
“Sở Thiên Bá chính là Thương Thiên Bá Thể vạn cổ không có lấy một trong truyền thuyết, mặc dù chỉ là tàn khuyết, nhưng không phải ai cũng có thể chống lại!”
Nhắc tới đến Sở Thiên Bá, sinh linh Táng thổ vừa rồi còn lộ ra vẻ mặt suy sụp, lúc này lập tức lên tinh thần.
Người mạnh nhất trong Thập Tiểu Vương của bọn họ còn chưa đánh một trận với Quân Tiêu Dao.
Nói không chừng Sở Thiên Bá có thể vớt vát lại danh dự cho Vạn Cổ Táng Thổ thì sao?
Nhớ lại trước đây khi Sở Thiên Bá hiện thế, hắn ta một mình bò ra từ vực sâu vô tận, khí thế cuồng bá kia làm chấn động toàn bộ Thiên Minh vực.
“Hình như ta nghe nói, Sở Thiên Bá sẽ trực tiếp đi đến cái khe Táng Giới.”
“Đúng vậy, thân là đứng đầu Thập Tiểu Vương, hắn thật sự có thể không cần tới tham gia Thập Vương thịnh yến, có tư cách trực tiếp tiến vào Táng Giới.”
“Đáng tiếc, hôm nay không nhìn thấy Sở Thiên Bá đối chiến với Thần Tử Quân Gia.”
Một ít sinh linh Táng thổ lắc đầu, cảm thấy có chút đáng tiếc.
Bởi vì Quân Tiêu Dao chưa từng thi triển ra thánh thể dị tượng ở Táng thổ, cũng không cố tình sử dụng sức mạnh của Hoang Cổ Thánh Thể, cho nên sinh linh Táng thổ cũng không biết Quân Tiêu Dao là Hoang Cổ Thánh Thể.
Nếu biết được thì bọn họ cũng sẽ không tự tin vào Sở Thiên Bá như vậy.
Hết chương 427.
Chương 428
Hoang Cổ Thánh Thể và Thương Thiên Bá Thể không có phân chia cao thấp, trong những cuộc chiến xưa nay thì hai bên có thắng có thua, trước nay không bên nào có thể thật sự nghiền áp bên còn lại.
“Là bá thể cổ đại tàn khuyết kia, Sở Thiên Bá sao?”
Nghe thấy những lời nghị luận chung quanh, trong mắt Quân Tiêu Dao hiện lên một ám quang.
Tất nhiên hắn cũng biết rõ thông tin của Thập Tiểu Vương, cũng có một chút hiểu biết đối với Sở Thiên Bá.
Nói thật, Quân Tiêu Dao cũng cảm thấy rất hứng thú với Thương Thiên Bá Thể.
Loại thể chất này là một trong những thể chất ít ỏi có thể tranh phong với Hoang Cổ Thánh Thể, hơn nữa giữa hai bên còn có cảm giác như túc địch.
Cứ như đối thủ số mệnh.
“Sở Thiên Bá, hy vọng ngươi đừng làm ta thất vọng.” Quân Tiêu Dao nỉ non nói.
Đến lúc này Thập Vương thịnh yến cũng đã kéo màn.
Mà các Thập Tiểu Vương đã không có hứng thú tranh đấu với nhau.
Bọn họ liên thủ cũng đánh không lại Quân Tiêu Dao, nội đấu chỉ tăng thêm độ ngu xuẩn của bọn họ.
Mà thế lực sau lưng Thập Tiểu Vương cũng không muốn để Quân Tiêu Dao tiến vào Táng Giới.
Ánh mắt một ít cường giả lập loè, đang âm thầm tính toán kế hoạch sau đó.
Nói ngắn gọn, bọn họ nhất định phải ngăn cản Quân Tiêu Dao tiến vào Táng Giới!
Chuyện ở Thập Vương thịnh yến cũng thật sự lan truyền khắp toàn bộ Vạn Cổ Táng Thổ.
Lần này, toàn bộ Vạn Cổ Táng Thổ đều như muốn nổ tung.
Tất cả sinh linh Táng thổ vừa nghe thấy tin tức này thì phản ứng đầu tiên đều là, con mẹ nó ngươi đang đùa ta à?
Sau đó, sau khi hiểu biết tình hình chân chính, họ đều cứng họng, không thể tin được.
Mỗi một thiên kiêu cấp bậc Thập Tiểu Vương cũng đủ để quét ngang một phương, là kẻ đứng đầu một vực.
Kết quả hiện tại, chư vương liên thủ cũng không thể làm Quân Tiêu Dao bị tổn thương mảy may nào, thậm chí còn bị phản sát vài vị.
Điều này không khác gì sét đánh giữa trời quang đối với các sinh linh Táng thổ.
Nhưng khi biết được Quân Tiêu Dao ở ngoại giới cũng là thiên kiêu vô địch, tâm tình bọn họ cũng coi như hơi bình ổn lại một chút.
Nếu thiên kiêu Tiên Vực ngoại giới đều yêu nghiệt giống như Quân Tiêu Dao, vậy những sinh linh Táng thổ càng chịu đả kích mạnh hơn nữa.
Sau khi Thập Vương thịnh yến kết thúc, Quân Tiêu Dao vẫn ở lại chỗ Lang Huyên.
Vài ngày sau, bọn họ sẽ cùng đi đến cái khe Táng Giới.
Quân Tiêu Dao cũng có thể đi hoàn thành nhiệm vụ đánh dấu.
Trong sương phòng xa xỉ của lâu thuyền, Quân Tiêu Dao đang tùy ý dựa vào bên cạnh giường.
Tần Tiên Nhi và Lang Huyên đứng một trái một phải bóp vai cho Quân Tiêu Dao.
Bàn tay nhỏ như ngọc mềm mại của hai nàng cực kỳ có tiết tấu mà bóp vai cho Quân Tiêu Dao, khiến hắn vô cùng thoải mái.
Đổi là trước kia, tuy Lang Huyên thích Quân Tiêu Dao đến mấy, nhưng tuyệt đối không có khả năng làm chuyện của thị nữ như vậy.
Nhưng sau khi chứng kiến sự cường thế bá đạo của Quân Tiêu Dao trong Thập Vương thịnh yến, trái tim nàng ta đã hoàn toàn hòa tan.
Tính cách nàng ta cực kỳ cường thế, muốn cưỡi trên người Quân Tiêu Dao. Hiện tại lại luôn ảo tưởng trong đầu là bị Quân Tiêu Dao cưỡi.
Càng mãnh liệt càng tốt.
Tốt nhất có thể chơi hư nàng ta luôn.
Lang Huyên cũng không biết tại sao tâm lý của mình lại xảy ra chuyển biến lớn như thế.
Có thể là do các nam nhân trước kia nàng ta gặp được đều mang tư thái khom lưng uốn gối, không khác gì con chó.
Mà Quân Tiêu Dao lại là người đầu tiên bá đạo như thế trước mặt nàng ta.
Đam mê kỳ quái trong lòng Lang Huyên thức tỉnh rồi.
“Quân công tử, ngươi cho rằng bọn họ sẽ để ngươi bình yên tiến vào Táng Giới sao?” Lang Huyên vừa bóp vai cho Quân Tiêu Dao, vừa nói.
Nàng ta đã bắt đầu suy xét mọi chuyện cho Quân Tiêu Dao.
“Không sao cả, nếu bọn chúng muốn ngăn cản, ta sẽ để chúng biết cái gì gọi là tuyệt vọng.” Quân Tiêu Dao nói.
Hắn biết, hắn giết thiên kiêu các chủng tộc như Bát Tí Chu Ma tộc và Huyết Sát tộc, bọn họ nhất định sẽ không dễ dàng bỏ qua.
Đừng nói để Quân Tiêu Dao tiến vào Táng Giới, thậm chí họ còn có khả năng ôm ấp tâm tư diệt sát Quân Tiêu Dao.
Nhưng Quân Tiêu Dao cũng không để ý.
Chỉ cần những thế lực chủng tộc đó dám ra tay thì Quân Tiêu Dao sẽ làm bọn chúng biết cái gì gọi là hối hận!
Nghe thấy Quân Tiêu Dao lạnh nhạt khí phách lên tiếng như thế, trái tim thiếu nữ của Lang Huyên càng tê dại.
Đào nguyên chảy nước, ứa ra róc rách.
Hừm, chỉ đang hình dung phong cảnh, tuyệt đối không có nghĩa khác.
“Ướt?” Quân Tiêu Dao cúi đầu nhìn thoáng qua.
“Ưm.” Lang Huyên yếu ớt khẽ kêu như tiếng muỗi, kiều nhan nhiễm hồng đào.
“Vậy còn không mau mau đi xuống, đừng làm ướt giường của Quân mỗ.” Quân Tiêu Dao vung tay, đẩy Lang Huyên ra.
Lang Huyên: “???”
Con mẹ nó... Thứ thẳng nam sắt thép!
Cho dù là nữ tử diễm tuyệt thiên hạ như Lang Huyên cũng nhịn không được muốn chửi thề.
Rõ ràng bề ngoài là chó con tuấn tú, cố tình trái tim lại là thẳng nam sắt thép.
Tần Tiên Nhi bên cạnh cũng nhịn không được phì một tiếng bật cười.
Nàng phát hiện, hiện tại mình đã không chán ghét Quân Tiêu Dao như lúc đầu nữa.
Vị công tử tuấn tú này, tuy ngày thường như kẻ ác không nói nhiều, nhưng có đôi khi cũng rất thú vị, rất đáng yêu.
...
Ngay vào lúc Quân Tiêu Dao nhàn nhã chờ đợi tiến vào Táng Giới.
Những vị vương, thiên kiêu Táng thổ còn lại như Long Tường, Mặc Lăng, Cửu U Ngao lại đang tìm mọi cách tăng thực lực của bản thân lên.
Đồng thời họ còn nghĩ nên ngăn cản Quân Tiêu Dao tiến vào như thế nào.
Các thế lực cường đại như Bát Tí Chu Ma tộc, Huyết Sát tộc đã đạt thành nhận thức chung, tuyệt đối không có khả năng để một thiên kiêu ngoại lai tiến vào Táng Giới.
Mặc dù trước đó cũng không có quy tắc này, nhưng bọn họ muốn tạo ra nó.
Bên kia, ở Minh Vương điện, trên một ngọn núi trơ trọi.
Sở Thiên Bá đang ngồi xếp bằng.
Sở dĩ hắn ta không dự tiệc, cũng không phải vì nguyên nhân của bản thân, mà là có người ngăn cản hắn ta đi.
Hư không phía trước hắn ta có một hình chiếu nửa hư ảo hiện ra.
Nhưng mặc dù chỉ là một hình chiếu, cũng có một loại uy thế khủng bố muốn áp sụp chư thiên vạn giới.
Hết chương 428.
Chương 429
Hình chiếu mơ hồ kia chính là điện chủ của Minh Vương điện, Thiên Minh Táng Hoàng!
Mà Sở Thiên Bá thân là bá thể cổ đại, thiên kiêu mạnh nhất Minh Vương điện, cũng là đệ tử của Thiên Minh Táng Hoàng.
“Sư tôn, vì sao người không cho con tiến đến tranh bá với Hoang Cổ Thánh Thể kia?” Sở Thiên Bá không cam lòng.
Hắn ta vốn định phân cao thấp với Quân Tiêu Dao kia ở Thập Vương thịnh yến.
Kết quả sư tôn của hắn ta, Thiên Minh Táng Hoàng lại ngăn cản.
“Thần Tử Quân Gia kia có chút bản lĩnh, có lẽ các ngươi không rõ lắm, nhưng ở Hoang Thiên Tiên Vực, có thể nói hắn là người nổi bật nhất thế hệ trẻ, cả quái thai cổ đại cũng thua trong tay hắn.” Thiên Minh Táng Hoàng nói.
“Sư tôn, chẳng lẽ ngài cho rằng bá thể của ta không bằng thánh thể của Thần Tử Quân Gia kia?” Sở Thiên Bá thầm cắn răng mà nói.
Trước kia bất cứ Thương Thiên Bá Thể nào cũng có tính cách bá đạo vô biên, duy ngã độc tôn.
Cho nên Sở Thiên Bá căn bản không chịu đựng được mình bị Quân Tiêu Dao đè lên đầu.
Hiện tại ở Thiên Minh vực cũng xuất hiện một ít lời đồn, nói Sở Thiên Bá kiêng kị Thần Tử Quân Gia nên mới không dám đi dự tiệc.
Điều này làm Sở Thiên Bá không thể chấp nhận.
“Tất nhiên vi sư tin tưởng con, nếu là bá thể hoàn chỉnh thì tất nhiên đủ để tranh phong với thiên kiêu Quân gia kia, nhưng hiện tại con lại đang tàn khuyết.”
“Biện pháp duy nhất là tiến vào Táng Giới, tìm được ao Chúng Sinh Luân Hồi.”
“Đại cơ duyên này đủ để bá thể của con khôi phục, khỏi hẳn, thậm chí tẩy lễ, thăng hoa.”
“Đến lúc đó, con muốn trấn áp thánh thể Quân gia kia cũng chỉ cần lật tay một cái mà thôi.”
Nghe Thiên Minh Táng Hoàng nói thế, Sở Thiên Bá mới hơi thoải mái hơn.
Thì ra Thiên Minh Táng Hoàng đã thay hắn ta nghĩ kỹ đường đi.
“Đa tạ sư tôn dụng tâm lương khổ, nhưng nếu thiên kiêu Quân gia cũng tiến vào Táng Giới, đến lúc đó...” Sở Thiên Bá muốn nói lại thôi.
Hắn ta cảm thấy, có khả năng Quân Tiêu Dao sẽ cản trở mình thu hoạch cơ duyên.
Dù sao hai đại thể chất trời sinh đã đối địch.
Quân Tiêu Dao cũng không có khả năng ngốc đến trơ mắt nhìn hắn ta khôi phục bá thể hoàn chỉnh.
Thiên Minh Táng Hoàng lạnh nhạt nói: “Yên tâm, có lẽ giết thiên kiêu Quân gia này sẽ đưa tới một ít đại nhân quả.”
“Nhưng nếu ngăn cản hắn tiến vào Táng Giới thì không hề khó khăn, việc này Minh Vương điện nhất định sẽ xử lý.”
Nghe Thiên Minh Táng Hoàng nói xong, Sở Thiên Bá cũng xem như hoàn toàn yên lòng.
“Quân gia thánh thể, chờ bá thể của ta hoàn toàn khôi phục thì ngươi lấy cái gì mà đấu với ta, đời này sẽ là Thương Thiên Bá Thể ta làm chúa tể!”
Dã tâm của Sở Thiên Bá rõ như ban ngày.
Hắn ta muốn lấy danh Thương Thiên Bá Thể, hoàn toàn đạp Hoang Cổ Thánh Thể dưới chân!
Ngay vào lúc toàn bộ Vạn Cổ Táng Thổ thập vực gió nổi mây phun vì chuyện của Táng Giới.
Sâm La vực, trong một cung điện hắc ám.
Một bóng hình xinh đẹp ngạo nhân mặc váy dài màu đen ngồi ngay ngắn trên vương tọa bạch cốt.
Trong mười vị vực chủ của Táng thổ thập vực, có một tồn tại truyền kỳ, sinh linh Táng thổ đều gọi nàng là...
Nữ Táng Hoàng quỷ diện!
Mọi người đều biết, mỗi một vực trong Vạn Cổ Táng Thổ thập vực đều có một vị vực chủ.
Tỷ như Âm Minh vực là Táng Hoàng của Đọa Vũ tộc.
Tu La vực là Tu La Ma Quốc quốc chủ.
Mà Thiên Minh vực lại là Thiên Minh Táng Hoàng của Minh Vương điện.
Nhưng trong thập vực này có một vực cực kỳ đặc thù.
Đó chính là Sâm La vực.
Những vực chủ các vực khác đều là người thống trị thế lực bất hủ.
Mà vực chủ của Sâm La vực lại là một người cô đơn, cũng không có bất cứ thế lực nào.
Quan trọng nhất chính là, vực chủ của Sâm La vực còn là một nữ tử.
Không ai biết tên thật của nàng là gì, nàng cũng chưa bao giờ dùng gương mặt thật gặp người.
Bởi vì trên mặt nàng luôn đeo một cái mặt nạ quỷ diện.
Cho nên sinh linh của Táng thổ thập vực đều gọi nàng là nữ Táng Hoàng quỷ diện.
Nhưng điểm mà nữ Táng Hoàng quỷ diện khiến người người ca ngợi nhất vẫn là thực lực của nàng.
Từ những năm tháng xa xăm trước đó, nữ Táng Hoàng quỷ diện cũng đã là người thống trị Sâm La vực, chưa bao giờ có người uy hiếp được địa vị của nàng.
Cũng từng có Táng Hoàng khác muốn khiêu chiến nữ Táng Hoàng quỷ diện, cuối cùng lại chết thảm.
Bởi vậy, những người biết được chuyện này đã tiến hành xếp hạng cho vực chủ thập vực, nữ Táng Hoàng quỷ diện chính là người đứng ở vị trí đầu tiên.
Cho dù là Thiên Minh Táng Hoàng của Minh Vương điện cũng chỉ có thể khuất phục ở vị trí thứ hai.
Bởi vậy có thể thấy được, nữ Táng Hoàng quỷ diện có được danh vọng và địa vị như thế nào ở Vạn Cổ Táng Thổ.
Giờ phút này, trong một tòa cung điện hắc ám ở Sâm La vực.
Trên bạch cốt vương tọa, nữ Táng Hoàng quỷ diện ngồi trên đó.
Nàng mặc một bộ váy đen, bao lấy ngọc thể thon dài mà đáng kiêu ngạo.
Da trắng như tuyết, lóng lánh tỏa sáng.
Ba ngàn sợi tóc đen tùy ý xỏa tung, tăng thêm vài phần thần bí lười biếng mị hoặc cho nữ Táng Hoàng.
Trên mặt nàng tuy có đeo mặt nạ quỷ diện, nhưng chỉ nhìn từ dáng người cũng biết chắc đó là một nữ tử phong hoa tuyệt đại, khuynh quốc khuynh thành.
Trong bảng mỹ nhân do một vài người biết tin ở Vạn Cổ Táng Thổ sắp xếp thì nữ Táng Hoàng quỷ diện là tồn tại duy nhất không lộ mặt, chỉ dựa vào khí chất đã đủ để mê đảo chúng sinh.
Thậm chí cả Lang Huyên diễm quan thiên hạ cũng chỉ có thể xếp sau nữ Táng Hoàng quỷ diện, khuất phục đứng ở vị trí thứ hai.
Giờ phút này, nữ Táng Hoàng quỷ diện gõ ngón tay ngọc lên tay vịn vương tọa, nỗi lòng như lâm vào một loại dao động nhàn nhạt.
Đối với nữ Táng Hoàng quỷ diện mà nói, chuyện này thật không thể tưởng tượng.
Từ khi thức tỉnh ý thức tới nay, nàng vẫn luôn lẻ loi một mình.
Nàng chưa bao giờ có cảm xúc cô độc, vẫn luôn là một nữ Táng Hoàng cao cao tại thượng, lạnh nhạt quan sát chúng sinh.
Chỉ là ngẫu nhiên, trong trí nhớ tàn phá nào đó, từng có một ít cảnh tượng hiện lên như đèn kéo quân.
Tỷ như sẽ xuất hiện bóng dáng một thiếu niên bạch y kéo tay một tiểu nha đầu.
Trong tay tiểu nha đầu kia có cầm một mặt nạ quỷ diện như khóc như cười.
“Đây rốt cuộc là nhân quả của người nào, là bổn hoàng sao?” Nữ Táng Hoàng quỷ diện lẩm bẩm tự nói.
Hết chương 429.
Chương 430
Tiếng nói của nàng dịu dàng nhưng lại mang theo chút khàn khàn, thật giàu từ tính.
“Vì sao trong khoảng thời gian này cứ cảm thấy tâm thần không yên, có chuyện sắp sửa xảy ra sao?” Nữ Táng Hoàng quỷ diện hơi hoảng hốt.
Nàng chậm rãi nâng tay ngọc lên, trên bàn tay nâng một túi thơm.
Nếu Quân Tiêu Dao có ở đây thì nhất định sẽ bất ngờ phát hiện, túi thơm trong tay Nữ Táng Hoàng quỷ diện giống với cái túi thơm hắn có được từ hạ giới y như đúc.
Mà cái túi thơm kia đến từ tế đàn anh linh, tín vật của một vị nữ tử quỷ diện.
“Bỉ ngạn hoa khai thất sắc thiên, hoa lạc thành tiên nhất thiên niên, phần nhân quả thuộc về bổn hoàng tới rồi sao, nếu là như vậy thì khả năng duy nhất chỉ có thể là thiên kiêu Quân gia gần đây nhấc lên phong vân vô tận kia.”
Ánh mắt dưới mặt nạ của nữ Táng Hoàng quỷ diện thật sâu kín.
Tất nhiên nàng cũng biết được Quân Tiêu Dao gây nên phong ba ở thập vực Vạn Cổ Táng Thổ.
“Xem ra, bổn hoàng phải đích thân đi một chuyến.” Nữ Táng Hoàng quỷ diện nỉ non.
Toàn bộ cung điện hắc ám lâm vào yên lặng.
...
Thời gian mấy ngày trôi qua.
Ngày tiến vào Táng Giới cũng đã đến.
Rất nhiều sinh linh Táng thổ đều sôi nổi khởi hành, chuẩn bị đi đến biên giới Táng Giới.
Mặc dù bọn họ không có tư cách tiến vào, nhưng có thể đi xem náo nhiệt cũng được.
Đám người Quân Tiêu Dao cũng xuất phát.
Có Lang Huyên an bài hành trình, Quân Tiêu Dao cũng không cần nhọc lòng cái gì, chỉ cần lẳng lặng chờ đợi là được.
Táng Giới chính là trung tâm của Táng thổ thập vực.
Ở nơi cực bắc của Thiên Minh vực, giáp giới với Táng Giới.
Khe hở kia cũng nằm ở nơi đây.
Đây là một mảnh tuyệt địa tràn ngập tử khí.
Mặt đất tỏa ra màu đỏ rực, không phải dạng hình thành từ thiên nhiên, càng như bị máu tươi nhiễm đỏ sau khi trải qua đại chiến.
Hài cốt của các loại sinh vật không biết tên trải rộng tứ phương.
Có thể nói, nếu sinh linh Táng thổ không có đủ can đảm và tự tin thì không dám tiến vào Táng Giới.
Mà hơn mười năm trước, sau khi Táng Giới phong bế, nơi đây càng ít vết chân người xuất hiện.
Nhưng hôm nay, mảnh địa vực vốn tĩnh mịch hoang vắng này trở nên vô cùng náo nhiệt.
Đông đảo thế lực Táng thổ cùng hội tụ đến đây.
Trên bầu trời, các loại cốt long, khô lâu điểu lôi kéo liễn xe mà đến.
Trên mặt đất cũng có rất nhiều sinh linh Táng thổ đi đến, giống như đàn kiến chi chít.
Bọn họ tới đây, không chỉ là vì xem náo nhiệt ở Táng Giới.
Có một nguyên nhân càng quan trọng, chính là vì trận chiến đấu giữa Quân Tiêu Dao và bá thể cổ đại của Minh Vương điện.
Trận chiến đấu này cực kỳ thu hút người nhìn.
Nói từ trình độ nào đó thì đây là trận chiến đấu giữa thiên kiêu mạnh nhất Hoang Thiên Tiên Vực và thiên kiêu mạnh nhất Vạn Cổ Táng Thổ thập vực.
Tất nhiên rất thu hút mọi người.
Ầm ầm ầm!
Phía chân trời có các loại động tĩnh truyền đến, đó là các tiểu vương tiến tới.
Các sinh linh Long Tường của Thi Hài Long Tộc, Mặc Lăng của Thôn Thiên Ma Mãng tộc, Cửu U Ngao, thiên kiêu của Huyết Sát tộc đều tới.
Khí tức của bọn họ mạnh hơn trước đó mấy phần.
Hiển nhiên trong khoảng thời gian ngắn ngủn này, bọn họ đều có được gia tăng nào đó.
Đặc biệt là Cửu U Ngao, trước đó nó vẫn chưa ra tay ở Thập Vương thịnh yến, cho nên người ta cũng không tra xét được thực lực thật sự của nó.
Ngoài ra, những thế lực mà thiên kiêu trong tộc bị Quân Tiêu Dao đánh chết, như Bát Tí Chu Ma tộc, Luyện Thi Tông cũng tới.
Mục đích của bọn họ tất nhiên là muốn toàn lực ngăn cản Quân Tiêu Dao tiến vào Táng Giới.
Mà lúc này, mặt đất bỗng chấn động, một người khổng lồ đen nhánh vượt qua sơn lĩnh mà đến.
“Là Cự Ma Khôi của Minh Vương điện, rốt cuộc Minh Vương điện cũng tới!”
Khi nhìn thấy người khổng lồ đen nhánh kia, toàn trường đều vang lên tiếng kinh động xôn xao.
Minh Vương điện là một trong những thế lực mạnh nhất Vạn Cổ Táng Thổ, người dẫn đầu Thiên Minh Táng Hoàng cũng là cường giả tuyệt đỉnh của Táng thổ.
Mà giờ phút này, trên người Cự Ma Khôi có một đám người đang đứng.
Người cầm đầu đứng trên đỉnh đầu Cự Ma Khôi.
Đó là một nam tử dáng người to lớn, cơ bắp toàn thân màu đồng cổ, trên đó trải rộng vết rách, tóc đen xỏa tung, bay lên theo gió.
Khuôn mặt hắn ta thô cuồng, trong đôi mắt có cảnh tượng sao trời ngã xuống hiện hóa ra, cả người mang theo khí thế kiệt ngạo cuồng, bộc lộ mũi nhọn.
Nam tử tuổi trẻ dáng người to lớn này có khí tức cực kỳ kinh người, có một khí thế vô địch quét ngang tất cả.
Không phải Sở Thiên Bá thì có thể là ai?
“Rốt cuộc cũng tới, đứng đầu Thập Tiểu Vương, bá thể cổ đại, Sở Thiên Bá!”
Nhìn thấy Sở Thiên Bá đã đến, toàn thể sinh linh Táng thổ đều hưng phấn.
Nguyên nhân không ngoài gì khác, là bởi vì Sở Thiên Bá là thiên kiêu có khả năng đánh bại Quân Tiêu Dao, cứu vớt danh dự của Táng thổ nhất.
“Thánh thể của Quân gia ở đâu?”
Sở Thiên Bá đưa mắt nhìn chung quanh một vòng, ánh mắt như lang như ưng, sắc nhọn bễ nghễ!
Nhìn thấy Sở Thiên Bá có khí thế duy ngã độc tôn như vậy, sinh linh Táng thổ ở đây càng kích động đến tâm thần run rẩy!
Bá thể cổ đại, vĩnh viễn tích thần!
Mà ngay vào lúc chúng sinh linh Táng thổ lâm vào cao trào, một giọng nói lãnh đạm mang theo nghiền ngẫm bỗng vang vọng: “Chỉ là một khối tàn phế thể mà thôi, vội vã tìm đường chết như vậy sao?”
Sau khi giọng nói đó truyền ra, nơi xa có lâu thuyền xa xỉ lao vút qua hư không mà đến.
Một bóng người như tiên nhân bạch y siêu nhiên đứng sừng sững trên khung trời.
Thánh thể, bá thể!
Kẻ địch số mệnh!
Rốt cuộc cũng chạm mặt!
Hoang Cổ Thánh Thể Quân Tiêu Dao.
Thương Thiên Bá Thể Sở Thiên Bá.
Hai người này, một người là Thần Tử Quân Gia vô địch quét ngang Hoang Thiên Tiên Vực; Một người là thiên kiêu đứng đầu tuyệt đỉnh của Vạn Cổ Táng Thổ thập vực, Thập Tiểu Vương.
Hai người này gặp nhau, có thể nói làm kích động dâng lên muôn vàn phong vân, khiến vô số người chú ý.
Mà rất nhiều người tại đây, khi nghe thấy Sở Thiên Bá nói ra câu thánh thể Quân gia thì sắc mặt đều cứng lại.
“Ta... Ta không nghe lầm đó chứ, Sở Thiên Bá mở miệng gọi Quân gia thánh thể, vị Thần Tử Quân Gia kia lại là Hoang Cổ Thánh Thể trong truyền thuyết sao?”
“Không sai, hẳn là vậy, khó trách nhục thân của Thần Tử Quân Gia này cường hãn như thế, cả Thi Hài Long Tộc cũng không bằng, thì ra là Hoang Cổ Thánh Thể có nhục thân vô song.”
Hết chương 430.
Bình luận facebook