-
Chương 66-70
Chương 66 Quyền diệt Thái Cổ di loại, chư cường hội tụ, đều không có đầu óc như vậy sao
Quân Tiêu Dao nhìn có vẻ tiên linh tuấn dật, như một thiên tiên không nhiễm trần tục.
Nhưng hắn vừa ra tay lại bạo lực như thế, ba quyền trực tiếp đấm một con Thái Cổ di loại thành bánh nhân thịt.
Ánh mắt Cơ Huyền trở nên trầm trọng trước nay chưa từng có.
Tiêu Trần lại siết chặt nắm tay, trong mắt có không cam lòng, hơn nữa lại thêm một tia kinh sợ nhàn nhạt!
Quân Tiêu Dao quá mạnh.
Tiêu Trần tự cho rằng mình tu luyện mấy năm nay đã hoàn toàn đuổi kịp Quân Tiêu Dao.
Nhưng nhìn kết quả hiện tại, thực lực của Quân Tiêu Dao vẫn làm hắn ta có cảm giác tuyệt vọng.
Mà Võ Minh Nguyệt ẩn trong bóng tối, trong đôi mắt thu thủy cũng hiện ra chấn động.
Người nổi danh tất có thực lực, lời này không phải giả.
Trong hư không phía trên khu rừng Thái Hoang.
Cơ Bang Ấn muốn nói cái gì, lại không nói nên lời.
Quân Chiến Thiên vuốt chòm râu, vui tươi hớn hở mà nói: “Ai, tôn nhi này của ta cái gì cũng tốt, nhưng không biết kín tiếng khiêm nhường gì cả.”
Cơ Bang Ấn nghe thấy lời này thì sắc mặt càng cứng đờ, cảm thấy như nghẹn trong cổ họng, cả người không được tự nhiên.
Nhưng cũng may, biểu hiện của Cơ Huyền cũng không kém, nếu không thì Cơ Bang Ấn thật sự không còn mặt mũi ở lại đây.
“Có lẽ Đại Tranh chi Thế này là sân khấu của một mình Thần Tử Quân gia.” Trưởng lạo Khương gia cảm khái.
Lão thật sự không có ý gì khác, dù sao Quân Tiêu Dao cũng là nhi tử của Khương Nhu, xem như nửa người Khương gia.
“Hừ, chưa có kết quả, hiện tại nói những lời đó không khỏi quá sớm.” Trưởng lão của nhất tộc Thương Long không mặn không nhạt mà nói.
Mà lúc này, ở gần bí tàng chí tôn, Long Bích Trì của Tổ Long Sào và Cửu Đầu Sư Tử Tộc, nhất mạch Thôn Thiên Tước cũng tới từ một hướng khác của khu rừng Thái Hoang.
Trong nhất thời, chư cường hội tụ ở ngoài bí cảnh Nguyên Thiên Chí Tôn, không khí thoáng một cái đã căng chặt lên.
Ánh mắt đầu tiên của Long Bích Trì lập tức chú ý tới Quân Tiêu Dao.
Cái này không phải cố tình.
Mà là Quân Tiêu Dao chỉ cần đứng ở đó đã như trung tâm thiên địa, tầm mắt mọi người đều bất giác bị dẫn đi.
“Ngươi chính là Quân Tiêu Dao?” Ánh mắt Long Bích Trì dừng lại trên người Quân Tiêu Dao, lạnh nhạt hỏi.
“Ngươi là...” Quân Tiêu Dao cũng nhàn nhạt nhìn lại.
Tất nhiên hắn đã nhìn ra, nữ nhân trước mặt có long giác, hẳn là thiên kiêu của Tổ Long Sào.
“Ta là Long Bích Trì của nhất mạch Thương Long Tổ Long Sào.” Lời nói của Long Bích Trì mang theo ngạo khí nhàn nhạt.
Nghe được lời này, ánh mắt Quân Tiêu Dao có chút cổ quái.
Thật lâu sau, hắn mới mở miệng nói: “À, thật là một cái tên hay phun hương thơm mà (1)...”
(1) Bích Trì碧池 gần âm với từ Bitch trong tiếng Anh.
Long Bích Trì nghi hoặc liếc nhìn Quân Tiêu Dao một cái, không rõ ý hắn là gì.
Ở hướng khác có thần quang hoàng kim sáng lên làm rạng rỡ cả thiên địa.
Một con sư tử hoàng kim uy vũ hùng tráng đạp không mà đến, khiến trời cao chấn động.
Điểm đặc thù nhất của nó là có chín cái đầu, khí huyết cuồn cuộn, như nước mênh mông.
Khi chín cái đầu cùng phát ra tiếng sư rống, giống như lôi đình chấn động, khí tức mạnh tới cực điểm.
“Là chí tôn trẻ tuổi của Cửu Đầu Sư Tử Tộc!” Rất nhiều tu sĩ Nhân tộc trắng bệch cả mặt, kinh hô lên.
Cửu Đầu Sư Tử Tộc tuyệt đối là chủng tộc Thái Cổ cường hãn tới cực điểm.
Nghe đồn xưa kia nhất mạch Cửu Đầu Sư Tử từng gây sóng gió, không ai có thể kháng cự, cuối cùng là một Phật đế ra tay mới độ hóa được nhất mạch này, trở thành tọa kỵ và thần hộ pháp.
Ở cận cổ, tuy số lượng Cửu Đầu Sư Tử Tộc thưa thớt, nhưng cũng có một chí tôn vô thượng, được gọi là Cửu Linh Nguyên Thánh, khai hỏa uy danh của nhất mạch này.
Nếu không phải số lượng nhất tộc này quá thưa thớt thì tuyệt đối có thể bước lên hàng ngũ Thái Cổ Hoàng tộc.
“Chẳng lẽ vị chí tôn trẻ tuổi này là hậu nhân của Cửu Linh Nguyên Thánh?” Một thiên kiêu Nhân tộc lộ ra vẻ kiêng kỵ.
Cửu Đầu Sư Tử nhìn về phía Quân Tiêu Dao, miệng phun tiếng người: “Không tồi, chí tôn trẻ tuổi của Nhân tộc, thực lực của ngươi rất mạnh, có tư cách đi theo bổn vương.”
Mà bên kia vòm trời bỗng có yêu phong nhấc lên, một con chim khổng lồ màu đen che trời lao đến.
Hai cánh như mây che hết bầu trời, đôi mắt tựa như hai huyết nguyệt chìm nổi.
Nơi nó đi qua dâng lên huyết tinh chi khí, khiến sắc mặt rất nhiều tu sĩ nhân loại trở nên trắng bệch.
Thôn Thiên Tước tộc là nhất mạch chủng tộc Thái Cổ có hung danh hiển hách.
“Nhân tộc còn không có tư cách làm người theo đuổi, bọn chúng chỉ xứng trở thành huyết thực...”
Con Thôn Thiên Tước kia mở miệng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Quân Tiêu Dao, trong đồng tử nở rộ ánh thị huyết.
Thôn Thiên Tước tộc cực kỳ hung lệ, thích ăn huyết nhục của Nhân tộc.
Mà Hoang Cổ Thánh Thể của Quân Tiêu Dao quả thực là một đại dược hình người, giống như thịt Đường Tăng.
Nhưng Thôn Thiên Tước này cũng biết, Quân Tiêu Dao có hộ đạo giả, bởi vậy nó thật sự không vọng tưởng cắn nuốt được Quân Tiêu Dao.
Nhìn hai sinh linh Thái Cổ này khẩu xuất cuồng ngôn, Quân Tiêu Dao hơi nghiêng đầu, lộ ra nghi hoặc mà mở miệng nói: “Lũ chủng tộc Thái Cổ các ngươi đều không có đầu óc như vậy sao?”
Hết chương 66.
Chương 67 Tay xé Thôn Thiên Tước, đàn áp Cửu Đầu Sư Tử, uy danh của Thần Tử không thể địch lại!
Nghe được lời này, dù là Thôn Thiên Tước, Cửu Đầu Sư Tử, hay Long Bích Trì đều ngây cả ra.
Một mình Quân Tiêu Dao lại buông lời nhục mạ toàn bộ tộc đàn Thái Cổ.
“Thế nào, bản Thần Tử nói có sai không?”
Lời nói của Quân Tiêu Dao không mang theo khói lửa, cực kỳ bình đạm.
Nhưng cũng vì thái độ tự cao tự đại này làm các sinh linh Cửu Đầu Sư Tử tức giận.
Ở phía Nhân tộc, đám người Cơ Huyền cũng có chút bất ngờ và kinh ngạc.
Cho dù là gã cũng không dám cùng lúc trêu chọc các sinh linh chủng tộc Thái Cổ như Cửu Đầu Sư Tử, Thôn Thiên Tước.
Chỉ là một con cũng đủ làm gã sứt đầu mẻ trán.
“Nhân tộc, cho dù ngươi là Thần Tử của Hoang Cổ thế gia, hôm nay cũng phải bắt ngươi trả giá đắc!”
Thôn Thiên Tước nổi giận mà chấn động hai cánh, tạo lên một trận gió lốc màu đen.
Khắp thiên địa như nổi lên âm phong, thậm chí dòng khí mãnh liệt còn trực tiếp thổi bay một ít tu sĩ có tu vi hơi yếu.
Cửu Đầu Sư Tử cũng phẫn nộ, chín cái đầu cùng phát ra tiếng rít gào, tiếng như sấm chấn, rung chuyển trời đất!
“Rốt cục Thần Tử Quân gia này thật sự tự tin hay là đang tìm đường chết?” Tuy Long Bích Trì cũng tức giận trong lòng, nhưng nàng nhớ tới dặn dò của lão tổ nhất mạch Thương Long nên không tùy tiện ra tay.
Nhưng Long Bích Trì tự hỏi, cho dù đổi lại là nàng, muốn cùng ứng phó Thôn Thiên Tước và Cửu Đầu Sư Tử cũng cực kỳ khó khăn.
Con nào trong hai sinh linh này cũng có thể quét ngang hơn tám phần thiên kiêu Nhân tộc.
Đổi là kẻ nào đối mặt với tình huống hiện giờ của Quân Tiêu Dao cũng sẽ sợ hãi.
Gió lốc màu đen khủng bố thổi quét đến.
Ngoài thân thể Quân Tiêu Dao hiện ra hư ảnh Minh Thần Thủ Hộ.
Hắn giẫm lên hư không, khoanh tay mà đứng, mái tóc óng ánh phát ra thần huy, bị gió thổi phất phới.
Thần nhan tuấn tú tuyệt thế không gì sánh bằng như được trời xanh tự tay điêu khắc, hiện giờ vẫn bình đạm như một hồ nước tĩnh lặng.
Khí độ như vậy khiến rất nhiều nữ tu sĩ bội phục, trong lòng thầm cầu nguyện thay cho Quân Tiêu Dao.
“Đã lúc này còn giả vờ giả vịt sao?” Ở phía dưới, Tiêu Trần thầm hừ lạnh một tiếng.
Hắn ta tuyệt đối không thừa nhận, chẳng những mình ghen ghét thân phận địa vị của Quân Tiêu Dao, còn ghen ghét dung mạo của người này.
“Chỉ là hai con súc sinh mà muốn lật trời sao?” Quân Tiêu Dao đạm mạc nói nhỏ, rốt cuộc cũng động.
Tượng Thần Trấn Ngục Kính toàn lực thúc giục, bảy vạn viên cự tượng vi lạp cùng sống lại vào thời khắc này.
Trong phút chốc, khí huyết kim sắc giống như sóng to ầm ầm trào ra.
Quay cuồng trên vòm trời, mơ hồ ngưng tụ thành một hư ảnh tượng thần kim sắc rung chuyển trời đất, đập tan sao trời.
Hắn đấm ra một quyền, hư ảnh tượng thần kim sắc kia cũng theo đó mà cuốn lên vòi rồng.
Gió lốc đen nhánh phía trước đều bị quyền phong của Quân Tiêu Dao trực tiếp xé rách!
Thôn Thiên Tước thấy thế thì vỗ mạnh cánh, vô số linh vũ màu đen che trời lấp đất mà bắn ra, tựa như một trận mưa đen diệt thế.
Đây là đại thần thông của nhất tộc Thôn Thiên Tước, Hắc Linh Tiễn Vũ.
Nếu bất cứ thiên kiêu Thần Kiều Cảnh nào sa vào trong đó sẽ bị xuyên thủng, tuyệt đối không còn đường sống.
Nhưng vẻ mặt Quân Tiêu Dao vẫn bình bình đạm đạm.
Thậm chí hắn không có phòng hộ, mà lấy tư thái cực kỳ dũng mãnh trực tiếp vọt qua.
“Tìm đường chết!” Thôn Thiên Tước lạnh lùng nói.
Nhưng ngay sau đó, đôi mắt huyết nguyệt của Thôn Thiên Tước ngây ra, hắc vũ cả người dựng thẳng lên, nó xù lông!
Tiếng leng keng chi chít vang lên.
Đó là âm thanh khi tiễn vũ bắn lên người Quân Tiêu Dao.
Nhưng những tiễn vũ có thể xuyên thủng chấn vỡ cả binh khí vương hầu, nhưng khi bắn lên người Quân Tiêu Dao, thậm chí còn không thể phá vỡ da thịt hắn!
“Chỉ có như thế?”
Quân Tiêu Dao cười lạnh, sau lưng kéo dài ra Ác Ma chi Dực, thoáng chốc thân thể đã lướt đến trước người Thôn Thiên Tước.
Hắn không làm gì rườm rà phức tạp, trực tiếp nện một quyền hung hãn xuống!
Quyền quang kim sắc ngập trời, chiếu sáng cả vòm trời.
Đồng thời Thôn Thiên Tước phát ra tiếng kêu thảm thiết, một bên cánh bị đánh nát, máu tươi giàn giụa.
“Nhân tộc, ngươi quá càn rỡ!”
Cửu Đầu Sư Tử trực tiếp vọt tới.
Vừa rồi nó cũng bị thân thể vô song của Quân Tiêu Dao làm kinh sợ, giờ phút này phản ứng lại, vội liều chết lao lên.
Chín cái đầu của nó cùng phát ra tiếng rống giận sóng âm không gian, khuếch tán ra với tốc độ mắt thường có thể thấy được, hư không phía trước như vặn vẹo.
Đây là đại thần thông của Cửu Đầu Sư Tử Tộc, Sư Tử Hống.
Một tiếng rống chấn động, trời cao cũng bị đánh rách tả tơi!
Một ít tu sĩ đứng trong núi rừng chung quanh vội vàng lấy pháp lực bảo vệ thất khiếu.
Nhưng dù vậy, vẫn có tu sĩ bị chấn đến miệng mũi ứa máu, thiếu chút nữa ngất đi.
Với uy lực khủng bố như vậy, có thể suy ra Quân Tiêu Dao ở trung tâm sẽ chịu áp lực cao đến mức nào.
Nhưng Quân Tiêu Dao vẫn vân đạm phong khinh như cũ.
Hắn thi triển ra Minh Thần Thủ Hộ, sóng âm va chạm lên đó, nhấc lên từng trận gợn sóng, nhưng lại không cách nào đột phá.
Quân Tiêu Dao nhân cơ hội này mà giơ tay bắt lấy, pháp lực vô tận bùng nổ, hóa thành Minh Thần chi Mâu, hắn trực tiếp ném mạnh ra rồi xuyên thủng thân thể Thôn Thiên Tước.
Máu tươi bắn khắp, linh vũ tứ tán!
Thôn Thiên Tước phát ra một tiếng khóc than cao vút sắc nhọn.
Quân Tiêu Dao lắc mình bay ra, đẩy ngang đôi tay, kéo lấy thú khu của Thôn Thiên Tước, sau đó bỗng xé!
Xuy lạp!
Cả thân thể Thôn Thiên Tước bị chia thành hai mảnh!
Cảnh tượng cực kỳ chấn động nhân tâm!
“Linh Lung, sau khi trở về thì lấy ra làm gà xé đi.”
Quân Tiêu Dao trực tiếp ném hai nửa thi thể của Thôn Thiên Tước cho Quân Linh Lung phía sau.
Tu sĩ toàn trường ngạc nhiên.
Bọn họ nghe thấy cái gì?
Lấy Thôn Thiên Tước hung danh hiển hách làm nguyên liệu nấu ăn, còn đặt một cái tên mang tính vũ nhục, gà xé?
“Ngươi quá càn rỡ!” Cửu Đầu Sư Tử tức giận không thôi.
Nó và Thôn Thiên Tước tuy không có quá nhiều quan hệ, nhưng đều là chủng tộc Thái Cổ, khó tránh khỏi có cảm giác thỏ tử hồ bi.
“Ngươi muốn bản Thần Tử làm người theo đuổi của ngươi, thật buồn cười, nhưng ngươi cũng miễn miễn cưỡng cưỡng có thể làm tọa kỵ của bản Thần Tử.”
Câu nói của Quân Tiêu Dao làm chín cái đầu của Cửu Đầu Sư Tử đều phát ra tiếng rống giận.
Đối với nhất mạch Cửu Đầu Sư Tử mà nói, bọn họ kiêng kỵ nhất là nghe được hai chữ tọa kỵ.
Bởi vì tổ tiên bọn họ từng bị Phật đế độ hóa, xem như tọa kỵ.
Đây là sỉ nhục khắc vào huyết mạch!
Hết chương 67.
Chương 68 Hàng phục Cửu Đầu Sư Tử, để Cơ Huyền làm Tầm Bảo Thử, mọi chuyện đều nằm trong khống chế
“Tìm đường chết, Vô Úy Sư Tử Ấn!”
Cửu Đầu Sư Tử hoàn toàn nổi điên, trực tiếp thi triển ra đại thần thông của chủng tộc.
Vô Úy Sư Tử Ấn là một loại đại thần thông khủng bố tới cực điểm, cấp bậc sắp tiếp cận với Chân Long Đại Thần Thông.
Cả người Cửu Đầu Sư Tử tỏa ra kim mang mênh mông, ngưng kết ra một cổ ấn kim sắc, phù văn vô tận rơi xuống khắp nơi.
Hư không chấn động, thiên địa dao động!
Chiêu này quá mạnh, làm cả các thiên kiêu như Long Bích Trì, Cơ Huyền cũng có cảm giác trong lòng phát lạnh.
Bọn họ tự hỏi, nếu mình đối mặt với chiêu này thì tuyệt đối sẽ trả giá đắc.
Ánh mắt Quân Tiêu Dao rất thản nhiên, mặc dù là đối mặt với loại đại thần thông có uy danh hiển hách này, hắn vẫn thong dong đến cực điểm.
Trong ngực Quân Tiêu Dao có quang hoa hừng hực hội tụ, cứ như một tiểu thái dương xuất hiện.
Chợt, một thần quang lộng lẫy uy năng khủng bố tỏa ra, giống như trời giáng kiếp phạt.
Nơi thần quang đi qua, hư không nhấc lên gợn sóng, dãy núi chung quanh nổ tung.
Đó là đại thần thông của Chí Tôn Cốt, Thượng Thương Kiếp Quang.
Thần thông hoàn chỉnh nhất của nó là Thượng Thương Chi Thủ, Quân Tiêu Dao đã tìm hiểu thành công về nó.
Nhưng tình huống trước mắt còn không cần thi triển ra Thượng Thương Chi Thủ, chỉ Thượng Thương Kiếp Quang thôi cũng đủ để ứng phó.
Ầm ầm ầm!
Kiếp quang lộng lẫy va vào Vô Úy Sư Tử Ấn, trực tiếp làm nổ văng nó ra, sau đó thế tấn công không giảm mà xẹt qua Cửu Đầu Sư Tử.
Cửu Đầu Sư Tử hãi đến mức hồn vía lên mây, lông bờm trên người dựng thẳng lên.
Nó vội vàng né tránh, nhưng vẫn bị kiếp quang quét trúng, một phát chém xuống bốn cái đầu.
Ngay lập tức, máu như suối phun!
…
Rống!
Cửu Đầu Sư Tử phát ra tiếng gào thảm thết, một phát bị gọt bỏ bốn cái đầu, khiến nó bị thương nặng.
Giờ phút này, trong mắt năm cái đầu còn lại của nó đều lộ ra vẻ kinh hoàng.
Nhân tộc này quá đáng sợ!
Nếu không phải biết Quân Tiêu Dao là Thần Tử của Hoang Cổ thế gia, Cửu Đầu Sư Tử thật sự sẽ cho rằng hắn là Thái Cổ chân long hóa thành hình người.
Loại thân thể có sức mạnh khủng bố này thật sự còn cường đại hơn những chủng tộc sinh linh Thái Cổ chúng nó.
“Cho dù ngươi là Hoang Cổ Thánh Thể cũng không có khả năng cường Đại Đến mức này!”
Cửu Đầu Sư Tử phát ra tiếng rống giận, đồng thời cả người bùng lên thần quang.
Ở chỗ cắt của bốn cái đầu có thần hà lượn lờ, như muốn mọc ra đầu mới.
“Sinh mệnh lực của nhất mạch Cửu Đầu Sư Tử quá tràn đầy!”
Nhìn thấy trạng thái của Cửu Đầu Sư Tử, rất nhiều tu sĩ Nhân tộc kinh ngạc cảm thán.
Nhưng dù vậy, thủ đoạn này vẫn không đủ nhìn khi đối mặt với Quân Tiêu Dao.
“Đừng dùng sức tưởng tượng hữu hạn của ngươi để nghiền ngẫm năng lực của bản Thần Tử.”
Tất nhiên Quân Tiêu Dao không có khả năng cho Cửu Đầu Sư Tử cơ hội khôi phục, hắn lại ra tay, cũng không thi triển thủ đoạn thần thông nào, chỉ đơn thuần nện từng quyền xuống.
Mỗi một quyền đều nặng như vạn quân, đánh Cửu Đầu Sư Tử đến xương gãy gân đứt.
Cách đánh nhau hung hãn này khiến toàn trường ngạc nhiên.
“Không hổ là Hoang Cổ Thánh Thể, tồn tại cận chiến vô địch...” Trong hư không, trưởng lạo Khương gia cảm thán.
“Hiện tại, cam nguyện làm tọa kỵ của ta không?” Quân Tiêu Dao hờ hững nói.
“Hừ, ta là hậu nhân của Cửu Linh Nguyên Thánh, cho dù chết cũng tuyệt đối không chịu nhục nhã như vậy!” Năm cái đầu còn lại của Cửu Đầu Sư Tử cùng phát ra tiếng rống giận bất khuất.
“À? Phải không?” Quân Tiêu Dao lại ra tay.
Mấy hô hấp sau, Cửu Đầu Sư Tử chỉ còn lại bốn cái đầu.
“Đừng mơ làm ta thần phục!” Cửu Đầu Sư Tử tiếp tục kêu to.
Nửa khắc sau, Cửu Đầu Sư Tử chỉ còn lại ba cái đầu, nó bắt đầu luống cuống.
“Thần Tử Quân gia, có giỏi thì ngày sau tái chiến!” Trong mắt Cửu Đầu Sư Tử hiện lên sợ hãi, ngoài mạnh trong yếu mà nói.
Lại qua mấy hô hấp, nó chỉ còn hai cái đầu.
Đối với Cửu Đầu Sư Tử mà nói, đầu của nó tuy có thể mọc lại, nhưng nếu cả chín cái đầu đều bị trảm rớt, vậy hoàn toàn không thể xoay chuyển trời đất, thần tiên cũng không cứu lại được.
Cuối cùng, Cửu Đầu Sư Tử phát ra tiếng kêu thảm thiết xin tha.
“Thần Tử dừng tay, đừng trảm đầu ta nữa, chỉ còn lại một cái thôi, trảm nữa thì trọc mất!”
Cửu Đầu Sư Tử bị đánh đến kêu ngao ngao, quỳ rạp trên mặt đất xin tha.
Toàn thân nó máu tươi đầm đìa, chỉ còn lại một cái đầu, vẻ mặt khóc không ra nước mắt.
Một con Cửu Đầu Sư Tử nguyện vẹn lại bị Quân Tiêu Dao tiep trảm thành sư tử một đầu.
Rất nhiều tu sĩ thấy cảnh tượng này đều cùng câm nín.
Vừa rồi Cửu Đầu Sư Tử còn bày ra vẻ mặt thà chết không chịu khuất phục, hiện tại giống như một con mèo vàng béo ú quỳ rạp trên mặt đất vẫy đuôi xin tha, tương phản không khỏi quá lớn.
“Phục?”
Quân Tiêu Dao đạp một chân lên cái đầu còn lại của Cửu Đầu Sư Tử.
“Phục, phục, Thần Tử đừng giết ta!” Cửu Đầu Sư Tử run bần bật, nào còn một tia uy nghiêm của Thái Cổ vương tộc.
Nó biết, Quân Tiêu Dao thật sự dám giết nó.
Lấy bối cảnh của Quân gia, cho dù là Cửu Linh Nguyên Thánh, có lẽ cũng khó trả thù được.
“Hừm, miễn miễn cưỡng cưỡng làm tọa kỵ của ta đi.” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói.
Thực lực của Cửu Đầu Sư Tử cực mạnh, sở dĩ hiện tại thảm như vậy là vì đối thủ là hắn.
Đổi là thiên kiêu nào khác, muốn ngược Cửu Đầu Sư Tử thành như vậy cũng là cực kỳ khó khăn.
“Vâng...” Cửu Đầu Sư Tử cúi đầu.
Rất nhiều tu sĩ thấy tình cảnh này, trong lòng như có sóng to gió lớn cuộn trào.
Tay xé Thôn Thiên Tước, hàng phục Cửu Đầu Sư Tử.
Chuyện này trong mắt người thường thì khó có thể làm được.
Quân Tiêu Dao lại thực hiện dễ như trở bàn tay.
Long Bích Trì hít thật sâu một hơi, ngực phập phồng.
Hiện tại cuối cùng nàng cũng hiểu vì sao lão tổ lại cảnh báo như vậy.
“Long Hạo Thiên chết không oan...” Trong đôi mắt đẹp oai hùng của Long Bích Trì hiện ra kiêng kỵ cực độ.
Đồng thời nàng lại nghĩ tới yêu nghiệt vẫn đang bế quan dung hợp long nguyên kia.
“Không biết Long Ngạo Thiên dung hợp bảy viên long nguyên, cộng thêm đế long máu, có thể thắng qua Thần Tử Quân gia hay không?”
Hết chương 68.
Chương 69 Bố cục của Quân Tiêu Dao, phát hiện lớn của Tiêu Trần, Chí Tôn Tổ Long Cốt
Bên kia, đám người Cơ Huyền, Tiêu Trần lại đề cao độ nguy hiểm của Quân Tiêu Dao tới cực điểm.
Mà lúc này, trong cái khe trên mặt đất kia lại có dị tượng truyền ra, sương xám quay cuồng, quang hoa kích động.
“Rốt cuộc bí tàng chí tôn cũng mở ra!”
Tất cả tu sĩ, sinh linh Thái Cổ đều lên tinh thần.
Quân Tiêu Dao đưa mắt nhìn lại, trong đầu hắn cũng không có nhắc nhở đánh dấu của hệ thống truyền đến.
“Xem ra phải thật sự thâm nhập sâu vào bí cảnh Nguyên Thiên thì mới có thể đánh dấu.” Quân Tiêu Dao thầm nghĩ trong lòng.
“Đi!”
Ánh mắt đám người Cơ Huyền lập loè, dâng pháp lực lên bao phủ toàn thân, sau đó trực tiếp vọt xuống.
Rút dây động rừng, những tu sĩ còn lại cũng theo sát phía sau.
Còn về Long Bích Trì, nàng ta liếc nhìn Quân Tiêu Dao một cái, cuối cùng vẫn từ bỏ chuyện trêu chọc Quân Tiêu Dao.
“Tiến đến lần này vốn là muốn đối phó Quân Tiêu Dao, làm vẻ vang uy danh của Tổ Long Sào ta, nhưng hiện tại xem ra, thật là ta nghĩ mọi chuyện quá đơn giản.”
“Vẫn nên tìm kiếm viễn cổ long cốt là chủ yếu đi.” Long Bích Trì thầm nghĩ trong lòng.
Ưu tiên hàng đầu của nàng vốn là muốn gây chuyện với Quân Tiêu Dao, tiếp theo mới là tìm viễn cổ long cốt.
Nhưng hiện tại, tận mắt nhìn thấy thực lực của Quân Tiêu Dao, Long Bích Trì rất tự giác mà đặt chuyện tìm kiếm viễn cổ long cốt lên vị trí đầu.
Nhìn thấy Long Bích Trì thành thành thật thật tiến vào cái khe trên mặt đất, Quân Tiêu Dao cũng khẽ cười một tiếng: “Cũng thức thời...”
“Chúng ta đi thôi.” Quân Tiêu Dao xua xua tay, cưỡi Cửu Đầu Sư Tử, dẫn đầu tiến vào cái khe kia.
Năm người Quân Trượng Kiếm, Quân Tuyết Hoàng, Quân Linh Lung, Quân Vạn Kiếp, Khương Thánh Y theo sát phía sau.
Vừa tiến vào cái khe, sương xám nồng đậm quay cuồng lao đến.
Còn dày đặc hơn ngoại giới nhiều.
Rất nhiều tu sĩ mạo muội xâm nhập vào đó đều nhanh chóng bị sương xám ăn mòn mà đánh mất tâm trí, hai mắt đỏ lên.
Cả pháp lực cũng không thể hoàn toàn ngăn cách loại sương xám nồng đậm này.
Oanh!
Quân Tiêu Dao tùy tiện vung tay lên, một chưởng chụp chết vài tên tu sĩ lâm vào điên cuồng phía trước.
Rất nhanh, hắn mở ra một con đường, chạy tới đáy của cái khe.
Đưa mắt nhìn ra, một tòa địa cung rộng lớn nằm ngang dưới mặt đất, một luồng uy áp chí tôn tràn ra từ sâu bên trong.
Quân Tiêu Dao phóng ra hồn lực, dùng thần niệm dò xét đại khái một chút.
Cả tòa địa cung như chia thành hai tầng trong ngoài.
Hẳn đa số mọi người đều có thể vào tầng ngoài, mà tầng trong thì cần Nguyên Thiên Chí Tôn Lệnh mới được.
“Xem ra muốn đánh dấu thì phải thâm nhập nội tầng mới được.” Quân Tiêu Dao thầm nghĩ.
Lúc này, Cơ Huyền đã lao về phía địa cung, khóe miệng gã mang theo một ý cười, trong mắt cũng có một chút hưng phấn.
“Hừm? Chẳng lẽ hắn?” Quân Tiêu Dao chú ý tới vẻ mặt của Cơ Huyền, trong mắt lộ chút suy tư.
Nhìn dáng vẻ của Cơ Huyền, hình như mơ hồ biết được một ít bí ẩn của bí tàng chí tôn.
“Cơ Huyền, để ngươi làm Tầm Bảo Thử cho ta đi.” Quân Tiêu Dao cười.
Mà bên kia, hắn cũng chú ý tới Tiêu Trần đang nhằm về phía một lối vào khác của địa cung.
Quân Tiêu Dao biết, Tiêu Trần là người mang khí vận, hắn ta sẽ có thu hoạch không nhỏ tại bí tàng này.
Nghĩ đến đây, Quân Tiêu Dao nghiêng đầu và nói: “Vạn Kiếp, có chuyện phân phó cho ngươi.”
“Vâng, xin công tử cứ nói.” Quân Vạn Kiếp chắp tay và nói.
Quân Tiêu Dao truyền âm đi, Quân Vạn Kiếp gật đầu rồi lắc mình lao đi.
“A... Cả tòa bí cảnh Nguyên Thiên đều nằm trong khống chế của ta.”
Quân Tiêu Dao khoanh tay, đã tính trước mọi chuyện.
…
Đám người Quân Tiêu Dao bắt đầu thâm nhập địa cung.
Thân là bí tàng chí tôn, hơn nữa nơi nơi tràn ngập sương xám quỷ dị.
Cho dù là ngốc tử cũng biết, có lẽ bí tàng chí tôn này sinh ra dị biến nào đó nên tràn ngập điềm xấu.
Trong địa cung tràn ngập khí tức cổ xưa mà hủ bại.
Liếc một cái nhìn lại, âm phong hung tàn, sương mù bao phủ, vách ngã cột xiêu.
Trên mặt đất có rất nhiều thi thể đen nhánh nằm ngang dọc tứ tung.
Quỷ dị nhất là bên ngoài những thi thể đó lại lan tràn vảy đen, giống như dị hoá.
Trong phút chốc rất nhiều tu sĩ bước vào địa cung.
Những ma thi quỷ dị kia bỗng nhảy dựng lên, trừng đôi mắt huyết hồng nhào đến.
Móng tay của chúng giống như dao nhọn, dễ dàng đâm thủng xé rách thân thể tu sĩ.
Tu sĩ Thần Kiều Cảnh căn bản không ngăn được những ma thi đó.
Rất nhanh đã có số lượng lớn tu sĩ bị tàn sát.
Nhưng ở phía Quân Tiêu Dao, hắn giơ tay nhấc chân thôi đã dễ dàng chụp những ma thi đó thành bánh nhân thịt.
Còn về những người khác, hắn không quan tâm, cũng lười xen vào.
Quân Tiêu Dao lại không phải bảo mẫu của những tu sĩ đó, càng không phải nhân sĩ chính đạo.
Mấy câu như năng lực càng lớn, trách nhiệm càng lớn kia không dính dáng gì đến Quân Tiêu Dao cả.
Ở phía sau Quân Tiêu Dao, đám người Khương Thánh Y, Quân Linh Lung, Quân Tuyết Hoàng đều không có hành động.
Không phải bọn họ không muốn xuất lực, mà thật sự không có cơ hội.
Quân Tiêu Dao tùy tiện ra tay đã mở ra một con đường, không có ma thi nào làm hắn dừng bước chân lại được.
Mà bên kia, đám người Long Bích Trì, Tiêu Trần sớm đã không còn ở chủ lộ này, không biết đi đâu rồi.
Quân Vạn Kiếp cũng không ở bên cạnh Quân Tiêu Dao.
Khóe mắt Cơ Huyền liếc nhìn Quân Tiêu Dao một cái, thấy Quân Tiêu Dao không chú ý tới gã thì thân thể chợt lóe, cũng rời khỏi chủ điện.
Sau khi Cơ Huyền rời đi, khóe môi Quân Tiêu Dao nhếch lên một tia cười lạnh.
Hắn không chuẩn bị lập tức thu hoạch Cơ Huyền, bởi vì chưa tới lúc.
Theo thời gian chuyển dời, số lượng tu sĩ đang giảm bớt.
Đa số tu sĩ đều bị ma thi đồ sát sạch sẽ.
“Tuyết Hoàng, Trượng Kiếm, các ngươi âm thầm đi tìm Cơ Huyền, nhưng tạm thời đừng rút dây động rừng.” Quân Tiêu Dao nói.
Nghe được lời này, đôi mắt Quân Trượng Kiếm và Quân Tuyết Hoàng đều chấn động.
Thần Tử muốn đánh chủ ý lên người Cơ Huyền?
Nghĩ đến đây, Quân Trượng Kiếm và Quân Tuyết Hoàng không khỏi có chút thương hại Cơ Huyền.
Người bị Quân Tiêu Dao theo dõi không có kết cục tốt gì.
Khương Thánh Y mở miệng, mang theo chút lo lắng mà nói: “Tiêu Dao, ngươi muốn ra tay với Cơ Huyền sao, hắn có được xương tay Thánh Nhân Vương, nếu thật sự liều mạng...”
Khương Thánh Y hơi lo lắng.
Cũng không phải nàng sợ Quân Tiêu Dao sẽ thua Cơ Huyền.
Mà nếu Cơ Huyền liều mạng phản công, sợ là cũng mang đến một ít thương tổn cho Quân Tiêu Dao.
“Thánh Y tỷ đang quan tâm ta sao?” Quân Tiêu Dao cười khẽ và nói.
Khương Thánh Y cắn cắn môi và nói: “Ta là tiểu di của ngươi, ta không quan tâm ngươi thì ai quan tâm nữa.”
“A, cũng không cần, trong thế hệ tuổi trẻ Tiên Vực, người có thể làm Quân Tiêu Dao ta kiêng kỵ, đều không tồn tại trong cả quá khứ, hiện tại và tương lai.”
Quân Tiêu Dao cười đầy tiêu soái.
Cái này không phải kiêu ngạo, mà là sự thật.
Thiên phú tuyệt thế, hệ thống thêm thân.
Nếu còn kiêng kỵ này kiêng kỵ kia, vậy Quân Tiêu Dao cứ lấy một khối đậu hủ chụp chết chính mình đi.
Khương Thánh Y trừng Quân Tiêu Dao một cái, khóe miệng lại nhịn không được hơi nhếch lên.
Dáng vẻ tự tin của Quân Tiêu Dao thật đẹp mắt.
“Đi thôi, trong địa cung này cũng có chút bảo bối, không thể lãng phí.” Quân Tiêu Dao phất tay áo và nói.
Hết chương 69.
Chương 70 Võ Minh Nguyệt ra tay trợ giúp, ba bên đánh cờ, lại bị Quân Tiêu Dao tính kế (1)
Kế tiếp, Quân Tiêu Dao cưỡi Cửu Đầu Sư Tử, hành động cùng với Khương Thánh Y.
Quân Trượng Kiếm và Quân Tuyết Hoàng thì âm thầm đi truy tung Cơ Huyền.
Mà bên kia, Tiêu Trần đầu đội mũ choàng, thân khoác áo choàng đang đi qua địa cung phức tạp.
“Tiêu Trần, quẹo bên trái đi, sau đó đi thẳng, bổn tọa đã cảm ứng được khí tức của viễn cổ long cốt, ở cách đó không xa!”
Trong đầu Tiêu Trần truyền đến giọng nói mang theo một tia kích động của Thanh Long Thượng Nhân.
Cả Thanh Long Thượng Nhân cũng không thể duy trì bình tĩnh.
Nếu có được viễn cổ long cốt rồi dung hợp với các loại tài liệu thì lão có thể trọng tố thân thể.
Chẳng những có thể khôi phục trạng thái đỉnh cao, thậm chí càng tiến thêm một bước, đột phá trở thành chí tôn vô thượng cũng không phải không có khả năng.
Cả dạng cường giả chuẩn chí tôn như Thanh Long Thượng Nhân cũng khó nén kích động.
Càng đừng nói là tiểu tử không đầu óc như Tiêu Trần.
Trong mắt hắn ta chớp động hưng phấn, không khỏi tăng nhanh bước chân.
Qua chừng một lúc lâu, sau khi giải quyết một ít ma thi và vài tu sĩ, Tiêu Trần tiến vào một chỗ tương tự như hang động đá vôi.
Toàn bộ hang động đá vôi có không gian cực kỳ to lớn.
Tiêu Trần hô hấp dồn dập, đưa mắt nhìn ra.
Chỉ thấy trong không gian hang động thật lớn, có chừng năm hài cốt Long tộc thật lớn.
Trong đó có bốn bộ hài cốt đều hiện ra một màu vàng nhạt thâm trầm, mặt ngoài cốt cách lạc ấn rất nhiều phù văn phức tạp mà huyền ảo.
Mặc dù bốn hài cốt Long tộc vàng nhạt chỉ còn là cốt cách, nhưng vẫn mang theo uy nghiêm cuồn cuộn, làm Tiêu Trần nhịn không được có xúc động muốn quỳ xuống cúng bái.
“Đây là viễn cổ long cốt sao?” Tiêu Trần kích động tới mức ngón tay cũng đang run rẩy.
Chỉ cảm nhận uy nghiêm này thôi thì hắn ta đã biết viễn cổ long cốt cường hãn tới cực điểm, tuyệt đối có thể giúp hắn ta hoàn toàn lột xác.
Nhưng trong đầu hắn ta, Thanh Long Thượng Nhân bỗng phát ra tiếng kêu giật mình: “Chẳng lẽ đó là Chí Tôn Tổ Long Cốt trong truyền thuyết!”
“Chí Tôn Tổ Long Cốt?” Tiêu Trần nghi hoặc, chợt nhìn về phía khối hài cốt cuối cùng kia.
Hài cốt kia khác với bốn bộ long cốt màu vàng nhạt đó, nó tỏa ra một ánh sáng ngọc chất, tựa như tiên ngọc chạm khắc thành, hoàn hảo không tỳ vết.
Trên hài cốt lạc ấn phù văn chi chít, giống như tinh quỹ chư thiên lưu chuyển, phơi bày tất cả thần bí và cường đại.
Bốn viễn cổ long cốt màu vàng nhạt kia tuy có khí tức cường đại, nhưng so với Hồng Hoang long cốt này thì giống như Thần Tử đối mặt với Đế Hoàng.
“Chí Tôn Tổ Long Cốt là xương cốt do chí tôn Long tộc có được huyết mạch Tổ Long lưu lại, nó còn mạnh hơn viễn cổ long cốt rất nhiều!” Thanh Long Thượng Nhân hấp tấp nói.
Tiêu Trần nghe vậy thì hít một hơi thật sâu, trong mắt cũng khó nén chấn động.
Tổ Long huyết mạch cường Đại Đến mức nào?
Toàn bộ Tổ Long Sào đều được đặt tên theo Tổ Long.
Tổ Long Cổ Hoàng chân chính là tồn tại có thể trấn áp một ít Nhân tộc Đại Đế!
Đương nhiên, khối Chí Tôn Tổ Long Cốt trước mặt Tiêu Trần hiển nhiên không có khả năng là hài cốt của Tổ Long thuần huyết.
Sợ là ở Tổ Long Sào cũng không tìm ra được một hai di hài của Tổ Long thuần huyết.
Nhưng cho dù chỉ chứa một ít huyết mạch Tổ Long, đều đủ để Chí Tôn Tổ Long Cốt này biến thành vật báu vô giá.
“Phát đạt, Tiêu Trần ta sắp phát đạt rồi!”
Tiêu Trần hô hấp dồn dập, thân thể cũng vì kích động mà run nhè nhẹ.
Hắn tu luyện Thanh Thiên Hóa Long Quyết, nếu dung hợp Chí Tôn Tổ Long Cốt này thì sẽ trở nên cường đại đến mức nào?
Đến lúc đó, không nói đến chuyện trấn áp một thời đại, ít nhất cũng có thể đẩy ngang thế hệ tuổi trẻ của Hoang Thiên Tiên Vực đúng không?
“Tiêu Trần, nơi đây không nên ở lâu, mau thu hồi năm bộ long cốt này đi.” Thanh Long Thượng Nhân nhắc nhở.
“Thưa vâng.” Tiêu Trần cũng phản ứng lại.
Hiện tại hắn ta chỉ muốn nhanh chóng mang đi năm bộ long cốt, sau đó tìm một nơi yên lặng để luyện hóa, cuối cùng vả mặt và cường thế báo thù Quân Tiêu Dao.
Nhưng mà, ngay khi Tiêu Trần muốn động thủ thu long cốt.
Một giọng nữ mang theo kinh ngạc cũng truyền đến: “Đó là... Viễn cổ long cốt, còn có... Chí Tôn Tổ Long Cốt?!”
…
Nghe giọng nói này, trong lòng Tiêu Trần lộp bộp một cái, đột nhiên quay đầu lại.
Một nữ tử tú mỹ mặc giáp trụ màu xanh lá, anh tư hiên ngang, mắt phượng bức người xuất hiện.
Trên đầu nàng có hai long giác màu xanh lá.
Không phải Long Bích Trì thì là ai được nữa.
“Là người nào của Tổ Long Sào...” Trái tim Tiêu Trần hơi trầm xuống.
Tuy hắn ta biết, lần này Long Bích Trì tiến đến cũng có khả năng là vì long cốt.
Nhưng hắn ta không ngờ Long Bích Trì có thể tìm được nhanh như vậy.
Trên bàn tay ngọc của Long Bích Trì có nắm một khối xương màu xanh lá.
Dựa vào khối xương này mà nàng có thể mơ hồ cảm ứng được vị trí long cốt, sau đó trực tiếp tìm tới.
Giờ phút này, khi nhìn thấy năm bộ long cốt, đặc biệt là Chí Tôn Tổ Long Cốt kia, trong đôi mắt xinh đẹp của Long Bích Trì cũng không khỏi hiện ra chút nóng bỏng.
Cho dù là ở Tổ Long Sào cũng không có mấy bộ Chí Tôn Tổ Long Cốt.
“Thật tốt quá, có thể hoàn thành nhiệm vụ lần này.” Long Bích Trì thở phào nhẹ nhõm trong lòng.
Tuy chuyện đối phó Quân Tiêu Dao mắc cạn, nhưng tốt xấu gì cũng hoàn thành nhiệm vụ.
Long Bích Trì thu ánh mắt lại, lúc này mới chú ý tới Tiêu Trần đứng bên cạnh long cốt.
Nhìn thấy là Nhân tộc, Long Bích Trì nhíu mày, nghi hoặc nói: “Không ngờ còn có Nhân tộc tới trước ta, hôm nay bổn Long Nữ tâm tình tốt nên ngươi cút đi.”
Long Bích Trì vung tay lên, không để Tiêu Trần vào mắt.
“Hừ, vị cô nương này không khỏi quá bá đạo, không xem Tiêu mỗ ra gì sao?” Tiêu Trần cau mày lại, trầm giọng mà nói.
“Coi ngươi ra gì à?” Long Bích Trì hơi nghiêng đầu, khóe môi đột nhiên nhếch lên một ý cười châm chọc.
“Ngươi cho rằng ngươi là Quân Tiêu Dao à, bổn Long Nữ kiêng kỵ Quân Tiêu Dao, chẳng lẽ còn kiêng kỵ con kiến như ngươi sao?”
Nghe Long Bích Trì nói vậy, trong mắt Tiêu Trần đột nhiên trào ra tức giận.
“Quân Tiêu Dao, Quân Tiêu Dao, lại là Quân Tiêu Dao, Tiêu Trần ta có điểm nào không bằng hắn!”
Tiêu Trần bỗng hét to một tiếng, làm Long Bích Trì cũng hơi kinh hãi, không biết tại sao nhân loại trước mặt đột nhiên phát cuồng.
“Cái gì mà Long Nữ, đều phải nằm bò cho ta!” Tiêu Trần lại chủ động ra tay.
“Tiểu tử Nhân tộc ti tiện, tìm đường chết!” Long Bích Trì nhướng mày lên, cũng động thủ.
Thân thể hai người lập tức va chạm vào nhau, nhấc lên gợn sóng pháp lực.
“Ồ, tu vi của ngươi?” Long Bích Trì hơi giật mình.
Nàng không ngờ tiểu tử nhân tộc trước mặt lại có tu vi Thần Kiều Cảnh trung kỳ.
Vậy đã có thể so với thiên chi kiêu tử.
Cho dù là Long Bích Trì nàng cũng chỉ mới tới tu vi Thần Kiều Cảnh đại viên mãn mà thôi.
Hết chương 70.
Quân Tiêu Dao nhìn có vẻ tiên linh tuấn dật, như một thiên tiên không nhiễm trần tục.
Nhưng hắn vừa ra tay lại bạo lực như thế, ba quyền trực tiếp đấm một con Thái Cổ di loại thành bánh nhân thịt.
Ánh mắt Cơ Huyền trở nên trầm trọng trước nay chưa từng có.
Tiêu Trần lại siết chặt nắm tay, trong mắt có không cam lòng, hơn nữa lại thêm một tia kinh sợ nhàn nhạt!
Quân Tiêu Dao quá mạnh.
Tiêu Trần tự cho rằng mình tu luyện mấy năm nay đã hoàn toàn đuổi kịp Quân Tiêu Dao.
Nhưng nhìn kết quả hiện tại, thực lực của Quân Tiêu Dao vẫn làm hắn ta có cảm giác tuyệt vọng.
Mà Võ Minh Nguyệt ẩn trong bóng tối, trong đôi mắt thu thủy cũng hiện ra chấn động.
Người nổi danh tất có thực lực, lời này không phải giả.
Trong hư không phía trên khu rừng Thái Hoang.
Cơ Bang Ấn muốn nói cái gì, lại không nói nên lời.
Quân Chiến Thiên vuốt chòm râu, vui tươi hớn hở mà nói: “Ai, tôn nhi này của ta cái gì cũng tốt, nhưng không biết kín tiếng khiêm nhường gì cả.”
Cơ Bang Ấn nghe thấy lời này thì sắc mặt càng cứng đờ, cảm thấy như nghẹn trong cổ họng, cả người không được tự nhiên.
Nhưng cũng may, biểu hiện của Cơ Huyền cũng không kém, nếu không thì Cơ Bang Ấn thật sự không còn mặt mũi ở lại đây.
“Có lẽ Đại Tranh chi Thế này là sân khấu của một mình Thần Tử Quân gia.” Trưởng lạo Khương gia cảm khái.
Lão thật sự không có ý gì khác, dù sao Quân Tiêu Dao cũng là nhi tử của Khương Nhu, xem như nửa người Khương gia.
“Hừ, chưa có kết quả, hiện tại nói những lời đó không khỏi quá sớm.” Trưởng lão của nhất tộc Thương Long không mặn không nhạt mà nói.
Mà lúc này, ở gần bí tàng chí tôn, Long Bích Trì của Tổ Long Sào và Cửu Đầu Sư Tử Tộc, nhất mạch Thôn Thiên Tước cũng tới từ một hướng khác của khu rừng Thái Hoang.
Trong nhất thời, chư cường hội tụ ở ngoài bí cảnh Nguyên Thiên Chí Tôn, không khí thoáng một cái đã căng chặt lên.
Ánh mắt đầu tiên của Long Bích Trì lập tức chú ý tới Quân Tiêu Dao.
Cái này không phải cố tình.
Mà là Quân Tiêu Dao chỉ cần đứng ở đó đã như trung tâm thiên địa, tầm mắt mọi người đều bất giác bị dẫn đi.
“Ngươi chính là Quân Tiêu Dao?” Ánh mắt Long Bích Trì dừng lại trên người Quân Tiêu Dao, lạnh nhạt hỏi.
“Ngươi là...” Quân Tiêu Dao cũng nhàn nhạt nhìn lại.
Tất nhiên hắn đã nhìn ra, nữ nhân trước mặt có long giác, hẳn là thiên kiêu của Tổ Long Sào.
“Ta là Long Bích Trì của nhất mạch Thương Long Tổ Long Sào.” Lời nói của Long Bích Trì mang theo ngạo khí nhàn nhạt.
Nghe được lời này, ánh mắt Quân Tiêu Dao có chút cổ quái.
Thật lâu sau, hắn mới mở miệng nói: “À, thật là một cái tên hay phun hương thơm mà (1)...”
(1) Bích Trì碧池 gần âm với từ Bitch trong tiếng Anh.
Long Bích Trì nghi hoặc liếc nhìn Quân Tiêu Dao một cái, không rõ ý hắn là gì.
Ở hướng khác có thần quang hoàng kim sáng lên làm rạng rỡ cả thiên địa.
Một con sư tử hoàng kim uy vũ hùng tráng đạp không mà đến, khiến trời cao chấn động.
Điểm đặc thù nhất của nó là có chín cái đầu, khí huyết cuồn cuộn, như nước mênh mông.
Khi chín cái đầu cùng phát ra tiếng sư rống, giống như lôi đình chấn động, khí tức mạnh tới cực điểm.
“Là chí tôn trẻ tuổi của Cửu Đầu Sư Tử Tộc!” Rất nhiều tu sĩ Nhân tộc trắng bệch cả mặt, kinh hô lên.
Cửu Đầu Sư Tử Tộc tuyệt đối là chủng tộc Thái Cổ cường hãn tới cực điểm.
Nghe đồn xưa kia nhất mạch Cửu Đầu Sư Tử từng gây sóng gió, không ai có thể kháng cự, cuối cùng là một Phật đế ra tay mới độ hóa được nhất mạch này, trở thành tọa kỵ và thần hộ pháp.
Ở cận cổ, tuy số lượng Cửu Đầu Sư Tử Tộc thưa thớt, nhưng cũng có một chí tôn vô thượng, được gọi là Cửu Linh Nguyên Thánh, khai hỏa uy danh của nhất mạch này.
Nếu không phải số lượng nhất tộc này quá thưa thớt thì tuyệt đối có thể bước lên hàng ngũ Thái Cổ Hoàng tộc.
“Chẳng lẽ vị chí tôn trẻ tuổi này là hậu nhân của Cửu Linh Nguyên Thánh?” Một thiên kiêu Nhân tộc lộ ra vẻ kiêng kỵ.
Cửu Đầu Sư Tử nhìn về phía Quân Tiêu Dao, miệng phun tiếng người: “Không tồi, chí tôn trẻ tuổi của Nhân tộc, thực lực của ngươi rất mạnh, có tư cách đi theo bổn vương.”
Mà bên kia vòm trời bỗng có yêu phong nhấc lên, một con chim khổng lồ màu đen che trời lao đến.
Hai cánh như mây che hết bầu trời, đôi mắt tựa như hai huyết nguyệt chìm nổi.
Nơi nó đi qua dâng lên huyết tinh chi khí, khiến sắc mặt rất nhiều tu sĩ nhân loại trở nên trắng bệch.
Thôn Thiên Tước tộc là nhất mạch chủng tộc Thái Cổ có hung danh hiển hách.
“Nhân tộc còn không có tư cách làm người theo đuổi, bọn chúng chỉ xứng trở thành huyết thực...”
Con Thôn Thiên Tước kia mở miệng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Quân Tiêu Dao, trong đồng tử nở rộ ánh thị huyết.
Thôn Thiên Tước tộc cực kỳ hung lệ, thích ăn huyết nhục của Nhân tộc.
Mà Hoang Cổ Thánh Thể của Quân Tiêu Dao quả thực là một đại dược hình người, giống như thịt Đường Tăng.
Nhưng Thôn Thiên Tước này cũng biết, Quân Tiêu Dao có hộ đạo giả, bởi vậy nó thật sự không vọng tưởng cắn nuốt được Quân Tiêu Dao.
Nhìn hai sinh linh Thái Cổ này khẩu xuất cuồng ngôn, Quân Tiêu Dao hơi nghiêng đầu, lộ ra nghi hoặc mà mở miệng nói: “Lũ chủng tộc Thái Cổ các ngươi đều không có đầu óc như vậy sao?”
Hết chương 66.
Chương 67 Tay xé Thôn Thiên Tước, đàn áp Cửu Đầu Sư Tử, uy danh của Thần Tử không thể địch lại!
Nghe được lời này, dù là Thôn Thiên Tước, Cửu Đầu Sư Tử, hay Long Bích Trì đều ngây cả ra.
Một mình Quân Tiêu Dao lại buông lời nhục mạ toàn bộ tộc đàn Thái Cổ.
“Thế nào, bản Thần Tử nói có sai không?”
Lời nói của Quân Tiêu Dao không mang theo khói lửa, cực kỳ bình đạm.
Nhưng cũng vì thái độ tự cao tự đại này làm các sinh linh Cửu Đầu Sư Tử tức giận.
Ở phía Nhân tộc, đám người Cơ Huyền cũng có chút bất ngờ và kinh ngạc.
Cho dù là gã cũng không dám cùng lúc trêu chọc các sinh linh chủng tộc Thái Cổ như Cửu Đầu Sư Tử, Thôn Thiên Tước.
Chỉ là một con cũng đủ làm gã sứt đầu mẻ trán.
“Nhân tộc, cho dù ngươi là Thần Tử của Hoang Cổ thế gia, hôm nay cũng phải bắt ngươi trả giá đắc!”
Thôn Thiên Tước nổi giận mà chấn động hai cánh, tạo lên một trận gió lốc màu đen.
Khắp thiên địa như nổi lên âm phong, thậm chí dòng khí mãnh liệt còn trực tiếp thổi bay một ít tu sĩ có tu vi hơi yếu.
Cửu Đầu Sư Tử cũng phẫn nộ, chín cái đầu cùng phát ra tiếng rít gào, tiếng như sấm chấn, rung chuyển trời đất!
“Rốt cục Thần Tử Quân gia này thật sự tự tin hay là đang tìm đường chết?” Tuy Long Bích Trì cũng tức giận trong lòng, nhưng nàng nhớ tới dặn dò của lão tổ nhất mạch Thương Long nên không tùy tiện ra tay.
Nhưng Long Bích Trì tự hỏi, cho dù đổi lại là nàng, muốn cùng ứng phó Thôn Thiên Tước và Cửu Đầu Sư Tử cũng cực kỳ khó khăn.
Con nào trong hai sinh linh này cũng có thể quét ngang hơn tám phần thiên kiêu Nhân tộc.
Đổi là kẻ nào đối mặt với tình huống hiện giờ của Quân Tiêu Dao cũng sẽ sợ hãi.
Gió lốc màu đen khủng bố thổi quét đến.
Ngoài thân thể Quân Tiêu Dao hiện ra hư ảnh Minh Thần Thủ Hộ.
Hắn giẫm lên hư không, khoanh tay mà đứng, mái tóc óng ánh phát ra thần huy, bị gió thổi phất phới.
Thần nhan tuấn tú tuyệt thế không gì sánh bằng như được trời xanh tự tay điêu khắc, hiện giờ vẫn bình đạm như một hồ nước tĩnh lặng.
Khí độ như vậy khiến rất nhiều nữ tu sĩ bội phục, trong lòng thầm cầu nguyện thay cho Quân Tiêu Dao.
“Đã lúc này còn giả vờ giả vịt sao?” Ở phía dưới, Tiêu Trần thầm hừ lạnh một tiếng.
Hắn ta tuyệt đối không thừa nhận, chẳng những mình ghen ghét thân phận địa vị của Quân Tiêu Dao, còn ghen ghét dung mạo của người này.
“Chỉ là hai con súc sinh mà muốn lật trời sao?” Quân Tiêu Dao đạm mạc nói nhỏ, rốt cuộc cũng động.
Tượng Thần Trấn Ngục Kính toàn lực thúc giục, bảy vạn viên cự tượng vi lạp cùng sống lại vào thời khắc này.
Trong phút chốc, khí huyết kim sắc giống như sóng to ầm ầm trào ra.
Quay cuồng trên vòm trời, mơ hồ ngưng tụ thành một hư ảnh tượng thần kim sắc rung chuyển trời đất, đập tan sao trời.
Hắn đấm ra một quyền, hư ảnh tượng thần kim sắc kia cũng theo đó mà cuốn lên vòi rồng.
Gió lốc đen nhánh phía trước đều bị quyền phong của Quân Tiêu Dao trực tiếp xé rách!
Thôn Thiên Tước thấy thế thì vỗ mạnh cánh, vô số linh vũ màu đen che trời lấp đất mà bắn ra, tựa như một trận mưa đen diệt thế.
Đây là đại thần thông của nhất tộc Thôn Thiên Tước, Hắc Linh Tiễn Vũ.
Nếu bất cứ thiên kiêu Thần Kiều Cảnh nào sa vào trong đó sẽ bị xuyên thủng, tuyệt đối không còn đường sống.
Nhưng vẻ mặt Quân Tiêu Dao vẫn bình bình đạm đạm.
Thậm chí hắn không có phòng hộ, mà lấy tư thái cực kỳ dũng mãnh trực tiếp vọt qua.
“Tìm đường chết!” Thôn Thiên Tước lạnh lùng nói.
Nhưng ngay sau đó, đôi mắt huyết nguyệt của Thôn Thiên Tước ngây ra, hắc vũ cả người dựng thẳng lên, nó xù lông!
Tiếng leng keng chi chít vang lên.
Đó là âm thanh khi tiễn vũ bắn lên người Quân Tiêu Dao.
Nhưng những tiễn vũ có thể xuyên thủng chấn vỡ cả binh khí vương hầu, nhưng khi bắn lên người Quân Tiêu Dao, thậm chí còn không thể phá vỡ da thịt hắn!
“Chỉ có như thế?”
Quân Tiêu Dao cười lạnh, sau lưng kéo dài ra Ác Ma chi Dực, thoáng chốc thân thể đã lướt đến trước người Thôn Thiên Tước.
Hắn không làm gì rườm rà phức tạp, trực tiếp nện một quyền hung hãn xuống!
Quyền quang kim sắc ngập trời, chiếu sáng cả vòm trời.
Đồng thời Thôn Thiên Tước phát ra tiếng kêu thảm thiết, một bên cánh bị đánh nát, máu tươi giàn giụa.
“Nhân tộc, ngươi quá càn rỡ!”
Cửu Đầu Sư Tử trực tiếp vọt tới.
Vừa rồi nó cũng bị thân thể vô song của Quân Tiêu Dao làm kinh sợ, giờ phút này phản ứng lại, vội liều chết lao lên.
Chín cái đầu của nó cùng phát ra tiếng rống giận sóng âm không gian, khuếch tán ra với tốc độ mắt thường có thể thấy được, hư không phía trước như vặn vẹo.
Đây là đại thần thông của Cửu Đầu Sư Tử Tộc, Sư Tử Hống.
Một tiếng rống chấn động, trời cao cũng bị đánh rách tả tơi!
Một ít tu sĩ đứng trong núi rừng chung quanh vội vàng lấy pháp lực bảo vệ thất khiếu.
Nhưng dù vậy, vẫn có tu sĩ bị chấn đến miệng mũi ứa máu, thiếu chút nữa ngất đi.
Với uy lực khủng bố như vậy, có thể suy ra Quân Tiêu Dao ở trung tâm sẽ chịu áp lực cao đến mức nào.
Nhưng Quân Tiêu Dao vẫn vân đạm phong khinh như cũ.
Hắn thi triển ra Minh Thần Thủ Hộ, sóng âm va chạm lên đó, nhấc lên từng trận gợn sóng, nhưng lại không cách nào đột phá.
Quân Tiêu Dao nhân cơ hội này mà giơ tay bắt lấy, pháp lực vô tận bùng nổ, hóa thành Minh Thần chi Mâu, hắn trực tiếp ném mạnh ra rồi xuyên thủng thân thể Thôn Thiên Tước.
Máu tươi bắn khắp, linh vũ tứ tán!
Thôn Thiên Tước phát ra một tiếng khóc than cao vút sắc nhọn.
Quân Tiêu Dao lắc mình bay ra, đẩy ngang đôi tay, kéo lấy thú khu của Thôn Thiên Tước, sau đó bỗng xé!
Xuy lạp!
Cả thân thể Thôn Thiên Tước bị chia thành hai mảnh!
Cảnh tượng cực kỳ chấn động nhân tâm!
“Linh Lung, sau khi trở về thì lấy ra làm gà xé đi.”
Quân Tiêu Dao trực tiếp ném hai nửa thi thể của Thôn Thiên Tước cho Quân Linh Lung phía sau.
Tu sĩ toàn trường ngạc nhiên.
Bọn họ nghe thấy cái gì?
Lấy Thôn Thiên Tước hung danh hiển hách làm nguyên liệu nấu ăn, còn đặt một cái tên mang tính vũ nhục, gà xé?
“Ngươi quá càn rỡ!” Cửu Đầu Sư Tử tức giận không thôi.
Nó và Thôn Thiên Tước tuy không có quá nhiều quan hệ, nhưng đều là chủng tộc Thái Cổ, khó tránh khỏi có cảm giác thỏ tử hồ bi.
“Ngươi muốn bản Thần Tử làm người theo đuổi của ngươi, thật buồn cười, nhưng ngươi cũng miễn miễn cưỡng cưỡng có thể làm tọa kỵ của bản Thần Tử.”
Câu nói của Quân Tiêu Dao làm chín cái đầu của Cửu Đầu Sư Tử đều phát ra tiếng rống giận.
Đối với nhất mạch Cửu Đầu Sư Tử mà nói, bọn họ kiêng kỵ nhất là nghe được hai chữ tọa kỵ.
Bởi vì tổ tiên bọn họ từng bị Phật đế độ hóa, xem như tọa kỵ.
Đây là sỉ nhục khắc vào huyết mạch!
Hết chương 67.
Chương 68 Hàng phục Cửu Đầu Sư Tử, để Cơ Huyền làm Tầm Bảo Thử, mọi chuyện đều nằm trong khống chế
“Tìm đường chết, Vô Úy Sư Tử Ấn!”
Cửu Đầu Sư Tử hoàn toàn nổi điên, trực tiếp thi triển ra đại thần thông của chủng tộc.
Vô Úy Sư Tử Ấn là một loại đại thần thông khủng bố tới cực điểm, cấp bậc sắp tiếp cận với Chân Long Đại Thần Thông.
Cả người Cửu Đầu Sư Tử tỏa ra kim mang mênh mông, ngưng kết ra một cổ ấn kim sắc, phù văn vô tận rơi xuống khắp nơi.
Hư không chấn động, thiên địa dao động!
Chiêu này quá mạnh, làm cả các thiên kiêu như Long Bích Trì, Cơ Huyền cũng có cảm giác trong lòng phát lạnh.
Bọn họ tự hỏi, nếu mình đối mặt với chiêu này thì tuyệt đối sẽ trả giá đắc.
Ánh mắt Quân Tiêu Dao rất thản nhiên, mặc dù là đối mặt với loại đại thần thông có uy danh hiển hách này, hắn vẫn thong dong đến cực điểm.
Trong ngực Quân Tiêu Dao có quang hoa hừng hực hội tụ, cứ như một tiểu thái dương xuất hiện.
Chợt, một thần quang lộng lẫy uy năng khủng bố tỏa ra, giống như trời giáng kiếp phạt.
Nơi thần quang đi qua, hư không nhấc lên gợn sóng, dãy núi chung quanh nổ tung.
Đó là đại thần thông của Chí Tôn Cốt, Thượng Thương Kiếp Quang.
Thần thông hoàn chỉnh nhất của nó là Thượng Thương Chi Thủ, Quân Tiêu Dao đã tìm hiểu thành công về nó.
Nhưng tình huống trước mắt còn không cần thi triển ra Thượng Thương Chi Thủ, chỉ Thượng Thương Kiếp Quang thôi cũng đủ để ứng phó.
Ầm ầm ầm!
Kiếp quang lộng lẫy va vào Vô Úy Sư Tử Ấn, trực tiếp làm nổ văng nó ra, sau đó thế tấn công không giảm mà xẹt qua Cửu Đầu Sư Tử.
Cửu Đầu Sư Tử hãi đến mức hồn vía lên mây, lông bờm trên người dựng thẳng lên.
Nó vội vàng né tránh, nhưng vẫn bị kiếp quang quét trúng, một phát chém xuống bốn cái đầu.
Ngay lập tức, máu như suối phun!
…
Rống!
Cửu Đầu Sư Tử phát ra tiếng gào thảm thết, một phát bị gọt bỏ bốn cái đầu, khiến nó bị thương nặng.
Giờ phút này, trong mắt năm cái đầu còn lại của nó đều lộ ra vẻ kinh hoàng.
Nhân tộc này quá đáng sợ!
Nếu không phải biết Quân Tiêu Dao là Thần Tử của Hoang Cổ thế gia, Cửu Đầu Sư Tử thật sự sẽ cho rằng hắn là Thái Cổ chân long hóa thành hình người.
Loại thân thể có sức mạnh khủng bố này thật sự còn cường đại hơn những chủng tộc sinh linh Thái Cổ chúng nó.
“Cho dù ngươi là Hoang Cổ Thánh Thể cũng không có khả năng cường Đại Đến mức này!”
Cửu Đầu Sư Tử phát ra tiếng rống giận, đồng thời cả người bùng lên thần quang.
Ở chỗ cắt của bốn cái đầu có thần hà lượn lờ, như muốn mọc ra đầu mới.
“Sinh mệnh lực của nhất mạch Cửu Đầu Sư Tử quá tràn đầy!”
Nhìn thấy trạng thái của Cửu Đầu Sư Tử, rất nhiều tu sĩ Nhân tộc kinh ngạc cảm thán.
Nhưng dù vậy, thủ đoạn này vẫn không đủ nhìn khi đối mặt với Quân Tiêu Dao.
“Đừng dùng sức tưởng tượng hữu hạn của ngươi để nghiền ngẫm năng lực của bản Thần Tử.”
Tất nhiên Quân Tiêu Dao không có khả năng cho Cửu Đầu Sư Tử cơ hội khôi phục, hắn lại ra tay, cũng không thi triển thủ đoạn thần thông nào, chỉ đơn thuần nện từng quyền xuống.
Mỗi một quyền đều nặng như vạn quân, đánh Cửu Đầu Sư Tử đến xương gãy gân đứt.
Cách đánh nhau hung hãn này khiến toàn trường ngạc nhiên.
“Không hổ là Hoang Cổ Thánh Thể, tồn tại cận chiến vô địch...” Trong hư không, trưởng lạo Khương gia cảm thán.
“Hiện tại, cam nguyện làm tọa kỵ của ta không?” Quân Tiêu Dao hờ hững nói.
“Hừ, ta là hậu nhân của Cửu Linh Nguyên Thánh, cho dù chết cũng tuyệt đối không chịu nhục nhã như vậy!” Năm cái đầu còn lại của Cửu Đầu Sư Tử cùng phát ra tiếng rống giận bất khuất.
“À? Phải không?” Quân Tiêu Dao lại ra tay.
Mấy hô hấp sau, Cửu Đầu Sư Tử chỉ còn lại bốn cái đầu.
“Đừng mơ làm ta thần phục!” Cửu Đầu Sư Tử tiếp tục kêu to.
Nửa khắc sau, Cửu Đầu Sư Tử chỉ còn lại ba cái đầu, nó bắt đầu luống cuống.
“Thần Tử Quân gia, có giỏi thì ngày sau tái chiến!” Trong mắt Cửu Đầu Sư Tử hiện lên sợ hãi, ngoài mạnh trong yếu mà nói.
Lại qua mấy hô hấp, nó chỉ còn hai cái đầu.
Đối với Cửu Đầu Sư Tử mà nói, đầu của nó tuy có thể mọc lại, nhưng nếu cả chín cái đầu đều bị trảm rớt, vậy hoàn toàn không thể xoay chuyển trời đất, thần tiên cũng không cứu lại được.
Cuối cùng, Cửu Đầu Sư Tử phát ra tiếng kêu thảm thiết xin tha.
“Thần Tử dừng tay, đừng trảm đầu ta nữa, chỉ còn lại một cái thôi, trảm nữa thì trọc mất!”
Cửu Đầu Sư Tử bị đánh đến kêu ngao ngao, quỳ rạp trên mặt đất xin tha.
Toàn thân nó máu tươi đầm đìa, chỉ còn lại một cái đầu, vẻ mặt khóc không ra nước mắt.
Một con Cửu Đầu Sư Tử nguyện vẹn lại bị Quân Tiêu Dao tiep trảm thành sư tử một đầu.
Rất nhiều tu sĩ thấy cảnh tượng này đều cùng câm nín.
Vừa rồi Cửu Đầu Sư Tử còn bày ra vẻ mặt thà chết không chịu khuất phục, hiện tại giống như một con mèo vàng béo ú quỳ rạp trên mặt đất vẫy đuôi xin tha, tương phản không khỏi quá lớn.
“Phục?”
Quân Tiêu Dao đạp một chân lên cái đầu còn lại của Cửu Đầu Sư Tử.
“Phục, phục, Thần Tử đừng giết ta!” Cửu Đầu Sư Tử run bần bật, nào còn một tia uy nghiêm của Thái Cổ vương tộc.
Nó biết, Quân Tiêu Dao thật sự dám giết nó.
Lấy bối cảnh của Quân gia, cho dù là Cửu Linh Nguyên Thánh, có lẽ cũng khó trả thù được.
“Hừm, miễn miễn cưỡng cưỡng làm tọa kỵ của ta đi.” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói.
Thực lực của Cửu Đầu Sư Tử cực mạnh, sở dĩ hiện tại thảm như vậy là vì đối thủ là hắn.
Đổi là thiên kiêu nào khác, muốn ngược Cửu Đầu Sư Tử thành như vậy cũng là cực kỳ khó khăn.
“Vâng...” Cửu Đầu Sư Tử cúi đầu.
Rất nhiều tu sĩ thấy tình cảnh này, trong lòng như có sóng to gió lớn cuộn trào.
Tay xé Thôn Thiên Tước, hàng phục Cửu Đầu Sư Tử.
Chuyện này trong mắt người thường thì khó có thể làm được.
Quân Tiêu Dao lại thực hiện dễ như trở bàn tay.
Long Bích Trì hít thật sâu một hơi, ngực phập phồng.
Hiện tại cuối cùng nàng cũng hiểu vì sao lão tổ lại cảnh báo như vậy.
“Long Hạo Thiên chết không oan...” Trong đôi mắt đẹp oai hùng của Long Bích Trì hiện ra kiêng kỵ cực độ.
Đồng thời nàng lại nghĩ tới yêu nghiệt vẫn đang bế quan dung hợp long nguyên kia.
“Không biết Long Ngạo Thiên dung hợp bảy viên long nguyên, cộng thêm đế long máu, có thể thắng qua Thần Tử Quân gia hay không?”
Hết chương 68.
Chương 69 Bố cục của Quân Tiêu Dao, phát hiện lớn của Tiêu Trần, Chí Tôn Tổ Long Cốt
Bên kia, đám người Cơ Huyền, Tiêu Trần lại đề cao độ nguy hiểm của Quân Tiêu Dao tới cực điểm.
Mà lúc này, trong cái khe trên mặt đất kia lại có dị tượng truyền ra, sương xám quay cuồng, quang hoa kích động.
“Rốt cuộc bí tàng chí tôn cũng mở ra!”
Tất cả tu sĩ, sinh linh Thái Cổ đều lên tinh thần.
Quân Tiêu Dao đưa mắt nhìn lại, trong đầu hắn cũng không có nhắc nhở đánh dấu của hệ thống truyền đến.
“Xem ra phải thật sự thâm nhập sâu vào bí cảnh Nguyên Thiên thì mới có thể đánh dấu.” Quân Tiêu Dao thầm nghĩ trong lòng.
“Đi!”
Ánh mắt đám người Cơ Huyền lập loè, dâng pháp lực lên bao phủ toàn thân, sau đó trực tiếp vọt xuống.
Rút dây động rừng, những tu sĩ còn lại cũng theo sát phía sau.
Còn về Long Bích Trì, nàng ta liếc nhìn Quân Tiêu Dao một cái, cuối cùng vẫn từ bỏ chuyện trêu chọc Quân Tiêu Dao.
“Tiến đến lần này vốn là muốn đối phó Quân Tiêu Dao, làm vẻ vang uy danh của Tổ Long Sào ta, nhưng hiện tại xem ra, thật là ta nghĩ mọi chuyện quá đơn giản.”
“Vẫn nên tìm kiếm viễn cổ long cốt là chủ yếu đi.” Long Bích Trì thầm nghĩ trong lòng.
Ưu tiên hàng đầu của nàng vốn là muốn gây chuyện với Quân Tiêu Dao, tiếp theo mới là tìm viễn cổ long cốt.
Nhưng hiện tại, tận mắt nhìn thấy thực lực của Quân Tiêu Dao, Long Bích Trì rất tự giác mà đặt chuyện tìm kiếm viễn cổ long cốt lên vị trí đầu.
Nhìn thấy Long Bích Trì thành thành thật thật tiến vào cái khe trên mặt đất, Quân Tiêu Dao cũng khẽ cười một tiếng: “Cũng thức thời...”
“Chúng ta đi thôi.” Quân Tiêu Dao xua xua tay, cưỡi Cửu Đầu Sư Tử, dẫn đầu tiến vào cái khe kia.
Năm người Quân Trượng Kiếm, Quân Tuyết Hoàng, Quân Linh Lung, Quân Vạn Kiếp, Khương Thánh Y theo sát phía sau.
Vừa tiến vào cái khe, sương xám nồng đậm quay cuồng lao đến.
Còn dày đặc hơn ngoại giới nhiều.
Rất nhiều tu sĩ mạo muội xâm nhập vào đó đều nhanh chóng bị sương xám ăn mòn mà đánh mất tâm trí, hai mắt đỏ lên.
Cả pháp lực cũng không thể hoàn toàn ngăn cách loại sương xám nồng đậm này.
Oanh!
Quân Tiêu Dao tùy tiện vung tay lên, một chưởng chụp chết vài tên tu sĩ lâm vào điên cuồng phía trước.
Rất nhanh, hắn mở ra một con đường, chạy tới đáy của cái khe.
Đưa mắt nhìn ra, một tòa địa cung rộng lớn nằm ngang dưới mặt đất, một luồng uy áp chí tôn tràn ra từ sâu bên trong.
Quân Tiêu Dao phóng ra hồn lực, dùng thần niệm dò xét đại khái một chút.
Cả tòa địa cung như chia thành hai tầng trong ngoài.
Hẳn đa số mọi người đều có thể vào tầng ngoài, mà tầng trong thì cần Nguyên Thiên Chí Tôn Lệnh mới được.
“Xem ra muốn đánh dấu thì phải thâm nhập nội tầng mới được.” Quân Tiêu Dao thầm nghĩ.
Lúc này, Cơ Huyền đã lao về phía địa cung, khóe miệng gã mang theo một ý cười, trong mắt cũng có một chút hưng phấn.
“Hừm? Chẳng lẽ hắn?” Quân Tiêu Dao chú ý tới vẻ mặt của Cơ Huyền, trong mắt lộ chút suy tư.
Nhìn dáng vẻ của Cơ Huyền, hình như mơ hồ biết được một ít bí ẩn của bí tàng chí tôn.
“Cơ Huyền, để ngươi làm Tầm Bảo Thử cho ta đi.” Quân Tiêu Dao cười.
Mà bên kia, hắn cũng chú ý tới Tiêu Trần đang nhằm về phía một lối vào khác của địa cung.
Quân Tiêu Dao biết, Tiêu Trần là người mang khí vận, hắn ta sẽ có thu hoạch không nhỏ tại bí tàng này.
Nghĩ đến đây, Quân Tiêu Dao nghiêng đầu và nói: “Vạn Kiếp, có chuyện phân phó cho ngươi.”
“Vâng, xin công tử cứ nói.” Quân Vạn Kiếp chắp tay và nói.
Quân Tiêu Dao truyền âm đi, Quân Vạn Kiếp gật đầu rồi lắc mình lao đi.
“A... Cả tòa bí cảnh Nguyên Thiên đều nằm trong khống chế của ta.”
Quân Tiêu Dao khoanh tay, đã tính trước mọi chuyện.
…
Đám người Quân Tiêu Dao bắt đầu thâm nhập địa cung.
Thân là bí tàng chí tôn, hơn nữa nơi nơi tràn ngập sương xám quỷ dị.
Cho dù là ngốc tử cũng biết, có lẽ bí tàng chí tôn này sinh ra dị biến nào đó nên tràn ngập điềm xấu.
Trong địa cung tràn ngập khí tức cổ xưa mà hủ bại.
Liếc một cái nhìn lại, âm phong hung tàn, sương mù bao phủ, vách ngã cột xiêu.
Trên mặt đất có rất nhiều thi thể đen nhánh nằm ngang dọc tứ tung.
Quỷ dị nhất là bên ngoài những thi thể đó lại lan tràn vảy đen, giống như dị hoá.
Trong phút chốc rất nhiều tu sĩ bước vào địa cung.
Những ma thi quỷ dị kia bỗng nhảy dựng lên, trừng đôi mắt huyết hồng nhào đến.
Móng tay của chúng giống như dao nhọn, dễ dàng đâm thủng xé rách thân thể tu sĩ.
Tu sĩ Thần Kiều Cảnh căn bản không ngăn được những ma thi đó.
Rất nhanh đã có số lượng lớn tu sĩ bị tàn sát.
Nhưng ở phía Quân Tiêu Dao, hắn giơ tay nhấc chân thôi đã dễ dàng chụp những ma thi đó thành bánh nhân thịt.
Còn về những người khác, hắn không quan tâm, cũng lười xen vào.
Quân Tiêu Dao lại không phải bảo mẫu của những tu sĩ đó, càng không phải nhân sĩ chính đạo.
Mấy câu như năng lực càng lớn, trách nhiệm càng lớn kia không dính dáng gì đến Quân Tiêu Dao cả.
Ở phía sau Quân Tiêu Dao, đám người Khương Thánh Y, Quân Linh Lung, Quân Tuyết Hoàng đều không có hành động.
Không phải bọn họ không muốn xuất lực, mà thật sự không có cơ hội.
Quân Tiêu Dao tùy tiện ra tay đã mở ra một con đường, không có ma thi nào làm hắn dừng bước chân lại được.
Mà bên kia, đám người Long Bích Trì, Tiêu Trần sớm đã không còn ở chủ lộ này, không biết đi đâu rồi.
Quân Vạn Kiếp cũng không ở bên cạnh Quân Tiêu Dao.
Khóe mắt Cơ Huyền liếc nhìn Quân Tiêu Dao một cái, thấy Quân Tiêu Dao không chú ý tới gã thì thân thể chợt lóe, cũng rời khỏi chủ điện.
Sau khi Cơ Huyền rời đi, khóe môi Quân Tiêu Dao nhếch lên một tia cười lạnh.
Hắn không chuẩn bị lập tức thu hoạch Cơ Huyền, bởi vì chưa tới lúc.
Theo thời gian chuyển dời, số lượng tu sĩ đang giảm bớt.
Đa số tu sĩ đều bị ma thi đồ sát sạch sẽ.
“Tuyết Hoàng, Trượng Kiếm, các ngươi âm thầm đi tìm Cơ Huyền, nhưng tạm thời đừng rút dây động rừng.” Quân Tiêu Dao nói.
Nghe được lời này, đôi mắt Quân Trượng Kiếm và Quân Tuyết Hoàng đều chấn động.
Thần Tử muốn đánh chủ ý lên người Cơ Huyền?
Nghĩ đến đây, Quân Trượng Kiếm và Quân Tuyết Hoàng không khỏi có chút thương hại Cơ Huyền.
Người bị Quân Tiêu Dao theo dõi không có kết cục tốt gì.
Khương Thánh Y mở miệng, mang theo chút lo lắng mà nói: “Tiêu Dao, ngươi muốn ra tay với Cơ Huyền sao, hắn có được xương tay Thánh Nhân Vương, nếu thật sự liều mạng...”
Khương Thánh Y hơi lo lắng.
Cũng không phải nàng sợ Quân Tiêu Dao sẽ thua Cơ Huyền.
Mà nếu Cơ Huyền liều mạng phản công, sợ là cũng mang đến một ít thương tổn cho Quân Tiêu Dao.
“Thánh Y tỷ đang quan tâm ta sao?” Quân Tiêu Dao cười khẽ và nói.
Khương Thánh Y cắn cắn môi và nói: “Ta là tiểu di của ngươi, ta không quan tâm ngươi thì ai quan tâm nữa.”
“A, cũng không cần, trong thế hệ tuổi trẻ Tiên Vực, người có thể làm Quân Tiêu Dao ta kiêng kỵ, đều không tồn tại trong cả quá khứ, hiện tại và tương lai.”
Quân Tiêu Dao cười đầy tiêu soái.
Cái này không phải kiêu ngạo, mà là sự thật.
Thiên phú tuyệt thế, hệ thống thêm thân.
Nếu còn kiêng kỵ này kiêng kỵ kia, vậy Quân Tiêu Dao cứ lấy một khối đậu hủ chụp chết chính mình đi.
Khương Thánh Y trừng Quân Tiêu Dao một cái, khóe miệng lại nhịn không được hơi nhếch lên.
Dáng vẻ tự tin của Quân Tiêu Dao thật đẹp mắt.
“Đi thôi, trong địa cung này cũng có chút bảo bối, không thể lãng phí.” Quân Tiêu Dao phất tay áo và nói.
Hết chương 69.
Chương 70 Võ Minh Nguyệt ra tay trợ giúp, ba bên đánh cờ, lại bị Quân Tiêu Dao tính kế (1)
Kế tiếp, Quân Tiêu Dao cưỡi Cửu Đầu Sư Tử, hành động cùng với Khương Thánh Y.
Quân Trượng Kiếm và Quân Tuyết Hoàng thì âm thầm đi truy tung Cơ Huyền.
Mà bên kia, Tiêu Trần đầu đội mũ choàng, thân khoác áo choàng đang đi qua địa cung phức tạp.
“Tiêu Trần, quẹo bên trái đi, sau đó đi thẳng, bổn tọa đã cảm ứng được khí tức của viễn cổ long cốt, ở cách đó không xa!”
Trong đầu Tiêu Trần truyền đến giọng nói mang theo một tia kích động của Thanh Long Thượng Nhân.
Cả Thanh Long Thượng Nhân cũng không thể duy trì bình tĩnh.
Nếu có được viễn cổ long cốt rồi dung hợp với các loại tài liệu thì lão có thể trọng tố thân thể.
Chẳng những có thể khôi phục trạng thái đỉnh cao, thậm chí càng tiến thêm một bước, đột phá trở thành chí tôn vô thượng cũng không phải không có khả năng.
Cả dạng cường giả chuẩn chí tôn như Thanh Long Thượng Nhân cũng khó nén kích động.
Càng đừng nói là tiểu tử không đầu óc như Tiêu Trần.
Trong mắt hắn ta chớp động hưng phấn, không khỏi tăng nhanh bước chân.
Qua chừng một lúc lâu, sau khi giải quyết một ít ma thi và vài tu sĩ, Tiêu Trần tiến vào một chỗ tương tự như hang động đá vôi.
Toàn bộ hang động đá vôi có không gian cực kỳ to lớn.
Tiêu Trần hô hấp dồn dập, đưa mắt nhìn ra.
Chỉ thấy trong không gian hang động thật lớn, có chừng năm hài cốt Long tộc thật lớn.
Trong đó có bốn bộ hài cốt đều hiện ra một màu vàng nhạt thâm trầm, mặt ngoài cốt cách lạc ấn rất nhiều phù văn phức tạp mà huyền ảo.
Mặc dù bốn hài cốt Long tộc vàng nhạt chỉ còn là cốt cách, nhưng vẫn mang theo uy nghiêm cuồn cuộn, làm Tiêu Trần nhịn không được có xúc động muốn quỳ xuống cúng bái.
“Đây là viễn cổ long cốt sao?” Tiêu Trần kích động tới mức ngón tay cũng đang run rẩy.
Chỉ cảm nhận uy nghiêm này thôi thì hắn ta đã biết viễn cổ long cốt cường hãn tới cực điểm, tuyệt đối có thể giúp hắn ta hoàn toàn lột xác.
Nhưng trong đầu hắn ta, Thanh Long Thượng Nhân bỗng phát ra tiếng kêu giật mình: “Chẳng lẽ đó là Chí Tôn Tổ Long Cốt trong truyền thuyết!”
“Chí Tôn Tổ Long Cốt?” Tiêu Trần nghi hoặc, chợt nhìn về phía khối hài cốt cuối cùng kia.
Hài cốt kia khác với bốn bộ long cốt màu vàng nhạt đó, nó tỏa ra một ánh sáng ngọc chất, tựa như tiên ngọc chạm khắc thành, hoàn hảo không tỳ vết.
Trên hài cốt lạc ấn phù văn chi chít, giống như tinh quỹ chư thiên lưu chuyển, phơi bày tất cả thần bí và cường đại.
Bốn viễn cổ long cốt màu vàng nhạt kia tuy có khí tức cường đại, nhưng so với Hồng Hoang long cốt này thì giống như Thần Tử đối mặt với Đế Hoàng.
“Chí Tôn Tổ Long Cốt là xương cốt do chí tôn Long tộc có được huyết mạch Tổ Long lưu lại, nó còn mạnh hơn viễn cổ long cốt rất nhiều!” Thanh Long Thượng Nhân hấp tấp nói.
Tiêu Trần nghe vậy thì hít một hơi thật sâu, trong mắt cũng khó nén chấn động.
Tổ Long huyết mạch cường Đại Đến mức nào?
Toàn bộ Tổ Long Sào đều được đặt tên theo Tổ Long.
Tổ Long Cổ Hoàng chân chính là tồn tại có thể trấn áp một ít Nhân tộc Đại Đế!
Đương nhiên, khối Chí Tôn Tổ Long Cốt trước mặt Tiêu Trần hiển nhiên không có khả năng là hài cốt của Tổ Long thuần huyết.
Sợ là ở Tổ Long Sào cũng không tìm ra được một hai di hài của Tổ Long thuần huyết.
Nhưng cho dù chỉ chứa một ít huyết mạch Tổ Long, đều đủ để Chí Tôn Tổ Long Cốt này biến thành vật báu vô giá.
“Phát đạt, Tiêu Trần ta sắp phát đạt rồi!”
Tiêu Trần hô hấp dồn dập, thân thể cũng vì kích động mà run nhè nhẹ.
Hắn tu luyện Thanh Thiên Hóa Long Quyết, nếu dung hợp Chí Tôn Tổ Long Cốt này thì sẽ trở nên cường đại đến mức nào?
Đến lúc đó, không nói đến chuyện trấn áp một thời đại, ít nhất cũng có thể đẩy ngang thế hệ tuổi trẻ của Hoang Thiên Tiên Vực đúng không?
“Tiêu Trần, nơi đây không nên ở lâu, mau thu hồi năm bộ long cốt này đi.” Thanh Long Thượng Nhân nhắc nhở.
“Thưa vâng.” Tiêu Trần cũng phản ứng lại.
Hiện tại hắn ta chỉ muốn nhanh chóng mang đi năm bộ long cốt, sau đó tìm một nơi yên lặng để luyện hóa, cuối cùng vả mặt và cường thế báo thù Quân Tiêu Dao.
Nhưng mà, ngay khi Tiêu Trần muốn động thủ thu long cốt.
Một giọng nữ mang theo kinh ngạc cũng truyền đến: “Đó là... Viễn cổ long cốt, còn có... Chí Tôn Tổ Long Cốt?!”
…
Nghe giọng nói này, trong lòng Tiêu Trần lộp bộp một cái, đột nhiên quay đầu lại.
Một nữ tử tú mỹ mặc giáp trụ màu xanh lá, anh tư hiên ngang, mắt phượng bức người xuất hiện.
Trên đầu nàng có hai long giác màu xanh lá.
Không phải Long Bích Trì thì là ai được nữa.
“Là người nào của Tổ Long Sào...” Trái tim Tiêu Trần hơi trầm xuống.
Tuy hắn ta biết, lần này Long Bích Trì tiến đến cũng có khả năng là vì long cốt.
Nhưng hắn ta không ngờ Long Bích Trì có thể tìm được nhanh như vậy.
Trên bàn tay ngọc của Long Bích Trì có nắm một khối xương màu xanh lá.
Dựa vào khối xương này mà nàng có thể mơ hồ cảm ứng được vị trí long cốt, sau đó trực tiếp tìm tới.
Giờ phút này, khi nhìn thấy năm bộ long cốt, đặc biệt là Chí Tôn Tổ Long Cốt kia, trong đôi mắt xinh đẹp của Long Bích Trì cũng không khỏi hiện ra chút nóng bỏng.
Cho dù là ở Tổ Long Sào cũng không có mấy bộ Chí Tôn Tổ Long Cốt.
“Thật tốt quá, có thể hoàn thành nhiệm vụ lần này.” Long Bích Trì thở phào nhẹ nhõm trong lòng.
Tuy chuyện đối phó Quân Tiêu Dao mắc cạn, nhưng tốt xấu gì cũng hoàn thành nhiệm vụ.
Long Bích Trì thu ánh mắt lại, lúc này mới chú ý tới Tiêu Trần đứng bên cạnh long cốt.
Nhìn thấy là Nhân tộc, Long Bích Trì nhíu mày, nghi hoặc nói: “Không ngờ còn có Nhân tộc tới trước ta, hôm nay bổn Long Nữ tâm tình tốt nên ngươi cút đi.”
Long Bích Trì vung tay lên, không để Tiêu Trần vào mắt.
“Hừ, vị cô nương này không khỏi quá bá đạo, không xem Tiêu mỗ ra gì sao?” Tiêu Trần cau mày lại, trầm giọng mà nói.
“Coi ngươi ra gì à?” Long Bích Trì hơi nghiêng đầu, khóe môi đột nhiên nhếch lên một ý cười châm chọc.
“Ngươi cho rằng ngươi là Quân Tiêu Dao à, bổn Long Nữ kiêng kỵ Quân Tiêu Dao, chẳng lẽ còn kiêng kỵ con kiến như ngươi sao?”
Nghe Long Bích Trì nói vậy, trong mắt Tiêu Trần đột nhiên trào ra tức giận.
“Quân Tiêu Dao, Quân Tiêu Dao, lại là Quân Tiêu Dao, Tiêu Trần ta có điểm nào không bằng hắn!”
Tiêu Trần bỗng hét to một tiếng, làm Long Bích Trì cũng hơi kinh hãi, không biết tại sao nhân loại trước mặt đột nhiên phát cuồng.
“Cái gì mà Long Nữ, đều phải nằm bò cho ta!” Tiêu Trần lại chủ động ra tay.
“Tiểu tử Nhân tộc ti tiện, tìm đường chết!” Long Bích Trì nhướng mày lên, cũng động thủ.
Thân thể hai người lập tức va chạm vào nhau, nhấc lên gợn sóng pháp lực.
“Ồ, tu vi của ngươi?” Long Bích Trì hơi giật mình.
Nàng không ngờ tiểu tử nhân tộc trước mặt lại có tu vi Thần Kiều Cảnh trung kỳ.
Vậy đã có thể so với thiên chi kiêu tử.
Cho dù là Long Bích Trì nàng cũng chỉ mới tới tu vi Thần Kiều Cảnh đại viên mãn mà thôi.
Hết chương 70.
Bình luận facebook