• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Thần Tử Hoang Cổ (3 Viewers)

  • Chương 96-100

Chương 96

Toàn thân Quân Tiêu Dao bùng lên thần hoa kim sắc!

Ở phía sau hắn, một tượng thần kim sắc vô cùng chân thật, giống như thực chất mà xuất hiện, vòi voi cuốn ra, ngửa mặt lên trời thét dài, rất có khí thế trấn áp Bát Hoang, rống rơi sao trời!

Vào thời khắc này, Tượng Thần Trấn Ngục Kính đã đạt được tiểu thành trong giai đoạn đầu tiên.

Quân Tiêu Dao giơ tay nhấc chân thôi đã có một tỷ cân thần lực bùng nổ, quả thực có thể một quyền đập nát sao trời, đấm sụp núi cao Thái Cổ!

“Không hổ là Chí Tôn Tổ Long Cốt, luồng năng lượng này quá khổng lồ.” Quân Tiêu Dao cảm thán.

Sau khi Tượng Thần Trấn Ngục Kính lột xác, bước tiếp theo là chuyển cự tượng vi lạp thành long tượng vi lạp.

Long tượng vi lạp còn mạnh gấp mười lần so với cự tượng vi lạp.

Nói cách khác, nếu Quân Tiêu Dao chuyển hóa toàn bộ cự tượng thành long tượng vi lạp thì thần lực trong thân thể hắn sẽ bùng nổ gấp mười lần.

Cũng chính là mười tỷ cân thần lực!

Ngẫm lại thôi cũng thấy đáng sợ.

Ngoài ra, chỗ tốt mà Chí Tôn Tổ Long Cốt mang đến cũng không chỉ có thế.

Bởi vì trong Tổ Long cốt còn ẩn chứa huyết tủy của Tổ Long.

Luồng năng lượng này kết hợp với long khí trong cơ thể Quân Tiêu Dao, khiến Long Lân Nội Giáp của hắn lại sinh ra lột xác.

Quân Tiêu Dao hơi thúc giục, một khối long giáp màu vàng xanh dán sát thân thể thon dài của hắn được ngưng kết ra.

Khối long giáp này có lực phòng ngự mạnh hơn Long Lân Nội Giáp trước đó không chỉ mười lần.

Quân Tiêu Dao có Long Giáp thêm thân thì giảm đi vài phần tiên khí trích tiên, tăng thêm chút khí phách chiến thần lãnh ngạo.

Giờ phút này, hắn quả thực càng giống chân long thiên tử của Tổ Long Sào hơn đám người Long Hạo Thiên,.

“Vậy gọi long giáp này là Thanh Thiên Tổ Long Giáp đi.” Quân Tiêu Dao cười khẽ và nói.

Vốn dĩ Thanh Thiên Tổ Long Giáp hẳn là thủ đoạn mà Tiêu Trần có thể ngưng tụ ra.

Nhưng long khí và Chí Tôn Tổ Long Cốt đều bị Quân Tiêu Dao đoạt tới, cho nên ngược lại mang đến lợi ích cho Quân Tiêu Dao.



Tượng Thần Trấn Ngục Kính tiểu thành, Thanh Thiên Tổ Long Giáp cũng ngưng tụ ra.

Sức mạnh còn thừa lại của Chí Tôn Tổ Long Cốt đều bị Quân Tiêu Dao dùng để đột phá cảnh giới.

Cảnh giới của hắn cũng nước chảy thành sông mà đột phá tới Quy Nhất Cảnh.

Hơn nữa cũng lập tức phá ba cảnh, đạt tới Quy Nhất Cảnh hậu kỳ.

Khái niệm như bình cảnh không tồn tại.

Sau một hồi tu luyện đột phá, thực lực của Quân Tiêu Dao cũng có gia tăng trên diện rộng so với trước đó.

“Kế tiếp nên tìm hiểu Thể Thư này cho kỹ.” Quân Tiêu Dao nỉ non nói.

Trong những cơ duyên mà lần này hắn thu hoạch được, thứ quan trọng nhất là quyển thượng này của Thể Thư.

Đương nhiên, thân là một trong Cửu Đại Thiên Thư, hiển nhiên Thể Thư cũng không phải dễ tu luyện như vậy.

Cho dù Quân Tiêu Dao có thiên tư yêu nghiệt, nhưng muốn tu luyện Thể Thư cũng không có khả năng chỉ một lần là xong.

“Thì ra là thế, còn có loại thủ đoạn này...”

Qua thời gian một tháng, Quân Tiêu Dao tìm hiểu Thể Thư cũng đã hơi có tâm đắc.

Trong Thể Thư có một loại pháp môn tôi thể, là rèn luyện hai trăm lẻ sáu khối xương cốt trong nhân thể thành Đại La Tiên Cốt.

Từ đó lột xác thành Đại La Bất Hủ Tiên Thân.

Loại tiên thân này cực kỳ khủng bố, có thể khiến thân thể Quân Tiêu Dao bất hủ bất diệt, gần như bẩm sinh đã bất bại.

Cho dù là Trượng Lục Kim Thân tiếng tăm lừng lẫy của Tiểu Tây Thiên, so sánh với Đại La Bất Hủ Tiên Thân thì cũng còn kém xa.

Đương nhiên, muốn rèn luyện xương cốt thành Đại La Tiên Cốt cũng không phải đơn giản.

Ít nhất cần đến tiên nguyên, hoặc là vật chất năng lượng cùng cấp bậc để rèn luyện.

Cho dù là Quân Tiêu Dao, hiện tại cũng chỉ có thể dùng thần nguyên tuyệt phẩm để tu luyện mà thôi.

Tiên nguyên quá hiếm thấy, cho dù là Quân gia cũng không có bao nhiêu tồn kho.

“Chỉ có thể đi một bước rồi tính một bước, ngày sau cũng phải lưu ý tài nguyên tiên nguyên một chút.” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm.

Sau đó, hắn bảo Quân Linh Lung đi hỏi Quân Chiến Thiên, có thể lấy một ít tiên nguyên tới tu luyện hay không.

Không bao lâu sau, Quân Linh Lung mang theo trên trăm khối tiên nguyên trở lại, mỗi một khối đều lớn chừng nắm tay, nếu đưa ra ngoại giới cũng là kỳ trân hiếm có.

Hơn một trăm khối tiên nguyên đã là một phần tồn kho rất lớn của Quân gia.

Hiện tại đều cho Quân Tiêu Dao.

Có những tiên nguyên đó, Quân Tiêu Dao cũng tĩnh tâm lại, bắt đầu rèn luyện Đại La Tiên Cốt, tu luyện Đại La Bất Hủ Tiên Thân.

Hắn lại bắt đầu bế quan.

Mà khi Quân Tiêu Dao bế quan, toàn bộ Tiên Vực hoàn toàn không bình tĩnh, bắt đầu có các loại tin tức truyền ra.

Ví dụ như Tổ Long Sào có một chuyện đang lan truyền.

Lão giả trong tộc tính ra quẻ tượng, như thấy được một góc tương lai, nói ra một câu tiên đoán.

Song long xuất thế, Tổ Long hưng thịnh.

Tiên đoán này vừa xuất hiện thì toàn bộ Hoang Thiên Tiên Vực đều chấn động.

Câu này có nghĩa là Tổ Long Sào sẽ hoàn toàn quật khởi sao?

Rất nhiều người phỏng đoán, một trong song long xuất thế kia hẳn đại diện cho Long Ngạo Thiên.

Dù sao Long Ngạo Thiên cũng là cấm kỵ sơ đại kiệt xuất nhất hiện giờ của Tổ Long Sào.

Mà long còn lại ám chỉ ai?

Cũng có người cho rằng, Tổ Long Sào đang nhắm đầu mâu về hướng Quân gia.

Dù sao khi ở bí cảnh Nguyên Thiên, Tổ Long Sào ăn một vố lỗ nặng, quá mất mặt.

Hiện giờ tất nhiên Tổ Long Sào muốn trả đũa lại.

Có rất nhiều người của Tổ Long Sào đang kêu gào, sao Thần Tử Quân gia lại không lộ mặt.

Một ít người cho rằng có lẽ Quân Tiêu Dao đang tránh mũi nhọn.

Nhưng càng nhiều người cho rằng, Quân Tiêu Dao đang giấu tài, chờ hắn xuất thế lần nữa thì không chừng lại làm toàn bộ Tiên Vực chấn động.

Trừ Tổ Long Sào ra thì một mạch Thái Cổ Hoàng tộc tiếng tăm lừng lẫy khác là Vạn Hoàng Linh Sơn cũng có thiên kiêu trẻ tuổi bắt đầu nhập thế hành tẩu.

Nhất mạch Thái Cổ Hoàng tộc này không yếu hơn Tổ Long Sào chút nào, hơn nữa có quan hệ cực kỳ không tồi với Tổ Long Sào.

Họ hơi tương tự như Quân gia và Khương gia.

Hơn nữa không biết nghe đồn từ đâu, hình như Tổ Long Sào và Vạn Hoàng Linh Sơn muốn liên hợp huyết mạch, cùng đắp nặn ra một chí tôn trẻ tuổi vô địch có được huyết mạch Tổ Long và Chân Hoàng.

Đương nhiên, đây chỉ là tin tức ngầm, số người tin cũng không nhiều.

Dù sao Tổ Long và Chân Hoàng cũng là huyết mạch đỉnh cấp nhất, vô cùng bá đạo, muốn dung hợp với nhau thì khó như lên trời.

Ngoài ra, Bàn Võ Thần Triều cũng có tin tức truyền ra.

Trưởng công chúa của Bàn Võ Thần Triều là Võ Minh Nguyệt, không lâu sau sẽ tiến hành kén phò mã.

Đến lúc đó, toàn bộ thần triều sẽ tổ chức yến hội long trọng, mời tuấn kiệt tuổi trẻ các thế lực khắp Hoang Thiên Tiên Vực tiến đến dự tiệc.

Hết chương 96.
Chương 97

Mà người được làm phò mã sẽ được chọn ra trên yến hội.

Đây là đại tin tức, lập tức gây nên gợn sóng không nhỏ trên toàn bộ Tiên Vực.

Dù sao nếu có thể trở thành phò mã của trưởng công chúa bất hủ thần triều thì quả thực là một bước lên trời, có thể giảm bớt không biết bao nhiêu năm phấn đấu.

Đương nhiên, cũng có rất nhiều người biết rõ trong lòng.

Tuấn kiệt tuổi trẻ có tư cách tham dự tuyển phò mã không phải có thiên phú yêu nghiệt thì cũng phải mang bối cảnh hùng hậu.

Sự tích bình dân thảo căn nghịch tập nghênh thú công chúa chỉ có thể xuất hiện trong chuyện xưa của thuyết thư tiên sinh.

Rất nhiều thiên kiêu thế lực lớn cũng nóng lòng muốn thử, đang chuẩn bị để ngày sau đi đến thần triều dự tiệc.

Mà ngay khi Tiên Vực gợn sóng phập phồng.

Tứ Đại Cổ Quốc Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ cũng có dòng chảy ngầm đang cuộn trào.

Tuy Tứ Đại Cổ Quốc không phải bất hủ đạo thống, nhưng cũng là bá chủ độc chiếm một châu của từng người.

Giờ phút này, ở Hỏa Châu, hoàng cung Chu Tước Cổ Quốc, trong một cung điện.

Một nữ tử mỹ lệ mặc vũ y màu đỏ đang ngồi xếp bằng tu luyện.

Dáng người nàng yểu điệu, mặc dù đang ngồi cũng lộ ra đường cong tuyệt đẹp.

Mái tóc dài màu đỏ, da trắng như tuyết.

Điểm chu sa giữa mày khiến dung nhan nàng càng đẹp như đào lý, kiều mị khả nhân.

Nàng chính là Bái Ngọc Nhi.

Ở quanh thân Bái Ngọc Nhi, Chu Tước thần hỏa và Thanh Long chi khí giao triền lưu động, khí tức của nàng cũng đã mạnh hơn trước kia.

Đạt tới Quy Nhất Cảnh tiền kỳ.

Phải biết là, ở độ tuổi này mà có thể đạt tới cảnh giới Quy Nhất Cảnh tiền kỳ thì phần lớn đều là thiên kiêu của bất hủ đạo thống.

Bái Ngọc Nhi vốn không có khả năng đạt được tốc độ tu luyện này.

Là Quân Tiêu Dao tùy tiện bố thí, thành toàn cho nàng.

Sau một hồi tu luyện, Bái Ngọc Nhi chậm rãi mở hai mắt ra.

Đôi mắt màu đỏ thẩm lộng lẫy trong sáng giống như hồng bảo thạch, giờ phút này lại lộ ra vẻ buồn bã và tưởng niệm.

“Đã lâu rồi không nhìn thấy Thần Tử đại nhân.” Bái Ngọc Nhi lẩm bẩm, giọng điệu hạ xuống vài phần.

Khó có thể tưởng tượng, Bái Ngọc Nhi được toàn bộ Chu Tước Cổ Quốc coi là nữ thần, giờ phút này lại đau khổ tưởng niệm một tồn tại không thể chạm đến.

Trong khoảng thời gian gần đây, nàng cũng nghe thấy rất nhiều chuyện về Quân Tiêu Dao.

Hắn dùng tay xé xác Thôn Thiên Tước, tùy tiện ra tay hàng phục Cửu Đầu Sư Tử, quét ngang tứ phương trong bí tàng chí tôn, thậm chí cuối cùng cả ma thi chí tôn cũng bị hắn trấn áp.

Đủ loại tin tức khiến Bái Ngọc Nhi nghe thôi đã thấy kích động khó nguôi, tình triều tràn lan.

Cứ như tư thế oai hùng thần tuấn của Quân Tiêu Dao xuất hiện trước mặt nàng.

Thậm chí Bái Ngọc Nhi cứ luôn lấy bút vẽ để miêu tả dáng người Quân Tiêu Dao suốt cả ngày.

“Tuy có lẽ Thần Tử đại nhân cũng không để ý ta, nhưng ta chỉ có Thần Tử đại nhân.” Bái Ngọc Nhi lấy ra một họa quyển (bức hoạ cuộn tròn) của Quân Tiêu Dao, bàn tay ngọc khẽ vỗ về, nàng than nhẹ một tiếng.

Từ trong ra ngoài của nàng đều đã khắc ghi hình bóng của Quân Tiêu Dao.

Ngay khi Bái Ngọc Nhi đang thầm tưởng niệm Quân Tiêu Dao trong lòng.

Ngoài cửa truyền đến giọng nói của thị nữ: “Hoàng nữ điện hạ, có việc gấp phải hội báo với ngài.”

“Vào đi.” Bái Ngọc Nhi thu lại tâm tư, thu hồi họa quyển, nghiêm mặt mà nói.

Một thị nữ đi đến, khom người và nói: “Hồi hoàng nữ điện hạ, có tướng quân truyền tin đến, nói Thanh Long Cổ Quốc đã khai chiến với Bạch Hổ Cổ Quốc và Huyền Vũ Cổ Quốc.”



“Cái gì, sao lại như vậy?”

Bái Ngọc Nhi nghe vậy thì đôi mắt xinh đẹp cũng hơi lộ ra kinh ngạc.

Tin tức này thật nằm ngoài dự đoán của nàng.

Đúng là Thanh Long Cổ Quốc rất mạnh, và cũng là đứng đầu của Tứ Đại Cổ Quốc.

Nhưng Bạch Hổ Cổ Quốc và Huyền Vũ Cổ Quốc cũng không yếu, không thua kém Thanh Long Cổ Quốc bao nhiêu.

Cũng chỉ có Chu Tước Cổ Quốc, do trước kia Chu Tước quốc chủ bị trọng thương nên quốc lực mấy năm liên tục giảm xuống.

Nhưng trừ Chu Tước Cổ Quốc ra thì Tam Đại Cổ Quốc còn lại hẳn đều nằm trên một trục ngang.

Cũng bởi vậy nên Bái Ngọc Nhi mới kinh ngạc, sao Thanh Long Cổ Quốc lại có quyết đoán dám ra tay với hai nước còn lại?

“Cục diện hiện tại thế nào?” Bái Ngọc Nhi dò hỏi.

“Hồi hoàng nữ bệ hạ, nghe nói là Thanh Long Cổ Quốc chủ động nhấc lên chiến tranh, quân đội bọn họ rất mạnh, hơn nữa hình như có rất nhiều cao thủ thần bí không biết lai lịch gia nhập.”

“Còn có chuyện như vậy sao?” Bái Ngọc Nhi lâm vào trầm tư.

Hiện giờ Chu Tước quốc chủ vẫn đang bế quan.

Ông ta có được Kỳ Lân Bất Tử Dược, sau khi khôi phục thương thế, chuyện đầu tiên phải làm là bế quan, muốn mượn điều này đột phá đến Thánh Nhân chi Cảnh.

Nhưng Thánh Nhân chi Cảnh sao lại dễ đột phá như vậy.

Tuy Chu Tước quốc chủ tích lũy hồi lâu, hơn nữa có Bất Tử Dược tương trợ, nhưng muốn đột phá đến Thánh Nhân Cảnh cũng không phải nhất thời có thể làm được.

Cho tới bây giờ, Chu Tước quốc chủ cũng chưa xuất quan.

Toàn bộ quốc sự của Chu Tước Cổ Quốc đều đè lên vai Bái Ngọc Nhi.

Dù sao cũng là nàng cứu Chu Tước quốc chủ, cho nên hiện tại trong toàn bộ Cổ Quốc, trừ Chu Tước quốc chủ ra thì lực ảnh hưởng của Bái Ngọc Nhi là lớn nhất.

“Việc này phải bình tĩnh xem xét trước, Chu Tước Cổ Quốc chúng ta không nên nhúng tay vào.” Bái Ngọc Nhi xua xua tay và nói.

Lấy quốc lực hiện tại của Chu Tước Cổ Quốc, bọn họ không có khả năng xen vào.

“Thưa vâng.” Thị nữ đáp lại rồi lui ra.

Bái Ngọc Nhi hơi nhăn đôi mày đẹp lại.

“Rốt cuộc là vì sao chứ, còn những cao thủ thần bí trợ giúp Thanh Long Cổ Quốc kia lại đến từ đâu?”

Bái Ngọc Nhi đang suy tư.

Nếu hiện tại nàng vẫn là vị hôn thê của Tiêu Trần, vậy tất nhiên không cần lo lắng chuyện này.

Nhưng hiện tại, chẳng những Bái Ngọc Nhi đoạn tuyệt tất cả quan hệ với Tiêu Trần, còn trở mặt thành thù.

Dưới tình huống như vậy, Bái Ngọc Nhi không thể không lo lắng Thanh Long Cổ Quốc sẽ làm khó dễ Chu Tước Cổ Quốc.

“Hy vọng là ta suy nghĩ nhiều.” Bái Ngọc Nhi đưa ngón bàn tay ngọc lên xoa xoa huyệt Thái Dương.

Nhưng không biết vì sao.

Dưới đáy lòng nàng mơ hồ có cảm giác bất an.

...

Hết chương 97.
Chương 98 Hai đại Cổ Quốc luân hãm, công tử thần bí đứng sau lưng

Thời gian chậm rãi trôi đi.

Ở Thiên Đế Cung của Quân gia, Quân Tiêu Dao vẫn đang bế quan.

Hắn thử lấy phương pháp trong Thể Thư, dùng tiên nguyên rèn luyện cốt cách trong cơ thể.

Qua chừng nửa tháng, hắn mới luyện khối xương cốt đầu tiên trong cơ thể thành Đại La Tiên Cốt.

Quân Tiêu Dao tự nhận là có hơi chậm, nhưng nếu đổi thành người khác, sợ là mấy năm cũng chưa chắc luyện ra được một khối Đại La Tiên Cốt.

Vào khoảnh khắc khối Đại La Tiên Cốt đầu tiên xuất hiện, Quân Tiêu Dao đã cảm nhận được khối xương kia tỏa ra kim sắc, như được khắc phù văn huyền diệu.

Hơn nữa khối Đại La Tiên Cốt này nằm trên cánh tay, khi Quân Tiêu Dao đánh ra một quyền, hắn cảm thấy uy năng cường hãn hơn so với trước kia mấy lần.

“Không tồi, tuy tiến độ có hơi chậm, nhưng cuối cùng cũng có thành quả.” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm.

Một khối Đại La Tiên Cốt đã có hiệu quả rõ ràng như vậy, có thêm mấy khối thì sao?

Đến cuối cùng, nếu hai trăm lẻ sáu khối xương toàn thân đều lột xác trở thành Đại La Tiên Cốt, vậy sẽ lợi hại đến mức nào?

Quân Tiêu Dao càng chờ mong Đại La Bất Hủ Tiên Thân.

Ngay khi Quân Tiêu Dao liên tục bế quan.

Phía Tứ Tượng Cổ Quốc lại truyền ra tin tức kinh người.

Thanh Long Cổ Quốc lấy tư thái cực kỳ cường thế mà công phá biên giới Bạch Hổ Cổ Quốc và Huyền Vũ Cổ Quốc.

Mặc dù hai đại Cổ Quốc liên thủ phản kháng, cũng khó có thể ngăn cản đại quân của Thanh Long Cổ Quốc.

Điều này gây nên chấn động không nhỏ trong phạm vi mấy chục châu.

Nhưng dù sao đây cũng không phải đại chiến giữa các thế lực bất hữu, cho nên lực ảnh hưởng cũng hữu hạn, không làm toàn bộ Tiên Vực chấn động.

Khi Bái Ngọc Nhi biết được tin tức này, ánh mắt cũng rung động.

Cảm giác bất an dưới đáy lòng càng thêm dày đặc.

...

Tại Kim Châu, trong hoàng cung Bạch Hổ Cổ Quốc.

Giờ phút này, sắc mặt của Bạch Hổ quốc chủ và Huyền Vũ quốc chủ hơi tái nhợt, khoanh tay mà đứng, hiển nhiên đều đã trải qua đại chiến, bị thương không nhẹ.

Bọn họ đều có tu vi Thánh Nhân Cảnh, nhưng giờ phút này trên người đều mang thương thế, đồng tử tàn lưu chấn động và khiếp sợ.

Ở phía trước bọn họ, Thanh Long quốc chủ thản nhiên mà đứng.

Tu vi của ông ta cũng là Thánh Nhân Cảnh, không cao hơn hai vị quốc chủ bao nhiêu.

Nhưng sau lưng ông ta lại có bốn bóng dáng được trường bào đen nhánh bao phủ.

Cuộc đại chiến trước đó là nhờ bốn người này, cộng thêm Thanh Long quốc chủ, mới làm bọn họ bị thương nặng, dẫn tới hai quân tan tác.

“Thanh Long quốc chủ, ngươi mời những giúp đỡ này từ đâu?” Bạch Hổ quốc chủ mơ hồ mang theo một tia không cam lòng.

Nếu không có bốn bóng dáng này thì chỉ dựa vào một mình ông ta cũng có thể chống lại Thanh Long quốc chủ.

“Ha hả, hỏi thăm nhiều như vậy làm gì, các ngươi chỉ cần biết ta chỉ làm việc cho công tử thôi.” Thanh Long quốc chủ cười khẽ và nói.

“Cái gì?”

Nghe thấy lời này, hai vị quốc chủ đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.

Đường đường là một quốc gia chi chủ, lại chỉ đang làm việc cho người khác?

Hơn nữa nghe xưng hô này còn là một công tử trẻ tuổi?

Hai vị quốc chủ liếc nhìn nhau một cái, đều thấy được kinh nghi trong mắt đối phương.

“Không cần ngờ vực, bốn vị này cũng là người của công tử.” Thanh Long quốc chủ lạnh nhạt nói.

Nghe vậy thì trong mắt Bạch Hổ quốc chủ và Huyền Vũ quốc chủ càng lộ ra hoảng sợ.

Bốn vị cường giả Thánh Nhân này cũng là người của vị công tử kia?

Rốt cục công tử kia là thần thánh phương nào?

Bối cảnh của hắn khủng bố đến mức nào chứ?

“Hiện tại, chỉ cần các ngươi chấp nhận hai điều kiện.”

“Thứ nhất, giao ra một phần tư la bàn của mỗi người các ngươi.”

“Thứ hai, cả quốc thần phục công tử.”

“Đáp ứng hai điều kiện này thì sống!”

“Không thì chết!”

Thanh Long quốc chủ lạnh nhạt nói trắng ra.

Hai vị quốc chủ nghe vậy thì gương mặt lộ ra một tia khuất nhục.

La bàn kia là vật truyền thừa, tuy họ không biết sử dụng, nhưng cũng là tượng trưng của một quốc gia.

Mỗi người trong Tứ Đại Cổ Quốc có một phần tư la bàn.

Mà cả quốc thần phục vị công tử kia cũng không phải chuyện quang vinh gì.

Ngay khi hai vị quốc chủ muốn cãi cọ, bốn bóng dáng đen nhánh kia bỗng tiến lên trước một bước.

Khí tức áp bách đó khiến lời nói của hai vị quốc chủ nghẹn trong cổ họng, nói không nên lời.

Thật lâu sau, hai vị quốc chủ mới suy sụp gật đầu, đáp ứng điều kiện.

Thanh Long quốc chủ thấy thế thì mới vừa lòng gật gật đầu.

Sau đó, qua một hồi xử lý, hai nước cũng quy thuận.

Mà Thanh Long quốc chủ lại đi tới phía sau hoàng cung, bước vào một đại điện xa xỉ.

Trong điện có rất nhiều vũ cơ dáng vẻ quyến rũ đang nhẹ nhàng múa hát.

Ở chính giữa phía trên có một chiếc giường lớn, mành lụa rũ xuống, mơ hồ có thể nhìn thấy một bóng dáng đang dựa vào vài bóng hình xinh đẹp.

Thanh Long quốc chủ mở bàn tay ra, trên đó có hai bộ kiện Thanh Long la bàn cổ xưa loang lổ.

“Công tử, đã lấy được thứ mà ngài muốn.” Giọng điệu của Thanh Long quốc chủ mang theo vài phần kính cẩn.

Từ sa trướng kia thò ra một cánh tay mạnh mẽ hữu lực, năm ngón tay nắm lại một cái, đã bắt hai bộ kiện Thanh Long la bàn vào trong tay.

“Rất tốt, Thanh Long quốc chủ, ngươi không làm bản hầu gia thất vọng!”

Hết chương 98.
Chương 99 Dã tâm của độc thủ phía sau màn, tiến công Chu Tước Cổ Quốc, Thần Tử sắp xuất quan

“Ha hả, đó là đương nhiên, làm việc vì công tử thì sao có thể không tận tâm tận lực.” Thanh Long quốc chủ cười cười và nói.

“Không tồi, cứ như vậy, cộng thêm một góc la bàn mà ngươi hiến cho bản hầu gia thì hiện giờ đã có ba khối, kế tiếp còn lại khối cuối cùng của Chu Tước Cổ Quốc.” Giọng nói đó truyền đến từ trong sa trướng.

“Chu Tước Cổ Quốc sao, cái này...” Sắc mặt Thanh Long Cổ Quốc hơi thay đổi.

“Thế nào, có vấn đề gì?” Giọng nói kia hơi trầm xuống, cảm xúc như có chút hỉ nộ vô thường.

Trên trán Thanh Long quốc chủ hơi đổ mồ hôi, vội vàng trả lời: “Công tử hiểu lầm, nếu là trước kia thì Chu Tước Cổ Quốc và Thanh Long Cổ Quốc thật sự có chút quan hệ, nhưng hiện tại chẳng những không còn, ngược lại còn có thù oán.”

Tiêu Trần bị Bái Ngọc Nhi từ hôn, bị đuổi ra khỏi Quân gia với dáng vẻ vô cùng chật vật, thậm chí cả long khí cũng bị cướp đi.

Tất nhiên Thanh Long quốc chủ không có khả năng có hảo cảm gì đối với Chu Tước Cổ Quốc và Bái Ngọc Nhi.

Thậm chí đã xem như kết thù.

“À, vậy là nguyên nhân gì?” Giọng nói kia hỏi.

Thanh Long quốc chủ trả lời: “Hình như hoàng nữ của Chu Tước Cổ Quốc Kia có chút quan hệ với Thần Tử Quân gia.”

“Thần Tử Quân gia?” Giọng nói kia cũng mang lên một tia chần chờ và nghi hoặc nhàn nhạt.

Hiện giờ ở Hoang Thiên Tiên Vực, có lẽ người gặp qua Quân Tiêu Dao không nhiều lắm, nhưng người từng nghe tên Quân Tiêu Dao thì tuyệt đối không ít.

“Hẳn Thần Tử Quân gia sẽ không để ý đến loại tiểu quốc này.” Giọng nói kia lạnh nhạt đáp.

“Chỉ nhắc nhở công tử một chút.” Thanh Long quốc chủ nói.

Trước đó sau khi Quân Linh Lung thu phục Chu Tước Cổ Quốc, Chu Tước Cổ Quốc cũng không lộ ra với bên ngoài.

Bởi vì dù sao cũng không phải chuyện vẻ vang gì.

Cho nên hiện tại, trừ Chu Tước quốc chủ, Bái Ngọc Nhi và chúng đại thần chính mắt chứng kiến ra thì những người còn lại đều không biết, Chu Tước Cổ Quốc đã là thế lực dưới trướng Quân Tiêu Dao.

“Hừ, nhắc nhở cái gì, tạm thời đừng nói Chu Tước Cổ Quốc kia và Quân Tiêu Dao có quan hệ hay không, cho dù có thì chẳng lẽ bản hầu gia sẽ sợ sao?” Giọng nói kia đáp lại với ngữ điệu mang theo chút khó chịu.

“Đúng vậy, đúng vậy, công tử là đại nhân vật, tương lai đã định sẵn sẽ đứng ở đỉnh Tiên Vực mà quan sát chúng sinh.” Thanh Long quốc chủ nịnh nọt mà nói.

“Hừm, biết thì tốt, kế tiếp, trực tiếp tập hợp ba đội quân, tiến công Chu Tước Cổ Quốc, buộc chúng thần phục để lấy được tàn phiến của Thanh Long la bàn.”

“Tuân mệnh.” Thanh Long quốc chủ chắp tay và nói.

“Đúng rồi, nghe nói Chu Tước hoàng nữ Bái Ngọc Nhi kia là mỹ nhân tuyệt sắc hiếm có, đến lúc đó đừng làm nàng bị thương, mang nàng đến để trở thành thiếp thất của bản hầu gia.”

“Thưa vâng.” Thanh Long quốc chủ gật đầu, đồng thời cảm thấy may mắn trong lòng.

Cũng may Bái Ngọc Nhi và Tiêu Trần đã đoạn tuyệt quan hệ, nếu không thì chẳng phải ông ta đang tự đội nón xanh cho nhi tử của mình sao?

“Yên tâm, sau này mọi chuyện thành công sẽ không thiếu chỗ tốt cho ngươi, đến lúc đó Tứ Đại Cổ Quốc xác nhập thành Tứ Tượng Cổ Quốc, ngươi chính là quốc chủ duy nhất.” Giọng nói kia khẽ cười và nói.

“Đa tạ công tử!” Trong mắt Thanh Long quốc chủ lộ ra một tia vui mừng.

Đây chẳng phải điều ông ta muốn hay sao?

Sau đó, Thanh Long quốc chủ cáo lui.

Giọng nói kia lại lẩm bẩm: “Đợi đến khi gom đủ bốn bộ kiện, tạo thành la bàn thanh đồng hoàn chỉnh, nói không chừng có thể tìm được dấu vết do tòa Thanh Đồng Tiên Điện kia để lại.”

“Nếu có thể thành công, bản hầu gia sẽ có được đại cơ duyên, đến lúc đó nhất định sẽ vô cùng tự tin nghênh cưới Võ Minh Nguyệt.”

“Sau đó, lại tiến vào Bàn Võ Lăng lấy được cơ duyên rồi dần dần khống chế quyền lực của Bàn Võ Thần Triều.”

“Cuối cùng, Dương Bàn ta tất nhiên có thể đứng vững trên cửu thiên thập địa, trên đỉnh chúng sinh!”

Giọng nói kia mang theo dã tâm hùng hồn, tiếng cười quanh quẩn trong cả tòa cung điện.

...

Chưa được mấy ngày mà Thanh Long quốc chủ đã chỉnh hợp liên quân tam quốc, hành quân nhằm về hướng Chu Tước Cổ Quốc.

Hơn nữa bọn họ không ẩn nấp chút nào, cứ quang minh chính đại xuất phát về phía Hỏa Châu.

Rất nhanh tin tức này đã truyền đến Chu Tước Cổ Quốc.

Chỉ thoáng chốc, toàn bộ quốc gia đều lòng người hoảng sợ.

Trước đó nghe nói Thanh Long Cổ Quốc thâu tóm Bạch Hổ Cổ Quốc và Huyền Vũ Cổ Quốc, đã làm rất nhiều đại thần của Chu Tước Cổ Quốc bất an trong lòng.

Lúc này tin tức được xác định càng làm cả Chu Tước Cổ Quốc gà bay chó sủa.

Lấy quốc lực hiện tại của Chu Tước Cổ Quốc thì đừng nói liên quân tam quốc, cho dù chỉ có một thế lực là Thanh Long Cổ Quốc cũng đủ để tạo thành đại kiếp nạn sinh tử cho Chu Tước Cổ Quốc.

Liên quân tam quốc gần như đã phán tử hình cho Chu Tước Cổ Quốc.

Trong hoàng cung Chu Tước Cổ Quốc.

Một đám đại thần tìm tới Bái Ngọc Nhi.

“Hoàng nữ điện hạ, xin ngài mau đi đưa tin cho Thần Tử Quân gia, xem ngài ấy có thể hỗ trợ hay không!”

“Đúng vậy, hiện giờ quốc chủ bế quan chưa ra, chỉ có Quân gia mới cứu được Chu Tước Cổ Quốc chúng ta!”

Rất nhiều đại thần biết chuyện cũng liên tục yêu cầu Bái Ngọc Nhi đi cầu xin Quân Tiêu Dao.

“Được rồi, chư vị đại thần đừng vội, ta đi thử xem.” Bái Ngọc Nhi nói.

Tất nhiên trong lòng nàng cũng cảm thấy cấp bách, vội lấy ngọc giản ra đưa tin cho Quân Linh Lung.

Bởi vì nàng cũng không có phương thức trực tiếp liên hệ với Quân Tiêu Dao.

Mà ở phía Quân gia, Quân Linh Lung cũng đã nhận được tin tức.

Nhưng hiện tại Quân Tiêu Dao vẫn đang bế quan, Quân Linh Lung không có khả năng vì chuyện này mà đi quấy rầy hắn.

Bái Ngọc Nhi nhận được tin này thì trái tim hơi trầm xuống.

Quân Tiêu Dao bế quan, không thể báo tin cho hắn.

Mà địa vị của Quân Linh Lung thì kém xa Quân Tiêu Dao, căn bản không có khả năng điều động sức mạnh của Quân gia để trợ giúp Chu Tước Cổ Quốc.

Chỉ khi nào Quân Tiêu Dao tự mình ra mặt, mới có khả năng giúp đỡ Chu Tước Cổ Quốc.

Nhưng vấn đề là hắn đang bế quan, không ai có thể quấy rầy hắn.

Bái Ngọc Nhi nói tin này cho chư vị đại thần.

“Tại sao lại như vậy, chẳng lẽ trời muốn vong Chu Tước Cổ Quốc ta?” Một ít đại thần đã tái nhợt mặt mày.

“Cũng không đến mức, hẳn Thanh Long Cổ Quốc cũng chỉ muốn chúng ta thần phục mà thôi, đến lúc đó xem bọn họ có thái độ gì.” Bái Ngọc Nhi nói.

Kế tiếp, Chu Tước Cổ Quốc cũng tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến tranh.

Các thế lực ngoại giới cũng không xem trọng Chu Tước Cổ Quốc.

Thậm chí họ còn cho rằng, đây là một hồi chiến đấu lấy trứng chọi đá.

Kết quả sẽ không có bất ngờ gì xảy ra cả, chỉ là thời gian sớm hay muộn mà thôi.

Đương nhiên, có suy đoán này là vì bọn họ không biết Chu Tước Cổ Quốc đã là thế lực tư hữu của Quân Tiêu Dao.

Nếu biết chuyện này, bọn họ tuyệt đối không có nhìn nhận như vậy.

Chỉ trong thời gian mấy ngày ngắn ngủn.

Liên quân tam quốc đã lao vào phạm vi Hỏa Châu, mục tiêu chỉ thẳng về hướng hoàng đô Chu Tước Cổ Quốc.

Trên đường chúng đi qua, tất cả thành trì không hề có sức mạnh chống cự, trực tiếp bị phá hủy.

Đa số binh lực của Chu Tước Cổ Quốc đều tập trung ở hoàng đô.

Bất kể kết quả cuối cùng thế nào, chung quy Chu Tước Cổ Quốc không có khả năng ngồi chờ chết.

Ngay khi trận đại chiến cuối cùng của Tứ Đại Cổ Quốc sắp bùng nổ.

Trong Thiên Đế Cung của Quân gia, có khí tức mạnh mẽ tuyệt đối tràn ra, có hạo quang đang bốc lên.

Sương mù tiên huy tràn ngập, khiến người ta cảm thấy trong Thiên Đế Cung như có một chân tiên vô thượng ngồi xếp bằng.

Bên ngoài Thiên Đế Cung, bốn người Quân Linh Lung, Quân Tuyết Hoàng, Quân Trượng Kiếm, Quân Vạn Kiếp đều có mặt.

Trong mắt bọn họ cũng lộ ra giật mình và vui sướng.

“Rốt cuộc Thần Tử cũng xuất quan!”

Hết chương 99.
Chương 100 Đánh dấu hoàng cung Chu Tước Cổ Quốc, triệu tập Tứ Vệ Phong Lâm Hỏa Sơn, chuẩn bị xuất chinh

Nhìn chung, Quân Tiêu Dao rất ít bế quan.

Nhưng chỉ cần hắn bế quan thì sau khi đi ra, cả người nhất định sẽ xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Đám người Quân Linh Lung kính cẩn đứng ở ngoài Thiên Đế Cung.

Không bao lâu sau thì Quân Tiêu Dao đẩy cửa bước ra.

Y quan của hắn trắng hơn cả tuyết, khí chất xuất trần, dung nhan vẫn tuấn tú tuyệt đại khiến tâm hồn tất cả nữ tử dao động.

Mà khác với trước đó là, khí chất của Quân Tiêu Dao càng thêm thăng hoa.

Trước đó Quân Tiêu Dao mang đến cho người ta cảm giác như một trích tiên.

Hiện tại loại cảm giác này càng mãnh liệt.

“Sao ta có cảm giác Thần Tử như tiên nhân muốn thuận gió bay đi...” Quân Tuyết Hoàng lẩm bẩm.

Tất nhiên bọn họ không biết.

Đó là vì Quân Tiêu Dao tu luyện Đại La Bất Hủ Tiên Thân.

Quân Tiêu Dao cũng chưa nói chuyện Thể Thư cho đám người Quân Linh Lung.

Chuyện này càng ít người biết thì càng tốt.

Hơn nữa không chỉ khí chất của Quân Tiêu Dao tăng lên mà loại uy thế loáng thoáng toát ra kia khiến cả Quân Vạn Kiếp cũng cảm nhận được nguy hiểm cực độ.

Hắn thân là Đệ Ngũ Tự Liệt, thực lực càng mạnh hơn Quân Trượng Kiếm, Quân Tuyết Hoàng và Quân Linh Lung.

Nhưng dù là hắn, đối mặt với Quân Tiêu Dao giờ phút này cũng có cảm giác sợ hãi.

“Công tử càng sâu không lường được hơn trước kia, hiện giờ có lẽ ta cũng không ngăn nổi một chiêu của công tử.” Quân Vạn Kiếp nghĩ thầm.

“Đã bế quan gần một năm mà chỉ mới rèn luyện ra sáu khối Đại La Tiên Cốt.” Quân Tiêu Dao lắc đầu, thầm than dưới đáy lòng.

Hắn cũng không ngờ, trên cả trăm khối tiên nguyên tuyệt thế hi hữu mới chỉ rèn luyện ra sáu khối Đại La Tiên Cốt.

Loại tiêu hao này thật sự quá khủng bố.

“Nếu để người bình thường tu luyện Đại La Bất Hủ Tiên Thân, phỏng chừng chỉ chuyện tìm tài nguyên thôi cũng không biết phải tìm bao nhiêu năm.” Quân Tiêu Dao thầm nói.

Giờ phút này nếu quan sát cánh tay phải của hắn thì sẽ phát hiện trên đó mơ hồ có thần hà lượn lờ, có tiên ý bao phủ.

Sáu khối Đại La Tiên Cốt mà Quân Tiêu Dao rèn luyện đều tập trung trên cánh tay phải.

Làm như vậy có thể tập trung sức mạnh lại, phát huy ra một phần hiệu quả của Đại La Tiên Cốt trước.

“Chúc mừng Thần Tử xuất quan!”

Bốn người Quân Linh Lung cùng khom người chắp tay trước Quân Tiêu Dao.

Quân Tiêu Dao hơi vẫy tay.

Sau đó, hắn lấy ra bốn bộ viễn cổ long cốt.

“Công tử, cái này...” Đám người Quân Trượng Kiếm lộ ra vẻ mặt nghi hoặc.

“Mỗi người các ngươi lấy một bộ viễn cổ long cốt đi.” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói.

“Công tử, cái này quá quý trọng...” Quân Tuyết Hoàng nói, có cảm giác thụ sủng nhược kinh.

Đưa mắt nhìn ra ngoại giới, viễn cổ long cốt cũng là chí bảo hiếm thấy.

Dù một mình Quân Tiêu Dao độc chiếm thì bọn họ cũng không có câu oán hận, tính ra Quân Tiêu Dao cũng xuất lực lớn nhất.

“Đều là người trong nhà, cho các ngươi cầm thì cầm, đừng thoái thác.” Quân Tiêu Dao cười khẽ và nói.

“Vâng, đa tạ Thần Tử!” Đám người Quân Trượng Kiếm thoáng chần chờ, nhưng vẫn gật gật đầu.

Trên nét mặt bọn họ đều mang theo một chút cảm kích.

Long cốt cũng có tác dụng rất lớn đối với bọn họ.

Có thể nói chiêu này của Quân Tiêu Dao càng làm lòng tin đi theo của bọn họ kiên định hơn.

“Đúng rồi, công tử, Linh Lung có một chuyện cần bẩm báo.” Quân Linh Lung như nghĩ tới cái gì, nàng bước ra một bước rồi nói.

“Nói.” Quân Tiêu Dao nói.

Sau đó, Quân Linh Lung trực tiếp thuật lại chuyện của Chu Tước Cổ Quốc cho Quân Tiêu Dao nghe.

“Thì ra là thế, ta hiểu rồi.” Quân Tiêu Dao nhàn nhạt gật đầu.

Mà đúng lúc này, trong đầu hắn lại truyền đến âm thanh máy móc của hệ thống.

“Đinh, chúc mừng ký chủ, địa điểm đánh dấu đã được đổi mới, xin hãy đánh dấu ở hoàng cung của Chu Tước Cổ Quốc!”

“Hệ thống lại muốn cho không sao?” Ánh mắt Quân Tiêu Dao chợt tối đi, nhưng vẻ mặt vẫn rất bình tĩnh.

Hắn vốn cũng tính tự mình đi đến Chu Tước Cổ Quốc một chuyến.

Hệ thống thật là tri kỷ.

“Vậy công tử, chúng ta nên làm thế nào?” Quân Linh Lung hỏi.

Sở dĩ nàng để bụng, không phải là vì Bái Ngọc Nhi, mà do Chu Tước Cổ Quốc là thế lực tư hữu của Quân Tiêu Dao.

Bất lợi với Chu Tước Cổ Quốc chẳng phải là làm nguy hại tới ích lợi của Quân Tiêu Dao sao?

“Truyền lệnh của ta, triệu tập tứ vệ Phong, Lâm, Hỏa, Sơn của Quân gia, mỗi đội một vạn người.”

Quân Tiêu Dao nói thật thản nhiên, sau đó giao một lệnh bài ánh vàng rực rỡ cho Quân Linh Lung.

Đó là Thần Tử Lệnh, là tượng trưng cho thân phận Thần Tử của Quân Tiêu Dao.

“Triệu tập Tứ Vệ Phong Lâm Hỏa Sơn!” Trong mắt đám người Quân Trượng Kiếm ẩn chứa chấn động nhè nhẹ.

Tứ Vệ Phong Lâm Hỏa Sơn là một sức mạnh cực lớn của Quân gia.

Lần lượt là Phong Ảnh Vệ, Ngự Lâm Vệ, Hỏa Kỵ Vệ và Sơn Thần Vệ.

Tứ Vệ Phong Lâm Hỏa Sơn không phải là sức mạnh quân đội duy nhất của Quân gia, nhưng lại là đội ngũ rất nổi danh trong đó.

Bọn họ trợ giúp Quân gia trấn áp thế lực phản kháng tứ phương, bảo hộ các lãnh địa đại đạo châu của Quân gia, nơi họ đi qua như dòng lũ sắt thép, không ai có thể kháng cự!

Quân sĩ yếu nhất trong bốn chi đội này cũng có tu vi Niết Bàn Cảnh, có rất nhiều cường giả Thông Thiên Cảnh và Thần Hỏa Cảnh.

Hơn nữa thiên kiêu Quân gia tuyệt đối không điều động được bốn vệ này.

Cho dù là Thập Đại Tự Liệt, muốn điều động cũng phải trải qua một ít thủ tục, hơn nữa số lượng điều động còn không thể quá nhiều.

Cũng chỉ có Quân Tiêu Dao mới có tư cách tùy ý điều động Tứ Vệ Phong Lâm Hỏa Sơn, không hạn chế số lượng, không có điều kiện.

Chỉ cần lấy Thần Tử Lệnh ra là được.

“Thần Tử, chúng ta cũng muốn đi, coi như là một hồi rèn luyện.” Quân Trượng Kiếm mở miệng nói.

Quân Tiêu Dao hơi trầm ngâm, sau đó gật đầu và nói: “Được, vậy các ngươi cũng chuẩn bị một phen.”

“Thưa vâng.” Đám người Quân Trượng Kiếm chắp tay rồi đi chuẩn bị.

Quân Tiêu Dao khoanh tay mà đứng, tự mình lẩm bẩm: “Tứ Tượng Cổ Quốc là thế lực ta chuẩn bị muốn lôi kéo, người dám hái đào của ta rốt cuộc sẽ là ai?”

Hết chương 100.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom