• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Thần Tử Hoang Cổ (2 Viewers)

  • Chương 251-255

Chương 251

Tất nhiên bọn họ không biết rằng khả năng cảm nhận thần hồn của Quân Tiêu Dao vượt xa người thường.

Từ lần đầu tiên nhìn thấy Yến Thanh Ảnh hắn đã biết chắc rồi.

Yến Thanh Ảnh cũng trực tiếp để lộ ra điều này.

Truyền thừa Thôn Thần Ma Công, quả thực là cơ duyên của Yến Thanh Ảnh.

Thật ra, nàng mới chính là Nghịch Thiên chi Tử của đại lục Sâm La, hoặc nói cách khác là Nghịch Thiên chi Nữ.

Còn về vấn đề tại sao Yến Phi có thể thi triển một phần sức mạnh của Thôn Thần Ma Công.

Đó là bởi vì, Yến Thanh Ảnh vốn muốn giao cơ duyên Thôn Thần Ma Công cho ca ca của nàng.

Nhưng cuối cùng cơ duyên này, vẫn lựa chọn Yến Thanh Ảnh.

Nhưng Yến Thanh Ảnh cũng chỉ học một phần Thôn Thần Ma Công thôi.

Dường như Yến Phi cũng dự liệu trước được, sau này sẽ có người chú ý đến Thôn Thần Ma Công.

Vì muốn Yến Thanh Ảnh tránh được nguy hiểm, Yến Phi dặn dò nàng, tuyệt đối không thể tùy ý để lộ Thôn Thần Ma Công.

Thậm chí ngay cả những người ở Chiến Ma Điện, cũng không thể tiết lộ cho họ biết.

Bởi vì rời đi sự chú ý có thể khiến cho Yến Thanh Ảnh được an toàn.

Yến Phi quyết định, dứt khoát biến bản thân mình thành truyền nhân của Thôn Thần Ma công.

Như vậy thì sẽ không có người chú ý đến Yến Thanh Ảnh nữa.

Kế hoạch này thực sự thành công rồi.

Yến Phi trở thành truyền nhân Thôn Thần Ma Công trong mắt mọi người.

Có thể nói, nếu không có Yến Phi hy sinh, thì Yến Thanh Ảnh muốn bình yên sống đến bây giờ, cũng không phải một chuyện đơn giản.

Khi kể những chuyện này, Yến Thanh Ảnh nắm chặt ngọc thủ, thân thể mềm mại không ngừng run rẩy.

Ca ca của nàng vì bảo vệ nàng mà chết.

Sau khi hiểu rõ chân tướng, vẻ mặt đám người Chiến Ma Điện vô cùng phức tạp.

Quân Tiêu Dao lại vô cùng bình thản.

Trên thế gian này từ trước đến giờ cũng không hiếm gặp những chuyện cảm động lòng người như vậy, nhưng hắn lại không hề cảm động.

"Chắc là nàng cũng không mù thật chứ?" Quân Tiêu Dao nói.

Yến Thanh Ảnh đưa tay tháo dải lụa đen che mắt xuống.

Nhất thời, một đôi mắt đen như mực xuất hiện.

Chỉ có điều đôi mắt ấy đen nhánh như hắc động ấy toát ra ma ý hắc ám đáng sợ.

"Từ thời khắc mà ta đạt được Thôn Thần Ma Công, đôi mắt cũng được khôi phục, chỉ là bởi vì ảnh hưởng của Ma Công mà đôi mắt khá đặc thù, nên ca ca mới để ta tiếp tục che mắt." Yến Thanh Ảnh nói.

Quân Tiêu Dao gật đầu, Yến Phi này suy nghĩ thật chu đáo cho muội muội.

"Vậy bây giờ thì sao, công tử muốn ta giao ra Thôn Thần Ma Công ư?" Yến Thanh Ảnh nhìn thẳng Quân Tiêu Dao.

Theo lý mà nói, ngay cả dũng khí chất vấn Quân Tiêu Dao nàng cũng không có.

Nhưng Thôn Thần Ma Công đã thay đổi tính cách của Yến Thanh Ảnh.

Tính cách của nàng, cũng dần dần hướng về bóng tối, lạnh lùng và bá đạo.

Điều này cũng có thể lý giải, tại sao khi Yến Phi chết, Yến Thanh Ảnh chỉ bi thương lúc đầu thôi, còn sau đó không hề rơi lệ.

Yến Thanh Ảnh, đang dần dần tiến tới thân phận của một vị nữ kiêu anh hùng.

Mà lời của nàng, lại khiến cho đám người Chiến Ma Điện biến sắc.

"Yến Thanh Ảnh, sao ngươi dám nói chuyện kiểu đấy với công tử?" Chiến Ma Điện chủ lạnh lùng nói.

Quân Tiêu Dao hơi nhíu mày, cũng không để tâm lắm.

Hắn cũng mơ hồ đoán được, Thôn Thần Ma Công có thể ảnh hưởng đến tính cách của Yến Thanh Ảnh.

Dù sao thì Thôn Thiên Ma Tổ, cũng là một người vô cùng tàn bạo và bá đạo.

Truyền nhân của ông ta, sao có thể là một cô gái yếu đuối được chứ?

"Quả thật là bổn Thần tử rất hứng thú với Thôn Thần Ma Công của nàng, nàng hãy giao ra đi." Quân Tiêu Dao nhàn nhạt nói.

Hắn cũng không che giấu điều gì cả.

Lúc này mà cứ úp úp mở mở thì ngược lại càng giả dối.

Quân Tiêu Dao muốn truyền thừa Thôn Thần Ma công.

"Công tử là ân nhân cứu mạng của Thanh Ảnh và Chiến Ma Điện, dĩ nhiên có thể giao cho ngài, nhưng Thanh Ảnh có một điều kiện nhỏ, ta muốn Đoạ Thần Tử kia phải chết!" Yến Thanh Ảnh lộ ra sát khi nói.

"Sao cơ? Ngươi nghĩ mình là ai mà dám ra điều kiện với công tử?" Nghệ Vũ cau mày nói.

Quân Tiêu Dao có thân phận gì chứ?

Còn Yến Thanh Ảnh lại là thân phận gì.

Cho dù nàng là Nghịch Thiên chi Nữ, là truyền nhân của Thôn Thần Ma Công, nhưng ở trước mặt Quân Tiêu Dao thì vẫn chỉ hèn mọn như con kiến thôi.

Nàng có tư cách gì mà ra điều kiện?

"Yến Thanh Ảnh, ngươi quá ngông cuồng rồi!" Đám người Chiến Ma Điện chủ cũng vội vàng nói.

Bọn họ không muốn nhìn thấy Yến Thanh Ảnh chọc giận Quân Tiêu Dao.

Quân Tiêu Dao nhàn nhạt cười một tiếng.

Tính cách của Yến Thanh Ảnh, thật sự không giống với các cô gái khác.

"Nói thật, nếu bổn Thần tử thật sự muốn, đừng nói Thôn Thần Ma Công, ngay cả căn nguyên thế giới bên trong cơ thể nàng, bổn thần tử cũng có thể có được dễ như trở bàn tay." Quân Tiêu Dao lãnh đạm nói.

Lời nói của hắn, rốt cục cũng khiến cho sắc mặt Yến Thanh Ảnh thay đổi.

Nàng không ngở rằng, Quân Tiêu Dao không những nhìn ra nàng là truyền nhân của Thôn Thần Ma Công.

Thậm chí ngay cả căn nguyên thế giới ẩn sâu ở trong cơ thể nàng mà hắn cũng phát hiện ra.

Căn nguyên thế giới này, được truyền thừa cùng Thôn Thần Ma Công, Yến Thanh Ảnh tự phát hiện ra điều này, chỉ có nàng và ca ca của nàng biết.

Yến Thanh Ảnh có cảm giác, nàng như một kẻ trần trụi ở trước mặt Quân Tiêu Dao vậy, hoàn toàn bị hắn nhìn thấu.

"Nhưng.... Bổn Thần tử có thể bỏ qua cho nàng một lần, nhưng đồng thời, bổn Thần tử cũng phải ra một điều kiện với nàng." Quân Tiêu Dao nói.

"Điều kiện gì?" Yến Thanh Ảnh lập tức hỏi ngược lại.

Chỉ cần có thể khiến Đọa Thần Tử chết, nàng có thể trả bất kỳ cái giá nào.

"Thần phục bổn thần tử, suốt đời suốt kiếp!"

Những lời của Quân Tiêu Dao làm sắc mặt Yến Thanh Ảnh hơi đổi.

Suốt đời suốt kiếp, câu này nặng thật.

Nếu Yến Thanh Ảnh đồng ý thì có nghĩa rằng, nàng ta mãi mãi trở thành người của Quân Tiêu Dao.

Từ đây về sau, chỉ có một mình chủ nhân là Quân Tiêu Dao, máu thịt nàng ta đều khắc lên dấu vết của Quân Tiêu Dao.

Điều kiện này trông thì có vẻ rất hà khắc nhưng phải xem người đưa ra điều kiện là ai.

Không ai chịu bằng lòng thần phục dưới chân một người tầm thường.

Nhưng Quân Tiêu Dao là người tầm thường à?

Chẳng những hắn không tầm thường mà còn rất phi thường, nhìn khắp cả Tiên Vực này, hắn là người có thân phận tôn quý nhất.

Thần phục một người thế này, không phải nhục nhã mà ngược lại còn là một loại vinh dự.

Thậm chí cho dù phải làm nô lệ của Quân Tiêu Dao, chắc chắn cũng sẽ có người tranh nhau sẵn sàng chấp nhận.

Tô Tử Quỳnh là ví dụ rõ rệt nhất.

Hết chương 251.
Chương 252

Giờ phút này, mắt Tô Tử Quỳnh đỏ rực vì ghen.

Khó khăn lắm nàng mới có được cơ hội trở thành nữ nô của Quân Tiêu Dao.

Kết quả cô gái tên Yến Thanh Ảnh này lại có tư cách đi theo Quân Tiêu Dao.

Nô lệ và tùy tùng, địa vị của hai thân phận này khác nhau như trời với đất.

Không những một mình Tô Tử Quỳnh mà ánh mắt của tất cả những tu sĩ của Chiến Ma Điện đều vô cùng hâm mộ.

Đi theo chủ nhân không những trẻ mà còn là người Tiên Vực, chắc chắn sau này sẽ được đưa lên Tiên Vực, một bước lên mây.

Yến Thanh Ảnh cũng không ngờ Quân Tiêu Dao lại đưa ra điều kiện này.

Thậm chí đây có thể được xem là ưu đãi của nàng ta.

Yến Thanh Ảnh cứ ngỡ Quân Tiêu Dao sẽ đưa ra điều kiện quá đáng nào đó.

Nhưng nàng ta lại nghĩ, nếu không phải vì cái danh truyền nhân của Thôn Thần Ma Công, có lẽ Quân Tiêu Dao sẽ chẳng thèm nhìn nàng ta lấy một lần.

Phụ nữ?

Muốn ngủ với nàng ta?

Với thân phận và địa vị của Quân Tiêu Dao, liệu hắn có thiếu phụ nữ không?

Về chuyện này, Yến Thanh Ảnh vẫn biết thân biết phận, mặc dù nàng ta đẹp nhưng sẽ không lọt vào mắt xanh của Quân Tiêu Dao.

Giá trị duy nhất của nàng ta là thân phận truyền nhân của Thôn Thần Ma Công.

Đúng là Quân Tiêu Dao cũng nghĩ như vậy thật.

Với hắn hiện tại mà nói, không tính đến đám người Quân Trượng Kiếm, thì tùy tùng chân chính chỉ có Nghệ Vũ, truyền nhân của Đế Tộc cổ xưa.

Bây giờ khó khăn lắm mới gặp được một nghịch thiên chi nữ, nếu có thể thu nàng ta làm tùy tùng thì cũng không tệ lắm.

Vốn dĩ Quân Tiêu Dao cũng không hề có ý định sẽ giết hết Nghịch Thiên Thập Tử.

Chỉ cần Nghịch Thiên Chi Tử không động đến hắn thì Quân Tiêu Dao cũng sẽ không đuổi giết đến cùng mà ngược lại còn có suy nghĩ sẽ thu phục người đó.

Dù sao thì Nghịch Thiên Chi Tử cũng là người hội tụ khí vận của cả giới, nếu bồi dưỡng tốt, chắc chắn sau này sẽ trở thành cường giả của một thế hệ.

Quân Tiêu Dao cũng có ý định giống cha mình, sẽ bồi dưỡng một nhóm Thần Vương bát bộ chúng.

Hơn nữa tính tình của Yến Thanh Ảnh này cũng không giống người bình thường lắm.

Đám phụ nữ khác mà gặp Quân Tiêu Dao, ai nấy đều xông lên tấn công tới tấp làm hắn thấy hơi phiền phức.

Yến Thanh Ảnh này tính tình khá lạnh lùng, hơn nữa vì có Thôn Thần Ma Công nên còn toát lên chút khí chất hắc ám, lạnh nhạt, bá đạo.

Một cô gái như vậy chắc sẽ không thành đám người cứ thích dính lấy hắn đâu nhỉ?

Yến Thanh Ảnh thở phào nhẹ nhõm.

Tuy không thở mạnh lắm nhưng vòng ngực đẫy đà vẫn khẽ phập phồng lên xuống.

"Được, Thanh Ảnh đồng ý, chỉ cần Đọa Thần Tử chết, Thanh Ảnh sẽ đi theo công tử suốt đời suốt kiếp." Yến Thanh Ảnh lạy Quân Tiêu Dao lạy đầu tiên.

Sở dĩ nàng ta muốn xin Quân Tiêu Dao giết Đọa Thần Tử.

Là bởi vì với năng lực của nàng ta, tuy rằng sau này, rất có thể sẽ giết được Đọa Thần Tử.

Nhưng lại không biết phải đợi bao lâu.

Yến Thanh Ảnh đã hận Đọa Thần Tử đến đỉnh điểm.

Nàng ta hận đến mức Đọa Thần Tử phải chết thảm trước mặt nàng ta ngay lập tức!

"Được, nếu cô đã đồng ý thì tất nhiên ta cũng sẽ làm chuyện mà ta đã hứa với cô." Quân Tiêu Dao gật đầu nói.

Vốn dĩ Đọa Thần Tử cũng đã đồng ý ra chiến, rồi hắn và Đọa Thần Tử sẽ phải đánh nhau một trận.

Đối với Quân Tiêu Dao mà nói, đánh bại và đánh chết chẳng khác gì nhau.

Những người khác không dám giết Đọa Thần Tử không có nghĩa Quân Tiêu Dao không dám.

Sau đó, Quân Tiêu Dao cho mọi người lui, chỉ giữ lại mình Yến Thanh Ảnh.

"Giao Thôn Thần Ma Công ra đây." Quân Tiêu Dao nói.

Yến Thanh Ảnh khẽ gật đầu, nàng ta tin Quân Tiêu Dao sẽ không nuốt lời với một nhân vật nhỏ bé như nàng ta.

Nàng ta cũng truyền cả pháp môn của Thôn Thần Ma Công cho Quân Tiêu Dao.

Với thiên phú yêu nghiệt của Quân Tiêu Dao, tất nhiên có thể tiếp nhận trong khoảng thời gian ngắn.

Hắn mới thử nó một phen, liền âm thầm líu lưỡi.

Thôn Thần Ma Công không hổ là tuyệt học ma đạo vang danh ở Tiên Vực, uy năng cực kỳ bá đạo.

Hấp thu thiên địa, thôn thần phệ ma, tinh luyện vạn vật.

Xét ở một trình độ nào đó, nó cũng tương đương với Tượng Thần Trấn Ngục Kính được luyện từ lò luyện địa ngục.

Nhưng hiển nhiên lò luyện địa ngục không bá đạo như Thôn Thần Ma Công.

Hơn nữa Thôn Thần Ma Công còn một điểm đặc biệt là có thể hấp thu uy năng mà nó đã nuốt rồi bắn ngược trở về.

Cũng khá thú vị.

Sau khi Quân Tiêu Dao trải nghiệm thật kỹ mới từ từ giơ tay lên.

Mới vừa vận pháp lực trong cơ thể, lốc xoáy nho nhỏ màu đen xuất hiện trên tay hắn.

Lốc xoáy này tỏa ra một cỗ lực lượng cắn nuốt vật chất xung quanh.

"Mới đây mà thành công rồi à?"

Đôi mắt xinh đẹp của Yến Thanh Ảnh trợn tròn.

Dù nàng ta có là truyền nhân của Thôn Thần Ma Công thì lúc đầu khi lĩnh ngộ Thôn Thần Ma Công, nàng ta cũng phải tốn rất nhiều thời gian.

Người anh trai có thể nói là tư chất siêu phàm của nàng ta cũng phải tốn rất lâu mới có thể miễn cưỡng thi triển được.

Mà Quân Tiêu Dao mới vừa có được pháp môn Thôn Thần Ma Công, chỉ tìm hiểu một lúc là đã thi triển được.

Chênh lệch lớn thật, lớn đến mức Yến Thanh ảnh cảm thấy không tin nổi.

Cuối cùng nàng ta cũng hiểu thiên phú của Quân Tiêu Dao yêu nghiệt đến nhường nào!

Trước mặt Quân Tiêu Dao, một truyền nhân Thôn Thần Ma Công như nàng ta chẳng đáng là gì.

"Tốt lắm, có chút thu hoạch." Quân Tiêu Dạo gật đầu.

Hắn nhìn đôi mắt ngạc nhiên của Yến Thanh Ảnh là biết chắc chắn truyền nhân của Thôn Thần Ma Công này đang thấy thất bại lắm.

"Ta không phải người, đừng so sánh với ta." Quân Tiêu Dao thuận miệng nói.

Yến Thanh Ảnh: "…"

Sau khi bình tĩnh lại đôi chút, Yến Thanh Ảnh hơi ngập ngừng, sau đó vận pháp lực trong cơ thể.

Một làn khói ngũ sắc, những sợi vật chất hơi thở huyết sắc hiện lên.

Đúng là căn nguyên thế giới của đại lục Sâm La.

"Cô định…" Quân Tiêu Dao nhìn Yến Thanh Ảnh.

"Thanh Ảnh tin rằng với thực lực của công tử, chắc hẳn có thể hoàn thành điều kiện, nếu đã vậy thì Thanh Ảnh cũng xin được hết lòng."

"Thanh Ảnh biết mình chẳng có gì nhiều để được công tử xem trọng, mong công tử hãy nhận lấy căn nguyên thế giới này."

Giọng Yến Thanh Ảnh hơi lạnh nhạt nhưng lại toát lên sự kiên định.

Dù gì nàng ta vẫn hiểu đạo lý có qua có lại mới toại lòng nhau.

Quân Tiêu Dao hơi sững người, hắn cũng không khách sáo, thẳng thắn nhận lấy luồng căn nguyên thế giới này.

Sau này hắn phải đến tế đàn Anh Linh, sáng lập con đường con riêng mình, tất nhiên càng nhiều căn nguyên thế giới càng tốt.

Có điều Quân Tiêu Dao cũng không muốn chiếm hời của Yến Thanh Ảnh.

Hắn nói: "Thôn Thần Ma Công của cô có thể cắn nuốt và luyện hóa vạn vật, ta cũng không chiếm hời của cô. Đợi sau này ta đánh bại Đọa Thần Tử rồi sẽ trấn áp gã cho cô luyện hóa."

Giọng Quân Tiêu Dao nhẹ bâng.

Nhưng lời nói hắn nói ra lại làm người khác phải kinh ngạc.

Đường đường là Đọa Thần Tử mà sao toát ra từ miệng Quân Tiêu Dao lại như hạng tép riu chẳng đáng kể vậy?

"Cảm ơn công tử!"

Yến Thanh Ảnh cầu mà công được.

Nàng ta hận Đọa Thần Tử đến thấu xương, việc nàng ta có thể đích thân tra tấn gã, tống gã vào địa ngục còn quan trọng hơn căn nguyên thế giới nhiều.

Sợ là Đọa Thần Tử không ngờ được rằng.

Đại chiến chưa bắt đầu mà Quân Tiêu Dao đã sắp xếp sẽ xử lý gã như thế nào.

Hết chương 252.
Chương 253

Chuyện Quân Tiêu Dao và Đọa Thần Tử càng ngày càng lan rộng ở đại lục Sâm La.

Mọi người đều đang mong chờ trận chiến này.

Vài ngày sau, cuối Đọa Thần Cung Tử cũng tuyên bố muốn quyết chiến với Quân Tiêu Dao ở Hắc Sơn.

Hắc Sơn cũng giống như biển chết, đều là khu vực hiểm hóc của đại lục Sâm La, đầy rẫy các loại yêu thú và quái vật thời cổ xưa.

Nghe đồn tận sâu bên trong Hắc Sơn có một chiến đài cổ đã nhuộm máu.

Bất kỳ kẻ nào một khi đã bước vào đó quyết chiến đều sẽ không bị thế giới bên ngoài làm ảnh hưởng.

Dù có là thánh nhân cũng không thể quấy rối cuộc chiến.

Hai bên ứng chiến một khi đã bước vào rồi, trừ phi một bên hoàn toàn thua hoặc tử vong, nếu không chiến đài cổ sẽ không thả họ ra.

Có thể nói, Đọa Thần Tử chọn một nơi như vậy, vốn dĩ đã có ý định dồn hết tâm sức vào trận chiến này.

Mặc dù Quân Tiêu Dao mạnh nhưng gã cũng chẳng yếu.

Nếu chưa chiến đấu mà đã sợ sệt thì còn đánh đấm gì nữa.

Hành động này của Đọa Thần Tử là cắt đứt đường lui của mình.

Tử chiến đến cùng mới có thể kích phát được tiềm lực lớn nhất của bản thân.

Nếu trận này Đọa Thần Tử thắng thì lợi ích mà gã có được sẽ vô cùng vô tận.

"Đọa Thần Tử này cũng khá quyết đoán đó."

Sau khi biết được tin này, sắc mặt Quân Tiêu Dao vẫn lạnh nhạt.

Hắn biết hành động này của Đọa Thần Tử là đang bóp chết sự kiêng dè và sợ hãi trong lòng, cắt đứt đường lui.

Hoặc là thăng hoa, hoặc là lụi bại.

"Công tử, Đọa Thần Tử đang muốn gây bất lợi cho ngài, hay là để ta đi." Nghệ Vũ đứng bên cạnh nói.

Ai thông minh là biết Đọa Thần Tử muốn dùng trận chiến này để bước lên vị trí của Quân Tiêu Dao.

Không ai biết gã sẽ dùng thủ đoạn gì.

Nghệ Vũ trung thành và tận tâm với Quân Tiêu Dao, cam tâm tình nguyện mạo hiểm thay Quân Tiêu Dao.

Quân Tiêu Dao lạnh lùng lắc đầu nói: "Mục tiêu của Đọa Thần Tử là ta, gã chỉ đấu với ta."

Mặc dù thực lực của Nghệ Vũ cũng có thể sánh vai với truyền nhân của thế lực Bất Hủ, đủ để đọ sức với thiên kiêu chí tôn của giới Tiên Vực này.

Nhưng hiển nhiên Đọa Thần Tử sẽ không tự hạ thấp thân phận đi chiến đấu với người hầu của Quân Tiêu Dao.

"Truyền tin ra ngoài, bổn thần sẽ ứng chiến." Quân Tiêu Dao nói.

Con đường hắn đi, không biết đã chiến bao nhiêu trận từ nhỏ đến lớn.

Nếu Đọa Thần Tử này có thể mang đến chút bất ngờ gì đó thì cũng là chuyện may mắn.

Dù gì thì vô địch quá cũng nhàm chán lắm.

Tin tức Quân Tiêu Dao ứng chiến giống như mồi lửa làm cả đại lục Sâm La hoàn toàn bùng nổ.

Tu sĩ của các thế lực ở khắp nơi đều chạy tới Hắc Sơn.

Ngoài ra rất nhiều thiên kiêu của Tiên Vực cũng nôn nóng muốn được chứng kiến trận đại chiến giữa các thiếu niên chí tôn của Tiên Vực.

Thoáng chốc Hắc Sơn vốn dĩ rất hoang vắng hiếm dấu chân người nay lại náo nhiệt vô cùng.

Phía chân trời có bóng dáng phi hành cổ thú, thuyền phù không, dưới đất có xe liễn do hung thú kéo, toàn là những thiên kiêu của các thế lực và nhân vật tai to mặt lớn ở khắp mọi nơi.

Mới vài ngày ngắn ngủi, Hắc Sơn đã đông nghịt người.

Thậm chí đám yêu thú và quái vật cổ xưa cũng không thể không trốn vào chỗ sâu nhất trong Hắc Sơn.

Sau khi đợi vài ngày.

Bỗng nhiên nơi xa phía chân trời có một tầng mây đen bay đến.

Chín đầu kéo bằng chiến mã xương khô đang kéo một chiếc xe liễn.

Bên cạnh còn có hai người mặc áo đen nhạt như hư không đi theo.

“Đến rồi, Đọa Thần Tử đến rồi!” Bốn phía hào hứng kêu lên.

Vị thiếu niên chí tôn hạ giới từ Tiên Vực này mới vừa xuất hiện đã cường thế vô cùng.

Hiệu lệnh tam đại thế lực, huỷ diệt Chiến Ma Điện, ma uy ngập trời.

“Chưa đến nữa à, chẳng lẽ ta phải đợi hắn?” Giọng nói lạnh lùng của Đọa Thần Tử truyền ra từ xe liễn, có vẻ hơi mất kiên nhẫn.

Khoảng mấy canh giờ sau.

Xa xa có ánh sáng lấp lánh, liễn xe được chín đầu sư tử màu hoàng kim kéo chạy đến.

Bên cạnh là đám người Nghê Vũ, Tô Tử Quỳnh, Cổ Nguyên, lão tổ Đông Huyền.

Ngoài ra còn có Yến Thanh Ảnh, điện chủ Chiến Ma Điện và nhóm tu sĩ của Chiến Ma Điện.

Nguồn gốc bi kịch của Chiến Ma Điện là do mệnh lệnh của Đọa Thần Tử.

Cho nên họ muốn tận mắt chứng kiến kết cục của Đọa Thần Tử.

Thấy nhóm người Quân Tiêu Dao đã đến, Đọa Thần Tử bước ra ngoài xe liễn.

Sương mù lượn lờ xung quanh người gã làm gã trông hơi mơ hồ.

Mái tóc dài màu xám trắng rũ xuống gót chân, sau lưng có đôi cánh màu hắc bạch, khí âm dương bay lượn lờ.

Con ngươi của gã giống như ảnh phản chiếu của núi xác biển máu, kinh khủng cực kỳ.

Đọa Thần Tử vừa xuất hiện, lập tức tỏa ra hơi thở lạnh lẽo hắc ám chết chóc, đúng là làm người ta không thở nổi.

“Quân Tiêu Dao, cuối cùng ngươi cũng tới, ta đã chuẩn bị ngày hôm nay cho ngươi, ngươi đã sẵn sàng trả giá chưa?” Chất giọng lạnh lẽo của Đọa Thần Tử cất tiếng hỏi.

Quân Tiêu Dao cũng bước ra khỏi xe liễn.

Hắn và Đọa Thần Tử giống như hai thái cực.

Đọa Thần Tử như Tử Thần chốn địa ngục, tỏa ra hơi thở âm u và chết chóc.

Mà Quân Tiêu Dao thì bạch y tuyệt thế, được bao phủ bởi tiên khí, giống như trích tiên.

Trong nháy mắt rất nhiều nữ tu sĩ của đại lục Sâm La ngay lập tức bị thu phục bởi ngoại hình và khí chất của Quân Tiêu Dao.

“Cái giá duy nhất mà bổn thần phải trả chắc là lãng phí một chút thời gian.” Quân Tiêu Dao cười khẽ.

Câu này làm sắc mặt Đọa Thần Tử càng âm u hơn.

Ánh mắt nhìn Đọa Thần Tử của tu sĩ Chiến Ma Điện đều ngập tràn thù hận.

Nếu không có Đọa Thần Tử, Chiến Ma Điện sẽ không gặp kiếp nạn này.

Ánh

mắt của cũng đầy sát ý.

Đọa Thần Tử cũng chú ý tới Yến Thanh Ảnh, dù sao hơi thở của nàng ta cũng quá đặc biệt, không giống những người khác.

“Quả nhiên là cô ta?” Đọa Thần Tử âm thầm nghĩ.

Lúc trước gã đã đoán rằng có thể truyền nhân chân chính của Thôn Thần Ma Công không phải Yến Phi.

Bây giờ gã có thể xác định, em gái của Yến Phi mới là truyền nhân chân chính của Thôn Thần Ma Công.

“Đợi ta đánh bại Quân Tiêu Dao rồi, cô vẫn sẽ không thể thoát khỏi tay ta.” Giọng Đọa Thần Tử lạnh lẽo.

“Một người chết mà sao còn nói nhảm nhiều quá vậy?” Quân Tiêu Dao nhíu mày.

Vai phản diện sắp chết thích nói nhiều, đúng là không sai chút nào.

“Hừ…”

Đọa Thần Tử không nói gì nữa, đi thẳng vào Hắc Sơn.

Quân Tiêu Dao cũng thế.

Không bao lâu sau, họ đã đến chỗ sâu bên trong Hắc Sơn, đám tu sĩ đến đây xem kịch cũng đi theo.

Sau đó thấy sâu bên trong Hắc Sơn có một lôi đài cổ xưa đã phủ đầy bụi.

Cả tòa lôi đài dính vết máu loang lổ, hình như là máu tươi do vô số nhân tài thời xưa để lại.

Chiến đài cổ này ngập tràn hơi thở tang thương, xung quanh chồng chéo đầy những đạo văn.

Nếu có người bước vào trong, tất nhiên phải chia ra ngươi chết ta sống mới có thể kết thúc.

Quân Tiêu Dao thả lỏng, không hề chần chừ, đi thẳng lên trên.

Thoáng chốc hình ảnh thây sơn biển máu lại hiện lên trong mắt Đọa Thần Tử.

Sâu trong lòng gã không hề thả lỏng được như Quân Tiêu Dao.

Dù sao gã cũng từng được nghe các sự tích truyền kỳ trên Tiên Vực của Quân Tiêu Dao.

Nếu nói gã không hề quan tâm thì đó là chuyện không thể nào.

“Sao thế, sợ à?” Quân Tiêu Dao cười khẽ.

“Ngươi nghĩ nhiều rồi, ai có thể làm Đọa Thần Tử ta phải sợ?”

Đọa Thần Tử không hề chần chờ, bước lên chiến đài cổ.

Gã không biết rằng, có thể một bước này chính là khoảng cách giữa sự sống và cái chết.

Một bước, hoàng tuyền!

Hết chương 253.
Chương 254

Trong lúc hai người Quân Tiêu Dao và Đọa Thần Tử cùng bước lên chiến đài cổ.

Vô số chú văn hiện ra xung quanh chiến đài cổ, giống như chiếc lưới võng bao bọc không gian xung quanh.

Thế giới bên ngoài không ai có thể quấy rầy họ.

Dù là cường giả thánh nhân cũng không thể can thiệp vào cuộc chiến.

“Quân Tiêu Dao, ngươi chỉ đánh bại được một vài thiên kiêu mà thôi, ngươi nghĩ ngươi là vô địch của thế hệ này à, người mạnh hơn ngươi…”

Đọa Thần Tử cất lời nhưng gã chưa kịp nói hết câu thì Quân Tiêu Dao đã bước ra, xòe tay chưởng về phía Đọa Thần Tử.

“Xin lỗi, bổn thần tử không có thói quen nói nhiều với người chết.”

Nắm đấm của Quân Tiêu Dao mạnh kinh người, sau khi hắn ra chiêu, không gian xung quanh đều ngập tràn vết rách.

Mặt Đọa Thần Tử biến sắc, hắc khí xung quanh tràn ngập.

Gã cũng giơ tay lên chưởng một chiêu, sát khí mênh mông.

Ầm!

Sau khi chiêu đầu tiên giao phong, Đọa Thần Tử bay ngược ra sau, cả cánh tay đều phát ra tiếng răng rắc.

Gã bay ra khoảng mấy trăm trượng, đập trúng đạo văn trên không trung mới ngừng lại.

Yên tĩnh…

Vô số tu sĩ đại lục Sâm La đang quan sát cuộc chiến và một vài thiên kiêu Tiên Vực đều ngơ ngác nhìn cảnh tượng này.

Chuyện này…

Không đúng lắm.

Theo lý mà nói, chẳng phải hai người nên giao tranh kịch liệt, tình hình chiến đấu suýt sao, ngươi chết ta sống làm thiên hạ thất sắc, nhật nguyệt vô quang à?

Sao bây giờ Quân Tiêu Dao mới đấm có một cú mà Đọa Thần Tử đã bị hất bay rồi?

Đọa Thần Tử ho khan vài tiếng, sắc mặt cũng âm u tới cực điểm.

Ẩn sâu trong mắt thấp thoáng chút khiếp sợ.

Chỉ có gã biết cơ thể gã khác với người thường, là cơ thể được Đọa Thần Cung “chế tạo” tỉ mỉ.

Có thể nói, xét về mặt thể lực, từ trước đến nay Đọa Thần Tử không sợ bất kỳ kẻ nào.

Nhưng bây giờ, một chiêu đơn giản của Quân Tiêu Dao lại đánh bật gã, thậm chí cánh tay còn đang khẽ run rẩy.

Đúng là kinh người, đây là lần đầu tiên Đọa Thần Tử bị một thiên kiêu khác nghiền áp về mặt thể xác.

“Ồ? Cơ thể của Đọa Thần Tử này…” Mắt Quân Tiêu Dao lóe lên tia sáng kỳ lạ.

Hiển nhiên hắn cũng phát hiện được chỗ kỳ lạ của cơ thể Đọa Thần Tử.

Nhưng cũng chẳng sao cả.

So với những thiên kiêu trong thời đại này, xét về mặt cơ thể, Quân Tiêu Dao nói một, sợ là không ai dám nói hai.

Quân Tiêu Dao tùy ý vung tay, pháp lực mênh mông, hóa thành ngọn giáo bay thẳng về phía Đọa Thần Tử.

Thoáng chốc Đọa Thần Tử đã điều chỉnh lại trạng thái.

Dù gì gã cũng là thiếu niên chí tôn của Đọa Thần Cung, một thiên tài vô thượng, lần đầu giao thủ tuy gặp bất lợi nhưng cũng không ảnh hưởng đến hình thái của gã.

“Hoang Cổ thánh thể thì sao chứ, thể chất đã xuống dốc thì không thể quật khởi lại được.” Đọa Thần Tử nói, giống như đang cố tăng niềm tin cho chính mình.

Gã lại ra tay, sức mạnh thân xác mênh mông, sát khí màu đen quấn quanh bàn tay gã, tấn công về phía ngọn giáo.

Ầm ầm, hư không nứt toạc, đôi cánh hắc bạch sau lưng Đọa Thần Tử chấn động, thân hình biến hóa cực nhanh, tấn công về phía Quân Tiêu Dao.

Quân Tiêu Dao cũng dung đôi cánh ác ma, sau đó lại ra chiêu.

Chiêu thức của hai người gặp nhau, tiếng ầm ầm chấn động vang vọng, giống như trống trận.

Hư không cũng cộng hưởng rung lên, giống như đang không thể chịu nỗi cỗ sức mạnh này.

“Đọa Thần Tử này lợi hại thật, có thể đánh qua đánh lại với Quân gia thần tử.”

“Dù gì người ta cũng là thần tử của Đọa Thần Cung, cũng bình thường mà.”

“Nhưng sao ta cứ có cảm giác Quân gia thần tử không nghiêm túc lắm, giống như đang chơi trò chơi vậy.”

Thiên kiêu Tiên Vực đang theo dõi cuộc chiến khẽ thảo luận.

Còn nhóm người Nghê Vũ, Tô Tử Quỳnh sắc mặt vẫn bình tĩnh, không hề lo lắng cho Quân Tiêu Dao.

Ngược lại tu sĩ Chiến Ma Điện thì đang thấp thỏm.

Bọn họ cũng không rõ rốt cuộc Quân Tiêu Dao mạnh đến mức nào, bởi vậy khó tránh khỏi sẽ lo lắng.

“Công tử, để cho Thanh Ảnh được thấy thực lực chân chính của ngài đi.” Đôi mắt đen láy xinh đẹp của Yến Thanh Ảnh tò mò.

Người mà nàng ta muốn đi theo, tất nhiên không thể là người bình thường.

Cái nàng ta muốn nhìn thấy là thực lực thật sự của Quân Tiêu Dao, hoàn toàn chinh phục nàng ta.

Trong chiến đài cổ, quyền phong của hai người đan xen.

Đúng là Quân Tiêu Dao chưa dốc hết toàn lực, hắn đang quan sát cơ thể của Đọa Thần Tử.

Cơ thể của Đọa Thần Tử rất kỳ lạ, không giống cơ thể của gã lắm.

Quân Tiêu Dao thấy tò mò về nó.

Còn về Đọa Thần Tử thì lại nảy sinh ảo giác, gã cho rằng cơ thể của mình đủ để chống lại Quân Tiêu Dao.

“Hoang Cổ thánh thể cũng chỉ vậy thôi à.” Đọa Thần Tử càng ngày càng tự tin.

Bây giờ gã cảm thấy sự cường đại của Quân Tiêu Dao chỉ là lời đồn bậy.

“Ha ha… Hiểu rồi, nếu đã không phải của ngươi thì cuối cùng vẫn sẽ không phải của ngươi.” Ánh mắt Quân Tiêu Dao thâm thúy, nhìn thoáng qua Đọa Thần Tử.

Mặt Đọa Thần Tử hơi biến sắc, lòng ngạc nhiên.

Chẳng lẽ Quân Tiêu Dao đã nhìn thấu cơ thể gã?

Nhưng nhìn thấu rồi cũng không sao, Đọa Thần Tử tin rằng Quân Tiêu Dao không đấu lại mình.

“Nếu đã rõ rồi thì không cần phải kéo dài nữa.” Quân Tiêu Dao dùng tượng thần trấn ngục kính.

Khí huyết màu hoàng kim phun trào như núi lửa, hóa thành một chú voi màu vàng kim sinh động như thật.

Voi thần màu vàng kim ngửa mặt lên trời rít gào, giống như có thể trấn áp thập giới Bát Hoang.

Quân Tiêu Dao ra chiêu, phóng thích toàn bộ lực lượng, dùng hết ba tỷ bảy thần lực, đánh vỡ không gian trước mặt.

Đọa Thần Tử cũng ra tay, lại muốn đánh lại.

Nhưng lúc này, mặt gã biến sắc.

Một cỗ lực lượng khủng bố bùng nổ, giống như cự thú cổ đại nghiền áp hết thảy.

Gã bay thẳng ra ngoài, miệng ho ra máu, xương cánh tay nứt ra vì chấn động.

Uy lực của chiêu này hơn hẳn chiêu trước, trực tiếp nghiền áp gã.

Không những làm Đọa Thần Tử khiếp sợ mà ocfn làm những người đang theo dõi cuộc chiến phải hít một hơi thật sâu.

“Đây là thực lực sau khi Quân gia thần tử nghiêm túc à?” Rất nhiều thiên kiêu Tiên Vực nhìn nhau, mắt của ai nấy đều đầy vẻ kinh ngạc.

Đọa Thần Tử là một trong những thiếu niên chí tôn khủng bố nhất Tiên Vực.

Nhưng bây giờ, gã lại bị Quân Tiêu Dao đánh tới tấp.

Trái lại Đọa Thần Tử đang không thể làm tổn hại đến Quân Tiêu Dao dù chỉ là một sợi tóc.

“Quân Tiêu Dao, ngươi đáng ghét thật!”

Hết chương 254.
Chương 255

Đọa Thần Tử lau máu tươi ở khóe miệng, lửa giận hừng hực.

Từ trước đến nay chỉ có gã đè đánh người khác chứ không có chuyện người khác đè đánh gã.

Quân Tiêu Dao là người đầu tiên.

Đọa Thần Tử ra tay, sử dụng phép đại thần thông khủng bố của Đọa Thần Cung.

Sát khí xung quanh gã chuyển động ra sau lưng gã, dường như ngưng tụ thành hình Diêm La tám cánh tay.

Đọa Thần Tử xuất chưởng lần thứ hai, dường như xuất hiện tám chưởng ấn màu đen, hủy diệt cả hư không!

“Là tuyệt học thần thông của Đọa Thần Cung, Diêm La tám tay!” Một vài thiên kiêu Tiên Vực hô lên.

Diêm La tám tay là thần thông khủng bố của Đọa Thần Cung, uy lực rất mạnh.

Tám chưởng này mà đánh, Thần Phật cũng bị tiêu diệt.

Quân Tiêu Dao thấy thế, tay siết chặt ấn nhân vương, hư ảnh của đế vương xuất hiện sau lưng, thân hình cao lớn, đầu đội trời chân đạp đất.

Hắn siết chặt phần quyết ấn, lao về phía thần thông của Đọa Thần Tử.

Một bên là hư ảnh của Diêm La tám tay, chưởng ấn xé trời nứt đất!

Một bên là thân ảnh của đế vương thông thiên, một ấn trấn áp càn khôn

Đế vương đấu Diêm La!

Chiêu thức hai người chạm nhau, trong phút chốc không gian xuất hiện hàng nghìn khoảng gợn sóng!

Pháp lực mênh mông, bao phủ toàn bộ chiến đài cổ!

Trong lúc gợn sóng dao động làm người khác phải kinh hãi, một bóng dáng lại bay ra ngoài.

Là Đọa Thần Tử!

Đây là lần thứ ba gã bị Quân Tiêu Dao đánh bay.

Mà lần này đây gã còn thê thảm hơn hai lần trước, người chảy đầy máu, cơ thể xuất hiện dấu vết nứt nẻ.

Gã nôn ra máu, nôn cực kỳ nhiều.

Chiêu này hoàn toàn đánh Đọa Thần Tử xơ xác.

Một cơ thể trải đầy chú văn xuất hiện, mang theo những phù văn quỷ dị.

Gương mặt của Đọa Thần Tử cũng xuất hiện, diện mạo cũng tuấn tú, có điều màu da tái nhợt cực kỳ, giống như quỷ hút máu.

“Sao lại thế được, sao thực lực của ngươi lại mạnh đến vậy?” Dtt chợt gầm lên.

Gã không thể bình tĩnh nỗi nữa.

Sức mạnh thể xác của Quân Tiêu Dao này cũng biến thái thật đấy.

Nhìn Đọa Thần Tử đang mất bình tĩnh, rất nhiều thiên kiêu Tiên Vực xung quanh cũng phải nuốt một ngụm nước bọt.

Người có thể đánh Đọa Thần Tử ra thế này, sợ là chỉ có mình Quân gia thần tử.

“Chẳng phải lúc trước ngươi nói những tin đồn về ta đều là những tin nhảm nhí à, bây giờ đã cảm nhận được chưa?”

Quân Tiêu Dao nhìn từ trên cao nhìn xuống, quan sát Đọa Thần Tử.

Hơi thở hắn vẫn ổn định, bạch y phất phơ, hoàn toàn không giống như đang chiến đấu, thảnh thơi đến cực đỉnh.

Đám nữ tu sĩ xung quanh mắt như phát sáng, vẻ mặt hệt như đang trồng cây si.

Giờ phút này mị lực của Quân Tiêu Dao quá rực rỡ.

Bạch y bay bay, tư thái tuyệt thế, mỗi cái giơ tay nhấc chân đều hơn hẳn Đọa Thần Tử.

Lúc này, dù có lạnh lùng như Yến Thanh Ảnh thì đôi mắt xinh đẹp đó vẫn toát lên chút si mê.

Dù tính tình nàng ta có lạnh nhạt bá đạo như nữ anh hùng đi chăng nữa.

Thì ngay tại lúc này đây, nhìn tư thái của Quân Tiêu Dao, tim nàng ta vẫn chệch một nhịp.

Nghe lời Quân Tiêu Dao nói, sắc mặt Đọa Thần Tử rất khó nhìn.

Bây giờ gã mới hiểu những tin tức về Quân Tiêu Dao không phải là tin đồn nhảm nhí.

Thực lực của hắn thật sự rất kinh khủng!

Quân Tiêu Dao lại ra tay, xuất ra binh phạt quyết, đồng thời lạnh lùng nói: “Chắc hẳn cơ thể này không phải của ngươi đúng không, để ta đoán thử xem, chẳng lẽ Đọa Thần Cung đã thay ngươi tìm một cơ thể quái thai thời cổ đại?”

Quân Tiêu Dao vừa dứt câu, mặt Đọa Thần Tử lại biến sắc.

Đọa Thần Tử xuất chiêu, dùng tuyệt học Diêm La Ấn, hừ lạnh: “Thắng làm vua thua làm giặc, rồi người đởi chỉ biết đến danh người thắng, chỉ cần có thể mạnh lên, dùng cách gì cũng không sao cả.”

Câu này đang gián tiếp thừa nhận suy đoán của Quân Tiêu Dao.

“Quả nhiên…” Quân Tiêu Dao thầm cười lạnh.

Quyền phong của hắn, không phải ai cũng chịu nổi.

Những thiên kiêu bình thường không thể chịu nổi một cú đánh sử dụng hết trăm phần trăm sức mạnh của hắn, cơ thể sẽ nổ tung.

Nhưng cơ thể của Đọa Thần Tử này lại có thể chịu được lâu đến vậy.

Hơn nữa sau khi nhận cú đấm toàn lực của hắn, chỉ bị nứt da chứ không hoàn toàn vỡ nát.

Điều này đã đủ để chứng minh sự bất phàm của khối cơ thể này.

Quân Tiêu Dao không tin cơ thể nguyên bản của Đọa Thần Tử lại mạnh đến vậy.

Khả năng duy nhất là cơ thể này không phải của gã.

Hơn nữa Đọa Thần Cung thân là cung đứng đầu Ma đạo, luôn có những loại bí thuật thần thông rất quỷ dị.

Đổi thể xác của quái thai thời cổ đại không phải chuyện gì quá lạ lẫm.

“Thì ra là vậy, cơ thể của Đọa Thần Tử lại là xác của quái thai cổ đại!”

Thiên kiêu Tiên Vực sau khi biết được sự thật thì kinh hãi cực kỳ.

Cuối cùng họ cũng hiểu tại sao Đọa Thần Tử có thể lấy một chọi ba, chiến một lúc ba truyền nhân của các thế lực.

Cơ thể của quái thai cổ đại đủ để làm thực lực của Đọa Thần Tử vượt xa thiên kiêu cùng thời.

Nhưng như vậy lại làm mọi người biết một chuyện còn kinh khủng hơn.

Một cú đánh của Quân Tiêu Dao có thể làm nứt cả xác của quái thai cổ đại, thậm chí còn sắp vỡ toang.

Điều này chứng minh được gì?

Chứng minh rằng cơ thể của Quân Tiêu Dao còn mạnh hơn cả quái thai cổ đại!

Vừa nghĩ đến đây, ai nấy đều ngạc nhiên hít thật sâu.

Cơ thể của Quân Tiêu Dao quá kinh khủng!

“Không hổ danh là công tử!” Vẻ mặt Nghệ Vũ phấn chấn.

Tô Tử Quỳnh cũng si mê điên cuồng, sự yêu mến trong ánh mắt như sắp tràn ra ngoài.

Lúc này đây, rất nhiều thiên kiêu Tiên Vực cũng nhớ lại quái thai cổ đại Tổ Long Sào, Long Cát công chúa, hình như ả sẽ chiến một trận với Quân Tiêu Dao.

Ngay từ đầu rất nhiều người cho rằng Long Cát công chúa có huyết mạch cổ hoàng, lại là hậu duệ của Long tộc, tất nhiên sức mạnh cơ thể có thể chống lại Quân Tiêu Dao.

Nhưng bây giờ sau khi thấy Đọa Thần Tử sắp bị Quân Tiêu Dao đánh tan tành, họ lại bắt đầu cầu nguyện cho Long Cát công chúa.

Mong rằng sau khi đấu với Quân Tiêu Dao xong, Long Cát công chúa sẽ không sao.

Trên chiến đài cổ, gió gào mây bay.

Sau khi bị lộ bí mật, Đọa Thần Tử càng không kiêng dè gì hơn, hoàn toàn bộc phát sức mạnh của mình.

Gã niệm khẩu quyết, đẩy pháp lực lên tận cùng.

Vô sốt chú văn u ám xuất hiện xung quanh gã, vô số ảnh ma xuất hiện làm gã giống như một ma chủ dưới địa ngục.

“Chẳng lẽ đó là Hắc Ám Minh Vương Kinh của Đọa Thần Cung!” Một số thiên kiêu Tiên Vực kêu lên.

Hắc Ám Minh Vương Kinh là chí tôn pháp của Đọa Thần Cung, quỷ dị khó lường, uy lực mạnh mẽ.

Giờ phút này, Đọa Thần Tử đang dùng Hắc Ám Minh Vương Kinh.

Xung quanh gã có vô số ác quỷ Diêm La và địa ngục La Sát.

Trong thoáng chốc, khắp chiến trường cổ như biến thành Cửu U hoàng tuyền.

“Quân Tiêu Dao, mặc dù ngươi đã biết bí mật của ta nhưng cũng chẳng làm được thá gì cả, ta sẽ đánh gục thần thoại bất bại là ngươi ở ngay tại nơi này!”

Giờ phút này Đọa Thần Tử giống hệt như Minh Vương chúa tể địa ngục, biển máu trong con ngươi cuộn trào.

“Bổn thần tử cũng mong chờ sau này có người có thể đánh bại ta nhưng tiếc là ngươi không xứng.”

Quân Tiêu Dao khẽ lắc đầu, dùng dị tượng thánh thể Hoang Cổ, Vạn Thánh Triều Bái!

Luồng ánh sáng màu vàng kim tỏa sáng khắp nơi, pháp lực mênh mông, hư ảnh của Vạn Đạo thánh nhân hiện lên.

Nếu Hắc Ám Minh Vương Kinh của dt thiên về hắc ám và quỷ dị.

Thì dị tượng thánh thể Hoang Cổ của Quân Tiêu Dao là pháp lực có thể khắc chế loại hắc ám quỷ dị này.

Dị tượng Vạn Thánh Triều Bái vừa xuất hiện, rất nhiều tu sĩ của đại lục Sâm La đều bị hơi thở kia đàn áp, quỳ rạp xuống đất, sắc mặt kinh hãi đến cực đỉnh, như thể được gặp thần linh chân chính.

“Trời ơi, thánh nhân, toàn là thánh nhân!”

“Những thánh nhân đó đang bái lạy Quân gia thần tử!”

Da đầu của tất cả tu sĩ của đại lục Sâm La đều tê dại, nổi da gà.

Tại hạ giới thập địa, mạnh nhất cũng chỉ là thánh nhân mà thôi.

Mà bây giờ, hư ảnh của vạn thánh nhân đang bái lạy Quân Tiêu Dao.

Khủng bố đến mức không thể tin nổi!

Ầm ầm ầm!

Dị tượng thánh thể vừa xuất hiện, vạn đạo thần phục!

Vạn đạo thánh ảnh đàn áp làm hư ảnh của đám ác quỷ đó phát ra tiếng rít gào, rồi sau đó bắt đầu tan rã như tuyết gặp mùa xuân.

Mặt Đọa Thần Tử cũng biến sắc.

Chiêu thức của gã bị Quân Tiêu Dao đàn áp kịch liệt.

Quân Tiêu Dao ra tay, cộng thêm bảy mươi khối cốt tiên Đại La, tiên quang mênh mông, uy lực kinh thế.

Mới một chiêu đã đánh xuyên qua hư không, trấn áp Đọa Thần Tử.

Đọa Thần Tử hộc máu.

Dù gã có thể xác cổ đại quái thai thì bây giờ cũng không chịu nổi, bắt đầu hỏng hóc.

Cơ thể da thịt hoàn chỉnh bị chia năm xẻ bảy, chỉ còn lại một ít xương cốt.

“Đọa thần tử đại nhân!”

Bên ngoài chiến đài cổ, hai vị thánh nhân áo đen biến sắc, vội vàng chạy vào nhưng lại bị đạo văn xung quanh chiến đài cổ ngăn lại, không thể bước vào.

Sắc mặt họ khó coi, nhìn vẻ mặt tái nhợt, cơ mặt vặn vẹo của Đọa Thần Tử bên trong chiến đài cổ, lòng bỗng thấy bất an.

Vốn dĩ chiến đài cổ này dùng để kích phát tiềm năng của Đọa Thần Tử, đồng thời cắt đường lui của Quân Tiêu Dao.

Kết quả bây giờ lại chặn mất đường lui của chính mình.

Trận này sợ là Đọa Thần Tử đang tự đào hố chôn mình.

Hết chương 255.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom