• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ (2 Viewers)

  • Chương 220: Người của tôi, ông không thể động vào

Trong một tòa nhà ở trung tâm thành phố Giang Thiên đang có một buổi tiệc rất lớn.

Đây là nơi diễn ra cuộc trao đổi kinh doanh do các quan chức quận Nam Thiên tổ chức.

Lúc này, tất cả những người có tên tuổi trong giới kinh doanh đều đang tụ tập ở đây, các CEO của các công ty có tên tuổi ở quận Nam Thiên cũng có mặt, bao gồm cả các lão đại trong giới cũng xuất hiện.

Có thể thấy tiêu chuẩn của cuộc trao đổi kinh doanh này cao đến mức nào, người thường căn bản không có tư cách tham gia!

Trong bữa tiệc, Đường Sở Sở đang trao đổi với vài vị lãnh đạo có tiếng trong giới kinh doanh của quận Nam Thiên.

Tuy Đường Sở Sở được coi là hậu bối trong giới, nhưng hiện giờ tập đoàn Đường Thị đã trở thành một công ty có tiếng ở Long Quốc nhờ đan Trú Nhan.

Những người này cũng không thể không nể mặt Đường Sở Sở mấy phần, nếu đổi thành người khác thì không có tư cách nói chuyện với họ!

"Hải thiếu gia!"

"Hải thiếu gia!"

Lúc này, mọi người nhìn thấy một thanh niên mặc vest trắng, tóc bóng mượt, đều cung kính gọi.

"Thật là một cô gái xinh đẹp!"

Người này đang đi dạo xung quanh, ánh mắt chú ý đến Đường Sở Sở, hai mắt lập tức sáng ngờ, đi tới bên cạnh Đường Sở Sở.

"Hải thiếu gia!"

Mấy người đang nói chuyện với Đường Sở Sở thấy thanh niên này tới vội vàng kêu lên.

"Người đẹp, cô là người của công ty nào vậy? Sao trước kia tôi chưa từng gặp cô!"

Chàng trai này nhìn chằm chằm Đường Sở Sở bằng ánh mắt xấu xa, đảo mắt từ trên xuống dưới một vòng, còn chậc lưỡi thành tiếng.

Đường Sở Sở lộ vẻ khó chịu, nhưng vẫn giữ bình tĩnh nói: "Tôi là chủ tịch tập đoàn Đường Thị ở quận Giang Nam, thiếu gia chưa gặp tôi cũng bình thường!"

"Ồ, hóa ra là tập đoàn Đường Thị đang nổi tiếng gần đây sao, không ngờ chủ tịch của Đường Thị lại trẻ trung xinh đẹp như vậy!"

"Không biết chủ tịch Đường có rảnh không, tôi muốn mời chủ tịch Đường một ly!"

Thanh niên nhìn Đường Sở Sở, nở nụ cười mờ ám.

"Xin lỗi, tôi không rảnh!"

Đường Sở Sở lập tức từ chối, muốn rời đi.

"Chủ tịch đường làm vậy là không muốn nể mặt Hải Phong tôi sao?"

Thanh niên kia lạnh lùng nhìn Đường Sở Sở: "Tôi vừa nghe mọi người trò chuyện, chủ tịch Đường đang muốn tìm kiếm đối tác ở quận Nam Thiên để phát triển Đường Thị đúng không?"

"Đúng vậy!"

Đường Sở Sở liếc nhìn đối phương rồi nói.

"Nếu hôm nay chủ tịch Đường dám không nể mặt tôi, vậy tôi có thể cam đoan, cô chắc chắn không thể tìm được một đối tác nào ở quận Nam Thiên, thậm chí tập đoàn Đường Thị của cô cũng sẽ không có chỗ đứng ở quận Nam Thiên!"

Hải Phong nhìn Đường Sở Sở, tự tin nói.

Mà lời nói của hắn ta khiến Đường Sở Sở biến sắc, nhìn về phía những người đứng đầu trong giới kinh doanh của quận Nam Thiên.

Bọn họ đều cúi đầu, như thể đang ngầm thừa nhận lời nói của Hải Phong.

Đến cả những lão đại của quận Nam Thiên cũng im lặng, không hề phản đối lời nói của Hải Phong.

Có thể thấy Hải thiếu gia này không hề đơn giản, đủ để cả giới kinh doanh của quận Nam Thiên đều phải kính sợ hắn ta, không dám làm trái mệnh lệnh của hắn ta!

"Cảm ơn Hải thiếu gia đã nhắc nhở, nhưng tôi không quan tâm!"

Đường Sở Sở liếc Hải Phong một cái, lạnh lùng nói.

Nói xong cô liền rời đi.

Hải Phong nghe Đường Sở Sở nói vậy, khinh thường nói: "Quận Nam Thiên này không ai dám từ chối Hải Phong này!"

Hắn ta vừa dứt lời, một đám người mặc đồ đen lao ra ngăn cản Đường Sở Sở.

Đúng lúc này, một bóng đen xuất hiện, lao thẳng về phía đám người mặc đồ đen.

Chỉ trong chớp mắt, đám người mặc đồ đen đều bị giết sạch.

Mọi người thấy cảnh tượng này đều biến sắc, bị dọa sợ.

"Mày..."

Sắc mặt Hải Phong trầm xuống, nói với Đường Sở Sở.

"Bà xã, muốn giết hắn ta không?"

Bóng đen nhìn Hải Phong, rồi nói với Đường Sở Sở.

"Bỏ đi!"

Đường Sở Sở lắc đầu, không muốn truy cứu.

"Khốn kiếp, đợi đó cho tao, tao bảo đảm không để chúng mày rời khỏi quận Nam Thiên!"

Hải Phong lạnh lùng nhìn Đường Sở Sở, quát lên.

Bóng đen nghe vậy, trong mắt lộ ra một tia sát ý nhìn về phía Hải Phong, rồi bay thẳng đến chỗ đối phương.

"Mày... mày muốn làm gì?"

"Tao nói mày biết, cha tao là tổng giám đốc của chi nhánh tập đoàn Sở Thị ở quận Nam Thiên, mày dám động vào một sợi tóc của tao thì mày chết chắc rồi!"

Hải Phong thấy bóng đen lao tới, lập tức biến sắc, nhưng vẫn cứng miệng hét lên.

"Tập đoàn Sở Thị là cọng lông gì, dám mắng bà xã tao, giết!"

Diệp Phàm đột nhiên xuất hiện, vẻ mặt lạnh lùng quát.

Bóng đen bay thẳng về phía Hải Phong.

"Dừng lại!"

Lúc này có một tiếng hét vang lên nhưng đã quá muộn.

Chỉ thấy bóng đen vung tay, máu lập tức bắn ra tung tóe từ cổ Hải Phong, hắn ta trừng mắt thật to, chỉ vào bóng đen muốn nói gì đó, nhưng còn chưa kịp nói gì đã tắt thở.

Lúc này, mọi người lập tức xông tới, dẫn đầu là quận thủ quận Nam Thiên, Hà Thiên.

Khi thấy Hải Phong ngã xuống đất, ông ta biến sắc, vẻ mặt vô cùng khó coi.

Mà khi các nhân vật lớn trong giới kinh doanh của quận Nam Thiên nhìn thấy cảnh này, cũng đều tỏ ra kinh ngạc.

Con trai của người đứng đầu quận Nam Thiên thật sự bị giết rồi?

Thân là con trai của Hải Tương Đông, tổng giám đốc chi nhánh Sở Thị ở quận Nam Thiên, cả quận Nam Thiên này không ai dám đắc tội Hải thiếu gia, ngay cả Bá Vương Minh trước kia cũng sẽ không dễ dàng đắc tội hắn ta, dù sao thì cha hắn ta cũng là người của tập đoàn Sở Thị!

Tập đoàn Sở Thị, chính là một truyền thuyết ở Long Quốc!

Trong giới kinh doanh của Long Quốc, ai cũng biết đến sự tồn tại của thương hội Thiên Long, chỉ cần rung chân một cái thôi cũng đủ làm cho giới kinh doanh của Long Quốc chấn động.

Nhưng ở Long Quốc còn có một thế lực khác có thể cạnh tranh với thương hội Thiên Long, đó là tập đoàn Sở Thị!

Tập đoàn Sở Thị này mới thành lập được mười năm, nhưng dưới sự lãnh đạo của vị chủ tịch kỳ quái đó, đã nhanh chóng trở thành tập đoàn hàng đầu Long Quốc, sản nghiệp trải rộng từng ngóc ngách của Long Quốc.

Thậm chí tập đoàn Sở Thị còn có mấy chục trụ sở chi nhánh lớn ở nước ngoài, đứng trong top 10 các công ty hàng đầu thế giới, đủ sức để cạnh tranh với tập đoàn tài phiệt hàng đầu thế giới!

Nếu nói thương hội Thương Long là một gã khổng lồ trong giới kinh doanh của Long Quốc, vậy thì tập đoàn Sở Thị còn có trọng lượng quan trọng trên toàn thế giới!

Không quá lời khi nói rằng tập đoàn Sở Thị có thể làm phá sản một công ty top 500 chỉ với một lời nói!

Đây là sự đáng sợ của tập đoàn Sở Thị!

Cũng là nguyên nhân vì sao những người ở quận Nam Thiên không dám trái lời Hải thiếu gia.

Dù sao thì cha hắn ta cũng là tổng giám đốc của chi nhánh Sở Thị ở quận Nam Thiên, quản lý sản nghiệp của Sở Thị ở cả quận Nam Thiên này, quyền lực vô cùng cao, được xem là giám đốc cấp cao trong tập đoàn Sở Thị, địa vị không thua kém gì Cửu Đại Tài Thần của thương hội Thiên Long.

Chỉ cần ông ta ra tay là có thể khiến cho các nhân vật lớn trong giới kinh doanh đang có mặt ở đây mất hết tất cả.

Ai dám đắc tội một người như vậy chứ?

Nhưng bây giờ con trai của một người có lai lịch không tầm thường này lại bị người ta giết chết?

Điều này khiến mọi người nhất thời không thể chấp nhận!

"Cậu... Cậu giết Hải thiếu gia, gây ra đại họa, người đâu, bắt lấy hắn cho tôi!"

Quận thủ quận Nam Thiên nhìn vào bóng đen, giận dữ hét lên.

Một nhóm binh lính từ phía sau lập tức lao về phía bóng đen.

"Tôi xem ai dám động vào người của tôi?"

Diệp Phàm lạnh lùng đi tới.

"Cậu là ai?"

Hà Thiên liếc nhìn Diệp Phàm, cau mày.

"Ông không cần biết tôi là ai, ông chỉ cần biết rằng người của tôi, ông không thể động vào!"

Diệp Phàm cường thế nói.

"Ngông cuồng, hôm nay để tôi xem thử có gì mà không thể động vào!"

"Bắt hết cho tôi!"

Sắc mặt Hà Thiên trầm xuống, trực tiếp phất tay.

Đám binh lính lập tức muốn cùng nhau bắt lấy Diệp Phàm.

Diệp Phàm tiến lên một bước, lập tức bóp chặt cổ Hạ Thiên, lạnh lùng nói: "Ông muốn chết sao?"

Mọi người đều sợ hãi khi thấy Diệp Phàm dám tấn công quận thủ.

"Cậu..."

Quận thủ bị Diệp Phàm bóp đến nỗi mặt đỏ bừng, nhìn chằm chằm Diệp Phàm.

"Buông quận thủ ra!"

Đám binh lính chỉ vào Diệp Phàm kêu lên.

Bốp!!!

Diệp Phàm vung tay, vị quận thủ này trực tiếp bị ném ra ngoài, ngã xuống đất hộc máu.

"Cút!!!"

Diệp Phàm hung hăng nói.

Hắn trực tiếp kéo tay Đường Sở Sở ra ngoài, bóng đen nho nhỏ cũng theo phía sau.

Mà đám binh lính kia bị khí thế của Diệp Phàm dọa sợ không dám nhúc nhích!

Giờ phút này, mọi người có mặt đều khiếp sợ!

Đám lão đại của giới kinh doanh ở quận Nam Thiên cũng ngây người!

"Xem ra quận Nam Thiên sắp có sóng gió lớn rồi!"

Mọi người âm thầm bàn luận.

Con trai của Hải Hướng Đông đã chết, sao ông ta có thể bỏ qua!

Nếu ông ta tức giận, sẽ khiến cả tập đoàn Sở Thị chấn động theo!

Đến lúc đó, hậu quả là không thể tưởng tượng nổi!

Nhưng Diệp Phàm cũng không để tâm lắm, hắn dẫn Đường Sở Sở đi tìm một khách sạn, thuê một phòng.

"Anh Tiểu Phàm, chúng ta thuê phòng làm gì vậy?"

Trong phòng khách sạn, Đường Sở Sở nhìn Diệp Phàm ngượng ngùng nói, trong lòng đang mơ mộng đủ kiểu.

"Ngốc quá, đừng nghĩ bậy, chỉ là anh vừa tìm được một cây linh dược quý, đúng lúc có thể giúp em tăng thực lực, nên mới thuê phòng để em tu luyện!"

Diệp Phàm thấy vẻ mặt Đường Sở Sở, lập tức đoán được suy nghĩ của cô, không khỏi bật cười.

"Là vậy sao!"

Đường Sở Sở biết mình đã hiểu lầm Diệp Phàm, mặt đỏ bừng, vô cùng xấu hổ!

Diệp Phàm quả thật dự định dùng Băng Tâm Thảo giúp Đường Sở Sở tu luyện.

Băng Tâm Thảo này đủ để tăng cường sức mạnh rất lớn!

Khi Diệp Phàm đang chuẩn bị giúp Đường Sở Sở nâng cao thực lực, trụ sở Bách Hoa Lâu ở Đế Đô xa xôi lại có một nhóm khách không mời mà đến!

"Là các người!"

Trần Sư Sư đứng đầu Bách Hoa Lâu nhìn thấy nhóm người này, vẻ mặt vô cùng khó coi.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Binh Vương Thần Bí
  • Lâm Tiếu không phải cô nương
Bất Diệt Thần Vương
  • Đang cập nhật
(Full) Binh Vương Chiến Thần
Binh Vương Thần Bí
  • Lâm Tiếu không phải cô nương

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom