-
Chương 2840: Xung đột ở Kiếm Cung
Ngô Bình gật đầu: “Ông đi tuyên bố đi”.
Ông chủ: “Công tử, giá khởi điểm được ấn định là hai tỷ thánh thù, cậu xem xem có thích hợp không?”
Ngô Bình đã biết: “Ừ, được”.
Ông chủ lập tức đi vào sảnh, cao giọng nói: “Các vị khách quý! Hôm nay, vì để cảm ơn các vị khách quý, ông chủ đã cố ý lấy Cửu Chuyển Nhân Vương Đan trân quý nhiều năm ra bán đấu giá! Mọi người cũng đã biết rồi, trước đây, trong tiệm đã từng có một viên Cửu Chuyển Nhân Vương Đan hạ phẩm. Hiện tại viên đan đấu giá này còn có chất lượng cao hơn nữa, là Cửu Chuyển Nhân Vương Đan trung hạ phẩm!”
Trong số những người đến vào buổi chiều, có không ít phú thương ở ngoại vực đến, hoặc là người của các thế lực lớn. Bởi vì đến muộn nên không thể mua được Kim Long Đan, Huyền Mạch Đan như mong muốn, cho nên bọn họ đều rất thất vọng. Lúc này, bỗng nghe được có Cửu Chuyển Nhân Vương Đan đang bán đấu giá, mọi người mừng rỡ vô cùng
Ông chủ: “Một viên Cửu Chuyển Nhân Vương Đan trung hạ phẩm, giá khởi đầu hai tỷ thánh thù! Mỗi lần tăng giá không dưới một trăm triệu thánh thù! Người ra giá phải giơ tay phải lên và báo giá cùng lúc thì mới có hiệu lực”.
Cuộc đấu giá ngay từ lúc bắt đầu đã cạnh tranh rất kịch liệt.
“Hai tỷ thánh thù!”
“Hai tỷ mốt!””
Trong cửa hàng, thế mà lập tức có bảy người tranh giành Cửu Chuyển Nhân Vương Đan, giá cả đã nhanh chóng nhảy vọt lên ba tỷ, sau đó, chỉ còn ba người tam phương tranh đoạt.
“Ba tỷ mốt!”
“Ba tỷ hai!”
“Ba tỷ ba!”
Đến khi giá lên bốn tỷ thì vẫn còn hai nhà, trong đó, có một bên nghiến răng nghiến lợi thêm một trăm triệu thánh thù.
Một bên luôn suy xét, cuối cùng vẫn từ bỏ, hiển nhiên, tài lực đã không đủ để chống đỡ.
“Thành giao!”. Ông chủ lớn tiếng tuyên bố.
Người mua được Cửu Chuyển Nhân Vương Đan thì vô cùng vui vẻ, sau khi giao tiền thì lập tức rời khỏi cửa hàng.
Lúc này Ngô Bình nói với mọi người: “Các vị, ở cửa hàng có giấy trắng, nếu các vị vô cùng muốn mua một loại đan dược nhưng chúng tôi lại không bán, mọi người có thể viết tên lên trên đó. Nếu có đủ người yêu cầu, mà bổn tiệm lại có thể cung cấp, vậy thì loại đan đó sẽ mau chóng bày lên bán trong thời gian sớm nhất”.
Cứ như thế, ngày khai trương đầu tiên của Thần Đan Các đã kết thúc viên mãn, Ngô Bình kiếm được vài tỷ thánh thù. Có số tiền này, cậu có thể bắt đầu chuyện kinh doanh của mình.
Sau khi Thần Đan Các đóng cửa, Ngô Bình lập tức dẫn chủ quán và mấy người phục vụ đi quán rượu kế bên để ăn uống, sau khi ăn xong thì phát cho mỗi người một chút tiền. Chờ sau khi trở về, vào ban đêm, cậu nhìn trên tờ giấy có viết tên mấy trăm loại đan dược, nhưng đa số đều là đan dược phẩm cấp không cao không thấp. Ví dụ như Trừng Thần Đan cấp năm, Phiêu Tuyết Đan cấp sáu.
Ngô Bình đi đến Thảo Mộc Viên, phát hiện trong đó có vài loại đan dược mà mình có thể luyện chế. Vì thế, cậu đã không nghỉ ngơi, ngoại trừ đan dược đã luyện được hôm nay, cậu lại luyện chế ra ba loại đan dược, cho đến hừng đông mới có thể nghỉ ngơi một lát.
Sáng sớm, Thần Đan Các đã đứng đầy người. Hôm nay, Ngô Bình bán ra ba viên Khai Mạch Đan, ba viên Huyền Mạch Đan, bán đấu giá một viên Cửu Chuyển Nhân Vương Đan trung hạ phẩm.
Thế nhưng, những việc này không cần có cậu ở đây, ông chủ cũng có thể ứng phó được tình hình này. Ba loại đan dược mới thêm vào cũng được rất nhiều người ưa chuộng, dẫu sao cũng không phải tất cả mọi người đều mua được Kim Long Đan và Khai Mạch Đan.
Sau khi mở cửa không bao lâu, Mộng San đến bái phỏng. Phụng theo mệnh lệnh của Nhân Vương, về sau cô ta sẽ phụ trách giao dịch với Ngô Bình, cung cấp Bí Tinh cho Ngô Bình.
Lúc này, trong tay Ngô Bình có được hơn mười tỷ thánh thù. Mộng San mang đến mười loại Bí Tinh, mỗi loại Bí Tinh đều có một loại bí lực. Các loại bí tinh này đều có phẩm chất rất cao, đại diện cho bí lực cao cấp.
Giá bán sỉ dựa theo chất lượng của Bí Tinh nên luôn khác nhau, Bí Tinh sơ cấp thì một khối giá ba chục nghìn linh thù. Bí Tinh trung cấp giá trị khoảng một trăm nghìn; Bí Tinh cao cấp trên dưới khoảng sáu trăm nghìn, cũng là ba thánh thù.
Ngô Bình trực tiếp mua một trăm triệu khối, mỗi một loại đều phải cỡ chục triệu khối, tổng cộng ba trăm triệu thánh thù. Chờ đến khi những Bí Tinh này được bán cho Tiên Giới, giá trị ít nhất có thể tăng lên gấp trăm lần, có thể đổi ra được mấy chục tỷ thánh thù!
Sau khi lấy được Bí Tinh, Ngô Bình quyết định trở về một chuyến, mua sắm vài thứ. Vì thế, cậu đã an bài Phương Lập và Thanh Ngưu quản lý Thần Đan Các, sau đó mở Thánh Môn ra, quay trở lại Học Viện Hoàng Gia.
Cậu trở về nhà trước, thấy mọi thứ vẫn như thường rồi lập tức đi gặp Thái Hoàng Giáo, gặp mặt giáo chủ.
Thái Hoàng Giáo Chủ hiện tại vô cùng coi trọng Ngô Bình, nghe nói trong tay cậu có một ít Bí Tinh, lập tức tỏ vẻ Thái Giáo Hoàng có thể mua hết toàn bộ.
Bí Tinh cao cấp là đồ hiếm có, ở Tiên Giới cực kỳ quý hiếm, hai bên bàn bạc một phen, Thái Giáo Hoàng ra giá mỗi khối năm trăm tiền đại đạo. Đương nhiên, đây là là giá cả hữu nghị, nếu Thái Giáo Hoàng lấy ra bán, giá cả thế nào cũng được vài nghìn tiền đại đạo.
Ngô Bình nhanh chóng có được năm trăm triệu tiền đại đạo, sau đó, cậu dùng số tiền này để mua một lượng lớn bùa chú, pháp khí vân vân. Cậu biết muốn làm buôn bán thì phải từ từ mà làm, không có khả năng ăn được một miếng là mập lên được, cho nên, cậu chỉ mua một nơi khoảng vài tỷ tiền đại đạo, sau đó lại đổi sang một chỗ khác.
Trong mấy ngày nay, Ngô Bình luôn dịch dung, đi mua đồ ở các nơi khác nhau. Trong quá trình này, cậu phát hiện những thứ bên ngoài đều kém hơn một chút so với Tiên Khố, mà nếu cậu có thể trở thành đệ tử truyền thừa Chí Tôn Kiếm Môn, là có thể có được Kho Phiếu. Có được Kho Phiếu, là có thể mua được đồ bên trong kho.
Nghĩ đến đây, cậu quyết định lại trở về Chí Tôn Kiếm Đường một chuyến, giả vờ làm đệ tử truyền thừa, như thế là có thể vào Tiên Khố mua một số vật phẩm cần thiết.
Ngay sau khi quay lại, cậu đã lập tức đi gặp Hồng Liên Kiếm Tôn, cũng nói ra ý đồ của mình.
“Ba vị trí truyền thừa khá khó, cậu muốn đi cái nào?”, Hồng Liên Kiếm Tôn cũng không giật mình, bà cười hỏi.
Ngô Bình: “Tiền bối cảm thấy tôi nên đi nơi nào mới thích hợp?”
Hồng Liên Kiếm Tôn: “Truyền thừa Huyền Quang Các là do Vạn Kiếm Tổ Sư thời trẻ lưu lại, hiện tại cậu đi nơi đó cũng thích hợp. Chờ sau khi cậu đạt tới Thần Thông, lại đi ngộ đạo, sau đó mới vào Hổ Tuyền Các cũng không muộn”.
Ngô Bình gật đầu, tuy nói kho phiếu của đệ tử Huyền Quang chỉ có năm trăm triệu vé, nhưng hiện tại một phiếu trị giá một nghìn, tương đương với bốn triệu tám trăm nghìn tiền đại đạo, năm trăm triệu vé kia cũng phải cỡ chục triệu tỷ tiền đại đạo!
“Thế vãn bối lập tức đi Huyền Quang Các thử một lần”.
Hồng Liên Kiếm Tôn nói: “Ngô Bình, đệ tử Huyền Quang không phải là kẻ vô danh. Có được truyền thừa bên trong thì đồng nghĩa đã đạt được chân truyền của Vạn Kiếm Tổ Sư, về sau sẽ là một trong những ứng viên Kiếm chủ trong tương lai! Còn nữa, cậu có được Vương Tọa Kiếm Đạo, vị trí kiếm chủ này chỉ thuộc về mình cậu”.
Từ khi Vạn Kiếm Tổ Sư thành lập Huyền Quan Các đến nay, số người được danh hiệu truyền thừa Huyền Quang tổng cộng chỉ có chín người, gần đây chỉ có một người. Nếu Ngô Bình thành công, thì cậu sẽ là người thứ mười.
Trong lòng Ngô Bình có hơi dao động, Kiếm Chủ chính là người có quyền lực lớn nhất. Trước mắt, Chí Tôn Kiếm Đường vẫn chưa có Kiếm Chủ, bởi vì vị trí Kiếm Chủ phải do Vạn Kiếm Tổ Sư chỉ định.
“Tiền bối, trước mắt có đệ tử Huyền Quang khác không?”
“Có”. Hồng Liên Kiếm Tôn nói: “Ba mươi năm trước, có một vị Huyền Quang đệ tử ra đời, tên là Tuyệt Thiên Tứ. Người này vẫn luôn bế quan khổ tu, sau khi hắn xuất quan, hắn có thể đạt đến Thần Thông tầng mười, thậm chí đã đạt được bán bộ Đạo Cảnh”.
Ngô Bình gật gật đầu: “Khi nào thì tôi có thể đi Huyền Quang Các?”
Hồng Liên Kiếm Tôn: “Cậu đã đệ tử tinh anh hạng nhất, có thể đến bất cứ lúc nào. Hiện tại cậu không nên quá phô trương, vậy đêm nay cứ qua đi”.
Trong lúc hai người đang nói chuyện, Nhan Vũ Sương cũng đến, cô ấy vô cùng vui mừng, cười nói: “Sư huynh!”
Hồng Liên Kiếm Tôn hiển nhiên muốn tác hợp hai người, nói: “Người trẻ tuổi có việc cứ trò chuyện đi, tôi đi ra ngoài dạo một chút”.
Hai người Ngô Bình chào Hồng Liên, rồi Nhan Vũ Sương thấp giọng: “Sư huynh, Vô Lượng Kiếm Cung đã xảy ra chuyện, anh biết không?”
Ông chủ: “Công tử, giá khởi điểm được ấn định là hai tỷ thánh thù, cậu xem xem có thích hợp không?”
Ngô Bình đã biết: “Ừ, được”.
Ông chủ lập tức đi vào sảnh, cao giọng nói: “Các vị khách quý! Hôm nay, vì để cảm ơn các vị khách quý, ông chủ đã cố ý lấy Cửu Chuyển Nhân Vương Đan trân quý nhiều năm ra bán đấu giá! Mọi người cũng đã biết rồi, trước đây, trong tiệm đã từng có một viên Cửu Chuyển Nhân Vương Đan hạ phẩm. Hiện tại viên đan đấu giá này còn có chất lượng cao hơn nữa, là Cửu Chuyển Nhân Vương Đan trung hạ phẩm!”
Trong số những người đến vào buổi chiều, có không ít phú thương ở ngoại vực đến, hoặc là người của các thế lực lớn. Bởi vì đến muộn nên không thể mua được Kim Long Đan, Huyền Mạch Đan như mong muốn, cho nên bọn họ đều rất thất vọng. Lúc này, bỗng nghe được có Cửu Chuyển Nhân Vương Đan đang bán đấu giá, mọi người mừng rỡ vô cùng
Ông chủ: “Một viên Cửu Chuyển Nhân Vương Đan trung hạ phẩm, giá khởi đầu hai tỷ thánh thù! Mỗi lần tăng giá không dưới một trăm triệu thánh thù! Người ra giá phải giơ tay phải lên và báo giá cùng lúc thì mới có hiệu lực”.
Cuộc đấu giá ngay từ lúc bắt đầu đã cạnh tranh rất kịch liệt.
“Hai tỷ thánh thù!”
“Hai tỷ mốt!””
Trong cửa hàng, thế mà lập tức có bảy người tranh giành Cửu Chuyển Nhân Vương Đan, giá cả đã nhanh chóng nhảy vọt lên ba tỷ, sau đó, chỉ còn ba người tam phương tranh đoạt.
“Ba tỷ mốt!”
“Ba tỷ hai!”
“Ba tỷ ba!”
Đến khi giá lên bốn tỷ thì vẫn còn hai nhà, trong đó, có một bên nghiến răng nghiến lợi thêm một trăm triệu thánh thù.
Một bên luôn suy xét, cuối cùng vẫn từ bỏ, hiển nhiên, tài lực đã không đủ để chống đỡ.
“Thành giao!”. Ông chủ lớn tiếng tuyên bố.
Người mua được Cửu Chuyển Nhân Vương Đan thì vô cùng vui vẻ, sau khi giao tiền thì lập tức rời khỏi cửa hàng.
Lúc này Ngô Bình nói với mọi người: “Các vị, ở cửa hàng có giấy trắng, nếu các vị vô cùng muốn mua một loại đan dược nhưng chúng tôi lại không bán, mọi người có thể viết tên lên trên đó. Nếu có đủ người yêu cầu, mà bổn tiệm lại có thể cung cấp, vậy thì loại đan đó sẽ mau chóng bày lên bán trong thời gian sớm nhất”.
Cứ như thế, ngày khai trương đầu tiên của Thần Đan Các đã kết thúc viên mãn, Ngô Bình kiếm được vài tỷ thánh thù. Có số tiền này, cậu có thể bắt đầu chuyện kinh doanh của mình.
Sau khi Thần Đan Các đóng cửa, Ngô Bình lập tức dẫn chủ quán và mấy người phục vụ đi quán rượu kế bên để ăn uống, sau khi ăn xong thì phát cho mỗi người một chút tiền. Chờ sau khi trở về, vào ban đêm, cậu nhìn trên tờ giấy có viết tên mấy trăm loại đan dược, nhưng đa số đều là đan dược phẩm cấp không cao không thấp. Ví dụ như Trừng Thần Đan cấp năm, Phiêu Tuyết Đan cấp sáu.
Ngô Bình đi đến Thảo Mộc Viên, phát hiện trong đó có vài loại đan dược mà mình có thể luyện chế. Vì thế, cậu đã không nghỉ ngơi, ngoại trừ đan dược đã luyện được hôm nay, cậu lại luyện chế ra ba loại đan dược, cho đến hừng đông mới có thể nghỉ ngơi một lát.
Sáng sớm, Thần Đan Các đã đứng đầy người. Hôm nay, Ngô Bình bán ra ba viên Khai Mạch Đan, ba viên Huyền Mạch Đan, bán đấu giá một viên Cửu Chuyển Nhân Vương Đan trung hạ phẩm.
Thế nhưng, những việc này không cần có cậu ở đây, ông chủ cũng có thể ứng phó được tình hình này. Ba loại đan dược mới thêm vào cũng được rất nhiều người ưa chuộng, dẫu sao cũng không phải tất cả mọi người đều mua được Kim Long Đan và Khai Mạch Đan.
Sau khi mở cửa không bao lâu, Mộng San đến bái phỏng. Phụng theo mệnh lệnh của Nhân Vương, về sau cô ta sẽ phụ trách giao dịch với Ngô Bình, cung cấp Bí Tinh cho Ngô Bình.
Lúc này, trong tay Ngô Bình có được hơn mười tỷ thánh thù. Mộng San mang đến mười loại Bí Tinh, mỗi loại Bí Tinh đều có một loại bí lực. Các loại bí tinh này đều có phẩm chất rất cao, đại diện cho bí lực cao cấp.
Giá bán sỉ dựa theo chất lượng của Bí Tinh nên luôn khác nhau, Bí Tinh sơ cấp thì một khối giá ba chục nghìn linh thù. Bí Tinh trung cấp giá trị khoảng một trăm nghìn; Bí Tinh cao cấp trên dưới khoảng sáu trăm nghìn, cũng là ba thánh thù.
Ngô Bình trực tiếp mua một trăm triệu khối, mỗi một loại đều phải cỡ chục triệu khối, tổng cộng ba trăm triệu thánh thù. Chờ đến khi những Bí Tinh này được bán cho Tiên Giới, giá trị ít nhất có thể tăng lên gấp trăm lần, có thể đổi ra được mấy chục tỷ thánh thù!
Sau khi lấy được Bí Tinh, Ngô Bình quyết định trở về một chuyến, mua sắm vài thứ. Vì thế, cậu đã an bài Phương Lập và Thanh Ngưu quản lý Thần Đan Các, sau đó mở Thánh Môn ra, quay trở lại Học Viện Hoàng Gia.
Cậu trở về nhà trước, thấy mọi thứ vẫn như thường rồi lập tức đi gặp Thái Hoàng Giáo, gặp mặt giáo chủ.
Thái Hoàng Giáo Chủ hiện tại vô cùng coi trọng Ngô Bình, nghe nói trong tay cậu có một ít Bí Tinh, lập tức tỏ vẻ Thái Giáo Hoàng có thể mua hết toàn bộ.
Bí Tinh cao cấp là đồ hiếm có, ở Tiên Giới cực kỳ quý hiếm, hai bên bàn bạc một phen, Thái Giáo Hoàng ra giá mỗi khối năm trăm tiền đại đạo. Đương nhiên, đây là là giá cả hữu nghị, nếu Thái Giáo Hoàng lấy ra bán, giá cả thế nào cũng được vài nghìn tiền đại đạo.
Ngô Bình nhanh chóng có được năm trăm triệu tiền đại đạo, sau đó, cậu dùng số tiền này để mua một lượng lớn bùa chú, pháp khí vân vân. Cậu biết muốn làm buôn bán thì phải từ từ mà làm, không có khả năng ăn được một miếng là mập lên được, cho nên, cậu chỉ mua một nơi khoảng vài tỷ tiền đại đạo, sau đó lại đổi sang một chỗ khác.
Trong mấy ngày nay, Ngô Bình luôn dịch dung, đi mua đồ ở các nơi khác nhau. Trong quá trình này, cậu phát hiện những thứ bên ngoài đều kém hơn một chút so với Tiên Khố, mà nếu cậu có thể trở thành đệ tử truyền thừa Chí Tôn Kiếm Môn, là có thể có được Kho Phiếu. Có được Kho Phiếu, là có thể mua được đồ bên trong kho.
Nghĩ đến đây, cậu quyết định lại trở về Chí Tôn Kiếm Đường một chuyến, giả vờ làm đệ tử truyền thừa, như thế là có thể vào Tiên Khố mua một số vật phẩm cần thiết.
Ngay sau khi quay lại, cậu đã lập tức đi gặp Hồng Liên Kiếm Tôn, cũng nói ra ý đồ của mình.
“Ba vị trí truyền thừa khá khó, cậu muốn đi cái nào?”, Hồng Liên Kiếm Tôn cũng không giật mình, bà cười hỏi.
Ngô Bình: “Tiền bối cảm thấy tôi nên đi nơi nào mới thích hợp?”
Hồng Liên Kiếm Tôn: “Truyền thừa Huyền Quang Các là do Vạn Kiếm Tổ Sư thời trẻ lưu lại, hiện tại cậu đi nơi đó cũng thích hợp. Chờ sau khi cậu đạt tới Thần Thông, lại đi ngộ đạo, sau đó mới vào Hổ Tuyền Các cũng không muộn”.
Ngô Bình gật đầu, tuy nói kho phiếu của đệ tử Huyền Quang chỉ có năm trăm triệu vé, nhưng hiện tại một phiếu trị giá một nghìn, tương đương với bốn triệu tám trăm nghìn tiền đại đạo, năm trăm triệu vé kia cũng phải cỡ chục triệu tỷ tiền đại đạo!
“Thế vãn bối lập tức đi Huyền Quang Các thử một lần”.
Hồng Liên Kiếm Tôn nói: “Ngô Bình, đệ tử Huyền Quang không phải là kẻ vô danh. Có được truyền thừa bên trong thì đồng nghĩa đã đạt được chân truyền của Vạn Kiếm Tổ Sư, về sau sẽ là một trong những ứng viên Kiếm chủ trong tương lai! Còn nữa, cậu có được Vương Tọa Kiếm Đạo, vị trí kiếm chủ này chỉ thuộc về mình cậu”.
Từ khi Vạn Kiếm Tổ Sư thành lập Huyền Quan Các đến nay, số người được danh hiệu truyền thừa Huyền Quang tổng cộng chỉ có chín người, gần đây chỉ có một người. Nếu Ngô Bình thành công, thì cậu sẽ là người thứ mười.
Trong lòng Ngô Bình có hơi dao động, Kiếm Chủ chính là người có quyền lực lớn nhất. Trước mắt, Chí Tôn Kiếm Đường vẫn chưa có Kiếm Chủ, bởi vì vị trí Kiếm Chủ phải do Vạn Kiếm Tổ Sư chỉ định.
“Tiền bối, trước mắt có đệ tử Huyền Quang khác không?”
“Có”. Hồng Liên Kiếm Tôn nói: “Ba mươi năm trước, có một vị Huyền Quang đệ tử ra đời, tên là Tuyệt Thiên Tứ. Người này vẫn luôn bế quan khổ tu, sau khi hắn xuất quan, hắn có thể đạt đến Thần Thông tầng mười, thậm chí đã đạt được bán bộ Đạo Cảnh”.
Ngô Bình gật gật đầu: “Khi nào thì tôi có thể đi Huyền Quang Các?”
Hồng Liên Kiếm Tôn: “Cậu đã đệ tử tinh anh hạng nhất, có thể đến bất cứ lúc nào. Hiện tại cậu không nên quá phô trương, vậy đêm nay cứ qua đi”.
Trong lúc hai người đang nói chuyện, Nhan Vũ Sương cũng đến, cô ấy vô cùng vui mừng, cười nói: “Sư huynh!”
Hồng Liên Kiếm Tôn hiển nhiên muốn tác hợp hai người, nói: “Người trẻ tuổi có việc cứ trò chuyện đi, tôi đi ra ngoài dạo một chút”.
Hai người Ngô Bình chào Hồng Liên, rồi Nhan Vũ Sương thấp giọng: “Sư huynh, Vô Lượng Kiếm Cung đã xảy ra chuyện, anh biết không?”
Bình luận facebook