Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 170 4
Chương 1704
“Dạ thiếu chủ có tự tin này là chuyện tốt.” Tây Lăng Thiên Lâm cũng không có nhiều lời, trong mắt hiện lên khinh thường.
Hoàng đế tứ quốc nhượng bộ? Hừ… Dạ Diệp, ngươi còn cho rằng mình vẫn là thiếu chủ của Dạ thành khiến cho hoàng tử các quốc gia tranh nhau mượn sức sao?
Ngươi đến hiện tại còn không rõ ngươi đắc tội với người nào, không rõ tình hình của Dạ thành lúc này có bao nhiêu nguy hiểm, ngươi thật đúng là ngây thơ mà, Dạ thành có thiếu chủ như ngươi, là bất hạnh của bá tánh Dạ thành.
Nguy cơ của Dạ Thành tuy rằng không có bạc, nhưng đã lộ ra manh mối, bằng không Dạ thành chủ cũng sẽ không ép Dạ Diệp đến xin lỗi Phượng Khương Trần
Cụ thể bắt đầu từ khi nào, Tây Lăng Thiên Lâm cũng tra không ra, hắn ta chỉ biết bắt đầu từ mười ngày trước, giá hàng của Dạ thành bắt đầu dao động, tuy rằng sự dao động này không rõ ràng, nhưng nói đến hàng hóa, Tây Lăng Thiên Lâm liếc mắt một cái liền nhìn ra ẩn tình bên trong.
Không chỉ là lương thực, tất cả món hàng của Dạ thành đều bất ổn, hễ là thương phẩm từ bên ngoài bán vào, giá cả cao tận trời, tất cả thương phẩm cũng tăng đều hơn trước, hơn nữa cao hơn trong lịch sử.
Mà thương phẩm chỉ có ở Dạ thành, giá cả lại đi xuống, so sánh ra thì giá cả thấp nhất trong lịch sử.
Kinh tế Dạ thành, đang dần dần hỗn loạn…
Tây Lăng Thiên Lâm có thể khẳng định, Dạ thành chủ nhất định đã phát hiện ra vấn đề này, nhưng…… Còn chưa phát hiện ra tính nghiêm trọng của vấn đề, bằng không ông ta nhất định sẽ tự mình dẫn Dạ Diệp đến Phượng phủ, quỳ gối trước mặt Phượng Khương Trần, xin Phượng Khương Trần giơ cao đánh khẽ thả cho Dạ thành một con đường sống.
Dạ thành nguy hiểm, trong khoảng thời gian ngắn sẽ không có bạc ra, nhưng một khi bạc ra thì không có cách nào lấy lại được, toàn bộ Dạ thành đều sẽ tê liệt.
Không đánh mà khuất phục được quân của người, đó mới là người giỏi trong những người giỏi, Phượng Khương Trần có thể nói là cao thủ dụng binh, cũng bởi vì như vậy, Tây Lăng Thiên Lâm mới càng thêm coi trọng Phượng Khương Trần hơn, mới có thể để Dao Hân lấy thân đi làm chuyện nguy hiểm, lấy đứa bé đi tính kế Phượng Khương Trần.
Hai người Phượng Khương Trần và Cửu hoàng thúc kia quá gian trá, cũng thật đáng sợ, bọn họ có kiên nhẫn, cũng có tầm nhìn xa, lại có thủ đoạn, bọn họ cũng không động liền, mà bọn họ mưu tính rồi sau đó mới động, không ra tay thì thôi, vừa ra tay đã cho đối thủ một kích mạnh mẽ.
Phượng Khương Trần tức giận vẫn nhịn ngươi, nhưng bên trong lại ghi hận gấp bội, hơn nữa nàng ta còn nhắm tới những gì mà ngươi quan tâm nhất.
Phượng Khương Trần cũng không trả thù ngay lập tức, nàng đang âm thầm sắp đặt, nàng chú ý lâu dài, nàng từng chút một như tằm ăn dâu ăn sạch đối phương, thậm chí đối phương nếu không cảnh giác, cũng sẽ không phát hiện Phượng khương Trần đang làm gì, bởi vì những chuyện nàng làm trong khoảng thời gian ngắn căn bản không nhìn ra được hiệu quả.
Tây Lăng Thiên Lâm phát hiện, cũng nhắc nhở Dạ Diệp, đáng tiếc Dạ Diệp cũng không có cảm kích, thậm chí không để chuyện Phượng Khương Trần làm vào mắt, đương nhiên…
Mặc kệ là Tây Lăng Thiên Lâm lo lắng, hay Dạ Diệp suy sụp đều không liên quan tới Phượng Khương Trần, Phượng Khương Trần hiện tại cái gì cũng không quan tâm, nàng chỉ muốn thuận lợi an táng cha mẹ nàng, đừng xuất hiện một công chúa Dao Hân phá hư lễ tang của cha mẹ nàng nữa.
Cũng may, không phải ai cũng giống Dao Hân hận nàng như vậy, sẽ chọn lễ tang của cha mẹ nàng gây chuyện, sau khi ra khỏi thành, dọc theo đường đi đều rất thuận lợi, trời vẫn âm u nhưng lại không mưa, không có ảnh hưởng tới tốc độ của bọn họ.
Thoáng đẩy nhanh tốc độ, bọn họ đến mộ trong khoảng thời gian dự kiến, mộ địa xây xong Phượng Khương Trần đã tới xem qua, nhìn thấy mộ địa uy nghiêm kia, tuy Phượng Khương Trần muốn bắt bẻ cũng tìm không ra một chỗ bất mãn nào.
“Dạ thiếu chủ có tự tin này là chuyện tốt.” Tây Lăng Thiên Lâm cũng không có nhiều lời, trong mắt hiện lên khinh thường.
Hoàng đế tứ quốc nhượng bộ? Hừ… Dạ Diệp, ngươi còn cho rằng mình vẫn là thiếu chủ của Dạ thành khiến cho hoàng tử các quốc gia tranh nhau mượn sức sao?
Ngươi đến hiện tại còn không rõ ngươi đắc tội với người nào, không rõ tình hình của Dạ thành lúc này có bao nhiêu nguy hiểm, ngươi thật đúng là ngây thơ mà, Dạ thành có thiếu chủ như ngươi, là bất hạnh của bá tánh Dạ thành.
Nguy cơ của Dạ Thành tuy rằng không có bạc, nhưng đã lộ ra manh mối, bằng không Dạ thành chủ cũng sẽ không ép Dạ Diệp đến xin lỗi Phượng Khương Trần
Cụ thể bắt đầu từ khi nào, Tây Lăng Thiên Lâm cũng tra không ra, hắn ta chỉ biết bắt đầu từ mười ngày trước, giá hàng của Dạ thành bắt đầu dao động, tuy rằng sự dao động này không rõ ràng, nhưng nói đến hàng hóa, Tây Lăng Thiên Lâm liếc mắt một cái liền nhìn ra ẩn tình bên trong.
Không chỉ là lương thực, tất cả món hàng của Dạ thành đều bất ổn, hễ là thương phẩm từ bên ngoài bán vào, giá cả cao tận trời, tất cả thương phẩm cũng tăng đều hơn trước, hơn nữa cao hơn trong lịch sử.
Mà thương phẩm chỉ có ở Dạ thành, giá cả lại đi xuống, so sánh ra thì giá cả thấp nhất trong lịch sử.
Kinh tế Dạ thành, đang dần dần hỗn loạn…
Tây Lăng Thiên Lâm có thể khẳng định, Dạ thành chủ nhất định đã phát hiện ra vấn đề này, nhưng…… Còn chưa phát hiện ra tính nghiêm trọng của vấn đề, bằng không ông ta nhất định sẽ tự mình dẫn Dạ Diệp đến Phượng phủ, quỳ gối trước mặt Phượng Khương Trần, xin Phượng Khương Trần giơ cao đánh khẽ thả cho Dạ thành một con đường sống.
Dạ thành nguy hiểm, trong khoảng thời gian ngắn sẽ không có bạc ra, nhưng một khi bạc ra thì không có cách nào lấy lại được, toàn bộ Dạ thành đều sẽ tê liệt.
Không đánh mà khuất phục được quân của người, đó mới là người giỏi trong những người giỏi, Phượng Khương Trần có thể nói là cao thủ dụng binh, cũng bởi vì như vậy, Tây Lăng Thiên Lâm mới càng thêm coi trọng Phượng Khương Trần hơn, mới có thể để Dao Hân lấy thân đi làm chuyện nguy hiểm, lấy đứa bé đi tính kế Phượng Khương Trần.
Hai người Phượng Khương Trần và Cửu hoàng thúc kia quá gian trá, cũng thật đáng sợ, bọn họ có kiên nhẫn, cũng có tầm nhìn xa, lại có thủ đoạn, bọn họ cũng không động liền, mà bọn họ mưu tính rồi sau đó mới động, không ra tay thì thôi, vừa ra tay đã cho đối thủ một kích mạnh mẽ.
Phượng Khương Trần tức giận vẫn nhịn ngươi, nhưng bên trong lại ghi hận gấp bội, hơn nữa nàng ta còn nhắm tới những gì mà ngươi quan tâm nhất.
Phượng Khương Trần cũng không trả thù ngay lập tức, nàng đang âm thầm sắp đặt, nàng chú ý lâu dài, nàng từng chút một như tằm ăn dâu ăn sạch đối phương, thậm chí đối phương nếu không cảnh giác, cũng sẽ không phát hiện Phượng khương Trần đang làm gì, bởi vì những chuyện nàng làm trong khoảng thời gian ngắn căn bản không nhìn ra được hiệu quả.
Tây Lăng Thiên Lâm phát hiện, cũng nhắc nhở Dạ Diệp, đáng tiếc Dạ Diệp cũng không có cảm kích, thậm chí không để chuyện Phượng Khương Trần làm vào mắt, đương nhiên…
Mặc kệ là Tây Lăng Thiên Lâm lo lắng, hay Dạ Diệp suy sụp đều không liên quan tới Phượng Khương Trần, Phượng Khương Trần hiện tại cái gì cũng không quan tâm, nàng chỉ muốn thuận lợi an táng cha mẹ nàng, đừng xuất hiện một công chúa Dao Hân phá hư lễ tang của cha mẹ nàng nữa.
Cũng may, không phải ai cũng giống Dao Hân hận nàng như vậy, sẽ chọn lễ tang của cha mẹ nàng gây chuyện, sau khi ra khỏi thành, dọc theo đường đi đều rất thuận lợi, trời vẫn âm u nhưng lại không mưa, không có ảnh hưởng tới tốc độ của bọn họ.
Thoáng đẩy nhanh tốc độ, bọn họ đến mộ trong khoảng thời gian dự kiến, mộ địa xây xong Phượng Khương Trần đã tới xem qua, nhìn thấy mộ địa uy nghiêm kia, tuy Phượng Khương Trần muốn bắt bẻ cũng tìm không ra một chỗ bất mãn nào.
Bình luận facebook