Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 174 8
Chương 1748
“Thôi gia ẩn náu đã gần trăm năm, thế lực hiện giờ mà bọn họ để lộ ra chỉ là một góc của tảng băng trôi mà thôi. Thế lực của Thôi gia lớn cỡ nào cả ngươi và ta đều không biết, đối đầu với bọn họ vào lúc này, không bằng chúng ta chờ khi nào Thôi gia đã bày ra hết thế lực của bọn họ rồi hãy ra tay. Khi không rõ đối thủ mạnh mẽ thế nào thì không cần phải đụng đến, đó chính là hành vi ngu xuẩn.”
Đây chính là Cửu Hoàng thúc, khi hắn tán đồng với ngươi thì cũng sẽ tín nhiệm ngươi, cũng sẽ để ngươi hiểu rõ sự tín nhiệm mà hắn dành cho ngươi. Cũng sẽ vì lòng tín nhiệm này mà tình nguyện vào sinh ra tử vì hắn, giống như Tô Vân Thanh, giống như Bộ Kinh Vân vậy.
Cửu Hoàng thúc có lòng dạ và khí phách của một bậc đế vương, cũng có được cả thủ đoạn và năng lực của đế vương.
Đối diện với lòng tín nhiệm này của Cửu Hoàng thúc, Vương Cẩm Lăng cảm thấy lựa chọn một Đông Lăng Vũ Cửu không được người khác xem trọng này có lẽ chính là một lựa chọn vô cùng sáng suốt.
Đã lựa chọn sẽ hợp tác, Vương Cẩm Lăng cũng sẽ không giấu giếm ý nghĩ của mình: “Người nói không sai, vì một Lam Y Lâm mà đối đầu với Thôi gia cũng không được gì. Không bằng cứ giao Lam Y Lâm ra, để Thôi gia ra sức thêm một chút trong việc của Huyền Tiêu cung.”
“Không đâu, Thôi gia sẽ rút ra khỏi chuyện của Huyền Tiêu cung.” Cửu Hoàng thúc nói một cách chắc nịch, trong mắt của Vương Cẩm Lăng lóe lên sự khó hiểu, lập tức thoải mái gật đầu: “Cũng đúng, người đã tìm được rồi, làm gì cần phải dùng đến thực lực mà mình không muốn người ta biết đến chứ.”
“Đúng thế, Thôi gia ỷ lại vào việc không ai biết nhiều đến mình nhất. Lực lượng của bọn họ cuối cùng mạnh đến thế nào, nội tình sâu đến thế nào, thêm nữa lực lượng của Lam thị mà họ nắm trong tay nhiều ít thế nào. Chính vì không một ai biết nên mới khiến người ta kiêng kị, Thôi gia cũng rất muốn duy trì cảm giác thần bí này.” Cửu Hoàng thúc nở nụ cười nhạt, nói chuyện với người thông minh đúng là rất dễ dàng, không cần nói ra quá rõ ràng, đối phương cũng có thể hiểu được.
Hai người có tiền đề là hợp tác, mọi chuyện nói ra càng thêm tự nhiên, Vương Cẩm Lăng cũng không che giấu điều gì, hỏi thẳng nghi vấn trong lòng mình: “Vậy người định dùng Lam Y Lâm để đổi cái gì?”
Vương Cẩm Lăng cũng không cho rằng Cửu Hoàng thúc sẽ lương thiện đến mức cứ giao Lam Y Lâm cho Thôi gia như thế mà không hút một mớ máu từ Thôi gia, hắn sao có thể bỏ qua cho Thôi gia chứ.
“Ngươi không hiếu kỳ là ai đưa ra cái giá trên trời muốn mua mạng của Phượng Khương Trần sao?” Cửu Hoàng thúc thừa nhận, hắn tuyệt đối sẽ không lãng phí giá trị lợi dụng của Lam Y Lâm.
Nàng ta đáng thương là một chuyện, nàng ta có giá trị lợi dụng hay không lại là một chuyện khác, không có người vô dụng, chỉ xem xme ngươi sẽ được dùng thế nào mà thôi.
Vương Cẩm Lăng suy nghĩ một chút, tính đi tính lại trong lòng một chút rồi nói ra người mà mình cảm thấy có khả năng nhất: “Tây Lăng, Nam Lăng, Bắc Lăng sẽ không bỏ ra nổi khoản vàng bạc này, Đông Lăng cũng càng không cần phải nói. Ngoại trừ người ra sợ là không ai có thể lấy ra nổi khoản bạc này, xem như có lấy ra được thì những người đó cũng sẽ không dùng đến bạc để mua sát thủ, người trong tay bọn họ cũng đâu có chênh lệch mấy với đám sát thủ chuyện nghiệp kia. Có thể lấy ra nổi số tiền đó, lại chỉ rõ là giết Phượng Khương Trần, ta nghĩ hẳn là Cung chủ phu nhân Huyền Tiêu cung.” Điểm này chắc hẳn là Cửu Hoàng thúc cũng đã đoán được, chỉ là có một điểm duy nhất mà hắn ta không hiểu được: “Bạc lấy từ đâu ra? Huyền Tiêu cung hẳn là không thể nào có nhiều bạc đến thế.”
“Không, Huyền Tiêu cung có lẽ có nhiều bạc như thế thật, nhưng Cung chủ phu nhân tuyệt đối không có khả năng lấy ra được nhiều bạc đến thế, còn có thể qua mặt được Huyên Minh Kỳ. Có thể thấy được khoản bạc này không phải đến từ Huyền Tiêu cung mà là từ nơi khác.” Cửu Hoàng thúc to gan phỏng đoán, nói ra sự hoài nghi của mình.
Vương Cẩm Lăng suy nghĩ thêm một lúc, song chỉ lát sau đã nói tiếp: “Cho nên, lai lịch của khoản bạc này vô cùng có khả năng có liên quan đến lai lịch của Cung chủ phu nhân Huyền Tiêu cung và cả mẫu thân của Phượng Khương Trần. Thôi gia chắc là biết chút chuyện gì đó, nếu không bọn họ dù có muốn tìm ra Lam Y Lâm cũng sẽ không tham dự vào cuộc chiếc của Huyền Tiêu cung, mà lại từ bỏ chỉ vì khoản bạc đã bỏ ra này, Thôi gia sẽ không tình nguyện làm chuyện vô ích.”
Vương Cẩm Lăng hoàn toàn là một người rất sáng dạ, chỉ nói một cái đã hiểu, lại thêm việc Cửu Hoàng thúc không hề giấu giếm tí nào, cho nên hai người chỉ dăm ba câu đã lôi ra được suy nghĩ của Thôi gia và suy đoán ra được người muốn giết chết Phượng Khương Trần.
“Chuyện đã to đến thế này rồi, nhưng đây chẳng qua chỉ là suy đoán của chúng ta mà thôi.” Cửu Hoàng thúc cũng không hoàn toàn nói rõ hết mọi chuyện, phỏng đoán của hắn không hề có căn cứ, rốt cuộc có phải hay không thật sự rất khó nói trước, dù sao thì hắn không quá hiểu rõ về Thôi gia và Huyền Tiêu cung.
“Thôi gia ẩn náu đã gần trăm năm, thế lực hiện giờ mà bọn họ để lộ ra chỉ là một góc của tảng băng trôi mà thôi. Thế lực của Thôi gia lớn cỡ nào cả ngươi và ta đều không biết, đối đầu với bọn họ vào lúc này, không bằng chúng ta chờ khi nào Thôi gia đã bày ra hết thế lực của bọn họ rồi hãy ra tay. Khi không rõ đối thủ mạnh mẽ thế nào thì không cần phải đụng đến, đó chính là hành vi ngu xuẩn.”
Đây chính là Cửu Hoàng thúc, khi hắn tán đồng với ngươi thì cũng sẽ tín nhiệm ngươi, cũng sẽ để ngươi hiểu rõ sự tín nhiệm mà hắn dành cho ngươi. Cũng sẽ vì lòng tín nhiệm này mà tình nguyện vào sinh ra tử vì hắn, giống như Tô Vân Thanh, giống như Bộ Kinh Vân vậy.
Cửu Hoàng thúc có lòng dạ và khí phách của một bậc đế vương, cũng có được cả thủ đoạn và năng lực của đế vương.
Đối diện với lòng tín nhiệm này của Cửu Hoàng thúc, Vương Cẩm Lăng cảm thấy lựa chọn một Đông Lăng Vũ Cửu không được người khác xem trọng này có lẽ chính là một lựa chọn vô cùng sáng suốt.
Đã lựa chọn sẽ hợp tác, Vương Cẩm Lăng cũng sẽ không giấu giếm ý nghĩ của mình: “Người nói không sai, vì một Lam Y Lâm mà đối đầu với Thôi gia cũng không được gì. Không bằng cứ giao Lam Y Lâm ra, để Thôi gia ra sức thêm một chút trong việc của Huyền Tiêu cung.”
“Không đâu, Thôi gia sẽ rút ra khỏi chuyện của Huyền Tiêu cung.” Cửu Hoàng thúc nói một cách chắc nịch, trong mắt của Vương Cẩm Lăng lóe lên sự khó hiểu, lập tức thoải mái gật đầu: “Cũng đúng, người đã tìm được rồi, làm gì cần phải dùng đến thực lực mà mình không muốn người ta biết đến chứ.”
“Đúng thế, Thôi gia ỷ lại vào việc không ai biết nhiều đến mình nhất. Lực lượng của bọn họ cuối cùng mạnh đến thế nào, nội tình sâu đến thế nào, thêm nữa lực lượng của Lam thị mà họ nắm trong tay nhiều ít thế nào. Chính vì không một ai biết nên mới khiến người ta kiêng kị, Thôi gia cũng rất muốn duy trì cảm giác thần bí này.” Cửu Hoàng thúc nở nụ cười nhạt, nói chuyện với người thông minh đúng là rất dễ dàng, không cần nói ra quá rõ ràng, đối phương cũng có thể hiểu được.
Hai người có tiền đề là hợp tác, mọi chuyện nói ra càng thêm tự nhiên, Vương Cẩm Lăng cũng không che giấu điều gì, hỏi thẳng nghi vấn trong lòng mình: “Vậy người định dùng Lam Y Lâm để đổi cái gì?”
Vương Cẩm Lăng cũng không cho rằng Cửu Hoàng thúc sẽ lương thiện đến mức cứ giao Lam Y Lâm cho Thôi gia như thế mà không hút một mớ máu từ Thôi gia, hắn sao có thể bỏ qua cho Thôi gia chứ.
“Ngươi không hiếu kỳ là ai đưa ra cái giá trên trời muốn mua mạng của Phượng Khương Trần sao?” Cửu Hoàng thúc thừa nhận, hắn tuyệt đối sẽ không lãng phí giá trị lợi dụng của Lam Y Lâm.
Nàng ta đáng thương là một chuyện, nàng ta có giá trị lợi dụng hay không lại là một chuyện khác, không có người vô dụng, chỉ xem xme ngươi sẽ được dùng thế nào mà thôi.
Vương Cẩm Lăng suy nghĩ một chút, tính đi tính lại trong lòng một chút rồi nói ra người mà mình cảm thấy có khả năng nhất: “Tây Lăng, Nam Lăng, Bắc Lăng sẽ không bỏ ra nổi khoản vàng bạc này, Đông Lăng cũng càng không cần phải nói. Ngoại trừ người ra sợ là không ai có thể lấy ra nổi khoản bạc này, xem như có lấy ra được thì những người đó cũng sẽ không dùng đến bạc để mua sát thủ, người trong tay bọn họ cũng đâu có chênh lệch mấy với đám sát thủ chuyện nghiệp kia. Có thể lấy ra nổi số tiền đó, lại chỉ rõ là giết Phượng Khương Trần, ta nghĩ hẳn là Cung chủ phu nhân Huyền Tiêu cung.” Điểm này chắc hẳn là Cửu Hoàng thúc cũng đã đoán được, chỉ là có một điểm duy nhất mà hắn ta không hiểu được: “Bạc lấy từ đâu ra? Huyền Tiêu cung hẳn là không thể nào có nhiều bạc đến thế.”
“Không, Huyền Tiêu cung có lẽ có nhiều bạc như thế thật, nhưng Cung chủ phu nhân tuyệt đối không có khả năng lấy ra được nhiều bạc đến thế, còn có thể qua mặt được Huyên Minh Kỳ. Có thể thấy được khoản bạc này không phải đến từ Huyền Tiêu cung mà là từ nơi khác.” Cửu Hoàng thúc to gan phỏng đoán, nói ra sự hoài nghi của mình.
Vương Cẩm Lăng suy nghĩ thêm một lúc, song chỉ lát sau đã nói tiếp: “Cho nên, lai lịch của khoản bạc này vô cùng có khả năng có liên quan đến lai lịch của Cung chủ phu nhân Huyền Tiêu cung và cả mẫu thân của Phượng Khương Trần. Thôi gia chắc là biết chút chuyện gì đó, nếu không bọn họ dù có muốn tìm ra Lam Y Lâm cũng sẽ không tham dự vào cuộc chiếc của Huyền Tiêu cung, mà lại từ bỏ chỉ vì khoản bạc đã bỏ ra này, Thôi gia sẽ không tình nguyện làm chuyện vô ích.”
Vương Cẩm Lăng hoàn toàn là một người rất sáng dạ, chỉ nói một cái đã hiểu, lại thêm việc Cửu Hoàng thúc không hề giấu giếm tí nào, cho nên hai người chỉ dăm ba câu đã lôi ra được suy nghĩ của Thôi gia và suy đoán ra được người muốn giết chết Phượng Khương Trần.
“Chuyện đã to đến thế này rồi, nhưng đây chẳng qua chỉ là suy đoán của chúng ta mà thôi.” Cửu Hoàng thúc cũng không hoàn toàn nói rõ hết mọi chuyện, phỏng đoán của hắn không hề có căn cứ, rốt cuộc có phải hay không thật sự rất khó nói trước, dù sao thì hắn không quá hiểu rõ về Thôi gia và Huyền Tiêu cung.
Bình luận facebook