Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 111
Yêu là chuyện hai người nhưng kết hôn lại là chuyện của hai nhà. Sau khi tôi và Lục Bách Nghiêu trở về nhà mẹ đẻ một chuyến thì người này vô cùng lo lắng dẫn tôi về nhà họ Lục!
May mắn lúc trước Lưu chi Dao đã nói những lời tốt đẹp về tôi trước mặt mẹ Lục cho nên quan hệ của tôi và bà mới trở nên hòa hoãn. Vì vậy thời điểm tôi và Lục Bách Nghiêu đi đến biệt thự nhà họ Lục thì mẹ Lục không còn chê bai tôi như lúc trước mà trực tiếp chạy đến xoa bụng tôi. Tôi có thể cho rằng mẹ Lục nhìn tôi bằng ánh mắt tràn đầy trìu mến bởi vì trong bụng của tôi có một cục thịt cho nên địa vị của tôi liền “vèo vèo vèo” bay lên tận chín tầng mây không?
Sau khi công phá được lô-cốt có độ khó cao nhất, Lục Bách Nghiêu liền kéo tôi và cục thịt trong bụng trực tiếp lên lầu tìm ba anh ta.
Tôi cho rằng trước đây lúc tôi và Lục Bách Nghiêu chuẩn bị kết hôn thì ba Lục đã không chào đón tôi bây giờ sau khi chuyện kết hôn của tôi và Lục Bách Nghiêu thất bại thì ông càng không muốn nhìn mặt tôi rồi nhưng mà Lục Bách Nghiêu lại ỷ vào đứa bé trong bụng tôi, cực kì không có khí tiết kéo tôi lên lầu tìm ba anh ta!
Lục Bách Nghiêu lôi kéo tay tôi, ỷ vào phe mình có ba người liền ức hiếp ba anh ta chỉ một thân một mình: "Dù sao bọn con cũng đã đăng kí kết hôn, đứa bé cũng sắp ra đời, ba phải rõ ràng một chuyện, không phải con đang cầu xin sự đồng ý của ba mà là đang thông báo ba biết thôi!"
"Thằng nghịch tử này! Cút ra ngoài cho ba!"
"Dù sao cháu trai của ba cũng đang ở chỗ này, ba có bản lãnh thì đuổi luôn cháu ba ra ngoài đi!"
Ặc. . . . . .
Tôi có thể nói cho Lục Bách Nghiêu biết ngày đó thời điểm nằm trên giường tôi có nằm mơ thấy đứa bé này là một cô gái nhỏ, nói thế nào đều là cháu gái mà không phải là cháu trai có được không?
Chỉ là nếu bây giờ tôi nói thẳng ra thì đây coi như là đang trực tiếp vạch trần anh?
Ặc . . . . . Tôi vẫn nên câm miệng thôi.
Im lặng là vàng. . . . . .
Tôi chỉ là một tiểu trong suốt, tôi chỉ cười cười không nói lời nào. . . . . .
Cuộc giằng co của Lục Bách Nghiêu và ba Lục mới vừa tiến hành được một nửa thì mẹ Lục đã vô cùng lo lắng trực tiếp đi vào giết toàn bộ, bộ dáng "Tôi có cháu trai tôi sợ ai, tôi có cháu trai ai đụng đến nó tôi giết toàn bộ" đáng đánh đòn, ở trước mặt ba Lục trực tiếp kéo tôi và Lục Bách Nghiêu đi, để lại cho ba Lục bóng lưng kiêu ngạo cùng ba đôi mắt nhỏ.
Như vậy kế hoạch phá được lô-cốt lớn là ba Lục đại công cáo thành bởi vì trên đường xuất hiện đại tướng địch quân là mẹ Lục phản bội!
Sau đó tôi và Lục Bách Nghiêu ở lại trong biệt thự nhà họ Lục một buổi, nhà bọn họ bày ra các loại thức ăn mỹ vị cho tôi nếm thử một lần, kết quả cuối cùng là tôi vác cái bụng được thổi lên gấp đôi ra khỏi nhà tuy vậy nhưng rốt cuộc toàn bộ kế hoạch gặp trưởng bối của tôi và Lục Bách Nghiêu thuận lợi hoàn thành!
Nhưng không biết vì sao ông trời lại bắt đầu bất mãn với tôi.
Ngày hôm sau khi tôi và Lục Bách Nghiêu đi gặp trưởng bối thì trên trang đầu của các tờ báo đều đồng thời đưa tin về tôi và Lục Bách Nghiêu, lại còn nhanh chân nhanh tay đưa ra hình chụp ở nhà Lão Phật Gia và nhà họ Lục, tiêu đề đều là "Lục thiếu bắt cá hai tay, tình mới vui mừng, tình cũ Hoàng Vũ Vi tinh thần chán nản” , tôi muốn nói bọn họ rằng bọn họ xác định trước đó không có họp kín với nhau sao? Tại sao lại đồng tâm hợp lực như vậy?
Trong những tấm ảnh mà phóng viên chụp mặc dù không có tấm nào chụp được chính diện tôi và Lục Bách Nghiêu nhưng chỉ cần là người không bị mù thì chỉ cần nhìn một cái là có thể nhận ra ngay Lục Bách Nghiêu ôm một cô gái không phải là Hoàng Vũ Vi, dù sao bộ ngực nhỏ tôi và bộ ngực như cơn sóng lớn mãnh liệt của cô ta hoàn toàn không cùng một đẳng cấp đúng không?
Vừa bắt đầu bởi vì các bức ảnh đều mơ hồ không rõ ràng cho nên người không biết tôi thì khẳng định không nhận ra tôi, cho nên tôi chỉ cần kiên trì "Bụng to thì lòng cũng rộng lượng" không chấp nhặt với đám Cẩu Tử vất vả kiếm ăn này.
Nhưng sau mấy ngày bởi vì tôi lại trực tiếp ngây ngô trong nhà không ra khỏi cửa cho nên bọn Cẩu Tử không đào được tin tức của tôi liền bắt đầu đưa ra các loại suy đoán.
Thậm chí còn có một tờ báo dùng tựa đề bắt mắt "Cô gái thủ đoạn và đại gia cao phú suất", bình thường nếu đụng phải những chủ đề tương tự như “Người phụ nữ tâm cơ thủ đoạn” này thì tất cả mọi người kể cả tôi đều nguyện ý ở chung một chỗ vui vui vẻ vẻ tán chuyện thế nhưng khi đến phiên mình thì tôi liền trực tiếp muốn khóc cho bọn họ xem rồi !
Tôi nhìn những bài báo ngày càng rầm rộ phân tích từ chuyện tôi là một nhân viên nhỏ của tập đoàn Lục thị sau đó làm như thế nào để sáng tạo ra các cơ hội vô tình gặp mặt Lục thiếu, rồi thành công bắt được miếng mồi ngon Lục thiếu này như thế nào, cuối cùng cuộc sống đi lên ra sao, hôm nay trong bụng lại mang thai đứa bé lại càng thêm ân ân ái ái ở trước mặt Hoàng Vũ Vi. Trong bài báo thậm chí còn xuất hiện vài người tự xưng là biết hết mọi chuyện nói tôi làm thế nào để sáng tạo các cơ hội vô tình gặp mặt Lục Bách Nghiêu ở phòng giải khát, thang máy, cửa công ty…
Con mẹ nó, cái này không phải rõ ràng là một tập nhật kí của tôi ở công ty sao? Tôi nhìn qua những bài báo sáo rỗng chợt cảm thấy thì ra là tôi còn có thể có thông minh như thế, đến nổi quyết tâm "Không bắt được đại gia cao phú suất thì không phải là người”?!
Vốn là tôi cho rằng báo viết như vậy đã là quá tuyệt rồi không ngờ tôi lật thêm mấy trang vậy mà lại nhìn thấy thêm một bài báo tài hoa tuyệt thế hơn nữa! Ai da, lại còn nói tôi là công chúa của một nước nhỏ ở Châu Phi kết hôn với Lục Bách Nghiêu chỉ vì lợi ích thuần túy, con mẹ nó bọn họ thấy tôi đây “trắng noãn” như công chúa Châu Phi sao? !
Cuối cùng tôi trực tiếp ném toàn bộ những tờ báo này cho Lục Bách Nghiêu, sau đó Lục Bách Nghiêu lại ném những thứ này cho Lục Kỳ Ngôn xử lý, qua đến ngày hôm sau thì những tin tức tương tự như vậy trên báo chí đều biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, thế giới rốt cuộc lại an tĩnh nhưng mà ngừng không được mấy ngày thì những quy tắc ngầm của Hoàng Vũ Vi lại bị đưa ra ánh sáng!
Vừa bắt đầu là một đoạn video, chính xác là một đoạn video quay lén ở tình huống Hoàng Vũ Vi không biết chuyện, về sau như một quả bom đột ngột nổ tung trong giới Giải Trí, nói bình thường cuộc sống của Hoàng Vũ Vi không đứng đắn ra sao.
Mặc dù ở thời đại này chiến tranh nổ ra liên miên nhưng nhân vật chính chiếm cứ trang đầu trong những ngày qua vẫn là nữ MC nổi danh cùng với giám đốc đài truyền hình " í é í é này nọ ", mọi người đều tỏ ra vô cùng hứng khởi, đăng đủ loại bình luận châm chọc chỉ trích, kết quả là web đăng video bị sập, như vậy thì chuyện này không thể tiếp tục được nữa. . . . . .
Mấy ngày trước đây là xì căng đan với Thái Tử Gia Lục thị, hôm nay lại với giám đốc đài truyền hình, không ít người trên mạng khen bình luận: Giường của cô lại có người đến người đi vội vàng như vậy hả. . . . . . (bình luận của chị Cận)
Mà tôi lại vô cùng không có khí tiết hí hửng thích bình luận của mình!
Vì vậy chỉ trong vòng một giờ ngắn ngủn đã có hơn một ngàn lượt khen, quả nhiên… quả nhiên, đúng là bản sắc đàn ông, đàn ông đều là động vật suy nghĩ bằng nửa người dưới!
Lại nói chỉ cần nhìn thấy Hoàng Vũ Vi là tôi đã thấy ghét rồi, tuy nói khi đó trời xui đất khiến bởi vì một số nguyên nhân sâu xa khiến cho thiếu chút nữa cô ta bị một lão già cưỡng gian nhưng rốt cuộc không có trực tiếp quan hệ đến tôi đúng không ?
Lúc ấy chuyện tình này rất huyên náo nhưng tất cả mọi người chỉ biết là trong một lớp nào đó có một nữ sinh thiếu chút nữa bị cưỡng gian nhưng không biết là ai, vậy mà sau đó cô ta lại nói cho các bạn học biết tôi chính là người đó. (thật ra chính là bà Hoàng Vũ Vi)
Vừa bắt đầu tôi và Hoàng Vũ Vi còn là chị em tốt, ai có thể nghĩ tới về sau vì một Lục Bách Nghiêu nam nhan họa thủy, tiếp đó lại bởi vì một ông già bỉ ổi mà hai người bước về hai phía đối nghịch với nhau, cuối cùng đến khi Hoàng Vũ Vi chuyển trường mới ổn định lại, không ngờ gần đây cô ta lại xuất hiện trước mặt tôi.
Mặc dù việc đạp cô ta một đạp lúc đang thất thế là không trượng nghĩa nhưng đối mặt với những chuyện cô ta làm lúc xưa, còn có ý đồ nhúng chàm người đàn ông của tôi, chỉ bình luận phát tiết bất mãn đã là vô cùng khách khí rồi!
Thời điểm tôi lên web đọc bình luận thì Lục Bách Nghiêu đang ngồi ở bên cạnh tôi, đeo bám dai dẳng muốn tôi tắt máy vi tính, lên giường ngủ sớm một chút. Đừng cho là tôi không biết người này muốn làm gì, kiên quyết muốn dụ tôi lên giường sau đó chiếm tiện nghi của tôi!
Tôi cũng không biết tại sao từ sau khi phát hiện mình mang thai thì người đàn ông vốn hùng dũng oai vệ khí thế bừng bừng này lại trở nên đàn bà như vậy, không phải một lát lôi kéo tôi hôn một cái thì chính là chỉ chốc lát nữa sẽ lôi kéo tôi ôm một cái, thuận tiện ở trên người tôi liếm mút một chút.
Hiện tại mới 8 giờ tối, Lục Bách Nghiêu liền lấy lí do phải đi ngủ sớm lôi tôi lên giường. Tôi chết sống không muốn ngủ sớm như vậy liền cố ý gây khó khăn cho anh ta: "Lục đại thiếu gia, đối với chuyện này anh có ý kiến gì không? Nói thử đi ~"
Bên này Lục Bách Nghiêu đã gấp rút lắm rồi, đôi mắt liếc nhìn màn hình máy tính đang hiện lên tin tức về giám đốc đài truyền hình, nhẹ nhàng nói một câu: "Cho dù có xấu hơn nữa cũng có quyền nói yêu thương, nói tới thế giới tràn đầy yêu."
Tôi đang muốn phản bác một câu thì thân thể trực tiếp bị Lục Bách Nghiêu kéo lên: "Vợ, chồng thân ái của em đang chờ em nói yêu thương đây này " (Mục đích của câu trên là mở đường cho câu này) Cuối cùng người này vẫn không quên sử dụng cặp mắt đào hoa của mình: "Come on, ba¬by!"
Tôi tức đến mức thổ huyết, thiếu chút nữa trực tiếp phun lên trên mặt Lục Bách Nghiêu: "Tại sao em cảm thấy gần đây anh trở nên đàn bà vậy!"
Ai có thể biết cảm giác của tôi lúc này không? Thân là một “nữ hán tử”, chồng của mình còn đẹp hơn mình coi như xong nhưng mà giơ tay nhấc chân lại trắng trợn quyến rũ như vậy là không được, cho dù tôi là một “nữ hán tử” chiến đấu dũng cảm thì cũng bị đánh bại!
Lục Bách Nghiêu e hèm một tiếng: "Lúc sau sẽ cho em thấy chồng em oai phong hùng dũng khí thế bừng bừng như thế nào để cho em trở nên dịu dàng một chút!"
Cuối cùng tôi liền bị người này ném lên giường. . . . . .
Lục Bách Nghiêu nằm ở bên cạnh tôi, quan sát tôi từ trên xuống dưới, do dự: "Vợ, em nói hôm nay chúng ta nên bắt đầu từ đâu mới tốt đây?"
Tôi nằm ở trên giường tức đến giơ chân, mỗi lần người này lôi tôi lên giường bởi vì có đứa bé nên không thể làm gì được, cho nên liền nghĩ ra đủ cách để chiếm tiện nghi của tôi!
Tôi trực tiếp quát lên: "Lục Bách Nghiêu, muốn chém muốn giết thì nhanh lên một chút!"
Lục Bách Nghiêu cố làm bộ dạng bừng tỉnh hiểu ra: "Ai nha, thì ra là vợ anh nóng lòng à?"
Người này tuyệt đối là cố ý!
Tôi dùng 100% để đánh cuộc!
Cuối cùng tôi chịu thua: "Đúng là em nóng lòng!"
Tôi thật sự là nóng lòng đến độ muốn trực tiếp đạp anh ta xuống giường!
Lục Bách Nghiêu hôn lên cái miệng nhỏ của tôi, cợt nhã nhìn tôi: "Đừng nóng vội, đừng nóng vội, chồng tới đây ~"
May mắn lúc trước Lưu chi Dao đã nói những lời tốt đẹp về tôi trước mặt mẹ Lục cho nên quan hệ của tôi và bà mới trở nên hòa hoãn. Vì vậy thời điểm tôi và Lục Bách Nghiêu đi đến biệt thự nhà họ Lục thì mẹ Lục không còn chê bai tôi như lúc trước mà trực tiếp chạy đến xoa bụng tôi. Tôi có thể cho rằng mẹ Lục nhìn tôi bằng ánh mắt tràn đầy trìu mến bởi vì trong bụng của tôi có một cục thịt cho nên địa vị của tôi liền “vèo vèo vèo” bay lên tận chín tầng mây không?
Sau khi công phá được lô-cốt có độ khó cao nhất, Lục Bách Nghiêu liền kéo tôi và cục thịt trong bụng trực tiếp lên lầu tìm ba anh ta.
Tôi cho rằng trước đây lúc tôi và Lục Bách Nghiêu chuẩn bị kết hôn thì ba Lục đã không chào đón tôi bây giờ sau khi chuyện kết hôn của tôi và Lục Bách Nghiêu thất bại thì ông càng không muốn nhìn mặt tôi rồi nhưng mà Lục Bách Nghiêu lại ỷ vào đứa bé trong bụng tôi, cực kì không có khí tiết kéo tôi lên lầu tìm ba anh ta!
Lục Bách Nghiêu lôi kéo tay tôi, ỷ vào phe mình có ba người liền ức hiếp ba anh ta chỉ một thân một mình: "Dù sao bọn con cũng đã đăng kí kết hôn, đứa bé cũng sắp ra đời, ba phải rõ ràng một chuyện, không phải con đang cầu xin sự đồng ý của ba mà là đang thông báo ba biết thôi!"
"Thằng nghịch tử này! Cút ra ngoài cho ba!"
"Dù sao cháu trai của ba cũng đang ở chỗ này, ba có bản lãnh thì đuổi luôn cháu ba ra ngoài đi!"
Ặc. . . . . .
Tôi có thể nói cho Lục Bách Nghiêu biết ngày đó thời điểm nằm trên giường tôi có nằm mơ thấy đứa bé này là một cô gái nhỏ, nói thế nào đều là cháu gái mà không phải là cháu trai có được không?
Chỉ là nếu bây giờ tôi nói thẳng ra thì đây coi như là đang trực tiếp vạch trần anh?
Ặc . . . . . Tôi vẫn nên câm miệng thôi.
Im lặng là vàng. . . . . .
Tôi chỉ là một tiểu trong suốt, tôi chỉ cười cười không nói lời nào. . . . . .
Cuộc giằng co của Lục Bách Nghiêu và ba Lục mới vừa tiến hành được một nửa thì mẹ Lục đã vô cùng lo lắng trực tiếp đi vào giết toàn bộ, bộ dáng "Tôi có cháu trai tôi sợ ai, tôi có cháu trai ai đụng đến nó tôi giết toàn bộ" đáng đánh đòn, ở trước mặt ba Lục trực tiếp kéo tôi và Lục Bách Nghiêu đi, để lại cho ba Lục bóng lưng kiêu ngạo cùng ba đôi mắt nhỏ.
Như vậy kế hoạch phá được lô-cốt lớn là ba Lục đại công cáo thành bởi vì trên đường xuất hiện đại tướng địch quân là mẹ Lục phản bội!
Sau đó tôi và Lục Bách Nghiêu ở lại trong biệt thự nhà họ Lục một buổi, nhà bọn họ bày ra các loại thức ăn mỹ vị cho tôi nếm thử một lần, kết quả cuối cùng là tôi vác cái bụng được thổi lên gấp đôi ra khỏi nhà tuy vậy nhưng rốt cuộc toàn bộ kế hoạch gặp trưởng bối của tôi và Lục Bách Nghiêu thuận lợi hoàn thành!
Nhưng không biết vì sao ông trời lại bắt đầu bất mãn với tôi.
Ngày hôm sau khi tôi và Lục Bách Nghiêu đi gặp trưởng bối thì trên trang đầu của các tờ báo đều đồng thời đưa tin về tôi và Lục Bách Nghiêu, lại còn nhanh chân nhanh tay đưa ra hình chụp ở nhà Lão Phật Gia và nhà họ Lục, tiêu đề đều là "Lục thiếu bắt cá hai tay, tình mới vui mừng, tình cũ Hoàng Vũ Vi tinh thần chán nản” , tôi muốn nói bọn họ rằng bọn họ xác định trước đó không có họp kín với nhau sao? Tại sao lại đồng tâm hợp lực như vậy?
Trong những tấm ảnh mà phóng viên chụp mặc dù không có tấm nào chụp được chính diện tôi và Lục Bách Nghiêu nhưng chỉ cần là người không bị mù thì chỉ cần nhìn một cái là có thể nhận ra ngay Lục Bách Nghiêu ôm một cô gái không phải là Hoàng Vũ Vi, dù sao bộ ngực nhỏ tôi và bộ ngực như cơn sóng lớn mãnh liệt của cô ta hoàn toàn không cùng một đẳng cấp đúng không?
Vừa bắt đầu bởi vì các bức ảnh đều mơ hồ không rõ ràng cho nên người không biết tôi thì khẳng định không nhận ra tôi, cho nên tôi chỉ cần kiên trì "Bụng to thì lòng cũng rộng lượng" không chấp nhặt với đám Cẩu Tử vất vả kiếm ăn này.
Nhưng sau mấy ngày bởi vì tôi lại trực tiếp ngây ngô trong nhà không ra khỏi cửa cho nên bọn Cẩu Tử không đào được tin tức của tôi liền bắt đầu đưa ra các loại suy đoán.
Thậm chí còn có một tờ báo dùng tựa đề bắt mắt "Cô gái thủ đoạn và đại gia cao phú suất", bình thường nếu đụng phải những chủ đề tương tự như “Người phụ nữ tâm cơ thủ đoạn” này thì tất cả mọi người kể cả tôi đều nguyện ý ở chung một chỗ vui vui vẻ vẻ tán chuyện thế nhưng khi đến phiên mình thì tôi liền trực tiếp muốn khóc cho bọn họ xem rồi !
Tôi nhìn những bài báo ngày càng rầm rộ phân tích từ chuyện tôi là một nhân viên nhỏ của tập đoàn Lục thị sau đó làm như thế nào để sáng tạo ra các cơ hội vô tình gặp mặt Lục thiếu, rồi thành công bắt được miếng mồi ngon Lục thiếu này như thế nào, cuối cùng cuộc sống đi lên ra sao, hôm nay trong bụng lại mang thai đứa bé lại càng thêm ân ân ái ái ở trước mặt Hoàng Vũ Vi. Trong bài báo thậm chí còn xuất hiện vài người tự xưng là biết hết mọi chuyện nói tôi làm thế nào để sáng tạo các cơ hội vô tình gặp mặt Lục Bách Nghiêu ở phòng giải khát, thang máy, cửa công ty…
Con mẹ nó, cái này không phải rõ ràng là một tập nhật kí của tôi ở công ty sao? Tôi nhìn qua những bài báo sáo rỗng chợt cảm thấy thì ra là tôi còn có thể có thông minh như thế, đến nổi quyết tâm "Không bắt được đại gia cao phú suất thì không phải là người”?!
Vốn là tôi cho rằng báo viết như vậy đã là quá tuyệt rồi không ngờ tôi lật thêm mấy trang vậy mà lại nhìn thấy thêm một bài báo tài hoa tuyệt thế hơn nữa! Ai da, lại còn nói tôi là công chúa của một nước nhỏ ở Châu Phi kết hôn với Lục Bách Nghiêu chỉ vì lợi ích thuần túy, con mẹ nó bọn họ thấy tôi đây “trắng noãn” như công chúa Châu Phi sao? !
Cuối cùng tôi trực tiếp ném toàn bộ những tờ báo này cho Lục Bách Nghiêu, sau đó Lục Bách Nghiêu lại ném những thứ này cho Lục Kỳ Ngôn xử lý, qua đến ngày hôm sau thì những tin tức tương tự như vậy trên báo chí đều biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, thế giới rốt cuộc lại an tĩnh nhưng mà ngừng không được mấy ngày thì những quy tắc ngầm của Hoàng Vũ Vi lại bị đưa ra ánh sáng!
Vừa bắt đầu là một đoạn video, chính xác là một đoạn video quay lén ở tình huống Hoàng Vũ Vi không biết chuyện, về sau như một quả bom đột ngột nổ tung trong giới Giải Trí, nói bình thường cuộc sống của Hoàng Vũ Vi không đứng đắn ra sao.
Mặc dù ở thời đại này chiến tranh nổ ra liên miên nhưng nhân vật chính chiếm cứ trang đầu trong những ngày qua vẫn là nữ MC nổi danh cùng với giám đốc đài truyền hình " í é í é này nọ ", mọi người đều tỏ ra vô cùng hứng khởi, đăng đủ loại bình luận châm chọc chỉ trích, kết quả là web đăng video bị sập, như vậy thì chuyện này không thể tiếp tục được nữa. . . . . .
Mấy ngày trước đây là xì căng đan với Thái Tử Gia Lục thị, hôm nay lại với giám đốc đài truyền hình, không ít người trên mạng khen bình luận: Giường của cô lại có người đến người đi vội vàng như vậy hả. . . . . . (bình luận của chị Cận)
Mà tôi lại vô cùng không có khí tiết hí hửng thích bình luận của mình!
Vì vậy chỉ trong vòng một giờ ngắn ngủn đã có hơn một ngàn lượt khen, quả nhiên… quả nhiên, đúng là bản sắc đàn ông, đàn ông đều là động vật suy nghĩ bằng nửa người dưới!
Lại nói chỉ cần nhìn thấy Hoàng Vũ Vi là tôi đã thấy ghét rồi, tuy nói khi đó trời xui đất khiến bởi vì một số nguyên nhân sâu xa khiến cho thiếu chút nữa cô ta bị một lão già cưỡng gian nhưng rốt cuộc không có trực tiếp quan hệ đến tôi đúng không ?
Lúc ấy chuyện tình này rất huyên náo nhưng tất cả mọi người chỉ biết là trong một lớp nào đó có một nữ sinh thiếu chút nữa bị cưỡng gian nhưng không biết là ai, vậy mà sau đó cô ta lại nói cho các bạn học biết tôi chính là người đó. (thật ra chính là bà Hoàng Vũ Vi)
Vừa bắt đầu tôi và Hoàng Vũ Vi còn là chị em tốt, ai có thể nghĩ tới về sau vì một Lục Bách Nghiêu nam nhan họa thủy, tiếp đó lại bởi vì một ông già bỉ ổi mà hai người bước về hai phía đối nghịch với nhau, cuối cùng đến khi Hoàng Vũ Vi chuyển trường mới ổn định lại, không ngờ gần đây cô ta lại xuất hiện trước mặt tôi.
Mặc dù việc đạp cô ta một đạp lúc đang thất thế là không trượng nghĩa nhưng đối mặt với những chuyện cô ta làm lúc xưa, còn có ý đồ nhúng chàm người đàn ông của tôi, chỉ bình luận phát tiết bất mãn đã là vô cùng khách khí rồi!
Thời điểm tôi lên web đọc bình luận thì Lục Bách Nghiêu đang ngồi ở bên cạnh tôi, đeo bám dai dẳng muốn tôi tắt máy vi tính, lên giường ngủ sớm một chút. Đừng cho là tôi không biết người này muốn làm gì, kiên quyết muốn dụ tôi lên giường sau đó chiếm tiện nghi của tôi!
Tôi cũng không biết tại sao từ sau khi phát hiện mình mang thai thì người đàn ông vốn hùng dũng oai vệ khí thế bừng bừng này lại trở nên đàn bà như vậy, không phải một lát lôi kéo tôi hôn một cái thì chính là chỉ chốc lát nữa sẽ lôi kéo tôi ôm một cái, thuận tiện ở trên người tôi liếm mút một chút.
Hiện tại mới 8 giờ tối, Lục Bách Nghiêu liền lấy lí do phải đi ngủ sớm lôi tôi lên giường. Tôi chết sống không muốn ngủ sớm như vậy liền cố ý gây khó khăn cho anh ta: "Lục đại thiếu gia, đối với chuyện này anh có ý kiến gì không? Nói thử đi ~"
Bên này Lục Bách Nghiêu đã gấp rút lắm rồi, đôi mắt liếc nhìn màn hình máy tính đang hiện lên tin tức về giám đốc đài truyền hình, nhẹ nhàng nói một câu: "Cho dù có xấu hơn nữa cũng có quyền nói yêu thương, nói tới thế giới tràn đầy yêu."
Tôi đang muốn phản bác một câu thì thân thể trực tiếp bị Lục Bách Nghiêu kéo lên: "Vợ, chồng thân ái của em đang chờ em nói yêu thương đây này " (Mục đích của câu trên là mở đường cho câu này) Cuối cùng người này vẫn không quên sử dụng cặp mắt đào hoa của mình: "Come on, ba¬by!"
Tôi tức đến mức thổ huyết, thiếu chút nữa trực tiếp phun lên trên mặt Lục Bách Nghiêu: "Tại sao em cảm thấy gần đây anh trở nên đàn bà vậy!"
Ai có thể biết cảm giác của tôi lúc này không? Thân là một “nữ hán tử”, chồng của mình còn đẹp hơn mình coi như xong nhưng mà giơ tay nhấc chân lại trắng trợn quyến rũ như vậy là không được, cho dù tôi là một “nữ hán tử” chiến đấu dũng cảm thì cũng bị đánh bại!
Lục Bách Nghiêu e hèm một tiếng: "Lúc sau sẽ cho em thấy chồng em oai phong hùng dũng khí thế bừng bừng như thế nào để cho em trở nên dịu dàng một chút!"
Cuối cùng tôi liền bị người này ném lên giường. . . . . .
Lục Bách Nghiêu nằm ở bên cạnh tôi, quan sát tôi từ trên xuống dưới, do dự: "Vợ, em nói hôm nay chúng ta nên bắt đầu từ đâu mới tốt đây?"
Tôi nằm ở trên giường tức đến giơ chân, mỗi lần người này lôi tôi lên giường bởi vì có đứa bé nên không thể làm gì được, cho nên liền nghĩ ra đủ cách để chiếm tiện nghi của tôi!
Tôi trực tiếp quát lên: "Lục Bách Nghiêu, muốn chém muốn giết thì nhanh lên một chút!"
Lục Bách Nghiêu cố làm bộ dạng bừng tỉnh hiểu ra: "Ai nha, thì ra là vợ anh nóng lòng à?"
Người này tuyệt đối là cố ý!
Tôi dùng 100% để đánh cuộc!
Cuối cùng tôi chịu thua: "Đúng là em nóng lòng!"
Tôi thật sự là nóng lòng đến độ muốn trực tiếp đạp anh ta xuống giường!
Lục Bách Nghiêu hôn lên cái miệng nhỏ của tôi, cợt nhã nhìn tôi: "Đừng nóng vội, đừng nóng vội, chồng tới đây ~"
Bình luận facebook