Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 51
*Chương có nội dung hình ảnh
Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter
*********************************
Xem ảnh 1
Tâm trạng boss không tốt, còn họp cái gì nữa?
Sau khi trở lại phòng làm việc, Tần Sở cởi áo khoác ném lên ghế sofa.
Trợ lý Tiểu Dương sợ đến mức không dám hé răng, bầu không khí trong phòng làm việc trở nên cực kỳ căng thẳng.
“Cậu đi phân phó hủy bỏ hợp tác giữa các công ty phụ thuộc tập đoàn và công ty Thép kết cấu Đại Thành. Hơn nữa, nhắc nhở với các đối tác của chúng ta, chỉ cần bọn họ có hợp tác với Thép kết cấu Đại Thành, thì GK chúng ta vĩnh viễn sẽ không hợp tác với bọn họ.”
“Tổng giám đốc Tần, anh nói là… công ty Thép kết cấu Đại Thành? Tôi muốn xác nhận lại cho chắc chắn.”
Tiểu Dương làm trợ lý đã lâu, nhưng đây là lần đầu tiên anh ta nghe ông chủ ra lệnh cấm, anh ta không dám sơ suất.
Nếu anh ta nhớ không lầm thì công ty này chỉ là một xí nghiệp nhỏ ngành xây dựng. Chắc là công ty bất động sản thuộc tập đoàn từng hợp tác với bọn họ?
Rốt cuộc làm thế nào mà người phụ trách của công ty Thép kết cấu Đại Thành lại đắc tội boss nhà anh ta vậy?
Là cướp phụ nữ hay là đào mộ tổ tiên? Làm cho boss nổi nóng như vậy.
“Tôi thấy chức trợ lý này của cậu nghỉ được rồi đấy.” Tần Sở lạnh lùng nói.
“Tổng giám đốc Tần, tôi sẽ đi làm ngay.” Tiểu Dương hoảng sợ chạy nhanh như chớp ra ngoài, không dám dừng lại thêm một phút đồng hồ nào nữa.
Tần Sở cầm điện thoại xem tin nhắn Lưu Tư Dĩnh gửi cho anh. Khóe môi anh nhếch lên, chỉ nói hai chữ: Tìm chết.
Ngụy Đông đúng là không tìm đường chết sẽ không phải chết.
Rõ ràng anh ta biết Hoắc Miên là người phụ nữ Tần Sở yêu thương, vậy mà anh ta còn không biết sống chết nhào lên, không phải muốn chết thì là gì?
Đương nhiên, anh ta cho rằng Tần Sở chỉ coi Hoắc Miên là quá khứ đã qua.
Dù sao lần này Tần Sở về nước, anh ta không nghe tin xấu gì giữa anh và Hoắc Miên.
Trong đám bạn học, ngoại trừ Chu Linh Linh thì những người khác không quá hiểu biết tình huống của Hoắc Miên và Tần Sở.
Công ty Thép kết cấu Đại Thành.
Cha của Ngụy Đông là Ngụy Trường Phú sốt ruột đi lòng vòng, gọi không ít cuộc điện thoại, nhờ không ít bạn bè, nhưng vẫn không giải quyết được vấn đề.
Thật sự là trời giáng tai họa bất ngờ, các khách hàng lớn của công ty không dám đắc tội GK, cho nên hủy bỏ hợp tác với bọn họ.
Mà một công ty con duy nhất của GK có hợp tác với bọn họ, cũng tuyên bố vĩnh viễn không hợp tác nữa.
Đây chính là cắt con đường tiền tài của ông ta. Không có những công ty lớn này chống đỡ, một tháng ông ta chỉ có thể kiếm được con số lẻ.
Còn không đủ trả tiền lương cho nhân viên thì còn gọi là công ty gì nữa?
“Cha, làm sao vậy?” Ngụy Đông đang ăn cơm cùng bạn bè bên ngoài, nhận được điện thoại của cha thì lập tức trở về công ty.
“Xảy ra chuyện lớn rồi.”
“Chuyện lớn gì? Nghiêm trọng lắm sao?” Ngụy Đông hỏi không đầu không đuôi.
Ngụy Trường Phú kể lại chuyện từ đầu đến cuối, sau đó mắng: “Chết tiệt, không biết tại sao lại đắc tội với GK nữa, để cho bọn họ ra lệnh cấm với loại công ty nhỏ như chúng ta, có để người ta sống hay không? Thời nay đúng là cá lớn nuốt cá bé, chúng ta không đắc tội GK nổi. Cha gọi điện thoại cho tổng bộ GK muốn tìm tầng lớp quản lý nói chuyện, nhưng người ta không cho cha cơ hội. Làm sao bây giờ? Khó lắm chúng ta mới có thành tựu như ngày hôm nay, chẳng lẽ phải phó mặc sự đời sao?”
Lúc nghe tới GK, trong lòng Ngụy Đông bỗng nhiên nghĩ tới điều gì đó.
“Cha, cha giao chuyện này cho con thử xem, con có bạn học ở GK.”
“Con có cách gì không?” Ngụy Trường Phú dấy lên một chút hi vọng.
“Để con đi tìm cậu ta thử xem.”
Nói xong, Ngụy Đông tức giận đi ra cửa công ty.
Sau đó anh ta gửi một tin nhắn Wechat trong nhóm bạn học: Có ai có số điện thoại của Tần Sở không? Gửi cho tôi với.
Một lát sau vẫn không có ai trả lời.
Bất đắc dĩ, anh ta không kịp đợi, chỉ đành phóng xe như điên đến tổng bộ GK.
“Tôi muốn gặp Tần Sở.”
“Xin hỏi anh có hẹn trước không?” Nhân viên tiếp tân khách sáo hỏi.
Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter
*********************************
Xem ảnh 1
Sau khi trở lại phòng làm việc, Tần Sở cởi áo khoác ném lên ghế sofa.
Trợ lý Tiểu Dương sợ đến mức không dám hé răng, bầu không khí trong phòng làm việc trở nên cực kỳ căng thẳng.
“Cậu đi phân phó hủy bỏ hợp tác giữa các công ty phụ thuộc tập đoàn và công ty Thép kết cấu Đại Thành. Hơn nữa, nhắc nhở với các đối tác của chúng ta, chỉ cần bọn họ có hợp tác với Thép kết cấu Đại Thành, thì GK chúng ta vĩnh viễn sẽ không hợp tác với bọn họ.”
“Tổng giám đốc Tần, anh nói là… công ty Thép kết cấu Đại Thành? Tôi muốn xác nhận lại cho chắc chắn.”
Tiểu Dương làm trợ lý đã lâu, nhưng đây là lần đầu tiên anh ta nghe ông chủ ra lệnh cấm, anh ta không dám sơ suất.
Nếu anh ta nhớ không lầm thì công ty này chỉ là một xí nghiệp nhỏ ngành xây dựng. Chắc là công ty bất động sản thuộc tập đoàn từng hợp tác với bọn họ?
Rốt cuộc làm thế nào mà người phụ trách của công ty Thép kết cấu Đại Thành lại đắc tội boss nhà anh ta vậy?
Là cướp phụ nữ hay là đào mộ tổ tiên? Làm cho boss nổi nóng như vậy.
“Tôi thấy chức trợ lý này của cậu nghỉ được rồi đấy.” Tần Sở lạnh lùng nói.
“Tổng giám đốc Tần, tôi sẽ đi làm ngay.” Tiểu Dương hoảng sợ chạy nhanh như chớp ra ngoài, không dám dừng lại thêm một phút đồng hồ nào nữa.
Tần Sở cầm điện thoại xem tin nhắn Lưu Tư Dĩnh gửi cho anh. Khóe môi anh nhếch lên, chỉ nói hai chữ: Tìm chết.
Ngụy Đông đúng là không tìm đường chết sẽ không phải chết.
Rõ ràng anh ta biết Hoắc Miên là người phụ nữ Tần Sở yêu thương, vậy mà anh ta còn không biết sống chết nhào lên, không phải muốn chết thì là gì?
Đương nhiên, anh ta cho rằng Tần Sở chỉ coi Hoắc Miên là quá khứ đã qua.
Dù sao lần này Tần Sở về nước, anh ta không nghe tin xấu gì giữa anh và Hoắc Miên.
Trong đám bạn học, ngoại trừ Chu Linh Linh thì những người khác không quá hiểu biết tình huống của Hoắc Miên và Tần Sở.
Công ty Thép kết cấu Đại Thành.
Cha của Ngụy Đông là Ngụy Trường Phú sốt ruột đi lòng vòng, gọi không ít cuộc điện thoại, nhờ không ít bạn bè, nhưng vẫn không giải quyết được vấn đề.
Thật sự là trời giáng tai họa bất ngờ, các khách hàng lớn của công ty không dám đắc tội GK, cho nên hủy bỏ hợp tác với bọn họ.
Mà một công ty con duy nhất của GK có hợp tác với bọn họ, cũng tuyên bố vĩnh viễn không hợp tác nữa.
Đây chính là cắt con đường tiền tài của ông ta. Không có những công ty lớn này chống đỡ, một tháng ông ta chỉ có thể kiếm được con số lẻ.
Còn không đủ trả tiền lương cho nhân viên thì còn gọi là công ty gì nữa?
“Cha, làm sao vậy?” Ngụy Đông đang ăn cơm cùng bạn bè bên ngoài, nhận được điện thoại của cha thì lập tức trở về công ty.
“Xảy ra chuyện lớn rồi.”
“Chuyện lớn gì? Nghiêm trọng lắm sao?” Ngụy Đông hỏi không đầu không đuôi.
Ngụy Trường Phú kể lại chuyện từ đầu đến cuối, sau đó mắng: “Chết tiệt, không biết tại sao lại đắc tội với GK nữa, để cho bọn họ ra lệnh cấm với loại công ty nhỏ như chúng ta, có để người ta sống hay không? Thời nay đúng là cá lớn nuốt cá bé, chúng ta không đắc tội GK nổi. Cha gọi điện thoại cho tổng bộ GK muốn tìm tầng lớp quản lý nói chuyện, nhưng người ta không cho cha cơ hội. Làm sao bây giờ? Khó lắm chúng ta mới có thành tựu như ngày hôm nay, chẳng lẽ phải phó mặc sự đời sao?”
Lúc nghe tới GK, trong lòng Ngụy Đông bỗng nhiên nghĩ tới điều gì đó.
“Cha, cha giao chuyện này cho con thử xem, con có bạn học ở GK.”
“Con có cách gì không?” Ngụy Trường Phú dấy lên một chút hi vọng.
“Để con đi tìm cậu ta thử xem.”
Nói xong, Ngụy Đông tức giận đi ra cửa công ty.
Sau đó anh ta gửi một tin nhắn Wechat trong nhóm bạn học: Có ai có số điện thoại của Tần Sở không? Gửi cho tôi với.
Một lát sau vẫn không có ai trả lời.
Bất đắc dĩ, anh ta không kịp đợi, chỉ đành phóng xe như điên đến tổng bộ GK.
“Tôi muốn gặp Tần Sở.”
“Xin hỏi anh có hẹn trước không?” Nhân viên tiếp tân khách sáo hỏi.
Bình luận facebook