Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 40
Từng cú đánh dã man hạ xuống người của Lưu Ý Viên.
Lưu Ý Viên cắn răng chịu trận. Không kêu đau cũng không rơi lệ.
Bọn này không xứng để Lưu Ý Viên - Cô phải rơi lệ. Đám cẩu tiểu thư!!!
Đám Tuyết Liễu càng đánh lại càng hăng, dùng hết lực đánh lên cơ thể đã kiệt sức trả thù cho ban nãy Lưu Ý Viên đã ngạo mạn với bọn họ.
_____________
Bên này, Tôn Sơn Hạ đang cắm đầu chạy trối chết.
Mắt thấy xa xa Dật Hoàng đang chơi game, Tôn Sơn Hạ dùng hết sức lực ở đôi chân chạy thật nhanh.
Dật Hoàng đang mải mê chơi game thì thấy có bóng dáng nhỏ bé đang thở hổn hển đứng trước mặt mình. Tay đang chơi game chợt dừng lại.
"Sơ Hạ, có việc gì sao?"
Tôn Sơn Hạ tay chống hông vừa thở, vừa cố gắng nói cho rõ từng chữ:
"Nhanh! Mau lại WC nữ ở tầng 2. Hình như bạn của Ý Viên bị đánh rồi"
Dật Hoàng và Dương Tề Vương ngớ người cùng nhau "hả" 1 tiếng.
Bạn của Lưu Ý Viên...!!!!!...lẽ nào...
"CỦ CẢI TRẮNG" 2 người đồng thanh.
Dật Hoàng cùng Dương Tề Vương vội vàng đứng lên.
Dật Hoàng gấp gáp nói: "Tề Vương, cậu mau gọi cho Ngao Ca. Mình đến đó trước"
Dương Tề Vương nhanh chóng bấm số, tay cũng bắt đầu run lên: "được, cậu nhanh lên"
Dât Hoàng đi theo sự hướng dẫn của Tôn Sơn Hạ tức tốc chạy đến thang máy tầng 2.
Phải thật nhanh...nếu không...
Lần này mình phạm sai lầm to rồi. Ngao Ca....thật xin lỗi vì không trông chừng củ cải trắng thật tốt!
Thật xin lỗi...
Sự bất an trong lòng Dật Hoàng dâng trào.
Dương Tề Vương bên này cầm điện thoại gọi, áp lên tai, nhanh chóng đầu đầu dây bên kia bắt máy, rồi giọng Anh vang lên bên tai, đáy lòng của Dương Tề Vương khẽ run, trán bắt đầu đổ mồ hôi ròng ròng.
"Alo, có việc gì" giọng Anh không lạnh cũng không ấm. Trầm trầm ấm ấm.
Dương Tề Vương siết chặt bàn tay bất chấp sự bất an của mình nói nhanh, nói chậm chỉ sợ Củ Cải Trắng càng nguy hiểm thêm: "Ngao Ca, nhanh đến WC tầng 2, củ cải trắng gặp nguy rồi"
!!!!!!!!
"CÁI GÌ" Tay Ngao Trạch Vũ siết chặt điện thoại trong tay đến mức các khớp tay đều kêu lên răn rắc.
Sau khi Anh cắt ngang cuộc điện thoại. Dương Tề Vương cũng đã nhanh chân hướng đến thang máy tầng 2 mà cắm đầu chạy.
Cứu người, không thể chậm trễ.
Ngạn Hữu thấy vẻ mặt Anh trở nên lạnh lẽo, liền hỏi: "sao vậy?"
Anh không trả lời mà ngay lập tức chạy thật nhanh về phía thang máy Ngạn Hữu không hiểu chuyện gì ngớ người 1 giây rồi cũng bắt đầu đuổi theo sau Anh.
Một trước một sau đi vào thang máy.
Anh siết chặt nắm đấm đến độ gân xanh đều hiện lên, cả người toả ra khí lạnh khiến Ngạn Hữu đứng bên cạnh phải rùng mình.
Lòng Anh giờ đây như lửa đốt, tràn đầy lo lắng. Mày nhíu chặt, lòng đầy nghi vấn hiện ra.
Rõ ràng nơi tổ chức sinh nhật nằm ở tầng 1, tại sao em ấy lại đi đến tận tầng 2?
Cuối cùng thang máy cũng mở cửa dừng ở tầng 2.
Ôm 1 bụng nghi vấn cùng sự tức giận thịnh nộ trong lòng bước ra.
Tuyết Liễu đắc ý cười, nhìn Lưu Ý Viên bị đánh đến nỗi mặt toàn là máu me, vết trầy xước trên mặt dữ tợn.
Cô ta cười hả hê, dùng ngón tay nâng gương mặt đầy rẫy vết thương của Lưu Ý Viên, siết chặt cằm của nàng, nhếch mép khinh thường: "Dám đụng tới bổn tiểu thư của Tuyết Gia mày chán sống rồi hahaha"
Tuyết Liễu luôn ỷ mình là con nhà có chút giàu có và địa vị trong xã hồi sinh ra đã hống hách ngạo mạn, chướng mắt ai liền xử đẹp người đó không nhân nhượng vì nghĩ có gia đình phía sau chống lưng, ai dám làm gì được Cô ta. Rất được Tuyết Gia yêu thương nâng như trứng. Từ nhỏ cô ta luôn cho mình là nhất, là tiểu thư quyền quý nên đâu để ý đến những gia tộc mạnh hơn mình.
Cô ta cười 1 cách sảng khoái nhưng không hề biết rằng người mà bị cô ta đánh thê thảm lại là con gái rượu của Lưu Hiểu Hải, cháu gái của Lưu Hiểu Quyền - 1 lính đặc nhiệm tinh nhuệ, và ông ấy cũng là 1 thủ lĩnh xuất sắc tên tuổi lẫy lừng vang danh khắp đế đô, kinh nghiệm chiến trường đứng số 2 không ai số 1. Một gia tộc giàu có đứng thứ 3 trong Ngũ đại gia tộc, vì là gia tộc xếp trong top hàng đầu nên Lưu Ý Viên không bao giờ để lộ thông tin của mình ra ngoài, sống rất kín tiếng.
Ngoài ra, Lưu Ý Viên còn có 1 người Anh trai cực kỳ yêu thương mình - Lưu Hạo Băng, là chủ tịch đá quý "Băng Viên" nổi tiếng khắp Châu Lục, Lưu Hạo Băng còn là Đội trưởng đặc chủng lực lượng đặc biệt tinh nhuệ....
So với Lưu Gia, Tuyết Gia cũng chỉ là 1 hạt bụi nhỏ nhoi trên sa mạc...thổi 1 cái liền....BIẾN MẤT.
(Little: mọi người đừng lo cho 2 công chúa của chúng ta nữa, hãy thắp hương cầu nguyện cho bọn Tuyết Liễu đi mụi ngừi. Thấy tội mà thôi cũng kệ)
Như Hoa nhìn gương mặt bị đánh nhưng vẫn còn giữ nét xinh đẹp kia liền chướng tai gai mắt, vung tay chuẩn bị hạ thủ thì lúc này cửa ra vào mở toang ra.
Dật Hoàng thở hồng hộc. Nhưng khi nhìn thấy 1 thân ảnh ngồi bất động dựa vào tường cùng với 1 người đang chịu trận....!!!!!....Ý VIÊN!!!!
Lưu Ý Viên bị đánh nhưng vẫn cố gắng giữ lý trí của mình, không được gục ngã. Cho đến khi thấy được thân ảnh quen thuộc ở cửa, lý trí cũng không còn vững được nữa, cánh mi run rẩy đôi mắt lim dim nhìn họ cười 1 cái rồi ngất lịm đi.
Tôn Sơn Hạ hoảng hốt bịt miệng, nhìn thấy Lưu Ý Viên cả người yếu ớt chiếc váy mày trắng tinh giờ đây rách rưới nhuộm đầy máu tanh, bị bọn họ tra tấn đến độ thở cũng khó khăn, đặc biệt là gương mặt bị đánh đến nỗi máu me vết xước dữ tợn đập vào mắt Dật Hoàng, khoé môi rách còn không ngừng tuôn máu.
Dật Hoàng gầm gừ chửi thề: "CHẾT TIỆT!!!!"
Máu nóng trong người Dật Hoàng sôi sùng sục. Hai mắt đỏ ngầu, đôi mày nhíu chặt tản ra 1 luồng khí lạnh đạp chân khí thế dũng mãnh đi vào. Đi đến đâu là dùng lực của bắp tay đẩy bọn ra ra, tản ra sát khí cao cao tại thượng đứng trước mặt 2 người con gái đang bấu tay Lưu Ý Viên, không thương hoa tiếc ngọc trực tiếp bẻ tay hai ng bọn họ ra sau, xô đẩy 1 cái khiến họ té chỏng vó. 2 người bò dậy ôm nhau run rẩy nhìn ác ma Dật Hoàng.
_________________
Lời yêu thương của Little gửi đến các Moon (độc giả cute của Little)
Hè lố ô! Xin lỗi các bạn vì đã để các bạn chờ lâu nha. Tại Tết Little hơi bận á nên ra chương lâu quá trời lâu nuôn. Tết Little vẫn sẽ ra chương mới nha, luôn luôn đồng hành cùng các bạn nè. Hì
Little cám ơn các bạn, thực sự cám ơn các bạn rất nhiều, mỗi ngày đọc bình luận của các bạn đều khiến Little có động lực hơn. Little chưa từng nghĩ truyện của Little sẽ có được nhiều bạn yêu thích như vậy Yêu yêu ạ♥
Thế là 1 năm cũ đã kết thúc rồi, chúng ta sẽ mở ra 1 năm mới thật vui tươi và thành công. Hi! Little chúc các bạn ăn tết vui vẻ, tràn đầy hạnh phúc, sum vầy bên gia đình và người thân nha. Happy New Year!!!
Lưu Ý Viên cắn răng chịu trận. Không kêu đau cũng không rơi lệ.
Bọn này không xứng để Lưu Ý Viên - Cô phải rơi lệ. Đám cẩu tiểu thư!!!
Đám Tuyết Liễu càng đánh lại càng hăng, dùng hết lực đánh lên cơ thể đã kiệt sức trả thù cho ban nãy Lưu Ý Viên đã ngạo mạn với bọn họ.
_____________
Bên này, Tôn Sơn Hạ đang cắm đầu chạy trối chết.
Mắt thấy xa xa Dật Hoàng đang chơi game, Tôn Sơn Hạ dùng hết sức lực ở đôi chân chạy thật nhanh.
Dật Hoàng đang mải mê chơi game thì thấy có bóng dáng nhỏ bé đang thở hổn hển đứng trước mặt mình. Tay đang chơi game chợt dừng lại.
"Sơ Hạ, có việc gì sao?"
Tôn Sơn Hạ tay chống hông vừa thở, vừa cố gắng nói cho rõ từng chữ:
"Nhanh! Mau lại WC nữ ở tầng 2. Hình như bạn của Ý Viên bị đánh rồi"
Dật Hoàng và Dương Tề Vương ngớ người cùng nhau "hả" 1 tiếng.
Bạn của Lưu Ý Viên...!!!!!...lẽ nào...
"CỦ CẢI TRẮNG" 2 người đồng thanh.
Dật Hoàng cùng Dương Tề Vương vội vàng đứng lên.
Dật Hoàng gấp gáp nói: "Tề Vương, cậu mau gọi cho Ngao Ca. Mình đến đó trước"
Dương Tề Vương nhanh chóng bấm số, tay cũng bắt đầu run lên: "được, cậu nhanh lên"
Dât Hoàng đi theo sự hướng dẫn của Tôn Sơn Hạ tức tốc chạy đến thang máy tầng 2.
Phải thật nhanh...nếu không...
Lần này mình phạm sai lầm to rồi. Ngao Ca....thật xin lỗi vì không trông chừng củ cải trắng thật tốt!
Thật xin lỗi...
Sự bất an trong lòng Dật Hoàng dâng trào.
Dương Tề Vương bên này cầm điện thoại gọi, áp lên tai, nhanh chóng đầu đầu dây bên kia bắt máy, rồi giọng Anh vang lên bên tai, đáy lòng của Dương Tề Vương khẽ run, trán bắt đầu đổ mồ hôi ròng ròng.
"Alo, có việc gì" giọng Anh không lạnh cũng không ấm. Trầm trầm ấm ấm.
Dương Tề Vương siết chặt bàn tay bất chấp sự bất an của mình nói nhanh, nói chậm chỉ sợ Củ Cải Trắng càng nguy hiểm thêm: "Ngao Ca, nhanh đến WC tầng 2, củ cải trắng gặp nguy rồi"
!!!!!!!!
"CÁI GÌ" Tay Ngao Trạch Vũ siết chặt điện thoại trong tay đến mức các khớp tay đều kêu lên răn rắc.
Sau khi Anh cắt ngang cuộc điện thoại. Dương Tề Vương cũng đã nhanh chân hướng đến thang máy tầng 2 mà cắm đầu chạy.
Cứu người, không thể chậm trễ.
Ngạn Hữu thấy vẻ mặt Anh trở nên lạnh lẽo, liền hỏi: "sao vậy?"
Anh không trả lời mà ngay lập tức chạy thật nhanh về phía thang máy Ngạn Hữu không hiểu chuyện gì ngớ người 1 giây rồi cũng bắt đầu đuổi theo sau Anh.
Một trước một sau đi vào thang máy.
Anh siết chặt nắm đấm đến độ gân xanh đều hiện lên, cả người toả ra khí lạnh khiến Ngạn Hữu đứng bên cạnh phải rùng mình.
Lòng Anh giờ đây như lửa đốt, tràn đầy lo lắng. Mày nhíu chặt, lòng đầy nghi vấn hiện ra.
Rõ ràng nơi tổ chức sinh nhật nằm ở tầng 1, tại sao em ấy lại đi đến tận tầng 2?
Cuối cùng thang máy cũng mở cửa dừng ở tầng 2.
Ôm 1 bụng nghi vấn cùng sự tức giận thịnh nộ trong lòng bước ra.
Tuyết Liễu đắc ý cười, nhìn Lưu Ý Viên bị đánh đến nỗi mặt toàn là máu me, vết trầy xước trên mặt dữ tợn.
Cô ta cười hả hê, dùng ngón tay nâng gương mặt đầy rẫy vết thương của Lưu Ý Viên, siết chặt cằm của nàng, nhếch mép khinh thường: "Dám đụng tới bổn tiểu thư của Tuyết Gia mày chán sống rồi hahaha"
Tuyết Liễu luôn ỷ mình là con nhà có chút giàu có và địa vị trong xã hồi sinh ra đã hống hách ngạo mạn, chướng mắt ai liền xử đẹp người đó không nhân nhượng vì nghĩ có gia đình phía sau chống lưng, ai dám làm gì được Cô ta. Rất được Tuyết Gia yêu thương nâng như trứng. Từ nhỏ cô ta luôn cho mình là nhất, là tiểu thư quyền quý nên đâu để ý đến những gia tộc mạnh hơn mình.
Cô ta cười 1 cách sảng khoái nhưng không hề biết rằng người mà bị cô ta đánh thê thảm lại là con gái rượu của Lưu Hiểu Hải, cháu gái của Lưu Hiểu Quyền - 1 lính đặc nhiệm tinh nhuệ, và ông ấy cũng là 1 thủ lĩnh xuất sắc tên tuổi lẫy lừng vang danh khắp đế đô, kinh nghiệm chiến trường đứng số 2 không ai số 1. Một gia tộc giàu có đứng thứ 3 trong Ngũ đại gia tộc, vì là gia tộc xếp trong top hàng đầu nên Lưu Ý Viên không bao giờ để lộ thông tin của mình ra ngoài, sống rất kín tiếng.
Ngoài ra, Lưu Ý Viên còn có 1 người Anh trai cực kỳ yêu thương mình - Lưu Hạo Băng, là chủ tịch đá quý "Băng Viên" nổi tiếng khắp Châu Lục, Lưu Hạo Băng còn là Đội trưởng đặc chủng lực lượng đặc biệt tinh nhuệ....
So với Lưu Gia, Tuyết Gia cũng chỉ là 1 hạt bụi nhỏ nhoi trên sa mạc...thổi 1 cái liền....BIẾN MẤT.
(Little: mọi người đừng lo cho 2 công chúa của chúng ta nữa, hãy thắp hương cầu nguyện cho bọn Tuyết Liễu đi mụi ngừi. Thấy tội mà thôi cũng kệ)
Như Hoa nhìn gương mặt bị đánh nhưng vẫn còn giữ nét xinh đẹp kia liền chướng tai gai mắt, vung tay chuẩn bị hạ thủ thì lúc này cửa ra vào mở toang ra.
Dật Hoàng thở hồng hộc. Nhưng khi nhìn thấy 1 thân ảnh ngồi bất động dựa vào tường cùng với 1 người đang chịu trận....!!!!!....Ý VIÊN!!!!
Lưu Ý Viên bị đánh nhưng vẫn cố gắng giữ lý trí của mình, không được gục ngã. Cho đến khi thấy được thân ảnh quen thuộc ở cửa, lý trí cũng không còn vững được nữa, cánh mi run rẩy đôi mắt lim dim nhìn họ cười 1 cái rồi ngất lịm đi.
Tôn Sơn Hạ hoảng hốt bịt miệng, nhìn thấy Lưu Ý Viên cả người yếu ớt chiếc váy mày trắng tinh giờ đây rách rưới nhuộm đầy máu tanh, bị bọn họ tra tấn đến độ thở cũng khó khăn, đặc biệt là gương mặt bị đánh đến nỗi máu me vết xước dữ tợn đập vào mắt Dật Hoàng, khoé môi rách còn không ngừng tuôn máu.
Dật Hoàng gầm gừ chửi thề: "CHẾT TIỆT!!!!"
Máu nóng trong người Dật Hoàng sôi sùng sục. Hai mắt đỏ ngầu, đôi mày nhíu chặt tản ra 1 luồng khí lạnh đạp chân khí thế dũng mãnh đi vào. Đi đến đâu là dùng lực của bắp tay đẩy bọn ra ra, tản ra sát khí cao cao tại thượng đứng trước mặt 2 người con gái đang bấu tay Lưu Ý Viên, không thương hoa tiếc ngọc trực tiếp bẻ tay hai ng bọn họ ra sau, xô đẩy 1 cái khiến họ té chỏng vó. 2 người bò dậy ôm nhau run rẩy nhìn ác ma Dật Hoàng.
_________________
Lời yêu thương của Little gửi đến các Moon (độc giả cute của Little)
Hè lố ô! Xin lỗi các bạn vì đã để các bạn chờ lâu nha. Tại Tết Little hơi bận á nên ra chương lâu quá trời lâu nuôn. Tết Little vẫn sẽ ra chương mới nha, luôn luôn đồng hành cùng các bạn nè. Hì
Little cám ơn các bạn, thực sự cám ơn các bạn rất nhiều, mỗi ngày đọc bình luận của các bạn đều khiến Little có động lực hơn. Little chưa từng nghĩ truyện của Little sẽ có được nhiều bạn yêu thích như vậy Yêu yêu ạ♥
Thế là 1 năm cũ đã kết thúc rồi, chúng ta sẽ mở ra 1 năm mới thật vui tươi và thành công. Hi! Little chúc các bạn ăn tết vui vẻ, tràn đầy hạnh phúc, sum vầy bên gia đình và người thân nha. Happy New Year!!!
Bình luận facebook