• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Thầy xem bói phong lưu (3 Viewers)

  • Chương 42

CHƯƠNG 42: SƯ HUYNH XUẤT TRẬN
“Sư huynh em đã nói với anh từ trước rồi, việc tìm kiếm phong thủy rồng vô cùng quan trọng, lúc thầy giảng, em lại không nghe, bây giờ thiệt thòi rồi đấy…”
“Sư đệ để anh nói em nghe, sau khi em đi, người dưới núi làm loạn cả lên, cãi tới nỗi muốn lên núi gỡ bỏ đạo quan của chúng ta…”
“Sư đệ, sư đệ, sao em không nói gì…”
Lâm Sáng bị Trương Tài Dịch giống như Đường Tăng làm điên lên run rẩy nắm chặt lấy điện thoại, để ống nghe điện thoại đến gần miệng, hét lên về phía bên kia: “Sư huynh, nếu như anh không tới, sư đệ sẽ phải giết người ta, điều quan trọng là ở bên này người em giúp là một quả phụ xinh đẹp!”
“Em nói cái gì, quả phụ xinh đẹp?! Được, anh lập tức dọn đồ xuống núi!”
Trương Tài Dịch ở đầu dây bên kia không chút chần chừ, quyết đoán ngắt điện thoại.
Lâm Sáng quay đầu bất lực, nhìn Hạ Thanh Thanh trên mặt có chút giận dữ, nhẹ giọng nói: “Tính tình sư huynh tôi như vậy, đi đường đều phải xem xem có nhặt được tiền hay không, nếu như muốn đến mà không có chút lợi ích nào, thì khó lòng mời được.”
Thượng Quan Yên Yên ở bên cạnh ngồi ăn mà cười, quả nhiên là sư đệ như thế nào sẽ có sư huynh như thế, hai người này thật là buồn cười mà.
“Mẹ nó, lại có người dám đổ việc lên đầu sư đệ, mình là người đi trước, để xem lão tử xuống núi giải quyết ngươi!” Trương Tài Dịch ở trong đạo quan sau khi buông điện thoại ra bắt đầu mắng lia lịa, tới tận lúc mắng xong, người đã đi tới trước gương tự bao giờ, đưa tay ra sơ mái tóc đã ngả vào bạc xong, xoay một vòng trước gương, nở một nụ cười:
“Phong thái quả nhiên vẫn như năm đó, lần này vào thành phố không biết có bao nhiêu tiểu cô nương sẽ điên cuồng vì mình đây!”
Nói rồi liền đi, lợi ích lớn nhất của Quang Côn Hán chính là muốn đi nơi nào, liền xuất phát được ngay.
Nhìn dòng người nhộn nhịp bốn bề của thành phố B, Lâm Sáng đột nhiên nghĩ tới dáng vẻ lần đầu tiên gặp Trương Tài Dịch, trong lòng thầm nghĩ: Địa giới này là kinh thành, sư huynh chắc sẽ không chơi cái trò chui vào huyện nhỏ đấy chứ.
Còn chưa kịp suy nghĩ xong, Lâm Sáng đã nhìn thấy ở cửa trạm đang ồn áo náo nhiệt. Trong lòng thầm kêu lên một tiếng, Lâm Sáng tách đòan tự mình đi đến chỗ Lưu Kim Thiên đang tiếp trạm, nhanh chóng đi về hướng cửa ra.
Quả nhiên như dự đoán, Lâm Sáng chen cả đám người vào xem, liền nhìn thấy Trương Tài Dịch đang bị vài người ấn trên mặt đất, mắt nhìn sư huynh mình mặt bị đánh đỏ bừng, lại nhìn thấy một người đàn bà trung niên đang cưỡi trên người anh, Lâm Sáng còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, che mặt nhục nhã muốn chạy
Không ngờ rằng trong cả đám người đen thui ấy, Trương Tài Dịch liết mắt một cái liền thấy bóng dáng của Lâm Sáng, đưa tay đẩy bàn tay béo mập trên người mình, hét lớn lên: “Sư đệ, sư đệ, Lâm Sáng em đừng có giả đò không nghe thấy, anh đang gọi em đấy!”
Âm thanh vang rồi, như tiếng chuông rung. Cả đám người đang vây quanh Trương Tài Dịch lập tức nhìn về phía Lâm Sáng. Lâm Sáng vốn muốn che mặt giả đò như không quen Trương Lâm Phong không còn cách nào, chỉ có thể xoay người lại, dáng vẻ vô cùng kinh ngạc nói: “Sư huynh, anh tới nơi rồi à, chuyện thế này, sao mấy người lại đè lên người sư huynh tôi, mau xuống đi…”
“Tên tiểu tử nhà cậu là sư đệ của anh ta, vậy thì tới thật đúng lúc, sư huynh của cậu ban ngày ban mặt sờ mông vợ tôi, quần chúng xung quanh chính là người làm chứng. Hôm nay mà không nói chuyện không rõ ràng, thì huynh đệ hai người đừng hòng đi đâu!” Vừa nghe Lâm Sáng nói, người đàn ông gương mặt đầy thịt ở bên cạnh người phụ nữ trung niên đang cưỡi trên người Trương Tài Dịch giận dữ nói.
“Cái này…” Lâm Sáng quả thật không còn gì để nói, tình hình bây giờ anh chưa hiểu chuyện gì cả, chắc là sư huynh anh hôm nay nhìn thấy mông to cảm thấy ngứa ngáy trong lòng, hơn nữa ra khỏi cửa còn không xem ngày, lại đụng phải người có tiếng trong việc “ăn vạ” trong thành.
Việc phát triển chuyện “ăn vạ” trong thành đã có vài năm nay, lúc đầu là một vài đệ tử Bát Kỳ cuối đời Thanh phát minh ra. Hoàng gia vào lúc đó phát phát cho người Bát Kỳ biểu ngữ, thế là những người này ngày ngày cầm những mảnh sứ đi quanh bố, đợi người nào đi đường không cẩn thận, liền đụng vào người đó.
Mảnh sứ bị vỡ rồi, thế là liền ngăn người đụng phải mảnh sứ, bắt người này phải dựa theo giá trị của mảnh sứ mà bồi thường, đừng nói chứ, thủ đoạn này tuy rằng hơi đê tiện, nhưng tỉ lệ thành công thật sự cao.
Quốc gia đời nào cũng đầy người tài hoa, sau khi tới thế kỷ này, thủ đoạn “ăn vạ” càng trở nên xuất sắc hơn, Trương Tài Dịch gặp phải hôm nay chính là một trong những kiểu đó.
Từ nhỏ đã lớn lên ở thành Tứ Cửu, Lưu Kim Thiên mắt thấy tai nghe làm gì có chuyện không nhìn ra Trương Tài Dịch đang gặp phải chuyện gì, nhẫn nhìn nở nụ cười, Lưu Kim Thiên nhìn người đàn ông cường tráng trước mặt, hỏi: “Nói đơn giản thôi, các người muốn bao nhiêu tiền?”
“Được, vị này rất hiểu đạo lý. Người anh em, tôi cũng không cần quá nhiều, anh ta dùng hai tay sờ mông vợ tôi, vậy thì chúng tôi cũng chỉ muốn số tiền bằng hai tay này.” Người đàn ông vừa nhìn trang phục trên người Lưu Kim Thiên, biết người trước mặt là người có tiền, liền dọa dẫm tống tiền.
Lời vừa nói ra, đã bị Trương Tài Dịch đang bị người đàn bà béo đè xuống cảm thấy không vui.
“Ông đây chỉ dùng có một tay, hơn nữa cái mông béo của vợ anh, cũng chỉ có người như tôi mới sờ, nếu như ra giá, thì 50 đồng người ta còn chê đắt!” Trương Tài Dịch vừa nói, vừa lẩm bẩ, đưa bàn tay lúc nãy sờ ra bù lại.
Lưu Kim Thiên đang tìm tiền, thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện, anh thực sự không muốn tiếp tục làm gì với mấy người trước mặt nữa.
Lâm Sáng đưa tay ra ngăn hành động của Lưu Kim Thiên, nhìn Trương Tài Dịch đang nằm trên mặt đất, một tay giữ lấy vai của người đàn ông cường tráng, đi tới bên cạnh, thấp giọng nói: “Anh trai này, chúng ta người rõ ràng không làm chuyện khuất tất, tôi cũng biết các người làm cái nghề này không dễ dàng, nhưng các người cũng không thể xấu xa như vậy, để anh ấy sờ thêm vài cái, tôi cho anh 900.000, thế là huề rồi nhỉ?”
“Mẹ nó, cậu coi tôi là cái gì, lão tử có nguyên tắc, vợ tôi không phải để đem ra mua bán.” Người đàn ông cường tráng vừa nghe thấy Lâm Sáng muốn ép giá, thẹn quá hóa giận.
Lâm Sáng giơ tay, ý chỉ người đàn ông cường tráng nhỏ giọng thôi, tiếp tục nói: “1 triệu rưỡi, sờ thêm vài cái!”
“Đừng có mơ.” Người đàn ông cắn chặt răng, quay đầu nhìn về phía chân trời.
Lâm Sáng chau mày, giẫm chân: “Được, vậy thì 3 triệu, nhưng phải để sư huynh chúng tôi sờ thêm vài cái.”
“Được, thành giao, sờ một chút cũng không hại gì.” Người đàn ông vừa nghe Lâm Sáng báo cái giá cuối cùng, mặt mũi tươi cười, nguyên tắc không phá, đó là vì tiền không đủ, chỉ cần đủ tiền, cái gì cũng được.
“Nhanh chóng sờ thêm 2 cái đi, chúng ta còn đi!” Lâm Sáng nhìn Trương Tài Dịch đang cắn răng trên mặt đất, nói.
Trương Tài Dịch nhếch miệng, không nói gì, nhắm mặt lại, dáng vẻ hưởng thụ cái mông béo tròn của người phụ nữ trung niên rồi mới hài lòng đi theo Lâm Sáng rời khỏi trạm xe.
“Sư đệ à, nếu không phải em tới cứu anh, chắc mạng của sư huynh anh hôm nay khó giữ rồi, sư huynh quả là không uổng công thương yêu em.” Sau khi ra khỏi trạm xe, Trương Tài Dịch hét lên.
Nhìn Trương Tài Dịch chỉ tỏ vẻ khóc lóc nhưng nước mắt không thấy đâu, hơn nữa còn bôi nước mũi lên người mình, Lâm Sáng không nhịn nổi mà có chút dở khóc dở cười, một tay đẩy Trương Tài Dịch ra, nói: “Sư huynh, chúng ta có thể có chút giới hạn không, chúng ta có thể biết xấu hổ chút không? Có thể đừng bôi nước mũi lên người em không?”
“Giới hạn, giới hạn là cái gì, có ăn được không? Chúng ta là huynh đệ để ý cái đấy làm gì, anh tới rồi, việc ăn uống sinh hoạt đương nhiên là do sư đệ lo lắng, không để ta ăn uống tử tế, sư đệ cũng cảm thấy ngại đúng không!” Trương Tài Dịch vô cùng tự nhiên, nhếch miệng cười.
“Em họ, dù sao thì đây cũng là sư huynh của em, nói chuyện phải cẩn thận một chút…” Lưu Kim Thiên nghe lời Lâm Sáng nói ngữ khí có chút nặng nề, liền lên tiếng.
Lưu Kim Thiên vừa nói xong câu này, Trương Tài Dịch ở bên cạnh lập tức xem Lưu Kim Thiên là tri kỷ, quay mặt nhìn Lưu Kim Thiên cười: “Người đàn ông tuyệt vời này, tôi thấy anh bước đi mạnh mẽ, khí thế bất phàm, nhất định là một người có triển vọng. Tôi đi từ Bắc đến Nam, từng may mắn gặp được hang rồng, thấy chúng ta có duyên, hay để tôi giới thiệu cho anh?”
“…” Lưu Kim Thiên đen mặt, không dám nói thêm câu nào, quay đầu đụng phải cánh tay của Lâm Sáng, khổ tâm nói: “Huynh đệ hai người muốn sao thì vậy, hai người ở đây phong thủy quá nặng, chúng tôi dân thường không dám động vào!”
“Vừa phá đào hoa sát à, nhìn ra được cách làm của sư đệ ôi, đi đường ít nhìn phụ nữ thôi, đôi mắt đào hoa của cậu, ha ha…” Trương Tài Dịch nhìn Lưu Kim Thiên không còn đứng cạnh mình nữa, nhếch miệng trêu ghẹo.
Lưu Kim Thiên ngày càng đen mặt, nhưng ánh mắt nhìn về phía Trương Tài Dịch rõ ràng không giống với lúc nãy.
Đây gọi là thực lực.
Nhưng trò đùa trước đó và hành vi ở trạm xe thì thật sự khiến người ta cảm thấy có chút vô sỉ. Nhưng chỉ trong một thời gian ngắn tiếp xúc, có thể nhìn ra anh vừa hóa giải đào hoa sát, nhìn chuẩn như vậy, làm sao người ta có thể khinh thường được.
“Aiyo, chiếc xe này được đấy, chàng trai này được đó…” Trương Tài Dịch lúc đi tới chỗ chiếc xe A8 của Lưu Kim Thiên lái đến, gương mặt tỏ vẻ cảm thán, nhìn Lưu Kim Thiên kinh ngạc nói, khí chất cao quý lúc nãy toát ra bây giờ đã không còn, hoàn toàn giống như một tên nhà quê chưa từng được quan sát thế giới.
Lâm Sáng quét mắt nhìn dáng vẻ đang sờ đi sờ lại con Audi của Trương Tài Dịch, rồi lại nhìn đám người đi đường giống như đang nhìn một tên điên nhìn về phía bản thân mình, chau mày, đi đến bên cạnh Trương Tài Dịch, hạ giọng nói: “Sư huynh, anh có muốn gặp quả phụ xinh đẹp không?”
Trương Tài Dịch ánh mắt sáng bừng, quay đầu lại bộ dạng như Trư Bát Giới: “Muốn!”
“Thế anh còn lề mề cái gì, còn không nhanh chóng lên xe đi!” Lâm Sáng chau mày, nghiêm giọng nói.
Quả nhiên, Trương Tài Dịch không nói thêm câu nào, quay đầu chui vào trong xe, giống như một đứa trẻ nhận được lời hứa nghe lời sẽ được cho kẹo vậy.
Ánh mặt trời nhàn nhạt còn sót lại chiếu giống dòng sông Triều Bạch, trên mặt nước những bọt sóng lăn tăn như những vẩy vàng. Hạ Thanh Thanh ngồi ở trên bờ sông Triều Bạch, tay nắm chặt, nhìn mặt trời lặn ở phía xa xa, nhẹ nhàng nói:
“Nam Vũ, anh nói rằng chỉ cần là nơi có gió, thì anh sẽ ở đó, nhưng bây giờ có gió rồi, anh đang ở nơi đâu?!”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom