• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Thể Tôn (1 Viewer)

  • Chương 752

Giọng nói rền vang cất lên như của người nắm trong tay cả thế gian. Toàn bộ chiến trường hỗn độn địa giai nháy mắt lặng thinh, chỉ còn lại giọng nói ấy cứ quanh quẩn trong không gian. Rất nhiều tu luyện giả bay ra khỏi động phủ, phủ phục trên mặt đất, run rẩy. Bọn họ đều cảm nhận được áp lực vô địch đến từ phía trên kia, khiến bọn họ vừa kích động lại vừa hoảng sợ.


Hầu hết các tu luyện giả đều đoán được khuôn mặt khổng lồ ở trên kia là của ai. Nghĩ đến chuyện đã xảy ra vừa rồi, tất cả mọi người đều biết được khuôn mặt đó chính là mặt của người xếp thứ tám trong bảng Hồng Hoang, đại tôn Tinh Vũ.


Đại tôn đại diện cho các gọi tên cường giả cấp đỉnh ở Thánh giới Hồng Hoang. Những cường giả như vậy có nói là người nắm trong tay Thánh giới Hồng Hoang cũng không sai. Thường thì rất nhiều người cả đời chưa từng có duyên được gặp mặt đại tôn lấy một lần. Thế nhưng hôm nay đại tôn lại xuất hiện, khiến những cường giả này hết sức mừng rỡ. Bọn họ tuy sợ hãi, nhưng không ít người vẫn cố ngẩng đầu lên, mong được học theo khí phách của một đại tôn.


Nhưng thấy được khuôn mặt uy nghiêm do phong vân ngưng tụ lại thành ở trên không trung, những tu luyện giả này đều cúi đầu, trong lòng như bị một tảng đá lớn đè nặng, cơ hồ khiến bọn họ hít thở không nổi.


Trong những người này, có một nữ tử xinh đẹp như hoa. Tuy nàng khiếp sợ, nhưng nàng vẫn cảm thấy khó hiểu, vì sao đại tôn Tinh Vũ lại đến chiến trường hỗn độn địa giai? Lẽ nào Tinh Thiên Sát gặp chuyện nguy hiểm đến tính mệnh sao? Nàng thoáng trầm ngâm, cắn cắn đôi môi đỏ mọng, hạ quyết tâm lớn, rồi chậm rãi đi về phía trước.


Lôi Cương nhìn khuôn mặt trên bầu trời như nhìn kẻ đại địch. Bốn phân thân và Lục Hoàng vẫn đứng yên như trước. Tinh Thiên Sát đang bị phân thân hành thổ túm trong tay thầm thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt sáng lên khác thường.


Tay phải Lôi Cương đẩy ra một cái, một luồng lực mạnh mẽ bao quanh Lôi Hư, đẩy y bay ngược ra ngoài vạn thước mới dừng lại. Lôi Hư sững sờ, kinh hãi nhìn gương mặt trên không trung. Y biết thân phận của người này, đôi mắt y đỏ hoe nhìn phụ thân đứng đỏ, hết sức lo lắng.


-Hư nhi, đừng lo lắng, phụ thân sẽ thu xếp mọi chuyện!


Giọng nói đầy yêu thương của Lôi Cương vang lên bên tai Lôi Hư. Lôi Hư xúc động, đôi mắt đỏ hoe, y nhìn bóng người phía trước, lẩm bẩm nói:


-Phụ thân…


-Đại tôn, tại hạ bạo gan hỏi thẳng, người có con cháu không?


Lôi Cương ngẩng đầu, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào gương mặt khổng lồ trên trời, cao giọng nói.


Gương mặt trên trời kia rõ ràng thoáng sửng sốt. Đại tôn Tinh Vũ vốn không ngờ Lôi Cương lại hỏi như vậy, thoáng trầm ngâm. Đôi mắt của đại tôn Tinh Vũ ánh lên vẻ mừng thầm, lão nói dứt khoát:


-Có!


-Đều là người làm cha, người cũng biết vì sao ta phải đánh chết Tinh Thiên Sát rồi chứ? Là người làm cha, người có từng đau lòng khi thấy con cái mình bị trọng thương, có từng vì con cái mình mà đòi lại lẽ công bằng hay không?


Lôi Cương tiếp tục cao giọng nói, không hề e sợ đại tôn Tinh Vũ. Bốn phân thân và Lục Hoàng đứng đó, cùng nhìn chăm chú lên phía trên đầy thù hằn. Phân thân hành thổ vẫn đang túm lấy Tinh Thiên Sát, chưa động thủ. Nếu lúc này hắn ra tay, chắc chắn sẽ làm đại tôn Tinh Vũ tức giận. Cho dù phân thân hành thổ có mạnh lên, cũng không thể mạnh hơn đại tôn được.


Đại tôn Tinh Vũ ngưng thần, khuôn mặt uy nghiêm của lão tràn ngập sát khí. Phong vân trên bầu trời nhanh chóng di chuyển, một luồng uy thế cường đại phát ra mạnh mẽ khiến các tu luyện giả khác mặt mày xám ngoét, phun máu tươi. Dường như những lời Lôi Cương vừa nói đã đánh trúng nỗi uy hiếp trong lòng đại tôn Tinh Vũ.


-Tiểu bối, bản tôn hỏi ngươi, ngươi thả người hay không thả?


Đại tôn Tinh Vũ không còn kiên nhẫn được nữa, giận dữ nói. Nếu như không phải lo lắng người đứng phía sau Lôi Cương, đại tôn Tinh Vũ có lẽ đã sớm đánh chết hắn lâu rồi. Thân là đại tôn, lão chỉ coi Lôi Cương như con kiến hôi, thậm chí còn chẳng bằng. Thường thì lão sẽ không thèm nhiều lời làm gì nhưng lúc này, lão không còn cách nào khác.


Lôi Cương hô lên một tiếng, đảo mắt nhìn bốn phân thân và Lục Hoàng. Bọn họ như đã nhận được chỉ thị của Lôi Cương, nhanh chóng áp sát người hắn. Ánh sáng lóe lên, tứ hoàng nhập vào bốn phân thân, còn bốn phân thân lại nhập vào trong cơ thể Lôi Cương. Lôi Hoàng và Kim Hoàng cũng nhập vào trong cơ thể hắn. Nháy mắt, khí thế cường bạo từ người Lôi Cương phát ra mãnh liệt. Áp lực trong trời đất càng đáng sợ hơn, không gian trong trời đất như ngưng tụ lại. Lôi Cương đứng trên không trung, mắt nhìn cường giả cấp đỉnh, không hề e ngại. Tay túm lấy Tinh Thiên Sát, Lôi Cương phẫn nộ quát:


-Đại tôn không trả lời, chứng tỏ đại tôn quyết ý tiêu diệt sạch mọi thứ chứ gì. Nếu đã như vậy, con đại tôn là con, lẽ nào con của Lôi Cương ta lại không phải là con sao?


Tay phải Lôi Cương chợt đánh một quyền vào Tinh Thiên Sát. Lôi Hư đứng xa, mặt giàn dụa nước mắt. Y hết sức đau đớn, tình thương của cha khiến y nắm chặt song quyền, đôi mắt đen láy sáng rực.


-Ngươi dám! Muốn chết sao!


Đại tôn Tinh Vũ rống giận. Một luồng áp lực khổng lồ từ trên trời giáng xuống. Một bàn tay khổng lồ như ngọn núi thái sơn đè nặng xuống, tấn công Lôi Cương. Lôi Cương biến sắc, nhưng vẻ mặt vẫn rất kiên quyết. Một quyền của hắn phá nát thân thể Tinh Thiên Sát. Ngay khi Lôi Cương định phá hủy cương anh của Tinh Thiên Sát, một kết giới cường đại bao phủ lấy cương anh. Vẻ mặt của Lôi Cương hết sức dữ tợn, thấy không thể đánh chết Tinh Thiên Sát, hắn liền đưa cương anh của gã vào trong Hạo Huyền Lôi phủ. Cùng lúc đó, một chưởng của đại tôn Tinh Vũ cũng đã đánh đến đỉnh đầu của Lôi Cương. Thân thể của hắn nháy mắt không còn ở trên mặt đất nữa.


-Rầm rầm ầm…


Cả thành Tử Vong đều rung lên mãnh liệt. Ngay đến đám người ở xung quanh Truyện Tống Trận bên ngoài thành cũng hoảng hốt. Bọn họ cũng cảm nhận được cơn chấn động dữ dội từ mặt đất phát ra. Thành Tử Vong được xây dựng từ bao năm trước mặt họ gần như đổ sập. Ba chiến trường hỗn độn hoàng, huyền, thiên giai cũng vậy. Các đệ tử Tây Tháp Tinh trong đó đều kinh hãi. Hồng Khôi ở nơi sâu trong thành Tử Vong mở bừng đôi mắt, mặt mày tái nhợt nhìn phía trước, miệng lẩm bẩm nói:


-Khí thế của đại tôn, có đại tôn xuất hiện ở thành Tử Vong sao? Chẳng lẽ là đại tôn Tinh Vũ?


Hít vội ba hơi, Hồng Khôi biến mất.


-Phụ thân!


Thấy một chưởng khổng lồ vừa rồi biến mặt đất thành bột mịn, Lôi Hư đau khổ rống lên. Hư hỏa toàn thân y không ngừng bốc cháy ngùn ngụt, cơ hồ muốn thiêu rụi cả không gian, nhưng luồng uy thế cường đại này khiến Lôi Hư không thể cử động nổi. Xa xa, Long U Nhi run rẩy nhìn phía trước, tim đập nhanh, nàng cảm nhận được cơn run rẩy lan đi khắp toàn thân. Nàng lẩm bẩm nói:


-Đại tôn, quả đúng là đại tôn Tinh Vũ.


-Đại tôn, đại tôn thì làm sao? Chẳng qua chỉ là một đạo thần niệm của đại tôn mà thôi. Muốn hạ gục ta, trừ phi ngươi đích thân tới đây.


Một tiếng rống giận từ dưới nền đất sâu như tiếng mãnh thú rít gào làm rung chuyển cả chiến trường hỗn độn địa giai. Một thân ảnh cao đến năm trăm trượng chậm rãi đứng lên, chẳng khác nào một người khổng lồ cao tới chọc trời. Khí tức từ người này tỏa ra mạnh mẽ, ánh sáng sáu màu từ người đó phát ra tạo thành một kết giới, tựa như thiên thần xuất hiện.


Ánh mắt của gương mặt khổng lồ trên không trung âm trầm. Chưởng thứ hai đánh ra, ngũ long rít gào lên. Một chưởng khổng lồ này đã hóa thành năm con thần long dài vạn trượng, lao đến tấn công Lôi Cương khổng lồ đang nổi giận. Nhìn năm con thần long phóng tới, hắn nắm Hư kiếm trong tay. Thanh Hư kiếm trong tay Lôi Cương lúc này bé tí xíu, cơ hồ như không thể nhìn thấy nổi. Một tiếng nổ rền vang lên, thanh Hư kiếm ngăm đen phát ra ánh sáng sáu màu vừa vẽ ra nửa cung tròn đã bổ đến thần long. Hư không rách toạc, từng tiếng vù vù vang dậy như sấm phát ra từ thanh Hư kiếm.


-Ầm!


Không gian rung lên, từng cơn chấn động mạnh mẽ lan đi khắp bốn phương tám hướng. Một kiếm của Lôi Cương đã chém tan con thần long màu vàng kia. Bốn con thần long còn lại tấn công lên kết giới sáu màu của hắn, buộc Lôi Cương phải rút lui, rơi xuống nền đất. Luồng sức mạnh cường đại này khiến kết giới sáu màu xuất hiện vết nứt.


-Phốc…


Tất cả các đệ tử ở Tây Tháp Tinh của chiến trường hỗn độn địa giai đều phun máu tươi. Tất cả các cường giả ngoài đỉnh hỗn độn địa giai đều hôn mê nằm trên mặt đất. Lôi Hư cũng vậy.


-Rống!


Một tiếng rít gào vang lên từ trong cơ thể Lôi Cương. Hai tay hắn nắm một con thần long dài vạn trượng, hắn sử dụng sức mạnh cường đại của bản thân xé tan con thần long. Lôi Cương lại nhảy lên, một quyền tấn công bầu trời. Một quyền này sử dụng sức mạnh của cốt hài với mười lăm trọng kình, là giới hạn cực đại của Lôi Cương hiện tại. Quyền kình như lũ bất ngờ bạo phát, phá tan gương mặt khổng lồ trên không.


Một quyền cường đại như vậy quả thực đã đánh tan gương mặt khổng lồ kia, tấn công lên kết giới trên không, khiến kết giới rung lên mãnh liệt, cơ hồ như sắp nát vụn. Nhưng khả năng phòng ngự của kết giới này rất mạnh, sau một hồi rung chuyển, kết giới vẫn không bị nghiền nát. Gương mặt khổng lồ của đại tôn Tinh Vũ tan đi rồi lại hợp lại rất nhanh chóng. Ánh mắt lão liếc nhìn xuống dưới như nhìn con kiến hôi. Lão tung ra một chưởng khổng lồ, như thái sơn áp đỉnh vỗ lên người Lôi Cương. Lôi Cương cảm thấy khí huyết trong cơ thể trào dâng mãnh liệt, cơ hồ phun máu tươi. Kết giới sáu màu bị một chưởng của đại tôn nghiền nát. Thân thể Lôi Cương bị đánh sâu xuống dưới nền đất.


Lôi Cương vất vả bò lên, lạnh lùng nhìn gương mặt khổng lồ ở phía trên. Đại tôn quả là đại tôn. Cho dù là cao thủ hỗn độn thiên giai hiện tại cũng không thể ngăn cản nổi Lôi Cương lúc này, nhưng chỉ một đạo thần niệm của đại tôn đã mạnh như thế, thật khiến người khác hoảng sợ.


-Mau giao ra đồ đệ của ta, bằng không, ngươi chỉ có chết mà thôi. Không chỉ ngươi, Lôi Hư, cùng toàn bộ người thân của ngươi đều sẽ phải chết! Không kẻ nào có thể ngăn cản được hết.


Đại tôn Tinh Vũ nhìn phía dưới, lạnh lùng nói. Lôi Hư vốn đang hôn mê chậm rãi bay lên, lơ lửng.


Nháy mắt, đôi mắt của Lôi Cương đỏ ngầu. Hắn nổi giận, đôi mắt ngầu máu, gắt gao nhìn chằm chằm gương mặt khổng lồ trên không.


-A!


Lôi Cương ngửa mặt lên trời rít gào, phát tiết toàn bộ cơn giận dữ trong lòng. Hai giọt nước mắt của hắn nhỏ máu tươi. Hắn hết sức đau lòng nhìn Lôi Hư đang tái nhợt. Hắn phát hiện bản thân ngay cả con cái, người thân cũng không thể bảo vệ nổi. Một cảm giác trước nay chưa từng có khiến Lôi Cương cực kỳ khao khát sức mạnh.


-Thuận theo ta, ta sẽ cho ngươi sức mạnh đánh chết đại tôn.


Đúng lúc này, một giọng nói tang thương lúc có lúc không, như đến từ nơi chân trời xa xăm vang lên trong đầu Lôi Cương.


Lôi Cương rúng động, ngây người nhìn bốn phía xung quanh.


Một bức tranh cuộn từ trong U giới của Lôi Cương bay ra. Bức tranh này tự động mở ra. Một luồng sức mạnh hết sức cường đại từ trong đó phát ra mãnh liệt, khiến gương mặt trên không trung khiếp sợ. Một bóng người từ trong bức tranh cuộn chậm rãi bay ra. Toàn thân người này mờ ảo, không thể nhìn rõ, nhưng uy thế từ người này lại hết sức đáng sợ, khiến đại tôn Tinh Vũ trên không hết sức kinh sợ.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom