Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 776
Sau khi rời khỏi Hỏa Hoàng, Lôi Cương liền không ngừng tìm kiếm lối ra. Có điều không gian này quá lớn, hắn chỉ còn cách tìm khắp nơi. May mà thần thú trong không gian này cũng có rất nhiều, giúp hắn trong lúc tìm đường ra cũng có thể đánh giết thần thú. Mấy năm nay hấp thu lên đến trăm ngàn con thần thú đã giúp nhục thể và và hài cốt dung hợp chặt chẽ hơn, đã có thể bạo phát hai mươi hai trọng kình. Đồng thời, không gian trong tim hắn cũng đang tiếp tục mở rộng.
Vào không gian này được mười lăm năm, Lôi Cương cuối cùng cũng đã tìm được cửa ra, là một vòng xoáy đỏ lửa. Những năm gần đây, hắn đã có thể bạo phát ra hai mươi tư trọng kình, trong tim tràn đầy lực hệ Hỏa tinh thuần, giúp cho công kích của hắn càng thêm mạnh mẽ.
Tiến vào vòng xoáy, Lôi Cương chỉ thấy cảnh tượng trước mắt chợt biến đổi, núi cao vô cùng vô tận, liên miên không dứt đập vào tầm nhìn của hắn.
Cảm nhận được lực hệ Thổ nồng đậm xung quanh, Lôi Cương biết đây là trong tỳ tạng của tiên tổ Thái Cổ. Hắn còn chưa kịp đi săn giết thần thú, thì một thân ảnh màu vàng đã hiên ra bên cạnh, chính là Thổ Hoàng. Lôi Cương ngoảnh lại, nhìn thấy Thổ Hoàng liền mừng rõ nói:
- Thổ Hoàng, nơi này là…
- Lôi Cương, ta biết cả rồi. Ngươi đi tu luyện đi, để ta hấp thu một phen rồi sẽ đi nuốt tên đó.
Thổ Hoàng có chút vội vã, Lôi Cương còn chưa kịp nói gì thì Thổ Hoàng đã trực tiếp ngắt lời.
Lôi Cương ngạc nhiên, chợt nghĩ ra giữa lục hoàng này hình như có chút gì đó liên hệ, chắc là Hỏa Hoàng đã nói với Thổ Hoàng. Tức thì, hắn ngượng ngùng cười đáp:
- Vậy ngươi hấp thu đi, ta đi cường hóa tỳ tạng, tốt nhất là hình thành được không gian.
- Đi đi, nhục thể của ngươi đã đạt đến một trình độ nhất định, chỉ có cách để tỳ tạng của ngươi hấp thu đủ lực hệ Thổ thì mới có thể tự hình thành không gian được.
Thổ Hoàng liếc nhìn Loi Cương, tiếp đó ngồi xuống bàn tọa, bắt đầu hấp thu lực hệ Thổ. Trong không gian như nổi gió nhẹ, lực hệ Thổ vô cùng vô tận chậm rãi hội tụ về chỗ Thổ Hoàng. Tốc độ càng lúc càng nhanh, đến mức cuối cùng đã hiện ra một vòng xoáy màu vàng đất khổng lồ.
Lôi Cương rời đi nhanh chóng. Tu vi của hắn bị phong ấn nên chỉ có thể đi quanh tìm thần thú. Lời nói tùy tiện của Thổ Hoàng lại khiến hắn mừng rỡ vô cùng, tỳ tạng hấp thu đủ lực hệ Thổ là có thể tự hình thành không gian? Đây chính là dạy hắn cách để làm tỳ tạng hình thành nên không gian như vậy à. Trước đó hắn cho rằng, tim có thể hình thành không gian là do nó phát sinh biến dị, nhưng giờ hắn đã có được đáp án chuẩn xác. Việc hắn cần làm bây giờ là giết thần thú hệ Thổ, hấp thu lực hệ Thổ.
Săn giết thần thú là một quá trình nhàm chán, nhưng trong lòng Lôi Cương lại đang tràn đầy kích động. Hắn muốn đấu với Minh Lôi, thì buộc phải luyện hóa ra không gian trong những nội tạng tương ứng với ngũ hành, chỉ có vậy thực lực mới có thể nâng cao trên diện rộng. Chỉ có vậy, hắn mới có tư cách cơ bản nhất đi đấu với Minh Lôi.
Ba năm sau, tỳ tạng của Lôi Cương đã hình thành thành công một không gian, tốc độ săn giết thần thú của hắn càng trở nên điên cuồng hơn, tất cả là để mở rộng không gian tỳ tạng.
Vào năm thứ ba mươi lăm, Lôi Cương đã tìm được đường ra của không gian hệ Thổ, hắn liền không chút do dự tiền vào đó, tiếp đến lại là một phen săn giết thần thú buồn tẻ.
Năm thứ một trăm chín mươi chín, không gian hệ Kim, phần phổi của tiên tổ Thái Cổ.
Lôi Cương vô cảm giết một con thần thú hệ Kim xong, liền đoạt lấy cương anh của nó nuốt vào trong miệng, ngồi bàn tọa hấp thu lực hệ Kim tinh thuần. Lúc này, phần phổi của hắn đã hình thành không gian. Trong thời gian gần hai trăm năm nay, hắn ngoài việc săn giết thần thú ra thì không còn việc gì khác. Thứ việc buồn tẻ, nhàm chán như vậy, nếu là người thường, thì sợ rằng sớm đã chịu không nổi, nhưng hắn lại hết sức kiên trì.
Sau một khắc, Lôi Cương mới mở mắt. Thần sắc hắn lạnh lùng, quanh miệng đã mọc đầy râu, mái tóc đen rối tung xõa trên vai. Hắn nhìn về phía trước, lẩm bẩm nói:
- Vào không gian này đã hai trăm năm rồi, nhục thể lúc này hẳn đã đạt đến đỉnh cao lam cấp, hơn nữa nội tạng tương ứng với ngũ hành đều đã tu luyện ra không gian, là lúc tìm cửa ra tiếp theo rồi. Không biết cửa ra này có thể tiến vào không gian hệ Lôi hay không? Cũng không biết rốt cuộc bộ phận nào trong cơ thể người tương ứng với hệ Lôi?
Thở ra uế khí trong người, thân thể Lôi Cương bắn lên, tốc độ nhanh như điện xẹt, hóa thành một hư ảnh lao nhanh về phía trước. Tuy hắn không thể phi hành được, nhưng thân thể mạnh mẽ này lại như một linh hầu.
Hôm đó khi Lôi Cương đang buồn tẻ săn giết một thần thú thiên cấp hỗn độn, đột nhiên bầu trời phía trước lan đến chấn động. Hắn khẽ biến sắc, nhớ đến Trọng Luyện cũng ở trong nội thể tiên tổ Thái Cổ, trong lòng bất giác rung lên. Trong không gian bốn hệ khác, hắn chưa gặp được Trọng Luyện, tiếng chấn động lần này không khỏi làm hắn suy đoán rằng Trọng Luyện rất có khả năng đang ở trong không gian này.
- Grừ…
Một tiếng gầm tức giận kinh thiên động địa vang lên, thần thú hệ Kim cao lớn chừng mười trượng đang đấu với một nam tử thể hình cường tráng. Thần thú hệ Kim tuy nhanh nhẹn nhưng tốc độ của nam tử cường tráng kia càng nhanh hơn. Nếu là người thường thì đã không thể thấy được, nhưng Lôi Cương lại có thể nhìn rõ mồn một. Hắn đã nhận ra nam tử cường tráng đó là Trọng Luyện, nhưng hắn không định can dự vào, mà chỉ ngồi xuống, quan sát.
Ầm!
Một quyền phá không của Trọng Luyện đánh lên thân thể thần thú hệ Kim. Thần thú hệ Kim bị chấn lui, gầm lên một tiếng giận dữ không cam lòng, toàn thân phát ra hào quang kim sắc bén nhọn đâm phá hư không. Có điều, Trọng Luyện không chỉ nhanh đến cực điểm, mà phòng ngự nhục thể của hắn cũng cực cao. Con thần thú hệ Kim này nhận ra công kích của nó vô hiệu với Trọng Luyện, liền phun hào quang kim sắc về phía hắn.
Trọng Luyện nhếch miệng cười lạnh. Hắn đột ngột xuất hiện phía dưới bụng con thần thú hệ Kim, nắm quyền như phong ba bão táp đánh lên bụng nó. Thần thú hệ Kim chịu công kích như vậy, thân thể bắn lên trời, còn Trọng Luyện cũng thừa thắng truy kích, đến khi phá nát nhục thể con thần thú này bằng lực lượng nhục thể của mình xong, hắn mới dừng lại.
Thần thú hệ Kim chết khiến bầu trời kim sắc nhuốm lên huyết vụ, thịt vụn rơi xuống như mưa, nhưng thân thể Trọng Luyện lại biến mất.
Lôi Cường từ từ đứng lên, trong mắt ẩn chứa tinh quang, miệng hơi nhếch lên, cơ thịt toàn thân bắt đầu khởi động. Ánh mắt hắn đột nhiên dừng lại, hữu quyền đánh ra một quyền với tốc độ nhanh như chớp, một tiếng phá không kèm theo tiếng tiếng nổ lớn vang vọng trong không gian hệ Kim. Một hư ảnh hiện ra trước mặt hắn, bị một quyền này của hắn đánh lui mấy bước mới dừng lại được. Mặt đất nứt ra, hình dáng của Trọng Luyện hiện ra trong tầm nhìn của hắn, nhưng chỉ lóe lên rồi lại biến mất. Xung quanh Lôi Cương vang lên tiếng ma sát nhanh chóng vào không khí, không gian không ngừng chấn động, dự đoán công kích mãnh liệt sắp đến.
Lôi Cương không hề nao núng, hắn đứng ở đó như một vị chiến thần, bất kỳ lúc nào cũng chuẩn bị chiến đấu.
Đột nhiên, một thân ảnh chầm chậm hiện lên sau lưng Lôi Cương. Lôi Cương nhướng mày, thân thể xoay nhanh như điện xẹt. Một quyền đánh thẳng trước mặt, hắn cũng không hề đỡ lại, để tùy một quyền này đánh lên ngực mình. Tay hắn nháy mắt chộp lấy tay phải Trọng Luyện đang sắp thu về, tay trái hắn nắm thành quyền, phá không đánh lên người Trọng Luyện.
Binh!
Như tiếng kim thiết va chạm vang lên, Trọng Luyện chịu một quyền này của Lôi Cương liền bị bay ngược lại, nhưng cũng nhanh chóng biến mất trong không trung. Lôi Cương cười thản nhiên, nhìn chăm chú lên trời.
Uỳnh!
Chấn động như tiếng sấm rền vang lên, thân người Trọng Luyện đột nhiện xuất hiện trước mặt Lôi Cương, cùng lúc với mười quyền đánh ra trong nháy mắt. Chân phải Lôi Cương không những không lùi lại, mà còn tiến lên một bước, hữu quyền đánh về phía quyền kình đang đến, Uỳnh một tiếng, mười đạo quyền kình Trọng Luyện đánh ra đều bị một quyền của Lôi Cương đánh tan. Thân Trọng Luyện lui lại mấy bước, mặt tràn đầy kinh ngạc nhìn Lôi Cương, nói:
- Ngươi tu luyện kiểu gì thế? Trong những năm qua, nhục thể lại đã đạt đến trình độ này. Không ngờ ta cũng không nhìn ra được điểm yếu của ngươi. Nhục thể của ngươi lẽ nào đã đạt đến đỉnh cao lam cấp?
Nghe mấy câu hỏi của Trọng Luyện, Lôi Cương chỉ cười cười, hắn chậm rãi đáp:
- Ngươi cũng không tồi, trung kỳ lam cấp.
Trọng Luyện dán chặt mắt vào Lôi Cương. Đột nhiên, hắn như nhớ ra chuyện gì, sắc mặt chợt biến, trầm giọng nói:
- Sao ngươi vào được đây?
- Ha ha, đại trưởng lão Cổ Tu bảo ta vào đây. Ngươi vẫn luôn ở trong không gian hệ Kim sao?
Lôi Cương hỏi, rồi từ từ ngồi xuống. Trọng Luyện nghe vậy chấn động. “Đại trưởng lão?” Gã sửng sốt nhìn Lôi Cương, rồi chầm chậm đến bên cạnh hắn, ngồi xuống. Gã nhìn Lôi Cương, không trả lời câu hỏi của Lôi Cương, mà nghiêm túc nói:
- Ngươi rốt cuộc là ai, lẽ nào cũng là đệ tử tộc Cổ Tu chúng ta?
- Ta cũng không rõ rốt cuộc là vì sao, cửu trưởng lão Trọng Thiên dẫn ta vào đây. Chuyện này ngươi đừng hỏi ta, ta cũng chẳng rõ. Nếu muốn biết, ngươi hãy ra ngoài hỏi trưởng lão tộc Cổ Tu xem.
Lôi Cương lãnh đạm nói.
Trọng Luyện hít sâu một hơi, thần sắc cô đơn nói:
- Lôi Cương, nói thực, ta rất đố kị với ngươi, ngươi là người đầu tiên mà Trọng Luyện ta thấy đố kị. Nhục thể đỉnh cao lam cấp, không biết phải mất bao lâu nữa ta mới có thể đạt đến trình độ như ngươi? Có lẽ khi ta đạt đến trình độ này của ngươi thì ta có thể làm việc ta muốn làm rồi.
Vào không gian này được mười lăm năm, Lôi Cương cuối cùng cũng đã tìm được cửa ra, là một vòng xoáy đỏ lửa. Những năm gần đây, hắn đã có thể bạo phát ra hai mươi tư trọng kình, trong tim tràn đầy lực hệ Hỏa tinh thuần, giúp cho công kích của hắn càng thêm mạnh mẽ.
Tiến vào vòng xoáy, Lôi Cương chỉ thấy cảnh tượng trước mắt chợt biến đổi, núi cao vô cùng vô tận, liên miên không dứt đập vào tầm nhìn của hắn.
Cảm nhận được lực hệ Thổ nồng đậm xung quanh, Lôi Cương biết đây là trong tỳ tạng của tiên tổ Thái Cổ. Hắn còn chưa kịp đi săn giết thần thú, thì một thân ảnh màu vàng đã hiên ra bên cạnh, chính là Thổ Hoàng. Lôi Cương ngoảnh lại, nhìn thấy Thổ Hoàng liền mừng rõ nói:
- Thổ Hoàng, nơi này là…
- Lôi Cương, ta biết cả rồi. Ngươi đi tu luyện đi, để ta hấp thu một phen rồi sẽ đi nuốt tên đó.
Thổ Hoàng có chút vội vã, Lôi Cương còn chưa kịp nói gì thì Thổ Hoàng đã trực tiếp ngắt lời.
Lôi Cương ngạc nhiên, chợt nghĩ ra giữa lục hoàng này hình như có chút gì đó liên hệ, chắc là Hỏa Hoàng đã nói với Thổ Hoàng. Tức thì, hắn ngượng ngùng cười đáp:
- Vậy ngươi hấp thu đi, ta đi cường hóa tỳ tạng, tốt nhất là hình thành được không gian.
- Đi đi, nhục thể của ngươi đã đạt đến một trình độ nhất định, chỉ có cách để tỳ tạng của ngươi hấp thu đủ lực hệ Thổ thì mới có thể tự hình thành không gian được.
Thổ Hoàng liếc nhìn Loi Cương, tiếp đó ngồi xuống bàn tọa, bắt đầu hấp thu lực hệ Thổ. Trong không gian như nổi gió nhẹ, lực hệ Thổ vô cùng vô tận chậm rãi hội tụ về chỗ Thổ Hoàng. Tốc độ càng lúc càng nhanh, đến mức cuối cùng đã hiện ra một vòng xoáy màu vàng đất khổng lồ.
Lôi Cương rời đi nhanh chóng. Tu vi của hắn bị phong ấn nên chỉ có thể đi quanh tìm thần thú. Lời nói tùy tiện của Thổ Hoàng lại khiến hắn mừng rỡ vô cùng, tỳ tạng hấp thu đủ lực hệ Thổ là có thể tự hình thành không gian? Đây chính là dạy hắn cách để làm tỳ tạng hình thành nên không gian như vậy à. Trước đó hắn cho rằng, tim có thể hình thành không gian là do nó phát sinh biến dị, nhưng giờ hắn đã có được đáp án chuẩn xác. Việc hắn cần làm bây giờ là giết thần thú hệ Thổ, hấp thu lực hệ Thổ.
Săn giết thần thú là một quá trình nhàm chán, nhưng trong lòng Lôi Cương lại đang tràn đầy kích động. Hắn muốn đấu với Minh Lôi, thì buộc phải luyện hóa ra không gian trong những nội tạng tương ứng với ngũ hành, chỉ có vậy thực lực mới có thể nâng cao trên diện rộng. Chỉ có vậy, hắn mới có tư cách cơ bản nhất đi đấu với Minh Lôi.
Ba năm sau, tỳ tạng của Lôi Cương đã hình thành thành công một không gian, tốc độ săn giết thần thú của hắn càng trở nên điên cuồng hơn, tất cả là để mở rộng không gian tỳ tạng.
Vào năm thứ ba mươi lăm, Lôi Cương đã tìm được đường ra của không gian hệ Thổ, hắn liền không chút do dự tiền vào đó, tiếp đến lại là một phen săn giết thần thú buồn tẻ.
Năm thứ một trăm chín mươi chín, không gian hệ Kim, phần phổi của tiên tổ Thái Cổ.
Lôi Cương vô cảm giết một con thần thú hệ Kim xong, liền đoạt lấy cương anh của nó nuốt vào trong miệng, ngồi bàn tọa hấp thu lực hệ Kim tinh thuần. Lúc này, phần phổi của hắn đã hình thành không gian. Trong thời gian gần hai trăm năm nay, hắn ngoài việc săn giết thần thú ra thì không còn việc gì khác. Thứ việc buồn tẻ, nhàm chán như vậy, nếu là người thường, thì sợ rằng sớm đã chịu không nổi, nhưng hắn lại hết sức kiên trì.
Sau một khắc, Lôi Cương mới mở mắt. Thần sắc hắn lạnh lùng, quanh miệng đã mọc đầy râu, mái tóc đen rối tung xõa trên vai. Hắn nhìn về phía trước, lẩm bẩm nói:
- Vào không gian này đã hai trăm năm rồi, nhục thể lúc này hẳn đã đạt đến đỉnh cao lam cấp, hơn nữa nội tạng tương ứng với ngũ hành đều đã tu luyện ra không gian, là lúc tìm cửa ra tiếp theo rồi. Không biết cửa ra này có thể tiến vào không gian hệ Lôi hay không? Cũng không biết rốt cuộc bộ phận nào trong cơ thể người tương ứng với hệ Lôi?
Thở ra uế khí trong người, thân thể Lôi Cương bắn lên, tốc độ nhanh như điện xẹt, hóa thành một hư ảnh lao nhanh về phía trước. Tuy hắn không thể phi hành được, nhưng thân thể mạnh mẽ này lại như một linh hầu.
Hôm đó khi Lôi Cương đang buồn tẻ săn giết một thần thú thiên cấp hỗn độn, đột nhiên bầu trời phía trước lan đến chấn động. Hắn khẽ biến sắc, nhớ đến Trọng Luyện cũng ở trong nội thể tiên tổ Thái Cổ, trong lòng bất giác rung lên. Trong không gian bốn hệ khác, hắn chưa gặp được Trọng Luyện, tiếng chấn động lần này không khỏi làm hắn suy đoán rằng Trọng Luyện rất có khả năng đang ở trong không gian này.
- Grừ…
Một tiếng gầm tức giận kinh thiên động địa vang lên, thần thú hệ Kim cao lớn chừng mười trượng đang đấu với một nam tử thể hình cường tráng. Thần thú hệ Kim tuy nhanh nhẹn nhưng tốc độ của nam tử cường tráng kia càng nhanh hơn. Nếu là người thường thì đã không thể thấy được, nhưng Lôi Cương lại có thể nhìn rõ mồn một. Hắn đã nhận ra nam tử cường tráng đó là Trọng Luyện, nhưng hắn không định can dự vào, mà chỉ ngồi xuống, quan sát.
Ầm!
Một quyền phá không của Trọng Luyện đánh lên thân thể thần thú hệ Kim. Thần thú hệ Kim bị chấn lui, gầm lên một tiếng giận dữ không cam lòng, toàn thân phát ra hào quang kim sắc bén nhọn đâm phá hư không. Có điều, Trọng Luyện không chỉ nhanh đến cực điểm, mà phòng ngự nhục thể của hắn cũng cực cao. Con thần thú hệ Kim này nhận ra công kích của nó vô hiệu với Trọng Luyện, liền phun hào quang kim sắc về phía hắn.
Trọng Luyện nhếch miệng cười lạnh. Hắn đột ngột xuất hiện phía dưới bụng con thần thú hệ Kim, nắm quyền như phong ba bão táp đánh lên bụng nó. Thần thú hệ Kim chịu công kích như vậy, thân thể bắn lên trời, còn Trọng Luyện cũng thừa thắng truy kích, đến khi phá nát nhục thể con thần thú này bằng lực lượng nhục thể của mình xong, hắn mới dừng lại.
Thần thú hệ Kim chết khiến bầu trời kim sắc nhuốm lên huyết vụ, thịt vụn rơi xuống như mưa, nhưng thân thể Trọng Luyện lại biến mất.
Lôi Cường từ từ đứng lên, trong mắt ẩn chứa tinh quang, miệng hơi nhếch lên, cơ thịt toàn thân bắt đầu khởi động. Ánh mắt hắn đột nhiên dừng lại, hữu quyền đánh ra một quyền với tốc độ nhanh như chớp, một tiếng phá không kèm theo tiếng tiếng nổ lớn vang vọng trong không gian hệ Kim. Một hư ảnh hiện ra trước mặt hắn, bị một quyền này của hắn đánh lui mấy bước mới dừng lại được. Mặt đất nứt ra, hình dáng của Trọng Luyện hiện ra trong tầm nhìn của hắn, nhưng chỉ lóe lên rồi lại biến mất. Xung quanh Lôi Cương vang lên tiếng ma sát nhanh chóng vào không khí, không gian không ngừng chấn động, dự đoán công kích mãnh liệt sắp đến.
Lôi Cương không hề nao núng, hắn đứng ở đó như một vị chiến thần, bất kỳ lúc nào cũng chuẩn bị chiến đấu.
Đột nhiên, một thân ảnh chầm chậm hiện lên sau lưng Lôi Cương. Lôi Cương nhướng mày, thân thể xoay nhanh như điện xẹt. Một quyền đánh thẳng trước mặt, hắn cũng không hề đỡ lại, để tùy một quyền này đánh lên ngực mình. Tay hắn nháy mắt chộp lấy tay phải Trọng Luyện đang sắp thu về, tay trái hắn nắm thành quyền, phá không đánh lên người Trọng Luyện.
Binh!
Như tiếng kim thiết va chạm vang lên, Trọng Luyện chịu một quyền này của Lôi Cương liền bị bay ngược lại, nhưng cũng nhanh chóng biến mất trong không trung. Lôi Cương cười thản nhiên, nhìn chăm chú lên trời.
Uỳnh!
Chấn động như tiếng sấm rền vang lên, thân người Trọng Luyện đột nhiện xuất hiện trước mặt Lôi Cương, cùng lúc với mười quyền đánh ra trong nháy mắt. Chân phải Lôi Cương không những không lùi lại, mà còn tiến lên một bước, hữu quyền đánh về phía quyền kình đang đến, Uỳnh một tiếng, mười đạo quyền kình Trọng Luyện đánh ra đều bị một quyền của Lôi Cương đánh tan. Thân Trọng Luyện lui lại mấy bước, mặt tràn đầy kinh ngạc nhìn Lôi Cương, nói:
- Ngươi tu luyện kiểu gì thế? Trong những năm qua, nhục thể lại đã đạt đến trình độ này. Không ngờ ta cũng không nhìn ra được điểm yếu của ngươi. Nhục thể của ngươi lẽ nào đã đạt đến đỉnh cao lam cấp?
Nghe mấy câu hỏi của Trọng Luyện, Lôi Cương chỉ cười cười, hắn chậm rãi đáp:
- Ngươi cũng không tồi, trung kỳ lam cấp.
Trọng Luyện dán chặt mắt vào Lôi Cương. Đột nhiên, hắn như nhớ ra chuyện gì, sắc mặt chợt biến, trầm giọng nói:
- Sao ngươi vào được đây?
- Ha ha, đại trưởng lão Cổ Tu bảo ta vào đây. Ngươi vẫn luôn ở trong không gian hệ Kim sao?
Lôi Cương hỏi, rồi từ từ ngồi xuống. Trọng Luyện nghe vậy chấn động. “Đại trưởng lão?” Gã sửng sốt nhìn Lôi Cương, rồi chầm chậm đến bên cạnh hắn, ngồi xuống. Gã nhìn Lôi Cương, không trả lời câu hỏi của Lôi Cương, mà nghiêm túc nói:
- Ngươi rốt cuộc là ai, lẽ nào cũng là đệ tử tộc Cổ Tu chúng ta?
- Ta cũng không rõ rốt cuộc là vì sao, cửu trưởng lão Trọng Thiên dẫn ta vào đây. Chuyện này ngươi đừng hỏi ta, ta cũng chẳng rõ. Nếu muốn biết, ngươi hãy ra ngoài hỏi trưởng lão tộc Cổ Tu xem.
Lôi Cương lãnh đạm nói.
Trọng Luyện hít sâu một hơi, thần sắc cô đơn nói:
- Lôi Cương, nói thực, ta rất đố kị với ngươi, ngươi là người đầu tiên mà Trọng Luyện ta thấy đố kị. Nhục thể đỉnh cao lam cấp, không biết phải mất bao lâu nữa ta mới có thể đạt đến trình độ như ngươi? Có lẽ khi ta đạt đến trình độ này của ngươi thì ta có thể làm việc ta muốn làm rồi.
Bình luận facebook