• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Thể Tôn (1 Viewer)

  • Chương 883

Vốn Lôi Cương còn dự định ở đây để lĩnh ngộ trận pháp Hư hoàng nhưng sau khi thử thì cơ bản không thể nào đạt được. Thần thạch vừa mới xuất hiện thì đã tan thành mây khói. Chỉ có thể chờ sau khi ra khỏi tháp Tạo Hóa mới có thể lĩnh ngộ được trận pháp Hư Hoàng. Lôi Cương nhìn trận pháp khổng lồ bên dưới. Thần thức của hắn nhích về phía trước, định xuyên qua không gian mà xuống. Nhưng sau khi thử một lúc, Lôi Cương phát hiện ra mặc dù có thể nhìn thấy nhưng muốn xuyên qua lại không thể.


Lúc này, Lôi Cương lại xem xét Giới hồn chiến cổ. Lôi Cương cảm thấy khó hiểu, không biết tại sao mà Giới hồn chiến cổ, U giới và lôi phủ Hạo huyền lại không chịu sự ảnh hưởng từ uy áp ở đây. Tại nơi kỳ diệu thế này, Lôi Cương cũng không thể hiểu nổi. Sau khi thu giới hồn chiến cổ vào tay, tay phải Lôi Cương vỗ nhẹ lên mặt trống một cái làm vang lên một âm thanh hùng hậu. Nhìn bàn tay có bảy màu của mình, Lôi Cương mới sực nhớ ra bản thân vẫn chỉ là thần hồn.


Nghĩ tới đây, trong đầu Lôi Cương liền xuất hiện một suy nghĩ. Nếu như bản thân có thể ngưng tụ một cái thân thể trong không gian này thì không biết có được hay không. Có điều, nhìn không gian rỗng tuếch, Lôi Cương chỉ biết cười khổ. Nếu muốn ngưng tự thân thể thì cũng chỉ có thể lấy lực lượng của bảy hệ để làm. Cứ như vậy, mặc dù thân thể tuy mạnh nhưng đối mặt với cường giả như Thâm Uyên có lẽ chỉ một đòn đã biến mất. Nếu như có được thân thể của Tiên Hoàng rồi dung hợp thì không biết có đạt tới trình độ của Tiên Hoàng xưa kia hay không?


Một tia sáng lóe lên trong mắt Lôi Cương. Thần hồn của hắn trong những năm qua đã đạt tới một mức khủng bố. Nếu có được thân thể của Tiên Hoàng thì thực lực không biết sẽ tăng tới mức độ nào? Lôi Cương cố gắng kiềm chế suy nghĩ. Hắn hít một hơi thật sâu rồi ngồi xuống tiếp tục tu luyện thần hồn.


Lôi Cương dự định ở đây tu luyện và lĩnh ngộ bảy hệ một thời gian rồi rời khỏi, tìm kiếm thân thể Tiên Hoàng.


Nhưng thân thể Tiên Hoàng rốt cuộc ở đâu thì Lôi Cương cũng không biết. Còn lời nói của Đạo Hoang trước đây khiến cho Lôi Cương có chút bán tín bán nghi. Nếu Đạo Hoang không chết thì lời nói khi đó là thật hay sao? Thân thể của Tiên Hoàng chỉ tự mình biết được? Nhưng cho dù thế nào thì Lôi Cương dự định sau khi rời khỏi sẽ đi tìm. Có lẽ sau khi phế bỏ tu vi của Lôi Cương, Đạo Hoang không còn để ý tới hắn nữa.


Năm tháng trôi qua, thời gian trong tháp Tạo Hóa như không tồn tại. Khi Lôi Cương tỉnh lại thì phát hiện trong không gian lại xuất hiện ánh sáng bảy màu. Có điều so với trước đây nó yếu hơn rất nhiều. Lôi Cương thở ra một hơi, sắc mặt có chút nặng nề. Trong những năm qua, hắn vẫn không thể lĩnh ngộ được thức thứ tám mươi mốt của Khai Thiên. Hắn có thể cảm nhận được bản thân mình lĩnh ngộ Hỗn độn đã đạt tới mức cao nhất nhưng vẫn không thể vượt qua được cái cực hạn mà tiến thêm một bước.


Trầm ngâm thật lâu, cuối cùng Lôi Cương dự định rời khỏi nơi này. Nếu đã đạt tới cực hạn thì nơi đây cho dù có tốt đến mấy cũng vô dụng, chẳng bằng ra ngoài tìm kiếm thân thể Tiên Hoàng. Lúc này, Lôi Cương nhanh chóng bay lên phía trên. Từ tầng thứ nhất tới tầng thứ bảy, Lôi Cương không hề thấy một ai, nên trong lòng hắn đoán đám người Hoang Thái Hư có lẽ đã rời đi.


Tại dãy núi ở giữa của giới Thái Cổ, Lôi Cương từ từ xuất hiện trên không trung. Lúc này hắn vẫn chưa hồi phục tu vi mà chỉ có thần hồn hùng mạnh. Thần thức của Lôi Cương tản ra xung quanh. Có lại được thần thức khiến cho Lôi Cương phải thầm than. Thần thức của hắn gần như bao trùm toàn bộ giới Thái Cổ. Hắn cảm nhận được Hoang Thái Hư và Thất Thải đồng từ liền truyền âm cho hai người, sau đó thu hồi thần thức. Đồng thời ánh sáng bảy màu trên người hắn cũng được thu lại, nhìn chẳng khác nào người thường chứ không phải là thần hồn.


Ước chừng khoảng trăm hơi thở, hai bóng người liền xuất hiện nơi chân trời. Chỉ trong nháy mắt, cả hai đã tới bên cạnh Lôi Cương. Đó đúng là Hoang Thái Hư và Thất Thải đồng tử. Cả hai đứng bên cạnh Lôi Cương mà nhìn hắn với ánh mắt phức tạp. Nhất là Thất Thải đồng tử.


- Ngươi... - Hoang Thái Hư kinh ngạc nhìn Lôi Cương rồi cùng với Thất Thải đồng tử nhìn nhau. Hơn vạn năm trước, bọn họ đã ra ngoài nhưng phát hiện sau khi đi ra không hề thấy Quật Xá và Liệt Bí. Mà lúc trước, bọn họ thấy Lôi Cương đi ra ngoài nên trong lòng nhận định hai người Liệt Bí và Quật Xá có lẽ đã hồn bay phách lạc. Lúc trước, Lôi Cương sáu màu cho bọn họ thấy uy thế khiến cho cả hai phải e ngại. Cả hai càng cho rằng Lôi Cương ở bên dưới đã được hưởng cơ duyên to lớn. Lúc trước, nghe được lời truyền âm của Lôi Cương khiến cho cả hai do dự.


- Ha ha! Sư bá! Xem ra tu vi của người lại càng mạnh hơn. - Lôi Cương nhìn Hoang Thái Hư rồi cười nói. Hắn cũng đoán được đám người Hoang Thái Hư cũng nhận được cơ duyên. Lúc này, trong thân thể của Hoang Thái Hư và Thất Thải đồng tử đều tản ra lực ba hệ Kim, Mộc và Thủy rất mạnh.


- Sư điệt! Ngươi cũng chiếm được cơ duyên lớn ở bên dưới. - Hoang Thái Hư nghe được cách xưng hô vẫn như trước thì vui mừng, cất giọng nói.


Lôi Cương chỉ cười không nói gì. Còn Thất Thải đồng tử thì nhìn Lôi Cương chằm chằm, sau đó y thử hỏi:


- Ngươi có thấy Liệt Bí và Quật Xá hay không?


Lôi Cương sửng sốt. Lúc trước, thần thức của hắn không hề cảm nhận được Quật Xá và Liệt Bí, bây giờ nghe Thất Thải đồng tử hỏi vậy khiến cho hắn kinh ngạc:


- Bọn họ vẫn chưa ra hay sao? Ta không phát hiện được họ.


- Bọn họ biến mất. - Thất Thải đồng tử nhìn chằm chằm vào gương mặt của Lôi Cương như muốn tìm một chút manh mối. Có điều khiến cho y thất vọng đó là gương mặt của Lôi Cương không hề có lấy một chút bận tâm, như không biết. Mà Hoang Thái Hư ở bên cũng lộ vẻ kinh ngạc. Y nhìn Lôi Cương rồi nói:


- Sư điệt! Thật sự ngươi không thấy Quật Xá và Liệt Bí?


Thấy Lôi Cương lắc đầu, Hoang Thái Hư và Thất Thải đồng tử nhìn nhau với ánh mắt khó hiểu. Thấy vậy Lôi Cương chợt nghĩ chẳng lẽ cả hai người đó đã bị hai cái thần hồn của mình tiêu diệt? Lôi Cương càng nghĩ càng thấy khả năng này là đúng. Nhưng gương mặt hắn vẫn giữ sự kinh ngạc như trước mà cười nói:


- Có lẽ họ đã ra khỏi giới Thái Cổ. Không biết sư bá có muốn rời khỏi đây hay không? - Nói xong, Lôi Cương nhìn lên không trung. Rõ ràng hắn có thể thấy được cái kết giới bảy màu. Bản thân hắn cũng nắm có thể xé được nó mà rời khỏi đây.


-o0o-
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom