• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Thi Nhân Việt Nam (3 Viewers)

  • Thi Nhân Việt Nam - 25. Nguyễn Giang

25. Nguyễn Giang


Con nhà văn hào Nguyễn Văn Vĩnh. Trên ba mươi tuổi. Đã du học bên Pháp. Về nước chủ trương Âu Tây tư tưởng và Đông Dương tạp chí.


Họa sĩ hơn là thi sĩ.


"... Ký giả lại nghĩ rằng nếu trong một bức tranh, cái Đẹp chẳng phải là ở riêng vật nào, mà là cách ta để cái vật này gần cái vật khác để cho hình nọ với hình kia nó cân đối nhau, thì trong văn thơ cái Đẹp cũng chẳng phải là một vật riêng nào, một chữ, một câu nào, mà là cái toàn thể cả bài thơ, ở cái tình cảnh tương đối và hoà hợp nhau". Câu này Nguyễn Giang viết trong tựa Trời xanh thẳm (t.17-18). Tôi chép lại đây để thấy rõ quan niệm của Nguyễn Giang về thi ca: làm thơ là tìm cái Đẹp mà cái Đẹp là "cái cách tình cảnh tương đối và hoà hợp với nhau".


Có hiểu quan niệm đặc biệt ấy, cái quan niệm từ nghề vẽ chuyển sang nghề thơ, họa may vì thú thật tôi không dám chắc là đã hiểu được. Tôi quá nặng lòng trần tục mà lối thơ này quá thuần tuý chăng? Tôi không hiểu được những nhà thơ nghệ sĩ chăng? Dầu sao, xem thơ tôi muốn tìm những tâm hồn. Mà sau câu thơ Nguyễn Giang ít khi tôi thấy có gì. Sự tương đối, sự hoà hợp của những tình, những cảnh trong thơ Nguyễn Giang thấy tầm thường quá, không đủ để rung động tôi. Người ta bảo lối thơ Đường bao giờ cũng thế. Nhưng tôi đã đọc thơ của Lý Bạch, của Đỗ Phủ những bài thơ khiến tôi rung cảm biết bao!


Đã vậy, sao tôi lại nói đến thơ Nguyễn Giang trong một quyển sách chỉ nói đến những nhà thơ và những bài thơ tôi thích? Ấy là vì đọc Nguyễn Giang tôi bỗng không dám hoàn toàn tin tôi. Ấy cũng vì những ý nghĩ thành thực và ngộ ngộ giãi bày trong bài tựa dài đầu quyển Trời xanh thẳm. Vậy tôi xin trích ra đây ba bài thơ tôi để ý nhất (bài nào câu cuối cũng hay). Hoặc giả bạn đọc sẽ thấy có gì chăng, ngõ hầu khỏi mai một nhà thơ có chân tài biết đâu?


Xuân


Gió xuân phơ phất thổi trong cành


Lớp lớp bên đường bóng lá xanh


Cây cỏ cười tươi hoa mũm mĩm


Học sinh qua lại áo phong phanh


Chim non ngoài nắng bay chi chít


Đàn sáo trong cây vẳng khúc tình


Bờ suối chờ ai chưa thấy lại


Nhìn cô áo đẹp bước đi nhanh.


Con đường nắng


Xào xạc đường trưa vắng bóng người


Bốn bề nắng hạ phẳng bằng soi


Lơ thơ dưới núi hàng thông cõi


Trắng xóa bên trời tảng đá vôi


Một bước ngạt ngào trăm thức cỏ


Trước sau thăm thẳm một màu trời


Dừng chân ngắm cảnh bên bờ đá


Kìa cánh hoa vàng tưởng nhớ ai


Tháng 9-1941
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom