Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1016
Dù sao đi nữa cũng chỉ là dẫn đường đến gần đó, sẽ không có nguy hiểm gì. Ai đi cũng vậy thôi.
Đây là lần đầu tiên tù trưởng ngồi trên xe ngựa bay, cảm giác cực kỳ kích thích khiến lão già thiếu chút nữa thì ngất vì tim đập quá nhanh. Tuy nhiên các thú nhân chính là người có thần kinh cường hãn. Rất nhanh, lão tù trưởng đã quen với những cảm giác này. Hắn bắt đầu hứng thú bừng bừng từ trên bầu trời nhìn cảnh sắc phía dưới, miệng không ngừng tấm tắc.
Đoạn đường xa một trăm mười dặm, nhưng bay trên không trung, chỉ chốc lát bọn họ đã tới gần. Dưới sự xác nhận của lão tù trưởng, đội thân vệ đáp xuống một khu vực bằng phẳng.
- Thần sứ đại nhân, ngọn núi kia chính là cấm địa mà chúng ta đã nói.
Lão tù trưởng chỉ vào một ngọn núi xem ra vô cùng cao lớn hùng vĩ, cẩn thận nói. Mặc dù đứng cách xa như vậy, hắn cũng không dám nói chuyện lớn tiếng, rất sợ sẽ kinh động tới thứ ở trên núi.
- Được rồi! Joey, Juli, dẫn theo đội thân vệ ở chỗ này chờ ta.
Mạnh Hàn nhìn ngọn núi cao trước mắt, sau đó phân phó đội thân vệ ở tại chỗ chờ đợi. Bản thân mình lại lầy niệm châu trong tay hai lần, sau đó mới bước nhanh vào cấm địa mà tù trưởng vừa nói.
Nhìn cảnh tượng như vậy, con ngươi của lão tù trưởng sắp muốn rơi ra ngoài.
Ban đầu, lão tù trưởng cho rằng bọn họ tới đây chỉ để nhìn. Nhiều nhất thì Mạnh Hàn sẽ phái mấy người đi vào. Nhưng hắn lại không ngờ được thần sứ đại nhân lại tự mình đi vào. Không nhịn được lão tù trưởng cũng quên mất sự thận trọng của mình, lớn tiếng khuyên can nói:
- Thần sứ đại nhân, không được. Ngài không thể đi vào!
- Tại sao?
Mạnh Hàn cười ha ha xoay người hỏi:
- Bởi vì ta là sứ giả của thú thần đại nhân sao? Yên tâm đi, thú thần đại nhân hẳn sẽ không quan tâm tới những Medusha này.
Tù trưởng nghe thấy Mạnh Hàn nói như vậy, trong lòng còn muốn nói gì nữa, nhưng cuối cùng cũng không nói ra được. Nói vậy hẳn thú thần đại nhân sẽ không quan tâm tới một vài Medusha này.
Chân đạp trên mặt đất, hiện tại Mạnh Hàn đã không cần mất công sức vào việc bước đi nữa. Hắn chỉ cần động niệm, mảnh đất dưới chân liền chậm rãi bay lên một chút, sau đó nhanh chóng tiến về phía chân núi. tốc độ nhanh như vậy khiến lão tù trưởng đứng ở phía sau nhìn thấy liền cảm thấy kinh hãi, đồng thời cũng không còn nghi ngờ đối với chuyện Mạnh Hàn một mình bước lên cấm địa nữa.
Đối với Mạnh Hàn mà nói, cho dù là ngọn núi cao hơn nữa cũng không có bất kỳ trở ngại nào. Thậm chí Mạnh Hàn vẫn kịp thưởng thức cảnh đẹp tuyệt vời ở xung quanh. Đám mây sủng vật đã sớm khuyếch tán ra xung quanh thân thể Mạnh Hàn. Trong phạm vi mấy trăm mét, nếu có bất kỳ động tĩnh gì, cho dù là con kiến đánh nhau, Mạnh Hàn cũng có thể biết rõ ràng.
Dựa theo cách nói của lão tù trưởng, Thần Miếu kia được xây dựng ở trong lòng núi, cũng không biết là ai xây dựng. Lão tù trưởng cũng chỉ nghe nói, căn bản chưa từng thấy tình hình bên trong. Bởi vậy lão cũng không thể nói được tỉ mỉ về kết cấu của Thần Miếu.
Mạnh Hàn rất nhanh đã thấy được những pho tượng trông rất sống động mà các thú nhân kia nói tới. Trong đó có pho tượng thú nhân, cũng có pho tượng ma thú. Nếu mấy chiến sĩ thú nhân chạy vào nơi này mà không bị giết chết, điều kia nói rõ Medusha cũng không thường xuyên lui tới chỗ này.
Sau khi cẩn thận nghiên cứu hiệu quả hoá đá một phen, Mạnh Hàn cũng chỉ có thể lắc đầu.
Thời gian bọn họ hoá đá quá dài. Những pho tượng này đã sớm không còn sinh mạng. Dựa theo phân tích của Mạnh Hàn đối với phân bố của nguyên tố ma pháp ở trong đó, nếu như có người nào vừa bị hoá đá trong vòng nửa giờ, Mạnh Hàn nắm chắc khả năng có thể loại bỏ hiệu quả hóa đá này, cứu vớt sinh mạng của bọn họ. Đáng tiếc, những người này bị hoá đá từ lâu, cũng không biết đã trải qua bao nhiêu năm. Cho dù bọn họ không bị hoá đá, bị vứt ở nơi này mấy chục năm không ăn không uống, cũng đã sớm chết đói.
Sau khi biết được đại khái về lực sát thương của những Medusha này, Mạnh Hàn bắt đầu đi dọc theo rõ ràng sườn núi tiến lên phía trên. Chỉ chốc lát sau, trong tầm nhìn của hắn liền thấy được Thần Miếu trong lòng núi mà tù trưởng đã nói tới.
Không thể không nói, Thần Miếu này thật sự vô cùng hùng vĩ, đặc biệt còn được xây dựng ở trong lòng núi, đủ khả năng lợi dụng kết cấu tự nhiên của ngọn núi. Tại cao nguyên thú nhân, đây quả thực chính là thiết kết kiến trúc kiệt xuất nhất.
Chỉ có điều, khi đi tới nơi này, Mạnh Hàn đã phát hiện, ở xung quanh rừng núi và trong Thần Miếu kia đã có thêm hơn trăm bóng người. Mỗi người đều đang nhìn về phía hắn, dáng vẻ vô cùng đề phòng.
- Ta tên là Antonio, là chủ nhân của bộ lạc thú nhân ở ngọn núi bên dưới cách đây trăm dặm.
Mạnh Hàn cũng không thèm để ý tới những kẻ đang ẩn nấp nhòm ngó kia. Hắn chỉ vừa đi dọc theo sườn núi chậm rãi tiến lên, vừa lớn tiếng nói:
- Ta mong có thể gặp được tộc trưởng Medusha. Ta muốn nói chuyện hợp tác!
- Nhân loại, chúng ta không hoan nghênh ngươi!
Không biết từ nơi nào truyền đến tiếng quát lạnh. Sau đó tiếng quát này lại từ trong lòng núi vang lên nhiều lần, thanh thế thật sự có chút khiến người ta sợ hãi. Ngay sau đó, chính là cảnh cáo:
- Nếu còn không lùi lại, những tượng đá dưới chân núi kia sẽ là kết cục của ngươi!
Ý đồ cảnh cáo rất rõ ràng. Nhưng Mạnh Hàn lại giống như không hề nghe thấy vậy. Hắn chỉ tự mình tiến về phía trước, căn bản không hề để ý tới sự cảnh báo trong giọng nói đó. Vừa đi, Mạnh Hàn vừa cầm niệm châu trong tay vừa không ngừng lần từng hạt, giống như đang thưởng thức phong cảnh.
Ở chỗ này, Mạnh Hàn đã không cần dùng ma pháp thay cho đi bộ nữa. Hắn bước từng bước tiến về phía trước.
Bộ dạng thản nhiên giống như không chút nào đề phòng như thế, lại chọc giận chủ nhân của Thần Miếu.
Vèo.
Một tiếng cung tiễn xuyên qua không khí rít lên. Rất nhanh, mũi tên đã đến trước mắt Mạnh Hàn.
Trước mắt một đám Medusha đang ẩn nấp, mũi tên quỷ dị được bắn ra vừa tới trước mặt Mạnh Hàn đã ngừng lại, lơ lửng trên không trung.
Mạnh Hàn vươn tay ra, nắm lấy mũi tên. Sau đó hắn cầm lấy mũi tên đưa ra phía trước mặt cẩn thận quan sát một chút. Đột nhiên hắn lắc đầu ném mũi tên đi:
- Mũi tên làm bằng chất liệu đá. Tuy rằng công nghệ không tồi, nhưng lực sát thương quá kém. Nếu như các ngươi nguyện ý, ta có thể cung cấp cho các ngươi vũ khí tốt nhất.
Xung quanh yên lặng như tờ. Nhưng Mạnh Hàn lại đột nhiên cảm giác được thân thể toả nhiệt, giống như bị theo dõi. Sau đó, nguyên tố ma pháp sát bên cạnh bắt đầu điên cuồng rung động. Trên y phục cũng bắt đầu hiện ra một màu trắng như vôi.
Medusha đang nhìn mình chăm chú.
Trong đầu Mạnh Hàn chợt hiện lên từ này. Tâm niệm của hắn thoáng động. Trong chớp mắt hình như có vài bộ phận nào đó trên cơ thể đã bị hoá đá gặp phải áp lực khủng bố. Thân thể và y phục của Mạnh Hàn vốn đã có một vài bộ phận nhỏ bị hoá đá nhanh chóng khôi phục lại bình thường.
Tình hình này quá quỷ dị, dẫn tới vài tiếng kêu kinh ngạc.
Đây là lần đầu tiên tù trưởng ngồi trên xe ngựa bay, cảm giác cực kỳ kích thích khiến lão già thiếu chút nữa thì ngất vì tim đập quá nhanh. Tuy nhiên các thú nhân chính là người có thần kinh cường hãn. Rất nhanh, lão tù trưởng đã quen với những cảm giác này. Hắn bắt đầu hứng thú bừng bừng từ trên bầu trời nhìn cảnh sắc phía dưới, miệng không ngừng tấm tắc.
Đoạn đường xa một trăm mười dặm, nhưng bay trên không trung, chỉ chốc lát bọn họ đã tới gần. Dưới sự xác nhận của lão tù trưởng, đội thân vệ đáp xuống một khu vực bằng phẳng.
- Thần sứ đại nhân, ngọn núi kia chính là cấm địa mà chúng ta đã nói.
Lão tù trưởng chỉ vào một ngọn núi xem ra vô cùng cao lớn hùng vĩ, cẩn thận nói. Mặc dù đứng cách xa như vậy, hắn cũng không dám nói chuyện lớn tiếng, rất sợ sẽ kinh động tới thứ ở trên núi.
- Được rồi! Joey, Juli, dẫn theo đội thân vệ ở chỗ này chờ ta.
Mạnh Hàn nhìn ngọn núi cao trước mắt, sau đó phân phó đội thân vệ ở tại chỗ chờ đợi. Bản thân mình lại lầy niệm châu trong tay hai lần, sau đó mới bước nhanh vào cấm địa mà tù trưởng vừa nói.
Nhìn cảnh tượng như vậy, con ngươi của lão tù trưởng sắp muốn rơi ra ngoài.
Ban đầu, lão tù trưởng cho rằng bọn họ tới đây chỉ để nhìn. Nhiều nhất thì Mạnh Hàn sẽ phái mấy người đi vào. Nhưng hắn lại không ngờ được thần sứ đại nhân lại tự mình đi vào. Không nhịn được lão tù trưởng cũng quên mất sự thận trọng của mình, lớn tiếng khuyên can nói:
- Thần sứ đại nhân, không được. Ngài không thể đi vào!
- Tại sao?
Mạnh Hàn cười ha ha xoay người hỏi:
- Bởi vì ta là sứ giả của thú thần đại nhân sao? Yên tâm đi, thú thần đại nhân hẳn sẽ không quan tâm tới những Medusha này.
Tù trưởng nghe thấy Mạnh Hàn nói như vậy, trong lòng còn muốn nói gì nữa, nhưng cuối cùng cũng không nói ra được. Nói vậy hẳn thú thần đại nhân sẽ không quan tâm tới một vài Medusha này.
Chân đạp trên mặt đất, hiện tại Mạnh Hàn đã không cần mất công sức vào việc bước đi nữa. Hắn chỉ cần động niệm, mảnh đất dưới chân liền chậm rãi bay lên một chút, sau đó nhanh chóng tiến về phía chân núi. tốc độ nhanh như vậy khiến lão tù trưởng đứng ở phía sau nhìn thấy liền cảm thấy kinh hãi, đồng thời cũng không còn nghi ngờ đối với chuyện Mạnh Hàn một mình bước lên cấm địa nữa.
Đối với Mạnh Hàn mà nói, cho dù là ngọn núi cao hơn nữa cũng không có bất kỳ trở ngại nào. Thậm chí Mạnh Hàn vẫn kịp thưởng thức cảnh đẹp tuyệt vời ở xung quanh. Đám mây sủng vật đã sớm khuyếch tán ra xung quanh thân thể Mạnh Hàn. Trong phạm vi mấy trăm mét, nếu có bất kỳ động tĩnh gì, cho dù là con kiến đánh nhau, Mạnh Hàn cũng có thể biết rõ ràng.
Dựa theo cách nói của lão tù trưởng, Thần Miếu kia được xây dựng ở trong lòng núi, cũng không biết là ai xây dựng. Lão tù trưởng cũng chỉ nghe nói, căn bản chưa từng thấy tình hình bên trong. Bởi vậy lão cũng không thể nói được tỉ mỉ về kết cấu của Thần Miếu.
Mạnh Hàn rất nhanh đã thấy được những pho tượng trông rất sống động mà các thú nhân kia nói tới. Trong đó có pho tượng thú nhân, cũng có pho tượng ma thú. Nếu mấy chiến sĩ thú nhân chạy vào nơi này mà không bị giết chết, điều kia nói rõ Medusha cũng không thường xuyên lui tới chỗ này.
Sau khi cẩn thận nghiên cứu hiệu quả hoá đá một phen, Mạnh Hàn cũng chỉ có thể lắc đầu.
Thời gian bọn họ hoá đá quá dài. Những pho tượng này đã sớm không còn sinh mạng. Dựa theo phân tích của Mạnh Hàn đối với phân bố của nguyên tố ma pháp ở trong đó, nếu như có người nào vừa bị hoá đá trong vòng nửa giờ, Mạnh Hàn nắm chắc khả năng có thể loại bỏ hiệu quả hóa đá này, cứu vớt sinh mạng của bọn họ. Đáng tiếc, những người này bị hoá đá từ lâu, cũng không biết đã trải qua bao nhiêu năm. Cho dù bọn họ không bị hoá đá, bị vứt ở nơi này mấy chục năm không ăn không uống, cũng đã sớm chết đói.
Sau khi biết được đại khái về lực sát thương của những Medusha này, Mạnh Hàn bắt đầu đi dọc theo rõ ràng sườn núi tiến lên phía trên. Chỉ chốc lát sau, trong tầm nhìn của hắn liền thấy được Thần Miếu trong lòng núi mà tù trưởng đã nói tới.
Không thể không nói, Thần Miếu này thật sự vô cùng hùng vĩ, đặc biệt còn được xây dựng ở trong lòng núi, đủ khả năng lợi dụng kết cấu tự nhiên của ngọn núi. Tại cao nguyên thú nhân, đây quả thực chính là thiết kết kiến trúc kiệt xuất nhất.
Chỉ có điều, khi đi tới nơi này, Mạnh Hàn đã phát hiện, ở xung quanh rừng núi và trong Thần Miếu kia đã có thêm hơn trăm bóng người. Mỗi người đều đang nhìn về phía hắn, dáng vẻ vô cùng đề phòng.
- Ta tên là Antonio, là chủ nhân của bộ lạc thú nhân ở ngọn núi bên dưới cách đây trăm dặm.
Mạnh Hàn cũng không thèm để ý tới những kẻ đang ẩn nấp nhòm ngó kia. Hắn chỉ vừa đi dọc theo sườn núi chậm rãi tiến lên, vừa lớn tiếng nói:
- Ta mong có thể gặp được tộc trưởng Medusha. Ta muốn nói chuyện hợp tác!
- Nhân loại, chúng ta không hoan nghênh ngươi!
Không biết từ nơi nào truyền đến tiếng quát lạnh. Sau đó tiếng quát này lại từ trong lòng núi vang lên nhiều lần, thanh thế thật sự có chút khiến người ta sợ hãi. Ngay sau đó, chính là cảnh cáo:
- Nếu còn không lùi lại, những tượng đá dưới chân núi kia sẽ là kết cục của ngươi!
Ý đồ cảnh cáo rất rõ ràng. Nhưng Mạnh Hàn lại giống như không hề nghe thấy vậy. Hắn chỉ tự mình tiến về phía trước, căn bản không hề để ý tới sự cảnh báo trong giọng nói đó. Vừa đi, Mạnh Hàn vừa cầm niệm châu trong tay vừa không ngừng lần từng hạt, giống như đang thưởng thức phong cảnh.
Ở chỗ này, Mạnh Hàn đã không cần dùng ma pháp thay cho đi bộ nữa. Hắn bước từng bước tiến về phía trước.
Bộ dạng thản nhiên giống như không chút nào đề phòng như thế, lại chọc giận chủ nhân của Thần Miếu.
Vèo.
Một tiếng cung tiễn xuyên qua không khí rít lên. Rất nhanh, mũi tên đã đến trước mắt Mạnh Hàn.
Trước mắt một đám Medusha đang ẩn nấp, mũi tên quỷ dị được bắn ra vừa tới trước mặt Mạnh Hàn đã ngừng lại, lơ lửng trên không trung.
Mạnh Hàn vươn tay ra, nắm lấy mũi tên. Sau đó hắn cầm lấy mũi tên đưa ra phía trước mặt cẩn thận quan sát một chút. Đột nhiên hắn lắc đầu ném mũi tên đi:
- Mũi tên làm bằng chất liệu đá. Tuy rằng công nghệ không tồi, nhưng lực sát thương quá kém. Nếu như các ngươi nguyện ý, ta có thể cung cấp cho các ngươi vũ khí tốt nhất.
Xung quanh yên lặng như tờ. Nhưng Mạnh Hàn lại đột nhiên cảm giác được thân thể toả nhiệt, giống như bị theo dõi. Sau đó, nguyên tố ma pháp sát bên cạnh bắt đầu điên cuồng rung động. Trên y phục cũng bắt đầu hiện ra một màu trắng như vôi.
Medusha đang nhìn mình chăm chú.
Trong đầu Mạnh Hàn chợt hiện lên từ này. Tâm niệm của hắn thoáng động. Trong chớp mắt hình như có vài bộ phận nào đó trên cơ thể đã bị hoá đá gặp phải áp lực khủng bố. Thân thể và y phục của Mạnh Hàn vốn đã có một vài bộ phận nhỏ bị hoá đá nhanh chóng khôi phục lại bình thường.
Tình hình này quá quỷ dị, dẫn tới vài tiếng kêu kinh ngạc.
Bình luận facebook