• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Thiên Hạ Vô Song (3 Viewers)

  • Chương 555

Nhóm dịch: Sói già


Hơn nữa đây còn là một giấc mơ vô cùng hoang đường. Đột nhiên có con gái một Đại Công đi tới trước mặt mình nói với mình, muốn làm nữ nhân của mình. Hơn nữa lão Đại Công còn không biết đang đối phó với mình thế nào, Mạnh Hàn nghĩ như thế nào vẫn cảm thấy đây là một chuyện không thể nào xảy ra.


- Joey, bấm ta một cái. Có phải ta đang nằm mơ hay không vậy?


Không nhịn được, Mạnh Hàn nhìn về phía Joey nói một câu như vậy. Điều này đã khiến bốn nàng đang ở bên cạnh Mạnh Hàn cười trộm không thôi. Khuôn mặt công chúa Catherine lại càng ngày càng gấp. Công chúa Catherine vốn chính là một mỹ nữ, hơn nữa còn là một mỹ nữ có thân phận. Khuôn mặt như vậy lại khiến nàng rất có uy nghi của một vị công chúa.


- Công chúa xác định công chúa không phải đang nói đùa với ta chứ?


Mạnh Hàn nhìn nữ tử với thân phận là công chúa đang đứng trước mắt mình, cau mày hỏi.


- Ta đang nghiêm túc.


Công chúa Catherine cắn môi, dường như đang đưa ra quyết định trọng đại nào đó:


- Nếu như ngươi muốn, hiện tại có thể đòi hỏi ở ta!


- Chúng ta dường như chưa từng nói như vậy, ta phải trợ giúp công chúa như thế nào!


Công chúa Catherine biểu hiện như vậy, trái lại tâm trạng của Mạnh Hàn liền trầm xuống. Chuyện khác thường xảy ra trong đó nhất định sẽ có yêu. Làm gì có chuyện tiện nghi cho người khác như vậy. Công chúa một Công quốc chạy đến trước mặt mình, muốn làm nữ nhân của mình, tuyệt đối có rất nhiều điều kiện khó có thể tiếp nhận được.


- Ta làm nữ nhân của ngươi, từ đây về sau ngươi không thể trợ giúp cho hầu tước một chút nào nữa.


Trên mặt Công chúa Catherine không lộ ra biểu tình gì nữa, kể ra điều kiện của mình:


- Ngươi không thể cho hắn tiền, cũng không thể bán cho hắn các loại binh khí, càng không thể cho người của ngươi trợ giúp hắn. Lúc cần thiết, ngươi phải trợ giúp ta ra tay đối phó với hầu tước và thủ hạ của hắn.


Nghe Catherine nói những lời này xong, trái lại Mạnh Hàn liền nở nụ cười. Không riêng gì Mạnh Hàn, ngay cả Joey cũng nở nụ cười. Juli không như thế đầu óc tinh tế, không có nghĩ nhiều như thế. Hai tiểu thị nữ cũng sẽ không nghĩa quá nhiều, cũng không thể lĩnh hội được trong chuyện này có gì đáng để buồn cười. Chỉ có điều nếu đại nhân và Joey tỷ tỷ đều đang cười, trên mặt các nàng liền hiện lên một nụ cười mỉm.


- Công chúa có biết hay không? Đại ca của công chúa ở chiến trường tiền tuyến, bị ta làm cho thiếu chút nữa không xuống được đài?


Sau khi Mạnh Hàn cười xong, lại thêm phần hứng thú nhìn công chúa Catherine. Khi Mạnh Hàn nhìn thấy nụ cười trên khuôn mặt căng thẳng của nàng, hắn thuận miệng hỏi.


- Biết!


Công chúa Catherine trả lời đơn giản.


- Công chúa có biết hay không, ta khiến Nhị ca của công chúa phải bồi mười vạn kim tệ, còn giết hơn hai trăm ma pháp sư và chiến binh của hắn. Thậm chí còn để hắn thiếu chút nữa phải mang tội là cấu kết với pháp sư tử linh?


Mạnh Hàn tiếp tục hỏi.


- Biết!


Catherine lại đơn giản trả lời.


- Vậy công chúa có biết hay không, bất kể là các ca ca của công chúa, hay là phụ thân của công chúa, hiện tại đều hận không thể liền khiến ta chết?


Hai mắt Mạnh Hàn nhìn chằm chằm vào Catherine, nghiêm túc hỏi.


- Biết!


Vậy công chúa có biết hay không, cái mà công chúa muốn nhận được, và cái mà công chúa sắp trả giá, giá trị cũng không giống nhau?


- Biết!


- Vậy công chúa không phải cảm thấy, ta là một kẻ ngu si chứ?


Về vấn đề này, ngay cả bản thân Mạnh Hàn cũng có chút không đủ vàng thật không sợ lửa. Lúc trước tại sao mình lại đi nói đùa với một nữ hài ngây thơ này chứ? Hiện tại dường như mình có chút không xuống được đài.


- Ngươi đã nói, nếu như ta làm nữ nhân của ngươi, ngươi sẽ giúp ta!


Catherine không trực tiếp trả lời vấn đề này, nhưng riêng chuyện nàng dùng điều này để gọi là nói chuyện hiệp nghị, hình như trên thực tế nàng cũng thừa nhận Mạnh Hàn thật sự đủ ngốc.


- Tuy rằng ta rất không muốn nói như vậy ở trước mặt nữ nhân, nhưng ta vẫn không thể không nói.


Mạnh Hàn có phần không thể làm gì được, nhìn công chúa ngây thơ đại nghĩa trước mặt mình vì gia tộc của chính mình có thể liều mình cắt thịt hổ nuôi chim ưng. Mạnh Hàn rất nghiêm túc nói:


- Có một số việc, cũng không phải đơn giản như công chúa tưởng tượng đâu!


- Đầu tiên, liên minh giữa một nước với một nước còn có thể xé bỏ bất cứ lúc nào. Trong lúc đó cá nhân chúng ta chỉ hiệp định bằng miệng. Nhớ kỹ, chỉ hiệp định bằng miệng, ta có thể không thừa nhật bất cứ lúc nào.


Mạnh Hàn đưa một đầu ngón tay của mình ra, rất nghiêm túc nói cho Catherine biết:


- Chỉ cần ta cần.


- Tiếp theo, ta không cho là ở dưới tình huống trước mắt này, mặc dù ta trợ giúp công chúa, thì có thể nhận được sự tán thành của phụ thân công chúa và các ca ca của nàng, khiến bọn họ từ bỏ ý định muốn giết chết ta. Có lẽ trong cảm nhận của công chúa đã nhận định ta rất ngu. Nhưng ta vẫn không có ngốc đến mức vì muốn công chúa mà xuất lực tới mức từ bỏ tính mạng của mình.


Đầu ngón tay thứ hai đưa ra. Hai mắt Mạnh Hàn vẫn nhìn chằm chằm vào công chúa Catherine:


- Tinh cách phụ thân và ca ca của công chúa thế nào, ta nghĩ công chúa hẳn rõ ràng hơn ta.


- Thứ ba, lúc trước hiệp định cũng không phải nói đơn giản công chúa làm nữ nhân của ta, ta sẽ trợ giúp công chúa vô điều kiện.


Mạnh Hàn đưa ra ngón tay thứ ba, đặt ở trước mặt Catherine:


- Ta nhớ đến lúc ấy lời ta nói chính là, nếu như công chúa làm người thừa kế Đại Công, đồng thời làm nữ nhân của ta, ta sẽ dốc toàn lực trợ giúp công chúa. Bây giờ công chúa còn không phải là người thừa kế của Đại Công! Làm thương nhân, ta hi vọng đầu tư của ta có thể thu được tiền lời lớn nhất, mà không phải vì muốn công chúa mà giúp Đại Công, sau đó ta bị Đại Công giết chết.


Sau khi nói xong ba điểm này, Mạnh Hàn buông xuống ngón tay đang giơ trước mặt Catherine xuống, tiếp đó đưa mặt lại gần. Khi khuôn mặt Mạnh Hàn chỉ còn cách khuôn mặt của Catherine chưa tới một nắm đấm. Catherine vẫn lẳng lặng đứng, bình tĩnh một cách kỳ lạ, không ngờ không có tránh né.


Mạnh Hàn và Catherine mặt đối mặt gần như thế nhìn nhau một hồi lâu, Mạnh Hàn mới trầm giọng hỏi:


- Ta nói vậy, công chúa đủ hiểu chưa?


Không tự chủ được, Catherine gật đầu. Lúc này Mạnh Hàn mới đứng lùi lại, lẳng lặng nhìn Catherine, chờ phản ứng tiếp theo của nàng.


Đứng ở tại chỗ giãy dụa một hồi lâu, Catherine mới gian nan mở miệng nói:


- Nếu như... nếu như ta chỉ muốn cầu xin ngươi đừng giúp ai cả thì sao?


- Vậy công chúa cảm thấy bây giờ ta đang làm cái gì?


Mạnh Hàn bỗng nhiên nở nụ cười, hỏi ngược lại:


- Sản nghiệp tơ lụa, là hầu tước đại nhân tốn kim tệ mua. Lúc ấy có rất nhiều người ở đó, nhưng chỉ có hầu tước đại nhân ra giá. Ta sản xuất vũ khí trên lãnh địa của mình, có thể bán cho bất kỳ người nào, đều với giá cả như nhau, cũng không hề cho hầu tước đại nhân ưu đãi đặc biệt gì. Người của ta từ trước đến nay chỉ ra tay vì ta, mà không phải vì người khác. Cho dù lần trước đánh cược, không phải là ta chủ động đưa ra. Ta nói những lời này, công chúa có thể hiểu rõ ý hay không?


Lần này, thời gian công chúa Catherine cân nhắc càng dài hơn. Tuy nhiên ánh mắt nàng lại càng ngày càng sáng, tăng thêm rất nhiều thần thái. Công chúa Catherine đang định nói gì, lại bị Mạnh Hàn xua tay ngắt lời.


- Không nên hiểu lầm. Ta chỉ là kiên trì với nguyên tắc của cá nhân ta mà thôi. Tốt với ta, ta đối với hắn càng tốt hơn! Muốn ta chết, ta khiến hắn chết trước! Ta cũng không phải là muốn ở chỗ này rũ sạch quan hệ giữa ta và hầu tước đại nhân. Trên thực tế, đã không cần thiết phải rũ sạch. Thời điểm này hắn khá tốt với ta, hơn nữa không có tâm tư muốn giết của ta. Cho nên ta và hắn chính là cùng một nhóm.


Mạnh Hàn nói, khiến công chúa Catherine lại rơi vào trong trạng thái thất vọng.


- Công chúa Catherine, ta chỉ hy vọng công chúa trước khi muốn đối phó với ta, cố gắng suy nghĩ rõ ràng. Phát sinh tất cả những điều này, đều không phải do ta kỳ vọng. Không phải ta chủ động trăm phương ngàn kế muốn đối phó cả nhà các ngươi. Không phải là ta chủ động muốn giết ai. Tất cả những điều ta làm, chỉ là để ta và các con dân của ta sống càng tốt hơn.


Mạnh Hàn nhanh chóng nói xong những điều này, sau đó tiễn khách nói:


- Nếu như không chuyện gì, công chúa, nàng có thể rời khỏi đây. Mặt khác, nếu như ngày nào đó công chúa điện hạ có hứng thú đối với vị trí Đại Công, hơn nữa đối với ta cũng cảm thấy hứng thú, như vậy chúng ta không ngại trở lại thảo luận cái hiệp nghị miệng kia.


Sau khi tiễn công chúa Catherine một người muốn dựa vào sức mình, liều mình hầu hạ hổ để đổi lấy sự ủng hộ của Mạnh Hàn với gia tộc, Mạnh Hàn thở dài, đột nhiên xoay người hỏi:


- Joey, nàng cảm thấy, ta đã có năng lực nhúng tay vào tình hình chính trị của Công quốc không?


Joey ngẩn ra. Dường như nàng không ngờ rằng Mạnh Hàn sẽ hỏi mình về vấn đề như vậy. Sau khi cau mày rất chăm chú suy tính một hồi, nàng mới lên tiếng:


- Đại nhân, ta không biết muốn nhúng tay vào tình hình chính trị của Công quốc cần phải có năng lực thế nào. Những cái khác ta không hiểu rõ lắm, nhưng đối với thực lực của đội thân vệ ta vẫn hiểu rõ ràng một chút. Ta có thể về phương điện này một chút.


Mạnh Hàn liếc mắt nhìn Joey một cái đầy vẻ cổ vũ. Hắn mỉm cười, ra hiệu nàng cứ tiếp tục nói. Joey là một người rất thành thật. Biết chính là biết, không biết là không biết. Nhưng nàng lại có thể từ phương diện hiểu biết của mình để giúp mình phân tích một chút, Mạnh Hàn cũng cảm thấy rất vui mừng.


- Đội thân vệ có hai trăm người. Cho dù mỗi người trang bị năm quyển sách ma pháp, hiện tại quyển sách cao cấp đã không nhiều. Hơn nữa không thể nào xuất hiện số lượng lớn. Cho nên, chúng ta chỉ có thể dựa theo uy lực quả cầu lửa ma pháp cấp bốn để tính toán.


Phương diện Joey biết cũng chỉ là thân vệ. Tất nhiên nàng sẽ từ góc độ của đội thân vệ để phân tích vấn đề:


- Giả thiết mỗi Hỏa cầu thuật có thể đối phó mười tên địch. Như vậy một ngàn Hỏa cầu thuật, chính là một vạn tên địch.


Phân tích như vậy dẫn theo rất nhiều thành phần giả thiết. Nhưng Mạnh Hàn lại không nghĩ từ hướng này. Hắn rất tán đồng gật đầu, ra hiệu cho Joey tiếp tục nói.


- Chúng ta mỗi người mang theo mười mũi tên. Giả thiết mỗi mũi tên giết chết một kẻ địch, đó chính là hai ngàn người.


Joey tiếp xúc Mạnh Hàn đã lâu, biết một vài thứ dùng số liệu để nói chuyện tính toán sẽ càng có thể nói rõ vấn đề hơn. Nàng cũng thích phương thức này:


- Cho dù ta và Juli có thể một người đối phó hai trăm tên địch. Những người khác mỗi người có thể đối phó năm mươi tên địch, chẳng qua cũng chỉ là 10200 người.


- Dưới tình hình lý tưởng, chúng ta không lãng phí chút sức lực nào. Kẻ địch sắp xếp đội để cho chúng ta giết, chúng ta nhiều nhất cũng chỉ có thể đối phó được 2 vạn 5 ngàn người. Điều kiện trước tiên vẫn là kẻ địch đều là người ngu. Nếu như kẻ địch có cao thủ, có ma pháp sư, vậy phải tính khác.


Tính toán tới đây, Joey cũng đưa ra kết luận:


- Đại nhân, có thể bệ hạ Đại Công chỉ cần phái 2 vạn đại quân lại đây, Hoàng Sa Thành sẽ biến thành một đống đổ nát. Nếu quả thật muốn toàn lực đối phó với đại nhân, dù thế nào Công quốc cũng có thể tập trung được hai vạn người này chứ?


- Nói cách khác, ta cũng không thể hoàn toàn áp chế Đại Công trên phương diện vũ lực. Nhiều nhất cũng chỉ có thể kiềm chế hai vạn người của hắn mà thôi, đúng không?


Mạnh Hàn nghe Joey nói hết, lập tức tiếp nhận. Mạnh Hàn đưa tay vuốt cằm, suy nghĩ một hồi dường như đã hiểu ra một chút, lẩm bẩm tự nói với mình:


- Nếu như thêm vào lực sát thương của kim tệ, có thể thật sự có lực lượng không nhỏ. Nhưng đáng tiếc, ta lại không có nhiều minh hữu. Ngoại trừ hầu tước đại nhân ra, những minh hữu khác còn chưa đủ phân lượng.


Nói tới đây, Mạnh Hàn đột nhiên vỗ bắp đùi của mình một cái, đứng lên:


- Ta tính toán cái này làm gì? Có thể ảnh hưởng thì thế nào, không thể ảnh hưởng thì thế nào? Ai làm Đại Công này thì rất quan trọng sao? Thực là!


Mạnh Hàn lắc đầu, chuyển ánh mắt đến trên người Demi và Diana.


- Ngày mai chúng ta đi học viện ma pháp, cho các nàng thông qua thí luyện ma pháp!


Ở tại thành bảo cự thạch, Mạnh Hàn ngoại trừ chờ tước vị bá tước và phong thưởng lãnh địa ra, chính là muốn để hai tiểu thị nữ tiến hành thí luyện ma pháp. Tuy nhiên mấy ngày trước bọn họ luôn bận rộn tranh tài với Nhị điện hạ, không thể chú ý tới phương diện này. Hiện tại bọn họ đã có thời gian rảnh rỗi.


Trong lúc nghỉ ngơi, Mạnh Hàn cũng không hề quên chỉ điểm ma pháp cho hai tiểu thị nữ của mình. Tuy rằng hắn đối với ma pháp hệ hỏa và ma pháp hệ phong đều một chữ không biết, nhưng từ sau khi Mạnh Hàn cải tạo ma pháp thuẫn xong xuôi, hắn phát hiện ma pháp thuẫn cấp không, trụ cột nhất của mình sau khi được mình cải tạo lại có thể chịu đựng được một đòn của người cây cấp bảy. Mạnh Hàn đã biết, con đường tu luyện ma pháp của mình không hề có gì sai lầm. Cho nên, hắn dựa theo kinh nghiệm của mình, bắt đầu truyền thụ cho hai tiểu thị nữ.


Mạnh Hàn truyền thụ hai tiểu thị nữ, chính là cảm ứng nguyên tố ma pháp, sau đó khống chế sự sắp xếp của nguyên tố ma pháp. Nói đơn giản một chút, chính là rèn luyện năng lực khống chế của các nàng đối với nguyên tố ma pháp. Vốn một năng lực như vậy, ít nhất phải đến thời điểm ma đạo sư đỉnh phong đột phá bình cảnh Pháp Thánh mới có thể lĩnh hội được. Nhưng bản thân Mạnh Hàn đi đường tắt. Tuy rằng hắn không biết mình đã đi đường tắt, nhưng vẫn muốn hy vọng hai tiểu nữ hài làm được.


Để làm được những điều này cần có tinh thần lực mạnh mẽ làm hậu thuẫn. May mắn chính là, Mạnh Hàn từ chỗ của Tinh Linh Tộc nhận được phương pháp rèn luyện tinh thần lực. Nó cũng được áp dụng tương tự ở trên người của hai tiểu thị nữ. Tuy rằng không có hiệu quả rõ rệt như sau khi Mạnh Hàn sử dụng, nhưng rất rõ ràng trên người hai tiểu thị nữ đã biểu hiện ra dấu hiệu tinh thần lực vượt xa ma lực. Về điểm này, đối với chuyện hai tiểu thị nữ rèn luyện khống chế ma pháp, lại càng quan trọng hơn.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom