• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Thiên Hạ Vô Song (4 Viewers)

  • Chương 684

Nhóm dịch: Sói già


Nơi duy nhất yên tĩnh chính là quán trọ nơi nhóm người Mạnh Hàn ở lại. Từ khi Mạnh Hàn thông qua quan phòng thủ thành thị truyền ra chỗ hắn có mười bảy tầng ma pháp trận phòng ngự cấp bảy bảo vệ, không có người nào lại đánh chủ ý vào nơi này. Bất kỳ ai cũng không phải là người ngu. Biết rõ là chuyện chịu chết, bất kỳ ai cũng sẽ không tiếp tục đi làm.


Mọi người cũng biết chuyện này là do ai làm, nhưng bất kể ai cũng không có cách nào chỉ trích. Bởi vì bên trong thủ đô đặc biệt là thời điểm trên đầu còn có con rối quốc vương bệ hạ này, các quan viên trong giới quý tộc hành sự ngoài mặt thì phải coi trọng chứng cứ. Ngươi có thể lén lút giải quyết, chỉ cần không để chứng cứ lại là được.


Mạnh Hàn đang làm như vậy. Tất nhiên, người khác cũng không thể nào nắm được chứng cứ của hắn. Vấn đề là, hiện tại có ai có thể đứng ra lén lút giải quyết được Mạnh Hàn?


Sáng sớm ngày hôm sau, Mạnh Hàn lại mời quan phòng thủ thành thị đến nhà trọ. Đợi tới lúc quan phòng thủ thành thị đi ra, tất nhiên sẽ không thể thiếu người tới hỏi thăm rốt cuộc Mạnh Hàn có ý gì.


- Bá tước đại nhân Antonio nói, hắn nghe nói tối ngày hôm qua sau khi xảy ra tai nạn, lại thêm vào bản thân cũng là người bị hại, hắn biểu thị sự lo lắng đối với tình trạng an ninh của thủ đô.


Trên mặt quan phòng thủ thành thị đã không có cách nào nhìn ra hắn đang khóc hay đang cười:


- Bá tước đại nhân rất hào phóng giúp tiền, tài trợ thành vệ quân 10 ngàn kim tệ, muốn chúng ta cải thiện triệt để hoàn cảnh trị an thu đô một chút.


Đám người nhận được tin tức, gần như muốntức giận nhảy dựng lên. Từ trước tới nay chưa từng gặp qua gia hỏa nào có da mặt dày như Mạnh Hàn vậy. Tõ ràng chính là do hắn một tay thực hiện, nhưng giờ lại nói mát như vậy. Nhưng mọi người lại không cách nào chỉ trích được Mạnh Hàn. Bởi vì lời Mạnh Hàn nói, bản thân hắn cũng là người bị hại. Mọi người đều hiểu rõ ràng, thời điểm Mạnh Hàn ở tại quán trọ gặp phải tập kích, không một ai từng có dị nghị gì đối với điều này.


Mà sau đó Mạnh Hàn đã thông qua quan phòng thủ thành thị truyền lời ra ngoài. Nếu như có chuyện tương tự phát sinh ở trên người những người khác trong thủ đô, tốt nhất là các nhân vật lớn trong thủ đô cũng phải cáo tâm tình nhãn nhã hưởng thụ bữa cơm trưa giống như Mạnh Hàn.


Vấn đề là, bây giờ còn có người nào có tâm tình như vậy chứ?


Quốc vương bệ hạ rất vui vẻ. Cho dù bây giờ sắc mặt hắn rất kém, nhưng bản thân hắn tự biết, mình thật ra rất vui vẻ. Người trẻ tuổi Mạnh Hàn này chỉ dùng hai ngày, đã tiêu diệt sạch sẽ những gia hỏa mà trong lòng hắn chán ghét nhất.


Đúng vậy, Mạnh Hàn lựa chọn mười hai quý tộc, tất cả đều là những gia hỏa nắm giữ thao túng quốc vương bệ hạ nhiều lần nhất trong những năm tháng qua. Có thể nhìn hành vi Mạnh Hàn không thể nhìn ra được là để trút giận cho quốc vương bệ hạ, bởi vì những gia hỏa này thao túng quốc vương bệ hạ nhiều lần nhất, bên ngoài xem ra lại là những gia hỏa đối xử với quốc vương bệ hạ thân thiện nhất, cũng là kẻ ủng hộ nhất.


Cùng ngày với thời điểm quốc vương bệ hạ triệu kiến Mạnh Hàn, cho dù mọi người không biết Mạnh Hàn đã nói chuyện gì với quốc vương điện hạ tại đại sảnh của vương cung, nhưng những lời quốc vương bệ hạ rít gào sau đó lại là sự thật không thể chối cãi.


Chỉ riêng điểm này, đã đủ khiến người ta liên tưởng đến Mạnh Hàn không nhận được thứ hắn muốn có từ chỗ của quốc vương bệ hạ, cho nên mới muốn trả thù đẫm máu như vậy.


Tất nhiên, bản thân những người này chính là gia hỏa cản trở mục đích chuyến đi lần này của Mạnh Hàn. Xuất phát từ các loại mục đích, bọn họ không muốn hoặc là không hy vọng nhìn thấy Catherine là một nữ đại công xuất hiện. Hiện tại rốt cuộc Mạnh Hàn đã chính diện đối kháng. Chỉ có điều, kết quả đối kháng chẳng khiến người ta thoải mái mà thôi.


Mặc kệ kết quả cuối cùng ra sao, nhưng trên tay Mạnh Hàn có quyển sách ma pháp cấp tám đã trở thành sự thật không thể chối cãi. Những gia hỏa này vốn đang do dự chờ đợi quan sát kỳ tích xuất hiện, rốt cuộc đã bỏ qua chút suy đoán nực cười của bọn họ, một lần nữa xem lại Mạnh Hàn.


Nếu như nói bọn họ căn bản không tin tưởng một ma pháp học đồ có thể có được quyển sách ma pháp cấp tám, vậy bây giờ mười trang viên quý tộc vị hủy diệt, đã đủ nói rõ tất cả.


Quan phòng thủ thành thị đi ra, còn mang đến một tin tức. Đó chính là Mạnh Hàn đưa vào tay hắn năm mươi quyển sách ma pháp cấp tám, cũng biểu hiện sự vô tội của mình trước quan phòng thủ thành thị. Đây hoàn toàn là dựa theo trình tự chính quy. Người khác cho dù muốn nói cũng chẳng có biện pháp gì cả.


Ai cũng biết đây là do Mạnh Hàn gây ra,. Nhưng bất kỳ ai cũng không có chứng cứ. Nhân chứng vật chứng không có, bọn họ ở trước mặt quan căn bản cũng không có lý do gì để đối phó với Mạnh Hàn.


Một chuyện từ đầu tới đuôi đều vô cùng hoang đường, lại xảy ra một cách tự nhiên trong tầng lớp quý tộc thượng tầng tại thủ đô như vậy. Mặc kệ trong lòng bọn họ có bao nhiêu oán khí, nhưng không có một người nào dám công khai bình luận gì đối với điều này. Dường như chuyện này xưa nay chưa từng xảy ra.


Quốc vương bệ hạ trong vương cung đã xuất hiện thêm mấy phóng khách. Mấy người này là quý tộc trước đó đã thành lập mối quan hệ hữu hảo với Mạnh Hàn. Bọn họ tới đến vương cung, chính là làm thuyết khách cho Mạnh Hàn.


Đối mặt với quốc vương bệ hạ, bọn họ bắt đầu dùng các loại lý do tìm kiếm cái có để Mạnh Hàn có thể giải quyết được mục đích chuyến đi này. Biểu hiện của quốc vương bệ hạ cũng vô cùng đúng quy củ. Hắn chỉ giống như trước kia vô cùng mềm yếu, đã không còn sự mạnh mẽ rít gào với Mạnh Hàn ngày đó nữa. Hắn chỉ nói đơn giản muốn cân nhắc một chút, sau đó liền kết thúc lần đàm phán này.


Bệ hạ bắt đầu cân nhắc. Đây cũng mang ý nghĩa chuyện này đã xuất hiện một bước chuyển ngoặt, khả năng thành công đã được nâng cao.


Mấy vị thuyết khách cho Mạnh Hàn, trong lòng cảm thấy vô cùng kích động. Gần như trong vài ngày ngắn ngủi, Mạnh Hàn đã giúp bọn họ diệt trừ mấy đối thủ cạnh tranh với mức uy hiếp cực đại. Mà điều bọn họ trả giá, chỉ là một chút thành ý và thái độ hợp tác, nhưng lại nhận được nhiều hơn.


- Hắn làm sao có thể có nhiều quyển sách ma pháp cấp tám như vậy?


Bá tước Joseph đã hoàn toàn rơi vào trong sự tuyệt vọng. Ban đầu hắn còn tồn tại chút hy vọng xa vời. Nhưng hiện tại tất cả đã hoàn toàn biến thành bọt nước. Bản thân hắn tự mình đi xem những phế tích của những gia tộc đã bị ma pháp công kích. Ngay cả Carey các hạ cũng đi qua xem, đưa ra kết luận vô cùng thống nhất. Loại lực công kích với cấp số như vậy tuyệt đối là uy lực cấp tám.


Carey Pháp Thánh đã từng nói, nếu như đối thủ thật sự có quyển sách ma pháp cấp tám, như vậy hắn có quyền từ chối xuất chiến. Bất kỳ ai cũng không phải là người ngu. Dưới tình huống biết rõ hẳn phải chết như vậy mà vẫn đi quyết đấu với người khác.


Chỉ quyển sách ma pháp cấp tám này đã quyết định thắng thua của hai trận quyết đấu ma pháp.


Gia tộc muốn thắng được kim tệ của Mạnh Hàn, đã không thể làm được gì khác. Kết quả tốt nhất chính là giành được toàn bộ thắng lợi trong những trận quyết đấu của chiến sĩ, khiến hai bên huề nhau. Vấn đề là, đối phương chỉ cần trả giá bằng hai chiến sĩ không quan trọng gì, mà đối phương lại phải bồi thêm một vị Pháp Thánh và người thừa kế gia tộc.


Thân vương điện hạ cũng bắt đầu cảm thấy bất an. Bốn ngàn vạn kim tệ, hiện tại đã xoay xở gần xong. Nhưng với thủ đoạn của Mạnh Hàn vừa rồi, những gia hoả cho hắn mượn kim tệ thậm chí đã bắt đầu xoa hai tay chuẩn bị tiếp nhận lãnh địa của hắn.


Điều này bảo Thân vương điện hạ làm sao chịu nổi. Sau khi thương lượng bên trong gia tộc một hồi, Thân vương điện hạ không thể không tự mình đến nhà trọ nơi Mạnh Hàn ngủ lại, thăm viếng Mạnh Hàn.


- Bá tước Antonio!


Lần này, ngay cả Thân vương điện hạ cũng gọi Mạnh Hàn bằng danh hiệu vô cùng chính thức. Trong ánh mắt của hắn cũng không còn nhìn Mạnh Hàn là kẻ nhà quê gặp vận may nữa:


- Ta nghĩ, giữa chúng ta hẳn có tồn tại một ít hiểu lầm.


- Hiểu lầm sao?


Mạnh Hàn với đủ nghi lễ quý tộc tới đón chờ Thân vương điện hạ. Về điểm này, bất luận người nào cũng không có lời gì để nói. Cho dù bây giờ mọi người là hai bên quyết đấu, nhưng cũng không trở ngại cho hai bên dưới trường hợp này duy trì lễ nghi và tôn nghiêm quý tộc.


Sau khi nghe thấy Thân vương điện hạ nói lời dạo đầu, Mạnh Hàn có chút buồn cười hỏi ngược lại:


- Dường như, cũng không phải là ta đột nhiên muốn quyết đấu chứ?


- Người trẻ tuổi không hiểu chuyện, mạo phạm bá tước đại nhân. Ta thay bọn họ xin lỗi bá tước đại nhân. Nếu đã khiến bá tước đại nhân có gì hiểu lầm, gia tộc chúng ta nguyện ý tiến hành bồi thường hợp lý. Không biết bá tước đại nhân nghĩ thế nào?


Thân vương điện hạ hơi cúi đầu, nói ra những lời này. Nói gần nói xa, ý tứ chính là muốn lấy xin lỗi làm thủ đoạn, thủ tiêu quyết đấu.


- Ta nhớ được, lúc đó ở đây không chỉ có người trẻ tuổi đâu. Thân vương điện hạ tôn quý!


Giờ phút này Mạnh Hàn nhưng có dang vẻ của người có lý quyết không buông tha, hoàn toàn không muốn thỏa hiệp:


- Đầu tiên là bá tước Joseph khiêu chiến với ta, sau đó là hầu tước đại nhân đỡ lấy tiền đặt cược. Cuối cùng là thân vương đại nhân ngài tự mình đứng ra. Chúng ta còn ký tên vào khế ước, do quốc vương bệ hạ làm trọng tài. Thân vương điện hạ tôn quý, ta hẳn không có nhớ nhầm chứ?


Mạnh Hàn có thái độ như vậy cũng chẳng có gì lạ. Thân vương điện hạ hoàn toàn có thể lý giải. Nếu như bản thân của hắn đứng ở trên vị trí của Mạnh Hàn bây giờ, nói không chừng sẽ nói ra những lời càng khó nghe hơn.


Dù sao cũng là đám người Joseph khiêu khích trước, hơn nữa còn mang theo mục đích không thể cho ai biết. Hơn nữa lúc đó Mạnh Hàn căn bản không có biểu hiện ra bất kỳ thái độ thù địch nào đối với bọn họ.


- Đó là do Joseph bị Jieluo Fu lừa dối, cho rằng bá tước đại nhân sẽ có ý đồ bất chính nào đó. Joseph không hiểu chuyện, tuổi trẻ khí thịnh. Ta sẽ tiến hành xử phạt liên tục đối với hắn, bao gồm cả việc giao Jieluo Fu cho bá tước đại nhân xử trí. Không biết đại nhân có thể tiếp nhận sự áy náy của gia tộc chúng ta hay không?


Thân vương điện hạ đã hạ tư thế xuống rất thấp. Thân vương điện hạ hiểu rõ ràng, Mạnh Hàn là người trẻ tuổi kiêu ngạo ương ngạnh như vậy, điều hắn muốn chính là mặt mũi. Chỉ cần mình chịu cúi đầu, chuyện gì cũng dễ nói.


- Không dám không dám.


Mạnh Hàn trả lời quả nhiên giống như suy đoán của Thân vương điện hạ. Chỉ cần có thể qua được cửa ải này trước, sau đó sẽ có rất nhiều cơ hội tìm mặt mũi trở về.


Thời điểm trong lòng Thân vương điện hạ đang suy nghĩ như vậy, Mạnh Hàn lại đột nhiên hỏi:


- Khế ước đã kí xuống rồi cũng có thể thủ tiêu sao? Thân vương điện hạ tôn quý, đây chính là do quốc vương bệ hạ làm trọng tài. Nói vậy ngài cũng biết, quan tâm của quốc vương bệ hạ đối với ta cũng không phải chỉ là như vậy... Có thiện cảm hay là hắn ước gì ta chết trong trận quyết đấu đây? Ngài nói thử xem?


Sau khi nói xong câu này, Mạnh Hàn bỗng nhiên lại hỏi một câu:


- Mặt khác, tại sao ta lại muốn thủ tiêu trận quyết đấu đã nắm chắc phần thắng có thể kiếm mấy ngàn vạn kim tệ bất kỳ lúc nào chứ? Thân vương điện hạ?


- Ta biết mục đích của bá tước đại nhân trong chuyến đi lần này.


Thân vương điện hạ biết, chỉ là dựa vào việ dứt khoát muốn xử phạt một Jieluo Fu cũng không mấy trọng lượng. Căn bản không có cách nào thỏa mãn được yêu cầu của Mạnh Hàn. Hắn cũng không hi vọng Mạnh Hàn có thể ung dung buông tha cho hắn. Cho nên, hắn lập tức tung ra một mồi nhử khác:


- Ta bảo đảm bá tước đại nhân có thể nhận được kết quả mà ngài muốn. Đại công Catherine chính là người thống trị hợp pháp của công quốc Transco. Mặt khác, bá tước đại nhân ngài đã có rất nhiều của cải. Tin tưởng ngài không mấy quan tâm. Như vậy, một danh hiệu hầu tước, do quốc vương bệ hạ tự mình sắc phong danh hiệu hầu tước. Thế nào?


- Nghe ra rất tốt.


Trên mặt Mạnh Hàn lập tức lộ ra nụ cười:


- Chỉ có điều, Thân vương điện hạ, ta có thể không có cách nào thủ tiêu khế ước. Trừ phi quốc vương bệ hạ làm trọng tài có thể đồng ý. Hơn nữa, cũng không phải là phía ta muốn xin thủ tiêu quyết đấu. Ngài nói thế nào?


Thủ tiêu quyết đấu, hơn nữa còn là thủ tiêu khế ước quyết đấu đã ký tên, tuyệt đối sẽ làm cho người ta khinh thường.


Ý tứ của Mạnh Hàn chính là không chỉ phía bên Thân vương điện hạ phải chịu trách nhiệm thuyết phục quốc vương bệ hạ, hơn nữa bọn họ còn phải nhận danh xấu là xảo trá.


- Bá tước đại nhân, mong chờ tin tức tốt của ta.


Thân vương điện hạ rốt cuộc đã thở phào nhẹ nhõm. Chỉ cần Mạnh Hàn gật đầu, như vậy chí ít không cần lo lắng tới việc tổn thất mấy ngàn vạn kim tệ, cũng sẽ không phải lo sợ tổn thất Pháp Thánh Carey, càng không tổn thất kẻ kế thừa là Joseph. Mà tất cả những điều này cũng không phải không có trả giá. Một tước vị đại công, một tước vị hầu tước, còn phải thêm vào Jieluo Fu, cùng với danh xấu xảo trá. Nhưng bất kể nói thế nào, có thể bảo vệ được của cải và lãnh địa của mình bây giờ, như vậy sẽ có thể tìm tất cả về một lần nữa nữa, bao gồm cả sỉ nhục mà Mạnh Hàn mang tới cho hắn.


Sau khi rời khỏi phía bên Mạnh Hàn, Thân vương điện hạ trực tiếp chạy tới trong vương cung, gặp mặt quốc vương bệ hạ. Tất nhiên, hắn không phải đi một mình, mà tập hợp mấy trọng thần trong nhóm của hắn, đồng thời đi gặp mặt quốc vương bệ hạ.


- Cái gì? Thủ tiêu quyết đấu? Không thể nào!


Quốc vương bệ hạ vừa nghe được yêu cầu của Thân vương điện hạ, lập tức bắt đầu gầm hét lên:


- Tên nhà quê này mang đến cho ta sỉ nhục. Làm sao có thể để cho hắn ung dung tránh được như vậy. Thân vương, ta muốn ngươi giết chết hắn tại sân quyết đấu cho ta, chém hắn thành muôn mảnh, mới có thể tiêu trừ được mối hận trong đầu của ta!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom