Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 97
»-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»
Hai người diễn xuất một phen, đám người phía sau thuong nhân còng thú này dường như đã hiểu ra cái gì đó. Thì ra là vừa ý đồ vật như vậy, trách không được lại đáp ứng thống khoái như thế. Vừa rồi Mạnh Hàn biểu diễn bọn họ đã nhìn thấy, đều là buôn bán, tự nhiên biết rõ thứ này có trợ giúp người bán hàng như bọn họ. Dứt khoát ai cũng không nói chuyện, nhìn qua thương nhân còng thú và Mạnh Hàn giao phong ngôn ngữ.
- Thứ tốt, thứ tốt!
Bàn tính này tuyệt đối không phải phức tạp, duy nhất chính là không rõ sử dụng ra sao, chính là có chút ít khẩu quyết. Ngắn ngủn vài lần cũng xem không được cái gì. Thương nhân đem bàn tính trả lại cho Mạnh Hàn, trong miệng tán thưởng, sau đó lập tức nhìn Mạnh Hàn đưa ra thỉnh cầu:
- Đại nhân, không biết thứ này...
- Bàn tính!
Mạnh Hàn nói ra tên của bàn tính, thương nhân lập tức tiếp nhận, nói:
- Không biết cái bàn tính này đại nhân có ý định chuyển nhượng hay không?
- Giá cả phù hợp thì cái gì cũng bàn được.
Khách tới cửa Mạnh Hàn cười thập phần vui vẻ, gọn gàng tỏ rõ thái độ của mình.
Đối phương nghe xong đã biết rõ vấn đề này có hi vọng, cũng biển đổi thành nụ cười rất chuyên nghiệp của mình. Hai người một già một trẻ cười nói vô cùng vui vẻ, giống như hai con hồ ly giảo quyệt.
- Kiều, Chu, mang theo vệ đội trở về huấn luyện.
Mạnh Hàn vung tay lên, lại bảo Kiều cùng Chu dẫn đội trở về, thò tay dẫn theo thương nhân còng thú:
- Cảm thấy hứng thú thì chúng ta vào tửu quán bàn công chuyện đi.
- Đương nhiên, đại nhân đi trước!
Mạnh Hàn dùng thủ đoạn của thương nhân cũng lấy hảo cảm của đối phương, những ma sát nhỏ vừa rồi bị hai người ném thẳng lên chín tầng mây, một trước một sau đi vào tửu quán.
Mạnh Hàn không có bay ra cái giá đỡ lãnh chúa, thái độ của thương nhân cũng tốt hơn rất nhiều, không còn dựa vào danh tiếng của đại gia tộc mà kiêu căng nữa. Hai người giống như bằng hữu tốt nhiều năm mới gặp lại, làm cho Grace nhìn mà trợn mắt há hốc mồm, liên tục cảm thán trong lòng:
- Xem ra thứ mình cần học rất nhiều.
- Lão bản, uống hai chén rượu đi!
Mạnh Hàn vào cửa, trực tiếp tìm ghế lôi vắng vẻ mà ngồi. Lãnh chúa đại nhân đến thăm, không cần phân phó đã có người tới hầu hạ. Mạnh Hàn lớn tiếng gọi hai chén rượu:
- Vị tiên sinh này mời khách!
Có việc cầu người, thương nhân còng thú cũng không so đo gì hai chén rượu, ngồi xuống xong cũng có chút sốt ruột nhìn Mạnh Hàn hỏi:
- Đại nhân, cái bàn tính này...
- Công nghệ rất đơn giản, ngươi cũng nhìn thấy rồi, thứ ít này ít đồ như vậy xem qua một cái, tùy tiện tìm gỗ làm là được.
Mạnh Hàn cũng không có giấu diếm cái gì, trực tiếp đem khuyết điểm của mình lộ ra ngoài, bất quá, nhưng mà hắn không có ngu như vậy, vẫn giữ lại:
- Về phần cách dùng nha, học nó cũng nhanh thôi. Không biết ngươi có ý định mua thế nào?
- Mua công nghệ và cách dùng, đại nhân ra giá đi!
Thương nhân còng thú cũng không dài dòng làm gì, trực tiếp bảo Mạnh Hàn khai điều kiện. Đại gia tộc có phương thức làm việc của đại gia tộc, sẽ không vì món tiền nhỏ mà tính toán chi li.
- Đã như vậy...
Mạnh Hàn cũng không khách khí, đối phương bảo hắn ra giá thì hắn cũng tính toán một phen, một là không cho mình phải chịu thiệt, cũng sẽ không khiến đối phương cảm thấy rao giá trên trời:
- Năm mươi mai kim tệ, toàn bộ quy ngươi. Kể cả trong chúng ta tuyệt đối không bán cho người thứ hai!
- Năm mươi mai kim tệ?
Đối phương bắt đầu trầm ngâm. Đây không phải là số lượng tiền nhỏ, đặt ở thế giới của Mạnh Hàn lúc trước, nó tương đương với năm mươi vạn nhân dân tệ, hai trăm năm mươi vạn tiền Đài Loan, dùng mua độc quyền của bàn tính, dường như có chút không đáng! Dù sao thứ này phỏng chế vô cùng đơn giản, làm mua bán này cugnx không có lâu dài.
- Lại nói tiếp giá tiền này cũng không phải quá cao.
Mạnh Hàn biết rõ đối phương nghĩ gì, giá tiền lớn như vậy đổi thành chính mình cũng phải do dự một phen. Nhưng Mạnh Hàn vẫn có bí kỹ độc nhất vô nhị, nhanh chóng thi triển ra ba tấc lưỡi của mình, bắt đầu du thuyết:
- Thật mà tính toán ra cái bàn tính này đoán chừng cũng không có khả năng lời được quá nhiều tiền, tế thủy trường lưu, chẳng qua là tiểu sinh ý mà thôi.
- Đại nhân ngài đã cũng biết, vậy thì tại sao rao giá cao như vậy?
Thương nhân còng thú giật mình, dường như cũng vì cái gì trên trời này của Mạnh Hàn mà bất mãn. Nếu như hắn không biết mấu chốt trong đó, muốn giá tiền này còn có thể nói là tham lam, nhưng biết rõ còn như vậy chẳng lẽ thật cho rằng dễ cầm tiền của Andrew gia tộc hay sao?
- Ta nói rồi, đây là trước mắt mà thôi, bởi vì đây là sinh ý độc nhất vô nhị.
Mạnh Hàn cười cười, chỉ điểm đối phương:
- Phải biết rằng không có người nào khác biết dùng bàn tính này, nếu như là ta thì trước tiên tìm một nhóm tài liệu lớn, trước làm ra vài thanh, sau đó mang chúng tặng cho vương công quý tộc, trước tiên tặng sau đó bổ sung cách dùng. Làm như vậy chẳng phải đây là cơ hội kết giao tốt hay sao? Dù sao chỉ cần làm cho đám đại quý tốc và quốc vương biết đồ vật này là do Andrew gia tộc hiến tặng, làm cho những người này nhớ kỹ Andrew gia tộc còn không phải hơn năm mươi kim tệ sao?
Đương nhiên Mạnh Hàn biết rõ chỗ tốt khi kết giao với quyền quý, đồng dạng biết rõ mặt tốt của mở rộng giao tế, nhưng mà hiện giờ hắn không có điều kiện làm như vậy, chỉ có thể nhìn những chỗ tốt này chảy vào túi của người khác.
Nhưng mà thương nhân còng thú lập tức hiểu được dụng ý của Mạnh Hàn, nhắm mắt lại cẩn thận suy tư một phen những lời Mạnh Hàn vừa nói, mở choàng mắt:
- Đại nhân có thể bảo chứng ngươi về sau không làm sinh ý như vậy?
- Trừ ta và quản gia thì dường như không có ai biết dùng bàn tính nha?
Mạnh Hàn chỉ cười cười, đơn giản nói một câu sau đó nhìn đối phương đầy cao thâm mạt trắc.
Đối phương cũng gật gật đầu, cuối cùng ngẫm lại rốt cục quyết định, bàn tay lớn vỗ lên bàn:
- Thành giao! Đại nhân, tiền này ta giao.
Đối phương sảng khoái Mạnh Hàn cũng không kéo dài. Hai người phân phó Grace tiến đến, một người khác thì đi lấy tiền.
Kim tệ nhanh chóng đến tay, Mạnh Hàn trực tiếp chỉ thị Grace đem cách dùng bàn tính dạy cho đối phương. Cuộc làm ăn này đến nơi đây coi xem như xong.
Song phương đều rất hài lòng, thương nhân còng thú cầm quyền kinh doanh độc nhất vô nhị, hơn nữa cộng thêm phương pháp Mạnh Hàn chỉ điểm thì Andrew gia tộc có thể từ đó đạt được không ít chỗ tốt mà tiền tài khó dùng được. Mà Mạnh Hàn cũng đạt được một số kim tệ quý giá.
Bàn tính đơn giản có thể đổi năm mươi kim tệ, chuyện này vượt qua tưởng tượng của Mạnh Hàn, ngoài vui vẻ Mạnh Hàn nhịn không được gọi Grace cùng Elyse tới phủ lãnh chúa, muốn các nàng hảo hảo tính toán tài phú hiện giờ của Hoàng Sa Trấn.
Đối với Grace cùng Elyse mà nói các nàng chưa từng nhìn thấy nhiều kim tệ như vậy. Cho dù lúc trước mọi người vất vả kiếm tiền cũng không quá đáng mỗi ngày hơn mười miếng ngân tệ hoặc hơn trăm miếng ngân tệ mà thôi, thậm chí không có người nào ở Hoàng Sa Trấn tiêu phí kim tệ.
Hai người diễn xuất một phen, đám người phía sau thuong nhân còng thú này dường như đã hiểu ra cái gì đó. Thì ra là vừa ý đồ vật như vậy, trách không được lại đáp ứng thống khoái như thế. Vừa rồi Mạnh Hàn biểu diễn bọn họ đã nhìn thấy, đều là buôn bán, tự nhiên biết rõ thứ này có trợ giúp người bán hàng như bọn họ. Dứt khoát ai cũng không nói chuyện, nhìn qua thương nhân còng thú và Mạnh Hàn giao phong ngôn ngữ.
- Thứ tốt, thứ tốt!
Bàn tính này tuyệt đối không phải phức tạp, duy nhất chính là không rõ sử dụng ra sao, chính là có chút ít khẩu quyết. Ngắn ngủn vài lần cũng xem không được cái gì. Thương nhân đem bàn tính trả lại cho Mạnh Hàn, trong miệng tán thưởng, sau đó lập tức nhìn Mạnh Hàn đưa ra thỉnh cầu:
- Đại nhân, không biết thứ này...
- Bàn tính!
Mạnh Hàn nói ra tên của bàn tính, thương nhân lập tức tiếp nhận, nói:
- Không biết cái bàn tính này đại nhân có ý định chuyển nhượng hay không?
- Giá cả phù hợp thì cái gì cũng bàn được.
Khách tới cửa Mạnh Hàn cười thập phần vui vẻ, gọn gàng tỏ rõ thái độ của mình.
Đối phương nghe xong đã biết rõ vấn đề này có hi vọng, cũng biển đổi thành nụ cười rất chuyên nghiệp của mình. Hai người một già một trẻ cười nói vô cùng vui vẻ, giống như hai con hồ ly giảo quyệt.
- Kiều, Chu, mang theo vệ đội trở về huấn luyện.
Mạnh Hàn vung tay lên, lại bảo Kiều cùng Chu dẫn đội trở về, thò tay dẫn theo thương nhân còng thú:
- Cảm thấy hứng thú thì chúng ta vào tửu quán bàn công chuyện đi.
- Đương nhiên, đại nhân đi trước!
Mạnh Hàn dùng thủ đoạn của thương nhân cũng lấy hảo cảm của đối phương, những ma sát nhỏ vừa rồi bị hai người ném thẳng lên chín tầng mây, một trước một sau đi vào tửu quán.
Mạnh Hàn không có bay ra cái giá đỡ lãnh chúa, thái độ của thương nhân cũng tốt hơn rất nhiều, không còn dựa vào danh tiếng của đại gia tộc mà kiêu căng nữa. Hai người giống như bằng hữu tốt nhiều năm mới gặp lại, làm cho Grace nhìn mà trợn mắt há hốc mồm, liên tục cảm thán trong lòng:
- Xem ra thứ mình cần học rất nhiều.
- Lão bản, uống hai chén rượu đi!
Mạnh Hàn vào cửa, trực tiếp tìm ghế lôi vắng vẻ mà ngồi. Lãnh chúa đại nhân đến thăm, không cần phân phó đã có người tới hầu hạ. Mạnh Hàn lớn tiếng gọi hai chén rượu:
- Vị tiên sinh này mời khách!
Có việc cầu người, thương nhân còng thú cũng không so đo gì hai chén rượu, ngồi xuống xong cũng có chút sốt ruột nhìn Mạnh Hàn hỏi:
- Đại nhân, cái bàn tính này...
- Công nghệ rất đơn giản, ngươi cũng nhìn thấy rồi, thứ ít này ít đồ như vậy xem qua một cái, tùy tiện tìm gỗ làm là được.
Mạnh Hàn cũng không có giấu diếm cái gì, trực tiếp đem khuyết điểm của mình lộ ra ngoài, bất quá, nhưng mà hắn không có ngu như vậy, vẫn giữ lại:
- Về phần cách dùng nha, học nó cũng nhanh thôi. Không biết ngươi có ý định mua thế nào?
- Mua công nghệ và cách dùng, đại nhân ra giá đi!
Thương nhân còng thú cũng không dài dòng làm gì, trực tiếp bảo Mạnh Hàn khai điều kiện. Đại gia tộc có phương thức làm việc của đại gia tộc, sẽ không vì món tiền nhỏ mà tính toán chi li.
- Đã như vậy...
Mạnh Hàn cũng không khách khí, đối phương bảo hắn ra giá thì hắn cũng tính toán một phen, một là không cho mình phải chịu thiệt, cũng sẽ không khiến đối phương cảm thấy rao giá trên trời:
- Năm mươi mai kim tệ, toàn bộ quy ngươi. Kể cả trong chúng ta tuyệt đối không bán cho người thứ hai!
- Năm mươi mai kim tệ?
Đối phương bắt đầu trầm ngâm. Đây không phải là số lượng tiền nhỏ, đặt ở thế giới của Mạnh Hàn lúc trước, nó tương đương với năm mươi vạn nhân dân tệ, hai trăm năm mươi vạn tiền Đài Loan, dùng mua độc quyền của bàn tính, dường như có chút không đáng! Dù sao thứ này phỏng chế vô cùng đơn giản, làm mua bán này cugnx không có lâu dài.
- Lại nói tiếp giá tiền này cũng không phải quá cao.
Mạnh Hàn biết rõ đối phương nghĩ gì, giá tiền lớn như vậy đổi thành chính mình cũng phải do dự một phen. Nhưng Mạnh Hàn vẫn có bí kỹ độc nhất vô nhị, nhanh chóng thi triển ra ba tấc lưỡi của mình, bắt đầu du thuyết:
- Thật mà tính toán ra cái bàn tính này đoán chừng cũng không có khả năng lời được quá nhiều tiền, tế thủy trường lưu, chẳng qua là tiểu sinh ý mà thôi.
- Đại nhân ngài đã cũng biết, vậy thì tại sao rao giá cao như vậy?
Thương nhân còng thú giật mình, dường như cũng vì cái gì trên trời này của Mạnh Hàn mà bất mãn. Nếu như hắn không biết mấu chốt trong đó, muốn giá tiền này còn có thể nói là tham lam, nhưng biết rõ còn như vậy chẳng lẽ thật cho rằng dễ cầm tiền của Andrew gia tộc hay sao?
- Ta nói rồi, đây là trước mắt mà thôi, bởi vì đây là sinh ý độc nhất vô nhị.
Mạnh Hàn cười cười, chỉ điểm đối phương:
- Phải biết rằng không có người nào khác biết dùng bàn tính này, nếu như là ta thì trước tiên tìm một nhóm tài liệu lớn, trước làm ra vài thanh, sau đó mang chúng tặng cho vương công quý tộc, trước tiên tặng sau đó bổ sung cách dùng. Làm như vậy chẳng phải đây là cơ hội kết giao tốt hay sao? Dù sao chỉ cần làm cho đám đại quý tốc và quốc vương biết đồ vật này là do Andrew gia tộc hiến tặng, làm cho những người này nhớ kỹ Andrew gia tộc còn không phải hơn năm mươi kim tệ sao?
Đương nhiên Mạnh Hàn biết rõ chỗ tốt khi kết giao với quyền quý, đồng dạng biết rõ mặt tốt của mở rộng giao tế, nhưng mà hiện giờ hắn không có điều kiện làm như vậy, chỉ có thể nhìn những chỗ tốt này chảy vào túi của người khác.
Nhưng mà thương nhân còng thú lập tức hiểu được dụng ý của Mạnh Hàn, nhắm mắt lại cẩn thận suy tư một phen những lời Mạnh Hàn vừa nói, mở choàng mắt:
- Đại nhân có thể bảo chứng ngươi về sau không làm sinh ý như vậy?
- Trừ ta và quản gia thì dường như không có ai biết dùng bàn tính nha?
Mạnh Hàn chỉ cười cười, đơn giản nói một câu sau đó nhìn đối phương đầy cao thâm mạt trắc.
Đối phương cũng gật gật đầu, cuối cùng ngẫm lại rốt cục quyết định, bàn tay lớn vỗ lên bàn:
- Thành giao! Đại nhân, tiền này ta giao.
Đối phương sảng khoái Mạnh Hàn cũng không kéo dài. Hai người phân phó Grace tiến đến, một người khác thì đi lấy tiền.
Kim tệ nhanh chóng đến tay, Mạnh Hàn trực tiếp chỉ thị Grace đem cách dùng bàn tính dạy cho đối phương. Cuộc làm ăn này đến nơi đây coi xem như xong.
Song phương đều rất hài lòng, thương nhân còng thú cầm quyền kinh doanh độc nhất vô nhị, hơn nữa cộng thêm phương pháp Mạnh Hàn chỉ điểm thì Andrew gia tộc có thể từ đó đạt được không ít chỗ tốt mà tiền tài khó dùng được. Mà Mạnh Hàn cũng đạt được một số kim tệ quý giá.
Bàn tính đơn giản có thể đổi năm mươi kim tệ, chuyện này vượt qua tưởng tượng của Mạnh Hàn, ngoài vui vẻ Mạnh Hàn nhịn không được gọi Grace cùng Elyse tới phủ lãnh chúa, muốn các nàng hảo hảo tính toán tài phú hiện giờ của Hoàng Sa Trấn.
Đối với Grace cùng Elyse mà nói các nàng chưa từng nhìn thấy nhiều kim tệ như vậy. Cho dù lúc trước mọi người vất vả kiếm tiền cũng không quá đáng mỗi ngày hơn mười miếng ngân tệ hoặc hơn trăm miếng ngân tệ mà thôi, thậm chí không có người nào ở Hoàng Sa Trấn tiêu phí kim tệ.
Bình luận facebook