Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 498: Giữ bí mật
Hạ Lăng sững sờ trước lời nói từ mẹ Chu: "Bùi Tử Hoành bất tỉnh?"
Mẹ Chu trông có vẻ buồn bã. "Đúng vậy, suốt những ngày qua ngài ấy đã rất vất vả giải quyết công việc, sáng nay mới bị ngất đi."
Trái tim của Hạ Lăng cảm thấy như bị ai đó bóp nghẹt, nó đau. Thật lạ. Anh rất tàn nhẫn với cô. Nhưng sao cô lại buồn khi biết anh ngất đi chứ?
Lệ Lôi ở bên cạnh nói: "Vì bà biết cô ấy không còn là phu nhà bà nữa, nên mới nói những lời như thế với cô ấy? Ngoài ra, để tôi nói cho bà bieetsnhớ và xem lại lời nói của mình. Chính Bùi Tử Hoành là người đã chọn việc kinh doanh gia đình và từ bỏ Tiểu Lăng. Nếu không, Tiểu Lăng đã chẳng trở về bên tôi. Vì đã chọn như vậy nên anh ta không được phép bảo Tiểu Lăng đạo đức giả. Bà đừng khiến tôi phải xem thường anh ta."
Mẹ Chu lườm anh: "Ông chủ đã rất yêu vợ của mình, không lý gì lại bỏ phu nhân?"
Dường như người giúp việc không biết gì về những gì đã xảy ra.
Lệ Lôi cười khẩy: "Bả không biết sao? Đế Hoàng của anh ta không thể chống lại sự tấn công của bên chúng tôi, vì vậy anh ta đã chọn từ bỏ Tiểu Lăng để đổi lấy sự bình yên của Đế Hoàng, anh ta sẵn sàng đánh bạc rồi để thua, không có gì để phàn nàn cả."
Mẹ Chu nói: "Như vậy cũng thật đáng khinh. Dùng phương pháp này để đe doạ ông chủ."
Lệ Lôi tiếp tục cười khinh bỉ: "Đáng khinh? Đe dọa? Bất mãn? Ai đáng khinh? Chính tôi mới là người đang ở bên cạnh cô ấy, Bùi Tử Hoành đã dùng những phương tiện đê hèn để buộc Tiểu Lăng rời xa tôi. Hôm nay, Tiểu Lăng vừa chia tay anh ta và đồng ý trở lại với tôi."
Mẹ Chu không ngờ mọi thứ lại diễn biến như vậy, bà nghi hoặc hỏi Hạ Lăng: "Phu nhân, những gì ngài ấy nói có đúng không?"
Hạ Lăng ngập ngừng, gật đầu nhẹ nhàng.
"Trong hai năm qua, tôi đã yêu Lệ Lôi, chưa bao giờ thay đổi." Hạ Lăng nói với mẹ Chu, "Chính Bùi Tử Hoành đã chia tách chúng tôi. Thật không sai khi nói những điều này, mẹ Chu, mọi chuyện đã qua. Mọi người đều có một cuộc sống tốt. Bà... hãy chăm sóc anh ấy thật tốt. "
Câu cuối cùng vẫn còn đau khổ bởi Bùi Tử Hoanhd.
Mẹ Chu nhìn Hạ Lăng, cố gắng phân biệt sự thật trong câu nói của cô, nhưng rồi tuyệt vọng rằng những gì Hạ Lăng nói có lẽ là sự thật. Ngay từ đầu, cô đã mang thai đứa con của người khác. Đã phải chịu đựng rất nhiều vì đứa bé, có thể thấy cô thực sự rất yêu cha ruột của nó.
Bây giờ cô nhìn cặp vợ chồng trước mặt. Mẹ Chu nghĩ Lệ Lôi có lẽ chính là cha ruột của đứa bé đó.
Điều gì khiến ông chủ phải lòng cô ấy, một người như vậy? Còn hàng tấn phụ nữ bên ngoài, gia đình danh giá có, xinh đẹp có, nhưng lại cứ phải là Diệp Tinh Lăng.
Thật là bất công.
Thang máy "ding" vang lên nhẹ nhàng và đến.
Mẹ Chu không nói gì, vội vã bỏ đi.
Biểu cảm của Hạ Lăng hơi tối, cô nhớ những lời của mẹ Chu, tâm trạng có chút nặng nề.
Lệ Lôi nhìn cô và hỏi, "Em lo lắng cho anh ta?" Anh không nói tên người đó, nhưng cả hai đều biết anh ta đang đề cập đến ai.
Hạ Lăng hơi sững người, rồi lại khẽ lắc đầu. Trái tim cô có chút hỗn loạn. Mặc dù cô không còn yêu Bùi Tử Hoành nữa, nhưng lòng tốt của Bùi Tử Hoành đối với cô vẫn còn đó, ân sủng nuôi dưỡng, ân sủng cứu rỗi, đó là sự thật mà bất kể loại tình cảm nào cũng không thể phủ nhận.
Mặc dù cô muốn tránh xa anh, nhưng cô cũng hy vọng anh sẽ sống tốt.
Tâm trạng của Lệ Lôi cũng không tốt. Anh không hiểu tại sao lại là lúc như vậy, Tiểu Lăng vẫn lo lắng về Bùi Tử Hoành. Có lẽ mang thai con của Bùi Tử Hoành khiến cô trở nên khác đi? Mặc dù nó đã chết, như vẫn khiến Tiểu Lăng có chút dao động.
Trên đường đi, cả hai vẫn giữ suy nghĩ, im lặng và không nói gì.
Cho đến khi lên xe của Lệ Lôi, Hạ Lăng đột nhiên nói: "Anh nói, anh sẽ để Đế Hoàng yên, phải không?"
Lệ Lôi gật đầu: "Ừm." Tình hình của Đế Hoàng bây giờ rất tệ. Thiên Nghệ chỉ cần di chuyển ngón tay út của mình để giết nó như một con kiến. Tuy nhiên, ngay khi Hạ Mặc Ngôn đặt một lời nguyền lên Đế Hoàng và nói với anh: [Chừng nào Tiểu Lăng trở lại, ngay khi cô trở lại, anh phải dừng việc tấn công Đế Hoàng. ]
Lệ Lôi không hiểu tại sao, nhưng mục đích của anh chỉ là cứu Tiểu Lăng, dựa vào tình hình để đánh bại Đế Hoàng. Anh không muốn Tiểu Lăng coi thường mình trong tương lai.
Anh gọi cấp dưới của mình trước mặt Tiểu Lăng: "Dừng việc tấn công Đế Hoàng lại đi."
Sau khi tắt điện thoại, Hạ Lăng nói với anh: "Cảm ơn."
Lệ Lôi không vui: "Anh không muốn em cảm ơn anh vì người đàn ông khác."
Hạ Lăng choáng váng trước, rồi mỉm cười, "Ừm, được."
Lệ Lôi cũng cười, bắt lấy tay cô trong lòng bàn tay.
"Lệ Lôi," Hạ Lăng nhẹ nhàng hỏi anh, "Anh có cảm thấy tiếc không?" Rõ ràng, đã có thể đánh bại Đế Hoàng. Miễn là Đế Hoàng sụp đổ, toàn bộ ngành công nghiệp giải trí của Thiên Nghệ có thể nói là sự thống trị của thế giới.
Lệ Lôi hiểu, cũng biết những gì cô hỏi, không giấu giếm nói: "Bùi Tử Hoành là một đối thủ đáng kính. Nếu anh sử dụng sức mạnh của Hạ Mặc Ngôn để khiến anh phá sản, đó giống như một sự xúc phạm." Dù sao, anh chỉ cần cô dâu nhỏ của mình.
Hạ Lăng gật đầu nhẹ nhàng và hỏi: "Bây giờ Hạ Mặc Ngôn đang ở đâu?"
Lệ Lôi nói, "Anh không biết anh ta đã đi đâu. Nhân tiện, anh ấy bảo anh nói với em một chuyện."
"Chuyện gì vậy?" Cô nghe nói rằng anh trai đã để lại lời nhắn cho chính mình.
Lệ Lôi nói: "Anh hoàn toàn không hiểu ý anh ấy, là bảo em giữ bí mật những gì anh đã nói trong cuộc gặp mặt lúc trước." Anh tạm dừng một chút rồi to mò hỏi: "Anh ấy và em đã nói gì? "
"Mọi thứ phải được giữ bí mật." Hạ Lagw mỉm cười với anh. Nhưng sau đó cô suy nghĩ, giữ bí mật? Lần cuối họ gặp nhau, họ đã nói về cuộc sống Phượng hoàng của cô, và... họ là anh chị em.
Có thể là anh không muốn mọi người biết mối quan hệ của họ?
Siêu nhiên học luôn bí ẩn.
Hạ Lăng không suy nghĩ nhiều. Nếu anh ấy yêu cầu bảo mật, vậy thì cô không nói.
Lệ Lôi cũng không giận khi nghe cô từ chối trả lời, anh xoay vào chỗ Hạ Lăng, mỉm cười nói: "Ngồi thật chặt, chúng ta về nhà thôi."
Chiếc xe địa hình đang lái rất nhanh trên đường. Chẳng mấy chốc, nó ở tầng dưới trong căn hộ của Lệ Lôi.
Hạ Lăng nhìn xung quanh, vẫn là những bông hoa và cây cối quen thuộc, những tòa nhà và an ninh quen thuộc. Nhân viên an ninh nhìn thấy cô, rất vui mừng và chào đón với một nụ cười: "Cô Diệp, cuối cùng cô đã trở lại."
- ---------------------------------
8-3-2020
Mẹ Chu trông có vẻ buồn bã. "Đúng vậy, suốt những ngày qua ngài ấy đã rất vất vả giải quyết công việc, sáng nay mới bị ngất đi."
Trái tim của Hạ Lăng cảm thấy như bị ai đó bóp nghẹt, nó đau. Thật lạ. Anh rất tàn nhẫn với cô. Nhưng sao cô lại buồn khi biết anh ngất đi chứ?
Lệ Lôi ở bên cạnh nói: "Vì bà biết cô ấy không còn là phu nhà bà nữa, nên mới nói những lời như thế với cô ấy? Ngoài ra, để tôi nói cho bà bieetsnhớ và xem lại lời nói của mình. Chính Bùi Tử Hoành là người đã chọn việc kinh doanh gia đình và từ bỏ Tiểu Lăng. Nếu không, Tiểu Lăng đã chẳng trở về bên tôi. Vì đã chọn như vậy nên anh ta không được phép bảo Tiểu Lăng đạo đức giả. Bà đừng khiến tôi phải xem thường anh ta."
Mẹ Chu lườm anh: "Ông chủ đã rất yêu vợ của mình, không lý gì lại bỏ phu nhân?"
Dường như người giúp việc không biết gì về những gì đã xảy ra.
Lệ Lôi cười khẩy: "Bả không biết sao? Đế Hoàng của anh ta không thể chống lại sự tấn công của bên chúng tôi, vì vậy anh ta đã chọn từ bỏ Tiểu Lăng để đổi lấy sự bình yên của Đế Hoàng, anh ta sẵn sàng đánh bạc rồi để thua, không có gì để phàn nàn cả."
Mẹ Chu nói: "Như vậy cũng thật đáng khinh. Dùng phương pháp này để đe doạ ông chủ."
Lệ Lôi tiếp tục cười khinh bỉ: "Đáng khinh? Đe dọa? Bất mãn? Ai đáng khinh? Chính tôi mới là người đang ở bên cạnh cô ấy, Bùi Tử Hoành đã dùng những phương tiện đê hèn để buộc Tiểu Lăng rời xa tôi. Hôm nay, Tiểu Lăng vừa chia tay anh ta và đồng ý trở lại với tôi."
Mẹ Chu không ngờ mọi thứ lại diễn biến như vậy, bà nghi hoặc hỏi Hạ Lăng: "Phu nhân, những gì ngài ấy nói có đúng không?"
Hạ Lăng ngập ngừng, gật đầu nhẹ nhàng.
"Trong hai năm qua, tôi đã yêu Lệ Lôi, chưa bao giờ thay đổi." Hạ Lăng nói với mẹ Chu, "Chính Bùi Tử Hoành đã chia tách chúng tôi. Thật không sai khi nói những điều này, mẹ Chu, mọi chuyện đã qua. Mọi người đều có một cuộc sống tốt. Bà... hãy chăm sóc anh ấy thật tốt. "
Câu cuối cùng vẫn còn đau khổ bởi Bùi Tử Hoanhd.
Mẹ Chu nhìn Hạ Lăng, cố gắng phân biệt sự thật trong câu nói của cô, nhưng rồi tuyệt vọng rằng những gì Hạ Lăng nói có lẽ là sự thật. Ngay từ đầu, cô đã mang thai đứa con của người khác. Đã phải chịu đựng rất nhiều vì đứa bé, có thể thấy cô thực sự rất yêu cha ruột của nó.
Bây giờ cô nhìn cặp vợ chồng trước mặt. Mẹ Chu nghĩ Lệ Lôi có lẽ chính là cha ruột của đứa bé đó.
Điều gì khiến ông chủ phải lòng cô ấy, một người như vậy? Còn hàng tấn phụ nữ bên ngoài, gia đình danh giá có, xinh đẹp có, nhưng lại cứ phải là Diệp Tinh Lăng.
Thật là bất công.
Thang máy "ding" vang lên nhẹ nhàng và đến.
Mẹ Chu không nói gì, vội vã bỏ đi.
Biểu cảm của Hạ Lăng hơi tối, cô nhớ những lời của mẹ Chu, tâm trạng có chút nặng nề.
Lệ Lôi nhìn cô và hỏi, "Em lo lắng cho anh ta?" Anh không nói tên người đó, nhưng cả hai đều biết anh ta đang đề cập đến ai.
Hạ Lăng hơi sững người, rồi lại khẽ lắc đầu. Trái tim cô có chút hỗn loạn. Mặc dù cô không còn yêu Bùi Tử Hoành nữa, nhưng lòng tốt của Bùi Tử Hoành đối với cô vẫn còn đó, ân sủng nuôi dưỡng, ân sủng cứu rỗi, đó là sự thật mà bất kể loại tình cảm nào cũng không thể phủ nhận.
Mặc dù cô muốn tránh xa anh, nhưng cô cũng hy vọng anh sẽ sống tốt.
Tâm trạng của Lệ Lôi cũng không tốt. Anh không hiểu tại sao lại là lúc như vậy, Tiểu Lăng vẫn lo lắng về Bùi Tử Hoành. Có lẽ mang thai con của Bùi Tử Hoành khiến cô trở nên khác đi? Mặc dù nó đã chết, như vẫn khiến Tiểu Lăng có chút dao động.
Trên đường đi, cả hai vẫn giữ suy nghĩ, im lặng và không nói gì.
Cho đến khi lên xe của Lệ Lôi, Hạ Lăng đột nhiên nói: "Anh nói, anh sẽ để Đế Hoàng yên, phải không?"
Lệ Lôi gật đầu: "Ừm." Tình hình của Đế Hoàng bây giờ rất tệ. Thiên Nghệ chỉ cần di chuyển ngón tay út của mình để giết nó như một con kiến. Tuy nhiên, ngay khi Hạ Mặc Ngôn đặt một lời nguyền lên Đế Hoàng và nói với anh: [Chừng nào Tiểu Lăng trở lại, ngay khi cô trở lại, anh phải dừng việc tấn công Đế Hoàng. ]
Lệ Lôi không hiểu tại sao, nhưng mục đích của anh chỉ là cứu Tiểu Lăng, dựa vào tình hình để đánh bại Đế Hoàng. Anh không muốn Tiểu Lăng coi thường mình trong tương lai.
Anh gọi cấp dưới của mình trước mặt Tiểu Lăng: "Dừng việc tấn công Đế Hoàng lại đi."
Sau khi tắt điện thoại, Hạ Lăng nói với anh: "Cảm ơn."
Lệ Lôi không vui: "Anh không muốn em cảm ơn anh vì người đàn ông khác."
Hạ Lăng choáng váng trước, rồi mỉm cười, "Ừm, được."
Lệ Lôi cũng cười, bắt lấy tay cô trong lòng bàn tay.
"Lệ Lôi," Hạ Lăng nhẹ nhàng hỏi anh, "Anh có cảm thấy tiếc không?" Rõ ràng, đã có thể đánh bại Đế Hoàng. Miễn là Đế Hoàng sụp đổ, toàn bộ ngành công nghiệp giải trí của Thiên Nghệ có thể nói là sự thống trị của thế giới.
Lệ Lôi hiểu, cũng biết những gì cô hỏi, không giấu giếm nói: "Bùi Tử Hoành là một đối thủ đáng kính. Nếu anh sử dụng sức mạnh của Hạ Mặc Ngôn để khiến anh phá sản, đó giống như một sự xúc phạm." Dù sao, anh chỉ cần cô dâu nhỏ của mình.
Hạ Lăng gật đầu nhẹ nhàng và hỏi: "Bây giờ Hạ Mặc Ngôn đang ở đâu?"
Lệ Lôi nói, "Anh không biết anh ta đã đi đâu. Nhân tiện, anh ấy bảo anh nói với em một chuyện."
"Chuyện gì vậy?" Cô nghe nói rằng anh trai đã để lại lời nhắn cho chính mình.
Lệ Lôi nói: "Anh hoàn toàn không hiểu ý anh ấy, là bảo em giữ bí mật những gì anh đã nói trong cuộc gặp mặt lúc trước." Anh tạm dừng một chút rồi to mò hỏi: "Anh ấy và em đã nói gì? "
"Mọi thứ phải được giữ bí mật." Hạ Lagw mỉm cười với anh. Nhưng sau đó cô suy nghĩ, giữ bí mật? Lần cuối họ gặp nhau, họ đã nói về cuộc sống Phượng hoàng của cô, và... họ là anh chị em.
Có thể là anh không muốn mọi người biết mối quan hệ của họ?
Siêu nhiên học luôn bí ẩn.
Hạ Lăng không suy nghĩ nhiều. Nếu anh ấy yêu cầu bảo mật, vậy thì cô không nói.
Lệ Lôi cũng không giận khi nghe cô từ chối trả lời, anh xoay vào chỗ Hạ Lăng, mỉm cười nói: "Ngồi thật chặt, chúng ta về nhà thôi."
Chiếc xe địa hình đang lái rất nhanh trên đường. Chẳng mấy chốc, nó ở tầng dưới trong căn hộ của Lệ Lôi.
Hạ Lăng nhìn xung quanh, vẫn là những bông hoa và cây cối quen thuộc, những tòa nhà và an ninh quen thuộc. Nhân viên an ninh nhìn thấy cô, rất vui mừng và chào đón với một nụ cười: "Cô Diệp, cuối cùng cô đã trở lại."
- ---------------------------------
8-3-2020