Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 16 - Ra mắt
Húc Dương quay mặt đi, giọng nói lạnh băng.
Trên đường đi, Húc Dương nghiêm tíc lái xe không cất tiếng nói với cô. Tiểu Y thì cảm thấy không khí trong xe quá ngột ngạt liền tìm cách đánh bay bầu không khí giữa hai người.
\-Uhm... anh chuẩn bị quà cho gia đình rồi chứ?
\-Uh.
“Uh” thế là thôi. Tiểu Y bó tay. Sao bình thường lúc trên giường, anh nói nhiều lắm cơ mà. Tự dưng vừa thay bộ đồ cái thay đổi 360 độ vậy.
\-Gia đình anh như thế nào?
\-Bình thường.
\-... thế à?
\-Lát nữa cứ cư xử đoan trang để vui lòng ông nội tôi là được.
\-Vậy chúng ta sẽ đóng giả là người yêu phải không?
\-Vậy đi!
—————
Ở Lý Gia, bàn ăn dài 2,5 mét đã được bày soạn đầy thức ăn. Nhưng ở trên tầng, tiếng hét ồm ồm và phát ho phía sau:
\-Mấy ngươi không đưa Húc Dương về đây thì đừng mơ đến một phần gia sản của ta! Khụ khụ...
\-Ông nội!
Hoàng Nhi thấy ông ho liền lo lắng chạy đến xoa lưng cho ông
\-Cút! Ta chỉ có một cháu trai duy nhất là Lý Húc Dương thôi. Khụ khụ...khụ khụ.
Từng cơn ho dai dảng không biết tại sao lại bám lấy ông.
\-Lão gia... cậu chủ Dương... về rồi!
Một phụ giúp viẹc trong nhà chạy lên tầng thông báo.
Ông lão vẫn ngồi trên xe lăn, vẫn phát ra tiếng ho không dứt, khàn khàn lệnh vệ sĩ:
\-Mau đưa ta xuống dưới lầu!
Hai tên vệ sĩ cường tráng thuần thục di chuyển chủ nhân của mình xuống tầng.
\-Ông nội/ Cháu nội.
Ông lão và Húc Dương vừa thấy mặt nhau đã lên tiếng, giọng nói có chút mừng và hạnh phúc .
Húc Dương liền đi đến bên ông, ân cần hỏi han:
\-Chân ông lại đau à? Cháu xem có sưng không ?
\-Haha, đầu xuân nên trái gió trở trời nên thế. Ta không sao đâu. Còn mỹ nữ này...
\-Là bạn gái của cháu ạ!
Lão ngạc nhiên. Lý Húc Dương ra ám hiệu. Tiểu Y lên sàn diễn:
\-Chào ông, cháu là Tiểu Y, bạn gái của A Dương.
Tiểu Y lễ phép tiến lên, cúi đầu chào rồi khoác tay lên tay Húc Dương.
Lão kinh ngạc, nhưng rất vui mừng:
\-Chúc mừng cháu, A Dương. Cháu đã mở lòng rồi.
Húc Dương không nói gì.
\- Tiểu thư đây rất xinh và trang nhã, ta rất thích.
\-Cảm ơn ông. À đây là chút quà của tụi cháu tặng ông!
Tiểu Y liền cầm lấy hộp quà mà người hầu đang cầm ở phía sau, hai tay tặng lão. Lão vui sướng nhận lấy.
\-Thôi chắc hai đứa đói rồi, vào ăn cơm thôi!
\-Vâng.
Từ lầu trên, Lý Gia Hạo, Lý Hoàng Nhi và Lý Âu Hoàn bước xuống. Khi họ bước xuống thì thấy Tiểu Y đang nói cười với lão gia thì giận dữ.
\-Gọi là gì nhỉ? \- Gia Hạo khinh bỉ khịa
\-Thể hiện đấy bố! \- Âu Hoàn tiếp lời
Riêng Hoàng Nhi thì cô im lặng, nhưng trong lòng không chút thiện cảm với Tiểu Y. Cô muốn người anh của mình quen với người bạn trên mạng kia cơ.
Hoàng Nhi chạy đến chỗ Húc Dương, ngây ngô hỏi:
\-Anh! Đây là ai?
\-Chào em. Chị là Tiểu Y.
\-Tôi không hỏi chị. Tôi hỏi anh tôi mà!
Tiểu Y ngơ người nhưng cũng nhanh chóng hiểu. Đây là giới thượng lưu mà, chuyện kết hôn là cả một vấn đề chứ giỡn.
\-Hoàng Nhi. Cẩn thận ngôn ngữ của em đấy. \- Húc Dương nói nhỏ nhẹ mà như ra lệnh.
Lão gia liếc mắt nhìn ba người kia và quay lại thân mật với Tiểu Y và Húc Dương:
\- Hai đứa ăn nhiều vào. Tuổi trẻ phải biết giữ gìn sức khỏe, đừng để rồi như ai đó bị nghiệp quật đấy.
Cả căn biệt thự xa hoa ấy, tất cả mọi người, trừ Tiểu Y, đều hiểu ý nói của lão.
Lão là người lương thiện, rất biết điều, nhưng lão ghét là thôi, lão sẽ bày trò hãm hại lại ngững người lão ghét.
Ba người ăn uống xong xuôi thì ba người kia mới bẽn lẽn vào bàn ngồi ăn.
Lý Lão gia ân cần đề nghị:
\-Húc Dương và Tiểu Y tối nay ngủ lại đây đi. Trời khuya rồi. Đừng về mà nguy hiểm.
\-Vâng. Tụi cháu lên phòng chuẩn bị luôn đây ạ!
Híc Dương như con sói nhanh chóng đồng ý, rồi quàng tay ôm lấy eo Tiểu Y dắt lên phòng. Để lão gia ở dưới coi tivi.
—————
\-Anh bị điên à? Sao lại ngủ ở đây? Nhìn căn nhà của mấy người là tôi không thở nổi rồi đây!
\-Trước mắt đã lừa được ông nội là tốt rồi. Vậy tối nay.. cô có muốn hoạt động tí không?
\-Anh...anh lại lên hứng nữa à? Không ngờ trong căn nhà lớn nhiều người thế này mà vẫn không ngăn được tính sói già của anh đáy!
\-Ha! Đó là phần thưởng việc em ra mắt ông nội của tôi rất hoàn mỹ đấy! Đinh tiểu thư à!
Trên đường đi, Húc Dương nghiêm tíc lái xe không cất tiếng nói với cô. Tiểu Y thì cảm thấy không khí trong xe quá ngột ngạt liền tìm cách đánh bay bầu không khí giữa hai người.
\-Uhm... anh chuẩn bị quà cho gia đình rồi chứ?
\-Uh.
“Uh” thế là thôi. Tiểu Y bó tay. Sao bình thường lúc trên giường, anh nói nhiều lắm cơ mà. Tự dưng vừa thay bộ đồ cái thay đổi 360 độ vậy.
\-Gia đình anh như thế nào?
\-Bình thường.
\-... thế à?
\-Lát nữa cứ cư xử đoan trang để vui lòng ông nội tôi là được.
\-Vậy chúng ta sẽ đóng giả là người yêu phải không?
\-Vậy đi!
—————
Ở Lý Gia, bàn ăn dài 2,5 mét đã được bày soạn đầy thức ăn. Nhưng ở trên tầng, tiếng hét ồm ồm và phát ho phía sau:
\-Mấy ngươi không đưa Húc Dương về đây thì đừng mơ đến một phần gia sản của ta! Khụ khụ...
\-Ông nội!
Hoàng Nhi thấy ông ho liền lo lắng chạy đến xoa lưng cho ông
\-Cút! Ta chỉ có một cháu trai duy nhất là Lý Húc Dương thôi. Khụ khụ...khụ khụ.
Từng cơn ho dai dảng không biết tại sao lại bám lấy ông.
\-Lão gia... cậu chủ Dương... về rồi!
Một phụ giúp viẹc trong nhà chạy lên tầng thông báo.
Ông lão vẫn ngồi trên xe lăn, vẫn phát ra tiếng ho không dứt, khàn khàn lệnh vệ sĩ:
\-Mau đưa ta xuống dưới lầu!
Hai tên vệ sĩ cường tráng thuần thục di chuyển chủ nhân của mình xuống tầng.
\-Ông nội/ Cháu nội.
Ông lão và Húc Dương vừa thấy mặt nhau đã lên tiếng, giọng nói có chút mừng và hạnh phúc .
Húc Dương liền đi đến bên ông, ân cần hỏi han:
\-Chân ông lại đau à? Cháu xem có sưng không ?
\-Haha, đầu xuân nên trái gió trở trời nên thế. Ta không sao đâu. Còn mỹ nữ này...
\-Là bạn gái của cháu ạ!
Lão ngạc nhiên. Lý Húc Dương ra ám hiệu. Tiểu Y lên sàn diễn:
\-Chào ông, cháu là Tiểu Y, bạn gái của A Dương.
Tiểu Y lễ phép tiến lên, cúi đầu chào rồi khoác tay lên tay Húc Dương.
Lão kinh ngạc, nhưng rất vui mừng:
\-Chúc mừng cháu, A Dương. Cháu đã mở lòng rồi.
Húc Dương không nói gì.
\- Tiểu thư đây rất xinh và trang nhã, ta rất thích.
\-Cảm ơn ông. À đây là chút quà của tụi cháu tặng ông!
Tiểu Y liền cầm lấy hộp quà mà người hầu đang cầm ở phía sau, hai tay tặng lão. Lão vui sướng nhận lấy.
\-Thôi chắc hai đứa đói rồi, vào ăn cơm thôi!
\-Vâng.
Từ lầu trên, Lý Gia Hạo, Lý Hoàng Nhi và Lý Âu Hoàn bước xuống. Khi họ bước xuống thì thấy Tiểu Y đang nói cười với lão gia thì giận dữ.
\-Gọi là gì nhỉ? \- Gia Hạo khinh bỉ khịa
\-Thể hiện đấy bố! \- Âu Hoàn tiếp lời
Riêng Hoàng Nhi thì cô im lặng, nhưng trong lòng không chút thiện cảm với Tiểu Y. Cô muốn người anh của mình quen với người bạn trên mạng kia cơ.
Hoàng Nhi chạy đến chỗ Húc Dương, ngây ngô hỏi:
\-Anh! Đây là ai?
\-Chào em. Chị là Tiểu Y.
\-Tôi không hỏi chị. Tôi hỏi anh tôi mà!
Tiểu Y ngơ người nhưng cũng nhanh chóng hiểu. Đây là giới thượng lưu mà, chuyện kết hôn là cả một vấn đề chứ giỡn.
\-Hoàng Nhi. Cẩn thận ngôn ngữ của em đấy. \- Húc Dương nói nhỏ nhẹ mà như ra lệnh.
Lão gia liếc mắt nhìn ba người kia và quay lại thân mật với Tiểu Y và Húc Dương:
\- Hai đứa ăn nhiều vào. Tuổi trẻ phải biết giữ gìn sức khỏe, đừng để rồi như ai đó bị nghiệp quật đấy.
Cả căn biệt thự xa hoa ấy, tất cả mọi người, trừ Tiểu Y, đều hiểu ý nói của lão.
Lão là người lương thiện, rất biết điều, nhưng lão ghét là thôi, lão sẽ bày trò hãm hại lại ngững người lão ghét.
Ba người ăn uống xong xuôi thì ba người kia mới bẽn lẽn vào bàn ngồi ăn.
Lý Lão gia ân cần đề nghị:
\-Húc Dương và Tiểu Y tối nay ngủ lại đây đi. Trời khuya rồi. Đừng về mà nguy hiểm.
\-Vâng. Tụi cháu lên phòng chuẩn bị luôn đây ạ!
Híc Dương như con sói nhanh chóng đồng ý, rồi quàng tay ôm lấy eo Tiểu Y dắt lên phòng. Để lão gia ở dưới coi tivi.
—————
\-Anh bị điên à? Sao lại ngủ ở đây? Nhìn căn nhà của mấy người là tôi không thở nổi rồi đây!
\-Trước mắt đã lừa được ông nội là tốt rồi. Vậy tối nay.. cô có muốn hoạt động tí không?
\-Anh...anh lại lên hứng nữa à? Không ngờ trong căn nhà lớn nhiều người thế này mà vẫn không ngăn được tính sói già của anh đáy!
\-Ha! Đó là phần thưởng việc em ra mắt ông nội của tôi rất hoàn mỹ đấy! Đinh tiểu thư à!
Bình luận facebook