-
Chương 146-150
Chương 146 Sát muối lên vết thương cũ
Diệp Lang Thiên rất ít lộ diện, bây giờ vậy mà hiện thân ở Đạo Thiên Cổ Thành, rất nhiều người lập tức liền liên tưởng đến chuyện mới phát sinh gần đây.
"Gặp qua Diệp thiếu chủ!"
Ngay lập tức, rất nhiều người hướng Diệp Lang Thiên chắp tay chào, tỏ vẻ tôn kính.
Diệp Lang Thiên cũng khẽ gật đầu, thái độ không hề vênh váo hung hăng, không ai bì nổi.
"Ca ca, ngươi nói Cố Trường Ca sẽ đến nơi này sao?"
Thiếu nữ áo tím bên cạnh Diệp Lang Thiên, dĩ nhiên chính là Diệp Lưu Ly.
Đôi mắt đẹp của nàng nhìn quanh một vòng, không nhìn thấy thân ảnh của Cố Trường Ca ở nơi này, không khỏi có chút thất vọng.
Nghe vậy, Diệp Lang Thiên cười cười nói, "Thân là chủ nhà Đạo Thiên Tiên Cung, Cố huynh hắn há có thể không đến sao?"
Sau đó, hắn giới thiệu thân phận của Diệp Lưu Ly với những thiếu niên thiên kiêu ở đây.
Có rất ít người biết, nguyên lai Diệp Lưu Ly lại là muội muội ruột của hắn, nàng từng được gửi nuôi ở dưới hạ giới, gần đây mới trở về Diệp tộc.
Nghe Diệp Lang Thiên giải thích, rất nhanh khiến không ít người động tâm.
Tiểu công chúa Diệp tộc, không nói cái khác, chỉ riêng tư sắc này, liền đủ để bọn hắn thèm nhỏ dãi.
Mà nếu như có thể trở thành con rể của Diệp tộc, không phải là chuyện tốt sao.
Đám người mỗi người một suy nghĩ, bắt đầu trò chuyện.
Mà lúc này, bên ngoài Triêu Thiên Khuyết lần nữa truyền đến thanh âm.
Bất quá lại là nương theo một trận giễu cợt, "Diệp Lang Thiên, mấy ngày trước nghe nói ngươi bị thiệt lớn trong tay một chi thứ đệ tử, cuối cùng thậm chí chỉ có thể cùng hắn đánh ngang tay, tin tức này là thật hay giả?"
Một nam tử dáng người khôi ngô, trên trán có đường vân màu trắng rõ ràng, người khoác da thú đi đến.
Trên người có sát khí vô cùng kinh khủng, khí huyết ba động cực kì mạng mẽ, giống như một lò nung lớn biết đi vậy.
" Thiếu chủ Bạch Hổ nhất tộc, Bạch Liệt! Hắn làm sao cũng tới!"
"Tê! Lại tới một vị tuổi trẻ Chí Tôn!"
Nhìn người nọ, rất nhiều người lại bị kinh trụ, không khỏi hít một ngụm lãnh khí.
Hôm nay vậy mà liên tiếp xuất hiện tuổi trẻ Chí Tôn.
Bạch Hổ nhất tộc, thế nhưng là Thái Cổ Hoàng tộc nhất mạch.
Bạch Hổ nhất tộc thiên phú thần thông, chính là cực hạn Canh Kim chi lực, có thể phá diệt vạn vật, ẩn chứa sức công phạt đáng sợ.
Thậm chí nghe đồn, lực phá hoại của Bạch Hổ nhất tộc Canh Kim chi lực, tại thượng giới có thể xếp vào ba vị trí đầu!
Bạch Liệt càng là thiên kiêu có huyết mạch cường đại nhất Bạch Hổ nhất tộc gần vạn năm qua.
So với tuổi trẻ Chí Tôn còn lại, nội tình hiển nhiên mạnh hơn rất nhiều!
Nghe được câu nói này của Bạch Liệt, bên trong Triêu Thiên Khuyết không khỏi có chút oanh động.
Tin tức này, khiến cho mọi người cũng kinh trụ.
Diệp Lang Thiên thế nhưng là cùng hàng với tuổi trẻ Chí Tôn Cố Trường Ca, có danh xưng Cổ Đế chuyển thế, hắn vậy mà bị thiệt lớn trong tay một tộc nhân hệ thứ, bất phân thắng bại?
Chuyện này ẩn chứa tin tức cũng quá kinh người.
Không ít tuổi trẻ Chí Tôn cũng từ trong cung điện hiện thân đi ra, ánh mắt mang theo vẻ khiếp sợ.
Diệp Lang Thiên nghe nói như thế.
Hắn trầm mặc một lát, trong mắt lóe lên một cái rồi biến mất âm trầm nói, "Không nghĩ tới chuyện này vậy mà truyền nhanh như vậy? Bất quá, thủ đoạn của tên kia đúng là vô cùng quỷ dị, ta đè ép tu vi, bó tay bó chân, nếu không làm sao có thể để cho hắn ngông cuồng như thế."
Câu nói này, hiển nhiên là thừa nhận tính chân thực của chuyện này, trong nháy mắt nhấc lên sóng to gió lớn.
Một thời gian sau bên trong Triêu Thiên Khuyết mới yên tĩnh trở lại.
Chỉ có Bạch Liệt lại đùa cợt cười nói, " Việc này ta đương nhiên biết, dù sao Diệp Lăng huynh đệ cùng ta quan hệ không tệ. Đương nhiên ta tới đây, cũng không có nhàm chán như vậy, cố ý đến đâm vào vết thương cũ của ngươi."
Diệp Lang Thiên thần sắc hơi có âm trầm nói, " Vậy ngươi tới làm gì?"
"Ta đương nhiên là đến gặp vị hôn thê của ta." Bạch Liệt nhếch miệng cười một tiếng nói, hiển nhiên cực kì đắc ý.
Nói đến đây, rất nhiều người đều ngạc nhiên, không khỏi có chút hâm mộ.
Nghe nói thiên nữ Doãn Mi một vị trân truyền đệ tử của Đạo Thiên Tiên Cung, đoạn thời gian trước cùng Bạch Liệt định ra hôn ước.
Thiên nữ Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất tộc, nổi danh tuyệt mỹ một phương, một mực nội tu tại Đạo Thiên Tiên Cung.
Lúc này, bên ngoài Triêu Thiên Khuyết, truyền đến thanh âm thông báo "Trường Sinh Cố gia thiếu chủ đến!"
Nương theo thanh âm thông báo, bên trong Triêu Thiên Khuyết chớp mắt hoàn toàn an tĩnh .
Sau đó lại giống như ong vỡ tổ, tất cả thiên kiêu trẻ tuổi không khỏi có chút chấn kinh.
Cố Trường Ca vậy mà tới? !
"Thân là chủ nhà Đạo Thiên Tiên Cung, Cố huynh há lại không đến chứ?"
Diệp Lang Thiên đứng dậy.
Nét âm trầm trên mặt biến mất, ngược lại lộ ra nụ cười, đi ra bên ngoài nghênh đón.
"Cố Trường Ca tới?"
Đôi mắt Diệp Lưu Ly không khỏi sáng lên cũng lẽo đẽo chạy theo Diệp Lang Thiên.
Bởi vì ảnh hưởng của Độ Ma Bình, chuyện ở hạ giới nàng đều có chút mơ hồ.
Chỉ nhớ rõ Cố Trường Ca từng khi dễ nàng, khiến nàng gọi hắn là chủ nhân.
Bất quá nàng lại không có chút chán ghét nào, ngược lại còn đặc biệt muốn đến gặp hắn.
Tất cả thiên kiêu trẻ tuổi , bao gồm cả mấy vị tuổi trẻ Chí Tôn khí tức thâm hậu cũng nhao nhao đứng dậy chuẩn bị nghênh đón.
Không thể không nói, bây giờ tất cả thiên kiêu trong Nội Vực, ngoại trừ Cố Trường Ca ra, không tìm thấy mấy người có lực uy hiếp lớn như thế với bọn hắn.
Hết chương 146.
Chương 146 Sát muối lên vết thương cũ
Chương 147 Nhiệm vụ mới
"Cố gia thiếu chủ? Cố Trường Ca?"
Bạch Liệt thiếu chủ Bạch Hổ tộc nhướng mày.
Hắn đương nhiên biết đến tên tuổi của Cố Trường Ca, trước kia còn từng có không ít quan hệ, từ đó hắn cũng không chiếm được chỗ tốt gì.
Hắn cũng không nghĩ tới Cố Trường Ca vậy mà cũng tới Vạn Đạo Yến, yến hội này do Vạn Đạo Thương Minh tổ chức, rất nhiều tuổi trẻ Chí Tôn khinh thường không thèm tham gia.
Nhưng nghĩ lại, Đạo Thiên Tiên Cung cũng coi là địa bàn của Cố Trường Ca.
Hắn đến nơi này kỳ thật cũng không có gì sai.
Đang nghĩ ngợi, ánh mắt Bạch Liệt nhìn về phía cửa vào, lông mày vô thức nhăn sâu hơn.
Ở cửa ra vào, một tên nam tử trẻ tuổi đi tới.
Thân hình thon dài thẳng tắp, áo trắng xuất trần không một hạt bụi, giống như huy quang chảy vô tận.
Toát lên vẻ bình tĩnh tách biệt với trần tục, khuôn mặt tuấn tú dáng vẻ tao nhã, nhìn liền biết vô cùng bất phàm, Chân Tiên chi tư tuyệt không phải nói ngoa.
Sau lưng Cố Trường Ca còn một đoàn đệ tử Đạo Thiên Tiên Cung đi theo.
Mà vị hôn thê của Bạch Liệt , Doãn Mi thiên nữ cũng ở trong đó.
Nhưng nhìn thấy Doãn Mi đi cùng Cố Trường Ca, mặc dù cũng không phải sóng vai mà đi, mà là đi chậm lại phía sau nửa bước, vẫn khiến sắc mặt Bạch Liệt trở nên khó coi.
Doãn Mi một thân váy đỏ, tư thái hơn người, khuôn mặt trái xoan trắng muốt như dương chi ngọc, mang theo một tia mị hoặc.
Hàng mi cong cong, con mắt đẹp như hồng ngọc đang phát ra ánh sáng , mũi ngọc tinh xảo ngạo nghễ ưỡn lên, đôi môi đỏ mọng, hàm răng trắng sáng, mái tóc dài mượt mà như một dài lụa.
Bất kể là ai nhìn, giờ phút này đều sẽ cảm thấy Doãn Mi cùng tên kia nam tử áo trắng cực kì xứng đôi, tựa như một đôi thần tiên bích nhân.
Trong lòng hắn rất là khó chịu, đổi lại bất kỳ nam nhân nào, giờ phút này đều sẽ rất khó chịu, vị hôn thê của mình cùng nam tử khác đi tới như thế, đây coi là cái gì?
Nhiều vị thiên kiêu trẻ tuổi nhìn thấy cảnh này , liếc nhìn thấy thần sắc Bạch Liệt không tốt, nở nụ cười châm chọc.
Nhìn thế nào cũng thấy trên đỉnh đầu hắn có chút xanh a?
Bạch Liệt này nào giống người mới vừa rồi còn làm một bộ vô cùng đắc ý khi nói đến gặp vị hôn thê?
Sợ là vị hôn thê của hắn không muốn gặp hắn !
"Cố huynh, không ngờ thực sự tới đây, ta vừa nói ngươi làm chủ nhà, hôm nay thiên kiêu trẻ tuổi khắp nơi tụ hội không lí nào lại không đến?"
Diệp Lang Thiên tiến lên, thần sắc mang theo ý cười sảng khoái, cùng Cố Trường Ca chào hỏi.
Người không biết còn tưởng rằng hắn cùng Cố Trường Ca quen biết đã lâu.
Nhưng trên thực tế hai người căn bản là lần đầu tiên gặp mặt.
Diệp Lang Thiên từ trong miệng muội muội hắn Diệp Lưu Ly nghe được không ít tin tức về Cố Trường Ca.
Nhất là chuyện ở hạ giới, Cố Trường Ca cũng không vì nàng có hành động vô lễ mà trách tội, khiến hảo cảm của hắn với Cố Trường Ca không ít.
Huống chi ở thượng giới trong mắt không ít thế lực, danh xưng Chân Tiên chi tư của Cố Trường Ca, hắn có danh xưng Cổ Đế chuyển thế, dù là phương diện nào mà nói, hai người hẳn là có chút quen biết.
"Cố Trường Ca, đã lâu không gặp." Diệp Lưu Ly cũng chào hỏi với Cố Trường Ca, thần sắc có chút hơi trốn tránh, giống như thẹn thùng.
Không ít thiên kiêu trẻ tuổi ở đây, trong lòng lập tức lạnh một nửa, bọn hắn mới vừa rồi còn nghĩ đánh chủ ý lên người Diệp Lưu Ly.
Bây giờ xem ra, người ta đã sớm có người trong lòng rồi.
Cố Trường Ca liếc mắt quét qua đám người, trên mặt mang nụ cười nhạt nói, " Diệp huynh thật là khách khí, Lưu Ly cô nương đã lâu không gặp."
Hắn chưa từng gặp qua Diệp Lang Thiên, nhưng muốn đoán ra thân phận hắn cũng không khó.
Cái gọi là Cổ Đế chuyển thế, Cố Trường Ca kỳ thật không để ý, trong mắt hắn dù là Cổ Đế tại thế, nếu đắc tội hắn, hắn cũng có thể khiến kẻ đó rơi lớp da.
Bất quá thái độ của Diệp Lang Thiên không đến nỗi tệ , hắn cũng miễn cưỡng chào hỏi một chút.
Sau đó, những thiên kiêu còn lại bắt đầu từng người đứng ra giới thiệu, thể hiện mình trước mặt Cố Trường Ca.
Liền ngay cả mấy vị tuổi trẻ Chí Tôn, cũng có vẻ có chút cẩn thận, cùng Cố Trường Ca chào hỏi, không muốn tuỳ tiện đắc tội.
Cố Trường Ca lần này tới đương nhiên không phải vì Vạn Đạo Yến, hắn căn bản không có hứng thú với yến hội này.
Bây giờ Đạo Thiên Tiên Cung hấp dẫn rất nhiều thế lực đến đây, thế hệ trẻ tuổi không ít, Đạo Thiên Cổ Thành ngay dưới chân sơn môn Đạo Thiên Tiên Cung, rất nhiều người trẻ tuổi đều sẽ tới đây trước.
Cho nên hắn cũng tới thử vận may.
Khí vận chi tử mới đã xuất hiện, mang ý nghĩa rau hẹ mới có thể thu hoạch được rồi.
Mà quan trọng nhất là vận khí chi tử này, cách hắn lại rất gần !
Mà trên đường, hắn cũng ngẫu nhiên nghe được hệ thống thông báp xuất hiện nhiệm vụ liên quan đến khí vận chi tử.
"Phá hư quan hệ của khí vận chi tử, hoàn thành ban thưởng một ngàn điểm khí vận, giá trị thiên mệnh năm ngàn."
Ban thưởng này có thể nói vô cùng phong phú, nhiệm vụ khí vận chi tử dưới hạ giới căn bản không so được.
Cố Trường Ca cũng hiểu được phần nào , khí vận chi tử lần này rốt cuộc là trình độ gì, chỉ là một nhiệm vụ quan hệ , liền có được khen thưởng bực này.
Thú vị a.
Nói đến khí vận chi tử hạ giới nhiều lắm chỉ được coi là đồ chơi mà thôi, nói công cụ là có chút đánh giá cao rồi.
Mà tên khí vận chi tử mới xuất hiện này, mới được tính là công cụ đúng nghĩa.
Chỉ bất quá hệ thống nhắc nhở mối quan hệ này ở trong Đạo Thiên Cổ Thành , chắc hẳn liên quan đến một vị thiên kiêu trẻ tuổi nào đó.
Kịch bản này Cố Trường Ca đương nhiên vô cùng quen thuộc, lúc ở hạ giới, thuận tay diệt một thánh địa gọi là gì nhỉ?
A, là Già Lâu thánh địa.
Lần này vừa vặn cũng gặp phải nhiệm vụ tương tự.
"Cố huynh thực lực sâu không lường được, quả nhiên danh bất hư truyền, không có chút nào hiển lộ."
Lúc này, Diệp Lang Thiên có chút cảm thán nói, sau khi gặp Cố Trường Ca, hắn mới phát hiện nghe đồn không giả.
Phong Vương cảnh trung kỳ.
Cho dù hắn đem tất cả át chủ bài ra hết, đoán chừng cũng không phải là đối thủ của Cố Trường Ca, phần thắng vô cùng xa vời.
Hết chương 147.
Chương 148 Bạch Liệt đầu đội nón xanh
"Với thực lực của Diệp huynh sao phải khiêm tốn như thế, chí ít thực lực của ngươi, trong mắt của ta, trong tràng không có mấy người là đối thủ của ngươi." Cố Trường Ca tùy ý cười.
Mặc dù nói như vậy có chút đắc tội những tuổi trẻ Chí Tôn còn lại, nhưng hắn lại không quan tâm, nói đến Diệp Lang Thiên thân là Diệp tộc thiếu chủ, còn là ca ca của Diệp Lưu Ly .
Cố Trường Ca ngược lại là thu phục lòng người.
Nghe nói như thế, Diệp Lang Thiên lại cười khổ một tiếng, cảm thán nói, " Cố huynh nói như vậy, ngược lại khiến ta có chút bất đắc dĩ, thế gian này ngàn vạn thiên kiêu, ai có thể nói mình vô địch cơ chứ."
Nghe vậy trong mắt Cố Trường Ca tinh quang chớp lên, hắn cười cười nói, "Hẳn là Diệp huynh bị cái gì đả kích nên mới nói những lời như vậy?"
Thân là tuổi trẻ Chí Tôn, còn là Thái Cổ Diệp tộc truyền nhân, loại lời này từ trong miệng Diệp Lang Thiên nói ra.
Cái này có chút ý vị sâu xa.
Cố Trường Ca cảm giác mình sắp tìm ra khí vận chi tử mới?
Thần sắc Diệp Lưu Ly cũng không khỏi có chút tức giận, lúc này giải thích nói, " Gần đây ca ca ta đúng là bị một tộc nhân hệ thứ làm ảnh hưởng tới tâm cảnh, tên Diệp Lăng này cũng thật là đáng ghét mà"
"A, xin lắng tai nghe."
Nghe đến đó, Cố Trường Ca có chút hứng thú.
Tộc nhân hệ thứ cùng thiếu chủ xung đột, còn đến từ trong chính Thái Cổ Tiên tộc Diệp tộc.
Chuyện này càng nghĩ càng thấy giống mấy truyện hắn từng đọc!
Diệp Lang Thiên lắc đầu cười khổ, sau đó nói với Cố Trường Ca về sự kiện kia.
Trong lòng hắn giờ phút này vô cùng buồn bực.
"Không may lỡ tay làm cha hắn bị trọng thương, vì cha đòi lại công đạo, tộc nhân hệ thứ, thủ đoạn quỷ dị lại là họ Diệp "
Cố Trường Ca nghe xong, cũng đã hiểu rõ một phần chân tướng.
Thế gian nhiều kịch bản như vậy, hết lần này tới lần khác đều là những kịch bản hắn quen thuộc nhất.
Nghĩ tới đây, Cố Trường Ca cảm thấy lần sau gặp được tên họ Diệp kia, nhất định phải lưu ý một chút, thân là đệ nhất thế gia vọng tộc trong thế giới huyền huyễn, trải rộng chư thiên vạn vực.
Không biết bao nhiêu khí vận chi tử cũng ở trong đó.
Diệp Lang Thiên ở gia tộc năm đó, vô tình thất thủ làm một vị gia chủ chi mạch thứ nhất bị thương nặng, dẫn đến nhất mạch kia nhanh chóng suy tàn.
Sau đó mặc dù đã đền bù rất nhiều, nhất mạch kia cũng đều đã tiếp nhận.
Nhưng qua mấy năm, nhi tử của vị gia chủ năm đó xông ra, cầm ngọn cờ đi tìm công lý cho phụ thân mình, đoạt được vị trí thứ nhất trong thi đấu gia tộc, thừa cơ đòi khiêu chiến với Diệp Lang Thiên.
Diệp Lang Thiên thân là thiếu chủ, không thể không cân nhắc cảm thụ của tộc nhân hệ thứ, cộng thêm sự tình năm đó, thực sự là lỗi của hắn.
Hắn liền áp chế tu vi, cùng tên nam tử kia giao thủ.
Ai biết tên nam tử kia rất âm hiểm, một mực giả heo ăn thịt hổ, bản thân thực lực rất mạnh, hết lần này tới lần khác thích trang yếu thế.
Cũng may Diệp Lang Thiên bản thân cũng rất mạnh, dưới điều kiện đè ép tu vi đem trận chiến kia đánh thành ngang tay.
Có thể nói trận chiến kia, cũng làm cho tên Diệp Lăng kia một trận thành danh, trong Diệp tộc cũng khiến không ít lão quái vật cùng trưởng thượng chú ý, cảm thấy hắn thiên tư hơn hẳn Diệp Lang Thiên, cố ý cường điệu muốn bồi dưỡng hắn.
" Tác phong này ngược lại có chút thú vị a."
Cố Trường Ca sau khi nghe xong, liền biết khí vận chi tử mới xuất hiện tám chín phần chính là tên nam tử Diệp Lăng kia.
Lại là giả heo ăn thịt hổ, lại là nghịch tập đánh mặt, giơ một cây cờ lớn vì bản thân giành lấy chỗ tốt, tên này chắc chắn là khí vận chi tử, không sai vào đâu được.
Đứng từ góc độ của Diệp Lang Thiên mà nhìn , Diệp Lăng này đích thật là vô cùng âm hiểm, các loại âm mưu thủ đoạn, tầng tầng lớp lớp.
Muốn lấy lại công đạo, năm đó cần gì phải tiếp nhận đền bù?
Đương nhiên, Cố Trường Ca ngược lại là cảm thấy rất bình thường, tự nhiên có miếng thịt thơm mà không ăn, đây không phải ngốc sao?
Giơ cao lá cờ đòi công đạo thực chất là vì mưu lợi cho mình, đối với khí vận chi tử mà nói, cái này cũng rất bình thường.
Mà hắn thấy tính cách của khí vận chi tử lần này, cũng không phải quang minh chính đại gì.
"Theo đạo lý ta cũng chưa từng gặp qua khí vận chi tử tên Diệp Lăng, thế nào lại đắc tội với hắn rồi?"
"Chẳng lẽ trời sinh xung đột với ta?"
Cố Trường Ca trong lòng có chút trầm ngâm.
Đương nhiên cũng không phải là nói hiện tại không đắc tội, cũng không đại biểu về sau sẽ không đắc tội.
Khí vận chi tử, hắn sớm muộn phải đi thu hoạch, quản hắn có đắc tội đến hay không, làm gì có đạo lý rau hẹ đến độ thu hoạch lại không thu hoạch.
Chỉ là có chút nghi hoặc thôi.
"Doãn Mi "
Lúc này, một thanh âm có chút bất mãn vang lên, khiến Cố Trường Ca lấy lại tinh thần, sau đó nhìn lại.
Ánh mắt của hắn lập tức bắt đầu có chút hứng thú.
Người nói chuyện đương nhiên là Bạch Liệt thiếu chủ Bạch Hổ nhất tộc.
Hắn dáng người khôi ngô, trên trán có đường vân màu trắng rõ ràng, khoác trên người tấm da thú không biết tên.
Ngồi ngay ngắn ở chỗ đó, trên người có sát khí vô cùng kinh khủng, khí huyết ba động cực kì mãnh liệt, giống như lò nung lớn đứng sừng sững vậy.
Thiên kiêu trẻ tuổi gần đó đứng cách hắn khá xa, hiển nhiên có chút e ngại với hắn.
Bạch Hổ nhất tộc, thế nhưng là Thái Cổ Hoàng tộc nhất mạch, Canh Kim thiên phú, danh xưng thượng giới có thể xếp vào ba vị trí đầu công phạt chi thuật.
Ở trong thế hệ trẻ tuổi, cũng hiếm người có dũng khí trêu chọc, thực lực rất cường đại.
Cố Trường Ca ngược lại đối với Canh Kim thiên phú này cảm thấy rất hứng thú.
Mà Bạch Liệt này không giống những thiên kiêu trẻ tuổi khác, đối với hắn chẳng có mấy sợ hãi ngược lại có chút hận ý với hắn, hiển nhiên Bạch Liệt này không cùng đường với hắn.
Đã không cùng đường, lại mới vừa rồi từ trong miệng Diệp Lang Thiên biết được, Bạch Liệt cùng Diệp Lăng có quan hệ huynh đệ kết nghĩa.
Nhiệm vụ lần này của hệ thống hiển nhiên mấu chốt nằm trong tay Bạch Liệt.
"Doãn Mi sư muội, Bạch Liệt huynh đã gọi ngươi, ngươi liền trả lời hắn một cái đi?"
Lúc này, Cố Trường Ca mỉm cười, thần sắc ôn hòa, nói với Doãn Mi đang đứng bên cạnh.
Thuận tay đánh nhẹ lên đuôi cao mềm mại của nàng, giống như vuốt ve con mèo cưng kiếp trước.
Một màn này, lập tức khiến sắc mặt Bạch Liệt cũng tái đi, cả người dường như muốn nổ tung.
Những thiên kiêu trẻ tuổi còn lại nhìn thấy cảnh này cũng không nhịn được, tròng mắt muốn rơi ra ngoài.
Hết chương 148.
Chương 149 Muốn ra tay với ta sao?
Đuôi của Cửu Vĩ Thiên Hồ có ý nghĩa như thế nào đối với tộc của nàng?
Nó chính là nghịch lân của Cửu Vĩ Thiên Hồ !
Rất nhiều thiên kiêu đều biết.
Nó đại diện cho sự tồn tại kiêu hãnh của Cửu Vĩ Thiên Hồ .
Ai dám tuỳ tiện đụng vào?
Chắc chắn sẽ bị bọn hắn thiên đao vạn quả, chém thành muôn mảnh, tro cốt cũng cho không còn.
Động tác của Cố Trường Ca lại vô cùng quang minh chính đại, khiến bọn hắn không khỏi sợ hãi và ngạc nhiên , trong lòng khiếp sợ không thôi, tròng mắt muốn rơi ra ngoài.
"Doãn Mi "
Bạch Liệt thân là vị hôn phu của Doãn Mi, sắc mặt tràn đầy vẻ tức giận, thân thể tức đến phát run, hai hàm răng cắn chặt vào nhau.
Hôn ước của hắn cùng Doãn Mi vừa mới định ra mấy năm trước, khi đó Doãn Mi còn đang tu hành ở Đạo Thiên Tiên Cung, mà hắn thì ở trong tộc.
Hai người trước đó chưa bao giờ gặp mặt nhau.
Nhưng mối hôn ước này, do chính trưởng bối hai bên đồng ý, bản thân Doãn Mi cũng không có phản đối.
Hắn thân là thiên kiêu có huyết mạch cường đại nhất Bạch Hổ nhất tộc gần vạn năm qua , thực lực mạnh mẽ hơn những thiên kiêu cùng thế hệ không biết bao nhiêu lần, Doãn Mi càng không có khả năng cự tuyệt mối hôn sự này.
Mà Doãn Mi là thiên nữ Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất tộc, bản thân cũng là tuyệt đại giai nhân danh chấn một phương.
Bạch Liệt thân là người trẻ tuổi, đương nhiên cũng sinh lòng yêu thích, có một vị hôn thê như thế trong lòng hắn rất cao hứng.
Trong một đám thiên kiêu ở Thái Cổ Hoàng tộc, chỉ có hắn ôm được mỹ nhân về tay, chuyện này làm cho hắn vô cùng đắc ý.
Mà gần đây chuyện tiên bảo Đạo Thiên Tiên Cung xuất thế, hắn liền tiện đường tới đây, vừa vặn gặp mặt vị hôn thê này một lần.
Gặp thì gặp được rồi.
Nhưng Doãn Mi lại làm như không thấy hắn, cũng không tiến đến chào hỏi hắn, ngược lại luôn đứng bên cạnh Cố Trường Ca.
Điều này khiến sắc mặt Bạch Liệt xanh lét, nhất là ở trước mặt mọi người, càng có cảm giác trên đầu đội một chiếc mũ xanh.
Một màn này thực sự khiến hắn lửa giận phun trào, cũng sắp không nhịn nổi nữa rồi.
Thân thể Doãn Mi run lên, nội tâm mặc dù vô cùng nghe lời Cố Trường Ca.
Nhưng nhớ đến lời Cố Trường Ca từng nói trước đó, không thể ở trước mặt người ngoài bại lộ quan hệ của bọn hắn.
Nàng rất nhanh phản ứng lại, ngay lập tức sắc mặt lạnh lùng, đoạt lại đuôi cáo trong tay Cố Trường Ca nói " Cố sư huynh xin tự trọng "
Sắc mặt Cố Trường Ca thay đổi , ánh mắt có chút thâm thúy, phảng phất dần đọng lại mây đen, khiến cho người ta đoán không ra suy nghĩ của hắn.
Nhưng trong lòng hắn thực ra có chút khen ngợi Doãn Mi , không hổ là cửu mệnh thiên nữ, tốc độ phản ứng không phải người bình thường có thể sánh kịp.
Nữ nhân thông minh, đương nhiên làm người khác ưa thích.
"A, Doãn Mi sư muội không đi chào hỏi cùng vị hôn phu của ngươi sao?"
Cố Trường Ca thần sắc thản nhiên mà hỏi thăm, nhìn không rõ hỉ nộ, phảng phất như không thèm để ý chút nào với chuyện vừa rồi.
Dáng vẻ cùng thần sắc này của hắn khiến không khí nơi này lại bị đè nén lại.
Rất nhiều thiên kiêu trẻ tuổi vội vàng ngậm miệng, trong lòng khẩn trương lên, cẩn thận xem xét tình hình.
Cố Trường Ca mặc dù bây giờ nhìn có vẻ ôn nhuận dịu dàng, nhưng căn cứ theo những lời đồn mà nói, hắn tuyệt đối chính là loại người lạnh lùng ,tâm ngoan thủ lạt.
Nhất là uy thế kinh khủng của hắn, trên đại bàn Đạo Thiên Tiên Cung này, không người nào dám tuỳ tiện đắc tội với Cố Trường Ca.
Liền ngay cả mấy vị tuổi trẻ Chí Tôn như Diệp Lang Thiên, lúc này cũng đình chỉ nói chuyện, quay đầu nhìn lại.
Doãn Mi nghe hắn nói như thế, gương mặt xinh đẹp có chút trắng bệch, có chút hoảng sợ, tựa hồ rất e ngại Cố Trường Ca.
Sau đó liếc mắt nhìn Bạch Liệt cách đó mấy chiếc ghế, ánh mắt đầy sự áy náy.
Sau đó cũng không dám nói tiếp nữa, vội vàng cúi đầu thấp xuống.
Dáng vẻ này của nàng, lập tức khiến trong lòng rất nhiều thiên kiêu trẻ tuổi run lên, bọn hắn cũng có nghe đồn nói Cố Trường Ca trong Đạo Thiên Tiên Cung một tay che trời, đến trưởng lão cũng không dám trêu chọc đắc tội hắn
Hiện tại xem ra, tin đồn này thực sự là thật.
Nhất là ngay cả thiên nữ Cửu Vĩ Thiên Hồ, cũng một bộ tức giận mà không dám nói gì.
"Khốn nạn"
Một màn này, khiến sắc mặt Bạch Liệt dần bình tĩnh lại, trong lòng thoải mái không ít, chỉ cần không phải Doãn Mi tự nguyện hắn cũng không thể trách nàng.
Nhìn thần sắc của nàng chắc chắn bị Cố Trường Ca bức bách, không phải giống như hắn từng nghĩ.
Bất quá nghĩ tới đây, ấn tượng của Bạch Liệt đối với Cố Trường Ca càng ngày càng tệ, thần sắc lạnh lùng mà nhìn chằm chằm vào hắn, vô cùng phẫn nộ.
"Cố Trường Ca, ngươi đúng là khinh người quá đáng, ngươi lấy tay ra! Ngươi dám làm vậy với Doãn Mi sao?"
Bạch Liệt quát lớn, khí huyết đáng sợ như đại dương mênh mông, vô cùng mãnh liệt bùng lên, làm cho rất nhiều thiên kiêu trẻ tuổi cảm giác một trận khiếp sợ.
Bạch Liệt này quả nhiên đáng sợ, không hổ là tuổi trẻ Chí Tôn của Thái Cổ Hoàng tộc, khi nổi giận sau lưng hắn xuất hiện hư ảnh một con hổ trắng khủng bố, khí tức vô cùng mạnh mẽ.
Trên trán có một chữ Vương, ẩn chứa một loại uy thế vô thượng, ngạo nghễ liếc nhìn tứ phương tám hướng!
Cố Trường Ca còn đang uống rượu, hời hợt ngước mắt quét mắt nhìn hắn một cái, "Bạch Liệt huynh hà cớ gì lại nói vậy ? Doãn Mi sư muội thân là đệ tử Đạo Thiên Tiên Cung, ta làm sư huynh, quan tâm tới nàng nhiều một chút có vấn đề gì sao?"
Loại thái độ không thèm để ý này, làm trên trán Bạch Liệt nổi đầy gân xanh.
"Ngươi dám lấy Doãn Mi ra uy hiếp ta sao? Cố Trường Ca ngươi tuy mạnh, nhưng đừng tưởng như thế thì có thể ức hiếp ta!"
Hắn nhịn không được phẫn nộ quát.
Ông!
Hư không rung động.
Từng đạo phù văn màu vàng hiện lên, đang lưu chuyển bên cạnh hắn, dường như có thể xé rách hết thảy.
Đây chính là sức mạnh khủng khiếp của Canh Kim chi lực, khiến sắc mặt rất nhiều thiên kiêu trẻ tuổi không khỏi kịch biến, lui về phía sau.
Nếu lát nữa nơi này phát sinh đại chiến, uy thế tạo thành chắc chắn vô cùng đáng sợ.
Thực lực của Cố Trường Ca hiển nhiên không cần nói nhiều, bản thân cường đại đến không thể tưởng tượng nổi.
Nhưng thủ đoạn của Bạch Liệt cũng rất bất phàm.
Nếu hai người này thực sự đánh nhau, nơi này chắc chắn sẽ bị hủy đi.
"Cố huynh dường như muốn ra tay với Bạch Liệt "
Diệp Lang Thiên liếc mắt nhìn Cố Trường Ca, trong lòng lắc đầu cười một tiếng.
Hắn không có hảo cảm gì với Bạch Liệt, lúc này đương nhiên cũng muốn thấy hắn mất mặt.
"Gia hỏa này cùng cái tên Diệp Lăng kia đều đáng ghét như nhau." Diệp Lưu Ly cũng nói.
Nghe được mấy câu này, sắc mặt Bạch Liệt càng khó coi hơn.
Trong tay của hắn bắt đầu hiện lên kim sắc quang hoa, phù văn lấp lóe, có tài năng tuyệt thế chi ý xuất hiện, vô cùng cường đại.
"Trong thế hệ trẻ tuổi chưa có người nào có dũng khí ra tay với ta, ngươi là muốn tìm chết sao?"
Lúc này, Cố Trường Ca rốt cục cũng buông chén rượu trong tay xuống.
Thần sắc của hắn thản nhiên nhìn về phía Bạch Liệt, thanh âm bình thản hỏi.
Thanh âm hời hợt, không ẩn chứa chút áp bách nào.
Thế nhưng lại làm cho tất cả mọi người biến sắc, trên trán lấm tấm mồ hôi.
Hết chương 149.
Chương 150 Thủ đoạn
Một câu ngươi muốn tìm chết sao?
Trán Bạch Liệt nổi lên đầy gân xanh, nắm đấm nắm chặt, đương nhiên cảm nhận được một loại uy thế kinh khủng của Cố Trường Ca.
Cùng là tuổi trẻ Chí Tôn, hắn đương nhiên không sợ Cố Trường Ca, mà có rất ít người biết, bây giờ hắn đã đột phá đến Phong Vương cảnh !
So với Đại Sở tiên triều hoàng tử Sở Vô Cực, hắn mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.
Nhưng mà đối mặt với Cố Trường Ca, hắn thật sự không nắm chắc có thể toàn thắng.
Hôm nay một khi bại, mặt mũi hắn sẽ bị mất sạch, từ nay về sau khó mà ngẩng đầu ở trước mặt Cố Trường Ca.
Về phần Doãn Mi, nói không chừng cũng sẽ bởi vậy mà thất vọng về hắn.
Không chiến, cũng sẽ gánh lấy thanh danh chưa đánh đã bỏ chạy.
Bất kể làm thế nào , hắn cũng rơi vào cục diện không tốt đẹp gì, tiến thoái lưỡng nan, lựa chọn không được.
"Cố sư huynh, xin đừng làm khó Bạch Liệt ."
"Hắn có vài chỗ đắc tội, mong Cố sư huynh nể mặt Doãn Mi không trách hắn!",
Lúc này, Doãn Mi một mực cúi đầu không nói lời nào bỗng nhiên mở miệng.
Váy đỏ tung bay, hóa thành một đạo tàn ảnh.
Thần sắc mang theo giãy dụa cùng kiên định, chặn trước mặt Cố Trường Ca.
Đồng thời, hư ảnh một Cửu Vĩ Hồ vô cùng to lớn xuất hiện giữa không trung.
Che khuất bầu trời, khí tức cường đại vô cùng đáng sợ
Hư ảnh một Cửu Vĩ Yêu Hồ hiển hiện trên hư không, chín cái thần vĩ chập chờn bất định, phảng phất từng đoá từng đoá Bỉ Ngạn Hoa đang đung đưa trong gió.
Doãn Mi rất quả quyết, ngăn ở trước mặt Cố Trường Ca, sợ hắn đột nhiên ra tay với Bạch Liệt!
"Cái gì? !"
Một màn này, trong nháy mắt chấn kinh tất cả mọi người.
"Cửu mệnh thiên nữ này, ngược lại ngăn cản thật đúng lúc." Minh Thổ khẽ lắc đầu, có hơi thất vọng, cảm thấy không thấy được một trận chiến này.
Cho dù là những tùy tùng còn lại của Cố Trường Ca, mấy người Diệp Lang Thiên cũng khiếp sợ không thôi.
"Doãn Mi "
Bạch Liệt lúc này cũng có chút ngẩn ngơ, sau đó trong lòng một dòng nước ấm hiện lên, vô cùng cảm động.
Thời khắc mấu chốt, Doãn Mi lại ngăn ở trước mặt hắn, biết hắn hiện tại rơi vào tình trạng tiến thoái lưỡng nan, đứng ra giúp hắn giải quyết khốn cảnh.
Hắn vừa rồi vậy mà hoài nghi Doãn Mi.
Điều này khiến trong lòng của hắn bỗng nhiên có chút áy náy.
Bất quá rất nhanh, Bạch Liệt cũng kịp phản ứng, việc này tuyệt không thể khiến một nữ nhân cản ở trước mặt hắn.
Truyền đi, chẳng phải là hắn sợ Cố Trường Ca sao?
Bất quá ngay lúc hắn muốn mở miệng, Cố Trường Ca lại nhướng mày, sau đó liếc mắt nhìn Doãn Mi thật sau nói, " Việc này nếu như Doãn Mi sư muội đã cầu xin, vậy sư huynh ta liền nể mặt ngươi, không truy cứu nữa."
"Nếu có lần sau... "
Doãn Mi vừa thở phào nhẹ nhõm, vội vàng nói, " Cố sư huynh yên tâm, sẽ không có lần sau nữa."
Lúc này tất cả mọi người đã nhìn ra.
Doãn Mi vô cùng kính sợ Cố Trường Ca, bất quá cũng đúng, dù sao bây giờ trong Đạo Thiên Tiên Cung Cố Trường Ca một tay che trời.
Trừ phi không muốn ở trong Đạo Thiên Tiên Cung nữa, ai dám đắc tội với hắn?
Doãn Mi này thời khắc mấu chốt đứng dậy, vì vị hôn phu của nàng ngăn cản trận chiến xảy ra, ngược lại khiến người ta kính trọng vài phần.
Có can đảm phản kháng Cố Trường Ca!
Không hổ là cửu mệnh thiên nữ a!
Nhìn thấy tất cả mọi chuyện, mặt Bạch Liệt vẫn hiện lên vẻ không chịu khuất phục.
Nói như thể hắn rất sợ Cố Trường Ca, cần vị hôn thê của hắn đến xin tha cho hắn?
Doãn Mi tựa hồ cũng rất sợ hắn lại chọc giận Cố Trường Ca, vội vàng liếc mắt ra hiệu cho hắn bình tĩnh đừng nóng nảy, mang theo dáng vẻ vô cùng áy náy.
Nhìn thấy thần sắc của Doãn Mi, Bạch Liệt cuối cùng cũng nhịn xuống, không muốn để cố gắng của nàng uổng phí.
Nhưng hắn ở trong lòng âm thầm thề nói.
"Cố Trường Ca, chờ khi ta đột phá Phong Vương cảnh trung kỳ, ta nhất định sẽ đạp ngươi ở dưới chân."
Sau đó sắc mặt, hắn khó chịu ngồi xuống ghế, thần sắc băng lãnh, không nói một lời.
Doãn Mi nhìn thấy bộ dáng của hắn, không khỏi thở dài, bất quá cũng không hề động thân đi qua giải thích cái gì, phảng phất có nỗi khổ tâm.
Bạch Liệt hướng nàng yên lặng gật đầu, lộ ra vẻ đã hiểu.
Một màn này rơi vào trong mắt không ít thiên kiêu trẻ tuổi, khiến trong lòng bọn họ không khỏi thở dài.
Bây giờ đệ tử Đạo Thiên Tiên Cung ai dám đắc tội với Cố Trường Ca, chỉ sợ chỉ có hai con đường có thể đi.
Hoặc là con đường chết, hoặc là liền bị trục xuất khỏi tông môn.
Sau khi chuyện này phát sinh, trên yến hội đông đảo thiên kiêu ngược lại có vẻ bó tay bó chân, không thoải mái tùy ý giống trước đó.
Trên địa bàn Đạo Thiên Tiên Cung, Cố Trường Ca chính là rắn đầu đàn, thân phận bối cảnh bất phàm của hắn, căn bản không ai dám đắc tội.
Mạnh như Bạch Liệt thiếu chủ Bạch Hổ nhất tộc, cũng chỉ có thể nhẫn nhịn lùi một bước, đây chính là chứng minh tốt nhất.
Cố Trường Ca thần sắc thản nhiên, tùy ý trò chuyện với bọn người Diệp Lang Thiên, phảng phất như không hề để tâm đến chuyện nhỏ nhặt vừa rồi vậy.
Sau đó, Vạn Đạo Yến bắt đầu.
Ở giữa Triêu Thiên Khuyết, cố ý để trông ra một khu vực lớn, tinh khí vờn quanh, tiên vụ lượn lờ, hàng rào cổ xưa vô cùng cao lớn, có vẻ cực kì rộng rãi cùng xưa cũ.
Một đám thiên kiêu trẻ tuổi vì phần thưởng bắt đầu đọ sức với nhau.
Bất quá bởi vì yến hội lần này do Vạn Đạo Thương Minh đứng ra tổ chức, kỳ thật những phần thưởng đối với tất cả tuổi trẻ Chí Tôn mà nói, tác dụng không lớn, cho nên luôn ngồi tại chỗ, không hề đứng dậy.
Bạch Liệt một mình một người ngồi ở chỗ đó rầu rĩ không vui uống rượu, thỉnh thoảng liếc mắt nhìn về phía Doãn Mi đang ngồi phía xa, hận ý trong long hắn đối với Cố Trường Ca càng ngày càng sâu.
Loại chuyện này, có thể coi là tranh giành tình nhân ở giữa thiếu niên cùng thế hệ, thuộc về cạnh tranh cùng thế hệ.
Coi như hắn gọi trưởng bối sau lưng ra, đoán chừng cũng không làm gì được Cố Trường Ca.
Mà hắn có thể gọi tới, Cố Trường Ca thân là thiếu chủ Trường Sinh Cố gia, thân phận so với hắn chỉ cao hơn chứ không thấp hơn, chẳng lẽ lại không kêu được người?
Như vậy chỉ là vô duyên vô cớ mất mặt xấu hổ thôi.
Trên yến tiệc lần nay, Cố Trường Ca biết được tin tức liên quan tới khí vận chi tử mới, ngược lại vô cùng vừa lòng thỏa ý.
Về phần loại ngu xuẩn như Bạch Liệt này, cuối cùng đùa chết hắn, hắn có lẽ cũng không hiểu chuyện gì
Vừa vặn hiện tại có thể dựa vào quan hệ của hắn cùng Diệp Lăng, biết được chuẩn xác vị trí của tên Diệp Lăng kia.
Hết chương 150.
Diệp Lang Thiên rất ít lộ diện, bây giờ vậy mà hiện thân ở Đạo Thiên Cổ Thành, rất nhiều người lập tức liền liên tưởng đến chuyện mới phát sinh gần đây.
"Gặp qua Diệp thiếu chủ!"
Ngay lập tức, rất nhiều người hướng Diệp Lang Thiên chắp tay chào, tỏ vẻ tôn kính.
Diệp Lang Thiên cũng khẽ gật đầu, thái độ không hề vênh váo hung hăng, không ai bì nổi.
"Ca ca, ngươi nói Cố Trường Ca sẽ đến nơi này sao?"
Thiếu nữ áo tím bên cạnh Diệp Lang Thiên, dĩ nhiên chính là Diệp Lưu Ly.
Đôi mắt đẹp của nàng nhìn quanh một vòng, không nhìn thấy thân ảnh của Cố Trường Ca ở nơi này, không khỏi có chút thất vọng.
Nghe vậy, Diệp Lang Thiên cười cười nói, "Thân là chủ nhà Đạo Thiên Tiên Cung, Cố huynh hắn há có thể không đến sao?"
Sau đó, hắn giới thiệu thân phận của Diệp Lưu Ly với những thiếu niên thiên kiêu ở đây.
Có rất ít người biết, nguyên lai Diệp Lưu Ly lại là muội muội ruột của hắn, nàng từng được gửi nuôi ở dưới hạ giới, gần đây mới trở về Diệp tộc.
Nghe Diệp Lang Thiên giải thích, rất nhanh khiến không ít người động tâm.
Tiểu công chúa Diệp tộc, không nói cái khác, chỉ riêng tư sắc này, liền đủ để bọn hắn thèm nhỏ dãi.
Mà nếu như có thể trở thành con rể của Diệp tộc, không phải là chuyện tốt sao.
Đám người mỗi người một suy nghĩ, bắt đầu trò chuyện.
Mà lúc này, bên ngoài Triêu Thiên Khuyết lần nữa truyền đến thanh âm.
Bất quá lại là nương theo một trận giễu cợt, "Diệp Lang Thiên, mấy ngày trước nghe nói ngươi bị thiệt lớn trong tay một chi thứ đệ tử, cuối cùng thậm chí chỉ có thể cùng hắn đánh ngang tay, tin tức này là thật hay giả?"
Một nam tử dáng người khôi ngô, trên trán có đường vân màu trắng rõ ràng, người khoác da thú đi đến.
Trên người có sát khí vô cùng kinh khủng, khí huyết ba động cực kì mạng mẽ, giống như một lò nung lớn biết đi vậy.
" Thiếu chủ Bạch Hổ nhất tộc, Bạch Liệt! Hắn làm sao cũng tới!"
"Tê! Lại tới một vị tuổi trẻ Chí Tôn!"
Nhìn người nọ, rất nhiều người lại bị kinh trụ, không khỏi hít một ngụm lãnh khí.
Hôm nay vậy mà liên tiếp xuất hiện tuổi trẻ Chí Tôn.
Bạch Hổ nhất tộc, thế nhưng là Thái Cổ Hoàng tộc nhất mạch.
Bạch Hổ nhất tộc thiên phú thần thông, chính là cực hạn Canh Kim chi lực, có thể phá diệt vạn vật, ẩn chứa sức công phạt đáng sợ.
Thậm chí nghe đồn, lực phá hoại của Bạch Hổ nhất tộc Canh Kim chi lực, tại thượng giới có thể xếp vào ba vị trí đầu!
Bạch Liệt càng là thiên kiêu có huyết mạch cường đại nhất Bạch Hổ nhất tộc gần vạn năm qua.
So với tuổi trẻ Chí Tôn còn lại, nội tình hiển nhiên mạnh hơn rất nhiều!
Nghe được câu nói này của Bạch Liệt, bên trong Triêu Thiên Khuyết không khỏi có chút oanh động.
Tin tức này, khiến cho mọi người cũng kinh trụ.
Diệp Lang Thiên thế nhưng là cùng hàng với tuổi trẻ Chí Tôn Cố Trường Ca, có danh xưng Cổ Đế chuyển thế, hắn vậy mà bị thiệt lớn trong tay một tộc nhân hệ thứ, bất phân thắng bại?
Chuyện này ẩn chứa tin tức cũng quá kinh người.
Không ít tuổi trẻ Chí Tôn cũng từ trong cung điện hiện thân đi ra, ánh mắt mang theo vẻ khiếp sợ.
Diệp Lang Thiên nghe nói như thế.
Hắn trầm mặc một lát, trong mắt lóe lên một cái rồi biến mất âm trầm nói, "Không nghĩ tới chuyện này vậy mà truyền nhanh như vậy? Bất quá, thủ đoạn của tên kia đúng là vô cùng quỷ dị, ta đè ép tu vi, bó tay bó chân, nếu không làm sao có thể để cho hắn ngông cuồng như thế."
Câu nói này, hiển nhiên là thừa nhận tính chân thực của chuyện này, trong nháy mắt nhấc lên sóng to gió lớn.
Một thời gian sau bên trong Triêu Thiên Khuyết mới yên tĩnh trở lại.
Chỉ có Bạch Liệt lại đùa cợt cười nói, " Việc này ta đương nhiên biết, dù sao Diệp Lăng huynh đệ cùng ta quan hệ không tệ. Đương nhiên ta tới đây, cũng không có nhàm chán như vậy, cố ý đến đâm vào vết thương cũ của ngươi."
Diệp Lang Thiên thần sắc hơi có âm trầm nói, " Vậy ngươi tới làm gì?"
"Ta đương nhiên là đến gặp vị hôn thê của ta." Bạch Liệt nhếch miệng cười một tiếng nói, hiển nhiên cực kì đắc ý.
Nói đến đây, rất nhiều người đều ngạc nhiên, không khỏi có chút hâm mộ.
Nghe nói thiên nữ Doãn Mi một vị trân truyền đệ tử của Đạo Thiên Tiên Cung, đoạn thời gian trước cùng Bạch Liệt định ra hôn ước.
Thiên nữ Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất tộc, nổi danh tuyệt mỹ một phương, một mực nội tu tại Đạo Thiên Tiên Cung.
Lúc này, bên ngoài Triêu Thiên Khuyết, truyền đến thanh âm thông báo "Trường Sinh Cố gia thiếu chủ đến!"
Nương theo thanh âm thông báo, bên trong Triêu Thiên Khuyết chớp mắt hoàn toàn an tĩnh .
Sau đó lại giống như ong vỡ tổ, tất cả thiên kiêu trẻ tuổi không khỏi có chút chấn kinh.
Cố Trường Ca vậy mà tới? !
"Thân là chủ nhà Đạo Thiên Tiên Cung, Cố huynh há lại không đến chứ?"
Diệp Lang Thiên đứng dậy.
Nét âm trầm trên mặt biến mất, ngược lại lộ ra nụ cười, đi ra bên ngoài nghênh đón.
"Cố Trường Ca tới?"
Đôi mắt Diệp Lưu Ly không khỏi sáng lên cũng lẽo đẽo chạy theo Diệp Lang Thiên.
Bởi vì ảnh hưởng của Độ Ma Bình, chuyện ở hạ giới nàng đều có chút mơ hồ.
Chỉ nhớ rõ Cố Trường Ca từng khi dễ nàng, khiến nàng gọi hắn là chủ nhân.
Bất quá nàng lại không có chút chán ghét nào, ngược lại còn đặc biệt muốn đến gặp hắn.
Tất cả thiên kiêu trẻ tuổi , bao gồm cả mấy vị tuổi trẻ Chí Tôn khí tức thâm hậu cũng nhao nhao đứng dậy chuẩn bị nghênh đón.
Không thể không nói, bây giờ tất cả thiên kiêu trong Nội Vực, ngoại trừ Cố Trường Ca ra, không tìm thấy mấy người có lực uy hiếp lớn như thế với bọn hắn.
Hết chương 146.
Chương 146 Sát muối lên vết thương cũ
Chương 147 Nhiệm vụ mới
"Cố gia thiếu chủ? Cố Trường Ca?"
Bạch Liệt thiếu chủ Bạch Hổ tộc nhướng mày.
Hắn đương nhiên biết đến tên tuổi của Cố Trường Ca, trước kia còn từng có không ít quan hệ, từ đó hắn cũng không chiếm được chỗ tốt gì.
Hắn cũng không nghĩ tới Cố Trường Ca vậy mà cũng tới Vạn Đạo Yến, yến hội này do Vạn Đạo Thương Minh tổ chức, rất nhiều tuổi trẻ Chí Tôn khinh thường không thèm tham gia.
Nhưng nghĩ lại, Đạo Thiên Tiên Cung cũng coi là địa bàn của Cố Trường Ca.
Hắn đến nơi này kỳ thật cũng không có gì sai.
Đang nghĩ ngợi, ánh mắt Bạch Liệt nhìn về phía cửa vào, lông mày vô thức nhăn sâu hơn.
Ở cửa ra vào, một tên nam tử trẻ tuổi đi tới.
Thân hình thon dài thẳng tắp, áo trắng xuất trần không một hạt bụi, giống như huy quang chảy vô tận.
Toát lên vẻ bình tĩnh tách biệt với trần tục, khuôn mặt tuấn tú dáng vẻ tao nhã, nhìn liền biết vô cùng bất phàm, Chân Tiên chi tư tuyệt không phải nói ngoa.
Sau lưng Cố Trường Ca còn một đoàn đệ tử Đạo Thiên Tiên Cung đi theo.
Mà vị hôn thê của Bạch Liệt , Doãn Mi thiên nữ cũng ở trong đó.
Nhưng nhìn thấy Doãn Mi đi cùng Cố Trường Ca, mặc dù cũng không phải sóng vai mà đi, mà là đi chậm lại phía sau nửa bước, vẫn khiến sắc mặt Bạch Liệt trở nên khó coi.
Doãn Mi một thân váy đỏ, tư thái hơn người, khuôn mặt trái xoan trắng muốt như dương chi ngọc, mang theo một tia mị hoặc.
Hàng mi cong cong, con mắt đẹp như hồng ngọc đang phát ra ánh sáng , mũi ngọc tinh xảo ngạo nghễ ưỡn lên, đôi môi đỏ mọng, hàm răng trắng sáng, mái tóc dài mượt mà như một dài lụa.
Bất kể là ai nhìn, giờ phút này đều sẽ cảm thấy Doãn Mi cùng tên kia nam tử áo trắng cực kì xứng đôi, tựa như một đôi thần tiên bích nhân.
Trong lòng hắn rất là khó chịu, đổi lại bất kỳ nam nhân nào, giờ phút này đều sẽ rất khó chịu, vị hôn thê của mình cùng nam tử khác đi tới như thế, đây coi là cái gì?
Nhiều vị thiên kiêu trẻ tuổi nhìn thấy cảnh này , liếc nhìn thấy thần sắc Bạch Liệt không tốt, nở nụ cười châm chọc.
Nhìn thế nào cũng thấy trên đỉnh đầu hắn có chút xanh a?
Bạch Liệt này nào giống người mới vừa rồi còn làm một bộ vô cùng đắc ý khi nói đến gặp vị hôn thê?
Sợ là vị hôn thê của hắn không muốn gặp hắn !
"Cố huynh, không ngờ thực sự tới đây, ta vừa nói ngươi làm chủ nhà, hôm nay thiên kiêu trẻ tuổi khắp nơi tụ hội không lí nào lại không đến?"
Diệp Lang Thiên tiến lên, thần sắc mang theo ý cười sảng khoái, cùng Cố Trường Ca chào hỏi.
Người không biết còn tưởng rằng hắn cùng Cố Trường Ca quen biết đã lâu.
Nhưng trên thực tế hai người căn bản là lần đầu tiên gặp mặt.
Diệp Lang Thiên từ trong miệng muội muội hắn Diệp Lưu Ly nghe được không ít tin tức về Cố Trường Ca.
Nhất là chuyện ở hạ giới, Cố Trường Ca cũng không vì nàng có hành động vô lễ mà trách tội, khiến hảo cảm của hắn với Cố Trường Ca không ít.
Huống chi ở thượng giới trong mắt không ít thế lực, danh xưng Chân Tiên chi tư của Cố Trường Ca, hắn có danh xưng Cổ Đế chuyển thế, dù là phương diện nào mà nói, hai người hẳn là có chút quen biết.
"Cố Trường Ca, đã lâu không gặp." Diệp Lưu Ly cũng chào hỏi với Cố Trường Ca, thần sắc có chút hơi trốn tránh, giống như thẹn thùng.
Không ít thiên kiêu trẻ tuổi ở đây, trong lòng lập tức lạnh một nửa, bọn hắn mới vừa rồi còn nghĩ đánh chủ ý lên người Diệp Lưu Ly.
Bây giờ xem ra, người ta đã sớm có người trong lòng rồi.
Cố Trường Ca liếc mắt quét qua đám người, trên mặt mang nụ cười nhạt nói, " Diệp huynh thật là khách khí, Lưu Ly cô nương đã lâu không gặp."
Hắn chưa từng gặp qua Diệp Lang Thiên, nhưng muốn đoán ra thân phận hắn cũng không khó.
Cái gọi là Cổ Đế chuyển thế, Cố Trường Ca kỳ thật không để ý, trong mắt hắn dù là Cổ Đế tại thế, nếu đắc tội hắn, hắn cũng có thể khiến kẻ đó rơi lớp da.
Bất quá thái độ của Diệp Lang Thiên không đến nỗi tệ , hắn cũng miễn cưỡng chào hỏi một chút.
Sau đó, những thiên kiêu còn lại bắt đầu từng người đứng ra giới thiệu, thể hiện mình trước mặt Cố Trường Ca.
Liền ngay cả mấy vị tuổi trẻ Chí Tôn, cũng có vẻ có chút cẩn thận, cùng Cố Trường Ca chào hỏi, không muốn tuỳ tiện đắc tội.
Cố Trường Ca lần này tới đương nhiên không phải vì Vạn Đạo Yến, hắn căn bản không có hứng thú với yến hội này.
Bây giờ Đạo Thiên Tiên Cung hấp dẫn rất nhiều thế lực đến đây, thế hệ trẻ tuổi không ít, Đạo Thiên Cổ Thành ngay dưới chân sơn môn Đạo Thiên Tiên Cung, rất nhiều người trẻ tuổi đều sẽ tới đây trước.
Cho nên hắn cũng tới thử vận may.
Khí vận chi tử mới đã xuất hiện, mang ý nghĩa rau hẹ mới có thể thu hoạch được rồi.
Mà quan trọng nhất là vận khí chi tử này, cách hắn lại rất gần !
Mà trên đường, hắn cũng ngẫu nhiên nghe được hệ thống thông báp xuất hiện nhiệm vụ liên quan đến khí vận chi tử.
"Phá hư quan hệ của khí vận chi tử, hoàn thành ban thưởng một ngàn điểm khí vận, giá trị thiên mệnh năm ngàn."
Ban thưởng này có thể nói vô cùng phong phú, nhiệm vụ khí vận chi tử dưới hạ giới căn bản không so được.
Cố Trường Ca cũng hiểu được phần nào , khí vận chi tử lần này rốt cuộc là trình độ gì, chỉ là một nhiệm vụ quan hệ , liền có được khen thưởng bực này.
Thú vị a.
Nói đến khí vận chi tử hạ giới nhiều lắm chỉ được coi là đồ chơi mà thôi, nói công cụ là có chút đánh giá cao rồi.
Mà tên khí vận chi tử mới xuất hiện này, mới được tính là công cụ đúng nghĩa.
Chỉ bất quá hệ thống nhắc nhở mối quan hệ này ở trong Đạo Thiên Cổ Thành , chắc hẳn liên quan đến một vị thiên kiêu trẻ tuổi nào đó.
Kịch bản này Cố Trường Ca đương nhiên vô cùng quen thuộc, lúc ở hạ giới, thuận tay diệt một thánh địa gọi là gì nhỉ?
A, là Già Lâu thánh địa.
Lần này vừa vặn cũng gặp phải nhiệm vụ tương tự.
"Cố huynh thực lực sâu không lường được, quả nhiên danh bất hư truyền, không có chút nào hiển lộ."
Lúc này, Diệp Lang Thiên có chút cảm thán nói, sau khi gặp Cố Trường Ca, hắn mới phát hiện nghe đồn không giả.
Phong Vương cảnh trung kỳ.
Cho dù hắn đem tất cả át chủ bài ra hết, đoán chừng cũng không phải là đối thủ của Cố Trường Ca, phần thắng vô cùng xa vời.
Hết chương 147.
Chương 148 Bạch Liệt đầu đội nón xanh
"Với thực lực của Diệp huynh sao phải khiêm tốn như thế, chí ít thực lực của ngươi, trong mắt của ta, trong tràng không có mấy người là đối thủ của ngươi." Cố Trường Ca tùy ý cười.
Mặc dù nói như vậy có chút đắc tội những tuổi trẻ Chí Tôn còn lại, nhưng hắn lại không quan tâm, nói đến Diệp Lang Thiên thân là Diệp tộc thiếu chủ, còn là ca ca của Diệp Lưu Ly .
Cố Trường Ca ngược lại là thu phục lòng người.
Nghe nói như thế, Diệp Lang Thiên lại cười khổ một tiếng, cảm thán nói, " Cố huynh nói như vậy, ngược lại khiến ta có chút bất đắc dĩ, thế gian này ngàn vạn thiên kiêu, ai có thể nói mình vô địch cơ chứ."
Nghe vậy trong mắt Cố Trường Ca tinh quang chớp lên, hắn cười cười nói, "Hẳn là Diệp huynh bị cái gì đả kích nên mới nói những lời như vậy?"
Thân là tuổi trẻ Chí Tôn, còn là Thái Cổ Diệp tộc truyền nhân, loại lời này từ trong miệng Diệp Lang Thiên nói ra.
Cái này có chút ý vị sâu xa.
Cố Trường Ca cảm giác mình sắp tìm ra khí vận chi tử mới?
Thần sắc Diệp Lưu Ly cũng không khỏi có chút tức giận, lúc này giải thích nói, " Gần đây ca ca ta đúng là bị một tộc nhân hệ thứ làm ảnh hưởng tới tâm cảnh, tên Diệp Lăng này cũng thật là đáng ghét mà"
"A, xin lắng tai nghe."
Nghe đến đó, Cố Trường Ca có chút hứng thú.
Tộc nhân hệ thứ cùng thiếu chủ xung đột, còn đến từ trong chính Thái Cổ Tiên tộc Diệp tộc.
Chuyện này càng nghĩ càng thấy giống mấy truyện hắn từng đọc!
Diệp Lang Thiên lắc đầu cười khổ, sau đó nói với Cố Trường Ca về sự kiện kia.
Trong lòng hắn giờ phút này vô cùng buồn bực.
"Không may lỡ tay làm cha hắn bị trọng thương, vì cha đòi lại công đạo, tộc nhân hệ thứ, thủ đoạn quỷ dị lại là họ Diệp "
Cố Trường Ca nghe xong, cũng đã hiểu rõ một phần chân tướng.
Thế gian nhiều kịch bản như vậy, hết lần này tới lần khác đều là những kịch bản hắn quen thuộc nhất.
Nghĩ tới đây, Cố Trường Ca cảm thấy lần sau gặp được tên họ Diệp kia, nhất định phải lưu ý một chút, thân là đệ nhất thế gia vọng tộc trong thế giới huyền huyễn, trải rộng chư thiên vạn vực.
Không biết bao nhiêu khí vận chi tử cũng ở trong đó.
Diệp Lang Thiên ở gia tộc năm đó, vô tình thất thủ làm một vị gia chủ chi mạch thứ nhất bị thương nặng, dẫn đến nhất mạch kia nhanh chóng suy tàn.
Sau đó mặc dù đã đền bù rất nhiều, nhất mạch kia cũng đều đã tiếp nhận.
Nhưng qua mấy năm, nhi tử của vị gia chủ năm đó xông ra, cầm ngọn cờ đi tìm công lý cho phụ thân mình, đoạt được vị trí thứ nhất trong thi đấu gia tộc, thừa cơ đòi khiêu chiến với Diệp Lang Thiên.
Diệp Lang Thiên thân là thiếu chủ, không thể không cân nhắc cảm thụ của tộc nhân hệ thứ, cộng thêm sự tình năm đó, thực sự là lỗi của hắn.
Hắn liền áp chế tu vi, cùng tên nam tử kia giao thủ.
Ai biết tên nam tử kia rất âm hiểm, một mực giả heo ăn thịt hổ, bản thân thực lực rất mạnh, hết lần này tới lần khác thích trang yếu thế.
Cũng may Diệp Lang Thiên bản thân cũng rất mạnh, dưới điều kiện đè ép tu vi đem trận chiến kia đánh thành ngang tay.
Có thể nói trận chiến kia, cũng làm cho tên Diệp Lăng kia một trận thành danh, trong Diệp tộc cũng khiến không ít lão quái vật cùng trưởng thượng chú ý, cảm thấy hắn thiên tư hơn hẳn Diệp Lang Thiên, cố ý cường điệu muốn bồi dưỡng hắn.
" Tác phong này ngược lại có chút thú vị a."
Cố Trường Ca sau khi nghe xong, liền biết khí vận chi tử mới xuất hiện tám chín phần chính là tên nam tử Diệp Lăng kia.
Lại là giả heo ăn thịt hổ, lại là nghịch tập đánh mặt, giơ một cây cờ lớn vì bản thân giành lấy chỗ tốt, tên này chắc chắn là khí vận chi tử, không sai vào đâu được.
Đứng từ góc độ của Diệp Lang Thiên mà nhìn , Diệp Lăng này đích thật là vô cùng âm hiểm, các loại âm mưu thủ đoạn, tầng tầng lớp lớp.
Muốn lấy lại công đạo, năm đó cần gì phải tiếp nhận đền bù?
Đương nhiên, Cố Trường Ca ngược lại là cảm thấy rất bình thường, tự nhiên có miếng thịt thơm mà không ăn, đây không phải ngốc sao?
Giơ cao lá cờ đòi công đạo thực chất là vì mưu lợi cho mình, đối với khí vận chi tử mà nói, cái này cũng rất bình thường.
Mà hắn thấy tính cách của khí vận chi tử lần này, cũng không phải quang minh chính đại gì.
"Theo đạo lý ta cũng chưa từng gặp qua khí vận chi tử tên Diệp Lăng, thế nào lại đắc tội với hắn rồi?"
"Chẳng lẽ trời sinh xung đột với ta?"
Cố Trường Ca trong lòng có chút trầm ngâm.
Đương nhiên cũng không phải là nói hiện tại không đắc tội, cũng không đại biểu về sau sẽ không đắc tội.
Khí vận chi tử, hắn sớm muộn phải đi thu hoạch, quản hắn có đắc tội đến hay không, làm gì có đạo lý rau hẹ đến độ thu hoạch lại không thu hoạch.
Chỉ là có chút nghi hoặc thôi.
"Doãn Mi "
Lúc này, một thanh âm có chút bất mãn vang lên, khiến Cố Trường Ca lấy lại tinh thần, sau đó nhìn lại.
Ánh mắt của hắn lập tức bắt đầu có chút hứng thú.
Người nói chuyện đương nhiên là Bạch Liệt thiếu chủ Bạch Hổ nhất tộc.
Hắn dáng người khôi ngô, trên trán có đường vân màu trắng rõ ràng, khoác trên người tấm da thú không biết tên.
Ngồi ngay ngắn ở chỗ đó, trên người có sát khí vô cùng kinh khủng, khí huyết ba động cực kì mãnh liệt, giống như lò nung lớn đứng sừng sững vậy.
Thiên kiêu trẻ tuổi gần đó đứng cách hắn khá xa, hiển nhiên có chút e ngại với hắn.
Bạch Hổ nhất tộc, thế nhưng là Thái Cổ Hoàng tộc nhất mạch, Canh Kim thiên phú, danh xưng thượng giới có thể xếp vào ba vị trí đầu công phạt chi thuật.
Ở trong thế hệ trẻ tuổi, cũng hiếm người có dũng khí trêu chọc, thực lực rất cường đại.
Cố Trường Ca ngược lại đối với Canh Kim thiên phú này cảm thấy rất hứng thú.
Mà Bạch Liệt này không giống những thiên kiêu trẻ tuổi khác, đối với hắn chẳng có mấy sợ hãi ngược lại có chút hận ý với hắn, hiển nhiên Bạch Liệt này không cùng đường với hắn.
Đã không cùng đường, lại mới vừa rồi từ trong miệng Diệp Lang Thiên biết được, Bạch Liệt cùng Diệp Lăng có quan hệ huynh đệ kết nghĩa.
Nhiệm vụ lần này của hệ thống hiển nhiên mấu chốt nằm trong tay Bạch Liệt.
"Doãn Mi sư muội, Bạch Liệt huynh đã gọi ngươi, ngươi liền trả lời hắn một cái đi?"
Lúc này, Cố Trường Ca mỉm cười, thần sắc ôn hòa, nói với Doãn Mi đang đứng bên cạnh.
Thuận tay đánh nhẹ lên đuôi cao mềm mại của nàng, giống như vuốt ve con mèo cưng kiếp trước.
Một màn này, lập tức khiến sắc mặt Bạch Liệt cũng tái đi, cả người dường như muốn nổ tung.
Những thiên kiêu trẻ tuổi còn lại nhìn thấy cảnh này cũng không nhịn được, tròng mắt muốn rơi ra ngoài.
Hết chương 148.
Chương 149 Muốn ra tay với ta sao?
Đuôi của Cửu Vĩ Thiên Hồ có ý nghĩa như thế nào đối với tộc của nàng?
Nó chính là nghịch lân của Cửu Vĩ Thiên Hồ !
Rất nhiều thiên kiêu đều biết.
Nó đại diện cho sự tồn tại kiêu hãnh của Cửu Vĩ Thiên Hồ .
Ai dám tuỳ tiện đụng vào?
Chắc chắn sẽ bị bọn hắn thiên đao vạn quả, chém thành muôn mảnh, tro cốt cũng cho không còn.
Động tác của Cố Trường Ca lại vô cùng quang minh chính đại, khiến bọn hắn không khỏi sợ hãi và ngạc nhiên , trong lòng khiếp sợ không thôi, tròng mắt muốn rơi ra ngoài.
"Doãn Mi "
Bạch Liệt thân là vị hôn phu của Doãn Mi, sắc mặt tràn đầy vẻ tức giận, thân thể tức đến phát run, hai hàm răng cắn chặt vào nhau.
Hôn ước của hắn cùng Doãn Mi vừa mới định ra mấy năm trước, khi đó Doãn Mi còn đang tu hành ở Đạo Thiên Tiên Cung, mà hắn thì ở trong tộc.
Hai người trước đó chưa bao giờ gặp mặt nhau.
Nhưng mối hôn ước này, do chính trưởng bối hai bên đồng ý, bản thân Doãn Mi cũng không có phản đối.
Hắn thân là thiên kiêu có huyết mạch cường đại nhất Bạch Hổ nhất tộc gần vạn năm qua , thực lực mạnh mẽ hơn những thiên kiêu cùng thế hệ không biết bao nhiêu lần, Doãn Mi càng không có khả năng cự tuyệt mối hôn sự này.
Mà Doãn Mi là thiên nữ Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất tộc, bản thân cũng là tuyệt đại giai nhân danh chấn một phương.
Bạch Liệt thân là người trẻ tuổi, đương nhiên cũng sinh lòng yêu thích, có một vị hôn thê như thế trong lòng hắn rất cao hứng.
Trong một đám thiên kiêu ở Thái Cổ Hoàng tộc, chỉ có hắn ôm được mỹ nhân về tay, chuyện này làm cho hắn vô cùng đắc ý.
Mà gần đây chuyện tiên bảo Đạo Thiên Tiên Cung xuất thế, hắn liền tiện đường tới đây, vừa vặn gặp mặt vị hôn thê này một lần.
Gặp thì gặp được rồi.
Nhưng Doãn Mi lại làm như không thấy hắn, cũng không tiến đến chào hỏi hắn, ngược lại luôn đứng bên cạnh Cố Trường Ca.
Điều này khiến sắc mặt Bạch Liệt xanh lét, nhất là ở trước mặt mọi người, càng có cảm giác trên đầu đội một chiếc mũ xanh.
Một màn này thực sự khiến hắn lửa giận phun trào, cũng sắp không nhịn nổi nữa rồi.
Thân thể Doãn Mi run lên, nội tâm mặc dù vô cùng nghe lời Cố Trường Ca.
Nhưng nhớ đến lời Cố Trường Ca từng nói trước đó, không thể ở trước mặt người ngoài bại lộ quan hệ của bọn hắn.
Nàng rất nhanh phản ứng lại, ngay lập tức sắc mặt lạnh lùng, đoạt lại đuôi cáo trong tay Cố Trường Ca nói " Cố sư huynh xin tự trọng "
Sắc mặt Cố Trường Ca thay đổi , ánh mắt có chút thâm thúy, phảng phất dần đọng lại mây đen, khiến cho người ta đoán không ra suy nghĩ của hắn.
Nhưng trong lòng hắn thực ra có chút khen ngợi Doãn Mi , không hổ là cửu mệnh thiên nữ, tốc độ phản ứng không phải người bình thường có thể sánh kịp.
Nữ nhân thông minh, đương nhiên làm người khác ưa thích.
"A, Doãn Mi sư muội không đi chào hỏi cùng vị hôn phu của ngươi sao?"
Cố Trường Ca thần sắc thản nhiên mà hỏi thăm, nhìn không rõ hỉ nộ, phảng phất như không thèm để ý chút nào với chuyện vừa rồi.
Dáng vẻ cùng thần sắc này của hắn khiến không khí nơi này lại bị đè nén lại.
Rất nhiều thiên kiêu trẻ tuổi vội vàng ngậm miệng, trong lòng khẩn trương lên, cẩn thận xem xét tình hình.
Cố Trường Ca mặc dù bây giờ nhìn có vẻ ôn nhuận dịu dàng, nhưng căn cứ theo những lời đồn mà nói, hắn tuyệt đối chính là loại người lạnh lùng ,tâm ngoan thủ lạt.
Nhất là uy thế kinh khủng của hắn, trên đại bàn Đạo Thiên Tiên Cung này, không người nào dám tuỳ tiện đắc tội với Cố Trường Ca.
Liền ngay cả mấy vị tuổi trẻ Chí Tôn như Diệp Lang Thiên, lúc này cũng đình chỉ nói chuyện, quay đầu nhìn lại.
Doãn Mi nghe hắn nói như thế, gương mặt xinh đẹp có chút trắng bệch, có chút hoảng sợ, tựa hồ rất e ngại Cố Trường Ca.
Sau đó liếc mắt nhìn Bạch Liệt cách đó mấy chiếc ghế, ánh mắt đầy sự áy náy.
Sau đó cũng không dám nói tiếp nữa, vội vàng cúi đầu thấp xuống.
Dáng vẻ này của nàng, lập tức khiến trong lòng rất nhiều thiên kiêu trẻ tuổi run lên, bọn hắn cũng có nghe đồn nói Cố Trường Ca trong Đạo Thiên Tiên Cung một tay che trời, đến trưởng lão cũng không dám trêu chọc đắc tội hắn
Hiện tại xem ra, tin đồn này thực sự là thật.
Nhất là ngay cả thiên nữ Cửu Vĩ Thiên Hồ, cũng một bộ tức giận mà không dám nói gì.
"Khốn nạn"
Một màn này, khiến sắc mặt Bạch Liệt dần bình tĩnh lại, trong lòng thoải mái không ít, chỉ cần không phải Doãn Mi tự nguyện hắn cũng không thể trách nàng.
Nhìn thần sắc của nàng chắc chắn bị Cố Trường Ca bức bách, không phải giống như hắn từng nghĩ.
Bất quá nghĩ tới đây, ấn tượng của Bạch Liệt đối với Cố Trường Ca càng ngày càng tệ, thần sắc lạnh lùng mà nhìn chằm chằm vào hắn, vô cùng phẫn nộ.
"Cố Trường Ca, ngươi đúng là khinh người quá đáng, ngươi lấy tay ra! Ngươi dám làm vậy với Doãn Mi sao?"
Bạch Liệt quát lớn, khí huyết đáng sợ như đại dương mênh mông, vô cùng mãnh liệt bùng lên, làm cho rất nhiều thiên kiêu trẻ tuổi cảm giác một trận khiếp sợ.
Bạch Liệt này quả nhiên đáng sợ, không hổ là tuổi trẻ Chí Tôn của Thái Cổ Hoàng tộc, khi nổi giận sau lưng hắn xuất hiện hư ảnh một con hổ trắng khủng bố, khí tức vô cùng mạnh mẽ.
Trên trán có một chữ Vương, ẩn chứa một loại uy thế vô thượng, ngạo nghễ liếc nhìn tứ phương tám hướng!
Cố Trường Ca còn đang uống rượu, hời hợt ngước mắt quét mắt nhìn hắn một cái, "Bạch Liệt huynh hà cớ gì lại nói vậy ? Doãn Mi sư muội thân là đệ tử Đạo Thiên Tiên Cung, ta làm sư huynh, quan tâm tới nàng nhiều một chút có vấn đề gì sao?"
Loại thái độ không thèm để ý này, làm trên trán Bạch Liệt nổi đầy gân xanh.
"Ngươi dám lấy Doãn Mi ra uy hiếp ta sao? Cố Trường Ca ngươi tuy mạnh, nhưng đừng tưởng như thế thì có thể ức hiếp ta!"
Hắn nhịn không được phẫn nộ quát.
Ông!
Hư không rung động.
Từng đạo phù văn màu vàng hiện lên, đang lưu chuyển bên cạnh hắn, dường như có thể xé rách hết thảy.
Đây chính là sức mạnh khủng khiếp của Canh Kim chi lực, khiến sắc mặt rất nhiều thiên kiêu trẻ tuổi không khỏi kịch biến, lui về phía sau.
Nếu lát nữa nơi này phát sinh đại chiến, uy thế tạo thành chắc chắn vô cùng đáng sợ.
Thực lực của Cố Trường Ca hiển nhiên không cần nói nhiều, bản thân cường đại đến không thể tưởng tượng nổi.
Nhưng thủ đoạn của Bạch Liệt cũng rất bất phàm.
Nếu hai người này thực sự đánh nhau, nơi này chắc chắn sẽ bị hủy đi.
"Cố huynh dường như muốn ra tay với Bạch Liệt "
Diệp Lang Thiên liếc mắt nhìn Cố Trường Ca, trong lòng lắc đầu cười một tiếng.
Hắn không có hảo cảm gì với Bạch Liệt, lúc này đương nhiên cũng muốn thấy hắn mất mặt.
"Gia hỏa này cùng cái tên Diệp Lăng kia đều đáng ghét như nhau." Diệp Lưu Ly cũng nói.
Nghe được mấy câu này, sắc mặt Bạch Liệt càng khó coi hơn.
Trong tay của hắn bắt đầu hiện lên kim sắc quang hoa, phù văn lấp lóe, có tài năng tuyệt thế chi ý xuất hiện, vô cùng cường đại.
"Trong thế hệ trẻ tuổi chưa có người nào có dũng khí ra tay với ta, ngươi là muốn tìm chết sao?"
Lúc này, Cố Trường Ca rốt cục cũng buông chén rượu trong tay xuống.
Thần sắc của hắn thản nhiên nhìn về phía Bạch Liệt, thanh âm bình thản hỏi.
Thanh âm hời hợt, không ẩn chứa chút áp bách nào.
Thế nhưng lại làm cho tất cả mọi người biến sắc, trên trán lấm tấm mồ hôi.
Hết chương 149.
Chương 150 Thủ đoạn
Một câu ngươi muốn tìm chết sao?
Trán Bạch Liệt nổi lên đầy gân xanh, nắm đấm nắm chặt, đương nhiên cảm nhận được một loại uy thế kinh khủng của Cố Trường Ca.
Cùng là tuổi trẻ Chí Tôn, hắn đương nhiên không sợ Cố Trường Ca, mà có rất ít người biết, bây giờ hắn đã đột phá đến Phong Vương cảnh !
So với Đại Sở tiên triều hoàng tử Sở Vô Cực, hắn mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.
Nhưng mà đối mặt với Cố Trường Ca, hắn thật sự không nắm chắc có thể toàn thắng.
Hôm nay một khi bại, mặt mũi hắn sẽ bị mất sạch, từ nay về sau khó mà ngẩng đầu ở trước mặt Cố Trường Ca.
Về phần Doãn Mi, nói không chừng cũng sẽ bởi vậy mà thất vọng về hắn.
Không chiến, cũng sẽ gánh lấy thanh danh chưa đánh đã bỏ chạy.
Bất kể làm thế nào , hắn cũng rơi vào cục diện không tốt đẹp gì, tiến thoái lưỡng nan, lựa chọn không được.
"Cố sư huynh, xin đừng làm khó Bạch Liệt ."
"Hắn có vài chỗ đắc tội, mong Cố sư huynh nể mặt Doãn Mi không trách hắn!",
Lúc này, Doãn Mi một mực cúi đầu không nói lời nào bỗng nhiên mở miệng.
Váy đỏ tung bay, hóa thành một đạo tàn ảnh.
Thần sắc mang theo giãy dụa cùng kiên định, chặn trước mặt Cố Trường Ca.
Đồng thời, hư ảnh một Cửu Vĩ Hồ vô cùng to lớn xuất hiện giữa không trung.
Che khuất bầu trời, khí tức cường đại vô cùng đáng sợ
Hư ảnh một Cửu Vĩ Yêu Hồ hiển hiện trên hư không, chín cái thần vĩ chập chờn bất định, phảng phất từng đoá từng đoá Bỉ Ngạn Hoa đang đung đưa trong gió.
Doãn Mi rất quả quyết, ngăn ở trước mặt Cố Trường Ca, sợ hắn đột nhiên ra tay với Bạch Liệt!
"Cái gì? !"
Một màn này, trong nháy mắt chấn kinh tất cả mọi người.
"Cửu mệnh thiên nữ này, ngược lại ngăn cản thật đúng lúc." Minh Thổ khẽ lắc đầu, có hơi thất vọng, cảm thấy không thấy được một trận chiến này.
Cho dù là những tùy tùng còn lại của Cố Trường Ca, mấy người Diệp Lang Thiên cũng khiếp sợ không thôi.
"Doãn Mi "
Bạch Liệt lúc này cũng có chút ngẩn ngơ, sau đó trong lòng một dòng nước ấm hiện lên, vô cùng cảm động.
Thời khắc mấu chốt, Doãn Mi lại ngăn ở trước mặt hắn, biết hắn hiện tại rơi vào tình trạng tiến thoái lưỡng nan, đứng ra giúp hắn giải quyết khốn cảnh.
Hắn vừa rồi vậy mà hoài nghi Doãn Mi.
Điều này khiến trong lòng của hắn bỗng nhiên có chút áy náy.
Bất quá rất nhanh, Bạch Liệt cũng kịp phản ứng, việc này tuyệt không thể khiến một nữ nhân cản ở trước mặt hắn.
Truyền đi, chẳng phải là hắn sợ Cố Trường Ca sao?
Bất quá ngay lúc hắn muốn mở miệng, Cố Trường Ca lại nhướng mày, sau đó liếc mắt nhìn Doãn Mi thật sau nói, " Việc này nếu như Doãn Mi sư muội đã cầu xin, vậy sư huynh ta liền nể mặt ngươi, không truy cứu nữa."
"Nếu có lần sau... "
Doãn Mi vừa thở phào nhẹ nhõm, vội vàng nói, " Cố sư huynh yên tâm, sẽ không có lần sau nữa."
Lúc này tất cả mọi người đã nhìn ra.
Doãn Mi vô cùng kính sợ Cố Trường Ca, bất quá cũng đúng, dù sao bây giờ trong Đạo Thiên Tiên Cung Cố Trường Ca một tay che trời.
Trừ phi không muốn ở trong Đạo Thiên Tiên Cung nữa, ai dám đắc tội với hắn?
Doãn Mi này thời khắc mấu chốt đứng dậy, vì vị hôn phu của nàng ngăn cản trận chiến xảy ra, ngược lại khiến người ta kính trọng vài phần.
Có can đảm phản kháng Cố Trường Ca!
Không hổ là cửu mệnh thiên nữ a!
Nhìn thấy tất cả mọi chuyện, mặt Bạch Liệt vẫn hiện lên vẻ không chịu khuất phục.
Nói như thể hắn rất sợ Cố Trường Ca, cần vị hôn thê của hắn đến xin tha cho hắn?
Doãn Mi tựa hồ cũng rất sợ hắn lại chọc giận Cố Trường Ca, vội vàng liếc mắt ra hiệu cho hắn bình tĩnh đừng nóng nảy, mang theo dáng vẻ vô cùng áy náy.
Nhìn thấy thần sắc của Doãn Mi, Bạch Liệt cuối cùng cũng nhịn xuống, không muốn để cố gắng của nàng uổng phí.
Nhưng hắn ở trong lòng âm thầm thề nói.
"Cố Trường Ca, chờ khi ta đột phá Phong Vương cảnh trung kỳ, ta nhất định sẽ đạp ngươi ở dưới chân."
Sau đó sắc mặt, hắn khó chịu ngồi xuống ghế, thần sắc băng lãnh, không nói một lời.
Doãn Mi nhìn thấy bộ dáng của hắn, không khỏi thở dài, bất quá cũng không hề động thân đi qua giải thích cái gì, phảng phất có nỗi khổ tâm.
Bạch Liệt hướng nàng yên lặng gật đầu, lộ ra vẻ đã hiểu.
Một màn này rơi vào trong mắt không ít thiên kiêu trẻ tuổi, khiến trong lòng bọn họ không khỏi thở dài.
Bây giờ đệ tử Đạo Thiên Tiên Cung ai dám đắc tội với Cố Trường Ca, chỉ sợ chỉ có hai con đường có thể đi.
Hoặc là con đường chết, hoặc là liền bị trục xuất khỏi tông môn.
Sau khi chuyện này phát sinh, trên yến hội đông đảo thiên kiêu ngược lại có vẻ bó tay bó chân, không thoải mái tùy ý giống trước đó.
Trên địa bàn Đạo Thiên Tiên Cung, Cố Trường Ca chính là rắn đầu đàn, thân phận bối cảnh bất phàm của hắn, căn bản không ai dám đắc tội.
Mạnh như Bạch Liệt thiếu chủ Bạch Hổ nhất tộc, cũng chỉ có thể nhẫn nhịn lùi một bước, đây chính là chứng minh tốt nhất.
Cố Trường Ca thần sắc thản nhiên, tùy ý trò chuyện với bọn người Diệp Lang Thiên, phảng phất như không hề để tâm đến chuyện nhỏ nhặt vừa rồi vậy.
Sau đó, Vạn Đạo Yến bắt đầu.
Ở giữa Triêu Thiên Khuyết, cố ý để trông ra một khu vực lớn, tinh khí vờn quanh, tiên vụ lượn lờ, hàng rào cổ xưa vô cùng cao lớn, có vẻ cực kì rộng rãi cùng xưa cũ.
Một đám thiên kiêu trẻ tuổi vì phần thưởng bắt đầu đọ sức với nhau.
Bất quá bởi vì yến hội lần này do Vạn Đạo Thương Minh đứng ra tổ chức, kỳ thật những phần thưởng đối với tất cả tuổi trẻ Chí Tôn mà nói, tác dụng không lớn, cho nên luôn ngồi tại chỗ, không hề đứng dậy.
Bạch Liệt một mình một người ngồi ở chỗ đó rầu rĩ không vui uống rượu, thỉnh thoảng liếc mắt nhìn về phía Doãn Mi đang ngồi phía xa, hận ý trong long hắn đối với Cố Trường Ca càng ngày càng sâu.
Loại chuyện này, có thể coi là tranh giành tình nhân ở giữa thiếu niên cùng thế hệ, thuộc về cạnh tranh cùng thế hệ.
Coi như hắn gọi trưởng bối sau lưng ra, đoán chừng cũng không làm gì được Cố Trường Ca.
Mà hắn có thể gọi tới, Cố Trường Ca thân là thiếu chủ Trường Sinh Cố gia, thân phận so với hắn chỉ cao hơn chứ không thấp hơn, chẳng lẽ lại không kêu được người?
Như vậy chỉ là vô duyên vô cớ mất mặt xấu hổ thôi.
Trên yến tiệc lần nay, Cố Trường Ca biết được tin tức liên quan tới khí vận chi tử mới, ngược lại vô cùng vừa lòng thỏa ý.
Về phần loại ngu xuẩn như Bạch Liệt này, cuối cùng đùa chết hắn, hắn có lẽ cũng không hiểu chuyện gì
Vừa vặn hiện tại có thể dựa vào quan hệ của hắn cùng Diệp Lăng, biết được chuẩn xác vị trí của tên Diệp Lăng kia.
Hết chương 150.
Bình luận facebook