-
Chương 356-360
Chương 356 Lão tổ quá khen
Cố Trường Ca vừa dứt lời, trong nháy mắt thân ảnh của Cố Nam Sơn hiện lên trước thần sắc kinh sợ, không thể tưởng tượng nổi của tất cả tu sĩ.
Ông!
Hắn phóng ra một bước, rời khỏi bầu trời, trong nháy mắt xuất hiện ở bên người của Cố Trường Ca.
Thân thể còng lưng, toàn thân quần áo rách rưới, khuôn mặt đen thui, một hàm răng vàng, còn mang theo một con dao phay bị nứt.
Bộ dáng ăn mặc này của lão nông, làm cho tất cả mọi người mở mang tầm mắt, tròng mắt suýt chút nữa rơi xuống đất.
Đây chính là vị lão tổ thần bí kia của Cố gia?
Rất nhiều cường giả của đạo thống và tộc quần, cũng nhìn chằm chằm Cố Nam Sơn, đơn giản không thể tin được đây là sự thật.
Cái bộ dáng này cùng cao nhân trong lòng bọn họ, khác một trời một vực, căn bản cũng không dính dáng gì đến nhau.
"Gặp qua lão tổ."
Chính Cố Trường Ca cũng sững sờ, bất quá rất nhanh lộ ra tiếu dung ấm áp, mỉm cười nói.
Xét về khí tức, đích thực là Lão tổ Cố gia, lúc này hắn mới yên lòng lại.
Loại dương mưu trắng trợn này, coi như trong lòng vị lão tổ này vô cùng phẫn nộ, nhưng lúc này cũng không thấy dám phát tiết.
Dính đến cơ mật và gia sự của Cố gia.
Những siêu cổ lão tồn tại này, tuyệt đối sẽ lấy đại cục làm trọng, nhẫn nhịn xuống.
Cố Trường Ca cũng đang lợi dụng điểm này.
Ban đầu hắn dự định hấp dẫn cừu hận của Vũ Nhân tộc, để cho bọn hắn hạ sát thủ, nhờ vào đó có thể bức bách vị lão tổ này hiện thân, về tình về lý hắn đều không thể thấy chết mà không cứu.
Chớ nói chi là hiện nay Cố Tiên Nhi nha đầu khờ kia, đang hoa mắt chóng mặt, đối với mối thù khoét xương, đoán chừng cũng không có để ở trong lòng.
Trước đó động lực để nàng cố gắng tu hành là cừu hận đối với Cố Trường Ca, muốn đánh bại Cố Trường Ca, đoạt lại tất cả thuộc về nàng.
Nhưng mà hiện tại động lực để nàng cố gắng tu hành, lại trở thành tìm kiếm “chân tướng" về bí mậtcủa Cố Trường Ca.
Cố Trường Ca biết tính cách của Cố Tiên Nhi, nàng cũng không thể trơ mắt nhìn hắn lâm vào "Nguy cơ sinh tử", thấy chết mà không cứu.
Đến lúc đó bất kể khả năng nào, đều có thể kéo vị lão tổ này ra khỏi chỗ ẩn nấp, bị ép hiện thân xuất thủ, trở thành công cụ để Cố Trường Ca uy hiếp tất cả đại tộc quần.
Chỉ bất quá Vũ Nhân nhất tộc làm cho hắn quá thất vọng.
Vậy mà đều không dám xuất thủ với hắn.
Không còn cách nào khác, Cố Trường Ca đành phải dùng kế khác, nghĩ ra dương mưu như thế, trực tiếp bại lộ vị trí ẩn thân của vị lão tổ này.
Một chiêu này của hắn, có thể nói vừa hung ác vừa chuẩn xác, nắm chắc thóp của vị Lão tổ Cố gia này.
Về phần đắc tội vị lão tổ này?
Cố Trường Ca cũng không có cân nhắc qua vấn đề này.
Lúc đầu hắn cũng không tin vị lão tổ này sẽ có hảo cảm gì với hắn.
"Ngươi hay thật đó."
Nghe vậy, trên khuôn mặt của Cố Nam Sơn cũng là lộ ra tiếu dung ấm áp, gật đầu nói.
Nhưng mà trên thực tế, hắn hận không thể dùng một bạt tai tát chết tên bất hiếu tử tôn này.
Hố lão tổ tông ngược lại là thật dám làm.
Hắn hoàn toàn không nghĩ tới bản thân sẽ xuất thủ, coi như muốn xuất thủ, vậy cũng phải chờ tới thời khắc mấu chốt nhất.
Nếu không thì mặt mũi của hắn để ở nơi nào?
Trong chuyện này, Cố Nam Sơn cũng đã xác định được tính cách của Cố Trường Ca, thật sự là gan dạ và quả quyết.
Ngay cả lão tổ cũng dám tính kế, thế gian này còn có chuyện nào mà hắn không dám làm sao?
"Lão tổ quá khen, dù sao chuyện này là do ngài phân phó, Trường Ca chẳng qua là làm theo mà thôi."
Cố Trường Ca tự nhiên nghe ra hàm ý khác trong lời này, một câu ngươi rất tốt, câu này đã lộ ra sự bất mãn nồng đậm của vị lão tổ này.
Chỉ bất quá, hắn cần để ý sao?
Hơn nữa Cố Trường Ca càng dứt khoát, đem hết thảy oan ức ở đây, trực tiếp đổ hết lên đầu Cố Nam Sơn.
Nói ra lời này, ngay cả mí mắt cũng không chớp một chút nào, hiển nhiên là ngựa quen đường cũ, vô cùng thành thạo, làm cho tiếu dung của Cố Nam Sơn cũng cứng đờ.
Bất quá dù sao hắn cũng là lão tổ sống vô số năm.
"Trường Ca ngươi làm không tệ, thân là thiếu chủ của Trường Sinh Cố gia ta, tự nhiên nên có bộ dáng của một thiếu chủ. Vũ Nhân nhất tộc không biết sống chết, từ hôm nay trở đi, không cần thiết tồn tại."
Cố Nam Sơn chậm rãi nói, âm thanh lộ ra sát ý băng lãnh.
Thời điểm này, hắn cũng tự nhiên ứng đối, chỉ bất quá bên trong con mắt có điểm hung tợn.
"Chủ yếu vẫn nhờ có lão tổ làm chỗ dựa, nếu không thì sao ta dám làm như thế chứ?" Cố Trường Ca cười nhạt một tiếng, một bộ thần sắc như "Ngươi có thể làm gì được ta".
Người ở bên ngoài nhìn vào còn tưởng đây chính là Lão tổ Cố gia đang khích lệ hậu bối mà hắn thưởng thức, hai người nói chuyện rất tự nhiên, có vẻ vô cùng hòa thuận.
Thậm chí làm cho không ít người hâm mộ!
Đây mới là nội tình mà Trường Sinh thế gia nên có a, hậu bối cung kính lại thông minh, tiên tổ hiền lành và cường đại, bọn hắn đáng được sừng sững bất hủ a!
"Làm sao cứ cảm thấy là lạ…" Trên bầu trời, Cố Tiên Nhi không nhịn được lầm bầm một câu, ánh mắt dời đến trên mặt của Cố Trường Ca .
Gia hỏa này cười đẹp mắt như vậy, vừa nhìn liền biết có ý đồ xấu.
"Ta liền biết việc này có bẫy! Cố Trường Ca xảo quyệt như vậy, sau lưng quả nhiên có ẩn giấu cường giả!"
Trước tộc điện Vũ Nhân tộc, Vũ Vô Địch thở phào nói, nhưng ánh mắt vẫn như cũ kiêng kị và cảnh giác.
Từ khi vị Lão tổ Cố gia này bất chợt hiện thân, hắn liền có một loại cảm giác thâm thúy mênh mông như vũ trụ.
Đối phương cường đại đến mức khiến hắn khiếp sợ, hoàn toàn không dám nhìn thẳng.
Chương 357 Trường Sinh Cố gia chính là quả báo của các ngươi
"Tộc trưởng, trừ phi lão tổ thức tỉnh, nếu không thì hôm nay tộc ta tất vong a! Cố gia ngay cả lão tổ cũng phái ra tới…" Âm thanh của một vài tộc lão đều đang run rẩy.
Bọn hắn cũng từ trên thân Cố Nam Sơn cảm nhận được khí tức khiến người ta rùng mình sợ hãi kia.
Bọn hắn tuyệt đối không phải là đối thủ của Cố Nam Sơn, cho dù là một luồng khí tức cũng không thể chống đỡ được.
"Lão tổ, hết thảy chuyện này liền giao cho người, Trường Ca ở lại nơi này, chỉ cho người thêm phiền phức."
"Ta xin cáo lui trước."
Lúc này, Cố Trường Ca cười nhạt một tiếng, cũng không đợi Cố Nam Sơn trả lời.
Thân ảnh trực tiếp bước về phía sau, hư không mơ hồ, trong nháy mắt rời khỏi nơi đây.
Mục đích của hắn đã đạt đến, lúc này đương nhiên là tìm một chỗ xem kịch, ngồi chờ ngư ông đắc lợi.
Còn muốn giáo huấn hắn? Trong lòng Cố Trường Ca không khỏi cười nhạo một tiếng, chuyển tay liền hố vị lão tổ này đến choáng váng.
"Ngươi…" Nghe được lời này, râu ria của Cố Nam Sơn suýt nữa cũng bị tức đến dựng thẳng lên.
Chỉ bất quá ở trước mặt mọi người, hắn đành phải gắt gao kiềm chế, thề là sau khi chuyện này xong xuôi, nhất định phải tìm Cố Trường Ca tính sổ.
Thật là một cái đồ hỗn trướng!
Còn chưa từng có người nào dám tính kế hắn, còn tính kế trắng trợn như vậy!
"Lão tổ của các ngươi đâu? Để hắn cút ra đây nhận lấy cái chết?"
Tính tình của bản thân Cố Nam Sơn cũng chưa chắc tốt bao nhiêu, trong nháy mắt sau khi Cố Trường Ca rời đi, khí tức kinh khủng liền dâng lên, đơn giản có thể khiến thiên địa biến sắc, vũ trụ sụp đổ.
"Thật mạnh!"
"Cổ khí tức này, chỉ sợ đã siêu việt Chí Tôn cảnh…"
Giờ khắc này, cho dù là chúng cường giả của Vũ Nhân nhất tộc, hay là một đám tu sĩ sinh linh đang ngắm nhìn ở phụ cận, đều nhao nhao biến sắc.
Loại ba động khủng khiếp này, giống như có thể bao phủ hết thảy, làm cho bọn hắn ngạt thở.
Mà đây chỉ vẻn vẹn là vị Lão tổ Cố gia kia, để lộ ra một luồng uy áp mà thôi!
Vị Lão tổ Cố gia này, rốt cuộc là mạnh đến nhường nào?
"Đi mời lão tổ!" Vũ Vô Địch trong nháy mắt xụi lơ trên mặt đất, toàn thân run rẩy, ngay cả nguyên thần cũng đang run sợ.
Hắn là một tôn Chí Thánh cực kỳ cường hãn, nhưng giờ khắc này cũng chỉ như con kiến hôi nhỏ bé.
Các tộc lão khác, càng không chịu nổi, hiện tại sắc mặt đều là một mảnh trắng bệch, ngay cả một lời cũng không nói ra được.
"Ừm? Rốt cục đã hiện thân?"
Thần sắc của Cố Nam Sơn rất khó coi, đang chuẩn bị đem lửa giận đối với Cố Trường Ca, phát tiết lên Vũ Nhân nhất tộc.
Lúc này, ở chỗ sâu của Vũ Nhân nhất tộc, có một vầng mặt trời kim sắc hiện ra, một vị tồn tại kinh khủng thức tỉnh, rực rỡ loá mắt, để cho người ta không thể mở mắt.
Đây là một tồn tại cự đại, phía sau mọc ra hai cánh.
Uy áp của Chuẩn Chí Tôn cảnh ép đến, sau đó hóa thành một tôn sinh linh nhìn rất trẻ trung.
Hắn đang phát quang làm vùng trời trước mặt sáng rực, nhìn vô cùng khiếp người.
"Gặp qua lão tổ!"
Toàn bộ sinh linh của Vũ Nhân nhất tộc, đều đang không nhịn được hô to, hết sức động và phấn chấn.
Lão tổ của bọn hắn, đã thức tỉnh!
"Một vị chuẩn Chí Tôn, tu vi chí ít cũng là đệ tam trọng thiên."
"Bất quá, làm sao có thể là đối thủ của lão gia hỏa đi ra từ trong tộc địa."
Sau khi thoát ly nơi đây, Cố Trường Ca xuất hiện ở trên một tòa cung điện bị đổ sụp, chắp tay nhìn xem mọi chuyện ở đây.
Hắn không khỏi gật đầu, đã đoán trước được kết quả của trận chiến này.
Không nói đến phương diện khác, mỗi một vị lão tổ của Cố gia, thực lực tuyệt đối cường đại đến vô lý.
Điểm này ở bên trong tất cả đạo thống và đại giáo, đều phải công nhận.
"Hừ, Trường Sinh Cố gia bá đạo như vậy, lẽ nào liền không sợ gặp quả báo sao?"
Vị lão tổ này của Vũ Nhân tộc, sừng sững ở chân trời, từng tia từng sợi sương mù chìm nổi, khuôn mặt mơ hồ.
Hắn hiển nhiên biết Cố Nam Sơn khó chơi, nhìn không thấu tu vi của hắn, không khỏi trầm giọng nói.
Ngay giây phút hắn tỉnh lại, hắn liền thấy rõ tiền căn hậu quả của mọi việc.
Đối với cử động này của Cố Trường Ca, rất là tức giận.
Nhưng bây giờ việc cấp bách trước mắt, là bức lui vị Lão tổ Cố gia ở trước mắt.
"Quả báo? Trường Sinh Cố gia ta chính là quả báo của các ngươi!" Cố Nam Sơn lộ ra một hàm răng vàng, phun ra lời nói làm cho tất cả mọi người đều ớn lạnh cả người, cảm nhận được một loại cường thế và đáng sợ.
"Ghê tởm!"
Vị Vũ Nhân tộc lão tổ này xuất thủ, khí tức vô cùng cường đại, tu vi chính là chuẩn Chí Tôn cảnh tam trọng thiên.
Hắn đánh tới phía trước, bỗng nhiên long trời lở đất.
Đồng thời, há miệng trực tiếp phun ra một đạo thần kiếm kim quang sáng chói, bất quả chỉ dài một thước, tỏa ra ánh sáng lung linh, hóa thành một dải lụa bổ tới.
Thanh kiếm này được rèn luyện từ những chiếc răng bí ẩn nào đó, toàn thân vàng óng ánh, không gì không phá được.
Thanh kiếm tung hoành từ Tiên Cổ đến nay, cho đến hiện tại, vẫn luôn đánh đâu thắng đó, ngay cả tiểu thế giới đều có thể tuỳ tiện mở ra.
Loại thanh thế kinh khủng này, làm cho thần sắc của tất cả mọi người kịch biến, nguyên thần run rẩy.
Thời đại ngày nay, ai từng thấy chuẩn Chí Tôn giao thủ?
"Ài…" Đại trưởng lão lắc đầu. Dường như không muốn nhìn thấy cục diện này.
Cố Tiên Nhi cũng không khỏi nghi hoặc nói, "Sao sư tôn lại như thế, lẽ nào thực lực của lão tổ hắn rất mạnh sao?"
"Không phải rất mạnh." Đại trưởng lão lắc đầu, sau đó nói, "Mà là cực kỳ mạnh."
"Keng!"
Theo hắn dứt lời.
Tại thời khắc này, thần sắc của Cố Nam Sơn lạnh lùng, cũng không quan tâm, trực tiếp huy quyền, đối cứng với một kiếm này.
Soạt!
Thần kiếm màu vàng run rẩy, phù văn lấp lánh, bộc phát ra ba động đáng sợ.
Sau đó răng rắc một tiếng liền đứt gãy, trực tiếp chia năm xẻ bảy nổ tung!
"Trường Sinh Cố gia ta chính là quả báo! Ngươi nghe không hiểu sao?"
Cố Nam Sơn lạnh lùng nói, một quyền nện xuống, một đạo quyền quang vô cùng kinh khủng, phảng phất đủ để gột rửa vạn cổ tuế nguyệt rơi xuống!
Chương 358 Thuần phục với danh trạng đầu tiên
Bốn phía, tiên thi chìm nổi, huyết hải bốc lên!
Quyền quang chiếu rọi hết thảy, quang minh chính đại, khiến cả phiến thiên địa đều đang rung chuyển.
"Cái gì…"
Vị Vũ Nhân tộc lão tổ này, sắc mặt đại biến, lộ ra chấn kinh, hoảng sợ, không dám tin.
Kèm theo đó là một tia tuyệt vọng.
"Không…"
Hắn đang hét to, hoàn toàn không ngờ tới vị Lão tổ Cố gia có bề ngoài xấu xí này, tu vi thật sự viễn siêu hắn.
Hai người căn bản không có một tí khả năng giao thủ!
Phù một tiếng!
Huyết quang nổ tung, dưới đạo quyền quang này trực tiếp bốc hơi, bao gồm cả nguyên thần, đều thành một mảnh tro tàn.
Tê!
Nhìn xem cảnh tượng này, tất cả tu sĩ trên ngọn núi thậm chí là ở bốn phía thiên địa, đều ngơ ngác đến cực điểm, thở ra một hơi lạnh.
Một quyền oanh sát Vũ Nhân tộc lão tổ? Mới vừa rồi bọn hắn không có nhìn lầm chứ?
Cái này là khái niệm gì?
Vị Lão tổ Cố gia này đến cùng cường đại tới mức nào?
Tất cả tộc nhân cuả Vũ Nhân tộc, không khỏi tê cả da đầu, toàn thân run rẩy.
Lúc này, rất nhiều người đang ngu ngơ, thậm chí cả người đều choáng váng.
"Hừ!"
Cố Nam Sơn khá hài lòng thanh thế mà mình tạo ra, lạnh lùng hừ một tiếng, nộ khí mới có chút dịu xuống.
Lúc này, hắn liếc mắt nhìn Cố Trường Ca, phát hiện tên tiểu bối này, bộ dáng vậy mà không ngạc nhiên tí nào, còn cười ha hả nhìn về phía hắn.
"Tên hỗn đản này, là dự định gây hấn với lão phu sao?"
Thấy cảnh tượng này, cơn giận trong lòng Cố Nam Sơn lại lần nữa trỗi dậy.
Sau đó, trong ánh mắt kinh hãi và rung động của tất cả mọi người, thân ảnh hắn trong nháy mắt biến mất, phóng tới chỗ sâu nhất của Vũ Nhân tộc.
Hắn cần phải phát tiết lửa giận của mình.
Vừa rồi ở chỗ đó có khí tức kinh khủng đang thức tỉnh, rồi lại như thủy triều nhanh chóng tán đi, chính là một vị lão tổ khác của Vũ Nhân tộc.
Hắn tuyệt đối không nghĩ tới sau khi thức tỉnh, liền nhìn thấy cảnh tượng kinh khủng đó, toàn thân lạnh thấu, tâm thái đều nổ tung, hận không thể trực tiếp giả chết.
"Đám hậu bối này, đang hố tổ tông a!"
Hắn ngửa mặt lên trời gào thét, thấy Cố Nam Sơn đánh tới, không chút do dự, thần hồn phát run, muốn tan vỡ, hóa thành bóng đen liền muốn rời khỏi nơi này.
Một vị chuẩn Chí Tôn muốn chạy trốn?
Ai có thể dễ dàng đuổi kịp?
Cố Nam Sơn vốn còn đang tức giận, giờ phút này lại gặp gia hoả này có mắt không tròng, vậy mà không hảo hảo chờ chết, còn dám trốn.
Hắn càng nổi giận hơn.
Cất bước di chuyển, hóa đất thành tấc, nhanh chóng đuổi theo, uy áp hào hùng mà kinh khủng, nhanh chóng biến mất ở bên trong phiến thiên địa này.
Tất cả tu sĩ và sinh linh, đơn giản giống như là vừa từ trong nước vớt ra, toàn thân đều là mồ hôi lạnh, bị dọa đến sắc mặt trắng bệch.
Ở bốn phía quanh ngọn núi, rất nhiều tuổi trẻ chí tôn của đạo thống và đại giáo, thần hồn còn đang có chút run rẩy.
Dưới cái nhìn của bọn hắn, một vị chuẩn Chí Tôn đã vô địch, đủ để càn quét Tiên Cổ đại lục, cứ như vậy bị Lão tổ Cố gia một quyền oanh sát chết.
Cảnh tượng này để lại rung động cho bọn hắn thật sự là quá lớn.
Đến hiện tại, trong đầu đều còn đang ông ông ông, căn bản chưa kịp phản ứng.
"Trường Sinh Cố gia đến cùng khủng bố đến mức nào…"
"Nội tình của bọn hắn quả thực không dám tưởng tượng, một vị lão tổ liền cường đại đến loại tình trạng này."
"Mà nghe đồn rằng, Trường Sinh Cố gia cái gì không nhiều, riêng lão tổ thì lại rất nhiều, ngay cả chính bọn hắn cũng không biết, bên trong tổ địa của bọn hắn, rốt cuộc có bao nhiêu vị lão tổ."
Lúc trước rất nhiều tu sĩ vẫn cho câu nói này là nói đùa.
Nhưng mà bây giờ, khiến bọn hắn không thể không cân nhắc tính chân thực của chuyện này.
Cường đại như Vũ Nhân nhất tộc, từ thời đại Tiên Cổ liền đã sừng sững không ngã, trường tồn đến bây giờ, còn có lão tổ chuẩn Chí Tôn cảnh.
Ở trước mặt Trường Sinh Cố gia, ngay cả một chút phản kháng cũng không có.
"Ta liền biết không thể để hắn tiến đến, các Tiên Cổ Di tộc ở nơi này cũng không còn giống như thời kỳ phồn thịnh năm đó, làm sao có thể trụ được…" Đại trưởng lão đau đầu, nhìn xem cảnh tượng này, hiển nhiên đã đoán trước được cảnh tượng này.
"Lão tổ hắn vậy mà mạnh như thế?" Miệng nhỏ của Cố Tiên Nhi khẽ nhếch, lúc này cũng có chút nằm mộng.
Nàng hoàn toàn không nghĩ tới lão tổ có bề ngoài xấu xí này, lại là một nhân vật lợi hại đến vậy!
Một quyền oanh sát chuẩn Chí Tôn, đoán chừng so với mấy vị sư tôn kia của nàng, đã không kém bao nhiêu.
"Sớm biết có ngày hôm nay, các ngươi cần gì phải làm như thế?"
Lúc này, thân ảnh của Cố Trường Ca lại xuất hiện, kèm theo lời nói.
Hắn đứng trước mặt một đám Vũ Nhân tộc đang tuyệt vọng, kinh hãi và như đống tro tàn này, cười ha hả nói.
Cố Nam Sơn đã “hảo tâm” giúp hắn giải quyết vấn đề quan trọng nhất, thông qua trận chiến này, chấn nhiếp các tộc đàn khác.
Hiện tại hắn tự nhiên cũng nên hiện thân, thu lấy lợi ích nên có.
"Cố Trường Ca, ngươi…" Sắc mặt của Vũ Vô Địch trắng bệch, sợ hãi nói, đã không còn tỉnh táo thong dong như bộ dáng tộc trưởng trước đó.
Các tộc lão khác, sắc mặt đều trắng bệch run rẩy, không dám mở miệng.
Giờ khắc này, ở trong mắt bọn họ, bộ dáng của Cố Trường Ca không khác gì vị lão nông chí cường giả vừa rồi.
Tiện tay liền có thể quyết định sinh tử của bọn hắn.
Hiện nay, ngay cả lão tổ của bọn hắn cũng bị tuỳ tiện oanh chết, thậm chí chống cự cũng không làm được.
Bọn hắn những hậu bối này, còn có cách nào khác? Huống chi, Long Tộc đã vứt bỏ bọn hắn!
"Còn nhớ kỹ những lời trước kia của ta chứ?" Cố Trường Ca mỉm cười nói, áo bào bồng bềnh, có vẻ phong thần như ngọc, siêu phàm thoát tục.
"Nhớ kỹ." Vũ Vô Địch tựa như là từ trong bóng tối bắt lấy được một tia hi vọng, vội vàng gật đầu nói.
Các tộc nhân khác của Vũ Nhân tộc, trong ánh mắt, đều hiện lên hi vọng.
Trong lời này của Cố Trường Ca, bọn hắn cảm nhận được hi vọng, bọn hắn còn có cơ hội sống sót.
Bọn hắn không muốn chết.
Sâu kiến còn muốn sống tạm bợ, huống chi là sinh linh với tu sĩ?
"Nhớ kỹ liền tốt, ta từng nói cho các ngươi hai sự lựa chọn, hoặc là thần phục, hoặc là chết." Mặt của Cố Trường Ca vẫn như cũ mỉm cười, chỉ bất quá giờ phút này tất cả mọi người cảm nhận được cổ hàn khí kinh người từ trong đó.
"Chúng ta lựa chọn thần phục, làm nô bộc, chịu Trường Ca thiếu chủ sai sử, quyết không chối từ!"
Nghe vậy, một đám tộc lão của Vũ Nhân tộc, con mắt lộ vẻ mừng rỡ, lúc này mới mở miệng nói, đã bị cảnh tượng vừa rồi dọa sợ mất mật, biết rằng phản kháng Cố Trường Ca, sẽ không có kết quả tốt gì.
"Được thôi, bất quá trước đó, các ngươi cần làm một chuyện."
Trên mặt Cố Trường Ca mang theo ý cười, tùy ý nói, thần sắc không có biến hóa, giống như đang đàm luận một chuyện nhỏ.
"Ta cần các ngươi thần phục ta với một phần danh trạng đầu tiên."
"Chuyện này không quá phận chứ?"
Nụ cười của hắn, mang theo nghiền ngẫm
Chương 359 Thuận ta thì sống, chống ta thì chết
"Cái gì!?"
Tất cả tộc nhân của Vũ Nhân tộc, cũng đang ngu ngơ, cảm nhận được hàn khí kinh người và ác ý nồng đậm của Cố Trường Ca.
Phần danh trạng này, tự nhiên là muốn cho bọn hắn tàn sát lẫn nhau!
Cái kế sách này thật độc ác, chỉ cần bọn hắn làm ra chuyện này, nỗi nhục này, chắc chắn sẽ in sâu vào trong huyết mạch, rất khó giải trừ.
Đừng nói bọn hắn, liền ngay cả rất nhiều tu sĩ ở phụ cận, cũng không khỏi toàn thân run lên, thề rằng về sau sẽ không bao giờ trêu chọc Cố Trường Ca.
Gia hỏa này nhìn bề ngoài siêu nhiên như tiên, nhưng thủ đoạn lại tàn nhẫn kinh người, để cho người ta rùng mình!
"Thủ đoạn của Cố Trường Ca, thật đúng là vẫn tàn nhẫn như xưa, không chút lưu tình với địch nhân."
Trong lòng Cố Tiên Nhi thầm may mắn. So sánh với địch nhân, Cố Trường Ca đối với nàng kỳ thực đã rất tốt, nếu không lúc nàng dùng thái độ sát ý và hận ý cuồn cuộn như lúc đầu để đối đãi với Cố Trường Ca thì…
Suy nghĩ một chút liền không khỏi rùng mình.
Vũ Nhân nhất tộc ngược lại là nghĩ hay đó nhỉ, hiện tại biết sợ rồi sao? Sao không làm từ sớm?
Cố Trường Ca cũng không cho rằng mình là một người nhân từ.
Cũng tốt, thừa dịp này uy hiếp toàn bộ Tiên Cổ tộc đàn, để cho tất cả mọi người biết, từ hôm nay trở đi, Tiên Cổ đại lục sẽ do Cố Trường Ca hắn định đoạt!
Rất nhanh, sau khi Cố Trường Ca nói xong lời này, Vũ Nhân nhất tộc lâm vào trong đại loạn.
Có người đỏ mắt, khuôn mặt dữ tợn, chửi ầm lên, muốn thẳng hướng Cố Trường Ca, thà chết chứ không chịu khuất phục.
Nhưng kết quả bị Cố Trường Ca tiện tay vỗ chết.
Càng nhiều tộc nhân của Vũ Nhân tộc, lựa chọn sống tạm bợ, không muốn biệt khuất, không cam lòng mà chết đi.
Dưới sự trấn áp của Thái Sơ Thần Giáo và một đám binh sĩ mặc tiên giáp, tất cả tộc nhân của Vũ Nhân tộc giao được danh trạng lên đều được sống tiếp, tộc nhân lựa chọn phản kháng, đều bị xử tử.
Nỗi nhục ngày hôm nay, cũng đủ để cho các tộc nhân còn lại của Vũ Nhân tộc, cả một đời không thể ngóc đầu lên được, khó mà đối mặt với thiên hạ.
Mà rất nhanh, chuyện xảy ra hôm nay, truyền đến ngoại giới, truyền ra khắp các nơi trong Tiên Cổ đại lục, tạo ra đại địa chấn, không có bất kỳ tộc đàn nào có thể bình tĩnh ngồi yên.
Không ít Tiên Cổ tộc đàn, sau khi nghe được tin tức này, đều sắp bị dọa sợ đến choáng váng.
Vũ Nhân nhất tộc truyền thừa cổ lão lâu đời, vô cùng lớn mạnh như thế, nhưng sau ngày hôm nay, liền tan rã và sụp đổ.
Biến thành nô bộc của Cố Trường Ca, mãi mãi làm việc cho hắn, chịu hắn sai sử.
Bên trong trận đại thanh trừng này, vị Lão tổ Cố gia thần bí kia, cũng trở thành tiêu điểm nghị luận của rất nhiều tu sĩ, đồng thời nội tình của Trường Sinh Cố gia, cũng làm cho vô số tu sĩ rung động.
Thái Sơ Thần Giáo cường thế bá đạo, những binh sĩ mặc tiên giáp của Cố gia đáng sợ và bá đạo, cũng từ trong trận chiến này, gây ra đại nghị luận.
Thông đạo giữa Tiên Cổ đại lục với ngoại giới, chịu nhiều áp lực và đang bị Đạo Thiên Tiên Cung liên tục mở ra.
Trận lịch luyện này của thế hệ trẻ tuổi, rốt cuộc cũng kết thúc, nhưng Tiên Cổ đại lục, vẫn như cũ không bình yên.
Rất nhiều đạo thống và đại giáo, vẫn đang giáng lâm, muốn tranh đoạt tài nguyên trong đó.
Chân Long nhất tộc phong bế Long Đảo, thần quang ngút trời, mở ra pháp trận phòng ngự, ở trong đó có tiếng long ngâm rung động bát phương, hấp dẫn sự chú ý của rất nhiều tu sĩ.
Không ai biết Tiên Cổ Long Tộc, rốt cuộc là có mục đích gì.
Mà rất nhanh, qua mấy ngày.
Vào ngày này, chỗ sâu của Bách Hoành Sơn Mạch, bỗng nhiên có tiên quang sáng chói xuất hiện, chiếu rọi thiên khung, tiên âm khuếch tán, tựa như rất nhiều tiên tử, đang nhảy múa ở nơi đó.
Nhất thời, vô số cường giả đều bị loại dị tượng đó kinh động đến.
Bên trong dị tượng, có từng tôn tiên nhân cổ lão xuất hiện, thay phiên nhau ngồi xếp bằng, tụng niệm kinh văn, ẩn chứa vô thượng huyền bí.
Rất nhiều lão ngoan đồng chạy đến nơi đây, nghiên cứu một hồi, sau đó phát hiện một chuyện kinh người.
"Tiên môn hiển hiện, trong đó có lẽ có tiên lộ, ẩn chứa cơ duyên thành tiên!"
Tin tức này vừa ra, trong nháy mắt kinh động đến toàn bộ Tiên Cổ đại lục, thậm chí là ngoại giới Vô Lượng Thiên, cũng nhấc lên một trận điên cuồng.
Tiên!
Cái từ này ở cả thượng giới, ý nghĩa đều không tầm thường, sự vật có liên quan tới tiên, đều không đơn giản.
Chớ nói chi là thành tiên.
Nhất thời, Tiên Cổ đại lục một lần nữa nghênh đón rất nhiều cường giả khủng bố.
Chuyện này, cũng không ảnh hưởng gì đến Cố Trường Ca, hắn đã mưu đồ xong Vũ Nhân nhất tộc, và dự định từ từ mưu toan toàn bộ Tiên Cổ đại lục.
Hắn thậm chí không nhịn được bật cười một tiếng, "Đồ tốt đều bị ta lấy trước, coi như bây giờ tiên lộ đã mở, các ngươi còn có thể tìm được cái gì?"
Giờ phút này, Cố Trường Ca dẫn theo một đám tùy tùng, dự định rời đi Tiên Cổ đại lục, trở về Đạo Thiên Tiên Cung.
Dù sao thông đạo giữa hai nơi đã hoàn toàn mở ra, Tiên Cổ đại lục đối với hắn mà nói, như là sân nhỏ sau nhà hắn, bất cứ lúc nào cũng có thể đi vào.
Hắn muốn chuẩn bị bước tiếp theo, ngoài ra còn đang nghĩ biện pháp, lợi dụng uy thế của Cố Nam Sơn, phát huy lợi ích đến cực hạn.
Đồng thời, Cố Trường Ca cũng phải cân nhắc, giải quyết lửa giận của Cố Nam Sơn như thế nào.
Mặc dù loại chuyện tính kế lão tổ này rất sảng khoái.
Nhưng giáo huấn vẫn sẽ có.
Mà rất nhanh, Cố Trường Ca liền nghĩ ra biện pháp giải quyết, mục tiêu của hắn là nhằm vào trên người Cố Tiên Nhi.
Dù sao Cố Tiên Nhi cũng là khí vận chi nữ, đồng thời còn gánh vác hai lớp mô bản nhân vật chính cường đại, cho dù là gốc cây đào kia ở Đào thôn, hay là đám chí cường giả sau lưng nàng, đều không phải là đèn đã cạn dầu.
Vả lại ngay từ đầu, Cố Trường Ca không có ý định giết Cố Tiên Nhi, ấp ủ mục đích này, hắn đã bố trí không ít thủ đoạn.
Hiện nay dưới "từng bước định hướng" của hắn, nha đầu khờ này rơi vào ma trảo…trong tay hắn, thời gian nàng phát hiện ra hắn có nỗi khổ tâm, chỉ sợ cũng không cần bao lâu nữa.
Cho nên Cố Trường Ca rất chắc chắn, hiện tại trong lòng Cố Tiên Nhi cũng không còn sát ý với hắn.
Cùng lắm thì chính là bị hắn chọc tức đến giậm chân, muốn nhân cơ hội để trả thù, đòi lại những thiệt thòi trước giờ.
Loại thủ đoạn trả thù gãi ngứa này, Cố Trường Ca hoàn toàn không quan tâm, chuyển tay liền trấn áp nha đầu kia.
Dù sao theo thái độ của vị lão tổ kia đối với Cố Tiên Nhi, Cố Trường Ca cũng biết trong lòng hắn tuyệt đối còn có áy náy với Cố Tiên Nhi, rất nhiều chuyện sẽ phụ thuộc vào nàng.
Chương 360 Tiên giáp vệ
Mục đích của Cố Trường Ca kỳ thực cũng rất đơn giản.
Cố Nam Sơn thân là lão tổ của Cố Tiên Nhi nhất mạch, khẳng định cũng không nguyện ý nhìn xem nhất mạch kia tiếp tục suy tàn.
Huống chi hành động bây giờ của Cố Trường Ca, đứng trên lợi ích của toàn bộ gia tộc mà nói, càng không có vấn đề gì, thậm chí sẽ có rất nhiều tộc lão khen ngợi.
Về phần nguyên nhân?
Phải biết toàn bộ Tiên Cổ đại lục là một miếng bánh gatô lớn, sau khi bị Cố Trường Ca cường thế cắt xuống một nhát, Cố gia nghiễm nhiên ăn miếng lớn nhất.
So với các thế hệ trẻ tuổi khác, Cố Trường Ca bày mưu nghĩ kế, đủ để cho bọn hắn sợ hãi thán phục, đồng thời minh bạch Cố gia trong tay hắn, cũng sẽ không xuống dốc như bọn hắn nghĩ.
Ngược lại, Cố Trường Ca sẽ làm rạng rỡ gia tộc.
Với điều kiện tiên quyết này, cho dù Cố Nam Sơn muốn ra tay giáo huấn hắn lần nữa, cũng phải tìm một nơi không có ai.
Thân phận của Cố Tiên Nhi, bây giờ kỳ thực cũng rất khó xử, thân là tiểu công chúa của Trường Sinh Cố gia, nhưng không ai dám thừa nhận thân phận của nàng, sợ đắc tội Cố Trường Ca và nhất mạch sau lưng của hắn.
Thân phận và địa vị hiện tại của Cố Trường Ca ở Cố gia, đơn giản như mặt trời vào giữa trưa, những tộc nhân muốn minh oan cho Cố Tiên Nhi, càng không dám mở miệng, vô cùng kiêng kỵ Cố Trường Ca.
Thêm vào đó, thất công chúa của Hải Vương cung, suy cho cùng thì vẫn là đã chết dưới tay của Cố Tiên Nhi.
Chuyện này, đáng giá để Cố Trường Ca động tay động chân một phen.
"Vừa vặn Tiên Cổ Long Tộc, khối xương khó gặm này, còn có chút khó giải quyết…"
“Đây là cơ hội tốt nhất.”
Cố Trường Ca híp mắt.
Ầm ầm!
Rất nhanh, bên trong Tiên Cổ đại lục có rất nhiều cổ khí tức mạnh mẽ giáng lâm, từ trong đó rời đi, rung động thiên khung, hấp dẫn ánh mắt của tất cả trưởng lão và đệ tử của Đạo Thiên Tiên Cung.
Từng chiếc từng chiếc chiến thuyền tử đồng to lớn, phát ra khí tức cổ lão mà cường hoành, vắt ngang rồi dừng lại trên Vô Thượng Phong.
"Bái kiến thiếu chủ!"
Rất nhiều cường giả của Thái Sơ Thần Giáo, với vẻ mặt cung kính, đều hội tụ ở đây.
Cố Trường Ca khẽ vuốt cằm, để cho bọn hắn nghỉ ngơi và chỉnh đốn ở Vô Thượng Phong.
Cường giả của các đại giáo khác trú đóng ở bên trong sơn môn của Đạo Thiên Tiên Cung.
Loại chuyện này thậm chí có thể coi như một sự khiêu khích.
Nhưng bây giờ ở Đạo Thiên Tiên Cung, không ai dám nói một lời.
Quyền thế của Cố Trường Ca, đã đạt đến đỉnh phong trước nay chưa từng có.
"Mọi chuyện thế nào rồi?" Cố Trường Ca hỏi.
"Khởi bẩm thiếu chủ, bây giờ các dư nghiệt của Vũ Nhân nhất tộc tản mát ở khắp nơi, đều đã bị giải quyết." Một đám cường giả của Thái Sơ Thần Giáo, cung kính trả lời.
Bọn hắn nhận được mệnh lệnh, chạy đến Vô Lượng Thiên, nghe theo sự sai khiến của Cố Trường Ca, dọn sạch trở ngại trong Tiên Cổ đại lục cho hắn.
Vũ Nhân nhất tộc đứng mũi chịu sào, chỉ bất quá sau khi tộc địa luân hãm, còn có rất nhiều tộc nhân tản mát ở bên ngoài.
"Rất tốt."
Cố Trường Ca gật đầu, hài lòng nói, tuân theo tôn chỉ nhổ cỏ phải nhổ tận gốc, đương nhiên cũng không có ý định buông tha bọn hắn.
Mà hiện nay, hắn đã uy hiếp toàn bộ Tiên Cổ đại lục, tự nhiên cũng không cần bọn cường giả này của Thái Sơ Thần Giáo thường xuyên lộ diện, gây ra những phiền toái không cần thiết.
Trú đóng ở Vô Thượng Phong, bất cứ lúc nào cũng có thể nghe theo sự sai khiến của hắn.
Vào thời khắc một đám cường giả của Thái Sơ Thần Giáo trở về, ở một phương trời khác, truyền đến một âm thanh lao xao hùng hồn, tựa như thiên quân vạn mã, trùng sát trong thiên địa.
Một đội tiên quân kinh khủng, cũng trở về Vô Thượng Phong.
"Các ngươi vất vả rồi." Nhìn về phía bọn hắn, Cố Trường Ca không khỏi lộ ra mỉm cười nói.
"Thiếu chủ chỉ đâu, chúng ta sẽ đánh đó."
“Chờ tới ngày mà thiếu chủ chân chính chấp chưởng Cố gia, chúng ta nguyện đời đời mở rộng cương thổ, xông pha khói lửa cho Cố gia.”
Tiên quang cuồn cuộn trên bầu trời đang tràn ngập, Cố gia Tiên Giáp vệ, âm thanh to lớn vang vọng, nói xong lời này.
Sau đó sát khí kinh thiên, xông vào trong một cái thông đạo, cứ thế liền biến mất.
Sát khí kinh khủng, thậm chí còn sót lại trên không trung, khiến cho những đệ tử giữa các ngọn núi đều run sợ không thôi.
Cố Trường Ca đứng trên đỉnh núi, nhìn xem bọn hắn rời đi, thần sắc trên mặt lộ vẻ không hiểu.
Đây ngược lại là một vũ khí sắc bén bất khả chiến bại.
Đáng tiếc, còn chưa tới ngày mà hắn có thể hoàn toàn chưởng khống và chỉ huy Tiên Giáp vệ.
Trong ngày thường, bọn hắn đều tiến hành chém giết để tu luyện ở các vị diện khác.
Chỉ khi có triệu hoán của gia tộc, mới có thể phá vỡ không gian thông đạo và chạy đến.
Lần này bọn hắn nghe theo phân phó của Cố Trường Ca, đến đây chinh chiến Vũ Nhân nhất tộc, tiêu diệt thế lực bất kính với Trường Sinh Cố gia.
Sau khi nhiệm vụ hoàn thành, bọn hắn liền sẽ rời đi.
Trừ phi Cố Trường Ca trở thành gia chủ chân chính, mới có tư cách chân chính chưởng khống lực lượng đáng sợ và sắc bén này.
Lần này, có thể nói chính là một ngoại lệ.
Dù sao còn có các đạo thống và đại giáo khác cũng nhìn chằm chằm Tiên Cổ đại lục - khối bánh gatô này, Trường Sinh Cố gia thảo phạt Vũ Nhân nhất tộc, xuất quân có đủ lí do, không ai có thể nói gì thêm.
Còn bọn hắn thì sao?
Bọn hắn liền một cái cớ cũng không có, điều động cường giả giáng lâm Tiên Cổ đại lục, thuận miệng nói là muốn bảo vệ hậu bối.
Để tránh hậu bối ở chỗ này bị thương, hoặc là mất mạng.
Nhưng mà, Tiên Cổ các tộc cũng không ngốc, trơ mắt nhìn tộc mình giống như Vũ Nhân nhất tộc, bị Cố Trường Ca trấn áp thu phục.
Bọn hắn chắc chắn sẽ không đi theo con đường đó, cho nên mỗi một tộc đàn, đều ngoan ngoãn co đầu rụt cổ, không ra tộc địa.
Không trêu chọc thị phi, làm một con rùa đen rụt đầu.
Việc này, bọn hắn hành động rất nhanh, làm cho tất cả thế lực đại đạo thống đều bất đắc dĩ, nhất thời không tìm được cái cớ chính đáng để động thủ.
Ngay cả ở thế giới này, sự việc nào cũng phải coi trọng một chữ lý.
Nếu không thì một gia tộc vô đối, rất dễ dẫn đến tất cả thế lực đại đạo thống phản công vây giết, bất lợi cho việc ổn định, sừng sững lâu dài.
Trừ phi thật cường đại đến có thể độc đấu với tất cả thế lực đạo thống.
Nhưng mà nếu thật sự như vậy, thì sao không xưng bá cả giới?
Cố Trường Ca vừa dứt lời, trong nháy mắt thân ảnh của Cố Nam Sơn hiện lên trước thần sắc kinh sợ, không thể tưởng tượng nổi của tất cả tu sĩ.
Ông!
Hắn phóng ra một bước, rời khỏi bầu trời, trong nháy mắt xuất hiện ở bên người của Cố Trường Ca.
Thân thể còng lưng, toàn thân quần áo rách rưới, khuôn mặt đen thui, một hàm răng vàng, còn mang theo một con dao phay bị nứt.
Bộ dáng ăn mặc này của lão nông, làm cho tất cả mọi người mở mang tầm mắt, tròng mắt suýt chút nữa rơi xuống đất.
Đây chính là vị lão tổ thần bí kia của Cố gia?
Rất nhiều cường giả của đạo thống và tộc quần, cũng nhìn chằm chằm Cố Nam Sơn, đơn giản không thể tin được đây là sự thật.
Cái bộ dáng này cùng cao nhân trong lòng bọn họ, khác một trời một vực, căn bản cũng không dính dáng gì đến nhau.
"Gặp qua lão tổ."
Chính Cố Trường Ca cũng sững sờ, bất quá rất nhanh lộ ra tiếu dung ấm áp, mỉm cười nói.
Xét về khí tức, đích thực là Lão tổ Cố gia, lúc này hắn mới yên lòng lại.
Loại dương mưu trắng trợn này, coi như trong lòng vị lão tổ này vô cùng phẫn nộ, nhưng lúc này cũng không thấy dám phát tiết.
Dính đến cơ mật và gia sự của Cố gia.
Những siêu cổ lão tồn tại này, tuyệt đối sẽ lấy đại cục làm trọng, nhẫn nhịn xuống.
Cố Trường Ca cũng đang lợi dụng điểm này.
Ban đầu hắn dự định hấp dẫn cừu hận của Vũ Nhân tộc, để cho bọn hắn hạ sát thủ, nhờ vào đó có thể bức bách vị lão tổ này hiện thân, về tình về lý hắn đều không thể thấy chết mà không cứu.
Chớ nói chi là hiện nay Cố Tiên Nhi nha đầu khờ kia, đang hoa mắt chóng mặt, đối với mối thù khoét xương, đoán chừng cũng không có để ở trong lòng.
Trước đó động lực để nàng cố gắng tu hành là cừu hận đối với Cố Trường Ca, muốn đánh bại Cố Trường Ca, đoạt lại tất cả thuộc về nàng.
Nhưng mà hiện tại động lực để nàng cố gắng tu hành, lại trở thành tìm kiếm “chân tướng" về bí mậtcủa Cố Trường Ca.
Cố Trường Ca biết tính cách của Cố Tiên Nhi, nàng cũng không thể trơ mắt nhìn hắn lâm vào "Nguy cơ sinh tử", thấy chết mà không cứu.
Đến lúc đó bất kể khả năng nào, đều có thể kéo vị lão tổ này ra khỏi chỗ ẩn nấp, bị ép hiện thân xuất thủ, trở thành công cụ để Cố Trường Ca uy hiếp tất cả đại tộc quần.
Chỉ bất quá Vũ Nhân nhất tộc làm cho hắn quá thất vọng.
Vậy mà đều không dám xuất thủ với hắn.
Không còn cách nào khác, Cố Trường Ca đành phải dùng kế khác, nghĩ ra dương mưu như thế, trực tiếp bại lộ vị trí ẩn thân của vị lão tổ này.
Một chiêu này của hắn, có thể nói vừa hung ác vừa chuẩn xác, nắm chắc thóp của vị Lão tổ Cố gia này.
Về phần đắc tội vị lão tổ này?
Cố Trường Ca cũng không có cân nhắc qua vấn đề này.
Lúc đầu hắn cũng không tin vị lão tổ này sẽ có hảo cảm gì với hắn.
"Ngươi hay thật đó."
Nghe vậy, trên khuôn mặt của Cố Nam Sơn cũng là lộ ra tiếu dung ấm áp, gật đầu nói.
Nhưng mà trên thực tế, hắn hận không thể dùng một bạt tai tát chết tên bất hiếu tử tôn này.
Hố lão tổ tông ngược lại là thật dám làm.
Hắn hoàn toàn không nghĩ tới bản thân sẽ xuất thủ, coi như muốn xuất thủ, vậy cũng phải chờ tới thời khắc mấu chốt nhất.
Nếu không thì mặt mũi của hắn để ở nơi nào?
Trong chuyện này, Cố Nam Sơn cũng đã xác định được tính cách của Cố Trường Ca, thật sự là gan dạ và quả quyết.
Ngay cả lão tổ cũng dám tính kế, thế gian này còn có chuyện nào mà hắn không dám làm sao?
"Lão tổ quá khen, dù sao chuyện này là do ngài phân phó, Trường Ca chẳng qua là làm theo mà thôi."
Cố Trường Ca tự nhiên nghe ra hàm ý khác trong lời này, một câu ngươi rất tốt, câu này đã lộ ra sự bất mãn nồng đậm của vị lão tổ này.
Chỉ bất quá, hắn cần để ý sao?
Hơn nữa Cố Trường Ca càng dứt khoát, đem hết thảy oan ức ở đây, trực tiếp đổ hết lên đầu Cố Nam Sơn.
Nói ra lời này, ngay cả mí mắt cũng không chớp một chút nào, hiển nhiên là ngựa quen đường cũ, vô cùng thành thạo, làm cho tiếu dung của Cố Nam Sơn cũng cứng đờ.
Bất quá dù sao hắn cũng là lão tổ sống vô số năm.
"Trường Ca ngươi làm không tệ, thân là thiếu chủ của Trường Sinh Cố gia ta, tự nhiên nên có bộ dáng của một thiếu chủ. Vũ Nhân nhất tộc không biết sống chết, từ hôm nay trở đi, không cần thiết tồn tại."
Cố Nam Sơn chậm rãi nói, âm thanh lộ ra sát ý băng lãnh.
Thời điểm này, hắn cũng tự nhiên ứng đối, chỉ bất quá bên trong con mắt có điểm hung tợn.
"Chủ yếu vẫn nhờ có lão tổ làm chỗ dựa, nếu không thì sao ta dám làm như thế chứ?" Cố Trường Ca cười nhạt một tiếng, một bộ thần sắc như "Ngươi có thể làm gì được ta".
Người ở bên ngoài nhìn vào còn tưởng đây chính là Lão tổ Cố gia đang khích lệ hậu bối mà hắn thưởng thức, hai người nói chuyện rất tự nhiên, có vẻ vô cùng hòa thuận.
Thậm chí làm cho không ít người hâm mộ!
Đây mới là nội tình mà Trường Sinh thế gia nên có a, hậu bối cung kính lại thông minh, tiên tổ hiền lành và cường đại, bọn hắn đáng được sừng sững bất hủ a!
"Làm sao cứ cảm thấy là lạ…" Trên bầu trời, Cố Tiên Nhi không nhịn được lầm bầm một câu, ánh mắt dời đến trên mặt của Cố Trường Ca .
Gia hỏa này cười đẹp mắt như vậy, vừa nhìn liền biết có ý đồ xấu.
"Ta liền biết việc này có bẫy! Cố Trường Ca xảo quyệt như vậy, sau lưng quả nhiên có ẩn giấu cường giả!"
Trước tộc điện Vũ Nhân tộc, Vũ Vô Địch thở phào nói, nhưng ánh mắt vẫn như cũ kiêng kị và cảnh giác.
Từ khi vị Lão tổ Cố gia này bất chợt hiện thân, hắn liền có một loại cảm giác thâm thúy mênh mông như vũ trụ.
Đối phương cường đại đến mức khiến hắn khiếp sợ, hoàn toàn không dám nhìn thẳng.
Chương 357 Trường Sinh Cố gia chính là quả báo của các ngươi
"Tộc trưởng, trừ phi lão tổ thức tỉnh, nếu không thì hôm nay tộc ta tất vong a! Cố gia ngay cả lão tổ cũng phái ra tới…" Âm thanh của một vài tộc lão đều đang run rẩy.
Bọn hắn cũng từ trên thân Cố Nam Sơn cảm nhận được khí tức khiến người ta rùng mình sợ hãi kia.
Bọn hắn tuyệt đối không phải là đối thủ của Cố Nam Sơn, cho dù là một luồng khí tức cũng không thể chống đỡ được.
"Lão tổ, hết thảy chuyện này liền giao cho người, Trường Ca ở lại nơi này, chỉ cho người thêm phiền phức."
"Ta xin cáo lui trước."
Lúc này, Cố Trường Ca cười nhạt một tiếng, cũng không đợi Cố Nam Sơn trả lời.
Thân ảnh trực tiếp bước về phía sau, hư không mơ hồ, trong nháy mắt rời khỏi nơi đây.
Mục đích của hắn đã đạt đến, lúc này đương nhiên là tìm một chỗ xem kịch, ngồi chờ ngư ông đắc lợi.
Còn muốn giáo huấn hắn? Trong lòng Cố Trường Ca không khỏi cười nhạo một tiếng, chuyển tay liền hố vị lão tổ này đến choáng váng.
"Ngươi…" Nghe được lời này, râu ria của Cố Nam Sơn suýt nữa cũng bị tức đến dựng thẳng lên.
Chỉ bất quá ở trước mặt mọi người, hắn đành phải gắt gao kiềm chế, thề là sau khi chuyện này xong xuôi, nhất định phải tìm Cố Trường Ca tính sổ.
Thật là một cái đồ hỗn trướng!
Còn chưa từng có người nào dám tính kế hắn, còn tính kế trắng trợn như vậy!
"Lão tổ của các ngươi đâu? Để hắn cút ra đây nhận lấy cái chết?"
Tính tình của bản thân Cố Nam Sơn cũng chưa chắc tốt bao nhiêu, trong nháy mắt sau khi Cố Trường Ca rời đi, khí tức kinh khủng liền dâng lên, đơn giản có thể khiến thiên địa biến sắc, vũ trụ sụp đổ.
"Thật mạnh!"
"Cổ khí tức này, chỉ sợ đã siêu việt Chí Tôn cảnh…"
Giờ khắc này, cho dù là chúng cường giả của Vũ Nhân nhất tộc, hay là một đám tu sĩ sinh linh đang ngắm nhìn ở phụ cận, đều nhao nhao biến sắc.
Loại ba động khủng khiếp này, giống như có thể bao phủ hết thảy, làm cho bọn hắn ngạt thở.
Mà đây chỉ vẻn vẹn là vị Lão tổ Cố gia kia, để lộ ra một luồng uy áp mà thôi!
Vị Lão tổ Cố gia này, rốt cuộc là mạnh đến nhường nào?
"Đi mời lão tổ!" Vũ Vô Địch trong nháy mắt xụi lơ trên mặt đất, toàn thân run rẩy, ngay cả nguyên thần cũng đang run sợ.
Hắn là một tôn Chí Thánh cực kỳ cường hãn, nhưng giờ khắc này cũng chỉ như con kiến hôi nhỏ bé.
Các tộc lão khác, càng không chịu nổi, hiện tại sắc mặt đều là một mảnh trắng bệch, ngay cả một lời cũng không nói ra được.
"Ừm? Rốt cục đã hiện thân?"
Thần sắc của Cố Nam Sơn rất khó coi, đang chuẩn bị đem lửa giận đối với Cố Trường Ca, phát tiết lên Vũ Nhân nhất tộc.
Lúc này, ở chỗ sâu của Vũ Nhân nhất tộc, có một vầng mặt trời kim sắc hiện ra, một vị tồn tại kinh khủng thức tỉnh, rực rỡ loá mắt, để cho người ta không thể mở mắt.
Đây là một tồn tại cự đại, phía sau mọc ra hai cánh.
Uy áp của Chuẩn Chí Tôn cảnh ép đến, sau đó hóa thành một tôn sinh linh nhìn rất trẻ trung.
Hắn đang phát quang làm vùng trời trước mặt sáng rực, nhìn vô cùng khiếp người.
"Gặp qua lão tổ!"
Toàn bộ sinh linh của Vũ Nhân nhất tộc, đều đang không nhịn được hô to, hết sức động và phấn chấn.
Lão tổ của bọn hắn, đã thức tỉnh!
"Một vị chuẩn Chí Tôn, tu vi chí ít cũng là đệ tam trọng thiên."
"Bất quá, làm sao có thể là đối thủ của lão gia hỏa đi ra từ trong tộc địa."
Sau khi thoát ly nơi đây, Cố Trường Ca xuất hiện ở trên một tòa cung điện bị đổ sụp, chắp tay nhìn xem mọi chuyện ở đây.
Hắn không khỏi gật đầu, đã đoán trước được kết quả của trận chiến này.
Không nói đến phương diện khác, mỗi một vị lão tổ của Cố gia, thực lực tuyệt đối cường đại đến vô lý.
Điểm này ở bên trong tất cả đạo thống và đại giáo, đều phải công nhận.
"Hừ, Trường Sinh Cố gia bá đạo như vậy, lẽ nào liền không sợ gặp quả báo sao?"
Vị lão tổ này của Vũ Nhân tộc, sừng sững ở chân trời, từng tia từng sợi sương mù chìm nổi, khuôn mặt mơ hồ.
Hắn hiển nhiên biết Cố Nam Sơn khó chơi, nhìn không thấu tu vi của hắn, không khỏi trầm giọng nói.
Ngay giây phút hắn tỉnh lại, hắn liền thấy rõ tiền căn hậu quả của mọi việc.
Đối với cử động này của Cố Trường Ca, rất là tức giận.
Nhưng bây giờ việc cấp bách trước mắt, là bức lui vị Lão tổ Cố gia ở trước mắt.
"Quả báo? Trường Sinh Cố gia ta chính là quả báo của các ngươi!" Cố Nam Sơn lộ ra một hàm răng vàng, phun ra lời nói làm cho tất cả mọi người đều ớn lạnh cả người, cảm nhận được một loại cường thế và đáng sợ.
"Ghê tởm!"
Vị Vũ Nhân tộc lão tổ này xuất thủ, khí tức vô cùng cường đại, tu vi chính là chuẩn Chí Tôn cảnh tam trọng thiên.
Hắn đánh tới phía trước, bỗng nhiên long trời lở đất.
Đồng thời, há miệng trực tiếp phun ra một đạo thần kiếm kim quang sáng chói, bất quả chỉ dài một thước, tỏa ra ánh sáng lung linh, hóa thành một dải lụa bổ tới.
Thanh kiếm này được rèn luyện từ những chiếc răng bí ẩn nào đó, toàn thân vàng óng ánh, không gì không phá được.
Thanh kiếm tung hoành từ Tiên Cổ đến nay, cho đến hiện tại, vẫn luôn đánh đâu thắng đó, ngay cả tiểu thế giới đều có thể tuỳ tiện mở ra.
Loại thanh thế kinh khủng này, làm cho thần sắc của tất cả mọi người kịch biến, nguyên thần run rẩy.
Thời đại ngày nay, ai từng thấy chuẩn Chí Tôn giao thủ?
"Ài…" Đại trưởng lão lắc đầu. Dường như không muốn nhìn thấy cục diện này.
Cố Tiên Nhi cũng không khỏi nghi hoặc nói, "Sao sư tôn lại như thế, lẽ nào thực lực của lão tổ hắn rất mạnh sao?"
"Không phải rất mạnh." Đại trưởng lão lắc đầu, sau đó nói, "Mà là cực kỳ mạnh."
"Keng!"
Theo hắn dứt lời.
Tại thời khắc này, thần sắc của Cố Nam Sơn lạnh lùng, cũng không quan tâm, trực tiếp huy quyền, đối cứng với một kiếm này.
Soạt!
Thần kiếm màu vàng run rẩy, phù văn lấp lánh, bộc phát ra ba động đáng sợ.
Sau đó răng rắc một tiếng liền đứt gãy, trực tiếp chia năm xẻ bảy nổ tung!
"Trường Sinh Cố gia ta chính là quả báo! Ngươi nghe không hiểu sao?"
Cố Nam Sơn lạnh lùng nói, một quyền nện xuống, một đạo quyền quang vô cùng kinh khủng, phảng phất đủ để gột rửa vạn cổ tuế nguyệt rơi xuống!
Chương 358 Thuần phục với danh trạng đầu tiên
Bốn phía, tiên thi chìm nổi, huyết hải bốc lên!
Quyền quang chiếu rọi hết thảy, quang minh chính đại, khiến cả phiến thiên địa đều đang rung chuyển.
"Cái gì…"
Vị Vũ Nhân tộc lão tổ này, sắc mặt đại biến, lộ ra chấn kinh, hoảng sợ, không dám tin.
Kèm theo đó là một tia tuyệt vọng.
"Không…"
Hắn đang hét to, hoàn toàn không ngờ tới vị Lão tổ Cố gia có bề ngoài xấu xí này, tu vi thật sự viễn siêu hắn.
Hai người căn bản không có một tí khả năng giao thủ!
Phù một tiếng!
Huyết quang nổ tung, dưới đạo quyền quang này trực tiếp bốc hơi, bao gồm cả nguyên thần, đều thành một mảnh tro tàn.
Tê!
Nhìn xem cảnh tượng này, tất cả tu sĩ trên ngọn núi thậm chí là ở bốn phía thiên địa, đều ngơ ngác đến cực điểm, thở ra một hơi lạnh.
Một quyền oanh sát Vũ Nhân tộc lão tổ? Mới vừa rồi bọn hắn không có nhìn lầm chứ?
Cái này là khái niệm gì?
Vị Lão tổ Cố gia này đến cùng cường đại tới mức nào?
Tất cả tộc nhân cuả Vũ Nhân tộc, không khỏi tê cả da đầu, toàn thân run rẩy.
Lúc này, rất nhiều người đang ngu ngơ, thậm chí cả người đều choáng váng.
"Hừ!"
Cố Nam Sơn khá hài lòng thanh thế mà mình tạo ra, lạnh lùng hừ một tiếng, nộ khí mới có chút dịu xuống.
Lúc này, hắn liếc mắt nhìn Cố Trường Ca, phát hiện tên tiểu bối này, bộ dáng vậy mà không ngạc nhiên tí nào, còn cười ha hả nhìn về phía hắn.
"Tên hỗn đản này, là dự định gây hấn với lão phu sao?"
Thấy cảnh tượng này, cơn giận trong lòng Cố Nam Sơn lại lần nữa trỗi dậy.
Sau đó, trong ánh mắt kinh hãi và rung động của tất cả mọi người, thân ảnh hắn trong nháy mắt biến mất, phóng tới chỗ sâu nhất của Vũ Nhân tộc.
Hắn cần phải phát tiết lửa giận của mình.
Vừa rồi ở chỗ đó có khí tức kinh khủng đang thức tỉnh, rồi lại như thủy triều nhanh chóng tán đi, chính là một vị lão tổ khác của Vũ Nhân tộc.
Hắn tuyệt đối không nghĩ tới sau khi thức tỉnh, liền nhìn thấy cảnh tượng kinh khủng đó, toàn thân lạnh thấu, tâm thái đều nổ tung, hận không thể trực tiếp giả chết.
"Đám hậu bối này, đang hố tổ tông a!"
Hắn ngửa mặt lên trời gào thét, thấy Cố Nam Sơn đánh tới, không chút do dự, thần hồn phát run, muốn tan vỡ, hóa thành bóng đen liền muốn rời khỏi nơi này.
Một vị chuẩn Chí Tôn muốn chạy trốn?
Ai có thể dễ dàng đuổi kịp?
Cố Nam Sơn vốn còn đang tức giận, giờ phút này lại gặp gia hoả này có mắt không tròng, vậy mà không hảo hảo chờ chết, còn dám trốn.
Hắn càng nổi giận hơn.
Cất bước di chuyển, hóa đất thành tấc, nhanh chóng đuổi theo, uy áp hào hùng mà kinh khủng, nhanh chóng biến mất ở bên trong phiến thiên địa này.
Tất cả tu sĩ và sinh linh, đơn giản giống như là vừa từ trong nước vớt ra, toàn thân đều là mồ hôi lạnh, bị dọa đến sắc mặt trắng bệch.
Ở bốn phía quanh ngọn núi, rất nhiều tuổi trẻ chí tôn của đạo thống và đại giáo, thần hồn còn đang có chút run rẩy.
Dưới cái nhìn của bọn hắn, một vị chuẩn Chí Tôn đã vô địch, đủ để càn quét Tiên Cổ đại lục, cứ như vậy bị Lão tổ Cố gia một quyền oanh sát chết.
Cảnh tượng này để lại rung động cho bọn hắn thật sự là quá lớn.
Đến hiện tại, trong đầu đều còn đang ông ông ông, căn bản chưa kịp phản ứng.
"Trường Sinh Cố gia đến cùng khủng bố đến mức nào…"
"Nội tình của bọn hắn quả thực không dám tưởng tượng, một vị lão tổ liền cường đại đến loại tình trạng này."
"Mà nghe đồn rằng, Trường Sinh Cố gia cái gì không nhiều, riêng lão tổ thì lại rất nhiều, ngay cả chính bọn hắn cũng không biết, bên trong tổ địa của bọn hắn, rốt cuộc có bao nhiêu vị lão tổ."
Lúc trước rất nhiều tu sĩ vẫn cho câu nói này là nói đùa.
Nhưng mà bây giờ, khiến bọn hắn không thể không cân nhắc tính chân thực của chuyện này.
Cường đại như Vũ Nhân nhất tộc, từ thời đại Tiên Cổ liền đã sừng sững không ngã, trường tồn đến bây giờ, còn có lão tổ chuẩn Chí Tôn cảnh.
Ở trước mặt Trường Sinh Cố gia, ngay cả một chút phản kháng cũng không có.
"Ta liền biết không thể để hắn tiến đến, các Tiên Cổ Di tộc ở nơi này cũng không còn giống như thời kỳ phồn thịnh năm đó, làm sao có thể trụ được…" Đại trưởng lão đau đầu, nhìn xem cảnh tượng này, hiển nhiên đã đoán trước được cảnh tượng này.
"Lão tổ hắn vậy mà mạnh như thế?" Miệng nhỏ của Cố Tiên Nhi khẽ nhếch, lúc này cũng có chút nằm mộng.
Nàng hoàn toàn không nghĩ tới lão tổ có bề ngoài xấu xí này, lại là một nhân vật lợi hại đến vậy!
Một quyền oanh sát chuẩn Chí Tôn, đoán chừng so với mấy vị sư tôn kia của nàng, đã không kém bao nhiêu.
"Sớm biết có ngày hôm nay, các ngươi cần gì phải làm như thế?"
Lúc này, thân ảnh của Cố Trường Ca lại xuất hiện, kèm theo lời nói.
Hắn đứng trước mặt một đám Vũ Nhân tộc đang tuyệt vọng, kinh hãi và như đống tro tàn này, cười ha hả nói.
Cố Nam Sơn đã “hảo tâm” giúp hắn giải quyết vấn đề quan trọng nhất, thông qua trận chiến này, chấn nhiếp các tộc đàn khác.
Hiện tại hắn tự nhiên cũng nên hiện thân, thu lấy lợi ích nên có.
"Cố Trường Ca, ngươi…" Sắc mặt của Vũ Vô Địch trắng bệch, sợ hãi nói, đã không còn tỉnh táo thong dong như bộ dáng tộc trưởng trước đó.
Các tộc lão khác, sắc mặt đều trắng bệch run rẩy, không dám mở miệng.
Giờ khắc này, ở trong mắt bọn họ, bộ dáng của Cố Trường Ca không khác gì vị lão nông chí cường giả vừa rồi.
Tiện tay liền có thể quyết định sinh tử của bọn hắn.
Hiện nay, ngay cả lão tổ của bọn hắn cũng bị tuỳ tiện oanh chết, thậm chí chống cự cũng không làm được.
Bọn hắn những hậu bối này, còn có cách nào khác? Huống chi, Long Tộc đã vứt bỏ bọn hắn!
"Còn nhớ kỹ những lời trước kia của ta chứ?" Cố Trường Ca mỉm cười nói, áo bào bồng bềnh, có vẻ phong thần như ngọc, siêu phàm thoát tục.
"Nhớ kỹ." Vũ Vô Địch tựa như là từ trong bóng tối bắt lấy được một tia hi vọng, vội vàng gật đầu nói.
Các tộc nhân khác của Vũ Nhân tộc, trong ánh mắt, đều hiện lên hi vọng.
Trong lời này của Cố Trường Ca, bọn hắn cảm nhận được hi vọng, bọn hắn còn có cơ hội sống sót.
Bọn hắn không muốn chết.
Sâu kiến còn muốn sống tạm bợ, huống chi là sinh linh với tu sĩ?
"Nhớ kỹ liền tốt, ta từng nói cho các ngươi hai sự lựa chọn, hoặc là thần phục, hoặc là chết." Mặt của Cố Trường Ca vẫn như cũ mỉm cười, chỉ bất quá giờ phút này tất cả mọi người cảm nhận được cổ hàn khí kinh người từ trong đó.
"Chúng ta lựa chọn thần phục, làm nô bộc, chịu Trường Ca thiếu chủ sai sử, quyết không chối từ!"
Nghe vậy, một đám tộc lão của Vũ Nhân tộc, con mắt lộ vẻ mừng rỡ, lúc này mới mở miệng nói, đã bị cảnh tượng vừa rồi dọa sợ mất mật, biết rằng phản kháng Cố Trường Ca, sẽ không có kết quả tốt gì.
"Được thôi, bất quá trước đó, các ngươi cần làm một chuyện."
Trên mặt Cố Trường Ca mang theo ý cười, tùy ý nói, thần sắc không có biến hóa, giống như đang đàm luận một chuyện nhỏ.
"Ta cần các ngươi thần phục ta với một phần danh trạng đầu tiên."
"Chuyện này không quá phận chứ?"
Nụ cười của hắn, mang theo nghiền ngẫm
Chương 359 Thuận ta thì sống, chống ta thì chết
"Cái gì!?"
Tất cả tộc nhân của Vũ Nhân tộc, cũng đang ngu ngơ, cảm nhận được hàn khí kinh người và ác ý nồng đậm của Cố Trường Ca.
Phần danh trạng này, tự nhiên là muốn cho bọn hắn tàn sát lẫn nhau!
Cái kế sách này thật độc ác, chỉ cần bọn hắn làm ra chuyện này, nỗi nhục này, chắc chắn sẽ in sâu vào trong huyết mạch, rất khó giải trừ.
Đừng nói bọn hắn, liền ngay cả rất nhiều tu sĩ ở phụ cận, cũng không khỏi toàn thân run lên, thề rằng về sau sẽ không bao giờ trêu chọc Cố Trường Ca.
Gia hỏa này nhìn bề ngoài siêu nhiên như tiên, nhưng thủ đoạn lại tàn nhẫn kinh người, để cho người ta rùng mình!
"Thủ đoạn của Cố Trường Ca, thật đúng là vẫn tàn nhẫn như xưa, không chút lưu tình với địch nhân."
Trong lòng Cố Tiên Nhi thầm may mắn. So sánh với địch nhân, Cố Trường Ca đối với nàng kỳ thực đã rất tốt, nếu không lúc nàng dùng thái độ sát ý và hận ý cuồn cuộn như lúc đầu để đối đãi với Cố Trường Ca thì…
Suy nghĩ một chút liền không khỏi rùng mình.
Vũ Nhân nhất tộc ngược lại là nghĩ hay đó nhỉ, hiện tại biết sợ rồi sao? Sao không làm từ sớm?
Cố Trường Ca cũng không cho rằng mình là một người nhân từ.
Cũng tốt, thừa dịp này uy hiếp toàn bộ Tiên Cổ tộc đàn, để cho tất cả mọi người biết, từ hôm nay trở đi, Tiên Cổ đại lục sẽ do Cố Trường Ca hắn định đoạt!
Rất nhanh, sau khi Cố Trường Ca nói xong lời này, Vũ Nhân nhất tộc lâm vào trong đại loạn.
Có người đỏ mắt, khuôn mặt dữ tợn, chửi ầm lên, muốn thẳng hướng Cố Trường Ca, thà chết chứ không chịu khuất phục.
Nhưng kết quả bị Cố Trường Ca tiện tay vỗ chết.
Càng nhiều tộc nhân của Vũ Nhân tộc, lựa chọn sống tạm bợ, không muốn biệt khuất, không cam lòng mà chết đi.
Dưới sự trấn áp của Thái Sơ Thần Giáo và một đám binh sĩ mặc tiên giáp, tất cả tộc nhân của Vũ Nhân tộc giao được danh trạng lên đều được sống tiếp, tộc nhân lựa chọn phản kháng, đều bị xử tử.
Nỗi nhục ngày hôm nay, cũng đủ để cho các tộc nhân còn lại của Vũ Nhân tộc, cả một đời không thể ngóc đầu lên được, khó mà đối mặt với thiên hạ.
Mà rất nhanh, chuyện xảy ra hôm nay, truyền đến ngoại giới, truyền ra khắp các nơi trong Tiên Cổ đại lục, tạo ra đại địa chấn, không có bất kỳ tộc đàn nào có thể bình tĩnh ngồi yên.
Không ít Tiên Cổ tộc đàn, sau khi nghe được tin tức này, đều sắp bị dọa sợ đến choáng váng.
Vũ Nhân nhất tộc truyền thừa cổ lão lâu đời, vô cùng lớn mạnh như thế, nhưng sau ngày hôm nay, liền tan rã và sụp đổ.
Biến thành nô bộc của Cố Trường Ca, mãi mãi làm việc cho hắn, chịu hắn sai sử.
Bên trong trận đại thanh trừng này, vị Lão tổ Cố gia thần bí kia, cũng trở thành tiêu điểm nghị luận của rất nhiều tu sĩ, đồng thời nội tình của Trường Sinh Cố gia, cũng làm cho vô số tu sĩ rung động.
Thái Sơ Thần Giáo cường thế bá đạo, những binh sĩ mặc tiên giáp của Cố gia đáng sợ và bá đạo, cũng từ trong trận chiến này, gây ra đại nghị luận.
Thông đạo giữa Tiên Cổ đại lục với ngoại giới, chịu nhiều áp lực và đang bị Đạo Thiên Tiên Cung liên tục mở ra.
Trận lịch luyện này của thế hệ trẻ tuổi, rốt cuộc cũng kết thúc, nhưng Tiên Cổ đại lục, vẫn như cũ không bình yên.
Rất nhiều đạo thống và đại giáo, vẫn đang giáng lâm, muốn tranh đoạt tài nguyên trong đó.
Chân Long nhất tộc phong bế Long Đảo, thần quang ngút trời, mở ra pháp trận phòng ngự, ở trong đó có tiếng long ngâm rung động bát phương, hấp dẫn sự chú ý của rất nhiều tu sĩ.
Không ai biết Tiên Cổ Long Tộc, rốt cuộc là có mục đích gì.
Mà rất nhanh, qua mấy ngày.
Vào ngày này, chỗ sâu của Bách Hoành Sơn Mạch, bỗng nhiên có tiên quang sáng chói xuất hiện, chiếu rọi thiên khung, tiên âm khuếch tán, tựa như rất nhiều tiên tử, đang nhảy múa ở nơi đó.
Nhất thời, vô số cường giả đều bị loại dị tượng đó kinh động đến.
Bên trong dị tượng, có từng tôn tiên nhân cổ lão xuất hiện, thay phiên nhau ngồi xếp bằng, tụng niệm kinh văn, ẩn chứa vô thượng huyền bí.
Rất nhiều lão ngoan đồng chạy đến nơi đây, nghiên cứu một hồi, sau đó phát hiện một chuyện kinh người.
"Tiên môn hiển hiện, trong đó có lẽ có tiên lộ, ẩn chứa cơ duyên thành tiên!"
Tin tức này vừa ra, trong nháy mắt kinh động đến toàn bộ Tiên Cổ đại lục, thậm chí là ngoại giới Vô Lượng Thiên, cũng nhấc lên một trận điên cuồng.
Tiên!
Cái từ này ở cả thượng giới, ý nghĩa đều không tầm thường, sự vật có liên quan tới tiên, đều không đơn giản.
Chớ nói chi là thành tiên.
Nhất thời, Tiên Cổ đại lục một lần nữa nghênh đón rất nhiều cường giả khủng bố.
Chuyện này, cũng không ảnh hưởng gì đến Cố Trường Ca, hắn đã mưu đồ xong Vũ Nhân nhất tộc, và dự định từ từ mưu toan toàn bộ Tiên Cổ đại lục.
Hắn thậm chí không nhịn được bật cười một tiếng, "Đồ tốt đều bị ta lấy trước, coi như bây giờ tiên lộ đã mở, các ngươi còn có thể tìm được cái gì?"
Giờ phút này, Cố Trường Ca dẫn theo một đám tùy tùng, dự định rời đi Tiên Cổ đại lục, trở về Đạo Thiên Tiên Cung.
Dù sao thông đạo giữa hai nơi đã hoàn toàn mở ra, Tiên Cổ đại lục đối với hắn mà nói, như là sân nhỏ sau nhà hắn, bất cứ lúc nào cũng có thể đi vào.
Hắn muốn chuẩn bị bước tiếp theo, ngoài ra còn đang nghĩ biện pháp, lợi dụng uy thế của Cố Nam Sơn, phát huy lợi ích đến cực hạn.
Đồng thời, Cố Trường Ca cũng phải cân nhắc, giải quyết lửa giận của Cố Nam Sơn như thế nào.
Mặc dù loại chuyện tính kế lão tổ này rất sảng khoái.
Nhưng giáo huấn vẫn sẽ có.
Mà rất nhanh, Cố Trường Ca liền nghĩ ra biện pháp giải quyết, mục tiêu của hắn là nhằm vào trên người Cố Tiên Nhi.
Dù sao Cố Tiên Nhi cũng là khí vận chi nữ, đồng thời còn gánh vác hai lớp mô bản nhân vật chính cường đại, cho dù là gốc cây đào kia ở Đào thôn, hay là đám chí cường giả sau lưng nàng, đều không phải là đèn đã cạn dầu.
Vả lại ngay từ đầu, Cố Trường Ca không có ý định giết Cố Tiên Nhi, ấp ủ mục đích này, hắn đã bố trí không ít thủ đoạn.
Hiện nay dưới "từng bước định hướng" của hắn, nha đầu khờ này rơi vào ma trảo…trong tay hắn, thời gian nàng phát hiện ra hắn có nỗi khổ tâm, chỉ sợ cũng không cần bao lâu nữa.
Cho nên Cố Trường Ca rất chắc chắn, hiện tại trong lòng Cố Tiên Nhi cũng không còn sát ý với hắn.
Cùng lắm thì chính là bị hắn chọc tức đến giậm chân, muốn nhân cơ hội để trả thù, đòi lại những thiệt thòi trước giờ.
Loại thủ đoạn trả thù gãi ngứa này, Cố Trường Ca hoàn toàn không quan tâm, chuyển tay liền trấn áp nha đầu kia.
Dù sao theo thái độ của vị lão tổ kia đối với Cố Tiên Nhi, Cố Trường Ca cũng biết trong lòng hắn tuyệt đối còn có áy náy với Cố Tiên Nhi, rất nhiều chuyện sẽ phụ thuộc vào nàng.
Chương 360 Tiên giáp vệ
Mục đích của Cố Trường Ca kỳ thực cũng rất đơn giản.
Cố Nam Sơn thân là lão tổ của Cố Tiên Nhi nhất mạch, khẳng định cũng không nguyện ý nhìn xem nhất mạch kia tiếp tục suy tàn.
Huống chi hành động bây giờ của Cố Trường Ca, đứng trên lợi ích của toàn bộ gia tộc mà nói, càng không có vấn đề gì, thậm chí sẽ có rất nhiều tộc lão khen ngợi.
Về phần nguyên nhân?
Phải biết toàn bộ Tiên Cổ đại lục là một miếng bánh gatô lớn, sau khi bị Cố Trường Ca cường thế cắt xuống một nhát, Cố gia nghiễm nhiên ăn miếng lớn nhất.
So với các thế hệ trẻ tuổi khác, Cố Trường Ca bày mưu nghĩ kế, đủ để cho bọn hắn sợ hãi thán phục, đồng thời minh bạch Cố gia trong tay hắn, cũng sẽ không xuống dốc như bọn hắn nghĩ.
Ngược lại, Cố Trường Ca sẽ làm rạng rỡ gia tộc.
Với điều kiện tiên quyết này, cho dù Cố Nam Sơn muốn ra tay giáo huấn hắn lần nữa, cũng phải tìm một nơi không có ai.
Thân phận của Cố Tiên Nhi, bây giờ kỳ thực cũng rất khó xử, thân là tiểu công chúa của Trường Sinh Cố gia, nhưng không ai dám thừa nhận thân phận của nàng, sợ đắc tội Cố Trường Ca và nhất mạch sau lưng của hắn.
Thân phận và địa vị hiện tại của Cố Trường Ca ở Cố gia, đơn giản như mặt trời vào giữa trưa, những tộc nhân muốn minh oan cho Cố Tiên Nhi, càng không dám mở miệng, vô cùng kiêng kỵ Cố Trường Ca.
Thêm vào đó, thất công chúa của Hải Vương cung, suy cho cùng thì vẫn là đã chết dưới tay của Cố Tiên Nhi.
Chuyện này, đáng giá để Cố Trường Ca động tay động chân một phen.
"Vừa vặn Tiên Cổ Long Tộc, khối xương khó gặm này, còn có chút khó giải quyết…"
“Đây là cơ hội tốt nhất.”
Cố Trường Ca híp mắt.
Ầm ầm!
Rất nhanh, bên trong Tiên Cổ đại lục có rất nhiều cổ khí tức mạnh mẽ giáng lâm, từ trong đó rời đi, rung động thiên khung, hấp dẫn ánh mắt của tất cả trưởng lão và đệ tử của Đạo Thiên Tiên Cung.
Từng chiếc từng chiếc chiến thuyền tử đồng to lớn, phát ra khí tức cổ lão mà cường hoành, vắt ngang rồi dừng lại trên Vô Thượng Phong.
"Bái kiến thiếu chủ!"
Rất nhiều cường giả của Thái Sơ Thần Giáo, với vẻ mặt cung kính, đều hội tụ ở đây.
Cố Trường Ca khẽ vuốt cằm, để cho bọn hắn nghỉ ngơi và chỉnh đốn ở Vô Thượng Phong.
Cường giả của các đại giáo khác trú đóng ở bên trong sơn môn của Đạo Thiên Tiên Cung.
Loại chuyện này thậm chí có thể coi như một sự khiêu khích.
Nhưng bây giờ ở Đạo Thiên Tiên Cung, không ai dám nói một lời.
Quyền thế của Cố Trường Ca, đã đạt đến đỉnh phong trước nay chưa từng có.
"Mọi chuyện thế nào rồi?" Cố Trường Ca hỏi.
"Khởi bẩm thiếu chủ, bây giờ các dư nghiệt của Vũ Nhân nhất tộc tản mát ở khắp nơi, đều đã bị giải quyết." Một đám cường giả của Thái Sơ Thần Giáo, cung kính trả lời.
Bọn hắn nhận được mệnh lệnh, chạy đến Vô Lượng Thiên, nghe theo sự sai khiến của Cố Trường Ca, dọn sạch trở ngại trong Tiên Cổ đại lục cho hắn.
Vũ Nhân nhất tộc đứng mũi chịu sào, chỉ bất quá sau khi tộc địa luân hãm, còn có rất nhiều tộc nhân tản mát ở bên ngoài.
"Rất tốt."
Cố Trường Ca gật đầu, hài lòng nói, tuân theo tôn chỉ nhổ cỏ phải nhổ tận gốc, đương nhiên cũng không có ý định buông tha bọn hắn.
Mà hiện nay, hắn đã uy hiếp toàn bộ Tiên Cổ đại lục, tự nhiên cũng không cần bọn cường giả này của Thái Sơ Thần Giáo thường xuyên lộ diện, gây ra những phiền toái không cần thiết.
Trú đóng ở Vô Thượng Phong, bất cứ lúc nào cũng có thể nghe theo sự sai khiến của hắn.
Vào thời khắc một đám cường giả của Thái Sơ Thần Giáo trở về, ở một phương trời khác, truyền đến một âm thanh lao xao hùng hồn, tựa như thiên quân vạn mã, trùng sát trong thiên địa.
Một đội tiên quân kinh khủng, cũng trở về Vô Thượng Phong.
"Các ngươi vất vả rồi." Nhìn về phía bọn hắn, Cố Trường Ca không khỏi lộ ra mỉm cười nói.
"Thiếu chủ chỉ đâu, chúng ta sẽ đánh đó."
“Chờ tới ngày mà thiếu chủ chân chính chấp chưởng Cố gia, chúng ta nguyện đời đời mở rộng cương thổ, xông pha khói lửa cho Cố gia.”
Tiên quang cuồn cuộn trên bầu trời đang tràn ngập, Cố gia Tiên Giáp vệ, âm thanh to lớn vang vọng, nói xong lời này.
Sau đó sát khí kinh thiên, xông vào trong một cái thông đạo, cứ thế liền biến mất.
Sát khí kinh khủng, thậm chí còn sót lại trên không trung, khiến cho những đệ tử giữa các ngọn núi đều run sợ không thôi.
Cố Trường Ca đứng trên đỉnh núi, nhìn xem bọn hắn rời đi, thần sắc trên mặt lộ vẻ không hiểu.
Đây ngược lại là một vũ khí sắc bén bất khả chiến bại.
Đáng tiếc, còn chưa tới ngày mà hắn có thể hoàn toàn chưởng khống và chỉ huy Tiên Giáp vệ.
Trong ngày thường, bọn hắn đều tiến hành chém giết để tu luyện ở các vị diện khác.
Chỉ khi có triệu hoán của gia tộc, mới có thể phá vỡ không gian thông đạo và chạy đến.
Lần này bọn hắn nghe theo phân phó của Cố Trường Ca, đến đây chinh chiến Vũ Nhân nhất tộc, tiêu diệt thế lực bất kính với Trường Sinh Cố gia.
Sau khi nhiệm vụ hoàn thành, bọn hắn liền sẽ rời đi.
Trừ phi Cố Trường Ca trở thành gia chủ chân chính, mới có tư cách chân chính chưởng khống lực lượng đáng sợ và sắc bén này.
Lần này, có thể nói chính là một ngoại lệ.
Dù sao còn có các đạo thống và đại giáo khác cũng nhìn chằm chằm Tiên Cổ đại lục - khối bánh gatô này, Trường Sinh Cố gia thảo phạt Vũ Nhân nhất tộc, xuất quân có đủ lí do, không ai có thể nói gì thêm.
Còn bọn hắn thì sao?
Bọn hắn liền một cái cớ cũng không có, điều động cường giả giáng lâm Tiên Cổ đại lục, thuận miệng nói là muốn bảo vệ hậu bối.
Để tránh hậu bối ở chỗ này bị thương, hoặc là mất mạng.
Nhưng mà, Tiên Cổ các tộc cũng không ngốc, trơ mắt nhìn tộc mình giống như Vũ Nhân nhất tộc, bị Cố Trường Ca trấn áp thu phục.
Bọn hắn chắc chắn sẽ không đi theo con đường đó, cho nên mỗi một tộc đàn, đều ngoan ngoãn co đầu rụt cổ, không ra tộc địa.
Không trêu chọc thị phi, làm một con rùa đen rụt đầu.
Việc này, bọn hắn hành động rất nhanh, làm cho tất cả thế lực đại đạo thống đều bất đắc dĩ, nhất thời không tìm được cái cớ chính đáng để động thủ.
Ngay cả ở thế giới này, sự việc nào cũng phải coi trọng một chữ lý.
Nếu không thì một gia tộc vô đối, rất dễ dẫn đến tất cả thế lực đại đạo thống phản công vây giết, bất lợi cho việc ổn định, sừng sững lâu dài.
Trừ phi thật cường đại đến có thể độc đấu với tất cả thế lực đạo thống.
Nhưng mà nếu thật sự như vậy, thì sao không xưng bá cả giới?
Bình luận facebook