-
Chương 401-402
Chương 401 Tiến quân Long Đảo
Trong nháy mắt, mấy ngày liền trôi qua.
Cố Trường Ca ước tính thời gian Đại trưởng lão cho thời gian Tiên Cổ Long tộc suy nghĩ, thời gian cũng gần đến rồi.
Vì vậy, hắn truyền ra một đạo mệnh lệnh, các cường giả Thái Sơ Thần Giáo đóng quân tại Vô Thượng Phong, lái chiến thuyền Thái Sơ, phá vỡ không gian, ầm ầm mà đến, đáp xuống bên ngoài Long đảo!
Hãm thành nguy cấp!
Khi nhận được tin, vô số tu sĩ và sinh linh đều bị sốc trước hành động đột ngột của Cố Trường Ca.
Cố Trường Ca, người đã biến mất một thời gian dài, lại xuất hiện ở Tiên Cổ đại lục dường như muốn dấy lên một trận máu tanh!
Vù!!
Đột nhiên, từng đạo Thần Hồng lao đến, tập trung bên ngoài Long Đảo.
"Làm phiền Đại Trưởng Lão rồi.”
Cố Trường Ca áo choàng trắng lông vũ đan xen sáng chói, bóng dáng xuất hiện trên chiến thuyền, mỉm cười nhìn về phía Đại Trưởng Lão canh giữ ở đây.
“Hi vọng ngươi có thể tuân thủ ước định.” Đại Trưởng Lão không khỏi thở dài, không còn cách nào khác đối với Cố Trường Ca.
Cảnh tượng này, khiến cho vô số tu sĩ cùng sinh linh hít thở không thông, càng là kinh sợ, xem ra Đại Trưởng Lão thật sự bị Cố Trường Ca bức bách.
Trong Long Đảo lúc này, bây giờ quang hoa ngút trời, trong đại trận Hộ Sơn, mọi người trong bộ tộc đều quỳ xuống đất cầu nguyện, truyền ra long ngâm rung trời.
...
Cùng lúc đó, Thiên Vực cách xa Vô Lượng Thiên Ức hàng nghìn vạn dặm.
Mây mù lượn lờ, núi non chập trùng, sông núi tuyệt đẹp, hồ nước trong xanh như ngọc, đẹp đẽ không sao tả xiết, rộng lớn mạnh mẽ, ầm ầm sóng dậy.
Mây trắng mênh mông, một cỗ tuyệt trần.
Trên bầu trời, một cỗ xe ngựa dát mây đỏ đang được điều khiển bởi chín con Thiên mã, đang phi nước đại.
Một đội cường giả kỵ sĩ mặc áo giáp theo sau, cưỡi nhiều loại quái vật đáng sợ, uy lực mạnh mẽ, khí huyết cường đại làm người kinh hoảng.
Chiếc xe ngựa này như ngân tuyết cuồn cuộn, nghiền ép mà đi qua bầu trời, thanh thế kinh người, hiện ra sự đồ sộ.
Mà thân xe lờ mờ hiện lên sự chấn động của các loại thần phù cường đại.
Người đánh xe già nua một mặt gió nhẹ mây bay, cử chỉ nhẹ nhàng ... Tất cả những điều này thể hiện sự uy nghiêm và bất phàm của người trong xe.
Sau khi nhiều tu sĩ gần đó nhìn thấy, tất cả đều phải lựa chọn rút lui, không dám đến gần.
Nhìn từ tư thế này, đều biết người trong xe không phú thì quý, bọn hắn không thể chọc vào được.
"Đều nói đừng có tặng nữa, trở về nói với thiếu chủ nhà ngươi, để hắn đừng phí công vô ích. Tiểu thư căn bản không có chút hứng thú nào với hắn."
"Nếu như hắn còn không nhận thức được, cũng đừng trách tiểu thư động thủ.”
Mà lúc này, bức màn của xe ngựa đột nhiên được vén lên, thò ra đầu của một tiểu nha hoàn mắt ngọc mày ngài, tóc thắt bím.
Vẻ ngoài của tiểu nha hoàn trông cỡ mười một, mười hai tuổi, thoạt nhìn cũng thông minh, xinh xắn động lòng người.
Nàng cau mày, nhìn một đám kỵ sĩ đi theo phía sau, bất mãn nói.
"Tú Nhi cô nương, chuyện này là do thiếu chủ phân phó, chúng ta cũng không có cách nào! Ngươi cũng đừng làm khó chúng ta, đưa Tử Câm thánh nữ ra ngoài Thiên Vực, chúng ta sẽ quay về. Tuyệt đối không lưu lại một giây phút nào nữa.”
Trong số các kỵ sĩ phía sau, đứng đầu là một người đàn ông trung niên tương đối vạm vỡ mặc áo giáp vàng, nghe nói không khỏi cười khổ nói.
"Lại là tên Triệu Thiên làm người ta không ưa nổi kia, tại sao hắn lại không từ bỏ chứ?”
Nghe vậy, sắc mặt của nha hoàn tên là Tú Nhi vô cùng khó coi.
Nàng đối với vị thiếu chủ đứng sau nhóm kỵ sĩ này, đơn giản là chán ghét đến cực điểm.
Nguyên nhân cũng rất đơn giản.
Ngồi trong xe ngựa là một trong những truyền nhân của Nhân Tổ Điện, Tử Câm thánh nữ.
Đồng thời cũng là tiểu thư mà nàng phụ trách chăm lo cho cuộc sống hàng ngày.
Mà chủ nhân đứng đằng sau nhóm người này, chính là thiếu chủ của tộc Thái Cổ Triệu ở Thiên Vực-Triệu Thiên, là tuổi trẻ chí tôn nổi tiếng một phương.
Triệu Thiên không biết từ đâu biết được tin tức tiểu thư của nàng đang rời khỏi Nhân Tổ Điện, liền cố ý điều động kỵ sĩ đến đây hộ tống, muốn làm sứ giả hộ hoa.
Loại chuyện này, các nàng muốn trốn cũng trốn không được.
Đám người này da mặt vô cùng dày, đã hộ tống đến biên cảnh của Thiên Vực, hiện tại đã gần tới phạm vi địa giới.
Sự việc này, khiến thái độ của Tú Nhi đối với Triệu Thiên cực kỳ không tốt, trước đây bởi vì thân phận của hắn nên có chút khách khí.
Hiện tại hoàn toàn không có sắc mặt tốt nào cả.
Hơn nữa, Tú Nhi cũng biết tiểu thư ở phía sau hẳn là đối với Triệu Thiên rất không vừa lòng, tuyệt đối nhìn là thấy phiền.
Mấy lần trước, cũng không nhịn được mà động thủ làm trọng thương Triệu Thiên.
Nhưng càng như vậy, Triệu Thiên càng không muốn từ bỏ, nhất định phải theo đuổi được tiểu thư, nó gần giống như một kẻ thích bị ngược đãi.
Tiểu thư ngồi sau nàng tất nhiên nàng ấy cũng chán ghét loại dai dẳng như kẹo da trâu này.
Nếu như không phải cha của Triệu Thiên ra mặt cầu tình, thì tên Triệu Thiên đã sớm bị đánh cho trọng thương, mấy tháng trời khó mà xuống đất được.
"Triệu Thiên không dám ra mặt, liền phái các ngươi tới. Nếu không phải tiểu thư tốt bụng, hiện tại các ngươi đã sớm bị đánh chết rồi.” Tú Nhi không vui nói.
Lúc này, hoàn toàn chẳng quan tâm đến thân phận thiếu chủ Triệu gia của Triệu Thiên, trên khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng tràn đầy bất mãn.
Loại che chở hết mực nhưng thật ra lại là theo dõi hành tung, khiến nàng chán ghét.
Có thể tưởng tượng ra, điều này hẳn là khiến cho tiểu thư phía sau nàng chán ghét tới cực điểm.
"Thiếu chủ của chúng ta dù sao cũng là thiếu chủ của Thái Cổ Triệu tộc, nhưng Tử Câm thánh nữ vẫn không chịu gặp thiếu chủ. Thiếu chủ của chúng ta tốt bụng, sợ rằng trên đường Tử Câm thánh nữ gặp chuyện ngoài ý muốn, cho mới nên phân phó chúng ta tới đây."
"Chuyện này coi như không có công lao cũng có khổ lao mà.”
"Tú Nhi cô nương, bao nhiêu nguy hiểm tiềm ẩn dọc đường đã bị chúng ta giết từ trong trứng nước, chẳng lẽ ngươi không nhìn thấy những thứ này sao?"
Nghe vậy, nhóm kỵ sĩ này cũng lần lượt lên tiếng, tỏ thái độ bất mãn.
Chương 402 . Đại Thánh làm phu xe
"Hiện tại, cũng không biết lý lẽ, ngươi đừng trách ta nói lời khó nghe. Tiểu thư ở Thiên Vực người theo đuổi xếp hàng đếm không hết, thiếu chủ các ngươi xếp thứ mấy?”
Khi nghe thấy điều này, khuôn mặt của Tú Nhi trầm xuống, giọng nói lộ ra tia lạnh lùng.
Nàng trông còn rất trẻ, nhưng tu vi của nàng không hề yếu chút nào.
Thậm chí thân mang một loại linh thể, được tiểu thư chuyên môn dạy bảo, thực lực rất mạnh.
Đối với lời nói của tiểu nha hoàn, biểu hiện của đám kỵ sĩ thay đổi, trông rất khó coi và tức giận, nhưng họ chỉ có thể cố gắng nén cơn giận của mình lại.
Dù thế nào thì bọn hắn cũng đã hộ tống đến đây, coi như không có công lao, nhưng cũng tốn rất nhiều thời gian và sức lực.
Nhưng họ không nhận được một chút sắc mặt tốt nào từ đối phương.
Nếu không phải vì đối phương là truyền nhân của Nhân Tổ Điện, thân phận cao quý, không thể chọc vào, thì bọn hắn đã muốn động thủ dạy dỗ một chút rồi.
Đặc biệt là tiểu nha hoàn này, dựa vào Tử Câm thánh nữ sau lưng, hết lần này đến lần khác xuất hiện khiêu khích bọn hắn, khiến bọn hắn tức giận.
Tất nhiên, bọn hắn không biết lai lịch thực sự của Tử Câm thánh nữ.
Ngay cả trong Nhân Tổ Điện, cũng ít người biết được thế lực đằng sau của Tử Câm thánh nữ.
Năm đó vị trưởng lão đưa nàng đến Nhân Tổ Điện cũng không nhắc tới chuyện này.
“Cút đi, ta ghét nhất tên đạo đức giả kia. Hiện tại nhân lúc ta còn chưa tức giận, các ngươi còn có cơ hội rời khỏi nơi này."
Đúng lúc này, trong xe ngựa đột nhiên vang lên một giọng nói dễ chịu như âm thanh của thiên nhiên.
Chỉ là giọng nói bình tĩnh này, mang theo một loại lạnh lùng, ông một cái, phù văn như biển, màu băng lam như băng tinh mãnh liệt bành trướng.
Đột nhiên, những quang mang băng giá xuất hiện giữa trời đất.
Khí tức kinh người lạnh lẽo quét qua tứ phương, khiến bầu trời run lên, thiên địa cuồn cuộn dâng trào, dường như muốn nhấn chìm thiên hạ.
Nó giống như một cơn bão tuyết kinh khủng, muốn ập đến đây.
"Tử Câm thánh nữ, ngươi….”
Nhìn thấy vậy, sắc mặt của đám kỵ sĩ này lần lượt thay đổi, thân thể lạnh dần, trên lưng lộ ra một cỗ ớn lạnh đáng sợ.
Đây là lần đầu tiên Tử Câm thánh nữ lên tiếng trên suốt đoạn đường này, trước đó, nàng hoàn toàn coi bọn hắn như không khí, phớt lờ bọn hắn.
Có thể thấy rằng nàng đang thực sự muốn nổi giận.
Điều này làm cho thần sắc bọn hắn càng trở nên khó coi, đồng thời cũng rất khó hiểu, không cam lòng.
Bắt cóc còn nói đạo đức? Trong đầu bọn hắn rất mông lung.
Không thể hiểu tại sao lòng tốt của bọn hắn lại khiến vị thánh nữ này bất mãn?
Bọn hắn kiêng kị chính là Nhân Tổ Điện phía sau Tử Câm thánh nữ, chứ không phải thực lực của nàng.
Thực lực chân chính của Tử Câm thánh nữ, theo quan điểm của họ, mặc dù rất bí ẩn, lúc xuất thủ cũng rất ít.
Thực lực thể hiện ra dường như thậm chí còn khó dò hơn so với một người truyền nhân khác, người tự xưng là Chân Tiên chuyển thế.
Nhưng dù sao nàng cũng chỉ là một hậu bối, sao có thể đọ sức với cường giả tu hành lâu năm như bọn hắn?
Tuy nhiên, mặc dù bọn hắn tự xưng là có thực lực cường đại, nhưng thực sự bọn hắn cũng không muốn đắc tội đến thế lực siêu nhiên Nhân Tổ Điện.
Đặc biệt gần đây có nhiều tin tức lờ mờ cho rằng Nhân Tổ chuyển thế sắp xuất hiện trên thế gian….
"Cút đi, đi nói với Triệu Thiên, nếu lần sau lại để ta gặp hắn, thì đến cha hắn cũng không bảo vệ nổi hắn đâu.”
"Đây là lời của Vương Tử Câm ta nói, đến lúc đó cho dù Thiên Hoàng lão tử tới, ta cũng sẽ xử lí hắn."
Âm thanh của thiên nhiên trong cỗ xe lại vang lên mang theo sự lạnh lùng cùng bá đạo.
Chỉ nhìn thấy hàn khí ngập trời, đột nhiên hóa thành hàng ngàn thanh thần kiếm chói mắt, leng keng vang dội, phong mang kinh người, dường như có thể giết chết mọi thứ.
Loại lời này, khiến cho sắc mặt của đám kỵ sĩ này thay đổi rõ rệt, tuy rằng có chút khó hiểu nhưng cũng hiểu được hàm ý trong đó.
Chính là, lần sau thiếu chủ của bọn hắn dám chọc giận vị thánh nữ này, e rằng sẽ bị nàng ra tay thẳng thừng, sẽ không lưu tình.
"Nếu không muốn chết,liền cút nhanh lên."
"Nếu như tiểu thư không vui, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng."
Vào lúc này, lão xa phu đang lái xe, giờ phút này cũng mở mắt.
Trong đôi mắt sâu thẳm lóe lên một chút ánh sáng vàng, giống như một loài rắn nào đó.
Hắn từ tốn mở miệng nói, nhưng là uy áp của Đại Thánh cảnh, chấn động bầu trời.
"Đây ...lại là một tôn Đại Thánh…”
"Ôi!”
"Làm sao có thể xảy ra chuyện này? Thực lực của lão đánh xe này vậy mà lại khủng bố như vậy?"
Cảnh tượng này, khiến đám kỵ sĩ kinh ngạc đến sững sờ, con mắt trợn tròn, thần hồn run rẩy, không khỏi sửng sốt.
Sau một khắc, mới kịp phản ứng lại, bọn hắn cưỡi thú không dám dừng lại, vội vàng hóa thành thần quang, hướng nơi xa chạy đi.
Trước đó, không ai từng nói với họ rằng lão đánh xe già của Tử Câm thánh nữ lại là một vị Đại Thánh cảnh?
Với loại bảo hộ này, việc bọn hắn hộ tống trên suốt đường đi, tất nhiên cũng không cần thiết!
Nhớ đến thái độ vừa rồi của bọn hắn, sau lưng tất cả mọi người đều ớn lạnh, vị Đại Thánh nếu thật sự muốn, nhất định có thể giữ tất cả bọn hắn ở lại!
Khắp người bọn hắn phát lạnh, chợt phát hiện ra rằng vị thánh nữ này còn thần bí hơn so với bọn hắn tưởng tượng.
“Không nghĩ loại chuyện này, sẽ làm phiền đến Xà gia gia."
Lúc này, yên lặng một hồi, giọng nói trong xe ngựa lại vang lên, cảm tạ lão nhân gia bên ngoài.
"Không có gì, tiểu thư đừng tức giận vì những chuyện nhỏ nhặt như vậy, không đáng đâu."
Lão xa phu đánh xe ngựa nghe vậy mỉm cười, sắc mặt bình tĩnh trở lại.
“Xem ra đúng như ta đoán, tu vi thật sự của Xà gia gia không đơn giản như bề ngoài ..."
" Trước đó cũng là ông ấy ẩn giấu thôi.”
Trong nháy mắt, mấy ngày liền trôi qua.
Cố Trường Ca ước tính thời gian Đại trưởng lão cho thời gian Tiên Cổ Long tộc suy nghĩ, thời gian cũng gần đến rồi.
Vì vậy, hắn truyền ra một đạo mệnh lệnh, các cường giả Thái Sơ Thần Giáo đóng quân tại Vô Thượng Phong, lái chiến thuyền Thái Sơ, phá vỡ không gian, ầm ầm mà đến, đáp xuống bên ngoài Long đảo!
Hãm thành nguy cấp!
Khi nhận được tin, vô số tu sĩ và sinh linh đều bị sốc trước hành động đột ngột của Cố Trường Ca.
Cố Trường Ca, người đã biến mất một thời gian dài, lại xuất hiện ở Tiên Cổ đại lục dường như muốn dấy lên một trận máu tanh!
Vù!!
Đột nhiên, từng đạo Thần Hồng lao đến, tập trung bên ngoài Long Đảo.
"Làm phiền Đại Trưởng Lão rồi.”
Cố Trường Ca áo choàng trắng lông vũ đan xen sáng chói, bóng dáng xuất hiện trên chiến thuyền, mỉm cười nhìn về phía Đại Trưởng Lão canh giữ ở đây.
“Hi vọng ngươi có thể tuân thủ ước định.” Đại Trưởng Lão không khỏi thở dài, không còn cách nào khác đối với Cố Trường Ca.
Cảnh tượng này, khiến cho vô số tu sĩ cùng sinh linh hít thở không thông, càng là kinh sợ, xem ra Đại Trưởng Lão thật sự bị Cố Trường Ca bức bách.
Trong Long Đảo lúc này, bây giờ quang hoa ngút trời, trong đại trận Hộ Sơn, mọi người trong bộ tộc đều quỳ xuống đất cầu nguyện, truyền ra long ngâm rung trời.
...
Cùng lúc đó, Thiên Vực cách xa Vô Lượng Thiên Ức hàng nghìn vạn dặm.
Mây mù lượn lờ, núi non chập trùng, sông núi tuyệt đẹp, hồ nước trong xanh như ngọc, đẹp đẽ không sao tả xiết, rộng lớn mạnh mẽ, ầm ầm sóng dậy.
Mây trắng mênh mông, một cỗ tuyệt trần.
Trên bầu trời, một cỗ xe ngựa dát mây đỏ đang được điều khiển bởi chín con Thiên mã, đang phi nước đại.
Một đội cường giả kỵ sĩ mặc áo giáp theo sau, cưỡi nhiều loại quái vật đáng sợ, uy lực mạnh mẽ, khí huyết cường đại làm người kinh hoảng.
Chiếc xe ngựa này như ngân tuyết cuồn cuộn, nghiền ép mà đi qua bầu trời, thanh thế kinh người, hiện ra sự đồ sộ.
Mà thân xe lờ mờ hiện lên sự chấn động của các loại thần phù cường đại.
Người đánh xe già nua một mặt gió nhẹ mây bay, cử chỉ nhẹ nhàng ... Tất cả những điều này thể hiện sự uy nghiêm và bất phàm của người trong xe.
Sau khi nhiều tu sĩ gần đó nhìn thấy, tất cả đều phải lựa chọn rút lui, không dám đến gần.
Nhìn từ tư thế này, đều biết người trong xe không phú thì quý, bọn hắn không thể chọc vào được.
"Đều nói đừng có tặng nữa, trở về nói với thiếu chủ nhà ngươi, để hắn đừng phí công vô ích. Tiểu thư căn bản không có chút hứng thú nào với hắn."
"Nếu như hắn còn không nhận thức được, cũng đừng trách tiểu thư động thủ.”
Mà lúc này, bức màn của xe ngựa đột nhiên được vén lên, thò ra đầu của một tiểu nha hoàn mắt ngọc mày ngài, tóc thắt bím.
Vẻ ngoài của tiểu nha hoàn trông cỡ mười một, mười hai tuổi, thoạt nhìn cũng thông minh, xinh xắn động lòng người.
Nàng cau mày, nhìn một đám kỵ sĩ đi theo phía sau, bất mãn nói.
"Tú Nhi cô nương, chuyện này là do thiếu chủ phân phó, chúng ta cũng không có cách nào! Ngươi cũng đừng làm khó chúng ta, đưa Tử Câm thánh nữ ra ngoài Thiên Vực, chúng ta sẽ quay về. Tuyệt đối không lưu lại một giây phút nào nữa.”
Trong số các kỵ sĩ phía sau, đứng đầu là một người đàn ông trung niên tương đối vạm vỡ mặc áo giáp vàng, nghe nói không khỏi cười khổ nói.
"Lại là tên Triệu Thiên làm người ta không ưa nổi kia, tại sao hắn lại không từ bỏ chứ?”
Nghe vậy, sắc mặt của nha hoàn tên là Tú Nhi vô cùng khó coi.
Nàng đối với vị thiếu chủ đứng sau nhóm kỵ sĩ này, đơn giản là chán ghét đến cực điểm.
Nguyên nhân cũng rất đơn giản.
Ngồi trong xe ngựa là một trong những truyền nhân của Nhân Tổ Điện, Tử Câm thánh nữ.
Đồng thời cũng là tiểu thư mà nàng phụ trách chăm lo cho cuộc sống hàng ngày.
Mà chủ nhân đứng đằng sau nhóm người này, chính là thiếu chủ của tộc Thái Cổ Triệu ở Thiên Vực-Triệu Thiên, là tuổi trẻ chí tôn nổi tiếng một phương.
Triệu Thiên không biết từ đâu biết được tin tức tiểu thư của nàng đang rời khỏi Nhân Tổ Điện, liền cố ý điều động kỵ sĩ đến đây hộ tống, muốn làm sứ giả hộ hoa.
Loại chuyện này, các nàng muốn trốn cũng trốn không được.
Đám người này da mặt vô cùng dày, đã hộ tống đến biên cảnh của Thiên Vực, hiện tại đã gần tới phạm vi địa giới.
Sự việc này, khiến thái độ của Tú Nhi đối với Triệu Thiên cực kỳ không tốt, trước đây bởi vì thân phận của hắn nên có chút khách khí.
Hiện tại hoàn toàn không có sắc mặt tốt nào cả.
Hơn nữa, Tú Nhi cũng biết tiểu thư ở phía sau hẳn là đối với Triệu Thiên rất không vừa lòng, tuyệt đối nhìn là thấy phiền.
Mấy lần trước, cũng không nhịn được mà động thủ làm trọng thương Triệu Thiên.
Nhưng càng như vậy, Triệu Thiên càng không muốn từ bỏ, nhất định phải theo đuổi được tiểu thư, nó gần giống như một kẻ thích bị ngược đãi.
Tiểu thư ngồi sau nàng tất nhiên nàng ấy cũng chán ghét loại dai dẳng như kẹo da trâu này.
Nếu như không phải cha của Triệu Thiên ra mặt cầu tình, thì tên Triệu Thiên đã sớm bị đánh cho trọng thương, mấy tháng trời khó mà xuống đất được.
"Triệu Thiên không dám ra mặt, liền phái các ngươi tới. Nếu không phải tiểu thư tốt bụng, hiện tại các ngươi đã sớm bị đánh chết rồi.” Tú Nhi không vui nói.
Lúc này, hoàn toàn chẳng quan tâm đến thân phận thiếu chủ Triệu gia của Triệu Thiên, trên khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng tràn đầy bất mãn.
Loại che chở hết mực nhưng thật ra lại là theo dõi hành tung, khiến nàng chán ghét.
Có thể tưởng tượng ra, điều này hẳn là khiến cho tiểu thư phía sau nàng chán ghét tới cực điểm.
"Thiếu chủ của chúng ta dù sao cũng là thiếu chủ của Thái Cổ Triệu tộc, nhưng Tử Câm thánh nữ vẫn không chịu gặp thiếu chủ. Thiếu chủ của chúng ta tốt bụng, sợ rằng trên đường Tử Câm thánh nữ gặp chuyện ngoài ý muốn, cho mới nên phân phó chúng ta tới đây."
"Chuyện này coi như không có công lao cũng có khổ lao mà.”
"Tú Nhi cô nương, bao nhiêu nguy hiểm tiềm ẩn dọc đường đã bị chúng ta giết từ trong trứng nước, chẳng lẽ ngươi không nhìn thấy những thứ này sao?"
Nghe vậy, nhóm kỵ sĩ này cũng lần lượt lên tiếng, tỏ thái độ bất mãn.
Chương 402 . Đại Thánh làm phu xe
"Hiện tại, cũng không biết lý lẽ, ngươi đừng trách ta nói lời khó nghe. Tiểu thư ở Thiên Vực người theo đuổi xếp hàng đếm không hết, thiếu chủ các ngươi xếp thứ mấy?”
Khi nghe thấy điều này, khuôn mặt của Tú Nhi trầm xuống, giọng nói lộ ra tia lạnh lùng.
Nàng trông còn rất trẻ, nhưng tu vi của nàng không hề yếu chút nào.
Thậm chí thân mang một loại linh thể, được tiểu thư chuyên môn dạy bảo, thực lực rất mạnh.
Đối với lời nói của tiểu nha hoàn, biểu hiện của đám kỵ sĩ thay đổi, trông rất khó coi và tức giận, nhưng họ chỉ có thể cố gắng nén cơn giận của mình lại.
Dù thế nào thì bọn hắn cũng đã hộ tống đến đây, coi như không có công lao, nhưng cũng tốn rất nhiều thời gian và sức lực.
Nhưng họ không nhận được một chút sắc mặt tốt nào từ đối phương.
Nếu không phải vì đối phương là truyền nhân của Nhân Tổ Điện, thân phận cao quý, không thể chọc vào, thì bọn hắn đã muốn động thủ dạy dỗ một chút rồi.
Đặc biệt là tiểu nha hoàn này, dựa vào Tử Câm thánh nữ sau lưng, hết lần này đến lần khác xuất hiện khiêu khích bọn hắn, khiến bọn hắn tức giận.
Tất nhiên, bọn hắn không biết lai lịch thực sự của Tử Câm thánh nữ.
Ngay cả trong Nhân Tổ Điện, cũng ít người biết được thế lực đằng sau của Tử Câm thánh nữ.
Năm đó vị trưởng lão đưa nàng đến Nhân Tổ Điện cũng không nhắc tới chuyện này.
“Cút đi, ta ghét nhất tên đạo đức giả kia. Hiện tại nhân lúc ta còn chưa tức giận, các ngươi còn có cơ hội rời khỏi nơi này."
Đúng lúc này, trong xe ngựa đột nhiên vang lên một giọng nói dễ chịu như âm thanh của thiên nhiên.
Chỉ là giọng nói bình tĩnh này, mang theo một loại lạnh lùng, ông một cái, phù văn như biển, màu băng lam như băng tinh mãnh liệt bành trướng.
Đột nhiên, những quang mang băng giá xuất hiện giữa trời đất.
Khí tức kinh người lạnh lẽo quét qua tứ phương, khiến bầu trời run lên, thiên địa cuồn cuộn dâng trào, dường như muốn nhấn chìm thiên hạ.
Nó giống như một cơn bão tuyết kinh khủng, muốn ập đến đây.
"Tử Câm thánh nữ, ngươi….”
Nhìn thấy vậy, sắc mặt của đám kỵ sĩ này lần lượt thay đổi, thân thể lạnh dần, trên lưng lộ ra một cỗ ớn lạnh đáng sợ.
Đây là lần đầu tiên Tử Câm thánh nữ lên tiếng trên suốt đoạn đường này, trước đó, nàng hoàn toàn coi bọn hắn như không khí, phớt lờ bọn hắn.
Có thể thấy rằng nàng đang thực sự muốn nổi giận.
Điều này làm cho thần sắc bọn hắn càng trở nên khó coi, đồng thời cũng rất khó hiểu, không cam lòng.
Bắt cóc còn nói đạo đức? Trong đầu bọn hắn rất mông lung.
Không thể hiểu tại sao lòng tốt của bọn hắn lại khiến vị thánh nữ này bất mãn?
Bọn hắn kiêng kị chính là Nhân Tổ Điện phía sau Tử Câm thánh nữ, chứ không phải thực lực của nàng.
Thực lực chân chính của Tử Câm thánh nữ, theo quan điểm của họ, mặc dù rất bí ẩn, lúc xuất thủ cũng rất ít.
Thực lực thể hiện ra dường như thậm chí còn khó dò hơn so với một người truyền nhân khác, người tự xưng là Chân Tiên chuyển thế.
Nhưng dù sao nàng cũng chỉ là một hậu bối, sao có thể đọ sức với cường giả tu hành lâu năm như bọn hắn?
Tuy nhiên, mặc dù bọn hắn tự xưng là có thực lực cường đại, nhưng thực sự bọn hắn cũng không muốn đắc tội đến thế lực siêu nhiên Nhân Tổ Điện.
Đặc biệt gần đây có nhiều tin tức lờ mờ cho rằng Nhân Tổ chuyển thế sắp xuất hiện trên thế gian….
"Cút đi, đi nói với Triệu Thiên, nếu lần sau lại để ta gặp hắn, thì đến cha hắn cũng không bảo vệ nổi hắn đâu.”
"Đây là lời của Vương Tử Câm ta nói, đến lúc đó cho dù Thiên Hoàng lão tử tới, ta cũng sẽ xử lí hắn."
Âm thanh của thiên nhiên trong cỗ xe lại vang lên mang theo sự lạnh lùng cùng bá đạo.
Chỉ nhìn thấy hàn khí ngập trời, đột nhiên hóa thành hàng ngàn thanh thần kiếm chói mắt, leng keng vang dội, phong mang kinh người, dường như có thể giết chết mọi thứ.
Loại lời này, khiến cho sắc mặt của đám kỵ sĩ này thay đổi rõ rệt, tuy rằng có chút khó hiểu nhưng cũng hiểu được hàm ý trong đó.
Chính là, lần sau thiếu chủ của bọn hắn dám chọc giận vị thánh nữ này, e rằng sẽ bị nàng ra tay thẳng thừng, sẽ không lưu tình.
"Nếu không muốn chết,liền cút nhanh lên."
"Nếu như tiểu thư không vui, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng."
Vào lúc này, lão xa phu đang lái xe, giờ phút này cũng mở mắt.
Trong đôi mắt sâu thẳm lóe lên một chút ánh sáng vàng, giống như một loài rắn nào đó.
Hắn từ tốn mở miệng nói, nhưng là uy áp của Đại Thánh cảnh, chấn động bầu trời.
"Đây ...lại là một tôn Đại Thánh…”
"Ôi!”
"Làm sao có thể xảy ra chuyện này? Thực lực của lão đánh xe này vậy mà lại khủng bố như vậy?"
Cảnh tượng này, khiến đám kỵ sĩ kinh ngạc đến sững sờ, con mắt trợn tròn, thần hồn run rẩy, không khỏi sửng sốt.
Sau một khắc, mới kịp phản ứng lại, bọn hắn cưỡi thú không dám dừng lại, vội vàng hóa thành thần quang, hướng nơi xa chạy đi.
Trước đó, không ai từng nói với họ rằng lão đánh xe già của Tử Câm thánh nữ lại là một vị Đại Thánh cảnh?
Với loại bảo hộ này, việc bọn hắn hộ tống trên suốt đường đi, tất nhiên cũng không cần thiết!
Nhớ đến thái độ vừa rồi của bọn hắn, sau lưng tất cả mọi người đều ớn lạnh, vị Đại Thánh nếu thật sự muốn, nhất định có thể giữ tất cả bọn hắn ở lại!
Khắp người bọn hắn phát lạnh, chợt phát hiện ra rằng vị thánh nữ này còn thần bí hơn so với bọn hắn tưởng tượng.
“Không nghĩ loại chuyện này, sẽ làm phiền đến Xà gia gia."
Lúc này, yên lặng một hồi, giọng nói trong xe ngựa lại vang lên, cảm tạ lão nhân gia bên ngoài.
"Không có gì, tiểu thư đừng tức giận vì những chuyện nhỏ nhặt như vậy, không đáng đâu."
Lão xa phu đánh xe ngựa nghe vậy mỉm cười, sắc mặt bình tĩnh trở lại.
“Xem ra đúng như ta đoán, tu vi thật sự của Xà gia gia không đơn giản như bề ngoài ..."
" Trước đó cũng là ông ấy ẩn giấu thôi.”
Bình luận facebook