Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 423
Không sai, một kích trí mạng kia, chính là đến từ Độc Cô Mưu!
Mũ trùm màu đen, ánh mắt so với mũi kiếm nhọn lại càng thêm sắc bén.
“Đệ đệ!” Thanh âm như tê liệt, như vải vóc bị cắt thành hai mảnh, thẳng đến bên tai Độc Cô kiêu.
Trong tuyệt vọng, hắn quay đầu, đụng vào bóng đen quen thuộc kia, trong hốc mắt nhất thời đã ướt một mảnh.
Đã bao nhiêu năm, một tiếng “Đệ đệ” này trở nên trân quý như thế, thoáng như qua một thế kỷ.
Sau khi mình làm chuyện như vậy đối với hắn, hắn vẫn còn nhận thức cái đệ đệ này, mình chết mà không hối tiếc...
“Ca......
Độc Cô kiêu nghẹn ngào, trên người đau nhức đã không coi là gì, thay vào đó là vô tận hối hận cùng đau lòng.
Oanh!
Trong khoảnh khắc Bạch Sở Hà đối mặt với mũi kiếm đột nhiên đánh tới, cũng bất chấp tất cả, thân thể nhục cầu ở giữa không trung quay cuồng, sau đó nặng nề rơi vào mặt lôi đài.
“Đáng giận! Ngươi là người nào? Dám can đảm phá hư quy tắc tỷ võ?”Hắn biến hóa khôi phục hình người, trợn mắt trừng mắt nhìn Độc Cô Mưu, hai mắt phóng hỏa.
Độc Cô Mưu không để ý đến hắn, ngồi chồm hổm ở bên cạnh Độc Cô Kiêu, đưa tay đỡ hắn từ trên mặt đất dậy, một cổ lực ấm áp cũng theo lòng bàn tay của hắn đưa vào trong cơ thể Độc Cô kiêu.
Độc Cô kiêu ướt át ánh mắt nhìn hắn, trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
“Ca......”
Độc Cô Mưu vỗ vỗ đầu vai hắn, lời nói lưu loát của bật thốt lên: “Ca báo thù cho ngươi!”
Độc Cô kiêu đầu tiên là sửng sốt, chợt lộ ra thần sắc mừng như điên: “Ca, ngươi có thể nói chuyện?!”
Độc Cô Mưu cũng không có tái mở miệng, bàn tay dùng sức, nhẹ nhàng đưa hắn đến dưới đài. Đứng dậy, nghênh hướng Bạch Sở Hà đi tới, tấm màn của mũ trùm khẽ đung đưa, thân kiếm nhắm thẳng vào đối phương.
Đây là lần đầu tiên sau khi Độc Cô Mưu làm nghề sát thủ tới nay quang minh chánh đại cùng người tỷ thí.
Sát thủ, cho tới bây giờ đều chiến thắng, giết người trong vô hình!
Bởi vì bọn họ theo đuổi không phải là danh lợi, mà là một loại cảnh giới!
Không tiếng động, ở trên lôi đài tràn ngập sát khí long trời lở đất...
Bạch Sở Hà nhè nhẹ cảm thấy hơi thở kinh khủng, đây là lần đầu tiên từ khi hắn tập võ tới nay cảm nhận được sát khí đáng sợ như thế, phảng phất như trong nháy mắt, chính là Địa Ngục!
“Ngươi... Ngươi đến tột cùng là người nào? Ngươi không phải là người của tam đại Thánh Địa, không có tư cách đứng ở trên lôi đài, ”
Kiếm ở trong tay Độc Cô Mưu di chuyển, mũi nhọn kiếm vừa lúc nghiêng về phía cổ Bạch Sở Hà đang khoa chân múa tay, giờ khắc này nếu kiếm ra, chính là đánh thẳng vào động mạch cổ của đối phương, phải giết không nghi ngờ!
Khóe mắt Bạch Sở Hà lay động, thân thể không tự chủ khẽ nghiêng sang một bên, rời xa kiếm Phong sắc bén của hắn, song ngay khi hắn động, đối phương cũng động, đạo hàn mang lạnh lẻo kia cứ như vậy vẫn đi theo hắn, thủy chung luôn khóa ở trên động mạch cổ của hắn.
Mới vừa rồi khí thế của Bạch Sở Hà còn khiến người run sợ không ai bì nổi, chỉ một thoáng liền giống như thay đổi thành một người khác, hoặc là nói vừa nãy không phải là hắn mà là đối phương, sát khí đem tất cả khí thế của hắn che dấu xuống, khiến hắn biến thành bộ dáng kinh sợ như hiện tại.
Trên đài thủ tịch, các trưởng lão Bạch Sa đảo bắt đầu rối rít lo lắng, thân phận Độc Cô Mưu đã rõ rành rành, thực lực của hắn không phải chuyện đùa, Bạch Sở Hà chỉ sợ không phải đối thủ của hắn, chỉ bằng vào khí thế song phương, Bạch Sở Hà cũng đã thua một bậc.
Sát ý trên người Độc Cô Mưu, làm cho bọn họ thanh tỉnh lại, biết rằng tuyệt đối không thể để cho Độc Cô Mưu cùng Bạch Sở Hà đối chiến, nếu không Bạch Sở Hà phải chết hẳn không thể nghi ngờ!
“Dạ đảo chủ, người này phá hư tỷ võ đại hội, có ý định khiêu khích, kính xin đảo chủ lập tức đem người này trục xuất khỏi sàn đấu!” Mẫn trưởng lão hí mắt nói.
Dạ cô Phong nhăn mày trầm tư, không có lập tức lên tiếng.
Đình trưởng lão của Độc Cô lĩnh phản bác: “Mưu Nhi chính là huyết mạch Độc Cô lĩnh chúng ta, hắn cứu thân đệ đệ của mình, thoát khỏi độc thủ của tiểu nhân âm hiểm, vậy sai chỗ nào? Cũng do Bạch Sở Hà âm độc tàn bạo, hãm hại tuyển thủ tỷ võ, người có phẩm hạnh tồi tệ như thế, mới không có tư cách đứng ở trên đài tỷ võ!”
“Đình trưởng lão nói đúng! Xếp hạng tỷ võ chính là vì xúc tiến người trẻ tuổi nhiệt tình học võ, trao đổi tỷ thí, mà hắn lại xuất thủ nhiều chiêu tàn nhẫn, lúc trước cũng đã đả thương không ít tuyển thủ, có mấy người thậm chí bị hắn đánh cho tàn phế tay chân. Phẩm hạnh như thế, thật sự không xứng với đệ tử tam đại Thánh Địa.”
“Đúng vậy! “ Tỷ võ là vì tỷ thí, sao có thể giống như hắn đả thương người lung tung như vậy? Nơi này là n tỷ võ, hắn căn bản là đang thi triển hành vi bạo lực, không xứng làm đệ tử tam đại Thánh Địa!”
Bên này các trưởng lão Độc Cô lĩnh bắt đầu khiển trách hành vi của Bạch Sở Hà.
Đám người Mẫn trưởng lão nghe vậy, lập tức bác bỏ.
“Tỷ võ chính là vì thi triển ra công phu chân chính, đao kiếm không có mắt, trong tỷ võ thương vong là khó có thể tránh, hơn nữa lúc nãy Độc Cô kiêu căn bản cũng không có nhận thua, Sở Hà tiếp tục công kích hắn, thì sai chỗ nào? Chẳng lẽ còn chờ đối phương khôi phục nguyên khí, phản kích lại sao?”
“Đúng vậy! Nếu như lúc ấy Độc Cô kiêu nhận thua, Sở Hà tiếp tục công kích hắn đúng là không nên, nhưng vấn đề là hắn căn bản cũng không có nhận thua, cho nên Sở Hà cũng không sai! Nếu Độc Cô kiêu không có nhận thua, như vậy tỷ võ có thể tiến hành bình thường, hiện tại có người ở trong quá trình tỷ võ đâm một cước, nửa đường phá hư tiến trình tỷ võ, người này mới phải bị trọng phạt!”
“Dạ đảo chủ, lần này ngài là người chủ trì tỷ võ đại hội, hi vọng ngươi có thể công chính phán quyết, không để cho chúng ta thất vọng!”
“Không sai! Dạ đảo chủ, xin ngài quyết định!”
Vân Khê buồn cười nhìn hai bên cãi vã đến người tới ta đi, hình tượng đức cao vọng trọng ngày thường sớm đã không thấy, cho nên vô luận là người có địa vị hay thân phận cao thượng bậc nào, nói cho cùng cũng chỉ là một người bình thường.
Tại vị trí, thân thể Long Thiên Tuyệt khẽ đứng lên, dạo bước tới trước đài chủ tịch, ngưng mắt nhìn Độc Cô Mưu sát khí ngất trời trên lôi đài, hắn hắng giọng nói: “Theo ta được biết, dưới gầm trời này họ kép Độc Cô chỉ có một nhà Độc Cô lĩnh! Độc Cô Mưu chính là thiên hạ đệ nhất sát thủ, thanh danh hiển hách, nhưng cũng là một phần tử Độc Cô lĩnh. Đại hội tỷ võ hôm nay, chính là vì ở trong tam đại Thánh Địa chọn lựa ra tinh anh, vì tiền đồ của tam đại Thánh Địa, như vậy cần gì phải để ý có phù hợp quy củ tỷ võ hay không? Bổn Tôn thấy, thực lực quyết định hết thảy, người nào có khả năng, liền ở lại trên lôi đài, không có khả năng liền tự động đi xuống đài! Thời gian cấp bách, hi vọng các vị không nên bởi vì những chuyện tình nhỏ nhặt này mà lãng phí thời gian quý giá!”
Đúng vậy a, bọn họ chỉ còn ba ngày thời gian, ba ngày sau đó, tam đại Thánh Địa sẽ biến thành bộ dáng như thế nào, cho dù ai cũng không cách nào tiên đoán. Đại hội tỷ võ hôm nay thay vì nói là xếp hạng cá nhân, chẳng bằng nói là vì bảo vệ tam đại Thánh Địa mà chọn lựa tinh anh.
“Long tôn chủ nói không sai! Đại hội tỷ võ hôm nay, người có thể trụ đến cuối, ai có thể cười đến cuối cùng, người đó chính là người thắng cuối cùng! Lão phu tuyên bố, bất luận kẻ nào cũng có thể khiêu chiến trên đài cao thủ, hôm nay Top 5 vị đệ tử xếp hạng, lão phu sẽ thưởng cho mỗi người mười viên Huyền Linh quả, hơn nữa còn truyền thụ riêng một bộ kiếm pháp của mình!”
Lời nói của Dạ cô Phong…,khiến cho các đệ tử ở hiện trường sôi trào. Phần thưởng hậu đãi như thế ai thấy mà không them khát? Chỉ tiếc, bọn họ cũng biết, mấy vị cao thủ còn dư lại trên đài này, người người cũng không phải là dễ đối phó, muốn khiêu chiến mà chiến thắng bọn họ, đó là chuyện không có khả năng.
Thèm khát thì them khát, còn thực tế là thực tế.
Trên đài chủ tịch các trưởng lão Bạch Sa đảo cùng Độc Cô lĩnh cũng không thể nói gì hơn, bọn họ cũng đều biết hôm nay tỷ võ kì thực là vì chọn lựa tinh anh, chuẩn bị cho đại sự hai ngày sau,cái gì danh lợi vinh nhục cũng không sánh bằng sinh tử tồn vong của tam đại Thánh Địa, cái nhìn đại cục như vậy, bọn họ thân là thành viên chủ yếu của trưởng lão hội vẫn phải có.
Mẫn trưởng lão lên tiếng, hướng về phía Bạch Sở Hà trên lôi đài hô: “Sở Hà, lấy ra thực lực chân chính của ngươi, Hỗn Nguyên Công độc nhất vô nhị của Bạch Sa đảo, không chê vào đâu được!”
Được mẫn trưởng lão ủng hộ, sau khi nghỉ ngơi thật là tốt ý chí chiến đấu của Bạch Sở Hà lại lần nữa hồi phục, mình hao phí tâm lực lớn như thế mới có thể có thành tựu ngày hôm nay, làm sao có thể bị một sát thủ làm cho kinh sợ?
Ánh mắt của hắn đột nhiên sáng lên, tinh quang bắn ra bên ngoài, da thịt trên người cũng lần nữa phồng lên, từ từ kết tụ lại thành một cục thịt cầu...
“Độc Cô Mưu, thiên hạ đệ nhất sát thủ phải không? Hôm nay ta sẽ có ngươi biết một chút kiến thức lợi hại Hỗn Nguyên Công của ta!” Hắn thị huyết liếm liếm đôi môi, tất cả sát cơ đều hiện dưới đáy mắt.
Đối với khí thế ba động mãnh liệt của hắn, biểu hiện của Độc Cô Mưu lại phá lệ trầm tĩnh, cả người hắn cực kỳ an tĩnh, giống như là bụi bậm rơi xuống đất, vô luận gió táp mưa sa như thế nào, đều không thể kích khởi nó chút nào, song lại không thể che hết sát khí trên người chính hắn không ngừng tản ra.
Đó là sát khí sau nhiều năm chém giết mà có, trở thành một phần thân thể của hắn.
Độc Cô Mưu như vậy, khiến những người xem dưới đáy lòng phát run.
“Mưu ca ca...” Hoa Sở Sở vuốt tim của mình, cúi đầu gọi khẽ một tiếng, đôi con ngươi hồn nhiên trong suốt trong tràn ngập thương tiếc cùng đau lòng.
Những năm này, hắn nhất định trải qua rất nhiều khổ cực...
Độc Cô kiêu vỗ về vết thương của mình, đứng ở dưới lôi đài, đưa mắt nhìn lên bóng lưng cao lớn của huynh trưởng, chua xót trong lòng nói không ra lời.
Lúc này, thịt cầu bắt đầu chuyển động, cuộn hơi thở mênh mông cuồn ngưng tụ, lấy hết sức lực hung hăng đụng về hướng Độc Cô Mưu!
Khí thế kia, lực đạo kia, so sánh với tảng đá lớn từ trên vách đá rơi xuống còn muốn mãnh liệt hơn, mọi người cơ hồ có thể đoán được nếu bị nó nện vào người kết quả chắc chắn sẽ tan xương nát thịt...
Hoa Sở Sở kinh sợ trợn căng đôi mắt, tay phải xuất ra liên hoa bí quyết, một điểm lam ở đầu ngón tay dưới ánh mặt trời đặc biệt lóng lánh. Nước của nàng sắp thi triển muốn ngăn cản tiến công của thịt cầu, đúng lúc này một đạo kiếm quang chói lóa như mặt trời đột nhiên bộc phát, chiếu sáng cả hội trường tỷ võ.
“Aaa, Bạch Sở Hà chỉ kịp hét lớn một tiếng, bốn ngón tay lập tức rời khỏi thân thể của hắn.
Kiếm quang chói chang như ánh mặt trời kia chiếu khắp thiên hạ, bất kỳ một địa phương nào trên sân tỷ võ cũng được chiếu sáng trong suốt.
Một kiếm kinh sợ toàn trường!
Phần lớn mọi người đều không thấy rõ đến tột cùng hắn xuất kiếm như thế nào, những người ở trong này chỉ sợ cũng chỉ có hai người Dạ cô phong cùng Long Thiên Tuyệt thấy rõ khoảnh khắc hắn ra kiếm, hai người cũng nhịn không được mà sợ hãi than.
Nếu bàn về ra kiếm cực nhanh, trên đời này sợ rằng không ai bằng được Độc Cô Mưu, bọn họ cũng cảm thấy không bằng ….
“A! Ngón tay của ta”
Trên sân tỷ võ, đầy dẫy thanh âm thê lương của Bạch Sở Hà, làm cho lòng người kinh sợ.
Trên đài chủ tịch, đám người Mẫn trưởng lão tức giận đứng lên, bọn họ một lòng bồi dưỡng một nhân tài thật tốt, cứ như vậy mà bị hủy, bọn họ như thế nào cam tâm? Nhưng mà chỉ mới nghĩ tới một kiếm kinh diễm của Độc Cô Mưu vừa nãy, bọn họ cũng rất rõ ràng hắn đã hạ thủ lưu tình.
Độc Cô Mưu trầm mặc thu kiếm, tự động nhảy xuống lôi đài, đến trước mặt Độc Cô kiêu, hắn dừng một chút, sau đó không nói một lời, vác Độc Cô kiêu trên đầu vai, cất bước rời đi.
“Ca...... thanh âm Độc Cô Kiêu đau xót vang lên, song vẫn không thể nào lưu lại hắn.
Ở phía sau bọn hăn, thanh âm kích động của Hoa Sở Sở theo tới: “Mưu ca ca, chờ ta một chút!”
Đình trưởng lão thấy hai người Hoa Sở Sở cùng Độc Cô Mưu đều phải rời sân tỷ võ, không khỏi nóng nảy, đứng dậy hô lớn: “Sở Sở, ngươi đi đâu vậy, vẫn còn tỷ võ đây!”
“Không thể so được! Không thể so được! Người nào thích thì cứ so đi! Mưu ca ca, chờ ta một chút......” Hoa Sở Sở sôi nổi đuổi theo Độc Cô Mưu, thân ảnh hoạt bát hiếu động cực kỳ giống một Tiểu Hoàng tước, vừa chạy vẫn không quên líu ríu nói.
Đình trưởng lão đau đầu một trận, vị tiểu tổ tông này từ trước đến giờ đều theo sở thích, muốn làm gì liền làm cái đó, trừ mẹ ruột của nàng căn bản cũng không có người có thể chế trụ nàng, hắn đối với nàng là không có biện pháp. Người xưa nay độc lai độc vãng Độc Cô Mưu hắn lại càng không có biện pháp khống chế, trừ thở dài, vẫn là thở dài, xem ra năm nay Độc Cô lĩnh không có biện pháp sản sinh ra cao thủ xếp hạng vị thứ nhất trên bảng.
Sau trận phong ba này, trên lôi đài chỉ còn hai người Dạ Hàn Nhật cùng Dạ Tử hi, vị trí thứ nhất bảng xếp hạng cuối cùng chỉ có thể là một trong hai người này.
Các trưởng lão của Bạch Sa đảo cùng Độc Cô lĩnh đều rất không cam tâm, vì sao hàng năm vị thứ nhất bảng xếp hạng cũng là người của Huyễn Dạ Tinh Hải? Năm nay lại càng quá, vị trí đệ nhất cùng đệ nhị cũng bị Huyễn Dạ Tinh Hải bỏ vào trong túi, vậy còn so sánh chất lượng cái gì? Này còn không phải là người trong nhà đánh nháo, qua loa cho xong?
Dù sao vô luận tỷ thí như thế nào, cũng là người trong nhà bọn họ thắng?
Đang lúc mọi người chú ý, Dạ Tử hi nhẹ nhàng rơi vào giữa lôi đài, Bảo kiếm trong tay khẽ chuyển, chống kiếm mà đứng.
“Hàn Nhật, xuất ra bản lãnh thật sự của ngươi! Nhưng nếu ngươi không ra hết sức lực, đó chính là vũ nhục cô cô, hiểu không?” Đối với tỷ võ, Dạ Tử hi cho tới bây giờ đều dốc lòng dốc sức, nàng cũng sẽ không bởi vì đối thủ hôm nay là chất nhi của mình mà tùy ý ứng phó. Trên thực tế, nàng cũng rất muốn nhìn một chút, chất nhi có thiên phú siêu phàm từ thuở nhỏ, hiện nay kiếm pháp cùng Huyền giai rốt cuộc đạt đến cảnh giới như thế nào, đáng giá để Dạ Hàn Tinh buông tha cơ hội xếp hạng, đem bảo kiếm tùy thân của mình đưa tới tay huynh trưởng.
Dạ Hàn Nhật ôn hòa cười một tiếng, cân nhắc trường kiếm trong tay, nói: “Cô cô yên tâm, Hàn Nhật nhất định sẽ toàn lực ứng phó, tôn trọng tỷ võ, tôn trọng tinh thần chí cao của tam đại Thánh Địa!”
“Tốt! Ngươi hãy cẩn thận!”Dạ Tử hi thẳng thắn đáp một tiếng, dẫn đầu xuất kiếm, kiếm quang lạnh lùng, như một dòng nước mùa thu chở đầy ánh nắng, dưới sự chú ý của mọi người xé rách bầu trời, hướng phía Dạ Hàn Nhật tấn công.
” Hảo kiếm pháp!” Vân Khê thấy vậy không nhịn được sợ hãi than.
Thế kiếm Dạ Tử hi cũng cực nhanh, hơn nữa nhanh chuẩn mạnh, như ánh sao trên trời, như rồng bay trên mây, cuồn cuộn như sóng biển, muôn hình vạn trạng!
Không hổ là cao thủ đệ nhất mấy năm liên tục xếp hạng bảng!
Hôm nay trong đông đảo đệ tử tham gia bảng xếp hạng tỷ võ, cũng là le que mấy nữ đệ tử, trong đó xuất sắc nhất chính là Dạ Tử hi cùng Hoa Sở Sở. Song Hoa Sở Sở nói cho cùng là dựa vào Thủy Linh ảo thuật truyền thừa bẩm sinh trong cơ thể nàng, chính là trời cao ưu đãi đối với nàng, Dạ Tử hi thì không như vậy, nàng là thật sự đam mê võ học, tất cả thành tựu hiện tại của nàng đều là do nàng cố gắng tập luyện.
Chính là bởi vậy …, Vân Khê mới càng thêm thưởng thức cô gái bề ngoài lãnh khốc, kì thực lại cực kỳ thành thục có can đảm này.
Mũ trùm màu đen, ánh mắt so với mũi kiếm nhọn lại càng thêm sắc bén.
“Đệ đệ!” Thanh âm như tê liệt, như vải vóc bị cắt thành hai mảnh, thẳng đến bên tai Độc Cô kiêu.
Trong tuyệt vọng, hắn quay đầu, đụng vào bóng đen quen thuộc kia, trong hốc mắt nhất thời đã ướt một mảnh.
Đã bao nhiêu năm, một tiếng “Đệ đệ” này trở nên trân quý như thế, thoáng như qua một thế kỷ.
Sau khi mình làm chuyện như vậy đối với hắn, hắn vẫn còn nhận thức cái đệ đệ này, mình chết mà không hối tiếc...
“Ca......
Độc Cô kiêu nghẹn ngào, trên người đau nhức đã không coi là gì, thay vào đó là vô tận hối hận cùng đau lòng.
Oanh!
Trong khoảnh khắc Bạch Sở Hà đối mặt với mũi kiếm đột nhiên đánh tới, cũng bất chấp tất cả, thân thể nhục cầu ở giữa không trung quay cuồng, sau đó nặng nề rơi vào mặt lôi đài.
“Đáng giận! Ngươi là người nào? Dám can đảm phá hư quy tắc tỷ võ?”Hắn biến hóa khôi phục hình người, trợn mắt trừng mắt nhìn Độc Cô Mưu, hai mắt phóng hỏa.
Độc Cô Mưu không để ý đến hắn, ngồi chồm hổm ở bên cạnh Độc Cô Kiêu, đưa tay đỡ hắn từ trên mặt đất dậy, một cổ lực ấm áp cũng theo lòng bàn tay của hắn đưa vào trong cơ thể Độc Cô kiêu.
Độc Cô kiêu ướt át ánh mắt nhìn hắn, trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
“Ca......”
Độc Cô Mưu vỗ vỗ đầu vai hắn, lời nói lưu loát của bật thốt lên: “Ca báo thù cho ngươi!”
Độc Cô kiêu đầu tiên là sửng sốt, chợt lộ ra thần sắc mừng như điên: “Ca, ngươi có thể nói chuyện?!”
Độc Cô Mưu cũng không có tái mở miệng, bàn tay dùng sức, nhẹ nhàng đưa hắn đến dưới đài. Đứng dậy, nghênh hướng Bạch Sở Hà đi tới, tấm màn của mũ trùm khẽ đung đưa, thân kiếm nhắm thẳng vào đối phương.
Đây là lần đầu tiên sau khi Độc Cô Mưu làm nghề sát thủ tới nay quang minh chánh đại cùng người tỷ thí.
Sát thủ, cho tới bây giờ đều chiến thắng, giết người trong vô hình!
Bởi vì bọn họ theo đuổi không phải là danh lợi, mà là một loại cảnh giới!
Không tiếng động, ở trên lôi đài tràn ngập sát khí long trời lở đất...
Bạch Sở Hà nhè nhẹ cảm thấy hơi thở kinh khủng, đây là lần đầu tiên từ khi hắn tập võ tới nay cảm nhận được sát khí đáng sợ như thế, phảng phất như trong nháy mắt, chính là Địa Ngục!
“Ngươi... Ngươi đến tột cùng là người nào? Ngươi không phải là người của tam đại Thánh Địa, không có tư cách đứng ở trên lôi đài, ”
Kiếm ở trong tay Độc Cô Mưu di chuyển, mũi nhọn kiếm vừa lúc nghiêng về phía cổ Bạch Sở Hà đang khoa chân múa tay, giờ khắc này nếu kiếm ra, chính là đánh thẳng vào động mạch cổ của đối phương, phải giết không nghi ngờ!
Khóe mắt Bạch Sở Hà lay động, thân thể không tự chủ khẽ nghiêng sang một bên, rời xa kiếm Phong sắc bén của hắn, song ngay khi hắn động, đối phương cũng động, đạo hàn mang lạnh lẻo kia cứ như vậy vẫn đi theo hắn, thủy chung luôn khóa ở trên động mạch cổ của hắn.
Mới vừa rồi khí thế của Bạch Sở Hà còn khiến người run sợ không ai bì nổi, chỉ một thoáng liền giống như thay đổi thành một người khác, hoặc là nói vừa nãy không phải là hắn mà là đối phương, sát khí đem tất cả khí thế của hắn che dấu xuống, khiến hắn biến thành bộ dáng kinh sợ như hiện tại.
Trên đài thủ tịch, các trưởng lão Bạch Sa đảo bắt đầu rối rít lo lắng, thân phận Độc Cô Mưu đã rõ rành rành, thực lực của hắn không phải chuyện đùa, Bạch Sở Hà chỉ sợ không phải đối thủ của hắn, chỉ bằng vào khí thế song phương, Bạch Sở Hà cũng đã thua một bậc.
Sát ý trên người Độc Cô Mưu, làm cho bọn họ thanh tỉnh lại, biết rằng tuyệt đối không thể để cho Độc Cô Mưu cùng Bạch Sở Hà đối chiến, nếu không Bạch Sở Hà phải chết hẳn không thể nghi ngờ!
“Dạ đảo chủ, người này phá hư tỷ võ đại hội, có ý định khiêu khích, kính xin đảo chủ lập tức đem người này trục xuất khỏi sàn đấu!” Mẫn trưởng lão hí mắt nói.
Dạ cô Phong nhăn mày trầm tư, không có lập tức lên tiếng.
Đình trưởng lão của Độc Cô lĩnh phản bác: “Mưu Nhi chính là huyết mạch Độc Cô lĩnh chúng ta, hắn cứu thân đệ đệ của mình, thoát khỏi độc thủ của tiểu nhân âm hiểm, vậy sai chỗ nào? Cũng do Bạch Sở Hà âm độc tàn bạo, hãm hại tuyển thủ tỷ võ, người có phẩm hạnh tồi tệ như thế, mới không có tư cách đứng ở trên đài tỷ võ!”
“Đình trưởng lão nói đúng! Xếp hạng tỷ võ chính là vì xúc tiến người trẻ tuổi nhiệt tình học võ, trao đổi tỷ thí, mà hắn lại xuất thủ nhiều chiêu tàn nhẫn, lúc trước cũng đã đả thương không ít tuyển thủ, có mấy người thậm chí bị hắn đánh cho tàn phế tay chân. Phẩm hạnh như thế, thật sự không xứng với đệ tử tam đại Thánh Địa.”
“Đúng vậy! “ Tỷ võ là vì tỷ thí, sao có thể giống như hắn đả thương người lung tung như vậy? Nơi này là n tỷ võ, hắn căn bản là đang thi triển hành vi bạo lực, không xứng làm đệ tử tam đại Thánh Địa!”
Bên này các trưởng lão Độc Cô lĩnh bắt đầu khiển trách hành vi của Bạch Sở Hà.
Đám người Mẫn trưởng lão nghe vậy, lập tức bác bỏ.
“Tỷ võ chính là vì thi triển ra công phu chân chính, đao kiếm không có mắt, trong tỷ võ thương vong là khó có thể tránh, hơn nữa lúc nãy Độc Cô kiêu căn bản cũng không có nhận thua, Sở Hà tiếp tục công kích hắn, thì sai chỗ nào? Chẳng lẽ còn chờ đối phương khôi phục nguyên khí, phản kích lại sao?”
“Đúng vậy! Nếu như lúc ấy Độc Cô kiêu nhận thua, Sở Hà tiếp tục công kích hắn đúng là không nên, nhưng vấn đề là hắn căn bản cũng không có nhận thua, cho nên Sở Hà cũng không sai! Nếu Độc Cô kiêu không có nhận thua, như vậy tỷ võ có thể tiến hành bình thường, hiện tại có người ở trong quá trình tỷ võ đâm một cước, nửa đường phá hư tiến trình tỷ võ, người này mới phải bị trọng phạt!”
“Dạ đảo chủ, lần này ngài là người chủ trì tỷ võ đại hội, hi vọng ngươi có thể công chính phán quyết, không để cho chúng ta thất vọng!”
“Không sai! Dạ đảo chủ, xin ngài quyết định!”
Vân Khê buồn cười nhìn hai bên cãi vã đến người tới ta đi, hình tượng đức cao vọng trọng ngày thường sớm đã không thấy, cho nên vô luận là người có địa vị hay thân phận cao thượng bậc nào, nói cho cùng cũng chỉ là một người bình thường.
Tại vị trí, thân thể Long Thiên Tuyệt khẽ đứng lên, dạo bước tới trước đài chủ tịch, ngưng mắt nhìn Độc Cô Mưu sát khí ngất trời trên lôi đài, hắn hắng giọng nói: “Theo ta được biết, dưới gầm trời này họ kép Độc Cô chỉ có một nhà Độc Cô lĩnh! Độc Cô Mưu chính là thiên hạ đệ nhất sát thủ, thanh danh hiển hách, nhưng cũng là một phần tử Độc Cô lĩnh. Đại hội tỷ võ hôm nay, chính là vì ở trong tam đại Thánh Địa chọn lựa ra tinh anh, vì tiền đồ của tam đại Thánh Địa, như vậy cần gì phải để ý có phù hợp quy củ tỷ võ hay không? Bổn Tôn thấy, thực lực quyết định hết thảy, người nào có khả năng, liền ở lại trên lôi đài, không có khả năng liền tự động đi xuống đài! Thời gian cấp bách, hi vọng các vị không nên bởi vì những chuyện tình nhỏ nhặt này mà lãng phí thời gian quý giá!”
Đúng vậy a, bọn họ chỉ còn ba ngày thời gian, ba ngày sau đó, tam đại Thánh Địa sẽ biến thành bộ dáng như thế nào, cho dù ai cũng không cách nào tiên đoán. Đại hội tỷ võ hôm nay thay vì nói là xếp hạng cá nhân, chẳng bằng nói là vì bảo vệ tam đại Thánh Địa mà chọn lựa tinh anh.
“Long tôn chủ nói không sai! Đại hội tỷ võ hôm nay, người có thể trụ đến cuối, ai có thể cười đến cuối cùng, người đó chính là người thắng cuối cùng! Lão phu tuyên bố, bất luận kẻ nào cũng có thể khiêu chiến trên đài cao thủ, hôm nay Top 5 vị đệ tử xếp hạng, lão phu sẽ thưởng cho mỗi người mười viên Huyền Linh quả, hơn nữa còn truyền thụ riêng một bộ kiếm pháp của mình!”
Lời nói của Dạ cô Phong…,khiến cho các đệ tử ở hiện trường sôi trào. Phần thưởng hậu đãi như thế ai thấy mà không them khát? Chỉ tiếc, bọn họ cũng biết, mấy vị cao thủ còn dư lại trên đài này, người người cũng không phải là dễ đối phó, muốn khiêu chiến mà chiến thắng bọn họ, đó là chuyện không có khả năng.
Thèm khát thì them khát, còn thực tế là thực tế.
Trên đài chủ tịch các trưởng lão Bạch Sa đảo cùng Độc Cô lĩnh cũng không thể nói gì hơn, bọn họ cũng đều biết hôm nay tỷ võ kì thực là vì chọn lựa tinh anh, chuẩn bị cho đại sự hai ngày sau,cái gì danh lợi vinh nhục cũng không sánh bằng sinh tử tồn vong của tam đại Thánh Địa, cái nhìn đại cục như vậy, bọn họ thân là thành viên chủ yếu của trưởng lão hội vẫn phải có.
Mẫn trưởng lão lên tiếng, hướng về phía Bạch Sở Hà trên lôi đài hô: “Sở Hà, lấy ra thực lực chân chính của ngươi, Hỗn Nguyên Công độc nhất vô nhị của Bạch Sa đảo, không chê vào đâu được!”
Được mẫn trưởng lão ủng hộ, sau khi nghỉ ngơi thật là tốt ý chí chiến đấu của Bạch Sở Hà lại lần nữa hồi phục, mình hao phí tâm lực lớn như thế mới có thể có thành tựu ngày hôm nay, làm sao có thể bị một sát thủ làm cho kinh sợ?
Ánh mắt của hắn đột nhiên sáng lên, tinh quang bắn ra bên ngoài, da thịt trên người cũng lần nữa phồng lên, từ từ kết tụ lại thành một cục thịt cầu...
“Độc Cô Mưu, thiên hạ đệ nhất sát thủ phải không? Hôm nay ta sẽ có ngươi biết một chút kiến thức lợi hại Hỗn Nguyên Công của ta!” Hắn thị huyết liếm liếm đôi môi, tất cả sát cơ đều hiện dưới đáy mắt.
Đối với khí thế ba động mãnh liệt của hắn, biểu hiện của Độc Cô Mưu lại phá lệ trầm tĩnh, cả người hắn cực kỳ an tĩnh, giống như là bụi bậm rơi xuống đất, vô luận gió táp mưa sa như thế nào, đều không thể kích khởi nó chút nào, song lại không thể che hết sát khí trên người chính hắn không ngừng tản ra.
Đó là sát khí sau nhiều năm chém giết mà có, trở thành một phần thân thể của hắn.
Độc Cô Mưu như vậy, khiến những người xem dưới đáy lòng phát run.
“Mưu ca ca...” Hoa Sở Sở vuốt tim của mình, cúi đầu gọi khẽ một tiếng, đôi con ngươi hồn nhiên trong suốt trong tràn ngập thương tiếc cùng đau lòng.
Những năm này, hắn nhất định trải qua rất nhiều khổ cực...
Độc Cô kiêu vỗ về vết thương của mình, đứng ở dưới lôi đài, đưa mắt nhìn lên bóng lưng cao lớn của huynh trưởng, chua xót trong lòng nói không ra lời.
Lúc này, thịt cầu bắt đầu chuyển động, cuộn hơi thở mênh mông cuồn ngưng tụ, lấy hết sức lực hung hăng đụng về hướng Độc Cô Mưu!
Khí thế kia, lực đạo kia, so sánh với tảng đá lớn từ trên vách đá rơi xuống còn muốn mãnh liệt hơn, mọi người cơ hồ có thể đoán được nếu bị nó nện vào người kết quả chắc chắn sẽ tan xương nát thịt...
Hoa Sở Sở kinh sợ trợn căng đôi mắt, tay phải xuất ra liên hoa bí quyết, một điểm lam ở đầu ngón tay dưới ánh mặt trời đặc biệt lóng lánh. Nước của nàng sắp thi triển muốn ngăn cản tiến công của thịt cầu, đúng lúc này một đạo kiếm quang chói lóa như mặt trời đột nhiên bộc phát, chiếu sáng cả hội trường tỷ võ.
“Aaa, Bạch Sở Hà chỉ kịp hét lớn một tiếng, bốn ngón tay lập tức rời khỏi thân thể của hắn.
Kiếm quang chói chang như ánh mặt trời kia chiếu khắp thiên hạ, bất kỳ một địa phương nào trên sân tỷ võ cũng được chiếu sáng trong suốt.
Một kiếm kinh sợ toàn trường!
Phần lớn mọi người đều không thấy rõ đến tột cùng hắn xuất kiếm như thế nào, những người ở trong này chỉ sợ cũng chỉ có hai người Dạ cô phong cùng Long Thiên Tuyệt thấy rõ khoảnh khắc hắn ra kiếm, hai người cũng nhịn không được mà sợ hãi than.
Nếu bàn về ra kiếm cực nhanh, trên đời này sợ rằng không ai bằng được Độc Cô Mưu, bọn họ cũng cảm thấy không bằng ….
“A! Ngón tay của ta”
Trên sân tỷ võ, đầy dẫy thanh âm thê lương của Bạch Sở Hà, làm cho lòng người kinh sợ.
Trên đài chủ tịch, đám người Mẫn trưởng lão tức giận đứng lên, bọn họ một lòng bồi dưỡng một nhân tài thật tốt, cứ như vậy mà bị hủy, bọn họ như thế nào cam tâm? Nhưng mà chỉ mới nghĩ tới một kiếm kinh diễm của Độc Cô Mưu vừa nãy, bọn họ cũng rất rõ ràng hắn đã hạ thủ lưu tình.
Độc Cô Mưu trầm mặc thu kiếm, tự động nhảy xuống lôi đài, đến trước mặt Độc Cô kiêu, hắn dừng một chút, sau đó không nói một lời, vác Độc Cô kiêu trên đầu vai, cất bước rời đi.
“Ca...... thanh âm Độc Cô Kiêu đau xót vang lên, song vẫn không thể nào lưu lại hắn.
Ở phía sau bọn hăn, thanh âm kích động của Hoa Sở Sở theo tới: “Mưu ca ca, chờ ta một chút!”
Đình trưởng lão thấy hai người Hoa Sở Sở cùng Độc Cô Mưu đều phải rời sân tỷ võ, không khỏi nóng nảy, đứng dậy hô lớn: “Sở Sở, ngươi đi đâu vậy, vẫn còn tỷ võ đây!”
“Không thể so được! Không thể so được! Người nào thích thì cứ so đi! Mưu ca ca, chờ ta một chút......” Hoa Sở Sở sôi nổi đuổi theo Độc Cô Mưu, thân ảnh hoạt bát hiếu động cực kỳ giống một Tiểu Hoàng tước, vừa chạy vẫn không quên líu ríu nói.
Đình trưởng lão đau đầu một trận, vị tiểu tổ tông này từ trước đến giờ đều theo sở thích, muốn làm gì liền làm cái đó, trừ mẹ ruột của nàng căn bản cũng không có người có thể chế trụ nàng, hắn đối với nàng là không có biện pháp. Người xưa nay độc lai độc vãng Độc Cô Mưu hắn lại càng không có biện pháp khống chế, trừ thở dài, vẫn là thở dài, xem ra năm nay Độc Cô lĩnh không có biện pháp sản sinh ra cao thủ xếp hạng vị thứ nhất trên bảng.
Sau trận phong ba này, trên lôi đài chỉ còn hai người Dạ Hàn Nhật cùng Dạ Tử hi, vị trí thứ nhất bảng xếp hạng cuối cùng chỉ có thể là một trong hai người này.
Các trưởng lão của Bạch Sa đảo cùng Độc Cô lĩnh đều rất không cam tâm, vì sao hàng năm vị thứ nhất bảng xếp hạng cũng là người của Huyễn Dạ Tinh Hải? Năm nay lại càng quá, vị trí đệ nhất cùng đệ nhị cũng bị Huyễn Dạ Tinh Hải bỏ vào trong túi, vậy còn so sánh chất lượng cái gì? Này còn không phải là người trong nhà đánh nháo, qua loa cho xong?
Dù sao vô luận tỷ thí như thế nào, cũng là người trong nhà bọn họ thắng?
Đang lúc mọi người chú ý, Dạ Tử hi nhẹ nhàng rơi vào giữa lôi đài, Bảo kiếm trong tay khẽ chuyển, chống kiếm mà đứng.
“Hàn Nhật, xuất ra bản lãnh thật sự của ngươi! Nhưng nếu ngươi không ra hết sức lực, đó chính là vũ nhục cô cô, hiểu không?” Đối với tỷ võ, Dạ Tử hi cho tới bây giờ đều dốc lòng dốc sức, nàng cũng sẽ không bởi vì đối thủ hôm nay là chất nhi của mình mà tùy ý ứng phó. Trên thực tế, nàng cũng rất muốn nhìn một chút, chất nhi có thiên phú siêu phàm từ thuở nhỏ, hiện nay kiếm pháp cùng Huyền giai rốt cuộc đạt đến cảnh giới như thế nào, đáng giá để Dạ Hàn Tinh buông tha cơ hội xếp hạng, đem bảo kiếm tùy thân của mình đưa tới tay huynh trưởng.
Dạ Hàn Nhật ôn hòa cười một tiếng, cân nhắc trường kiếm trong tay, nói: “Cô cô yên tâm, Hàn Nhật nhất định sẽ toàn lực ứng phó, tôn trọng tỷ võ, tôn trọng tinh thần chí cao của tam đại Thánh Địa!”
“Tốt! Ngươi hãy cẩn thận!”Dạ Tử hi thẳng thắn đáp một tiếng, dẫn đầu xuất kiếm, kiếm quang lạnh lùng, như một dòng nước mùa thu chở đầy ánh nắng, dưới sự chú ý của mọi người xé rách bầu trời, hướng phía Dạ Hàn Nhật tấn công.
” Hảo kiếm pháp!” Vân Khê thấy vậy không nhịn được sợ hãi than.
Thế kiếm Dạ Tử hi cũng cực nhanh, hơn nữa nhanh chuẩn mạnh, như ánh sao trên trời, như rồng bay trên mây, cuồn cuộn như sóng biển, muôn hình vạn trạng!
Không hổ là cao thủ đệ nhất mấy năm liên tục xếp hạng bảng!
Hôm nay trong đông đảo đệ tử tham gia bảng xếp hạng tỷ võ, cũng là le que mấy nữ đệ tử, trong đó xuất sắc nhất chính là Dạ Tử hi cùng Hoa Sở Sở. Song Hoa Sở Sở nói cho cùng là dựa vào Thủy Linh ảo thuật truyền thừa bẩm sinh trong cơ thể nàng, chính là trời cao ưu đãi đối với nàng, Dạ Tử hi thì không như vậy, nàng là thật sự đam mê võ học, tất cả thành tựu hiện tại của nàng đều là do nàng cố gắng tập luyện.
Chính là bởi vậy …, Vân Khê mới càng thêm thưởng thức cô gái bề ngoài lãnh khốc, kì thực lại cực kỳ thành thục có can đảm này.