Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 121
Editor: Tyya. Lobe
Beta: Senna_lam
Tự tôn của Kasha từ mấy năm trước đều thuận lợi, bất luận kẻ nào cũng đều cúi đầu khom lưng với nàng, cung kính nịnh nọt, ở trước mặt Vân Phong tự tôn của Kasha đã bị mất hết hơn nữa còn thất bại hoàn toàn vậy mà hiện giờ Lăng Khiếu Vân lại lần nữa làm cho lòng tự trọng của Kasha bị đả kích. Lúc này đây, có lẽ nàng còn thảm bại hơn trước.
Kasha tức giận đến mặt đỏ bừng ẩn ẩn toát ra một chút màu tím, bàn tay nắm chặt, cơ thể bởi vì lời nói của Lăng Khiếu Vân mà phát run nhưng nàng cái gì cũng không thể phản bác lại được, lần này đến mục đích là vì muốn phân chia thành viên Tinh La xã đoàn, nhất là thí sinh dự thi! Giờ đây nàng chỉ biết giơ đầu lên cao ngạo nói, “Ti bỉ? Cái này là do hoàng thất thực hiện, ngươi thì biết cái gì?”
Lăng Khiếu Vân khinh miệt nhìn Kasha liếc mắt một cái, “Cút!” Cúi đầu rống một câu, cũng không quay đầu lại liền đi vào, Kasha không khỏi sửng sốt sau đó vẻ mặt càng tái đi, hô hấp cũng nhanh hơn bình thường, “Ngươi, ngươi, ngươi...!” Kasha trừng mắt nhìn theo bóng Lăng Khiếu Vân, nhìn hắn xoay người đi vào trong tu luyện Tháp, ngực Kasha không ngừng hô hấp kịch liệt, liều mạng bảo trì phong độ của mình, bảo trì khí thế hoàng thất!
Hết Vân Phong bây giờ lại là Lăng Khiếu Vân, bọn họ là người mù hay là đồ ngốc! Đối mặt công chúa hoàng thất như nàng thế mà ngay cả sự tôn kính tối thiểu cũng không có, bọn họ chẳng lẽ không có người nhà sinh sống ở Tạp Lan đế quốc sao, bọn họ không sợ nếu chọc giận vào hoàng thất thì Tạp Lan hoàn thất sẽ ra tay với bọn họ sao? Lqd Dám nhiều lần đối đầu với công chúa hoàng thất mà khiêu khích, một đám người đều không muốn sống sao!
Kasha tức giận nghĩ, bên cạnh một đám đệ tử đều có chút tò mò nhìn Kasha, Kasha miễn cưỡng chỉnh sửa lại thần sắc kiêu ngạo như bình thường, ưỡn cổ quay đầu bước đi. Lqd
Hành động này làm cho nàng có chút căm tức, Tinh La xã đoàn dự thi đội ngũ năm người này đối với Kasha mà nói xác thực có chút đau đầu, một là Vân Phong, hai là Khúc Lam Y, còn có một người không biết được thực lực Lăng Khiếu Vân, Lăng Khiếu Vân là ai Kasha cũng không rõ, vào trường học Ma Tang mấy năm nay Kasha cũng không biết được Lăng Khiếu Vân này là nhân vật như thế nào, Vân Thăng và Mộc Tiểu Cẩm Kasha cũng không lo lắng lắm, tin tưởng hai người này không tạo thành uy hiếp gì, Vân Phong và Khúc Lam Y là địch thủ Kasha lo lắng lớn nhất, hai người nếu cùng quyết đấu thì kết quả chính là thua, Viêm Xã muốn làm thế nào mới có thể thắng trận đấu này, thật đúng là một câu đố nan giải.
Điều Kasha nhưng lại không biết thể đoán được chính là Vân Thăng người mà nàng luôn cảm thấy căn bản không tạo ra uy hiếp gì vậy mà lần này xã đoàn sắp xếp vị trí làm cho nàng không khỏi hoảng hốt, cũng bởi vì lần này xã đoàn sắp xếp vị trí Vân gia nghênh đón một hồi không biết gió lốc.
Xã đoàn rất nhanh gạt đi náo nhiệt đêm trước, ngày hôm sau chính là xã đoàn thông báo ra bên ngoài trận thi đấu chính thức bắt đầu, mỗi một thành viên xã đoàn dự thi ở hôm nay buổi tối đều có tâm tình khó có thể bình phục, lqd nhưng mà so với những tuyển thủ dự thi thì nhóm lớn khán giả tâm tình càng thêm tình kích động. Mỗi một đệ tử đều nhiệt liệt thảo luận về ngày mai xã đoàn sắp xếp vị thứ rốt cuộc ai mới là người thứ nhất bắt đầu một vòng tranh đoạt, ngay đêm đó, nghị luận rung trời đêm, phó hiệu trưởng Ma Tang trường học nhận được một tin tức trọng yếu, tin tức này làm cho hắn hai mắt mở to, hiện lên một tia ánh sáng.
Phó hiệu trưởng lập tức gọi Thái Đức tới, Thái Đức lập tức chạy dến, hoàn toàn không có bộ dáng say mê, xem ra đối với ngày mai xã đoàn sắp xếp vị thứ Thái Đức cũng nhiều ít có chút hưng phấn kích động, đẩy cửa phòng ra phó hiệu trưởng, tyya. Lobe Thái Đức vừa vào cửa liền thấy được phó hiệu trưởng ngồi trên ghế dựa vào cửa sổ, ánh trăng xuyên thấu qua cửa sổ thủy tinh trong suốt chiếu xạ tiến vào, trên người lão nhân luôn luôn vẻ mặt thanh thản, ban đêm tại đây lại có vẻ có chút thần bí.
“Phó hiệu trưởng.” Thái Đức nhẹ giọng nói một câu, lqd phó hiệu trưởng không có xoay người, cười nhẹ một câu, “Thái Đức, ngươi cũng ngủ không được?”
Thái Đức sửng sốt, theo sau cũng nổi lên vẻ tươi cười, “Phó hiệu trưởng chẳng lẽ cũng ngủ không được? Đã trễ thế này muốn có người cùng nói chuyện sao?”
Phó hiệu trưởng lại cười, “Lấy tuổi của ngươi còn kích động như vậy, xem ra là cái nha đầu kia mang đến nhiều kinh hỉ lắm, ta đây xương cốt coi như xong.”
“Đó là vì sao...” Thái Đức ngờ vực nhíu mày, phó hiệu trưởng chậm rãi xoay người, hé ra nếp nhăn trên mặt khi cười với Thái Đức, ngón tay nhẹ nhàng vung lên, một luồng rất nhỏ hỏa nguyên tố vọt ra, nhẹ nhàng hướng về phía ngọn đèn trong phòng, một luồng ánh sang mờ nhạt nháy mắt chiếu thẳng vào khuôn mặt phó hiệu trưởng, mang theo vầng sáng màu vàng thần bí.
“Hiệu trưởng đại nhân ở Mĩ đế quốc rốt cục truyền tin.” Phó hiệu trưởng nói xong, Thái Đức đột nhiên mở to hai mắt, có chút không thể tin được nhìn phó hiệu trưởng, lqd thất sắc có chút kinh hoảng có chút mất trấn định, cánh tay đột nhiên cầm lấy phó hiệu trưởng trước mặt.
“Hiệu trưởng đại nhân?!”
Phó hiệu trưởng cười gật đầu, “Lão nhân kia cùng cái u hồn giống nhau, chính là một người không chịu trách nhiệm lão gia này, Thái Đức, chúng ta lại muốn vội.”
Thái Đức nhíu mày, phó hiệu trưởng đại nhân vung tay lên, một phong thư liền bay đến trước mặt Thái Đức, Thái Đức vội vàng cầm ở trong tay, trên phong thư là chữ viết rồng bay phượng múa, Thái Đức hơi hơi nhíu mày, có chút bất đắc dĩ cười cười, hiệu trưởng đại nhân vẫn là trước sau như một phóng đãng không kềm chế được a, cũng không sợ người khác xem không hiểu hắn viết cái gì?
Thời điểm xem được một nửa nội dung phong thư, thần sắc Thái Đức đột nhiên trở nên nghiêm túc, giữa đôi long mày càng ngày càng nhăn chặt, độ cong cũng càng lúc càng lớn, sau khi xem xong, Thái Đức chỉnh lại khuôn mặt ngẩng lên, lại hiện lên một tầng u ám.
“Nói như vậy, chúng ta là nên vội bắt đi...” Thái Đức cúi đầu nỉ non một câu, phó hiệu trưởng cười, thân mình dựa sát ghế phía sau, “Lần này ta nhưng thật ra không lo lắng, dù sao năm nay có nhiều việc làm cho ta kinh ngạc tiểu tử kia xuất hiện, đối với bọn họ, này gần là việc nhỏ đi...”
Thái Đức cũng kéo kéo khóe miệng, lời này nhưng thật ra nói một chút cũng chưa sai, nghĩ đến Vân Phong Thái Đức vừa rồi u ám thoáng giảm bớt điểm, có tiểu tử kia ở đây, lúc này đây Ma Tang trường học chỉ sợ là muốn bỗng nhiên nổi tiếng đi...
“Sắp xếp thi đấu cá nhân muốn đồng thời tiến hành không?” Thái Đức hỏi một câu, Phó hiệu trưởng cười một tiếng, “Việc này ngươi xem rồi tự làm là tốt rồi.”
Khóe miệng Thái Đức giật giật xoay người đi ra ngoài, tay không khỏi vịn cái trán, Phó hiệu trưởng thật sự là năm mươi bước cười một trăm bước, hắn và Hiệu trưởng đại nhân khác nhau chính là trấn giữ ở Ma Tang trường học mà thôi, kỳ thật lúc đó chẳng phải mặc kệ ông chủ? Thái Đức bất đắc dĩ thở dài, thôi vậy quên đi, có thể cái số mình là phải vất vả rồi
Beta: Senna_lam
Tự tôn của Kasha từ mấy năm trước đều thuận lợi, bất luận kẻ nào cũng đều cúi đầu khom lưng với nàng, cung kính nịnh nọt, ở trước mặt Vân Phong tự tôn của Kasha đã bị mất hết hơn nữa còn thất bại hoàn toàn vậy mà hiện giờ Lăng Khiếu Vân lại lần nữa làm cho lòng tự trọng của Kasha bị đả kích. Lúc này đây, có lẽ nàng còn thảm bại hơn trước.
Kasha tức giận đến mặt đỏ bừng ẩn ẩn toát ra một chút màu tím, bàn tay nắm chặt, cơ thể bởi vì lời nói của Lăng Khiếu Vân mà phát run nhưng nàng cái gì cũng không thể phản bác lại được, lần này đến mục đích là vì muốn phân chia thành viên Tinh La xã đoàn, nhất là thí sinh dự thi! Giờ đây nàng chỉ biết giơ đầu lên cao ngạo nói, “Ti bỉ? Cái này là do hoàng thất thực hiện, ngươi thì biết cái gì?”
Lăng Khiếu Vân khinh miệt nhìn Kasha liếc mắt một cái, “Cút!” Cúi đầu rống một câu, cũng không quay đầu lại liền đi vào, Kasha không khỏi sửng sốt sau đó vẻ mặt càng tái đi, hô hấp cũng nhanh hơn bình thường, “Ngươi, ngươi, ngươi...!” Kasha trừng mắt nhìn theo bóng Lăng Khiếu Vân, nhìn hắn xoay người đi vào trong tu luyện Tháp, ngực Kasha không ngừng hô hấp kịch liệt, liều mạng bảo trì phong độ của mình, bảo trì khí thế hoàng thất!
Hết Vân Phong bây giờ lại là Lăng Khiếu Vân, bọn họ là người mù hay là đồ ngốc! Đối mặt công chúa hoàng thất như nàng thế mà ngay cả sự tôn kính tối thiểu cũng không có, bọn họ chẳng lẽ không có người nhà sinh sống ở Tạp Lan đế quốc sao, bọn họ không sợ nếu chọc giận vào hoàng thất thì Tạp Lan hoàn thất sẽ ra tay với bọn họ sao? Lqd Dám nhiều lần đối đầu với công chúa hoàng thất mà khiêu khích, một đám người đều không muốn sống sao!
Kasha tức giận nghĩ, bên cạnh một đám đệ tử đều có chút tò mò nhìn Kasha, Kasha miễn cưỡng chỉnh sửa lại thần sắc kiêu ngạo như bình thường, ưỡn cổ quay đầu bước đi. Lqd
Hành động này làm cho nàng có chút căm tức, Tinh La xã đoàn dự thi đội ngũ năm người này đối với Kasha mà nói xác thực có chút đau đầu, một là Vân Phong, hai là Khúc Lam Y, còn có một người không biết được thực lực Lăng Khiếu Vân, Lăng Khiếu Vân là ai Kasha cũng không rõ, vào trường học Ma Tang mấy năm nay Kasha cũng không biết được Lăng Khiếu Vân này là nhân vật như thế nào, Vân Thăng và Mộc Tiểu Cẩm Kasha cũng không lo lắng lắm, tin tưởng hai người này không tạo thành uy hiếp gì, Vân Phong và Khúc Lam Y là địch thủ Kasha lo lắng lớn nhất, hai người nếu cùng quyết đấu thì kết quả chính là thua, Viêm Xã muốn làm thế nào mới có thể thắng trận đấu này, thật đúng là một câu đố nan giải.
Điều Kasha nhưng lại không biết thể đoán được chính là Vân Thăng người mà nàng luôn cảm thấy căn bản không tạo ra uy hiếp gì vậy mà lần này xã đoàn sắp xếp vị trí làm cho nàng không khỏi hoảng hốt, cũng bởi vì lần này xã đoàn sắp xếp vị trí Vân gia nghênh đón một hồi không biết gió lốc.
Xã đoàn rất nhanh gạt đi náo nhiệt đêm trước, ngày hôm sau chính là xã đoàn thông báo ra bên ngoài trận thi đấu chính thức bắt đầu, mỗi một thành viên xã đoàn dự thi ở hôm nay buổi tối đều có tâm tình khó có thể bình phục, lqd nhưng mà so với những tuyển thủ dự thi thì nhóm lớn khán giả tâm tình càng thêm tình kích động. Mỗi một đệ tử đều nhiệt liệt thảo luận về ngày mai xã đoàn sắp xếp vị thứ rốt cuộc ai mới là người thứ nhất bắt đầu một vòng tranh đoạt, ngay đêm đó, nghị luận rung trời đêm, phó hiệu trưởng Ma Tang trường học nhận được một tin tức trọng yếu, tin tức này làm cho hắn hai mắt mở to, hiện lên một tia ánh sáng.
Phó hiệu trưởng lập tức gọi Thái Đức tới, Thái Đức lập tức chạy dến, hoàn toàn không có bộ dáng say mê, xem ra đối với ngày mai xã đoàn sắp xếp vị thứ Thái Đức cũng nhiều ít có chút hưng phấn kích động, đẩy cửa phòng ra phó hiệu trưởng, tyya. Lobe Thái Đức vừa vào cửa liền thấy được phó hiệu trưởng ngồi trên ghế dựa vào cửa sổ, ánh trăng xuyên thấu qua cửa sổ thủy tinh trong suốt chiếu xạ tiến vào, trên người lão nhân luôn luôn vẻ mặt thanh thản, ban đêm tại đây lại có vẻ có chút thần bí.
“Phó hiệu trưởng.” Thái Đức nhẹ giọng nói một câu, lqd phó hiệu trưởng không có xoay người, cười nhẹ một câu, “Thái Đức, ngươi cũng ngủ không được?”
Thái Đức sửng sốt, theo sau cũng nổi lên vẻ tươi cười, “Phó hiệu trưởng chẳng lẽ cũng ngủ không được? Đã trễ thế này muốn có người cùng nói chuyện sao?”
Phó hiệu trưởng lại cười, “Lấy tuổi của ngươi còn kích động như vậy, xem ra là cái nha đầu kia mang đến nhiều kinh hỉ lắm, ta đây xương cốt coi như xong.”
“Đó là vì sao...” Thái Đức ngờ vực nhíu mày, phó hiệu trưởng chậm rãi xoay người, hé ra nếp nhăn trên mặt khi cười với Thái Đức, ngón tay nhẹ nhàng vung lên, một luồng rất nhỏ hỏa nguyên tố vọt ra, nhẹ nhàng hướng về phía ngọn đèn trong phòng, một luồng ánh sang mờ nhạt nháy mắt chiếu thẳng vào khuôn mặt phó hiệu trưởng, mang theo vầng sáng màu vàng thần bí.
“Hiệu trưởng đại nhân ở Mĩ đế quốc rốt cục truyền tin.” Phó hiệu trưởng nói xong, Thái Đức đột nhiên mở to hai mắt, có chút không thể tin được nhìn phó hiệu trưởng, lqd thất sắc có chút kinh hoảng có chút mất trấn định, cánh tay đột nhiên cầm lấy phó hiệu trưởng trước mặt.
“Hiệu trưởng đại nhân?!”
Phó hiệu trưởng cười gật đầu, “Lão nhân kia cùng cái u hồn giống nhau, chính là một người không chịu trách nhiệm lão gia này, Thái Đức, chúng ta lại muốn vội.”
Thái Đức nhíu mày, phó hiệu trưởng đại nhân vung tay lên, một phong thư liền bay đến trước mặt Thái Đức, Thái Đức vội vàng cầm ở trong tay, trên phong thư là chữ viết rồng bay phượng múa, Thái Đức hơi hơi nhíu mày, có chút bất đắc dĩ cười cười, hiệu trưởng đại nhân vẫn là trước sau như một phóng đãng không kềm chế được a, cũng không sợ người khác xem không hiểu hắn viết cái gì?
Thời điểm xem được một nửa nội dung phong thư, thần sắc Thái Đức đột nhiên trở nên nghiêm túc, giữa đôi long mày càng ngày càng nhăn chặt, độ cong cũng càng lúc càng lớn, sau khi xem xong, Thái Đức chỉnh lại khuôn mặt ngẩng lên, lại hiện lên một tầng u ám.
“Nói như vậy, chúng ta là nên vội bắt đi...” Thái Đức cúi đầu nỉ non một câu, phó hiệu trưởng cười, thân mình dựa sát ghế phía sau, “Lần này ta nhưng thật ra không lo lắng, dù sao năm nay có nhiều việc làm cho ta kinh ngạc tiểu tử kia xuất hiện, đối với bọn họ, này gần là việc nhỏ đi...”
Thái Đức cũng kéo kéo khóe miệng, lời này nhưng thật ra nói một chút cũng chưa sai, nghĩ đến Vân Phong Thái Đức vừa rồi u ám thoáng giảm bớt điểm, có tiểu tử kia ở đây, lúc này đây Ma Tang trường học chỉ sợ là muốn bỗng nhiên nổi tiếng đi...
“Sắp xếp thi đấu cá nhân muốn đồng thời tiến hành không?” Thái Đức hỏi một câu, Phó hiệu trưởng cười một tiếng, “Việc này ngươi xem rồi tự làm là tốt rồi.”
Khóe miệng Thái Đức giật giật xoay người đi ra ngoài, tay không khỏi vịn cái trán, Phó hiệu trưởng thật sự là năm mươi bước cười một trăm bước, hắn và Hiệu trưởng đại nhân khác nhau chính là trấn giữ ở Ma Tang trường học mà thôi, kỳ thật lúc đó chẳng phải mặc kệ ông chủ? Thái Đức bất đắc dĩ thở dài, thôi vậy quên đi, có thể cái số mình là phải vất vả rồi
Bình luận facebook