Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 521
“Phong đại nhân, ngọn gió nào đã mang ngươi đến đây vậy?” Một góc nào đó trong Vô Vọng Chi Lâm, Viên bàn tử không ngừng gật đầu khom lưng, mỡ trên mặt gần như bị xếp chồng lên nhau, nụ cười trông rất là nịnh nọt và miễn cưỡng, ánh mắt vô cùng nịnh bợ nhìn về phía người trước mặt.
Người khiến cho Viên bàn tử như vậy chính là Vân Phong. Ngày hôm đó Vân Phong và Triển Ly bị giam giữ ở phía bên kia của bảo kính, có thể gọi là luyện ngục cũng không quá. Luyện ngục này quan trọng nhất là điên cuồng cắn nuốt tinh thần lực và chiến khí, nếu như ở nơi đó lâu ngày, sớm muộn gì cũng sẽ bị hút thành một cái xác rỗng. Vân Phong lập tức quyết định dẫn Triển Ly vào Long Điện, Thân Đồ gia chủ tưởng rằng có thể dùng Truyền tống trận để giam giữ bọn họ, tất nhiên nàng có Truyền tống trận để đưa họ ra ngoài.
Vân Phong dẫn Triển Ly vào Truyền tống trận của Vô Vọng Chi Lâm. Triển Ly cực kỳ ngạc nhiên đối với Long Điện, nhưng cũng không có hỏi nhiều, điều này khiến cho Vân Phong cảm thấy thoải mái. Hai người đột nhiên đến đây làm cho Viên bàn tử có chút luống cuống tay chân. Lúc trước Vân Phong rời khỏi Vô Vọng Chi Lâm đã khiến y thở phào thật nhẹ nhõm, nhưng lại không nghĩ tới tiểu tổ tông này vậy mà lại có ngày sẽ quay về. Chẳng phải nàng ta vào Nội vực rồi sao? Sao lại đột nhiên quay về? Không lẽ bị đuổi ra?
Trong lòng Viên bàn tử đã có vô số phỏng đoán, rất kiêng kị với người đi theo bên cạnh Vân Phong lần này, người lần này tiểu tổ tông dẫn theo là đại nhân vật, Viên bàn tử nói chuyện hết sức cẩn thận. Nhìn thấy y có bộ dạng ngoan ngoãn như vậy, Triển Ly không khỏi bật cười.
“Khuê nữ, tên mập này cũng thật biết chọc cười.” Triển Ly cười ha ha, Viên bàn tử cũng bám theo nhanh chóng nặn ra một nụ cười, ngay sau đó Triển Ly chuyển chủ đề: “Nếu nướng chín lên, hẳn là chất lượng thịt không tệ, ít ra cũng rất tươi ngon béo ngậy.”
Toàn thân Viên bàn tử ớn lạnh, bất giác dựa sát về phía Vân Phong, Vân Phong bất đắc dĩ giật giật khóe miệng. Nàng và cha nuôi đi ra từ trong bảo kính, quay về cũng không phải là chuyện khó khăn, nhưng mà không phải là bây giờ. Tất nhiên Thân Đồ gia chủ sẽ không nghĩ tới nàng có thể có cơ hội rời khỏi bảo kính một cách yên ổn, nếu bây giờ nàng đột nhiên xuất hiện ở Nội vực, Thân Đồ gia chủ nhất định sẽ ra hết sức mà phản công, không bằng để Thân Đồ gia chủ nghĩ rằng nàng vẫn luôn ở bên trong bảo kính, Vân gia cũng tạm thời không gặp chuyện gì, mà nàng thì có thời gian nhàn rỗi này để nâng cao thực lực.
“Lần này bọn ta chỉ là ngẫu nhiên mà thôi, nhưng mà phải ở lại vài ngày.” Vân Phong nhìn Viên bàn tử một cái, nhìn thấy rõ ràng ngũ quan cứng ngắc của y, Viên bàn tử lập tức gật đầu: “Vâng, vâng, Phong đại nhân ở mấy ngày cũng được...”
Ánh mắt Triển Ly trở nên lạnh lẽo, Viên bàn tử đột nhiên run rẩy: “Hai vị cứ từ từ nói chuyện... Ta, ta đi trước đây... Có việc gì Phong đại nhân có thể gọi ta.” Viên bàn tử lập tức lăn đi, Triển Ly đợi sau khi Viên bàn tử đi rồi mới mở miệng: “Tên mập này không đáng tin, vừa nhìn đã biết là rất gian xảo.”
Vân Phong gật gật đầu, sở dĩ Viên bàn tử cung kính với nàng như thế, một là bởi vì thực lực hiện tại của nàng, hai là vì Nhị Lôi: “Hắn rất rõ ràng là có kiêng kị với Nhị Lôi, Lam Dực nói cho con biết rất có thể là vì nguyên nhân huyết mạch, trong huyết mạch của Nhị Lôi có năng lực có thể trấn áp được hắn.”
Triển Ly “ừ” một tiếng: “Như vậy cũng tốt, ta chính là sợ tên mập này rất hai mặt.”
“Cha nuôi yên tâm, hắn còn chưa có lá gan này.” Mặt Vân Phong thoáng lạnh lùng, Triển Ly nhìn xung quanh, đột nhiên vung tay lên bày ra không gian phong tỏa: “Con thử xem có thể liên hệ với ba vị trưởng lão Vân gia hay không, để cho họ đỡ lo lắng cũng tốt.”
Vân Phong lập tức gật đầu, nàng vốn dĩ cũng muốn làm vậy, lập tức lấy âm bài ra trong ngực nhưng lại không chắc chắn, bây giờ nàng ở trong Vô Vọng Chi Lâm của Trung vực, cũng không biết có kết nối được với Nội vực hay không... Bất kể thế nào cũng nên thử một chút xem sao.
Lập tức truyền khí tức của mình vào trong âm bài, Vân Phong nín thở chờ đợi, cuối cùng âm bài cũng có chút dao động, tiếp theo sự dao động ngày lúc càng mãnh liệt. Kết nối rồi! Đáy mắt của Vân Phong lóe lên sự mừng rỡ, chỉ nghe thấy giọng nói của Vân gia đại trưởng lão truyền đến từ âm bài bên kia: “Nha đầu, là ngươi sao?”
Triển Ly nghe thấy cũng cảm thấy vui vẻ trong lòng, Vân Phong lập tức gật đầu: “Đại trưởng lão, chính là Vân Phong!”
Giọng nói của nhị trưởng lão và tam trưởng lão cũng truyền đến từ âm bài, tất nhiên Vân Phong biết được ba vị trưởng lão đều rất lo lắng cho tình trạng của mình, nhưng vẫn còn chuyện quan trọng hơn cần nói với ba vị trưởng lão. Vân Phong không nói về bản thân mà lập tức kể hết mọi chuyện về Thân Đồ gia cho ba vị trưởng lão, bao gồm cả phần lớn đồ vật ở trong bảo kính cũng bị nàng liệt kê ra hết. Vân Phong nói xong tất cả, lẳng lặng chờ đợi một lát, giọng nói của đại trưởng lão truyền đến: “Nha đầu, thật vất vả cho ngươi rồi.”
Vân Phong khẽ cười một tiếng: “Không vất vả.”
“Nha đầu, bước tiếp theo ngươi dự định làm thế nào?” Giọng nói ân cần của nhị trưởng lão truyền tới, Vân Phong suy nghĩ một chút rồi mở miệng trả lời: “Ta dự định trước tiên không quay về Nội vực, cứ để cho Thân Đồ gia chủ tưởng rằng ta đang ở trong bảo kính là được, như vậy lão ta không tìm được ta, tất nhiên cũng không thể dễ dàng ra tay với Vân gia. Ta sẽ trở về trước thế lực tăng tiến, như vậy Thân Đồ gia chủ cũng sẽ không thể làm gì được ta.”
“Được, khoảng thời gian này ngươi cứ yên tâm ở bên ngoài tu luyện, vẫn đừng nên trở về sẽ tốt hơn. Bên phía Thân Đồ gia thì bọn ta sẽ chú ý chặt chẽ, khoảng thời gian trước cao thủ phòng bị của Thân Đồ gia đã ít đi một nửa, không ngờ là đều đã vào trong bảo kính. Nha đầu, ngươi cũng thật là hay đấy!” Giọng nói tràn đầy niềm tự hào của tam trưởng lão truyền đến, Vân Phong cười ha ha, đồ vật ở trong bảo kính của Thân Đồ gia có thể giúp cho Vân gia tiến thêm thêm một bậc.
“Ở bên ngoài mọi thứ đều phải cẩn thận, gã Thân Đồ Uyên Ly kia đang ở bên cạnh ngươi sao?” Đại trưởng lão hỏi một câu, Triển Ly nhướn mày, Thân Đồ Uyên Ly? Vân Phong nhìn qua Triển Ly, thì ra đây chính là tên của cha nuôi sao?
“Vâng, Triển Ly là cha nuôi của ta, sẽ chăm sóc cho ta.”
Nghe thấy Vân Phong gọi mình là cha nuôi, Triển Ly cong môi cười hết sức vui vẻ, giọng nói của Vân gia đại trưởng lão lại truyền đến: “Như vậy cũng tốt, có y ở bên cạnh ngươi bọn ta ít nhiều cũng có thể rất yên tâm, mấy năm này phải ủy khuất ngươi rồi.”
“Không sao! Còn một chuyện nữa, xin ba vị trưởng lão giữ bí mật tin tức liên quan đến ta, đừng nói cho bất kỳ người nào trong Vân gia biết.”
“Điều này là đương nhiên, nhưng mà bằng hữu Mộc Thương Hải của ngươi cũng không nói sao?”
Vân Phong suy nghĩ một lúc, đôi môi đỏ cong lên: “Nói cho y biết ta không sao là được, bảo y yên tâm chờ ta ở Vân gia.”
“Được.” Âm bài lóe lên vài cái, giọng nói của Vân gia đại trưởng lão truyền đến: “Nha đầu, sớm quay về.”
Trong lòng Vân Phong ấm áp: “Vâng, ba vị trưởng lão cứ yên tâm!”
Sau khi âm bài lóe lên vài cái nữa thì chấm dứt kết nối, Vân Phong thở dài một hơi cất âm bài về. Triển Ly nhìn xung quanh: “Hoàn cảnh của khu rừng này cũng không tồi, cũng thích hợp để con tập trung tu luyện.”
Vân Phong gật gật đầu, Vô Vọng Chi Lâm đúng là một lựa chọn tốt, hoàn cảnh cũng rất thanh tịnh sẽ không có người quấy rầy, mục đích chủ yếu của nàng là đột phá thực lực đến cấp bậc Tôn Thần, trong vòng năm năm, giới hạn thấp nhất của nàng chính là Tôn Thần.
“Cha nuôi thì sao?” Nếu như Triển Ly cũng muốn tập trung tu luyện, cha nuôi sẽ cùng nàng vào tầng thứ mười của Long Điện, nhưng Triển Ly lại lắc lắc đầu: “Lúc con tu tập cần có người hộ pháp, có thêm một lớp bảo hộ vẫn tốt hơn, huống chi ta đã đến độ tuổi này, ta cũng không vội, từ từ là được.”
Vân Phong cười gật đầu, Triển Ly đứng dậy ra bên ngoài hộ pháp cho Vân Phong. Vân Phong nhìn bóng lưng của cha nuôi mà cảm thấy sự ấm áp tràn ngập trong lòng, trên chặng đường này có nhiều người bảo vệ nàng như vậy, tất nhiên nàng sẽ không để cho những người này thất vọng.
Lách mình tiến vào tầng thứ mười của Long Điện, lấy Kim Đỉnh thụ ra, còn có cả Vô Trọng quả mà ngũ trưởng lão của Tụ Tinh học viện đã cho nàng. Lúc từ cấp bậc Tôn Hoàng tăng cấp Tôn Thần, quả nho nhỏ này có thể giảm được khoảng ba phần nguy hiểm. Vân Phong nhìn quả màu nâu sẫm trong tay mình, nhớ đến những lời của ngũ trưởng lão nói với nàng lúc đó không nhịn được mà cười. Lần này nếu có thể thành công đạt đến cấp bậc Tôn Thần, nàng nhất định sẽ về thăm Tụ Tinh, cũng để cho ngũ trưởng ngũ xem thành quả của nàng, tấm lòng của Vô Trọng quả này không có bị uổng phí.
“Chủ nhân, bây giờ đột phá cấp bậc Tôn Thần có sớm quá không?” Giọng nói của Lam Dực vang lên trong đầu, Tiểu Hỏa và Yêu Yêu còn có cả Nhị Lôi cũng đồng ý với cách nói của Lam Dực. Thời gian mà Vân Phong đạt đến Tôn Hoàng cấp chín rất ngắn ngủi, bây giờ mà đột phá cấp Tôn Thần đúng là có hơi sớm chút, nhưng đối với Vân Phong mà nói thì không thể đợi được nữa.
“Ta cũng muốn củng cố vững vàng một chút, nhưng thời gian đã không cho phép ta làm vậy, lần này, nhất định phải mạo hiểm một lần!”
“Nếu chủ nhân đã quyết định như vậy, vậy xin hãy để bọn ta ra ngoài, giúp chủ nhân một tay!”
“Đúng đó Tiểu Phong, bọn ta cũng đã ăn băng tinh nguyên tố, sẽ giúp được chủ nhân rất nhiều!”
Vân Phong cười ha ha, ma thú khế ước của nàng suy nghĩ vì nàng như vậy, nếu như phụ lòng của chúng, cuối cùng nàng cũng sẽ rất áy náy. Bốn luồng sáng xuất hiện từ nhẫn khế ước, ma thú khế ước có chút thay đổi về ngoại hình chia ra ngồi xung quanh Vân Phong.
“Chủ nhân, có bọn ta ở đây!” Tiểu Hỏa cong môi cười một tiếng, Nhị Lôi ngồi xếp bằng dưới đất liếc nhìn Vân Phong một cái thật sâu: “Vân Phong, đừng làm lão tử thất vọng.”
Vân Phong cong môi, đôi mắt đen chậm rãi nhắm lại, bàn xoay năm hệ đột nhiên xuất hiện ở xung quanh cơ thể, Kim Đỉnh thụ cũng xảy ra chuyển biến cực lớn ngay sau đó, tản ra kim quang nhàn nhạt. Dưới sự tác động lẫn nhau của Long Điện tầng thứ mười, Kim Đỉnh dịch nhanh chóng dung hòa vào trong không khí, nguyên tố nồng đậm bỗng chốc tăng lên mức độ kinh người.
Bốn con ma thú khế ước cũng nhắm mắt cùng lúc, bốn luồng sáng nhàn nhạt như ẩn như hiện từ trên người chúng, kết hợp với bàn xoay năm màu ở xung quanh Vân Phong đạt đến cảnh giới cực kỳ hài hòa. Vân Phong cảm nhận được độ nồng đậm kỳ lạ của nguyên tố ở xung quanh, trong lòng hơi trầm xuống, tinh thần trầm tĩnh, tu hành đột phá cấp Tôn Thần bắt đầu từ giờ phút này.
Thời gian nhoáng cái đã qua một năm, trong một năm này Trung vực nhìn bề ngoài trông có vẻ yên bình, thật ra lại là sóng ngầm mãnh liệt, nhất là tộc Thân Đồ. Dần dần, một nửa cao thủ phòng hộ bên ngoài bị biến mất của tộc Thân Đồ thu hút sự chú ý của các gia tộc khác, nửa cao thủ đó đều đi làm gì hết rồi? Mà rốt cuộc Thân Đồ gia đang ngấm ngầm tiến hành cái gì? Đây là vấn đề mà mọi người đều chú ý đến.
Tất cả mọi người đều đang suy đoán, bên ngoài Thân Đồ gia chủ là bộ dạng không chút gợn sóng không chút sợ hãi, dường như hoàn toàn không có chuyện gì xảy ra, thật ra lão ta sắp tức điên luôn rồi. Trong vòng một năm lão ta ra vào bảo kính vô số lần, một nửa Tôn Thần của Thân Đồ gia đều trông chừng ở tầng thứ ba của Truyền tống trận trong bảo kính, chờ đợi Vân Phong đi ra tự chui đầu vào lưới, lập tức tấn công ngay tại chỗ. Nhưng mà một năm đã trôi qua, vẫn không thấy bóng dáng của Vân Phong và Triển Ly đi ra cả.
Mỗi lần ra vào bảo kính, nhìn thấy tầng một và tầng hai bị cướp sạch sành sanh, Thân Đồ gia chủ lại tức đến nội thương, bảo kính của Thân Đồ gia mà lại bị người khác cướp sạch như vậy, còn có mấy mảnh vỡ của nguyên tố tinh hạch ở tầng thứ ba nữa, thứ đó chính là báu vật hiếm có. Thân Đồ gia chủ vốn định để dành đợi sau khi Thân Đồ gia xuất hiện Triệu hồi sư sẽ lấy ra dùng, nhưng không muốn cho Vân Phong được lợi.
Tầng thứ nhất bị lấy sạch cũng thôi đi, dược tễ ở tầng thứ hai bị lấy hết cũng bỏ qua được, Kim Đỉnh thụ bị nhổ tận gốc lấy hết đi cũng cho luôn, nhưng mảnh vỡ của nguyên tố tinh hạch đó thì không được! Thân Đồ gia chủ tức đến nỗi đỏ cả hai mắt, lần này sau khi bắt được Vân Phong, nhất định phải khiến nó nhổ hết mấy mảnh vỡ nguyên tố tinh hạch đó ra.
Nhưng Thân Đồ gia chủ lại không ngờ, lần này lại phải đợi mất một năm.
“Gia chủ, bên phía Vân gia không có bất kỳ tin tức gì, Vân Phong không xuất hiện.” Ngũ quan gần như vặn vẹo hết của Thân Đồ gia chủ nghe xong tin này lại càng vặn vẹo hơn, tay đặt trên thành ghế, thành ghế lập tức biến thành bột phấn.
Vân gia không có tin tức của Vân Phong, điều này đã chứng tỏ Vân Phong chưa hề đi ra từ bảo kính, vẫn còn ở bên trong bảo kính, không lẽ ả ta thật sự có thể ở trong đó cả một năm trời? Nghĩ đến đây Thân Đồ gia chủ cười lạnh lẽo, thứ lão ta có chính là thời gian. Không tìm được Vân Phong tất nhiên cũng không thể ra tay với Vân gia, nhưng lão ta không vội, chỉ cần Vân Phong vẫn còn ở bên trong bảo kính, lão ta sớm muộn gì cũng có thể bắt được ả ta, lão ta có thời gian để chờ đợi. Lão ta không tin, bảo kính này mà không thể đào rỗng được ả ta, cuối cùng sẽ có một ngày ả ta không chịu nổi mà đi ra, tới lúc đó sẽ mặc cho lão ta chém giết. Nghĩ đến đây Thân Đồ gia chủ cười ha ha: “Vân Phong, lần này ngươi đừng hòng chạy thoát khỏi bàn tay ta!”
Đảo mắt một cái đã qua nửa năm nữa, tính kiên nhẫn mà Thân Đồ gia chủ tự nhận thấp hơn nhiều so với tưởng tượng của lão ta, thời gian nửa năm vẫn không thu hoạch được gì, Thân Đồ gia chủ tự cho rằng tính kiên nhẫn cao đến cỡ nào đi nữa cũng không thể đợi được nữa.
“Vào trong cho ta, lục soát!” Ra lệnh một tiếng, toàn bộ một nửa cường giả Tôn Thần của Thân Đồ gia đi vào một tầng khác của bảo kính, nhưng chưa đến một tuần tất cả đều chật vật chạy ra: “Gia chủ! Chúng ta vào trong đã cảm thấy cơ thể hết sức suy yếu, huống chi là Vân Phong vẫn chưa đạt đến cấp bậc Tôn Thần, ả ta căn bản khong thể chịu được ba ngày, nhất định là đã chết ở trong bảo kính rồi!”
Thân Đồ gia chủ nheo mắt, chết rồi sao? Chết cũng tốt! Sống phải thấy người, chết phải thấy xác!
Thân Đồ gia chủ quyết định tự mình tiến vào phía bên kia của bảo kính để tìm tung tích của Vân Phong, một nửa cao thủ này của Thân Đồ gia vẫn còn có chỗ hữu dụng, tất nhiên không thể bị tổn hại được. Thực lực của Thân Đồ gia chủ lại dày dặn, vào trong một tuần cũng sẽ không có bất kỳ vấn đề gì. Một tuần sau, Thân Đồ gia chủ đi ra từ bảo kính với vẻ mặt tức giận hừng hực, không có! Căn bản không hề có khí tức của Vân Phong. Điều này đã nói lên cái gì, có nghĩa là Vân Phong đã trốn thoát ngay trước mắt lão ta. Vậy mà chạy thoát khỏi bảo kính rồi!
Thân Đồ gia chủ lòng đầy giận giữ mà đi ra từ bảo kính lập tức chạy đến Vân gia, dẫn theo một nửa số cường giả Tôn Thần của Thân Đồ gia. Đến với một khí thế như vậy, người Vân gia tất nhiên đều bất an trong lòng, sắc mặt của Vân Tường không khỏi trầm xuống. Thân Đồ gia dẫn theo nhiều cường giả Tôn Thần như thế đến Vân gia là có ý gì? Không lẽ lão ta muốn ra tay với Vân gia?
Thân Đồ gia chủ tất nhiên không thể ra tay với Vân gia, lão ta chỉ là lòng tràn đầy phẫn nộ không có chỗ trút ra mà thôi. Ba vị trưởng lão của Vân gia cũng đồng thời đi ra, nhìn thấy thế trận lần này của Thân Đồ gia chủ đều cười ha ha.
“Thân Đồ gia chủ như thế này là muốn làm gì đây?” Vân gia tam trưởng lão nhìn thoáng qua mấy cường giả Tôn Thần này, Thân Đồ gia chủ lạnh lùng cười cười: “Có một số việc, ta không nói chắc hẳn ba người các ngươi cũng biết!”
“Việc gì, kính xin Thân Đồ gia chủ nói rõ.” Vân gia nhị trưởng lão khẽ cười một tiếng, khuôn mặt già nua của Thân Đồ gia chủ đờ ra. Muốn lão ta nói rõ thế nào đây? Không lẽ nói hậu bối của Vân gia ngươi cướp sạch bảo kính của Thân Đồ gia ta sao? Nếu nói ra như vậy khuôn mặt già nua của lão ta không còn chỗ giấu luôn rồi.
“Nghịch tử của Thân Đồ gia phải chăng đang ở chỗ các ngươi?” Thân Đồ gia chủ nói đến nghiến răng nghiến lợi, nhìn vào cũng giống như thật sự có chuyện như vậy. Ba vị trưởng lão của Vân gia tất nhiên biết được suy nghĩ thật sự của Thân Đồ gia chủ, Vân Phong từ sớm đã nói hết mọi chuyện, cũng biết rõ Thân Đồ gia chủ không muốn mất mặt. Vân gia đại trưởng lão cười ha ha: “Triển Ly không có ở đây, ngày đó chẳng phải Thân Đồ gia chủ cũng nhìn thấy rồi sao, Triển Ly đã rời đi rồi.”
“Vậy Vân Phong thì sao?”
Vân gia đại trưởng lão nhướn mày: “Ngày hôm đó Vân Phong rời đi với Triển Ly, tất nhiên cũng không ở đây.”
Thân Đồ gia chủ dùng ánh mắt tàn bạo nhìn ba người ở trước mặt này, trong lòng lại hận đến nghiến răng nghiến lợi, lão ta thật sự muốn lục soát cả Vân gia này nhưng không được. Cuối cùng lão ta chỉ có thể lạnh lùng cười cười: “Chỉ mong là vậy, nghịch tử đó sớm muộn gì cũng sẽ bị Thân Đồ gia xử lý, Vân gia vẫn là nên đừng dính dáng đến sẽ tốt hơn.”
Vân gia đại trưởng lão khẽ cười một tiếng: “Điều này, Thân Đồ gia chủ không cần phải nhọc lòng.”
“Hừ! Thế lực tăng tiến xem ra Vân gia sẽ có hành động, vậy thì chúc Vân gia may mắn!” Thân Đồ gia chủ nghiến răng nghiến lợi nói xong, phất tay áo rời đi, một đám cường giả Tôn Thần kia cũng đều rời đi hết. Ba vị trưởng lão của Vân gia lạnh lùng nhìn bóng lưng của Thân Đồ gia chủ. Vân gia tam trưởng lão giật giật khóe miệng: “Chắc hẳn trong lòng lão già đó đã tức đến phát nổ luôn rồi.”
“Ha ha, chứ còn gì nữa, nha đầu đó cuỗm sạch của lão ta luôn rồi, có thể không nổ sao?”
Vân gia đại trưởng lão thấp giọng cười một cái: “Thế lực tăng tiến thật sự sẽ phải hưởng sái vận khí của lão ta rồi.”
Ba vị trưởng lão Vân gia đều nhìn nhau cười, không phải sao, có được những thứ trong bảo kính Thân Đồ, Vân gia sẽ đỡ phải nhọc lòng, đúng là đã hưởng sái không ít vận khí của Thân Đồ gia rồi.
Sau khi tin tức Thân Đồ gia chủ dẫn theo cường giả Tôn Thần kéo đến Vân gia truyền ra ngoài, Nội vực bị chấn động không nhỏ, mâu thuẫn của Thân Đồ gia và Vân gia đột nhiên bị phóng đại lên, chuyện xưa lắc xưa lơ từ bao nhiêu năm trước đều bị lôi ra, dần dần lưu truyền một lời đồn đại. Vân gia và Thân Đồ gia đã như nước như lửa, lần thế lực tăng tiến này chính là thời điểm hai gia tộc quyết đấu tử chiến. Sự thật cũng đúng là vậy, Thân Đồ gia lần này ngồi yên ổn trên vị trí gia tộc nhất đẳng, lại thêm chuyện của Vân Phong và chỉ thị của người đứng sau màn, Thân Đồ gia nhất định sẽ không giữ Vân gia lại trong Nội vực, lần này ra tay nhất định sẽ càng hung ác hơn. Mà trái lại nếu như lần này Vân gia lên ngôi, Thân Đồ gia cũng nhất định sẽ không có kết cục tốt, giở trò xấu với Vân gia, ba vị trưởng lão sao có thể dễ dàng buông tha được?
Cùng với lần thế lực tăng tiến sắp sửa đến gần, lời đồn này cũng khiến cho tình thế càng lúc càng căng thẳng hơn. Dưới tình thế căng thẳng này Vân gia lại tỏ vẻ thản nhiên đến kỳ lạ, cho dù bên ngoài ầm ĩ đến cỡ nào, người Vân gia nên làm gì thì làm cái đó, cuộc sống không có chút thay đổi nào, chỉ là sự lo lắng cho Vân Phong từ đầu đến cuối vẫn chưa giảm xuống. Thời gian hai năm đã trôi qua, Vân Phong vẫn chưa có bất kỳ tin tức gì, người Vân gia mặc dù không hỏi ra miệng nhưng trong lòng đều rất lo âu, Vân Phong, rốt cuộc ngươi đang ở đâu?
Một khu vực trong Vô Vọng Chi Lâm, Triển Ly ngồi tu tập tại chỗ đã qua hai năm. Một khi tiến vào trạng thái tu tập thì sẽ không quan tâm đến thời gian, cũng sẽ bỏ qua hết mọi thay đổi ở xung quanh mình, thể xác và tâm hồn đều ở trong sự tĩnh lặng, cho nên thời gian hai năm đối với Triển Ly mà nói cũng không dài.
Triển Ly chậm rãi mở mắt ra, nhìn hang động sau lưng mình, Vân Phong cũng đã an tâm tu tập được hai năm, trong khoảng thời gian này khí tức có biến hóa vài lần đều khiến cho Triển Ly có chút lo lắng, nhưng cuối cùng vẫn bình tĩnh lại. Cấp bậc Tôn Hoàng đột phá Tôn Thần có tính nguy hiểm tương đối lớn, huống chi tình trạng của Vân Phong còn chưa có vững vàng, càng dễ xảy ra chuyện không may. Hai năm này Triển Ly cũng không dám tiến vào trạng thái tu tập hoàn toàn, sợ Vân Phong đột nhiên có chuyện gì mà bản thân sẽ không kịp giúp đỡ.
Thời gian hai năm đột phá cấp bậc Tôn Thần có thể nói là tương đối ngắn ngủi, muốn lên cấp Tôn Thần cần tích lũy rất nhiều thời gian, hơn nữa trong lúc đột phá cũng có tồn tại đủ loại nguy hiểm, mặc dù có được sự giúp đỡ của Vô Trọng quả nhưng vẫn còn bảy phần nguy hiểm chờ đợi Vân Phong.
Khí tức trong sơn động đột nhiên xảy ra biến hóa, sắc mặt của Triển Ly trầm xuống, cơ thể cũng đột nhiên đứng dậy. Ông không xa lạ gì với loại khí tức này, đây chính là thời khắc quan trọng nhất trong quá trình đột phá Tôn Thần, vượt qua được thì sẽ đạt được cấp bậc Tôn Thần, không qua được thì chính là chết.
Triển Ly tự nói với bản thân phải bình tĩnh, vào lúc này mà bên ngoài có động tĩnh, nhất định sẽ quấy nhiễu đến việc tu tập của Vân Phong, nếu là như vậy thì Vân Phong rất có thể bởi vì sơ sẩy này mà mất mạng. Triển Ly điều hòa lại hô hấp, điều chỉnh lại nhịp tim, mắt đen chăm chú nhìn cửa động, cơ bắp trên toàn thân đều kéo căng ra, chuẩn bị lập tức xông vào khi có biến cố.
Mà trong sơn động cũng tràn ngập trạng thái căng thẳng, bốn con ma thú khế ước ngồi ở xung quanh Vân Phong cũng toát một mồ hôi. Quá trình đột phá Tôn Thần đã đến bước quan trọng nhất, trải qua thời gian hai năm Vân Phong đã chạm tới được cánh cửa của Tôn Thần, chỉ còn thiếu bước này nữa thôi.
“Chủ nhân, nhất định phải vượt qua được bước này đó!” Lam Dực nói thầm trong lòng, Phong nguyên tố trên người trong thoáng chốc cũng nồng đậm hơn nhiều. Nguyên tố của cả bốn con ma thú đều tăng cường lên rất nhiều, cung cấp rất nhiều nguyên tố tương trợ cho Vân Phong.
Mỗi một lần vượt qua cửa ải khó khăn, chúng đều ở bên nhau, mỗi một lần Vân Phong đối mặt với thời khắc quan trọng của việc tăng cấp, đều sẽ bình yên vô sự mà vượt qua được, lần này tất nhiên cũng sẽ như vậy.
Khí tức trong sơn động lại biến hóa lần nữa, Triển Ly đứng ở bên ngoài đã toát mồ hôi đầy người, khuê nữ của mình nhất định sẽ không sao!
“Xào xào xào...!” Bên trong bụi cỏ ở bên cạnh đột nhiên xuất hiện động tĩnh, sắc mặt Triển Ly đột nhiên sa sầm, nhanh chóng yên lặng đến gần, một luồng chiến khí vừa muốn phóng ra từ lòng bàn tay thì nghe thấy giọng nói run rẩy của Viên bàn tử hô lên: “Là ta, là ta!”
Triển Ly trừng mắt với Viên bàn tử: “Đừng lên tiếng!”
Viên bàn tử lập tức che miệng mình lại thật chặt, đôi mắt nhỏ dùng sức liếc sang bên cạnh, sắc mặt của Triển Ly âm trầm xách người Viên bàn tử lên, mắt đen quay lại nhìn một cái, sau khi xác định xung quanh không có vấn đề gì, lắc người đưa Viên bàn tử ra khỏi phạm vi sơn động mà Vân Phong đang ở.
“Nói, chuyện gì?” Triển Ly thô lỗ mở miệng, đôi mắt nhỏ của Viên bàn tử nhìn về hướng vị trí của Vân Phong: “Phong, Phong đại nhân là sắp... Đột phá được rồi?”
Mắt đen của Triển Ly lóe lên: “Tên mập, nếu như ngươi không có chuyện gì ta sẽ lột da của ngươi!” Dám quấy rầy khuê nữ ta đột phá, nướng chín rồi hãy nói. Toàn thân Viên bàn tử ớn lạnh, lập tức vội vàng lắc đầu: “Không, không, không phải! Thật sự có chuyện mà, có đệ tử của Hoa Phong học viện vượt giới vào đây.”
“Ở đâu?” Triển Ly vừa nghe xong trong lòng liền kinh ngạc. Mặc kệ là đệ tử của học viện gì đó, tìm ra trước rồi hãy nói.
“Ta, ta cũng không biết, Hoa Phong học viện lần nào cũng có lão sư dẫn đội đến tiến hành tu luyện nhưng cũng có giới định rõ ràng, nhưng mà lần này lại có người xông vào, về phần vị trí cụ thể ta cũng không rõ...”
“Nếu đã không rõ, vậy thì cho người đi tìm!” Triển Ly một tay tóm lấy Viên bàn tử, dùng sức nhấc thân thể tròn vo của y lên. Viên bàn tử thẳng cẳng trên không trung lập tức gật đầu: “Biết, biết rồi... Lập tức đi tìm...”
Hai tay của Triển Ly buông lỏng, mắt đen nhìn xung quanh. Mấy đứa trẻ ranh không muốn sống kia, tuyệt đối đừng quấy rầy đến Vân Phong tu tập là được. Thân thể của Triển Ly nhanh chóng lay động, quay người trở về sơn động của Vân Phong, bây giờ ông phải hộ pháp cho Vân Phong trước.
“Đại, đại nhân, đệ tử vào đây không chỉ có một nhóm...” Qua một lát sau, Viên bàn tử cẩn thận lăn ra, sắc mặt của Triển Ly đã âm trầm không thôi, Viên bàn tử lập tức mở miệng: “Có mấy nhóm đã bị bọn ta đuổi về rồi, vẫn còn vài nhóm... Nếu như đại nhân không ngại, liệu có thể giúp bọn ta một chút...”
“Ta không đi đâu hết!” Triển Ly tức giận khẽ quát, thân thể của Viên bàn tử run lên: “Thay vì để mấy người đó tìm tới đây, không bằng tìm được bọn họ trước khi họ tới đây, đuổi hết ra ngoài. Bằng không một chút động tĩnh nhỏ thôi cũng có thể ảnh hưởng đến Phong đại nhân... Ngài thấy thế nào?”
Triển Ly suy tư một chút, nếu như mấy tên nhóc thối đó thật sự đánh bậy đánh bạ chạy tới nơi này, cũng không thể đánh được, thay vì thế này không bằng để bọn chúng rời xa nơi này trước, nếu thật sự có xung đột gì cũng có thể giải quyết ở bên ngoài. Triển Ly gật gật đầu, Viên bàn tử không khỏi thở phào: “Vậy mau đi theo ta!” Triển Ly ngoái đầu nhìn lại Vân Phong ở trong sơn động, sau đó cùng Viên bàn tử rời khỏi nơi này.
Hai người rời đi không bao lâu, bụi cỏ ở một bên có động tĩnh, mấy thanh niên trông có vẻ hai mươi mấy tuổi, ai nấy đều là bộ dạng dính đầy bùn đất: “Cũng may đại sư huynh đủ thông minh, giương đông kích tây, hi hi.” Một tiếng cười nhỏ của một nữ hài nhi vang lên, một thanh niên có vẻ lớn tuổi nhất mở miệng: “Đằng trước vừa vặn có một sơn động, chúng ta vào trong sửa sang lại một chút, lần này vào cấm địa, các ngươi có biết chỗ này nguy hiểm đến cỡ nào không hả?”
Mấy người trẻ tuổi khác đều ngại ngùng cười cười, thanh niên lớn tuổi nhất đứng dậy: “Sau khi sửa sang lại trong sơn động đó, chúng ta nhanh chóng trở về học viện, không được trì hoãn!”
“Được được, cái gì cũng nghe đại sư huynh, nhưng mà muội mệt chết đi được.” Nữ hài nhi vừa nói chuyện lúc nãy thè lưỡi, nhấc chân lên bước đến sơn động, nhưng chưa đi được mấy bước liền quay đầu hô lớn một tiếng: “Sư huynh, nơi này có không gian phong tỏa!”
“Cái gì?” Thanh niên lớn tuổi nhất nhíu mày, sắc mặt của mấy người khác đều có chút căng thẳng, có không gian phong tỏa liệu có phải đã đến địa bàn của con ma thú nào rồi hay không? Mấy người đều đến gần không gian phong tỏa, thanh niên lớn tuổi nhìn vào bên trong: “Đây hẳn là địa bàn của con ma thú nào đó.”
“Hẳn là ma thú cấp bậc Tôn Hoàng...” Có người nói thầm một tiếng, tiểu nữ hài nói chuyện vừa nãy lập tức hưng phấn không thôi: “Nếu là như vậy, nơi này chắc sẽ có báu vật gì đó. Hang động của ma thú cao cấp như vậy tất nhiên sẽ có báu vật rồi, có phải không đại sư huynh?”
Ánh mắt của thanh niên lớn tuổi nhất không khỏi hiện lên vài tia lửa: “Nói như vậy đúng là không sai...”
“Vậy chúng ta còn đợi gì nữa, phá vỡ không gian phong tỏa này đi!” Những người trẻ tuổi khác đều trở nên nhiệt tình. Lần này nếu bọn họ có thể có được báu vật được giấu đi của ma thú này, đương nhiên bọn họ sẽ là người nổi tiếng của Hoa Phong học viện.
Người khiến cho Viên bàn tử như vậy chính là Vân Phong. Ngày hôm đó Vân Phong và Triển Ly bị giam giữ ở phía bên kia của bảo kính, có thể gọi là luyện ngục cũng không quá. Luyện ngục này quan trọng nhất là điên cuồng cắn nuốt tinh thần lực và chiến khí, nếu như ở nơi đó lâu ngày, sớm muộn gì cũng sẽ bị hút thành một cái xác rỗng. Vân Phong lập tức quyết định dẫn Triển Ly vào Long Điện, Thân Đồ gia chủ tưởng rằng có thể dùng Truyền tống trận để giam giữ bọn họ, tất nhiên nàng có Truyền tống trận để đưa họ ra ngoài.
Vân Phong dẫn Triển Ly vào Truyền tống trận của Vô Vọng Chi Lâm. Triển Ly cực kỳ ngạc nhiên đối với Long Điện, nhưng cũng không có hỏi nhiều, điều này khiến cho Vân Phong cảm thấy thoải mái. Hai người đột nhiên đến đây làm cho Viên bàn tử có chút luống cuống tay chân. Lúc trước Vân Phong rời khỏi Vô Vọng Chi Lâm đã khiến y thở phào thật nhẹ nhõm, nhưng lại không nghĩ tới tiểu tổ tông này vậy mà lại có ngày sẽ quay về. Chẳng phải nàng ta vào Nội vực rồi sao? Sao lại đột nhiên quay về? Không lẽ bị đuổi ra?
Trong lòng Viên bàn tử đã có vô số phỏng đoán, rất kiêng kị với người đi theo bên cạnh Vân Phong lần này, người lần này tiểu tổ tông dẫn theo là đại nhân vật, Viên bàn tử nói chuyện hết sức cẩn thận. Nhìn thấy y có bộ dạng ngoan ngoãn như vậy, Triển Ly không khỏi bật cười.
“Khuê nữ, tên mập này cũng thật biết chọc cười.” Triển Ly cười ha ha, Viên bàn tử cũng bám theo nhanh chóng nặn ra một nụ cười, ngay sau đó Triển Ly chuyển chủ đề: “Nếu nướng chín lên, hẳn là chất lượng thịt không tệ, ít ra cũng rất tươi ngon béo ngậy.”
Toàn thân Viên bàn tử ớn lạnh, bất giác dựa sát về phía Vân Phong, Vân Phong bất đắc dĩ giật giật khóe miệng. Nàng và cha nuôi đi ra từ trong bảo kính, quay về cũng không phải là chuyện khó khăn, nhưng mà không phải là bây giờ. Tất nhiên Thân Đồ gia chủ sẽ không nghĩ tới nàng có thể có cơ hội rời khỏi bảo kính một cách yên ổn, nếu bây giờ nàng đột nhiên xuất hiện ở Nội vực, Thân Đồ gia chủ nhất định sẽ ra hết sức mà phản công, không bằng để Thân Đồ gia chủ nghĩ rằng nàng vẫn luôn ở bên trong bảo kính, Vân gia cũng tạm thời không gặp chuyện gì, mà nàng thì có thời gian nhàn rỗi này để nâng cao thực lực.
“Lần này bọn ta chỉ là ngẫu nhiên mà thôi, nhưng mà phải ở lại vài ngày.” Vân Phong nhìn Viên bàn tử một cái, nhìn thấy rõ ràng ngũ quan cứng ngắc của y, Viên bàn tử lập tức gật đầu: “Vâng, vâng, Phong đại nhân ở mấy ngày cũng được...”
Ánh mắt Triển Ly trở nên lạnh lẽo, Viên bàn tử đột nhiên run rẩy: “Hai vị cứ từ từ nói chuyện... Ta, ta đi trước đây... Có việc gì Phong đại nhân có thể gọi ta.” Viên bàn tử lập tức lăn đi, Triển Ly đợi sau khi Viên bàn tử đi rồi mới mở miệng: “Tên mập này không đáng tin, vừa nhìn đã biết là rất gian xảo.”
Vân Phong gật gật đầu, sở dĩ Viên bàn tử cung kính với nàng như thế, một là bởi vì thực lực hiện tại của nàng, hai là vì Nhị Lôi: “Hắn rất rõ ràng là có kiêng kị với Nhị Lôi, Lam Dực nói cho con biết rất có thể là vì nguyên nhân huyết mạch, trong huyết mạch của Nhị Lôi có năng lực có thể trấn áp được hắn.”
Triển Ly “ừ” một tiếng: “Như vậy cũng tốt, ta chính là sợ tên mập này rất hai mặt.”
“Cha nuôi yên tâm, hắn còn chưa có lá gan này.” Mặt Vân Phong thoáng lạnh lùng, Triển Ly nhìn xung quanh, đột nhiên vung tay lên bày ra không gian phong tỏa: “Con thử xem có thể liên hệ với ba vị trưởng lão Vân gia hay không, để cho họ đỡ lo lắng cũng tốt.”
Vân Phong lập tức gật đầu, nàng vốn dĩ cũng muốn làm vậy, lập tức lấy âm bài ra trong ngực nhưng lại không chắc chắn, bây giờ nàng ở trong Vô Vọng Chi Lâm của Trung vực, cũng không biết có kết nối được với Nội vực hay không... Bất kể thế nào cũng nên thử một chút xem sao.
Lập tức truyền khí tức của mình vào trong âm bài, Vân Phong nín thở chờ đợi, cuối cùng âm bài cũng có chút dao động, tiếp theo sự dao động ngày lúc càng mãnh liệt. Kết nối rồi! Đáy mắt của Vân Phong lóe lên sự mừng rỡ, chỉ nghe thấy giọng nói của Vân gia đại trưởng lão truyền đến từ âm bài bên kia: “Nha đầu, là ngươi sao?”
Triển Ly nghe thấy cũng cảm thấy vui vẻ trong lòng, Vân Phong lập tức gật đầu: “Đại trưởng lão, chính là Vân Phong!”
Giọng nói của nhị trưởng lão và tam trưởng lão cũng truyền đến từ âm bài, tất nhiên Vân Phong biết được ba vị trưởng lão đều rất lo lắng cho tình trạng của mình, nhưng vẫn còn chuyện quan trọng hơn cần nói với ba vị trưởng lão. Vân Phong không nói về bản thân mà lập tức kể hết mọi chuyện về Thân Đồ gia cho ba vị trưởng lão, bao gồm cả phần lớn đồ vật ở trong bảo kính cũng bị nàng liệt kê ra hết. Vân Phong nói xong tất cả, lẳng lặng chờ đợi một lát, giọng nói của đại trưởng lão truyền đến: “Nha đầu, thật vất vả cho ngươi rồi.”
Vân Phong khẽ cười một tiếng: “Không vất vả.”
“Nha đầu, bước tiếp theo ngươi dự định làm thế nào?” Giọng nói ân cần của nhị trưởng lão truyền tới, Vân Phong suy nghĩ một chút rồi mở miệng trả lời: “Ta dự định trước tiên không quay về Nội vực, cứ để cho Thân Đồ gia chủ tưởng rằng ta đang ở trong bảo kính là được, như vậy lão ta không tìm được ta, tất nhiên cũng không thể dễ dàng ra tay với Vân gia. Ta sẽ trở về trước thế lực tăng tiến, như vậy Thân Đồ gia chủ cũng sẽ không thể làm gì được ta.”
“Được, khoảng thời gian này ngươi cứ yên tâm ở bên ngoài tu luyện, vẫn đừng nên trở về sẽ tốt hơn. Bên phía Thân Đồ gia thì bọn ta sẽ chú ý chặt chẽ, khoảng thời gian trước cao thủ phòng bị của Thân Đồ gia đã ít đi một nửa, không ngờ là đều đã vào trong bảo kính. Nha đầu, ngươi cũng thật là hay đấy!” Giọng nói tràn đầy niềm tự hào của tam trưởng lão truyền đến, Vân Phong cười ha ha, đồ vật ở trong bảo kính của Thân Đồ gia có thể giúp cho Vân gia tiến thêm thêm một bậc.
“Ở bên ngoài mọi thứ đều phải cẩn thận, gã Thân Đồ Uyên Ly kia đang ở bên cạnh ngươi sao?” Đại trưởng lão hỏi một câu, Triển Ly nhướn mày, Thân Đồ Uyên Ly? Vân Phong nhìn qua Triển Ly, thì ra đây chính là tên của cha nuôi sao?
“Vâng, Triển Ly là cha nuôi của ta, sẽ chăm sóc cho ta.”
Nghe thấy Vân Phong gọi mình là cha nuôi, Triển Ly cong môi cười hết sức vui vẻ, giọng nói của Vân gia đại trưởng lão lại truyền đến: “Như vậy cũng tốt, có y ở bên cạnh ngươi bọn ta ít nhiều cũng có thể rất yên tâm, mấy năm này phải ủy khuất ngươi rồi.”
“Không sao! Còn một chuyện nữa, xin ba vị trưởng lão giữ bí mật tin tức liên quan đến ta, đừng nói cho bất kỳ người nào trong Vân gia biết.”
“Điều này là đương nhiên, nhưng mà bằng hữu Mộc Thương Hải của ngươi cũng không nói sao?”
Vân Phong suy nghĩ một lúc, đôi môi đỏ cong lên: “Nói cho y biết ta không sao là được, bảo y yên tâm chờ ta ở Vân gia.”
“Được.” Âm bài lóe lên vài cái, giọng nói của Vân gia đại trưởng lão truyền đến: “Nha đầu, sớm quay về.”
Trong lòng Vân Phong ấm áp: “Vâng, ba vị trưởng lão cứ yên tâm!”
Sau khi âm bài lóe lên vài cái nữa thì chấm dứt kết nối, Vân Phong thở dài một hơi cất âm bài về. Triển Ly nhìn xung quanh: “Hoàn cảnh của khu rừng này cũng không tồi, cũng thích hợp để con tập trung tu luyện.”
Vân Phong gật gật đầu, Vô Vọng Chi Lâm đúng là một lựa chọn tốt, hoàn cảnh cũng rất thanh tịnh sẽ không có người quấy rầy, mục đích chủ yếu của nàng là đột phá thực lực đến cấp bậc Tôn Thần, trong vòng năm năm, giới hạn thấp nhất của nàng chính là Tôn Thần.
“Cha nuôi thì sao?” Nếu như Triển Ly cũng muốn tập trung tu luyện, cha nuôi sẽ cùng nàng vào tầng thứ mười của Long Điện, nhưng Triển Ly lại lắc lắc đầu: “Lúc con tu tập cần có người hộ pháp, có thêm một lớp bảo hộ vẫn tốt hơn, huống chi ta đã đến độ tuổi này, ta cũng không vội, từ từ là được.”
Vân Phong cười gật đầu, Triển Ly đứng dậy ra bên ngoài hộ pháp cho Vân Phong. Vân Phong nhìn bóng lưng của cha nuôi mà cảm thấy sự ấm áp tràn ngập trong lòng, trên chặng đường này có nhiều người bảo vệ nàng như vậy, tất nhiên nàng sẽ không để cho những người này thất vọng.
Lách mình tiến vào tầng thứ mười của Long Điện, lấy Kim Đỉnh thụ ra, còn có cả Vô Trọng quả mà ngũ trưởng lão của Tụ Tinh học viện đã cho nàng. Lúc từ cấp bậc Tôn Hoàng tăng cấp Tôn Thần, quả nho nhỏ này có thể giảm được khoảng ba phần nguy hiểm. Vân Phong nhìn quả màu nâu sẫm trong tay mình, nhớ đến những lời của ngũ trưởng lão nói với nàng lúc đó không nhịn được mà cười. Lần này nếu có thể thành công đạt đến cấp bậc Tôn Thần, nàng nhất định sẽ về thăm Tụ Tinh, cũng để cho ngũ trưởng ngũ xem thành quả của nàng, tấm lòng của Vô Trọng quả này không có bị uổng phí.
“Chủ nhân, bây giờ đột phá cấp bậc Tôn Thần có sớm quá không?” Giọng nói của Lam Dực vang lên trong đầu, Tiểu Hỏa và Yêu Yêu còn có cả Nhị Lôi cũng đồng ý với cách nói của Lam Dực. Thời gian mà Vân Phong đạt đến Tôn Hoàng cấp chín rất ngắn ngủi, bây giờ mà đột phá cấp Tôn Thần đúng là có hơi sớm chút, nhưng đối với Vân Phong mà nói thì không thể đợi được nữa.
“Ta cũng muốn củng cố vững vàng một chút, nhưng thời gian đã không cho phép ta làm vậy, lần này, nhất định phải mạo hiểm một lần!”
“Nếu chủ nhân đã quyết định như vậy, vậy xin hãy để bọn ta ra ngoài, giúp chủ nhân một tay!”
“Đúng đó Tiểu Phong, bọn ta cũng đã ăn băng tinh nguyên tố, sẽ giúp được chủ nhân rất nhiều!”
Vân Phong cười ha ha, ma thú khế ước của nàng suy nghĩ vì nàng như vậy, nếu như phụ lòng của chúng, cuối cùng nàng cũng sẽ rất áy náy. Bốn luồng sáng xuất hiện từ nhẫn khế ước, ma thú khế ước có chút thay đổi về ngoại hình chia ra ngồi xung quanh Vân Phong.
“Chủ nhân, có bọn ta ở đây!” Tiểu Hỏa cong môi cười một tiếng, Nhị Lôi ngồi xếp bằng dưới đất liếc nhìn Vân Phong một cái thật sâu: “Vân Phong, đừng làm lão tử thất vọng.”
Vân Phong cong môi, đôi mắt đen chậm rãi nhắm lại, bàn xoay năm hệ đột nhiên xuất hiện ở xung quanh cơ thể, Kim Đỉnh thụ cũng xảy ra chuyển biến cực lớn ngay sau đó, tản ra kim quang nhàn nhạt. Dưới sự tác động lẫn nhau của Long Điện tầng thứ mười, Kim Đỉnh dịch nhanh chóng dung hòa vào trong không khí, nguyên tố nồng đậm bỗng chốc tăng lên mức độ kinh người.
Bốn con ma thú khế ước cũng nhắm mắt cùng lúc, bốn luồng sáng nhàn nhạt như ẩn như hiện từ trên người chúng, kết hợp với bàn xoay năm màu ở xung quanh Vân Phong đạt đến cảnh giới cực kỳ hài hòa. Vân Phong cảm nhận được độ nồng đậm kỳ lạ của nguyên tố ở xung quanh, trong lòng hơi trầm xuống, tinh thần trầm tĩnh, tu hành đột phá cấp Tôn Thần bắt đầu từ giờ phút này.
Thời gian nhoáng cái đã qua một năm, trong một năm này Trung vực nhìn bề ngoài trông có vẻ yên bình, thật ra lại là sóng ngầm mãnh liệt, nhất là tộc Thân Đồ. Dần dần, một nửa cao thủ phòng hộ bên ngoài bị biến mất của tộc Thân Đồ thu hút sự chú ý của các gia tộc khác, nửa cao thủ đó đều đi làm gì hết rồi? Mà rốt cuộc Thân Đồ gia đang ngấm ngầm tiến hành cái gì? Đây là vấn đề mà mọi người đều chú ý đến.
Tất cả mọi người đều đang suy đoán, bên ngoài Thân Đồ gia chủ là bộ dạng không chút gợn sóng không chút sợ hãi, dường như hoàn toàn không có chuyện gì xảy ra, thật ra lão ta sắp tức điên luôn rồi. Trong vòng một năm lão ta ra vào bảo kính vô số lần, một nửa Tôn Thần của Thân Đồ gia đều trông chừng ở tầng thứ ba của Truyền tống trận trong bảo kính, chờ đợi Vân Phong đi ra tự chui đầu vào lưới, lập tức tấn công ngay tại chỗ. Nhưng mà một năm đã trôi qua, vẫn không thấy bóng dáng của Vân Phong và Triển Ly đi ra cả.
Mỗi lần ra vào bảo kính, nhìn thấy tầng một và tầng hai bị cướp sạch sành sanh, Thân Đồ gia chủ lại tức đến nội thương, bảo kính của Thân Đồ gia mà lại bị người khác cướp sạch như vậy, còn có mấy mảnh vỡ của nguyên tố tinh hạch ở tầng thứ ba nữa, thứ đó chính là báu vật hiếm có. Thân Đồ gia chủ vốn định để dành đợi sau khi Thân Đồ gia xuất hiện Triệu hồi sư sẽ lấy ra dùng, nhưng không muốn cho Vân Phong được lợi.
Tầng thứ nhất bị lấy sạch cũng thôi đi, dược tễ ở tầng thứ hai bị lấy hết cũng bỏ qua được, Kim Đỉnh thụ bị nhổ tận gốc lấy hết đi cũng cho luôn, nhưng mảnh vỡ của nguyên tố tinh hạch đó thì không được! Thân Đồ gia chủ tức đến nỗi đỏ cả hai mắt, lần này sau khi bắt được Vân Phong, nhất định phải khiến nó nhổ hết mấy mảnh vỡ nguyên tố tinh hạch đó ra.
Nhưng Thân Đồ gia chủ lại không ngờ, lần này lại phải đợi mất một năm.
“Gia chủ, bên phía Vân gia không có bất kỳ tin tức gì, Vân Phong không xuất hiện.” Ngũ quan gần như vặn vẹo hết của Thân Đồ gia chủ nghe xong tin này lại càng vặn vẹo hơn, tay đặt trên thành ghế, thành ghế lập tức biến thành bột phấn.
Vân gia không có tin tức của Vân Phong, điều này đã chứng tỏ Vân Phong chưa hề đi ra từ bảo kính, vẫn còn ở bên trong bảo kính, không lẽ ả ta thật sự có thể ở trong đó cả một năm trời? Nghĩ đến đây Thân Đồ gia chủ cười lạnh lẽo, thứ lão ta có chính là thời gian. Không tìm được Vân Phong tất nhiên cũng không thể ra tay với Vân gia, nhưng lão ta không vội, chỉ cần Vân Phong vẫn còn ở bên trong bảo kính, lão ta sớm muộn gì cũng có thể bắt được ả ta, lão ta có thời gian để chờ đợi. Lão ta không tin, bảo kính này mà không thể đào rỗng được ả ta, cuối cùng sẽ có một ngày ả ta không chịu nổi mà đi ra, tới lúc đó sẽ mặc cho lão ta chém giết. Nghĩ đến đây Thân Đồ gia chủ cười ha ha: “Vân Phong, lần này ngươi đừng hòng chạy thoát khỏi bàn tay ta!”
Đảo mắt một cái đã qua nửa năm nữa, tính kiên nhẫn mà Thân Đồ gia chủ tự nhận thấp hơn nhiều so với tưởng tượng của lão ta, thời gian nửa năm vẫn không thu hoạch được gì, Thân Đồ gia chủ tự cho rằng tính kiên nhẫn cao đến cỡ nào đi nữa cũng không thể đợi được nữa.
“Vào trong cho ta, lục soát!” Ra lệnh một tiếng, toàn bộ một nửa cường giả Tôn Thần của Thân Đồ gia đi vào một tầng khác của bảo kính, nhưng chưa đến một tuần tất cả đều chật vật chạy ra: “Gia chủ! Chúng ta vào trong đã cảm thấy cơ thể hết sức suy yếu, huống chi là Vân Phong vẫn chưa đạt đến cấp bậc Tôn Thần, ả ta căn bản khong thể chịu được ba ngày, nhất định là đã chết ở trong bảo kính rồi!”
Thân Đồ gia chủ nheo mắt, chết rồi sao? Chết cũng tốt! Sống phải thấy người, chết phải thấy xác!
Thân Đồ gia chủ quyết định tự mình tiến vào phía bên kia của bảo kính để tìm tung tích của Vân Phong, một nửa cao thủ này của Thân Đồ gia vẫn còn có chỗ hữu dụng, tất nhiên không thể bị tổn hại được. Thực lực của Thân Đồ gia chủ lại dày dặn, vào trong một tuần cũng sẽ không có bất kỳ vấn đề gì. Một tuần sau, Thân Đồ gia chủ đi ra từ bảo kính với vẻ mặt tức giận hừng hực, không có! Căn bản không hề có khí tức của Vân Phong. Điều này đã nói lên cái gì, có nghĩa là Vân Phong đã trốn thoát ngay trước mắt lão ta. Vậy mà chạy thoát khỏi bảo kính rồi!
Thân Đồ gia chủ lòng đầy giận giữ mà đi ra từ bảo kính lập tức chạy đến Vân gia, dẫn theo một nửa số cường giả Tôn Thần của Thân Đồ gia. Đến với một khí thế như vậy, người Vân gia tất nhiên đều bất an trong lòng, sắc mặt của Vân Tường không khỏi trầm xuống. Thân Đồ gia dẫn theo nhiều cường giả Tôn Thần như thế đến Vân gia là có ý gì? Không lẽ lão ta muốn ra tay với Vân gia?
Thân Đồ gia chủ tất nhiên không thể ra tay với Vân gia, lão ta chỉ là lòng tràn đầy phẫn nộ không có chỗ trút ra mà thôi. Ba vị trưởng lão của Vân gia cũng đồng thời đi ra, nhìn thấy thế trận lần này của Thân Đồ gia chủ đều cười ha ha.
“Thân Đồ gia chủ như thế này là muốn làm gì đây?” Vân gia tam trưởng lão nhìn thoáng qua mấy cường giả Tôn Thần này, Thân Đồ gia chủ lạnh lùng cười cười: “Có một số việc, ta không nói chắc hẳn ba người các ngươi cũng biết!”
“Việc gì, kính xin Thân Đồ gia chủ nói rõ.” Vân gia nhị trưởng lão khẽ cười một tiếng, khuôn mặt già nua của Thân Đồ gia chủ đờ ra. Muốn lão ta nói rõ thế nào đây? Không lẽ nói hậu bối của Vân gia ngươi cướp sạch bảo kính của Thân Đồ gia ta sao? Nếu nói ra như vậy khuôn mặt già nua của lão ta không còn chỗ giấu luôn rồi.
“Nghịch tử của Thân Đồ gia phải chăng đang ở chỗ các ngươi?” Thân Đồ gia chủ nói đến nghiến răng nghiến lợi, nhìn vào cũng giống như thật sự có chuyện như vậy. Ba vị trưởng lão của Vân gia tất nhiên biết được suy nghĩ thật sự của Thân Đồ gia chủ, Vân Phong từ sớm đã nói hết mọi chuyện, cũng biết rõ Thân Đồ gia chủ không muốn mất mặt. Vân gia đại trưởng lão cười ha ha: “Triển Ly không có ở đây, ngày đó chẳng phải Thân Đồ gia chủ cũng nhìn thấy rồi sao, Triển Ly đã rời đi rồi.”
“Vậy Vân Phong thì sao?”
Vân gia đại trưởng lão nhướn mày: “Ngày hôm đó Vân Phong rời đi với Triển Ly, tất nhiên cũng không ở đây.”
Thân Đồ gia chủ dùng ánh mắt tàn bạo nhìn ba người ở trước mặt này, trong lòng lại hận đến nghiến răng nghiến lợi, lão ta thật sự muốn lục soát cả Vân gia này nhưng không được. Cuối cùng lão ta chỉ có thể lạnh lùng cười cười: “Chỉ mong là vậy, nghịch tử đó sớm muộn gì cũng sẽ bị Thân Đồ gia xử lý, Vân gia vẫn là nên đừng dính dáng đến sẽ tốt hơn.”
Vân gia đại trưởng lão khẽ cười một tiếng: “Điều này, Thân Đồ gia chủ không cần phải nhọc lòng.”
“Hừ! Thế lực tăng tiến xem ra Vân gia sẽ có hành động, vậy thì chúc Vân gia may mắn!” Thân Đồ gia chủ nghiến răng nghiến lợi nói xong, phất tay áo rời đi, một đám cường giả Tôn Thần kia cũng đều rời đi hết. Ba vị trưởng lão của Vân gia lạnh lùng nhìn bóng lưng của Thân Đồ gia chủ. Vân gia tam trưởng lão giật giật khóe miệng: “Chắc hẳn trong lòng lão già đó đã tức đến phát nổ luôn rồi.”
“Ha ha, chứ còn gì nữa, nha đầu đó cuỗm sạch của lão ta luôn rồi, có thể không nổ sao?”
Vân gia đại trưởng lão thấp giọng cười một cái: “Thế lực tăng tiến thật sự sẽ phải hưởng sái vận khí của lão ta rồi.”
Ba vị trưởng lão Vân gia đều nhìn nhau cười, không phải sao, có được những thứ trong bảo kính Thân Đồ, Vân gia sẽ đỡ phải nhọc lòng, đúng là đã hưởng sái không ít vận khí của Thân Đồ gia rồi.
Sau khi tin tức Thân Đồ gia chủ dẫn theo cường giả Tôn Thần kéo đến Vân gia truyền ra ngoài, Nội vực bị chấn động không nhỏ, mâu thuẫn của Thân Đồ gia và Vân gia đột nhiên bị phóng đại lên, chuyện xưa lắc xưa lơ từ bao nhiêu năm trước đều bị lôi ra, dần dần lưu truyền một lời đồn đại. Vân gia và Thân Đồ gia đã như nước như lửa, lần thế lực tăng tiến này chính là thời điểm hai gia tộc quyết đấu tử chiến. Sự thật cũng đúng là vậy, Thân Đồ gia lần này ngồi yên ổn trên vị trí gia tộc nhất đẳng, lại thêm chuyện của Vân Phong và chỉ thị của người đứng sau màn, Thân Đồ gia nhất định sẽ không giữ Vân gia lại trong Nội vực, lần này ra tay nhất định sẽ càng hung ác hơn. Mà trái lại nếu như lần này Vân gia lên ngôi, Thân Đồ gia cũng nhất định sẽ không có kết cục tốt, giở trò xấu với Vân gia, ba vị trưởng lão sao có thể dễ dàng buông tha được?
Cùng với lần thế lực tăng tiến sắp sửa đến gần, lời đồn này cũng khiến cho tình thế càng lúc càng căng thẳng hơn. Dưới tình thế căng thẳng này Vân gia lại tỏ vẻ thản nhiên đến kỳ lạ, cho dù bên ngoài ầm ĩ đến cỡ nào, người Vân gia nên làm gì thì làm cái đó, cuộc sống không có chút thay đổi nào, chỉ là sự lo lắng cho Vân Phong từ đầu đến cuối vẫn chưa giảm xuống. Thời gian hai năm đã trôi qua, Vân Phong vẫn chưa có bất kỳ tin tức gì, người Vân gia mặc dù không hỏi ra miệng nhưng trong lòng đều rất lo âu, Vân Phong, rốt cuộc ngươi đang ở đâu?
Một khu vực trong Vô Vọng Chi Lâm, Triển Ly ngồi tu tập tại chỗ đã qua hai năm. Một khi tiến vào trạng thái tu tập thì sẽ không quan tâm đến thời gian, cũng sẽ bỏ qua hết mọi thay đổi ở xung quanh mình, thể xác và tâm hồn đều ở trong sự tĩnh lặng, cho nên thời gian hai năm đối với Triển Ly mà nói cũng không dài.
Triển Ly chậm rãi mở mắt ra, nhìn hang động sau lưng mình, Vân Phong cũng đã an tâm tu tập được hai năm, trong khoảng thời gian này khí tức có biến hóa vài lần đều khiến cho Triển Ly có chút lo lắng, nhưng cuối cùng vẫn bình tĩnh lại. Cấp bậc Tôn Hoàng đột phá Tôn Thần có tính nguy hiểm tương đối lớn, huống chi tình trạng của Vân Phong còn chưa có vững vàng, càng dễ xảy ra chuyện không may. Hai năm này Triển Ly cũng không dám tiến vào trạng thái tu tập hoàn toàn, sợ Vân Phong đột nhiên có chuyện gì mà bản thân sẽ không kịp giúp đỡ.
Thời gian hai năm đột phá cấp bậc Tôn Thần có thể nói là tương đối ngắn ngủi, muốn lên cấp Tôn Thần cần tích lũy rất nhiều thời gian, hơn nữa trong lúc đột phá cũng có tồn tại đủ loại nguy hiểm, mặc dù có được sự giúp đỡ của Vô Trọng quả nhưng vẫn còn bảy phần nguy hiểm chờ đợi Vân Phong.
Khí tức trong sơn động đột nhiên xảy ra biến hóa, sắc mặt của Triển Ly trầm xuống, cơ thể cũng đột nhiên đứng dậy. Ông không xa lạ gì với loại khí tức này, đây chính là thời khắc quan trọng nhất trong quá trình đột phá Tôn Thần, vượt qua được thì sẽ đạt được cấp bậc Tôn Thần, không qua được thì chính là chết.
Triển Ly tự nói với bản thân phải bình tĩnh, vào lúc này mà bên ngoài có động tĩnh, nhất định sẽ quấy nhiễu đến việc tu tập của Vân Phong, nếu là như vậy thì Vân Phong rất có thể bởi vì sơ sẩy này mà mất mạng. Triển Ly điều hòa lại hô hấp, điều chỉnh lại nhịp tim, mắt đen chăm chú nhìn cửa động, cơ bắp trên toàn thân đều kéo căng ra, chuẩn bị lập tức xông vào khi có biến cố.
Mà trong sơn động cũng tràn ngập trạng thái căng thẳng, bốn con ma thú khế ước ngồi ở xung quanh Vân Phong cũng toát một mồ hôi. Quá trình đột phá Tôn Thần đã đến bước quan trọng nhất, trải qua thời gian hai năm Vân Phong đã chạm tới được cánh cửa của Tôn Thần, chỉ còn thiếu bước này nữa thôi.
“Chủ nhân, nhất định phải vượt qua được bước này đó!” Lam Dực nói thầm trong lòng, Phong nguyên tố trên người trong thoáng chốc cũng nồng đậm hơn nhiều. Nguyên tố của cả bốn con ma thú đều tăng cường lên rất nhiều, cung cấp rất nhiều nguyên tố tương trợ cho Vân Phong.
Mỗi một lần vượt qua cửa ải khó khăn, chúng đều ở bên nhau, mỗi một lần Vân Phong đối mặt với thời khắc quan trọng của việc tăng cấp, đều sẽ bình yên vô sự mà vượt qua được, lần này tất nhiên cũng sẽ như vậy.
Khí tức trong sơn động lại biến hóa lần nữa, Triển Ly đứng ở bên ngoài đã toát mồ hôi đầy người, khuê nữ của mình nhất định sẽ không sao!
“Xào xào xào...!” Bên trong bụi cỏ ở bên cạnh đột nhiên xuất hiện động tĩnh, sắc mặt Triển Ly đột nhiên sa sầm, nhanh chóng yên lặng đến gần, một luồng chiến khí vừa muốn phóng ra từ lòng bàn tay thì nghe thấy giọng nói run rẩy của Viên bàn tử hô lên: “Là ta, là ta!”
Triển Ly trừng mắt với Viên bàn tử: “Đừng lên tiếng!”
Viên bàn tử lập tức che miệng mình lại thật chặt, đôi mắt nhỏ dùng sức liếc sang bên cạnh, sắc mặt của Triển Ly âm trầm xách người Viên bàn tử lên, mắt đen quay lại nhìn một cái, sau khi xác định xung quanh không có vấn đề gì, lắc người đưa Viên bàn tử ra khỏi phạm vi sơn động mà Vân Phong đang ở.
“Nói, chuyện gì?” Triển Ly thô lỗ mở miệng, đôi mắt nhỏ của Viên bàn tử nhìn về hướng vị trí của Vân Phong: “Phong, Phong đại nhân là sắp... Đột phá được rồi?”
Mắt đen của Triển Ly lóe lên: “Tên mập, nếu như ngươi không có chuyện gì ta sẽ lột da của ngươi!” Dám quấy rầy khuê nữ ta đột phá, nướng chín rồi hãy nói. Toàn thân Viên bàn tử ớn lạnh, lập tức vội vàng lắc đầu: “Không, không, không phải! Thật sự có chuyện mà, có đệ tử của Hoa Phong học viện vượt giới vào đây.”
“Ở đâu?” Triển Ly vừa nghe xong trong lòng liền kinh ngạc. Mặc kệ là đệ tử của học viện gì đó, tìm ra trước rồi hãy nói.
“Ta, ta cũng không biết, Hoa Phong học viện lần nào cũng có lão sư dẫn đội đến tiến hành tu luyện nhưng cũng có giới định rõ ràng, nhưng mà lần này lại có người xông vào, về phần vị trí cụ thể ta cũng không rõ...”
“Nếu đã không rõ, vậy thì cho người đi tìm!” Triển Ly một tay tóm lấy Viên bàn tử, dùng sức nhấc thân thể tròn vo của y lên. Viên bàn tử thẳng cẳng trên không trung lập tức gật đầu: “Biết, biết rồi... Lập tức đi tìm...”
Hai tay của Triển Ly buông lỏng, mắt đen nhìn xung quanh. Mấy đứa trẻ ranh không muốn sống kia, tuyệt đối đừng quấy rầy đến Vân Phong tu tập là được. Thân thể của Triển Ly nhanh chóng lay động, quay người trở về sơn động của Vân Phong, bây giờ ông phải hộ pháp cho Vân Phong trước.
“Đại, đại nhân, đệ tử vào đây không chỉ có một nhóm...” Qua một lát sau, Viên bàn tử cẩn thận lăn ra, sắc mặt của Triển Ly đã âm trầm không thôi, Viên bàn tử lập tức mở miệng: “Có mấy nhóm đã bị bọn ta đuổi về rồi, vẫn còn vài nhóm... Nếu như đại nhân không ngại, liệu có thể giúp bọn ta một chút...”
“Ta không đi đâu hết!” Triển Ly tức giận khẽ quát, thân thể của Viên bàn tử run lên: “Thay vì để mấy người đó tìm tới đây, không bằng tìm được bọn họ trước khi họ tới đây, đuổi hết ra ngoài. Bằng không một chút động tĩnh nhỏ thôi cũng có thể ảnh hưởng đến Phong đại nhân... Ngài thấy thế nào?”
Triển Ly suy tư một chút, nếu như mấy tên nhóc thối đó thật sự đánh bậy đánh bạ chạy tới nơi này, cũng không thể đánh được, thay vì thế này không bằng để bọn chúng rời xa nơi này trước, nếu thật sự có xung đột gì cũng có thể giải quyết ở bên ngoài. Triển Ly gật gật đầu, Viên bàn tử không khỏi thở phào: “Vậy mau đi theo ta!” Triển Ly ngoái đầu nhìn lại Vân Phong ở trong sơn động, sau đó cùng Viên bàn tử rời khỏi nơi này.
Hai người rời đi không bao lâu, bụi cỏ ở một bên có động tĩnh, mấy thanh niên trông có vẻ hai mươi mấy tuổi, ai nấy đều là bộ dạng dính đầy bùn đất: “Cũng may đại sư huynh đủ thông minh, giương đông kích tây, hi hi.” Một tiếng cười nhỏ của một nữ hài nhi vang lên, một thanh niên có vẻ lớn tuổi nhất mở miệng: “Đằng trước vừa vặn có một sơn động, chúng ta vào trong sửa sang lại một chút, lần này vào cấm địa, các ngươi có biết chỗ này nguy hiểm đến cỡ nào không hả?”
Mấy người trẻ tuổi khác đều ngại ngùng cười cười, thanh niên lớn tuổi nhất đứng dậy: “Sau khi sửa sang lại trong sơn động đó, chúng ta nhanh chóng trở về học viện, không được trì hoãn!”
“Được được, cái gì cũng nghe đại sư huynh, nhưng mà muội mệt chết đi được.” Nữ hài nhi vừa nói chuyện lúc nãy thè lưỡi, nhấc chân lên bước đến sơn động, nhưng chưa đi được mấy bước liền quay đầu hô lớn một tiếng: “Sư huynh, nơi này có không gian phong tỏa!”
“Cái gì?” Thanh niên lớn tuổi nhất nhíu mày, sắc mặt của mấy người khác đều có chút căng thẳng, có không gian phong tỏa liệu có phải đã đến địa bàn của con ma thú nào rồi hay không? Mấy người đều đến gần không gian phong tỏa, thanh niên lớn tuổi nhìn vào bên trong: “Đây hẳn là địa bàn của con ma thú nào đó.”
“Hẳn là ma thú cấp bậc Tôn Hoàng...” Có người nói thầm một tiếng, tiểu nữ hài nói chuyện vừa nãy lập tức hưng phấn không thôi: “Nếu là như vậy, nơi này chắc sẽ có báu vật gì đó. Hang động của ma thú cao cấp như vậy tất nhiên sẽ có báu vật rồi, có phải không đại sư huynh?”
Ánh mắt của thanh niên lớn tuổi nhất không khỏi hiện lên vài tia lửa: “Nói như vậy đúng là không sai...”
“Vậy chúng ta còn đợi gì nữa, phá vỡ không gian phong tỏa này đi!” Những người trẻ tuổi khác đều trở nên nhiệt tình. Lần này nếu bọn họ có thể có được báu vật được giấu đi của ma thú này, đương nhiên bọn họ sẽ là người nổi tiếng của Hoa Phong học viện.
Bình luận facebook