Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 85
Chính Vân Xung đại sư đều không thể thành công, Tiêu Du Tử vốn không đụng vào vân xung tập trận, hắn chỉ dựa vào mắt trận bày một phó trận vậy mà... Vậy mà khiến tụ tập trận duy trì năm thủy nguyên trận cùng vận chuyển.
Một phó trận nho nhỏ sao có tá dụng lớn như vậy?
Không hiểu nổi, không chấp nhận được.
Tiết Thường Uyển thấy đầu óc trống rỗng, thường thức trận pháp nàng học bị đảo điên. Đừng nói là Tiết Thường Uyển, dù là Mai tháp chủ nghiên cứu lĩnh vực trận pháp bốn mươi năm đều cảm thấy mình sống uổng vài chục năm. Hình ảnh trước mắt hoàn toàn vượt qua phạm vi hiểu biết của Mai tháp chủ.
Chỉ có rung động, rung động kích thích tinh thần Mai tháp chủ, Tiết Thường Uyển, hai người chìm đắm trong đó không thoát ra được.
Bốn mươi năm qua nhiều người luôn thử thay đổi vân xung tụ tập trận, thậm chí không tiếc đem ba mươi bảy loại tài nguyên cần thiết tăng lên tới bốn mươi tám cái. Phù văn cần thiết từ bốn vạn sáu ngàn cái tăng lên hơn năm vạn, dù làm như vậy vẫn không ai có thể cường hóa vân xung tập trận. Tiêu Du Tử chỉ đơn giản dùng một lục hợp khiên dẫn trận đặt ở vị trí phó trận đã khiến vân xung tập trận duy trì năm thủy nguyên trận cùng vận chuyển. Không tăng tài nguyên mắt trận, không tay đổi phù văn vân xung tập trận, đây là khái niệm gì?
Không biết.
Mai tháp chủ chỉ biết rằng đây là sáng kiến, chấn động thế giới, làm toàn giới trận pháp rúng động.
- Khó tin quá... Thật là khó tin...
Mai tháp chủ tỉnh táo lại, hít sâu, cố nén nỗi lòng hưng phấn, kích động. Mai tháp chủ xoay người lại không thấy Tiêu Du Tử đâu nữa. Tiêu Du Tử đâu rồi? Mai tháp chủ đi tới đi lui tìm kiếm vẫn không thấy bóng dáng Tiêu Du Tử. Mai tháp chủ chạy ra đại sảnh, hành lang, căn phòng đều không có Tiêu Du Tử. Mai tháp chủ chạy đến sân trận tháp hỏi học đồ khác mới biết Tiêu Du Tử đã đi. Mai tháp chủ chạy ra đường cái tìm kiếm, nàng tốn thời gian dài tìm nhưng không thấy Tiêu Du Tử. Mai tháp chủ quay về Trường Hồng trận tháp, nàng tuyên bố mệnh lệnh làm người giật mình.
- Tìm, tìm cho ta!
- Tất cả trận sư, học đồ Trường Hồng trận tháp nghe kỹ đây, bỏ xuống mọi công tác, không tiếc trả giá phải tìm ra Tiêu Du Tử. Ai tìm được tung tích của hắn thì lão nương ghi công lớn, tùy ý sử dụng tài nguyên trong trận tháp. Không, lão nương sẽ cho hắn hưởng thụ đãi ngộ làm tháp chủ trong vòng ba năm. Tìm, tìm Tiêu Du Tử đi!
Mai tháp chủ điên cuồng, trận sư, học đồ Trường Hồng trận tháp cũng cuồng.
Không ai biết lý do, không một người biết tại sao Mai tháp chủ điên cuồng tìm Tiêu Du Tử. Đám trận sư, học đồ phát điên sử dụng mọi mạng lưới quan hệ chỉ vì tìm thấy Tiêu Du Tử. Nguyên nhân không quan trọng, chủ yếu là câu đãi ngộ làm tháp chủ trong vòng ba năm của Vực Đô, dù phải đi tìm lão vu yêu đám trận sư, học đồ cũng đâm đầu vào.
Thế là ngày hôm nay người trong Vực Đô thấy hiện tượng rất lạ. Các trận sư bình thường ru rú trong nhà tập thể tràn ra đường, gặp ai cũng hỏi thăm một người tên Tiêu Du Tử. Mấy canh giờ sau sinh ra dây chuyền phản ứng, người khắp Vực Đô tìm kiếm Tiêu Du Tử.
Trường Hồng trận tháp vốn náo nhiệt bây giờ không có một con kiến. Không, vẫn còn một người, là Tiết Thường Uyển.
Giờ phút này, Tiết Thường Uyển ngồi yên trên ghế, nàng thẫn thờ, cô đơn, khuôn mặt xinh đẹp hoàn mỹ tràn ngập buồn bã. Tiết Thường Uyển rất ủ rũ, tinh thần bị kích thích và càng nghiêm trọng hơn.
Ba năm, oán niệm đè ép ba năm, Tiết Thường Uyển học tập trận pháp dưới vầng sáng thiên tài của Tiêu Du Tử. Tiết Thường Uyển từng thề nếu có ngày nào gặp tên khốn Tiêu Du Tử thì nhất định sẽ dùng tạo nghệ trận pháp đánh bại hắn để trút ra vô tận oán niệm, chứng minh với sư phụ là mình không thua gì Tiêu Du Tử. Hôm nay Tiết Thường Uyển đã gặp Tiêu Du Tử nhưng ý nghĩ trả thù hoàn toàn biến mất.
Cái tên chết tiệt đó dùng một trận pháp đơn giản, kỳ diệu đã nâng vân xung tập trận lên một đẳng cấp, vân xung tập trận là một trong mười tụ tập trận nổi tiếng nhất thế giới. Vân xung tập trận không phải chiếu minh trận, hỏa miêu trận gì.
Tiết Thường Uyển làm sao trả thù? Làm sao chứng minh chính mình?
- Ui da, ta nhứ đầu quá...
Tiết Thường Uyển cúi đầu che trán, cảm thấy cuộc đời u ám không ánh sáng, lòng tự tin bồi dưỡng mười mấy năm bị phá sạch.
Tiết Thường Uyển lắc đầu, yếu ớt nhỏ giọng nói:
- Cái tên chết tiệt đó sao biến thái quá vậy, chắc chắn hắn không phải con người... Không phải người... Không là con người... Chắc chắn là vậy.
Mấy ngày gần đây Kim Thủy Vực khá náo nhiệt. Thứ nhất là vì hội thi Kim Thủy Vực sắp đến gần, ba mươi học viện trong vực đều tham gia hết. Học đồ đỉnh cao của mỗi học viện sẽ thể hiện thần thông, phong độ làm người mở rộng tầm mắt. Trừ hội thi Kim Thủy Vực ra còn có chuyện khác khiến người rất mong chờ, đó chính là đại hội triển lãm đấu giá của Thiên Khải các.
Nghe nói đại hội triển lãm đấu giá lần này sẽ triển lãm một báu vật Xuất Mộ đại sư, Huyền Cổ đại sư luyện chế. Tin tức đồn ra gây xôn xao. Nên biết Xuất Mộ đại sư, Huyền Cổ đại sư là nhân vật đại biểu lĩnh vực luyện chế ngàn năm trước, linh bảo bọn họ luyện ra luôn được mọi người tranh giành. Đặc biệt là Huyền Cổ đại sư suốt đời luyện chế có vài linh bảo, cái nào cũng là tinh phẩm. Huyền Cổ đại sư đặc biệt am hiểu luyện chế báu vật linh hồn được công nhận là khó khăn nhất.
Nên biết linh hồn là căn nguyên của một người, ngàn vạn năm qua nhân loại luôn nghiên cứu mà vẫn chỉ biết sơ qua. Điều kiện ưu tiên khi luyện chế báu vật linh hồnlà hiểu biết về linh hồn. Nhiều người tò mò Thiên Khải các sẽ triển lãm linh bảo nào của Huyền Cổ đại sư. Phú thương, đại gia tộc vực khác từ ngàn dặm xa xôi chạy tới Vực Đô để xem. Đại hội triển lãm đấu giá chưa bắt đầu, hôm nay chỉ triển lãm nội bộ, qua mấy ngày nữa mới công khai.
Hôm qua Trần Lạc rời khỏi Trường Hồng trận tháp liền tìm chỗ ngủ nghỉ, sáng sớm hôm nay đi dạo trong Vực Đô hơn hai canh giờ mới đến một trang viên xa hoa tìm Úy Thiên Long.
Cái tên Úy Thiên Long khá oách nhưng con người thì không như tên, gã không oai chút nào. Úy Thiên Long càng giống một nam nhân trung niên nho nhã, có khí chất. Ai gặp mặt Úy Thiên Long sẽ bị khí chất nho nhã tự nhiên của gã hấp dẫn, nhiều người suy đoán gia thế của Tiêu Du Tử. Bởi vì khí chất bẩm sinh trên người Úy Thiên Long không phải gia tộc bình thường có thể hun đúc ra.
Năm xưa Úy Thiên Long, Trần Lạc cùng chung hoạn nạn trong Bắc Mạc sâm lâm, gã từng nói trước kia kinh doanh siêu lớn. Trần Lạc không biết lớn bao nhiêu, nhưng hắn càng tiếp xúc với Úy Thiên Long càng cảm thấy gia thế của gã không tầm thường, có lẽ lớn hơn hắn tưởng tượng rất nhiều. Trần Lạc không hỏi cặn kẽ, vì Úy Thiên Long nói lúc trước gã làm ăn mày là bị gia tộc hãm hại. Trần Lạc không thích bới móc chuyện người, dù hắn muốn hỏi cũng không có cơ hội, bởi vì Úy Thiên Long gặp hắn là hưng phấn nói tía lia.
Một phó trận nho nhỏ sao có tá dụng lớn như vậy?
Không hiểu nổi, không chấp nhận được.
Tiết Thường Uyển thấy đầu óc trống rỗng, thường thức trận pháp nàng học bị đảo điên. Đừng nói là Tiết Thường Uyển, dù là Mai tháp chủ nghiên cứu lĩnh vực trận pháp bốn mươi năm đều cảm thấy mình sống uổng vài chục năm. Hình ảnh trước mắt hoàn toàn vượt qua phạm vi hiểu biết của Mai tháp chủ.
Chỉ có rung động, rung động kích thích tinh thần Mai tháp chủ, Tiết Thường Uyển, hai người chìm đắm trong đó không thoát ra được.
Bốn mươi năm qua nhiều người luôn thử thay đổi vân xung tụ tập trận, thậm chí không tiếc đem ba mươi bảy loại tài nguyên cần thiết tăng lên tới bốn mươi tám cái. Phù văn cần thiết từ bốn vạn sáu ngàn cái tăng lên hơn năm vạn, dù làm như vậy vẫn không ai có thể cường hóa vân xung tập trận. Tiêu Du Tử chỉ đơn giản dùng một lục hợp khiên dẫn trận đặt ở vị trí phó trận đã khiến vân xung tập trận duy trì năm thủy nguyên trận cùng vận chuyển. Không tăng tài nguyên mắt trận, không tay đổi phù văn vân xung tập trận, đây là khái niệm gì?
Không biết.
Mai tháp chủ chỉ biết rằng đây là sáng kiến, chấn động thế giới, làm toàn giới trận pháp rúng động.
- Khó tin quá... Thật là khó tin...
Mai tháp chủ tỉnh táo lại, hít sâu, cố nén nỗi lòng hưng phấn, kích động. Mai tháp chủ xoay người lại không thấy Tiêu Du Tử đâu nữa. Tiêu Du Tử đâu rồi? Mai tháp chủ đi tới đi lui tìm kiếm vẫn không thấy bóng dáng Tiêu Du Tử. Mai tháp chủ chạy ra đại sảnh, hành lang, căn phòng đều không có Tiêu Du Tử. Mai tháp chủ chạy đến sân trận tháp hỏi học đồ khác mới biết Tiêu Du Tử đã đi. Mai tháp chủ chạy ra đường cái tìm kiếm, nàng tốn thời gian dài tìm nhưng không thấy Tiêu Du Tử. Mai tháp chủ quay về Trường Hồng trận tháp, nàng tuyên bố mệnh lệnh làm người giật mình.
- Tìm, tìm cho ta!
- Tất cả trận sư, học đồ Trường Hồng trận tháp nghe kỹ đây, bỏ xuống mọi công tác, không tiếc trả giá phải tìm ra Tiêu Du Tử. Ai tìm được tung tích của hắn thì lão nương ghi công lớn, tùy ý sử dụng tài nguyên trong trận tháp. Không, lão nương sẽ cho hắn hưởng thụ đãi ngộ làm tháp chủ trong vòng ba năm. Tìm, tìm Tiêu Du Tử đi!
Mai tháp chủ điên cuồng, trận sư, học đồ Trường Hồng trận tháp cũng cuồng.
Không ai biết lý do, không một người biết tại sao Mai tháp chủ điên cuồng tìm Tiêu Du Tử. Đám trận sư, học đồ phát điên sử dụng mọi mạng lưới quan hệ chỉ vì tìm thấy Tiêu Du Tử. Nguyên nhân không quan trọng, chủ yếu là câu đãi ngộ làm tháp chủ trong vòng ba năm của Vực Đô, dù phải đi tìm lão vu yêu đám trận sư, học đồ cũng đâm đầu vào.
Thế là ngày hôm nay người trong Vực Đô thấy hiện tượng rất lạ. Các trận sư bình thường ru rú trong nhà tập thể tràn ra đường, gặp ai cũng hỏi thăm một người tên Tiêu Du Tử. Mấy canh giờ sau sinh ra dây chuyền phản ứng, người khắp Vực Đô tìm kiếm Tiêu Du Tử.
Trường Hồng trận tháp vốn náo nhiệt bây giờ không có một con kiến. Không, vẫn còn một người, là Tiết Thường Uyển.
Giờ phút này, Tiết Thường Uyển ngồi yên trên ghế, nàng thẫn thờ, cô đơn, khuôn mặt xinh đẹp hoàn mỹ tràn ngập buồn bã. Tiết Thường Uyển rất ủ rũ, tinh thần bị kích thích và càng nghiêm trọng hơn.
Ba năm, oán niệm đè ép ba năm, Tiết Thường Uyển học tập trận pháp dưới vầng sáng thiên tài của Tiêu Du Tử. Tiết Thường Uyển từng thề nếu có ngày nào gặp tên khốn Tiêu Du Tử thì nhất định sẽ dùng tạo nghệ trận pháp đánh bại hắn để trút ra vô tận oán niệm, chứng minh với sư phụ là mình không thua gì Tiêu Du Tử. Hôm nay Tiết Thường Uyển đã gặp Tiêu Du Tử nhưng ý nghĩ trả thù hoàn toàn biến mất.
Cái tên chết tiệt đó dùng một trận pháp đơn giản, kỳ diệu đã nâng vân xung tập trận lên một đẳng cấp, vân xung tập trận là một trong mười tụ tập trận nổi tiếng nhất thế giới. Vân xung tập trận không phải chiếu minh trận, hỏa miêu trận gì.
Tiết Thường Uyển làm sao trả thù? Làm sao chứng minh chính mình?
- Ui da, ta nhứ đầu quá...
Tiết Thường Uyển cúi đầu che trán, cảm thấy cuộc đời u ám không ánh sáng, lòng tự tin bồi dưỡng mười mấy năm bị phá sạch.
Tiết Thường Uyển lắc đầu, yếu ớt nhỏ giọng nói:
- Cái tên chết tiệt đó sao biến thái quá vậy, chắc chắn hắn không phải con người... Không phải người... Không là con người... Chắc chắn là vậy.
Mấy ngày gần đây Kim Thủy Vực khá náo nhiệt. Thứ nhất là vì hội thi Kim Thủy Vực sắp đến gần, ba mươi học viện trong vực đều tham gia hết. Học đồ đỉnh cao của mỗi học viện sẽ thể hiện thần thông, phong độ làm người mở rộng tầm mắt. Trừ hội thi Kim Thủy Vực ra còn có chuyện khác khiến người rất mong chờ, đó chính là đại hội triển lãm đấu giá của Thiên Khải các.
Nghe nói đại hội triển lãm đấu giá lần này sẽ triển lãm một báu vật Xuất Mộ đại sư, Huyền Cổ đại sư luyện chế. Tin tức đồn ra gây xôn xao. Nên biết Xuất Mộ đại sư, Huyền Cổ đại sư là nhân vật đại biểu lĩnh vực luyện chế ngàn năm trước, linh bảo bọn họ luyện ra luôn được mọi người tranh giành. Đặc biệt là Huyền Cổ đại sư suốt đời luyện chế có vài linh bảo, cái nào cũng là tinh phẩm. Huyền Cổ đại sư đặc biệt am hiểu luyện chế báu vật linh hồn được công nhận là khó khăn nhất.
Nên biết linh hồn là căn nguyên của một người, ngàn vạn năm qua nhân loại luôn nghiên cứu mà vẫn chỉ biết sơ qua. Điều kiện ưu tiên khi luyện chế báu vật linh hồnlà hiểu biết về linh hồn. Nhiều người tò mò Thiên Khải các sẽ triển lãm linh bảo nào của Huyền Cổ đại sư. Phú thương, đại gia tộc vực khác từ ngàn dặm xa xôi chạy tới Vực Đô để xem. Đại hội triển lãm đấu giá chưa bắt đầu, hôm nay chỉ triển lãm nội bộ, qua mấy ngày nữa mới công khai.
Hôm qua Trần Lạc rời khỏi Trường Hồng trận tháp liền tìm chỗ ngủ nghỉ, sáng sớm hôm nay đi dạo trong Vực Đô hơn hai canh giờ mới đến một trang viên xa hoa tìm Úy Thiên Long.
Cái tên Úy Thiên Long khá oách nhưng con người thì không như tên, gã không oai chút nào. Úy Thiên Long càng giống một nam nhân trung niên nho nhã, có khí chất. Ai gặp mặt Úy Thiên Long sẽ bị khí chất nho nhã tự nhiên của gã hấp dẫn, nhiều người suy đoán gia thế của Tiêu Du Tử. Bởi vì khí chất bẩm sinh trên người Úy Thiên Long không phải gia tộc bình thường có thể hun đúc ra.
Năm xưa Úy Thiên Long, Trần Lạc cùng chung hoạn nạn trong Bắc Mạc sâm lâm, gã từng nói trước kia kinh doanh siêu lớn. Trần Lạc không biết lớn bao nhiêu, nhưng hắn càng tiếp xúc với Úy Thiên Long càng cảm thấy gia thế của gã không tầm thường, có lẽ lớn hơn hắn tưởng tượng rất nhiều. Trần Lạc không hỏi cặn kẽ, vì Úy Thiên Long nói lúc trước gã làm ăn mày là bị gia tộc hãm hại. Trần Lạc không thích bới móc chuyện người, dù hắn muốn hỏi cũng không có cơ hội, bởi vì Úy Thiên Long gặp hắn là hưng phấn nói tía lia.
Bình luận facebook